Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

16 Pages«<34567>»
Hồng Khắc Kim Mai
viethoaiphuong
#84 Posted : Saturday, March 24, 2007 11:32:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
!!!!!
Chùm Khế Ngọt
#85 Posted : Wednesday, March 28, 2007 4:02:28 PM(UTC)
Chùm Khế Ngọt

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3
Points: 0

Thiệt là kỳ cục....

Qua PNV tôi cũng mới biết HKKM là một nghệ sĩ có nhiều tác phẩm trên nhiều lãnh vực nghệ thuật được nhiều người khen ngợi, yêu quí. Blush

Vừa rồi lang thang qhé qua trang www.take2tango.com lại hay thêm HKKM cũng có lắm kẻ ghét ghen. Black Eye

http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=2952

Tôi không có ý kiến đồng thuận hay phản đối tác giả bài viết ấy, vì tôi có biết chi mô mà ý kiến. Tôi chỉ có nhận xét rằng: chuyện thương ghét giữa các cá nhân với nhau là chuyện thường tình. Có thù ghét HKKM cứ "đánh" công khai, đánh ngay mặt. Đánh tầm bậy bị người ta đánh lại thì ráng mà chịu. Chứ chơi cái trò "đánh" phụ nữ mà đánh dưới lưng quần này sao thấy nó hèn, hèn quá thể.

Xin lỗi đã mang "đồ uế tạp" về làm bẩn PNV, xin thông cảm cho tôi. Tôi muốn tác giả bài báo đọc được những dòng này, nhưng tôi không vào "take2tango" được. Đành post ở đây, hy vọng sẽ lọt được vào những con mắt "cú vọ" chuyên rình rập đánh lén, đánh bẩn, đánh hèn mà tôi vốn chẳng ưa chút nào.

Tôi chẳng bênh vực gì cho HKKM, tôi cũng chỉ mới biết tên bà qua PNV. Tôi cũng chẳng thù hận gì người post bài trên "Take2tango". Tôi chỉ bày tỏ một suy nghĩ đứng trên lẽ công đạo.

Ban Quản Trị PNV có thể delete bài này, nếu thấy nó vi phạm qui định sinh hoạt của PNV.

[b]Chùm Khế Ngọt[b]
(Sài Gòn, VN)



hongkhackimmai
#86 Posted : Wednesday, March 28, 2007 8:18:16 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Buổi sáng sớm đi bộ trong khu vực khuôn viên nhà, nhìn thấy vịt mẹ dẫn con đi ăn. Thấy giống mình ngày nào dẫn con đi vượt biên..




Thấy có kẻ chụp lén, vịt mẹ dẫn con "trốn" xuống hồ !



Và dẫn đàn con lội nước...



Thế mới biết người hay vật, tình mẹ đối với con bao giờ cũng như biển hồ lai láng

Còn con đối với mẹ có như, tính tháng tính ngày?

Những hình ảnh hy sinh của người mẹ trong gian khổ, của người vợ khi chồng lâm cảnh tù tội phải một tay chống chọi với đời. Một mình cáng đáng nuôi đàn con ở xứ người, nuôi chồng mười năm nơi xứ lạ, đàn bà dễ có mấy tay?

Tại sao lại để tâm đến những thị phi xuyên tạc , Chùm Khế Ngọt nhỉ?

Ba Tê
#87 Posted : Friday, March 30, 2007 1:17:15 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Big SmileBig SmileBig Smile

Hôm nay đầu tháng tư , ghé thăm chị KM và lấy lại "món quà bất đắc dĩ" vì chủ nhà đem cất vào kho...tất cả "số tiền" đã đếm được rồi ! Question Tại vì tặng quà là nhắm vào mục đích...được chia tiền đấy ạ TongueBig Smile.

Chị KM ơi , 3T này học chẳng tới đâu nên tiếng Việt còn yếu lắm , đôi khi chánh tả viết trật lất. Khổ nhất là nhiều khi bỏ dấu bậy bạ chữ này lại hóa ra chữ khác mới chít chứ , thí dụ như "tài hoa" mà viết bậy lại hóa ra "tai họa" đấy ạ. Thiệt là đáng DeadAngry lắm há. Cũng may là 3T vô danh tiểu tốt nên ít ai chú ý. Còn chị là celeb nên... nhiều người vào đọc đấy ( trong đó có 3T nữa nghen chị ) , cứ xem số người đọc thì rõ. Chúc chị vui và sáng tác nhiều hơn nữa. ApproveRose

3T Smile
hongkhackimmai
#88 Posted : Friday, March 30, 2007 3:26:12 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Một người bạn đã lái xe 4 ngày từ thành phố Portland, Oregon vừa đến Dallas, Texas để thăm HKKM

Bạn và HKKM đang đứng trước văn phòng làm việc





Và đây là một người bạn khác đến từ Úc:
Anh Trần Đình Lương, biết HKKM ngày xưa ở Văn Khoa. Ở hải ngọai biết nhau qua các báo chí. Và hôm nay là ngày đầu tiên hai đương sự gặp nhau . Trước kia ở Việt Nam, anh TĐL là Giáo Sư trường Lê Quí Đôn, Saigon
HKKM là GS Việt Văn trường Blaise Pascal (Đà Nẵng), và Trường-Nhà-Trắng Saint Paul (Saigon)




Anh Trần Đình Lương là một thi sĩ có bài thơ rất dễ thương


Sydney in full Spring

You are back isn't
Fairy ladies Giang Kieu in purple hair
Jacaranda
A painting of Spring just step out
Fading the Sunset of the whole town

Sydney,

Seven years living here
I can only love the color
Of this flower
'Cause my heart
As hard as stone-in-centuries
Is reflecting in sorrow
The color
Of my old
Longing reveries

Once life heads to sea
Life never goes back
And
High in the sky
The clouds are flying
Flying forever
Far away
My homeland

When morning rises
Atop the sea bubbles
Rested your souls
O the souls
Of my darling fairy mermaids

Be gone
All desperate searching
And my feet bleeding
And my hands grasping the sky
I melt into the space
Mumbling a final cry

