Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<34567>»
Một góc trời Tây Bắc
Nguyệt
#81 Posted : Tuesday, March 22, 2005 12:41:23 AM(UTC)
Nguyệt

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 123
Points: 0

quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi linhvang
Chưa có thuốc chữa! Shocked


Big Smile Chắc phải dùng tới ý chí và nghị lực đó chị. Bây giờ mình nên cùng nhau ngồi xuống phân tách và tìm hiểu coi tại sao ta bị ghiền Net vậy. Đúng ra là ghiền forum mới đáng ngại phải không chớ còn nếu vào Net để đọc tin tức, trau dồi kiến thức thì đâu có sao! PC thì bị nạn là hễ tránh được forum này thì lại vướng vào forum kia.. Như hồi đó dứt được Việt báo là vì có PhoRum, nay bỏ được PhoRum thì lại bị cái PNV này. Tính là chú trọng làm cái collection mà thôi, bớt tán dóc, tào lao. Mong được như vậy!


Chòy, thấy PC vào tui liền chạy theo rình coi nhà ai. Ai dè "nhà" của "Như Đám Lục Bình"Big Smile. Rảo mắt sơ thấy "hết thuốc chữa" rồi tới "ghiền"...ý trời cái gì đây ?Big Smile Tui cũng ghiền "NET" đây... Đổi nick như đóng vai Cải Lương vậy Question. Nếu ghiền "NET" thì xem như như vui với "thú văn chương hưởng tuổi già" có ích lợi cho tâm hồn. Miễn sao đừng dùng Diễn Đàn = Forum = PhốRùm viết lên để mạt sát, hoặc hại ai thôi.
Thấy PC nói "vướng" forum, tui tức cười trong bụng - phải cho tui vướng vô đây sớm sớm đỡ ghiền quá rùi. Nhưng thôi, cũng phải tới ngày giờ mới "vướng" NET được đó.
Chúc vui cả nhà.KissesKisses
Nguyệt
Vũ Thị Thiên Thư
#82 Posted : Tuesday, March 22, 2005 12:45:44 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)

Chị Phượng Các và Linh Vang
Chứng bịnh ghiền nầy nan y , thú thật ban đầu chỉ vaò đọc, tìm tài liệu , vaò Forum hỏi thăm , rồi dây dưa...
Hà ! bây giờ thì như chị Linh Vang than ...Hết thuốc chửa...
Làm được một bộ sưu tập như Chị Phượng Các mong muốn là mãn nguyện
Chuyện tào lao tán dóc để vui chơi sau một ngaỳ làm việc mệt nhọc cũng là liều thuốc an thần...
Hoa Gạo
#83 Posted : Tuesday, March 22, 2005 12:51:13 AM(UTC)
Hoa Gạo

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 681
Points: 0

quote:
Gởi bởi Vũ Thị Thiên Thư
[
Chuyện tào lao tán dóc để vui chơi sau một ngaỳ làm việc mệt nhọc cũng là liều thuốc an thần...[/i][/blue]



HG đồng ý với chị TT á.. tào lao tán dóc.. làm thỏai mái tinh thần BlushBlush
Vũ Thị Thiên Thư
#84 Posted : Tuesday, March 22, 2005 12:54:31 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
quote:
Gởi bởi Hoa Gạo

quote:
Gởi bởi Vũ Thị Thiên Thư
[
Chuyện tào lao tán dóc để vui chơi sau một ngaỳ làm việc mệt nhọc cũng là liều thuốc an thần...




