Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages123>»
Việt Hoài Phương
Phượng Các
#1 Posted : Monday, December 19, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,686
Points: 19,998
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Rose

Xin xem tiểu sử do tác giả đăng tải.



Phượng Các
#2 Posted : Wednesday, June 7, 2006 11:14:36 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,686
Points: 19,998
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Việt Hòai Phương:

" Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ trở thành thi sĩ!
Tôi tìm đến với thi ca khi mà Mùa Thu của cuộc đời đã gần như phai nhạt nơi tôi...

Tôi cũng như tất cả mọi người- chúng ta đều có những nỗi nhớ, niềm thương mà đôi khi ta nói ra được bằng lời; trái lại đôi khi lại câm lặng với riêng mình ta (?)

Tôi cũng như tất cả mọi người- trong lòng ai cũng có một dòng sông để nhớ, để thương…Tôi nghe thấy tiếng của những dòng sông ấy thì thầm theo từng con sóng nhẹ êm…

Vào những đêm khuya vắng lặng, bạn có nghe thấy tiếng vọng gì không? Riêng tôi nghe thấy bao lời văng vẳng từ rất xa mà cũng rất gần…Tôi nghe giùm ai đó lời vọng của mùa Thu xa xăm, của dòng sông xưa, của cuộc đời gió - mưa…và của lòng mình về một chiều xưa ấy…

Và tôi xin gởi tặng tâm hồn mỏng manh của tôi nơi những vần thơ ấy – đến tất cả những tâm hồn nào còn khao khát thương yêu, hoài vọng về một điều thật sự đẹp đẽ- đó là Tình Yêu, chỉ Tình Yêu mà thôi, bên cạnh những gì thuộc về lẽ sống thường tình của mỗi con người".



Paris –tháng 6 năm 2005
viethoaiphuong
#3 Posted : Saturday, July 21, 2007 8:18:32 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Tiểu sử của Việt Hoài Phương

Việt Hoài Phương sinh năm 1957 tại Hải Phòng.

Ở Trung học, chuyên về toán. Ở đại học, chọn ban Sinh học, nhưng chuyên ngành "vật lý sinh vật học". Sau khi tốt nghiệp đại học, làm việc tại "Nguyên tử lực cuộc" ở Đà Lạt.

Năm 1985, sang Áo (Autriche) theo chương trình IAEA (Cơ quan nguyên tử năng quốc tế), làm việc một năm tại "Viện sinh học" thuộc "Viện năng lượng nguyên tử" của Áo, tại Seibersdoft.

Năm 1986 sang Pháp xin tỵ nạn chính trị. Bị Cọng sản Việt Nam ra lệnh truy nã, vì tờ báo Lính có viết bài về Hoài Phương và in hình cùng lời phát biểu của Hoài Phương. Còn bên chính quyền Pháp cũng không tin, nên công việc xin tỵ nạn chính trị kéo dài 5 năm mới được chấp thuận. Nhưng sau đó được vào quốc tịch Pháp ngay.

Hiện nay, Việt Hoài Phương cùng chồng có một hãng nhỏ bảo hành và sửa chửa máy vi tính tại vùng Paris.

Việt Hoài Phương làm thơ trở lại từ mùa thu năm 2004. Thật ra cũng đã làm thơ từ lúc còn là sinh viên đại học, cho đến khi đã đi làm việc rồi. Mỗi bài thơ đều có "lai lịch" của nó. Mọi sự vật trên đời, nhất là thiên nhiên đều có thể chuyện trò với Hoài Phương, thông cảm với nhau một cách dễ dàng. Đối thoại với cuộc đời, để lý sự với cuộc đời, để dẫn trải được tâm tư, tình cảm trong thơ ... Có thể nói "Thơ là người tình nhân tuyệt vời nhất và trung thành nhất của Hoài Phương".

Mặc dầu bị kìm kẹp trơng một chế độ đối nghịch với cái gọi là "tự nhiên", Hoài Phương vẫn tự cho mình là kẻ của cõi mộng, mà lại phải buộc sống ở cõi trần, say mê với tư tưởng tự do phóng khoáng của Tây phương, về cách suy luận tạo hóa thiên nhiên, về cuộc sống tâm hồn thoáng đãng, nhất là rộng lượng, vị tha, nhân hậu, mà con nguời cần phải có để sống và đối xử với con người…tất cả những điều ấy phát hiện trong thi ca của nhà thơ một cách hồn nhiên, từ ngôn từ, đến âm vận, ý tưởng, dù đó chỉ là tình cảm yêu thương giữa loài người với nhau, hay dù đó là tình yêu cao trọng đối với Thượng đế hay đối với giang sơn, tổ quốc.

Paris, septembre 2005
g/s Võ Thu Tịnh
viethoaiphuong
#4 Posted : Saturday, July 21, 2007 8:29:26 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

sương mù dày đặc .. đêm cuối thu 2006
(không gian phía vườn sau nhà ThyThy)



Đêm và Ý Tưởng

Đêm!! Tôi nhìn đêm qua màn đêm dày đặc
Đợi ngày về chậm rãi mặc thời gian
Mặc muộn phiền trôi, mặc yên lắng xa dần
Đêm cứ mặc cho nhân-gian hờn giận dỗi

Đêm còn ấm, nếu em còn ở lại
Đi bên tôi dẫu cách trở ngàn phương
Lặng nghe tôi trải vãi vạn con đường
Đi và đến nơi bình yên hội ngộ

Gió nhắc gì bên ngoài trời phù phiếm
Nếu mai ngày...(?) tôi có hóa dại điên
Em có hay, có hiểu, có trở về
Để ta lại một lần trong tức tởi

Một lần gặp, em mang đi nửa vợi
Tới bao lần cho tôi hóa sương rơi
Tới bao lâu cho xóa vết hình hài
Chỉ còn nghĩa hư vô nơi cõi tạm

Giây phút ấy đời hết là bể khổ
Thế giới này đất sẽ rộ kín hoa
Bác ái, nhân tâm, muôn vạn vật hiền hòa
Em một nửa cho tôi về một nửa

Cát bụi mệt nhoài
Cát bụi tặng đêm sâu
Lời thơ ý nhạc nhiệm mầu
Bắc qua ý tưởng cây cầu phù vân ...?!

