Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<45678>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#101 Posted : Wednesday, April 9, 2008 6:39:15 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Nhớ Chốn Quê

Chiều nay con lại nhớ chốn quê
Thương nghĩ mẹ cha hẳn mỏi mòn
Ngóng trông con đã bao năm tháng
Con hẹn sẽ về, chẳng thấy đâu

Mẹ ơi! Con lỡ việc nơi đây
Dạ con năm tháng vẫn nhớ hoài
Trầm bổng lời ru khi xưa ấy
Mẹ hát, con nằm, gió bốn phương

Nơi đây xứ lạ nhớ thật xa
Nhớ bóng cha bên chốn ruộng đồng
Đôi vai cha gánh, trời xế bóng
Con vẫn tưởng đời tựa bóng cha

Gió ở trời Đông mãi vần xoay
Con ở trời Tây thấy mây đầy
Bao tình êm ái con gởi gắm
Tặng mẹ tặng cha đám mây bay!!!

Paris, 20/5/2005
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#102 Posted : Thursday, April 10, 2008 1:04:30 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Dòng Sông Cảm Xúc

Mọi con suối
Mọi con sông
Tất tận mọi biển cả của cuộc đời
...Đều có thể cạn đi một ngày nào đó
Và có thể rất nhiều lần trang lịch sử nhân loại còn ghi rõ
...Những biến đổi vô thường
......Biển đội lên thành đất liền hay thành núi non trùng điệp nhấp nhô
......Núi chuyển xuống thành sông, thành hồ hay thành ô trũng biển sâu
Không có gì chắc chắn nơi loài người
...Những điều thuộc về vật chất.
Xong, điều gì thuộc về không vật chất, điều thứ nhất :
Đức thánh-linh, niềm tin nơi đấng Tạo Hóa tối cao
Sẽ là không có thể nào thay đổi, hay suy chuyển dẫu thể nào.
Điều thứ nhì : Tình Yêu
...Yêu bằng tâm hồn, Yêu bằng lòng nhân ái
...Đối diện trước một con người cùng yêu mình với Tình Yêu thể đó
......Không phân bì
......Không tị nạnh
......Không đòi hỏi chi ngoài ban phát tất cả nguồn năng lượng nơi mình
.........Là ánh sáng
.........Là sức nóng
.........Là sự thu hút
.........Là bóng mát
.........Là gió hát
.........Là mây trời bát ngát
.........Là mênh mông như bão táp
.........Là dập dồn như mưa giông
.........Là nức nở của đêm Đông
.........Là màu hồng nên ban mai mùa Hạ
.........Là bài ca gam nhạc lạ
.........Là cánh đồng thênh thang
.........Là hương lúa chín vàng
.........Là trái cây ngọt lịm
.........Là màu hoa sim tím
.........Là mỏi mòn đợi trông...không kể tháng năm, không để ý mọi lề lối người đời !?
Đó là dòng sông cảm xúc, mãi chảy trôi
Nơi bài thơ đẹp nhất
Sẽ là điều thật nhất
Ngôn từ không thể biến chất
Bởi khi đã có linh hồn nằm trong một điều gì
Là điều đó không thể bị hư mất
Nên không có những đổi thay
Cũng không có sự chuyển dời theo một chiều ngược lại
Nơi dòng sông cảm xúc
Mãi đã ở trên thượng nguồn mọi ý nghĩa nhân sinh
Và tất cả chỉ có thể là Thơ
Bài thơ cuối cùng người ta viết nơi bàn chân Thượng Đế ./.

Paris, 10/4/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo






Ngơ vừa ra bài thơ này đây, tặng Mơ vô tình đã để lại bông hoa màu tím ngát này, khi Ngơ đem bài thơ vào dán (Ngơ đã rất sững sờ vì nó đẹp quá !).

Tặng Ớt, vì là người tự dưng viết cho Ngơ ít dòng tâm sự cuộc đời, khi Ngơ đang sắp sửa kết thúc bài thơ (nên Ngơ lấy một ý đã nói với Ớt trong thư trả lời Ớt đó làm kết thúc bài thơ).

Tặng Mén là người cũng vừa trong này và cũng "bắt" được vẻ đẹp của hình ảnh bông màu tím mà Mơ tặng cả nhà T's mình đó ?

Và cuối cùng là Ngơ xin tặng tất cả những ai cùng chia sẻ tâm tư qua nhạc, qua thơ nơi trang này, cả những người lặng im đến rồi lặng im đi ! Vì Ngơ đăng bài này trước nhất là nhà T's đó thôi !!

Chúc cả nhà ngày an vui ngày thứ Năm này nhỉ

Mến
Tý Ngơ



posted : Thursday, April 10, 2008 9:04:30 AM

viethoaiphuong
#103 Posted : Thursday, April 10, 2008 11:26:27 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Buổi sáng tháng Tư bên ta mưa hoài

* tặng Thy

Buổi sáng sớm bên ta mưa hoài
Ai bên đó yên giấc thiên thai
Chim Muông ngủ say chưa thức dậy
Mắt tròn vo ngơ ngác trời mây

Tròn giấc mộng. tròn vòng tay ấm
Còn nhớ không tổ ấm ngày xưa
Hơi thở mẹ, lời người khuyên nên nhớ
Bứơc vào đời đỡ tủi đỡ bơ vơ

Một buổi sáng trời mưa gợi nhớ
Nhớ vườn rau bụi chuối sau nhà
Một buổi sáng tháng Tư mưa đá
Mưa lòng người. Lá rụng lao đao

Hỏi vì sao ta lại mất nhau
Thăm cố quận phương trời xa tít
Xa quê nhà, cách trở phải vì mưa??

