Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

5 Pages<12345>
Viết cho V.
xv05
#42 Posted : Thursday, October 12, 2006 3:25:56 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)



Mẹ vẫn muốn kể về con, muốn nhắc nhở về con để cảm thấy con vẫn còn hiện diện trong đời sống của mẹ. Nhưng mẹ dần hiểu rằng mẹ không làm được điều đó, V ơi!

Mẹ cảm thấy ngày qua ngày, khi mẹ mơ màng trong giấc ngủ hay khi mẹ thao thức trong đêm tĩnh mịch, khi mẹ thức giấc buổi sớm mai hay khi mẹ ngồi sau hè lúc chiều xuống, khi mẹ dừng tay giữa lúc làm việc nhà hay khi mẹ ngưng lại trước mớ giấy tờ bề bộn ở sở làm, khi mẹ đang nắm tay chị đi dạo shop hay khi mẹ đứng trên xe lửa giờ tan sở, mẹ cảm thấy mẹ và con ngày càng xa!

Mẹ buồn biết mấy khi cảm thấy con lùi dần vào quá khứ của mẹ, của mọi người, dù tình thương của mẹ dành cho con vẫn vậy, sự nhung nhớ của mẹ cho con vẫn vậy. Nhưng nếp sinh hoạt hằng ngày không có con dần đi vào qui củ và trong sự chuyện trò với mọi người chung quanh, không thể có gì để nhắc nhở về con. Trong sự đối thoại mỗi ngày về thời tiết nắng mưa, về công việc làm, về sinh hoạt ngày cuối tuần, về những người, những việc xung quanh mẹ... không có gì để (cho mẹ) có thể nhắc nhở về con (với mọi người). Dù trong tất cả những mẫu đối thoại đó, lòng mẹ vẫn không nguôi nhớ đến con. Nên đôi khi mẹ im lặng giả vờ lắng nghe chăm chú, giả vờ bận bịu gì đó , giả vờ quên lãng gì đó để tiếp tục dòng suy tưởng của mình.

Mẹ cảm thấy khi mẹ vô tình nhắc nhở về con trong câu chuyện, mẹ đã vô tình làm phiền đến người đối diện, bắt họ phải nghe điều mẹ muốn nói, phải hiểu tâm tư, cảm nghĩ của mẹ. Đó không phải là câu chuyện phiếm để nói lúc ăn trưa, không phải lời xã giao chào hỏi buổi sáng sau hai ngày nghỉ cuối tuần, cũng không phải một tin tức xảy ra đâu đó, một câu chuyện ngồi lê đôi mách nào đó để mọi người phải tò mò muốn nghe, muốn biết.
Đó là một điều đã thuộc về quá khứ, đã không còn hiện diện nữa... Nên ngày qua ngày, mẹ phải tập vô tình, thản nhiên! Sự thản nhiên vừa đủ, đủ để che lấp mọi cảm nghĩ thật của mẹ, đủ để mẹ tiếp tục tham dự vào cuộc sống chung quanh, cũng đủ để mẹ tỏ ra vô tình hờ hững khi nhìn những đứa trẻ vô tư cùng lứa tuổi với con vui vẻ tung tăng trên đường đến trường hay đang vui chơi bên cha mẹ , anh chị em của chúng...


...I miss being a part of your life and you being part of mine, of ours. I wonder what the present would be like if you were here, what we might have done together.
I miss all the great things that will never be!...



Hôm qua dẫn chị đi shop, mẹ thấy người ta đã bắt đầu chưng những cây thông Noel, mẹ nói với ba: "Lụi hụi mà đã gần tròn năm!"
Ừ, lụi hụi mà đã gần tròn năm!...




xv05
#43 Posted : Tuesday, October 17, 2006 1:36:03 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)



Từ hôm ba mẹ dẫn hai chị em về thăm ông bà Nội ở Việt Nam, hai chị em tha hồ được cưng chiều. Phần vì ông bà Nội lần đầu tiên gặp hai cháu nên cưng quá xá. Phần vì mấy anh chị em họ đều đã lớn nên chìu hai chị em lắm. Em nhỏ xíu xiu, chỉ hơn ba tuổi nên suốt ngày được các anh lớn cõng trên vai, cu cậu tỏ ra khoái chí lắm. Cứ chiều chiều là các anh chị em họ kéo về nhà ông bà Nội để chơi với hai chị em. Hai chị em cứ làm ra vẽ ta đây, líu lo tiếng Anh cho mấy anh chị lác mắt chơi.

