Mấy lúc này quá bận khai thuế và công việc vườn Xuân nên đã bỏ nhà trống, vắng nhà khá lâu. Hôm nay bứng câu chuyện đấu láo bên mục BẠN CÓ BIẾT về đây (chuyện này là một phần đời của HKKM trong thời gian ổn định đời sống tại Mỹ)
..................
...................
Đang có 1 triệu chuyện cần mình làm, mà cũng lờ đi để vào đây đấu láo.
Well, đời mà cứ ôm công việc mãi thì chán bỏ xừ. Phải nghỉ để thở chút chớ, phải không?
Nói chuyện bò tót nhen.
Nhiều cha mẹ VN hay dùng câu này để mắng đứa con "mày ngu như con bò tót !"
Như vậy bò tót ngu lắm huh ????
Nghe nàng Huệ kể chuyện bò ở VN khi còn bé
Tớ kể cho mọi người nghe chuyện hồi xửa hồi xưa tớ mới qua xứ Mỹ nhen.
Trời đưa đất đẩy nàm thao mà nơi định cư đầu tiên của tớ là Salem, thủ phủ của Oregon. Hồi đó mới tới, mỗi khi có ai hỏi "vậy chớ mi ở mô?" Tớ tỏn tè trả lời "Salem" mà mặt đỏ rần lên. Tại vì ở VN có mấy cái chữ "OK Salem" với nhiều ý nghĩa không được đẹp nên mình bị... quớ khi phải ở cái xứ OK Salem
.
Đến Salem thì có lúc thuê được một căn nhà có đất rộng tới 5 acres. Sau nhà là đồng cỏ xanh mướt. Đứng nhìn cỏ tự nhiên chuyện Vô Gia Đình lại hiện ra trong đầu. Và cái vẫn đeo đẳng mình nhiều nhất là khúc thằng nhỏ về thăm bà mẹ nuôi, đi từ đàng xa nó đã nghe mùi bánh sữa thơm ngát (nhớ mài mại như thế). Hồi còn nhỏ mà đọc đoạn này thì mình thèm bánh sữa dễ sợ, nhất là ở VN chỉ có sữa ông Thọ, làm gì có sữa tươi, nên cái mùi bánh tưởng tượng nó thật vô cùng ngon... Thèm một ngày nào đó được đứng dưới vòm cây pomme (apple) , vói tay hái cherry dính chùm ba trái, và ăn bánh làm bằng sữa bò tươi !
Đây này, Salem với đồng cỏ xanh ngát, thì dream sẽ come true một cách không gì khó. Tớ tậu ngay một con bò sữa đang có bầu. Ngày ngày đứng nhìn con bò đủng đỉnh ăn cỏ sau sân nhà thấy vui lắm.
Chẳng bao lâu bò mẹ sinh ra một chú bò con. Nó chuyễn bụng đau đẻ hồi nào mình không hay, nhưng lúc đang đứng rửa chén ở nhà bếp tớ ngó ra thấy bò mẹ loay hoay quanh một cái bọc, rồi thì cái bọc tét ra. Một con bê tự xé bọc chui ra nằm một lúc, rồi thì mấy phút sau đã chạy nhảy như bay ! chứ không phải nằm ì một chỗ như baby người đâu. Rồi đói thì tìm vú mẹ... chứ mẹ không tìm con để đút vú vào (như người)
Bò mẹ bị căng sữa thì đau, rống um cả lên. Tớ mua sách học cách vắt sữa
.
Mỗi buổi sáng tinh mơ, trong khi các con còn ngủ , mình lui cui xuống chuồng bò để vắt sữa. Mẹ ơi, nói thì dễ chứ bắt tay vào việc mới thấy khiếp đảm. Từ nhỏ đến lớn đâu có làm nông trại hồi nào đâu, cái gì tưởng tượng cũng hay cũng đẹp và... thơ mộng. Bây giờ ngồi gần con bò cái với mấy cái núm vú bự bành sư, to như ống thổi lửa
, thòng xuống, mình nhìn muốn xỉu .
Sẵn sàng xô thùng đủ thứ rồi. Ngồi đúng vị thế rồi nhưng chưa biết phải bắt đầu như thế nào , vì sợ rờ vào nó đá cho bỏ mẹ. Mình thò tay ra sắp đụng vào mấy cái bầu vú thì con (khỉ) bò nó phất đuôi đuổi ruồi một cái. Thế là mình hoảng hồn hoảng vía té ình xuống đất, xô chậu đổ tùm lum.
