Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 3,433 Points: 1,155  Thanks: 84 times Was thanked: 32 time(s) in 31 post(s)
|
Sáng nay, trời San Jose đã tạnh mưa đọc bài thơ của bà Mary Oliver:
To live in this world
you must be able to do three things: to love what is mortal; to hold it
against your bones knowing your own life depends on it; and, when the time comes to let it go, to let it go.
Mary Oliver (1935 – 2019)
nhớ chiều hôm qua trong thánh lễ 6 giờ tại nhà thờ St. Maria Goretti, chiếc hộp bé được đặt giữa cung thánh - chiếc hộp ấy là phần còn lại của một kiếp nhân sinh ngắn ngủi chưa chuẩn bị để "to let it go". Anh ra đi vì tai nạn xe thảm khốc gây ra bởi một người tài xế đang còn say men rượu, tai nạn này đã để lại mối thương tâm khó tả dù biết rồi mọi sự sẽ qua nhưng ngay khi này đây 3 đứa con của anh bỗng dưng mất nơi nương tựa, người vợ yếu đuối chỉ biết bếp núc và lo cho con bỗng dưng chới với giữa dòng, chiếc phao không còn để bám víu, đôi vai rũ xuống. Thánh lễ ban chiều vào ngày trong tuần, thường mang vẻ ảm đạm vì những hàng ghế trống, chiều qua lại càng ảm đạm hơn có lẽ lòng tôi thấy như thế, khi nhìn bốn chiếc khăn tang trước mặt, người thiếu phụ mất chồng, đứa con lớn nhất 22 tuổi - 18 tuổi và 9 tuổi.
Lời cha giảng về lòng nhân lành, về sự đến đi trong buổi lễ và câu hỏi: "Trong chúng ta có ai tạ ơn Chúa vì Chúa đã cho chúng ta cơ hội để giúp đỡ người hoạn nạn hay không?"
Đúng là tôi chưa cám ơn Ngài về điều ấy, dù đã từ lâu tôi cám ơn Ngài mỗi ngày về tất cả mọi sự tôi có được tự thuở thiếu thời: Mất Me thuở tròn trăng - không còn Bố tôi vài năm sau đó - trải qua sóng gió 1975. Từ 1991 cho đến bây giờ được là người tị nạn sống trên đất nước Hoa Kỳ, xây dựng lại mái ấm gia đình cho các con từ hai bàn tay không, chưa lần nào tôi nghĩ đến câu tạ ơn Chúa tạ ơn Thượng Đế cho tôi có dịp, có cơ hội giơ tay nâng đỡ giúp người hoạn nạn dù gia đình chúng tôi luôn làm điều ấy.
Để tồn tại trên cõi đời này - có ba điều phải biết! Yêu đời sống mong manh - Ôm giữ nó khi còn có thể - Buông nó ra khi thời điểm đến!
Linh hồn Phanxico Chúa đã thương mang về cùng Ngài thay vì bắt anh ngắt ngoải tồn tại trên cõi tạm với tấm thân đầy thương tích, tôi tin Chúa biết việc Ngài đã làm, tôi tin các cháu con của anh sẽ biết làm gì khi mất đi người Cha kính yêu, tôi tin vợ của anh sẽ được nhiều người chung quanh an ủi đỡ nâng, mọi sự đau đớn sẽ phai nhạt dần theo thời gian, vết thương sẽ lành và cho dù sự sống mong manh chúng ta vẫn phải ôm ghì lấy nó.
Sáng nay, tôi thêm lời Tạ Ơn Chúa cho tôi thêm một ngày an lành để yêu đời sống mong manh và để chuẩn bị sẵn sàng "to let it go!" khi nó đến.
|
1 user thanked ngodong for this useful post.
|
|