Purple


Trần Đình Lương - 1987
(translated into English by HKKM )
hongkhackimmai
#89 Posted : Sunday, April 1, 2007 1:06:31 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)


Motherhood
Acrylic on paper, 36" x 36"
Artist: Hong Khac Kim Mai
hongkhackimmai
#90 Posted : Sunday, April 1, 2007 1:40:10 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)



The Dancing Tides
Acrylic on canvas, 18" x 24"
Artist: Hong Khac Kim Mai

Khi trăng lên, thủy triều dâng cao. Sóng vỗ vào nhau tạo thành dáng người nữ đang múa
hongkhackimmai
#91 Posted : Tuesday, April 3, 2007 1:10:47 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Những Tình Khúc của Nhạc Sĩ Hồng Khắc Kim Mai
Vy Hùng, Montréal - Canada

... Người ta nói "Nghệ sĩ là người may mắn nhất vì họ bày tỏ được tâm tình qua nghệ phẩm ". Chị Hồng Khắc Kim Mai ,ngòai tài thơ văn, còn có những niềm vui tinh thần thanh nhã khác như vẽ tranh, mà vẽ rất gồ ghề nữa. Mặt khác, chị còn có khả năng chơi dương cầm rất trội và có những nhạc phẩm thật khác thường.

Tôi đã từng nói với chị "ít khi thấy nhà thơ viết nhạc , mà thường thấy nhà thơ ưa nói về nhạc trong những thi phẩm của mình ". Tôi trộm nghĩ , nếu như cả hai gộp lại thành một "vì trong thơ có nhạc, trong nhạc có thơ " , nghĩa là nhà thơ còn biết viết nhạc hoặc nhạc sĩ còn biết làm thơ, thì nghệ phẩm chắc chắn mang một sắc thái đặc biệt hơn. May mắn thay, những người thưởng ngoạn nghệ phẩm như chúng ta, đã có được một Hồng Khắc Kim Mai đủ tài thơ, và dư tài nhạc...

Sự rung động, sự xúc cảm trong thơ HKKM rất trọn vẹn:
"....Giọt lệ thi nhân
Hạt lệ cao sơn
Dăm buổi héo hon trong đuôi mắt
Xanh lơ giận hờn...." (Hiu Hắt như đôi mắt của người)

hay :
".... Ta là thi nhân
Đi trong lòng em trăng sao..." (em cho ta tình thơ)

Mà thật sự qua tiếng dương cầm trác tuyệt của HKKM, tôi mới nhận chân ra những tình khúc sáng tác quả đúng với lời thơ chị đã viết :
"Anh đã về hơ nóng ngọn anh đào
Anh đã về nhả nhạc phím thanh tao.
Tay anh ấm sờ đâu môi cũng nở......"

Tiếng đàn của chị rất tha thiết, cũng thành khẩn như lời thơ tình của chị.
Qua những ca khúc của HKKM, tôi khẳng định một điều : nếu như chị cho trình làng sớm những nhạc khúc của chị, hẳn chị đã là một nhạc sĩ danh tiếng.
Chị đã mang những lời hẹn hò chất chứa trong thanh âm dương cầm rồi phả vào không gian rất mộng của chị thành những dòng nhạc cao sang. Thuở đó thơ còn là nhạc. Khi chị viết ra những dòng nhạc có thứ tự trước sau, mạch nhạc luân lưu phơi phới trên những trang giấy kẻ nốt, thì chính lúc này nhạc đã thành thơ . Người ta gọi Chopin là nhà thơ của âm nhac, thì HKKM đã có một quá khứ kinh nghiệm về thơ và nhạc .

Chị HKKM là giáo sư dương cầm nhạc cổ điển tây phương, đã thụ huấn qua rất nhiều bậc thầy người Pháp, đến các vị thầy người Việt như GS Nguyễn Cầu, GS Phạm Thị Lạc Nhân, và Nhạc Sĩ Võ Đức Tuyết (tân nhạc),... Được hấp thụ và sở đắc một nhạc trình công phu như thế (học piano từ khi năm tuổi, và thuộc một gia đình rất điêu luyện về nhã nhạc có tiếng tăm ở Huế), nhưng chị luôn cười cười nói rằng mình chỉ là một nghệ sĩ bạt mạng, sáng tác theo hứng, chứ không phải là một nhạc sĩ chuyên môn. Chị nói rằng, không nhất thiết những người học nhiều, học giỏi là đương nhiên viết ra được một tác phẩm hay. Trong nghệ thuật, tâm hồn là yếu tố CẦN nhất để một tác phẩm trở nên truyền cảm. Sự hiểu biết và thông luật chỉ là những yếu tố ĐỦ để một tác phẩm có bộ mặt đàng hoàng đứng đắn. Như người viết văn cần phải viết đúng chính tả và bố cục vững, nhưng phải biết cách diễn đạt tư tưởng thì bài văn đó mới có giá trị trên một phương diện nào đó .
Đương nhiên chị HKKM có đủ kiến thức về âm nhạc, lại đã chứng tỏ là một người có hồn thơ lai láng, mẫn cảm thế sự. Đây thật sự là một kết hợp hiếm hoi .

Lời hát trong những ca khúc của HKKM đa số đọc lên, hát lên nghe du dương truyền cảm, lặng lẽ thấm nhập vào tâm hồn người nghe vì nó vốn là những bài thơ dung nạp những ý, những từ, những hình ảnh rất đẹp, rất văn chương. Do đó mà nhạc của chị rất sang cả.

Nếu đọc qua một cuốn sách, mà bạn nhớ được những điểm chánh, thì tác giả của nó đã thành công khi muốn chuyển đạt một điều gì đó đến bạn đọc. Nghe qua một khúc hát, bạn thấy lòng xúc cảm về những âm điệu mà nhạc sĩ đã gửi gắm, đó là lúc Nhạc Sĩ đã tự tạo một sinh khí cho nhạc phẩm của mình.
Cuốn sách, bài hát, cứ được người đời truyền tụng mãi, thì nó sẽ trở thành bất tử. Cái bất tử của nghệ sĩ qua tác phẩm, chính là cái khả năng tồn tại lâu dài của nó. Đã không hiếm những ca khúc, khi người ta nghe qua một lần, rồi nó mất hút trong không gian - không để lại một ấn tượng thính giác - nhạt nhẽo như một tách trà vô hậu vị.

