Trong phim The Da Vinci Code có một nhân vật ví cái tháp kính làm trước viện Bảo Tàng Louvre là giống như một cái sẹo (scar). Chắc nhiều người không thích cái tháp bằng kính này. Tôi không biết gì về phong thủy, nhưng thấy có gì vương vướng trước mặt một ngôi nhà thì thấy kỳ kỳ thế nào ấy. Nhưng ví nó như một vết sẹo thì cũng ngộ. Thấy nó vương vướng như khi xem tấm hình chụp tác giả quyển Cây Gậy Làm Mưa. Đỗ Kh. đăng tấm hình ông với cái ống kính ngay mặt (chắc không muốn mọi người nhìn rõ dung nhan của ông chăng). Đỗ Kh. còn một cuốn nữa, tôi nhớ không lầm thì là Ký Sự Đi Tây thì phải. Hai cuốn sách này đã cho độc giả là tôi một góc nhìn về Paris hiện đại, cũng lần đầu tiên tôi biết danh từ Rệp từ tác giả này. Tôi đoán Rệp là từ Arab mà ra, dân Ả Rập, người Việt đọc riết thành ra Rệp. Giống như chữ welfare mà có lúc tôi nghe người Việt ở Mỹ gọi nó là hồ oẻo( hay quẻo?) vậy.
Trước kia người ở VN thích Pháp rất mong được nghe những người Việt ở đó hay đi chơi ở Pháp kể chuyện nước Pháp cho họ nghe, nhưng cũng không thỏa mãn lắm. Nguyên Sa, Cung Trầm Tưởng, Thi Vũ thì cũng chả viết gì nhiều ngòai vài bài thơ chỉ làm thiên hạ mơ mộng thêm. Minh Đức Hòai Trinh có cuốn Bơ Vơ nhưng bị Hồ Trường An cho là làm thất vọng mọi người ở nhà. Nhất Linh thì có quyển Đi Tây nghe như một nét nhạc buồn, tâm sự của một sinh viên du học tại xứ người, thèm nước mắm, lạp xưởng bên nhà mà làm sao có được. Vậy mới biết người Việt tha hương chúng ta bây giờ sung sướng biết bao nhiêu. Có lần tôi tỏ ý muốn đi lại con đường đi sang Tây mà Nhất Linh đã đi, cũng là con đường mà người Việt đã đi từ VN sang Pháp trước khi máy bay phổ biến. Đó là đường biển, chuyến hải hành từ Saigon tới Marseille. Một ông quen có bảo, "ừa, bạn tui cũng có người xin đi ké trong mấy chuyến tàu chở hàng, nhưng ở trên đó không có tiện nghi như đi cruise đâu, đừng có ham!".
Viện bảo tàng Louvre là nơi rất đông người tới viếng. So về cơ ngơi thì sở đẩt dành cho nó thấy rộng rãi hơn British Museum, và nằm trong một vị trí cạnh sông Seine rất đẹp. Nó ăn đứt British Museum về điểm này (location). Nhưng vào đó thăm phải mua vé, cái này thì nó "thua" Bảo Tàng Luân Đôn. Ai tới Louvre cũng cố xem cho được bức tranh nổi tiếng La Joconde, và viện có dặn là nếu muốn có hình của bất cứ vật nào của Viện thì có thể vào website của Viện để lấy, khỏi cần chụp hình làm chi cho hư hỏng các của quý báu của nhân lọai này.
Tôi kỳ này không có vào trong thăm, vì lần trước, đã được vào thăm rồi, với cái vé tặng của người bạn... ảo Song Anh. (Merci beaucoup!).
Dựa vào cuốn The Da Vinci Code thì tôi được biết đây là tòa nhà dài nhất châu Âu, dài hơn ba cái tháp Eiffel nối liền lại với nhau. Theo ước tính muốn xem hết 65,300 tác phẩm nghệ thuật trong tòa nhà này người ta phải mất cả 5 tuần. Ba kiệt tác nổi tiếng nhất là Mona Lisa, Thần Venus Milo, và thần chiến thắng có cánh.
Kim tự tháp bằng kính do kiến trúc sư người Mỹ gốc Hoa I. M. Pei thiết kế và tổng thống Francois Mitterand đã đặt làm tháp này với một tâm cảm ngưỡng mộ văn hóa Ai Cập cuồng nhiệt.