Con bò lại khóc um sùm vì sữa căng quá. Thế là không chần chờ gì nữa, mình nhắm mắt nhắm mũi.... làm việc. Hai bàn tay của tớ cầm hai cái núm vú sữa nóng, to và cứng quá bóp không được ( mụ ơi, con nhà tiểu thơ học trường đầm xưa nay, đời chữa có bao giờ cầm cái dùi cui bằng thịt lạ lùng như thế này đâu
) . Con bò thấy ai cầm vú , nó đá lung tung. Thế là tớ lại hoảng hồn hoảng vía, bóp đại. Sữa toé ra xô hứng. Khi đó con bò mới hiền trở lại, đứng yên. Theo sách chỉ thì hai tay phải bóp lên xuống rất đều. Càng bóp, sữa càng ra nhiều. Và xoay chuyển từ vú này qua vú nọ. Bóp vú như thế này có.... sướng không? No way ! Vừa mỏi lưng, vừa đau đầu gối, vừa mệt tóat mồ hôi. Vừa bóp mình nghĩ thầm, mấy thằng cha nào thích bóp vú bậy ngòai đường, bị cảnh sát bắt giam thì nên cho chúng nó đi bóp vú bò sữa, chúng sẽ tởn tới già !!!!!!!
.
Khi xong việc thì mình thấy sao đời vất vã quá, hai bàn tay muốn rục, và giận cái.... thằng nhỏ trong Vô Gia Đình chi lạ.
Sau 3 ngày bóp vú bò, tớ thấy không có cách gì kham nỗi. Bèn đi mua cái máy vắt sữa cho tiện sổ sách
Mỗi ngày lúc sữa mới vắt ra còn nóng, tớ bắt lũ con mỗi đứa uống một ly. Tụi nhỏ nhăn mặt, vừa uống sữa mà nước mắt chảy ròng ròng, không khác chi hồi xưa tớ bị bà già ép uống sữa dê. Thấy tội quá, bỏ việc ép con uống sữa tươi.
Sữa tươi rất rất rất béo vì có nhiều kem (cream). Bèn đọc sách học cách tách cream ra etc etc... -----> sinh ra nhiều việc cho mình làm hơn !
Và nhất định thực hiện giấc mơ xưa (mùi bánh thơm quấn chân thằng nhỏ VÔ GIA ĐÌNH với bà mẹ nuôi ). Trời ơi, mùi bánh trong truyện (thêm mắm thêm muối của tưởng tượng) làm thơm ngát cuộc đời bé thơ của mình, chứ thực tế thì chả là cái gì cả. Ra ngòai tiệm mà mua sữa tươi thiếu gì , và bánh nào nướng lên chả thơm!
Mỗi ngày sữa hứng ra quá nhiều. Làm sao đây? Con bê không uống hết sữa cho mẹ, và đám con của tớ biểu tình nhất định không uống sữa bò tươi (mà sữa chưa pasteurized có mùi rất nặng) rất khó uống.
Thấy trong báo người ta quảng cáo bán đấu giá một trại bò. Một con bê giá bắt đầu là $ 20 đô. Tớ thấy rẻ quá ,đưa tay lên thì bị dính ngay, vì không có ai trả giá cao hơn. Thế là một đàn 5 con bê (chừng 1 tháng tuổi) theo tớ dìa nhà.
Bây giờ tớ có tổng cọng tới 6 con bê !!!!! Một mẹ bò không đủ sữa cho 6 thằng. Làm sao đây???
Bê con háu ăn. Một bầy xúm vô nút sữa chùn chụt thấy mà thương. Chừng đâu vài ngày vú bò mẹ teo lại vì không sản xuất kịp theo nhu cầu. Càng bú mà sữa không ra thì bê con... giận, nên giựt giựt mấy cái núm vú làm bò mẹ đau. Mà đau thì dễ điên tiết lắm, nên bò mẹ (cặp mắt lúc này hết hiền rồi à nhen
) cứ thấy đám bê con xáp lại là phóng giò chạy te. Một bầy bê rượt theo trối chết. Tớ đứng nhìn mà lòng buồn ngẩn ngơ, nặn óc nghĩ cách giải quyết.