Nhạc khúc sáng tác của Hồng Khắc Kim Mai đã vượt qua khỏi cái thường tình, nét nhạc cứng cáp như tuổi đời của tác giả. Những tình khúc ấy gói ghém trọn vẹn chân tài nhạc nghệ và nguồn cảm hứng dào dạt. Từ đó bạn nghe trong thanh âm tuần tự hiến dâng một cách thành khẩn, thoảng qua trong tích tắc những dòng nhạc kiều diễm của HKKM. Bạn, vâng chính bạn, sẽ lưu luyến, sẽ thèm được nghe lại...

Tôi trân trọng và thành tâm giới thiệu đến các bạn yêu văn nghệ một tác phẩm giá trị của nữ Nhạc Sĩ Hồng Khắc Kim Mai qua album Tìm Trong Suối Thương , rất đặc biệt. Những tác phẩm này vừa được trình bày theo dạng có nhạc và lời để hát, theo dạng dành cho người biết đàn piano, và dưới dạng hòa âm cho ban nhạc . Đây là một tác phẩm nghệ thuật được soạn thảo rất công phu.
Nói rằng xứng đáng, chưa đủ, mà phải nói tác phẩm này nên được trân quí, nâng niu từ người thực hiện đến người thưởng ngoạn

Vy Hùng
Montréal, Canada

Chú thích : Nhạc Sĩ Vy Hùng là tác giả của rất nhiều sách viết về âm nhạc, được xuất bản tại Hoa Kỳ và Canada



hongkhackimmai
#92 Posted : Tuesday, April 10, 2007 5:33:28 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
ECLIPSE
Hồng Khắc Kim Mai

This morning when I wake up
The sun does not shine
It is the first time for me
That the night exists on full day
In a while
On promised land !

This morning when I wake up
In darkness I ask myself where I am
Still dying in living like yesterday
Suffering in a concentration camp?
Or like a little girl smiling now on the Disney Land?

Yes, it is not necessay to tell the lie
To be absent-minded during the E.S.L. class
When the teacher writes with care
For vocabulary I learn the new word, "POWERFUL"
(I think of Power of the sound of the gun
I have heard once last year
I think of Power of the wild VietCong in arms
Who killed my friends - bare hands- through their heart)

And my children did not have mind enough to understand
Why with the ages of One, of Two, of Six, of Eight
They had to spend time early in jail
-----Sleeping on the wet ground
Receiving a small amount of rice a day? ---

Be proud and keep quiet
Stop asking me WHY, darlings!
Because there are many things I still do not know why
After one day, after one night
You lost your father, you lost your toys, you lost your tender smiles
And I
In front of their pistol
I kept smiling
No faith in heart
No tears in eyes
Full emptiness in my mind...

Like an iron sweltering in the violent fire
We were growing up in Communist Hell
Too young but already we got old
Too poor that anything in our hands could be sold
And one day
I could not stop trembling
When my baby told me , " I hate them"
That 's all right
That is all right, baby
Because under the communist yoke
You were, you are and you will be never enjoyed!

This afternoon when I take a walk
It snows slowly
It snows calmly
Over the cherry trees...

This afternoon when I take a walk
Snow falls on my face
And I just know
That snow has no taste!
Why have I been in the United States in full winter
To get light and white snow melting in my frozen fingers?

But cold of the weather is nothing
When I have in my heart
The entire eclipse covering !

1978



Ba tháng đầu tiên đặt chân đến Mỹ, trời đang đông , trời tuyết đổ. Buổi sáng thức dậy thấy trời tối như mực trong ngày nhật thực.

Với số vốn Anh Ngữ hạn hẹp, đây là bài thơ đầu tiên HKKM đã viết trên quê người, mà vết thương ngày cũ vẫn còn đang nóng hổi.....

Một kỷ niệm !


hongkhackimmai
#93 Posted : Thursday, April 12, 2007 2:47:23 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Thay lời tựa...


Năm xưa, bên sông Hàn có người tinh nghịch ngồi đàn. Tiếng guitare của hắn quyện vào hơi gió, theo gió heo may vào rừng mưa ngâu . Khi trở về, nhạc guitare đã cuốn theo, cuốn theo hạt bông mai rừng. Ngưng tiếng đàn thì hạt đậu trên tay. Cái hạt khô ủ dột. Cái hạt héo hon mông mốc trắng. Cái hạt tội nghiệp có mùi hăng hắc nứt mắt rơi xuống dây đàn. Dây đàn bật lên tiếng "tưng" thật nhẹ đủ để nhói tới trái tim người nghệ sĩ. Không nỡ để hạt khô, mục rồi rã thành tro bụi, hắn moi lổ chôn hạt mai trong sân trường tuổi dại, rồi quên đi...

Với năm tháng hạt trổ mầm lên cây non. Cây rừng sống giữa đồng bằng không quen gió sông phố thị , không quen những lao xao của chốn bụi hồng nên hồn mai thấy bơ vơ lạc lỏng. Nhỏ lệ thành thơ. Vần thơ bay lơ lửng giữa lưng chừng trời. Tiếng thơ rưng rưng ,

Bâng khuâng
Sương khói thơ ngây
Phù vân tương tư
Bông quì lộng ngọc
Bến chiều xưa

Tương tư? Tương tư ai hở hồn mai nhỏ thu đông? Thì tương tư ai ngòai tiếng đàn khúc nhạc kia. Trong cõi phù trầm hễ có thơ thì phải có nhạc. Có tình thì phải có tự. Có sương thì phải có khói.
Lãng đãng một thời, hoa thương lá nhớ. Bâng khuâng một mùa, hương ngọt đường tơ .