Em liếng thoắng:
- Bum, bum. Đố là cái gì? Là cái... đít.
- Ha ha ha.
Cả bọn cười nắc nẻ.
- Poo, poo. Đố là cái gì? Là cục... c...
Cả bọn lại cười ầm lên.
Chị nói nhỏ vào tai em. Em cười híp mắt:
- Wee, wee. Đố là cái gì? Là đi... tiểu.
Sau khi dứt trận cười, các anh chụm lại nói nhỏ, rồi một anh hỏi:
- Vậy chớ đố V, "con chim" của V tiếng Anh là cái gì?
Em nhìn chị tẽn tò, hai chị em tắt tị, bởi vì chẳng đứa nào biết "con chim" của V tiếng Anh nói làm sao! Lần này thì cả đám cười lăn lộn, hai chị em cũng cười ào theo.



xv05
#44 Posted : Wednesday, October 18, 2006 2:36:01 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)



Ba mẹ với chị đi biển chiều nay. Hôm nay tốt trời, 27 độ. Khi ba mẹ và chị ra đến biển thì trời đã chạng vạng tối. Mặt trời lặn gần hết, chỉ còn một quầng sáng đỏ lự nhô lên nơi phía chân trời. Cả mặt biển phẳng lặng nhuốm một màu đỏ cam. Ba mẹ và chị ngồi nơi chiếc ghế dài, trên chiếc cầu gỗ chạy dài ra phía biển, nhắc nhở về một buổi chiều tháng Mười hai êm ả...

Hôm ấy mặt trời cũng sắp lặn, nhô lên một quầng đỏ lự như hôm nay, cả nhà mình cùng đi trên chiếc cầu này. Cũng những người câu cá bình thản, nhẫn nại hàng giờ dõi mắt theo những sợi dây câu mỏng manh trên mặt nước. Cũng những chú hải âu liệng cánh bắt mồi. Gió cũng se lạnh mang theo vị mặn của biển. Nhưng hồi tháng Mười hai trời mùa hè nên tuy mặt trời đã khuất hẳn mà trời vẫn còn sáng tỏ hồi lâu. Còn hôm nay đã vào xuân nên mặt trời khuất xuống biển là trời sụp tối.
Ba mẹ và chị đi dạo trên bải cát lúc trăng lên. Mặt trăng nhìn từ phía biển nên thấy lớn hẳn, như một chiếc dĩa bạc. Chị chơi xây nhà trên cát, xây lưng về phía gió để tránh bị cát thổi vào mặt. Mẹ nhìn bải cát lồi lõm hàng vạn dấu chân, chợt nghĩ trong ngàn vạn dấu vết này, đâu là dấu chân con một lần lưu lại! Mẹ kinh ngạc thấy vạn vật chung quanh vẫn tồn tại, chỉ có con là không còn... Mẹ cảm thấy diều đó sao vô lý quá đổi. Tất cả như chưa bao giờ là sự thật! Những giấc mơ buồn, những giấc mơ vui... như chưa bao giờ là sự thật!
Phải chăng tất cả chỉ là giấc mơ dài...


xv05
#45 Posted : Wednesday, November 15, 2006 1:54:07 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Mẹ bận làm quá chừng mấy hôm nay. mẹ cũng buồn kinh khủng, mẹ cảm thấy chút thời gian ít ỏi dành cho con mỗi ngày cũng bị tướt đi, làm mẹ cảm thấy muốn phát điên. Buổi tối, mẹ xem băng video của con, những ngày tháng Mười hai êm ả, mẹ khóc nhưng lòng mẹ dịu xuống. Mẹ không biết nước mắt làm dịu lòng mẹ hay khi xem video mẹ thấy V như gần mẹ hơn. Khi xem hình ảnh con, mẹ thấy V bớt xa mẹ, làm mẹ bình tỉnh lại. V nằm đó, trong vòng tay mẹ, những ngày xum họp, giờ cũng là xa xôi lắm!

Chiều nay đi làm về, dừng xe bước xuống, mẹ cảm thấy cả một sự thinh lặng, và mẹ chợt nhận ra rằng, rồi thì ra mẹ cũng quen với sự lặng lẽ này!

Mẹ và chị trang hoàng lồng đèn ngôi sao ba làm cho chị, môn thủ công (ở trường tiếng Việt).
Mẹ gắn đèn cầy vào cho chị, chị nói: "Mẹ gắn đèn vô nhưng mình không thắp lên, chỉ để chấm điểm..."