HG đồng ý với chị TT á.. tào lao tán dóc.. làm thỏai mái tinh thần BlushBlush



chị Linh Vang
Có đồng minh rồi , chúng mình tiếp tục thủ thỉ thù thì, taò lao thoải mái nha [/i][/blue]
Phượng Các
#85 Posted : Tuesday, March 22, 2005 1:00:10 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,704
Points: 20,055
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Nếu mình control được mình chỉ để tào lao tán dóc thì còn gì hơn, nhưng mà như chị Linh vang nói trên đó, là sáng thức giấc là vào Net, rồi giờ nghĩ break đi làm cũng tuôn vào Net.
Chị Nguyệt à, nếu ai cũng như chị thì khỏe quá nhưng mà trò chuyện qua lại thì lại sanh chuyện hà , như tại sao có lúc mọi người cứ nôn nao tìm cho ra PC có phải là một nam nhân hay không? Để chi vậy? hi hi? Chị nghĩ sao về cái chuyện tò mò đó. Phải chi PC là một nhà văn hay nhà thơ hay nhạc sĩ ca sĩ gì thì mới phải chưng hình lên, còn đàng này mình chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt mà chưng hình lên làm gì hở trời! Eight Ball
Tonka
#86 Posted : Tuesday, March 22, 2005 1:06:54 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,650
Points: 1,545

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các
mà trò chuyện qua lại thì lại sanh chuyện hà , như tại sao có lúc mọi người cứ nôn nao tìm cho ra PC có phải là một nam nhân hay không?


Lâu lâu sanh chuyện tí nó cũng vui chứ mà cứ bình bình hoài lại chẳng đâm ra nhàm chán sao. Con người ta vốn tính như vậy mà. PC là nam hay nữ, cứ việc đoán và biện luận, đừng bật mí sớm mất hay Wink
Hoa Gạo
#87 Posted : Tuesday, March 22, 2005 1:12:19 AM(UTC)
Hoa Gạo

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 681
Points: 0

quote:
Gởi bởi tonka
PC là nam hay nữ, cứ việc đoán và biện luận, đừng bật mí sớm mất hay Wink



Úp úp mở mở mới hấp dẫn hả chị TK? Wink
Hoa Gạo
#88 Posted : Tuesday, March 22, 2005 1:14:54 AM(UTC)
Hoa Gạo

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 681
Points: 0

quote:
Gởi bởi Phượng Các

Nếu mình control được mình chỉ để tào lao tán dóc thì còn gì hơn, nhưng mà như chị Linh vang nói trên đó, là sáng thức giấc là vào Net, rồi giờ nghĩ break đi làm cũng tuôn vào Net.
Chị Nguyệt à, nếu ai cũng như chị thì khỏe quá nhưng mà trò chuyện qua lại thì lại sanh chuyện hà , như tại sao có lúc mọi người cứ nôn nao tìm cho ra PC có phải là một nam nhân hay không? Để chi vậy? hi hi? Chị nghĩ sao về cái chuyện tò mò đó. Phải chi PC là một nhà văn hay nhà thơ hay nhạc sĩ ca sĩ gì thì mới phải chưng hình lên, còn đàng này mình chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt mà chưng hình lên làm gì hở trời! Eight Ball



Em cũng như chị LV đó chị PC, tuy rằng không phải sáng thức giấc là vào Net.. (tại vì sáng ngủ dậy trể quá, chứ hồi xưa lúc chưa có con thì cũng vậy đó.. vô net trước TongueTongue).. nhưng vào chổ làm log in là check email trong chổ làm xong là vào net.. sau đó mới làm việc hihi
Tonka
#89 Posted : Tuesday, March 22, 2005 2:38:47 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,650
Points: 1,545

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Hoa Gạo
nhưng vào chổ làm log in là check email trong chổ làm xong là vào net.. sau đó mới làm việc hihi


Giống tui y chang Tongue
linhvang
#90 Posted : Tuesday, March 22, 2005 7:07:40 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chào chị Nguyệt,
Vậy chị đã "gặp" LV...Như Đám Lục Bình ở đâu rồi hả? beerchug
Gạo với tonka ơi,
Hai người sướng hơn LV rồi, sở của LV cấm nhân viên vào Internet.
Tonka
#91 Posted : Tuesday, March 22, 2005 1:23:59 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,650
Points: 1,545

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Gạo với tonka ơi,
Hai người sướng hơn LV rồi, sở của LV cấm nhân viên vào Internet.


