Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<89101112>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#181 Posted : Tuesday, January 20, 2009 8:22:31 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Mộng Mơ Hoa Tuyết Cali?

Mộng mơ hoa tuyết ở Cali
Nghe cứ như trên cõi xa vời
Trời bên nơi đó nghe nóng ấm
Tuyết ở phương nào lạc vào đây?

Ơi người thi sĩ thích cơn mê
Em tỉnh hay chưa đã chiều về
Hồ xanh năm ấy còn xanh mãi
Xuân đã bao lần trôi lê thê?

Mùa Đông hoa tuyết đẹp xinh thay
Ở mãi Paris lạnh buốt ngày
Ta mong cho tuyết đừng rơi nữa
Em bỗng mơ màng Cánh Lê bay !?

Chúa ở trên trời ngó trẻ thơ
Sẽ bảo: đôi kia khéo thẫn thờ
Giữa mùa giá rét ai cũng trốn
Mà chúng tựa hồ dạo sông Seine?!

Thôi đừng thương nữa hoa tháng Đông
Chớ để mong manh bóng mai hồng
Xin Em góp nhặt Nhành Lê Trắng
Ướp kín một dòng thơ xanh trong.

Paris, 03/1/2006
Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#182 Posted : Sunday, January 25, 2009 12:56:06 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Xuân Viễn Xứ



Năm Tàn
xướng

Năm tàn tháng lụn, cỏ cây xiêu
Tim tím hoàng hôn, hiu hắt hiu
Xao xác gió luà, xao xác gió
Ngẩn ngơ chiều xuống, ngẩn ngơ chiều
Lạc đàn ngựa sãi đường cô quạnh
Tách bến thuyền trôi hướng tịch liêu
Nhớ nước ngậm ngùi cay ngấn lệ
Ngoài trời thảng thốt tiếng chim kêu !


Bạch Loan

0000000


Tết Đến
họa 1

Năm tàn Tết đến, khói hương xiêu
Trắng xóa sắc đông, cảnh quạnh hiu
Ngơ ngẩn đêm mong, thu với hạ
Thẫn thờ ngày nhớ, sáng như chiều
Tan bầy ngoảnh mặt, rừng hoang vắng
Rẽ lối quay đầu, núi tịch liêu
Hận Quốc lòng đau nhào khí tiết
Trời Nam thảm thiết tiếng dân kêu !


ThyThy_HoangThyMaiThao

0000000


Đón Giao-thừa
họa 2

Chợt muốn say mèm mấy bước xiêu
Cho hồn trôi-dạt với đìu-hiu
Năm tàn chạnh nhớ vành trăng khuyết
Tết đến lòng thương buổi chợ chiều
Thơ-thẩn dìu xuân vào mộng-mị
Ngẩn-ngơ bắt bướm giữa cô-liêu
Trăm năm một cõi đời vong-quốc
Chim Việt giao-thừa cất tiếng kêu


Tiểu Bảo

0000000


Tết đến buồn hiu
họa 3

Đếm bước riêng mình bóng đổ xiêu
Xuân sang Tết đến cũng buồn hiu
Lưa thưa tiếng guốc trơ đường vắng
Lác đác mưa bay lạnh chợ chiều
Đất khách chưa nguôi niềm thống hận
Quê người gặm nhấm nỗi u liêu
Bay theo hơi gió Đông vừa xế
Cánh én xa bầy khản giọng kêu


Hồng Quang

0000000


Quạnh quẽ giao thừa
họa 4

Đông tàn gió lạnh cảnh đìu hiu
Ủ rủ cỏ cây, dáng đổ xiêu
Se sắt gió mùa se sắt gió
Quạnh hiu chiều quạnh quạnh hiu chiều
Nhớ thương trời cũ lòng quay quắt
Vọng tưởng quê xưa dạ hắt hiu
Ngồi đợi giao thừa trong mắt lệ
Đầy hồn tiếng Quốc nhớ thương kêu


nttn
viethoaiphuong
#183 Posted : Wednesday, January 28, 2009 3:37:06 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

viethoaiphuong
#184 Posted : Friday, January 30, 2009 6:09:18 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Lang Thang Hồn Mình

Đem bài thơ bỏ ngỏ
Ngắt đoạn dòng giấc trưa
Nắng chiều dưng bỡ ngỡ
Lòng chiều ngừng cơn mưa

Mùa xuân thay áo mới
Bướm Vàng hoài ngẩn ngơ
Lạc rừng Mai trăm lối
Biết ngả nào giăng tơ

Làm mây lãng đãng bay
Đón đưa ngày lặng vắng
Biển ngàn năm mê mải
Hát ru bài tình tang

Xin bàn chân em bước
Đi qua vùng cỏ xanh
Lắng nghe Đời mộng ước
Ngọt ngào đêm mong manh

Lời yêu thương nghiệt ngã
Giữa biển trời mênh mang
Trăm năm chào vội vã
Hồn mình còn lang thang...!?

Paris, 30 Janvier 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
(Kỷ niệm mùng 5 Tết Kỷ Sửu 2009)


viethoaiphuong
#185 Posted : Sunday, February 8, 2009 6:22:09 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
MAUVE!!

M A U V E... tôi không thể tin ở mắt mình, khi năm chữ cái đó từ từ xuất hiện thật nhanh trên màn hình! Chính năm ngón tay của tôi gõ lên bàn phím ư? Không có nhẽ????? Như một dòng điện thật dịu êm chạy qua tâm linh tôi(?) Như một sợi dây buộc nhẹ tim tôi(??) Như một lời ca quen thuộc lại vọng về(???) Như một vì sao vừa chớp mắt trong đêm Đông(????) Và một dòng tên có sắc màu, gam màu tôi ưa thích(?????). Ồ! Có lẽ nào như thế? Một màu thơ! Một màu mơ!! Vần thơ mang tên M. Dòng thơ mang tên A. Nhạc thơ mang cung U. Tiếng mơ về chữ V. Để tôi đặt tên EM, hai chữ đầu và cuối... sẽ nối liền hồn ngơ!!

