Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<2526272829>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#521 Posted : Sunday, February 10, 2019 9:16:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


MỘT TÌNH YÊU

(về một sáng Chúa Nhật có chút buồn vương .............. )

Tự nhiên thấy thương quá Ngôi Nhà Thần Thoại của Tình Yêu mình.

Đôi khi ta muốn thả hồn theo gió cùng mây nơi khoảng trời cao vời vợi mênh mông ngoài khung cửa sổ kia ... để không phải nghĩ ngợi về điều gì đó sẽ làm mình buồn hơn một nỗi buồn vẫn ngàn năm cố hữu.

Ta vẫn gánh trên lưng thời gian một niềm thương mến dào dạt như sóng ngàn của đại dương mùa cuồng nộ đỉnh yêu thương.

Không có tình yêu đầu cũng chẳng có tình yêu cuối, chỉ có Một Tình Yêu.

Đó là, "có" hoặc "không có" một niềm tin và những điều hạnh nguyện.

Ta yêu người không phải để được người yêu thương như một sự mặc cả về giá cuộc đời thường.

Ta yêu người chỉ đơn giản vì Trái Tim ta là đẫm mệt của niềm mến thương, khi nghiêng về cõi sống này.

Ta yêu người chỉ vô tình vì Tâm Hồn ta là mỏi mềm niềm đồng cảm ngất si mê, khi nghiêng về cõi mộng hồn kiếp lãng du.

Ta không hỏi vì sao ta lại yêu người, chỉ vì ta không muốn lãng phí thời gian của Tình Yêu mình cho những câu hỏi không còn là cần thiết.

Bởi lẽ, con người ta chỉ có thể hưởng Tình Yêu mình tuyệt vời nhất, khi không bị những dây dợ nhằng nhịt cõi đời thường làm điều trói buộc con tim, trái tim tù ngục.

TÌNH YÊU,
Là cánh đại bàng bay cao ngạo giữa không trung để bắt với thật gần hai chữ Tự Do nơi thân xác,
Hay như con nước ạt ào nơi hạ nguồn một dòng sông không thể cản ngăn cần đổ ra biển cả .. để chạm thật gần hai chữ Vô Thường, khi bỗng nhiên những cảm xúc lạ lùng nhập vào khúc tâm hồn quá ư là mẫn cảm.
Và, như thế, trái tim Tình Yêu không phải là trái tim tù ngục, nhưng là trái tim kẻ tử tù kiêu hãnh nhất,
Lời Tình Yêu không phải để chôn sâu trong giấc ngủ muộn phiền đời, nhưng là chuỗi từ ngôn hoang sơ đầy mộng mị, trôi nổi miền phiêu linh không kể gì sự cách quãng không gian, hay thời gian.

TÌNH YÊU,
Là màu Nắng của những khúc thời gian nào mà kẻ đang yêu ưa thích, như người thích ban mai tươi hồng nhiều ngọt ngào và ta thích hoàng hôn rực rỡ thật dịu êm,
Hay là tiếng Mưa rơi của quãng ngày xa cách, mưa từ phía khung trời của một người đang yêu bay ngang trời nơi đây có một kẻ lắm tương tư, khiến khúc nhạc mưa thêm sầu thương chất ngất.
Và, như thế, cảm nhận Tình Yêu không thể nào có thể diễn tả cho đầy đủ bằng ngôn ngữ loài người, khi không thể đi qua những đường nét hiền hòa và sự hài hòa nơi từng gam màu Nắng, hay khi không thể nghe thấy những nỗi niềm cảm thương chứa đựng trong từng tiếng Mưa rơi.

TÌNH YÊU,
Là Mây trên trời phiêu lãng,
Hay là Gió ngàn mải lang thang
Và, như thế, Hồn Tình Yêu là ở trên cao thật cao, nơi người thế gian không thể hóa Gió ngàn hay là Mây vạn thuở, để có thể chạm vào Hồn Tình Yêu.

TÌNH YÊU,
Là tôi
và,
Là người thôi,
Khi hai con tim đều một lúc cùng thổn thức,
Những nhớ nhung,
Những hồn nhiên,
Những buồn vui,
Những xót xa nào đó nơi cõi tình mình rất thiết tha.

Paris, 12h00, 16 Aout 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#522 Posted : Monday, February 11, 2019 5:38:10 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Tìm lại Dấu Xưa

Một Trang Đời tìm lại
Đem ta về lối xưa
Con đường nắng ban trưa
Bỗng ấm chiều Đông lạ

Đấy là ngày mùa Hạ
Giấc mơ Đời còn xanh
Tiếng chim hót trên cành
Thanh thiên màu trời biếc

Thuở ta chưa biết tiếc
Hứng những dòng mưa bay
Nhìn hoa lá chợt say
Mộng vơi đầy năm tháng

Dalat vào buổi sáng
Sương mù mây giăng giăng
Đồi thông đứng thẳng hàng
Nghiêm trang như người lính

Khi mặt trời thức tỉnh
Chói loà từ trên cao
Mặt hồ khẽ lao xao
Lăn tăn từng gợn sóng

Ta bên em hình bóng
Những chuỗi ngày vô ưu
Chẳng cần cuộc phiêu lưu
Chẳng cần câu trách móc

Gánh đời không nặng nhọc
Giấc đời không hanh hao
Mặc gió bão thét gào
Biết gì đâu trẻ nhỏ



Sau quãng đời bể khổ
Ta bỗng tìm được em
Như khúc nhạc êm đềm
Dấu Yêu Xưa mộng mị ./.

StLdV, 11/2/2019
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(thương mến tặng chị Hạnh và chị Tuyết,
ghi nhớ ngày mấy kẻ u ơ Dalat tìm lại được nhau nhờ anh FB)


viethoaiphuong
#523 Posted : Tuesday, February 12, 2019 4:45:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

bình minh tơ lụa hiền hoà dịu êm

Bình Minh, Quà Tặng từ Trời

nếu vừa mở mắt ra, sau một giấc ngủ vùi hay chỉ là chập chờn...
và khi nhìn ra bên ngoài khung cửa sổ,
bỗng nhiên bắt gặp cả một nền trời in như một bài thơ tím ngát thơ mộng nhất

bài thơ mà ngôn từ là chính màu mây huyền ảo kia thôi .. khẽ chạm thật nhẹ vào khúc tâm hồn rất mẫn cảm của bạn
bạn sẽ sao nhỉ?

và đấy là lý do vì sao, ThyThy rất thích 'săn' bình minh từng ngày !

và ThyThy muốn chia sẻ cùng bạn bè thân thiết, vẫn chỉ như một lời chào thơ thơ rất đơn sơ, mà luôn rất riêng từ trái tim luôn thích sự thuỷ chung, điều ThyThy tôn thờ nhất nơi tình-bạn và tình-yêu.

Hoài Phương Phạm
(FB - 12/2/2019)


PS.

khi nào ThyThy cũng phải để chuông iphone réo trước khi mặt trời mọc ít nhất 30 phút, cốt chỉ để không bị 'trượt' bình-minh.

nhưng có nhiều hôm vẫn 'xém' bị 'trượt', vì tội lúc này mặt trời đã mọc sớm hơn mỗi ngày 2 phút, nếu cả tuần lễ quên chỉnh lại giờ 'nhắc' iphone.

như hôm nay, thức sớm hơn chuông reng, nhưng mải mê xem FB của bạn bè .. đến khi chợt nhìn ra phía ngoài... chao ơi, cả một nền trời tím-hồng như mộng !

thế là không kịp đi vớ, chỉ vội mặc đại cái áo thun và quấn cái khăn len divan làm váy (người Miên) - lao ra ngoài sân gió lạnh, bấm vội 1 video nhỏ và 2 photo.

mỗi khi Be và Ti về nhà, thấy mẹ thơ-thẩn nhấp nhỏm sáng ra như vậy, Ti không nói gì, nhưng Be mới lần rồi bảo :
- mẹ không thể 'bỏ qua' được một sáng bấm hình bình-minh của mẹ sao?
mẹ thơ-thẩn của nó trả lời :
- Be à, mỗi ngày chỉ có một bình-minh thôi, và không ngày nào khoảnh khắc này giống nhau.
thế thì Be yên lặng.

có ít nhất một lần, hình như mẹ thơ-thẩn nói với Ti về vụ 'săn' bình-minh :
cuộc đời này, để ai đó tặng cho mình một niềm vui, dù rất nhỏ, đã là khó ? và nhất nữa vào lúc bắt đầu ngày mới? thành ra, món quà tặng tuyệt diệu từ Trời (không đòi hỏi, mặc cả gì giá của sư Nhận và Cho) tại sao mình lại không biết quý trọng và tự nhận cho mình, sau đó sẽ là chia sẻ với những người khác? như mẹ hay chào bonjour Be-Ti = photo bình-minh, nếu thấy là bình-minh Đẹp !
tất nhiên, Ti luôn đồng ý với mẹ thơ-thẩn, hoặc là bằng cái gât đầu với câu trả lời gọn lỏn :
- oui.
hoặc Ti ôm mẹ thơ-thẩn và bisous thật lâu trên trán của mẹ nó
hay lấy mũi Ti dí vào mũi của mẹ nó, đưa qua đưa lại vài lần, bisous theo kiểu người Indien (?)
hay Ti bế bổng mẹ nó lên và cho quay một vòng, khiến mẹ thơ-thẩn sắp nghẹt thở... để rồi mẹ nó khen :
- Ti cao nhanh thế và khoẻ thật !
tất nhiên, Ti chỉ thể hiện tình yêu cách này với mẹ thơ-thẩn, khi không có mặt Be ở đấy, vì Ti ngại bị Be ứ hừ:
- Ti lớn rồi nhen !

