Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<2324252627>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#482 Posted : Thursday, November 29, 2018 3:40:30 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Thu Tiễn Ngàn Thu

Mênh mông thăm thẳm mãi cùng không
Gió thổi, Mây trôi ngát cánh đồng
Mùa Thu ngần ngại không muốn bước
Thương chiếc lá vàng thả trên sông

Lá vàng theo nước cuốn về đâu
Biển cả cuồng ngông sóng bạc đầu
Thu tiễn ngàn thu sầu vô độ
Vời trông cửa bể cánh buồm nâu

Buồm nâu cánh nhỏ khuất xa mờ
Chỉ còn sóng vỗ đá ghềnh trơ
Ngày tháng trôi xuôi, đời chảy ngược
Thu tàn gọi Gió họa vần thơ ./.

cuối thu 2011
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo






viethoaiphuong
#483 Posted : Friday, November 30, 2018 3:48:21 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Lời Trăm Năm

Phận người vẫn thể ngàn đời
Bể dâu nắng gắt còn vơi đoạ đày
Mưa trời ướt đẫm ban mai
Ngày qua tháng đến thêm dài đường trơn

Trông lên giông tố từng cơn
Ngó xuống lối đời bề bộn tơ vương
Chỉ mành treo nốt đau thương
Ngàn cân sợi tóc tỏ tường nhân duyên

Một dòng sông vạn con thuyền
Bến bờ dẫu có thề nguyền chung nơi
Nhưng rồi sóng đổ biển khơi
Biết trong nước mặn có lời trăm năm ?

StLdV, 29/11/2018
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#484 Posted : Saturday, December 1, 2018 3:43:08 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Chiếc Lá Thu Phai

Tình thơ cung nhạc người xa vắng
Có ta và tình nhớ mênh mang
Vẫn môt mùa thu bao kỷ niệm
Chiếc lá cuối cùng đợi Gió ngang (Allison Hoàng)


Đợi Gió ngang về lá sẽ rơi
Duyên dáng mùa thu vẫy cuộc đời
Tạ từ một thoáng trần gian khổ
Ta đến bên người mộng giấc vơi (TTHTMT)

Mộng giấc thật vơi đến bên người
Ta làm cánh gió vượt trùng khơi
Hát bài tình ca về Sự Sống
Thu vàng sắc lá thắm bờ môi (Hoa Cỏ Mây)



# Liên Khúc Thu - 2009 (32) / MotGocPho


PS.
TTHTMT - Hoa Cỏ Mây = Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#485 Posted : Sunday, December 2, 2018 11:57:50 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

dòng sông Var biếc xanh soi bóng chiều vàng cuối THU
(photo by HTMT, 2/12/2018)



Chỉ Có MÙA THU

Chỉ có Mùa Thu làm nền THƠ đẹp nhất
Lá vàng rơi chất ngất ngập HỒN ngơ
Chiều nắng mật vừa đủ vương hơi thở
Đất và Trời hoà nhịp điệu ngây say

Ta dắt tay EM, vẫn như thuở hao gầy
Mê mải bay điệp trùng vùng trí tưởng
Giữa những tầng mây, ngày đêm luôn độ lượng
Tâm an bình, lòng nhân loại chợt bao la

Chim chóc, cỏ hoa .. ca vang niềm XA LẠ
Ngôn ngữ trần gian bỗng phút chốc hài hoà
Mang âm hưởng, màu thời gian Thánh hoá
Dìu dặt, du dương, êm dịu, ngọt ngào

Nếu mùa có tàn phai như một lời dự báo
Ta vẫn còn đẫm mệt trước hoàng hôn
Kết nối HỒN THU thêu dệt sự trường tồn
Để trở lại quãng đời trang cổ tích ./.

StLdV, chiều 01/12/2018
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#486 Posted : Wednesday, December 5, 2018 4:56:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

hoa Hồng Xanh biểu tượng của Tình Bạn (theo người Pháp)

Nụ Hoàng Hoa Nở Giấc Thiên Anh

Tình thu ngây ngất thoảng hương thu
Mây Gió mùa thu hóa sương mù
Ngủ trên cánh lá Hoàng Hôn LẠ
Say đắm mộng hồn kẻ lãng du

Lãng du say đắm cõi mộng hồn
Thu vừa kịp đến tặng từ ngôn
Như lá vàng bay rơi muôn nẻo
Theo gió ngang trời gởi nụ hôn

Đợi Gió ngang về lá sẽ rơi
Duyên dáng mùa thu vẫy cuộc đời
Tạ từ một thoáng trần gian khổ
Ta đến bên người mộng giấc vơi

Mộng giấc thật vơi đến bên người
Ta làm cánh gió vượt trùng khơi
Hát bài tình ca về Sự Sống
Thu vàng sắc lá thắm bờ môi

Bờ môi mọng thắm độ thu vàng
Ngây ngất mơ màng chút vương mang
Hồ như gối mộng tình thơ ướt
Tơ mành huyễn hoặc đêm thanh sang

Đêm thanh huyền hoặc quyện tơ mành
Đem hồn lữ thứ lạc mây xanh
Thu vẫn là thu cho vàng lá
Nụ hoàng hoa nở giấc thiên anh

Paris, cuối thu 2009 & StLdV, 5/12/2018
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#487 Posted : Thursday, December 6, 2018 4:11:18 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

le coucher de soleil a rivalisé de beauté avec l'aurore boréale.


Dòng Sông Thơ

Dòng sông thơ của em
Hãy chảy hoài năm tháng
Trôi về miền ánh sáng
Thả về miền yêu thương.

