Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

89 Pages«<5455565758>»
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
xv05
#1101 Posted : Thursday, May 14, 2009 9:34:41 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ



Trở lại chuyện bà Dương Nguyệt Ánh, thuở nhỏ mơ làm nhà văn mà sau vâng lời thân phụ theo học ngành thực tế. Còn chị, ngày chị còn thơ, ba chị mơ ước con gái ông lớn lên theo nghiệp văn chương. Khi chị mới năm sáu tuổi, ông kể chị nghe về Anne Frank như một tấm gương. Thế mà chị lớn lên lại theo học và sinh sống bằng những nghề thực tế nhất thế giới.


Em nhớ có đọc ở đâu, lâu quá em quên rồi, có ông gì nổi tiếng lắm, viết về những cái "kém" của người Việt là nặng về văn chương chữ nghĩa và thích theo các ngành này hơn là các ngành khoa học kỹ thuật sáng tạo nên (là một trong nhg~ lý do khiến) nước mình chậm tiến (!!!)
Huệ
#1102 Posted : Thursday, May 14, 2009 11:03:24 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi mèo mù

Các chị đừng lấy mấy mẫu đan, móc xuống nhá, m. đang save lại mai mốt tập đan, móc....mấy mẫu đơn giản thì tự làm được, mấy cái khó như áo, nón... m. xin các chị cách bắt đầu và chia chác Blush. Đa tạ.
RoseheartRose
Chị không lấy các mẫu xuống đâu, Mèo cứ thong thả. Khi nào đan mà có câu hỏi thì cứ vào đây nhé. Niềm vui thấy các bạn có thể dùng được đôi điều trong mục này để tạo được những món quà nho nhỏ thật là không cách chi tả được. floating

Huệ
#1103 Posted : Thursday, May 14, 2009 11:34:02 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

quote:
Gởi bởi Huệ
Huệ viết thì…mỗi lần Huệ viết mục MNTCMNV, cả nhà đói bụng, cơm nước lạnh tanh.

Nguy to.

Chị làm PC thấy áy náy quá, tuy không phải là người rủ rê chị vào trong diễn đàn, nhưng cũng từng đôi ba lần níu kéo chị mỗi khi chị hăm sẽ biến luôn. Thôi, từ nay không dám .... thật là không dám.
Tại PC đọc không hết ý của Huệ đó. Huệ toàn viết vào những giờ không phải điểm tâm, không phải bữa trưa, không phải bữa tối, thì ai cũng đói bụng và cơm nước lạnh tanh là đúng rồi còn gì...Big Smile Nhưng dẫu có phải vì viết MNTCMNV mà Huệ để bếp lạnh, tro tàn, thì Huệ phải chịu trách nhiệm chứ, đâu trách ai được, bụng làm thì bụng chịu à nghe.

Nhà này có một người chồng, một người cha lý tưởng, được vợ con kính trọng, yêu mến và biết quý vợ, thương con, nên PC đừng lo. Huệ nói "nguy to" là để khoe sức hấp dẫn của PNV đó. Huệ rất thích vào đây chuyện trò với các chị, các bạn. Còn ông chủ nhà thì hiền như bụt, Huệ làm gì ông cũng khen và hổ trợ, làm bếp thì ông thưởng thức một cách ngon lành, làm vườn thì ông khen vừa mắt, đan lát thì ông khen khéo, làm việc ở sở thì ông khen giỏi, muốn chạy lên lầu đọc hay viết cho PNV một chút thì ông nói "take your time", độc giả trung thành của Huệ đó.

Hello Thầy!

Huệ
#1104 Posted : Thursday, May 14, 2009 11:44:35 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


XV ơi, tới giờ gà lên chuồng rồi, mình sẽ nói chuyện tiếp sau nhé. Good night cả nhà. RoseRoseRose

