Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

13 Pages«<56789>»
MẸ nhắc nhớ những gì, khi CON bước vào ĐỜI
viethoaiphuong
#121 Posted : Thursday, May 27, 2010 11:01:11 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
cây Hồng Vàng trồng từ năm 1959
(cùng năm xây cất ngôi nhà - HTMT là người chủ thứ nhì)


từ dưới sân nhìn lên cửa sổ lầu 1


từ trên cửa sổ lầu 2 nhìn xuống



bên cửa sổ lầu 1


Khi Mẹ của MT còn, cứ mỗi lần vào đầu mùa hè mà nói chuyện qua phone thế nào Mẹ cũng hỏi : "cây Hồng Vàng của con năm nay ra nhiều bông chứ?". Mẹ rất yêu cỏ cây hoa lá và hoa Hồng được Mẹ thích nhất, hoa Hồng Vàng như thế nầy Mẹ nói chưa từng thấy ở Việt Nam.

Mẹ sang thăm MT sau khi MT mua lại ngôi nhà này được hơn một năm. Bố Mẹ ở với MT được đúng 10 tháng - Mẹ cũng muốn ở lại bên này với MT vì thích sự yên tĩnh và MT khi đó cu Ti mới 2 tuổi, nhà MT lại có hãng về computer nên MT rất nhiều việc. Nhưng Bố thì lúc đầu cũng đồng ý ở lại, sau Bố buồn, nhất là khi mùa Đông. Nên Bố cứ lâu lâu lại đòi về Việt Nam bằng được.

Mẹ và Bố rất chăm tập luyện - sáng nào cũng thức từ 5 giờ, sau khi tập thể dục ở sân trước chừng 10 - 15 phút thì đi bộ khoảng 1 giờ đồng hồ. Sau đó về nhà mới ăn sáng. Trong suốt 10 tháng trời Bố Mẹ không hề bỏ buổi tập nào như thế này, ngay cả những ngày trời mưa hay lạnh và băng giá, tuyết...

Mẹ thích đan áo len và làm việc nhà cho MT. Bố thì chuyên LO cho cu Ti, đến độ Ti nhỏ xíu mà có lần kia mọi người đi xem đá banh, trận vô địch nước Pháp và là để khánh thành sân vận động Saint Denis ( cho cúp Thế Giới 1998 ) - Ti chẳng hỏi ai mà chỉ hỏi : "ông ngoại đi đâu?". Hồi đó Bố hay cho Ti đi xe đạp 3 bánh và Bố cột cái cây vào xe để đẩy Ti đi cho không mỏi lưng vì phải cúi xuống cái xe nhỏ xíu. Bố rất thích cho Ti đi chơi bên sân chơi đá banh của học sinh gần cánh đồng, hồi đó họ đang làm đường ống thoát nước hay ống để cáp điện, gaz... nên dọc đường đi kế sân chơi banh này họ để rất nhiều những ông cống TO thật TO và một trong những trò chơi Ti thích là ông ngoại để Ti chui vào ống cống đó rồi ông chạy lại phía kia đón Ti. Hay là Bố cho Ti đi chơi phía trường mẫu giáo mà sau mùa hè đó thì Ti học ở đây. Và mãi sau này Ti luôn chỉ cho MT xem những nơi nào hai ông cháu đi qua hay là chơi ở đó.

Bố rất thích nấu ăn cho MT, nhưng lần sang thăm MT 3 năm trước đó thì MT còn để Bố cơm (Bố biết nấu rất ngon các món ăn cổ truyền của miền Bắc nên bạn bè MT rất thích - hầu như trong 3 tháng Bố Mẹ ở Paris thì weekend và ngày lễ nào nhà MT cũng có bạn tới chơi ăn cơm, mãi khuya mới về). Lần sau này MT nói Bố LO cho Ti mệt rồi thì để MT và Mẹ lo chuyện cơm nước, với lại Bố làm bếp hay cho nước mắm vào đồ ăn thì MT rất sợ mùi nó bay khắp nhà ... Chỉ khi nào cần Bố nấu món gì đặc biệt đãi bạn bè thì mới cho Bố làm sếp.

Khi Bố Mẹ ở bên này, Mẹ ngủ trên lầu 2 - nơi có cửa sổ mà MT ngó xuống làm photo cây Hồng Vàng đó. Mẹ ngủ thì bắt buộc phải mở cửa sổ, dù là mùa Đông (nếu hôm nào trời rất lạnh thì Mẹ mới chịu chỉ mở hé cửa sổ). Bố thích ngủ ở dưới lầu 1, trên cái divan và Bố trải thêm tấm mền bằng lông cừu rất dày. Đôi khi mấy ông cháu trải tấm mền này dưới sàn gỗ ngồi xem phim và chơi xếp đồ con nít hay đánh tam cúc. Đây là món chơi ngày Tết mà Alex nhỏ rất mê, toàn gạ ông và chú Tuấn chơi, mặc dù biết ông hay lừa Alex .. mà Alex gọi chệch thành chơi tam quất, vì chữ "cúc" Alex không biết phát âm cho đúng.

Sau khi Bố Mẹ về Việt Nam rồi, mấy ông bà Tây thi thoảng lại chạy sang hỏi thăm và lần nào ông Raymond cũng gọi Bố Mẹ của MT là "Monsieur et Madame Oiseaux" - vì ông ấy nói ông bà tập thể dục mỗi sáng mà đưa tay lên xuống làm thấy giống như chim đang sắp bay.
...
...

viết trong niềm nhớ và thiếu vắng Mẹ khôn nguôi !
và rất thương Bố đơn côi tuổi già ...!