Lúa 9
09 April 08


&-&

Giấc Ngủ Tháng Tư

Có giấc ngủ nào giữa bài Thơ mà yên tĩnh
Sóng dậy trong Hồn, gõ nhịp nối trăm năm
Cơn mưa tháng Tư như rả rích âm thầm
Vọng tưởng mãi nơi những bàn chân hoang loạn

Dẫu ngoài kia, lập Xuân trong nhạt nắng
Tuyết bỗng còn rơi vào một sáng rất bình an
Trời & Đất, Thần & Dân chung hơi thở thật lành
Ngỡ tất cả đã là câu ca chùng nhịp điệu

Khi trở giấc lòng ta nghe tiếng MẸ
Gọi CON về nhìn tức tởi những dòng sông
Mùa lũ trôi qua chưa thấm ướt cánh đồng
Không thể mọc một nhành cây sự sống

Đất hoang vu, Đời hoang vu ước vọng
Thời gian nào tính được tuổi buồn đau
Năm tháng không đi cứ trở lại nhiệm mầu
Từng giây phút theo những hình hài ly biệt

Ta không thể cúi đầu nơi tâm thức
Tự ru mình bài hạnh phúc đơn sơ
Xoa dịu trần gian những thống khổ khổng lồ
Khi nhân loại không tự mình tỉnh thức

Nhìn hạt mưa sáng này trên lá mục
Người có tìm thấy bóng dáng một lần xưa
Lối cũ ngày mưa đâu cách trở bởi vì mưa
Vì hạn hán nơi lòng người căm lạnh...!?

Paris, 09 Avril 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#104 Posted : Sunday, April 13, 2008 12:14:54 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Cơn Mưa Cuối Trang Đời

Mưa rơi cho ngày trôi
Giăng kín nỗi chia ly
Cơn mưa sao vội chi
Cho úa nát mắt môi

Mưa rơi đong đầy vơi
Cơn nhớ bỗng chao đưa
Tôi đưa em bàn tay
Trong không trắng vu vơ

Mưa rơi ướt lòng nhau
Xa xót phút đi xa
Mưa rơi theo hạt mau
Vương đẫm vết thương đau

Mưa rơi trong hồn tôi
Em đâu biết mưa rơi
Mưa bao tháng ngày qua
Cho quen nét dỗi hờn

Mưa rơi trong bàn tay
Tôi hứng chút mưa bay
Như sương qua màn đêm
Dâng hiến lúc mê say

Mưa rơi tôi tặng em
Cho vơi nỗi đắng cay
Mưa rơi tôi tặng tôi
Cơn mưa cuối trang đời!?

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#105 Posted : Friday, April 18, 2008 4:38:55 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Cho Tên Một Mùa Thu

Hỡi chiếc lá vàng giữa chiều Thu đơn lẻ
Bay trong mưa buồn chất ngất nhịp hồn thơ
Rớt xuống tay thơ làm con chữ nhạt nhòa
Lệ của trời đất hóa tình ca ru lá ngủ

Xin ở lại vùng thời gian hiện hữu
Cùng mùa Thu lay động tiếng con tim
Đánh thức nhân gian mộng mị im lìm
Làm mềm mại bàn tay khi chạm mặt

Tháng năm trở về là rất thật
Sống một ngày trọn nghĩa trăm năm
Sóng biển dâng khúc nhạc thăng trầm
Trên cánh lá hồn Thu bất tận

Gió bật rung dây đàn ngân
Mây chao đảo giữa ngàn mây
Âm thanh mùa Thu vơi đầy
Khiến lòng lữ khách như say

Giây phút lìa khỏi cây
Lá lắt lay đắng cay
In trong nắng hanh gầy
Nên màu thơ thanh tao

Thu hờn dỗi lá xanh xao
Tri âm thơ&nhạc lao đao đoạn trường
Tình vương muôn thuở còn thương
Sắc hương một thoáng vô thường là đâu...!?

Paris, 18 Avril 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#106 Posted : Friday, April 18, 2008 9:40:31 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Thảm Họa Cuộc Đời


Năm cũ qua đi, năm mới tới
Thấy phận con người thật nhỏ nhoi
Nghe đấy thiên tai, nhìn dịch bệnh...
Cuộc sống trên đầu sợi tóc treo !

Bỗng dưng phút chốc từ đâu đến
Con "sóng thần " nhào lộn một trời
Làng mạc, phố phường... trôi ra biển
Con người nhỏ bé đáng chi đâu?!

