Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

47 Pages«<4344454647>
Ngô Đồng Diệp Lạc
Phượng Các
#881 Posted : Wednesday, December 21, 2016 11:09:02 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Dạ, cũng lên đó vào ngày thứ 6, chị đi xe nhà hay máy bay ?
ngodong
#882 Posted : Thursday, January 12, 2017 10:12:07 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Dân làm nghề kế toán nghe chữ tính sổ là sợ lắm, nhất là tính sổ cuối năm. Dân nào không biết rõ chứ dân Việt Nam nghe chữ cuối năm là phải hỏi xem Âm hay Dương thật là lộn xộn, tuổi cũng phải hỏi như thế, có tính lúc còn nằm trong bụng mẹ hay không nữa chứ, nói chung chung không được, đôi lúc còn bị hỏi cho rõ là tuổi con gì cho chắc là người bị hỏi không nói xạo.


Người ta hay nói đàn bà thích giấu tuổi, hay trừ bớt tuổi đi cho “giữ chút thanh xuân”, các bà bây giờ không cần giấu làm gì cứ tỉnh bơ mà “không già” trên toàn thế giới, chỉ các ông bị già đi mà thôi! Xem hình ảnh chưng trên Facebook mỗi năm người phụ nữ trong hình càng xinh hẳn lên không nhờ phấn son thì nhờ những thiết bị lọc hình ảnh từ máy chụp hình đến máy điện thoại, khổ cho các ông không chịu nhuộm tóc, không chịu đánh phấn giúp da căng lên nên vào hình đôi khi bị thê thảm nếu so với “bà nhà”, lại thêm số tuổi thường lớn hơn bà ấy chút đỉnh – đây không nói chuyện “thứ thiếp” nếu có thì . . . ôi thôi lại dài dòng văn tự! Chuyện khen nhau ngày đẹp thêm ra là sự thật khi nhìn trong hình, còn khi gặp được nhau sẽ hạ hồi phân giải.
Tính sổ này là tính sổ thời gian đột xuất, không cần là cuối năm mới tính, hôm nay mưa gió bão bùng, mưa ướt ngoài trời nhưng không ướt trong lòng nên tỉnh queo ngồi tính đây! Người ngồi kế bên hôm nay là ngày sinh nhật trên giấy tờ, thế là thơ chúc sinh nhật đầy thùng, dĩ nhiên thùng điện thư – bác sĩ mắt – bác sĩ tai – bác sĩ răng . . . đều gởi lời chúc, nhà băng nhà quản lý tài chánh cũng gởi thiệp chúc “già”, thêm luôn anh chàng trợ cấp y tế tiểu bang cũng xí phần, úi là la “chàng” thành người quan trọng hẳn lên.
Nói đến ngày sinh trên giấy tờ lại động lòng thương cho các “ngài” vì lý do: “tưởng giống bên Việt Nam” khai sụt xuống 10 năm cho chắc là sẽ được nhận vào trung học v.v… Đến nay bạn bè đã cất ô vứt cặp, về vườn chăm gà giúp vợ các “ngài” còn thê thảm với sáng đi tối về vì luật lệ phải 65 mới có trợ cấp y tế của tiểu bang! Chao ôi, sống trên đất nước tự do mà phải thế à, muốn nghỉ thì nghỉ chứ tội lệ gì phải chịu đến tuổi hưu ? Nhiều khi ngồi ngóng nghe các “bác” nói chuyện cũng vui.
– Còn mấy năm nữa mới được ăn hưu anh?
– 3 năm nữa!
– Ủa muốn hưu khi nào thì hưu chứ mắc chi ba năm nữa!
– Xời! không biết gì hết, hưu sớm làm sao có bảo hiểm y tế, làm sao có tiền gởi về nhà mỗi tháng!
Ô, thì ra vướng bận mấy thứ lăng nhăng ấy mà không nghỉ được, cho dù tiền đã đầy túi cho dù con cái đã lớn chẳng phải lo chi nữa hết.
Cũng khó tính thật, chẳng biết tính sao cho vừa lòng Trời, ừ trăm sự cứ đổ cho Trời vậy, sao lại có ngày mưa ngày nắng, sao lại có thiếp có chàng, sao lại có bên này bên kia cho vãi ra bao nhiêu sự tình để con người phải tính mãi thế này, nhởn nhơ thơ túi rượu bầu sướng biết bao nhỉ ?
Ủa nói tính sổ mà: thì tính!
Hai mươi năm đầu sung sướng không bao lâu – hai mươi năm sau cơm áo vật – hai mươi năm nay dốc hết chất xa’m có trong đầu để trả nợ Trời, những năm trước mặt là gì ta, nếu Trời cho thêm ba mươi mươi năm nữa có mà hao đất hao hơi. Chỉ có 373 ngày vừa qua thôi đã quá chừng chuyện để tính, trong thùng thư lại có cả đám chào mời đi chỗ này chỗ kia, giá vé rẻ như đùa – ba ngày hai đêm, bảy ngày sáu đêm bao gồm . . . . mấy ngón chân lại động đậy .
Dào ơi đây là lý do không dám hưu vượn ngay lúc này, cho dù ghen tức với anh chàng đang ngồi kề bên, ô chẳng còn để cắp vì nó mục mất rồi.
Thôi không tính nữa – kẻo lại gởi số cho hãng máy bay giữ chỗ cho chuyến kế tiếp .
ngodong
#883 Posted : Wednesday, January 25, 2017 7:00:45 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Như, vẫn như xưa
người lữ khách đi chậm chậm bên thềm ga vắng
không cho ai trò chuyện với mình
chỉ nhớ thì thầm cho một kẻ được mình yêu
mắng mỏ chì chiết xoắn xuýt nhớ thương
nụ hôn gió cứ thế mà bay như những bông tuyết mùa Đông
như những cánh hoa trong gió Xuân ngẩn ngơ trong nắng
có mưa nữa, những hạt mưa mong chờ đã đến
một ngày cuối Đông đóng lại một năm
Như, vẫn như xưa
một năm trôi qua nhanh quá .
Như, vẫn như xưa
nhớ nhau từng mùa .

