Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

18 Pages«<45678>»
Chữ và Nghĩa
gdt
#101 Posted : Thursday, April 3, 2008 10:12:51 PM(UTC)
gdt

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 653
Points: 0

quote:
Gởi bởi ductriqueanh
Còn.. mình ên, hay là vì mấy chữ của người bình dân, không thích hợp cho... tiểu thơ nên mấy người bạn em nói đừng dùng??? (Chả là mấy cô đó là tiểu thơ í mà Big Smile)



gdt xin nói chút xíu nghen

Theo gdt biết chữ mình ên là cách nói rặt miệt vườn ( chớ hổng phải dân bình dân nghen, công tử Bạc Liêu một thời hổng phải là dân sang sao ta? Big Smile ). gdt nhớ người miền Tây còn có mấy chữ khác như hết biết ( = quá xá, quá chừng), nhóc ( = nhiều), bự bành ki ( = to lớn), gần đây họ còn dùng chữ dữ dằn (= lắm), thí dụ như khen " con nhỏ đó hiền dữ dằn hay là đẹp dữ dằn " ( đã "hiền" rồi mờ còn "dữ" Big Smile ), cái ông kia giàu dữ dằn. Người Saigon (là dân miền Nam ) thì không dùng vì cho là quê một cục, là chỉ có dân quê mới xài ( mèn ! hổng có dân quê chịu tay lấm chân bùn lấy lúa gạo đâu cho dân thành thị ăn ta?)

gdt thì lại thấy cách nói đó dễ thương, mộc mạc nhưng dễ thương. Người nghe không quen thì lúc đầu sẽ thấy ngồ ngộ hay kỳ kỳ nhưng biết đâu nghe quen rồi lại đâm ghiền và có khi còn muốn làm dâu ( hay rể) của miền Tây sông nước không chừng Wink

quote:
Nhiều khi ngẫm lại các giá trị mà mình bị hay đuợc đúc khuôn từ nhỏ, bây giờ thấy nó kỳ lạ nhiều cái. Thí dụ như khi ăn thì không đuợc húp hết nuớc, báo hại đi ăn phở, hủ tiếu, bún riêu thì nuớc lèo (nuớc dùng) là thứ thậm ngon vậy mà phải ép lòng mà chừa lại, nhớ lại tức cành hông!


gdt thì được dạy đó là phép lịch sự, là cách học ăn uống. Dù món ngon hay dở cũng ăn như nhau, chớ không có món ngon thì ăn nhiều còn món dở thì không đụng đũa.
Gdt thấy cách nghĩ như thế cũng tốt và chấp nhận thành thói quen mà không tức cành hông như chị PC j/k Big Smile
Huệ
#102 Posted : Friday, April 4, 2008 2:30:40 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Huệ chào làm quen với chị gdt. Nói về tiếng mình ên thì đa số những người miền Nam, mà Huệ đã từng nghe họ dùng chữ này, phát âm là mình ơn, trài trại giữa âm ê và âm ơ. Tiếng mình ên nghe dễ thương làm sao và nếu nó không có nghĩa tục thì mình cũng hy vọng là nó còn hoài với thời gian, trong ngôn ngữ của dân tộc. Không phải vì nó dễ thương, nhưng nó là bản sắc của địa phương, rất quý. Đôi khi nghe được những chữ không nghe thường ngày, mừng thiệt mừng, ví dụ nghe chữ ù thì biết người nói là dân Phú Vinh, hoặc lớn lên ở Phú Vinh, Nha Trang. Người Phú Vinh dùng chữ ù thay cho chữ mập đó.

