Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<34567>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#81 Posted : Saturday, March 8, 2008 2:24:34 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Nhân-Ảnh Tìm Về


Tình Về

Tình về, bước nhẹ như sương khói
Mà tím hồn ta một góc chiều
Tình về, hơi thở mềm nóng hổi
Đốt cháy lòng ta trong nghĩa yêu

Và ta đã chẳng là ta nữa
Để gió hân hoan, nắng thắp màu
Ta quỳ dâng cả con tim, hứa
Sẽ chẳng bao giờ thay đổi đâu

Tình về, ta thấy ta sống lại
Một kiếp nào xưa ta đã quên
Người vốn cùng ta từ kiếp ấy
Gieo mầm dấu ái, cấy tơ duyên

Ta vốn chẳng tin vào huyền thoại
Sao giờ ngớ ngẩn hỏi thầm ta
Người ở chiêm bao, người mới tới
Hay người từ cổ tích bước ra

Ta muốn kéo tay người giữ lại
Sợ rằng nhân ảnh ấy tan đi
Người hãy nhìn mắt ta để thấy
Tròng trành bóng dáng một tình si

Cám ơn người đã vì ta đến
Một lần, một phút, một ... trăm năm
Ta xiết đôi bờ vai định mệnh
Cho người đừng thoáng chốc xa xăm...

07-03-2008
Trần Tường Vi


& - &

Lời "Nhân-Ảnh"

Từ một góc trời rất xa xăm
Ta đến bên em phút dại khờ
Khóc cùng nhân-thế câu lỡ dở
Hát đứt hơi mình, đoạn tơ vương

Gió bước đi về cõi khói sương
Mây có theo không, cuối dặm trường
Không gian lặng vắng màu hoang-tưởng
Thời gian không tắt, cũng không phai

Xin chớ hứa gì chuyện mốt mai
Trăm năm ấy cũng thể mưa ngàn
Rớt xuống gian-trần in bóng nhạn
Thấp thoáng nửa vòng kiếp thiên di

Hãy làm nhân ảnh mối tình si
Ngào ngạt hương thi khúc nghê thường
Ngàn năm sau nữa còn hơi hướng
Đôi trái tim đời mãi đắm say

Sắp hàng con chữ dưới mưa bay
Gửi gắm vào đây giọt ngắn dài
Tạ ơn giấc mộng chiều nắng tãi
Người đến gieo vần chốn mơ tôi !

Paris, 12h45 le 07/03/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


(riêng tặng Tường Vi-Thảo Trần)
viethoaiphuong
#82 Posted : Monday, March 10, 2008 12:20:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bài Thơ Em Vẫn Viết

Anh!!
Có bao giờ
Anh đọc
Những vần thơ
Em vẫn còn đang viết
...Theo chiều dài
...của tháng
...cùng năm
Và chiều sâu
...của không gian
...vô tận!
Về cuộc đời
Loài người
Loài thú
Loài cây
Trên mặt đất
...cằn khô
Hay đôi khi
...tươi mát

Đây quanh ta
Là sự-sống
...với tất cả các sắc màu
Buồn!
Vui!
Đau khổ!
Lụy phiền!
Sướng sung!

Không quên lẫn những giận hờn
Riêng Anh!!

Ngọn cỏ trên đồi
Biết muộn phiền không nhỉ??

Em!!
Chiều nay
..nghe
..nghe

...Bã vã!!
...Trước gió mềm
...Chút ánh nắng trắng xanh
...Tạt xuống từ mảnh trời

Kìa mùa Thu sao đã tới?!

Paris, 18/09/2006
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#83 Posted : Wednesday, March 12, 2008 9:46:07 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Vĩnh Cửu !!!

Có giây phút đã trở thành Vĩnh Cửu
Không còn Em và cũng chẳng còn tôi
Chỉ còn đây cái cảm giác tuỵệt vời
Tình Yêu đó lại trở về hiển hiện

Bàn tay Em trong tay tôi mầu nhiệm
Truyền cho nhau tất tận những dư hương
Của yêu thương chất ngất, gọi - "Vô Thường"!
Cho tôi biết ánh hào quang hư-thực

Giữa không gian của Đất-Trời vô cực
Tôi tự mình rơi lọt gữa đời Em
Trong mong manh, diệu vợi đến yếu mềm
Nhìn vạn vật ra chung màu huyền hoặc

Ôi! Tất cả đã trở thành dòng mạch
Suối ngàn trong cho Sự Sống Hồi Sinh
Chắp cánh bay vào giữa cõi yên bình
Tôi bỗng hiểu Tình Yêu, Em đơn giản

Chính nơi đây, dưới mặt trời tỏa rạng
Giữa muôn người đang hiện-hữu quanh ta
Sự sống vương những dây dợ ngọt ngào
Thiên-Đường đó, đâu phải chi ảo vọng

Em cho tôi một hoàng hôn thơ mộng
Nửa hồn thơ bỗng gặp lại nửa mơ
Con tim côi run rảy đập loạn hồi
Rồi tất cả hòa tan trong đồng loại

Em yêu tôi, biến tôi không ngần ngại
Tặng lại Đời tất tận những niềm yêu
Nên thi-thơ hội tụ trọn yêu chiều
Xin gởi lại Tình Yêu này cho nhân-thế

Khắc tên Em phút giây kia Vĩnh Cửu
Khắc tên mình bên cạnh mỗi bài thơ
Khắc nên mơ đày đọa mối tình hờ
Là sự thật tôi hôm này lên tiếng!!

Paris, 27/06/2006
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo


Riêng tặng Ora, linh hồn bản Nhạc-Thơ : "Chiều Paris, Em Chợt Đến"
Em, nàng-thơ!


