Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

47 Pages«<3738394041>»
Ngô Đồng Diệp Lạc
ngodong
#761 Posted : Wednesday, July 17, 2013 6:57:22 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Đi Đi Đi, nay đã về rồi nè ai coi tui hát không nha

http://youtu.be/v4rP0eRrGBg
ngodong
#762 Posted : Friday, October 4, 2013 7:24:43 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Tổ Trống

Hôm nay lần thứ 3 cô út dọn ra khỏi nhà, lần thứ nhất vào UC Davis – lần thứ 2 vào LECOM – lần này St Mateo cho gần nơi làm việc .
Lần 1 khóc quá chừng, ai nhắc là khóc .
Lần 2 lo quá chừng vì xa quá là xa, cũng khóc vì lo .
Lần này tỉnh queo, vì khỏi phải ngồi chờ nghe tiếng xe con về mới vào buồng ngủ được . Đi làm cách nhà 45 phút, nếu kẹt xe có thể đến hơn một tiếng – Mùa đang đổi tối hơn nhất là hay có mưa bất chợt .
Các con đủ lông đủ cánh rồi, cánh của mẹ mỏng dần, không đủ ấm để ấp ủ con nữa, chỉ còn trái tim phập phồng lo lắng cho con .
- Mom, I allow you to cook 4 me . I will be home on the weekend OK . nháy mắt cười cười! Don’t worry, I am 27 years old girl . . .. . not 17 blah blah blah . . . .
Cô nương ơi cho dù cô có 100 tuổi cô vẫn muôn đời là nỗi lo lắng của tôi cô ạ!
Dọn đi đi, me có bầy gà con rồi . . .
Phượng Các
#763 Posted : Thursday, December 19, 2013 5:32:29 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Được tin chị ngodong sắp tới Nam Cali!Boo hoo!
ngodong
#764 Posted : Friday, December 20, 2013 7:40:19 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Originally Posted by: Phượng Các Go to Quoted Post
Được tin chị ngodong sắp tới Nam Cali!Boo hoo!


La la la - xem xong khoc luon a


Phượng Các
#765 Posted : Thursday, December 26, 2013 9:43:37 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Năm nay chị có tính đi xem diễn hành hoa hồng ở Pasadena không vậy ?
Phượng Các
#766 Posted : Wednesday, January 15, 2014 11:15:20 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Được tin ông cựu tư lệnh sư đoàn TQLC qua đời ở SJ.
ngodong
#767 Posted : Thursday, January 30, 2014 9:20:56 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
“Ngậm cười nơi chín suối”




Khuôn mặt an nhiên, miệng nhỏe cười, đời người đã mãn. Quan hay lính khi ra đi, chiếc mũ bộ quân phục mang theo. Là Tướng, ông muôn đời là Tướng, cho dù ông đã về hưu. Tất cả mọi thương nhớ kính thương gói trọn trong những điều sau: “Tướng giỏi – Tướng quí sinh mạng lính dưới quyền – nhân hâu.”
Và mọi nơi đã cùng về San Jose đưa tiễn ông. Những vòng hoa kính viếng không bày tỏ được hết bao nhiêu người kính nhớ ông. Thanh liêm trong sạch, bình dân cho đến ngày ra đi về cõi Tây Phương Cực Lac.
ngodong
#768 Posted : Thursday, January 30, 2014 9:25:12 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)


Năm nay Tết âm lịch đến sớm, vừa xong bao nhiêu lễ bao nhiêu tiệc tùng hội họp, lại chuẩn bị hội họp tiệc tùng.
Đón hay thôi không đón nhỉ! Cái Tết lơ lửng mông lung, cái Xuân ngơ ngơ ngác ngác.
Còn trẻ trung bay nhảy, chưa có “tình nhân” chưa có ý trung nhân, mùa lễ Tết ngày xưa ở quê nhà là dịp trai tài gái sắc tìm nhau, đuôi mắt ý tình long lanh buổi lễ đón giao thừa trong cung thánh, hay sau làn khói nhang Lăng Ông Bà Chiểu, chùa Xá Lợi, Vĩnh Nghiêm .
Người sống ở Đà Lạt nhớ chợ phiên mùa đông, người Sài Gòn nhớ chợ hoa Nguyễn Huệ, người phố biển nhớ cúng tế cá Ông, bao nỗi nhớ nhung đợi đến mùa Tết ùa về, đón hay không đón cũng vài câu nhắc nhở. Con cháu mắt tròn xoe nghe kể chuyện xưa, có xưa gì lắm đâu mà đã như cổ tích: Ngày xưa, lúc còn ở Việt Nam giờ này bà – mẹ đang làm . . .

