Quote:Cám ơn chị PC, chị dịch rất sát nghĩa và hay. Chị có giải thích ý nghĩa giống chị Bình hay khg?
Mà nói thật (á Bình), em cũng chưa hiểu hết cái gì mà nói một nửa với lại tâm hồn một nửa á, sao khg nói ... huỵt toẹt ra cho đỡ khổ thiên hạ, khỏi mắc công suy nghĩ hả(?)
Nếu không hiểu thì sao lại khen hay\?
Câu này được trích đề ở trang đầu của quyển sách\. Vì không đọc được toàn bộ bài văn có ca^u trên nên mình không hiểu hết ý muốn của tác giả câu đó\. Chị đoán đại là tác giả muốn so sánh chữ với thiên nhiên, cho là nó chỉ mang một nửa ý định của nguơ`i dùng, còn nửa kia thì còn cái linh hồn trong đó (linh hồn thì đâu có ai thấy được). Theo chị thì bảo lời lẽ thì không thố lộ được hết ý tình trong đó thì chị đồng ý, chớ còn bảo thiên nhiên cũng dấu trong nó một ý nào đó thì chị khó hiểu quá.
Trong cuốn sách này bà Little có nghiên cứu về các ngôn ngữ của các nhóm dân trong xã hội Mỹ\. Bà là nhà ngôn ngữ học, biết nhiều thứ tiếng\. Khi sanh đứa con trai đầu lòng, bà dự định sẽ dạy cho nó vài ngôn ngữ khác ngoài tiếng Anh, nhưng đến khi bắt đầu trò chuyện với nó, bà thấy là bà chỉ có thể dùng cái tiếng mẹ đẻ là tiếng Anh để nói với nó, vì ngoài cái vỏ ý nghĩa, tiếng nói của người mẹ dùng để thủ thỉ với đứa con của mình còn mang trong nó một yếu tố khác, phải chăng đó là cái linh hồn, chính là câu văn mà bà trích đề ở trang đầu sách của mình\.
Ngôn ngữ mẹ đẻ là cái gì tha thiết lắm, chắc nhiều người có nhiều kinh nghiệm về điều này một khi ra hải ngoại sau khi đã qua cái thời học tiếng nói ..tiếng nước tôi ... tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi ....