Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<6162636465>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#1241 Posted : Sunday, July 15, 2007 1:58:06 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày 20, tháng sáu, năm 2007
Cho tới quá trưa, trời vẫn còn mát dịu –đi ở ngoài, tôi còn nghĩ là cần tròng thêm cái áo len mỏng -vậy mà chiều 4:30 tan sở, vừa mở cánh cửa của cao ốc, bước ra, cái nóng đã hắt vào da mặt, phải kêu lên, wow! Nóng dữ vậy sao! Tumwater gần 90 độ - vùng này bao giờ cũng nóng hơn Seattle. Lái xe phải vặn máy lạnh cho mát. Nóng cỡ này cũng phải, vì gần hết tháng sáu và chuẩn bị qua tháng bảy rồi - tháng bảy và tháng tám thường là hai tháng nóng nhất của Tây Bắc. Lại sắp đến lễ Độc Lập, lại pháo bông, lại BBQ, lại dưa hấu đỏ, lại trái cherries. Rainier cherries nổi tiếng, da vàng ửng cam, ngọt lịm. Tôi không hiểu vì sao nó lai mang tên Rainier, đoán là cũng từ thung lũng Yakima, là nơi chuyên trồng táo, cherries. Yakima ở mặt Đông của WA, chia cách Đông Tây bằng một cái đèo, từ Seattle qua đó mất chừng bốn tiếng lái xe.
Mùa hè Yakima rất nóng – nói chung, mặt bên Đông nóng hơn mặt bên Tây mà mùa đông cũng lạnh hơn mặt bên Tây. Núi đồi, cảnh vật trông khô khan. Những đồng cỏ thì vàng cháy, thấy cỏ được bện thành từng khối hình chữ nhật, còn phơi trên đồng cỏ hay chất đầy trên những xe cam nhông đang đem phân phối ở đâu đó. Những bện cỏ khô này được cất giữ, dành cho bò ăn vào mùa đông.
Thời còn học ở community college, một năm tôi được trường cho đi dự vài ngày ăn chơi ở một trường college ở Yakima, nhân dịp lễ festival của sinh viên quốc tế. Ăn ở trong trường. Nghe những buổi thuyết trình và dự những buổi sinh hoạt ngoài trời. College này nằm ngay phố, tôi còn nhớ, buổi tối tôi còn lội bộ với những cô bạn học cũng người Việt quanh chơi tiệm quán gần dorm.
Thấm thoát mà bây giờ cứ gặp nhau là nói chuyện về hưu rồi. Hỏi nhau, về hưu thì làm gì? Coi cháu hả? Đi du lịch hả? Tôi bảo bạn rằng khi ấy tôi sẽ dành toàn thì giờ cho viết lách vì tôi không nghĩ là tôi mê đi du lịch, dù có vài nơi chốn cũng muốn đi.
Bây giờ cứ nói là ráng viết lách nhưng đâu có thì giờ để viết lách vì còn ham đi làm quá! A cười chọc tôi, M …ham tiền!
Và vì khi chết, sẽ không mang tiền theo được, nên hôm đó tôi lại nói với A về một ý nghĩ thật bất ngờ:
Ừ! Chắc sau này M sẽ lập ra một cái học bổng viết văn, hằng năm, để khuyến khích đám trẻ hải ngoại. Mà phải viết bằng tiếng Việt. Sẽ là Linh Vang Prize, Giải Thưởng Linh Vang. Nghe có lý quá hả? Như giải báo chí Pulitzer.
Nghĩ mình may mắn. Văn thi sĩ thời trước không nhiều người sống được tới tuổi này (tuổi hiện giờ của tôi)!
Emily Bronte (viết truyện Đỉnh Gió Hú) chết (vì mắc bệnh lao phổi) khi mới có 30 tuổi. Cô chị là Charlotte Bronte, tác giả cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Jane Eyre, chết cũng rất trẻ, 39 tuổi (1816-1855). Cô em Anne Bronte, viết tiểu thuyết the Tenant of Wildfell Hall, số phần cũng chẳng khác gì, chết ở tuổi 29 (1820-1849). Cả ba chị em đều viết văn, đều để lại tên tuổi trong văn học sử.
Tài hoa bạc mệnh! Vì mình không tài hoa nên mình sẽ sống lâu (phải không Bình Nguyên?).
*The Pulitzer Prize
Joseph Pulitzer (1847-1911) từng làm chủ một số tờ báo, gồm tờ the St. Louis Post-Dispatch và tờ the New York World. Khi mất, ông để lại 2 triệu đô la để dùng vào việc mở một trường dạy làm báo tại đại học Columbia, ở thành phố New York. Ông cũng muốn trường này hằng năm phát ra những giải thưởng xuất sắc về ngành báo chí và mỹ thuật. Những giải Pulitzer đầu tiên được phát ra là vào năm 1917.
Tonka
#1242 Posted : Sunday, July 15, 2007 10:39:54 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Costco vừa về hàng Rainier Cherries, trái mập mạp, thịt chắc và ngọt, ăn ngon quá trời chị ơi. Một hộp 2 lbs - $9, tụi nhỏ ăn một hơi hết sạch. Bây giờ chúng chê cherries đỏ rồi Big Smile

Chỗ em đang bị nóng, chẳng biết bao nhiêu độ nhưng nóng lắm, gió thổi cũng nóng hừng hực. Em đi làm ra, trèo lên xe mở máy lạnh hết cỡ mà chạy có đến 2/3 đường mới thấy mát dịu lại, tưởng đâu máy lạnh có vấn đề, té ra là tại vì nóng quá. Hy vọng lúc BN qua không bị cơn nóng như vậy. Năm ngoái cũng bị một trận nóng kinh hoàng luôn.

Bữa nay chị đã khoẻ hẳn chưa?
linhvang
#1243 Posted : Sunday, July 15, 2007 3:25:43 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Tonka tả Rainier cherries như thế là đúng quá! Ở trên này mua cherries ngay mấy cái sạp hay cửa hàng chuyên bán trái cây, rau cỏ thì cherries vừa mới hái còn tươi và cứng dòn hơn nữa.
Mấy tuần nay, LV đã khỏe, nhưng lại...cày nhiều quá. Big Smile
Đưa posts cũ vào đây để TC đọc vì bị TC...càm ràm, vào PNV mà không có posts tùy bút của chị LV.
Kisses

Thứ sáu, ngày 22, tháng sáu, năm 2007
Trời lành lạnh. Vài cơn mưa nhẹ, ngắn, đến đi bất chợt. Mùa hè đã chính thức bắt đầu ngày hôm qua –nhưng thời tiết thì lại có vẻ thu! Tụi học trò nhỏ đã nghỉ học. Cái đèn gần khu trường học, thường chớp chớp vàng dặn bà con phải lái chậm xuống 20 dặm/một giờ, để ý trẻ con băng qua đường, giờ đã cho off. Dù vậy, khi đến nơi này, tôi vẫn rà thắng cho xe chạy chậm lại và nhìn quanh xem có xe cảnh sát nào núp sau những lùm cây rình mình hay không. Vẫn chưa bao giờ bị nhận giấy phạt đó nha. Nghe nói cái speeding ticket lối này phải trả cao lắm, trả xong, méo mặt luôn! Mà tụi cảnh sát thì cần revenue nên họ cũng canh gắt gao.
Tuần này, tôi làm việc nhiều quá: 63 tiếng. Mệt mỏi mà không dám than vì sợ bị la. Tại tôi lãnh việc chứ có ai bắt đâu. Tại bị đưa việc mà không nói lời từ chối được. Tại cái fat check làm mình mờ con mắt nữa. Mà tiền nhiều thì tiêu xài nhiều, thế thôi.
Đó là 63 tiếng chẵn chòi làm việc sở, chứ không phải…viết lách. Chưa kể chuyện viết lách, “leo” lên diễn đàn.
Vẫn chưa viết được một truyện mới nào cho Tuyển Tập Phụ Nữ Việt –trong khi mình trong ban chủ biên! Lại hứa với chị SL cho Tuyển Tập Phật Giáo nữa. Lâu nay không thấy chị PDH, chủ bút BN Magazine “đòi nợ”, chắc chị hết kiên nhẫn với tôi rồi. Chị LTN của Kỷ Nguyên Mới gọi dặn, LV cho hết bài vở của LV vào cái diskette gửi cho chị, để mỗi tháng chị khỏi phải “đòi nợ” - hihi... chị tưởng tôi “rặn” dễ lắm sao?

Chủ nhật, ngày 24, tháng sáu, năm 2007
Tim lại đập nhanh, làm tôi mệt, kỳ này có lẽ là do hai ly trà của đêm hôm qua. Buổi sáng ăn lát bánh mì nướng quẹt bơ, vào thư viện, cái cổ họng cảm thấy không ổn, như là muốn buồn nôn, thế là vào phòng vệ sinh, cúi đầu vào cái sink…cho ra hết! Trời lại mưa lớn và lạnh, trong thư viện chắc không để sưởi nên tôi thấy lành lạnh, bèn nghỉ việc về nhà, nhờ Ng cạo gió, dán salonpas cho ấm người, ngủ một giấc ở xa-lông, rồi thức dậy ăn một bát cháo nóng, thịt bò bằm nhỏ, bỏ nhiều tiêu, hành lá, ngò. Thấy khỏe trở lại.
Từ nay, sẽ phải giã từ luôn cái món trà, vì trà có cafein; nếu vì cafein mà tim đập nhanh thì chắc phải bỏ tất cả những nước uống có chất này, như coke, pepsi chẳng hạn.
(Ng cũng bắt tôi mỗi tối phải lên giường trước 11 giờ, “đáng lẽ phải đi ngủ sớm như ba má là 9 giờ. Cứ thức khuya, dậy sớm, ngủ không đủ giấc, có ngày sẽ ngã gục!”)
Mỗi ngày mỗi lớn tuổi, cơ thể cũng yếu đi, ăn uổng không còn được xả láng như hồi còn trẻ, nếu mà không muốn bị bệnh. Bệnh nặng nhẹ gì cũng cản trở đời sống hằng ngày của mình.
Tự nhủ sẽ gọi bác sĩ xin cái hẹn sớm, để sức khỏe được khám tổng quát lại. Có lẽ cái lượng Synthroid cần điều chỉnh lại?

Thứ hai, ngày 25, tháng sáu, năm 2007
Hôm nay, tôi đã khỏe hẳn. Nhưng cũng sẽ đi gặp bảc sĩ. Cứ để tim đập nhanh hoài như thế này thì không tốt đâu.
Gần hết tháng sáu rồi, sắp sửa đóng sổ sách thường niên. Con Kim lãnh chức cashier từ tháng mười một nhưng nó làm yếu quá, để việc trễ nải, ứ động. Thế là sếp Monette cầu cứu tới tôi và Wendy, kêu phải ráng giúp con K. Chuyện của con K mà tôi cũng cực theo! Đó là chưa kể những việc đáng lẽ tôi không còn phải làm nữa, mà rồi vẫn làm, chưa biết đến bao giờ! Hm! Nếu than vãn thì lại ngại tụi nó kêu mình không có tinh thần teamwork.