Năm nay, sau một chuỗi tin buồn cuối năm, vừa trong gia đình, vừa bạn vừa người quen kẻ biết lặng lẽ ra đi bất ngờ, trẻ có già có, đã sống hết đời, chưa kịp sống cho đủ nửa đời cũng có! Trái tim bổi hồi bồi hồi nhớ người đi, thương người ở lại, tôi quyết định đón Tết.

Đón thế nào đây, khi mùa đang đông, bao cây lá chung quanh ủ rũ buồn rầu, lộc non chưa nhú, cành khô lá cháy vì lạnh, mưa xuân vắng giọt giao hòa, hai vợ chồng vào ra mong tiếng điện thoại reo, giọng nói con cháu vang lên hỏi vài câu vớ vẩn: Hôm nay me nấu món gì, cuối tuần có đi đâu chơi không?

Từ khung cửa sổ nhìn ra, nhành mai leo giống từ Nhật Bản đang nở hoa, mai tứ quý chỉ có nụ, mai vàng Huế chỉ còn thân héo, lan có bao nhiêu nụ, chỉ có một cành nở bung, những đóa hoa trà hồng đỏ nở rực trên cành, Xuân đây rồi, đâu phải chỉ có thảm não buồn rầu, khóm trúc thẳng thớm vui vẻ chăng phiền hà mùa khô hạn, lạnh nóng thất thường, Xuân hay không Xuân tại tâm.

Mở youtube, tìm nhạc Xuân, mở vang nhà, ra chợ mua lá chuối đông lạnh, ướp thịt, ngâm gạo đậu gói bánh, bánh tét miền nam, bánh chưng miền bắc, bánh chuối nước dừa, xay thịt gói giò, mùi Tết khắp nhà, tưởng tượng “khói chiều chơi vơi” “câu hò đôi lứa” hát vang theo nhạc, lúng liếng ánh mắt liếc chồng : “Anh cho em mùa Xuân”

Anh vớt bánh giùm trước khi đi ngủ, sợ vợ bị bỏng, con về nhà bất ngờ, giúp me gói nốt chỗ giò còn dang dở, gói be bé xinh xinh để Tết me nấu bún mộc.

Những thiệp chúc Xuân Giáp Ngọ tràn đầy trên các diễn đàn, trong thùng thư, làm sao mà không nhớ Tết nhỉ. Thân mến chúc các bạn thân yêu của tôi một năm mới tuyệt vời, hạnh phúc an lành mộc mạc, không cần gì hết, vì đã có tất cả trong tâm.




Binh Nguyen
#769 Posted : Sunday, February 2, 2014 6:50:02 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Vậy thôi, thế cũng là Tết! Chúc chị cùng gia đình môt năm mới an khang thịnh vượng. Lúc nào cũng vui như nụ cười Như Hoa nhé.

BN.
1 user thanked Binh Nguyen for this useful post.
ngodong on 3/10/2014(UTC)
ngodong
#770 Posted : Monday, March 10, 2014 9:26:07 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cuộc đời của mình có nhiều điều bị lỡ – bị mất đi – không tìm lại được. Mấy ngày qua, từ một tấm hình chị PCgởi cho xem, thấy quyển sách của mình nằm trên kệ của thư viện trung tâm thành phố San Francisco mà rồi tìm tòi ra rằng bao thâm tình mình lỡ dịp cám ơn, lỡ dịp gặp mặt, lỡ dịp bắt tay ân cần, lỡ dịp viết thư thăm hỏi. Xét lại cả đoạn dài gần tám năm trời, từ ngày quyển sách đầu tay – cũng là cuối cùng ra mắt âm thầm, không kèn không trống, vì tận đáy lòng mình không có sự ham muốn thật sự phải in những điều mình đã viết – đã thả vào thinh không – đã gởi đăng trên báo này báo khác thành sách.