Rồi bàn về phép lịch sự khi ăn uống nhen. Dù món ngon hay dở cũng ăn như nhau, chớ không có món ngon thì ăn nhiều còn món dở thì không đụng đũa. Phép lịch sự này rất có ý nghĩa, vừa có ân, vừa có lễ. Nhưng còn phép lịch sự ăn phải chừa lại thì Huệ không hiểu ý nghĩa của nó. Dân giàu hay dân nghèo cũng vậy, thức ăn là công lao khó nhọc của biết bao nhiêu người, qua bao giai đoạn, nhất là có cái tình của người nấu ở trỏng, không hiểu sao mình lại nên chừa...cặn? Hồi xưa, ông Dr. Drott, người Đức, dạy Huệ ở Trung Tâm Văn Hóa Đức, có giảng rằng có hai cái không ở trên bàn ăn của người Đức: không có nước lạnh trên bàn ăn Clown (họ dọn các thứ nước uống khác) và không có thức ăn còn dư trên dĩa của mình trên bàn ăn Clown. Muốn ăn bao nhiêu, người Đức múc bấy nhiêu thức ăn vào dĩa của mình, mà đã múc vào dĩa rồi là họ ăn cho hết sạch để tỏ lòng cảm tạ (trời) là họ đã có bữa ăn. Thấy điều này hay, Huệ cũng học theo lời thầy Drott giảng dạy Blush (chỉ điều này thôi, còn Huệ vẫn dọn nước lạnh trên bàn ăn như thường lệ).

Gõ xong đọc lại thì thấy hay là vầy. Phải chăng khi ăn những món nước mình nên chừa chút lại để khỏi có cái cảnh húp hay lấy cái muỗng cạo đáy tô kêu quẹt quẹt? Ai có ý kiến thêm thì vô đây bàn giùm nhen (bàn ở đâu cũng vậy thôi Tongue, bàn đây tui cám ơn). Nói bên lề chuyện húp. Khi nào nấu bún bò (chỉ đặc biệt bún bò mà thôi), Huệ để dành lại một tô nhỏ cho đầu bếp. Chờ khi nào không có ai ở nhà, đầu bếp làm một tô bún bò nóng hổi, hành ngò tiêu ớt xun xoe, tô tay trái (tô leo khỏi bàn ăn Tongue), đũa tay phải, đầu bếp thoải mái ăn một mình tô bún bò nhỏ này bằng đũa, nô muỗngClown. Chèn, ăn vầy mới là tô đặc biệt mà đầu bếp cũng thực hành được lời thầy Drott giảng dạy một cách tối đa Blush. Ai không hiểu tại sao thì thử bún bò húp một lần là biết. beerchug

