Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<56789>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#121 Posted : Monday, May 30, 2005 5:03:33 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hoa ở The Butchart Gardens




[img]http://img.photobucket.com/albums/v416/linhvang/di_victoria024.jpg" alt=""/>
linhvang
#122 Posted : Monday, May 30, 2005 5:07:54 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Oops! Hoa hồng là ở vườn nhà của LV, hổng phải ở The Butchart Gardens, vườn bông hồng của nó còn chưa có nụ! Big Smile
linhvang
#123 Posted : Tuesday, May 31, 2005 3:26:32 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ ba, ngày 31, tháng năm, năm 2005
Sáng 8:03, con đường đang tấp nập hai dòng xe cộ ngược xuôi. Chung quanh đây có nhiều cơ sở của tiểu bang. Sau một weekend dài ba ngày, ngày đầu đi làm trở lại, nhiều người đã lụp chụp trễ nải khi đến sở. Vậy mà ở thời điểm đó, vịt mẹ lại dẫn đàn vịt con bốn trự qua đường, đủng đỉnh qua đường. May mắn thay các xe ngừng lại, dù rằng có anh tài xế phải thắng một cái kít! Đám vịt từ cái ao bên này đường đi về cái ao trước sở tôi làm. Có người bảo cái tổ của chúng là ở bên cái ao của bọn tôi. Chúng đi một mạch, như là rất rành đường đi nước bước. Đi qua cái parking lot, len lỏi giữa những chiếc xe, leo lên lối đi dành cho người đi bộ, chui qua cái hàng rào sắt bọc quanh ao, rồi nhẹ nhàng lội xuống nước...nhởn nhơ bơi lội.
Làm sáng nay tôi cũng trễ thêm vài phút vì mải nhìn đàn vịt. À, Wendy bảo lúc đầu vịt mẹ có sáu con, nhưng bị con quạ đen mổ, làm hai con bị thương, vịt mẹ không thèm ngó ngàng vịt con bị thương, sau đó hai con vịt con chết, có bà làm ở bộ Xã Hội mang đi liệng thùng rác rồi.
linhvang
#124 Posted : Wednesday, June 8, 2005 11:53:59 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày tám, tháng sáu, năm 2005
Một giờ sáng mới lên giường vì bận lo xếp va-li. 3:05 radio báo thức. Loay hoay lần nữa, 4 giờ thì ba má tôi đến đưa Ng với tôi lên phi trường. Má gói cho một cái bánh chưng và bốn cái bánh ít để mang theo ăn, vì nghe nói bây giờ các hãng máy bay không cho ăn gì.
Đi hãng American Airlines (AA), thấy nhân viên mặc màu áo mà nghĩ tới anh Tỏi-anh Tỏi làm cho hãng này. Lên máy bay nhìn cái mền đỏ mà nhớ 30 năm trước, từ Guam qua California (camp Pendleton), gia đình tôi cũng đã đi hãng máy bay này. Năm đó, đêm của một ngày đầu tháng năm, trời lạnh cóng. Hãng đã cho phép mọi người khách tị nạn cứ việc mang theo cái mền đang đắp trên người. Nhà tôi có tám người, có tám cái mền. Ba má tôi vẫn còn giữ vài cái mền này để làm kỷ niệm.
Bây giờ mới có dịp gặp lại AA. Sau 3 tiếng 55 phút, máy bay dừng ở phi trường St. Louis, Missouri, để một số đổi qua chuyến khác đi tiếp. Cây cỏ bên dưới thấy cũng xanh tươi, nhưng là cây thấp chứ không cao như thông của tiểu bang Washington. Giòng sông gì gần phi trường, nước đục ngàu màu đất. Trời nóng 88 độ. Máy bay đến đúng giờ, và thấy mình đã mất hai tiếng, vì vùng này giờ giấc đi sớm hai tiếng.
Đợi ở đây một tiếng, nhưng lại thấy thì giờ đi qua mau lắm, vì đi tìm cổng cho chuyến tiếp, rồi đi thăm...lăng bác Hồ, rồi mang bánh ít ra ăn (không dám ăn trên máy bay vì ngại, mà họ cũng chỉ cho một thanh bánh ngũ cốc và hai lần uống nước).
Chưa tới hai tiếng thì đến Washington, D.C-phi trường Washington National Ronald Reagan, 4:15. Máy bay lượn trên bầu trời, rồi xuống thấp dần-xe cộ chạy phía dưới nhỏ như con kiến. Thấy cây cỏ xanh tươi. Lại có giòng sông mà nước xanh màu rêu. Ng chỉ cho tôi coi Ngũ Giác Đài. Thấy giòng sông Potomac, thấy thuyền chở du khách đi coi sông.
Chị Lê Thị Nhị đến đón. Trời nóng. Đã nghe trên phi cơ-nóng 90 độ.
linhvang
#125 Posted : Wednesday, June 8, 2005 8:27:32 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị Nhị đãi khách ăn bún bò và xôi vò. Chị nói sẽ không bằng bún bò LV nấu đâu, chị Ý đi về mà cứ khen mãi. Thu, con gái của chị, cười nói, bác Ý (nhà thơ Lê Thị Ý) ít khen mà bác khen ngon thì chứng tỏ bún bò của chị LV ngon rồi. Phú, chồng của Thu, bối rối không biết nên kêu Ng với tôi là gì vì là bạn của mẹ. Thu bảo bạn mẹ trẻ quá! Chị Nhị bảo thôi kêu cô chú và xưng em. Phú lại bảo chắc chú Ng với cô LV trẻ là nhờ khí hậu mát mẻ của tiểu bang Washington! (Nghe khen trẻ, trong bụng thấy khóai quá!)
Cháu bé Ái Vy, con gái của Thu và Phú, mới có hai tuổi rưỡi, tỏ ra thân thiện với Ng ngay và đang cắt nghĩa cho Ng hiểu phim Mulan mà cháu đang coi. Nghe nói Ái Vy mê phim họat họa này lắm, cứ coi tới coi lui một cách say mê. Thu nói không biết nó mê có phải vì Mulan là người Á Đông hay không? Chứ những phim khác mua về coi vài phút là chán!
Bác Trung (nhà thơ nhà văn Hà Bỉnh Trung) gọi đến hỏi, khách đã đến chưa? Bác Trung cũng hỏi, ngày mai có mục gì không? Chị Nhị cho biết sẽ đưa đi vòng vòng coi thủ đô với anh Tuấn (Phạm Văn Tuấn). Bác Trung nói sau 2 giờ là ông Tuấn bận rồi, và bác rủ chúng tôi chiều đi ăn phở ở khu phố Việt Nam. Tôi được biết đó là khu thương xá Eden-tôi sẽ nhìn những con đường nhỏ trong khu này mang tên những vị tướng của Việt Nam Cộng Hòa đã tuẩn tiết ngay sau ngày 30 tháng tư năm 1975.
Căn nhà rộng lớn, chúng tôi được nguyên một tầng dưới nhà, rất yên tĩnh. Tôi đã có một giấc ngủ ngon lành.