Ăn cơm tối xong, chị lấy album xuống, xem hình hai chị em lúc V mấy tháng tuổi. Chị cười nắc nẻ, ngây thơ: "Mẹ lên coi hình em nè! Hình này..., hình này..."
Mẹ không sao hình dung được bầu không khí vui nhộn, hạnh phúc ngày xưa! Những ngày tháng đó như một giấc mơ không hề có thật! Mẹ cũng không sao tin được rằng mẹ đã từng có V, mẹ đã mất V, tất cả dường như đều không có thật, tất cả như một giấc mơ. Mẹ ngửa lòng bàn tay, bàn tay mẹ là có thật nhưng những ngày hạnh phúc xưa, khi tiếng cười vang khắp nhà, như trong mơ, khi lòng mẹ êm đềm bình thản, như trong mơ. mà cũng đã từng có những giấc mơ đẹp như vậy ư?

Chị quấn quít với mẹ, kể chuyện trường lớp: "Hôm nay trong lớp, cô giáo của con bảo cả lớp ngồi meditation đó mẹ và nghĩ / nhớ đến một kỷ niệm vui, a good time. Con nhớ tới mùa hè năm ngoái cả nhà mình đi biển, có em, có jellyfish-eggs... Con nhớ tới những kỷ niệm đã qua, lời em nói, giọng nói của em..."
Nhắc nhở những kỷ niệm về em làm giọng nói chị vui lên, mắt chị sáng lên. Đêm nhìn chị nằm ngủ, mắt thâm quầng, lòng mẹ quặn thắt. Ba nói với mẹ chị lúc này hư quá, nhõng nhẽo mà lỳ, mẹ bảo ba đừng la chị, chị cũng buồn cũng muốn nổi loạn chứ. Cũng như mẹ,lúc nào cũng muốn được khóc òa lên cho hả...



Hôm kia mẹ rầy chị, chút xíu thôi, chị không nói gì. Chừng cho chị vào giường ngủ, mẹ ôm hôn chị, chị quay lưng khóc tấm tức. Mẹ thương chị vô bờ, thấy chị lẻ loi quá, phải chi có em, hai chị em chia sẻ buồn vui. Giờ chị chỉ có một mình, vui buồn chẳng biết tâm sự cùng ai! Mẹ nhớ lúc xưa, đôi lúc mẹ la chị, bắt phạt chị đứng tủ lạnh, thì V đã rơm rớm nước mắt, len lén đến đứng úp mặt ở đó. Rồi hai chị em thì thầm nói chuyên. mẹ biết hết nhưng giả bộ không thấy. Rồi hai chị em đứng sát lại, nắm tay cười khúc khích... Giờ hai chị em xa nhau lắm...

Chị hỏi mẹ có muốn nắm tay em không. Chị dẫn mẹ lên phòng khách, đến chỗ tủ để khuôn thạch cao in dấu bàn tay của em, chị để tay mình vào đó, quay sang nhìn mẹ, mắt long lanh: "Mẹ see, con đang nắm tay em nè!" V ơi, con hiểu tình âu yếm của chị dành cho con mà, chị thương nhớ con nhiều lắm...





xv05
#46 Posted : Wednesday, January 24, 2007 8:46:56 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Dù vẫn chuyện trò với con hằng đêm qua trang nhật ký nhưng mẹ thôi không gửi bài lên đây nữa.

Có người hỏi mẹ có bớt buồn không. Mẹ có bớt buồn không? Cuộc hành trình này dài và đơn độc lắm, mẹ chỉ có thể, loay hoay, đi một mình... với V trong một ngăn sâu kín nhất của trái tim mẹ!

Mẹ hiểu mẹ sẽ không bao giờ get over it, nhưng mẹ học để go through it.

Mẹ có đọc đâu đó, người ta viết rằng Love enough to let go... Mỗi người có thể có một cách khác nhau để yêu thương, để nhớ. Mẹ xin cho mẹ được thương nhớ con bé nhỏ của mẹ khi mà nỗi bàng hoàng mỗi sáng thức dậy vẫn chưa hề khác đi! Và trong sự tĩnh mịch của đêm sâu, ánh mắt dịu dàng của con làm dịu xuống trái tim dậy sóng, đầy phản kháng của mẹ trong thoáng chốc.