Đêm đêm ngồi vắt vẻo trên thành cầu, dưới ánh trăng, hắn ngồi gảy đàn. Hồn mai đậu trên ngọn liễu rũ xuống phất phơ trước mặt hắn. Không kềm lòng được, hắn cất tiếng hát :

Trăng soi đêm .. xuyên qua rèm liễu
Mai như em... nở rộ lòng ai ...

Mai rừng bỗng tê dại theo câu hát. Hệ lụy bắt đầu từ đó. Hồn thơ sướt mướt thuở chớm thì, giọt non ngắn dài nhỏ trên phím bay la đà trên nước mặt hồ xưa

Âm ba
Nhấp nhô trong hồn
Cho em nâng lòng
Phi lô phi lô
Đất trời hây lệ
Lệ tình chưa quen

Lệ tình chưa quen!
Lệ rơi xuống cánh hoa mỏng dính. Lệ là tình thơ đó mà. Lệ là tình nhạc đó mà. Lệ nương theo tiếng đàn mang nhạc vào rừng , phổ nhạc vào lá vào cây, làm thành âm vang rộn ràng.

Hồn mai quắn ruột nhớ cội nhớ nguồn khôn nguôi, trở về phố thị, làm cây mai giữa đời sương gió.

Cây mảnh khảnh lơ thơ mấy cọng lá, đủ để cho mấy con nhện đong đưa qua lại giăng tơ. Ô cái tơ tình lạ lùng bâng quơ. Óng ánh như hồn em say mơ diễm ảo. Của cõi trần thế mông lung điệu nhạc trường thiên bất hũ Sonates. Anh chàng Bethoveen ngàn xưa vùi thân trong ngục tù tình yêu quên mất đường về. Những đoản khúc miên man lả lướt tình ca dập dìu con sóng lượn. Fur Élise , Fur Élise, tout l'amour que j'ai pour toi...giòng nước cuồn cuộn ra bể về nguồn. Đây khóe mắt giai nhân. Đây nụ cười tình si. Đây khổ ải quằn quại. Đây nỗi niềm âm ỉ trong lòng ta. Những đoản khúc nối tiếp nhau thành liên khúc u hòai nghìn thu trên cung đàn phím nhạc.

Này ai đang đàn đó bài Sonate số 15?
Allegro! Allegro! trong âm giai sang trọng mà êm như êm bước đi nhẹ hều uyển chuyển của mỹ nhân. Ai đi trong vô thức của hồn nhạc - của chính nhạc - không hề hay biết.

Sonate số 16 bỗng nhiên dữ dội. Người nghệ sĩ kia ơi, tâm tình sao biến chuyển lạ kỳ. Như biển động trào dâng, sóng vỗ ghềnh đá. Như trời bức quá, vỡ òa cơn dông. Hơi thở ta dồn dập mệt nhòai đi theo đi theo Allegro Vivace ...

Andante, Andante cho chút coi. Ô nhạc đã từ tốn dịu ngọt trở lại. Như kẹo candy mềm môi thiếu nữ trinh xuân, nụ cười mang âm hưởng tuyệt vời gì đây?
A! Viva Sonate au clair de lune...
Đêm trăng đìu hiu. Đêm trăng vàng vọt. Đêm trăng ẻo lả cọng mềm chết người trong tiếng nhạc lả lướt thần sầu kia... Lụa Tây Thi. Cười Bao Tự. Hể hả vầng trăng đơm nụ, khẽ đặt lên môi ai một miếng hôn thơm thơm ngát...
Trời nửa đêm lừng sương diệu vợi, mê đắm vô bờ .

Cung đàn tiếng nhạc càng lúc càng điêu luyện hơn. Giây đàn căng rung tưng tưng tưng từ bài Polka của anh em nhà họ Strauss. A! cũng là Allegro dịu mềm như nắng dịu bên song. Như môi nhếch mĩm chi bút vẽ Léonard Da Vinci, nụ cười bất tử Lisa Mona đưa ai vào lộng ngọc. Ngợp cả rừng mơ. Đầy ăm ắp một dãi thiên hà. Và ai, như nàng Huyền Trân, gối đầu lên vai Chế Mân, rơi một giọt nước mắt , vừa thương thân, vừa thương tân lang, vừa thương nước non nhà. Hạnh phúc là như thế đấy, vừa nũng nịu với quân vương, vừa thả hồn theo tiếng nhạc. Cho tim đập . Cho nghiêng ngửa một sơn hà.
Mà tiếng nhạc đã chuyển qua rồi với điệu nhịp valse trong rừng hoa óng mượt óng mà của chàng Tschaikowsky. Kênh kệu bước đi, công nương kề vai bá tước, phấn hoa rơi trên sàn gương , đá cũng mềm huống chi chàng? Ôi chàng Don Juan đùa chơi với cô nàng nõn nường đường tơ hoa lơ hoa láo. Nhạc phẩm của Mozart táo tợn, Don Juan Don Juan thế kia ư?
Cho tôi van xin , cho tôi trở về với một kiếp tằm.
Trở về với Boccherini. Trở về với điệu Tempo di minuetto tình tang điệu nghệ.

Không thích ư? Vậy hãy thả hồn theo bản Spanish Dance số hai hiền hòa của Moszhowsky vậy . Đàn so dây. Đàn gọi hồn nhập thế. Gọi suối trầm tư. Lả chả hồ thu. Hồn liễu mai, mai liễu sững sờ, tuôn thơ chảy ngập bờ trí tuệ Blaise Pascal*. Làm lu mờ vầng trời bắc đảo , làm sáng giá thạch động. Bên ghềnh Non Nước nhịp nhịp mái chèo , ai đem thơ tạc nên tượng .

Tượng đá đứng dưới trời đông.

Ai có về bên bến sông Tương?*
Hun hút tiếng buồn mà môi tôi run run, nói lời yêu thương, ngậm đắng câu thề.