Hoài Yên
#126 Posted : Wednesday, June 8, 2005 9:07:07 PM(UTC)
Hoài Yên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 166
Points: 0

chị LV ơi,

đọc thấy mà thèm bún bò ghê đi. Hôm nọ HY đi chơi được ăn một món rất lạ, bún Rạch Giá, eo ơi ngon không thể tả được... bây giờ ngồi đây nhớ lại còn thòm thèm...Black Eye

nếu chị LV có đi ăn tiệm nhớ nhắc tiệm nào ngon nha, để ngộ nhỡ HY có lang thang theo cùng một tuyến đường... Smile

đi chơi vui vẻ và bình an chị nhé
linhvang
#127 Posted : Thursday, June 9, 2005 4:45:57 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hoài Yên,
Cái nhà hàng hồi trưa này, LV được anh Tuấn bao ăn, có tên là Việt Royal trong khu thương xá Eden. Gỏi cuốn ăn được, nhưng kêu món ngọt trong cái menu thì lại chẳng có món nào! Đầu tiên kêu sương sa hột lựu: không có; bèn kêu chè ba màu: không có.
Hoa Gạo
#128 Posted : Thursday, June 9, 2005 5:06:20 AM(UTC)
Hoa Gạo

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 681
Points: 0

Hình đâu chị LV? Đang canh me hình đi chơi của chị đó. Chị đi chơi vui vẻ hỉ, bao giờ chị về để hg đếm ngày giờ? Wink
linhvang
#129 Posted : Thursday, June 9, 2005 5:38:45 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ năm, ngày chín, tháng sáu, năm 2005
Điểm tâm với bánh cuốn nhân thịt, nấm mèo do chị Nhị làm, kèm theo chả lụa. 9 giờ thì anh Tuấn đến đưa đi xem những memorials ở Washington, D.C..Anh Tuấn bảo nếu đi sớm trước 9 giờ thì khu này kẹt xe lắm, vì gặp xe cộ của người đi làm, đi sau 9 giờ là vì thế.
Đậu xe xong, chụp vài tấm hình bên giòng sông Potomac nước trong xanh, xa xa phía sau là Jefferson Memorial. Dọc theo giòng sông có trồng nhiều cây hoa anh đào, tháng tư hoa nở đẹp lắm, người các nơi túa về xem rất đông. Đầu tiên là đi xem Atlantic Memorial, Pacific Memorial đối diện nhau, tiêu biểu một cuộc chiến băng qua hai lục địa. Có 56 trụ mang tên những tiểu bang, territories và District of Columbia-mỗi trụ mang một vòng hoa làm bằng oak và lúa mạch. Tôi thấy tên những tiểu bang không theo thứ tự ABC, có thắc mắc, sau mới hiểu ra là theo thứ tự thời gian tham gia (roll call of the nation) của những tiểu bang này.
Nhìn thẳng về phía trước sẽ thấy Tháp Bút Chì (Washington Monument), vì nó giống như cây viết chì. Có người khôi hài nói thường thường các sinh hoạt văn hóa vùng Thủ Đô được tổ chức tại Virginia thì mới có nhiều người tham dự, vì nếu tổ chức phía Maryland thì ít người đi. Có lẽ tại cây viết chì thiên vị hơi nghiêng về phía Virginia chăng? Câu nói này nên suy nghĩ lại, không biết có đúng hay không? Tháp Bút Chì nghe nói đang được sửa chữa chi đó nên không mở cửa cho dân chúng vào xem.

Rồi World War II Memorial, Vietnam Veterans Memorial, Lincoln Memorial, Korean War Veterans Memorial.
Một phần của the Vietnam Veterans Memorial là the Vietnam Women's Memorial để tưởng nhớ và vinh danh những nữ quân nhân của quân đội Hoa Kỳ cũng đã tham gia vào cuộc chiến VN. Bức tượng do Glenna Goodacre khắc, mô tả ba phụ nữ đang săn sóc một chiến sĩ vừa bị thương. Mới đầu Ng không biết bảo là tượng của những nữ y tá.

Đồng nghiệp dặn dò, làm gì thì làm, phải nhớ vào xem Lincoln Memorial-nơi có tượng tổng thống Lincoln đang ngồi, ông Lincoln là người có công thống nhất đất nước Hoa Kỳ sau vụ nội chiến 1861-1865. Bức tượng thật to. Mặt trời đã lên cao, leo những tam cấp này, cũng toát mồ hôi hột! Chị Nhị ngồi dưới bóng cây đợi, chứ không muốn leo lên nữa-chắc chị cũng đã đưa khách của chị đến nơi này nhiều lần rồi.
Thỉnh thoảng có một hai chiếc phi cơ dân sự bay qua thật thấp. À, thì ra phi trường Ronald Reagan cũng gần đây thôi. Thấy được một chiếc của AA.
Korean War Veterans Memorial là lạ mắt nhất. Nơi đây có tượng 19 người lính đang mặc áo mưa (?) trong tư thế như đang đi tuần ở Đại Hàn. Điêu khắc gia là Frank Gaylord. Bên cạnh đó có một bức tường mà trên đó hàng chữ Freedom Is Not Free đã được khắc lên. Từ 1950 tới 1953, Hoa Kỳ đã cùng những lực lượng Liên Hiệp Quốc tham gia vào cuộc chiến để bảo vệ nền dân chủ cho cả thế giới.