(Thi tập LỜI NĂM THÁNG)

viethoaiphuong
#84 Posted : Thursday, March 13, 2008 10:31:45 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Hạt Thương

Mình về, lặng lẽ dưới mưa
Hạt đan trên tóc, hạt vừa rơi tay
Mình về, chẳng nói cùng ai
Dẫu tim còn một góc này để yêu

Dưới hiên ngày, đã xế chiều
Dòng sông chở bóng tịch liêu, bồi hồi
Mình về, rồi cũng ... đi thôi
Hành trang là những đoạn đời ruổi dong

Mưa buồn không, gió buồn không
Hay riêng mình một nỗi lòng bâng khuâng
Tình ơi, xa lại như gần
Biết đâu kiếp trước nợ nần chi nhau

Nên từ đó, những chiêm bao
Thường hay lén bước nhẹ vào cõi mơ
Mình về, ai có đợi chờ
Mở lòng sách, ấm câu thơ ngọt bùi

Hạt nào tương hội, mừng vui
Hạt nào dành để ngậm ngùi, chia xa
Mắt người vương sóng hoàng hà
Mắt mình vướng sợi mưa qua, ướt nhoè

Tiếng thở dài, có ai nghe
Hay mình thở để sắt se chính mình
Mình về, đường gió điêu linh
Mà mưa vẫn trút vạn nghìn hạt thương

Thảo Trần Tường Vi


&-&

Vấn Vương

Hạt thương vương vấn ngàn phương
Nửa đường hướng Bắc, nửa đường hướng Nam
Lang thang, lơ lửng khói lam
Sương chiều rớt nhẹ xuống bàn tay em

Phố phường hoa mộng đan xen
Tìm con mắt biếc giấc quen thuở nào
Lạc nhau giữa cánh rừng Đào
Người theo cơn gió đi vào bài thơ

Lối đời còn lại vần ngơ
Gieo chi thêm nữa hững hờ nhạt mưa
Khóc nhau bên những hạt thừa
Ngôn từ ướt đẫm cuối mùa Thu sang

Tôi nhìn trên chuyến đò ngang
Bao nhiêu gương mặt muộn màng tiễn đưa
Thoảng như tiếng gọi năm xưa
Hồn nghe chùng xuống đúng vừa gam La

Nhạc ơi réo rắt xót xa
Anh cho em biết bao la đất-trời
Là khi mình đã xa xôi
Đoạn trường đã đứt, đôi đời đã chia

Lòng sông con nước cắt lìa
Sóng xô mê mải thác kia dâng trào
Dập dồn cung nốt xanh xao
Hẹn thề người hỡi, kiếp nào mai sau...!?

Paris, 14/3/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


một nửa cho "Hạt Thương" 14/03/2008 -Thảo Trần Tường Vi
một nửa cho bản Nhạc-Thơ "Anh Cho Em" 10/03/2008 - HTMT&THH
viethoaiphuong
#85 Posted : Saturday, March 15, 2008 12:44:04 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Chiều Ơi !

Buồn không chiều ơi !
Mà sao lặng vắng
Ngoài kia vẫn nắng
Ta lòng âm u.

Chiều nghe mùa Thu
Có còn vương trãi
Tơ lòng quấn mãi
Bao giờ chịu buông.

Chiều như thuyền xuông
Không người chèo lái
Mặc cho gió máy
Đẩy về muôn phương.

Chiều theo trùng dương
Dạt trôi cuối bến
Bóng mây thương mến
Gởi đầy nhớ nhung.

Chiều, ta .. mình chung
Đôi dòng thơ tứ
Ngàn câu, vạn chữ
Dệt tình thi thơ.

Chiều, ta .. mộng mơ
Những điều hư hão
Như là giông bão
Giữa trời bình yên.

Chiều trông đầu hiên
Tà dương khẽ xuống
Lòng ta những muốn
Ráng chiều đỏ au.

Chiều ơi mai sau
Xin về chung lối
Kiếp này tội lỗi
Ta còn vương mang.

Chiều nghe đêm sang
Ta cầu nguyện Chúa
Chỉ còn vài bữa
Đến mùa Giáng Sinh.

Cầu ánh bình minh
Soi cùng dương thế
Cầu trong ngày Lễ
Ban nhiều hồng ân.

Chiều sẽ bình an
Nhiều thơ trong sáng
Nhiều vần lai láng
Nhiều lời dịu êm !

Paris, 10/12/2005
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#86 Posted : Monday, March 17, 2008 5:06:17 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Quà Cho Em, "Ngày Tình Yêu"
(PVy)

...viết thay cho một người

"Tặng anh nhé chút hương tình ngày lễ
tình yêu nào sẽ chấp cánh bay cao
gom trăng sao cho nhau những ngọt ngào
mừng ngày lễ tình yêu đầy mộng thắm..."*


Ồ! Anh nghẹn nấc trên dòng thơ em tặng
Sao dịu hiền những con chữ mênh mang
Đưa con tim về ô cửa thánh đường
Chờ thiên Chúa ban cho ta phước hạnh !!

"Cảm ơn người một tâm hồn thánh thiện
đầy nhiệt tình và nhân ái bao la
trái tim người ôi cao quý thiết tha
làm rung động hồn thơ tình xao xuyến"*


Anh xin tặng cho em mùa nắng mới
Sợi tơ mành óng ánh thả buông lơi
Vây quanh em những bối rối tràn trề
Say mê đắm trong niềm thương vời vợi!

Phải thế không tình yêu dù đơn giản
Mãi đi tìm cõi vắng vẻ tàn hoang
Như giấc-thơ vẫn chỉ thoảng mơ màng
Trong hơi thở mà đời kia lạnh lắm!?

Hãy dang tay ôm trọn tình thương mến
Nuôi tim mình sóng sánh nhịp vô biên
Cho mênh mông trái đất nở tràn đầy
Hương nhụy đượm tỏa tận cùng cửa biển

Ở nơi ấy con sóng triều sẽ chuyển
Tới muôn ngàn vùng hẻo lánh lãng quên
Thoáng dư âm của ấm áp mặn nồng
Lời tình ái mình chung gieo tuần tự...

Và thế giới một mai rồi sẽ ánh
Chỉ diệu kỳ những tia sáng long lanh
Đời đơm sai những trái ngọt hương lành
Cho tất cả cùng chung vui an hưởng?!