StLdV, 12/2/2019
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#524 Posted : Wednesday, February 13, 2019 8:30:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Vĩ Cầm Hỡi!!
(BN)

Vĩ cầm hỡi!!
Có nghe không trong gió
Hạ mới về đầu ngõ
Đàn Em rung
Cho ta vỡ nhịp hồn hoang!!

Ta lại lang thang
Lang thang
Trong chiều nay
Ngoài kia nắng vạt đầy
Mà lòng ta quạnh vắng
Mưa bỗng rơi... rơi
Cho héo nát tim gầy!!

Thì thầm cùng Mây:
Ta muốn chi Gió trở về bên mộng
Thêm một lần nâng nhẹ tấm thân-không
Cho ta bay... bay... tới thiên-ảo kỳ cùng
Của nhạc, của thơ... xen bức họa trùng trùng
Biển xanh và sóng động!

Cho ta say qua mộng
Thêm một lần rồi thôi
Cung La trầm
Bản nhạc cũ ta mê-si
Hãy cuốn ta đi
Cho hết sạch một con đường
Dù dài-ngắn
Thêm một đoạn trường
Dẫu có khốn khổ đến ngàn năm!?

Xa xăm... xa xăm
Thoảng trôi vào thinh lặng
Tiếng...vĩ cầm lần sau cuối Em ngân
Ta vẫn phân vân
Ai cho ta nghe thấy
Dây đứt.
Giữa giòng...???

Đêm! Tịnh không
Giọt nước mắt ta
Rơi!
Hòa tan trong hương vị
Đắng!!
Lẫn
Ngọt ngào!!
Thương đau!!!

Paris, 13/05/2006
Hoàng Thy Mai Thảo

(thêm một lần bên Gió, ta và Thơ nghe tiếng Em về?!)

viethoaiphuong
#525 Posted : Friday, February 15, 2019 4:45:15 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

"La pluie tombe comme nous tombons amoureux..."

Paris Mưa Ngọc

(mến tặng những kẻ yêu Paris = tình yêu ngớ ngẩn nhất...?!)

Mưa Paris như những dòng ngọc bích
Rơi từ trời ào ạt xuống sông Seine
Mặt nước cưu mang bao ước vọng tràn trề
Theo năm tháng thành màu xanh huyền thoại

Mưa trên phố bước chân dường chẳng ngại
Con phố dài lưu luyền cuộc chia ly
Chiều mưa bay thêm nhung nhớ vơi đầy
Paris ở với lòng người lữ khách

Mưa thầm nhắc lời từ tâm bộc bạch
Bên bậc thềm đồi Montmartre ngút cao
Đôi bàn tay đưa ra gởi lời chào
Paris nhé, xin hẹn lần sau tới

Mưa ướt tóc khiến mắt môi bối rối
Dưng bao điều muốn nói hoá vu vơ
Để thời gian giam hai chữ 'đợi chờ'
Rồi hẹn lỡ, Paris thành kỷ niệm

Mưa dài vắn vẫn Paris tuyệt diễm
Mưa Hạ buồn Paris vẫn thanh sang
Mưa mùa thu theo chiếc lá thu vàng
Làm Mưa Ngọc để Paris thêm lộng lẫy./.

Paris-Ora, Saint Valentin 2019
ThyThy_Việt Hoài Phương

(...đấy là chính Hoài Phương và những người bạn đời-thật hay cõi-ảo
đã từng 'bát phố' Paris cùng 'ThyThy lơ tơ mơ' ít nhất một lần
trong những cuộc gặp gỡ vội vã hay thư thả chút)





viethoaiphuong
#526 Posted : Sunday, February 17, 2019 1:52:17 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Giòng Thơ Mưa

Mưa Paris vẫn rơi ư em
Hay đời vẫn mộng ngát câu thề
Hay tình vẫn chan chứa hương mê
Em đó
Chị đây
Lòng thương lòng nhớ mãi chưa nguôi

Rót dăm giòng-thơ-mưa đầy vơi
Sũng ướt gót chân sen em tôi
Rót thêm men sầu đêm viễn xứ
Sông Seine ư
Paris ư
Em khóc giùm chị nghìn hoa tím
Lệ chan tràn chân tháp Eiffel

Thương tặng Hoài Phương Phạm

Hồng Khắc Kim Mai
02/16/2019

# cho bài thơ 'Paris Mưa Ngọc' (ThyThy_VHP)


"đây là phượng tím họ mới trồng, trước lúc chị MaiMai sang Paris chừng 2 năm"




Lời Tình Nhân

Ta yêu người như trùng dương mùa lặng bão
Những con sóng ngầm nằm ngủ dưới giòng sâu
Đợi mốt mai khi biển động sóng bạc đầu
Sẽ hối hả tìm về phương mặt trời gọi

Dẫu bình minh hay hoàng hôn đầy tội lỗi
Cửa địa đàng phải mở rộng đón chào ta
Vì Tình Yêu từ muôn kiếp bị ngục tù
Cần lên tiếng đã có Chúa làm minh chứng

Ta cùng người đôi bàn chân mình đứng vững
Mặt đất dầy đời sỏi đá đói nhân tâm
Thiếu tình thương cây sự sống chẳng nảy mầm
Làm sao có đoá tin yêu đời bụi cát

Tình Yêu hát, Tình Yêu say, Tình Yêu ngát
Hương Tình Yêu ướp sương mộng thưở thiên thai
Dáng dấp Tình Yêu muôn kiếp trước đã trang đài
Làm ngào ngạt cung mê li lời nhân ảnh

Giữa màu nâu của đất đai toàn khổ hạnh
Sẽ đâm chồi và nảy lộc búp xanh non
Khai nhuỵ loài hoa hồng rực lửa trường tồn
Làm nghi lễ đời Tình Nhân ngày đính ước ./.

tt_MM, 16/2/2019
ThyThy_Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#527 Posted : Tuesday, February 19, 2019 10:27:33 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Theo Gió ... Mây bay?!

Gió làm Mây thương nhớ
Gió làm trời âm u
Gió làm cơn bão cũ
Gió dệt vần "cô liêu"?!

Gió mơ Mây tuyệt diệu
Trôi thấp thoáng cuối trời
Phố Bolsa chật chội
Mây tìm gì Mây ơi !?

Gió chỉ là Gió thôi
Mây có thương thì nhớ
Theo Gió về cửa mở
Khung trời chiều cách xa

Gió về đây bao la
Hương khói ngày lễ Tết
Để rồi mai quên hết
Khúc tình sầu đơn côi

Thôi đành phải xa xôi
Trời bên kia lắm sóng
Con sóng xanh như mộng
Gió sợ mình lao đao

Tình mình sẽ ra sao
Làm sao mà Gió biết
Hỏi cơn Mây không thiệt
Gió có còn vấn vương ??

Chắc tìm hỏi muôn phương
Nàng thơ đời cõi ảo
Hẳn đầy tình hữu hảo
Chỉ giùm đường đôi ta?!

Chớ vội bảo tóc Mây
Còn nguyên đây, dẫu chải
Chẳng sợi nào mê mải
Theo Gió bay qua cầu !?-?!

Paris, KN - 25/1/2006
Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#528 Posted : Wednesday, February 20, 2019 12:57:40 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


mến gửi tới tất cả quý bạn lời chào ngày mới thật hiền hoà !

ở miền nam nước Pháp, hiện giờ đang bắt đầu mùa Lễ Hội Mimosa
và cũng là thời điểm hoa Tulip bắt đầu hé nụ và hoa Anh Đào cùng nhiều loài hoa mùa xuân khác đang thi nhau khoe sắc.

ở Việt Nam, gần 40 năm trước, HP lưu lạc và làm người Dalat, HP cũng mê li nhất hoa Mimosa và cũng từng ngâm nga : 'Mimosa từ đâu em tới' (?)

giờ làm kiếp lưu vong xứ người và cũng lại lạc bước ở ngay vùng miền nam Pháp, Côte d'Azur = thiên đường của loài hoa Mimosa

và HP biết từ nơi đâu Mimosa đã tới Dalat của mình hồi xưa.

ít dòng gửi bạn bè đời-thật và cõi-ảo sáng nay

20/2/2019
Việt Hoài Phương

PS.


Hoàng Oanh : Có khi HP cũng là một bông mimosa lưu lạc bây giờ mới về với mảnh đất của mình!

Hoài Phương : chèn ui, cây Mimosa TO đùng và dáng rất đẹp, trước cửa nhà HP lại ra bông mùa hè kia H.O à, nhưng mà có bông tới mãi đầu mùa đông, thơm ngát luôn, thành ra, HP luôn đi qua con đường phía có cây Mimosa.