Ông Lincoln ngồi, ông Jefferson đứng. Mỏi chân quá, tôi đã không muốn đi nữa, nên đã bỏ Jefferson Memorial (và Roosevelt Memorial). Nghĩ đến chuyện đi bộ quay về chỗ đậu xe, cũng hơi ái ngại, nhưng may quá, đi dọc theo dòng sông-nước đang dâng lên-gió thổi mát quá, ai cũng nghĩ có cái võng mà mắc qua hai nhánh cây anh đào, đánh một giấc thì thoải mái quá. Trên đoạn đường này, chị Lê Mộng Hoàng gọi, chị Quỳnh Anh gọi chị Nhị, hỏi đang làm gì.
Sau đó cũng tới giờ trưa, nên anh Tuấn đưa đến thương xá Eden, vào nhà hàng Việt Royals. Ngay bên cạnh là Phở Xe Lửa. Đáng lẽ chúng tôi nên đến thăm quang cảnh ở đó, để gặp gỡ các nhà văn, nhà thơ, nhà báo trong vùng thường gặp nhau ở đây. Nơi thương xá này, những lối xe chạy trong bãi đậu xe có mang tên những tướng đã tuẩn tiết sau ngày 30 tháng tư, năm 1975, như Nguyễn Khoa Nam, Lê văn Hưng, Trần văn Hai...Ng đã chụp hình.
Tôi kêu hai gỏi cuốn, nước chấm ngon. Kêu sương sa hột lựu: không có; kêu chè ba màu: không có! Chị Nhị kêu bánh canh, dặn người bồi mang ra một cái chén để chị cho tôi share. Anh Tuấn kêu một dĩa cơm, xem chừng anh thích ăn cơm-nhớ năm ngoái khi qua Seattle chơi, ăn ở Mì La Cay, anh cũng kêu một dĩa cơm.
Trước đó, anh cũng nói ăn phở có nhiều chất béo không tốt, có người sáng một tô phở, chiều một tô phở, một ngày đùng một cái đi luôn. Tôi hỏi, ai vậy? Chị Nhị nói, nhà báo GHT.
Bạn đồng nghiệp của tôi có dặn đi chơi D.C., thì nhớ ăn những cái hotdog, ngon lắm, bán từ mấy cái xe đẩy con con ở vỉa hè. Tôi hứa sẽ thử, mà hồi sáng nghe anh Tuấn nói thì lại hết dám ăn.
Trên đường về, bác Trung cũng gọi, có ý là đưa đi ăn phở, nhưng mọi người đã được anh Tuấn đưa đi ăn trưa rồi.
linhvang
#130 Posted : Thursday, June 9, 2005 6:11:33 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hoa Gạo,
Hình chụp nhiều lắm, còn chờ anh Ng đưa lên. Chị cố tình mặc áo màu để chụp hình cho nổi đó. Mới qua ngày thứ hai thôi nghe em! Trưa mai sẽ có nhiều văn thi sĩ đến nhà chị Nhị ăn...bún măng vịt do chị nấu. Có nghe tên một số khách, nhưng chờ mai để xem ai sẽ đến. Có người ít đi đâu nhưng sẽ đến vì...Linh Vang! Cooling
Tonka
#131 Posted : Thursday, June 9, 2005 12:55:04 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Kêu sương sa hột lựu: không có; kêu chè ba màu: không có!


Để mai em ra tiệm chè Cali ăn dùm chị: sương sa hột lựu, chè ba màu và chè bà ba ha. Ba hộp chè có 2 tiền. Chị muốn ăn thêm gì nữa không? Chè chuối chưng, chè thưng, chè thái, chè đậu đỏ bánh lọt, chè táo soạn, chè bắp, chè khoai môn, chè đậu, chè sôi nước. Khoai mì bào ở Hiển Khánh số Approve

Mùa này ở DC khá nóng, chị đi bộ đủ mệt phờ râu ria Smile
linhvang
#132 Posted : Thursday, June 9, 2005 9:34:24 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Tonka,
Nhắc tới mấy món chè thấy thèm quá hà! Ăn giùm đi nha. Đi chơi thấy thích quá, không phải làm việc, được cho ăn, được dẫn đi ngắm cảnh, được gặp văn hữu...
Đêm qua, ở đây có mưa lắc rắc nhẹ, trời cũng mát dịu lại rồi.
Hoa Gạo,
Tiếc quá, anh Ng cho biết không có mang theo cái sợi dây điện chi đó, nên chưa đưa hình lên đây được. Chị cũng được anh Tuấn chụp nhiều hình lắm (anh chụp chắc chắn là đẹp, con nhà nòi mà, anh là con của nhiếp ảnh gia Phạm văn Mùi).
linhvang
#133 Posted : Thursday, June 9, 2005 10:34:41 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Buổi tối, bác Hà Bỉnh Trung ghé chơi. Đúng một năm rồi tôi mới gặp lại bác. Trông bác vẫn khoẻ, tôi hỏi bác bao nhiêu tuổi thì lại bị bác hỏi lại "đã đọc Tuổi Người Thơ chưa?", tôi có đọc nhưng không nhớ hết

Ai hỏi xuân xanh ta chỉ cười
Người thơ chỉ có tuổi đôi mươi
Tim non sống trẻ và mơ trẻ
Giữ mãi tình yêu đẹp suốt đời

Ai hỏi tình ta, ta chẳng nói
Một đời người chỉ để yêu nhau
Đời ta là cả tình em đó
Hẹn trước rồi sao lại đến sau?