Paris,10/02/2006
Hoàng Thy Mai Thảo

(* thơ PVy)

viethoaiphuong
#87 Posted : Monday, March 17, 2008 6:25:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Tuyết hôm nay !

Tuyết hôm nay phủ trắng trời Đông sớm
Bông tuyêt buồn...cứ nhè nhẹ tuôn rơi !
Em theo tuyết bay về miền hư hão
Tặng cho người trắng xóa nỗi chơi vơi !

Nhận đi anh bông hoa này trắng muốt
Khắp tinh cầu anh chẳng thấy nơi đâu
Hồn em đó đã ngàn năm tinh suốt
Ép gởi vào từng bông tuyết rơi mau.

Về với Đất chiều nay nghe buồn bã
Vắng anh rồi chỉ thấy trắng niềm mơ
Bông tuyết thả vào trang thơ tiếng lạ
Trắng ắp dòng nhung nhớ mãi còn thơ !

Trời nơi ấy em nghe mưa phùn đến
Rớt xuống đời thấm lạnh bước chân anh
Chạy vào máu đông cứng chiều thương mến
Anh lạnh lùng, sự sống đến buồn tanh?!

Nghe em đi, để hồn linh bằng lặng
Thoáng ngày buồn vẫn dư giã tin yêu
Cái ánh nắng trong tuyết này sáng trắng
Em tặng anh ấm áp trọn một chiều !

Paris, 12h-28/12/2005
Việt Hoài Phương


viethoaiphuong
#88 Posted : Wednesday, March 19, 2008 8:25:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Cho Một Lần Em Trở Về

Em về lại hôm nay, sau bao nhiêu ngày rồi nhỉ? Ta đã chẳng còn muốn đong đếm thời gian trôi...

Để mặc Em yên... ta cũng muốn tĩnh yên sau những gì là bão tố. Cơn bão lòng ta luôn chẳng hiểu đến từ đâu và rồi sẽ đi về đâu...Giữa bộn bề của cuộc sống thường và cuộc sống thi-thơ đã có sắc màu của hư-hão đâu đó. Ta là kẻ cũng rất ngay thẳng với chính mình và với tất cả mọi người nên ta không tìm cách nói dối.Vì ta biết khi mình nói ra điều này không thiếu người đang đợi để chụp cho mình cái mũ "khùng điên" hay chi chi nữa cũng nên?! Mà có sao đâu, ai nói gì thì nói, ta vẫn là ta với tất cả những gì mà ta có và ta tự hiểu, tự biết. Như mọi lần ta vẫn khẳng định: Sự việc chính không ở câu nói hay cách nói, mà ở bản chất của sự việc, vấn đề ta đang nhắc tới?!

Em, một trong những hồn thơ của ta, Em có biết ta đã trải qua những giờ phút khó khăn đến mức nào không? Hẳn là có không nhiều thì ít, bởi đọc những gì Em viết đó! Như ta vẫn nói với bạn bè thi-thơ: "đằng sau con chữ là những linh hồn không thể nói dối một khi đã là Thơ!"? Phải, ta đã run rảy như chiếc lá sắp rụng khỏi cành và biết trước rồi cái sự lìa đời của mình…


Sợ hãi!!

Không thể nói là ta không sợ hãi trước cái chết khi mà ta đang muốn sống? Hay cả khi ta đang không muốn sống thật sự, như khi ta nghe chính những người thoát nạn sau khi tự tử hụt (còn những người đã thành công trong ý đố này thì đâu có kịp nói gì cho ta biết họ có sợ hay không? Bởi chỉ có trước khi biết mình chết họ dám nói thật nhất của mọi sự thật?). Và bây giờ khi sắp được sống lại và đang sống lại... cũng làm ta có cái cảm giác sợ hãi ấy, thật lạ lùng!?

Bao giờ cũng thế, một lần Em ra đi là một lần ta không thể nghĩ mình có thể tồn tại nếu Em không trở về.

Vì sự ra đi của Em mang đi hết ánh sáng... cho ta nhìn thấy vạn vật xung quanh còn tươi tốt, đẹp đẽ.

Vì sự ra đi cả Em mang đi hết âm hưởng... cho ta nghe thấy tiếng ngân nga của tâm hồn những con người đang ở quanh tai (dù xa xôi hay gần gũi).

Vì sự ra đi của Em mang đi hết những ngôn từ... cho Thơ của ta thành hàng lối hay vần điệu mong manh... như nó phải là vậy mới được gọi là Thơ.

Em ra đi ta trống trải như dòng sông không có sóng dập dờn, không có mùa thủy triều lên xuống... cho thơ mộng mỗi trưa hè oi bức.

Em ra đi như trước đại dương bao la không có sóng bạc đầu gầm gào... cho dòng thơ bốc lửa trên nước, bên những cánh Hải Âu chao liệng gọi tình yêu của lứa tuổi hai mươi.

Em ra đi trời cao không còn gió... để thổi những đám mây trắng trôi hừng hờ, hay bay mê mải về phương mà người Thơ mong đợi.

Em ra đi đất dầy không còn một tấc... cho ta đào huyệt mộ để chôn ta, khi nàng-thơ đã mất nguồn khải-thị lời yêu thương, lời ngọt ngào say đắm.

Ta tự ép xác-hồn ta vào những nhành thơ khô héo để đợi chờ ngày Em trở lai.

Rồi Em về bất thình lình, ta không kịp tỉnh giấc chiêm bao, nơi cuối con đuờng Thơ là Em đứng đó như một bóng thiên-thần lung linh trong hào quang rực rỡ!

Nhưng ta sợ làm sao! Thay vì đến gần để sờ cho đúng là da thịt của Em, người ta mong, ta đợi... vậy mà lần này ta muốn lẩn trốn Em.

Em có hiểu vì sao hỡi thiên-thần mộng ảo của thơ ta???

Ta là vậy tự bao giờ? Chính ta cũng không muốn biết nữa!?

(13h45 -09/05/2006)


Lặng Lẽ!!!