Và kia nữa, màu hoàng hôn tôi chưa từng thấy như thế bao giờ... Mây giăng giăng khắp một trời hai phía. Một bên có những khoảnh mây như xanh xanh thấp thoáng bóng dòng sông Seine. Một bên là mây trắng, trắng như màu mây tôi hay thường thấy, bay theo sau luồng gió trắng ấy là tôi qua những vần thơ đã trôi theo năm và tháng, với những ngày chẳng mỏi mệt hồn thơ. Nhưng ngay chính trước mặt tôi, giữa hai khoảnh trời mây xanh và mây trắng kia là một màu mây tôi chưa từng thấy trong đời thơ của tôi, chỉ có mây là mây... màu tím khẽ ngã sang xanh hay màu xanh đang hóa thân thành màu trắng, để ở lại giữa vòm trời màu của một giấc mơ chưa bao giờ tôi thấy lúc chiều buông?? Màu tím ấy tôi ưa và là màu thương tôi vẫn nhớ...nhớ mỗi lần tôi vẫn thấy trong thơ. Những con chữ ấy cũng thật khác thường khi đứng cạnh tên MAUVE khi xưa, như tất cả trở về cảm giác của lần đầu tiên tôi bỗng đọc thơ của MAUVE. Tôi đã vỡ vụn như những mảnh thiên thạch vừa bung ra sau một vụ nổ của một vì sao, làm tung tóe trên nền trời ngàn vạn tỉ những chấm sáng li ti. Ở đó tôi nhìn lên và bắt gặp một vì sao vừa được sinh ra nhờ một mảnh vỡ kia. Một vì sao của riêng tôi, Sirius ngày nào... Thắp riêng cho tôi một màu sáng diệu kỳ ... Giữ riêng cho tôi một dòng sáng tuyệt vời. Một ngôi sao đổi ngôi cho riêng tôi một loài hoa dại mới.

MAUVE!
Khi tôi tra trong từ điển Pháp-Việt, MAUVE - danh từ là một cây nhỏ, có hoa màu trắng, hồng, cây cẩm quỳ. Tính từ là có màu tím nhạt. Ngỡ mình trôi vào trong một cơn mê chiều với những giải thích đó.

Một cái tên không phải tự tôi muốn, nhưng chính năm ngón tay tôi đã sinh ra trên bàn phím vi tính. Một màu mây như màu hoa dại, như tôi đã thấy trên trời khi đó, vào khoảng hơn mười tám giờ bên Paris, chiều ngày hai mươi chín tháng chín năm hai ngàn lẻ sáu.

Và tên người từ hôm nay là MAUVE, với riêng thơ-thơ của Hoàng Thy Mai Thảo.


viethoaiphuong
#186 Posted : Monday, February 9, 2009 6:52:36 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Tặng vật của Tình Yêu

"Nói anh nghe món quà nào em thích
Sắp tới rồi ngày lễ của tình yêu
Dâng cho em tất cả mọi yêu chiều
Như anh vẫn mong cho em ngày cũ?!"


Đừng tặng em ngọc ngà hay châu báu
Em chẳng màng châu ngọc vướng tâm tư
Đừng tặng em những cánh hồng đỏ thắm
Khi hoa tàn máu sẽ rỉ con tim

Cũng đừng cho bao ngôn từ đắm đuối
Mai xa rồi sẽ chỉ nhớ nhung thêm
Và đừng nói mình bên nhau mãi mãi
Định mệnh rồi sẽ chia cắt đôi nơi

Nếu yêu nhau xin trao em chút xíu
Mãi tận cùng tâm linh ấy nơi anh
Để em giữ làm hồn em mỏng mảnh
Như giây đàn chỉ khẽ đụng sẽ ngân...!?

Anh hay không tình yêu sao lạ lẫm
Dẫu mình gần hay mãi nẻo xa xôi
Đời ngăn cách bằng tận cùng muôn ngả
Biển nào ngăn con sóng vỗ trong lòng

Ôi yêu thương khi ta hiểu ra rồi
Không cần nói và không cần âu yếm
Chỉ rất nhẹ như qua làn gió hiếm
Anh khẽ về...em nhận biết...đưa tay

Như hôm nay qua ánh nắng Đông tàn
Mặt trời trắng em ngó nhìn đẹp lạ
Trời với Đất bỗng khép gần phản xạ
Tia sáng nào rọi chiếu giữa tim em

Lung linh sao ! Như ở mãi trùng xa
Thiên Thánh gởi cho riêng em niềm mến
Trái đất nở một ngàn hoa rực rỡ
Không phai tàn bởi năm tháng dẫu xa...?!

Paris, 12/02/2006
Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#187 Posted : Friday, February 13, 2009 6:22:47 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Vô Thường

Dịu êm là tình bạn
Khúc nhạc mùa tri ân
Thư thả nốt cung trầm
Gõ vào hồn hoang vắng

Ta ở đây yên ắng
Ngút ngàn trời mây xanh
Chỉ có gió mát lành
Kể nghe toàn chuyện lạ

Chuyện sương chiều mùa Hạ
Chuyện dỗi hờn nắng Thu
Chuyện Đông trắng mưa mù
Xuân khóc cười một thuở

Người nơi đâu cách trở
Nghĩa lý gì không gian
Khi ý nghĩ ngập tràn
Chung một dòng suy tưởng

Thời gian thêm cộng hưởng
Khúc sóng từ tương tư
Cho nhung nhớ mỏi nhừ
Ngàn câu thơ vô tội

Đường trần không hội ngộ
Muôn ngả vào con tim
Tự cất tiếng đi tìm
Người tri âm hạnh nguyện

Ta cho ta vương miện
Ta cho người yêu thương
Thống soái phút vô thường
Ngự ngai vàng thi-tứ !!

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(L’amitié est toujours une douce responsabilité jamais une opportunité - Khalil Gibran)

viethoaiphuong
#188 Posted : Monday, February 16, 2009 8:36:35 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Vô Thường ... Dấu Yêu !!

" Anh đi chạy trốn cuộc đời
Hay anh chạy trốn nụ cười giai nhân
...
...
Hay anh chạy trốn thế trần
Trốn thiên đường trốn một lần yêu em "


Trốn dòng sông chảy thật êm
Trốn con mắt biếc gọi mềm trong mơ
Trốn cây rũ bóng bên bờ
Trốn lời dịu ngọt ảo mờ đêm trăng

Trốn ban mai nắng mịn màng
Trốn con chim sáo khẽ khàng hỏi thưa
Trốn mùa thu đã xa xưa
Trốn chiều phai nhạt không chừa lối thơ

Trốn mưa ướt đẫm ngày chờ
Trốn cung nhạc lạ hững hờ trên tay
Trốn lòng phố vẫn còn say
Trốn thêm lần nữa gừng cay ân tình

Trốn Đời, nhào mộng ba sinh
Trốn Người, thức tỉnh hoạ hình người thương
Gió, Sương, Mây... đổ ngàn phương...?!
Phong trần chạm giấc vô thường... dấu yêu !!