Chúc Ả một năm trước mặt đầy những cơn vui thay cơn ho mùa Đông
đầy những tiếng cười nắc nẻ pha lê thay tiếng tỉ tê con dế đêm mưa Thu rỉ rả
đầy nắng long lanh trong mắt thay tiếng ve hoài vọng Hè qua
và Xuân luôn ngự tri trong từng câu thơ, cho dù có mắng mỏ chì chiết vẫn cuồng điên vì nhớ !

Trong mây
Trong mây
p1060744
p1060746

Nhìn nhau
Nhìn nhau
p1060749
trước khi từ giã
trước khi từ giã

Sáng sớm cuối năm Thân, sau những cơn mưa vần vũ, sau những sấm chớp liên hồi bầu trời ngoài khung cửa hình như biết điều hơn, có màu thiên thanh màu của thơ của nhạc “màu áo xanh là màu anh trót yêu – biết anh thích màu trời em đã bồi hồi chọn màu áo xanh – khi nào em đến với anh xin đừng quên chiếc áo xanh Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có màu nào không phai như màu xanh ái ân!” Chẳng hiểu xanh ái ân ra sao, xanh nào là xanh thiên thanh, xanh nào để cộng trường thiên nhất sắc ? Rồi xanh nào buồn xanh nào vui nữa chứ!
Thiệp bay bay như buớm trong thù thư, từ lúc nào mình mất cái thú vẽ thiệp chúc đây chúc đó, đổ cho lười thì không đúng đành ra phán quyết đổ tội cho cái tuổi của mình nó thành ra thế, lòng không có Xuân thì có cách gì cái óc đóng băng sai bảo được ngón tay vẽ vời này nọ kia chứ. Đọc thơ của các bậc đàn anh đàn chị mà ngơ ngác phục trái tim còn Xuân của quý anh chị, những câu thơ ươm mật ngọt lừ như thuở đôi mươi, bao lâu rồi vần điệu trong mình trốn tiệt, ngày xưa bật câu nói thành thơ, bây giờ nói ra câu nào câu ấy thành “dùi đục chấm mắm!”
Vậy mà hôm nay, viết xuống lại thành câu thành cú, cái tình nào khiến ngón tay mình gõ nên vậy nhỉ ? Tình này giống như những hình ảnh mình bất chấp lạnh, mở cửa chạy ra sân sáng sớm nhiệt độ thấp hơn 50 độ F để chụp đựoc nó, quên cả áo khăn nón vớ. Thời khắc giữa đêm và ngày, trăng rằm tháng chạp lưu luyến nhân gian chưa kịp trốn đi, nhất là trong thời điểm bão đang ùn ùn kéo đến.