Xin hãy trút vấn vương
Nuôi đất lành tươi mát
Cho hương đồng bát ngát
Hoa trái mùa rung rinh.

Xin làm ánh bình minh
Sáng mai nào mới nhất
Cho lời ca chất ngất
Tiếng cuộc đời ngân vang.

Xin làm gió mênh mang
Đưa mây về biển ấm
Cho đất trời in đậm
Bóng cuộc đời bình yên.

Xin làm áng thơ biên
Tất cả gì em muốn
Cho bão giông lôi cuốn
Hồn em về bên sông.

Ơi dòng sông mênh mông
Có nghe triều nước lớn
Có nghe câu hát vọng
Âm hưởng thời xa xăm !

Paris, 19 Dec 2005
Việt Hoài Phương

(tặng "dòng sông thơ" của VHP)


#1 Posted : Sunday, December 18, 2005 4:00:00 PM(UTC)/PNV

viethoaiphuong
#488 Posted : Friday, December 7, 2018 5:11:44 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



"There is no path to Happiness.
Happiness is the path.
There is no path to Love.
Love is the path.
There is no path to Peace.
Peace is the path."
Dan Millman



& - &


Le Chemin

Il n'y a pas de chemin vers le Bonheur.
Le Bonheur est le chemin.
Il n'y a pas de chemin vers l'Amour.
L'Amour est le chemin.
Il n'y a pas de chemin vers la Paix.
La Paix est le chemin.
(Dan Millman)

traduit par Hoang Thy Mai Thao
07 Dec 2018



& - &


Con Đường

Không có con đường về phía Hạnh Phúc.
Hạnh Phúc là con đường.
Không có con đường về phía Tình Yêu.
Tình Yêu là con đường.
Không có con đường về phía Bình An.
Bình An là con đường.
(Dan Millman)

Hoàng Thy Mai Thảo chuyển ngữ
07/12/2018

viethoaiphuong
#475 Posted : Saturday, December 8, 2018 11:24:48 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

ơi mùa thu, mùa thu...

chỉ duy nhất EM khiến hồn linh ta mê đắm đến dại khờ ..!?


[IMG]http://i962.photobucket.com/albums/ae101/hoangngocmai/ALL%20HTMT/Binh%20Minh%20diu%20em/fullsizeoutput_de6.jpeg[/IMG]
bình minh rực rỡ như muốn đốt cháy khung trời ?
(photo = iphone, 4/12/2018, 18 phút trước khi mặt trời mọc)

[IMG]http://i962.photobucket.com/albums/ae101/hoangngocmai/ALL%20HTMT/Hoang%20Hon%20diem%20tuyet/fullsizeoutput_dee.jpeg[/IMG]
hoàng hôn thơ mộng như bài thơ ?
(4/12/2018, 12 phút sau khi mặt trời lặn)







Originally Posted by: Phượng Các Go to Quoted Post
Originally Posted by: viethoaiphuong Go to Quoted Post

hồi xưa chị PC nói : HP chẳng yêu ai cả mà chỉ yêu chính HP thôi, vì HP yêu thơ, mà thơ là HP (chị PC nhớ chứ? và đấy là khi nào chị PC viết vậy?)
lúc đầu thì HP không chịu nhận như thế
nhưng rồi càng ngày HP càng thấy chị PC đúng đấy, mà chỉ là đúng một nửa (?)
để khi nào HP trả lời chị PC tiếp nhen, hy vọng khi đó HP chưa theo đôi cánh nàng-thơ và đã bay về ngút ngàn tầng mây xanh !?



Có khi nào hp tự phân tích lòng mình coi tại sao mà mình yêu người này hay người nọ không ? Khảo sát tâm mình một thời gian là thấy diện mạo của tình yêu thật là lạ thường .



có người viết cho HP cách đây 5 hôm:

- Gần đây HP sáng tác thơ rất thường xuyên làm nhớ đến khoảng thời gian 2009

HP trả lời :

- về làm thơ, cũng đâu có gì khó nhất là mùa thu, thú chơi ngôn từ vậy thôi và suy ngẫm chuyện đời.. chứ không phải thơ tình sướt mướt gì như đa số thi sĩ khác

và hôm qua người lại hỏi :

- Có bao giờ HP thấy nhàm chán với cuộc sống không?

thế thì HP trả lời :

- HP chưa khi nào bị nhàm chán cuộc sống của mình, vì luôn có việc làm hữu ích và luôn cảm giác không đủ giờ cho những việc đang còn muốn làm cho xong


về 2 câu chị PC hỏi :

HP không khi nào hỏi mình tại sao yêu người này hay người nọ... vì Tình Yêu là điều tự nhiên.

Thật ra, chính HP cũng không biết thế nào mới được gọi là yêu một ai đó, vì HP không quan niệm như đa số người ta hay nói về tình yêu (?)

Cảm mến ai đó thì biết vì sao (!?)

Còn yêu :

Với mối tình đầu, chắc chắn do bị bất ngờ khi đươc tỏ tình, nên quá cảm động, không kịp kháng cự? Trong khi, HP ta lại thích cách lãng mạn như kiểu thấy chuyện cổ tích ?
Mãi sau này HP cũng không biết người kia vì sao lại tỏ tình đường đột và thật tình thì người đã yêu HP vì điều gì?
Nhưng HP biết là đã có sự quý trọng từ trước với kiểu chơi chị-em. Tánh tình khá giống nhau. Đam mê khoa học như nhau. Nhìn nhận con người nơi cuộc sống cùng cách thức và ý nghĩ. Có chung điểm ghét hay thích gì đó nơi cuôc sống. Người có tài kể chuyện hài hước, mà là từ những điều thật nơi cuộc sống, còn HP thì thích nghe và cười khoái chí mỗi khi nhớ lại (ngay đến bây giờ)
Nhưng mà... hôm nào kể tiếp á.