Paris, đêm trắng ngày cuối Thu 2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#5 Posted : Friday, July 27, 2007 12:20:48 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Có Những Phút Giây Không Còn Là Huyền Thoại

Người ta ví Tình Yêu như những lời gian dối
Hay như là huyền thoại chỉ trong mơ
Tôi từng biết cuộc đời như một giấc mơ ngược với giòng năm tháng lắm nguôi ngoai
Em hay buồn khi nhìn mưa bỗng đổ... nói: tình đời trôi như những dòng xuôi!!
Tôi đã viết những bài thơ "MƯA":
...sáng - trưa - chiều - tối
.......đủ bốn mùa lặng tuôn...
.......nhưng nỗi buồn không nằm trong con chữ
.......mà trong dòng mưa rơi!!
Em đêm này tôi biết là khó ngủ
...Suy tư rồi nhức nhối lắm phải không em
.......Con đường nào em tới??
.......Ánh sao nào trôi lạc chốn xa xôi??
.......Đôi mắt nào xin trả lại trần-gian??
.......Ước mơ nào xin trả lại thời-gian??
.......Ở nơi nào xa lạ đến mênh mông...???
Tôi cùng một giờ (?) nhắn gửi
...Nếu ở tôi có hai dòng nước mắt
.......Giọt nước mắt vui xin nghiêng cả cho đời
.......Giọt thật buồn... Xin tặng chỉ một người thôi
.......Còn tôi như nắm đất, đã xéo oằn vì giun
.......Ruột gan tôi nẫu bấy, nát tan vì thương em
...Nếu các ngả đời ngăn không cho ta đến
.......Hết đêm này tôi thức trọn viết bài thơ
.......Tên em là hơi thở
.......Lời em mềm nhung-tơ
...Nhạc thánh-đường từng hồi chuông rung đổ
.......Khắp nhân gian đang sửa soạn đón mừng
.......Ngày sinh nhật Chúa Hài Đồng Ngôi Hai
...Tôi đứng đây canh cho em yên mộng
.......Được dỗi hờn trong niềm kín rất sâu xa
...Nếu hái được sao trời, tôi hái chùm Thiên-Ái
...Ngát mùi hương dấu ngái, khẽ khàng vào trong mơ
.......Làm ngọn đèn soi bóng đêm dài cuộc đời tình-thơ-nhạc!!??
.......Làm hương đời ngào ngạt trọn ngàn sau
.......Làm lại sao rơi trong giấc ngủ mệt vùi
.......Làm lại nốt nhạc rơi trên từng khuông nhạc
.......Làm lại từng lời thơ trên tất cả mọi bài thơ
Ừ, thế đó
...Tình Yêu kia là biển cả
......Cuốn hồn tôi ra khỏi bể thương đau
......Ra khỏi u mê, kín mít nghĩa đời thường
......Ra khỏi thói hờn ghen và giận dữ
Cao ngạo vợi vời ta bay bổng giữa trời cao
Và tôi biết thật tình
Có Những Phút Giây Không Còn Là Huyền Thoại ./.

Paris đêm 18-19 tháng 12 năm 2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#6 Posted : Sunday, August 5, 2007 3:19:33 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




Hôm nay tôi xin được Cảm Tạ "Người", Cảm Tạ "Đời"

Như những nốt hồn vương chùng nhạc điệu... xong cùng chung trí tưởng cao, xa...
Như những lời thơ với muôn vàn âm hưởng... nhưng khép kín đoạn dòng ngữ-nghĩa bao la...
Tất cả đã nối thành một giòng sông cuộn chảy... đổ dạt dào về biển cả mênh mông...
Và ở tận cùng, nơi xa xăm của ý tưởng "Tôi" và "Người" , " Ta" ôm trọn một bài ca

Quê Hương vẫn muôn đời là niềm yêu da diết
Từ Lòng Mẹ Việt Nam vẫn tiếng gọi thiết tha ru
Ta sinh ra một lần... Ta mất đi một khắc
Núi Sông Đời mãi ghi dấu bước nhẹ qua


Ai đã nuôi Ta môi thơm sữa tuổi thơ ngây
Ai đã cho Ta dòng máu nóng Lạc-Hồng
Ai đã nâng Ta bằng hồn thiêng sông núi
Chắp nối ngôn từ mang đôi cánh với Tự Do

....

Tôi xin được Cảm Tạ "Người" đã chia với tôi những " Suy Tư" dẫu trong thầm lặng bằng "nghĩa-cử" rất "cao-sang"!!
Tôi xin được Cảm Tạ "Đời" đã cho Ta đi bên nhau cùng một thời, để làm nên những ý Nhạc, lời Thơ thật ngọt ngào và mềm mại "thanh-cao" !!
Hãy xin cùng nhau nhấp "chén tình thơ" hôm nay cho hết trọn nghĩa thời gian và không gian trong vợi vời ý nghĩa thực-hư... để được cùng bay lên cõi địa-đàng tràn đầy ánh sáng "thiên-thanh" !!

Xin gởi tặng linh-hồn Thơ-Nhạc của "Người" và của chính tôi trong cõi đời Thật và Ảo !

11:19:33 Aug 05 2007
Việt Hoài Phương



viethoaiphuong
#7 Posted : Monday, August 6, 2007 8:07:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

"Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ trở thành thi sĩ !