Paris, 28 Mai 2010
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#122 Posted : Friday, May 28, 2010 7:38:45 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex tập sự làm bếp-sĩ

nhỏ Alex hồi đêm rồi réo ầm lên với mẹ HP thơ thẩn :
- lần đầu tiên con biết làm bánh rất ngon đó mẹ
- thế có ăn được không ?
- có chứ, mọi người đều nói thế
- chắc là chưa ai được ăn món gì do con nấu nên thấy lạ cũng nên ?
- không mà mẹ ơi, ai cũng khen thật chứ và con ăn còn thấy ngon nữa mà , mẹ này...
- thế con tự làm hay họ bán sẵn các thứ rồi con chỉ cần bỏ vào lò nướng?
- cái bột mình mua họ làm sẵn như bên Pháp đó, những thứ khác và trái cây là tự mình mua rồi cho vô bánh.
- gửi hình mẹ coi á
- nhưng con nghĩ hình nhìn cũng đẹp là nhớ cái máy photo of bạn con tốt đó mẹ ơi. Ah, mà sao khi con làm cái khuôn bánh nó không được tròn xoe như mẹ làm? Và khi bánh nướng xong thì mới thấy nó hơi bị méo và vỡ chút xíu khi mình lấy ra cái đĩa. Nhưng bạn con bày cho con cách chữa = để mấy trái dâu TO về phía đó cho nó che bớt ..
- theo mẹ khuôn bánh không được tròn là vì con không biết là cái tờ bột họ bán sẵn nó rất mỏng và mềm, nếu con lấy ra mà không biết đặt nhanh vào khuôn là nó bị méo thôi. Còn khi bánh vừa ở trong lò còn thật nóng mà con lấy ra không khéo thì bánh lại bị vỡ ở viền bánh. Nên với bánh tarte loại này là họ luôn để nguội rồi mới lấy ra và thêm vào phần crem + trái cây tươi ...


premiere tarte aux fruits of Be Alex - 22 Mai 2010 à Chicago


viethoaiphuong
#123 Posted : Monday, May 31, 2010 1:44:25 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Ti tặng mẹ HP thơ thẩn - nhân ngày Lễ Mẹ, 30 Mai 2010

Hồi trưa hôm qua mẹ HP thấy Ti hỏi chuyện như thường lệ :
- hôm nay chúng ta ăn gì hở mẹ?
- ngày thường cũng mẹ nấu ăn cho Ti, và hôm nay là ngày Lễ Mẹ thì cũng lại là mẹ nấu ăn cho Ti luôn á ...
- oh, thế thì mẹ đi Mcdonalds với con nhé?
- thôi đi Ti, chẳng thà mẹ chịu chết đói...



viethoaiphuong
#124 Posted : Thursday, June 10, 2010 12:06:29 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Ecole Polytechnique

Vậy là Bê đã học xong năm thứ Ba đại học bên Chicago và năm tới trở về Paris làm Master 1 ở Ecole Polytechnique - chương trình học hoàn toàn bằng tiếng Anh.

Trong nhà mình và bạn bè của gia đình cũng như bạn bè của con ai cũng lấy làm mừng cho con.

Riêng mẹ HP thơ thẩn thì cho đó chỉ là sự bình thường. Và còn lo ngại hơn, bởi vì con sẽ lại chạy đua với các kỳ thi còn nhiều hơn năm rồi bên Mỹ.

Nếu học mà để ngày nào cũng thức tới 3 - 4 giờ sáng hay là hơn, rồi chỉ ngủ được chừng 4 giờ đồng hồ là cùng. Để có khi thứ 7 hay Chúa Nhật con ngủ tới chiều cho hết cơn thèm ngủ. Và cũng chẳng có thời giờ nấu ăn cho mình... Thế thì mẹ thấy khổ quá đấy. Bởi điều này sẽ làm cho con bị quen tính ôm đồm và lúc nào cũng căng thẳng đầu óc. Đến một lúc nào đó con sẽ hết còn thấy sự thi vị của cuộc sống, mà chỉ còn thấy sự đòi hỏi của cuộc sống không có giới hạn luôn bám riết mình.
Nhưng dẫu sao khi con về nhà thì mẹ sẽ có điều kiện để giảng giải cho con chọn một phương pháp học tốt nhất.

Mẹ có dặn con bây giờ được nghỉ học và trong lúc chờ để làm thực tập hè bên đó thì con nhớ gọi phone hỏi thăm mấy ông bà Mỹ đã tiếp đón con dịp Lễ Tạ Ơn và Giáng Sinh - Năm Mới vừa rồi. Cũng như viết email cám ơn các cô chú bác bạn cõi ảo của mẹ đã tận tình với con, những lần con tới thăm gia đình.


PS.
Cùng ngày bên Chicago Bê gọi về báo tin Ecole Polytechnique đã nhận Bê làm Master 1 và Master 2 trong 2 năm học tới đây. Và, đêm Bê gọi tiếp rất sung sướng báo tin xanh dờn - Bê vừa đi nhảy dù chiều nay. Đi cùng nhóm bạn ở nhà thờ Tin Lành tới club nhảy dù và Bê đã được nhảy dù từ độ cao 3000 M và Bê rất thích, tuy hơi sợ chút.