xv05
#1105 Posted : Thursday, May 14, 2009 2:18:36 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Chết, vậy là chị đọc rồi hở, hi hi em đang sợ bị rầy.
Thật ra, lúc em đọc bài đó, em cũng cảm thấy hơi... bị... suy nghĩ... dù không biết đúng hay không đúng.
Ngay cả ba em hồi trước có một thời gian cũng là thầy giáo môn Việt Văn nên cũng thích con cái theo ngành này lắm, đó là lý do tại sao các anh chị em trong nhà được đọc rất nhiều và rất sớm. Em nhớ hồi nhỏ đâu khoảng 4-5 tuổi, lúc đó em còn chưa đi học, thì em đã thuộc làu nhiều bài thơ, trong đó có bài Chùa Hương (Nguyễn Nhược Pháp). Ba em thích lắm, mỗi lần đi đâu chơi hay đi thăm ai, ba hay chở em và đứa em kế theo, đến đâu cũng bảo em đứng khoanh tay đọc cho mọi người nghe bài Chùa Hương. Khi em lớn lên khoảng 8-9 tuổi , ba ưa bảo em đọc thơ Nguyễn Bính cho ba nghe... Nhưng rồi con cái không đứa nào làm thầy cô giáo hay nghề gì dính đến chữ nghĩa văn chương hết.
PC
#1106 Posted : Thursday, May 14, 2009 7:18:52 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05

Chết, vậy là chị đọc rồi hở, hi hi em đang sợ bị rầy.


Xời ơi, cứ làm như mình hiền lắm vậy!

PC
#1107 Posted : Thursday, May 14, 2009 7:25:06 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Niềm vui thấy các bạn có thể dùng được đôi điều trong mục này để tạo được những món quà nho nhỏ thật là không cách chi tả được. floating


Đó, thấy chưa, nếu làm nhà văn thì chị biết cách tả rồi! Chưa kể, là nếu viết hay, chị sẽ kêu gọi (không dám dùng từ xúi giục! - hello xính vính!) được hàng nghìn nguời cũng góp tay đan móc tham gia công tác thiện nguyện này!.
Huệ
#1108 Posted : Friday, May 15, 2009 2:12:27 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

quote:
Gởi bởi Huệ
Niềm vui thấy các bạn có thể dùng được đôi điều trong mục này để tạo được những món quà nho nhỏ thật là không cách chi tả được. floating

Đó, thấy chưa, nếu làm nhà văn thì chị biết cách tả rồi! Chưa kể, là nếu viết hay, chị sẽ kêu gọi (không dám dùng từ xúi giục! - hello xính vính!) được hàng nghìn nguời cũng góp tay đan móc tham gia công tác thiện nguyện này!
Việc đan len cho trẻ em tị nạn đã có hàng chục ngàn người tham gia, Huệ là một trong những người mới tham gia đợt chót đây thôi. Việc đan len cho người dưng có lẽ đã bắt đầu từ thế chiến thứ nhất, do Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế khởi xướng, kêu gọi những người đan len đan 30,000 áo len cho chiến sĩ và thủy thủ. Sau đó, thời thế chiến thứ hai, Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế cũng tổ chức những việc thu góp đồ len. Sau thế chiến thứ hai, truyền thông dễ dàng hơn, nới rộng hơn, khắp nơi trên thế giới đều có các tổ chức lớn nhỏ và những cá nhân đứng ra để dạy đan và kêu gọi đan len thiện nguyện. Hàng trăm ngàn người trên thế giới đang đan len để trao tình thương và sự ấm áp đến cho những người tị nạn chiến tranh, những người không nhà, những người nghèo khổ, đến các trại tị nạn ở Á châu, Phi châu, các viện mồ côi ở Nga, ở Bosnia, ngay cả những người nghèo và những người không nhà ở Mỹ. Vì Huệ không muốn lợi dụng diễn đàn của PNV nên không viết nhiều về các hội thiện nguyện này. Chỉ xin tâm sự cũng các bạn ở đây là Huệ sẽ có một trang blog riêng hướng dẫn đan len cho nhiều mục đích, trong đó có mục đich đan len cho người tị nạn. Những ai muốn đáp lại tấm lòng của những ân nhân đã cưu mang và giúp đỡ cho người tị nạn Việt Nam hoặc muốn lan tình thương đến những người lạnh vì đang phải bỏ xứ mà đi, hay lạnh vì nghèo, thì có thể học đan len bằng tiếng Việt và tham gia chương trình đan len cho người tị nạn bất cứ ở đâu trên thế giới bằng cách đan và tự gửi đến những tổ chức thu góp mà Huệ sẽ giới thiệu. Huệ không thu góp, chỉ hướng dẫn đan len và móc len thôi, từ những mũi đầu tiên. Ngoài những bài đan len cho người tị nạn, Huệ sẽ có những bài về đan len thời trang, cho nhiều trình độ, từ dễ đến khó. Chữ đan len dùng ở đây gồm có đan len và móc len. Sở dĩ phân biệt việc đan len cho người tị nạn các xứ và đan len thời trang là vì có vài điều tế nhị như người đan len cần lưu ý về phẩm chất của vật liệu (phải là len 100%, không pha arcrylic), kiểu đơn giản, tránh những màu nào, những hình nào, để khỏi xúc phạm đến tôn giáo của họ, vân vân và vân vân.