Thứ năm, ngày 28, tháng sáu, năm 2007
Sáng sớm tôi có hẹn với văn phòng nha sĩ để chùi răng, sẵn đó tôi muốn lấy luôn ngày để nghỉ cho khỏe (tôi có quá nhiều giờ tích lũy, không lấy thì sẽ mất), nhưng sếp năn nỉ tôi hoãn lại ngày nghỉ, vì còn cần tôi làm việc này việc nọ (không phải việc của tôi). Thế là sau khi răng cỏ chùi xong thì tôi lại vào sở. Mèn! Vừa vào là Wendy đến hỏi ngay cái việc nó dặn hôm qua, tôi đã làm tới đâu rồi, cần phải xong trước 12 giờ trưa nay. Tôi trả lời, chưa đụng đến, vì hôm qua, sau đó, Monette lại nhờ tui làm việc cho cổ.
Bất ngờ lại có thêm một cái deadline như vậy, làm tôi cũng quýnh quáng thêm vì đâu phải cứ nói làm là làm được ngay, còn phải tìm xem nó sai chỗ nào rồi mới sửa, mới làm chứ. Rồi sếp lại tới thúc nữa. Vậy mà tôi cũng còn cười được: - Biểu tui làm sao thì tui làm vậy, chứ bây giờ cái đầu tui trống rỗng, không nghĩ ngợi gì được!
Cô cũng cười: -Sao mà mày giống tao quá vậy!
Cũng may! Rồi cũng xong! Nhờ hai cái đầu chung lại. Chỉ một tiếng sau, gửi fax qua tụi bên Treasurer’s Office lúc 11 giờ. Thấy thích làm sao! Làm nghề kế toán và viết văn giống nhau chỗ đó. Khi bí, khi tìm không ra đầu mối, khi không viết được gì, thì khổ sở lắm. Nhưng tìm ra được cái con số mình muốn tìm, hay ráp chặt chẽ lại được các đầu mối với nhau để cho ra một cái truyện …feel good “dễ sợ”.
Ngày mai, chắc là không còn gì phải quýnh quáng nữa, mà cho dù, có những bất ngờ nào vào phút chót thì tôi cũng đã tự hứa với tôi, không việc gì phải quýnh quáng cả, vì cũng chẳng chết thằng Tây nào!

Thứ bảy, ngày 30, tháng sáu, năm 2007
Mấy hôm nay bận, không ra vườn rau, nhưng vẫn hỏi chừng chừng Ng về hai cây đậu của tôi xem chúng lớn cỡ nào –hay đã chết tiệt rồi! Ng nói trời lạnh (hôm qua mưa xối xả), nên rau cỏ gì cũng lên chậm, chúng chỉ mới cỡ gang tay, mấy cây ớt cũng đứng im, chỉ có đám dấp cá là lên xanh um. Ng không nhắc bụi dâu raspberry mà tôi cũng chẳng nhớ tới nó. Bữa nay, ra thăm rau, chợt nhớ và nhìn lên dải đất cao. Ôi chao! Dâu chín hồng rồi nè! Thế là tôi leo lên (dải đất), lom khom vạch lá, hái trái chín đầy hai bụm tay, vừa hái vừa bỏ miệng nữa. Đi đường thấy dâu dại (dâu đen) còn ra bông, đơm trái nhỏ, nên cứ tưởng raspberries cũng thế, vài tuần nữa raspberries mới chín, ai dè chín sớm vậy!
Blackberries, dâu đen, được cho là dâu dại vì nó mọc hoang dại, không ai trồng, hay coi ngó, nhưng là dâu ăn được. Thường mùa dâu này chín rộ khoảng cuối tháng tám, đầu tháng chín, người ta hái đem về rửa sạch, cho vào bao nylông, cất trong ngăn đá để dành, rồi đem ra ăn dần. Bỏ dâu lên trên kem (dâu trộn thêm tí đường cho bớt chua thì tuyệt!) hay cho vào bánh làm blackberry pie. Tôi mê cả hai lối ăn này!
Trên nhà chị Nguyên chắc chắn là dâu raspberry ra nhiều ăn không hết, vì hàng dâu dài lắm, chừng 10 thước, bề rộng hơn một thước, rậm rạp, xanh mướt, nhảy cây con tùm lum, nhảy qua cả bên kia hàng rào, nhà hàng xóm, làm chị lâu lâu phải qua phía bên ấy mà xin lỗi, cuốc lên, nhổ bỏ. Bụi dâu nhà tôi là con cái của bụi dâu nhà chị.
Viết tới đoạn này, bỗng muốn quay lại ngày này, tháng này của năm ngoái, đọc lại và tức cười quá, cũng đã viết về bụi dâu raspberry:
"Tôi tưởng cũng phải cuối tháng bảy, đầu tháng tám thì raspberries mới chín, ai dè, chiều đi làm về, ra vườn sau, thăm bụi dâu thì thấy nhiều trái đã chín hồng, bèn hái một bụm, ăn chua chua ngọt ngọt. Lại nghĩ tới một hàng raspberries của chị Nguyên, chắc bữa nay, trái chín đầy, ăn không xuể!"