Nhưng rồi Bê kể là đã không mua cái DVD họ quay Bê lúc nhảy dù - vì Bê không muốn trả 100 US cho cái DVD. Bên này mình rất phản đối Bê những khi Bê lẩm cẩm như vậy. Đã thế bê còn nói - thì xem DVD các bạn con có cũng vậy thôi. Nói thế thì mẹ HP chỉ biết lắc đầu và rất lấy làm tiếc cho con gái đã không biết suy nghĩ cho đúng hơn - vì có khi đó là lần nhảy dù duy nhất trong đời Bê - thế mà lại không có chút hình ảnh rất sống động của khoảng khắc bay chơi vơi trong không trung khi Bê ở tuổi 20 và lại là ở bên Mỹ - để giữ làm kỷ niệm thì cũng uổng đó.


viethoaiphuong
#125 Posted : Sunday, August 1, 2010 9:45:46 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Ti 15 tuổi

Hôm qua mẹ đi Lễ ở nhà thờ rất sớm,
giữa chừng .. thấy cell phone reng, mẹ biết đó là Pa T, nhưng phải tắt máy đi. Khi chiều đã trễ mẹ vừa về nhà, Pa T gọi và nói hồi chiều nay đang ăn tiệc Sinh Nhật Ti vui vẻ... thì Ti bị cảm (trúng gió) - phải đưa Ti về đánh gió cho Ti - lưng Ti đỏ lừ... bây giờ Ti đang ngủ.
Mẹ LO LẮNG và viết thư liền - dặn Ti khi nào vào Net nhớ viết cho mẹ biết tình hình sức khỏe Ti.
Rồi mẹ cũng không quên "phá" Ti với ít chữ "tuổi 15 sẽ khác tất cả những tuổi trước đây, su su d'amour nhỉ?"

Còn nếu là mấy hôm trước đây, nếu mẹ nói với ai là Ti 15 tuổi, Ti nhất định nói trở lại "non, con mới được 14 tuổi thôi chứ mẹ!"


mẹ & Ti - 3 Juillet 2010, photo by tata NT
1 ngày trước khi Ti đi Chicago thăm chị Bê Alex
hôm đó Ti đã rất sung sướng vì mẹ làm món "xôi vàng" = xôi vò,
và Ti dại quá - đi khoe cho Alex xem trên web camp, thế là Alex khóc hu hu... làm mẹ phải bỏ vô cái hộp nhỏ ít xôi, ít thịt vịt canard laqué - gói lại như cadeau... và 'nó' đã bay sang đó an toàn. Ngay chiều hôm đó, Alex vừa ăn xôi vừa gọi phone cho mẹ và còn nói - con không cần hấp lại cho nóng đâu, ăn thế này cũng ngon lắm rồi, vì con mà đợi bỏ vô micro wave thì chết mất à... Mẹ và tata NT được cười bể bụng, đã thế tata NT còn phụ họa "tata NT rất cảm thông với nỗi niềm nhớ mẹ bếp-sĩ HP của Alex đó thôi!"


hôm mới rồi mẹ gửi cho Alex và Ti
photo by tata NT - 26.6.2010 (trong Metro Paris) và trên con đường Ti đi học 4 năm rồi (17.7.2010)
khi Ti 15 tuổi, mẹ HP thơ thẩn được bao nhiêu tuổi ?? nhiều quá - không muốn tính nữa !! Chỉ biết là khi mẹ có bầu Ti thì đã 38 tuổi và vì thế bị nhà thương bên này họ bắt xét nghiệm đủ mọi thứ về máu.
Alex chỉ thích em gái thôi, nên khi biết mẹ sẽ sinh em trai thì Alex nói - vậy mẹ sẽ phải đẻ tiếp cho tới khi nào có em gái cho Bê thì mới được. Mẹ nói - làm gì có tiền nuôi, nếu như đẻ cả chục đứa? Bê nói : mẹ đâu cần tiền mua thức ăn, mẹ trả carte bleu cũng được mà. Chuyện này làm mẹ và tata Xinh, tonton Quang được cười NO bụng, vì nhớ tới Diễm Anh cũng nói kiểu tương tự á..



Ti thích chạy vào bếp 'phá' mẹ HP = Kung Fu


và Ti còn đánh tennis - mùa roland garros 2010,
nhưng Ti đã buồn hiu khi đội Pháp thua sạch bách chẳng còn ai trên sân bằng đất đỏ nén...

Sau mùa nghỉ hè này, trước mắt Ti sẽ là 3 năm học ở trường Lycée Henri-IV
và vì thế mẹ HP thơ thẩn sẽ được chạy đua với thời gian cùng Bê Alex và Ti rồi đó.

viethoaiphuong
#126 Posted : Sunday, August 15, 2010 2:04:15 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Chúa Nhật 15 Aout 2010
(ngày Đức Mẹ Maria thăng thiên về Trời)

Sáng nay 9h40 mẹ HP qua nhà bác H để cùng đi tới nhà thờ Torcy. Trời khi đó mưa nhưng cây hồng trước cửa nhà bác H bắt mẹ HP thơ thẩn phải làm bấm-sĩ...


nụ hồng trong mưa


10h30 - 12h00

"Le vrai Bonheur - Hạnh Phúc Thật"
đó là chủ đề bài giảng luận - chia sẻ Lờì Chúa trong buổi Lễ Thờ Phượng sáng hôm nay.