Tôi tìm đến với thi ca khi mà Mùa Thu của cuộc đời đã gần như phai nhạt nơi tôi...

Tôi cũng như tất cả mọi người, chúng ta đều có những nỗi nhớ, niềm thương mà đôi khi ta nói ra được bằng lời, trái lại đôi khi lại câm lặng với riêng mình ta (?)

Tôi cũng như tất cả mọi người, trong lòng ai cũng có một dòng sông để nhớ, để thương…Tôi nghe thấy tiếng của những dòng sông ấy thì thầm theo từng con sóng nhẹ êm…

Vào những đêm khuya vắng lặng, bạn có nghe thấy tiếng vọng gì không? Riêng tôi nghe thấy bao lời văng vẳng từ rất xa mà cũng rất gần…Tôi nghe giùm ai đó lời vọng của mùa Thu xa xăm, của dòng sông xưa, của cuộc đời gió - mưa… Và, của lòng mình về một chiều xưa ấy…

Và, tôi xin gởi tặng tâm hồn mỏng manh của tôi nơi những vần thơ ấy – đến tất cả những tâm hồn nào còn khao khát thương yêu, hoài vọng về một điều thật sự đẹp đẽ. Đó là Tình Yêu, chỉ Tình Yêu mà thôi, bên cạnh những gì thuộc về lẽ sống thường tình của mỗi con người".

Paris, tháng 6 năm 2005
Việt Hoài Phương




Thưa quý bạn "cõi ảo",

Có một thời tôi nghĩ : VHP được "nâng" trên đôi cánh của "nàng-thơ" chỉ là để đắm khúc tâm hồn mỏng manh của mình... hoài vọng về sự đẹp đẽ của Tình Yêu!!
Nhưng hôm nay, cũng từ Tình Yêu thanh cao mà linh hồn tôi chạm tới được, đã cho tôi thấy một Tình Yêu bao la, rộng lớn hơn và cao quý hơn để hướng về, đó là Tình Yêu Thương Nhân Loại.
...........Không chỉ còn là tiếng gọi của những dòng sông trong đêm khuya thầm lặng về những chiều xưa...
...........Mà Quê Hương đang còn chìm đắm trong đau thương, tủi nhục bởi một lũ người vô thần đầy mưu mô, gian tham và độc ác, chúng giày xéo lên chính mảnh đất cha ông mình với những tội lỗi chất chồng...
...........Và tiếng khóc điêu linh của muôn triệu người dân lương thiện Việt Nam tôi... lại kêu gào trong tôi từ hồn lình sâu thẳm...
Phải, tôi muốn gào thét cùng hồn thiêng sông núi Việt...
.........tôi muốn hát vang bài ngợi ca muôn truyền thống hào hùng và bất khuất của cha ông tôi, bằng dòng máu Lạc-Hồng đang còn chảy trong từng mạch máu nhỏ nơi da thịt tôi hàng ngày...
.........tôi sống trong quê hương tôi và quê hương tôi vẫn ấp gượng linh-thể tôi từng giây phút của sự sống này...
.........cho tới muôn ngàn đời...!!

Tôi muốn gởi đến quý bạn nụ cười chan lệ-máu của đứa con đang bị gọi là "lạc loài"!!

Paris, 06 tháng 8 năm 2007
Hoàng Thy Mai Thảo

.....................................................


Một chốn chỉ bình yên
Một nơi toàn thương mến
Một bờ tràn sóng vỗ
Một trời đầy mây xanh

Mon coeur, mon âme, mon poeme

L'endroit qui apaise l'âme
Est un lieu où croisse l'amour
C'est une côte riche en vagues
C'est un ciel bleuté de nuages


viethoaiphuong
#8 Posted : Tuesday, August 7, 2007 9:00:36 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Mẹ "Việt Nam", Con Nghe...!!

(lời nhạc of ca khúc cùng tưa đề)

Chiều nay con nghe tiếng kêu hãi hùng
Vọng trong không gian gió mưa đưa về
Kìa muôn dân tôi sống trong nhục hình
Bạo tàn ai gieo chất lên từng nhà

Mùa nay mẹ đứng nắng trưa đọa đày
Đòi lại cho con mái che qua ngày
Đòi lại cho cha đất vun nấm mồ
Đòi lại yên vui xóm thôn xum vầy

Ngược dòng oai linh ai sống vinh thân
Dập vùi non sông dưới ách vô thần
Tội nhân kia ơi có nghe lời buồn
Tự soi lương tâm, thoát ngai trị vì

Trả lại em thơ giấc mơ hồn nhiên
Trả lại Việt Nam ấm no thanh bình
Trả lại Cha-Ông tiếng thơm ngàn năm
Trả lại quê hương nghĩa thương nghìn trùng

Paris, 08/08/2007
Việt Hoài Phương

(viết ca khúc này khi nhìn hình ảnh thê lương của những người "dân oan khiếu kiện" ở SG và các tỉnh khác của Việt Nam.)

viethoaiphuong
#9 Posted : Wednesday, August 8, 2007 11:52:35 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Lời MẸ, Việt Nam

Tôi nghe trong tiếng gió
Lời trầm buồn bơ vơ
Quê hương ôm nỗi nhớ
Đợi chờ đàn con thơ

Con ra khơi bữa đó
Trốn đi tìm Tự Do
Đau thương nuôi chí lớn
Rửa hờn thay cha-anh

Nghìn lẽ sống vây quanh
Những mẫu đời cơm áo
Ai xoay vần con tạo
Giữ trọn ngày viển vông

Nhìn máu chảy thành sông
Xương đã chồng thành núi
Mẹ sức mòn vẫn cúi
Gánh nhục hình trên vai

Ngày rồi tháng có phai
Năm dài còn bỡ ngỡ
Chưa một lần hội ngộ
Ước mơ hoài xanh xao

Vận Nước báo Trời cao
Con vẫn còn nghĩa hiếu
Xin một lần thấu hiểu
Dân Tộc là chính con!!