Ta lặng lẽ...
Nhìn!!
Lặng lẽ...
Hiểu!!
Lặng lẽ...
Nghe!!

Rời lặng yên
Trong lòng ta
Sóng cuộn...
Mảnh hồn hoang
Tơi tả!
Vụn!!
Giữa bóng Em về!!!

Ta muốn gió chiều nay
Cuốn ta ra biển rộng
Sóng là Em
Hãy nghiền nát
Tấm thân mềm...
Để ta tan
Một lần cho trọn vẹn
Rồi chìm vào
Dòng xoáy
Mắt bão giông.

Đời vĩnh viễn qua đi
Những
Buồn!
Đau!
Khổ lụy!

Ta đã rã rời!!
Mỏi mệt!!
Với
Tháng...
Năm...


Nhắc chi Em
Nhắc chi biển... vợi vời..
Nhắc chi gió..
Nhắc chi mây..
Nhắc chi niềm nhung nhớ..
Nhạc cung trầm..

Màu hoa ấy ta thương!!!

Mặt đất dưới chân ta
Đang rung chuyển
Ngọt ngào!
Ngọn cỏ
Lao xao!!
Ôi! Nỗi nhớ!!!
Có vô biên?!

11h15 - 09/05/2006
Hoàng Thy Mai Thảo

(ngọn cỏ buồn... khe khẽ hát tên ai...Em, nàng thơ!)

viethoaiphuong
#89 Posted : Wednesday, March 19, 2008 8:50:41 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


L'ÉTÉ INDIEN - Mùa HẠ Indien
(Joe Dassin)


L'ÉTÉ INDIEN
Mùa Hạ Indien

Tu sais, je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là
Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci
C'était l'automne, un automne où il faisait beau
Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique
Là-bas on l'appelle l'été indien
Mais c'était tout simplement le nôtre
Avec ta robe longue tu ressemblais
A une aquarelle de Marie Laurencin
Et je me souviens, je me souviens très bien
De ce que je t'ai dit ce matin-là
Il y a un an, y a un siècle, y a une éternité


Em biết không, chưa bao giờ tôi hạnh phúc như sáng ngày hôm ấy
Chúng mình đi trên bãi biển cũng gần giống như thế này
Đó là một ngày Thu, một mùa Thu đầy quyến rũ
Một mùa không thể có ở nơi đâu ngoài vùng trời Bắc Mỹ
Nơi đó được đặt tên Mùa Hạ Indien
Nhưng giản đơn là của riêng đôi ta
Trong chiếc váy dài thướt tha em như hóa hình hài
Một bức tranh nước của Marie Laurencin *
Và tôi nhớ, vẫn nhớ rất rõ
Điều gì tôi đã nói với em vào buổi sáng hôm đó
Đã là một năm, đã là một thế kỷ, đã là vô tận

On ira où tu voudras, quand tu voudras
Et on s'aimera encore, lorsque l'amour sera mort
Toute la vie sera pareille à ce matin
Aux couleurs de l'été indien


Chúng mình sẽ đi đến nơi nào em muốn, khi nào em muốn
Và mình sẽ yêu nhau thêm nữa, vì tình yêu sẽ ra đi
Suốt cuộc đời sẽ như sáng hôm này
Trong sắc màu Mùa Hạ Indien

Aujourd'hui je suis très loin de ce matin d'automne
Mais c'est comme si j'y étais. Je pense à toi.
Où es-tu? Que fais-tu? Est-ce que j'existe encore pour toi?
Je regarde cette vague qui n'atteindra jamais la dune
Tu vois, comme elle je reviens en arrière
Comme elle je me couche sur le sable
Et je me souviens, je me souviens des marées hautes
Du soleil et du bonheur qui passaient sur la mer
Il y a une éternité, un siècle, il y a un an


Hôm nay khi đã rất xa xăm với sáng mùa Thu ấy
Nhưng như tôi đã lại trở về đúng nơi xưa. Tôi nghĩ đến em
Em ở nơi đâu? Em đang làm gì? Tôi có còn tồn tại đối với em?
Tôi dõi theo những con sóng không bao giờ tắt nơi cồn cát
Em nhìn kìa, giống với sóng biển tôi trở lại phía sau
Như sóng dỗi hờn tôi vùi mình trên cát ngủ
Và tôi nhớ, tôi nhớ lại những con sóng bạc đầu
Nhớ mặt trời và nhớ niềm sung sướng đã từng qua trên biển
Đã là vô tận, đã là một thế kỷ, đã là một năm

On ira où tu voudras, quand tu voudras
Et on s'aimera encore lorsque l'amour sera mort
Toute la vie sera pareille à ce matin
Aux couleurs de l'été indien


Chúng mình sẽ đi đến nơi nào em muốn, khi nào em muốn
Và mình sẽ yêu nhau thêm nữa vì tình yêu sẽ ra đi
Suốt cuộc đời sẽ như sáng hôm này
Trong sắc màu rất Mùa Hạ Indien.
?! & !?

Paris 23h45 le 22/01/2008
Hoàng Thy Mai Thảo chuyển sang Việt văn

(* Aquarelle : Peinture légère sur papier avec des couleurs transparentes délayées dans de l'eau => Tranh màu nước trong suốt !)

L'ÉTÉ INDIEN - Joe Dassin
https://www.youtube.com/watch?v=BT_ZQdY0h8o


viethoaiphuong
#90 Posted : Saturday, March 22, 2008 12:59:04 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Nếu Mùa Thu Thôi Hát?!

Nếu giả sử:
Mùa thu thôi biết hát
Con đường thôi nắng nhạt
Lá hết vàng
Trời-Đất hết xốn xang

EM sẽ về đâu
Giữa ngả đời cô quạnh
Hồn hết trong xanh
Khi lá đã xa cành

Ai sẽ đến
Và rồi ai sẽ đợi
Chỉ một giờ bối rối
Chỉ một lần buồn vương

Gió sẽ mãi thương
Riêng một màu môi mắt
Riêng một trời mây ngát
Tím-hồng loang cơn mê

Đêm sẽ lê thê
Dài như thành muôn thuở
Chữ nghĩa thành bỡ ngỡ
Ngôn từ thành ngu ngơ

Ở khắc đó
Con người thành dễ hiểu
Tình-Yêu là như thế:
Không biết nguồn cơn
Chẳng suy tính: để làm gì??

