Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
ơi mùa thu, mùa thu... chỉ duy nhất EM khiến hồn linh ta mê đắm đến dại khờ ..!?[IMG]http://i962.photobucket.com/albums/ae101/hoangngocmai/ALL%20HTMT/Binh%20Minh%20diu%20em/fullsizeoutput_de6.jpeg[/IMG]bình minh rực rỡ như muốn đốt cháy khung trời ? (photo = iphone, 4/12/2018, 18 phút trước khi mặt trời mọc)
[IMG]http://i962.photobucket.com/albums/ae101/hoangngocmai/ALL%20HTMT/Hoang%20Hon%20diem%20tuyet/fullsizeoutput_dee.jpeg[/IMG] hoàng hôn thơ mộng như bài thơ ? (4/12/2018, 12 phút sau khi mặt trời lặn)
Phượng Các;161741 wrote:viethoaiphuong;161727 wrote: hồi xưa chị PC nói : HP chẳng yêu ai cả mà chỉ yêu chính HP thôi, vì HP yêu thơ, mà thơ là HP (chị PC nhớ chứ? và đấy là khi nào chị PC viết vậy?) lúc đầu thì HP không chịu nhận như thế nhưng rồi càng ngày HP càng thấy chị PC đúng đấy, mà chỉ là đúng một nửa (?) để khi nào HP trả lời chị PC tiếp nhen, hy vọng khi đó HP chưa theo đôi cánh nàng-thơ và đã bay về ngút ngàn tầng mây xanh !?
Có khi nào hp tự phân tích lòng mình coi tại sao mà mình yêu người này hay người nọ không ? Khảo sát tâm mình một thời gian là thấy diện mạo của tình yêu thật là lạ thường . có người viết cho HP cách đây 5 hôm:
- Gần đây HP sáng tác thơ rất thường xuyên làm nhớ đến khoảng thời gian 2009
HP trả lời :
- về làm thơ, cũng đâu có gì khó nhất là mùa thu, thú chơi ngôn từ vậy thôi và suy ngẫm chuyện đời.. chứ không phải thơ tình sướt mướt gì như đa số thi sĩ khác
và hôm qua người lại hỏi :
- Có bao giờ HP thấy nhàm chán với cuộc sống không?
thế thì HP trả lời :
- HP chưa khi nào bị nhàm chán cuộc sống của mình, vì luôn có việc làm hữu ích và luôn cảm giác không đủ giờ cho những việc đang còn muốn làm cho xong
về 2 câu chị PC hỏi :
HP không khi nào hỏi mình tại sao yêu người này hay người nọ... vì Tình Yêu là điều tự nhiên. Thật ra, chính HP cũng không biết thế nào mới được gọi là yêu một ai đó, vì HP không quan niệm như đa số người ta hay nói về tình yêu (?)
Cảm mến ai đó thì biết vì sao (!?)
Còn yêu :
Với mối tình đầu, chắc chắn do bị bất ngờ khi đươc tỏ tình, nên quá cảm động, không kịp kháng cự? Trong khi, HP ta lại thích cách lãng mạn như kiểu thấy chuyện cổ tích ? Mãi sau này HP cũng không biết người kia vì sao lại tỏ tình đường đột và thật tình thì người đã yêu HP vì điều gì? Nhưng HP biết là đã có sự quý trọng từ trước với kiểu chơi chị-em. Tánh tình khá giống nhau. Đam mê khoa học như nhau. Nhìn nhận con người nơi cuộc sống cùng cách thức và ý nghĩ. Có chung điểm ghét hay thích gì đó nơi cuôc sống. Người có tài kể chuyện hài hước, mà là từ những điều thật nơi cuộc sống, còn HP thì thích nghe và cười khoái chí mỗi khi nhớ lại (ngay đến bây giờ) Nhưng mà... hôm nào kể tiếp á.
Với mối tình sau, cũng lại bị bất ngờ khi được tỏ tình, trong khi bình thường HP là người rất thận trọng và biết cách tránh khá tốt nhiều lần (làm như có Ơn Trên che chở là chính?)
Đấy là thuở HP chưa bị nàng-thơ đậu trên vai gầy.
Khi đã hồn vía luôn trên mây xanh rồi, HP nhận biết sự cảm mến là qua cung cách Thơ-Nhạc thì chính xác hơn cả, đấy là sự đồng điệu hoàn toàn chỉ từ tâm hồn. Nói là say Thơ-Nhạc cũng đúng mà nói là ngu ngơ cũng không sai... Nhưng rồi HP cũng cảm nhận diện mạo Tình-Yêu thật một cách từ từ theo thời gian.