Paris, 08/08/2007
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#10 Posted : Saturday, August 11, 2007 12:34:42 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Máu đã đổ dưới chân Thánh Giá Núi Thờ - Đồng Chiêm
06/01/2010


MẸ Việt Nam, Lệ Đắng

Quê hương là nỗi nhớ
Suốt một đời con mang
Hôm nay ngàn nỗi khổ
Cất chung lời kêu than

Ai gieo nên thù oán
Ai gây ra bạo tàn
Ai phi nhân, phi nghĩa
Cướp đất, nhà, đày dân...??

Tất cả đã thành tên
Đảng vô thần ác báo
Tất cả đã thành tuổi
Mấy mươi năm dư thừa

..................................

Tôi muốn hỏi bạn tôi
Lương tâm đâu bạn hỡi
Kiến thức cao bạn học
Tri thức nào bạn ôm

Sao vẫn thấy im lìm
Trời Đông, Tây, Xuân, Hạ
Thảng như là không gió
Thoảng mây mùa lảng trôi

?!?!?!?!?!?!?!?!?!?

Mẹ khóc khô lệ đắng
Mẹ đợi hoài con yêu
Mẹ lau dòng máu thắm
Chảy vệt dài sử Nam

Ôi vết khắc oai linh
In hằn vào tâm, trí
Làm sao ta chối bỏ
Lỡ cúi đầu, an thân...

Mỗi một ngày con sống
Lời Mẹ còn âm vang
Rung cung đàn "Quốc Hận"
Ngâm trọn vần bi thương

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Việt Hoài Phương

mienthuy
#11 Posted : Tuesday, August 14, 2007 4:29:27 AM(UTC)
mienthuy

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 176
Points: 0



Chân dung Việt Hòai Phương (Hoàng Thy Mai Thảo)
viethoaiphuong
#12 Posted : Friday, August 17, 2007 10:34:41 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Quê Hương Niềm Thương

Quê hương ngàn xưa yêu dấu
Trong tôi là lũy tre xanh
Nghiêng nghiêng chiều Thu mong manh
Mẹ ru mềm giấc con thơ

Ấm êm mùa hương lúa chín
Thôn quê tràn tiếng cười vui
Đêm qua niềm mơ em hái
Nụ hoa tươi thắm tên Đời

Còn đâu hôm nay mơ ước
Tuổi xuân em sớm tàn phai
Nhìn muôn tương lai không lối
Mịt mờ mọi ngã thương yêu

Ôi! Quê hương điêu tàn bởi lũ sói lang
Đem bao nhiêu bạo quyền đè ép, cưỡng bức dân
Mang giáo khoa "lạc dòng" dạy các em thơ
Đem "nghĩa thương bạc tiền" hằn vết nám non sông
Gieo bao nhiêu hận thù dày với tháng năm

Vùng lên đi muôn dân tôi!! Đòi lẽ sống cho chính mình!!!

Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#13 Posted : Saturday, August 18, 2007 6:54:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Từ Trang Đời-Thật Huyền Thoại Bước Vào Trang Đời-Ảo Huyền Thoại

Hôm nay, ngày đầu tiên của tháng cuối cùng năm hai ngàn lẻ sáu...

Nàng-Thơ của ThyThy xin được đưa người-nhạc Cát Tưởng, Hạt-Bụi-Nắng-Không-Màu, trở về Vũ-Trụ-Nắng-Không-Màu để ghi tiếp những trang, giòng Thơ-Nhạc dang dở...

Một thời, mình bên nhau vì Thơ và Nhạc... Để rồi một ngày xưa ấy đã thật là xa xăm... mình bị lạc nhau cũng do định mệnh Nhạc và Thơ.
Nhưng ông Trời đã lại một lần ngó mắt xuống trần-gian, vào một ngày Thu rất lạ nơi đây(!) và cho xảy ra một duyện kỳ-ngộ Nhạc-Thơ cũng thật là kỳ-bí.
Nếu hoàng hôn của Paris khi đó... mười hai tháng mười một, không choáng ngợp bởi những ráng mây tím hồng đến lạ lùng về cách bài trí trên nền trời cũng xanh thăm thẳm đến lạ lùng kia (!) Thì liệu "Thần-Thơ" có bắt gặp được "Thần-Nhạc" không nhỉ? Hẳn sẽ không bao giờ có những dòng chảy Thơ-Nhạc như Thác Niagara-Mây đổ ào ào!! Như dòng tuôn bất diệt xuống cõi-trần kể từ đây?!

Một dòng Thơ đã rất riêng, từng tự coi được tồn tại chỉ nơi cõi Hư-Vô như Hạt-Bụi-Không-Màu, nhưng mang Linh Hồn Nắng kiếp trần-gian, nơi Paris diễm lệ... Hạt Bụi ấy bay vẫn bay lửng lơ ngoài cõi vắng lạ xa không với con mắt trần-gian?
Và một dòng Nhạc cũng thật là riêng, hình như cũng tự coi mình chỉ tồn tại như một Hạt-Bụi-Hư-Vô, kể từ ngày thế sự đổi dời nơi mảnh đất mình đã trót được sinh ra và lớn lên một kiếp người Việt Nam... mà rồi tất cả bỗng dừng lại ở Tuổi Hai Mươi của một đời mộng mị hoang vu?
Hai Hạt Bụi hư-không, tự bắt gặp nhau trong một vòng quay của trái-đất rất yên lành, vào một giờ kỳ-ảo đến mê-ly của thiên nhiên và Trời-Đất (!) làm si-mê chao đảo hồn người-thơ. Phải, vào đúng khoảnh khắc quá tuyệt vời ấy, người là Nhạc đã đến với cõi tâm-linh vốn dĩ nhiều mầu nhiệm lắm của Hoàng Thy.