Với mối tình sau, cũng lại bị bất ngờ khi được tỏ tình, trong khi bình thường HP là người rất thận trọng và biết cách tránh khá tốt nhiều lần (làm như có Ơn Trên che chở là chính?)

Đấy là thuở HP chưa bị nàng-thơ đậu trên vai gầy.

Khi đã hồn vía luôn trên mây xanh rồi, HP nhận biết sự cảm mến là qua cung cách Thơ-Nhạc thì chính xác hơn cả, đấy là sự đồng điệu hoàn toàn chỉ từ tâm hồn.
Nói là say Thơ-Nhạc cũng đúng mà nói là ngu ngơ cũng không sai...
Nhưng rồi HP cũng cảm nhận diện mạo Tình-Yêu thật một cách từ từ theo thời gian.

Hôm Chủ Nhật tuần rồi, HP post mấy photos : 1 bình minh, 1 giữa trưa và 1 hoàng hôn, thì HP ghi ít chữ :
"một chủ nhật buồn gần cuối thu, 2 Dec 2018
lúc nào, từ khi mở mắt đến khi nhắm mắt, cũng phải nghe nhạc clasic để dịu lắng khúc tâm hồn quá mẫn cảm !"

khi HP post bài "Chỉ Có MÙA THU"

một người bạn hay xem các post của HP trong FB đã viết :
- bài thơ hay, nhẹ nhàng... rất phù hợp với ảnh mùa Thu.. lần này cảnh vật tươi sáng, nên có phần giúp bài thơ... ít buồn !!!

HP trả lời :
- merci bạn hiền, mấy hôm nay gần cuối Thu nên ngày nào có nắng không gian thật là tuyệt vời - lá vàng chỉ rực rỡ nhất vào quãng chiều và làm mềm yếu Hồn kẻ lãng tử... Thy ta cứ phải dừng lại bấm photo và đã thuôc lòng đoạn nào có cây gì và độ vàng lá sẽ tới đâu theo từng ngày.. là thế.

bạn viết tiếp:
- đúng vậy, lá vàng của mùa Thu quá quyền rũ...Sáng nay, lúc MD đi bộ... đi ngang công viên toànlá vàng... phải nói là một rừng lá vàng...đẹp ơi là đẹp... MD đi không đành, phải ngừng lại thưởng thức nhũng tác phẩm của nàng Thu... xong rồi bấm mấy photo...Wow như vậy là Thy đã thuộc lòng hết những cuộc sống của cây cỏ hoa lá... như vậy cũng có cái vui chứ Thy hả?


còn một người khác thì viết :

Wow bài thơ thiệt là hay!!
Cám ơn hồn thơ thi sĩ luôn tồn tại dù cuộc đời có thế nào đi nữa...


HP trả lời :

Nếu mùa có tàn phai như một lời dự báo
Ta vẫn còn đẫm mệt trước hoàng hôn
Kết nối HỒN THU thêu dệt sự trường tồn
Để trở lại quãng đời trang cổ tích ./.

nàng-thơ là người tình thuỷ chung muôn đời mà, nên dù cuộc đời có thế nào đi nữa...
vẫn còn THƠ để tự tồn tại và ngẳng cao đầu bước đi về phía trước và MÙA THU sẽ đón đợi thi-nhân.

bài thơ viết hôm qua, khi sắp tắt mặt tời, những tia nắng lúc hoàng hôn mới là lúc làm lá cây vàng cách tuyệt diệu, nhất là bên dòng nước xanh mát lạnh hơi băng đá của sông Var
HP đã đứng chết lặng thật lâu đúng góc bấm tấm hình và viết bài thơ khi đó
chưa muốn post ngay bài thơ...
chiều hôm nay đi ngang qua khúc sông đó, cây đã vàng rực hơn hắn hôm qua. nên lấy hình bấm hôì chiều nay để làm poster là thế.


một hôm sau người hỏi thăm:
Hôm nay trời khá lạnh ở đây.
HP có một ngày tốt lành chứ?




HP trả lời :

"Ta Buồn Như", tuy là của một ai đó HP hoàn toàn không biết,
nhưng từng chữ rất giống với tâm trạng của HP .. và nhất là mấy hôm nay,
...HP thích đoạn 3 và câu cuối của đoạn này :

Ta Buồn Như

Ta buồn như phiến đá
Suốt bốn mùa xanh xao
U sầu rong rêu phủ
Mưa thấm từng cơn đau

Ta buồn như chiếc lá
Thu về úa vàng mau
Rớt bên đời tàn tạ
Thân xác gầy hư hao

Ta buồn như ngọn gió
Bay mãi cuối trời nao
Đôi chân trần mệt mỏi
Cũng để tìm được nhau


Ta buồn như ngọn sóng
Giữa biển trời xôn xao
Nghe đêm về buốt giá
Nhớ thương người biết bao

Yên Hà



Yên Hà ....
một cái tên nghe quen quen ...
bài thơ hay


HP trả lời:

HP cũng không từng biết Yên Hà là ai và ở Net nào,
bài thơ "Ta Buồn Như" là tình cờ anh Lang Thang đem về nhà Trưng Vương hồi kia, giống như bài thơ "Chiều Nhớ" của Hoàng Sa, nhưng sau này HP quen biết HS ở MoTGocPho
...
...

thì đúng phần nào như chị PC tiên đoàn hồi 12 năm về trước á.

và từ trước khi gặp chị PC một năm, HP đã viết bài thơ "Nàng-Thơ, Em người tình chung thuỷ"

thì vẫn đúng thế : nàng-thơ là người tình thuỷ chung muôn đời

viethoaiphuong
#489 Posted : Monday, December 10, 2018 6:25:30 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Nhớ Cố Nhân

Viễn xứ chiều buồn nhớ cố nhân
Dẫu hết phận duyên cũng tơ mành
Trói buộc đời ta tình xưa vắng
Một thoáng mộng hờn .. lặng .. mây tan!