Cách đây tám năm người đọc còn lưu luyến cầm sách cầm báo trên tay, bây giờ i-pad – nook – i phone mở ở đâu cũng được, tra cứu tìm tòi gì cũng thấy cũng có, thì quyển sách xinh xắn trở thành nặng nề, còn ai thèm mang vác theo nữa, nhất là kiểu cách “học thức” đã thay đổi, không còn là đôi kính cận dầy cộm cùng chồng sách nặng trĩu trên tay của những thật niên 60-70, chỉ cần chiếc máy i-pad – i-phone gọn nhẹ, biết gõ google, tìm url là xong. Cách viết cũng thay đổi, ngày xưa muốn ghi muốn viết phải có cây bút, phải có quyển vở, bây giờ thì không, tôi đang gõ lóc ca lóc cóc trên bàn phím. Tôi gõ bằng mười ngón tay, con cháu còn trẻ chúng chỉ cần hai ngón cái bấm lia bấm lịa trên phone nhanh hơn!

Ngày xưa từ khi viết xong, gởi đi cho người đọc cần có thời gian, có khi tính bằng ngày có khi tính bằng tuần, ngay cả tính bằng tháng, bây giờ chỉ cần không đến vài giây, sau khi bấm chức năng “gởi” là bao tâm sự nặng nề hay nhẹ nhàng gì vừa được gõ đã có . . . người đọc, tùy theo người viết muốn. Người giỏi về máy vi tính biết cách chận nơi này rào nơi nọ, chọn lựa quý độc giả, người i tờ thì đôi khi hốt hoảng thảng thốt vì lòng dạ của mình bị phơi cho kẻ “bất nghì” bới lông tìm vết, ghen ghét khen chê!
Tám năm tưởng dài mà như mới vừa hôm qua, ngày tôi chọn kiểu chữ này, tìm màu sắc nọ cho tuyển tập của mình, nhìn ngắm lại bao hình tôi cắt xén để trang điểm cho bìa sách, tôi biết tôi lỡ dịp gặp, lỡ dịp cám ơn một người, một thân hữu, một người ái mộ tôi, đã cho tôi hình bìa anh vẽ, đã vẽ dấu ấn riêng cho bút hiệu của tôi. Anh vẽ với màu sắc rực rỡ lạ lùng, tinh tế, bút hiệu Ấu Tím tầm thường của tôi anh lồng nó vào dáng vẻ dịu dàng người phụ nữ Việt, với chiếc nón lá thay cho dấu á.
[img]http://nhuhoaautim.files.wordpress.com/2014/03/autim_logo-s.jpg?w=640[/img]

và họa phẩm người con gái hướng mắt về phía trước, trong khi chú ngựa thời gian ngoảnh lại phía sau, một quãng xuân thì của cô chỉ còn là quá khứ, đời sống của cô là sự kiêu hãnh đương đầu hướng đến tương lai.

[img]http://nhuhoaautim.files.wordpress.com/2014/03/vuthehoa_mqxt.jpg?w=640&h=632[/img]
Và anh đã ra đi tháng 10 năm 2013, tôi biết tin rất trễ, và ngậm ngùi không biết anh có nhận được sách tôi gởi hay không? Tôi có sang Pháp năm 2011 có đến Troyes chơi, mà không biết anh đang sống nơi ấy.


Biết anh rất ít, khi anh sinh hoạt trên diễn đàn Đặc Trưng, vài trao đổi về nhạc họa, nay đọc những dòng tiếc thương của bạn hữu trao gởi anh, tôi biết mình đã Lỡ mất đi một người Thầy bình dị. Một tài năng đam mê, khiêm tốn.

Thương tiếc anh. đôi dòng tôi nhắc nhở! Nguyện xin ân sủng Thiên Chúa đón nhận tâm hồn đẹp của anh Vũ Thái Hòa vào cõi vĩnh hằng.

http://cothommagazine.co...p;id=1144&Itemid=53

http://rbomtm.blogspot.c...-hoa-si-vu-thai-hoa.html
Phượng Các
#771 Posted : Thursday, July 3, 2014 5:53:52 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Hôm qua vô trang web của autim, thấy trang liên kết với Phunuviet chưa cập nhật nên không link vào đuợc, chị ngodong ơi!
Khánh Linh
#772 Posted : Thursday, July 3, 2014 5:45:42 PM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Chị NĐ có lẽ đang bận chuẩn bị vô VStar 2014 củaTNPBN.