Paris, 16 Fev 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

* "Trốn" - ThiHanh

viethoaiphuong
#189 Posted : Wednesday, February 18, 2009 6:31:05 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Thi Sĩ & Người Chính Nhân

Có những ngày vậy đó,
Ta không buồn giống nỗi buồn nhân-thế,
Ta không vui như cuồng loạn trần-gian,
Ta chỉ thích suy tư,
Lặng im,

Im lặng !!!
Và người bạn chân thành của ta sẽ đến,
Người ngồi xuống, bên ta, góc thềm đá phẳng lì,
Mình nói chuyện Trời, Mưa, Trăng, Sao...vẫn muôn vàn ý nhị,
Chỉ có Thơ, chỉ có Nhạc,
Đôi khi, giật mình...khi thấy hai ta đi lạc,
Vườn Eden,
Suối nước rất trong,
Lá của cây xanh như mộng,
Bông của cây hồng như son,
Trái của cây ngọt và thơm như sự-sống,
Những con chim rừng không hót,
Câu nịnh nọt,
Lời đãi bôi...
Mà chỉ là hát ca, bài hát ru nôi,
Cho đứa bé sơ sinh,
Chào Đời trong một ngày nhiều hơn bình minh,
Ít hơn đêm tối,
Cả loài người đi về chung một lối,
Quỳ xuống sảnh đường vũ-trụ,
Giơ cao tay về phía trước, nhu mì,
Tạ ơn Thượng Đế,
Cám ơn Ngài,
Đứa trẻ Người vừa cho sống lại,
Nó rất ngu ngơ,
Nàng-Thơ,
Mang nỗi khổ,
Mang sự chờ,
Mong manh bao sự nhớ,
Tạ ơn Ngài,
Tặng trần-gian,
Phát ban này quả là hào sảng,
Thi Sĩ & Người Chính Nhân!!!

Việt Hoài Phương
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#190 Posted : Tuesday, February 24, 2009 8:12:29 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

bông hồng vàng nằm ở gần dưới gốc cây hồng cổ thụ nhà HP ..
đấy là photo hồi cuối tháng 5 năm 2013 (?)


Lời Nói
(Khalil Gibran)

Bạn nói vì bạn tạm thời hòa hoãn với những suy tư của mình;
Và lúc mà bạn không còn có thể trú ngụ trong sự đơn lẻ của lòng mình, bạn đàn trải trên môi mình thành âm thanh mà thực ra đã là một sự biến cải và đã là điều thuộc về quá khứ.
Và trong đa số những cuộc đối thoại của bạn, sự suy tư nhận thấy bị tàn sát
Bởi lẽ suy tư cũng như thể một cánh chim trời, nhưng bị giam giữ trong cái lồng của ngôn từ, nó có thể soãi thẳng đôi cánh của mình mà vùng vẫy nhưng lại không thể bay.

Trong số những người quanh bạn, có người đi tìm sự tán dóc vì họ sợ cô độc.
Sự im lặng của nỗi cô đơn thường phơi bày trần trụi nơi con mắt, khi chúng muốn chạy trốn.
Trong số những người nói ra, có người không biết cũng hề suy tính gì khi nói, họ phơi bày một sự thật là họ cũng không có thể hiểu mình nói gì.
Và có những người họ nắm giữ sự thật trong chính họ, nhưng người này lại không hề nói ra.
Trong trái tim của những người này tâm linh cư ngụ và nhịp điệu tĩnh yên.

Khi bạn gặp một người quen trên đường đi hay trong quán chợ, hãy để cho tâm linh của bạn dẫn dắt môi bạn và điều khiển lưỡi bạn.
Hãy để âm thanh từ những lời bạn nói đi qua tai bạn mà tới được tai của người ấy;
Bởi vì tâm hồn của họ sẽ giữ lại lời chân tình của trái tim bạn, như thể người ta vẫn thường nhớ lại hương vị đậm đà của ly rượu nho. Mặc dù màu rượu đã xa vời và bình rượu cũng đã biến mất

Việt Hoài Phương - dịch sang tiếng Việt
(Posted PNV : Tuesday, February 24, 2009 8:12:29 PM(UTC)

từ bài tiếng Pháp dưới đây :


La Parole
(Khalil Gibran)

Vous parlez lorsque vous cessez d'être en paix avec vos pensées;
Et lorsque vous ne pouvez demeurer dans la solitude de votre coeur, vous existez sur vos lèvres dont le son est une diversion et un passe-temps.
Et dans la plupart de vos conversations, la pensée se trouve massacrée.
Car la pensée est un oiseau de l'éspace qui, mis dans une cage de mots, peut à la rigueur déployer ses ailes mais ne peut voler.

Il en est parmi vous qui recherchent le bavardage par peur d'être seul.
Le silence de la solitude rélèle à leurs yeux la nudité de leur moi, qu'ils voudraient fuir.
Et il y a ceux qui parlent et, sans rien savoir ni préméditer, ils révèlent une vérité qu'ils ne peuvent eux-mêmes comprendre. Et il y a ceux qui portent la vérité en euw-mêmes, mais qui ne la disent pas en mots.
Dans la poitrine de ceux-là l'espit habite et rythme le silence.

Lorsque vous rencontrez votre ami sur le bord de la route ou au marché, laissez l'esprit en vous animer vos lèvres et diriger votre langue.
Laissez la voix en vous parler à l'oreille de son oreille;
Car son âme gardera la vérité de votre coeur comme l'on se souvient du goût d'un vin. Loin la couleur et disparu le flacon.



viethoaiphuong
#191 Posted : Wednesday, February 25, 2009 10:25:07 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

QTmBM - 24.5.2013

thoáng nhìn, MT đã 'bắt mắt' bông màu xanh nầy



Em lại về...?!

