Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Trái Tim Trọn Nghĩa Tôi mới thực sự biết về anh Tên tuổi một người con hiếu-trung của Mẹ Việt Nam Trần Văn Bá Hai mươi ba năm sau khi anh đã ra đi. Anh ra đi khi mùa Xuân nhân loại đang trở về để chấm dứt quãng ngày Đông lạnh giá Anh bỏ đêm Paris buồn, hoa lệ, bước chân vơi Để quay về ôm trọn giấc mơ xưa Mơ quê hương thanh bình Mơ quê hương dân chủ Đời tự do Người người được cơm áo ấm no Nhưng kẻ thù của tự do, dân chủ - một lũ người rừng rú Cuồng loạn vì chủ nghĩa Bạo tàn như dã thú Giơ bàn tay đao phủ Chúng bắt anh Rồi tuyên án Tử tù ! Viên đạn xuyên qua tim anh Trào ra một dòng máu đỏ Chảy theo suối mạch ngầm, xuyên qua bao tháng ngày nơi quê hương còn lầm than, tủi nhục Mùa qua mùa như hạt giống gọi hồi sinh : Phải thoát khỏi tù ngục Phải phá tan xích xiềng của bạo quyền man rợ Phải vạch mặt chỉ tên những kẻ thù gớm ghiếc của nhân dân, đòi trả nợ Nợ cả giống nòi tội buôn bán giang sơn Nợ mấy triệu sinh linh đã gục chết giữa giấc chiến chinh Cho một chiến thắng không hề hiển vinh Và chỉ là lừa dối Để rồi tự mang danh là người đưa đường, dẫn lối Họ lôi dân ta dìm vào vực đắng cay Không có lấy một cơ may Để được sống làm người Nửa tức tởi ra đi mang lòng đau, dạ xót Nửa ở lại nhà ôm bóng tối, mộng co ro Cả dân tộc chạy vòng vo Điên loạn Tiền Quyền Những vật chất hư-vô Nhưng mưu mô Và tội ác Gây ra nước mắt Rất thật Gây ra niềm đau Rất đau Và Trần Văn Bá, cùng với hồn thiêng sông núi Anh gọi chúng tôi hãy tạm bỏ những thú vui Tạm rút vơi đi nghĩa cơm-áo đời thường Mộng giấc nước-non Rộng mở những vòng tay con cái Việt Cùng làm một dòng sông chuyển tiếp Chung viết một bài ca Tổ Quốc chúng ta Muôn ngàn năm bất khuất Không bao giờ cha-ông ta để mất Dẫu một tấc gang, dải gấm vóc Sơn-Hà Chúng ta quyết không mù lòa Cùng cất bước đứng lên :Ta đi và đi trong câu ca đồng tiến Dặn một khối kết đoàn, hẹn một chiều không biến Đánh đổi lấy chủ quyền được tự quyết vận nước Nam Cứu lấy quê hương khỏi quỷ tà, ác qoái Đòi lại quyền làm người cho chính ta và muôn dân khốn khổ Anh và bao người đã sống trọn với niềm tin cho chính nghĩa Tại sao tôi không thể nối gót theo Tại sao chúng ta không dạn dĩ đáp lời Lời Đất Nước hôm nay đang tuôn trong máu lệ âm thầm Riêng anh, tôi thắp nén trầm Cầu linh hồn cõi siêu-phàm về đây Bên nhau nối tiếp tháng ngày Đấu tranh bền vững giữa đài công-minh. Paris 05 Janvier 2008 Việt Hoài Phương
Những Tháng Ngày Rất Thật Cõi Trần-Gian Có thể nói đây là những tháng ngày tôi sống thật nhất giữa trần-gian. Đầu óc và tâm tưởng tôi duy chỉ nghiêng về một ý nghĩ: sao tôi ở đây, giờ này để được làm một trong những nhân chứng sống cho bao đoạn chuyển dòng của Thơ, của Nhạc, của Lịch Sử quê hương tôi... Với biết bao con người tôi có một may mắn hữu-duyên: trên bước đường đời, trên bước đường nghệ thuật và trên bước đường tranh đấu. Và hơn cả là sự bắt gặp của tôi giữa vô vàn tầng trời kia những điều gì thuộc về Chân Lý của Đấng Tạo Hoá. Để rồi tất cả cùng một ngày như trận mưa-móc quá đỗi lạ thường : vừa cuồng nộ, vừa dịu êm đổ trên đôi vai gầy...rớt xuống đôi bàn tay tôi mê mải gõ trên phím thời gian, như không đi-không đến. Có nốt nhạc nào không nhấc khỏi trái tim tôi. Quyện thấm vào trong không gian quả là huyền bí, diệu kỳ - bất kể nơi đâu, giờ nào cũng khẽ rung lên một đôi nốt vu vơ, rồi một giai điệu không lạ mà cũng không quen chiếm lĩnh cõi hồn-linh tôi. Ở đâu rồi tôi bỗng nghe trong tai dòng nhạc ấy : một ngàn năm về trước hay bao ngàn năm sau? Đôi khi tôi tự hỏi : có phải chăng khi tôi biết trở về nhà, ngôi nhà của Thánh Chúa toàn-năng đầy vinh hiển, Ngài đã vui mừng và xót thương tôi, đặt lại cho tôi một ý nghĩa khác tên ĐỜI, để tôi nhặt lại một ý nghĩa khác tên NGƯỜI... ....
07 Janvier 2008 -//- VHP-HTMT
|