Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<7891011>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#161 Posted : Tuesday, October 21, 2008 8:03:30 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Lời tạ từ không thật

Ta không thich
...một ngàn lần không thích
Lời tạ từ che khuất bước thời gian
Nghĩa dối gian mờ tối gương mặt người
Từng câu nói mang ý đời vô nghĩa lý

Là lòng sông
...ta đã làm nguồn nước
Suốt bốn mùa chuyên chở nỗi suy tư
Ước nguyện nhân gian ngát ngập những tốt lành
Mong đồng loại hưởng trọn phần tươi mát

Thủy triều lên
...cuốn ta ra biển rộng
Sóng đại ngàn xô đẩy phút từ ly
Cao ngất cung thương xin tặng hết cho Đời
Ta chỉ giữ áng mây màu huyền thoại

Gió mùa sau
...hát lời thơ chưa cũ
Người có về tìm lại nốt nhặt, thưa
Bến nhớ thuyền xưa mưa có đổ thành hàng
Xin nương gượng hồn thi nhân, tên bản nhạc (?_?)

Paris, mùa hè Indien 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#162 Posted : Monday, October 27, 2008 9:23:21 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Phiên khúc giữa Thu

Ta cũng như mùa Thu
Gởi nỗi buồn theo lá
Bay về phương trời lạ
Hát ru đời miên man

Chiều nay gió thở than
Gọi niềm đau chưa cũ
Lỗi mùa xưa vần vũ
Mưa nối dài cơn say

Rớt xuống nhẹ bàn tay
Là màu mây nhạt nắng
Thoáng dư âm vị đắng
Ngập hồn thơ xanh xao

Người như vẫn lao đao
Trên lối mòn đoạn dốc
Thời gian không chảy ngược
Bước chân về nơi đâu

Chẳng muốn hẹn ngày sau
Đường trần thêm lỡ dở
Ngại trời làm bão tố
Đẫm lời buồn trăm năm… !?

Paris, 1h_ 26 Oct. 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
( đêm đổi giờ mùa Đông 2008 )








Phiên Khúc Giữa Thu

Thơ : Hoàng Thy Mai Thảo
Nhạc - Hát : Hà Lan Phương
Hoà âm : Nguyễn Hải


viethoaiphuong
#163 Posted : Friday, October 31, 2008 7:33:54 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Suy Tư về Cuộc Đời & Con Người Hôm Nay

Tôi không nghĩ mọi khả năng nhận biết hay suy đoán của con người ta là giống nhau trước bất kể một vấn đề gì đó ? Nên việc thời gian là "nhanh" hay là "lâu" để nhận biết hay suy đoán bất kể việc gì cũng không còn là cần thiết phải nêu ra. Có người ngủ mãi cả trăm năm không ra được khỏi cơn mộng mị. Ngược lại có người họ chỉ thức đúng một đêm, với nghĩa thật nhất của những suy tư được làm người nơi trái đất này một lần và được vinh hạnh làm con của Mẹ Việt Nam một đời nhiều đau thương, bi thương… là họ đủ thoát mình ra khỏi màn đêm dày đặc u minh tràn đầy những lời gọi mời của Satan hắc ám.

Con người ta, đều giống nhau ở một điểm là sự có mặt của mình nơi trần gian vào thời điểm đầu tiên là một thân xác cát bụi trong hình hài một trẻ thơ - như nhau đều rất ngây thơ trong trắng.

Còn khi bước vào cuộc đời này người ta có thể giống nhau mà cũng khác nhau bởi nhiều điểm tùy vào cách nhìn nhận nhân sinh quan và thế giới quan quanh mình qua những học hỏi và sự hiểu biết mà có những cảm nhận riêng mình. Xong dù giống nhau ít hay nhiều thì mỗi con người vẫn là một cá thể không thể trộn lẫn và nhập nhòa hư ảnh giữa thế gian :

Mỗi người một tên gọi & một cá tính, cá tính không làm nên bản chất một con người, nhưng cá tính có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của nhân cách và tư cách nơi một con người. Tùy thuộc vào sự tự kiểm soát mình thông qua những ý nghĩ, lời nói và hành động của bản thân.

Và, mỗi người đều có những khả năng & những năng lực khác nhau. Vì thế, họ thể hiện mình cũng rất riêng một góc của cuộc sống. Trừ những người không chịu đi tìm những gì mình có, khi đó họ sẽ chẳng có gì ? Mà không có gì thì lấy chi mà thể hiện, nên đôi khi những người này có cố thể hiện mình cũng không nổi ?

Và, mỗi người một cuộc đời với những vui & buồn riêng mình để làm nên trang đời của họ. Bởi thế mà cuốn sách cuộc đời cõi nhân gian được dày thêm lên mãi do những trang đời còn nối tiếp kiếp người phù du?

Và, mỗi người có đức tin nơi họ (ngoại trừ loài cộng sản là vô thần?). Vì thế, người ta có thể cùng chung một tín ngưỡng tôn giáo, nhưng mức độ đức tin không giống nhau? Bởi thế có người dám tử vì Đạo, mà có người chỉ nói được trong lòng mình "tôi tin, nhưng tôi sợ hãi người không tin và vì thế tôi thấy sự sợ hãi nơi mình"?

Và, có một thứ tình cảm vượt lên trên những bình thường, đó là tình yêu quê hương giống nòi. Ở mỗi người một mức độ tùy thuộc vào tri thức và ý thức cùng như sự hiểu biết tới những trăn trở của họ trước bất kể thời điểm nào đó của dân tộc mình : như khi họ nằm trong hay sau một cuộc chiến vì hai chữ Tố Quốc và hai chữ Đồng Bào? Như khi họ "ở trong" hay "ở ngoài" mảnh đất "Quê Cha Đất Tổ" để nhìn vào tương lai và vận mệnh Non Sông ? Mà họ chọn cho mình "con đường đi" với "phương cách thực thi" nào đó cũng không giống nhau. Thành ra "điểm đến" tưởng là giống nhau mà lại là không giống nhau bao giờ cả. Bởi chính ý nghĩa của "điểm đến" đã phải phụ thuộc vào "con đường" thông qua "phương cách thực hiện". Vì thế, "tôi muốn đồng bào tôi bớt đi được một chút khổ đau", nghĩa là chế độ hiện hành chịu nới vòng tay sắt ra một chút? Thì rất khác "tôi muốn đồng bào tôi được chấm dứt mọi khổ đau, trước hết là có quyền được làm người và phải làm người tự do đúng nghĩa"! Bởi tôi biết rằng, nếu không bẻ nát được gọng kìm của bàn tay sắt kia, thì có ngày chúng lại tự động siết vô họng Đồng Bào tôi cho đến chết ngạt thì thôi? Còn làm thế nào ư? Chỉ cần chúng ta mỗi con người ít nhất đang còn bị "ở ngoài xứ sở mình" cùng hiệp một lòng, một lần kiên quyết tới cùng với tiếng hát đanh thép "hãy tống cổ những tên cướp xuống địa ngục" !! "hãy tống cổ những tên cướp ra khỏi thành phố"!!

Một triệu người như một - Khi nhìn về Quê Hương chỉ với niềm yêu thương vô tận. Khi hiến thân mà không đòi hỏi bất kể chút tư lợi nào cho bản thân. Khi ra trận mà không sợ quân thù và coi cuộc đời kẻ chính nhân như một bài ca cao ngạo với âm thanh trầm bổng diệu kỳ: Nếu thân ta có đổ xuống, máu đào này có tuôn rơi. Thì ngay chỗ mảnh đất nơi ta nằm gởi lại tấm thân xác của cát bụi trần-gian này, sẽ nẩy lên một Hạt Mầm Chính Nhân. Cây Chính Nhân này sẽ ra Bông Chính Nhân và kết thành Trái Chính Nhân mà sinh sôi nảy nở ra một cánh đồng, hay một thảo nguyên, hay một cánh rừng cỏ cây hoa lá trái lành tên gọi "CHÍNH NHÂN". Phải, một triệu người sẽ làm một dòng sông chảy cuộn, cuốn theo những con nước vừa và những con nước nhỏ đổ về từ muôn nẻo gần, xa để tưới mát cho những cây cỏ hoa lá trái của mùa "CHÍNH NHÂN". Để làm ra những dòng suối nguồn "CHÍNH NHÂN" kế tiếp, mà tìm ra sông to và đổ ra biển rộng.

Mỗi một con người nếu ước nguyện sự hy sinh của mình chỉ cần làm cho dòng nước chảy nhanh thêm được một giờ, hay một phút, hay một giây của chiếc kim đồng hồ thời gian vũ trụ này thôi (?) là quãng đường đi của dòng sông đổ ra cửa biển làm sóng đại ngàn vút cao sẽ chỉ còn là ngắn nhất? Ở nơi "điểm đến" sẽ có mười người hay một trăm người hay một nghìn người cùng đón đợi để gởi lại một nụ cười trong nước mắt sướng sung, trước khi họ từ biệt cõi đời này để đi vào cõi vĩnh hằng với bình yên và hết mọi âu lo. Nỗi âu lo cho những người còn ở lại để làm nên tương lai của cả một Non Sông.

Nhưng khi bước ra khỏi cõi đời này chắc chắn họ sẽ rất khác nhau. Sự khác nhau này đã được xác nhận ở ngay những giờ phút họ còn sống trên cõi nhân gian. Ấy là lúc con người ta nhận thức được hay không được thế nào là Sự Chết thật nhất, để cứu vớt linh hồn mình khỏi chốn trần gian bụi bặm phủ mờ. Phải có một lần chết về thân xác cát bụi, mà người ta được Sống Lại cõi Thần Linh. Vượt qua được Sự Chết đó để trở về với Sự Sống thật nhất : Tràn đầy niềm vui cùng niềm vui đồng loại quanh mình mà nở những nụ cười ấm áp. Sung sướng được cảm nhận nỗi khổ đau của đồng loại quanh mình mà tự chảy tuôn dòng lệ buồn thế kỷ. Hoan ca nâng gượng cung nhạc mềm về tình thương yêu được Nhận và được Cho. Đi vào Sự Sống mới lạ này với tất cả bình an ở trong tâm hồn, với tất cả sự tin tưởng tuyệt đối ở trong lòng về những điều thiện lành và tốt đẹp, với sự chấp nhận tự nguyện mọi gian nan thử thách trên đôi vai đời trầm bể… Nhờ vào nguồn sinh lực luôn được bồi bổ như dòng nước ngát ngập mé bờ bình yên, đó là Ngôi & Lời Jesus Christ, Cứu Chúa của tôi. Dẫu cho Cuộc Đời có luôn làm ra bão tố & Người Đời có luôn làm ra điêu linh ?

Xin chúc tất cả và tất cả cùng được vui vẻ trong khi tiếp tục đi tìm những điều gì đó mình còn thấy nên đi tìm kiếm . Bởi trong cuộc đời, nếu đã đến lúc hết thấy phải tìm kiếm điều tốt lành thì cũng coi như không cần thiết phải tồn tại giữa cõi nhân gian, đúng không ?

Paris - 31/10/2008
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo

* bài viết trong một mùa bão gió nhất nơi cuộc đời "Thi Sĩ Người Chính Nhân"

viethoaiphuong
#164 Posted : Wednesday, November 5, 2008 7:54:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Kính gửi quý ông/bà, anh/chị nơi các diễn đàn, tôi là HTMT, cũng chịu tình trạng bị chởi bới và chụp mũ của khá nhiều người nơi các diễn đàn và ngay nơi đây, khi tôi mở topic về Vụ NCT & nghi án văn học/Thơ Vô Đề. Mặc dù tôi luôn giữ sự công bình đối với tự do ngôn luận mà đưa đầy đủ tin tức, bài vở của cả 2 phe "tin NCT" hoặc "không tin NCT" .