Đến một ngày hắn giật mình thấy mai kết nụ. Những nụ nhỏ lau nhau trên cành có lá non vây quanh. Nụ lớn dần rồi xoè những cánh vàng au ra. Hắn chúm môi hôn nhẹ, ngửi xem hương hoa mai thơm cở nào. Có chói như hồng? Có hắt như huệ? Có trần ai như thược dược? Hay có ê ê như bưởi như lài?
Không, vì mai chẳng có hương nên không quyến rũ ong bướm mày ngài. Chả là trời sinh mai chỉ nở trong nhà nhà ba ngày tết, rực rỡ điểm tô cho đời vạn năng xuân.

Hắn nhìn ngắm cánh mai vàng tươi. Trong ngây ngất hoa bỗng biến thành người. Ôi chao cái người chi mà lạ. Như sương mờ khói ảo trắng tơ. Phất phơ sánh vai hắn đi vào phố chợ. Hắn dật dờ say thuốc hôn em. Cái hôn thật vụng về như chưa bao giờ sờ môi con gái. Phải, với em, tất cả bỗng như mới. Mới từ tâm linh mới đến thể xác. Lòng hắn rúng động. Và mai hoàn mai, trở lại đậu trên cành. Hắn nhẹ hái đóa mai thân yêu cất vào buồng tim. Nhốt mai lại, khóa kín. Hắn ao ước mai chỉ nở trong lòng hắn thôi...

Cũng một ngày xa xôi trên xứ lạ đầu xuân, có vần thơ bay trong hương phấn không gian. Thơ đậu trên ngọn lá đầu cây. Thơ xuôi dòng chảy từ tây qua đông. Thơ ơ hờ tấp bến bờ Potomac.
Con chim quyên trên ngọn đào cất tiếng ngọt ngào hót vần thơ. Hót vần thơ. Hót vần thơ ,

Có chút tình si nuôi trong gió kín
Đốt lửa hong lòng suốt mấy tháng đông

Tiếng chim rộn ràng đánh thức đóa mai trong lòng hắn. Phải rồi, tình si nuôi trong lồng ngực đã nở tròn bông. Nhạc mừng trỗi lên. Thơ xướng thành bài ca.
Cung đàn và thơ vội vàng nhập bọn chấp cánh.
Tượng đá bằng ngọc thạch, từ lâu được nuôi dưỡng bằng tiếng nhạc vàng muôn thuở, cũng trở mình vươn dậy.

Suối trên rừng có lúc ngừng nghe chim hót
Lá trên rừng có lúc mừng quên đi ngủ
Mai trên rừng mai trên rừng
Và đá trên rừng khám phá đã yêu em...

Yêu em tự muôn kiếp nào. Đúng quá. Đá là tiền thân của ngọc kết. Ngọc hóa thơ. Thơ hóa nhạc. Thơ nằm trong suối nhạc róc rách. Nên thơ không bao giờ có thơ solo. Nhạc bao giờ có nhạc đơn độc?

Chỉ có con người mới bày chuyện vẽ vời....

HKKM
05/23/07



Chú thích :
* Collège Blaise Pascal : nơi HKKM theo học thời niên thiếu
* Ai có về bên bến sông Tương, trích lời ca của một nhạc phẩm xxx của??? (sẽ xin bổ túc sau)





hongkhackimmai
#94 Posted : Friday, April 13, 2007 1:15:56 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)

NGƯỜi BÊN BỜ VỰC

Hồng Khắc Kim Mai


Một-

Con chuột ốm nhách, da khô róm, nhăn nheo và buồn hiu. Hắn đứng trơ mõm nhìn cô không chớp mắt. Đứng đó bất động. Con chuột gì mà lạ kỳ, cô thầm nghĩ rồi lấy tay xua hắn đi. Hắn vẫn lì lợm đứng yên một chỗ. Cô lấy chân đá, hất tung cái thân mình bé bỏng của hắn lên. Con chuột rớt bịch xuống nền nhà, rên rĩ vài tiếng rồi lại nằm yên không nhúc nhích. Ứa gan, cô quơ tay lấy cái ly giấy chụp vào người hắn. Hắn cam phận nằm yên trong ly nhà tù, chẳng hề có tiếng thở than...

Cô giật mình tỉnh dậy. Bốn giờ sáng. Hóa ra con chuột với ánh mắt khổ não kia chỉ là giấc mơ một thoáng. Lòng cô nao nao. Cô vẫn còn nhớ mồn một cái nhìn của hắn thật kỳ quái. Hắn muốn gửi gấm, nói năng với cô một điều gì chăng?
Hay hắn chính là linh hồn của cô, rúm ró cạn mòn?



Hai-

Cô nhìn cô chăm chăm trong gương. Da mặt vẫn còn rất mịn màng. Đôi môi vẫn còn rất thắm. Thân xác chưa đến nỗi nào, chưa đến nỗi nào, chưa đến nỗi nào...

Cô vào phòng mở máy. Con chuột chạy loăn quăn húc đầu này húc đầu kia. Có hơi tình thì nhạy thế đấy. Sột sọat trên khung máy một vài thư tứ phương, nhưng thư chàng mới là bùa nặng ký.

Mười tám trang. Chỉ có ba tiếng ANH-YÊU-EM lập tới lập lui. À, con người này ăn gian! dùng xảo thuật copy-and-paste sao chép nghìn lần để khỏi nói nhiều mỏi miệng.
Thì đây cũng thế thôi. Bắt chuột chạy lên chạy xuống bở hơi tai. Bắt chuột chạy qua chạy lại mệt nghỉ.
Viết chữ NHỚ hai nghìn lần.
Click click click, con chuột chạy muốn sút giò...