Bèn ra tiệm bán đồ gia súc. Thấy người ta có bán bình sữa cho bê bú. Mua về 6 cái và sữa là bột đậu nành pha với nước ấm. Voilà !
Bây giờ tớ trở thành con bò mẹ (nuôi). Mỗi sáng thức dậy thật sớm (vì 8 giờ phải đi làm rồi ) lo cho bầy bê trước khi lo ăn sáng cho các con.
Tớ pha nước đậu nành và cầm hai cái bình sữa bự tổ bố đút vào đứa bê này vài phút , rồi lại đút cho đứa kia, đứa nọ ít phút. Tụi bê nút sữa mình thấy thương thương lắm lắm, tình thương đến tự nhiên như chính mình đang đút sữa cho con thơ. Nhưng tụi này tham ăn vô cùng, dành giựt nhau dễ sợ. Có lúc chúng xô lấn nhau, đạp lên chân bà mẹ làm bà mẹ đau điếng hồn. Đừng tưởng là bê con còn nhỏ thì cái gì cũng mềm.
Mỗi lúc cái móng chúng nhè chân mình mà đạp thì đau
được !!!!. Bị đạp chừng chục cú thì mẹ cũng giận điên lên, quẳng hai cái bình sữa và ngồi thở dốc.
Sau đó thì tớ cột mỗi thằng vô mỗi chuồng và treo bình sữa cho chúng uống.....
Bê con lớn như thổi. Được 5 tháng thì con nào con nấy lớn như con trâu ở bên mình. Ở tuổi này chúng vẫn còn là bê .
Có hôm nửa khuya hàng xóm gọi cho biết "đàn bê của mày đang đi lung tung trong xóm ". Sao vậy ta ? Tớ có làm hàng rào giây điện cao lắm mà !
Chạy ra đường ngó lung tung. Quả như lời hàng xóm nói, một đàn bê đang chạy lên chạy xuống ngòai đường cái. Tớ hoảng hồn , chạy ra (như con mụ điên) đuổi bê về chuồng. Mệt hộc xì dầu. Khi về gần tới nhà, tớ thấy bầy bê co giò phóng qua hàng rào giây điện (cao hơn 6' ). Trời ơi là trời, bê gì mà khiếp quá dị nè, còn hơn mấy con bò mộng của Huệ rồi đó à nhe.
Người ta nói 1 acre đất có thể cung cấp đủ cỏ cho 1 con bò. Bây giờ cả bò mẹ và bầy bê là 7 con, cỏ ăn không đủ. Tớ phải đi mua cỏ khô (HAY bales) về cho chúng xực thêm. Sau đó thì bán bầy bê đi, cũng khá bộn tiền
Ít lâu sau thì bò mẹ.... rượng đực
. Đọc báo thấy người ta quảng cáo cấy giống này giống nọ. Tớ chọn lọai Angus (lọai bò thịt ngon nhất ). Kêu người ta, họ nói OK, giống gì tui cũng có.
Đúng ngày hẹn, tớ đứng ngòai đường ngóng người ta chở con bò đực tới . Trong đầu mình bắt đầu nghĩ đến chuyện hoang, chuyện con bò đực (bull) đen thui sắp chồm (đạp mái
con bò cái (heifer) vàng trước mắt mình . Sau này chắc con bê sẽ có mầu đen lốm đốm vàng ???
Mỗi khi thấy từ đàng xa có bóng dáng chiếc trailer nào chở súc vật đi qua, là lòng cũng thấy hồi hộp vì sắp được coi xi nê con bò
. Hấp dẫn à nhen
Chờ hòai chờ hòai sốt ruột quá trời ! Đi tới đi lui ngòai ngõ cả giờ mà không thấy cái trailer chở con bò húc nào tấp vào địa phận nhà mình cả.
Nhìn đồng hồ, cái thằng làm stud service này thiệt là kỳ ! Sao Mỹ gì mà làm ăn dớ dẩn dầy hổng biết nữa! đồng hồ cao su à???
Đứng ngoài đường chờ quá lâu, tớ bước vào sân. Cúi xuống lượm tờ báo, thì con trai chạy ra kêu me ơi, có ông nào chờ trước cửa lâu rồi. À thằng Mỹ chủ con bò cho giống đây !