Rose
ngodong
#773 Posted : Saturday, July 5, 2014 9:50:38 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Em đi nhiều quá nên lười - nhất là . . . giận chính mình nữa đó! Giận mình vì cái tội như vầy nè: bè bạn em út đau ốm, trong khi mình mạnh khỏe không chia sức khỏe cho ai được.
Em sẽ sửa lại ngay chị PC ơi .
ngodong
#774 Posted : Saturday, July 5, 2014 10:22:46 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Buổi sáng thức dậy, ngầy ngật vì khác múi giờ, nhìn qua cửa sổ ánh dương đã lên, biển mênh mông một góc trời, lên phòng ăn sáng, cảm giác được sống ở thế giới khác hẳn đời sống thường nhật, thức ăn dọn sẵn một cách trang trọng, tỉ mỉ, đã biết trước người Nhật luôn kỹ lưỡng trong việc trang trí, bầy biện, mắt vẫn xoáy vào những món ăn được gói ghém từng chi tiết.



Lên xe đi thăm đền thờ Itsukushima - được xây bởi lãnh tướng Taira no Kiyomori thế kỷ thứ 12 - nếu biết về lịch sử của Nhật Bản sẽ thấy những điều người ta nhận định về một lãnh thổ, một vị trí của quốc gia rất đúng. Lãnh thổ nào tròn trịa gọn gàng sẽ có một lịch sử an lành không chia năm xẻ bẩy, lãnh thổ nào ốm yếu dài loằng ngoằng khúc khuỷa dễ bị nạn chia cắt, dễ có nhiều vua nhiều tướng, có vua có tướng là có xương đổ máu rơi, là có anh hùng, có lệ thảm của nương của thiếp.
Đến đền thờ qua chiếc phà gió biển thổi lồng lộng không lạnh lắm, cảnh đẹp như tranh. Chiếc cổng Thần Đạo màu son cam đỏ nổi trên mặt nước xanh dương lóng lánh nắng, long lanh gió khiến lòng người hây hây theo vạn vật. Lần thứ nhất đặt chân đến đền thờ, lần thứ nhất thấy hoa đào ẩn hiện khắp nơi, hoa đào đang mãn khai vẻ đẹp mong manh ngắn ngủi, mùi hoa hay mùi thông trong không khí dịu dàng khiến lòng khách say ngẩn say ngơ, muốn ôm muốn chụp muốn giữ lại cho riêng mình cảnh đẹp như tranh ấy. Những con nai ngơ ngác đi dạo chung với khách, chẳng có lá vàng làm duyên, chẳng có bánh cho ăn nhưng là biểu tượng của an nhàn bình trị!


Thần Đạo là quốc giáo của Nhật Bản, dân chúng thờ thiên nhiên, thờ sông núi trời mây nước, các lãnh chúa khi xưa thích xây đền thờ, cũng như xây thành xây hào để phô trương sự giàu có, đi đến tỉnh nào khu nào đều có vài di tích đặc biệt ấy. Cách thờ phượng của họ rất đơn giản, không thấy tượng chỉ là khoảng không, trước khi vào đền có một nơi để tẩy trần, nước tinh khiết trong veo từ giếng, những chiếc gáo xinh xắn, có tay cầm dài, múc nước rửa tay, xúc miệng trước khi vào đền.


Muốn gọi Thần Linh chỉ vỗ tay ba cái, sau đó cúi gập người xuống chào kính, tôi liên tưởng giống như ngày xưa ở Việt nam, có lu nước trước hiên nhà, khách ghé chơi rửa tay rửa mặt, ngay cả uống miếng nước. Hình ảnh những cô bé bên cạnh mẹ, gài những mẩu giấy cầu xin trên chiếc dây căng trước cửa đền dễ thương làm sao. Sau một ngày những mẩu giấy được dâng lên bàn thờ Thần Linh để những ước muốn ghi trong giấy trở thành sự thật.


Đi du lịch bây giờ thông dụng và lan nhanh trong cộng đồng người Việt ly hương, lý do từ khi rời quê hương đến nay đã 39 năm, con cái đã trưởng thành, tuổi đã chững, sức đã mòn, chẳng còn tham lam ôm đồm chuyện đại sự, thế hệ thứ hai đã lên thay thế. Có đi xa mới biết người Việt trải đều khắp nơi trên toàn thế giới, cuộc di cư năm 1945 chỉ trong phạm vi Nam Bắc - 1975 thành cuộc di cư vĩ đại, người Việt đặt chân đến năm châu, di chuyển khắp bốn biển, đi đến xứ nào cũng nghe được tiếng Việt, cũng bất ngờ nghe câu: "Chị người Việt hả?"