Nói về đan len cho tha nhân, ở Việt Nam, thời xưa, mẹ Huệ và các cô của Huệ, cùng với những người phụ nữ khác ngoài Bắc, cũng đã từng tham gia các chương trình đan áo len cho chiến sĩ. Nói về tị nạn, nhà bà nội Huệ, thời tao loạn, ở Thanh Hóa, cũng có giành chỗ cho một vài gia đình xa lạ đến tạm dung trên đường tản cư của họ, nhất là những người đang có mang ít ai chịu chứa vì sợ xui. Về sau, vào Nam, những gia đình này trở thành bà con của gia đình Huệ, giữ liên lạc mãi mãi. Huệ biết có một cô bé, mẹ đi tản cư, sinh bé ra trong nhà của bà nội, mẹ bé đặt tên bé là Thanh Dung (Thanh là Thanh Hóa), hi hi gọi là bé nhưng Thanh Dung lớn hơn Huệ. Thanh Dung, sau này khi cha là một trung tá bị bắn rơi máy bay, tử thương cùng với người phi công của mình, khi ông đang thị sát một mặt trận, sang Mỹ du học theo chương trình cô nhi tử sĩ. Hai gia đình vẫn còn liên lạc.

Hôm nay là một ngày may mắn quá. Cảm ơn PC đã giúp cho Huệ một cơ hội để quảng cáo. Khi nào trang blog đan len của Huệ thiết kế xong và bài vở sẵn sàng thì Huệ sẽ xin PNV một cơ hội quảng cáo nữa. Rose

Huệ
#1109 Posted : Friday, May 15, 2009 5:27:54 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi xv05

quote:
Gởi bởi Huệ
Trở lại chuyện bà Dương Nguyệt Ánh, thuở nhỏ mơ làm nhà văn mà sau vâng lời thân phụ theo học ngành thực tế. Còn chị, ngày chị còn thơ, ba chị mơ ước con gái ông lớn lên theo nghiệp văn chương. Khi chị mới năm sáu tuổi, ông kể chị nghe về Anne Frank như một tấm gương. Thế mà chị lớn lên lại theo học và sinh sống bằng những nghề thực tế nhất thế giới.


Em nhớ có đọc ở đâu, lâu quá em quên rồi, có ông gì nổi tiếng lắm, viết về những cái "kém" của người Việt là nặng về văn chương chữ nghĩa và thích theo các ngành này hơn là các ngành khoa học kỹ thuật sáng tạo nên (là một trong nhg~ lý do khiến) nước mình chậm tiến (!!!)
Cô bé XV mới bốn năm tuổi mà thuộc thơ Nguyễn Bính và Đi Chùa Hương thì thuộc vào hạng thần đồng rồi. Ngày xưa bên mình không có những chương trình cho trẻ em "gifted and talented" thật là đáng tiếc. Bây giờ cô lớn lên cô viết tập "Viết Cho V." chị rất ái mộ và đã in ra để dành (sợ cô xóa bất thình lình). Đối với một độc giả như chị, đây là một tác phẩm văn chương xuất thần, qua đó tác giả đã gửi gấm tâm tình của một người mẹ rất tuyệt vời. Tuyệt vời ở chỗ những cảm xúc rất thật, rất đẹp, rất positive (chị không diễn tả điều này bắng tiếng Việt được, xin lỗi XV), và rất original (cũng không biết diễn tả bằng tiếng Việt). Tuyệt vời là tác giả có một ngòi bút rất linh diệu, chuyển được đến người đọc những cảm xúc của một người mẹ qua nhiều kỷ niệm khác nhau (chị nói cảm xúc, không chỉ những sự kiện), và chuyên chở được những điều sâu kín nhất của tâm tư mà vẫn giữ cho mình được những điều trong cuộc sống rất riêng. Lâu nay chị không nói ra, nhưng vẫn phục.