PC
#1244 Posted : Sunday, July 15, 2007 9:58:53 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Ừ! Chắc sau này M sẽ lập ra một cái học bổng viết văn, hằng năm, để khuyến khích đám trẻ hải ngoại. Mà phải viết bằng tiếng Việt. Sẽ là Linh Vang Prize, Giải Thưởng Linh Vang. Nghe có lý quá hả? Như giải báo chí Pulitzer.

Làm liền đi, còn hẹn hò sau khi chết làm chi. Nếu chị OK thì tui phụ chị mời thành lập ban giám khảo. Tongue
linhvang
#1245 Posted : Sunday, July 15, 2007 10:31:53 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thì làm liền! Approve Sẽ để PNV quản trị cái học bổng viết văn này. Nhưng LV sẽ đứng ngòai hay chỉ giữ một vai trò rất nhỏ, chỉ bỏ tiền thôi, vì bận lắm (bận đi kiếm tiền Big Smile).
Rose
linhvang
#1246 Posted : Sunday, July 15, 2007 10:36:04 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày một, tháng bảy, năm 2007
Nửa năm 2007 đã trôi qua cái vèo! Sợ năm nay chưa đi đâu thì mùa hè đã không còn. Nhưng mùa hè Tây Bắc lại đẹp quá, nhiều lần nghĩ chỉ việc ngồi nơi bàn ăn nhà mình nhìn ra sân trước vườn sau thấy cây cỏ xanh tươi mát mắt, trời xanh, nắng vàng là đã thấy thích rồi. Hoa hồng nở thơm ngát. Khi mua hồng, tôi thích chọn loại thơm. Dạo này, tôi hay cắt hồng đem vào sở cắm ở bàn làm việc, nhiều người đi ngang trầm trồ.
Đúng rồi: bụi blackberry còn đang ra bông trắng -mới thấy chiều nay khi từ thư viện về. Mọi năm bữa nào thích ăn thì tôi chỉ việc đứng ở vườn nhà mình mà vói tay lên hàng rào hái trái dâu đen mà không cần đi đâu xa, nó mọc um tùm ở cái greenbelt -khoảng đất hoang giữa hai khu nhà. Nhưng năm nay thì mấy cái nhà ở khu sau dọn dẹp bớt cái greenbelt này, cuốc hết cả gốc rễ, làm không còn blackberry.
Hồi họ chặt cây, đốn thông, phất cỏ dại, làm mình thấy được phía bên họ, tức là họ cũng thấy được phía bên mình, tôi cũng bực mình, vì nghĩ là mất sự riêng tư, nhưng rồi lâu ngày cũng quen. Không ai thèm dòm bên mình, mà mình cũng không hơi sức đâu đi dòm bên họ. Đó là xóm sau, cũng chẳng ai biết mặt ai. Hàng xóm bên hông mà một năm nói chuyện với nhau được chừng vài lần. Như con Amy ở nhà bên trái, vừa rồi thấy nó có đứa bé gái chừng vài tháng, mà bọn tôi đâu có thấy nó có bầu, tưởng tụi nó chỉ có thằng Kyle đang ở tuổi tập tành học nói!
linhvang
#1247 Posted : Monday, July 16, 2007 2:03:40 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày hai, tháng bảy, năm 2007
Hồi còn nhỏ, tôi đã mơ ước là lớn lên tôi sẽ viết văn. Không hoàn toàn là sống bằng nghề viết văn mà buổi sáng đi dạy, buổi chiều ở nhà viết văn. Qua Mỹ, thủa đó, sợ tiếng Mỹ của mình không đủ để mà dạy con nít Mỹ nên tôi chọn ngành kế toán (bắt chước ba tôi). Bây giờ giốp kế toán nuôi cái sở thích viết văn. Giốp kế toán thì chơi với những con số (khô khan), thú viết lách thì chơi với những con chữ. Cả hai việc đều rất cô đơn, nhất là việc viết lách. Với giốp kế toán, tôi không cần phải tiếp xúc với nhiều người, có ngày không cần nói chuyện ai. Nên nói chuyện có một đài ở Arizona muốn phỏng vấn tôi, tôi ngại lắm, sợ không biết trả lời như thế nào, bèn từ chối -kỳ đi phỏng vấn giốp, rớt đài cũng vì nói năng không đủ sell hết khả năng của mình. Viết lách thì càng không nói, chỉ lẳng lặng mà viết. May mà nhờ có chơi nét, tôi có được một đám bạn ảo –mà từ ngày có bạn ảo thì tôi hạn chế liên lạc bạn thật ở ngoài đời, riết rồi bây giờ hầu như chỉ còn bạn ảo!
Giá như tôi làm nghề dạy học thì tôi không nhút nhát trước đám đông như bây giờ. Thấy nhỏ Thi Hạnh làm MC ăn nói dạn dĩ lưu loát ở lần ra mắt sách Tuyển Tập Phụ Nữ Việt 2006, tổ chức bên Paris, mà phục!