Và đây, mở ra một cuộc hành trình đi tìm lại vết xưa...
Ngôn từ nối lại ngôn từ (!!)
Tâm hồn hòa nhập lại tâm hồn (!!)
Nhịp-vần Nhạc-Thơ trở về trong sự-sống (!!)
Ta thở trong nhau, giữa tiếng thở của muôn loài (!!)
Ta ở trong nhau, trong bồi hồi những xúc-cảm hiện-hữu đầy ắp phiêu-linh (!!)
Cuộc đời bỗng trở lên dịu ngọt, bầu trời bỗng trở lên thiên thanh với muôn vàn màu sắc (!!)

Ngày nắng hay mưa cũng là nhạc và thơ...!!
Chiều tím ngát mây giăng hay nhạt mờ sương khói cũng là thơ nổi trên nền nhạc...!!
Đêm có yên ả hay bão giông cũng là một màn nhung huyền bừng sao sa, chất ngất, đắm say... gọi mời nốt nhạc trôi theo từng câu thơ...!!
Cho tất cả vòng quay trái đất từ đây, mỗi Xuân, Hạ, Thu, Đông đến-đi sẽ lung linh như sóng nhạc tuôn trào trên mùa thơ nghiêng ngả...!!
ThyThy sung sướng cầm lại đôi bàn tay của "kiếp xưa" Cát Tưởng, xin phép được dắt nhau vào khung trời thần-thoại thơ-nhạc của thế giới ảo hôm nay, đứng bên nhau và sống trong đời nhau: "Đối Thoại Từ Vũ-Trụ-Nắng-Không-Màu"...

Phút giây này xin giữ lại trong nhau tới hơi thở cuối cùng của kiếp đời dương-gian hôm nay mình đang sống và đang còn cảm nhận được những thiêng liêng theo ngôn ngữ loài người.
Xin tặng nhau và trao nhau những tâm tình chân thật nhất nơi con tim và tâm hồn.
Xin dâng lên tên nhau chỉ những lời thành thật nhất của tâm tưởng và trí tưởng nơi trí não của mình.
Xin ở trong nhau với tấm lòng thành non trẻ của con thơ không vẩn vơ bụi bặm trần-gian.

Đối thoại đôi tình nhân thế kỷ
của những Hạt Bụi Nắng Không Màu, trở về cõi đời thật của thế kỷ hai mươi mốt này từ Vũ Trụ Nắng Không Màu Không Tên và Không Tuổi. Xin hiến tặng cho nhân gian món quà hi hiếm NHẠC-THƠ chỉ với giá "vô tư mà chân thật" bằng trọn vẹn hiện-sinh từ nơi những con người còn khao khát nâng gượng giá trị chân chính của nghệ thuật.

Hoàng Thy Mai Thảo


* Trích TT "Đối Thoại Từ Vũ Trụ Nắng Không Màu"
viethoaiphuong
#14 Posted : Sunday, September 2, 2007 7:33:48 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Cánh Nhạn "Tình Thông"

Đất Mẹ xa vời vẫy gọi Con
Đồng Tâm, nhất Chí, một Lòng son
Đấu tranh phá bỏ dây xiềng xích
Dân Chủ, Thanh Bình cõi nước non

Sóng đã dâng tràn dãy biển Đông
Mùa giống tố Khổ cuộn thành giòng
Bên kia "bóng nhạn" trời Nam báo
Bên này góp "gió" ứng "Tình Thông"

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#15 Posted : Monday, September 10, 2007 6:18:24 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
HOANG

Hoang như những dòng sông
Giữa một mùa lũ lớn
Cuốn băng ra biển rộng
Hết trọn viền sóng xanh

Hoang như gió chiều hanh
Mang đi mùa thu sớm
Để hồn nghe đườm đượm
Tiếng gọi miền viễn du

Hoang như mộng về ru
Chỉ những điều hư hão
Trời không mưa, giông, bão
Mà lòng buồn mênh mang

Hoang như nốt nhạc ngang
Chợt rơi từ quên lãng
Bờ môi Em mặn đắng
Ngôn từ thành lang thang

Hoang như giọt nắng hoang
Rớt giữa đường hoang vắng
Vụt trôi vào thinh lặng
Mặc dòng đời mong manh

Hoang niềm vắng phong phanh
Như một tà áo mỏng
Khoác vội vàng trong mộng
Để mộng hờn tan hoang!!!

*Trên đường trở lại Vien-13h10,15/04/2006

Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#16 Posted : Monday, September 10, 2007 10:06:39 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Đừng Phí Mất Khổ Đau

Ngài, Đức Chúa Trời, an ủi tôi trong mọi sự đau khổ... nhờ thế mà tôi có thể an ủi kẻ khác trong sự đau khổ nào đó họ gặp... Như vậy, hoặc tôi gặp hoạn nạn, ấy là cho bạn được an ủi và được rỗi; hoặc tôi được an ủi, ấy là cho bạn được an ủi, mà sự an ủi đó được hiện ra bởi bạn chịu cách nhịn nhục những sự đau đớn mà tôi cùng chịu (ý của một đoạn kinh-thánh mà tôi học được mới hôm Chúa nhật rồi tại nhà thờ của tôi)

Tôi bỗng hiểu: Đức Chúa Trời cho ta gặp khó khăn trong đời sống của mình, để khi gặp người khác ta có thể giúp họ vượt qua được khó khăn mà họ đang đứng trước. Và dĩ nhiên ta hiểu, sau mỗi đau khổ của mình đều có một mục đích của Đức Chúa Trời đâu đó và hiển nhiên phải là Tốt! Hóa ra không phải nhờ cái mạnh của ta giúp được người khác qua được nỗi đau tinh thần (?) mà bởi chính cái yếu đuối nơi ta mới có thể làm được việc đó.