Verset-Clé : "C'est la paix que je vous laisse, c'est ma paix que je vous donne. Je ne vous la donne pas à la manière du monde. Ne soyez pas inquiets, ne soyez pas effrayés" (Jean 14 : 27)

Câu Gốc : "Ta để sự bình an cho các ngươi, ta ban sự bình an ta cho các ngươi. Ta cho các ngươi sự bình an chẳng phải như thế gian cho. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi" (Giăng 14 :27)



15h30
Trên đường từ Torcy trở về nhà, trời mưa tầm tã...


một chiếc xe nằm giơ 4 bánh lên trời .. và mẹ HP kịp làm photo.
Tai nạn xe hơi kiểu nầy lần đầu tiên mẹ HP nhìn thấy, chắc chắn do người lái xe đã chạy ẩu trong lúc trời mưa thật to.
Đấy là chiếc xe thứ nhất bị tai nạn và là một trong ba tai nạn xe mình gặp trên đường và chỉ trong khoảng thời gian chừng 15 phút đồng hồ.
Tai nạn xe thứ ba là trên đường gần về tới nhà - thấy hai chiếc xe ủi vô bên đường có cây to và phía ngoài đường đang có xe cấp cứu ở đó...
bác H nói với mẹ HP và hai anh nhà bác :
- khi mình gặp trường hợp có khả năng bị đụng xe trên đường thì không bao giờ ủi vào gốc cây hay tường chắn.. vì sẽ bị sốc lớn và dễ gây chết người liền hay bị thương rất nặng.
mẹ HP hỏi :
- nếu gặp trường hợp phía bên kia đường đang có xe khác chạy tới thì sao?
- trong trường hợp đó thà chịu đụng xe kia - có thể chỉ bị hư xe mà người phần nhiều sẽ không bị thương nặng.
bác H nói vậy.
- vậy thì mình phải hết sức vững tay lái và bình tĩnh để hai xe chỉ có thể bị va chạm không mạnh lắm.
mẹ HP bàn luận thêm chút xíu.. mà trong đầu vẫn nhớ rất rõ lần rồi mình đi nghỉ biển ở Saint Malo thì Pa T đã để đụng xe ra sao?

Sau đó bác H kể hồi trước ở nhà thờ của bác có một ông kia chở bà mẹ già trên xe, nhưng ông này lại uống thuốc gì đó và thuốc làm buồn ngủ. Trên đường đi ông này lái xe ủi vào gốc cây, làm cả hai mẹ con bị thiệt mạng.

Có những bài học ..người ta chưa kịp học một khi nào đó mà đã phải trả giá thật là đau lòng !!!

Bởi thế, điều cần thiết và tốt nhất là biết nhìn ra rất nhiều bài học cho chính mình từ những bài học nơi người khác. Đó là điều mẹ HP thơ thẩn muốn nhắc lại với Bê Alex và Ti.

viethoaiphuong
#127 Posted : Sunday, November 21, 2010 8:07:54 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Nicolas nhận Brevet


Hôm nay là ngày trường collège François Truffaut de Gonesse phát Brevet cho học trò thi Brevet năm ngoái. Với Ti đó là sự kiện quan trọng, nên nhóc phải đem giấy báo nhận brevet tới lớp đang học để xin nghỉ sáng thứ Bẩy. Alex cũng rất thích có dịp trở lại trường cũ. Năm nay trường Ti có 60 học trò thi brevet đạt loại Khá - Giỏi - Rất Giỏi và nhà trường tổ chức phát brevet cho những học trò này. Những học trò đậu bình thường thì họ gửi brevet về nhà theo đường bưu điện. Buổi lễ phát Brevet lần này có ông thị trưởng Jean-Pierre Blazy tới dự. Bà hiệu trưởng mới (từ năm học này) mở đầu với ít lời ngắn gọn nhưng rất hay và bà luôn tươi cười. Sau đó ông thị trưởng phát biểu cũng không quá dài dòng.


bà hiệu trưởng và ông hiệu phó collège François Truffaut de Gonesse

Tiếp đến là ông hiệu phó đọc tên học trò. Bà hiệu trưởng đưa Brevet và tờ giấy ghi điểm thi của học trò qua ông thị trưởng. Ông thị trưởng là người phát Brevet cho học trò. Mỗi học trò lên đó, trước khi trao Brevet ông đều đọc tên học trò, sau đó tới xếp loại và ông phỏng vấn xíu về trường học mới và việc học năm nay ra sao và tương lai học trò muốn gì? Và ông đều chúc học trò tiếp tục học giỏi và được nhiều may mắn. Nếu là con gái thì ông hôn hai bên má theo phong tục người Pháp. Sau đó học trò đi lại phía ông hiệu phó để ký vào sổ gốc của trường. Mỗi khi tên của học trò được xướng lên, hay khi đã nhận Brevet thì cả hội trường vỗ tay và đám học trò reo hò.


ông thị trưởng Gonesse và Nicolas Vo

Ông thị trưởng hỏi Ti về trường Paris, câu đầu tiên Ti trả lời:
- các thầy cô ở đó cũng dạy tốt như các thầy cô ở đây
(khi về nhà mới được Alex cho hay là Alex dặn Ti nói vậy, để khích lệ và cũng là để tỏ lòng biết ơn với các thấy cô ở trường cũ).

Khi ông hỏi điểm học năm nay ra sao,
Ti nói học khó và điểm không được cao như cũ, rồi Ti cười bẽn lẽn.

Ông hỏi việc đi lại ra sao, học trò ở đó ra sao...
Ti là học trò bị hỏi nhiều nhất.

Năm rồi trường này chỉ có hai học trò đậu rất giỏi là một cô bé kia và Ti. Nhưng vì Ti được chọn vào trường Lycee Henri 4 - Paris, nên ông thị trưởng hỏi nhiều và ông cũng nói với các học sinh và phụ huynh có mặt hôm nay - việc được chọn vào những trường có tiếng không phải là điều không thể đối với học trò ngoại ô, mà học trò nào cũng có thể ước muốn, chỉ cần học tốt để có điểm cao.