Bao giờ ta hết nhớ cố nhân
Dưới chốn trần-gian hết nụ hồng
Trên trời xanh biếc không còn gió
Cửa ngõ thiên-đường trái cấm = không

Ngàn xưa ai gọi tiếng "cố nhân"
Người ở trong tim nốt nhạc buồn
Người cho chút đắng cay ngòn ngọt
Người tặng người tình chút men say?!

Hỡi cố nhân ơi! Nhớ ta không??

Paris, 26/5/2005
Việt Hoài Phương




GIOVANNI MARRADI - With You
viethoaiphuong
#490 Posted : Tuesday, December 11, 2018 2:01:55 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

dòng sông vắng lặng đợi thu tàn...
(photo by HTMT, 10/12/2018, 16h33 - 20 phút trước lúc tắt mặt trời)


Mùa Thu Xao Lãng

Em chưa quên mùa thu
Sao lá rơi vội vã
Em chưa quên nắng Hạ
Sao mưa chiều lênh đênh

Mùa đông sẽ buồn tênh
GIÓ không hề gõ cửa
Xuân có về lần nữa
Để MÂY còn nhẹ trôi

Như niềm mến tinh khôi
Nhuộm ban mai vàng óng
Như quãng trưa ướt mộng
Mặc dỗi hờn mon men

Chớ chốt cửa cài then
Kẻo ngoài kia lạnh lẽo
LÁ khóc đời bạc bẽo
Trước nấm mồ hoang sơ

Trên mộ chí bài thơ
Ý, Lời còn bỡ ngỡ
Linh-Hồn xin hội ngộ
Một góc trời xa xăm..!!

StLdV, 04/11/2018
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(chủ nhật mưa lạnh, vắng lặng...)




viethoaiphuong
#491 Posted : Thursday, December 13, 2018 8:25:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


HIỂU và BIẾT
(với Tri Kỷ và Tri Âm)


"sự" Hiểu và "sự" Biết là khác nhau hay giống nhau??

ThyThy từ xưa rồi đã nghĩ thế này:

Về "sự" Hiểu: con người ta để hiểu được nhau là rất khó, nếu như người ta không nhìn thấy "sự" dễ lắm ở nó. Đó là vịêc mình phải tự mở cửa lòng mình cho người khác "bước vào" cùng trò truyện những khi rất vui hay những lúc rất buồn.
Bởi bình thường thì ta chỉ thấy mọi thứ rất loáng thoáng, hào nhoáng nơi bề mặt của thâm-tâm và cõi-lòng. Mà những vết thương cứa nát lại nằm tận sâu bên trong. Nó chỉ lộ ra khi người ta buồn đau, khốn khổ ... vào những giờ mà sự vui vẻ đã đi "ngủ-nghỉ" mãi đâu đâu? Thế thì làm sao người ta có thể hiểu được nhau, về điều quan trọng hơn cả kia cho sự cần có mặt của người được coi là sớt sẻ nơi tri-âm?
Vì thế cái bể khổ cứ tự dâng đầy cho chỉ một người dung chứa, để tới khi nó phải trào bờ (!!)
Cũng thế với niềm vui. Khi vắng mặt sự chia xẻ, niềm vui chỉ vỏn vẹn có thế mà thôi. Chẳng giầu lên và chẳng tốt hơn cho ai ngoài một con người đang có nó. Thành ra, nó đôi khi cũng chỉ thêm phần cô đơn và cô độc giữa cõi đời cho chính người đó (??).
Nhưng theo ThyThy suy nghĩ thì "sự" hiểu chủ yếu đi ra từ cái đầu con người ta là chính.

Còn "sự" Biết: chắc hẳn là sau "sự" Hiểu và trên "sự" Hiểu một bậc.
Biết được một người là phải Hiểu được người đó và hơn nữa phải cảm nhận được những biển chuyển và diễn biến trong cảm xúc, tình cảm đi ra từ tâm hồn và trái tim của người này : linh cảm được những buồn, vui, lo lắng hay ưu tư nghĩ ngợi của bạn lòng.

Phải, theo ThyThy: không có "sự" Hiểu nào trọn vẹn nếu thiếu "sự" Biết và hẳn không thể gọi là Biết nếu không có chứa đựng trong đó "sự" Hiểu.
Bởi vậy ThyThy hay viết cho em: ThyThy biết em đau, biết em nhớ, biết em hơi giận hờn ...ThyThy biết em chỉ muốn làm dòng suối nhỏ: vui thì chảy róc rách mà buồn thì khóc âm thầm ...