Phải, nếu không từng đi qua khổ đau ta không thể hiểu khổ đau thực sự nó ra làm sao? Như nếu ta không nghe được con tim mình đập những nhịp đổ hồi, cắt quãng... thì làm sao ta có khả năng nghe được nhịp đó nơi con tim người khác đang đổ hồi, cắt quãng? Như nếu ta không cảm nhận được nơi tâm hồn mình cái mỏng manh yếu đuối của cõi tâm-linh... thì làm sao ta biết cảm nhận sự đó nơi một con người khác, cũng mong manh và yếu đuối như thế?

Khi đã vượt qua được khổ đau, những khổ đau của người khác sẽ làm ta chú ý bắt nhận được khi ta chỉ cần lướt qua họ. Như một làn sóng từ sống lại nơi ta để kịp bắt nhịp với một nỗi đau thương khác, để cái nỗi đau kia được vơi đi một nửa? Vậy vô tình hay hữu ý Đức Chúa Trời đã đưa tặng cho ta một nguồn nước đang cạn nơi đời sống của mình (đó có thể là nguồn tình cảm, nguồn khả năng công việc, nguồn lý trí... )

Ta được hiểu một khía cạnh mới mẻ nơi những "đòn roi" của những người làm cha, làm mẹ đôi khi với đứa con của mình. Như "đánh" chính là bảo vệ đứa trẻ. Như "đánh" sẽ là "báo động" cho đứa trẻ về một tai họa nào đó đang đe dọa con mình... Nhằm mục đích thay đổi cách nhìn, cách nghĩ của đứa trẻ... cho nó được lớn lên cùng với các kinh nghiệm của cuộc đời kể từ sau lần bị đòn đó.

Dùng đau thương để biết thật chính mình về chiều sâu, chiều rộng và chiều dài của cùng cực khổ đau!? Nhờ đó, ta có thể biết thành thật với khổ đau của chính mình và ta biết khiêm nhường với những lỗi lầm của mình. Xong thế mà ta có thể thành thật nhất với các thất bại của chính mình, như ta dám nhận ta là kẻ có tội nặng nhất khi ta làm ra một tội nặng nào đó? Để có thể cứu một người thật sự vô tội? Khi ta chân thành về những uất ức của mình, như có những điều thực ra trong cuộc sống của mình ta không muốn làm, xong ta vẫn phải làm. Hay ngược lại, có những điều ta đáng ra phải làm thì ta lại không làm... Chẳng qua, để ta hiểu và nhìn nhận cho đúng hơn cả hành động của người khác ở trong những bối cảnh mà ta cho là khó hiểu nhất?

Một lý thú khi tôi đọc câu kinh-thánh sau đây " tôi phải thành thật về những nỗi sợ của tôi. Vì tôi e khi tôi đến, chẳng thấy anh chị em như tôi ước ao, và anh chị em cũng không thấy tôi như anh chị em đã ước ao. Tôi còn e rằng trong các anh chị em có những điều rầy rà..."
À, thì ra có những người bạn Net của tôi đã suy nghĩ vậy mà không muốn gặp nhau ngoài Đời chăng(!) Bạn tôi hoàn toàn có lý đâu đó (??)

Khi ta học được cách tin cậy nơi Đức Chúa Trời trong đau khổ, ta sẽ hiểu được mọi hoàn cảnh của đau khổ. Và nhờ vào việc hiểu được đau khổ ở người khầc mà ta có khả năng đồng cảm, chia sẻ được với họ bằng chính cái mềm yếu của tình cảm chứ không phải nhờ vào giảng giải lý trí mạnh mẽ của ta. Như thể người đau cần đến cái gối mềm để ngả đầu vào cho được cảm thấy dịu êm chứ không phải họ cần một tảng đá để đập đầu vô cho thêm vỡ nát.

* hôm nay thứ Bẩy ngày 17/06/2006 - Em pm cho tôi qua Net, Em nói :"chị ơi em đang ngồi khóc một mình .. và em muốn gục đầu vào vai chị!". Chưa bao giờ tôi mềm yếu như lúc ấy! Tôi hết chịu nổi cái nỗi đau của Em đã truyền qua tâm-linh tôi. Nhưng tôi vẫn đủ bình tĩnh pm lại cho em và nhắc" Em hãy khóc đi, khóc cho đã... thay cả phần của chị nữa; nếu như Em còn có thể. Rồi sau đó, khi Em đã bình tâm trở về với cuộc sống quanh Em đó và làm gì Em thích lúc đó mà cảm thấy tốt nhất cho Em, thì Em làm ngay nha. Ý của tôi như Em vẫn hiểu trước giờ là tôi muốn nói: "Em hãy viết, đặt bút xuống và viết tất cả những gì chạy ra trong đầu Em lúc đó và nỗi buồn sẽ vơi đi ngay theo ngòi bút. Đó là cái may mắn của Em khi được làm quen với thi-thơ?!" Tôi chợt nhớ tới bài hát "Cho Em Một Bờ Vai" mà nhạc sĩ Hải Bằng mới soạn cho bài thơ cùng tên của tôi đó, tôi bảo Em : "ừ, hãy nghe bản nhạc đó đi và hãy nghĩ đó chính là chị đã cho Em một bờ vai để Em được gục vào mà khóc, như Em đang ước ao lúc này nha!". Tôi biết, chỉ ngày mai là Em đã hớn hở chạy vào vườn thơ "cỏ dại" của tôi mà thả vào đó một bài thơ thật tình và thật thơ (sẽ được làm ra sau khi khóc no nê và nghe nhạc cũng no nê kia). Đó là điều tôi đáng tự hào nhất khi được nàng-thơ yêu chiều ghé xuống đời tôi, cùng với những đặc ân mà Đức Chúa Trời đã ban cho tôi về đức tin và lòng thành với Ngài. Tôi được Em và nhiều tình-thi khác tin cậy khi họ gặp gian nan trong cuộc sống về tinh thần, tình cảm... tìm đến tôi và muốn được giãi bày với tôi, cần ở tôi một tình yêu con người với con người. Cần ở tôi sự cảm thông: đau khổ với đau khổ. Cần bộc bạch hết những yếu đuối của mình cho một kẻ cũng hiểu được sự yếu đuối đó. Cần một lời khuyên mà mình biết chắc chắn là chỉ có tốt và tốt hơn cho mình. Giản đơn, để sẻ san và gánh chịu cùng nhau cái gánh nặng quá với sức của mình.