đây là photos HP bấm hôm 8/6/2018

Hoài Phương : ta nghĩ là H.O rất thích nền trời màu xanh ngắt làm nền cho mimosa vàng tươi, hiền dịu quá bạn hiền nhỉ?

Hoàng Oanh : sống lãng đãng như mây thật thích

Hoài Phương : ừa... tâm hồn mình được sự êm dịu .. nhưng sẽ ngu ngơ khi rớt xuống đất... mà cũng LẠ lắm H.O à, ta về nhà này, tự nhiên như Trời xui khiến đội làm vườn ở thành phố (rất Tây này) họ trồng mấy loài cây mà HP rất thích ở Quê Hương mình : đó là cây Xoan, một hôm ta chợt thấy hoa tím bung ra .. ta thật sự kinh ngạc, nghĩ hay ta bị tưởng tượng quá mức ? và ta đã ghi chú thế này : "hôm trước nghĩ đây là cây Phượng Tím (?) nhưng giờ nụ bung ra rồi - hoá ra là hoa Xoan ( hoa Soan ) - hết sức ngạc nhiên ở xứ này mà còn được ngắm hoa Xoan lung linh trong nắng tháng 5 - thật là ngoạn mục !!"


photo 10/5/2018


Hoài Phương : cây Xoan chắc chỉ mới trồng cùng lắm 2 năm trước = 1 năm trước khi HP về đây, ngày trên cửa sổ phòng khách và sân trước nhìn xuống là thấy cây Xoan, chếch sang tay phải chút là cây Mimosa ... mà chưa hết ngạc nhiên nữa kia H.O ơi !


photo này hôm 6/5/2018, ta phải canh chừng thêm 4 hôm nữa mới có được photo trước - hoa Xoan đã nở tím ngát

Hoàng Oanh : thật hạnh phúc. Ngay ở Việt Nam mà tớ còn chả được nhìn thấy cây xoan

Hoài Phương : phải bay ra miền quê đất Bắc mùa tháng 3-4 để chiêm ngưỡng hoa Xoan rụng tím sân nhà hay ngõ ....?

Hoàng Oanh : ui ngoài Bắc cũng hiếm rồi

Hoài Phương : sang đây thôi H.O ơi ...

Thu Hương : Các chị ơi, cho em nói leo với! Đúng là ở VN mà mấy chục năm rồi ko nhìn thấy cây xoan đâu ạ dù cứ đến mùa xuân sắp sang hè là nhiều muỗi mà ngày trước mẹ em cứ bảo là mùa hoa xoan đấy, chỉ có về các miền quê mới thấy chứ HN thì lấy đâu ra đất mà trồng xoan, than vào đó người ta chỉ trồng hoa hồng, hoa lan các loại, hay trồng ra thủy canh làm rau sạch trên sân thượng các mái nhà thôi ạ, vì vậy hoa xoan chỉ còn trong tâm tưởng người Hà Nội thôi, chị Phương đúng là một bông Mimosa theo luật hấp dẫn bay sang đúng xứ sở của Mimosa lại có cả hoa soan, tâm hồn Việt điểm xuyết, hòa quện để ko quên VN đấy, đúng ko các chị?!

Hoài Phương : bên Pháp, họ lại thích sưu tầm các giống cây, nhất là hoa từ các nơi khác (vùng nhiệt đới hay sa mạc ...) đem về trồng ở các vườn hoa của thành phố, ven đường và dĩ nhiên trong các khu vườn riêng như một bảo tàng thực vật) và cây trồng ở bất kể đâu cũng được chăm bẵm kỹ lưỡng, đội làm vườn của thành phố phải qua lớp đào tạo về cảnh quang... nhưng có điều họ hơi máy móc, cứ tới ngày tháng định sắn là cắt bỏ hoa lá đang còn tươi rói... để trồng các loại hoa lá mùa tiếp theo, cũng tốn kén tiền công quỹ đấy, nhưng đảm bảo có hoa lá đẹp quanh năm.

Thu Hương : Vâng, tiếc thật nhưng thế là tốt đấy chị ạ, trong nhà cũng nên thay hoa đi lúc còn tươi, ko nên chờ lúc héo mới bỏ đâu chị!

Hoài Phương : oh, vì thế chị không thích trưng hoa trong bình là vậy, lâu rồi chỉ trồng bông trong vườn hay nuôi Lan, nhưng thật ra, bên này, ra đường đầy hoa công cộng mình ngắm cũng thích rồi, không phải chăm bẵm.
chị tặng TH bầu trời xanh biếc và hoa xoan tím ngát .. trước nhà chị đây
((photo))

Thu Hương : Em cảm ơn chị! Nên thơ quá, chị ạ!
...
Thiên thanh tím biếc hoa xoan
Paris xinh đẹp, đa đoan bao đời
Tâm hồn thi sĩ tuyệt vời
Hoài Phương mơ mộng mãi thời nữ sinh!


Hoài Phương : bầu trời xanh + hoa xoan xứ Pháp và chị cám ơn TH thật nhiều nhé ! je t'aime !

Nhà Quê : mimosa ở ĐL bh không nhiều, thường ở những chỗ khuất và chưa tới mùa nở rộ P ạ

Thu Hương : WOW! Tuyệt vời quá, thanks chị! Chị ơi! Đúng loài hoa mà 40 năm trước trong tưởng tượng em đã thích từ tên gọi đến bài hát " Mimosa từ đâu em tới, Mimosa vì sao em tới đất này, Dalat đồi núi chập chùng, Dalat trời mây nước mênh mông..." thật nên thơ, mời gọi biết chừng nào! Chị thật hạnh phúc được sống và trải nghiệm những thi vị của đắt trời quê hương của Mimosa! Chúc mừng chị! Em cũng muốn gọi chị là Mimosa đấy, chị Phương ạ!


Mimosa Pháp

Hoài Phương : Mimosa bên Pháp rất nhiều giống khác nhau, tuy đều cùng bông vàng tươi và thơm, nhưng lá khác nhau .. HP chưa thấy tận mắt cây Mimosa có lá đẹp như Mimosa Dalat - lá màu sương bạc làm nổi bật hơn cho màu vàng và ngay cả không phải mùa Mimosa trổ bông như một mâm vàng đại đế (!) thì cũng là một mâm bạc đại đế (!) .. Mimosa Dalat đẹp hơn cả là vậy ? nhưng Mimosa Pháp bông chi chít hơn Mimosa Dalat và họ trồng nguyên một vùng đồi núi, mùa này chỉ có Mimosa trên cao và dưới đất là các loài hoa khác : tulip, hoa xuyên tuyết, thuỷ tiên... nhiều vô kể các loài hoa (không biết tên Việt Nam)


Mimosa Dalat

Hoài Phương : Mimosa Dalat đây (màu vàng quý phái) - tìm trong nhà bác Gù không thấy cây Mimosa ở góc nhà hàng Thanh Thuỷ bên Hồ Xuân Hương, đấy là cây Mimosa mà HP thích nhất ở Dalat. (thế nào chị Hanh Van cũng bảo: trời ơi, giờ này mà nó còn ôm cây Mimosa của riêng nó 39 năm về trước? đủ sức thì bay về đây theo chị và chị Nguyen Thi Bach Tuyet cho lên Dalat tìm lại cây Mimosa xưa xửa của P ?)

Nhà Quê : bh không thấy có cây mimosa nào ở Thanh Thủy hết

Bach Tuyet : Hoài cổ !




viethoaiphuong
#529 Posted : Thursday, February 21, 2019 10:30:44 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Loài Hoa Trắng

Có phải có một loài hoa thật trắng
Chỉ nở về đêm trắng ấy thật tĩnh yên
Em bay nhẹ trên cánh đồng hoang trắng
Tỏa mùi hương trong trắng giữa trắng đêm.

Đời trò chuyện với em trong đêm trắng
Câu chuyện tình buồn lắm mãi trắng trong
Dòng nước mắt trắng tinh em nhỏ xuống
Cánh đồng hoang thương tình trắng xót xa !

Có ai biết em là hoa trắng đó
Trắng một trời trong đêm lạnh hơi sương
Em hát khúc "bản tình ca Hoa Trắng"
Anh nghe buồn man mác một trắng mơ ?

Bình minh dậy hoa trắng em từ giã
Đêm hoang sơ về cõi trắng riêng em
Ai sẽ biết nơi trắng nào em tới
Để tìm em thương một chút trắng trong ?!

Paris 10/2/2005
Việt Hoài Phương


viethoaiphuong
#530 Posted : Saturday, February 23, 2019 3:33:23 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Ru Giấc Mộng Thơ !

Tôi biết giờ này em đang mơ
Như thể đang bay giữa trời thơ
Nhớ đôi cánh nhạn chờ tháng Sáu
Óng ánh nắng vàng em ước mơ?

Hỡi người em gái dấu yêu ơi
Hãy ngủ thật ngoan, nhớ thật nhiều
Cho hoa theo mộng về ấp ủ
Một cõi tình buồn xa mãi xa.

Ngủ ngoan em nhé "dấu yêu thơ"
Tôi tiếp trang mơ để phòng hờ
Khi em thức dậy trong nhung nhớ
Đã có đôi hàng sương ướt mi !!