Ở đâu mà chẳng có lệnh cấm, tại mình không chịu tuân theo đấy chứ Tongue Vậy thì phải bầu chị LV làm nhân viên gương mẫu rồi Wink
linhvang
#92 Posted : Tuesday, March 22, 2005 1:58:35 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Không phải là nhân viên gương mẫu đâu, mà là sợ bị đuổi thật, vì ở bộ LV làm, nó có cái program hay software gì đó, mình lạng quạng mò vô Net là tên mình sẽ vô cái list đen đó ngay (vô site nào, lúc mấy giờ, bao lâu...), sếp sẽ kêu mình vô bắt mình ký giấy không được tái phạm nữa (nếu là lần đầu), rồi sếp ký, rồi sếp của sếp ký...nó lên tới bà Assistant Director lận! Thấy đồng nghiệp bị rồi!LV lại thuộc lọai nhát gan nữa, thấy không đáng nên cẩn thận ghê lắm, nhiều khi e-mails gửi tới có địa chỉ website, cố gắng nhớ đừng bấm bậy. Tongue
linhvang
#93 Posted : Thursday, March 24, 2005 2:54:52 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày 20, tháng ba, năm 2005
Đêm qua, có mưa to gió lớn, trái thông rơi lộp độp trên mái nhà-tôi không nghĩ mưa gió lần này là lớn lắm so với những lần tôi đã biết, thế mà có một lúc điện đã bị cúp, may mắn là chỉ trong thoáng giây thôi, trong khi nhiều vùng khác mất điện tới mấy tiếng đồng hồ. Sáng nay, nhìn ra sân sau, thấy trái thông rụng đầy-quanh nhà tôi có nhiều cây thông. Bên hiên nhà, mấy chậu hoa quỳnh, hoa lan của Ng đổ ngã. Bụi giao có mấy nhánh gãy, Ng xuýt xoa vì tiếc. Tiếc mà rồi vẫn đi ra quán uống café! À, bây giờ mấy ông hút thuốc thắng rồi: được cho hút trong tiệm quán. Nên khi Ng về thì áo khoác, tóc tai sẽ hôi mùi thuốc lá thôi! Tôi không hiểu làm sao mà hồi xưa tôi lại vào những chỗ văn nghệ nhảy đầm được. Khói thuốc cứ um lên như sương khói! Bây giờ nghe nhạc lớn tiếng không thích, chỗ nào đông người cũng không thích. Ừ, mà sao vẫn thích Disneyland và Las Vegas chứ? Cũng là những chỗ đông người vậy.
Nhắc đến hai nơi này làm tôi nhớ đã lâu rồi Ng với tôi không có đi vacation. Đã đến lúc phải kiếm chỗ đi. Sống xứ Mỹ, có làm lụng thì phải có đi chơi. Đi chơi cho thoải mái rồi về làm lụng chuyên cần (cực khổ, căng thẳng) tiếp.
Với cái ngân sách mới đề nghị của thống đốc Gregoire, mỗi gói thuốc lá sẽ bị đánh thêm 20 xu thuế-các ông ghiền hút thuốc nghe tin này chắc là không vui. Bà Gregoire chống hút thuốc lá vì hút thuốc thì dễ sinh ra bệnh ung thư phổi. Mấy năm trước, bà bị ung thư vú, phải giải phẫu.
Đọc báo mới nhớ là bốn năm rồi, công chức tiểu bang không có lên lương, nghĩa là cũng từ năm có vụ Sept. 11. Thống đốc bảo “Getting by is not good enough.” nên sẽ giữ lời hứa mà cho lên lương.