Nó phàn nàn " tui chờ bà hơn nửa tiếng rồi "
"Vậy chớ con Angus mầu đen đâu mà đi tay không dị ? Bộ có chuyện gì trục trặc không chở nó đến được à? Ông làm ăn gì kỳ quá dị huh? Tui lấy sick leave hôm nay để ở nhà chờ ông cả buổi, mà bi giờ ông cà lơ cà láo đứng đây làm mất thì giờ của tui...."
Thấy tớ bu lu ba la một giây, nó vẫn đứng đó kiên nhẫn nghe (không nỗi dóa như người Việt mình) rồi từ tốn nói:
"Business là business, tui có thất hẹn với bà hồi nào đâu? "
"Dị chứ con Angus đâu?"
Đưa tay chỉ cái thùng đồ nghề, nó nói "bà muốn giống gì thì tui làm giống đó, bà đừng lo "
Hắn liền mở ra cuốn sách trong đó có hình đủ lọai bò đực. Con nào con nấy đều có bằng, có hạng (pedigree) , có lai lịch từ đời ông cố ông sơ . Có nghĩa là giống tốt, hàng xịn
Đến trang con bò đen thui, hắn hỏi "bà muốn giống này chứ gì?"
"Yeah"
"No problem !"
Hắn lôi ra trong thùng đồ nghề ra một ống thủy tinh được ướp lạnh, rồi nói "giống của con Angus trong này nè"
Mình ngớ ra. Trùi ui, bỏ giống không cần đực ! chỉ cần ít cái lọ đựng giống là... OK Salem ngay !
Tuy quá thất vọng vì không được coi tuồng-con-heo giữa bò đực và bò cái (mà mình đã mất công nằm vắt tay lên trán tưởng tượng hơn cả tuần), tớ cũng đành dẫn tên Mỹ đi ra chuồng bò
Đến cửa chuồng, tên bỏ-giống ngừng lại, hỏi thăm:
"Trước khi bắt tay vào việc, tui muốn sờ ua sure là con bò của bà đã đến lúc cần bỏ giống. Nếu không thì, loạng quạng nó đá cho tui và bà văng tưng, sưng đầu bể trán à nhen "
"Gì mà gắc gối rứa hỉ. Vậy chơ mi muốn biết gì?"
"Tả tui nghe những triệu chứng you đã thấy"
"Ù ơ, thì nghe đây ! Ban đầu tui để ý thấy con mắc ôn đó tự dưng có vẻ lừ đừ, thỉnh thoảng lại rên rĩ. Nó hay mò đến máng ăn nhiều hơn thường lệ nhưng chỉ nhâm nhi vài miếng lại thôi. Đứa nào tình cờ đụng nó thì thấy nó có vẻ khoai khóai, đứng yên cho ai muốn.... cạ thì cạ thả giàn. Mấy con bê tui mua đấu giá cũng đà lớn bộn. Bọn này coi dị mà cũng dồm xê gớm!
Thấy mụ bò cái dễ dãi, chúng có tha đâu (Ô, cái thứ mới lớn ăn chưa no lo chưa tới nhưng hễ đụng tới cái việc ấy ấy là chúng tài lắm !!!!
) Tui nó tranh nhau nhảy chồm lên con bò cái, mà vì ham tranh nhau nên lo húc nhau nhiều hơn ----> sớn sớn sác sác, cái vụ chồm bị trật đường gầy xe lửa, làm con bò cái giận gun lên, nạt nộ om sòm "tao đang thèm mờ tụi bây cà chớn, làm ăn kiểu này làm bà tức hộc máu !..."
Tên bỏ-giống ngắt lời " Ê, bà hổng phải là con bò đó, sao bà nói giùm nó hay dị huh?"
Tớ cười xòa "cần gì phải là nó mới biết lòng dạ nó. Trông cái điệu bộ cà giựt của con bò lúc dó thật buồn cười. Nó cuống quít đòi đực, thân quay dòng dòng, đầu liếm đuôi, cái cằm thì dựa vào lưng, rồi thì đứng chàng hảng ra để chờ......
Lúc này con bò cái đã nóng máy rồi (in heat). Chỗ đó nở lớn, đỏ loét, ướt nhẹt ...
Thằng bỏ-giống chẳng nói chẳng gằng bèn xô cửa chuồng bước dô....
(đi làm việc chút vào viết tếip nhen )