Khi Ti vừa được gọi tên và đi lên, tất cả đám học trò vỗ tay hò reo quá chừng.
Cuối buổi lễ phát Brevet học trò ai muốn làm photo với ông thị trưởng đều được ông chấp nhận vui vẻ. Riêng Ti mình xin chụp hình với cả ông hiệu phó và bà hiệu trưởng. Bà hiệu trưởng mới về năm nay chưa biết Ti, nhưng ông hiệu phó (từ hồi Ti vào học lớp 6) đã rất biết và quí mến Ti đặc biệt. Khi họ biết Alexandra - chị của Nicolas cũng là học trò cũ của trường này và đang làm Master 1 ở Ecole Polytechnique thì họ còn vui hơn.


ông thị trưởng, bà hiệu trưởng, ông hiệu phó và hai chị em Vo : Nicolas - Alexandra

Sau lễ phát Brevet, nhà trường đãi tiệc ngọt. Đích thân ông hiệu phó bê khay to bánh các loại mời học trò và phụ huynh. Nhưng Ti thì lo tìm gặp bạn cũ, đám con trai vui như tết và buồn cười nhất là đám con gái toàn gọi Ti "mon baby". Có nhỏ kia còn sờ tóc Ti (khi về nhà Ti bị mẹ "phá" - mẹ thấy có đứa nó vuốt tóc Ti và Alex hùa vào chọc thêm - mình cười khoái chí).

Mẹ nói chuyện với ba mẹ của Rosana khá lâu, Rosana học cùng Ti từ hồi mẫu giáo. Mẹ của Rosana người Ấn Độ, nhưng ở Sài Gòn hồi nhỏ, cô còn trẻ - vì lấy chồng lúc mới 17 tuổi. Ba Rosana là Ấn Độ lai Việt Nam ở Cần Thơ, chú rất hiền và luôn cười tươi. Ba và mẹ Rosana rất thích ca sĩ Như Quỳnh. Mẹ Rosana hay làm bánh và nấu món cà ri đem sang cho nhà mình, nhưng chỉ có papa Ti thích đồ ăn Ấn Độ.


Rosana - đậu Brevet loại giỏi.

Alex chỉ cho mẹ bà Maria - maman Lisa - cũng là bạn học cũ của Ti từ mẫu giáo. Hồi trước khi còn đưa đón Alex và Ti ở trường mẫu giáo và tiểu học thì mẹ hay nói chuyện với mẹ của Lisa (Marc là anh Lisa học cùng Alex khi nhỏ). Nhưng có tới 8 năm nay mẹ không gặp bà Maria, từ khi cả hai cũng không còn phải đón đưa con ở trường học. Bà Maria nói không nhận ra Alexandra cũng như Nicolas nếu gặp ngoài đường, vì lớn quá và thay đổi nhiều. Maria nói chỉ giữ những hình ảnh cũ trong đầu (bà Maria thì đã rất hay quên từ trước đây). Mẹ cũng nói không thể nhận ra Lisa - vì quá thay đổi. Lisa cao hơn cả Alex và nhìn đã như thiếu nữ. Mẹ nói chuyện khá lâu với bà Maria. Sau đó mẹ nói Ti và Lisa làm photo chung - vì hồi mẫu giáo lớp cuối - Lisa và Nicolas cũng có 1 hình chụp chung rất dễ thương - khi trường mẫu giáo tố chức văn nghệ cuối năm.


Lisa và Nicolas - cả hai nhỏ đều mắc cỡ

Trước khi mình ra về, Ti chạy lại chào các thầy cô giáo cũ và ông thị trưởng. Lúc này Ti còn bị hỏi nhiều hơn thì phải, vì mình đợi khá lâu.
Ông thị trưởng nói muốn hẹn ngày để phỏng vấn Ti và một nhóc cũng đang học cùng Ti ở Henri 4 (cậu nhóc này học trường khác, nhưng cũng thuộc thành phố Gonesse ) - để đăng báo Gonesse.


Ti chào các thầy cô giáo cũ và ông thị trưởng

Mình ra về, Alex đã làm photo cái sân phía sau nơi hay ra chơi giữa giờ và nói là nhớ quá, vì đây sẽ là lần cuối được vào trường. Còn Ti thì có mấy thằng bạn cũ đứng đợi. Alex nói Ti đi bộ về cùng bạn, còn mẹ và Bê về trước bằng xe.

Mãi hồi lâu Ti mới về nhà, mẹ nhờ Alex làm photo cho mẹ và Ti để nhớ ngày hôm nay.
Ah, khi này mẹ mới kể Ti và Alex là hồi nãy lúc đợi làm photo chung với ông thị trưởng, bà hiệu trưởng nghe nói có chị của Nicolas thì bà hỏi mẹ "cô có phải là chị gái Nicolas không?" Mẹ cười và nói "NON, tôi là mẹ của Nicolas". Bà xin lỗi liền.
Đáng ra mẹ nói "tôi là em gái của Nicolas" mới đúng hở. Ti và Bê được cười to và chọc lại mẹ.


mẹ HP thơ thẩn và Ti, ngày Ti nhận Brevet - 20.11.2010


Paris, 20 Nov 2010
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#128 Posted : Saturday, December 4, 2010 7:58:26 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Alex và Ti yêu quí,