Khi không, thế giới này điên đảo
Trăm nghìn nhân mạng bị cuốn trôi
Thảm họa lâu rồi chưa từng thấy
Chỉ mới nghe trong sách vở nào.

Thẫn thờ người sống nhìn kẻ chết
Nhức nhối, đớn đau một cõi lòng!
Mai ngày kẻ sống, còn như sống
Hay mãi kinh hoàng thảm hoạ kia?

Bởi vậy cho nên ta mới nghĩ:
Còn sống phút nào hãy Đẹp hơn
Cho đời còn chút hương nhụy đượm
Cho sắc cỏ hoa mãi thắm tươi.

Cho muôn cây lá luôn xanh tốt,
Chim còn ca hót mỗi sớm mai,
Cho ai một chút tình thương mến
Cho đời một biển những ái êm…

Ta hỏi: ngày mai, Ta biết không
Biết sẽ về đâu kiếp đời này
Một ngày có phải xa kiếp sống
Được nhẹ như ai giấc nghủ dài !

Paris, 27/12/ 2004
Việt Hoài Phương

(Sóng Thần, cuối năm 2004 ... Người chết thì đã chết rồi? kẻ được sống và còn phải sống thì vẫn cứ phải được sống tốt hơn?)

viethoaiphuong
#107 Posted : Monday, April 21, 2008 7:37:04 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Nụ Hôn Nắng Gió

Chiều cuối Thu, Paris thành nỗi nhớ
Đi bên em gió lướt nhẹ môi thơ
Nắng dịu êm vàng chảy xuống vai mềm
Cả vũ trụ nghiêng về em tình mến

Nước sông Seine xanh xao mơ huyền thoại
Sóng hồn nhiên đưa đẩy lũ hải âu
Tiếng mùa Thu lay động mộng hải hồ
Lời em nói ru hồn ngơ ngây dại

Giữa mênh mông tôi thấy mùi hương lạ
Từ loài hoa chưa từng biết ẩn danh
Ngát ngao dâng dư vị đắng gọi mời
Giòng sông hát đôi tim côi gõ nhịp

Em ơi em mặt trời đang xế bóng
Rọi vào ta hai đứa trẻ lông bông
Ý tưởng ngông thơ-nhạc hóa bềnh bồng
Chân ngơ ngác trôi trên hè loang tưởng

Thu sẽ đem tình của ta vào niên kỷ
Đời vô vi sẽ nhắc lại ngàn sau
Triết lý, suy tư, ý nghĩ, ngôn từ
Và hơn cả: gì gọi là tình kỹ-lữ

Nhưng ngay đây mượn màu vương nắng gió
Đặt lên em môi hôn thoảng hương say
Trả cho em những ý nhị cuộc đời
Thì thào khẽ:
Tình nhân ơi, xin hãy nhận lấy từ tôi
Rất thật:
Âm-Thanh Sự-Sống
Sắc-Hồn Phiêu-Linh ./.

Paris, 13/12/2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#108 Posted : Wednesday, April 23, 2008 1:29:02 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Tình Yêu Người Thi Sỹ

Tình yêu người thi sỹ
mềm
như cánh thiên di
chao giữa trời
vô định
suốt một đời
hoang vu

Ai bảo gió mùa thu
vương
trên cành tơ liễu
rung đưa
làn tóc
mảnh
rối bước
hồn thi nhân

Tình là thoáng miên man
trôi
lạc
miền tiềm thức
trái tim
dưng rạo rực
hát ngàn lời
dại
khôn

Tỉnh
say
sầu
khổ
rỉ rên
Bừng trong đêm tối ngọn đèn Thần-Thơ
Cho ta bật giấc mộng hờ
Nhấc chân phiêu lãng bay vào cung mê./.

Paris, 16/11/2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#109 Posted : Thursday, April 24, 2008 9:47:14 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Những lời bình yên đã cũ ...!?


Cơn MƯA đầu mùa bao giờ cũng thế đó
Chuyên chở từ thật xa xôi đến cho ĐỜI những mát lành lạ lắm
Khoác lên không gian chiếc áo mới toanh màu thiên thanh
Mắt lệ thật trong thay nhau rơi giọt từng giọt tay đan nhanh
Bụi bặm trần gian trôi xuôi vào dĩ vãng
Để đi qua và đi qua
Một khoảng cách thật gần
Hay thật xa
Hai giọt nước nối bắt nhau
Chỉ nơi điểm giữa hai lần rơi cho tới một lần va chạm
Âm thanh nào được ghi dấu lại ở khoảnh khắc vỡ tan ra
Đó là giao điểm một quá khứ = một hiện tại = một tương lai
Hành động trong nghĩa cử động qua tiếng động
Không (!?) như, Không (?!)
Tất thảy hư không (!!)
Nhưng để trở về là Có (??)