Tình chữ tình văn, tình mường tượng ra nhau sau màn hình nhấp nháy, hai tâm hồn có chung mối tình yêu say đắm 24 con chữ nhảy múa thành lời, lời chẳng cần nói ra, chẳng cần biết mặt cứ thế mà bay lượn theo nhau.
Lại một cuối năm, lời tỏ tình mang mang ai thích thì nhận, không thích thì thôi, người viết bắt chước trăng rằm tháng Chạp chui vào mây mà trốn.
Thế nhé!
ngodong
#884 Posted : Wednesday, July 26, 2017 7:49:41 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Một lần khép nép – chào biệt mẹ cha – phận con là gái – như hạt mưa sa
Một lần e lệ – bước lên xe hoa – khép trang nhật ký – thôi giòng viễn mơ
Thôi chăn gối lẻ – gửi lại giường xưa – ủ giùm cho nhé – hương đào ngây thơ
Thôi bàn học cũ – sách vở từng năm – nhớ người tóc xoã – ôn bài dưới trăng
Gửi khu vườn nhỏ – ngày tháng nô đùa – chân chim khuyên nhẩy – dưới tàng lá thưa
Gửi khu vườn nhỏ – những dáng thường qua – dấu chân lưu luyến – giòng mắt mong chờ
Gửi khu vườn nhỏ – những thoáng say mơ – của mùa e ấp – sen ngó đào tơ
Long lanh ngấn lệ – điểm má xuân thì – hương trinh rờn rợn – tà áo vu quy
Một lần khép nép – chào biệt mẹ cha – một lần e lệ – bước lên xe hoa – là thôi là tắt – tiếng hát ngây thơ –
từ lòng sen ngó – từ nụ đào tơ
Gót hài hôn lễ – đưa bước xa nhà -theo câu phận gái – như hạt mưa sa…

Bài Thơ Vu Quy của thi sĩ Tuệ Mai trong tập thơ Bay Nghiêng Dòng Đời được xuất bản năm 1971, tập thơ này được các cô nữ sinh trong đó có tôi nâng niu truyền đọc, nắn nót chép xuống vở cho dù đã có bản in, đôi khi viết bằng bút chì đôi câu trên mặt bàn học trong những khi thầy giảng toán trên bảng, trò mộng ngoài cửa lớp nghĩ đến ngày khép trang nhật ký.
Cái thuở xa xưa ấy, “áo mặc không qua khỏi đầu” “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” nghĩ lại sao thấy “rờn rợn tà áo vu quy” thật. Nghe Julie Quang hát lại càng thêm sợ cho dù khi ấy thập niên 70 mình hát đàn líu lo, để bị bà nội mắng là “con gái hư”, chỉ hát thế thôi đã là con gái hư lạ thật!
Hôm nay, nghĩ đến chuyện xưa nhìn lại chuyện tuần vừa qua ngày thứ bảy – 15 tháng 7 năm 2017, ngày cô Út vu quy lòng vẫn còn bồi hồi, toàn bộ đám cưới của con chỉ có cái bảng “Vu Quy” và ba chiếc áo dài là còn chút quê nhà, toàn lễ cưới theo ý của con không còn việc đón nhà trai – bưng mâm quả vào trình gia tiên – lễ xuất giá vân vân và vân vân nữa. Con rể cũng chiều ý mình tìm cho ra bảng “Vu Quy” rồi hỏi “What does it mean?”