Xin cho mẹ được thương nhớ con của mẹ. Cho đến một ngày nào đó, mẹ già cỗi đi, hình ảnh bé nhỏ của con chắc cũng sẽ nhạt nhòa trong trí nhớ cằn cỗi của mẹ... Lúc đó đến phần của mẹ, mẹ sẽ biết mình sẽ đi đến đâu, về đâu, cũng như mẹ sẽ biết con của mẹ đã đi đến đâu, về đâu!


One day you went away
No goodbyes
No warm embrace
Just a broken Mummy left to ache
(L. Manuel)


Một hôm con ra đi
Không một lời thủ thỉ
Chẳng một vòng tay ôm
Chỉ còn lại mẹ
Mảnh tim vỡ và những giòng lệ úa...

heart Rose heart



Mẹ cám ơn các cô trên diễn đàn này -những người bạn mới của mẹ đã gởi lời thăm hỏi - vì không thấy mẹ gởi bài. Cám ơn các cô đã quan tâm đến mẹ và V.

Mẹ xin đặc biệt cám ơn các cô Song Anh, Samatha, Từ Thụy, Linhvang, Ngô Đồng, LanHuynh và Phượng Các, cùng những cô khác đã theo dõi bài viết của mẹ.
Mẹ sẽ hoài trân quý những tình cảm này.
Rose
xv05
#47 Posted : Wednesday, March 28, 2007 9:08:37 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)


Mùi hương dần cũng nhạt, ảo ảnh sẽ mờ phai, chỉ còn lại cát bụi và nỗi bàng hoàng khôn dứt.

samantha
#48 Posted : Wednesday, March 28, 2007 11:10:57 AM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
quote:
Gởi bởi xv05


Mùi hương dần cũng nhạt, ảo ảnh sẽ mờ phai, chỉ còn lại cát bụi và nỗi bàng hoàng khôn dứt.


Chị xv05,
Chị ơi, sam mừng cho chị là eventually chị cũng đã nguôi ngoai được phần nào, nhưng cũng rất tiếc là không được đọc những trang tùy bút đầy cảm xúc của chị.
Always thinking of you Blush
xv05
#49 Posted : Thursday, March 29, 2007 2:09:05 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Ơi tình yêu ngắn ngủi xa xăm của mẹ,
nếu không phải chính mẹ đã tiễn con đi, mẹ sẽ không bao giờ tin đó là sự thật.
Nhưng từ sự nhận biết sự thật đến chấp nhận nó là một hố thẳm mà mẹ không thể nào qua được đến bờ bên kia.



xv05
#50 Posted : Thursday, April 12, 2007 3:38:27 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Mùa Thu lại trở về. Mẹ nhớ mùa Thu năm ngoái, mẹ chở chị và V đi học, V hỏi mẹ:" Mẹ ơi, có phải Autumn tới rồi phải không mẹ?" _ " Sao con biết?" _ " Tại con thấy cái cây (Maple tree) trước cửa sổ phòng mẹ, nó turns to red rồi..."

Cây phong nhỏ trước cửa sổ phòng mẹ vẫn ở đó, âm thầm đổi màu vào mỗi mùa Thu mà chẳng ai chú ý, cho tới một hôm V nhắc nhở cho mẹ điều đó...

Mùa Thu năm nay lại trở về. Cây phong nhỏ vẫn âm thầm đổi màu ở đó. Lá phong thay màu nhắc nhở với mẹ một lần V đã hỏi...

Mùa Thu (Nam bán cầu) trở về, mùa có tháng Tư, tháng có Sinh nhật của V.

Mẹ nhớ V hay gọi... Mẹ, mẹ ơi...




Mùa Thu, tháng Tư, tháng có sinh nhật của V. Lòng mẹ biết bao ngậm ngùi.
Mẹ sẽ kỷ niệm ngày nào trân trọng hơn. Ngày V đến với mẹ trong tiếng khóc hân hoan. Ngày V nhẹ nhàng âm thầm ra khỏi cuộc đời của mẹ.

Mẹ ước muốn luôn thắp sáng hình ảnh của con trong đời sống hiện tại của mẹ, hiện diện hoài mỗi ngày, mỗi phút giây với mẹ,
như lời con nhắn nhủ với mẹ...


Mum, please don't mourn for me
I’m still here, though you don’t see
I’m right by your side each night and day
And within your heart I long to stay

My body is gone but I’m always near
I’m everything you feel, see or hear
My spirit is free but I’ll never depart
As long as you keep me alive in your heart.

I’ll never wonder out of your sight
I’m the brightest star on a summer night
I’ll be beyond your reach
I’m the warm, moist sand when you’re at the beach.