Hạt MƯA đầu tiên của Cơn MƯA đầu tiên của một Mùa MƯA mới nhất
Chuyên chở từ thật gần nơi trái tim ta
Chuyến viễn du về xa xăm
Đem trao tăng cho NGƯỜI vô vàn là thương mến
Trãi lên thời gian mềm lụa là cung hiến
Phát ban những tốt lành và đặt vào tận lòng bàn tay đời niềm hạnh nguyện
Chia rất đều cho tất cả, vẫn dư thừa
Để Cuối Cùng của tất cả mọi Cuối Cùng đoạn vắng
Làm HẠT MƯA ĐỜI ta đi vào lòng đất thật bình an
Còn gởi lại đây
Cũng những lời bình yên đã cũ
Nhưng luôn luôn cần với mỗi tâm hồn và mỗi trái tim.

Paris, sáng 24 Avril 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

PS
Có một điểu chắc chắn cũng khó có thể đổi thay : Khi ta còn nghĩ tới và nhắc nhớ tới một ai đó (?) không thể nào người kia lại thờ ơ hay vội vã quên đi ta=kỷ niệm, nơi thẳm sâu của tiềm thức vơi đầy...!?
Giữa những khoảng lặng (!) thật lặng của tâm hồn (!!) luôn là điều thật nhất của sự sống (!!!)
Hạnh phúc là như lúc này đây, còn có giác quan với ĐỜI và với NGƯỜI
Cảm nhận và chia sẻ, cùng khổ đau sau những suy tư vây quanh MƯA
Hạt mưa Đất&Trời một thuở, một buổi sớm mai hay một khắc thu phai
?! .. !?

(for HK)


viethoaiphuong
#110 Posted : Sunday, April 27, 2008 1:37:25 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Dòng Nước Mắt Của Em

Em bé Việt Nam ơi
dòng lệ xưa rơi xuống
đất đã gieo thành luống
biển đã đầy mêng mang

bao năm tháng lang thang
lạc vào trong cõi vắng
ẩn chìm trong lằng lặng
liếm láp lòng đau thương

chiều qua gió đưa vương
về nơi tôi giấc lạ
như thắp bừng nắng Hạ
con mắt Đời long lanh

ngàn hạt sáng trong xanh
chảy quanh tôi muôn lối
xóa tan đi bóng tối
rọi những lời dối gian

xin phép lạ Người ban
cho em tôi ngưng lệ
giọt lệ buồn thế hệ
tủi hờn giòng Lạc Long

đời một kiếp long đong
sẽ qua đi mau lắm
mà những dòng lệ thắm
sẽ sói mòn tâm linh

làm tắt ngấm bình minh
khi em tôi thức giấc
lạnh buốt làn gió bấc
đâm thịt da, linh hồn

mong tất cả lời buồn
trên đôi vai Đất Nước
cho một lần nguyện ước
thứ tha lầm lỗi xưa

xin Trời đổ cơn mưa
xuống đồng quê hạn hán
cho mùa thương nhân bản
bắt đầu từ hôm nay!

Paris, 10/3/2006
Việt Hoài Phương

(suy tư khi đọc bài thơ "Em Bé Và Những Viên Sỏi" - Trần Trung Đạo)

viethoaiphuong
#111 Posted : Monday, May 5, 2008 8:49:18 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


l'été blanc

parmi les temps que j'aime
il y a l'été blanc
c'est ainsi que j'appelle le mois de Mai
parmi le fleurs que j'aime
il y a le muguet
tel des petites clochettes
parmi les poèmes que j'aime
il y a les paroles de la vie
celles qui nous sont guidées par Dieu
parmi les prénoms que j'aime
il y a le tien
caché derriere une nuage prénommé Mauve

Paris, 5 Mai 2008
ThyThy_HoangThyMaiThao

&-&

Mùa Hạ Trắng

giữa những khoảng thời gian tôi ưa thích
có một mùa Hạ Trắng
đó chính là tên gọi, tôi gởi vào tháng 5

giữa những loài hoa tôi ưa thích
có tên đóa muguet
như những tháp chuông nho nhỏ

giữa những bài thơ tôi yêu thích
có lời ca về sự sống
Thượng Đế rọi soi cho loài người

giữa những dòng họ tên tôi thương mến
có bóng hình riêng em
giấu đằng sau một áng mây được mang tên là Mauve

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#112 Posted : Tuesday, May 6, 2008 6:36:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bài Ca Dâng Hiến

Làm hiện hữu lãng quên
Ta lại ngồi đây nhìn đêm rơi chậm trễ
Lặng lẽ ngắm em trong giấc ngủ vỗ về
Tập hát riêng ta trọn bài ca dâng hiến
Em có nhìn qua mộng ngã đường mê

Rời nhân loại quên tên
Lòng ta lại dâng thành con sóng lớn
Đổ về nơi có biển rộng vô bờ
Ôm ấp mãi mảnh thuyền say bão tố
Tìm gọi hồn thiêng cho thân xác phải quay về

Từ trong mộng mị mỏi mềm
Em sẽ bảo : trời nơi kia hư-hão
Gió nơi kia : ảo ảnh quá hình hài
Đường muôn lối : em quắt quay ái ngại
Nước chảy qua cầu : làm rẽ lối bóng mây bay

Hết những dòng thơ ngây
Đã bớt chút sóng trong lòng và hiền hoà trở lại
Ta chợt hiểu giữa bể đời nhiều bi luỵ
Người say thơ hay thơ hoá kiếp thay để say người ??
Cho trái trên cành đang chín cũng phải trở lại xanh xao...!!!