Cho đến hôm nay mọi sự thóa mạ vẫn đặt lên đầu tôi và nhiều người, chỉ vì Sự Thật mà đi tìm dấu vết ai là tác giả Thơ Vô Đề và NCT là ai ??

Tôi sẽ tiếp tục những việc tôi thấy là lương tâm tôi không cho phép tôi im lặng trước những gì là sai trái, dối gian nơi người thế-gian, nhất nữa lại là nơi người luôn hô hoán chống cộng và được nhiều người cho là người này chống cộng tới mức 101%. Thế thì cũng nên biết là thật hay là chưa phải thật hay là không thật, phải không ?

Trước khi sẽ gửi đến quý diễn đàn những bài tôi đã mất công "đối thoại" với chính chữ và lời NCT phát biểu đó đây gần đây, để mà tìm ra NCT là ai thật sự?

Hôm nay tôi xin gửi đến quý diễn đàn bài kèm theo đây, để quý vị biết tôi làm gì không phải chỉ để làm cho có chuyện như đôi khi người ta viết mà không chịu trách nhiệm về những con chữ của mình.

Tất nhiên chỉ để quý vị nếu đọc bài tôi gửi lên diễn đàn thì được vô tư. Phần còn lại là tùy thuộc nơi quý vị cho mình quyền nào đó : được tin hay không được tin, được đồng ý hay không đồng ý...

kính,
Hoàng Thy Mai Thảo


Những ai bị mất lòng tin? Và, những ai không bị mất lòng tin?
Qua vụ NCT và "nghi án văn học"



« Nếu quả thật ông Nguyễn Chí Thiện là Việt Cộng thì có lẽ từ nay tôi chẳng còn tin bất cứ một ai là người chống cộng nữa, vì theo tôi thấy thì tất cả những người tự xưng là chống cộng từ trước tới nay chưa có ai vạch được hết tội trạng của bọn Việt cộng từ tên đồ tể Hồ chí Minh cho đến bọn đảng viên cs đại gian đại ác như những lời tố cáo mạnh mẽ như của ô. NCT, vậy mà ông Thiện lại trở thành tên cộng sản thì thử hỏi tôi còn biết tin ai bây giờ để mà ủng hộ nữa đây ?!!!... » - một người (trong cõi ảo) đi tìm người để là ủng hộ (?)

Vâng, tôi phải lấy nguyên si câu cuối cùng của một đoạn đầu tiên nơi bài viết của người có nick name rõ kêu « newsaigonsd » gửi vào diễn đàn Net. Để làm tên gọi thật nhất cho toàn bộ ý tứ của người này đặt trong bài của họ.

Còn nếu không, Saigon là Saigon, như tên gọi ấy đã nằm sâu trong tiềm thức và trái tim của những người Saigon cũ và của những người yêu mến Saigon khắp nơi, xưa và nay, khi nghĩ tới hai chữ Tự Do.

Thế thì ai cũng thấy nickname « newsaigon » kia có nghĩa là gì không nhỉ ?

Vâng, riêng tôi và rất nhiều người ở hải ngoại, cũng như đang ở ngay trong quốc nội, đã không bao giờ chúng tôi muốn nhắc đến cái tên « mới = new » mà lũ cộng sản mọi rợ khoác lên không gian thành phố Saigon từ sau tháng Tư đen 1975 = chiếc áo màu đỏ máu = thành Hồ, mà « hồ tặc ». Không thể nào lại có « minh&chí » đi cùng tên của « hồ tặc » ?

Bởi cái đầu của « hồ tặc » không có « minh trí » thật sự, nên ý tưởng « hồ tặc » đã là u tối toàn là những âm mưu xảo quyệt mà thôi.

Và, cũng bởi cái « lương tri và lòng dạ » của « hồ tặc » không có « chí tâm » thật sự, nên đường lối « hồ tặc » đã là dẫn dắt toàn dân tộc Việt Nam vào vòng tay sắt tham tàn của bè lũ cộng sản đỏ = khát máu, khát tiền, khát quyền hành… toàn những thứ xấu xa và tội lỗi, nên chỉ thấy chúng khát bạo lực.

Nên, « hồ tặc » thêm vào tên tuổi hai chữ « minh&chí » là giả danh và dối trá ?

Chính thế chúng, bọn người giả danh và dối trá của chính quyền cộng sản, mới luôn dùng bạo lực :

Như : vũ khí, bao gồm : vũ khí thật là súng đạn, dùi cui điện, chó săn… Và, vũ khí mồm là những lời hăm dọa, đe dọa, trù ám…

Như : nhà tù = bắt bớ, giam cầm, tù đày những người tranh đấu vì dân chủ, những người dám mạnh dạn lên tiếng vạch bộ mặt trái giả nhân, giả nghĩa, lừa bịp của chế độ cộng sản và những tên cộng sản chóp bu hay tay sai đắc lực cho chúng…để đàn áp những người chống đối chế độ tham nhũng, phi nhân bản của chúng.

Và chính thế, chúng mới dùng vũ lực đen tối là tiền bạc để lũng đoạn toàn bộ xã hội Việt Nam từ nền tảng văn hóa đến tư tưởng và đạo đức của từng con người.

Mà kết quả là nó đã được thể hiện ra trong đời sống của đất nước Việt Nam hôm nay ngày càng rõ :

Tình trạng hỗn độn kinh tế, đường lối kinh tế xã hội chủ nghĩa được biến thái sang mô hình « kinh tế mở cửa » nhưng vẫn là đảng chỉ đạo. Và, họ mạnh ai người ấy học mót, bắt chước từ nhiều nơi khác nhau mà lại thiếu cơ sở thực tiễn và những kinh nghiệm, cũng như khả năng thật… nên tất cả cứ chạy loạn cào cào rồi đá chân, va tay vào nhau, trèo & xéo lên nhau… dẫn đến tình trạng những cơ sở kinh tế này hoặc là những lỗ hổng không thể bù lấp, hoặc là nói một đàng mà làm một nẻo, hoặc hơn nữa thì mạnh ai người nấy sống không cần đểm xỉa đến kẻ khác, miễn là bản thân mình vơ cho đầy túi tham. Và, xã hội đã đương nhiên tạo ra những chênh lệch đến kinh-dị giữa những kẻ có tiền bạc triệu, bạc tỉ đô la Mỹ - tất nhiên nhờ tham nhũng, mafia hay đi cùng guồng với bọn cầm quyền này & những người nghèo khổ, khốn khó không đủ cơm ăn, không đủ tiền chạy chữa bịnh tật, không đủ tiền cho con cái ăn học…

Tình trạng hổ mang chính trị : mua quyền & bán chức, cải biên & cải diễn những đường lối & chủ trương ngày càng trở lên quái dị và ma giáo hơn để đánh lừa nhân dân và tự lừa dối chính chúng.

Tình trạng thoái hóa của nền tảng văn hóa Việt Nam : tuyên truyền một chiều toàn những sự dối trá và sai lệch cho toàn dân, từ các trường học, đến đại học… Để những tệ nạn xã hội như xì ke ma tùy, bài bạc cá độ, quan hệ bất chính của mọi lứa tuổi và nhất là tệ nạn mê tín dị đoan … kết quả là tư cách và nhân cách của rất nhiều người đã trở thành xấu xa, đồi trụi, bệnh hoạn… và điều này đang lan tràn khắp Việt Nam, khiến cho gia đình nào cũng quản ngại và lo sợ thật sự cho tương lai của con em mình.

Tình trạng khủng khoảng tinh thần của người Việt Nam : đức tin và niềm tin bị chao đảo và xáo động, do những chính sách tôn giáo lạc loài những là ma mị và xảo trá được đảng cộng sản chỉ huy và đặt ra phương hướng, đường lối cho những người làm công việc tôn giáo. Mà đáng ra những người gánh vác công việc tôn giáo chỉ là chăm lo về đời sống tâm linh cho con người ta mà thôi. Họ phải đi theo sự chỉ dẫn của các sách Kinh Phật, hay Kinh Thánh, chứ không nên chung phần với quyền hành của người thế-gian, để bị người thế-gian ám hại mà làm sai lệch lời Phật hay lời Chúa? Bởi cộng sản là vô thần, nên cộng sản chỉ là mê tín, dị đoan chứ không thuộc về tôn giáo nào cả.

Ai cũng nhìn thấy trong khắp mọi lĩnh vực của đời sống và con người nơi xã hội Việt Nam hiện hành – tất cả đều ánh lên màu tiền bạc và vật chất đến là dị - thường ? Vì tiền bạc và vật chất ấy đã không giúp cho con người ta trở lên tốt lành hơn. Ngược lại là làm con người ta ngày càng sa vào con đường xấu xa, tội lỗi và hết còn biết gì là đúng? gì là sai? đâu là phải? đâu là trái? Chỉ còn có tiền và tiền và tiền. Mà không cần biết gì về đạo đức, lương tâm và những sự tương kính trong gia đình cũng như xã hội.

Và kinh dị hơn nữa, chúng còn đem vũ lực đen tối là tiền bạc này… mò sang đến cả những nước văn minh & tiến bộ khắp năm châu, nơi có người tị nạn cộng sản nếu họ mất sáng suốt, hòng làm mờ mắt thiên hạ với những lời gọi mời vật chất xấu xa của satan = tội lỗi thế-gian. Nếu như con người ta không cảnh tỉnh để mà biết tránh xa hơi hám quỷ đỏ.

Hôm nay, cộng đồng người Việt hải ngoại đang phải đối đầu với một loạt những cánh tay nối dài từ trong ổ cộng sản đỏ thò ra khắp nơi, và những khúc ruột ngàn dặm dễ bị tình cảm đánh lừa… Nhưng bài học nào cũng phải trả giá rất mắc, không phải bằng tiền bạc mà là niềm tin.

Tiền bạc có thể mua bán được nhiều thứ của cải vật chất tầm thường nơi trần gian. Nhưng tiền bạc không mua nổi niềm tin nơi sự công chính và công bình.
Và tiền bạc lại không thể chuộc lại được linh hồn bất kể ai, nếu đã lỡ để cho quỷ dữ Satan chúng lấy mất lúc nào mà không hay?

Bởi thế, đừng ai nghĩ rằng mình đi tìm người nào đó để đặt sự tin cậy của mình trước bất kể vấn đề gì của cuộc sống, trong khi chính mình chưa thể có được niềm tin thật sự nào đó nơi mình? Bởi niềm tin khi đã có thật, tự niềm tin dẫn dắt con người ta nên đến gần ai và không nên đến gần ai, để chỉ nhằm mục đích củng cố và tăng thêm niềm tin nơi người và nơi mình.

Về chuyện chống cộng, xưa nay vẫn thế : có người chống cộng thật, mà cũng có người chống cộng giả. Nếu nhìn kỹ và suy nghĩ xem người ta chống cộng ra sao (?) chống cộng như thế nào (?) qua những gì người ta nói (!) qua những gì người ta làm (!)...thì sẽ nhận biết ra rõ ý nghĩ gì là thật nhất họ đang muốn thể hiện qua con đường và phương cách của họ?