Tôi ghé thăm viện bảo tàng tại Hirosima, nơi quả bom nguyên tử rơi xuống chấm dứt thế chiến thứ hai vào ngày 6 tháng 8 năm 1945. Tòa nhà còn lại sau biến cố thảm thương ấy vẫn còn được giữ nguyên vị trí, chiếc mái vòm trơ khung sắt


Chẳng ai thắng chẳng ai thua nếu đọc hết những sách ghi lịch sử dầy cộm, tôi chỉ thấy phụ nữ con nít đau khổ vì các "quí anh hùng" các ông to ông lớn, ai đúng ai sai tôi cũng không thèm biết chỉ biết rõ một điều nhân loại được thượng đế sinh ra để chịu đựng nhiều hơn là hưởng phước của Ngài. Tôi không thể nào xem hết những đau lòng còn lưu giữ trong viện bảo tàng có tên là Hiroshima Peace Memorial, nên bước ra ngoài, nơi đây bên dòng sông các em học sinh, các nhân viên sau ngày làm việc đang hạnh phúc an nhàn ngồi dưới cội đào ngắm hoa mãn khai. Tôi hòa vào cùng họ, ngôn ngữ không cản chúng tôi uống chung một ly, gắp chung một đũa, lưu luyến khi chia tay, khó khăn khi ghi địa chỉ email của nhau. Vòng ôm khắng khít nhiệm màu giữ người và người tôi vẫn cảm nhận khắp châu thân khi nhớ lại.
Những hình ảnh này sống mãi với tôi, đây là điều tôi quí nhất trong chuyến viếng thăm Nhật Bản .

<img src="http://nhuhoaautim.files.wordpress.com/2014/05/p1010197.jpg?w=300" alt="P1010197" width="300" height="172" class="alignleft size-medium wp-image-2211" />

Tôi đã gởi hình cho các em, không biết các em có nhận được hay không? Ngụm rượu sake tôi uống hôm ấy, với miếng thịt gà nướng thơm mùi vừng, tấm tình vượt biên giới, nạn đói Ất Dậu bom nguyên tử 1945 chỉ là chữ viết trên trang giấy, nỗi buồn như những cánh hoa được đất ôm lấy, để niềm vui là những mầm non thăng hoa miên viễn.

Tôi yêu người Nhật, I love Japanese, tôi đã nói cho các bạn trẻ ấy nghe, các bạn trả lời bằng tiếng Nhật, tôi chưa học rõ tiếng, nỗi nhớ càng nhiều thêm .

1) Hiroshima - Miyajima
[YOUTUBE]http://youtu.be/40XgMd6WA6E[/YOUTUBE]
2) Osaka
[YOUTUBE]http://youtu.be/n6ja1ng5mBQ[/YOUTUBE]

Phượng Các
#775 Posted : Wednesday, July 9, 2014 8:12:43 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Cám ơn chị ngodong, lúc này ít thấy chị đăng bài, cứ ngỡ "long thể bất an", nhưng cứ còn thấy đi chơi đều đều là biết còn khoẻ rồi hén .
ngodong
#776 Posted : Saturday, July 12, 2014 6:18:09 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Ngô đồng thì khỏe mà người nhà thì không, nên em chia em làm hai ba - bạn rủ đi chơi níu áo đi theo, có đau thì uống thuốc .
Anh của em cũng vậy - có đi mới biết càng đi càng khỏe ra - khi về nhà rũ rượi thì tính sau .
Mèn, người la lên máu, em thì xuống - cái tội quên uốgn nước - năm nào cũng bị ít nhất một lần .