Oh,
...em lại về thăm ta
...bước đi rất nhẹ
...lời thơ rất mềm
...bàn tay dư lệ
...dấu tiếng cười thật trong

Ừ, ta đã chờ mong
Mỏi nhừ như năm tháng
Qua hết mùa Hạ trắng
Qua hết mùa Thu sang

Và, bây giờ
...mùa Đông đang dở dang
...cây trên cành trụi lá
...gió chập chùng đi ngang
...đêm về thêm tĩnh lặng
...đếm dỗi hờn trên môi

Em có biết những vì Sao đổi ngôi
Vẫn bay đi bay lại giữa quãng đời
Bỗng vụn vỡ sau mỗi lần sám hối
Mộng hững hờ làm thức tỉnh giấc cuồng ngông

Xin đặt tên cho dòng sông
...những khi nào con người ta trăn trở
...những khi nào con người ta buồn khổ
...những khi nào con người ta gãy đổ
...những khi nào bàn chân biết lao đao

Có thể là mặt trời cũng xanh xao
Những khi nghe tiếng thổi quá dạt dào
Như tất cả mọi nỗi niềm của bão
Biển vẫn thường gởi gắm lại phía sau

Để rồi ta sẽ hỏi chào nhau
Thêm một lần rất mới
Cuộc tình màu thi-thơ... !?

Paris, 25/2/2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#192 Posted : Monday, March 2, 2009 9:00:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Chuyến Tàu Cuộc Đời

Cách đây không lâu, tôi đọc một cuốn sách người ta ví cuộc đời như một cuộc hành trình trên một chiếc xe lửa, một đoản văn rất thú vị.

Cuộc đời như một chuyến du hành trong một chiếc xe lửa : người lên và người xuống, có những sự cố, ở một trạm nào đó có những bất ngờ hết sức và có những trạm khác có một nỗi buồn đau sâu thẳm. Khi một ai đó xuất hiện và bước lên tàu, chúng ta gặp gỡ người ta và chúng ta nghĩ họ sẽ ở lại đó cùng mình suốt cuộc hành trình : đó là cha mẹ của mình ! Đáng buồn, sự thật lại là hoàn toàn khác . Họ, những người bước xuống ở một nhà ga và họ bỏ chúng ta không còn tình yêu thương của họ và không còn những niềm cảm mến của họ, không còn tình bạn của họ và sự đồng hành của họ. Trong mọi trường hợp, có những người khác bước lên tàu và họ sẽ trở nên rất quan trọng đối với chúng ta.

Đó là những người anh chị em của chúng ta, những người bạn của chúng ta và tất cả những con người tuyệt vời mà chúng ta yêu thương. Có những người ví cuộc hành trình như một cuộc dạo chơi nho nhỏ.

Có những người khác chỉ nhận thấy toàn là nỗi buồn trong chuyến đi của họ. Có những người khác luôn có mặt và luôn sẵn sáng để giúp đỡ tất cả những ai cần sự giúp đỡ nào đó.

Có những người, khi họ bước xuống tàu, để lại một nỗi nhớ nhung mãi mãi...Có những người vừa bước lên tàu và đã bước xuống vội vã, và chúng ta chỉ vừa kịp có khoảnh khắc chạm mặt họ...

Chúng ta rất ngạc nhiên rằng có những người hành khách mình yêu mến, họ ngồi ở một toa tàu khác và khi đó chúng ta đều lẻ loi. Rất tự nhiên, không ai ngăn cản chúng ta đi tìm họ trong khắp con tàu.

Đôi khi, thật là buồn, chúng ta không thể ngồi xuống cạnh họ bởi vì chỗ đó đã có một người khác ngồi. Nhưng cũng không có gì làm hệ trọng... cuộc hành trình là vậy : đầy những thử thách, những ước mơ, những hi vọng, những giã từ...mà không có sự trở lại.

Hãy cố gắng làm một chuyến đi với phương cách tốt nhất mà mình có thể. Hãy cố gắng hiểu người bên cạnh mình và tìm kiếm điều tốt hơn cả nơi mỗi con người trong họ. Chúng ta hãy nhớ lại rằng ở bất kể một phút chốc nào đó của cuộc hành trình một trong những người đồng hành của mình đều có thể bị chao đảo và có thể cần đến sự cảm thông của chúng ta. Chúng ta cũng có thế bị chao đảo và lúc đó luôn có người khác hiểu cho chúng ta. Một bí ẩn lớn nhất của cuộc hành trình là chính chúng ta cũng không biết khi nào mình bước xuống tàu vĩnh viễn. Chúng ta cũng không biết khi nào những người đồng hành của mình trong chuyến đi cũng sẽ làm điều như vậy. Ngay cả với người ngồi kế sát chúng ta. Tôi nghĩ là tôi sẽ rất buồn khi rời bỏ con tàu, tôi tin chắc là như vậy !

Sự chia cách với tất cả những người bạn mà tôi đã gặp gỡ trên chuyến tàu sẽ là nặng nề. Để cho những người gẫn gũi của mình đơn lẻ là điều buồn bã. Nhưng tôi tin rằng một ngày khi tôi tới một nhà ga trung tâm và tôi sẽ thấy tất cả cùng đến với một hành lý mà họ không hề có khi họ bước lên tàu. Nhưng ngược lại, tôi sẽ sung sướng góp phần mình để làm đầy lên và giàu thêm cho hành lý của họ. Tất cả chúng ta những người bạn của tôi, hãy làm tất cả những gì có thể để có một chuyến đi tốt đẹp và hãy cố gắng để lại chỉ những kỷ niệm tốt lành nơi mình ở đoạn chúng ta phải bước xuống tàu.

Cho tất cả những ai chung chuyến tàu với tôi, tôi ước mong cho bạn một chuyến đi tốt đẹp !

Paris, 15 - 08 - 2008
Hoàng Thy Mai Thảo dịch sang tiếng Việt
(tặng chị Tý Xuân nhà T's Gia Long VietBao)

từ bài tiếng Pháp dưới đây :