Bỗng nhiên ThyThy lại nhớ đoạn em hay trích dẫn lời của Kahlil Gibran's "The Prophet" về ống sáo bị khoét sâu. Là để cho chứa hết âm điệu của hồn đau mà ngân nga lên được nốt nhạc dịu mềm, ngây ngất nhất của sướng sung và hạnh phúc?
Hay chén chịu nung qua lửa thật bỏng, cho đẫm đậm được vết đau thương ... mà lên được men say rượu ngọt của Tình-Yêu??
Vậy nếu không hiểu được "sự" Đau (!!) làm sao biết để cảm thụ hết những sung sướng và hân hoan của của lòng mình về những cung nốt tuyệt vời phát ra từ ống sáo ấy hay từ đầu môi khi được nhấp vị mê đắm của 'chén rượu' Tình-Yêu??

ThyThy cũng thấy điều này là có lý quá Felix ơi: "... người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy!" (Trích: Hoàng tử bé - Antoine de Saint Exupéry).

Paris, 7 Nov 2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
(trích thư gửi Felix)

viethoaiphuong
#492 Posted : Friday, December 14, 2018 3:19:55 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Chiếc LÁ

Đời người như chiếc lá thôi
Mùa Xuân xanh biếc, chờ rơi Thu tàn
Cuộc đời là cánh thuyền nan
Chông chênh giữa biển sóng ngàn lênh đênh

Điệp trùng gió lộng thênh thênh
Mênh mang mây nối thác ghềnh đẩy xô
Cuộn cuồn hối hả mơ hồ
Ngu ngơ du lãng bơ vơ rã rời

Cuối giòng sông mộng tả tơi
Cuối đêm tỉnh giấc chơi vơi đoạn dòng
Cuối nguồn nhìn bể cuồng ngông
Cuối cùng LÁ ngủ chiều Đông lạnh lùng ?!

StLdV, 14 Dec 2018
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(riêng tặng Như Ngọc Hoa)

vì người-nhạc kêu: "Cuối đoạn thơ buồn!"
hẳn vì, ThyThy kết bài thơ "Mùa Thu Xao Lãng"

"...
LÁ khóc đời bạc bẽo
Trước nấm mồ hoang sơ

Trên mộ chí bài thơ
Ý, Lời còn bỡ ngỡ
Linh-Hồn xin hội ngộ
Một góc trời xa xăm..!!"
TT_HTMT


viethoaiphuong
#493 Posted : Sunday, December 30, 2018 4:25:28 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Mùa Đông Buồn Diệu Vợi !

Anh rất thích mùa Đông buồn diệu vợi
Ngó em ngồi bên cửa sổ hoa rơi
Bông tuyết trắng bay quanh em hối hả
Ngỡ Đất, Trời cũng nghiêng ngả chơi vơi

Tấm khăn len theo những ngón tay mềm
Dài ra mãi như về phương vô định
Em lãng đãng để hồn vương nhạc đệm
Nhịp dương cầm thong thả khúc cầu kinh

Em ơi em để vần thơ nối nhịp
Cho anh về gõ cửa trái tim yêu
Như năm tháng vẫn còn cho ta kịp
Cất nhạc lòng xua đuổi phút cô liêu?!

Cho anh về tựa cửa ngắm em đan
Bên salon có ánh lửa bập bùng
Sao thơ quá ! Anh mong chiều bình thản
Chớ vội vàng buông thả tiếng chuông rung

Đừng kết thúc chốc ngày Đông ngắn ngủi
Mặc bên ngoài dẫu tuyết phủ mưa rơi
Ánh lửa kia đã đốt ấm, đẩy lùi
Hơi lạnh lẽo của thời gian tức tưởi

Cứ để mãi phút giây này êm ả
Anh trọn đời ghi nhận nét thần tiên
Dẫu mai sau có núi lở sông dời
Em vẫn đó anh nghe đời không chuyển !?

Paris, 04/01/2006
Việt Hoài Phương
(bài thơ riêng tặng tata Diệu Khánh với câu chuyện 2 bác cháu kể về mùa đông Paris...)

PS.
lúc đọc cho tata DK nghe bài này chỉ 2 giờ sau khi 2 bác cháu đàm đạo thơ-ca và kể về điều gì dễ thương nhất với hình ảnh mùa đông .. bác DK kêu trời : "HP lãng mạn quá, giết bác mất thôi !"

trong khi, hôm sau, gởi thầy Võ Thu Tịnh bài này, thầy đã ngạc nhiên và kể chuyện hồi trước ở Paris mấy người bạn ghép thầy với tata DK
nhưng rồi thầy bảo : bác không thích là Anh của bà DK đâu...vì là vì...!?





viethoaiphuong
#494 Posted : Tuesday, January 1, 2019 5:41:23 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Chúc nhau hạnh phúc mỗi ngày
Mừng nhau sống thọ, xum vầy, sẻ chia
Năm vui êm ấm, thuận hòa
Mới từ tư tưởng, mới ra vẻ ngoài ...

Chúc Năm Mới, chẳng chừa ai
Phúc lộc tràn ngập, tiền tài đầy rương.

HONG VU LAN NHI



Chúc nhau ngàn nỗi vấn vương
Bên nhau ngày tháng ngát hương tình đời

Năm qua... năm đến... mãi trôi
Thời gian gắn kết ý lời bài thơ
Mượn không gian ảo mịt mờ
Tặng nhau hàng chữ ngu ngơ diệu vời...!!

StLdV, 01 Janvier 2019
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo



viethoaiphuong
#495 Posted : Saturday, January 5, 2019 10:23:33 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Một Dải Tới Thiên Đường !
(KN)

Đôi dòng chữ không bao giờ chở hết
Những cõi lòng với dào dạt yêu thương
Lời chưa hết, mà dòng đời đã hết
Bay về đâu, đôi mảnh vỡ còn vương?!