Có những việc làm được che khuất khéo léo bởi những lời nói nghe thì rất kêu, nên có thể người ta dễ bị thành nghe sai mà không hay? Nên khi họ có những lời nói rõ ràng là không đúng ở những lần sau đó, thì người nghe vì đã đinh ninh trong lòng về những lời dụ mời khéo léo trước kia, mà quên hẳn mình cần có suy xét của chính mình nơi từng lời nói ở mỗi lần khác nhau...để mà nhận ra sự bất nhất nào đó?

Hơn nữa có những việc làm không phải lúc nào cũng có thể cho người ta nhìn thấy ngay kết quả của nó. Bởi thế, nơi nhân gian đã thiếu gì những chuyện "tưởng lầm" do "nghe lầm" mà dẫn đến những sự ngỡ ngàng đến không thể tin nổi về sau? Ngay ở miền Nam, sau ngay 30 tháng Tư đen năm 1975, hàng loạt những tên tay sai, gián điệp, nằm vùng lần lượt lộ mặt công khai và còn tỏ ra hãnh diện với công việc chó săn chim mồi của mình ? Bài học nào sát thực và dễ nhìn dễ thấy hơn nơi chính những người thuộc chế độ cộng hòa Việt Nam ? Và bài học nào thấy nó phơi bày ra bằng đủ mọi hình thái và màu sắc khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam hơn 33 năm qua : cộng sản luôn có một hệ thồng dày đặc những kẻ chịu làm kiếp chó săn chuyên đi rình mò, chỉ điểm, nằm vùng…

Có người cũng đã từng chỉ ra cho toàn thể cộng đồng hải ngoại thấy rồi đó : đừng nghĩ ai đó hô hào to miệng đôi điều tỏ ra là chống cộng mà đã thực là chống cộng kia ? Ăn thua là xem lời hô hoán kia có khác và có vạch thêm được những mưu mô xảo trá của cộng sản đã biến chứng ngày hôm nay so với những gì xưa nay ai cũng đã biết bản chất của cộng sản là độc ác và lưu manh như thế rồi ? Đừng để bản thân mình trở thành những kẻ khù khờ, nhẹ dạ, cả tin…để rồi « tự rơi » vào bẫy của kẻ sẽ lột da mình và lột da đồng bào mình thêm một lần nữa ?

Chỉ có « loài vẹt » mới luôn luôn nhắc lại những lời nông cạn mà chủ nó dạy cho phải « hót » như thế, nghe đơn điệu và mãi sẽ chán tai ? Và người ta nghe mỗi người ra một phách có khi hoàn toàn là khác hẳn ý nghĩa : bởi thế có người nhận ra « con vẹt » ấy chính là ai ? Và nó muốn « hót » điệu gì : chống cộng hay chống quốc gia ??

Còn con người có tri thức họ sẽ biết nói tiếng nó từ chính những suy tư, trăn trở, những phán đoán có cơ sở của họ trước mọi hiện tượng và vấn đề đặt ra giữa cộng đồng mình hay nơi thế giới loài người.

Vâng, còn nữa thì người ta nên làm việc của mình để chung tay vào cuộc tranh đấu vì quê hương Việt Nam hôm nay, chứ không chỉ với mục đích tìm người để mà ủng hộ ? Hóa ra mình làm điều gì đó không phải cho bản thân mình, cho những người thân yêu của mình, cho đồng bào mình, mà chỉ là để hô lên ủng hộ ai đó, mà lấy tiếng thôi sao ? Những người này, chắc chắn họ sẽ chóng chán, và dễ bị chao động và lung lay nhất trước mọi điều gì cần phải suy nghĩ và thử thách ? Và họ chính là kẻ trực tiếp hay gián tiếp gây rồi loạn trong cộng đồng người tranh đấu chứ ai nữa ?

Cộng sản chúng muôn đời vẫn tìm mọi cách khủng bố và phá rồi cộng đồng hải ngoại từ xưa tới nay, nên không có gì phải ngạc nhiên là mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh, mọi vụ việc… Và, chúng đều lợi dụng để ngăn chặn làm thối chí tinh thần tranh của tất cả những ai chống đối chúng bằng đủ mọi hình thức từ tinh vi đến thô bạo trắng trợn ( cả trong nước và ngoài nước ) ? Nên có gì là lạ đâu nếu ai đó cứ hô hoán và đổ riết những người muốn tìm ra Sự Thật minh bạch về chính những vấn đề thuộc về chống cộng…là những kẻ này bị cộng sản xúi giục, bị bọn cộng sản khủng bố đưa vào lưới …

Nên nhớ rằng : cộng sản chúng chỉ làm vậy được với những người yếu bóng vía và sợ hãi chúng, hay những người lơ tơ mơ chẳng biết đâu là sáng, đâu là tối cho rõ ràng ? Chứ làm sao cộng sản chúng che mắt hay uy hiếp hay khủng bố gì được người hải ngoại tinh khôn và tỉnh táo ? Ngay ở quốc nội nhiều nhà đấu tranh dân chủ họ cũng có ngán gì những trò khủng bố của cộng sản đâu ?

Thêm nữa, chính tất cả những người trong cộng đồng hải ngoài mà chú ý đến sự việc gọi là họp báo ngày 25/10/2007 mới rồi, NCT tuyên bố sao ngay từ phút đầu NCT phát biểu :
Phút 20:17 Nguyễn Chí Thiện khai mạc chuyện Cha Lý (kéo công giáo vào làm bình phong, mượn áo công giáo để che đậy chuyện bị tố cáo ăn cắp thơ)
Thứ nhất trong vụ LM Lý – Tờ SG nhỏ đã có những lời lẽ xúc phạm đến vị linh mục này như “Ngôn sứ dollars”; “Luồn váy Đoan Trang” (Đoan Trang là tên của Giám Đốc Đài phát thanh ở San Jose), “Vợ con bê bối”.
Thứ hai, ông Nguyễn Chí Thiện đưa ra bài báo Vạn Thắng, số đặc biệt tháng 9, trang 1 của Mặt Trận Cách Mạng Hưng Phục Việt. Tờ báo này đã cho rằng cuốn sách của Nguyễn Chí Thiện thật ra là của Lý Đông A.

Thế thì ai tỉnh táo phải biết ý gì NCT muốn nói chứ ?

Tôi chỉ xin mọi người hãy bình tâm và suy ngẫm xem : chuyện NCT là ai, thì đó là thuộc về chính con người NCT, và chắc chắn sớm hay muộn Sự Thật này sẽ được kiểm chứng bởi những người yêu mến nghệ thuật và yêu mến con người thật của Thơ Văn và Tranh Đấu xung quanh tác phẩm thơ Vô Đề và chuyện nước non sông núi Việt Nam hôm nay.

Điều quan trọng hơn cả là chính chúng ta hãy lo giữ hồn của mình, đừng để mình bị rung lay bởi sự tạt đến của mùa gió chướng, mà nghiêng cây, hay gãy cành, rồi bị bứt lá…Nhìn về phía trước và tin rằng cuộc chiến nào cũng phải đi qua những gian nan và thử thách có khi là ít mà có khi là nhiều. Nhưng thử thách lớn nhất phải vượt qua đó là chính lòng mình. Hãy khẳng định cho mình một con đường và phương cách tối ưu, chọn việc gì phù hợp với khả năng của mình, sức lực sẽ được gia tăng tùy theo lòng kiên trì và chí quyết tâm của mình khi đương đầu với những thực tại nào đó. Niềm tin sẽ không chuyển dời và đồng đội cùng bạn bè tranh đầu sẽ không bao giờ ở xa quá ta khi cần những hỗ trợ tinh thần, hay cánh tay cùng nâng đỡ.

Người ta chỉ bị mất lòng tin khi người ta không có nổi một niềm tin chân chính, rõ ràng ?

Khi người ta đã có niềm tin ngay thẳng, chính đáng thì không gì có thể làm mất đi lòng tin đó.

Hãy tin tưởng tuyệt đối rằng : chính nghĩa nhất định sẽ thắng gian tà và quỷ ác.

Vì lẽ phải luôn đứng về phía đồng bào đau khổ đã chịu quá nhiều rồi đắng cay, khổ cực và đã ở nấc thang cuối cùng của những bi thương và đau thương . Lòng Trời đã động nơi ý chí và trái tim những người chính nhân bất khuất, kiên cường con Mẹ Việt Nam.

Paris, ngày 5 tháng 10 2008
Hoàng Thy Mai Thảo


To :
ccVietnamese-Canada@yahoogroups.com,
Vietnamese-France@yahoogroups.com,
Vietnamese-Georgia@yahoogroups.com,
Vietnamese-Germany@yahoogroups.com,
Vietnamese-Italy@yahoogroups.com,
NhanQuyenChoVietNam@yahoogroups.com,
VietNamese-Japan@yahoogroups.com,
DOANNGUOIQUOCGIA@yahoogroups.com,
Vietnamese-Russia@yahoogroups.com
VietNamThiDan@yahoogroups.com,
diendanviahe@yahoogroups.com,
wim-impact.drlien@bluewin.ch,
PhoNang@yahoogroups.com,
diendancongluan@yahoogroups.com,
vn-news@yahoogroups.com,
vn-politics@yahoogroups.com,
vn-press@yahoogroups.com,
vn-time@yahoogroups.com,
viethoaiphuong
#165 Posted : Thursday, November 6, 2008 1:01:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Mây Mùa Thu Khổ

Mây về qua phố
Hạ vừa đi ngang
Gió chiều thêm trắng
Lòng chiều thêm mưa

Nhớ quá mùa xưa
Mình chung ngõ lối
Đường khuya không tối
Nhạc khuya êm đềm

Trời đất nhung mềm
Từng câu, từng chữ
Lời thương không cũ
Dịu hiền đôi tay

Như cánh lá say
Bay vào trang sách
Dẫu là xa cách
Đoạn dòng khó phai

Tỉnh giấc ban mai
Sương mù khẽ nhắc
Đâu rồi khúc nhạc
Ngày tình lên ngôi

Giờ mãi xa xôi
Đành ôm nỗi nhớ
Mượn Thu khốn khổ
Ru hồn bơ vơ ...!!

Paris, 6 nov 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#166 Posted : Thursday, November 13, 2008 6:50:03 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Ngược & Xuôi Dòng Thời Gian
Để Tìm & Nhận Biết Dung Nhan Thật Nhất Của Một Người.


Rất đúng : quá khứ & hiện tại & tương lai là không thể tách rời khỏi nhau.

Quá Khứ là ngày hôm nay đã đi qua, hay chỉ vừa mới đi qua. Tương Lai là ngày mai, nhưng ngày mai cũng chỉ là ngày hôm nay rồi sẽ lại đi qua để nhập vào dòng quá khứ.

Vì thế, Hiện Tại nghiễm nhiên trở thành nơi điểm giữa của bàn cân Công Lý và Công Bình, để xác nhận giá trị nào là thật nhất cho những gì đã xảy ra nơi quá khứ và những gì sẽ được khởi diễn trong tương lai?

Chính lẽ ấy, mà khi người ta muốn đi tìm để mà nhận biết "Dung Nhan" ( hay cũng có thể gọi là "Chân Dung" ) thật nhất của Một Người thì bắt buộc người ta phải Ngược & Xuôi dòng Thời Gian. Nghĩa là phải nhiều lần đi ngược về quá khứ để tới được hiện tại, rồi lại phải đi xuôi từ hiện tại để trở về được với quá khứ. Để tìm kiếm những đường nét rời rạc từ các mẩu thời gian khác nhau mà ghép lên bức phác họa một "chân dung bỏ trống" đang làm người ta phải bận tâm suy nghĩ: "người này là ai ?" với chi chít & mù mịt là những "dấu hỏi"(?). Như thể một bài toán "ma trận" dài dặc và phức tạp nhất, vì đây không phải là "toán học" với những con số bất động? Mà là "toán đời" - "người đời" có lúc là thật mà có lúc lại là không thật? Nên những "con số cuộc đời" vì thế mà luôn tự biến đổi chính nó?