Le train de la vie

Il y a quelque temps, j'ai lu un livre où la vie était comparée à un voyage dans un train.. une lecture très intéressante.
La vie est comme un voyage dans un train : on monte et on descend, il y a des accidents, à certains arrêts il y a des surprireses et à d'autres il y a une profonde tristesse. Quand on naît et qu'on monte dans le train, nous rencontrons des personnes et nous croyons qu'elles resteront avec nous pendant tou le voyage : ce sont nos parents ! Malheureusement la vérité est toute autre. Eux, ils descendent dans une gare et ils nous laissent sans leur amour et leur affection, sans leur amitié et leur compagnie. En tout cas, il y a d'autres personnes qui montent dans le train et qui seront pour nous très importantes.
Ce sont nos frères et soeurs, nos amis et toutes ces personnes merveilleuses que nous aimons. Certaines considèrent le voyage comme une petite promenade.
D'autres ne trouvent que de la tristesse pendant leur voyage. Il y a d'autres personnes toujours présentes et toujours prêtes à aider ceux qui en ont besoin.
Certains, quand ils descendent, laissent une nostalgie pour toujours... D'autres montent et descendent tout de suite, et nous avons tout juste le temps de les croiser...
Nous sommes surpris que certains passagers que nous aimons, s'assoient dans un autre wagon et que pendant ce temps nous laissent voyager seul. Naturellement, personne ne peut nous empêcher de les chercher partout dans le train. Parfois, malheureusement, nous ne pouvons pas nous asseoir à côté d'eux car la place est déjà prise. Ce n'est pas grave.. le voyage est comme ça : plein de défis, de rêves, d'espoirs, d'adieux.. mais sans retour.
Essayons de faire le voyage de la meilleure façon possible. Essayons de comprendre nos voisins de voyage et cherchons le meilleur en chacun d'entre eux. Rappelons-nous qu'à chaque moment du voyage un de nos compagnons peut vaciller et peur avoir besoin de notre compréhension. Nous aussi pouvons vaciller et il y aura toujours quelqu'un pour nous comprendre. Le grand mystère du voyage est que nous ne savons pas quand on descendra du train pour toujours. Nous ne savons pas non plus quand nos compagnons de voyage feront la même chose. Même pas pour celui qui est assis juste à côté de nous. Moi je pense que je serais triste de quitter le train, j'en suis sûr! La séparation d'avec tous les amis que j'ai rencontrés dans le train sera douloureuse. Laisser mes proches seuls sera très triste. Mais je suis sûr qu'un jour ou l'autre j'arriverai à la gare centrale et je les reverrai tous arriver avec un bagage qu'ils n'avaient pas quand ils sont montés dans le train. Par contre, je serai heureux d'avoir contribué à augmenter et enrichir leur bagage. Nous tous mes amis, faisons tout le possible pour faire un bon voyage et essayons de laisser un bon souvenir de nous au moment où nous descendrons du train.
A ceux qui font partie de mon train, je vous souhaite un BON VOYAGE!



Le Train de La Vie
https://www.youtube.com/watch?v=3Ii1dENBot0

PS.

các bạn nhà T's thân mến,
hôm nay Ngơ mới post vào FB bài Chuyến Tàu Cuộc Đời ( Le Train de La Vie )
bài này hồi kia chị Tý Xuân hỏi Ngơ có tìm bản tiếng Việt? và Ngơ đã nhờ nhỏ Alex tìm lời Pháp từ youtube
rồi Ngơ hì hụi cả 1 đêm để dịch ra tiếng Việt tặng chị Tý Xuân
(bài này khi post vào các forum khác Ngơ đêu ghi chú ở dưới 'tặng chị Tý Xuân nhà T's GiaLong - VietBao)
vì cũng nhờ chị TX hỏi mà Ngơ mới biết có đoản văn tiếng Pháp hay thiệt hay .. Ngơ dịch ra tiếng Pháp chỉ muốn giữ đúng ý tiếng Pháp
thêm 1 lần chính Ngơ mới là người phải cám ơn nhà T's và chị TX.
posted FB và nhà T's GiaLong - VietBao (Wednesday, February 21, 2018 7:29:19 PM
viethoaiphuong
#193 Posted : Thursday, March 12, 2009 10:32:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Người Về

Người về lưu lạc một trời mây
Lang thang năm tháng trên vai gầy
Tóc bay theo gió lay chiều biếc
Sóng đời trả lại giấc mê say

Người về lỗi nhịp một bài thơ
Đem bao nhung nhớ với đợi chờ
Khóc trên trang giấy nghiêng dòng chữ
Biển đời xô dạt bước chân ngơ

Người về hoan ca tiếng chim muông
Lời nhạc mênh mang chút hoang đường
Vuốt ve tên gọi rừng hoa lá
Suối đời tìm trả nghĩa yêu thương

Người về nhắc nhớ đoạn tình ngông
Trời, Đất dâng tên triệu đóa hồng
Đặt lên cánh thiệp : Tình Yêu hỡi...!
Mộng hóa vô thường nở mênh mông...?!

Paris, st Valentin 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#194 Posted : Monday, March 23, 2009 5:11:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
*****************

Khi nhận được bài này từ "diễn đàn tin tức" gởi vào email, tôi liền post lại vào các Net như mọi khi, trong khi tôi vẫn tiếp tục nghe audio "Tâm Thư của đại tướng Nguyễn Khánh", kêu gọi Tổ Quốc Lâm Nguy!!

Đúng ở một Net kia vừa xong bài vở thì cũng là những câu cuối cùng của đại tướng Nguyễn Khánh !

Tôi run lên cùng với lời cầu nguyện Ơn Trên và Hồn Thiêng Sông Núi Việt Nam cho Tổ Quốc qua được cơn nguy biến đang trước mắt tất cả và tất cả chúng ta đó?!

Đúng vậy, mọi con người hãy lấy lợi ích của Dân Tộc là trên hết và là lẽ sống còn của chính mình thì điều gì cũng có thể được trở nên dễ dàng và nhẹ nhàng !? Chúng ta phải cùng đối thoại trong tinh thần trách nhiệm và bổn phận với công cuộc bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ và xây dựng cuộc sống thật sự tốt lành cho toàn dân, trong một thái độ cùng tôn trọng và có học thức, cùng đạo đức nhân bản. Để tìm ra phương hướng và con đường đúng nhất và tốt nhất cho Một Đất Nước Việt Nam với Một Nòi Giống Người Việt Nam! Không có điều gì quan trọng hơn là Đoàn Kết, Hiệp Sức và Đồng Lòng, Đồng Tâm và Cùng Ý Chí tới cùng !!