Paris, 22/12/2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#113 Posted : Tuesday, May 6, 2008 9:48:46 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Gió từ nơi Mẹ!

Gió từ nơi Mẹ
Vỗ về ôm con
Như ngày thơ bé
Khắc bền như son

Mẹ ơi! Mẹ ơi!!
Giờ chiều xế bóng
Con trông con ngóng
Mẹ hiền thảnh thơi

Như nước ra khơi
Lại quay về cội
Hôm nay con vội
Gởi dòng thương yêu

Lễ Mẹ sẽ vui
Ngày vui dài mãi
Còn bao khổ ải
Mẹ nhường con mang

Làm gió lang thang
Con đem trải rãi
Tình thương Mẹ dạy
Cho đời mênh mang !

Paris, 14/05/2006
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#114 Posted : Wednesday, May 7, 2008 9:27:37 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Giật Mình

Đêm qua lối vắng tôi về
Em ngồi tựa cửa, trăng thề ngẩn ngơ
Giật mình đánh mất tuổi thơ
Ngậm ngùi sương rụng trắng bờ tóc xanh !

Bạch Loan


&-&

Theo Gió Mây Bay

Tóc xanh theo gió bay về
Qua miền bão cát tứ bề xót xa
Trắng chiều thơ khóc nhớ nhà
Người ơi có thấu nỗi đau nghìn trùng

Bời bời lòng dạ khiêm cung
Bái câu non nước, ý cùng thánh nhân
Mong ngày đất Mẹ thanh tân
Tình quê trả trọn, duyên lành sánh vai

Tặng người lục bát sớm mai
Trăng thề còn tỏ khoan thai điệu hò
Ví rằng dâu bể sóng to
Thuyền mây chở nặng ngàn tơ ngang trời

Paris, 8 Mai 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#115 Posted : Wednesday, May 7, 2008 9:54:11 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


ĐƯỜNG VỀ

(Kính tặng hương hồn mẹ của NK)

Đường về chiều này sao đơn chiếc
Nghe gió quanh đây réo gọi hồn
Lòng mềm bỗng nghẹn lên buốt nhói:
Mẹ đã về nơi cõi vĩnh hằng!

Lệ buồn chảy cho tim con nát
Biết nói chi, với ai bây giờ
Sao đời lại xẻ chia đôi chốn
Hôm qua mẹ ngóng đợi chờ con???

Giờ đành mộng thôi trong tiếc nuối
Con nói với con- hãy dằn lòng
Tiếc thương mẹ hiền con xin nhớ
Ôn kín bao câu mẹ ru hời:

"Dòng đời đẩy đưa qua muôn bến
Hãy nhớ nghe con chớ nao lòng
Niềm tim son sắt nơi máu nóng
Nòi giống Lạc Hồng nhớ đừng quên

Ngàn lần mẹ mong cho con lớn
Tâm trí thông khơi ý dãi bày
Lòng người, tình người nên trân quí
Chớ có vô tâm nhìn đớn đau

Làm người hẳn đâu nơi chữ nghĩa
Hãy ráng nghiêng tai nghe nỗi đời
Trầm luân, uất ức- người hèn yếu
Nơi ấy cho con ánh rạng ngời…"

Mẹ hiền ngày mai yên suối vắng
Con sẽ đem thân hiến cho đời
Đem bao lý lẽ Người dạy dỗ
Viết tiếp trang thơ khác ý thường

Mộng trời Việt Nam mai sáng láng
Thay kiếp tha hương triệu con người
Cùng người nơi quê được đổi mới
Hai chữ "thương yêu" con nguyện cầu!

Paris, 15/03/2006
Việt Hoài Phương

tocnguyet
#116 Posted : Wednesday, May 7, 2008 10:23:55 PM(UTC)
tocnguyet

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 123
Points: 15

Thanks: 3 times
Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

Cho Một Lần Em Trở Về
Hoàng Thy Mai Thảo


Em về lại hôm nay, sau bao nhiêu ngày rồi nhỉ? Ta đã chẳng còn muốn đong đếm thời gian trôi...

Để mặc Em yên... ta cũng muốn tĩnh yên sau những gì là bão tố. Cơn bão lòng ta luôn chẳng hiểu đến từ đâu và rồi sẽ đi về đâu...Giữa bộn bề của cuộc sống thường và cuộc sống thi-thơ đã có sắc màu của hư-hão đâu đó. Ta là kẻ cũng rất ngay thẳng với chính mình và với tất cả mọi người nên ta không tìm cách nói dối.Vì ta biết khi mình nói ra điều này không thiếu người đang đợi để chụp cho mình cái mũ "khùng điên" hay chi chi nữa cũng nên?! Mà có sao đâu, ai nói gì thì nói, ta vẫn là ta với tất cả những gì mà ta có và ta tự hiểu, tự biết. Như mọi lần ta vẫn khẳng định: Sự việc chính không ở câu nói hay cách nói, mà ở bản chất của sự việc, vấn đề ta đang nhắc tới?!

