Lúc sau này N Đ ít trả lời chỉ đọc - hôm nay có thì giờ viết vài dòng nè.
Ngày lễ cuối năm tất bật gia đình bạn bè. Năm nay vì anh của N Đ không khoẻ, nên hai đứa quyết định ở nhà, không đi đâu hết. Thế là cuối tuần này trong một chương trình văn nghệ N Đ không có cơ hội được ôm mi cờ rô mà....huyên thuyên nói.
Đúng như anh của N Đ phê bình,
:"Em hát không dở, người được nghe không chê. Mà cũng không hay để kiếm được tiền - làng nhàng chỉ đủ làm vui thiên hạ "
:"Em nói không hay, đủ có duyên làm cho người nghe thấy nhẹ nhàng, thành ra người ta thích nghe em nói - nhưng không thể làm người điều khiển chương trình chuyên nghiệp, vì cách nói quá thân tình "
:"Em không làm thơ, không viết văn em không chết , nên em không thể trở thành nhà thơ nhà văn"
Lạ lùng là N Đ cái gì cũng nhúng tay vào, mà nhúng vào thì đâuvào đó. Ai giao chi cho N Đ thì an tâm chuyện ấy sẽ ổn thỏa - điều quan trọng là anh của N Đ có cho phép không thôi. Nói ra tưởng là N Đ ngoan ngoãn sợ chồng, chứ thật ra anh mà không thích thì N Đ cũng không thích theo. Ngộ vậy đó , không bị khó chịu chi hết. Khi nào anh nói , em giúp họ đi, là N Đ xăn tay áo nhào lên sân khấu - hi hi hi xong.
À N Đ đang nói chuyện văn nghệ, văn gừng đó à nha. Thí dụ như các chương trình đại hội Xuân, chương trình kỷ niệm mấy chục năm gì gì của các chàng v.v là N Đ múa chút thôi là ra chuyện vui hà.
Trong mỗi người đều có một điểm là nhớ về quá khứ đẹp của chính mình, nhớ về một thời hoa mộng trẻ trung, cho dù ở bất kỳ tuổi nào - từ điểm này N Đ kéo ra không biết bao nhiêu tài tử giai nhân sẵn sàng cho chương trình văn nghệ. Đứng trên sân khấu N Đ có thể chấm được tài tử để vời lên sân khấu làm vui. Dĩ nhiên, mình có vài mục chính , nhưng để chính khán giả thi thố mới bất ngờ và vui thật sự.
Hồi nãy biết là các bạn ở OC đã tìm ra MC khác, dù có hơi buồn là không có....N Đ , nhưng thôi chứ - không lẽ làm vui cho các bạn hòai sao. Năm nay N Đ muốn ở nhà với chàng, dù chàng đang đánh cờ và N Đ đang viết lăng nhăng ở đây.
Nhờ không đi xa, nên N Đ được đi xem phim Memoirs of a Geisha với con gái - Trời mưa bão tầm tã.
Cách đây mấy chục năm rồi, N Đ có đọc một quyển sách nói về geisha - dịch ra tiếng Việt hình như không có danh từ nào để có thể nói đến những cô gái này. Thông minh, hiểu biết rộng về mọi vấn đề khoa học - chính trị - văn học. Chưa nói đến cầm kỳ thi họa. Múa đẹp đàn hay, hát giỏi. Nhưng chỉ để làm vui lòng các ông tướng, các ông nhà giàu. Không được lấy chồng, cấm không được yêu một người. Khuôn măt ẩn dưới lớp phấn trắng dày, dấu đi cảm xúc.
Xem bộ phim thường chỉ ghi lại vài điểm chính. Bốn cô geisha trong phim là bốn hình ảnh cuộc đời - hàm xúc. Sống đơn giản hay không đơn giản, ghen ghét hay yêu thương , nhẫn nhục hay phá bỏ. Cả bốn nhân vật để lại cho N Đ những hình ảnh đẹp về cuộc đời ngay cả khi nhìn hình ảnh cô Hatsumomo (Gong Li) vì dồn nén nội tâm mà thành ác độc, cay nghiệt đối với cô bé nhỏ nhoi vừa bị xa gia đình cha mẹ.
Sayuri ( Ziyi Zang) ôm ấp hình ảnh người đàn ông đầu tiên đối xử tử tế với mình, để nhất định trở thành người đàn bà trong chốn Geisha, hầu được kề cận cùng ông.
Mameha (Michell Yeoh) cho N Đ cảm giác người đàn bà từng trải, hiền lành dù sống trong những ghen tị nhỏ nhen.
Cô Pumpkin (Youki Kudol) dù thân thiết cách mấy khi còn thơ dại với Sayuri cũng đã vì mối hận không được nổi tiếng như Sayuri mà trả thù thật nhỏ mọn sau đó.
Pha trộn những tị hiềm của tâm tính con người vào bộ phim có thật nhiều hình ảnh đẹp chập chùng, hội hoa đào, chiếc khăn tay gói vài xu còn giữ mãi, đến khi thất vọng thả bay đi trên mỏm núi là khi bắt được chính giấc mơ cũ kỹ năm xưa.
N Đ nghe tiếng nhạc, nhìn ánh mắt của các diễn viên - ngay cả đôi khi không hiểu kịp đoạn đối thoại, cũng cảm được tâm tình diễn viên thi thố.
Không biết sao, diễn viên Nhật lại không diễn tả hết được vai geisha bằng diễn viên đến từ nước khác. Người ta thắc mắc...không thích cô Zang đóng vai geisha trong khi hai quốc gia Nhật và Trung Hoa còn đang tranh chấp về vài điểm chính trị.
Nếu N Đ là Zang , khi gặp một phim bản hay , chính trị hay..... không là gì cả. Được sống trong một nhân vật mình thích để dựng lại cho đúng tính cách nhân vật. Tại sao không nhỉ?.
Đinh rủ chị PC cùng xem để "bàn phím tán" mà không được.
À N Đ còn xem phim Mê Thảo nữa đó.