Chúng ta đều ít nhiều hiểu được một điều cơ bản nhất : con người sống trong một gia đình chỉ có thể hạnh phúc và sung sướng nếu gia đình đó cùng chung dưới một mái nhà vẹn toàn và đầm ấm, cùng có những đối thoại vui vẻ và cùng có những ý nghĩ chung nào đó đến một điểm tốt đẹp nơi cuộc sống của mỗi người? Rộng hơn ra ngoài một tập thể, hội đoàn hay cơ quan, công sở, trường học : cũng là sự hòa đồng và êm ả, trong những tôn trọng và được tôn trọng lẫn nhau...Ấy là điều giúp cho ta thấy thoải mái và nhẹ nhàng trong đời sống của công việc hay học hành...? Vậy thì rộng lớn hơn là chữ Tổ Quốc, ở đó là một mái nhà lớn, rất lớn! Tuy chưa phải khổng lồ che được cả thế gian như ngôi nhà Thượng Đế, nhưng mái nhà Tổ Quốc đủ che chở cho tất cả mọi người con sinh ra trên Đất Nước đó ! Vậy thì cớ gì chính chúng ta lại không biết tự mình ở trong mái nhà của mình và tự mình hạnh nguyện nơi đó : hạnh nguyện cùng những điều tốt lành và đẹp đẽ nhất mà chúng ta hằng mong muốn khi biết ý nghĩa của cuộc đời này chỉ nằm duy nhất trong hai chữ Yêu Thương!! Không có Yêu Thương trong lòng con người trở nên lạnh băng và khô cứng? Tâm Hồn sẽ buồn bã và cô đơn?? Và một ngày ta sẽ dễ để linh hồn mình cho quỷ dữ lấy đi mất lúc nào không hay?? Thế thì ta sống cũng bằng thừa và ta trở nên nguy hiểm cho những con người xung quanh ta đó, mà trước hết là cho chính những người kế cận nhất bên mình: cha, mẹ, vợ, chồng, con cái...

Phải, hãy lấy Yêu Thương mà cùng nhau Yêu Thương Tổ Quốc Việt Nam Mình, Yêu Thương Nòi Giống của mình cùng Máu Đỏ, Da Vàng từ một gốc Rồng Tiên, vinh hiển và hiền hòa !!

Tôi chỉ viết điều này khi nghĩ tôi còn có thể viết thay cho những người không có điều kiện bày tỏ, và đôi khi cho cả bạn đó, bạn biết không?


Paris, 21h00 - 21 Dec 2007
thythyhoangthymaithao
viethoaiphuong
#195 Posted : Monday, March 23, 2009 5:15:15 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bạn còn nhớ chứ, cũng đã có lần bạn hỏi Thy một câu hỏi đại loại như một vài người thường thắc mắc về "lai lịch" của HP? Tại sao HP sinh ra và lớn lên ở miền Bắc Việt Nam, HP được ăn học và rồi làm việc trong cơ quan của nhà nước csvn? Vậy sao HP lại khước từ nhìn nhận như những người csvn hôm nay?

HP chỉ ngạc nhiên tại sao có nhiều người đáng ra sẽ hỏi HP điều này thì lại không bao giờ hỏi cả. Còn những người HP đinh ninh là sẽ không cần phải hỏi về điều này, thì lại chính là người đã thắc mắc...!! Ngẫm cũng thú vị đó chứ !?

Nhớ là hồi xưa HP còn giảng giải nguyên do. Sau này HP hết còn thời giờ để làm việc đó. Nên HP thường nói : thế bạn nghĩ gì về điều bạn hỏi không? Làm sao HP có thể nói gì để bạn tin hay không tin một điều tưởng cũng giản đơn đó chứ? tỉ dụ : bạn có thấy csvn là đúng, là tốt đẹp và thánh thiện như họ thường hay tuyên truyền và kêu gào không? Một là bạn gật đầu? Hai là bạn lắc đầu? Nếu bạn lắc đầu thì tôi có biết lắc đầu không? Trừ khi bạn gật đầu mà tôi thì lắc đầu, khi đó đúng là mình không thể hiểu nhau. Vậy có nói gì cũng bằng thừa, đúng không? Và nếu bạn là người bạn mà HP quý mến thì HP sẽ chỉ nói : tình bạn là chuyện của trái tim. Còn chính kiến là câu chuyện lý trí. Nhưng bạn thì nhiều kiểu bạn lắm? Và HP thì thích câu nói này của Khalil Gibran: "Nếu một người không thể hiểu người bạn mình ở mọi hoàn cảnh, thì người đó không bao giờ hiểu người bạn này" = một tình bạn ảo tưởng, cũng giống như một tình yêu ảo tưởng vậy = không thật bao giờ !!

Thy cũng không biết là bây giờ, sau những thăng-trầm của tình bạn nơi chúng mình, bạn đã biết Thy là ai chưa?

Thy hay nói gì nhỉ: nếu ai đó không hiểu HP, thì HP thấy khổ tâm cho họ, chứ HP thì vô tư, bởi HP tự biết mình, và ít nhất có một người hẳn rất biết HP là ai, từ trước cả khi HP biết mình là ai, đó là Đấng Trên của HP.

Và tình cờ hôm nay HP thấy trong rừng thư Net gửi đến có tin này đây, đọc thấy hay ra phết ! Ít ra cũng giúp ai muốn thắc mắc kiểu HP bị thắc mắc đó thôi?

viethoaiphuong
#196 Posted : Thursday, April 2, 2009 8:54:17 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




Sự Va Chạm của Cảm Xúc

Trong thế giới nội tâm của con người ta, cảm xúc là một trong những điều kỳ diệu rất đỗi ngạc nhiên, mà con người thường không kịp định nghĩa là gì, khi chính bản thân mình ở trong trạng thái nầy? Và, hình như nhiều người vẫn không hiểu và không thể đặt tên cho nó, sau những biến động tình cảm? Mặc dù họ cố gắng giữ nó cho mình. Càng cố gắng bao nhiêu người ta càng tuyệt vọng bấy nhiêu. Và, theo thói quen thông thường là, người ta muốn lặp lại sự việc cũ để tìm kiếm tên gọi. Nhưng thực ra, đó chỉ là một ý niệm mà người ta gán ghép cho ra "tên gọi" và tự mình sống trong ảo vọng hão huyền. Để rồi đến một ngày người ta mất hết, quên hết và tất cả chỉ còn là điều vô nghĩa lý mà thôi.

Muốn gọi được tên của "cảm xúc", phải trước nhất giữ lại được chính nó.

Vậy bằng cách nào để giữ lại cảm xúc?

Thực ra điều nầy dễ mà khó. Khó là phải có phương tiện. Dễ là chỉ cần thức tỉnh chính mình. Nhưng cả hai điều kiện này lại phải cùng đồng hành và tạo thế cân bằng. Bởi tất cả mọi sự gì không tạo ra trạng thái cân bằng sẽ bị phá hủy sau đó. Tỉ như, hành tinh trái đất cũng như mọi tinh cầu khác, nếu mất đi sự cân bằng chính nó sẽ tự mình nổ tung.