Em hỏi bao giờ anh trở lại
Riêng ta không muốn hẹn lâu ngày
Ngày mai ngày mốt hay mùa tới
Ta sẽ tìm em trở lại đây

Muốn biết xuân xanh ta phải biết
Người thơ theo nhịp đập con tim
Người thơ nhiều lúc yêu cuồng nhiệt
Và chẳng bao giờ nói tuổi tên.

(Tuổi Người Thơ-Hà Bỉnh Trung)

Vẫn cho ra sách đều đều, tác phẩm thứ 23 rồi, và cũng còn bảy cuốn nữa-theo dự tính của bác. Sẽ có cuốn Tâm Sự Cuối Cùng, The Last Love (chưa chắc đã đúng, có thể còn dài dài nữa)...Bác cũng đang viết hồi ký, đang chờ bạn bè viết về những kỷ niệm giữa họ với bác, tôi cũng hứa sẽ viết về cái duyên nào mà tôi biết bác rồi được bác giúp đỡ, khuyến khích trong thú vui viết lách. Bác cũng bận rộn lắm với Hội Cao Niên (bác làm chủ tịch, có tới 300 hội viên, chừng 60 vị đi họp đều đặn hàng tháng), Câu Lạc Bộ Văn Học Nghệ Thuật (chủ tịch), nguyệt san Kỷ Nguyên Mới (chủ bút). Bác bảo cô Ý với cô Nhị không chịu vô (hội Cao Niên). Chị Nhị cười bảo tại còn trẻ mà. Bác bảo bác đi mời cả người 50 tuổi, mới có thời gian giúp hội, chứ người lớn tuổi quá, chưa làm gì thì đã..., tôi nói với Ng, anh qualified rồi đó.
Bác Trung, bác Hoàng Song Liêm, nhạc sĩ Huỳnh Thái Bình, nhạc sĩ Nguyễn Đức Nam, cô Kim Oanh, chị Quỳnh Anh, chị Nhị, và một số người thấy rằng đã 30 năm mà cộng đồng người Việt ở vùng Hoa Thịnh Đốn chưa có một trụ sở để sinh họat nên đang có dự tính thành lập một trung tâm văn hóa Việt Nam. Buổi dạ tiệc đầu tiên để giới thiệu dự án này sẽ tổ chức vào ngày mùng 8 tháng bảy, 2005 với tiếng hát Ý Lan và tiếng đàn Hoàng Thi Thi, tại nhà hàng Lucky Three, Virginia. Chị Nhị cho biết đã có một cuốn sổ vàng để nhận sự đóng góp của các thân hữu và đồng bào yểm trợ cho dự án này.
Tôi vẫn là nhà văn không có tác phẩm! Hì hì, tôi còn trẻ mà, thế nào cũng có ngày sẽ cho in sách thôi! Có một bạn văn đề nghị tôi nên gom một số truyện tình của tôi lại, đặt tên cho cuốn truyện là Truyện Tình Linh Vang, giống như Thơ Tình Sương Mai vậy mà. Chị Nhị bảo in đi, không thì bài vở thất lạc hết, tiếc lắm. Chị chuẩn bị cho in cuốn truyện thứ tư, in chung với chị Phượng Kiều, là chị của chị. Chị PK mất năm ngóai.
Bác Trung khuyên tôi nên gom 15 truyện lại là in thành một cuốn sách. Chị Nhị bảo 12 truyện là được, rồi tính nhẩm là tôi có thể từ từ cho ra 10 cuốn. "Có truyện, có tiền mà không chịu in!"
Bác Trung đọc thơ tình của bác cho mọi người nghe. Tôi với Ng cứ nhìn bác mà tủm tỉm cười. Cứ nhìn mái tóc bạc phơ của bác, rồi nghe thơ tình anh anh em em của bác là cười thôi, chứ không có ý gì khác.
vnlh
#134 Posted : Friday, June 10, 2005 2:05:26 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

chị lv kể chuyện đi chơi vui ghê , em cũng nôn được coi hình nè Smile
linhvang
#135 Posted : Friday, June 10, 2005 5:03:03 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
vnlh,
Sẽ có hình cho mọi người xem
. LV