PC
#103 Posted : Friday, April 4, 2008 5:10:57 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
PC bị dạy ăn không được ăn hết (dù là cái tô của riêng mình) là vì nếu ăn ráo nạo thì chứng tỏ mình.... nghèo! Cơ khổ là đi ăn phở hay hủ tiếu thì có một tô chớ mấy.
Được mời ăn là một cái khổ, vì thiên hạ nấu dở mà cứ bắt buộc phải khen, chao ôi, sao mà phải dối lòng mình đến thế.
Có ai biết là người nào mà sống trong giả dối thường xuyên như thế thì thế nào cũng bị bệnh rối loạn tâm trí hay không? Tối ngủ không yên vì cứ bứt rứt là mình sống không trung thực với lòng mình, các giá trị cứ oánh lộn lung tung trong tâm thức mình, làm sao mà không rối lên được.
Nói xạo đó nghe quí vị, đừng tin! Big Smile
linhvang
#104 Posted : Friday, April 4, 2008 6:27:59 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Nhớ hồi xưa bà ngọai của LV hay khuyên con cháu khi ăn không được bỏ mứa, ăn được bao nhiêu thì (gắp) lấy bấy nhiêu - vì bỏ mứa như thế thì khi...chết xuống âm phủ, sẽ không có (gì) mà ăn, và nên nhớ...một hột cơm là một hột ngọc.
Bây giờ, LV ăn gì cũng ráng ăn cho hết, vét sạch luôn chén, tô! Big Smile Vì ăn như vậy nên chỉ gắp món mình thích (và món ngon chứ ạ, chẳng lẽ lại gắp món dở?, món không hợp khẩu của mình?)
Huệ
#105 Posted : Friday, April 4, 2008 7:53:00 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Huệ thì đã xong cái đoạn ngon dở rồi. Ngon chỉ là lần sau muốn ăn nữa, đó là định nghĩa của Huệ. May thay, từ hồi 1975, chồng gửi thư về bảo gửi cho tóp mỡ, Huệ bèn huệ ra. Thuở đó, bà cô đi dạy học phụ trách chia cá liên xô (tên gọi cá tạp đủ loại, đủ tuổi) bán cho cả trường theo giá chính thức. Xe ba gác chở tới đổ một đống cá xa cạ trước sân nhà, các thầy cô giáo khác đến cân chia mua theo định mức. Phải biết là cái đống cá đó nó có mùi gì, nhưng mọi người chỉ cân chia một loáng là hết veo. Cô mua cá xong đem cạo rửa, đánh vảy rồi vô bếp ướp thiệt nhiều sả ớt, bỏ dầu chiên. Ban đầu Huệ nuốt không vô, chống đũa ngó. Sau suy nghĩ một hồi, ăn lia lịa, từ đó không chê món gì hết. Có hôm đang bữa ăn, Huệ hỏi bà chị họ ở cùng nhà "chị ơi, còn cơm nguội phải không, chị đem ra đây em ăn với" Chị nói em ơi, cơm mà em đang ăn trong miệng đó là cơm nguội đó. Sau đó ít lâu, Huệ dọn nhà đến ở gần chợ Vườn Chuối (hello Ngô Đồng), nấu cơm xong ăn nửa chén thì ăn hết nổi, lấy lồng bàn úp lại. Chán mình quá, bèn không nấu nữa, xách gà mèn đi mua cơm chợ ăn, khỏi nấu nhiều ăn ít. Một buổi trưa Huệ qua chợ Đũi (gần chợ Vườn Chuối) mua cơm, nghe bà bán cơm hỏi "thầy giáo mua gì thầy giáo?" Thầy giáo nói "bà bán cho tui một tô nước canh khổ qua thôi, vợ tui có xách cho tui một lon ghi gô cơm đây rồi". Từ đó hết dám qua chợ Đũi mua cơm chợ, mà ăn món gì cũng hoan hỉ hết. Bây giờ Huệ nấu ai ăn thì ăn, Huệ chỉ ăn theo. Ai nấu gì cho ăn, Huệ ăn nấy, khi nào gần no thì ngưng lại. Ở nhà thì chỉ ăn những món ai cũng chê không muốn ăn, sợ bỏ mang tội. Mà tình thật, như Huệ đã nói, Huệ "ăn món gì cũng thấy ngon, đầu chưa rơi xuống gối đã khò". Vậy là phẻ re. floating
PC
#106 Posted : Friday, April 4, 2008 2:30:56 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Các chị ăn không dám bỏ phí đồ ăn hén. Bà hàng xóm PC lấy cơm nguội ra phố rải cho chim ăn, bị bà Mỹ nọ rầy quá xá: "Mày cho nó ăn đồ thừa đồ thải nguội lạnh vậy rồi nó bệnh làm sao!" Có bà thì nói bao nhiêu đồ ăn thừa, bỏ tủ lạnh có khi không đủ độ lạnh bị nhiễm vi khuẩn, ăn vô sanh bệnh đi bác sĩ, uống thuốc. So ra cái tiết kiệm không bù được với tiền trả cho y tế.

gdt
#107 Posted : Saturday, April 5, 2008 7:36:45 AM(UTC)
gdt

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 653
Points: 0

dạ chào chị Huệ, gdt đang thử cố tìm niềm vui mỗi ngày như chị nhưng thiệt là khó đó chị Smile

Cái vụ ăn chừa một chút chỉ vì gdt nói chưa rõ ràng. Chỉ những món ăn có nước như hủ tíu, phở v.v... thôi và có chừa cũng chừa một chút xíu cặn gọi là, chớ ăn cơm mà bỏ mứa, nhứt là bỏ vì lý do chê đồ ăn là bị la và nghe một bài thuyết giáo liền đó chớ.
Không biết các chị qua đó có còn giữ phong tục dọn lên tất cả một mâm rồi cả nhà ngồi ăn cùng nhau không. Ngồi chung một mâm như vậy mà chỉ chăm chú vào một món thì sẽ bị la hoặc bị chê cách ăn , trong mâm có thể có món hợp với khẩu vị mình, có thể không nhưng người lớn trong nhà gdt dạy rằng nên ăn đều hết mọi món vì trước tiên là một cách cảm ơn người đã bỏ công ra nấu bữa ăn cho mình, kế đến là tập không được kén ăn và điều quan trọng là học cách nhường nhịn, chia sẻ món ngon cho người khác nữa.