Bão trong lòng tự khai báo:
tại vì đâu?
Nếu lời thương không biết nói
Khác gì đời ngủ quên!?

Paris, 3h00 - 15/10/2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#91 Posted : Sunday, March 23, 2008 9:20:20 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Lời Cuối Cuộc Tình

Tuyết rơi rơi ngoài trời
Mùa đông dài nơi tôi
Thành phố buồn em đó
Cũng một đời êm trôi

Rồi ngày tháng qua đi
Trên những cuộc tình buồn
Môi mắt chừng vẫn nặng
Trên vùng trời yêu thương

Mặt trời quên thức dậy
Trên cuộc tình ngại ngần
Hơn một lần đánh mất
Bởi em còn phân vân

Xin cho em được nói
Tiếng yêu anh ngày qua
Dù biết em không thể
Ru trái tim mù loà

Còn lời nào gian dối
Cứ trao nhau đi anh
Em một lần sám hối
Cho cuộc tình qua nhanh

M i e n T h u y
24032008


&-&

Yêu Tình Yêu Mùa Thu

Cuộc tình xưa chợt thức
Như mặt trời bỗng lên
Rọi tâm tư mỏi nhức
Với ngàn lời dịu êm

Không gian thành trống vắng
Sắc thời gian dối màu
Tuyết trắng về im lặng
Ngủ vùi cơn mê sau

Ta cho nhau cho nhau
Khúc nhạc này gam thấp
Cung đàn theo tiếng nấc
Nức nở lòng đêm sâu

Sân ga chiều tiễn đưa
Bàn tay gầy vẫy mãi
Kỷ niệm luôn dừng lại
Lưng chừng lời "love you"

Yêu tình yêu mùa Thu
Trong bài thơ không ngủ
Yêu tình yêu lữ thứ
Gập ghềnh miền viễn du...?!

Paris, 24 Mars 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(một đêm có tuyết rơi, trước ngày thứ Hai lễ Phục Sinh)

viethoaiphuong
#92 Posted : Monday, March 24, 2008 1:30:01 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Tìm Lại Tôi

Tôi đi về tìm tôi của ngày xưa
Chân lủi thủi đếm dấu đời cát bụi
Bên góc phố cầm tay em mừng tủi
Tay run run gõ chữ mến lời thương

Tôi đi về tìm tôi cuối chặng đường
Nghe rời rã giọt mùa đông băng giá
Cuối tháng ba tuyết còn rơi lã chã
Paris của em lá có nhú mầm xanh?

Một chút lặng thầm một thoáng buồn quanh
Bao ngã rẽ hình như mình đứng đó
Chờ tuyết tan mùa xuân lay ngọn gió
Lau cho nhau khô lệ đón xuân về...

Này gió hỡi mang tình khắp sơn khê
Ru ta nhé lời trần tình thật ngọt
Ru nhớ quên bình minh chim về hót
Tay cầm tay bên góc phố vui buồn

Tôi trở về tìm tôi níu vấn vương
Dòng thơ cũ lạc đường mưa ướt đẩm
Tôi trở lại tìm tôi buồn vừa thấm
Nửa nụ cười gởi gấm lại bên em...

Mỹ Trinh

(Bài thơ dành cho MGP)


&-&

Lời Bài Thơ Dang Dở

"Tìm Lại Tôi" trao lời buồn vội vã
Để hồn ta lơ đãng khắc xuân về
Hoa chưa nở, niềm vương tìm lối rẽ
Biết ngã nào giữ lại bước chân ngơ

Gió vẫn thầm kể muôn chuyện bến mơ
Gọi mây bay trên đỉnh núi tuyết vùi
Rơi rất nhẹ vào chiều buông ngắn ngủi
Dòng tự tình mưa năm tháng chơi vơi...!!

Paris, giờ cô lẻ tựa biển khơi
Giữa bão giông thấp thoáng một con thuyền
Không chở nặng con chữ Đời luân chuyển
Mà nặng lòng bởi nghĩa Chúa, Tôi, Con

Nếu mai ngày trong giấc mộng núi non
Ta ra đi cho thỏa chí hải hồ
Xin người nhớ đem Nhạc & Thơ dang dở
Thả trên triền xanh biếc ngọn đồi hoang

Hát ru mình bên chiều tím mây loang
Hát ru ta nỗi nhớ lạc đường về
Ru đồng loại bài thơ buồn nhân thế
Cho một lần lịch sử sẽ sang trang.

Paris, 24/3/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai THảo

(kỷ niệm Thần Sầu ngày tìm về MGP & kỷ niệm quý bạn MGP)

viethoaiphuong
#93 Posted : Thursday, March 27, 2008 1:59:55 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Sa Mạc Đời và Venus

Ta đã đi qua gần hết sa mạc đời
Để tìm em, người tình nhân diệu vợi
Giữa trùng trùng, lớp lớp của bụi cát thời gian nằm yên ngủ
Chẳng thấy em đâu ?
Nhưng ta chợt thấy chính mình
Đang vẫy vùng nơi đại dương mênh mông, chào bình minh
Nhân loại khóc, cười
Muôn ngàn năm không thay đổi nổi một bài ca...!?
Rồi ta chất vấn chiếc bóng mình ngã sãi dài nơi phía trước bao la
Thử hỏi bước chân ta đặt nơi nào, giữa những gọi mời lời sự-sống ??
Mặt trời bỗng dịu êm như vỗ về lòng biển sâu cuộn sóng
Giai điệu một mùa Xuân mang hơi thở Đất & Trời lành
Bài thơ màu xanh
Trôi theo áng mây xanh
Khẽ rung lay bởi cơn gió trắng, choàng trên vai hững hờ một dải lụa mỏng nhạt xanh
Sa mạc bỗng thổi tung trận bão cát lạc loài
Quét sạch vết tháng năm xưa

Kìa nụ xương rồng đã hé nở
Màu hoàng-anh trong con mắt rất trẻ thơ...!!