mình bảo chữ đầu có nghĩa là “go” chữ sau có nghĩa là “to your house”. Anh chàng cười hỏi lại “Really!” Thật hay không thật chính mình cũng không rõ, bây giờ cụ Gu Gồ cho câu trả lời thế này:

Hai chữ “vu qui” có trong “thi kinh”
桃之夭夭
灼灼其花
之子于归
冝其室家
(đào chi yêu yêu
chước chước kỳ hoa
chi tử vu qui
nghi kỳ thất gia)

Quyển “thi kinh dịch chú” mà tôi có, nói là chữ “vu” có nghĩa 去 hay 往 và giải thích rằng hai chữ “vu qui” có ý 往归夫家(vãng qui phu gia=đi về nhà chồng). Hình như xưa chữ “qui” dùng một mình cũng có nghĩa là “về nhà chồng”( cho những ai may mắn… có chồng xưa :-)) nên có người lại nói chữ “vu” chỉ là trợ từ mà không có nghĩa gì rõ ràng.

chỉ biết là ngày xưa nhà nào có treo bảng là nhà đó gả con gái sang nhà người khác, sau đó trong xóm sẽ vắng một cô, hay là sau đó có thêm một anh chàng vào nhà đó ở. Thuở ấy nhà không có treo bảng “Vu Quy” báo cho làng xóm biết con gái đi lấy chồng, mà sau đó cô nàng ẵm con về nhà mẹ là thế nào cũng bị dè bị bỉu: “Con gái hư, không chồng có con!”

Khu vườn con mướn để tổ chức đám cưới đẹp quá, hoa ơi là hoa, góc này hoa cúc góc kia hoa chi lạ chẳng biết tên mà kêu, hương thơm ngào ngạt ai cũng lang thang đi chụp hình sau buổi lễ đơn giản có sự chứng kiến của hai bên cha mẹ, họ hàng ruột thịt và bạn bè cũng phải thật thân mới “được” dự, cái bảng treo lên xong chụp vội cái hình, muốn tìm họ hàng để chụp chung một tấm cũng không được nên mình treo lên rồi mình lại leo lên tháo xuống, nào áo đầm dài phủ gót, nào đôi guốc cao cao, đúng là “không bình thường.” Ngày xưa còn sợ bị chê là nhà có con gái hư, bây giờ có ai biết ai vào ai cơ chứ, mà con gái nó lớn hơn ba mươi tuổi, có sự nghiệp rồi muốn gì tự mua tự sắm, đâu có như xưa mới “tuổi trăng rằm” chưa xong trung học đã “bị” gả cho khuất mắt, để trong nhà như có hũ mắm không biết . . . Ôi! làm thân con gái hương đào ngây thơ có biết chi đâu đã vội thành thiếu phụ khổ ghê chưa! Cô Út nhà này tự cô vẽ thiệp cưới, tự cắm hoa tự . . . cùng ba cô bạn gái thân từ thời tiểu học hí hoáy đủ chuyện cho cái ngày tự cô nàng chấp nhận đi lấy chồng đúng nghĩa “I do!”



Thế mẹ của cô dâu phải làm gì nhỉ, bắt đầu cách đây đúng 15 năm là đám cưới của cô lớn, đầy đủ lễ nghi đám hỏi trước, đến rước dâu – xuất giá về nhà chồng, đến nhà thờ cử hành hôn lễ, chiều tối đến nhà hàng đãi đúng 12 món, cô Út nói: “Đám cưới của con không làm như vầy mệt quá lại không vui!” Mẹ ừ ngay vì quả là quá mệt. Hai chị em không hẹn mà ngày cưới trùng nhau, chỉ khác là đám cưới khác hẳn, không có 12 món không có mâm đỏ heo quay, xôi gấc gà luộc, không có rót trà mời ông bà cha mẹ, chỉ có không gian chim hót, đàn hạc rải nhẹ nhàng. Trước đó vài ngày, mẹ của cô dâu nấu nướng liên tục vì khách xa về dự đám cưới, nhà đầy khách vui ơi là vui, một ngày trước nhà đầy hoa,


tối trước ngày cưới hoa kết xong, sau đó là . . . phần của mẹ, làm sao mang hết tất cả mọi thứ đến địa điểm con đã chọn và cái bánh cưới trong ngày nóng như thiêu.