Ngày vui đến quí chị thương của em
Phượng Các
#777 Posted : Tuesday, November 25, 2014 12:22:08 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Thấy nhà chị có cái vuờn Nhật đó chị ngodong, mang vô Vuờn Nhật trong Cỏ Cây Hoa Lá đi!
ngodong
#778 Posted : Wednesday, November 26, 2014 6:40:28 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Trời, không dám vườn Nhật đâu á - chỉ là vườn của Ngô Đồng thôi mà - Hôm nào chị ghé thăm nha .
Phượng Các
#779 Posted : Thursday, November 27, 2014 7:25:25 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Vườn của Ngô Đồng nhưng thiết kế kiểu Nhật!
ngodong
#780 Posted : Friday, January 2, 2015 10:10:50 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Tin hay không tin thì năm 2014 cũng đã tận, năm mới 2015 đã đến.
Sáng sớm hôm nay, bầu trời xanh ngát, gió bão đã tan dần dù khí lạnh còn nguyên, chưa tan hết, hai vợ chồng thức dậy nhìn nhau:
– 2015 rồi đó!

- Ừ tối qua không biết người ta có bắn pháo bông không?
Hàn thử biểu chỉ con số dưới 40, đến gần nhìn kỹ chỉ có 32 độ F = 0 độ C.
Đêm qua, không sao thức nổi để đón giao thừa dương lịch, mở truyền hình thật to nghe nhạc từ Time Square – New York, nhìn lớp lớp người đội nón mang khăn găng áo có màu đỏ và con số 2015, sân khấu có máy sưởi chung quanh, các cô ca sĩ vẫn mặc áo đầm ngắn lộ da thịt, trong khi các xướng ngôn viên than thở phải mặc bao nhiêu lớp áo. Mọi việc vẫn đều đặn như bao nhiêu năm trước, có khác chăng năm nay cảnh sát phải lo lắng nhiều hơn, sau vụ hai viên cảnh sát bị bắn tử thương ngay trên xe của họ.
Đi dự thánh lễ đầu năm, nhà thờ chật kín đầy người, không chỉ có mình muốn đến tạ ơn Thiên Chúa đã xuống thế cứu chuộc nhân loại, đã ban phát niềm tin cứu rỗi, để nhân loại có nơi bám víu khi thế gian ngày càng có lắm điều điên đảo.
Trong thánh lễ, lời cầu nguyện cho các gia đình mất người thân trong chuyến bay định mệnh Air Asian làm lòng mình chao đi một nhịp. Tin tức buổi sáng buồn quá, thêm vài chục người chết ngay trong ngày chào đón năm mới tại một tỉnh bên Trung Quốc.
Trời còn lạnh tanh, đường vắng, vào Nordstrom vắng hoe, đến quầy tính tiền xin trả chiếc ví, quà của con tặng “ông ngoại” Ông ngoại nói:
– Hết đi làm rồi tiền đâu nừa mà cần bóp! Anh nhận cho con nó vui, anh không thích cái này.
– Vậy đổi cái anh thích!
Nhất định trả lại không đổi, nhìn hóa đơn, 300 đồng – ông càm ràm:
– Có mà điên dùng cái bóp chút xíu 300 đồng! Mình cần đôi dép đi trong nhà thôi.
Buôn bán như Nordstrom khách hàng ai cũng thích, không có hóa đơn gốc, chỉ mang món quà đến, họ dùng máy soi lên hàng số mật mã định giá code price, xong ngay, tiền trở về thẻ tín dụng của người mua. (Cố tình viết bằng tiếng Việt, không biết có đúng không nữa.)
Quà của “bà ngoại” cũng là cái ví, nhưng bà ngoại thích quá giữ luôn. Không biết tại sao năm nay được quà toàn là thứ để đựng tiền, mà tiền ở đây có đâu mà đựng, chỉ vài cái thẻ là hết. Thẻ căn cước có hinh xấu ơi à xấu, thẻ Capital One, thẻ Costco, thư viện, ngân hàng, thẻ hành nghề, thẻ bảo hlểm xe, tổng cộng sáu cái vừa xinh trong chiếc ví nhỏ xinh, nằm gọn trong bàn tay cô Út mua cho từ nước Ý, dùng cả chục năm trời chẳng hao mòn chi, màu có bạc đi chút đỉnh. Cái ví nằm gọn trong lòng bàn tay này được cho vào bên trong chiếc khác to hơn bằng da bò, khoác lên vai gần 20 năm, mua từ tiệm Good Will mới toanh, còn cả giá tiền thật sự trên trời ở bên trong ví, chủ nhân của nó là ai không biết, có lẽ cũng nhận quà từ ai đó mà không thích, nên đến ngày đẹp trời dọn dẹp nhà cửa, quăng nó vào thùng đem cho trất, gười mua chỉ trả môt món tiền tượng trưng, thích thú vì món hàng rẻ đẹp bền. Cái ví tòng teng màu da bò ấy sao mà tiện quá, cái khóa xinh xinh chắc chắn, để vừa chiếc điện thoại cầm tay, thỏi son, chùm chìa khóa vài món lỉnh kỉnh khác, nó chẳng làm phiền đến hai bàn tay, cứ khoác vào người là xong, không sợ quên – mất. Bạn bè con cái ai cũng hỏi sao không dùng cái khác đẹp hơn, nhất là sau khi sợi dây khoác vai bị chú két Mango cắn chơi suýt đứt.