Trong cuộc sống đôi khi cũng phải làm bộ khen người khác, không phải vì lấy lòng người để lợi ích cho riêng mình mà đôi khi vì phép lịch sự hay để động viên, gdt không cho sự giả dối đó là xấu Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của riêng gia đình và cá nhân gdt nên không dám nói nhiều. Vì điều đúng với mình chưa chắc là đúng với người khác và có khi điều đúng với mình bây giờ chưa chắc đúng với mình sau này. Tâm con người cũng vốn vô thường mà Smile
PC
#108 Posted : Saturday, April 5, 2008 4:34:20 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Về cái chuyện phê bình món ăn thì PC còn nhớ kinh nghiệm bản thân. Có lần thăm một bạn cũ và được cô làm món bánh tráng cuốn thịt bò (my favorite!). Mắm nêm mặn không thể tả. PC cứ nghĩ là tại mỗi nhà mỗi khác. Và nghĩ chắc tại cô là người Bắc nên nước mắm làm không giống kiểu người Nam (là bỏ đường hơi nhiều). Chịu đời hổng thấu, sau cùng PC đánh bạo lên tiếng về nước mắm. Cô ta đi lấy hủ đường và bỏ thêm vào. Càng thêm càng thấy mặn. Thấy lạ, một thành viên khác trong nhà cô tới coi lại thì ra hủ đó là hủ muối!

Về chuyện phê bình món ăn thì PC nhớ lời thầy Hằng Trường có kể. Trong suốt thời gian làm thị giả cho Hòa Thượng Tuyên Hóa, thầy đã để ý xem Hòa Thượng có khi nào lên tiếng về các món ăn hay không! Tuyệt nhiên không! Người tu Phật không bao giờ chê khen món ăn nào. Vì họ quan niệm thức ăn chỉ là để duy trì tấm thân tứ đại này. Thành ra họ không được chê khen gì cả. nghĩa là không được để ý tới sự ngon dở của chúng.


Huệ
#109 Posted : Sunday, April 6, 2008 12:15:19 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC
Vì họ quan niệm thức ăn chỉ là để duy trì tấm thân tứ đại này.

Huệ bèn huệ ra.
PC
#110 Posted : Thursday, April 10, 2008 6:13:03 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi gdt

gdt đang thử cố tìm niềm vui mỗi ngày như chị nhưng thiệt là khó đó chị Smile


Nhìn theo con mắt Phật giáo thì có lẽ cảnh giới nơi đó là cõi gần gần với địa ngục cho nên không thấy có niềm vui chăng? Question
xv05
#111 Posted : Sunday, April 27, 2008 4:06:39 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

quote:
Gởi bởi gdt

gdt đang thử cố tìm niềm vui mỗi ngày như chị nhưng thiệt là khó đó chị Smile


Nhìn theo con mắt Phật giáo thì có lẽ cảnh giới nơi đó là cõi gần gần với địa ngục cho nên không thấy có niềm vui chăng? Question