Tạ ơn Chúa mọi việc hoàn tất trang trọng, thanh thoát tiếng đàn nhẹ nhàng trong khu vườn đầy hoa lá, chim hót líu lo, ngay lúc cô dâu bước ra mấy chú quạ ghen tị ngoáp miệng kêu to ơi là to. Điều đặc biệt là cô Út cám ơn bằng tiếng Việt, bõ công ba mẹ chở đi học tiếng Việt bao nhiêu năm.
Chúa chúc phúc cho hai con, cho dù con gái bây giờ không giống cô gái ngày xưa phải nức nở khóc xuất giá, không biết tương lai về đâu phải lệ thuộc vào nhà chồng từ miếng ăn cái mặc, ngược lại bây giờ các chú rể hay khóc khi nói lời thề hứa cùng cô dâu, chắc chắn vì quá mừng rỡ khi nắm chặt được tay nàng, không sợ nàng bay đi mất.



Phượng Các
#885 Posted : Tuesday, August 15, 2017 8:29:47 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Đi về chưa mà sao không nghe "báo cáo" gì hết vậy hở chị ngodong ?
ngodong
#886 Posted : Thursday, August 17, 2017 6:46:06 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Hôm nay em tỉnh tỉnh một chút sẽ báo cáo ạ -
ngodong
#887 Posted : Friday, September 22, 2017 7:59:18 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Đi chơi về rồi là lung tung chuyện, nên chưa viết chi hết - khổ hết sức luôn á .
Phượng Các
#888 Posted : Monday, December 11, 2017 3:18:01 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chị ngodong cho mình cái link chị tập tai chi trong youtube được không ?
ngodong
#889 Posted : Thursday, December 21, 2017 6:48:26 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
https://youtu.be/A4ttu71oJ70

chị ơi đây nè, đây là Càn Khôn Thập Linh, tập cái này không chán .

Phượng Các
#890 Posted : Tuesday, January 2, 2018 10:46:06 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cám ơn chị ngodong, thì ra là channel của anh MC.
ngodong
#891 Posted : Thursday, January 4, 2018 8:43:57 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Dạ anh Minh Châu và chị Y đăng lâu lắm rồi .
ngodong
#892 Posted : Sunday, February 11, 2018 7:50:38 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Tại sao đã lâng lâng “nỗi nhớ” lại thêm “phai”?
Hình như mỗi năm Tết dần đến trong lòng lại phai đi một tị “lâng lâng nỗi nhớ” thì phải! Đôi khi mình tự nghĩ màu áo còn phai huống gì nỗi nhớ. Trời đã cho con người một điều vô cùng quý giá là “buồn tủi thì buông – vui sướng thì bám” nếu không tại sao khi đi đám ma người ta toàn nói tốt cho người đã khuất, ngay cả như mình nè chuyện khổ ngày xưa bây giờ cũng dần quên đi, nghe ai nhắc kể lại tưởng như chuyện của người nào đó không phải của mình, nỗi hừng hực vá trời lấp biển muốn thế này ham thế nọ ngày một nguội dần, nhìn mọi sự như lá đến mùa thì đổ, hoa đến lúc sẽ đơm bông, ngủ một giấc trời sẽ sáng, làm việc một ngày mệt mỏi tối sẽ được nằm xuống nghỉ ngơi.

