Kính chào các chị, anh Camel (hu hu, vô đây anh phải đứng sau chị.) Hân hạnh được làm quen với chị Việt Hoài Phương, chị là thổ địa Paris mà TD dám chót chét có ngày bị xách tai. Xin lỗi mấy hôm nay TD bận quá (bận làm việc chứ không phải bận làm giàu ạ) nên không vô đây được. TD xin được trả lời câu hỏi của các chị sau, bây giờ xin đưa các chị đi thăm tiếp khu vườn vì các chị nghỉ xả hơi khá lâu chắc đã hết mỏi chân.
Rời nhà hàng TD tới khu Trianons (gồm có Grand Trianon và Petit Trianon)
Cổng vào Grand Trianon:
Biểu tượng của Hoàng đế (hoa huệ - hello chị Huệ)
Chi tiết hoa văn trên cổng:
Grand Trianon:
Tòa nhà được ốp bằng đá cẩm thạch màu hồng:
Bậc cấp phía bên hông:
Khu vườn bên hông tòa nhà:
Một vài cành hoa:
Phía sau tòa nhà là khu vườn rộng với nhiều hồ nước nhỏ trang trí bằng những tượng xinh xắn:
Một hồ khác với tượng đầu người mình thú:
Khu vườn rất rộng (và dĩ nhiên rất đẹp) nhưng trời đã chiều nên TD không thể la cà thêm. Thay vì đi ra lại đường lớn để đến Petit Trianon, TD men theo đường mòn phía sau, tuy có mất nhiều thời giờ nhưng lại lạc vào một khu nhà nhỏ toàn xây bằng đá:
Bức tường với dây leo:
Chi tiết một mảng tường:
Rải rác trên tường là những khóm cây dại xinh xắn trông như các bức tranh xưa:
Phía sau dãy nhà là một khu vườn xanh tươi:
Với những cổ thụ:
Loanh quanh trong đó cả nửa tiếng TD mới tìm được lối ra:
Muốn vào Petit Trianon phải đi ngang qua ngôi nhà này (có mua vé)
Cạnh phòng bán vé là bụi hồng leo thơm nhẹ nhàng:
Qua khỏi chổ soát vé là đường dẫn đến Temple de l’Amour:
“Bãi cỏ” ở hình trên là cây này (giống cỏ mà lại mọc dưới nước)
Temple de l’Amour:
Chi tiết mái vòm:
Chi tiết hoa văn trên cột:
Qua khỏi Temple de l’Amour là những con đường đất, một bên là lạch nước:
Với những tảng đá có hình dáng tự nhiên:
Vị khách du lịch nào đó đã lén bỏ lại chai nước (dấu x) trong khe đá:
Một bên là vườn hoa:
Con đường này dẫn đến khu nhà nghỉ mát của Hoàng hậu Marie Antoinette gồm những căn nhà biệt lập xây theo lối nông thôn (TD nghe lóm cô hướng dẫn viên của đoàn khách du lịch nói rằng vào mùa hè bà Antoinette thường trang phục giống nông dân ra đây dạo mát - chứ không phải tăng gia sản xuất, dĩ nhiên - bởi vậy bà không hiểu được cái cảnh cơ cực bần hàn của người dân khi phát ngôn một câu ngây thơ vô (số) tội: “S’ils n’ont plus de pain, qu’ils mangent de la brioche.” (If they don’t have bread, let them eat cake.)
Tình cờ một chị thiên nga bơi ngang, rất tiếc máy của TD chậm quá nên không thể ghi lại khoảnh khắc đẹp nhất:
Một góc khác với cầu thang xoắn ốc:
Trước nhà này có tượng bán thân của một nữ nhân rất đẹp nhưng không thấy ghi chú nên TD không biết có phải là bà Antoinette hay không (thấy không giống với hình trong viện bảo tàng)
Vài căn khác:
Căn này lớn nhất:
Hàng hiên trước nhà:
Hông nhà:
Chái nhỏ:
Bên cạnh là một lối đi có mái che bằng giàn dây leo:
Lối này dẫn đến một căn khác:
Nếu có tiền bạc rủng rỉnh, kiếm được một trái tim chì đồng điệu, tậu một căn nhà ngoại ô (…vùng ngoại ô, tôi có căn nhà gianh, tuy bé nhưng thật xinh…) như vầy để hai trái tim chì cùng nhịp đập:
Vườn rất rộng nhưng sắp đến giờ đóng cửa nên TD phải trở ra mặc dù trong lòng còn luyến tiếc. Chút xíu là bỏ sót cái hồ này (Neptune) nằm bên phải của lâu đài:
TD cũng đồng ý với chị Huệ là nhóm tượng Apollo đẹp nhất, có lẻ do nằm ở vị trí trung tâm và có quy mô lớn hơn các hồ khác.
Trước khi ra khỏi cổng, chụp vớt vát thêm vài tấm:
Cuối cùng là cổng chính của cung điện, lúc tới là buổi sáng bị ngược nắng nên TD chụp không được:
Đến đây là hết phần Versailles. Lần tới TD sẽ mời các chị dạo quanh Paris.