( Ngày nay, hầu hết trong các lãnh-vực, thật giả lẫn-lộn, khó nhận biết, khó phân-biệt. Giả tinh-vi đến như thật, để rồi cái thật cũng bị nghi là giả.

- Một số vật thật giả tâm-thường, bị con mắt nhà nghề, chuyên-môn, kinh-nghiệm nhận biết. Một số vật thật giả tinh-vi thì phải dùng khoa thử-nghiệm và trắc-nghiệm mới xác-định được.

- Về con người, thật giả lại càng khó nhận biết và rất khó phân biệt. Cùng một con người mà có khi thật, có khi giả.

- Lúc nào con người thật? Là lúc con người biểu-hiện cái thật mình có.
Lúc nào con người giả? Là lúc cái biểu-hiện của con người không nhất trí với cái thật của con người, trông vậy mà không phải vậy là con người giả)*.


Vậy thì, những nhà toán học dù có cao siêu mấy cũng không thể giải phép "toán đời". Ngoại trừ những người cũng đã phải đầm mình giữa Đời & Người, họ tự nguyện đi tìm một phương cách nào đó riêng họ cho phép toán này. Mà theo tôi, có lẽ là phụ thuộc vào khả năng tư duy về những điều nằm trong logic luôn hài hòa giữa con người & cuộc sống?
Và, điều quan trọng nữa là khả năng về những nhận cảm và sự cảm thông giữa con người & con người?
Và, điều quan trọng nhất là khả năng để giữ được sự thăng bằng giữa những mối tương quan con người & vũ trụ?
Và, cũng phải đến một lúc nào đó, các chi tiết đã đầy lên dần và đủ để lấp vào các ô trống của những "dấu hỏi" (?), thì tự động "đáp số" của bài toán mới giải xong sẽ vừa khít với ô trống cuối cùng của bức họa "chân dung".

Và, sẽ có một tiếng nói được cất lên mà xác nhận "Dung Nhan" của một người tưởng là bị che khuất bởi bụi mờ nơi bóng dáng thời gian?!

Đúng vậy, người ta không thể nhận biết chân tướng thật của một người đang tồn tại hôm nay, nếu không tìm trong quá khứ : những điều gì đã là thật nhất của người nầy?

Và cũng thế, người ta không thể nhận biết chân tướng thật của người nầy trong quá khứ, nếu không tìm trong hiện tại : những điều gì đang là thật nhất của người nầy?

Và, những điều gì là thật nhất nơi người nầy, thì không gì xác nhận dễ dàng và chính xác hơn cả, là từ chính những gì thuộc về người nầy: ý nghĩ, lời nói và việc làm, xuyên suốt qua những "mốc điểm" quan trọng hơn cả của chuỗi thời gian Đến và Đi.

Những gì không nhất quán nơi giữa những lời nói, hay giữa lời nói với việc làm (nơi có những điểm tạo ra sự nghi ngờ), sẽ cho thấy đó là một người không chính trực, không ngay thẳng.

Con người chính trực và ngay thẳng được lời nói và việc làm luôn nhất quán của họ (điểm tạo nên niềm tin), xác nhận nhân cách và tính cách của họ là người ngay thẳng, chính trực.

Con người ta nơi cuộc đời, Được & Phải nhìn mình qua "chiếc gương" cuộc sống trước mặt nhân gian, tức là soi mình bởi chính mình và những người xung quanh. Nên "chiếc gương cuộc sống" ấy trong suốt được tới mức độ nào sẽ là yếu tố để thẩm định sự chính xác là thể ấy của hình ảnh soi qua đó.

Người ta soi qua "chiếc gương" này, không phải để nhìn thấy mình mà là để nhìn thấy tất cả những con người đã đi qua những khoảng không gian và thời gian của đời minh, suốt từ quá khứ tới hiện tại. Nhưng những người đi qua cuộc đời mình, khi soi qua "chiếc gương" này của mình, lại là để nhìn rõ họ. Tức là mượn cái gương của người khác để tự soi mình trong nhân gian. Chỉ có như vậy con người ta mới có khả năng tự sửa mình, chứ không làm việc sửa người khác.

Bởi vậy, cách duy nhất cho sự sửa mình là tự mình nhận biết những lỗi lầm của mình, nhờ vào sự nhận biết những gì là Tốt hay Xấu ở người khác.

Khi nào con người trải qua một sự "va chạm" rất rõ rệt nơi tâm trí, cùng một lúc với một sự "chuyển động" vô cùng vi tế của vũ trụ, để tạo ra một "chấn động" rất lớn, nơi nhận thức và hiểu biết của họ, đó chính là thời khắc duy nhất họ có thể thay đổi hoàn toàn mình thành một con người khác lạ trong chuỗi thời gian đến và đi nơi cuộc đời họ.

Còn nếu không, con người ta luôn có xu hướng thích sự dễ dãi, lười nghĩ suy, ưa hưởng thụ, thích được hơn người … nên những điều thuộc về thói quen này luôn trỗi dậy để cản trở sự đổi thay nào đó, nhất là những điều thuộc về sự tốt lành.

Bởi thế, rất khó cho con người ta nhìn nhận ở mức độ vượt lên sự bình thường đối với các tình trạng và thể trạng của thế giới xung quanh. Và, một điều chắc chắn rất lạ lùng, là họ nhìn những gì gần họ lại khó khăn nhất. Thế nên, sự nhìn ra xa cũng trở nên khó khăn hơn rất nhiều, và họ trở thành những người thiếu thực tế hơn là họ tưởng. Và vô tình, niềm tin của họ bị đặt sai chỗ.

Trong khi, niềm tin không phải được xây dựng qua một miền cát bỏng rát chân người, hay là đi qua một vùng đất & trời vô tưởng? Mà niềm tin là những gì đã được trải qua thử thách, để con người ta nhận cảm được những gì thật mềm mại, thật thiết tha và thật mát mẻ cho tâm hồn mình, cùng trái tim mình & trái tim đồng loại nơi cuộc sống thường ngày.

Con người ta không thể sống tốt đẹp và thiện lành, nếu thiếu niềm tin trong sáng.

Tôi đã chiêm nghiệm qua linh cảm, mà tin chắc chắn rằng : một người soi mình nơi "chiếc gương Đời" kia, nếu mỗi lẫn soi để được tự sửa mình một chút, thì dần dần họ sẽ thấy hiện ra trước mặt mình một hình ảnh rất xa xăm mà cũng rất gần, như thể chạm được bằng bàn tay trái của mình để thấy rõ về cảm giác Thương Yêu, đó chính là Đấng đã tạo nên hình hài của Sự Sống cõi trần gian.

Và khi đó, ta quay sang nhìn phía con đường với những bóng mây xám mù che phủ, vụt biến vào đêm đen quỷ thần satan đang vội vã lẩn trốn trước áng sáng rực rỡ của Sự Thật Tốt Lành.

Paris, 03 Nov 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(* The Gifts Of the Spirit – m.s Phan Thanh Bình)

viethoaiphuong
#167 Posted : Saturday, December 6, 2008 1:05:29 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Hạt Mưa Đời & Nhành Hoa Thạch Thảo

Trích đoạn: viethoaiphuong

Gởi Lại Em

Ta muốn gởi lại Em
Người Em-Thơ của một thời có cơn mưa vội vã
Rớt xuống Đời, ngang lối nhỏ bước Thơ qua
Ướt gót Mùa Thu
Ướt con chữ sa mù
Ướt ý nghĩ đời tha hương buồn bã...!!

Đây vườn hoa
Trải muôn màu chữ nghĩa
Ngôn từ yêu
Ngôn từ chiều
Ngôn từ nợ
Ngôn từ nhớ
Ngôn từ hờn
Ngôn từ khóc
Ngôn từ tự mọc ra từ vật vã ý Tôi, Anh
Đất Nước, Chiến Tranh
Con Người cùng Tội Lỗi
...
...

Ta là Ta
Là chính Em trong hiện tại
Là ngày mai trong mây tím vợi chiều xa
Là muôn đời sau nơi bão gió chuyển mùa
Từng nhịp thở
Từng câu thơ
Từng đoạn dòng mà chính Em sẽ viết
Muôn người phía sau Em sẽ nối tiếp
Một vần ngơ cho thêm lời hò hẹn
Một bài thơ xin sao cho trọn vẹn
Vừa đủ kín một trang Đời
Hàm đủ ý một kiếp làm Người
Vinh hiển thay
Khi con người tự soi mình trong tấm gương trầm-bể
Qua nét mặt người nhân từ, người công chính, kẻ tín-nghĩa-hiếu-trung
Có Đạo làm Người
Có Đạo làm Con
Có Đạo làm Tôi Tớ
Trong ngôi nhà cứu-thế Đấng quyền năng

Ta mong sao "vạn sự" mà hôm nay Ta mong chờ
Sẽ có thêm Em nơi đó hôm mai
Đường không dài chỉ sợ lòng không muốn tới
Bước xuống con đò ngàn sóng đánh vẫn mê say
Trời không cao chỉ sợ trí không muốn tìm ngõ lối
Cất cánh bay đi thiên ải hóa hình hài
Nàng-Thơ trên đỉnh đầu đồng-loại
Khẽ nhặt từ nhánh lá cuối Thu xưa sót lại
Từ hạt mưa của Hạ xưa rớt lại
Tặng Em và cuộc-đời
Một nhành Thơ
Một màu mơ

Ý tưởng
Con đường !!

Paris, 05 Janvier 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


Trích đoạn: thihanh

chị viết cho em…

… những dòng như nhắn nhủ
như dặn dò trên mỗi bước em qua
phải biết góp gom những yêu dấu mặn mà…
của thơ
của nhạc
của khoảng trống không gian thầm lặng
tiếng tơ lòng thổn thức những đêm sâu…
ai nối những nhịp cầu
xin hãy nối dùm nhịp sau cùng nhịp trước
để dấu mòn đôi chân chị bước
sẽ mai này có bước em qua
chẳng phải chỉ là thơ…
đong đưa những ngọc ngà
chẳng bé nhỏ chuyện nhà…
mà còn là… nợ nước
món nợ ba mươi năm em chưa hề trả được
cho dân tộc mình…
… cho những người đã nằm xuống hôm xưa
những giọt máu rơi vô số kể sao vừa
để cho chị và cho em được sống
chúng ta không thể nào qua cầu quên sóng
không thể nào làm người mà phụ nghĩa vong ân
... đã nhiều đêm em thao thức phân vân
muốn xé màn đêm cho mặt trời ngày mai tươi sáng
muốn biến nghiệt oan thành những tia lóng lánh
muốn đốt chính mình để cháy cả không trung
nhưng...
... bàn tay em bé nhỏ chị biết không
nên ngã gục giữa bóng đêm dày đặc...

em sống hôm nay bằng những tia hy vọng
ươm hạt mầm trong hơi nóng dòng thơ
hạt sẽ đơm hoa
kết trái
phút đợi chờ...
sẽ rực sáng khắp bến bờ nước Việt

thihạnh
( Nauy _ 06 Jan 2008)


PS.