Thứ sáu, ngày 10, tháng sáu, năm 2005
Trưa nay có buổi ăn trưa của nhóm Kỷ Nguyên Mới ở nhà chị Nhị vào lúc 12:30. Bác Trung đến sớm nhất để nói chuyện cho vui. Anh Tuấn cũng đến sớm sau đó. Tới chị Ý. Tới anh Bích Hòai (Nguyễn vănThảo). Rồi anh Lê văn Phúc. Sau cùng là bác Hoàng Song Liêm chở các bác, các anh: bác K, bác Hoàng Hải Thủy, anh Vương Đức Lệ, anh Uyên Thao. Tôi kêu theo chị Nhị nên kêu anh Uyên Thao là anh-anh UT dễ dãi cười nói kêu sao cũng được. Chưa từng quen biết bác Hoàng Song Liêm, nên kêu bác là bác, bị bác hỏi, tôi với UT bằng tuổi nhau, sao kêu UT là anh mà kêu tôi là bác? Được bác tặng cho tập thơ mới ra.
Bàn ăn có 13 người, nếu kể cả chị Nhị chạy ra chạy vô nơi bếp. Bác Trung bảo bác không tin con số 13. Bác K ít đi đâu, ít muốn gặp ai, nhưng lần này bác đến vì có tôi. Tôi đọc truyện của bác từ trước 75, khi đó bác viết cho tờ Chính Luận. Tôi có dịp quen biết bác khi tôi coi tiền nong cho Quỹ Học Bổng Hùng Vương, cách nay cũng 15, 16 năm rồi, và năm nào bác cũng bảo trợ học bổng cho một em học sinh xuất sắc. Truyện bác viết có hồn, truyện nào đọc xong cũng làm tôi bâng khuâng, nghĩ ngợi. Nhất là truyện BM, rất là lý tưởng. Rất muốn viết nhiều về bác mà bác không cho.

Trong nhóm, tôi là người nhỏ tuổi nhất. Bữa nay lại gặp những cây viết kỳ cựu nên tôi cũng khớp. Anh Lê văn Phúc kể chuyện vui. Bác Hoàng Hải Thủy còn có bút hiệu Công Tử Hà Đông, bác nói cái tên có một cái gì đặc biệt, Hà Đông cách Hà Nội chỉ mười một cây số, nếu là Công Tử Hà Nội thì nói làm gì. Bác kể về cái sẹo dài ở má phải, đang ngồi ăn, giữa nhiều người, một tay chống bàn kính, cái kính vỡ, mặt bác đập xuống bàn, máu chảy ướt ba lớp áo, được chở vào nhà thương, 2, 3 giờ sáng mới về nhà, may quá, về nhà vợ lại không hay!
Anh Vương Đức Lệ (tên thật Lê Đức Vượng, là anh của chị Ý, chị Nhị) kêu Ng đúng ngay cái tên của Ng! Tôi hỏi anh sao anh biết thì anh nói có đọc Một Góc Trời. Tôi "nổi tiếng" vì Một Góc Trời TB, chứ không phải vì những cái truyện ngắn. Tối qua, đang ngồi nói chuyện với chị Nhị, Ng và tôi, thì có ai gọi phôn cho bác Trung, bác Trung trả lời, đang ngồi chơi với vợ chồng LV của MGT.
Tối nay lại đi dự tiệc của đài truyền hình của ông Võ Thành Nhân. Hồi sáng cũng đã liên lạc được với Niệm Nhiên, sáng chủ nhật này sẽ đi ăn phở với nhau ở Phở Xe Lửa.
Phượng Các
#136 Posted : Friday, June 10, 2005 5:21:45 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Khi chị có in sách thì chị in chừng 10 truyện ngắn và phân nửa còn lại là chị in MGT! Truyện ngắn là hư cấu cho nên phải thật là xuất sắc thì mới impress người khác. Còn tùy bút, bút ký thì độc giả Việt hải ngọai quan tâm hơn, vì họ cũng tò mò muốn biết chuyện gì xảy ra ở các nơi khác trên thế giới. Truyện dẫn người ta vào thế giới của mộng mơ, mà mình đã qua tới Mỹ rồi thì còn mơ mộng gì nữa! Cho nên chỉ còn muốn đọc những gì thực tế, nhẹ nhàng, viết dí dỏm thì càng ăn khách. Bản thân PC thú thật chưa đọc chị quá 10 truyện (trong hơn 100 truyện mà chị claim!), nhưng MGT thì đọc từ đầu cho tới nay đó.

