Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,044 Points: 3,390 Location: Lục điạ hình trái táo Thanks: 340 times Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
|
Mẹ bận làm quá chừng mấy hôm nay. mẹ cũng buồn kinh khủng, mẹ cảm thấy chút thời gian ít ỏi dành cho con mỗi ngày cũng bị tướt đi, làm mẹ cảm thấy muốn phát điên. Buổi tối, mẹ xem băng video của con, những ngày tháng Mười hai êm ả, mẹ khóc nhưng lòng mẹ dịu xuống. Mẹ không biết nước mắt làm dịu lòng mẹ hay khi xem video mẹ thấy V như gần mẹ hơn. Khi xem hình ảnh con, mẹ thấy V bớt xa mẹ, làm mẹ bình tỉnh lại. V nằm đó, trong vòng tay mẹ, những ngày xum họp, giờ cũng là xa xôi lắm!
Chiều nay đi làm về, dừng xe bước xuống, mẹ cảm thấy cả một sự thinh lặng, và mẹ chợt nhận ra rằng, rồi thì ra mẹ cũng quen với sự lặng lẽ này!
Mẹ và chị trang hoàng lồng đèn ngôi sao ba làm cho chị, môn thủ công (ở trường tiếng Việt). Mẹ gắn đèn cầy vào cho chị, chị nói: "Mẹ gắn đèn vô nhưng mình không thắp lên, chỉ để chấm điểm..."
Ăn cơm tối xong, chị lấy album xuống, xem hình hai chị em lúc V mấy tháng tuổi. Chị cười nắc nẻ, ngây thơ: "Mẹ lên coi hình em nè! Hình này..., hình này..." Mẹ không sao hình dung được bầu không khí vui nhộn, hạnh phúc ngày xưa! Những ngày tháng đó như một giấc mơ không hề có thật! Mẹ cũng không sao tin được rằng mẹ đã từng có V, mẹ đã mất V, tất cả dường như đều không có thật, tất cả như một giấc mơ. Mẹ ngửa lòng bàn tay, bàn tay mẹ là có thật nhưng những ngày hạnh phúc xưa, khi tiếng cười vang khắp nhà, như trong mơ, khi lòng mẹ êm đềm bình thản, như trong mơ. mà cũng đã từng có những giấc mơ đẹp như vậy ư?
Chị quấn quít với mẹ, kể chuyện trường lớp: "Hôm nay trong lớp, cô giáo của con bảo cả lớp ngồi meditation đó mẹ và nghĩ / nhớ đến một kỷ niệm vui, a good time. Con nhớ tới mùa hè năm ngoái cả nhà mình đi biển, có em, có jellyfish-eggs... Con nhớ tới những kỷ niệm đã qua, lời em nói, giọng nói của em..." Nhắc nhở những kỷ niệm về em làm giọng nói chị vui lên, mắt chị sáng lên. Đêm nhìn chị nằm ngủ, mắt thâm quầng, lòng mẹ quặn thắt. Ba nói với mẹ chị lúc này hư quá, nhõng nhẽo mà lỳ, mẹ bảo ba đừng la chị, chị cũng buồn cũng muốn nổi loạn chứ. Cũng như mẹ,lúc nào cũng muốn được khóc òa lên cho hả...
Hôm kia mẹ rầy chị, chút xíu thôi, chị không nói gì. Chừng cho chị vào giường ngủ, mẹ ôm hôn chị, chị quay lưng khóc tấm tức. Mẹ thương chị vô bờ, thấy chị lẻ loi quá, phải chi có em, hai chị em chia sẻ buồn vui. Giờ chị chỉ có một mình, vui buồn chẳng biết tâm sự cùng ai! Mẹ nhớ lúc xưa, đôi lúc mẹ la chị, bắt phạt chị đứng tủ lạnh, thì V đã rơm rớm nước mắt, len lén đến đứng úp mặt ở đó. Rồi hai chị em thì thầm nói chuyên. mẹ biết hết nhưng giả bộ không thấy. Rồi hai chị em đứng sát lại, nắm tay cười khúc khích... Giờ hai chị em xa nhau lắm...
Chị hỏi mẹ có muốn nắm tay em không. Chị dẫn mẹ lên phòng khách, đến chỗ tủ để khuôn thạch cao in dấu bàn tay của em, chị để tay mình vào đó, quay sang nhìn mẹ, mắt long lanh: "Mẹ see, con đang nắm tay em nè!" V ơi, con hiểu tình âu yếm của chị dành cho con mà, chị thương nhớ con nhiều lắm...
|