Mơ mùa hoa nở khắp muôn nơi
Có bướm, ong bay giữa khung trời
Bên suối trong xanh, cùng mây trắng
Em sẽ tha hồ thả mộng rơi.

Tôi làm khúc nhạc hát ru em
Vần điệu năm xưa mãi êm đềm
Như lời mẹ vẫn theo năm tháng
Hát gọi em về bến sông êm.

Em là một góc rất riêng tư
Của cõi lòng tôi chặng phiêu du
Bên đời rộn rã, em sâu lắng
Khe khẽ rung tôi như gió Thu.

Cám ơn em nhỉ, hỡi mắt nâu
Em vẫn dại khờ chẳng biết đâu
Tôi mến thương em hồn trinh trắng
Hãy đến vườn tôi tránh mưa ngâu.

Em về nối nhịp khúc tình thơ
Bắc chiếc cầu mơ nối đôi bờ
Mai em theo gió qua cầu nhỉ
Thỏa ước một thời bé lả lơi ?!

Paris, KN-TN_14/01/2006
Hoàng Thy Mai Thảo



viethoaiphuong
#531 Posted : Sunday, February 24, 2019 4:21:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Paris, bình minh Xanh

Xin tặng người, bình minh Xanh diễm tuyệt
Đây món quà duy nhất Một Tình Yêu
Ghi dấu thời gian vẫn chuyên chở bao điều
Trên đôi cánh không gian màu hư hão

Xin tặng đời, nhánh thơ xanh Hồn bão
Bão tố từ ngôn dịu nhẹ mãi thiết tha
Ghi dấu tình thân luôn vẫn rất thật thà
Làm kỷ niệm quãng ngày cùng hiển diện

Bình minh xanh, hay hoàng hồn mầu nhiệm
Đưa con người gần gũi Đấng Phát Ban
Để tâm tư được mềm yếu vô vàn
Làm đối lực quãng trưa hè oi bức

Như để chính chúng ta cùng tỉnh thức
Đến cõi đời bằng tâm ý từ nhân
Gạt bỏ lòng tham cùng những thù hằn
Mà mát mượt chỉ màu xanh Sự Sống

Bình minh xanh một ngày Đông huyễn mộng
Paris cho người và một chút riêng tôi
Làm cầu nối hai khung trời vời vợi
Chợt hiểu nguồn cơn dòng chữ nhớ xanh xao...!?

StLdV, chúa nhật - 24/2/2019
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#532 Posted : Tuesday, February 26, 2019 4:20:37 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Mùa Hè Rớt

Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ,
Cái nắng êm ru, màu trời không chói,
Mùa hè rớt - cho những người yếu đuối,
Cứ ngỡ ngàng như lúc mới vào xuân!

Trên má, mơ hồ tơ nhện bay giăng,
Khe khẽ như không, dịu dàng ngây ngất
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất,
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu!

Những trận mưa rào đã tắt từ lâu,
Tất cả sẫm trong cánh đồng lặng sẫm...
Hạnh phúc ít hơn, khoé nhìn say đắm
Ghen tuông - dù chua chát cũng thơ hơn!

Ôi cái mùa đại lượng rất yêu thương,
Ta tiếp nhận, vì ngươi sâu sắc quá!
Nhưng ta nhớ, trời ơi, ta vẫn nhớ,
Tình yêu đầu. Rừng lặng, bóng sao im.

Sao ơi sao, sao sắp lặn vào đêm,
Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt...
Nhưng mãi đến bây giờ, ta mới biết
Yêu thương, giận hờn, tha thứ, chia ly...!

Olga Beggonx



PS.

tác giả bài thơ 'Mùa Hè Rớt' là một nữ thi-sĩ người Nga, hồi trẻ Hoài Phương rất thích thơ của Olga
nhưng không nhớ bài này ai là người dịch ra tiếng Việt?

người bạn thân là Hoàng Oanh post trên FB
và Hoài Phương đang hỏi một người bạn khá cũng rất thích thơ của Olga, xem có nhớ ai là người dịch bài thơ sang tiếng Việt?
lúc trước, nhớ là Bằng Việt hay dịch thơ của các thi sĩ Nga nổi tiếng.

hồi ở trung học, những đứa lãng đãng chút như Hoài Phương đều có còn vở (sổ tay) chép những bài thơ mà mình thích, dù đã thuộc lòng.
khi lên Đại Học (ở Hà Nội) trong hành trang sơ sài với mấy bộ áo quần và đồ dùng cá nhân, cuốn sổ tay chép thơ này được đặt vào giữa và giữ gìn như báu vật
thời gian trôi đi... cuốn sổ thơ dầy hơn những bài thơ tuổi mộng đời sinh viên, thêm vào những đoạn triết lý cuộc đời
lúc đi làm rồi, cuốn số thơ cũng vẫn được giữ nguyên trong mớ hành trang riêng, để cùng tập tễnh bước vào đời
và Hoài Phương đã thành người Dalat cùng với những bài thơ cũ, mới... (('cũ' là thơ của người khác nhiều hơn, lúc tuổi thơ (?) và 'mới' là thơ của mình nhiều hơn, lúc tự cho mình đã là người lớn (?) ))
nhưng không hiểu sao lại không có cuốn sổ thơ ấy, ngày rời Quê Hương?
giờ muốn nhờ người bạn tìm lại trong những đồ đạc của Hoài Phương để lại ở Dalat mà bạn là người cất giữ sau đó.
hiện giờ thì không thể nhắc chuyện này với bạn.

StLdV, 26/2/2019
ThyThy_Việt Hoài Phương



PS.

- ta đọc lại bài vở trong topic của Hoàng Oanh, tự nhiên bài thơ 'Mùa Hè Rớt' của Olga Beggonx cũng làm ta nhớ .. trời ơi là nhớ .. về một thời xa vắng ! rồi ta viết một đoạn (--)
H.O nhớ ai dịch ra tiếng Việt bài này không? ta đang hỏi chị bạn thân cùng Dalat hồi xưa, người cũng mê mẩn với thơ của Olga, Puskin...

- Người dịch là nhà thơ Bằng Việt

- owh, ta cũng nhớ hình như Bằng Việt (?) hồi kia ta thích Bằng Việt dễ sợ luôn, thơ của ông tuyệt hay

- Thơ Bằng Việt hay mà

- hình như bài thơ 'cơn bão qua đường cây nghiêng cành gẫy lá..'? bài đó giờ ta còn nhớ bập bõm .. cậu có bài đó không? post lên FB cuả cậu đi. Love


BÃO

Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá
Ta nắm tay em
Cùng qua đường cho khỏi ngã

Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thẳm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi.

1957
Tế Hanh



- ah, đấy là Tế Hanh, ừ thơ Tế Hanh quá tuyệt vời !



merci H.O



viethoaiphuong
#533 Posted : Wednesday, February 27, 2019 11:13:21 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




MÙA CUỐI HÈ

Có một mùa kỳ lạ của thiên nhiên
Nóng dễ chịu, ánh nắng trời mềm mại
Được gọi tên
Mùa hè sót lại
Rực rỡ, lung linh, gợi nhớ xuân canh

Trên khuôn mặt đã thoáng chút nhẹ nhàng
Vết "chân chim" vương phất phơ dịu nhẹ
Tiếng chim hót muộn màng lanh lảnh thế
Hoa khát khao bừng cháy đến lo âu

Những cơn mưa đã ngưng hạt từ lâu
Cánh đồng tối đã lặng câm dâng hiến
Thường xuyên hơn ánh mắt nhìn hạnh phúc
Ghen thưa hơn nhưng cũng đắng cay hơn

Ôi, cái thông minh hào phóng mùa hồi xuân
Ta hớn hở đón nhận ngươi và tất cả
Tình yêu của ta ở đâu, ở đâu thế?
Rừng lặng im, Sao cũng chẳng trả lời...

Như thế đó- đã đến mùa Sao rơi
Và, dường như thời gian đang dần hết...
Vậy mà đến bây giờ ta mới biết
Cách yêu thương, tha thứ, cách chia ly...!"

Thơ: Olga Berggoltz

Dịch giả: Bằng Việt (Bản dịch thứ nhất)



- Hoài Phương : HP thích cả 2 bản dịch này của Bằng Việt, mà thích tựa đề chị Hoàng Oanh Phạm ghi lại "Mùa Hè Rớt" (?)
nhưng bản dịch đầu tiên có lẽ sát nghĩa bài thơ tiếng Nga và triết lý hơn, còn bản nhì nghe mướt hơn !!
cám ơn TH tìm lại bài thơ này !

- Thu Hương : Chị ơi, em thích bản dịch đầu tiên vì em thấy hay hơn, chị ạ!

- Hoài Phương : đúng rồi, bản đầu tiên hay vì mình cùng thích tính triết lý .. điều này chỉ những ai thật sự yêu thơ-văn mới bắt gặp ý tưởng đúng nhất của bài thơ gốc?

- Thu Hương : Vâng, em cảm ơn chị luôn đồng cảm, đánh giá sâu sắc và động viên em, chị Hoài Phương ơi!