Tôi sẽ gởi những linh hồn mai tới
Sống cho mình và cho kẻ tôi thương
Dòng trinh trắng, mảnh tình nơi sương khói
Nối giùm tôi một dải tới Thiên Đường !

Nàng Thơ hỡi ở lại nơi dương thế
Chớ có buồn .. vắng một kẻ lãng du
Chớ có khóc .. một chiều mai đơn lẻ
Chớ âm thầm .. nhỏ đẫm lệ mưa Thu !?

Em hãy viết cho tôi .. dòng cắt quãng
Em hãy tìm cho tôi .. nét thanh quang
Em ghép nhạc .. cho tôi lòng vương vấn
Em gieo Hồn .. tôi trở lại tìm Thân.

Đôi ta trót một kiếp này lầm lỡ
Để tình sầu, héo hắt tím dòng thơ
Đôi ta lỗi một kiếp đời tội lỗi
Chỉ mải tìm cái lỗi bởi Tôi – Tôi?

Thôi ta sẽ chia tay dòng lệ trắng
Để dòng đời dang dở vẫn uyên nguyên
Màu trong trắng gởi làn mây tinh trắng
Gió trắng còn đeo đuổi giấc trinh tuyền.

Hẹn em nhé một kiếp sau nếu có
Tôi tìm về nối ghép mảnh tình ta
Thơ lại tím mà chỉ là ngan ngát
Ta chung tình ươm ướp mộng thiên thu !?

Paris, 24/10/2005
Hoàng Thy Mai Thảo
(= Vũ Ngàn Thương!?)
viethoaiphuong
#496 Posted : Monday, January 7, 2019 10:54:30 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Như Vẫn Ở Trong Mơ


Em ngồi bên cửa sổ
Ngắm những dòng tuyết rơi
Thấy cuộc đời vời vợi
Vẫn đi, về... hư vô.

Như vẫn ở trong mơ
Nửa chìm trong xa vắng
Giống chiều mưa thi thoảng
Nối ngày buồn mênh mang.

Mùa Xuân thoáng đi ngang
Nửa hồn bay theo gió
Con gió miền hư ảo
Vẫn ru hời yêu thương.

Dù anh ở ngàn phương
Trôi về đâu không rõ
Một đời em vàng võ
Vẫn đợi ngày chung nơi.

Dẫu cách trở trùng khơi
Dẫu im lìm trống vắng
Tình yêu luôn văng vẳng
Có đổi gì đâu anh?!

Cánh cửa sổ màu xanh
Như làn mây anh thích
Tiếng nhạc lòng cũ rích
Gọi tên mùa đi qua?

Tình lại nở như hoa
Bên nàng-thơ phơi phới
Chốn đời này cũ, mới
Tất thảy đều hư vô!?

Chỉ có cánh tình thơ
Luôn còn đây mãi mãi
Không có chi chững lại
Khúc linh hồn tìm-quên?!

Paris, 5/1/2006
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#497 Posted : Tuesday, January 8, 2019 1:22:10 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


THÁNG CHẠP

Tháng chạp chầm chậm bước về
Những vòng sương mỏng tang trên xa thẳm.
Se sắt trong lòng những ngổn ngang ký ức
Những nỗi buồn, những dấu yêu ơi!

Tháng chạp cuống quít hết năm
Cuống quít bán mua, nói cười, tất bật
Chỉ riêng một mình ta ngồi hát
Về những gì đã qua...

Tháng chạp , những thân yêu chia ly
Xa thăm thẳm những chân trời cách biệt
Những vòng khói hương cuống quít
Dẫu linh thiêng cũng chẳng níu được đời

Tháng chạp lại về, thì cứ về thôi!
Ta vẫn hát những lời thầm khóc
Về những dở dang, cô đơn, nuối tiếc!
Theo gió đông, tháng chạp đã về....!

Hoàng Oanh Phạm
Saigon 7/1/2014



biển xanh ngút ngàn, phía xa xa có một cánh buồm trắng đang khuất dần...
(bãi biển Saint Laurent du Var, giữa trưa chủ nhật, 06/1/2019
HP bấm hình này riêng tặng HO )


Nỗi Niềm Tháng Chạp

Cám ơn em viết bài thơ “THÁNG CHẠP”
Dắt tôi về khoảng trời lạc chân mây
Nơi khi xưa mình chung ước nguyện đầy
Về Cuộc Sống và Tình Yêu nhân bản

Tháng năm trôi cùng chuỗi ngày bất tận
Hai phương trời cách trở vạn tầng không
Em ở lại ấp ôm thời hoa mộng
Tôi đi về miền sương khói mông lung

Có hay không giữa tiếng sóng điệp trùng
Em đứng hát bên cuộc đời bão tố
Tôi tỉnh giấc hồn linh thành bể khổ
Nửa cuồng quay và một nửa thiết tha

Như nỗi niềm không thể bước đi xa
Đành gửi gắm trong đôi vần thơ nhỏ
Xin nhận nhé lá thư tình bỏ ngỏ
Qua tháng Chạp rồi em hãy mở ra xem?

StLdV, 7/1/2019
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
(for H.O với bài thơ THÁNG CHẠP và bài hát Thuyền và Biển)





Thuyền Và Biển - Hoàng Oanh Phạm

thơ Xuân Quỳnh
phổ nhạc : Phan Huỳnh Điểu

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu.

[ĐK:]
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau rạn vỡ.

Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.



PS.