I’m the colorful leaves when Autumn comes around
And the pure, white snow that blankets the ground
I’m the beautiful flowers of which you are so fond
The clear, cool water in a quiet pond.

I’m the first bright blossom you’ll see in the spring
The first warm raindrop that April will bring
I’m the first ray of light when the sun starts to shine
And you’ll see that the face in the moon is mine.

I’m the hot, salty tears that flow when you weep
And the beautiful dreams that come while you sleep
I’m the smile you see on a baby’s face
Just look for me Mum, I’m everyplace!


(PBSP MRCH)




samantha
#51 Posted : Friday, April 13, 2007 4:14:50 AM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
.
quote:
"My body is gone but I’m always near
I’m everything you feel, see or hear
My spirit is free but I’ll never depart
As long as you keep me alive in your heart."

Chị xv,

Sam cảm nhận được những giọt nước mắt của chị trong bài thơ, vì chính sam cũng vừa đọc vừa rơi nước mắt.
Roseheart

xv05
#52 Posted : Sunday, April 15, 2007 8:50:34 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Sam ơi,
Cám ơn Sam đã đọc. Bài thơ đó không phải của xv làm đâu, của một người khác gởi cho xv đó Sam.

xv05
#53 Posted : Thursday, May 10, 2007 3:37:07 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Hôm sinh nhật V, bà Betty chúc mẹ một ngày bình thản. Mẹ đã không nói với bà rằng lòng mẹ chưa một giây phút nào bình thản từ ngày con xa nhà.

Giá như mẹ có thể kể cho con nghe mẹ nghĩ gì, khi mỗi buổi sáng sớm mẹ ra ngoài sân, tìm cắt một vài đóa hồng mới nở, đem cắm vào chiếc bình nhỏ bên cạnh tấm hình của con, tấm hình con cười rạng rỡ hôm sinh nhật … tuổi.

Mẹ nhìn tấm hình chụp V với chị, một ngày trước sinh nhật … tuổi của con. Mẹ lấy ngón tay trỏ vuốt ve lên mấy ngón tay xinh đẹp của con trong tấm hình. Mẹ cố cảm nhận một cảm giác, một hơi ấm… nhưng chỉ có trái tim mẹ cảm thấy con. Trái tim của mẹ cũng nghe thấy lời con nói, một lần rất xa: “ Ah, ngày mai là sinh nhật của con…”

Mẹ vẫn thường thức giấc sau lúc nữa đêm, nằm nghe tiếng mưa rả rích, nghe tiếng đoàn tàu khuya chạy một mình trong đêm. Mỗi sáng thức dậy, mẹ thấy như mình vừa trở về sau một cuộc hành trình dài. Và khi mẹ bước xuống giường, mẹ lại cảm thấy như mình lại sắp bắt đầu dấn thân vào một cuộc hành trình khác dài không kém. Sự cố gắng phải sống như mọi ngươì, như con nguời mà mọi người muốn nhìn thấy nơi mẹ làm mẹ mệt nhoài. Cái ý nghĩ thôi hãy khép lại một trang của đời mình, thôi không gọi đến tên con với cuộc đời này nữa, để con âm thầm đi vào quá khứ không tên, làm vụn vỡ trái tim mẹ.

Trong quyễn sách toán của chị, mẹ thấy chị viết tên con, nhiều lần. Làm sao kể cho con hiểu được cảm nghĩ cuả mẹ khi mẹ thấy chị viết … gởi cho em, em trai thương của chị… nó chứa đựng cả tấm tình yêu thương dịu dàng của chị cho con, không bút mực nào kể xiết…

xv05
#54 Posted : Thursday, June 7, 2007 2:47:59 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Biển xanh cát trắng
Sóng vỗ về điệu hát ngàn năm
Mẹ như kiếp dã tràng xe cát
Mong tìm dấu chân con
một lần lưu lại
chốn này...
xv05
#55 Posted : Monday, July 2, 2007 3:49:51 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Mùa đông năm nay lạnh và đầy sương mù, y hệt như mùa đông năm ngoái. Mẹ nhớ mùa đông cuối cùng con còn ở nhà, trời trong và ấm, có thể đó là mùa đông ấm nhất mà mẹ còn nhớ.