- Hoài Phương : chị phải cảm ơn FB đấy chứ, nhờ thế tìm lại được chị Hạnh nhà mình, rồi từ đó mà quen TH... gặp được người cũng đồng điệu sở thích thơ thẩn, chữ nghĩa là rất hi hiểm đấy TH nhỉ? thế nên người được nói lời cảm ơn với TH là chị thôi.

- Thu Hương : Tuyệt vời quá, chị nhỉ! Em học được từ các chị bao điều hay và em hay thanks Facebook lắm, em đã có những bài thơ cảm ơn Facebook từ 5 năm trước đấy, chị Phương ạ!



PS.

- Thu Huong : Bằng Việt dịch, chị Phương ạ!
Có hai bán dịch ở hai thời điểm khác nhau là 2005, và 2008!
Em xin đăng lại hai bán dịch này trên facebook, chị nhé! Nó giống chị em mình quá, chị nhỉ!
Ngày xưa em rất thích các bản dịch của Thúy Toàn và Thái Bá Tân lắm, chị ạ!


- Hoai Phuong : super TH !! merci bien ! hôm qua, chị Hoàng Oanh cũng đã gửi tn : đấy là Bằng Việt và chị đã ghi chú vào bài viết,
ôi, giờ có TH nhắc lại về Thơ - quá tuyệt vời !! những bài thơ chị nhớ toàn là từ xưa - trước 1980.

- Thu Huong : Vâng, những bài thơ, bài hát ngày ấy thật sự sâu sắc, ấn tượng, ý nghĩa nên mới sống mãi với thời gian, vì thế nó cứ tự nhiên in vào tâm trí và trái tim chúng ta là vậy, chị nhỉ!




TRONG TRẺO!

Bình minh thức dậy khẽ vươn vai
Tia nắng vàng tươi nhẹ lướt dài
Trên thảm cỏ xanh sương lấp lánh
Dịu dàng chào đón ánh ban mai!

Trần Thu Hương
7/2015



Hoài Phương : bài thơ nhỏ đã rất hay mà chọn được hình mình hoạ này tuyệt vời luôn => khiến cảm nhận được đầy đủ điều chứa đựng trong bài thơ ! super TH !!

- Thu Hương Em cảm ơn chị Phương! Bài này là em nhìn thấy tác phẩm ảnh trên mạng đẹp quá, nên em đã họa một đoạn tứ tuyệt cho ảnh đấy, chị ạ!

- Hoài Phương : thì đôi khi chị cũng 'ra' thơ nhờ 'ảnh' là vậy, như bài 'Paris Mưa Ngọc' hổm rồi, nhưng phần chị là có rất nhiều dấu ấn và kỷ niệm với Paris, mà đúng ngay góc nhìn người kia bấm tấm hình đấy, góc đẹp nhất nhìn phía mặt tiền nhà thờ Đức Bà Paris. Hay khi đi ra ngoài thiên nhiên gặp cảnh bắt mắt là hồn linh bóng vía bị hút vô đấy => viết thành thơ dễ dàng, chỉ có điều với sự mẫn cảm hơi quá của mình sẽ khiến chính mình sống khó khăn nơi đời thật.

- Thu Hương : Vâng, đúng thế, chị ạ! Chị em nhạy cảm bởi trí tuệ xúc cảm EQ hơn IQ nên sẽ khó vô tư hơn, ví dụ đi du lịch cả ngày về người ta yên tâm ngủ ngon thì mình cứ loay hoay với những áng thơ trong đầu ko ngủ được lại phải dậy lo mọ tốc ký hay gõ bàn phím ngay, chị nhỉ!

- Hoài Phương : chính xác là vậy... còn khổ nỗi : 'ra' bài thơ nào đó, có khi sau sống lại với chính những gì nơi bài thơ...

- Thu Hương : Đi đâu em cũng có cảm xúc khác nhau với những nơi đó, cũng là những kỷ niệm với những cảnh quan và con người nơi đó như nhật ký hành trình ạ!

- Hoài Phương : TH ghi ngay nhật ký như vậy là quá tốt ! thế TH có làm một album riêng các ghi chép không? tìm đọc dễ hơn

- Thu Hương : Em chưa biên tập riêng mà post chung trên tường thôi, nên nó trôi theo dòng thời gian đấy, chị ạ!

- Hoài Phương : nếu TH chỉ post trên tường FB thôi, thì chị HP cũng phải từ từ trôi trên nước ngược dòng FB để kiếm tìm nhỉ? nếu TH chịu khó ngó trang chính FB, thấy FB nhắc lại ... sẽ ới chị với nhé, merci bien !

- Thu Hương : Paris vốn là nàng tiên quý phái, đài các của châu Âu lại rơi vào tay Nhà Thơ Hoài Phương thì khác nào cá với nước, chị ơi!

- Hoài Phương : chị thì đâu phải nhà thơ gì đâu (nghe TO tát quá, hãi ...!) chỉ là thơ-thẩn lơ tơ mơ thôi TH à. Nhưng quả tình Ba Lê hoa lệ như hồi xưa từng thấy trong các tiểu thuyết, thơ, ca... khi lạc bước tới Paris rồi mới biết quả là không sai mà thật ra, không gì có thể diễn tả hết vẻ đẹp rất riêng Paris, TH à...

- Thu Hương : Vâng, Paris như vườn thượng uyển của xứ thiên đường mà chị lạc vào và đắm mình trong đó nên tâm hồn chị càng đẹp hơn vì tẩm toàn hương các loài hoa, trên cả tuyệt vời, chị ạ! Em chúc mừng chị!

- YES, bước chân đời vốn ngu ngơ, lại được lạc bước tới Ba Lê hoa lệ = như ong say mật, bướm say hoa ...

- Thu Hương : Em cảm ơn chị, chị Phương và chị Hạnh em là những hình mẫu lý tưởng đáng ngưỡng mộ của em, chứ em chẳng có gì đáng để chị bận tâm đâu, tất cả đều dưới trung bình thôi, chị Phương ơi!

- Hoài Phương : oh, chỉ cần chúng ta đều là những người bình thường, mà chân thật trong mõi nhẽ cuộc đời cũng là rất tốt rồi, còn lại không cần hơn hay kém những gì con người ta thích đề ra chuẩn mực, nhất là trong thơ-văn? mọi thứ để tự nhiên sẽ được hấp thụ tự nhiên như : ong, bướm tự đi tìm hương hoa nơi thiên nhiên, TH nhỉ ?

- Thu Hương : Vâng, em rất vui vì luôn có các chị đồng hành, đồng cảm, được học hỏi không ngừng...trên Facebook, là ngôi nhà chung mà chị em mình được nói lên cảm xúc chân thật trong cuộc sống của mình, dù ở bất cứ đâu trên trái đất này, chị nhỉ!



cám ơn Thu Hương về những trao đổi hôm nay trong FB của em nhé

và chị xin phép đem về topic VHP trong nhà PNV để giữ lại những trao đổi rất thú vị với TH, như chị vẫn thi thoảng thích thế, coi như chính bạn bè cùng chị viết chung một bài đàm đạo thơ văn hay những suy nghĩ về cuộc đời.

Viêt Hoài Phương
FB - 27/2/2019



viethoaiphuong
#534 Posted : Friday, March 1, 2019 1:53:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


mưa phùn Paris !

Mưa phùn Paris rơi...
Theo mùa "thời xa vắng"
Nhắc nhở em nỗi nhớ
Xuân xa rồi, thật xa !

Anh giờ này nơi kia
Dưới mưa phùn giá buốt
Liệu có gì gợi lại
Hai mươi rồi Xuân nao?!

Ôi ! Giọt mưa hôm nay
Nghe không ra tiếng gọi
Mờ mịt cùng trời đất
Thoảng như là sương bay…

Một giấc mộng đi qua
Một giọt đời về lại
Mưa trong lòng em đó
Giọt mưa này riêng anh !

Mồng 4 Tết Ất Dậu, 2005
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#535 Posted : Monday, March 4, 2019 8:38:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



NÓ và NÀNG
Nói NÓ là cách nói hơi có chút dỗi hờn với một đứa em đột ngột bỏ đi rồi đột ngột quay về cười cười nói nói như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Bởi vì trong thời gian ấy tôi vẫn nghĩ đến NÓ mỗi khi nhớ về Đà Lạt, nhớ cái lần nó nhảy bổ vào Lab kéo tôi ra chỉ để nói về một cảm xúc bất chợt với ... chỉ một cái áo sơ mi nam trắng tinh; hay là những buổi lang thang ở Paris, ngồi ở góc nhà thờ Đức Bà nghe nó nói về một chuyện khác lạ...hay là lại cãi nhau về những điều vi mô vĩ mô.

Thực ra không phải là NÓ mà là NÀNG.
Về nàng chỉ cần một từ thôi, TRONG VEO!
Trong veo ánh nhìn dù ánh nhìn đó mang hình viên đạn hay đằm thắm ngất ngây.
Trong veo cảm xúc dù cảm xúc đôi khi là sự nổi loạn.
Và, trong veo tình yêu dù rằng tình yêu không chỉ mang đến hạnh phúc mà còn đầy khổ đau.
Tất cả là từ một trái tim nồng nhiệt, can đảm, ngây thơ và cả dại khờ.
Nhưng tất cả đều rất chân thành, không tính toán.