Theo chị nghĩ, nặng về văn chương, chữ nghĩa là điều quý, không kém gì các ngành khoa học, kỹ thuật, sáng tạo, miễn là đừng từ chương thì không sao. Chị còn nhớ, khi mới sang Mỹ, chị đi học lại (1985), có được đọc một bài viết về sự cần thiết của những môn văn chương, triết lý, và nhân văn để có được một chương trình giáo dục hoàn chỉnh. Bài này viết bởi ông William Bennett, bộ trưởng bộ Giáo Dục đương thời (thời tổng thống Ronald Reagan). William Bennett viết bài này để khuyến khích sinh viên nuôi dưỡng trái tim của mình, chứ đừng chỉ coi trọng khối óc. Ông quan niệm rằng chính những môn nhân văn này mới giúp cho sinh viên hiểu biết, khôn ngoan, trưởng thành và thành công (có lẽ tương tự như PC viết về nhà văn Lỗ Tấn ở trên) khi ứng dụng những môn khoa học, kỹ thuật, sáng tạo vào công việc làm ăn, và cống hiến tài năng của mình cho cuộc đời. Vì quan niệm và chương trình này của William Bennett mà chị tôn ông làm thần tượng, chị cứ chờ ông ra ứng cử tổng thống để chị bỏ phiếu. Chị có mua quyển sách The Book of Virtues của William Bennett để đọc say mê.

Nói như vậy không có nghĩa là nhân văn quan trọng hơn khoa học, hay khoa học quan trọng hơn nhân văn. Chị nghĩ nước Việt mình chậm tiến vì cách suy nghĩ và cách sống của đa số. Nước Việt, theo chị, chậm tiến vì đa số người dân có khuynh hướng đi trên những lối mòn năm cũ, sống rập khuôn, ngán ngại đổi mới, không dám thử lửa (risk taking), cầu an, hay chê (hơn là nâng đỡ và khích lệ) người thất bại, không biết quý thì giờ, phán xét về lợi hay hại nhiều hơn về đúng hay sai đối với công tâm, thích làm bạn với những người giống mình, hay chê những người khác mình (thì làm sao mà cầu tiến và học hỏi được từ người khác), vân vân. Những người làm việc về khoa học thời trước (không biết thời này sao nên không dám bàn) cũng không thấy sáng chế, phát minh hay cải tiến kỹ thuật là bao nhiêu. Nói chuyện nhỏ thôi, nhìn thấy đồ nghề làm bếp của phụ nữ Trung Hoa, Nhật, Đại Hàn là biết, một là các bà phụ nữ các xứ ấy có đầu óc sáng chế, hai là các ông chồng, các ông con biết nghĩ ra cách giúp vợ, giúp mẹ, làm cho việc bếp núc nhẹ nhàng và vui thú. Còn đồ nghề làm bếp của phụ nữ Việt Nam không có bao nhiêu cái vừa tiện lợi, vừa đỡ tốn thì giờ, vừa vui mắt. Nhìn cái nạo dừa, cái dao bào, cái xắt sợi thu đủ, cà rốt, thậm chí cái quẹt dầu tráng chảo cắt từ bẹ chuối ra, là biết mặc dầu chúng ta có nhiều tài quán quyến và tháo vát, nhưng thường chỉ ngừng tại đó. Nhiều khi phụ nữ chúng ta nặng về việc tiết kiệm mà không nghĩ đến chuyện nhu cầu (demand) tạo ra sản xuất (supply), tạo ra công ăn, việc làm cho người khác, vô hình chung đưa đến việc lợi tức không được tái phân phát (re-distributed), nên người nghèo không biết làm sao để được thuê mướn vào quy trình sản xuất mà mưu sinh.