Nhưng giữ được cảm xúc, không có nghĩa là còn nó, nếu như chẳng đem lại một ý nghĩa gì? Giống như một loài cây: phải nảy mầm rồi lớn thành cây để đơm bông và kết trái. Nếu chỉ một mùa thôi mà không có cách hồi sinh ở những mùa kế tiếp, tự nó có đẹp và có thơm ngon mấy đi nữa thì cũng chỉ sống một lần. Trong khi quãng thời gian thuộc về Sự Sống là mùa nối tiếp mùa vô tận?

Một điều hiển nhiên, khi cảm xúc có mặt nơi thế giới loài người, giữa lòng nhân loại sẽ tất yếu có những cách để gìn giữ nó, biểu thị nó và nuôi sống nó bằng cách nầy hay cách khác. Và, chính vì thế mà các "thiên thần" Nghệ Thuật mới được sai phái bay lượn nơi cõi trần gian. Đôi cánh "thiên thần" khởi đầu công việc của mình là gieo vào tâm hồn con người ý tưởng. Và, khêu gợi trí tưởng người ta làm việc. Khi trí tưởng đủ để diễn tả ý tưởng, chính lúc đó "thiên thần" sẽ đậu trên ngón tay người nghệ-sĩ. Để làm nên nốt nhạc, lời thơ, nét phác họa... Việc làm của người nghệ sĩ chính là sự trả lại cảm xúc cho thế giới bên ngoài, từ chính những gì mà thế giới nội tâm của mình "thu nhận" được, mà chắc chắn phải từ bên ngoài, qua một tác nhân nào đó. Mà tác nhân này chính là một "thực thể" của Vẻ Đẹp, của Niềm Tin và của những gì làm nên nỗi niềm hạnh nguyện, dù nhỏ bé hay lớn lao nơi mỗi con người, qua hai chữ: Yêu Thương.

Nơi điểm gặp gỡ của những tâm hồn đồng điệu, tạo ra sự va chạm của cảm xúc. Khi đó con người trải nghiệm một lọat trạng thái đối ngược chồng chất lên nhau: dịu hiền mà dữ dội, ngọt ngào mà đắng cay, yếu mềm mà cứng cỏi... Nhưng trên hết là sự đắm say, mê li của vẻ đẹp nào đó nơi tiềm thức đã thức tỉnh. Linh hồn dắt lối cho linh hồn gõ nhịp, để cánh cửa vườn địa đàng tình ái mở bung ra rất nhẹ và tựa như sự lơ đãng không hề chủ tâm.

Một sự thật là, chỉ khi nào có sự va chạm của cảm xúc, nơi đó một linh hồn sẽ gọi tên được cảm xúc nào đó của chính mình: Yêu Thương hay Đau Thương.

Nếu là Yêu Thương, người ta những muốn cảm xúc này còn mãi, còn hòai. Nếu là Đau Thương, hiển nhiên người ta chỉ mong sao nó sớm chấm dứt. Mặc dù vậy, sự tồn tại của hai nỗi niềm trái ngược nầy luôn là vĩnh viễn. Bởi khi cảm xúc của con người ta, một khi đã hòa quyện vào được với Thương Yêu hay Đau Thương của đồng loại, là tự nó mang ý nghĩa vạn vật đồng nhất thể. Và, vì thế nếu một người được bớt đi Đau Thương, sẽ có một người hay nhiều người gánh thêm Đau Thương. Cũng vậy, nếu một hay nhiều người phải bớt đi Yêu Thương, mới có một người được nhiều hơn Yêu Thương. Thế là ắt có sự bùng nổ, vỡ đổ. Nếu tất cả cùng ở tình trạng đó trong cùng một khoảnh khắc nào đó - sẽ là sự hủy diệt thê lương!

Điều quan trọng còn lại, mỗi con người yêu được bao nhiêu mà thôi, yêu mình nơi người mình yêu và yêu mình nơi đồng loại.

Một lần đã cùng dạo chơi nơi vườn tình thơ diễm lệ... Nếu người ở lại mãi nơi đây, không có lý gì tôi sẽ bỏ ra đi?!

Cám ơn bản nhạc Stay With Me của người-nhạc Ngọc Thể, đã cho tôi cảm xúc tràn ắp khi viết lại chính những gì đang rất yếu mềm nơi khúc tâm hồn tôi đây. Tôi nghiêng mình trước những điều thuộc về cõi tâm hồn và trái tim của người nghệ-sĩ, biết yêu thương và yêu thương nhiều như tháng cùng năm của tất cả loài người!


Paris, 02 Mars 2009
ThyThy_Hoàng Thy MaiThảo





STAY WITH ME

Nhạc - Lời - Hòa âm - Trình bày : Ngọc Thể


No one else can make me feel beautiful inside-out, until I met you.
No one else can make me see the colors of life until the moment you’re near.

Stay with me and keep our love alive
Stay with me and let the sadness goes by..

My love for you is deeper than blue sea
your eyes tell me your love is real as can be!
And the wonder of it all. I’m too much in love with you!

Feb 28, 2009


&_&

Reste Avec Moi

Personne ne m'a jamais rendue belle à l'intérieur comme à l'extérieur, jusqu'à ce que je te rencontre
Personne ne m'a jamais fait contempler les couleurs de la vie, jusqu'à ce que je sois à tes côtés

Reste avec moi et préserve notre amour en vie
Reste avec moi et fais s'évanouir/s'en aller la tristesse

Mon amour pour toi est plus profond que l'océan
Tes yeux me prouvent que ton amour est aussi véritable que possible!
Et toutes ces merveilles. Je suis trop éprise de toi!

traduit par Alexandra Vo
Paris, le 01 Mars 2009


viethoaiphuong
#197 Posted : Sunday, April 5, 2009 1:31:35 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Như tình-thơ trong bài thơ

Hình như ta biết em
qua mùa thu lá đổ
qua từng cơn gió khổ
tiễn lòng chiều vu vơ

Hình như ta nhớ em
qua ngày Đông tuyết trắng
qua bài thơ quãng vắng
cuối đoạn trường phong ba

Hình như ta vấn vương
nhạc trùng dương nổi sóng
bóng con thuyền ước mộng
đem tình xuân sang sông

Hình như ta đã thương
khúc tâm hồn đồng cảm
hóa dòng mưa thanh lãm
ướt đẫm thời nắng nôi

Phải chăng ta là em
một ngày mưa trong nắng
một mùa mưa lang thang
ngàn năm mưa ngỡ ngàng

rơi trên đầu nhân gian
đánh thức người nhân gian
hát ru đời nhân gian
lời yêu thương vỗ về

Ơi, tình-thơ trong bài thơ...!?_!?