NÀNG mong manh mát lành như làn gió buổi sáng mai, nhưng cũng sẵn sàng thành cuồng phong giang hồ cát bụi.
Với tôi, NÀNG hay NÓ chẳng quan trọng. Quan trọng nó là đứa em ngốc nghếch cứng đầu mà tôi không thể không nghĩ tới, với một chút lo lắng rất ... kẻ cả.

Hanh Van
Saigon, 4/3/2019


PS.

- Thu Hương :Tuyệt vời! Chúc mừng hai chị của em nhé!

- Thien Huong : Đọc bài này chắc là NÓ thích lắm đây.

- Thu Ái : Ước gì

- Hoài Phương : YES, HP cũng 'Ước gì' mỗi sáng ra được chị của nó gửi lời chào cách này (!) = những con chữ biết nói dễ dàng hơn tất cả những gì chứa đọng nơi một đại dương bao la với những là Sóng : sóng ngầm, sóng nổi, sóng lao đao (?)... Nhưng thật sự là bất ngờ quá đỗi khi thấy chị Hạnh đã chọn cách Bonjour rất ngoạn mục này, đến độ .. P nó tràn đầy cảm xúc khi đọc qua từng chữ, từng câu, từng nỗi nhớ...mà không thể viết gì hơn ngay lúc này.
Xin gửi tặng chị của nó và cũng là lời chào tốt lành cho một ngày mới, 4 Mars = Saint Casimir (Thánh Casimir, theo lịch Tây). LOVE !


- Thien Huong : Cảm xúc quá khi có một người chị với từng ấy năm thôi mà hiểu mình đến chân tơ, kẽ tóc mà có lẽ chỉ có với tình yêu của người mẹ mới hiểu rành rẽ về đứa con của mình và mới đồng cảm và yêu thương mình như thế, Nó nhỉ.

- Hoài Phương : Yes, đúng thế đấy chị TH ạ, chuyện gì P nó cũng thích nhất là kể cho chị H nghe, vì chỉ có chị H là hiểu được điều gì sau khỏi bên trong cái khối trí tưởng và ý tưởng của nhỏ em ngang bướng thật nhiều, nhưng rồi cũng mềm xèo đôi khi.. Ah, chị TH có biết câu ngạn ngữ : "Chị nào em nấy"? ( đấy là em diễn biến theo câu ngạn ngữ của Pháp "Cha nào con nấy", rồi "Mẹ nào con nấy")

- Thien Huong : biết nên mới nói NÓ sẽ rất thích bài này mà, nhưng ngược lại NÓ cũng phải như thế nào để có được tình yêu như thế chứ nhỉ!😍

- Hoài Phương : Cũng thật là tình cờ, có một bài P muốn gửi chị H và tất cả những bạn bè của chị và của em trên FB cùng đọc, sau khi thấy chị kể về cái tội lãng linh của P mỗi khi 'Nó, cái đứa ghê gớm' đã nhấc chân khỏi mặt đất để ngao du cõi-không cùng mây theo gió .. đấy là bài tựa đề "Ở Một Nơi Xa Xăm ... Có Nụ Hôn Thần Thoại" mà Nó viết 10 năm trước, Nó còn ngạc nhiên hơn khi nhìn lại ngày Nó viết bài này kia .. dễ sợ thay có những sự trùng lặp kỳ lạ ?



Ở Một Nơi Xa Xăm...Có Nụ Hôn Thần Thoại.

Có người hỏi tôi:
- Nụ hôn nào đẹp nhất?

Tôi trả lời :
- Trong bài thơ hay trong bản nhạc thơ.

Người hỏi tiếp :
- Cách hôn nào dễ thương nhất?

Tôi trả lời rằng :
- Trong cung cách nàng-thơ.

Bỗng nhiên, tôi nghe nhè nhẹ từ phía bên kia bờ Đại Tây Dương, qua con gió thổi của cuối một mùa đông ẩm ướt chuyển về, thêm câu hỏi khác rất chi là "liêu trai"... Dường như trong một cơn mê ngủ vùi :
- Môi hôn nào làm dậy sóng trùng dương?

Tôi phải cười hì hì mà trả lời chậm rãi :
Thì ráng bơi ra giữa lòng đại dương, để tìm con sóng trắng. Sóng đại ngàn sẽ vuốt nhẹ bờ vai. Mái tóc dài chưa từng chải đã mấy mùa bão nổi, đã mấy mùa mưa sa... Ở mãi rất xa xăm là mùa thu lá đổ. Kín khắp mặt đường màu lá đỏ xác xao rơi... Những cánh tay gầy của cành cây tiễn lá... Xót xa một đời đành vội vã từ ly. Đêm này người đi về đâu, ta về đâu giữa mênh mông quãng vắng... Chỉ biết rồi sẽ lặng lẽ nhớ nhung nhau?!

Ôi! Đẹp đẽ là Tình Yêu và hồn nhiên làn nắng ấm, lướt khẽ lên môi cuộc đời những cánh lá mềm trở lại tìm mùa xuân. Hãy giữ lấy ngàn câu thơ trong xanh như ước mộng. Hãy giữ lấy nụ cười còn đọng ướt hạt sương mai. Hãy giữ chặt ngày mai qua từng cung nhạc lạ. Gió sẽ lại tìm về kể tiếp bên tên người chuyện Thần Thoại Một Nụ Hôn.

Ở một nơi rất xa xăm của muôn ngàn lời nguyện cầu tình ái. Tôi sẽ làm ngôn từ như thể lời mộng ngái, rồi cùng với nàng-thơ bay trên cánh gió trắng thần tiên. Sẽ đem về, đặt bên gối mộng giấc mơ người còn khao khát mãi một bài thơ - thơ mộng nhất cõi trần gian, với tựa đề: Ở Một Nơi Xa Xăm...Có Nụ Hôn Thần Thoại...
...rất nhẹ mà rất thơ...

............!?_?!............

Và, sau cùng dấu chấm...
một cánh hoa nhạt xanh
để tầm mắt em trong xanh
đuổi bắt đám mây nhẹ gam màu xanh
đang trốn tìm gió trắng mong manh một buổi sáng se sắt lạnh
...................................................................... .....nhưng yên lành

Kristianinota Hoàng - 04 Mars 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

PS.



Nam Hải : Bài viết của HP đúng là rất tuyệt. Qua bài viết hiểu thêm về những điều mình chưa từng biết!




Bonjour thầy Nam Hải.
Phải đến giờ này, khi thầy đọc bài viết này của em rồi thầy viết dòng cmt đơn sơ (!) nhưng em chợt nhớ lại và hiểu vì sao 40 năm trước thầy đã nói một câu, cũng rất ngắn gọn và đơn sơ.
Đấy là sau khi làm bài thi môn Toán năm thứ nhất đại học, thầy nhìn em (em và Khoa ngồi cùng bàn khi đó) và nói : chắc còn rất ít tuổi. nên mới học giỏi vậy (?) và thầy cho điểm 10 hay 9 (chắc là 9 ?).
Hồi đó, em chỉ nghĩ rằng thầy biết học khoa Sinh thì không mấy giỏi toán? Còn em 'thoát' được môn thi Toán cũng mừng quá, dù em học chuyên toán trước khi lên đại học. Nhưng em vẫn nhớ mãi kỷ niệm với kỳ học Toán duy nhất thời sinh viên, mà hoàn toàn không tự hỏi em vì sao bị ông thầy trẻ lại nói thế?
Ngày tháng qua đi vùn vụt, những năm học hành miệt mài nơi giảng đường đại học cũng qua, ra trường mới là bắt đầu 'trường đời' thật sự (?) để rồi sinh viên như bọn em tập tễnh lớn khôn dần để thành 'người lớn' (?).

Bồng nhiên, mãi cách đây 2 hôm (khi em cũng vừa tìm lại được từ từ trong FB bạn bè lớp D20 Hanoi Unversity), tự nhiên thầy Nam Hải xuất hiện (hôm trước đám con gái kể lại chuyện cũ, nhắc tới thầy Hải, thì HP lại nghĩ đấy là thầy Hải nào bên khoa Sinh) - thầy kể hôm đầu tiên lên bục giảng của D20 bị ai quát "thằng nào mà láo thế, dám lên bục giảng ...?"
Và, sau đó thầy mới nói : lúc đó thầy 21 tuổi, vừa ra trường và bị giao cho dạy toán khoa Sinh. Thầy cũng kể lại những kỷ niệm không thể quên với lớp D20 tụi em, nhất là ai đó dám lem lẻm cãi thầy (?) .. mấy đứa tụi em lại kể những chuyện khác nữa...
Nhưng, khi em hỏi : thầy có nhớ đã nói gì với HP ? thì thầy trả lời : hoàn toàn không nhớ !
Em có hứa sẽ kể lại, mà cũng nói trước : chỉ là một câu nói bình thường thôi, nhưng mà HP nhớ.
Rồi HP kể thêm, năm thứ 2 đại học HP cũng bị một thầy nào đó, lên lớp hôm đầu tiên môn gì (tự nhiên quên hẳn) chỉ thẳng HP mà bảo : em bị nhầm lớp học, về bên lớp chuyên toán đi (?)
Và, HP nói : chắc thầy thấy HP hay chơi với đám lít nhít chuyên toán ĐHTH ngày đó.