Trong khoảnh khắc từ lúc thức dậy đến khi nằm xuống ấy, có muôn hình vạn trạng chuyện bên lề cuộc đời của mình nữa, hỉ nộ ái ố, đẹp xấu hạnh phúc lẫn thương tâm, trái tim không đập nhanh cũng đập chậm hay chao đi vì vui theo khổ theo những điều cảm thấy.
Mỗi ngày mỗi phai đi thì phải, nhìn đám lá chuối đã rửa đã phơi xong bị bỏ luống đó, nếp đậu cũng buồn theo vì “bày ra để làm gỉ” còn mỗi mình lui cui có đâu như ngày ấy xúm xít nhau – râm rang nói nói cười cười – thức cả đêm 29 Tết canh nồi bánh sùng sục sôi – mứt gừng khoai bí dừa me cầu đậu . . . cả mâm đầy, làm thế mới đủ cho cả tuần Tết ngồi chơi tam cúc, cá ngựa, bầu cua cá cọp, chơi chán sang nhà bạn dắt díu nhau đi chùa xin xăm, đi nhà thờ xin lễ để diện áo quần giầy dep mới, giầy phải đóng ở tiệm Khanh – tiệm Gia – áo dài phải may tiệm Dung – Đức Thành cho dù ngày thường đi guốc mộc, áo tự cắt may lấy hay được may từ những cô thợ trong xóm hẻm gần nhà.
Cuối tuần buồn tay ra vườn hái tắc, vỏ cam đầy bàn, đường cả bao to nằm sẵn, làm mứt, mùi nhớ mùi thương đầy mũi, nghĩ lại bao nhiêu may mắn mình có, ngày xưa đâu phải ai cũng được làm mứt gói bánh, ai cũng được may áo mới, đóng giày mới ngày Tết, phải có một phần nào đó trong xã hội vào dịp Tết phải chạy vạy tiền lo Tết cho gia đình, người ta bảo khoảng vài chục phần trăm chứ không ít, nếu không tại sao bây giờ vẫn còn tồn tại liên khúc Nghèo khóc than: “tôi khi sinh ra được mang ngay tiếng con nhà nghèo!” thành ra đôi khi thừa thãi là cái tội để mình phải tự ngậm ngùi. Làm mứt cho đẹp cũng có ăn đâu chứ vì sợ thế này thế nọ, chồng thì lo đường cao – vợ thì không muốn mập, con thì chocolate ngon hơn, cháu cũng ngúng nguẩy kỳ quá! Mà cũng kỳ thật, đâu phải món mỗi ngày mỗi thấy, đợi đến hôm Tết mới thấy vị lạ khác thường người lớn vì nhớ thuở xưa mà nhấm nháp một mình, có bao nhiêu gia đình may mắn gần nhau để viếng thăm ngồi chung một bàn bánh mứt cùng nhau, nếu có cũng vội vội vàng vàng, chân trước vừa vào cửa chân sau đã chuẩn bị quay ra, vì còn trăm công ngàn việc, Tết của mình, nhưng thiên hạ chung quanh đâu có Tết nữa, vừa mới New Year 2018 đấy thôi.

Năm nay rõ ràng đã phai đi nhiều lắm , hoa thơm nở khắp vườn lòng vui thanh thản đâu phải vì Tết đến, làm mứt cũng để cho vui chứ đâu phải tại Tết, nếu ghi xuống khác đi là dối trá với chính mình, nem hôm nay cũng đã đủ chua, cây giò thủ cũng xong nằm ngây ngô hờ hững, nhớ Bố thuở xưa mỗi năm hí hoáy gói một cây giò thủ thật to, dùng đũa cả kẹp lại, cắt khoanh giò ra hình số tám xinh xắn, bây giờ đã là kỷ niệm, con gái xào thủ xong chỉ việc ém chặt vào chai nước lọc bị cắt hai đầu. Mà rồi có ai ăn để khen nứt nở kia chứ, chỉ bị “mắng mỏ” vẽ chuyện cho mệt thân rồi tối than thở đau tay vì thái tai thái mũi cả buổi không lương – Phai thì có phai nhưng bức tranh xưa vẫn còn mờ mờ ảo ảo xao xuyến cả lòng.
1 user thanked ngodong for this useful post.
viethoaiphuong on 2/12/2018(UTC)
Phượng Các
#894 Posted : Tuesday, February 13, 2018 2:58:06 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Rõ ràng là trong cái vui Tết phải có cái sự cùng nhau chia sẻ . Họp mặt gia đình là quan trọng nhất, bên cạnh đó là cộng đồng xã hội . Có gia đình mà không có sự hưởng ứng xuân của xã hội thì cũng mất vui . Có cộng đồng mà không có gia đình thì thấy quạnh quẽ . Thiếu cả hai, chỉ có mình mình thì hết có xuân với Tết luôn . Nhưng từ cái không có gì đó, người ta có thể tự tìm lấy cho mình niềm vui bên trong của tâm linh, một niềm vui khác lạ mà thế nhân bình thường không dễ gì thông cảm nỗi .
2 users thanked Phượng Các for this useful post.
viethoaiphuong on 2/15/2018(UTC), ngodong on 3/1/2018(UTC)
Phượng Các
#895 Posted : Tuesday, March 13, 2018 12:24:09 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Quote:
Làm mứt cho đẹp cũng có ăn đâu chứ vì sợ thế này thế nọ, chồng thì lo đường cao