Chị nhớ kể lại các cuộc nói chuyện với các vị nổi tiếng trong làng văn nghệ mà chị vừa kê tên ở trên cho mọi người nghe với nhé. Chờ lắm đó!

À, hiện giờ thì chị vẫn ở nhà chị Nhị hả? Chủ nhà vẫn tiếp tục cung phụng bàn đèn dọc tẩu cho dân hít tô phe sao? Big Smile Thuốc có hảo hạng không chị? (xài LSD hay là dial vậy?).

linhvang
#137 Posted : Friday, June 10, 2005 6:41:03 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị PC,
Vẫn ở nhà chị Nhị, sướng quá nên sẽ không đi đâu nữa. Chị LMH xin hai ngày mà không được đó! Nhà mới ba tầng, nguyên tầng dưới dành cho khách-nhà trị giá 1 t đó chị PC. Nhà có hai computers, dùng cable hay chi đó không biết, nhưng không ảnh hưởng tới cái phôn. LV xài cái trên nhà, Ng xài cái dưới nhà. Chị Nhị lại bảo khách ghiền net kiểu này mình lại khoẻ, chỉ cần có hai cái computers...là khách happy.
Nói chuyện MGT, so far nghe được, những người sau đây cho biết mở KNM ra là đọc tùy bút trước: chị Quỳnh Anh, ông xã chị Lê Mộng Hoàng, chị Thục-bạn của chị Nhị, độc giả ở Victoria, chị Hoàn-bạn chị Nhị ở Cali.
Phượng Các
#138 Posted : Friday, June 10, 2005 10:00:31 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị nhớ chụp hình nhà chị Nhị để coi thử căn nhà giá một triệu ở bển ra sao? Chắc là nhà xây gạch chớ hổng phải bằng gỗ tổng hợp (?) như nhà bên Calif (do sợ động đất!). Chị Nhị nói đúng, khách mà ghiền internet mà nhà có sẵn thì thật là khỏe, chớ entertain cho khách là cả một vấn đề, cũng tại vì dở trong lãnh vực này mà PC không dám mời ai tới nhà. Hông lẽ thảy cho họ cái bản đồ xe bus xe bart rồi bảo muốn đi đâu thì đi! Tongue
linhvang
#139 Posted : Friday, June 10, 2005 10:05:11 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Buổi tối, đi dự Dạ Tiệc Gây Quỹ của VATV (Vietnamese American Television)-VATV hoạt động được ba năm. Chị Quỳnh Anh mua một bàn cho Kỷ Nguyên Mới. Tiệc được tổ chức ở nhà hàng Thần Tài (Fortune), thành phố Falls Church. Nhà hàng này nằm gần Home Depot, nơi có vụ bắn chết người hai năm trước-hai cha con nằm trong xe khùng điên bắn giết người khơi khơi, nếu tôi nhớ không lầm, cũng gần 20 người bị bắn, phần lớn là chết. Mà hai người này gốc ở Tacoma, tiểu bang Washington!
Nghe nói vé bán được là 550 vé. Đáng lẽ dạ tiệc cho Nhà Văn Hóa được tổ chức tối nay, nên tôi chọn qua đây vào dịp này, nhưng sau đó tiệc phải hoãn lại qua tháng bảy, vì trùng với tiệc của VATV. Bên vùng tôi không biết VATV, chỉ biết đài Việt Nam Hải Ngoại của bà Ngô Thị Hiền thôi.
Bữa nay, tôi mới gặp lại chị Quỳnh Anh, vì mấy ngày qua, chị bận đi làm. Chị ôm choàng hai em cưng của chị. Chị bảo tối nay chị sẽ...câm, vì vẫn còn lai rai ho. Tôi cười, mà chân cẳng chị đã đỡ chưa? Chị nói, đỡ rồi cưng.
Tôi được dịp xem sinh hoạt người Việt của vùng này. Trong bữa gây quỹ cũng có hai, ba ứng cử viên (người Mỹ) đến dự và lên sân khấu nói vài lời để kiếm lá phiếu của người Việt. Tuần tới có bầu cử cho chức vụ phó thống đốc của tiểu bang này.
Đêm nay, VATV tưởng nhớ và vinh danh ca sĩ Nhật Trường mà cũng là nhạc sĩ Trần Thiện Thanh vừa mới mất tháng rồi, nên hát toàn nhạc của nhạc sĩ này: Tình Ca Của Lính, Chiều Trên Phá Tam Giang, Tuyết Trắng, Gặp Nhau Làm Ngơ, Người Yêu Của Lính, Đồn Vắng Chiều Xuân, Khi Người Yêu Tôi Khóc, Người Ở Lại Charlie, Rừng Lá Thấp...
Lần đầu tôi gặp những cây viết mà trước đây đã đọc bài chứ chưa gặp mặt như nhà thơ Bùi Thanh Tiên, nhà văn Cao Thế Dung, nhà thơ Vi Khuê, nhà văn Hồng Thủy, nhà văn Trương Anh Thụy...Riêng anh Nguyễn Đức Nam, tôi không biết nên kêu anh là nhà văn hay là nhạc sĩ hay là ông bầu show? Tại tôi thấy lúc này anh bận rộn làm nhạc, ra CD và tổ chức đại nhạc hội.