Trở lại chuyện văn chương, đó là một môn rất cao, để sáng tác và để thưởng thức. Chị nhớ, thời xưa khi chị còn nhỏ, thầy cô dạy văn chương rất được trọng vọng, thầy cô dạy mình sáng tác và thưởng thức. Thầy cô dạy từ môn ngữ vựng ở lớp hai, lớp ba, cho đến đệ thất, để lục, rồi dạy văn phạm, rồi dạy đọc văn thơ, bình văn thơ. Ở Việt nam thời đó mà quen được các nhà văn, nhà thơ, các phóng viên, ký giả, nhà báo là một điều hãnh diện. Những người làm văn học và viết lách này thời đó thường "tải đạo", không cần phải là "đạo luân lý" nhưng ít nhất họ cũng có một chủ đích, một thông điệp (message) trong khi viết. Chị thì thích ý nhiều hơn lời, nên không chú ý lắm về sự bóng bẩy của hình thức, sự lai láng của lượng tác phẩm, nhưng rất thích thú khi đọc văn thơ mà nhận được những thông điệp của các nhà văn, nhà thơ, dù chữ thì không bao nhiêu, mà lời thì rất đỗi quê mùa. Những người cầm bút là những nhà tư tưởng, họ nhìn thấy được muôn vẻ của cuộc đời, đằng sau muôn vẻ của cuộc đời và viết để truyền trao lại cho người đọc những tinh hoa mà họ khám phá được, thật là đáng trân trọng.

Vì vậy, cầm bút để trở thành nhà văn, nhà thơ, phóng viên, nhà báo không phải là chuyện ai cũng làm được.

xv05
#1110 Posted : Friday, May 15, 2009 3:20:43 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Xời ơi, cứ làm như mình hiền lắm vậy!

Chắc chắn rồi, em không những hiền mà còn dễ bị dụ và ngu nữa đó chị, nên cứ bị người khác xúi giục và không thể phân biệt được sự phải trái nữa đó !!!
xv05
#1111 Posted : Friday, May 15, 2009 3:45:00 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Cám ơn chị Huệ, những điều chị nói ở trên thật là hay. Em cũng chỉ mơ hồ cảm nhận nhưng không thể diễn tả được.

...William Bennett viết bài này để khuyến khích sinh viên nuôi dưỡng trái tim của mình....
Khi em đọc câu này của chị thì em cảm thấy vô cùng xúc động!
quote:


...Chị nghĩ nước Việt mình chậm tiến vì cách suy nghĩ và cách sống của đa số. Nước Việt, theo chị, chậm tiến vì đa số người dân có khuynh hướng đi trên những lối mòn năm cũ, sống rập khuôn, ngán ngại đổi mới, không dám thử lửa (risk taking), cầu an, hay chê (hơn là nâng đỡ và khích lệ) người thất bại, không biết quý thì giờ, phán xét về lợi hay hại nhiều hơn về đúng hay sai đối với công tâm, thích làm bạn với những người giống mình, hay chê những người khác mình (thì làm sao mà cầu tiến và học hỏi được từ người khác), vân vân....
Trong cái bài mà em đọc thì ông đó cũng có nói nhưng điều như trên đó chị, và hu hu, em thấy đúng quá!

Em cám ơn chị đã giải thích cho em hiểu Rose


PC
#1112 Posted : Saturday, May 16, 2009 5:45:48 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
Chắc chắn rồi, em không những hiền mà còn dễ bị dụ và ngu nữa đó chị, nên cứ bị người khác xúi giục và không thể phân biệt được sự phải trái nữa đó !!!


Nghe xv hờn mát mà chị tức cuời quá! Big Smile
Liêu thái thái
#1113 Posted : Saturday, May 16, 2009 9:10:34 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
Approve nhất Huệ!
méo meo meo mèo Kisses
Huệ
#1114 Posted : Sunday, May 17, 2009 11:38:42 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


méo meo meo mèo Kisses Kisses

Cảm ơn Liêu và XV. Tuần này trời đẹp ở Đất Lành nên Huệ chỉ ghé vào PNV nhanh thôi rồi còn chạy ra vườn để làm công quả (ban ngày) và chạy vô thu vén những bừa bộn trong nhà (khi không còn ở ngoài vườn được nữa). Năm nào Huệ cũng giành một tuần như thế này để thưởng cho mình những niềm vui nho nhỏ.

Nắng dịu, trời trong, gió hiu hiu mát...

Hẹn Liêu, XV và tất cả các bạn trong những bài kế tiếp. RoseRoseRoseRose

Vũ Thị Thiên Thư
#1115 Posted : Monday, May 18, 2009 9:49:11 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05

Cám ơn chị Huệ, những điều chị nói ở trên thật là hay. Em cũng chỉ mơ hồ cảm nhận nhưng không thể diễn tả được.