Trong youtube thấy có ông Đỗ Đức Ngọc (hình như ông là bác sĩ) đã cổ xuý việc ăn đường với lý do cơ thể cần đường để cho năng lượng, nhưng với điều kiện là ta phải tập khí công . Nếu không nạp đường vào cơ thể thì lâu ngày sẽ sinh ra nhiều chứng bệnh .

ngodong
#896 Posted : Wednesday, March 14, 2018 6:03:25 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cô cháu nhõng nhẽo: Dì nấu chè bưởi đi dì!
Mất công quá mà khi ăn cũng có chi đặc biệt hơn món hạt lựu hay bột báng bột khoai đâu nào?
Chỉ để nhớ những món ăn quê mùa dân dã thấm vào lòng thuở bé, trở thành ký ức đẹp không phai, có những hôm ngóc ngách trổ hoa trong khu vườn nỗi nhớ của người xa xứ. Phương tiện hiện đại khiến con người chia sẻ với nhau những thông tin nhanh chóng hơn, máy móc cũng giúp các bà nội trợ thích thú hơn trong việc chế biến, thêm vào đó là sự thừa mứa nguyên liệu, mở các tủ đựng trong khu bếp được xây như một cung điện là tìm được cả chục thứ để nấu món này món nọ, “tỉ như” không có ai ăn giúp thì cho vào thùng rác cũng không cảm thấy tội lỗi như ngày xưa, hay cho vào tủ đá để dành, nói cho có vậy thôi, vài tháng sau tủ đầy dọn ra nhìn nó – thành phẩm mình hí hoáy cả đêm, cùng với vài ngày chuẩn bị – ánh nhìn rất thờ ơ và rồi chẳng nghĩ suy chi quăng thẳng vào thùng rác, giống như thuở xưa quyết định tuyệt tình với “thằng bạn” thời thơ ấu, không dưng dám gởi thư tỏ tình “Tao yêu mày!”

Lần này làm chè bưởi không vì có cây bưởi trái nhiều nữa, mà vì bưởi được bán đầy chợ sau mùa Tết, dĩ nhiên rẻ hơn, tuy có già hơn vì bớt tươi, nhưng cũng không hề chi, cũng gọt cũng bóp muối cũng điên cả bao nhiêu tiếng đồng hồ với nó. Lần này có thay đổi lớn nhờ một công chúa sống trong lâu đài tuyết, cô xinh đẹp ngọt ngào, yêu bếp núc, mỗi ngày bàn tay tiên của cô vung đũa thần cho ra không biết bao nhiêu là món ngon được trang trí hài hòa ngon mắt, nỗi lòng người xa xứ đặt hết vào các món ăn. Điều kỳ lạ là rau trái đặc biệt từ Việt Nam được du lịch sang xứ lạnh Thụy Điển – Na Uy – Đan Mạch tươi như vừa mới hái, các chợ bên ấy nhập hàng mỗi ngày thì phải- giá cả dĩ nhiên không cần phải kể vì được xếp vào loại hàng hiếm, giống như các loại ví túi xách từ châu Âu được mang về Việt Nam.
Thế nên lần này chè bưởi được thăng hoa lên ngang hàng bánh mứt, không còn là món dân dã nghèo hèn nữa, thuở xa xưa ai dám lấy đường trong thẩu quý ra mà ướp đám vỏ bưởi bao giờ! “Tụi bay” được ngâm phèn đã là tốt lắm rồi có đâu mà được ngâm dấm lại dấm táo nữa chứ! Ừ bây giờ là thời món ăn dân dã lên ngôi, vì bao lâu nay cao lương mỹ vị làm con người xa dần thiên nhiên xa dần đơn giản, cầu kỳ quá độ sẽ trở về thanh cảnh bần hàn, cái kiểu vòng tròn mãi xoay.
Đây, món vỏ bưởi bần hàn ngày xưa được mang giầy thủy tinh đi dự hội hóa trang hào nhoáng.
Nhớ đừng ăn nhiều mà đầy bụng, vì hào nhoáng thường có nghĩa là không cần thiết.