Nhưng phải đến giờ này, khi thầy đọc bài "Ở Một Nơi Xa Xăm .. Có Nụ Hôn Thần Thoại", HP viết dưới tên bút hiệu Hoàng Thy Mai Thảo (ThyThy) rồi thầy viết cmt (!) em mới chợt hiểu vì sao bị thầy hỏi ngày xửa xưa.
Ây cũng là nhớ chị Hạnh D19 mới sáng nay 'tặng' HP bài viết ngắn tẹo "NÓ và NÀNG" mà trong đó chị để chữ hoa 2 từ "TRONG VEO" !

Oh, phải khi thầy viết cmt rồi HP mới hiểu : 40 năm trước, thầy Nam Hải 21 tuổi, mà cô sinh viên HP (cũng như đa số sinh viên lớp D20 ) hồi đó vừa 17 tuổi thôi. Thế thì thầy cũng nhìn đời còn TRONG VEO in như học trò vậy?

Vâng, đến bây giờ khi em đã ngập chìm trong cõi thơ-nhạc và bị 'Say' chữ nghĩa, ngôn từ đến mức hoang-đàng rồi, em mới chợt hiều và biết được vì sao có những khoảnh khắc ngu ngơ, u ơ đến thế : không phải là thầy Nam Hải nói đâu mà là cái nhìn TRONG VEO nơi thầy bắt gặp nơi cô sinh viên còn chưa hết là đứa trẻ con, nên cũng chưa thể là người lớn.
Và, em xin tặng cho kỷ niệm cũ của 2 thầy trò mình cùng lớp D20 của chúng em bây giờ hình ảnh đính kèm cmt trả lời dài ngút ngàn này.
Em kính chúc thầy một ngày mới an lành và mong thầy sẽ luôn là người bạn lớn của lớp D20.
(Em đã xem những ảnh hoa xuân thầy chụp mới đây và post trong của thầy - tuyệt vời, như một góc triển lãm ảnh nghệ thuật rất độc đáo)


- Nam Hải : Cám ơn em về comment tràn đầy cảm xúc. Mình rất vui vì đc gặp em trên này, đặc biệt là được hiểu thêm về tâm hồn em. Thật bất ngờ và cảm động về những cảm nhận của em. Em là người thứ hai đã dùng từ 'trong veo' với mình, người thứ nhất chính là người bạn thân và cực kỳ thông minh sắc sảo và tài hoa của mình, liệt sỹ Nguyễn Văn Thạc, người đã ra đi ở tuổi 19, để lại cuốn nhật ký được đặt tên là "Mãi mãi tuổi hai mươi". Cám ơn em nhiều.

- Hoài Phương : oh, thầy học cùng lớp Nguyễn Văn Thạc trong truyện Mãi Mãi Tuổi 20 ? không lẽ có sự tình cờ đến hi hiếm này ??

- Nam Hải : Đúng thế, ngày ấy cả Thạc, mình và Ngôn đc báo nhập ngũ cùng 7 bạn khác nữa. Ba đứa mình đã đi chụp chung tấm ảnh ở hiệu ảnh Quốc tế... Sau thì mình lại được hoãn. Chỉ Thạc và Ngôn lên đường. Tấm ảnh ba đứa mình có được in trong cuốn Mãi mãi tuổi hai mươi - cũng chính là tấm ảnh mình còn giữ được (ở lần in đầu tiên thì dùng ảnh gia đình Thạc giữ đc nhưng đã bị hỏng nhiều).

- Hoài Phương : Thầy sẽ gửi cho em tấm hình mà thầy còn giữ nhé, em cũng có 1 cuốn Mãi Mãi Tuổi Hai Mươi (bạn ở bên Hà Nội gửi tặng hồi hè 2007) mà không biết ảnh in hình bìa là ảnh nào (cuốn truyện này hiện để ở nhà Paris, em sẽ nhắc cu Ti nhà em tìm trong tủ sách và đem xuống đây cho em hôm tới, khi nó về thăm) - em cám ơn thầy,



Một vẻ đẹp thật tinh khôi, không ai nỡ chạm vào!....(PN)

Hoài Phương : PN viết rất đúng với cảm nhận của HP khi được thưởng lãm ảnh này mới cách đây 2 hôm.
Sau khi biết là thầy Nam Hải dạy Toán D20 hồi trước, HP vào FB của thầy NH xem, và đã ngac nhiên hết sức về những photos thầy mới post gần đây, loạt hoa xuân này khiến HP cũng phải công nhận 'món' nhiếp ảnh nghệ thuật của thầy hết sức điệu nghệ.
và đã nghĩ : khi nào muốn được thư giãn đầu óc chỉ cần vào đây xem ảnh hoa lá cỏ cây qua ống kính của ông thầy rất trẻ của chúng mình hôi xưa.
Và để ghi dấu kỷ niệm ngày thầy trò gặp lại nhau trong FB, HP xin thấy đúng tấm hình này và dòng cmt của PN để làm hình minh hoạ cho cái cmt dài ngút ngàn của HP hồi sáng nay, mà HP sẽ post lại mấy forum trước tiên (để giữ đúng ngày viết cmt) ..
sau đó em sẽ sửa lại bài hoàn chỉnh post FB (khi mà em viết tiếp dòng cảm nghĩ về 2 từ TRONG VEO với ánh mắt nhìn của 2 thầy trò mình 40 năm trước) - em cám ơn thầy.


viethoaiphuong
#536 Posted : Tuesday, March 5, 2019 4:07:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Lời Trăm Năm

Hồi đêm, Nó đã nghĩ là bắt đầu từ ngày mai, sáng thức dậy Nó sẽ không 'mở cửa' lớp D20 trước nhất, mà phải đi chạy bộ. Như trước kia Nó vẫn chạy bộ lúc mặt trời vừa mọc, để sẽ không bỏ lỡ một ngày luyện chạy marathon. Cuộc chạy bộ ít nhất hai giờ đồng hồ, rồi sau về nhà là Nó cũng còn thênh thang thời giờ cho những công việc khác.

Nhưng chẳng biết sao, mới sáng ngày ra Nó lại ngó FB, tính chỉ để 'dán' lên tường một Lời Chào Ngày Mới, như là thường lệ bấy lâu nay.

Í a, ngạc nhiên là trong nhà FB của Nó vừa thấp thoáng bóng một người vội vã bước ra khỏi và để lại Lời Chào : NÓ và NÀNG

Ngay dòng đầu tiên Nó thấy hoạt cảnh :

"NÓ ... đột ngột bỏ đi rồi đột ngột quay về cười cười nói nói như chưa hề có chuyện gì xảy ra." (( Nó đã cười khúc khích và lắc đầu, vì rõ ràng thấy ra Nó hơi có vẻ 'dở người' đấy?))

Nhưng tới : "Tôi...ngồi ở góc nhà thờ Đức Bà nghe nó nói về một chuyện khác lạ..." (( Nó bỗng kêu khẽ : ái chà chà .. một chuyện khác LẠ ))

Thế là Nó nhớ ngay một điều gì đó chắc chắn phải liên quan tới dòng chữ phía trên, mà người đã miêu tả về một nỗi ấm ức chưa thể nguôi ngoai, trong lúc Nó đã quên béng từ hồi nào?

Vì cũng đã hơn mười một năm, Nó làm Gió trên mấy tầng mây xanh, Mây trời thì nhiều vô kể...nên Nó 'quên' rồi là phải, đâu có thể kể lể gì khi một áng mây đã tan? ((nhưng chắc chắn là Nó sẽ 'chốt' lại đoạn này, để hạ hồi phân giải nhé !))

Nguyên đoạn giữa "NÓ và NÀNG" thì quá đúng rồi, vì người đã nhìn thấu Nó ra làm sao từ cái thuở mới tập tễnh vào 'trường đời' ở Dalat. Trong đoạn này, Nó ưng nhất hai chữ TRONG VEO mà người đặt tên cho Nó. ((Để sau đó Nó viết một comment dài tít tắp "Bonjour thầy Nam Hải" để gửi ông thầy dạy toán lớp D20 của Nó))

Đoạn cuối "NÓ và NÀNG" người viết dòng đầu tiên:

"NÀNG mong manh mát lành như làn gió buổi sáng mai, nhưng cũng sẵn sàng thành cuồng phong giang hồ cát bụi."

Nó lại bị 'bắt mắt' với sáu chữ "cuồng phong giang hồ cát bụi".

Ôi, đúng quá là Nó rồi, vì Nó vẫn tự nhận là Gió, là Sóng, là Cát Bụi... ngoài hẳn cõi đời nhân gian. Thế thì Nó hiện hữu mà Nó cũng lại không hiện hữu? Nó ngọt ngào mà Nó cũng đắng cay? Nó vẫn trên mây xanh mà người thì vẫn ngồi đợi ở góc nhà thờ Đức Bà Paris.

Rồi Nó nhớ lại hồi cuối tuần trước nữa, người bảo : mai này chị mà đi tu, chắc chắn có người phải rời chùa.