Thứ tư, ngày bốn, tháng bảy, năm 2007
Lễ Độc Lập. Trời nóng 82 độ. Taste of Tacoma đã tổ chức tuần rồi. Festival này thường đươc tổ chức ba ngày của cuối tuần đi trước Fourth of July. Năm nay, nó qua rồi thì tôi mới nhớ. Mà có nhớ thì có khi cũng chẳng đi, vì quen quá rồi.
Hôm nay, tôi rủ Ng đi Woodland Zoo chơi, để thay đổi không khí. Nhưng loay hoay rồi lại không đi sở thú mà chạy lên chơi nhà chị Nguyên. Chị cho ăn mì Quảng gà. Sẵn dịp tôi cũng nhắc chị gửi bài cho TT PNV 2007.
Bụi raspberry nhà chị năm nay không có trái nhiều như tôi tưởng. Chị đã cuốc nhổ bỏ một nửa, nói, trồng nhiều cũng đâu có ai ăn. Tôi lúi cúi vạch lá mà hái cũng chỉ được một bụm tay, còn toàn là trái xanh –còn thua bụi dâu nhà tôi. Lạng quạng tôi lại té cái đụi trên cái dốc dâu này! Đất khô nên phủi vài cái, không để lại dấu vết gì trên cái quần trắng.
Đám snow peas nhà chị đã có trái. Vườn nhà chị không có cây cao (như nhà tôi), có được nhiều ánh nắng nên rau cỏ mau lên tốt tươi.
Chị lại than giá đất lên nhiều quá, giá đất (land) còn cao hơn giá nhà (building), mỗi năm cứ phải đóng thuế lên. Hôm qua, ba tôi cũng vừa than như vậy. Tôi thích thấy giá nhà đất lên nhưng đồng thời cũng không muốn đóng thuế cao. Giá nhà đất từ năm ngoái tới năm nay tăng thêm 10% nhưng việc bán mua thì đứng lại rồi.
Ở chơi cho tới chiều tối mới về. Trên đường về, trên bầu trời thấy nhiều pháo bông.
oc huong
#1248 Posted : Monday, July 16, 2007 2:19:48 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

Lúc về LV có nhớ mang theo bài của chị Nguyên hông? Wink
OH
linhvang
#1249 Posted : Monday, July 16, 2007 6:53:42 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi oc huong