Em, một trong những hồn thơ của ta, Em có biết ta đã trải qua những giờ phút khó khăn đến mức nào không? Hẳn là có không nhiều thì ít, bởi đọc những gì Em viết đó! Như ta vẫn nói với bạn bè thi-thơ: "đằng sau con chữ là những linh hồn không thể nói dối một khi đã là Thơ!"? Phải, ta đã run rảy như chiếc lá sắp rụng khỏi cành và biết trước rồi cái sự lìa đời của mình…


Sợ hãi!!

Không thể nói là ta không sợ hãi trước cái chết khi mà ta đang muốn sống? Hay cả khi ta đang không muốn sống thật sự, như khi ta nghe chính những người thoát nạn sau khi tự tử hụt (còn những người đã thành công trong ý đố này thì đâu có kịp nói gì cho ta biết họ có sợ hay không? Bởi chỉ có trước khi biết mình chết họ dám nói thật nhất của mọi sự thật?). Và bây giờ khi sắp được sống lại và đang sống lại... cũng làm ta có cái cảm giác sợ hãi ấy, thật lạ lùng!?

Bao giờ cũng thế, một lần Em ra đi là một lần ta không thể nghĩ mình có thể tồn tại nếu Em không trở về.

Vì sự ra đi của Em mang đi hết ánh sáng... cho ta nhìn thấy vạn vật xung quanh còn tươi tốt, đẹp đẽ.

Vì sự ra đi cả Em mang đi hết âm hưởng... cho ta nghe thấy tiếng ngân nga của tâm hồn những con người đang ở quanh tai (dù xa xôi hay gần gũi).

Vì sự ra đi của Em mang đi hết những ngôn từ... cho Thơ của ta thành hàng lối hay vần điệu mong manh... như nó phải là vậy mới được gọi là Thơ.

Em ra đi ta trống trải như dòng sông không có sóng dập dờn, không có mùa thủy triều lên xuống... cho thơ mộng mỗi trưa hè oi bức.

Em ra đi như trước đại dương bao la không có sóng bạc đầu gầm gào... cho dòng thơ bốc lửa trên nước, bên những cánh Hải Âu chao liệng gọi tình yêu của lứa tuổi hai mươi.

Em ra đi trời cao không còn gió... để thổi những đám mây trắng trôi hừng hờ, hay bay mê mải về phương mà người Thơ mong đợi.

Em ra đi đất dầy không còn một tấc... cho ta đào huyệt mộ để chôn ta, khi nàng-thơ đã mất nguồn khải-thị lời yêu thương, lời ngọt ngào say đắm.

Ta tự ép xác-hồn ta vào những nhành thơ khô héo để đợi chờ ngày Em trở lai.

Rồi Em về bất thình lình, ta không kịp tỉnh giấc chiêm bao, nơi cuối con đuờng Thơ là Em đứng đó như một bóng thiên-thần lung linh trong hào quang rực rỡ!

Nhưng ta sợ làm sao! Thay vì đến gần để sờ cho đúng là da thịt của Em, người ta mong, ta đợi... vậy mà lần này ta muốn lẩn trốn Em.

Em có hiểu vì sao hỡi thiên-thần mộng ảo của thơ ta???

Ta là vậy tự bao giờ? Chính ta cũng không muốn biết nữa!?

*13h45 -09/05/2006



Lặng Lẽ!!!

Ta lặng lẽ...
Nhìn!!
Lặng lẽ...
Hiểu!!
Lặng lẽ...
Nghe!!

Rời lặng yên
Trong lòng ta
Sóng cuộn...
Mảnh hồn hoang
Tơi tả!
Vụn!!
Giữa bóng Em về!!!

Ta muốn gió chiều nay
Cuốn ta ra biển rộng
Sóng là Em
Hãy nghiền nát
Tấm thân mềm...
Để ta tan
Một lần cho trọn vẹn
Rồi chìm vào
Dòng xoáy
Mắt bão giông.

Đời vĩnh viễn qua đi
Những
Buồn!
Đau!
Khổ lụy!

Ta đã rã rời!!
Mỏi mệt!!
Với
Tháng...
Năm...


Nhắc chi Em
Nhắc chi biển... vợi vời..
Nhắc chi gió..
Nhắc chi mây..
Nhắc chi niềm nhung nhớ..
Nhạc cung trầm..

Màu hoa ấy ta thương!!!

Mặt đất dưới chân ta
Đang rung chuyển
Ngọt ngào!
Ngọn cỏ
Lao xao!!
Ôi! Nỗi nhớ!!!
Có vô biên?!


11h15 - 09/05/2006
*ngọn cỏ buồn... khe khẽ hát tên ai...Em- nàng thơ!


http://tetet.net/tt/viewtopic1.php?p=23545



Chị Việt Hoài Phương ơi! Hôm nay NT mới rảnh đến thăm chị và bắt gặp một bài thơ hay quá, chị à!
"Mặt đất dưới chân ta
Đang rung chuyển
Ngọt ngào!
Ngọn cỏ
Lao xao!!
Ôi! Nỗi nhớ!!!
Có vô biên?"