Đi xa thì có một cái túi to chứa được đủ mọi thứ trong ấy, cái hiệu (logo) hai nửa vòng tròn đỏm dáng mạ vàng bị phai mầu nhưng da vẫn bóng đẹp cho dù bị quăng ném lung tung, trên máy bay – trên xe buýt, đã bảo cái túi dùng để phiêu lưu cùng chủ nhân mà lại, tuổi của nó cũng đã gần hai mươi từ ngày vào tay mình, cũng từ tiệm Good Will, tiệm đầu tiên được bạn đưa đến để mua đồ đạc khởi nghiệp trên đất Mỹ.

Lúc mới sang định cư, có biết gì về “đồ hiệu” có hay gì về xe đẹp, miễn sao sống đủ đã là may mắn, tay trơn với vài va li quần áo vặt vãnh. Các cô em họ sang Mỹ từ năm 1975 mang đến cơ man quần là áo lượt, bà chị cứ thế mặc thoải mái, đi đâu cũng được khen: “mới sang đã diện đúng ‘mốt’ theo sát với ‘mô đen'” Bây giờ gần 1/4 thế kỷ cũng được lập lại y như thế, biết “đồ hiệu” biết “xe sang” nhưng cũng vẫn là của cho của tặng, đi vào Nordstrom mỗi năm vài lần, ông chủ trả tiền để nhân viên mặc quần áo cùng “tông” màu giống nhau (!) hai cô con gái có sư nghiệp, mỗi lần mua sắm “một tặng một” lại xách về cho má, sinh nhật, giáng sinh, bọc to bọc nhỏ gởi UPS đến ngay cửa, mở ra tròn mắt nhìn ngắm “hàng hiệu” tìm trên online xem giá trị, rồi cất vào tủ, viết email cám ơn, gọi phone cám ơn. Đầu giây bên kia tíu tít kể:
– Con mua rẻ lắm 70% off, lấy ra dùng đừng cất, mọt nó nhấm hết!
Nghĩ trong bụng, dùng chỗ nào chứ, đi nhà thờ – đi chợ – đi làm – đi tập mang ví bóp đẹp làm gì, hội họp mặc áo dài, đi đám cưới vài đám, trong vai bác, vai bà của cô dâu chú rể ai thèm nhìn nữa, thuở còn trẻ đi đám cưới trong vai bạn cô dâu – bạn chú rể còn mong có người ngắm nghía.
Thế là năm nay có thêm hai cái bao vải, có tên hiệu hẳn hoi leo vào nằm trong tủ.

Đấy là viết chút xíu về bề ngoài đã lan man thế, sang phần ẩm thực, chỉ chưa hết hai tuần đã “ngốn” vào bao tử món ăn Greece- Himalayan – Japanese – Korean – American – chưa kể cá nướng, mì, phở lung tung cả lên, bánh trái ê hề, kẹo chocolate như núi, than thở thầm thì “xứ sở gì mà quá đáng” từ lý do này, mở computor lên là thấy diet – thấy clean food – thấy đủ mọi cách để làm cho xuống ký – Ôi chao thời “mình hạc xương mai” đã qua, thời má xệ bụng xề đã đến, con gái nói với má, có cháu gọi là cố rồi má còn muốn trẻ với ai? Đúng ghê, lý do tại sao con gái tặng má đủ thứ để che giấu tàn phai, người đối diện mải săm soi “đồ hiệu”, mải ngắm nhấp nháy, quên mất nhìn nếp nhăn má xệ.

Có gặp có thấy “bà ngoại” xách ví đầm nhớ khen ví đẹp, nhưng đừng nghĩ “bà ngoại” có tiền tội nghiệp, trả không được, bán không đành thế thôi hà.
Users browsing this topic
Guest (23)
47 Pages«<3738394041>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.