Hôm Chủ Nhật tuần rồi, HP post mấy photos : 1 bình minh, 1 giữa trưa và 1 hoàng hôn, thì HP ghi ít chữ : "một chủ nhật buồn gần cuối thu, 2 Dec 2018 lúc nào, từ khi mở mắt đến khi nhắm mắt, cũng phải nghe nhạc clasic để dịu lắng khúc tâm hồn quá mẫn cảm !"
khi HP post bài "Chỉ Có MÙA THU"
một người bạn hay xem các post của HP trong FB đã viết : - bài thơ hay, nhẹ nhàng... rất phù hợp với ảnh mùa Thu.. lần này cảnh vật tươi sáng, nên có phần giúp bài thơ... ít buồn !!!
HP trả lời : - merci bạn hiền, mấy hôm nay gần cuối Thu nên ngày nào có nắng không gian thật là tuyệt vời - lá vàng chỉ rực rỡ nhất vào quãng chiều và làm mềm yếu Hồn kẻ lãng tử... Thy ta cứ phải dừng lại bấm photo và đã thuôc lòng đoạn nào có cây gì và độ vàng lá sẽ tới đâu theo từng ngày.. là thế.
bạn viết tiếp: - đúng vậy, lá vàng của mùa Thu quá quyền rũ...Sáng nay, lúc MD đi bộ... đi ngang công viên toànlá vàng... phải nói là một rừng lá vàng...đẹp ơi là đẹp... MD đi không đành, phải ngừng lại thưởng thức nhũng tác phẩm của nàng Thu... xong rồi bấm mấy photo...Wow như vậy là Thy đã thuộc lòng hết những cuộc sống của cây cỏ hoa lá... như vậy cũng có cái vui chứ Thy hả?
còn một người khác thì viết :
Wow bài thơ thiệt là hay!! Cám ơn hồn thơ thi sĩ luôn tồn tại dù cuộc đời có thế nào đi nữa...
HP trả lời :
Nếu mùa có tàn phai như một lời dự báo Ta vẫn còn đẫm mệt trước hoàng hôn Kết nối HỒN THU thêu dệt sự trường tồn Để trở lại quãng đời trang cổ tích ./.
nàng-thơ là người tình thuỷ chung muôn đời mà, nên dù cuộc đời có thế nào đi nữa... vẫn còn THƠ để tự tồn tại và ngẳng cao đầu bước đi về phía trước và MÙA THU sẽ đón đợi thi-nhân.
bài thơ viết hôm qua, khi sắp tắt mặt tời, những tia nắng lúc hoàng hôn mới là lúc làm lá cây vàng cách tuyệt diệu, nhất là bên dòng nước xanh mát lạnh hơi băng đá của sông Var HP đã đứng chết lặng thật lâu đúng góc bấm tấm hình và viết bài thơ khi đó chưa muốn post ngay bài thơ... chiều hôm nay đi ngang qua khúc sông đó, cây đã vàng rực hơn hắn hôm qua. nên lấy hình bấm hôì chiều nay để làm poster là thế.
một hôm sau người hỏi thăm: Hôm nay trời khá lạnh ở đây. HP có một ngày tốt lành chứ?
HP trả lời :
"Ta Buồn Như", tuy là của một ai đó HP hoàn toàn không biết, nhưng từng chữ rất giống với tâm trạng của HP .. và nhất là mấy hôm nay, ...HP thích đoạn 3 và câu cuối của đoạn này :
Ta Buồn Như
Ta buồn như phiến đá Suốt bốn mùa xanh xao U sầu rong rêu phủ Mưa thấm từng cơn đau
Ta buồn như chiếc lá Thu về úa vàng mau Rớt bên đời tàn tạ Thân xác gầy hư hao
Ta buồn như ngọn gió Bay mãi cuối trời nao Đôi chân trần mệt mỏi Cũng để tìm được nhau
Ta buồn như ngọn sóng Giữa biển trời xôn xao Nghe đêm về buốt giá Nhớ thương người biết bao
Yên Hà
Yên Hà .... một cái tên nghe quen quen ... bài thơ hay
HP trả lời:
HP cũng không từng biết Yên Hà là ai và ở Net nào, bài thơ "Ta Buồn Như" là tình cờ anh Lang Thang đem về nhà Trưng Vương hồi kia, giống như bài thơ "Chiều Nhớ" của Hoàng Sa, nhưng sau này HP quen biết HS ở MoTGocPho ... ...
thì đúng phần nào như chị PC tiên đoàn hồi 12 năm về trước á.
và từ trước khi gặp chị PC một năm, HP đã viết bài thơ "Nàng-Thơ, Em người tình chung thuỷ"
thì vẫn đúng thế : nàng-thơ là người tình thuỷ chung muôn đời
|