Còn ngôn từ nào để diễn đạt nữa đâu! NT chúc chị vui và sáng tác đều, hay.
Ngọc Tuyết
viethoaiphuong
#117 Posted : Thursday, May 8, 2008 11:43:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:Gởi bởi tocnguyet

quote:Gởi bởi viethoaiphuong

Cho Một Lần Em Trở Về
Hoàng Thy Mai Thảo
...
...
11h15 - 09/05/2006

*ngọn cỏ buồn... khe khẽ hát tên ai...Em, nàng thơ! [/font=Times New Roman]



Chị Việt Hoài Phương ơi! Hôm nay NT mới rảnh đến thăm chị và bắt gặp một bài thơ hay quá, chị à!
"Mặt đất dưới chân ta
Đang rung chuyển
Ngọt ngào!
Ngọn cỏ
Lao xao!!
Ôi! Nỗi nhớ!!!
Có vô biên?"

Còn ngôn từ nào để diễn đạt nữa đâu! NT chúc chị vui và sáng tác đều, hay.
Ngọc Tuyết


Xin chào Ngọc Tuyết nhỉ,
Không hiểu sao từ bữa thấy chị PC giới thiệu một người mới toanh, VHP nhìn toàn ra là Tóc Nguyệt mới kỳ lạ chứ? như giờ này vào đây trả lời NT thì cũng vẫn phải nhìn kỹ lại xem Ngọc trước Tuyết hay Tuyết trước Ngọc?
ah, NT "bắt" ngay mấy câu kết thúc của bài "lặng lẽ" này à? thế thì VHP sẽ nói : "khen cho con mắt thơ rất tinh đời thơ " nhỉ?
VHP vẫn theo dõi trang thơ của NT đếu lắm đó, nên nếu NT nói như trên thì VHP hoàn toàn cho là nói thật = vì đâu đó có những bài thơ thể tự do của NT cũng có nét sóng gió dữ dội và những khắc khoải...!?
Cám ơn NT nhiều nha?
Bài lặng lẽ đã được phổ nhạc , để hôm nào VHP post lên cho NT nghe thử xem sao nhỉ? ( nhưng không hiểu sao nhạc sĩ làm nhạc cho bài này lại bỏ đi đoạn cuối này? và VHP không mấy chịu như vậy, nhưng biết n/s có lý do của n/s? Nên mỗi khi post bản nhạc đó là VHP bắt buộc post liền ngay dưới bài thơ nguyên bản !
Chúc NT vui vẻ và an lành với cõi ảo nha
thân mến,
VHP


viethoaiphuong
#118 Posted : Friday, May 9, 2008 7:00:07 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




Prettiest Mom

Before I was a Mom
I never tripped over toys or forgot words to a lullaby.
I didn't worry whether or not my plants were poisonous.
I never thought about immunizations.
Before I was a Mom -
I had never been puked on.
Pooped on.
Chewed on.
Peed on.
I had complete control of my mind and my thoughts.
I slept all night.
Before I was a Mom
I never held down a screaming child so doctors could do tests.
Or give shots.
I never looked into teary eyes and cried.
I never got gloriously happy over a simple grin.
I never sat up late hours at night watching a baby sleep.
Before I was a Mom
I never held a sleeping baby just because I didn't want to put him down.
I never felt my heart break into a million pieces when I couldn't stop the hurt.
I never knew that something so small could affect my life so much.
I never knew that I could love someone so much.
I never knew I would love being a Mom.
Before I was a Mom -
I didn't know the feeling of having my heart outside my body.
I didn't know how special it could feel to feed a hungry baby.
I didn't know that bond between a mother and her child.
I didn't know that something so small could make me feel so important and happy.
Before I was a Mom -
I had never gotten up in the middle of the night every 10 minutes to make sure all was okay.
I had never known the warmth, the joy, the love, the heartache,
the wonderment or the satisfaction of being a Mom.
I didn't know I was capable of feeling so much, before I was a Mom.
Send this to someone who you think is a special Mom.
I just did!

Dã Quỳ





La plus belle des Maman

Avant que je ne sois une Maman
Je ne marchais jamais sur des jouets ou n'oubliais des paroles d'une comptine
Je ne m'inquiétais jamais de savoir si mes plantes étaient vénéneuses ou non
Je ne réfléchissais jamais à l'immunisation
Avant que je ne sois une Maman
On ne m'avait jamais vomi dessus, fait caca dessus, mordue, fait pipi dessus
J'avais le contrôle complet de mon esprit et de mes pensées
Je dormais toute la nuit
Avant que je ne sois une Maman
Je n'ai jamais porté d'enfant qui pleurait pour que les docteurs puissent faire des tests
ou des piqûres
Je ne me suis jamais mise à pleurer à la vue d'yeux pleurants
Je n'ai jamais été comblée de joie juste face à un sourire
Je ne me suis jamais assise tard, des heures entières la nuit pour simplement regarder un enfant dormir
Avant que je ne sois une Maman
Je ne tenais jamais de bébé endormi dans mes bras parce que j'avais peur de le faire tomber
Je n'ai jamais senti mon coeur se briser en millions de pièces quand je ne pouvais empêcher la douleur de se produire
Je ne savais pas que quelque chose de si minuscule pouvait autant changer ma vie
Je ne savais pas que je pouvais aimer un être vivant autant
Je ne savais pas que j'aimerais être une Maman
Avant que je ne sois une Maman
Je ne connaissais pas la sensation d'avoir un coeur hors de mon corps
Je ne savais pas à quel point cela pouvait être spécial de nourrir un bébé affamé
Je ne savais pas que quelque chose de si minuscule pouvait me rendre si importante et heureuse
Avant que je ne sois une Maman
Je ne m'étais jamais réveillée en plein milieu de la nuit, toutes les 10 minutes, pour vérifier que tout allait bien
Je n'avais jamais connu la chaleur, la joie, l'amour, la douleur, l'émerveillement ou la satisfaction d'être une mère
Je ne savais pas que j'étais capable de ressentir autant de choses, avant que je sois une Maman