Gọt vỏ lấy phần trắng

cắt ngâm nước muối vắt ráo vài lần khoảng 6 tiếng 😦

cho chút nước vào đảo tiếp, bắc ra khỏi bếp cho bột năng vào xóc càng nhiều bột áo càng ngon
luộc vừa đủ cho món chè đậu xanh mình đã nấu chín

sau khi chín, bột năng trong veo nhìn thấu vỏ bưởi

không cần nhiều, phần còn lại cất trong tủ đá

chè táo xoạn có vỏ bưởi

chè thưng có vỏ bưởi

Cho đường vào trộn đều để qua đêm

vỏ bưởi đã xào với đường

Hoa chanh hay hoa bưởi nấu vơi nước để trụng vỏ chuẩn bị trộn bột năng


Hái hoa nấu nước để trụng vỏ bưởi

vỏ bưởi đã trụng nước hoa chanh, ép khô nước sẵn sàng xóc với bột năng.

bưởi đã được xóc với bột năng sau khi trụng với nước hoa chanh


nấu đậu xanh

bột sắn dây



chè bưởi
1 user thanked ngodong for this useful post.
viethoaiphuong on 3/15/2018(UTC)
Phượng Các
#897 Posted : Thursday, March 15, 2018 1:01:37 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Mình chưa bao giờ ăn chè bưởi nha.
ngodong
#898 Posted : Monday, March 26, 2018 9:19:59 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chị ghé em là có ăn - bạn ghé em được ăn chè bưởi thích lắm
Phượng Các
#899 Posted : Wednesday, March 28, 2018 12:21:45 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Bụng đâu mà chứa hết các món do bàn tay khéo léo của chị làm ...Dù sao cũng cảm ơn rất nhiều .
ngodong
#900 Posted : Saturday, March 31, 2018 7:38:44 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Em mong chị ghé nhấm mỗi thứ một chút thôi - ăn hương ăn hoa ăn tình ăn nghĩa thôi mà -
Sáng nay em sẽ đi lên núi chơi - mỗi lần chụp hình muốn gởi chị xem trên diễn đàn này mà khó quá - nó to ơi là to, nên lười!
Em bây giờ có lẽ toan tính chuyện . . . làm thinh hay sao đó, đọc thôi chẳng muốn trả lãi trả lời chi hết, hôm nay lễ Sống Lại - em cũng muốn lay chính mình tỉnh dậy gõ chút chút cho vui - đang trình bày tờ báo cho trường để tháng 7 này đại hội, sao bao nhiêu đam mê đi đâu mất, chị PHượng Các ơi có đúng lẽ đời không?

Vậy mới thấy phục Linh Vang nhà mình .

Hôm nay cây hoa trước ngõ nở hoa, em gọi nó là hoa Tiểu Thư sẽ mang hình lên cho chị ngặm
Phượng Các
#901 Posted : Monday, April 2, 2018 4:28:48 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Sao mình thấy chị Tốt có lên hình được đó chị ngodong, còn viethoaiphuong thì có lẽ trả tiền cho photobucket (?).

Ha ha, đúng là đám chạy trên đường đua ai cứ kiên trì chạy hoài là "thắng" há ? Người nào ngưng, té giữa chừng là coi như "thua". BigGrin . Cứ tiếp tục đi, chạy không nổi thì ....lết, ha ha ...
Users browsing this topic
Guest
47 Pages«<4344454647>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.