HP xin gởi bài lục bát nho nhỏ "Lời Trăm Năm" (viết hồi cuối mùa thu mới đây) để tặng chị và ông thầy Nam Hải, cùng bạn bè lớp D20 của HP và tất cả bạn bè của chúng ta một thời xa vắng và bây giờ, dù là đời thật hay cõi ảo, vì cùng chung một chữ BẠN.



Lời Trăm Năm

Phận người vẫn thể ngàn đời
Bể dâu nắng gắt còn vơi đoạ đày
Mưa trời ướt đẫm ban mai
Ngày qua tháng đến thêm dài đường trơn

Trông lên giông tố từng cơn
Ngó xuống lối đời bề bộn tơ vương
Chỉ mành treo nốt đau thương
Ngàn cân sợi tóc tỏ tường nhân duyên

Một dòng sông vạn con thuyền
Bến bờ dẫu có thề nguyền chung nơi
Nhưng rồi sóng đổ biển khơi
Biết trong nước mặn có lời trăm năm ?

StLdV, 29/11/2018
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo




Cám ơn người hiện hữu !
Cám ơn đời bao dung !

StLdV, le 4 Mars 2019
Việt Hoài Phương



viethoaiphuong
#537 Posted : Wednesday, March 6, 2019 4:57:09 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


mặt nước lặng thinh
cánh cò thật mộng

thu đang tàn .. khiến sắc thu phai
làm lung linh thêm gương mặt Đời cùng Sự Sống !

Hoàng_ThyThy
FB-6mars2019





là hoa mà giống như mây trắng in trên nền trời xanh biếc xanh ...!
photo = iphone, 5 mars 2019



10 tháng 3, 2018

hồi tháng 3 năm ngoái cũng post FB photo cây này và HP ghi chú :
không biết tên cây này tiếng VN gọi là gì, tiếng Tây cũng chưa biết
(để hôm nào hỏi thăm mấy người làm vườn hay dọn dẹp con đường này)
nhưng lá cây như xương cá xanh rì, dài thật dài và mọc túa ra như kiểu cành thông
mà bông trắng dịu mềm mại như mây trời rơi xuống rồi đậu lại ngang cây cành ..!?


viethoaiphuong
#538 Posted : Friday, March 8, 2019 7:47:37 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

một chiều biển động
chỉ có những tay chơi thả diều lướt sóng là thích nhất
nhìn những cánh diều đủ các màu sắc chao liệng vờn đuổi theo sóng-gió thật là ngoạn mục
mà có điều gió TO quá, muốn cuốn ThyThy ra ngoài xa...!


vật vã trong bão gió
là những cánh hoa cúc dại tinh khôi bên thềm mùa xuân nơi phố biển

<<
đấy là chiều hôm qua, 7/3/2019, bên bãi biển
&-&
còn dưới này là sáng nay, 8/3/2019, trong phố núi
>>



song đôi
(cũng là hoa cúc dại, nhưng màu tím ngát)


đơn côi
(nụ Iris đầu tiên của năm 2019)

viethoaiphuong
#539 Posted : Monday, March 11, 2019 1:10:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Hai con thuyền - Hai con người

Hai con thuyền khác nhau trên cùng một đại dương có thể đưa hai con người đến cùng một bến, nếu họ đi đúng hướng.
Nhưng sẽ kẻ trước người sau.

Hai con người trên cùng một con thuyền, sẽ đi tới đích nhanh hơn, nếu biết cùng nhìn về một hướng.
Nhưng khi không biết nhìn cùng một hướng sẽ làm con thuyền chạy quẩn quanh và rồi sẽ chìm nghỉm giữa biển đời trong thân xác rã rời, hồn linh mệt mỏi.

Tình Yêu ví như con thuyền
Cuộc Đời là biển cả
Ta là Người trong ý niệm nhân sinh

Paris, 3 Aout 2010
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#540 Posted : Tuesday, March 12, 2019 3:48:57 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Nhớ Thương Đến Bao Giờ !?

Có những ngày là như vậy, như hôm qua tôi muốn gục ngã dưới chân của "nàng-thơ" sau những giờ phút chơi vơi... như bên trời không còn đủ khoảng không gian cho tâm tưởng tôi bay đi xa hơn nữa!?

Có những giờ là như vậy, tôi ngây ngất với những vần thơ thật đẹp và thật thơ của cái người làm ra hồn thơ của tôi khi đó... như trong trời thơ có hai nửa tâm hồn kịp bắt với được tay nhau, để cùng bay về cửa ngõ của Địa-Đàng, ở bến Địa-Đàng của Thơ thì chỉ có Thơ và Thơ!?

Có những phút là như vậy, tôi hoàn toàn không kiểm tra được suy nghĩ của mình hay bất kể cái gì mình viết... khi bóng của người Thơ thoáng hiện đâu đó. Đó là lúc tình cảm làm chủ hoàn toàn con người tôi. Thơ làm chủ tôi và Thơ điều khiển tôi, tôi chỉ còn là kẻ nô lệ, người đi chép thuê cho Thơ!?

Có những tích tắc là như vậy, tôi thật sự không còn tồn tại nơi cõi trần, tôi chết nơi cõi thật để được sống chỉ tích tắc ấy nơi cõi hư-vô, mà tôi gọi là Thiên Đường!?

Tôi không bao giờ hối tiếc với những ngày, nhừng giờ, những phút và những tích tắc đó.

Ngẫm tưởng sẽ kết thúc trạng thái đó khi sáng nay tỉnh dậy... lý trí tự nhủ thầm: phải chiến thắng để không ngã xuống!

Nhưng đôi khi là như thế, như sáng nay Thơ lại còn cho tôi thêm một liều "độc dược" nữa mà có lẽ chỉ Thơ biết là tôi còn chưa đủ cái nông nỗi của hôm qua chăng??

Em, hồn thơ của tôi lại đến! Em lại rực rỡ hơn hôm qua và như muốn được yêu chiều bằng ngôn từ ở tận cùng của âm hưởng luyến lưu. Và từ từ một dòng nhạc chạy ra trong tận cùng cõi tâm linh của tôi...

Lần này tôi không sợ hãi nữa. Tôi đê mê đi trong cung điệu của bài ca, mà Em luôn đứng trước các khuông, dòng...

Tôi tưởng tượng ra cái dáng Em trong nét mộng mơ và tới cái người làm ra hồn thơ của chính Em lúc viết ra bài thơ đó. Và nếu là HTMT, thì HTMT sẽ theo gió về bên Em và hát cho Em nghe bài hát của riêng Em và nàng thơ cuả HTMT lúc này đây?! Không có gì "tinh-thi" hơn thế và đẹp hơn thế!? Khi chỉ có tâm hồn cảm nhận tâm hồn không có gì là trần tục nơi thể xác cả?! Đó là cái lãng mạn tuyệt vời và tuyệt đối khi HTMT biết tới Thơ và nguyện mãi mãi bên Thơ, để tôn vinh "nàng-thơ" những bài tình ca đẹp nhất!!!

Và hôm nay, Em là một trong những bài tính ca tuyệt đắm đó đây. Em hẳn sẽ thấy trái tim mình mềm trở lại bên thi thơ của mình và sẽ thấy cuộc đời này mới đẹp làm sao? Thiên Đường chính là nơi dưới trần gian này khi ta đang sống và được buông lơi tâm hồn: thanh thản nhất và bình yên nhất bên Thơ.
Tăng "Em"! Tựa đề bài thơ cũ như Em viết và gởi cho tôi sáng nay!

# Ừ, HTMT cũng biết mình là kẻ "đa tình" - nhưng chỉ lắm tình cho Thơ thôi chứ chẳng hề có tình đời rắc rối làm chi!
Nên thơ của ai hay mà "cảm" được HTMT, thì HTMT "cảm" lại họ thế thôi. Như Thơ của Em hay được ưu ái đó???


Paris, 14h30 -10/05/2006
Hoàng Thy Mai Thảo





Nhớ Thương Đến Bao Giờ !?

"Trót trao lời thơ
Hẹn hò nhau trong vu vơ
Thương đến bao giờ... "


Em
Đưa tôi đôi bàn tay
Đêm nay khi nhạc buông
Cho sóng bỗng rơi tuôn

Em
Có nghe trong lòng chao
Như sóng mãi lênh đênh
Bên gió mãi thênh thênh

Em
Ta như trong cơn lốc
Sẽ cuốn trôi băng băng
Nghìn sóng biếc lang thang

Em
Ta như cơn nắng Hạ
Mùa Sao giăng đầy lối
Mùa Thương giăng bồi hồi

Em
Nghe không trong chiều nay
Mây trắng khẽ bay bay
Tơ rối mỗi kẽ tay

Em
Con thuyền mây rẽ mây
Cho hồn ta vương vấn
Nhớ nhung khi đệm đàn

Còn đây muôn cung nốt
Nhớ thương đến bao giờ
Gợi gì thêm đau xót
Hỡi Em nơi cuối trời!!!

Paris, 10h10 - 10/05/2006
Hoàng Thy Mai Thảo

(cho một bài thơ cũ.. "Em"!)

Users browsing this topic
Guest (19)
31 Pages«<2526272829>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.