Anh NĐN đi ngang, bị kêu lại chụp hình.
Tôi không biết xưng hô với nhà thơ nhà văn Vi Khuê làm sao, nhưng nghe chị xưng chị với tôi nên tôi cũng kêu chị là chị. Chị với tôi vừa "gặp nhau" qua Tuyển Tập Văn của Văn Bút Việt Nam Hải Ngọai/ Trung Tâm Tây Bắc-Hoa Kỳ.

Chụp với chị Vi Khuê
Chị Hồng Thủy đúng là người đẹp Trưng Vương như danh truyền. Chị Bích Huyền của đài VOA, là bạn cùng lớp của chị HT, nói ngày xưa Hồng Thủy với Hồng Hảo là hai trong một số những hoa khôi của TV. Ở tuổi chị mà chị vẫn còn xinh ghê! Vóc dáng thon gầy như con gái. Làm tôi buồn cho tôi quá, ăn rồi cứ ngồi net chứ không chịu tập thể dục gì cả.
Cũng gặp cậu bé Y Thy (Võ Phú), Y Thy bé nhất của Kỷ Nguyên Mới. Y Thy xưng...con với tôi, vì Y Thy kêu chị Nhị là cô và xưng con. Y Thy lập nhà xuất bản Kết Đoàn, đã in 10 cuốn sách rồi.
Trên sân khấu, MC vừa có vài lời chào đón nhà văn Trần Thị Diệu Tâm đến từ Pháp, cũng có mặt trong dạ tiệc tối nay. Rồi có nhiều mục sau đó. Rồi bất ngờ tôi cũng nghe tên tôi, họ chào mừng nhà văn LV và phu quân đến từ Seattle...Tôi cười hỏi chị Nhị, ai đưa tin vậy? Chị cười cười chỉ chị.
Buồn cười quá, gặp chị Uyển Quân, tôi mới sắp sửa giới thiệu ông chồng của mình thì chị đã nhanh miệng cười nói, Ng phải không? Chỉ biết Ng là Ng, không biết Ng là tên tắt của chữ gì.
linhvang
#140 Posted : Friday, June 10, 2005 10:19:19 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Chị nhớ chụp hình nhà chị Nhị để coi thử căn nhà giá một triệu ở bển ra sao? Chắc là nhà xây gạch chớ hổng phải bằng gỗ tổng hợp (?) như nhà bên Calif (do sợ động đất!). Chị Nhị nói đúng, khách mà ghiền internet mà nhà có sẵn thì thật là khỏe, chớ entertain cho khách là cả một vấn đề, cũng tại vì dở trong lãnh vực này mà PC không dám mời ai tới nhà. Hông lẽ thảy cho họ cái bản đồ xe bus xe bart rồi bảo muốn đi đâu thì đi! Tongue


Sẽ chụp hình căn nhà, nhưng chắc không nên đưa lên đây (vì sự an toàn?). Nhà rộng 3400 sf, chưa kể basement cũng đã complete-bác Trung vừa nhìn tầng basement là đã kêu bỏ được bao nhiêu ghế, chỗ này, chỗ kia, để làm chỗ sinh họat. Chị Ý với chị Nhị cũng dự định trong tương lai sẽ có nhiều cuộc họp mặt ở đây.
Chị Nhị bảo, khách ghiền net kiểu này, thì tiếp dễ quá! LV lại nghĩ nói thì nói vậy, chứ chị sắp xếp chương trình đi chơi, lo ăn uống...cũng mệt bá thở đó.
Users browsing this topic
Guest (49)
97 Pages«<56789>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.