HTMT gặp lại "con sáo nhỏ Hoàng Oanh" - người bạn thuở ấu thơ, sau gần 35 năm...
và đã ngạc nhiên khi được nghe bạn hát bài Thuyền và Biển, 1 ca khúc mà khi xưa HP rất rất thích !
Đa tạ Tình Bạn và Cuộc Đời ! love you H.O !! bạn đã hát rất tuyệt vời bài này !!

bài hát "Thuyền và Biển" được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc từ 3 đoạn cuối bài thơ nổi tiếng của Xuân Quỳnh
thời trẻ, HP cũng như tất cả bạn bè trang lứa đều rất mê bài thơ "Thuyền và Biển"
khi lớn lên, HP càng chú ý theo thơ và nhạc kịch của cặp đôi Xuân Quỳnh & Lưu Quang Vũ.
thêm nữa, chuyện tình của cặp đôi này như trang cổ tích Đẹp rất riêng khoảng trời thơ-văn nghệ-thuật.

viethoaiphuong
#498 Posted : Wednesday, January 9, 2019 1:17:16 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Ở Một Nơi Xa Xăm...Có Nụ Hôn Thần Thoại

Có người hỏi tôi:
- Nụ hôn nào đẹp nhất?

Tôi trả lời :
- Trong bài thơ hay trong bản nhạc thơ.

Người hỏi tiếp :
- Cách hôn nào dễ thương nhất?

Tôi trả lời rằng :
- Trong cung cách nàng-thơ.

Bỗng nhiên, tôi nghe nhè nhẹ từ phía bên kia bờ Đại Tây Dương, qua con gió thổi của cuối một mùa đông ẩm ướt chuyển về, thêm câu hỏi khác rất chi là "liêu trai"... Dường như trong một cơn mê ngủ vùi :
- Môi hôn nào làm dậy sóng trùng dương?

Tôi phải cười hì hì mà trả lời chậm rãi :
Thì ráng bơi ra giữa lòng đại dương, để tìm con sóng trắng. Sóng đại ngàn sẽ vuốt nhẹ bờ vai. Mái tóc dài chưa từng chải đã mấy mùa bão nổi, đã mấy mùa mưa sa... Ở mãi rất xa xăm là mùa thu lá đổ. Kín khắp mặt đường màu lá đỏ xác xao rơi... Những cánh tay gầy của cành cây tiễn lá... Xót xa một đời đành vội vã từ ly. Đêm này người đi về đâu, ta về đâu giữa mênh mông quãng vắng... Chỉ biết rồi sẽ lặng lẽ nhớ nhung nhau?!

Ôi! Đẹp đẽ là Tình Yêu và hồn nhiên làn nắng ấm, lướt khẽ lên môi cuộc đời những cánh lá mềm trở lại tìm mùa xuân. Hãy giữ lấy ngàn câu thơ trong xanh như ước mộng. Hãy giữ lấy nụ cười còn đọng ướt hạt sương mai. Hãy giữ chặt ngày mai qua từng cung nhạc lạ. Gió sẽ lại tìm về kể tiếp bên tên người chuyện Thần Thoại Một Nụ Hôn.

Ở một nơi rất xa xăm của muôn ngàn lời nguyện cầu tình ái. Tôi sẽ làm ngôn từ như thể lời mộng ngái, rồi cùng với nàng-thơ bay trên cánh gió trắng thần tiên. Sẽ đem về, đặt bên gối mộng giấc mơ người còn khao khát mãi một bài thơ - thơ mộng nhất cõi trần gian, với tựa đề: Ở Một Nơi Xa Xăm...Có Nụ Hôn Thần Thoại...
...rất nhẹ mà rất thơ...

............!?_?!............

Và, sau cùng dấu chấm...
một cánh hoa nhạt xanh
để tầm mắt em trong xanh
đuổi bắt đám mây nhẹ gam màu xanh
đang trốn tìm gió trắng mong manh một buổi sáng se sắt lạnh
...................................................................... .....nhưng yên lành !

Kristianinota Hoàng - 04 Mars 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#499 Posted : Thursday, January 10, 2019 9:57:50 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Chiều Ơi !

Buồn không chiều ơi !
Mà sao lặng vắng
Ngoài kia vẫn nắng
Ta lòng âm u.

Chiều nghe mùa Thu
Có còn vương trãi
Tơ lòng quấn mãi
Bao giờ chịu buông.

Chiều như thuyền xuông
Không người chèo lái
Mặc cho gió máy
Đẩy về muôn phương.

Chiều theo trùng dương
Dạt trôi cuối bến
Bóng mây thương mến
Gởi đầy nhớ nhung.

Chiều, ta .. mình chung
Đôi dòng thơ tứ
Ngàn câu, vạn chữ
Dệt tình thi thơ.

Chiều, ta .. mộng mơ
Những điều hư hão
Như là giông bão
Giữa trời bình yên.

Chiều trông đầu hiên
Tà dương khẽ xuống
Lòng ta những muốn
Ráng chiều đỏ au.

Chiều ơi mai sau
Xin về chung lối
Kiếp này tội lỗi
Ta còn vương mang.

Chiều nghe đêm sang
Ta cầu nguyện Chúa
Chỉ còn vài bữa
Đến mùa Giáng Sinh.

Cầu ánh bình minh
Soi cùng dương thế
Cầu trong ngày Lễ
Ban nhiều hồng ân.

Chiều sẽ bình an
Nhiều thơ trong sáng
Nhiều vần lai láng
Nhiều lời dịu êm !