Cuộc đời muôn vẻ
http://www.phunuviet.org...34&TOPIC_ID=3752#104234

Trên đây là một trong những việc làm của Mẹ HP thơ thẩn trên Net :
Đôi khi ai đó hỏi gì mẹ trả lời,
Đôi khi ai đó có tâm sự gì cần giãi bày, mẹ nghe rồi cũng trả lời,
Nhưng việc chính của mẹ là đọc học những điều cần thiết cho bản thân mình. Mà công việc mẹ thích nhất là viết lách và sáng tác nghệ thuật, và quan trọng là việc tranh đấu cho Quê Hương Việt Nam được Tự Do - Dân Chủ thật sự, và trên hết tất cả đó là công việc nhà Chúa với cây Thánh Giá trên vai đời trầm bể.
Mẹ mong muốn các con ngay từ bây giờ đã phải biết ý thức về công việc thứ hai và công việc thứ ba của mẹ để các con có khả năng tiếp nối tốt mai sau. Vì điều này là cần thiết để các con nên người và được làm người thật sự. Riêng về công việc thứ nhất mẹ kể trên, điều này mẹ chỉ mong các con hiểu và chia sẻ như những người bình thường khác - các con có thể yêu thích những sáng tác của mẹ và yêu đến mức nào hay không hề yêu được thì cũng không phải là vấn đề mẹ quan tâm. Vì sự cảm nhận nghệ thuật thuộc về những đồng điệu tâm hồn.
Hãy nhớ thế, vì các con là con của mẹ.
Mẹ HP



http://i962.photobucket....2010_photobyNicolas.jpg
LyceeHenri4_Samedile4Dec2010_photobyNicolas
cám ơn Ti làm photo này tặng cho mẹ thơ thẩn


Khánh Linh
#129 Posted : Sunday, December 5, 2010 7:54:19 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
VHP thơ thẩn xem bé chó lí lắc chơi với gương cho vui nha:Smile

Bé Chó Lí Lắc
RoseheartRose

viethoaiphuong
#130 Posted : Tuesday, December 7, 2010 5:44:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

góc of htmt quãng giữa trưa nay - 7 Dec 2010
(phía sân trước nhà - khi tuyết chỉ mới rơi được chừng mươi phút)
cảnh tượng như thế nầy không phải mùa Đông nào Paris cũng có được
nên với người Paris - những bông Tuyết mỏng manh lạc về từ cõi cùng không luôn được đón nhận với những yêu chìu và nâng gượng hết sức
cũng giống như người tình đón nhận người tình đã ngàn ngày chưa trở lại...

htmt rất thích ngắm nhìn không gian đang sắp sửa trắng xóa một màu từ trên trời xuống dưới mặt đất như thế,
cảm giác nửa trong cõi thật - nửa trong cõi mơ !?-?!





KL đã cho VHP được vui cùng chú cún con
Roseheart

Khánh Linh
#131 Posted : Wednesday, December 8, 2010 8:46:29 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
VHP có đầy đủ trai gái vui nhé! Hai cô cậu trông thiệt là sáng sủa dễ thương, lại ngoan và học giỏi nữa. Approve


  • Paris có tuyết sớm ghê ha! KLinh ở miền nam USA, nhưng thường năm nào cũng có tuyết, không nhiều như các tiểu bang miền Bắc đâu nhưng cũng đủ làm người tuyết đó VHP. Ngồi trong nhà ngắm tuyết rơi, nhất là buổi tối thấy đẹp vô cùng, nhưng nếu phải đi làm lái xe trời tuyết thì Tongue.
    Tháng 3 vừa qua có tuyết bất ngờ, bé chó đòi chạy ra vườn sau chơi tuyết, KLinh mang theo máy chụp hình... không biết thi sĩ đặt tên ra sao, KLinh gọi giản dị là ghế đá mùa Đông:Smile


  • viethoaiphuong
    #132 Posted : Thursday, December 9, 2010 8:51:57 AM(UTC)
    viethoaiphuong

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,342
    Points: 11,181

    Thanks: 761 times
    Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

    KL đó hở,
    Thế KL đã hết đau ngón tay nào mà hôm qua khi cắt vỏ trái bí (?) rồi bị dao nó trợt vô rồi chảy máu í (??) -- vừa đọc tới mấy chữ đó thôi là VHP thấy buốt liền ngón tay trỏ bên phía bàn tay trái luôn á. Khổ ! Khổ !!


    Mùa Đông - Tuyết Trắng & Những giấc mộng cuồng ngông...


    ...

    Paris có tuyết sớm ghê ha! KLinh ở miền nam USA, nhưng thường năm nào cũng có tuyết, không nhiều như các tiểu bang miền Bắc đâu nhưng cũng đủ làm người tuyết đó VHP. Ngồi trong nhà ngắm tuyết rơi, nhất là buổi tối thấy đẹp vô cùng, nhưng nếu phải đi làm lái xe trời tuyết thì Tongue.
    Tháng 3 vừa qua có tuyết bất ngờ, bé chó đòi chạy ra vườn sau chơi tuyết, KLinh mang theo máy chụp hình... không biết thi sĩ đặt tên ra sao,
    KLinh gọi giản dị là ghế đá mùa Đông

    KL


    0000000

    Ừ, năm nay Paris lạnh rất sớm so với mọi năm - đầu tháng 11 đã lạnh buốt và mưa bão quá chừng chừng. Tuyết cũng rơi sớm hơn. Nhóc con nhà VHP thích nghịch tuyết lắm, nên khi nào có tuyết rơi là VHP gọi phone báo cho nhóc biết để sướng ké (!) - vì nhóc hiện đang học ở Paris - trong đó nóng hơn nên ít có tuyết rơi đầu mùa như ở ngoại ô nhà VHP. Chiều thứ Bẩy rồi nhóc về nhà đã khá trễ, nhưng mê tuyết nên chưa kịp chạy lên nhà chào mẹ thơ thẩn mà đã lỉnh ra sân sau nghịch tuyết.
    VHP đứng trên cửa sổ bếp ngó xuống thấy nhóc thiệt là funni !!

    Ti đang say sưa bốc tuyết ném vào cửa cái cabane ..

    và đây là chiến công của nhóc Ti

    VHP thì thích đứng trong nhà ngắm tuyết rơi qua cửa kiếng, và phía vườn sau nhà yên tĩnh và có khoảng không gian rộng hơn là nơi VHP thích hơn cả.