Ba-

Khách người xứ Chí Lợi. Nghe kể chuột chạy vào giấc mộng, thị cười rúc rích rúc rích đi tới đi lui giải đề.
Này nhé, nằm mộng thấy gì thì đặt mình vào vị trí của vật trong mộng. Đó là gương soi sâu thẳm nhất của lòng mình. Có một cái gì đó không tọai ý mình, không tọai ý người. Vậy thì, trong cuộc sống , tập ưỡn ngực về phía trước, hất mặt lên cao, đi thẳng người. Không bao giờ đi gục đầu xuống đất, không bao giờ đi lòng khòng lưng.
Đúng rồi, hai vai bạn phải bành ra. Bạn đứng thẳng thớm như thách thức mọi chuyện, kể cả thách thức với chính mình. Tập dượt cách đi như thế hằng ngày. Vừa đi vừa nhẩm nói những lời tạo cho mình một niềm tin,
"I am the winner. I am the winner. I am the winner..."
Với thái độ đó bạn sẽ vượt qua được tất cả những chông gai yếu hèn... Đóng vai hùng dũng thì đời vinh quang. Đóng vai ăn mày, suốt đời xách bị.

Nhìn người bạn diễn xuất, cô cười rũ rượi.
Nhưng ô kìa, sao trong tiếng cười của cô như có tiếng khóc.
Và có tiếng chuột rúc.


Bốn-

Thầy bói khỏang chừng trên dưới ba mươi tuổi, lạ hoắc lạ hươ, chưa từng gặp. Nói chi có đó, tiếng tăm thầy lẫy lừng. Cô đến không hẹn trước nên thầy hãy còn ngủ muộn.

Cô xóc bài, miệng cười chúm chím nheo mắt diễu cợt. Thầy không thèm để ý tới nét mặt của khách. Thầy lim dim đôi mắt, đưa tay rút một lá, ra con tây. Rút thêm lá nữa, ra con đầm. Thầy đặt hai lá bài bên cạnh nhau. Với tay rút lá thứ ba, ra con xì cơ.
Thầy gật gù , À, à, à. Xì là trề môi chê như thế này nè. Cơ là cơ khổ đấy đấy nhé !
Thầy xoay qua cô. Nè, có người yêu rồi phải không? Anh chàng lãng tử tài hoa, cô nàng như mưa trời lệ sa. Cá gặp nước. Bèo trôi sông...

Cô lắc đầu nguầy nguậy. Bậy, làm gì có chuyện đó.

Ông tây bà đầm đứng dính nhau như thế này, khó lòng bỏ nhau. Ông này tuổi Tí, cầm tinh con chuột. Ở với vợ mà lòng sinh giặc.

Cô giật nẫy mình, lặng người.
Tài thế? mình chẳng để ý, thế mà chuột thật. Có vợ nằm nhà? Ui da. Ui da.

"Chuột kêu chút chít trong rương
Anh đi cho khéo đụng giường vợ la..."
(ca dao)



Năm-

Đứng xa nhìn, núi cao sừng sững. Một đỉnh chót vót chĩa tận mây xanh.
Đến gần, núi có ba ngọn, san sát nhau. Trên mỗi ngọn đứng một người. Thời điểm là mùa thu. Mùa thu mây mù vây kín, ba người không ai thấy ai.



Kết-


Cô đứng chơi trên mõm, trợt giò muốn té, nhờ bụi gai mà níu chân lại được. Cô nhìn trời. Trời không tiếng nói. Cúi xuống nhìn vực, vực sâu thăm thẳm.

Từ đâu chuột chui ra từng đàn, bò từ vực bò lên. Đông đến nổi chỉ thấy một khối đen lúc nhúc, khí xú nồng nặc. Tiếng chuột kêu lít chít nhức óc. Cô thấy khó thở.

Chuột chui lên bám đầy hai gấu quần của cô, lôi cô xuống. Quơ được cây gai, cô quất tới tấp vào bầy chuột, lấy hết sức bình sanh trườn lên cao.

Một con chuột nhắt bò được vào ống quần. Nghiến răng, cô dùng đá đập lia lịa vào mình chuột. Đập cho chết. Đập cho chết.

Quả nó đã chết, rơi rớt trên ống chân cô một vết máu. Và một vết bầm đen. Đen xóay trái tim.
Cô đứng dậy, thất thểu đi.

Nhưng nhìn kia, đầu cô đã hất lên cao, hai vai cô bành ra. Cô đang thách thức với ngay chính bản thân cô.
Cô đi, cô đi, bóng xa dần bờ vực...


***
Anh ta đứng trên triền núi.
Gục đầu nhìn xuống, thấy rắn lổm ngổm dưới vực. Muôn triệu con quấn vào nhau, đua nhau hí. Tiếng rắn ré, chua như giấm, nghe xé lồng ngực, nghe như dao đâm. Nọc trào khói, phun mưa.

Quá hoảng sợ, anh té xuống nằm sát bên bờ vực, tay bám chặt ghềnh đá.

Trong khói, rắn hiện hình người áo xanh, mặt hoa da phấn.
Thanh xà cong môi đưa tay mời mọc. Lời êm như ru, dịu mềm như tơ. Nụ cười tươi tươi quá là tươi . Ai thấy cũng ưa. Ai thấy cũng thèm ăn trái cấm !

Anh lẩm bẩm,
Yêu em quá. Không xa em được đâu, em ơi. Em là hoa là bướm, là lãng mạn tình tang, là sương khói mang mang huyền nhiệm. Tình tứ thấy mồ, dại gì để anh xa.
Bỏ vợ không?
Vợ anh cũng chẳng bỏ đâu. Dại gì mà bỏ. Khi đau ốm có cơm bưng nước rót, đở thấy mồ...

Đàn rắn trườn lên miệng hố. Nọc phun ào ào, rơi rụng cành cây. Anh khiếp vía, chết giấc. Hiện nguyên hình là con chuột cống, lông lá lổm chổm. Hôi không thể tưởng.

Lá bay xoắn vòng. Xoắn vòng theo bụi bậm phù du. Lá lấp đầy mình con chuột chết nhát.
Tiếng chuột rên rĩ:
",,, Đời anh đã hết rồi, đành chịu trận ở trong cái nhà tù ấy thôi...."


***
Chị đứng ở mõm núi thứ ba. Không bất cẩn mà vẫn té. Nhờ có đôi mụt đá nhô ra nên bám lấy, sống ngất ngư...
Ngoắc đầu trông xuống hố, nước bùn dâng cao.
Nước gì đâu, đen thui! Càng nhìn nước càng dâng lên, xấp xỉ liếm chân chị. Có lúc, mặt nước lấp lánh như gương soi.