Paris, Kristianinota Hoàng - 09 Mars 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


(cho một ngày tuyết rơi...!!)





Như tình-thơ trong bài thơ
phổ nhạc - hòa âm - hát : Ngọc Thể
viethoaiphuong
#198 Posted : Tuesday, April 7, 2009 8:18:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Le Pont Mirabeau

Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Et nos amours
Faut-il qu'il m'en souvienne
La joie venait toujours après la peine

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

Les mains dans les mains restons face à face
Tandis que sous
Le pont de nos bras passe
Des éternels regards l'onde si lasse

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

L'amour s'en va comme cette eau courante
L'amour s'en va
Comme la vie est lente
Et comme l'Espérance est violente

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

Passent les jours et passent les semaines
Ni temps passé
Ni les amours reviennent
Sous le pont Mirabeau coule la Seine

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

Guillaume Apollinaire (1880 - 1918)



le pont Mirabeau - Paris


Dưới chân cầu Mirabeau

Dưới chân cầu Mirabeau nước dòng Seine vẫn chảy
Và, tình yêu của chúng ta
Tôi lục tìm trong ký ức
Niềm vui trở về sau đớn đau

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Những bàn tay trong nhau nhìn nhau tận mặt
Mặc cho những vòng tay chúng mình đã rời xa
Dưới chân cầu đời này qua đời khác
Những gợn sóng vĩnh hằng nghìn năm nhìn mệt mỏi

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Tình yêu ra đi giống như dòng nước chảy
Tình yêu ra đi giống như cuộc đời chậm rãi
Mà niềm hy vọng lại tựa hồ như giông tố

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Đã qua những ngày và đã qua những tuần lễ
Quá khứ không quay về
Những người tình không trở lại
Dưới chân cầu Mirabeau dòng Seine vẫn chảy

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Paris, 11 Mars 2009
ThyThy_ Hoàng Thy Mai Thảo chuyển ngữ

viethoaiphuong
#199 Posted : Wednesday, April 29, 2009 5:54:30 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Một nghìn năm sau nữa...
Xin hẹn Em, Nàng Thơ Nghệ-Thuật

Trong giấc ngủ của loài người một nghìn năm sau nữa, ta sẽ lại trở về đậu trên mắt em Thơ, khẽ lén trong mơ lay động bến hải hồ, cho em thấy giữa mùa xuân nhân loại, lạc vào gam màu xanh rất lạ .. không phải là màu xanh của cỏ cây hoa lá rung lay trong khoảng trời bao la, mà là màu xanh của màu xanh sự sống rất mới .. khẽ bay bay trên cung điệu đàn chơi vơi...!!

Nếu ta đến với cõi đời không phải vì Đời, đành vì Thượng Đế. Nếu ta yêu người không phải vì Con Người, đành vì Thượng Đế chọn Thương Yêu.

Ngoài ý cuộc đời và ngoài ý con người. Duy nhất có một sự thật là, chỉ vì ý của Thượng Đế thật đã muốn đặt ta vào giữa lòng nhân gian. Để cùng nhân gian tìm cho ra lý lẽ người nhân gian nơi cõi sống thế gian sau những năm dài lao khổ mà đau khổ...

Nên ta đớn đau vì Đời, vì Người… !!

Con người yêu con người bằng tình yêu loài người, nên tình yêu con người luôn theo hướng đổ ngang và chảy ra ngoài sự sống. Qua mấy lần sớt qua sớt lại với những hỏi đòi, mặc cả giá "nhận", "cho"...nước sẽ chảy qua kẽ các ngón tay, mà lạc vào lòng đất đá sỏi muộn phiền đời trăm năm. Bởi thế, nên trong lòng cuộc sống ấy chẳng để lại gì. Và, con người luôn mau cạn nguồn yêu thương, mà luôn thấy thiếu thốn tình yêu thương??

Thượng Đế yêu con người bằng tình yêu Thiên Thượng. Từ trên cao mà đổ xuống, chảy vào lòng sự sống làm đầy ắp sông suối và tràn ngập khắp cánh đồng của sự sống đợi hồi sinh...Vì Thượng Đế luôn tồn tại mà nguồn nước mát lành mãi mãi tồn tại, ứ tràn và đầy ắp yêu thương, dư giã cho muôn loài và muôn vật.

Đấng Nhân Từ vẫn mòn mỏi đợi chờ con người tới uống nước của suối nguồn Ngài.

Và, hỡi người em Thơ một thuở, ta chỉ muốn yêu em bằng tình yêu Thiên Thánh :

Như nước từ dòng sông tìm hướng chảy về cánh đồng...
...Chờ lúa trổ thành bông cho em hiểu chữ ngọt ngào .. khi bỗng thấy không gian bừng thức tỉnh bởi sự dịu êm của hương thơm mùa lúa mới .. ngát ngao đất trời !!!

Như bài hát ru em bên cuộc đời ngày cõi sống nổi trôi, mà đi qua bão táp đoạn sóng đời lênh đênh...
...Lời bài ca là những câu thơ màu thời gian rất nhớ, khẽ chao trên lòng bàn tay em như sương sớm thuở ngày xưa...những mênh mang gọi mời... nối miên man dịu vời !!!

Ta sẽ lại hỏi em lời thật khẽ :
Có bao giờ tự em hỏi hoàng hôn chiều trong mơ, nơi một bài thơ : Gió một thời đơn lẻ, Mây một đời lang thang .. Và, vì sao ta bỗng nhớ vẫn một dáng hình rất Thơ...?!

Paris, 29-4-2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#200 Posted : Sunday, May 10, 2009 5:34:46 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Yếu Mềm Diễm Xưa

Gió mùa lưu lạc hồn ngơ
Bơ vơ sương khói hững hờ lòng đêm
Người về khóc những dòng thêm
Ướt trang giấy trắng yếu mềm diễm xưa

Nhạc buồn đếm bước dư thừa
Chia vơi đoạn nhớ thả vừa cung thương
Bể dâu vẫn thể vô thường
Chìm trong tiếng thở muôn phương diệu vời

Ru hời biển sóng có vơi
Cánh chim mê mải ngang trời thênh thênh
Vượt triền bão tố lênh đênh
Ngày qua tháng lại gập gềnh bến mơ ?!

Paris, Kristianinota Hoàng, 11 Mai 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

Users browsing this topic
Guest (5)
31 Pages«<89101112>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.