ThiHanh-Thơ thật quý mến,
Chiều qua post cho em bài thơ này xong là chị vụt ra Paris. Về nhà đã trễ mà Net lại bị trục trặc. Mãi chiều tối nay ở nhà một người bạn vô được Net - chị đã đọc bài thơ trả lời của TH đó. Thật là cảm động!!
Chị yêu mến nàng-thơ là vậy, không có bất kể một hàng rào nào ngăn cản tâm hồn và trí tưởng.
Ta chấp nhận cuộc đời như một dòng sông, nơi đó những con suối tìm về để làm nên sóng của thủy triều mùa lũ lớn. Rồi xô cả về xa khơi, hòa vào lòng đại dương, nên con sóng đại ngàn!?
Có những người chỉ thích là suối nhỏ. Có nhiều người thích nhất khúc sông êm. Mấy ai thích lao ra ngoài biển khơi mùa cuồng nộ?
Nhưng suy xét cho cùng, đâu phải điều ta muốn sẽ là điều ta được? Có một ai đó rất quyền năng đã chọn sẵn cho ta: là biển, là sông, hay là suối?
Xong hạnh nguyện mà làm trọn vẹn nghĩa cuộc đời mình cho đúng hẳn là một con suối nhỏ, ấy cũng thật sự ngang bằng hạnh phúc và niềm vui sướng như biển hay như sông. Quá giản đơn phải không em?
Chị chỉ mong sao sẽ gặp được ý tưởng của em nơi cuối con đường của niềm tin và hy vọng. Để cùng hứng trên tay mình giọt ánh sáng trắng mùa Đông. Đem dâng tặng cho Đời qua câu Thơ và nốt Nhạc !


Hạt Mưa Nghìn Dấu Hỏi

Hãy chấp nhận cuộc đời như một dòng chung chuyển
Nơi có những con suối tìm về hội ngộ hóa triền sông
Lòng sông dịu êm, hay cuộn sóng lũ ngông cuồng
Xô hết thảy về biển khơi làm đại ngàn giông tố

Ta đâu muốn mình như dòng suối khổ
Róc rách, lặng thầm giữa kẽ lá rừng xanh
Hát khúc Thu xa cho khóc lóc nhánh, cành
Soi trăng biếc đêm Hạ buồn nhung nhớ

Ước trăm năm nếu là sông rộng mở
Ôm vào lòng vũ điệu sóng mênh mông
Vẽ nét thanh tao giữa khoảng lặng trời hồng
Mây nhạt tím bước qua bờ đê nắng

Lỗi bài thơ làm biển gào sóng trắng
Chạy vút dài ngàn hải lý chông chênh
Mùa bão đêm Đông cho thêm những thác ghềnh
Đời thứ nữ đỉnh ngọn sầu thêm chất ngất

Giữa thực-hư trong tay Ngài sắp đặt
Ta cúi đầu tuân phục Đấng toàn-năng
Hạnh nguyện đời ta rơi trên đất ngỡ ngàng
Mầm sự-sống trong hạt mưa nghìn dấu hỏi... !?

Paris, 07 Janvier 2008
Việt Hoài Phương
ThyThy_HoàngThyMaiThảo


( bài trả lời / dactrung.net)



Thật là tình cờ mà giờ này Ta lại "rơi" vào đoạn-dòng của Ta & Em, mình cùng viết đúng 10 tháng trước đây. Những cảm nhận thật êm dịu về cuộc đời & con người, khi đi qua ngôn ngữ của thơ-thơ, bởi con tim mềm mại & ý đời bao la… !!

Ta nghĩ là mình đã rất đúng khi ghi lại ngày tháng dưới mỗi bài thơ. Vì điều đó giúp cho Ta tìm lại được dễ dàng hơn một khoảng thời gian & không gian nào đó. Sống lại một lần những gì là thật nhất với bóng hình dẫu có cách xa, nhưng vẫn còn gần nơi ý nghĩ. Dẫu rằng đôi khi chỉ khơi lại những niềm đau, hơn những gì là sung sướng. Nhưng khổ đau hay sung sướng ấy cũng đã là của mình, thuộc về mình như thể trên thịt da mỗi vết sẹo cũng vẫn có tên gọi gắn liền với một bài học cuộc đời nào đó mà Ta nhận được nơi cõi sống loài người ?

Như hôm nay, cũng sau chuỗi ngày dài Ta đã mệt mỏi rã rời, bởi mưa Đời không đoạn ngắt & lòng Người quá đảo điên…Bỗng nhiên trên con đường trở về để ghi tên cho một cuộc hành trình mùa cuồng nộ…Ta bắt gặp bên một bờ cỏ dại, nơi dừng bước chân phiêu lãng… Gió từ trên trời cao chợt ghé xuống đời, đặt nhẹ lên vai Ta một nhành hoa thạch thảo : có dáng hình mong manh, màu thiên thanh nhạt xanh, ngát ngao hương Sự Sống thật mát lành...Ta ngắt những cánh mỏng mềm… Đặt vào lòng bàn tay đang còn rướm máu… Hồn linh Ta bỗng run lên thành một dòng nhạc trắng…Nước mắt Ta rơi lã chã xuống cánh thơ... Và, lạ lùng thay : những giọt máu nơi bàn tay Ta ngưng chảy. Da thịt trở lại lành không một vết sẹo cỏn con. Ta quỳ xuống, giơ đôi tay về phía trời cao cất lên lời cám ơn Thiên Thánh ! Phép lạ này chỉ có gió đi ngang & nhành thạch thảo mùa thu mới nhất, bên cạnh bài thơ cũ của Em & Ta, làm nhân chứng ngã đời Thơ !



Paris, 8 Nov 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#168 Posted : Wednesday, December 10, 2008 7:27:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hạt Nước Mùa Thu Xa

Kính tặng,
Người Vô Danh t/g Thơ Vô Đề
Và, tất cả những người đang tranh đấu
cho một Việt Nam Tự Do-Dân Chủ thật sự


Ta xin làm Hạt Nước
Của những mùa thu xa
Rong ruổi trên cánh lá
Tưới thân cành Chính Nhân

Dưới đất lạnh hồi âm
Cho ta và tất cả
Những con người vất vả
Cuộc hành trình Non Sông

Người vẫn đó chờ trông
Trong Anh Linh Hồn Việt
Đâu phải là vĩnh biệt
Mà đồng hành cùng đi…

Cùng khoác áo chiến binh
Cùng xông pha trận tuyến
Cùng đồng lòng quyết chiến
Chôn vùi màu cờ sao # ?

Xin uống nỗi khát khao
Của muôn người đi trước
Để làm điều nguyện ước
Trước Giống Nòi lầm than!

Phải đánh đổ ác gian
Trừ khử loài quỷ đỏ
Giải vây nỗi thống khổ
Xám nghẹt trời Quê Hương.

Lòng Sự Sống vấn vương
Mối tình thương không đổi
Như cây cầu tiếp nối
Những đoạn dòng tháng năm

Làm Hạt Nước xa xăm
Làm Cây Đời mãi sống
Làm Dòng Sông ôm mộng
Hai chữ ngời Tự Do

Từ trong đống than tro
Lại đỏ hồng ngọn lửa
Khắc ghi Lời Tuyên Thệ
Mẹ, Con về Đền Ơn !!


Paris, 28.11.2008
ThyThy_HoangThyMaiThao


# màu cờ sao – cờ đỏ csVN
viethoaiphuong
#169 Posted : Monday, December 15, 2008 6:49:31 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Ánh Sáng Bóng Tối


Thưa quý vi hữu nơi các Diễn Đàn Net,

Mỗi lần phải đọc những gì ai đó cứ vòng vo tam quốc mà thanh minh thanh nga về tác giả tập thơ Vô Đề (?)…

Thật tình là tôi hỏi người nào đây (?) họ có làm sao về vấn đề đầu óc hay không? Bởi con người ta ít ra cũng phải còn chút gì là liêm sỉ để đáng làm con người giữa chốn nhân gian chứ nhỉ ? Chẳng thà họ im lặng để nghe bàn dân thiên hạ nghĩ gì và nói gì để rồi trả lời mạch lạc, minh bạch một lần cho ra nhẽ. Dẫu có là để khẳng định mình là đúng trong mọi việc làm trước giờ? Hay dẫu có là mạnh dạn nhận ra điều gì đã sai trái nơi mình, để còn mong sửa chữa lỗi lầm, thế chả đáng làm người để người khác được tôn trọng hay sao?

Chứ lâu lâu lại còn thêm vài ba câu phỉ nộ nóng nảy như thế, hay cố đi giải thích một điều nào đó thì lại làm khúc mắc thêm nhiều điều khác nữa… mà làm chi? Điều đó chẳng để chứng tỏ chi cả?

Như ít lâu nay, nếu ai đó che đỡ Nguyễn Chí Thiện (NCT) hay bản thân NCT, mà cũng như những người đang còn chưa thỏa mãn về nghi án văn học / Thơ Vô Đề cứ việc đưa ra dẫn chứng hay giảng giải cho rõ ràng, hợp lý thì chắc không ai dám làm phiền gì quý vị ?

Người công chính, dù họ có vấp ngã bẩy lần họ vẫn đứng dậy được, đúng không?

Con người ta bằng xương bằng thịt của cát bụi trần-gian, nên vì thế không ai là không có những điều thuộc về "tội lỗi" (dù chỉ là nói dối một lần cho qua chuyện gì đó hay làm điều gì sai quấy nhỏ xíu xiu một lần thôi cũng đã gọi là có tội lỗi rồi? Bởi thế nếu đếm tội của chính con người ta sẽ còn khó hơn là đếm cát nơi sa mạc Sahara là vậy ???)

Khi người ta làm điều gì thì người ta mới lộ rõ cái sai nào đó? Nhưng không ai không có quyền sửa lỗi của mình?

Người ta sửa đươc lỗi lầm một lần là chính người ta được bớt đi "tội lỗi" và tự mình lớn lên về nhân cách và tư cách?

Vấn đề còn lại là làm sao để nhìn ra sự sai của mình để mà sửa đổi mình mới là qua trọng nhất? Thế thì không tốt hơn sao nếu để người khác giúp mình tìm ra điều mình đã sai? Tất nhiên, không phải ai họ nói gì mình cũng nghe liền, điều chính vẫn là để mình suy nghĩ và tìm ra điều họ nói kia có đúng hay không khi đối chiếu với những việc mình đã làm? Bởi người cuối cùng sửa được hay không sửa được lỗi lầm nào đó nơi mình chỉ duy nhất là mình ? Và, mình là kẻ được hưởng hay không được hưởng gì thuộc về những điều tốt lành nhờ sự tự sửa mình kia? Tốt hay xấu nơi mình cũng là cho chính mình kia mà?

Tất nhiên, khi mình tốt thì xung quanh thiên hạ được hưởng chút ánh sáng ? Còn khi mình xấu thì thiên hạ phải chịu nhìn bóng tối, khi mình lướt qua họ bởi lối đời nhân gian ? Mà người đời thì ai cũng thích đi tìm ánh sáng, chứ ai thích ngó vào ngõ tối làm chi? Nên đã thấy ánh sáng thì họ lại gần, còn khi đã thấy bóng tối là họ phải tránh rõ xa ? Chỉ trừ trường hợp ngược lại : bóng tối thì thích bóng tối, nên sẽ lại gần với bóng tối . Và vì thế bóng tối cũng sẽ tránh xa ánh sáng.

Về riêng tôi, cũng vì rất tình cờ mà tôi « rơi » vào đoạn dòng hôm nay của vụ « nghi án văn học / NCT & Thơ Vô Đề ». Chắc chắn chỉ bởi : tôi là người yêu mến thơ văn nghệ thuật thật nhiều và tôi là người yêu mến Sự Thật tốt lành đẹp đẽ đến tận cùng của lẽ sống tôi nơi cõi đời trần gian. Mà một lần duy nhất, tôi được vinh hạnh làm người Việt Nam, trong nghĩa người nhân gian như tất cả quý vị.