Chị PC noí vậy làm em nhớ tới câu chuyện trên đài hồi năm ngoái, kể chuyện ông TT Bush đi thăm VN và được ông thủ tướng D của Vn tặng cho cái mobile phone có thể gọi và nói chuyện với người ở thế giới bên kia.
Ông Bush khoái lắm , đêm đầu tiên ổng gọi thử cho ông cố của ổng và được nối đường dây. Hai người nói suốt mấy tiếng đồng hồ. Thừa thế xông lên, đêm nào ổng cũng gọi cho bà con, bạn bè đã khuất để thăm hỏi. Khi về đến Mỹ, ổng vẫn tiếp tục gọi như thế. Đến cuối tháng nhận được cái bill thì ổng tá hỏa vì cái bill lên đến mấy chục ngàn đô. Ổng sai người gọi cho ông thủ tướng VN hỏi tại sao hồi ở VN thì cái bill có mấy chục xu mà bây giờ lại mắc dữ vậy. Nhân viên phủ thủ tướng ở VN bèn trả lời rằng... Ông ở Mỹ, xa thế, gọi xuống địa ngục mắc là phải rồi, chớ còn ở đây, sát nách địa ngục nên nó rẻ...

quote:
PC bị dạy ăn không được ăn hết (dù là cái tô của riêng mình) là vì nếu ăn ráo nạo thì chứng tỏ mình.... nghèo!

Ăn cơm mới nói chuyện cũ. Em cũng được (hay bị ) dạy như thế, vì ăn hết thì người ta cho rằng mình thèm lạt.
Giớ nghĩ lại thì do cái tính sĩ diện của người mình nên vậy.


Hồi em còn ở VN, có người bạn đi ăn tiệc với công ty người nước ngoài. Người mình thì ai ăn cũng chừa lại, còn mấy người Tây phương thì ăn sạch, thậm chí có một anh còn trẻ (Tây) còn lấy miếng bánh mì vét sạch cái dĩa rồi ăn luôn, xong quay qua hỏi người Việt tại sao phí phạm thức ăn như vậy. Họ làm sao hiểu nổi cái tính sĩ diện của người mình !
Binh Nguyen
#112 Posted : Sunday, April 27, 2008 10:30:49 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05

quote:
Gởi bởi PC

[quote]Gởi bởi gdt

gdt đang thử cố tìm niềm vui mỗi ngày như chị nhưng thiệt là khó đó chị Smile


... Ông ở Mỹ, xa thế, gọi xuống địa ngục mắc là phải rồi, chớ còn ở đây, sát nách địa ngục nên nó rẻ...

[quote]



Big SmileBig SmileBig SmileBig SmileBig Smile

Cooling

BN.

PC
#113 Posted : Monday, April 28, 2008 7:04:43 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Lạ quá, cái chữ sĩ diện viết dấu ngã, nhưng liêm sỉ thì sỉ lại dấu hỏi, trong khi tôi nghĩ nghĩa của sỉ - sĩ trong hai từ này lại cùng nghĩa. Question

PC
#114 Posted : Sunday, May 11, 2008 4:23:16 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Thấy có người viết ngộp thành ngợp. Hai chữ này khác nghĩa nhau. Ngộp là tình trạng bị thiếu không khí, còn ngợp là cảm giác ngây ngây (hay đi với choáng).

PC
#115 Posted : Sunday, May 25, 2008 8:18:00 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Khi mô tả về các trận động đất xảy ra sau trận động đất lớn, nhiều bản tin gọi đó là dư chấn. Thiết nghĩ gọi là hậu chấn có phần chính xác hơn. Không phải vì người ta phải dịch nó từ tiếng Anh là aftershock, mà còn vì do ý nghĩa của chúng. Làm sao có thể cho các trận xảy ra sau một trận lớn là phần dư từ nó? Question


xv05
#116 Posted : Sunday, August 24, 2008 9:04:09 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Đọc báo thấy có người nêu ý kiến về cụm từ treo cổ tự vẫn
Người này nói treo cổ thì không phải là tự vẫn mà là tự ải, còn tự vẫn là khi đương sự tìm cái chết bằng cách tự cắt cổ mình.

(không biết cắt cổ tay có tính là tự vẫn không?)
Tonka
#117 Posted : Sunday, August 24, 2008 10:31:05 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Cái này chắc lại lẫn lộn tiếng hán trong đó rồi hả. Chịu thua Clown
TK tưởng là vẫn (ngã) chứ không phải vẩn

  • xv05
    #118 Posted : Sunday, August 24, 2008 10:45:52 AM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    Thanks, Tonka. Em sửa lại rồi Rose
    xv05
    #119 Posted : Tuesday, September 2, 2008 8:48:04 AM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    Đọc Những Ngày Thơ Ấu, thấy ông Nguyên Hồng viết:

    "...Xưa nay mẹ tôi có khi nào nói chuyện với tôi một cách kỳ khu như thế? Mà chuyện lành hay chuyện dữ?..."

    kỳ khu: chắc có nghĩa là nghiêm trang?