Paris, 27/03/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(Bông xương rồng màu vàng-chanh có tên Venus)

viethoaiphuong
#94 Posted : Friday, March 28, 2008 6:37:18 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Mưa Lối Đời
(thơ & nhạc)

Trở về mái nhà xưa
Vẫn đó cơn mưa vừa
Hạt mưa thừa rớt lại
Kỷ niệm nhắc tên nhau
Màu hoang vắng tường rêu

Ngàn năm xưa chưa cũ
Giấc mơ xưa chưa tàn
Lời thơ ngây vụng dại
Khóc bên mưa nhạt chiều
Nhớ thương nhau thật nhiều

Ta Đi Qua Đời Nhau
Thơ đi qua mùa Thơ
Mây trôi qua ngàn mây
Gió theo về trên tay
Mà nào ai có hay ?!

Người nơi đâu có nhớ
Bóng mây bay ngập ngừng
Nửa đường khuya ngần ngại
Gót chân Thơ dừng lại
Mưa lối đời còn đây...

Mưa khóc dài cơn say...!!


Paris, 22-03-2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(Bài Thơ & Nhạc riêng tặng các bạn T's nhà GiaLong - VietBao)



viethoaiphuong
#95 Posted : Friday, March 28, 2008 8:56:10 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

A toutes les filles ...

Paroles: Félix Gray. Musique: Didier Barbelivien 1990 duo:
Félix Gray et Didier Barbelivien


A toutes les filles que j'ai aimées avant
Qui sont devenues femmes maintenant
A leur volcan de larmes
A leur torrent de charme
Je suis resté adolescent

Cho tất cả những cô bé mà tôi thương ngày xưa
Bây giờ đã trở thành những người thiếu nữ
Cho những dòng lệ như mạch núi lửa ngầm của nàng
Cho vẻ quyến rũ tràn trề của nàng
Tôi vẫn thể một cậu bé mới lớn


A toutes les filles que j'ai aimées avant
Des cours de lycée en jardin d'enfants
Aux lettres déchirées
A leurs baisers volés
Je suis resté adolescent

Cho tất cả những cô bé tôi thương ngày xưa
Trong sân trường thời trung học thơ ngây
Cho những lá thư bị xé
Cho những nụ hôn vụng dại
Tôi vẫn thể một cậu bé mới lớn


{Refrain:}
Elles avaient, elles avaient,
Des océans au fond des yeux
Elles dansaient, elles dansaient,
Pour nous garder plus amoureux
Elles disaient, elles disaient,
Que l'amour c'est toute une vie à deux
Elles avaient dans un sourire moqueur
Quelque chose de secret
Elles gravaient nos deux cœurs
Sur les arbres des forêts
Elles pleuraient comme on pleure
Quand on a trop aimé

Nàng có cả một đại dương nơi tận cùng đáy mắt
Nàng nhảy diệu vũ,
Cho chúng tôi đều thấy yêu thật nhiều
Nàng nói,
Tình yêu là tất tận một cuộc sống cho cả hai
Nàng có nụ cười chế giễu
Chứa đựng nhiều điều bí ẩn
Nàng khắc trái tim của hai chúng tôi
Lên những cây rừng
Nàng khóc như người ta được khóc
Khi yêu quá nhiều


Des océans au fond des yeux

A toutes les filles que j'ai aimées avant
Qui sont devenues femmes maintenant
De leurs éclats de rire
A nos nuits de plaisir
Je suis resté adolescent

Những đại dương nơi tận cùng đáy mắt

Cho tất cả những cô bé tôi thương ngày xưa
Bây giờ đã trở thành người thiếu nữ
Với nụ cười rạng ngời
Cho những đêm của chúng tôi diệu vợi
Tôi vẫn thể như cậu bé mới lớn


A toutes les filles que j'ai aimées avant
De plage, de soleil, en dîners dansants
Aux secrets murmurés
Aux passions déchirées
Je suis resté adolescent

Cho tất cả những cô bé tôi thương ngày xưa
Cho bãi biển, cho mặt trời, cho những dạ tiệc
Cho những điều thầm kín khẽ rên rỉ
Cho những đam mê ngút trời
Tôi vẫn thể như cậu bé mới lớn


{au Refrain}

Des océans au fond des yeux

Những đại dương nơi tận cùng đáy mắt

{au Refrain}

Des océans au fond des yeux
...

A toutes les filles qu'on a aimées avant...

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo chuyển ngữ



http://youtube.com/watch?v=hZKyxmSrUug
viethoaiphuong
#96 Posted : Sunday, March 30, 2008 7:41:19 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Dư Âm Hồn Thu

Nhìn nắng chiều nhạt phai
Vàng quá một mùa Thu
Bên gió khẽ rung lay
Muôn lá rớt tơi bời

Trong mắt Thu vợi vời
Soi bóng dáng thiên đường
Nghiêng xuống đôi vai gầy
Tặng Đời niềm yêu thương

Ôi ! Mênh mông thêm chiều vắng
Lung linh thêm hạt nắng
Cung nghinh khuông nhạc trắng
Gọi mời mây trôi ngang

Lòng gió bỗng thênh thang
Trầm lắng nốt nhạc mềm
Thầm nhắc giấc muộn màng
Một thời xưa xa xăm

Ta cho nhau dài lâu
Dấu thương, đau đậm sâu
Nhớ nhung ân tình đầu
Dư âm thành hồn Thu

Paris, chiều tối 30 Mars 2008
ThyThy_HoàngThyMaiThảo

viethoaiphuong
#97 Posted : Wednesday, April 2, 2008 9:25:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Địa Trung Hải, phía Tây Nam Thổ Nhĩ Kỳ, Kusadasi
(mùa hạ 2008 photo by HTMT)