Và, mặc dù về phần mình, tôi đã tìm ra tác giả của tập thơ Vô Đề là ai (?) và NCT là ai (?) nhờ Talawas với 007cuộc phỏng vấn NCT tại Úc Châu 19.11.2 mà tôi được đối thoại với chính NCT chừng 45 giờ đồng hồ trong ba ngày liền. Và, nhờ một số bài thơ trong thi tập Vô Đề mà mọi người trích đăng lên Net. Tôi vẫn muốn thấy những người khác tìm ra Sự Thật ấy ra sao ?

Nhưng một thú vị là bài của Talawas hay một số bài thơ của tập Vô Đề mà tôi có đây, thì cũng lại chính bởi những người bên phe che đỡ cho NCT đưa lên Net. Hơn nữa, ấy là họ đang tìm mọi cách để la lối, chửi bới và hăm dọa tôi đủ mọi cách, khi chỉ vừa thấy tôi đăng lên diễn đàn Net một bài của ai đó với tựa đề « Nguyễn Chí Thiện thật, giả ? » . Mặc dù tôi đã xin họ cứ bình tĩnh, vì chuyện đâu còn đó, nếu có thì cứ việc đưa hết lên diễn đàn cõi ảo tất cả các bài vở ý kiến của chính họ viết hay của ai đó đang che đỡ NCT. Và, nhất nữa nếu là thơ văn hay bài luận, bài phỏng vấn gì gì của NCT từ sau khi NCT sang sống tại Mỹ thì càng tốt. Và, tôi đã nói là tôi không theo ai những gì họ viết về NCT, mà tôi chỉ cần viết theo những gì chính NCT nói và NCT viết. Tôi cũng khẳng định là tôi sẽ công tâm khi đi tìm sự công chính của loài người ( ít ra là như vậy lúc này ) để mà thể hiện Công Bình của Thượng Đế. Và tôi sẵn sàng chịu sự trừng phạt nơi Đấng là Cứu Chúa của tôi, nếu tôi làm điều gì sai trái. Thế thì họ còn lôi đích danh tên tôi, Hoàng Thy Mai Thảo, rồi hô hoán lên rằng : « hãy đóng đinh nó lên thập tự giá » !

Úi chao !! Tôi chỉ trả lời ngắn gọn : điều ông/bà đang muốn làm đây thì tôi không thấy có gì là ngạc nhiên cả, vì xưa hay nay, và dù là cõi thật hay cõi ảo thì cũng vẫn thế mà thôi, chưa có gì thay đổi nơi người thế-gian.

Và rồi sau đó thì người ta vẫn chưa đủ hả hê… mà chẳng ngại ngần tặng cho tôi đủ các loại « nón cối » là VC nằm vùng, thậm chí tặng luôn « cái mũ cối » là cộng sản chính cống.

Tôi cũng chỉ cám ơn những kẻ đang trùm lên đầu họ thứ « mũ ni » cũng cùng một lò sản sinh ra những « mũ cối » hay « nón cối » kia rằng : « chụp mũ » cũng đã là nghề của nhiều người lâu nay rồi, nên tôi không có ngạc nhiên chút nào cả. Các người có thêm những hành động nào đó, cũng là tốt để bàn dân thiên hạ nhìn cho rõ các người là ai mai sau, nếu như người ta chưa thể nhìn ra lúc này ?

Thế rồi, việc của tôi thì tôi vẫn làm rất tự nhiên. Tôi bảo tôi không để ý tới họ nữa, nếu họ vẫn chỉ có mỗi một bài hay ho nhất của họ mà thôi, ấy là chửi bới, hay bài la hét… nhằm nhục mạ người không làm vừa lòng họ ? Tất nhiên có người khi họ quyết định kiếm điều kiếm chuyện với tôi, qua một vài thư từ trao đổi, sau đó họ bảo : « tôi hết hứng nói chuyện với Việt Hoài Phương ». Còn nhiều người khác thì họ mách với người xung quanh Net, đại để rằng : chắc thôi cũng chẳng hỏi gì Hoàng Thy Mai Thảo nầy làm chi nữa nhỉ ? Mà này, đọc mấy bài HTMT viết thấy làm sao í (?), chắc là HTMT bị « tâm thần » . Còn có người thì khi họ hỏi chi đó, tôi chưa kịp trả lời, sau thấy họ lặng lẽ vào xóa bài chất vấn kia. Thú thật là tôi thấy buồn cười lắm, khi tôi kể những chuyện này trên Net cho con gái của tôi nghe, nó cũng được cười phì phì theo. Nhưng đây là những chuỗi cười dễ thương và cảm thông.

Nhưng, tôi khẳng định là tôi vẫn rất cám ơn tất cả những người nầy (và qua họ tôi phải cám ơn Talawas) vì họ cho tôi biết hơn về cuộc đời và con người ngày nay. Như tôi từng nói : bài học nào cũng ngang bằng nhau về giá trị. Như, sự gì sai trái nơi người ta để tôi tránh không mắc phải sự sai ấy, còn sự gì đúng nơi người ta để tôi học được điều tốt lành.

Tất nhiên là những người làm việc gì cũng nghiêm túc và đến tận cùng của mọi vấn đề khi họ đã để tâm trí mình vào, thì ấy là những người tôi rất trọng nể họ. Tôi trọng nể con người ở một việc gì đó họ làm để tôi đáng phải trọng nể, chứ không phải bởi những việc khác của họ. Nên những gì thuộc về cuộc đời họ trong những việc làm khác, tôi luôn để dành cho người ta được toàn quyền suy xét về chính người ta.

Tôi không làm việc phán xét ai, tôi chỉ làm mỗi một việc là ngợi khen sự công chính và Đức công bình của Thượng Đế đối với loài người mọi lúc và mọi nơi trên trái đất này.

Tôi mong tất cả quý vi hữu nơi các diễn đàn Net và chính tôi luôn nhìn ra đâu là Ánh Sáng và đâu là Bóng Tối, để chúng ta không bị lạc giữa sa mù nhá nhem lẫn lộn nửa Sáng nửa Tối, mà phí phạm thời giờ quý hóa đáng được thể nghiệm kiếp làm người nơi trần-gian hôm nay.

Paris, 20-11-2008
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#170 Posted : Tuesday, December 16, 2008 9:14:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bài Thơ Xin Tạ Lỗi

tiếng hát ca sĩ Phương Dung


Bài Thơ Xin Tạ Lỗi

(Kính tặng Mẹ yêu !)

Con ngồi đây nghe tiếng gió
Vẫn đong đầy từ xa xôi
Cung đàn buông muôn phím nhớ
Trong câu ca Mẹ vỗ về

Một chiều xưa mãi đâu đây
Vầng trăng ngơ giấc con thơ
Hàng tre xanh ngát hương mơ
Đường ban trưa nắng nôi thưa

Bước chân đời khi phiêu lãng
Giấc mơ đời không nở hoa
Trên môi cười thôi tươi tắn
Nặng vai đời nghìn lối quanh

Về ngàn xa ôm ngày tháng
Mẹ cùng cha nương tình ta
Đời ngợi ca nghĩa bao la
Người đợi ta những hiền hòa

Làm bài thơ trong chiều vắng
Chọn làn tơ vương hồn trắng
Ngọt ngào trên ngôn từ đắng
Xin Mẹ hiền tạ lỗi con phương xa ...!!

Paris, chiều 19 Mai 2008
Việt Hoài Phương
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#171 Posted : Thursday, December 18, 2008 9:15:40 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bài Ca Sông Núi

Hãy cùng nhau hát bài ca Sông Núi
Cung cao ngân vang vọng tới Trời xanh
Xin Thánh Linh đổ xuống mảnh Đất lành
Cho tất cả mầm Chính Nhân nảy lộc

Mẹ Việt Nam, một lần Con đã khóc
Trên tay Người chào thế giới, Kỷ Nguyên
Dòng máu, màu da ghi khắc lời nguyền
"Chính Khí Việt" (1) - hồn linh vào thân xác

Dẫu khoảnh khắc hữu hình là rất khác
Cùng chung nguồn sông suối tựa bên nhau
Chuyên chở phù sa bồi bổ hoa mầu
Cho chín rộ một mùa cây trái ngọt

Hỡi tháng năm cuộc đời đem tỉa gọt
Từng mẩu rời tâm ý phục Quốc Gia (2)
Và hôm nay Trời, Đất bỗng giao hòa
Cho tất cả đi tìm Ơn Cứu Rỗi

Đất sinh ta với Ngôi Lời nhắn gởi
Trời linh thiêng cho Hồn cất tiếng rung
Vũ trụ mênh mông vang vọng tới vô cùng
Giờ đã điểm đứng lên nòi Hồng Lạc

Cùng cất bước kiêu hùng theo tiếng nhạc
Vai kề vai sát cánh ta bên nhau
Mắt nhìn xa thẳng tiến hướng địa đầu
Thề quyết chiến một phen trừ quỉ đỏ

Lấy ý Dân làm giáp che chống đỡ
Lấy Chí hùng mài nghiên bút nên gươm
Lấy Tự Do làm ánh thép trường tồn
Làm Bảo Kiếm để thi hành sứ mệnh

Khi tuyên chiến, rền vang hồi trống lệnh
Sóng đại ngàn nâng bước những đoàn quân
Gió trên cao phất phới ngọn Cờ Vàng
Bài Ngạo Nghễ (3) gọi toàn dân tiến bước !

Dòng thác lũ khi đồng tâm cứu nước
Bạo quyền nào cũng tan tác tro bay
Chính Nghĩa là ta ắt sẽ thắng trận này
Ánh Dân Chủ Tự Do ngời Nam Việt !

Paris, 15/12/2008
Việt Hoài Phương
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


1- Chính Khí Việt : thơ X.Y. Thái Dịch Lý Đông A
2- Tâm ý các vị Anh Linh hồn Việt từng chí nguyện : Dân Tộc trường tồn, Việt Nam không cộng sản, Đất Nước Tự Do & Dân Chủ và Phú Cường.
3- Ca khúc "Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ" : Nguyễn Đức Quang


viethoaiphuong
#172 Posted : Tuesday, December 30, 2008 8:35:45 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Lời Buồn Chia Ly

Bao giờ em dừng lại
Những lời buồn chia ly
Ngưng dòng thưa ủy mị
Ngắt nhạc bài thơ mưa

Ta vẫn đợi, tay đưa
Dắt em vào đoạn nối
Khúc thời gian vô đối
Không gian ngoài vô ưu

Mùa đông vẽ khẳng khiu
Thân, cành cây vắng lá
Con mắt Thơ xa lạ
Kiếm tìm vòng nhân gian

Nơi dấu hiệu mùa xuân
Lặng yên trong trời, đất
Khẽ rung thành cung bậc
Nở bừng màu hoàng mai

Khi Thiên Chúa Ngôi Hai
Hạ giáng trần nhập thế
Ngài cho ta thân thể
Huyết chuộc đời dối gian

Đêm tối đã tiêu tan
Chờ bình minh tỏa rạng
Tất cả thành Sự Sáng
Xóa lời buồn chia ly ... !!

Paris, 30 Dec 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

PS.

Khi "ra" bài thơ này xong, bất chợt ngó ra ngoài cửa sổ …ngạc nhiên quá, chỉ trong vòng mươi phút mà tuyết rơi từ khi nào đã trắng xóa không gian …Tuyệt vời cho khung cảnh ngày Đông buồn để lòng người viễn xứ thêm lao đao!?