Thứ hai, ngày 21, tháng ba, năm 2005
Chiều về, đang lái xe trên xa lộ, thì trời bắt đầu đổ trận mưa đá. Tôi đang đi lane chậm, nhìn qua kính sau thấy có một chiếc xe cam nhông đang đi sau xe mình, khoảng cách cũng khá xa nên từ từ tôi đi chậm lại, chừng 40 dặm một giờ, trong lúc bụng cũng đánh lô tô. Tôi rất sợ gặp mưa đá khi đang lái xe trên xa lộ, vì nguy hiểm quá, những hạt mưa đá đổ xuống nhiều có thể làm bánh xe trơn trượt, xe có thể đụng nhau, và đụng dây chuyền, trong trường hợp người ta chạy nhanh và đùng cái thắng lại, thắng gấp. Nếu mình đi chậm, để khoảng cách xa xa giữa xe trước và xe sau của mình, nếu cần đi chậm nữa thì từ từ thắng, sẽ không sao. Tôi cứ dòm chừng cái xe cam nhông đằng sau mình, may mà nó cũng đi chậm và giữ khoảng cách xa, tôi thấy an tâm, nhất là mỗi lúc mỗi xa. Sau đó, có một chiếc xe nhỏ chun vô ở giữa, cũng đi chầm chậm theo tôi. Ráng hết một khúc đường chừng nửa dặm, rồi trời ngưng mưa đá, tôi thở phào nhẹ nhõm. Nếu đi đường phố thì tôi đã tấp vào lề mà chờ cho hết mưa đá rồi mới đi tiếp, nhưng khúc xa lộ vừa đi qua, cái lề chật hẹp quá, tôi cũng sợ tấp vào. Mà có lẽ tấp vào thì an toàn hơn.
Mùa xuân rồi! Thế sao trời vẫn còn lạnh, còn mưa đá! Cả ngày có nắng vàng mà! Tôi nghĩ những lần sợ sệt như thế này, đã rút ngắn tuổi thọ của tôi...vài ngày!
Ngày một tháng tư tới, cái xe xin máu lại đến đậu ở sở làm. Cứ sau 56 ngày là mình có thể cho máu lại được rồi. Thôi lần này tôi không cho nữa đâu. Val hỏi tại sao? Tôi nói lý do tại thấy mình bé nhỏ quá, đâu có đô con như mấy you. Val nói you khỏe mà! You cho được mà!
Tôi không nói cho Val biết có lẽ là tại tâm lý, tại thấy mình không được khoẻ như trước. Dạo này buổi tối ở thư viện ra, những đêm trời lành lạnh, tôi đã cẩn thận mặc áo khoác rồi mới ra xe, chứ không như dạo trước, khinh thường không chịu mặc, cứ chạy cái vù vào xe, mở sưởi rồi ngồi run lập cập chờ cho cái xe ấm.
Tối thứ hai, thư viện luôn luôn bận rộn, vì sau ngày chủ nhật là ngày thư viện đóng cửa. Con bé lại theo mẹ vào thư viện. Mấy tháng trời mà tôi chẳng phát âm được tên của con bé, lần nào cũng bị nó chỉnh, mà nó lại chưa đi học để có thể đánh vần tên nó cho tôi dễ nhớ. Nó mới có bốn tuổi. Da đen bóng loáng, hai má phinh phính (tôi hay bẹo nhẹ má nó), khá đô con so với tuổi của nó. Nó lại nhớ tên tôi. Mẹ nó có lẽ đang lấy một lớp nào đó, mỗi lần vô thư viện là ngồi Internet chăm chú tìm kiếm tài liệu, bỏ nó chạy loanh quanh. Mẹ con nó bỗng dưng vắng mặt hai, ba tuần chi đó. Đêm nay họ mới trở vào lại. Thấy tôi, con bé chạy lại ôm chầm lấy tôi nói con nhớ cô. Bao nhiêu người nhìn làm tôi thấy quê quê, nhưng mà trong bụng cũng vui.
linhvang
#94 Posted : Monday, March 28, 2005 3:29:04 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày 28, tháng ba, năm 2005
Mới đây vài ngày, Ng và tôi có đi thăm nhà mới của anh chị P-anh P là anh họ của Ng. Bữa đó, chúng tôi có thấy vợ chồng của cậu con trai thứ hai của anh chị về chơi. Chiều nay, tự nhiên tôi không nhớ tên của cậu con trai đó, dù rằng đâu phải xa lạ gì, và ở đây tôi còn nhớ tên cô vợ của cậu ấy nữa: Băng N. Trong ba cậu con trai của anh chị, tôi nhớ tên cậu con trai đầu-tên Ng, trùng tên với Ng của tôi-, tôi cũng nhớ tên cậu con trai út, tên L.
Cũng như trước đây không lâu, tôi không nhớ ra tên cô vợ của T, T là em họ của Ng. Tối về, tôi phải hỏi Ng. Tôi không nhớ ra M, thì cũng còn có lý, vì tôi không gặp cô ta nhiều, chứ thằng con của anh P thì vô lý quá. Cũng chẳng nhớ mày mạy một tên nào gần gần. Như cái tên đã xóa hẳn trong đầu tôi. Tôi suy nghĩ chẳng lẽ đây là triệu chứng của tuổi già, hay triệu chứng của bệnh mất trí nhớ-bệnh của tổng thống quá cố Reagan-? Tôi chưa viết hồi ký gì cả, nếu trí nhớ mỗi ngày mỗi kém đi, thì làm sao tôi viết về tôi được. Mà nếu trí nhớ yếu đi thì làm sao tôi viết văn được?
15 phút sau khi tôi đi bộ ra xe để đi về thì bất chợt cái tên nhảy ra! Là H! Tôi thấy nhẹ nhõm phần nào. Phần nào thôi, chứ vẫn phân vân...Sad
Tonka
#95 Posted : Friday, April 8, 2005 3:28:15 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,650
Points: 1,545