Ô, mặt ai giống mình như in?
Ô, có thật là chị không? Sao trông cau có, sao trông bậm xị, đầu bù tóc rối, dữ tợn, da nhăn như bị, hình hài luộm thuộm thế kia?

Chị vuốt mặt, miệng lầm bầm.
Chị nhăn mặt, càm ràm/ cằn nhằn/ bèo nhèo/gấu ó/phàn nàn/gắt gỏng/gây gổ/hậm hực/nhát gừng/nói dai/trách móc/chỉ trích/chê bai/khóc lóc, ..
Dưới nước hiện ra một bà chằn lửa, khó tánh khó ưa.

Thật là chị đấy mà! Tệ đến thế ư?
Chị òa khóc, khám phá ra mình chính là nhà tù giam chồng bấy lâu .
Nhất định là mình phải thay đổi, phải thay đổi, phải thay đổi.

Chị đứng dậy thất thểu bước đi, bóng xa dần bờ vực...


05/07/07
HKKM





hongkhackimmai
#95 Posted : Friday, April 13, 2007 6:56:12 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Nhạc phẩm Ru Anh Đời Đời

Nhạc và Lời Hồng Khắc Kim Mai

Xin link vào đây để nghe nhạc, ca sĩ Quỳnh Lan

http://dactrung.net/nhac...SeHdwxPHCc36K2lrw%3d%3d


Soạn cho ai đàn dương cầm






Note: Ở những đoạn ngắt, hay đoạn cuối các bạn có thể chạy arpèges cho xôm tụ hoa lá cành
hongkhackimmai
#96 Posted : Tuesday, April 17, 2007 3:45:19 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)

Hành Trình


Hồng Khắc Kim Mai

Mai cao trên núi đốn về
Đường sâu biêng biếc ưng kề lưng anh
Chồi son sắt nở trên cành
Khẳng khiu thân gió trăng mành đêm xuân
Cho em thóat lốt nhu thuần
Với anh ân ái ngực trần khuya nay
Rằng số kiếp đã an bày
Ai xui anh đến rừng dày thương em

Hồn trôi nước quáng lênh đênh
Em xuôi theo sóng đầu ghềnh trăng hoang
Hương xưa sắc luống phiêu tàn
Xác thân làm vợ kinh hoàng xương mai
Ru con ru giấc tâm đòai
Ru anh sương khói đục lời yêu thương

1966


Khi hai người còn là tình nhân, anh sinh viên Y Khoa được làm đại diện nước Việt Nam đi tham dự một khóa họp đặc biệt ở Phi Châu (Kenya).
Tại phi trường Tân Sơn Nhất, trong giờ phút tiễn đưa, "chàng" xin "nàng" một bài thơ. Với ngẫu hứng, bài thơ trên ra đời.

Ai có ngờ đâu mười mấy năm sau , những gì viết trong thơ đều trở thành sự thật. Cuộc đời làm vợ không thi vị như thuở ban đầu, mà gian truân đã đến với "nàng" một cách kinh hoàng.

Trong ngày hội ngộ tại Hoa Kỳ, chàng đã trao lại nàng bài thơ nói trên mà anh ta đã luôn giữ bên mình...
hongkhackimmai
#97 Posted : Tuesday, May 1, 2007 12:19:22 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)








Pioneer In Passage
Tim Sills

Kimmai Hong

Hue was, and perhaps still is, one of the most beautiful cities in Viet Nam. It was an ancient cultural center with a wallet citadel and dozens of exotic gardens. Much of the citadel was damaged when US Marines recaptured it from the Communists during the Tet Offensive of early 1968. The city was also well known for the long-haired women who wore the ao dai , a light silk outfit of pants and blouse, covered in front and back by an outer dress, also silk, open at the sides from the ankles to the waist. The two garnments usually were in complimentary pastels, and the effect was stunning.

On the wall of Northwest Portland Saigon Express restaurant is a painting of two such Hue girls pedaling bicycles on a forest path. They also wear the non bai tho, a wide-brimmed conical hat , romantic poem concealed in it. Kimmai Hong is one of the refugee women still seen in an ao dai . She is the owner of Saigon Express, and the artist who did the painting.

Kimmai says she is in her mid-forties, but she does not look middled-aged. The only lines on her face are smile shadows at the corners of her eyes. When she speaks, she gestures with both hands, palm upturned, a Vietnamese symbol of giving. And she speaks softly, her eyes full of pensive depth. Looking at those eyes, one sees a person whose life is a tome of powerful drama.

Kimmai grew up in Hue and still wears her hair long. She majored in romance languages at the country's University of Saigon (Dai Hoc Van Khoa). Kimmai also was a student leader who protested government corruption. She married an obstetrician, worked as an independent importer, and wrote and published short stories and poetry.

Kimmai escaped from Saigon three years after the city's 1975 fall to the Communists. She'd made several previous attempts. Her husband was put in a "re-education camp" , a kind of Big Brother program set up by the Hanoi government for indoctrination and discipline of anyone suspected of disloyalty to the regime.

On a small boat packed with seventy-five other escapees, Kimmai left her homeland. She managed to bring along her four young children, but left behind not only her husband but also her research-scientist father, her mother, three brothers and five sisters. Her first home was a refugee center in Salem where she enrolled in English language and later in Computer Science. She did yard work on week-ends and picked berries with her children during the summer . "We were the first to get to the fields and the last to leave", she remembers.

After completing her studies, she worked for the State Of Oregon for three years as a computer programmer, meanwhile saving all she could in order to go into business for herself. In 1982 she opened The Blue Swans restaurant in Southeast Portland. One of the town's earliest Vietnamese eateries. It received rave reviews from the press. Less than two years later, the building was destroyed by arson. Kimmai, uninsured, was left penniless. "We became empty hands again", she says, "It was another starting over, another surviving ".