Nơi Mà Tôi Sẽ Đem Em Tới

Đó là tận cùng của tầm nhìn
Nơi có những con tàu rời biển
Nơi phía chân trời quá đỗi trong trẻo
Dưới một vì sao đẹp, ai đó nói với em rằng sự sống là ở đây
Sẽ không gì hơn ngoài làm một người bạn của em

Đó là tận cùng đáy mắt của em
Nơi, trần gian khẽ chạm vào những ước mơ em
Nơi, niềm sung sướng không còn là một điều bí ẩn

Chúng ta sẽ thả bộ dài theo bờ biển
Cuộc đời chúng ta sẽ trôi đi không mùa Đông
Giống như một buổi sáng mùa Hạ, như một cơn gió lạ
Và suốt chiều dài của đời em
Mây mù sẽ tự tránh xa
Tôi sẽ ở nơi đó mỗi khi em cần tới tôi
Xin hãy nhìn về phía đó

Nơi tôi sẽ đưa em đến
Không một sợ sệt, không một ngờ vực
Chốn gian trần luôn là những ngày của mùa Hạ
Không khổ đau và không ngõ cùng
Đó là nơi mà tôi sẽ đưa em
Trên con đường của tôi
Để sưởi ấm cho em và để che chở cho em
Không làm em ngợp thở
Tôi sẽ mang em đi.

Paris, 03 Avril 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo chuyển sang Việt văn





La ou je t'emmenerai
Florent Pagny

C'est au bout du regard
Là où les bateaux quittent la mer
Là où l'horizon est tellement plus clair
Sous la belle étoile celle qui te dit que la vie ici
ne sera jamais rien que ton amie

C'est au fond de tes yeux
là, où le monde effleure tes rêves
Là, où le bonheur n'est plus un mystère

Nous longerons la mer
nos vies couleront sans un hiver
comme un matin d'été, un courant d'air
Et tout au long de ta vie
que s'écartent les nuages
je serai là à chaque fois que tu auras besoin de moi
Regarde là-bas

Là où je t'emmènerai
Aucune peur, ni aucun doute
Le monde est toujours en été
Pas de douleur et pas de déroute
C'est là que je t'emmènerai
Sur ma route
pour te réchauffer et te protéger
Sans t'étouffer
Je t'emmènerai




La ou je t'emmenerai - Florent Pagny
https://www.youtube.com/watch?v=3dF0h5p2oUo
viethoaiphuong
#98 Posted : Thursday, April 3, 2008 7:34:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



(tác phẩm by ThiHanh)

&&


( tác phẩm by Tiểu Vũ Vi )

Cám ơn Thơ !
Cám ơn Nhạc !
Cám ơn Người !
Cám ơn Đời !!

Roseheart

viethoaiphuong
#99 Posted : Sunday, April 6, 2008 2:43:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Dòng Sông Vắng Bóng Mây Chiều Cuối Thu

Bay đâu rồi bóng dáng của Mây, áng mây-chiều cuối Thu xưa ai kịp bắt trên sông mùa vồn vã sóng lao xao...!?

Có phải lời thơ-nhạc lần này người muốn gởi lại cho Đời, cuộc-đời nhiều giông-tố, nhắn thêm một lần bằng giai điệu vẫn rất dịu êm, nhưng luôn xót xa pha trộn giữa diệu vợi ngôn từ và du dương cung điệu.

Cung điệu của người dường như chỉ có sóng của mùa Thu kịp bắt. Bắt qua khoảng không gian lơ lửng giữa trên kia là trời Thu xanh thăm thẳm, luôn nhiều mây trắng, nhẹ giăng giăng vào những sáng bình yên không bão-gió, như hôm nào tôi còn thấy (!!), Và dưới này, nơi một góc nhỏ trần-gian, có một người ngồi ôm chiếc bóng...!!

Bóng của người hay bóng của chiều mây in xuống dòng sông Nhớ? Mây cũng hẳn buồn và Gió cũng hẳn đau nếu nghe giọng hát nhẹ vơi và vời vợi trìu mến quá kia! Tôi biết nghĩ gì cho thật là đúng nhất, đúng với hồn mình còn mải miết theo nhau qua lời thơ, ý nhạc vẫn không xa!? Tôi biết nói gì cho thật là điêu linh nhất, xứng với tình của thơ-nhạc vẫn nhẹ như chưa đầy một giấc mơ, mà không hẳn quá vơi nỗi nặng lòng con chữ còn vất vả lắm qua bến bờ tháng năm...!?

Tôi cũng ngồi đây ôm mùa Thu diệu vợi, không kéo nổi hồn mình ra khỏi âm thanh du dương của gió Thu hôm nay đã đủ thấm lạnh lòng người...Và nhìn mây trời đôi khi vẫn thay đổi rất nhanh trong cùng một khoảng thời gian rất ngắn của một tuần lễ đầy-vơi:

Có ngày đầy mây trắng muốt, giống những dải lụa tinh tuyền vắt ngang dòng sông xanh khổng lồ, lồng lộng trên cao kia. Oh! Trời mùa Thu kỳ ảo, bức tranh tuyệt vời cho hi vọng của lòng người và sự trắng trong của tâm hồn...Như mới hôm qua tôi thấy, "Mây- Kỳ-Vọng"!!

Có khi trời chiều vẫn ắp kín những ráng tím hồng như thể "Mây-Thơ" (!!) vừa cách đây vài bữa.

Còn như giờ này, nhìn trời mù mịt, kín mít mây xám trắng, không có nổi một kẽ hở màu xanh, dù chỉ đủ vừa cho con mắt đi kiếm tìm chút xanh xao kỷ niệm...Để đặt tên tựa đề cho một ý nhị bài Thơ. Tôi gọi mây chiều này bằng cái tên thật nhất : "Mây-Mùa-Đơn-Lẻ"!!