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Tôi suy nghĩ chẳng lẽ đây là triệu chứng của tuổi già, hay triệu chứng của bệnh mất trí nhớ-bệnh của tổng thống quá cố Reagan-?


Chị LV,
Chị chồng em có một cái bộ nhớ rất tốt, bao nhiêu công việc phải làm, lịch trình hẹn hò với bác sĩ cho mấy người trong nhà - ngày tháng giờ nào thì chị đều ghi vào đầu, mẹ dặn đi làm về ghé chợ mua gì chị nhớ vanh vách. Vài năm nay chị than chẳng nhớ gì cả, đến chợ thì cái đầu trống rỗng, biết là quên cái gì gì đó mà không sao nhớ lại được. Bây giờ thì chị phải ghi vào giấy Smile
Còn em thì mắt mũi kèm nhèm, cầm hũ yogurt lên đọc hàng chữ ingredients được in li ti trên nhãn hiệu, em phải duỗi thẳng tay, nhíu mắt đọc, hàng này lẫn vào với hàng kia. Khi lái xe thì nhìn bảng đường cũng không rõ, nhìn gần không thấy mà nhìn xa thì mờ mờ. Khi em nói chuyện với các chị lớn thì họ bảo "Ừ, đến tuổi này nó vậy đó, mắt lão rồi." TongueShockedSad
linhvang
#96 Posted : Friday, April 8, 2005 3:44:21 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
tonka,
Nếu vậy LV bắt đầu quên chút đỉnh là cũng phải rồi, vì già rồi, hì hì. Hai hôm trước, trong một bữa cơm đãi một cậu em họ từ VN qua Mỹ đi tu nghiệp hai tháng, cậu ấy hỏi LV chị có đọc truyện của những tác giả ở VN không? LV nói có, như Trần Thùy Mai, Quế Hương, và định nói thêm một người mà quên mất, nói với cậu ấy là, cô này còn nhỏ tuổi lắm, trúng giải tuổi trẻ gì đó lúc mới hai mươi tuổi, chỉ học tới lớp chín, đang ở Cà Mau, hay viết về Cà Mau. Cũng phải hai mươi phút sau, khi đã đổi qua đề tài khác, thì mới nhớ cái tên Nguyễn Ngọc Tư, đó tonka. Thôi, cũng còn nhớ được là mừng rồi!
linhvang
#97 Posted : Friday, April 8, 2005 3:59:37 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ năm, ngày bảy, tháng tư, năm 2005
Cái ngân sách do bà thống đốc Gregoire đề nghị có vụ lên lương cho công chức tiểu bang. Cái ngân sách của thượng viện (tiểu bang) cũng thông qua vụ lên lương. Cái ngân sách này sẽ đem so với cái ngân sách của hạ viện rồi hai bên sẽ giảm chỗ này tăng chỗ nọ, bỏ chỗ nọ thêm chỗ kia để đưa ra một ngân sách cho tiểu bang. Mà ngân sách của hạ viện cũng đồng ý cho công chức lên lương, nên cái vụ lên lương coi như là chắc ăn rồi: 3.2%.
Bốn năm qua vật giá leo thăng, bây giờ cái gì cũng mắc hơn, nên coi như 3.2% chẳng thấm vào đâu. Nhưng có ít còn hơn là không.
Xăng nhớt (loại thấp nhất) lên tới $2.27/1 gallon, làm nghĩ đến việc bớt lái xe đi chơi xa, chẳng hạn lên nhà chị Nguyên. Nhưng rồi lại nghĩ mình chẳng đi du lịch nhiều, chỉ có niềm vui cuối tuần đi gặp bạn bè để tán gẫu mà cũng nhịn thì tội nghiệp cho mình quá. Nên dù xăng có lên tới cỡ nào thì chắc tôi cũng không thay đổi lối sống hiện tại của tôi.