    Và VHP cũng rất thích nhìn tuyết vào buổi tối hay khi đã về khuya - thấy đẹp vô cùng!!

    vì màu trắng của tuyết rất hài hoà với sự yên tĩnh của không gian khi đó.


    Ừm.. VHP đặt tên cho tác phẩm of KL tên gọi như thế nào cho đúng nhất nhỉ??

    Bây giờ KL đi chu du cùng VHP qua vùng trí tưởng nhé :

    bước ra khỏi nhà VHP là cái sân và mình sẽ thấy cô bé lẫm chẫm ôm trái banh đùa chơi trên sân tuyết

    ra khỏi thành phố là khung cảnh thần tiên

    những dân cư hiền hoà

    còn nguyên si nét dịu dàng thuỳ mỵ - giống Tý Ớt bạn of Tý Ngơ nhà T's

    những người bạn dễ thương hơn cả của bạn

    mờ mịt bình minh mùa đông

    tiếng động đầu tiên đánh thức sự sống

    KL ngồi đợi ai đó??

    giữa trưa mặt trời trải nắng trắng .. giống sao KL nhỉ ?


    và thế là cuộc du ngoạn đã hoàn tất .. đây chính là vương quốc Mùa Đông


    Ngai Vàng of Vua - riêng một cõi Bùi Giáng, KL đọc xem nà :





    Trẫm một mình nhớ nhung Hoàng hậu của Trẫm

    Trẫm ở bên trời
    Trẫm nhớ em
    Trên trời trẫm nhớ
    Trẫm thương thêm
    Trẫm buồn như thể
    Trời buồn thảm
    Trẫm khóc vô ngần
    Trẫm nhớ em

    Trẫm nhớ đêm nay
    Trẫm một mình
    Trẫm sầu ủ rũ
    Trẫm nín thinh
    Trẫm không dám gọi
    Trẫm buồn ngủ
    Trẫm sẽ chiêm bao
    Trẫm một mình.

    Bùi Giáng


    PS.
    HTMT rất cám ơn anh LT đã đem bài thơ "Trẫm ... " rất hay của thi-sĩ Bừi Giáng về UNT,
    và thêm một lần nữa HTMT được chia sẻ bài thơ nầy với nhiều bạn bè cõi ảo của mình - có người vì tấm hình "giai nhân tuyệt sắc" mà anh LT lấy làm poster (người đã đưa hình ảnh các mỹ-nhân Trung Hoa thời xưa lên Net và rồi HTMT post tiếp vào các Net khác, ở đây có thêm những người bạn khác cũng chia sẻ trong khia cạnh tốt lành) và có người được HTMT tặng riêng tên tuổi một mỹ-nhân trong loạt bài "33 đại Mỹ Nhân Trung Hoa"...
    Tonka
    #133 Posted : Thursday, December 9, 2010 9:18:00 AM(UTC)
    Tonka

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,649
    Points: 1,542

    Thanks: 95 times
    Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
    quote:
    Gởi bởi viethoaiphuong

    Ngai Vàng of Vua - riêng một cõi Bùi Giáng, KL đọc xem nà :



    ApproveApprove
    Khánh Linh
    #134 Posted : Friday, December 10, 2010 8:30:45 AM(UTC)
    Khánh Linh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,775
    Points: 1,317

    Thanks: 139 times
    Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
    Cám ơn VHP. Ngón tay giữa gần như bình thường rồi, tai nạn vặt không sao cả.

    VHP sưu tầm nhiều hình và viết chú thích đọc thiệt là thú vị. Approve KLinh còn một số hình mùa Đông chụp chung quanh nhà, để hôm nào làm siêng soạn lại. Con trai KLinh có lẽ cỡ tuổi như con VHP, trông điệu bộ giống nhau y chang. Cũng thích chơi tuyết, cứ chạy ra vườn sau ném tuyết rồi còn cố tình té ngã trên tuyết (thấy ngã nhưng mặt cười tươi rói nên biết là giả bộ) để không bị la vì quần áo lấm lem hết trơn.

    Tonka vô đây bị lạnh hết dẻo... hay sao mà vô đây chỉ trả lời có 2 ngón tay thôi dzậy! Not fair! Mặc thêm áo lạnh rồi dzô dẻo cho ngon à nha.

    Để KLinh đoán nè, Hoàng hậu là cô nương Tonka nhà ta, Trẫm là một nửa kia của... nàng Blush
  • . Hmm! Tới đây thì... bí rồi, VHP muốn tập cho KLinh làm thơ phải hông, nên dợt cho đọc thơ trước. Thơ Bùi Giáng khó hiểu thấy mồ.Shy Thôi thi sĩ làm ơn giải nghĩa dùm đi mà.

    Roseheart
  • Tonka
    #135 Posted : Friday, December 10, 2010 12:42:42 PM(UTC)
    Tonka

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,649
    Points: 1,542

    Thanks: 95 times
    Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
    Thấy ngai còn trống nên mới "tọa" xuống chút xíu. Vậy mà lạnh đến líu lưỡi tới bây giờ mới tan giá nè Big Smile
    viethoaiphuong
    #136 Posted : Saturday, December 11, 2010 1:34:34 AM(UTC)
    viethoaiphuong

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,342
    Points: 11,181

    Thanks: 761 times
    Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Khánh Linh


    Ngón tay giữa gần như bình thường rồi, tai nạn vặt không sao cả.