Envoyez ça à ceux que vous pensez être une Maman spéciale.

8 Mai 2008
Alexandra Vo PA dịch sang Pháp văn
(tặng chị Dã Quỳ và mẹ HP)


tocnguyet
#119 Posted : Friday, May 9, 2008 6:53:39 PM(UTC)
tocnguyet

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 123
Points: 15

Thanks: 3 times
Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)

[green]Xin chào Ngọc Tuyết nhỉ,
Không hiểu sao từ bữa thấy chị PC giới thiệu một người mới toanh, VHP nhìn toàn ra là Tóc Nguyệt mới kỳ lạ chứ? như giờ này vào đây trả lời NT thì cũng vẫn phải nhìn kỹ lại xem Ngọc trước Tuyết hay Tuyết trước Ngọc?
ah, NT "bắt" ngay mấy câu kết thúc của bài "lặng lẽ" này à? thế thì VHP sẽ nói : "khen cho con mắt thơ rất tinh đời thơ " nhỉ?
VHP vẫn theo dõi trang thơ của NT đếu lắm đó, nên nếu NT nói như trên thì VHP hoàn toàn cho là nói thật = vì đâu đó có những bài thơ thể tự do của NT cũng có nét sóng gió dữ dội và những khắc khoải...!?
Cám ơn NT nhiều nha?
Bài lặng lẽ đã được phổ nhạc , để hôm nào VHP post lên cho NT nghe thử xem sao nhỉ? ( nhưng không hiểu sao nhạc sĩ làm nhạc cho bài này lại bỏ đi đoạn cuối này? và VHP không mấy chịu như vậy, nhưng biết n/s có lý do của n/s? Nên mỗi khi post bản nhạc đó là VHP bắt buộc post liền ngay dưới bài thơ nguyên bản !
Chúc NT vui vẻ và an lành với cõi ảo nha
thân mến,
VHP
Rose

[/quote]

Chị VHP
Hihihi... chị nhìn đâu cũng thấy Tóc Nguyệt - Tuyết Ngọc nhưng thực sự là Ngọc trước Tuyết sau chị à!
NT thích bài thơ này lắm, hôm này chị nhớ post ca khúc nay lên cho em nghe với nhé! Ủa! Đoạn cuối cùng là đoạn xúc tích nhất của bài thơ mà tại sao lại bỏ đi, tiếc vậy chị. Nhớ nhé cho NT được nghe. Chúc chi vui và an lạc.
Thân
NT
viethoaiphuong
#120 Posted : Saturday, May 10, 2008 12:05:18 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Cho Con Về Gặp Mẹ

Cho con về gặp mẹ
Chiều này trong nắng hanh
Để tình thương mưa-nắng
Hắt xuống giòng mong manh

Con xin nối lòng kênh
Của nhịp cầu xa vắng
Bớt đi sợi tóc trắng
Trên đầu hai mẹ con

Cơn gió ở đầu non
Theo nhau về cuối bến
Chở ắp dòng thương mến
Suốt cuộc đời con mang

Trong nỗi nhớ đổ loang
Bầu sữa xưa chiu chắt
Mẹ dành con trong vắt
Quên nhọc nhằn lo toan

Mộng làm chút hân hoan
Cho mẹ cha ngày cuối
Con dệt vần đắm đuối
Bên kiếp người lãng du

Mẹ ơi những ngày thu
Khi rã rời trước sóng
Con lặng thầm trông ngóng
Bóng con đường mẹ đi

Ở nơi đó bẻ ghi
Lòng con về thơ trẻ
Nương bến bờ mát mẻ
Tình mẹ làn nước dâng

Tàu con sẽ nhẹ tâng
Chạy qua vùng bão táp
Trôi về miền ấm áp
Xóa dòng đời hoang vu

Còn đây tiếng mẹ ru
Như những ngày xưa ấy
Lòng con ngân chậm rãi
Những câu hò mênh mang

Xin hạt nắng chạy ngang
Trời Đông-Tây hai ngả
Mang nỗi niềm thi-nhã
Nhớ mẹ hiền nguôi ngoai

Paris, 25/04/2006
Viêt Hoài Phương

Users browsing this topic
Guest (2)
31 Pages«<45678>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.