Trời cứ lắc rắc mưa. Mưa kiểu này chẳng được bao nhiêu nước, chắc là mùa hè vẫn bị hạn hán thôi. Gió thổi lành lạnh, lúc đi bộ qua thư viện, tôi phải vừa bước vừa chạy. Bầu trời cứ âm u suốt ngày, nhìn cảnh vật tự nhiên thấy buồn. Buổi chiều, tôi đứng bên cửa sổ, bỗng thấy một cặp vịt từ đâu bay xà xuống cái ao nước trước sở. Một cặp vợ chồng nhà vịt nào trở về đây để sinh con đẻ cái?
Tôi cứ nghĩ tới chuyện sếp Tom “xì nẹt” anh chàng Joe, sáng sớm nay, lúc 8:30. Cứ nghe Tom lớn tiếng kêu Joe ra khỏi nơi này (nơi này là cái cubicle của Joe?). Tôi chẳng hiểu nguyên nhân nào đã làm cho Tom nổi nóng đến như vậy. Hai người vào cái phòng gần đó có cửa và đóng cửa lại-nhưng bên ngoài vẫn nghe được tiếng la lối của Tom. Tôi phải rời bỏ cái cubicle của mình, đi lấy những tài liệu, ở xa xa cuối hành lang, để khỏi phải nghe. Để khỏi phải hồi hộp, căng thẳng. Sau này, Tom đã xin lỗi mọi người trong nhóm- là nhân viên dưới quyền của anh ta-, vì đã làm chúng tôi hồi hộp và cũng hứa chuyện nóng nảy như thế sẽ không xảy ra nữa. Ai có thắc mắc gì muốn hỏi thì cứ hỏi thẳng anh ta. Dĩ nhiên là tôi có thắc mắc, nhưng tôi đâu có dám hỏi, bụng tự nhủ, biết làm gì, hãy đứng ra ngoài mọi tranh chấp, để những người trong cuộc tự họ giải quyết với nhau. Nhưng mà, tự nhiên thấy một con người khác của sếp Tom, tôi cũng đâm...khiếp đảm sếp. Nhất là tánh của Joe xưa nay hiền lành, ít nói, ai cũng biết vậy. Tôi biết Joe ít nhất cũng bảy, tám năm, còn Tom thì mới vô làm được gần một năm thôi. Joe đau tim, phải mang một cái máy đặt trong lồng ngực. Tom cao máu, bị bệnh tiểu đường. Nhỡ cơn nóng làm một trong hai người nằm ngay đơ trước con mắt của tôi?
linhvang
#98 Posted : Sunday, April 10, 2005 1:23:25 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày tám, tháng tư, năm 2005
Jason bị đuổi-không qua được ba tháng thử thách. Tôi nghe mà cũng thấy buồn buồn cho anh ta. 28 tuổi, chưa bao giờ có một cái giốp đều đặn cố định. Được cái giốp 16 tiếng ở thư viện, anh ta mừng lắm, đã bảo với tôi như vậy, chỉ vài ngày đầu khi mới vào làm. Nhưng rồi vì đầu óc cứ tơ lơ mơ nơi đâu nên đã không giữ được cái giốp. Đêm thứ ba là đêm làm chung với anh ta, tôi thường phải gồng thêm trách nhiệm, vì anh ta cứ lơ đễnh làm thiếu sót, quên cái này cái nọ, làm tôi phải coi lại việc anh ta làm, cực cho tôi. Nhưng không vì vậy mà tôi mong anh ta bị đuổi nhất là sau cái chuyện bốn bánh xe của anh ta bị rạch nát vì tư thù, anh ta phải đi buýt gần hai tiếng mới đến chỗ làm, rồi có lần nghe anh ta nói với sếp lý do anh ta đi làm trễ là vì quên vặn đồng hồ, mà bữa đó đã là ngày thứ ba rồi, khi thời giờ đã thay đổi từ 2 giờ đêm của sáng chủ nhật trước đó. Tôi đoán biết là đầu óc của anh ta hơi bất bình thường. Nhưng nếu mình có thể mướn được người tàn tật để khuyến khích họ thì sao mình không khuyến khích Jason? Cho anh ta thêm thời gian để biết rành công việc.
