Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
 nụ Anh Túc lẻ loi hay khóm Cỏ Lau đã khô héo hay ngày đông nắng-lạnh nhạt nhoà đang làm nền cho nhau (?) hay tất cả cùng làm nền cho một dấu khắc thời gian...? ... ấy là khi Hồn Gió chợt nhớ về một thời xa vắng..!!
GIẤC MƠ thật gần về MỘT NỖI NHỚ rất xa ?
Hà Nội một ngày mưa to gió lớn vừa chợt ngưng.
Người đứng trên cao hẳn một tầm tay với, dường như đang đợi tàu ở nhà ga cho một chuyến đi xa, nhìn tôi vẻ nghiêm khắc. Tôi đứng phía dưới ngước lên chăm chăm. Tôi nhìn thẳng mắt người và hỏi :
- mình vẫn là bạn của nhau chứ?
- không em à, vì chính em muốn mình chia tay?
Giọng của người dứt khoát vẻ lạnh lùng.
Tôi không nói gì thêm mà vẫn không thể rời mắt khỏi mắt người. Cả hai vẫn đứng yên chỗ của mình đang đứng và tiếp tục nhìn nhau như thế trong im lặng. Sự im lặng mênh mông như biển ngày lặng sóng, hay sóng ngầm đang ở mãi dưới sâu lòng đại dương?
Rồi cậu em là bạn thân của người kể cho tôi nghe chuyện tình của cậu. Cô bạn gái của cậu tự nhiên giận hờn và họ cũng mới chia tay. Cậu nhỏ nói :
- trước khi bỏ đi, M chê em sao không được như anh N của chị.
Tôi không dám thở mạnh, nói rất khẽ chỉ để vừa đủ cậu nhỏ nghe thấy hay đoán chừng đúng hai chữ :
- thế sao?
Tôi đi dưới trời mưa, mưa vừa chợt rơi trong nắng còn vương vất cuối chiều. Tôi thả bộ trên đường chỉ ít xe qua lại, bên cạnh những hàng cây rất xanh, hoa sữa mùa hè phố Nguyễn Du thì phải (?). Từ xa, bỗng tôi thấy đúng là cô nhỏ M đang đi thật nhanh phía trước không mấy xa. Tôi chợt nghĩ tới người.
Trong sân nhà tôi ở Hải Phòng, chiếc xe ô tô màu xanh nhạt của bố tôi nằm giữa sân nước. Nước ngập gần hết ngang cánh cửa xe. Xung quanh đã thành sông, dòng sông ngổn ngang những đồ đạc và gạch đá, bê tông. Tôi nói với cậu em kế tôi, nét mặt quá âu lo đang đứng trên thềm nhà cũng mấp mé nước, cùng đang nhìn chiếc xe và nước :
- đồ đạc ở đâu trôi ra đây nhiều thế, chắc sẽ bị đầy cả lòng sông, nếu mà nước rút đi.
Cậu em tôi thở dài nghe rõ thành tiếng :
- khổ hết đường nói !
Tôi đang ở trong bếp liền với phòng ăn khá lớn. Tôi đứng phía trên phòng ăn sát bếp, nhìn xuống phía dưới, ngay sát đấy cũng chỉ một tầm tay với. Người đang sắp những hàng tôm tươi rói để trên tấm nướng, sửa soạn để lên bếp lửa gaz ngay trước mặt. Người làm bếp vẻ tự tin và nhanh gọn. Bên cạnh có hai người khác cũng đang nấu món gì ở dãy bếp đặt kế nhau. Bỗng một thanh niên to cao đi tới, nói với người :
- anh đưa em trái chanh vàng còn lại kia, em cắt một nửa cho chị HP làm bánh.
- đâu có được, để đấy anh sẽ cắt chanh.
Người trả lời dứt khoát, tuy nói nhỏ nhưng tôi đứng ngay đấy nghe rõ và nhìn thấy ánh mắt sáng ngời và giọng nói có đọng tiếng cười, như mỗi khi người vui lúc người kể tôi nghe chuyện hài hước gì đó làm tôi cười khoái chí.
Trong nhà, lúc này người đi qua đi lại khá ồn ào...
Tôi chợt thức giấc... vẫn chưa kịp rời khỏi giấc mơ.
Cứ thế, một hồi lâu thật lâu, ánh mắt sáng ngời và giọng nói có đọng tiếng cười duy nhất nơi người những khi vui .. làm như không muốn rời tâm tưởng của tôi.
Tôi nằm im lặng... cảm giác đôi dòng lệ thật nhỏ .. từ từ ướt hai bên khoé mắt./.
StLdV, 18/1/2019 ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
PS.
thức dậy hẳn rồi, ngó FB thấy H.O gửi cái link bài thơ cũ của H.O :
"BAO GIỜ LẠI ĐẾN NGÀY XƯA"
...hết bài thơ, rồi sau đó bấm mũi tên ngày kế tiếp, thấy bài :
"ĐÀN ÔNG SỐNG VỚI VỢ ĐƯỢC TRÊN 30 NĂM"
chậm rãi đọc xong mẩu truyện phiếm (s/t), tôi nhắn tin lại cho H.O :
mèn ui, đọc rồi cũng lắc đầu luôn... mà ta lại mới có giấc mơ về sáng 'nửa khóc nửa cười' với chuyện cũng gần 40 năm. H.O có hay nằm mơ? ta thì mơ triền miên, đã gọi là nhắm mắt là nhất định sẽ có ít nhất 1 giấc mơ ta còn nhớ khi thức dậy, thường nhớ nhất giấc mơ sau cùng (giấc mơ về sáng).
|