Nhờ qua đó tôi ứng nghiệm được bài học về sự quí hóa của khổ đau đôi khi. Như vậy trong cuộc sống từ những khía cạnh tưởng là "không tốt" như "đau khổ" đó, tự nhiên nếu biết chịu đựng và vận dụng ngược lại ta sẽ biến nó thành cái "tốt" cho cuộc sống tâm-linh của mình và của người khác quanh mình.

Bởi vậy, cứ mỗi khi phải đứng trước bất kỳ một khổ đau nào của cuộc đời mình, tôi đều biết sẽ còn có những đau khổ khác lớn hơn nữa sẽ đến với tôi, đó đã là một kinh nghiệm của riêng tôi. Và nhờ thế, tôi như một nhánh cỏ dại mong manh, yếu ớt bên đường... đi qua mọi bão tố dập vùi hay nắng cháy lửa thiêu... một ngày mai tôi trở mình hồi sinh, vẫn trên cái hình hài "hao gầy" của tôi đó, nhưng bên trong lòng ngọn cỏ kia là cả một nghị lực vô thường. Tôi bất chấp cuộc đời với những khổ đau luôn tràn ngập quanh mình. Và tôi cứ việc sống cái kiếp đời như cỏ dại của tôi, không màng chi ngoài những sự đồng cảm thật mong manh khác... Mà gió, gió huyền bí ở trên trời luôn chuyển đến cho tôi qua những phép nhiệm mầu chỉ mình tôi và gió hiểu được mà thôi!? .........

Chúa nhật, 18/06/2006
Việt Hoài Phương

hôm nay, 11-09-2007 vào giờ này 14h20, khi phải ngồi copy để cất giữ lại gần hai ngàn bài vở trong hộp thư net (do "lãng linh" mà quên mất pw chỉ vừa mới đổi trước đó hai phút?! Nhưng tôi cho là Trời muốn thêm một lần thử lòng kiên nhẫn của tôi đó thôi !) và gặp phải bài này... Thật tình cờ, có điều gì đó lại được "nhắc nhớ" trong tôi về ngọn nguồn những "nỗi đau" của tôi lúc này (?). Có xa hay không với "nỗi đau" của người thân, hay những người bạn nào đó tôi biết, hay chưa được biểt ngoài cõi đời thực hay trong cõi ảo (??) không ngoài "nỗi đau" dân tộc Việt Nam tôi và vẫn chung trong "nỗi đau" của "đồng loại" hôm nay???

viethoaiphuong
#17 Posted : Friday, September 14, 2007 5:05:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Mùa Đợi Chờ

Sáng, gió Thu về
Chiều, hong nỗi nhớ
Sắp Đông sang
Tàn tạ cánh lá rơi

Rơi, trên đồi cỏ lạ
Một niềm đau
Nửa mảnh vỡ
Trăng mơ

Người, có bao giờ
Đi hết mùa chờ đợi
Ngày sẽ trở về
Trải nắng cánh đồng hoang

Hoang phế, điêu tàn
Một trời Nam vọng tưởng
Hồn-linh kêu
Hồn-linh gọi thương đau

Đau trong ánh mắt
Đau trong nụ cười
Đau trong câu nói
Đau vòng tay buông

Hôm nay
Ta đợi mùa gió đổi
Ta đợi mùa sóng xô
Ta đợi EM thưa gởi
Giữ trọn niềm sắt son.

Paris, 14/09/2007
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#18 Posted : Monday, September 17, 2007 6:02:57 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Nỗi Nhớ Được Trở Về

Nếu người ngắm trăng, biết trăng đang nhớ người
Nếu trăng chiếu xuống đôi mắt người, biết là người cũng có nhớ tới trăng
Có đúng hay không đúng, chỉ một người và một trăng biết mà thôi
Ta đã đi cùng trời với thơ-thơ bên Gió cùng Mây, để rồi một ngày Ta lại "ngã" về trang thơ tên EM
Ta vẫn là Ta, nhưng đã là người ngoài trần thế, một nửa cõi phiêu linh
Ta vẫn tìm EM, nhưng đã nửa vời cơn mộng ảo chỉ toàn là Thơ
Có "Lặng Lẽ" về và có "Lặng Lẽ" đi
Nhưng chút linh hồn Ta một thời đã ghi khắc trong từng con chữ chỉ "Riêng EM"
Không về, không đi, mà ở lại vĩnh viễn cùng thời gian và không gian quanh hồn thơ ngây của Nàng-Thơ EM đó
Chẳng có điều gì muốn được thấy mà lại không cần phải đi tìm
Để đi tìm, luôn có muôn vạn nẻo xa, gần... dẫu có cách trở trùng dương
EM có còn nghe tiếng Gió về từ đỉnh cao của tầng không vô hạn định
Lời người có còn buồn trong tiếng nhạc rất du dương
Vĩ Cầm ơi!
Hãy ngân lên cung điệu đàng say đắm nhất trần gian
Cho mùa Xuân luôn trở lại
Đón Hạ về trong màu nắng gắt gay
Thu không phai không lạt khúc giao mùa
Còn Đông lạnh đã có hồn thơ EM thắp lửa
Tặng phút ngỡ ngàng Ta trở lại tìm vần ngơ
Để thấy EM được cười trong trẻo nụ hồn nhiên
Hương của biển trời vẫn thật nhiều dấu ngái
Đôi mắt cuộc đời vẫn mở rộng, lặng tìm quên
Đi xa hơn nỗi nhớ, chạm thật gần niềm tin
Xin Mây chiều ở lại lang thang vùng cỏ hoang
Cùng nhau hái chữ mơ màng
Đưa vào ý tưởng nối hàng mưa qua...!!