She was hired by Tektronix as a programmer analyst, and lived frugally once more in hope of starting a new restaurant. In mid-1985 she purchased the current site of Saigon Express. The atmoshphere there is identical to the small outdoor bijous of Saigon where the afternoon arts crowd congregated. Saigon Express is famous for its foods.

Last year, Kimmai's husband Hanh Pham appeared in Portland. He 's saved the life of a communist official's wife during childbirth, thereby gaining his freedom from both prison and VietNam. This was the beginning of further trials for the family, as Hanh was not allowed to practice obstetrics in Oregon, eventhough he 'd graduated from a medical school in Viet Nam. During his daily life in the United States, he suffered severe depression.

Kimmai now works seven days a week, sixteen to twenty hours each day to support her four children and a husband. She does virtually all the work at her business while Hanh is studying for medical exams.

"I love Viet Nam" she explains, fighting back tears. " I still feel a duty to my country "
"I teach my children Vietnamese", she says in her near-whisper. "And our traditions also. I do not want them to lose their values. There is so much opportunity in America, but there is also a great a need to know how to choose - about drugs, about being polite to adults and authorities, about respecting tradition, about sexual morality. I must always try to help my children understand : It is spirit first, not money."

Kimmai believes her many years of struggle have made her more independent than she would have been otherwise. She considers the exisgencies of survival to have carried her past all considerations of gender roles. "Now, after all this, I see myself as what we called roseau, which is a very soft grass. The wind blows hard, and the grass bends far. After each storm, I stand back straight, never break".
linhvang
#98 Posted : Tuesday, May 1, 2007 4:14:08 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đám con của chị khi đó còn nhỏ như vậy mà chị một mình "tha" đi được qua xứ người, chị thiệt là giỏi đó! Approve Rose
hongkhackimmai
#99 Posted : Wednesday, May 2, 2007 7:31:47 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)




Sailing
24" x 36"
Water color on paper
Artist : Hong Khac Kim Mai


SOLD
Buyer: Gary Fuller
hongkhackimmai
#100 Posted : Thursday, May 3, 2007 3:51:07 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Nhạc phẩm :

Bến Không Chồng
Thơ Trần Đình Thọ
Nhạc Hồng Khắc Kim Mai








Tất cả đã qua đi
Chỉ còn nỗi đau ở lại
Dòng sông vẫn êm đềm chảy mãi
Nghìn năm nhắc nhở lời thề

Bến không chồng !
Những người con trai đi lính chưa về
Chỉ còn người già và bọn trẻ
Đàn bà chưa bao giờ nhiều thế
Người rất người nên cũng lắm đam mê
Bao giờ gạo nổi canh khê
Thì ta mới bỏ lời thề năm xưa

Bến không chồng
Lúa làng Đông ôm dòng mùa lạnh
Trai làng Đông đốt lửa đêm tàn
Bao giờ hạt thóc lọt sàng
Ta ra đình làng trải chiếu tìm vui

Bến không chồng
Ta trở về dòng sông đầy lửa
Mắt ai còn khép nửa vầng trăng
Bao giờ cạn nước sông đình
Ai về nhớ nhé mối tình năm xưa

Trần Đình Thọ
hongkhackimmai
#101 Posted : Friday, May 4, 2007 8:36:59 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Món ngon dâng đời , là một trong những món ăn được HKKM sáng chế, chưa từng được ai thực hiện trước kia.


HKKM đang reorganize photobucket vì bị overloaded. Sẽ dán lại đầy đũ hình ảnh và bài vỡ very soon Sorry for the temporary inconvenience

HKKM
hongkhackimmai
#102 Posted : Friday, May 11, 2007 2:55:33 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)




Searching For Enlightment
60" X 36" on Canvas, acrylic
Artist : Mai H Pham


Ba sư ông này là những người đi tầm đạo . Hãy nhìn những bắp thịt trên thân thể họ. Hãy nhìn những đùi chân như hai gậy chống. Họ đi khắp bốn bể, lội suối trèo non, mục đích là tìm cho được ánh sáng đạo vàng .
Khi mỏi mệt họ ngồi xuống băng ghế để chờ xe bus đưa họ đến bờ bến Giác.
Xe bus chưa đến, hoặc có đến không?

Sư ông bên trái tìm chánh giác qua kinh sách, qua thiền định

Sư ngồi giữa nhập thế. Cùng với con mắt thứ ba (tâm linh) giữa trán , ông dùng kính (có phải kính chiếu yêu không?) soi xuyên tầng tầng lớp lớp để mong tìm thấy những căn nguyên ngọn ngành của kiếp sống con người.. Ông đã thấy những gì mà sao vui thế?

Sư bên tay mặt nhìn đời với con mắt trần tục, chỉ lấy máy chụp hình cảnh đời khi cần, và nở nụ cười thỏai mái. Trong máy hình của ông đã ghi lại được những gì?

Ba người, ba cách tu. Những âm hưởng trần tục gợn sóng trên nếp áo. Bản xe búyt mầu xanh (mầu của lá sen), không phải đỏ. Vậy họ ngồi ở đó, chờ đến bao giờ???

Quí vị đang nhìn ba sư ông phải không? Họ cũng đang nhìn thấy tâm can của tất cả chúng ta !
Ông đang nhắm mắt có thấy quí vị không? Có, vì mí mặt khép lại được thể hiện với mầu trắng .



hongkhackimmai
#103 Posted : Monday, May 14, 2007 1:25:46 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Chánh Niệm

Hồng Khắc Kim Mai


Bên bờ cỏ xanh
Thiên nga ngồi ngủ
Liễu rũ tâm thường
Liễu rũ màn tranh

Đi trong tinh sương
Nghe lòng tĩnh lặng
Ngã chấp vô dường
Mặt nước soi gương

Vũ trụ muôn màu?
Chỉ thấy màu trong
Vạn hữu muôn sắc?
Chỉ thấy chân như

Không thấy khổ đau
Không thấy mơ hồ
Chỉ thấy tâm hiền
Trên mỗi đóa sen


Users browsing this topic
Guest (14)
16 Pages«<34567>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.