Paris, 12h_ 31-12-2008
Lâu lắm mới lại có giờ chạy đi tìm "góc Thơ" của mấy nhà cõi ảo đã quen biết, để xem ý tứ của các tình-thi ra sao bấy nay? Cuối năm cũ và sắp sang đầu năm mới rồi mà thấy các thi sĩ em út và thi sĩ bạn hữu gần xa ... vẫn nhiều vần than thở cho những cuộc tình lãng mạn mãi nơi đâu ...!? Thật tình là nàng-thơ trên tóc-thơ của tôi rất buồn. Buồn cho chuyện thế nhân một phần, buồn nhiều hơn cho phần của Mẹ Việt Nam tôi, và buồn nhất là cho nỗi buồn của Đấng Cứu Thế - Jesus Christ+ trên con đường tôi cùng Ngài đang vác Thập Tự Giá cõi người nhân gian ! Thế nên, tôi viết bài thơ nầy để nhắn gởi và tặng lại quý bạn và quý em cõi ảo cũng khoác chiếc áo thi sĩ hôm này .

Dẫu sao tất cả cùng là một phần tình thương yêu nơi con người mà tôi đã nhận được trong quãng đời làm kiếp người trần gian của mình. Và tôi luôn trân quý điều này cho tới hết những tháng ngày của tôi !

Tôi luôn hy vọng một ngày sẽ bắt gặp sự đổi mới nơi hồn thơ của tất cả - ý nghĩa hơn, cao đẹp hơn . Ít nhất cũng để tự mình nhận biết cuộc sống này là đẹp đẽ và lành thiện biết nhường nào. Chỉ khi nào con người ta cảm nhận được điều gì thật sự thuộc về Chân Thiện Mỹ, thì người ta mới có thể ban tặng lại cõi sống những ý đời Chân Thiện Mỹ! Hãy tư cất cánh bay ra khỏi khoảng không gian bình thường xưa cũ... một cõi khác lạ rất hài hòa với muôn vàn gam sắc màu riêng cõi thi thơ đợi chờ tất cả !

Còn ít giờ nữa là tất cả mọi nơi trên hành tinh trái đất loài người bước sang Năm Mới 2009 - Xin cầu mong tất cả và tất cả được nhiều hạnh nguyện tốt đẹp và bình an, êm dịu trong tâm-hồn !!
viethoaiphuong
#173 Posted : Friday, January 2, 2009 8:09:39 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Sầu Đông

Ngoài hiên lã chã giọt sầu Đông
Chạnh nhớ quê xa nát cõi lòng
Viễn xứ lạc loài thân lữ thứ
Quê hương thống khổ phận long đong
Cơ trời tháng lụn còn chưa chuyển
Vận nước năm tàn vẫn chẳng thông
Ngẩng mặt trông vời miền cố quốc
Bên trời sương phủ kín non sông

Hương Saigon
(01/01/09)


0000000

Vi An Dạ Khúc
(bài họa)

Bên song réo rắt khúc mùa đông
Giục giã mưa rơi đẫm nhạc lòng
Ý tưởng thoát thai đời thứ nữ
Tâm thần tọa lạc kiếp long đong
Vi an vị hóa dòng chung chuyển
Trí khởi thần rung mạch hữu thông
Soãi cánh chim trời hồn vị Quốc
Phong trần xin trả nghĩa núi sông

Paris, 02 Janvier 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#174 Posted : Tuesday, January 6, 2009 8:04:14 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


THU XA VẮNG


MÙA THU RƠI RỤNG LÁ VÀNG
CUỐN XOAY TRONG GIÓ ÚA TÀN TẢ TƠI
GiỮA LÒNG PHỐ VẮNG MÂY TRÔI
GOM THƯƠNG GỞI NHỚ CẢ TRỜI SẦU BAY
GiỌT THU TAN VỠ TRÊN TAY
NGHE MÙA MƯA ĐỔ NGỠ NGÀY NẮNG PHAI
CON TIM TÌNH TỰ SỚM MAI
HỎI THU XA VẮNG CÓ HOÀI NHỚ NHAU
MÂY THU LÃNG ĐÃNG GIĂNG SẦU
HAI PHƯƠNG TRỜI NHỚ BIẾT ĐÂU MÀ TÌM
HOÀNG HÔN NGẢ BÓNG CÔ LIÊU
PHA MÀU NHUNG NHỚ PHỐ CHIỀU THU RƠI !

HoaiThuongTrang



sương tuyết ngủ muộn phiền trên hoa cỏ giữa mùa thu, 23 nov 2008


Trăm Năm Hoa Cỏ Gọi Tên Một Người

Lá vàng nhớ gió chơi vơi
Gởi vào lòng phố đôi lời tiễn Thu
Một chiều Đông lạnh hồn ru
Nửa phương trời vắng sương mù tuyết giăng
Vội vàng con sáo sang ngang
Bến đò thuyền đậu muộn màng khách qua
Sông sâu giòng chảy nối mùa
Đi về đôi ngả dư thừa tháng năm
Nhắn gì ví dặm xa xăm
Thương hoài gối mộng trở trăn muộn phiền
Đếm sầu cát trắng ngủ yên
Trăm năm hoa cỏ gọi tên một người !?

Paris, minuit 6 janvier 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#175 Posted : Wednesday, January 7, 2009 10:26:03 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Daniel Guichard-Je viens pas te parler d'amour


Tôi đến không phải để nói với em về tình yêu

Je voulais pas te déranger
Je passais là par hasard
J'ai vu la lumière allumée
Je suis venu te dire bonsoir.
J'ai pas grand chose à raconter
Les cheveux longs ça te va bien
Tu as l'air très bien installé
Moi je vais presque bien.


Tôi không muốn làm phiền hà em
Tôi tình cờ đi qua đây
Tôi nhìn thấy đèn sáng
Tôi tới để nói với em một lời chào buổi tối
Tôi không có gì nhiều để kể lể
Mái tóc dài hợp với em hơn cả
Chỗ ở này có vẻ tốt với em
Phần tôi cũng có thể nói là tốt thôi.

Je viens pas te parler d'amour,
C'est pas mon truc à moi,
Les grands mots et les beaux discours tu sais,
J'ai jamais su faire ça,
Je viens pas te parler d'amour,
Je viens parler de moi,
Quand le temps me paraît trop court,
J'aime venir chez toi.


Tôi tới không phải để nói với em về tình yêu,
Đó không phải là cung cách của tôi,
Những từ to tát và những bài diễn luận đẹp đẽ, em cũng biết,
Tôi không bao giờ làm được,
Tôi không tới để nói với em về tình yêu,
Tôi tới để nói về mình,
Khi thời gian khiến tôi chợt thấy quả là ngắn ngủi
Tôi thích tới thăm em.

Dis moi pour la nouvelle école,
Les enfants est ce que ça leurs va
Tu dis qu'ils vont te rendre folle
Mais tu les aimes trop je crois.

Ne me parles pas de ta vie
De cet instituteur charmant
Qui doit t'aimer à la folie
Moi je suis différent


Hãy kể cho tôi nghe về trường học mới,
Bọn nhỏ có thích nơi này không
Em nói nhiều khi chúng làm em phát điên đầu
Nhưng em yêu chúng rất nhiều tôi tin là như vậy.

Đừng nói với tôi về cuộc sống của em
Về anh chàng thầy giáo bảnh trai
Hẳn anh ta phải yêu em đến hóa điên dại
Tôi là người khác hẳn thế.


Je viens pas te parler d'amour,
C'est pas mon truc à moi,
Les grands mots et les beaux discours tu sais,
J'ai jamais su faire ça,
Je viens pas te parler d'amour,
Je viens parler de moi,
Quand le temps me paraît trop court,
J'aime venir chez toi.


Tôi tới không phải để nói với em về tình yêu,
Đó không phải là cung cách của tôi,
Những từ to tát và những bài diễn luận đẹp đẽ, em cũng biết,
Tôi không bao giờ làm được,
Tôi không tới để nói với em về tình yêu,
Tôi tới để nói về mình,
Khi thời gian khiến tôi chợt thấy quả là ngắn ngủi
Tôi thích tới thăm em

Je viens pas te parler d'amour,
C'est pas mon truc à moi,
Les grands mots et les beaux discours tu sais,
J'ai jamais su faire ça,
Je viens pas te parler d'amour,
Je viens parler de moi,
Quand le temps me paraît trop court,
J'aime venir chez toi.


Tôi tới không phải để nói với em về tình yêu,
Đó không phải là cung cách của tôi,
Những từ to tát và những bài diễn luận đẹp đẽ, em cũng biết,
Tôi không bao giờ làm được,
Tôi không tới để nói với em về tình yêu,
Tôi tới để nói về mình,
Khi thời gian khiến tôi chợt thấy quả là ngắn ngủi
Tôi thích tới thăm em.


*ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo - dịch ra Việt văn
viethoaiphuong
#176 Posted : Sunday, January 11, 2009 7:41:05 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Một ngày không gian trắng - 9 Jan 2009 - Rotterdam-Hollande Pays-Bas
--Lối đi dẫn đến nơi làm việc của người-thơ MThuy


Con Đường Hoa Tuyết

Con đường trong hoa tuyết
Ảo mờ như khói sương
Không gian chiều đẫm mệt
Ấp ủ lòng buồn vương

Tình thương là tiếng gọi
Những tâm hồn đam mê
Tìm dư hương tiếc nuối
Nối tháng ngày lê thê

Như bài ca đoạn đứt
Như câu thơ bỏ hàng
Nét họa vơi màu mực
Cảm ơn tình dở dang

Nghìn Thu gió thở than
Chiếc lá vàng đi mãi
Mùa Đông về trao tặng
Trắng một trời tuyết bay

Bàn tay gầy vuốt tóc
Lệ vơi đầy gối đêm
Ước gì cho mưa móc
Thôi muộn phiền theo em…!?

Paris, 12 Janvier 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#177 Posted : Wednesday, January 14, 2009 9:51:26 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




Trái Tim Trọn Nghĩa
(Vọng Ngày Xanh thực hiện Youtube = hình ảnh Paris, ngày Trần Văn Bá - 2009)

Nhạc: Nguyễn Văn Thành
Thơ: Việt Hoài Phương/Hoàng Thy Mai Thảo



Tôi mới thực sự biết về anh
tên tuổi một người con hiếu trung của Mẹ Việt Nam: Trần Văn Bá

1.

Anh ra đi khi mùa Xuân nhân loại đang trở về Anh bỏ đêm Paris, hoa lệ, bước chân vơi
Anh quay về ôm trọn giấc mơ xưa
Mơ quê hương thanh bình
Mơ quê hương dân chủ
Đời tự do
Người người được áo ấm cơm no
Anh gọi chúng tôi hãy tạm bỏ những thú vui
Tạm rút vơi đi nghĩa cơm-áo thường đời
Mộng giấc nước-non rộng mở những vòng tay con cái Việt
Cùng làm một ḍòng sông chuyển tiếp
Chung viết một bài ca

ĐK:
Tổ Quốc chúng ta
Muôn ngàn năm bất khuất
Không bao giờ, không bao giờ
cha-ông ta để mất
Dẫu một tấc gang


Chúng ta
quyết cùng nhau cất bước
đứng lên ta đi trong câu ca đồng tiến
một khối kết đoàn, một chiều không biến
Đòi lại quyền làm người cho muôn dân khốn khổ
Đòi lại chủ quyền được tự quyết vận nước Nam

2.