Lúc về LV có nhớ mang theo bài của chị Nguyên hông? Wink
OH



Không có, chị ốc hương à. Nhưng mong là chị P Đ N thấy câu hỏi này.
Chị PC,
Mình kêu là học bổng thì không đúng, phải là giải thưởng (giống như giải thưởng Nobel! Big Smile).
Hôm nay, LV có nghĩ ngợi thêm về giải thưởng này. Vì để khuyến khích giới trẻ ở hải ngọai viết văn bằng tiếng Việt, nên phải là dưới 35 tuổi (nhớ hồi KNM tổ chức giải viết truyện ngắn, LV thấy người trúng toàn trên 60, có người trên cả 70, và đã có nhiều năm kinh nghiệm viết lách ở VN; như vậy nếu mình không giới hạn số tuổi thì sẽ không còn có ý nghĩa), ở ngòai VN (ở VN thì dĩ nhiên phải rành tiếng Việt rồi), không phân biệt nam nữ,....
mienthuy
#1250 Posted : Monday, July 16, 2007 3:36:05 PM(UTC)
mienthuy

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 176
Points: 0

quote:
Gởi bởi oc huong

Lúc về LV có nhớ mang theo bài của chị Nguyên hông? Wink
OH




LV ơi , lý ra chuyến qua Paris RMS Phụ Nữ Việt là bọn mình gặp được được chị Kim Nguyên rồi , mà đến giờ chót xui quá , chị KN không có mặt , chờ dịp khác vậy. Đúng là chưa có duyên đấy

MT
linhvang
#1251 Posted : Monday, July 16, 2007 3:49:36 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị MT,
Chị Nguyên này là chị Phạm Đào Nguyên ở Seattle, hổng phải chị Kim Nguyên ở San Diego. Big Smile
Binh Nguyen
#1252 Posted : Tuesday, July 17, 2007 12:41:51 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Chị MT,
Chị Nguyên này là chị Phạm Đào Nguyên ở Seattle, hổng phải chị Kim Nguyên ở San Diego. Big Smile



Mới nghe Nguyên Nguyên, lại tưởng Bình Nguyên chứ. Chị Linh Vang qua được RMS ở Cali, Bình kêu Thi Hạnh tập cho chị làm MC, biết đâu lại không thua gì chị BH, hi hi hi. Nhưng mà cũng không cần làm giỏi lắm đâu (mắc công lại sợ tài hoa không sống lâu).

BN.
thihanh
#1253 Posted : Tuesday, July 17, 2007 6:17:18 PM(UTC)
thihanh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 735
Points: 21

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Hôm nay, LV có nghĩ ngợi thêm về giải thưởng này. Vì để khuyến khích giới trẻ ở hải ngọai viết văn bằng tiếng Việt, nên phải là dưới 35 tuổi (nhớ hồi KNM tổ chức giải viết truyện ngắn, LV thấy người trúng toàn trên 60, có người trên cả 70, và đã có nhiều năm kinh nghiệm viết lách ở VN; như vậy nếu mình không giới hạn số tuổi thì sẽ không còn có ý nghĩa), ở ngòai VN (ở VN thì dĩ nhiên phải rành tiếng Việt rồi), không phân biệt nam nữ,....



Chị LV ơi, giải thưởng gì vậy, "đoạt" ở đâu cho em tham gia giựt giải với, em còn tuổi để chơiBig SmileBig Smile
linhvang
#1254 Posted : Wednesday, July 18, 2007 2:02:48 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thi Hạnh,
Cái ý định đó đã manh nha từ đây nè:


Bây giờ cứ nói là ráng viết lách nhưng đâu có thì giờ để viết lách vì còn ham đi làm quá! A cười chọc tôi, M …ham tiền!
Và vì khi chết, sẽ không mang tiền theo được, nên hôm đó tôi lại nói với A về một ý nghĩ thật bất ngờ:
Ừ! Chắc sau này M sẽ lập ra một cái học bổng viết văn, hằng năm, để khuyến khích đám trẻ hải ngoại. Mà phải viết bằng tiếng Việt. Sẽ là Linh Vang Prize, Giải Thưởng Linh Vang. Nghe có lý quá hả? Như giải báo chí Pulitzer.
Nghĩ mình may mắn. Văn thi sĩ thời trước không nhiều người sống được tới tuổi này (tuổi hiện giờ của tôi)!
Emily Bronte (viết truyện Đỉnh Gió Hú) chết (vì mắc bệnh lao phổi) khi mới có 30 tuổi. Cô chị là Charlotte Bronte, tác giả cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Jane Eyre, chết cũng rất trẻ, 39 tuổi (1816-1855). Cô em Anne Bronte, viết tiểu thuyết the Tenant of Wildfell Hall, số phần cũng chẳng khác gì, chết ở tuổi 29 (1820-1849). Cả ba chị em đều viết văn, đều để lại tên tuổi trong văn học sử.
Tài hoa bạc mệnh! Vì mình không tài hoa nên mình sẽ sống lâu (phải không Bình Nguyên?).
*The Pulitzer Prize
Joseph Pulitzer (1847-1911) từng làm chủ một số tờ báo, gồm tờ the St. Louis Post-Dispatch và tờ the New York World. Khi mất, ông để lại 2 triệu đô la để dùng vào việc mở một trường dạy làm báo tại đại học Columbia, ở thành phố New York. Ông cũng muốn trường này hằng năm phát ra những giải thưởng xuất sắc về ngành báo chí và mỹ thuật. Những giải Pulitzer đầu tiên được phát ra là vào năm 1917.
Một giải thôi, và....một ngàn đô nha! Đang nghĩ bụng như thế.
Tonka
#1255 Posted : Wednesday, July 18, 2007 2:28:15 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Vậy thì 100 năm sau, 2017, chị LV sẽ gom đủ tiền và phát giải Linh Vang đầu tiên và duy nhất. Xem ai sẽ giật giải Big Smile
thihanh
#1256 Posted : Wednesday, July 18, 2007 3:38:00 AM(UTC)
thihanh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 735
Points: 21

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Chị LV,
vậy thì chị bắt đầu ngay năm nay đi, chứ để vài năm nữa thì em hết tuổi "đong đưa" rồi Big SmileBig Smile
linhvang
#1257 Posted : Wednesday, July 18, 2007 4:34:18 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Một giải có nghĩa là...một giải, chứ không có giải nhất, giải nhì, giải ba, giải khuyến khích. Nhưng vẫn...mỗi năm, chứ không phải là...duy nhất.
Hy vọng sớm lắm thì cũng phải năm tới. Vì còn phải đi mời một số nhà văn cho ban giám khảo (trách nhiệm của chị PC), và cũng phải có board of advisors (?) hay chi chi nữa, vì lo....giữ tiền để phát. Big Smile
xv05
#1258 Posted : Wednesday, July 18, 2007 9:44:10 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Chị Linhvang ui, em chưa tới sáu... bó, vậy có được tham dự giải Linhvang hôn dzậy?
linhvang
#1259 Posted : Wednesday, July 18, 2007 9:55:59 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Sáu bó thì lọt đài ngay ở vòng sơ kết!
Ủa! Vậy LV phải kêu xv là...chị rồi! Question
xv05
#1260 Posted : Wednesday, July 18, 2007 11:36:08 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Sáu bó thì lọt đài ngay ở vòng sơ kết!
Ủa! Vậy LV phải kêu xv là...chị rồi! Question



Úi úi, chèn đét ui, xin đừng kiu em bèng chị, em còn... bé lém chứ ớ chị Linhvang ui.

Em nói em chưa tới sáu bó thôi chớ có nói mấy bó đâu mà chị nỡ lòng naò cho em lên chức caí rột vậy. Một, hai, ba bó (cho tới năm bó cộng dới chín cây) cũng là chưa tới sáu bó chớ bộ.
Users browsing this topic
Guest (2)
97 Pages«<6162636465>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.