...William Bennett viết bài này để khuyến khích sinh viên nuôi dưỡng trái tim của mình....
Khi em đọc câu này của chị thì em cảm thấy vô cùng xúc động!
quote:


...Chị nghĩ nước Việt mình chậm tiến vì cách suy nghĩ và cách sống của đa số. Nước Việt, theo chị, chậm tiến vì đa số người dân có khuynh hướng đi trên những lối mòn năm cũ, sống rập khuôn, ngán ngại đổi mới, không dám thử lửa (risk taking), cầu an, hay chê (hơn là nâng đỡ và khích lệ) người thất bại, không biết quý thì giờ, phán xét về lợi hay hại nhiều hơn về đúng hay sai đối với công tâm, thích làm bạn với những người giống mình, hay chê những người khác mình (thì làm sao mà cầu tiến và học hỏi được từ người khác), vân vân....
Trong cái bài mà em đọc thì ông đó cũng có nói nhưng điều như trên đó chị, và hu hu, em thấy đúng quá!

Em cám ơn chị đã giải thích cho em hiểu Rose






XV
Chị Huệ giải thích cho em làm chị nhớ lại hôm thứ bảy, đi dự Lễ Ra Trường cuả tiểu thư , nghe một vị giảng sư nói chuyện với các sinh viên mới ra trường khuyên .." nên đi theo con đường mình yêu thích, chọn công việc khó hơn khả năng, có như vậy mới tiến bộ được..."
câu nói đó giống như chúng ta vẫn thường nghe : " Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông "
Nếu ngại dấn thân, chỉ biết quanh quẩn theo các lối mòn cuả người đi trước thì sẽ không tìm ra lối mới và tiến bộ...
Chị Huệ...TThư lại lan man hén !!
Smile
Huệ
#1116 Posted : Tuesday, May 19, 2009 9:49:48 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Cảm ơn Thiên Thư đã chia xẻ. Rose

Huệ
#1117 Posted : Tuesday, May 19, 2009 9:54:45 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Chúc mừng Tiểu Thư và Ba Mẹ, gia đình. Mừng Tiểu Thư một chặng đường quan trọng đã vượt qua, mở ngỏ cho một tương lai nhiều hứa hẹn.

Kisses Approve Rose heart Cooling

Vũ Thị Thiên Thư
#1118 Posted : Wednesday, May 27, 2009 2:55:27 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Huệ
Hôm nay mới lọ mọ vào thăm nhà cửa...
Cảm ơn chị Huệ chúc mừng TThư và gia đình
Iris nở , TT sẽ load hình vào...Peony vẫn còn nhởn nhơ làm điệu, cô nàng nầy trang điểm cẩn thận quá chừng...
xv05
#1119 Posted : Wednesday, May 27, 2009 12:43:09 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Vũ Thị Thiên Thư


XV
Chị Huệ giải thích cho em làm chị nhớ lại hôm thứ bảy, đi dự Lễ Ra Trường cuả tiểu thư , nghe một vị giảng sư nói chuyện với các sinh viên mới ra trường khuyên .." nên đi theo con đường mình yêu thích, chọn công việc khó hơn khả năng, có như vậy mới tiến bộ được..."
câu nói đó giống như chúng ta vẫn thường nghe : " Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông "
Nếu ngại dấn thân, chỉ biết quanh quẩn theo các lối mòn cuả người đi trước thì sẽ không tìm ra lối mới và tiến bộ...
Chị Huệ...TThư lại lan man hén !!
Smile


Dạ phải đó chị T.Thư.
Em còn thấy là người trẻ bên đây thật may mắn, có nhiều cơ hội chọn lựa cho mình, lại cũng có nhiều cơ hội được tự lập nữa nên việc đi theo con đường mình ưa thích dễ thực hiện hơn đó chị. Vậy là cô Út của chị ra trường rồi há, cho em chúc mừng cô và chúc mừng anh chị luôn nha Rose

Em thì hồi nhỏ chỉ thích làm nhà khảo cổ hay địa chất học thôi hà Big Smile, sau lại học ngành thảo chương điện toán, còn bây giờ thì lại làm cái nghề khg dính gì tới mấy thứ vừa nói hết trơnBig Smile
Huệ
#1120 Posted : Wednesday, May 27, 2009 6:00:29 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Hello các bạn, mấy hôm nay bận quá không vào PNV được, nhưng vẫn nhớ. RoseRoseRoseRose

Users browsing this topic
Guest (20)
89 Pages«<5455565758>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.