Bây giờ bị mất giốp, có khi vì khủng hoảng (tinh thần xuống, tiền lương không còn), anh ta lại càng bị bất bình thường thêm nữa, và có khi khùng luôn? Hay có khi lại làm chuyện đáng tiếc? Biết đâu lại vác súng vô bắn sếp và đồng nghiệp cũ? Báo chí, TV lâu lâu vẫn có những cái tin như thế!
Ôi, có hai ngày thôi mà tôi chứng kiến những chuyện không mấy vui-nếu không muốn nói là chuyện cũng làm mình căng thẳng theo!
Lâu nay người ta cứ đòi hỏi một không khí thanh bình, an toàn nơi công xưởng chỗ làm là phải quá rồi.
Buổi chiều, tôi ghé Trader Joe‘s (mới mở ở thành phố tôi ở chừng ba tháng nay), ngắm những chậu lan được bày bán ở đây. Hoa được chăm sóc kỹ lưỡng, giá cả lại rẻ, khoảng 13 đồng là có được một chậu lan loại thường. Một nhánh hoa lan có thể cho mình ngắm tới ba tháng! Chứ những bình hoa khác đẹp thì cũng đẹp đấy, nhưng sau một tuần là hoa tàn mất rồi. Tôi đang ngắm mấy cánh hoa lớn, màu tím, thích quá. Nhưng sẽ không mua đâu, vì ở nhà cũng đã có nhiều chậu hoa lan rồi.
Trời nắng đẹp. Cái nắng nhè nhẹ dịu dàng của mùa xuân. Cây cối bên đường đang xanh màu lá mới. Hoa rodi đã lai rai nở, thấy loại màu đỏ khỏe nhất, nở sớm nhất. Hoa nhà ai chứ hoa nhà tôi thì chưa nở cây nào, màu nào! Những luống daffodils vàng (thủy tiên đất) ở ven đường Cirque thì lại đang bắt đầu tàn. Cũng trên con đường này, ngước mắt lên một tí, nhìn bầu trời, xa xa, tôi có thể thấy được ngọn núi Rainier một màu tuyết trắng. Tháng này hoa dại đã bắt đầu nở hai bên đường đưa lên đỉnh Paradise. Chợt nhớ đến chuyến đi chơi năm rồi, nhớ bác T và các anh chị của KNM.
Tonka
#99 Posted : Tuesday, April 12, 2005 1:39:06 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,650
Points: 1,545

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Jason bị đuổi-không qua được ba tháng thử thách. Tôi nghe mà cũng thấy buồn buồn cho anh ta. 28 tuổi, chưa bao giờ có một cái giốp đều đặn cố định.
.
.
.
Tôi đoán biết là đầu óc của anh ta hơi bất bình thường


Sad
Triệu chứng sơ khởi của bệnh tâm thần phân liệt????
Phượng Các
#100 Posted : Thursday, April 14, 2005 3:29:57 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,704
Points: 20,055
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Có lần một ông nọ là kỹ sư có ba con, khi bị thất nghiệp thì ổng tự tử vì thấy bế tắc quá. Ai bảo Mỹ là thiên đàng?!
Users browsing this topic
Guest (5)
97 Pages«<34567>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.