Paris, 14/09/2007
Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#19 Posted : Saturday, September 22, 2007 6:33:13 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Chảy Dài Lệ Mẹ Thiên Thu

Thiên Thu Lệ Mẹ chảy dài
Từng trang sách sử một ngày con xem
Núi đồi còn ngủ về đêm
Quê hương, tiềm thức muộn phiền, trở trăn
Nối liền một dải giang san
Ba miền đứt đoạn lan tràn tiếng kêu
Luân thường đạo lý hoang rêu
Túi tham, lòng dạ tiêu điều nghĩa thương
Học đường, tà giáo vô lương
Nhà, trong biến loạn, khói sương mịt mù
Mẹ buồn như lá mùa Thu
Tương lai con tối, mắt mù con trông
Trông gì một chốn ao nông
Tựa gì một vách "nhà rồng mối xông"
Bước gì một bước vào không
Không nhân, không đức, chất chồng điêu linh
Ước gì mộng ước vô hình
"Tự do" con nói = "tội tình" con mang
Ngàn lần "dân chủ" dối dan
Vạn lần "đổi mới" = cơ man "lọc lừa"
Bàn tay che mặt còn thưa
Thất ơn Cố Tổ bao vừa tội xưng
Gió mùa còn đổi núi rừng
Sóng dâng vũ điệu lạ lùng kinh-ca
Nhạt nhòa lệ đá mưa sa
Mẹ mong con viết "phôi pha hận thù"
Bao giờ con biết "học tu"
Tu đường "chính đạo", ngữ từ "chính nhân"
Ghét cay, ghét đắng bạo tàn
Thương người nghèo khổ, cơ hàn chung vai
Sớt chia muôn nỗi đọa đày
Dang vòng tay rộng ôm đầy tha nhân
Sẽ ngày mẹ hết thở than
Buông tay, nhắm mắt nhẹ nhàng giấc qua...!!

Paris, 22-09-2007
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#20 Posted : Wednesday, September 26, 2007 4:19:11 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Có Những Nỗi Đau

Tôi biết có những vết thương không bao giờ hết rỉ máu!!
Dù tháng năm trôi
Dù giòng đời đưa đẩy
Ta hiện hữu nơi này
Hay bất cứ nơi đâu
Nhưng vẫn trong tim
Một vết "cứa" để đời...!!

Hôm nay, vào những phút giây quá là đặc biệt
Đặc biệt cho người
Đặc biệt cho tôi, và
Đặc biệt cho tất cả những con người còn nguyên vết thương
Ba mươi tháng Tư "đen" một chín bẩy lăm ấy!?
Tôi viết những con chữ này
Những con chữ vẫn chỉ biết thoát ra từ khúc tâm hồn quá mỏng manh của rất riêng tôi
Từ một trái tim quá yếu đuối của tôi
Tất cả đều trắng trong và đẹp đẽ!!
Để làm dấu khắc cho muôn đời sau
Làm chứng nhân cho những gì là điều Thiện, và
Lẽ Phải của sự Công Bình nơi Thượng Đế rất hiển vinh.

Tôi xin cảm ơn Đời đã ưu ái cho tôi
Một tấm lòng con trẻ mãi thơ ngây
Để đến bên người đời, vui, buồn...
Những giờ thật hồn nhiên, trong trẻo!!
Để khóc bên người đời
Bao niềm đau khốn khổ
Những tháng ngày triền miên trong trầm lặng suy tư!!

Tôi xin cám ơn Nàng-Thơ
Một chiều kia đã "ngã" vào thế giới riêng tôi mộng mơ đầy kỳ ảo
Nâng tôi trên đôi cánh quá diệu vời
Để cùng nhau bay vào tầng không vô hạn định
Thêu dệt ngôn từ nên ý nhị vạn cung thy
Và tới một ngày...
Mọi lời thơ, ý nhạc
Chảy trôi về tên EM (!!)
Khúc tâm hồn đồng điệu
Nửa bóng, hình kiếp xưa (?!)
Ta làm tên một loài cây "xa, lạ"
Đơm nụ hoa thơm còn ngào ngạt tới vạn niên
Ta làm tên một bài ca bình dị
Cung thanh trầm dỗ giấc ngủ thật êm

EM làm đôi cánh mộng
Đưa tôi xa cuộc đời...
Ngọt ngào con sóng biển
Đưa tôi xa tội tình...

Tất cả còn ở lại
Dẫu mai ngày ta đi
Ơi hồn nhiên thơ dại
Ý tưởng vời xa xăm...!!

Nhưng lời bài tình ca, hỏi có bao giờ thôi đứt đoạn
Như mỗi mùa về cây lá đổi thời gian
Đổi quãng không gian...
Đổi nỗi nhớ tên người
Đổi hiện hữu...
Ta đi tìm hiện hữu!?

Tôi viết những dòng này trong nước mắt xót xa...!
Thương nỗi đau người!!
Thương nỗi đau tôi!!
Thương nỗi đau dân tộc mình!!!
Thương nỗi đau nhân loại hôm nay!!!

Paris, 24/08/2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
Users browsing this topic
Guest
31 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.