Tôi biết có những nỗi buồn đã làm nên tên tuổi của rất rất nhiều bài thơ, bài văn hay những bài nhạc bất hủ. Có phải chăng đó chính là sự công bình của Thượng Đế, nói theo nghĩa bóng bẩy của những kẻ mang thân kiếp lãng du, là để làm cân bằng cho nỗi khổ và niềm sung sướng, như một người bạn lớn tuổi và là một nhà thơ tôi quý mến ( Nguyễn Thụ ), thuở xưa đã từng nói với tôi : đau khổ cũng là một hạnh phúc!

Phải chăng, chỉ khi biết lặng im giữa vô vàn yên ắng vây quanh ta: cảnh vật trong không gian và con người trong ý niệm hiện hữu, suy tư và nhận cảm trong ý niệm siêu nhiên...Để rồi bất chợt ta hiểu ra những con đường đến-đi của muôn sự: tưởng vậy mà không phải vậy? Hay, tưởng không vậy mà lại là vậy?

Nhưng nỗi đau này phải như con sóng đại ngàn vút lên từ trái tim nhói buốt tới tận cùng của tận cùng tất tận khổ đau...Đào sâu vào nỗi nhớ, vết thương nào nhắc tên, đường chiều xưa còn đó, nghiêng bóng hình bên nhau?!

Nhưng con đường không có chiều trở lại, để một người đi mãi, cho một người chờ mong, trông về kỷ niệm muôn phương, tự liệm tình mình qua những vết thương...

Nhớ mắt môi người trong tha thiết nhạc tình thơ. Có bến bờ sóng đổ, có đêm dài tiễn đưa. Có tới muôn vạn lời vẫn vọng về trong trí tưởng, có thật hay không thật đã đi qua một giấc vợi mùa Thu...Mà gió vẫn còn ru những lời buồn đứt quãng. Để cung nhạc hôm này lạnh và run trên dòng khuông nghiêng ngả...nhấc, thả hồn tôi vào nhịp lỗi thời gian...Ừ, thôi đành hẹn nhau kiếp khác, nếu còn...

Say thơ,
thơ bắt lời buồn
Say cung nốt nhỡ
Để hồn ngẩn ngơ
Say mùa,
Thu úa giấc mơ
Say năm tháng cũ
Hững hờ lòng đêm...!?

Và hơn ai tôi hiểu, đời người trôi đi như con lũ giữa một mùa nước dâng. Sóng một ngày có lặng. Nước một lần có trong. Hay vẫn rong rêu như màu hoang rêu phủ. Ngủ trên dòng phai phôi. Như giờ này tôi biết có Dòng Sông Vắng Bóng Mây Chiều Cuối Thu...!! Để màu Mây-Kỳ-Vọng, trong mắt đời Mây-Thơ, cũng thấy đơn côi bóng dáng người thứ nữ, in trên nền trời đang vần vũ, một nét hờn vu vơ. Như thể một lời tạ từ còn thơm, mới...Những Mây-Mùa-Đơn-Lẻ hát ru người trăm năm...!!

Paris, 28/11/2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#100 Posted : Tuesday, April 8, 2008 10:56:23 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

La musique

Moi qui brûlais ma vie
Aux quatre coins des nuits
Qui marchais sans but
Au long de l'ennui

Moi qui ne croyais rien
Qu'à ces petits matins
A l'aube on peut croire
Aux rêves de gloire

Moi qui ne croyais rien
Aujourd'hui crois en mon destin
Pour trouver la vérité
Il me suffisait de chanter

Pour moi la musique
Oui, la musique
Je le sais sera la clé
De l'amour, de l'amitié
{2x}

Alors toi mon ami
Dont les jours sont de pluie
D'heures toutes perdues
Ecoute et souris
Oui souris à la vie
Oublie tous tes ennuis
Ne sois plus triste
Le rêve existe
Ne cherche pas trop loin
Ce qui est au creux de ta main
Regarde le soleil briller
Ecoute les oiseaux chanter

Pour toi la musique
{Refrain}


La musique - Nicoletta

https://www.youtube.com/watch?v=NeyXIyS-sG0


Âm Nhạc

Tôi đã đốt cháy cuộc đời mình
Trong bốn góc cùng của màn đêm
Bước tràn không điểm đến
Giữa vợi vời nỗi muộn phiền

Tôi kẻ không tin bất cứ điều gì
Cho tới một buổi sáng ngắn ngủi
Dưới bình minh người ta có thể thấy
Giữa giấc mơ của niềm hạnh nguyện

Tôi kẻ không tin bất cứ điều gì
Hôm nay tin ở định mệnh
Để tìm ra một sự thật
Chỉ cần cất lên tiếng hát

Với tôi âm nhạc
Vâng, âm nhạc
Tôi biết sẽ là chiếc chìa khóa
Của tình yêu, tình bạn

Bởi thế hỡi người bạn của tôi
Dẫu cho những ngày có mưa rơi tầm tã
Nơi những giờ tất cả như hụt hẫng
Hãy nghe và hãy mỉm cười
Vâng, mỉm cười với cuộc đời
Quên đi những muộn phiền
Chớ có buồn thêm nữa
Giấc mơ hiện hữu
Đừng tìm đâu xa xôi
Là những gì ngay nơi lòng bàn tay bạn đó
Hãy nhìn mặt trời sáng ngời
Hãy nghe tiếng những con chim đang hót líu lo

Tặng người phiên khúc này

04/04/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo chuyển ngữ


@ Âm nhạc, vâng âm nhạc !! Đối với tôi đó là chiếc chìa khóa vàng, để mở cửa trái tim, cho con người hiểu được con người. Là đôi cánh để bay lên khỏi mặt đất, lên trên cao tầng mây vời xanh mong manh...Hòa tâm hồn mình vào trong khoảng không gian tận cùng của cung điệu phiêu linh giữa Thiên-Thánh và thiên nhiên. Để loài người biết thế nào là Tình Yêu của Tình Bạn, trong nghĩa Tình Yêu Thượng Đế . Qua Thơ & Nhạc !!
(HTMT-VHP)
Users browsing this topic
Guest (2)
31 Pages«<34567>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.