Chỉ có mấy hôm mà cây phong nhỏ trước cửa sổ phòng mẹ đã trụi lá hết rồi, chỉ còn lại những cành nhỏ trơ trụi như những cọng xương khô bé bỏng, chơ vơ trong gió. Mấy hôm trước đây, mẹ còn thấy những chiếc lá đỏ cam nhỏ bé trên cành, những chiếc lá đỏ cam rơi đầy trên cỏ. Mẹ kinh ngạc vì cái màu đỏ cam tươi thắm trong bầu không khí ảm đạm của buổi sáng mùa đông đầy sương giá, màu đỏ cam nổi bật nền cỏ ướt đẫm sương đêm, màu đỏ cam thắp lên trong lòng mẹ những ngọn nến, lung linh, dịu dàng, xa xăm như dĩ vãng. Vậy mà sáng nay nhìn ra cửa sổ, nhìn cây phong nhỏ trơ trụi với gió đông, đong đưa những chiếc lá nâu thẩm cuối cùng còn vấn vương trên cành, mẹ thầm hỏi giờ này con ở đâu…


LanHuynh
#56 Posted : Tuesday, July 3, 2007 3:25:33 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Black EyeBlack Eye
ngodong
#57 Posted : Saturday, July 7, 2007 10:37:48 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
"Mẹ ơi! giờ này con đang trong không gian của mẹ, con nhìn thấy mẹ nhớ con, con nhìn thấy giọt nước mắt không tràn ra ngoài, lăn trên má của mẹ.
Con xin lỗi đã để lại cho mẹ nỗi buồn phiền da diết, con xin lỗi đã đến và đi quá nhanh trong đời mẹ. Đáng lẽ con phải như một sinh vật bình thường, được sinh ra, lớn lên, chịu đựng buồn vui, già đi và chết. Đáng lẽ con phải khôn lớn hơn, phải có lúc làm buồn lòng mẹ, có lúc cãi mẹ để đi theo đường hướng con chọn, có lúc làm mẹ giận hờn khi con chọn cô bạn gái không như ý mẹ muốn. Đáng lẽ khi mẹ đến tuổi hạc tóc phai màu da trổ đồi mồi, cần con trả hiếu, con lại nghe lời vợ để mẹ cô độc một mình trong viện dưỡng lão buồn thiu, khi ấy mẹ cũng khóc, giọt nước mắt tủi thân xót xa hơn giọt nước mắt mẹ đang nhớ thương con.

Mẹ ơi! mạng số con người đã được định đọat từ một quyền năng con không biết nói sao cho đúng, nhưng nếu mẹ nhìn chung quanh sẽ thấy, bao đau đớn thân xác của người già mong được thóat, mà họ không thể nào thoát đi được, trên giường bệnh họ chỉ cầu mong đươc như con của mẹ bay đi.

Mẹ ơi! Cám ơn mẹ cho con được tái sanh, nhưng nợ trần ai của con rất ngắn, duyên mẹ con mình không dài đủ để con gieo thêm nợ nần dương thế.

Mẹ ơi! Mẹ hãy nhớ đến con trong nỗi niềm mừng vui mẹ đã có con, đứa con không bị đau khổ thế gian hành hạ, đứa con chỉ nhận hoàn toàn niềm vui hạnh phúc từ ngày được hạ sanh đến lúc từ giã cõi tạm trần gian.

Mẹ ơi! Chỉ niềm vui mới nâng được con mẹ lên cao, nước mắt nuối tiếc làm hồn con vướng víu, cám ơn mẹ, cám ơn cha, cám ơn chị luôn nghĩ đến con. Hãy nghĩ đến con bằng nỗi vui mừng con đang bay lên bay lên bay lên......

Mẹ ơi con yêu mẹ "
ngodong
#58 Posted : Thursday, July 12, 2007 11:11:22 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
N Đ có làm đứt quãng suy tư của xv05 không? Đọc nỗi niềm của MẸ, N Đ bỗng thành cậu bé nghe mẹ khóc và... khóc theo.
xv05
#59 Posted : Sunday, July 15, 2007 10:01:30 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Em còn chưa biết tìm lời nào để cám ơn chị đó thôi. Cám ơn những lời chân tình của chị.
Kisses

Rose tới chị LanHuynh
ngodong
#60 Posted : Wednesday, July 18, 2007 2:03:06 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cám ơn xv05 trả lời N Đ nha Rose chị đỡ bị lo có người giận.
xv05
#61 Posted : Wednesday, July 18, 2007 2:26:10 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Sao vậy chị? Em đời nào lại làm vậy!
Chỉ vì nhiều khi mình không biết nói sao đây, nói chưa nên lời thì đã khóc nhè, mắc công chị lại phải dỗ cho nín Shy.
Users browsing this topic
Guest
5 Pages<12345>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.