    Có anh chị nào biết không?
    camel
    #120 Posted : Tuesday, September 2, 2008 9:23:39 AM(UTC)
    camel

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 385
    Points: 60

    Thanks: 1 times
    Was thanked: 17 time(s) in 16 post(s)
    quote:
    Gởi bởi gdt

    ...

    Không biết các chị qua đó có còn giữ phong tục dọn lên tất cả một mâm rồi cả nhà ngồi ăn cùng nhau không. Ngồi chung một mâm như vậy mà chỉ chăm chú vào một món thì sẽ bị la hoặc bị chê cách ăn , trong mâm có thể có món hợp với khẩu vị mình, có thể không nhưng người lớn trong nhà gdt dạy rằng nên ăn đều hết mọi món vì trước tiên là một cách cảm ơn người đã bỏ công ra nấu bữa ăn cho mình, kế đến là tập không được kén ăn và điều quan trọng là học cách nhường nhịn, chia sẻ món ngon cho người khác nữa.

    ...



    Chị này đúng là mẫu mực , giữ quan cách của người VN mình... ăn trông nồi ngồi trông hướng ! Cooling

    Nhưng nói tọac gấu áo ra... cái kỷ cương như trên chỉ là để khắc phục cái "nghèo" trong những bữa cơm gia đình là chính thôi đấy. Big Smile
    Đừng nghĩ tôi nói sai nhé !
    Ngày còn bé tôi là đứa bé háu đói... và tôi không bao giờ phục các luật lệ người lớn đề ra ! Không phải tôi nói người lớn là sai , ý tôi nói là không luôn luôn đúng. Hồi đó trong gia đình , mâm cơm dọn lên nếu cha tôi có ở nhà... thì mọi người cứ là chờ dài cổ cái ông gia trưởng ấy động đũa , nếu ngày nào sui mà ông còn kà kê dê ngỗng với mấy ông bạn... thì con nít cứ gọi là đói teo ruột. Bữa cơm gia đình có món gì ngon hay tươm tất thì mẹ dạy không đến phiên con nít thò đũa vào khuấy... khiến cho nó xấu đi Big Smile - những ngày ông bà nội hạ giá thì lại càng phải giữ lễ nghi quan cách... chả bù cho đám cháu tôi ngày nay , đói là chúng nó bá cổ mè nheo "finger food"
  • . Nói đại khái miếng ăn ngày xưa là cái dùng để phân thứ bậc đôi khi... chúng ta có nhận đó là sự thực hay không thì tùy mỗi người... nếu mà người nào cũng lơ đãng như cha tôi thì con cái có mà được cái húp canh thừa mà thôi Tongue. Nói thế không phải là nói xấu cha mẹ mình... mà là nói để tìm hiểu môt. cảnh sống ngày xa xưa... chồng cha trong nhà đôi khi chả khác nào những ông quan... không có ông quan thì cũng mệt lắm vì không có ai mang tiền về nuôi sống gia đình Big Smile
    Bây giờ tuy ít có dịp ngồi ăn chung với người thân... nhưng hễ có dịp tôi vẫn rất thích cái cảnh mời mọc nhau , cái này là vì cái tình thân... dĩ nhiên con cháu thì cho chúng nó ăn cái gì chúng thích và ăn cho no.Smile

    Sang Mỹ sống ngòai 20 năm cái mà làm tôi cứ ngấp ngứng nhất là cái chữ "văn hóa ẩm thực" thường dùng ở VN.... tới giờ tôi vẫn thấy nó làm sao ấy !
  • Users browsing this topic
    Guest (26)
    18 Pages«<45678>»
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.