Viên đạn xuyên qua tim anh
Trào một ḍòng máu đỏ
Chảy theo suối mạch ngầm,
nơi quê hương còn lầm than, tủi nhục
Tên tuổi anh, một người con của Mẹ,
cùng hồn thiêng sông núi
Mùa qua mùa như hạt giống gọi hồi sinh:

ĐK:
Phải thoát khỏi ngục tù
Phải phá tan xiềng xích
Cứu lấy quê hương
đòi trả nợ
Nợ cả giống nòi tội buôn bán giang sơn
Nợ mấy triệu sinh linh gục chết giữa chiến chinh
Đòi lại quyền làm người cho muôn dân khốn khổ
Đòi lại chủ quyền được tự quyết vận nước Nam
Anh đă sống trọn cho niềm tin chính nghĩa
Tại sao tôi không thể nối gót theo anh
Sao chúng ta không dạn dĩ đáp lời
Lời Đất Nước hôm nay đang tuôn trong máu lệ

Paris 05 Janvier 2008


heartRose


Trái Tim Trọn Nghĩa

Tôi mới thực sự biết về anh
Tên tuổi một người con hiếu-trung của Mẹ Việt Nam
Trần Văn Bá
Hai mươi ba năm sau khi anh đã ra đi.
Anh ra đi khi mùa Xuân nhân loại đang trở về để chấm dứt quãng ngày Đông lạnh giá
Anh bỏ đêm Paris buồn, hoa lệ, bước chân vơi
Để quay về ôm trọn giấc mơ xưa
Mơ quê hương thanh bình
Mơ quê hương dân chủ
Đời tự do
Người người được cơm áo ấm no
Nhưng kẻ thù của tự do, dân chủ - một lũ người rừng rú
Cuồng loạn vì chủ nghĩa
Bạo tàn như dã thú
Giơ bàn tay đao phủ
Chúng bắt anh
Rồi tuyên án
Tử tù !
Viên đạn xuyên qua tim anh
Trào ra một dòng máu đỏ
Chảy theo suối mạch ngầm, xuyên qua bao tháng ngày nơi quê hương còn lầm than, tủi nhục
Mùa qua mùa như hạt giống gọi hồi sinh : Phải thoát khỏi tù ngục
Phải phá tan xích xiềng của bạo quyền man rợ
Phải vạch mặt chỉ tên những kẻ thù gớm ghiếc của nhân dân, đòi trả nợ
Nợ cả giống nòi tội buôn bán giang sơn
Nợ mấy triệu sinh linh đã gục chết giữa giấc chiến chinh
Cho một chiến thắng không hề hiển vinh
Và chỉ là lừa dối
Để rồi tự mang danh là người đưa đường, dẫn lối
Họ lôi dân ta dìm vào vực đắng cay
Không có lấy một cơ may
Để được sống làm người
Nửa tức tởi ra đi mang lòng đau, dạ xót
Nửa ở lại nhà ôm bóng tối, mộng co ro
Cả dân tộc chạy vòng vo
Điên loạn
Tiền
Quyền
Những vật chất hư-vô
Nhưng mưu mô
Và tội ác
Gây ra nước mắt
Rất thật
Gây ra niềm đau
Rất đau
Và Trần Văn Bá, cùng với hồn thiêng sông núi
Anh gọi chúng tôi hãy tạm bỏ những thú vui
Tạm rút vơi đi nghĩa cơm-áo đời thường
Mộng giấc nước-non
Rộng mở những vòng tay con cái Việt
Cùng làm một dòng sông chuyển tiếp
Chung viết một bài ca
Tổ Quốc chúng ta
Muôn ngàn năm bất khuất
Không bao giờ cha-ông ta để mất
Dẫu một tấc gang, dải gấm vóc Sơn-Hà
Chúng ta quyết không mù lòa
Cùng cất bước đứng lên :Ta đi và đi trong câu ca đồng tiến
Dặn một khối kết đoàn, hẹn một chiều không biến
Đánh đổi lấy chủ quyền được tự quyết vận nước Nam
Cứu lấy quê hương khỏi quỷ tà, ác qoái
Đòi lại quyền làm người cho chính ta và muôn dân khốn khổ
Anh và bao người đã sống trọn với niềm tin cho chính nghĩa
Tại sao tôi không thể nối gót theo
Tại sao chúng ta không dạn dĩ đáp lời
Lời Đất Nước hôm nay đang tuôn trong máu lệ âm thầm
Riêng anh, tôi thắp nén trầm
Cầu linh hồn cõi siêu-phàm về đây
Bên nhau nối tiếp tháng ngày
Đấu tranh bền vững giữa đài công-minh.


Paris 05 Janvier 2008
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo



Những Tháng Ngày Rất Thật Cõi Trần-Gian

Có thể nói đây là những tháng ngày tôi sống thật nhất giữa trần-gian. Đầu óc và tâm tưởng tôi duy chỉ nghiêng về một ý nghĩ: sao tôi ở đây, giờ này để được làm một trong những nhân chứng sống cho bao đoạn chuyển dòng của Thơ, của Nhạc, của Lịch Sử quê hương tôi... Với biết bao con người tôi có một may mắn hữu-duyên: trên bước đường đời, trên bước đường nghệ thuật và trên bước đường tranh đấu. Và hơn cả là sự bắt gặp của tôi giữa vô vàn tầng trời kia những điều gì thuộc về Chân Lý của Đấng Tạo Hoá.
Để rồi tất cả cùng một ngày như trận mưa-móc quá đỗi lạ thường : vừa cuồng nộ, vừa dịu êm đổ trên đôi vai gầy...rớt xuống đôi bàn tay tôi mê mải gõ trên phím thời gian, như không đi-không đến. Có nốt nhạc nào không nhấc khỏi trái tim tôi. Quyện thấm vào trong không gian quả là huyền bí, diệu kỳ - bất kể nơi đâu, giờ nào cũng khẽ rung lên một đôi nốt vu vơ, rồi một giai điệu không lạ mà cũng không quen chiếm lĩnh cõi hồn-linh tôi. Ở đâu rồi tôi bỗng nghe trong tai dòng nhạc ấy : một ngàn năm về trước hay bao ngàn năm sau?
Đôi khi tôi tự hỏi : có phải chăng khi tôi biết trở về nhà, ngôi nhà của Thánh Chúa toàn-năng đầy vinh hiển, Ngài đã vui mừng và xót thương tôi, đặt lại cho tôi một ý nghĩa khác tên ĐỜI, để tôi nhặt lại một ý nghĩa khác tên NGƯỜI...
....

07 Janvier 2008 -//- VHP-HTMT


viethoaiphuong
#178 Posted : Thursday, January 15, 2009 10:44:56 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Daniel Guichard - La Tendresse

La tendresse

La tendresse
C' est quelquefois ne plus s' aimer mais être heureux
De se trouver, à nouveau deux
C' est refaire pour quelques instants un monde en bleu
Avec le cœur, au bord des yeux
La tendresse, la tendresse, la tendresse, la tendresse


La tendresse
C' est quand on peut se pardonner, sans réfléchir
Sans un regret, sans rien se dire
C' est quand on veut se séparer, sans se maudire
Sans rien casser, sans rien détruire
La tendresse, la tendresse, la tendresse, la tendresse

La tendresse
C' est un geste, un mot, un sourire quand on oublie
Que tous les deux, on a grandi
C' est quand je veux te dire je t' aime, et que j' oublie
Qu' un jour ou l' autre, l' amour finit
La tendresse, la tendresse, la tendresse, la tendresse

La tendresse, la tendresse, la tendresse, la tendresse


&_&

Dịu Êm

Dịu êm
Đó là đôi khi người ta không còn yêu nhau nữa nhưng thật sự là sung sướng
Để tìm lại nhau, một lần mới mẻ cả hai
Là để làm lại một thoáng thế giới màu xanh
Với trái tim, qua ánh mắt
Sự dịu êm, dịu êm, dịu êm và dịu êm

Dịu êm
Đó là khi người ta tha thứ cho nhau, không cần phải suy tính gì
Không hối tiếc, không cần nói năng gì
Là khi người ta muốn chia tay, không cần phải cãi vã
Không cần phải đập phá, không cần phải hủy hoại
Dịu êm, dịu êm, dịu êm và dịu êm

Dịu êm
Đó là một biểu hiệu, một lời nói, một nụ cười khi người ta quên đi được
Vì cả hai đều đã được lớn lên
Là khi tôi muốn nói với em rằng tôi yêu em, và nhờ thế mà tôi biết tự quên đi
Vì một ngày nào đó tình yêu sẽ chấm dứt
Dịu êm, dịu êm, dịu êm và dịu êm

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo chuyển ngữ
Paris, 9 Jan 2009
viethoaiphuong
#179 Posted : Friday, January 16, 2009 6:11:38 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Viễn Du

Trăng tàn nghiêng bóng chiều ngang
Chạnh lòng vương vấn ngỡ ngàng hồn ngơ
Hỏi mùa mưa cũ cơn mơ
Người-thơ có nhớ có chờ ai không
Gió trời vần vũ bão giông
Mây say sóng nước mênh mông muộn phiền
Mượn lời năm tháng triền miên
Ru dòng sông mộng vào miền viễn du

Paris, 16 Janvier 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#180 Posted : Sunday, January 18, 2009 6:50:19 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Sau cùng

Em trở về một ngày đầy nắng
Như lá khô rụng một chiếc sau cùng
Tất cả kể ra cứ nghe như chuyện thời dĩ vãng
Có nói cũng bằng không

" Rồi ngày mai anh sẽ kết xe bông
Chở em lang thang qua gập ghềnh con gái "
Em cười rung một niềm mê mải
Môi son cũng chớm già

Em trở về một ngày đầy gió
Bụi sau lưng đỏ rực đến nao lòng
Nếu tất cả dài ra như vô tận
Em có bàng hoàng nuối tiếc hôm qua?

Vồng cải buổi mưa bay
Con chuồn chuồn áo mỏng
Cả một trời đồng vọng
Chết trong một đêm nay

Em trở về một ngày đầy nghiệt ngã
Rét cuối năm trở những đợt đau lòng
Và ai đứng phía mịt mùng cỏ dại
Hỏi đến nao người :" Ai có nhớ ai không? "

10 / 01 /2009
Hoàng Thiên Nhai


& - &

Trở Về

Quan trọng hơn cả là sự Trở Về
Không cần biết đó sẽ là lần Sau Cùng
Dẫu chỉ còn lại chiếc lá khô lạnh lùng
Rơi ...Rơi ...!!
Trong một ngày có nắng ?

Điều dễ nhất
......ngắm nỗi buồn trong im lặng
Dặn lòng mình
......thôi hãy để em yên
Nhờ gió mùa đông
......ru giấc ngủ em mềm
Xin sóng biển
......thôi gầm gào gọi nhớ...!!

Cứ mặc em kể về miền giông tố
Chuyện hoang đường bụi đỏ đẫm bình minh
Những giấc mơ xinh, cơn giận dỗi một mình
Hờn, trách móc ...toàn xa xôi ảo tưởng...??

Nghĩa đời như áo mỏng
Tình đời như chiêm bao
Đường đời qua mắt bão
Tặng đời làm niềm thương

Vùng cỏ dại vẫn núi đồi một hướng
Suốt ngày đêm xanh thẫm mộng nước non
Đâu biết ngàn sau trên cát trắng mỏi mòn
Ai sẽ gọi tên mình trong quên lãng ...!?

Paris, 1h30 - 18 Janvier2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

Users browsing this topic
Guest (2)
31 Pages«<7891011>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.