Đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên, đây đất lành quê tôi ôi đẹp quá xá, đây xóm nghèo quê tôi ôi nắng quá…là la lá là…lá la la là laaaa…lala..lala…
Tôi là người hay hát. Nhờ vậy, dầu không bao giờ biết soạn nhạc, tôi vẫn phóng tác được lời cho cả trăm bài hát, nhạc thì mượn của người ta, hát xong nhạc trả lại, vốn huề. Tôi thường chỉ hát một mình, khi nào biết có người nghe trộm thì bỗng hết pin. Thỉnh thoảng cũng có người dại dột năn nỉ tôi hát giúp vui khi họp bạn, tôi nói để chừng nào thiên hạ ngồi lâu quá, chủ nhà ngáp oặt xà lai tới hồi thứ tám, tôi sẽ hát giải tán mọi người. Vậy mà tôi vẫn chưa bao giờ có dịp.
Những buổi sáng mùa đông như hôm nay mà không phải đi làm, thức dậy sớm vừa làm lỉnh kỉnh trong bếp vừa ngắm mặt trời mới ửng hồng ở phía sau đồi, tôi cứ ngỡ như mình có hẹn với bình minh. Và khi nắng đã lên, chiếu rọi những tia sáng óng ánh, là tôi bắt đầu hát…Đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên...Đây đất lành quê tôi ôi đẹp quá xá...Nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy cái gì tôi cũng thích hết.
Tôi sinh ra trong một gia đình yêu hát. Ba mẹ tôi quen nhau khi cùng đi sinh hoạt thanh niên. Một hôm để giúp vui cho chương trình văn nghệ ngồi vòng tròn, ba tôi ôm cây đàn hát bài Suối Mơ, vừa hát vừa nhìn cô thiếu nữ về sau là mẹ tôi. Không nhớ bao lâu sau thì đôi trẻ thành vợ chồng, cất căn nhà nhỏ ngay bên bờ suối trong một rừng thông, đặt tên con suối nhỏ là Suối Mơ. Hai người lại tiếp tục chương trình văn nghệ. Sinh tôi ra, khi người mẹ trẻ làm bếp, người cha mới hăm hai, hăm ba, vác đứa con đầu lòng lên vai, hát Khối Tình Trương Chi…Đêm năm xưa, khi cung đàn lên tơ, hoa lá quên giờ tàn, mây trắng bay tìm đàn, hồn người thổn thức trong phòng loan…Mẹ tôi để thay đổi không khí, thỉnh thoảng cũng cất tiếng hát…Cung đàn ngân, buồn như lúc tiêu hết tiền, buồn như lúc tiêu hết beng…tang tình…tính tình…
Có lẽ mẹ tôi hơi giống..tôi. Hát chứ tội gì không hát.
Vui sướng đi cho đời tươi sáng,
Vui sướng đi cho lòng thêm tươi,
Ta hát ca đón mừng Liêu Thái Thái,
Ta hát ca cho lòng thêm hăng hái...
Hát vang lên đời ta thắm tươi...