Paris, 10/12/2005
Việt Hoài Phương


viethoaiphuong
#500 Posted : Saturday, January 12, 2019 6:32:07 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Vĩnh Cửu !!!

Có giây phút đã trở thành Vĩnh Cửu
Không còn Em và cũng chẳng còn tôi
Chỉ còn đây cái cảm giác tuỵệt vời
Tình Yêu đó lại trở về hiển hiện

Bàn tay Em trong tay tôi mầu nhiệm
Truyền cho nhau tất tận những dư hương
Của yêu thương chất ngất, gọi - "Vô Thường"!
Cho tôi biết ánh hào quang hư-thực

Giữa không gian của Đất-Trời vô cực
Tôi tự mình rơi lọt gữa đời Em
Trong mong manh, diệu vợi đến yếu mềm
Nhìn vạn vật ra chung màu huyền hoặc

Ôi! Tất cả đã trở thành dòng mạch
Suối ngàn trong cho Sự Sống Hồi Sinh
Chắp cánh bay vào giữa cõi yên bình
Tôi bỗng hiểu Tình Yêu, Em đơn giản

Chính nơi đây, dưới mặt trời tỏa rạng
Giữa muôn người đang hiện-hữu quanh ta
Sự sống vương những dây dợ ngọt ngào
Thiên-Đường đó, đâu phải chi ảo vọng

Em cho tôi một hoàng hôn thơ mộng
Nửa hồn thơ bỗng gặp lại nửa mơ
Con tim côi run rảy đập loạn hồi
Rồi tất cả hòa tan trong đồng loại

Em yêu tôi, biến tôi không ngần ngại
Tặng lại Đời tất tận những niềm yêu
Nên thi-thơ hội tụ trọn yêu chiều
Xin gởi lại Tình Yêu này cho nhân-thế

Khắc tên Em phút giây kia Vĩnh Cửu
Khắc tên mình bên cạnh mỗi bài thơ
Khắc nên mơ đày đọa mối tình hờ
Là sự thật tôi hôm này lên tiếng!!

Paris, 27/06/2006
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo


Riêng tặng Ora, linh hồn bản Nhạc-Thơ : "Chiều Paris, Em Chợt Đến"
Em, nàng-thơ!


(Thi tập LỜI NĂM THÁNG)


PS.

Paris, Người nhớ gì sau một lần đã tới?!

Ồ, sao không phải là "người ấy" nhớ .. mà lại là chính cái thân tôi nhớ đây .. mới khốn khổ làm sao!

Thật lạ lùng!! Con đường ấy "người" đã cùng tôi dạo gót, tay trong tay... và lời thơ trong thơ,... Hay quá hiện thực nên đã trở thành vô tưởng? Quá dạt dào nên đã thành một giấc mơ??
Tôi bồng bềnh giữa biển người như biển sóng... không còn nghe ai nói gì... tất cả cứ mông lung như con sóng ập về bất thình lình chỉ định kéo tôi trôi băng băng ra giữa đại ngàn của nhớ nhung và thiếu vắng!!

Phải, tất cả xung quanh tôi đã trở thành ảo ảnh và duy nhất chỉ có một người .. là sống thực. Một bàn tay .. là vẫn còn êm dịu và ấm áp trong chính đôi bàn tay dường như trống rỗng của tôi lúc này đó thôi!
Ôi ngọt ngào làm sao là tình-thơ ấy, "Một phút huy hoàng" là vậy đó ư!?

Có bao giờ "người" được biết tới cảm giác này không nhỉ? Chắc chắn là không, hay không thể như tôi cái lúc này... Khi tôi chợt hiểu "điều đó không thể lặp lại lần thứ hai trong một "mối tình-thi".
Bởi thời gian và không gian cùng vạn vật sẽ không bao giờ lặp lại cùng một lần nữa, ở một địa điểm nào đó và ở một con người nào đó! Mà hôm nay, nơi đó là trên cái đại lộ đã trở thành huyền thoại của Paris hoa lệ "đại lộ đẹp nhất thê giới, Champs Elysee" và con người đó tình cờ lại là tôi!

Vẫn như thường lệ, để ghi nhận lại cảm giác đó thật hơn cả, tôi luôn phải nhờ đên nàng-thơ. Dù chính nàng-thơ là cái lõi của vấn đề, như chính "người ấy " đã chẳng ngần ngại mà "chỉ trích" tôi về cái tôi hay tự nhận là "tình-thi' của mình (?)!

Ai sẽ ở lại lâu hơn với thơ của tôi, sẽ là người tình-thi tôi yêu mến nhất. Tôi sẽ chẳng ngần ngại làm thân kiếp của loài chim thiên-di đi tìm "người" nơi đầu ghềnh cuối thác. Tôi sẽ chẳng ngơi nghỉ dệt những vần thơ, như đi tìm kiếm những cánh Hồng Vàng để cho đủ cả triệu đóa thơ ngây, dâng tặng cho "người" tất tận. Đơn giản, bởi tôi đi tìm Tình Yêu của mình và nếu vô tình "người" chính là Tình Yêu đó của tôi? Giữa một nửa linh hồn tôi và một nửa linh hồn "người" sẽ là linh hồn "nàng-thơ" trọn vẹn trắng trong và mếm yếu, ngu ngơ, khờ dại... đôi khi???

Và đây là bài thơ Vĩnh Cửu, tôi vội vã viết ra trong những phút ngây ngô nhất của tôi, khi nàng-thơ về làm bá chủ trái tim tôi và hồn vía của tôi!

Users browsing this topic
Guest
31 Pages«<2324252627>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.