    Thơ Bùi Giáng khó hiểu thấy mồ.Shy




    Chèn ui... hồi trưa qua VHP đứng cắt con Gà đã luộc làm phở .. không hiểu sao đang nghĩ tới chuyện KL và nhỏ Alex nhà VHP hồi bé tí cũng cắt trái táo rồi vào tay .. máu chảy khiếp luôn .. Và rồi tự dưng VHP thấy nhói một phát .. nhìn xuống -- thấy ngón tay trỏ bên bàn tay trái bị lạng vào móng tay và rất sâu .. Khi chiều tối VHP vào Paris thăm hai nhỏ, chìa ngón tay bị "chiến tích" ra .. nhỏ Alex rú lên. Vì nhỏ vẫn còn hãi chuyện dao cắt vào tay .. nên cho tới bây giờ đã 20 tuổi mà nhỏ chưa biết nấu ăn là vậy.


    Bài thơ "Trẫm..." - Bùi Giáng viết có gì khó hiểu đâu hở KL ??
    VHP rất thích bài thơ nầy of Bùi Giáng, đọc hoài vẫn còn được cười sướng thì thôi...



    quote:
    Gởi bởi Tonka

    Thấy ngai còn trống nên mới "tọa" xuống chút xíu. Vậy mà lạnh đến líu lưỡi tới bây giờ mới tan giá nè Big Smile




    một chút xíu of TK.. ví cũng phải lâu hơn một phút á..
    một phút huy hoàng là đây...............Smile
    Khánh Linh
    #137 Posted : Saturday, December 11, 2010 5:13:34 AM(UTC)
    Khánh Linh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,775
    Points: 1,317

    Thanks: 139 times
    Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
    VHP à, KLinh có thắc mắc nè: UNT Question

    Wow! VHP kiêng đừng có rửa nước và đụng chạm vô cái ngón tay đó cho tới khi vết thương kín miệng thì mới mau lành. KLinh làm bếp thích dùng dao sắc cho nên chỉ cần trượt tay một chút là dao đã cứa vào tay chảy máu liền.Tongue

    Thỉnh thoảng dạo net KLinh bắt gặp thơ Bùi Giáng, có mấy bài ổng chơi chữ cứ lái đi lái lại thành ra đọc hổng có hiểu rõ ổng muốn nói cái chi chi? Cho nên cứ thấy thơ Bùi Giáng là ơn ớn sợ... nhức đầu.Big Smile KLinh muốn sưu tầm thơ của Bùi Giáng từ lâu mà tới giờ này vẫn chưa làm được. Có khi cố sưu tầm lại gặp toàn mấy bài không thích, bất chợt đọc chơi ở đâu đó thì lại thấy hay.

    Bài "Trẫm" hay thiệt đặc biệt là cho người có cùng tâm sự với Bùi Giáng. Wink
    Chúc VHP weekend yên vui nhé.floating

    viethoaiphuong
    #138 Posted : Sunday, December 12, 2010 5:36:25 AM(UTC)
    viethoaiphuong

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,342
    Points: 11,181

    Thanks: 761 times
    Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Khánh Linh

    VHP à, KLinh có thắc mắc nè: UNT Question

    VHP kiêng đừng có rửa nước và đụng chạm vô cái ngón tay đó cho tới khi vết thương kín miệng thì mới mau lành. KLinh làm bếp thích dùng dao sắc cho nên chỉ cần trượt tay một chút là dao đã cứa vào tay chảy máu liền.Tongue

    KLinh muốn sưu tầm thơ của Bùi Giáng từ lâu mà tới giờ này vẫn chưa làm được.





    KL đó hở,
    ...mới thứ Sáu đó mà bây giờ đã sắp hết ngày Chúa Nhật bên Ba Rì rồi á... và coi như đã là giữa tháng 12... cuối tuần sau học trò bên này nghỉ lễ Noel & Năm Mới = 2 tuần lễ.

    - UNT = Uyển Nhi Trang - tên topic of chị Hồng Vũ Lan Nhi bên Trưng Vương - VietBao -- và anh Lang Thang 09 là người đưa bài thơ Trẫm of Bùi Giáng vào đó. Còn lại như VHP viết thêm đoạn PS hôm qua?

    - Về ngón tay bị đứt - bữa nay nó mới nhức tệ luôn ... VHP không dám gõ bàn phím với ngón đó nữa. VHP thuộc loại máu loãng - vì thiếu vi chất K trong máu, nên mỗi lần đứt tay là máu chảy non stop thoải mái.. và máu thì đỏ tươi. Sau đó rất lâu mới lành vết thương. Chính vì thế mà VHP ớn mấy vụ mổ xẻ. Hồi còn trẻ, VHP làm việc ở Viện Nguyên Tử Dalat, 1 lần bị bịnh cảm lạnh thôi thì phải rồi vô nhà thương... khi đó họ mới hay máu VHP thiếu vi chất K và thêm chuyện thiếu bạch cầu .. Và VHP cứ sốt đùng đùng từng cơn - họ không biết chẩn đoán bịnh gì nên "phán" ngay là VHP bị máu trắng do phóng xạ .. Nhưng một hôm sau khi có người gọi b/s khẩn cấp "con nhỏ HP nó sắp đi rồi, chân tay đã lạnh ngắt..." - đó là VHP nghe trong đầu chứ không biết gì nữa .... - rồi không hiểu sao tự dưng VHP được sống lại. Sau này mấy người cùng nằm trong nhà thương hồi đó họ còn nhớ và nhắc tới mỗi khi gặp lại bạn bè cũ of VHP.

    - Khi làm bếp - VHP cũng thích dao thật bén, nhờ cái tính không có ẩu .. nên lạng vào tay ít lần thôi, xong lần nào cũng được một vết đứt ra trò ...Vì vậy VHP hay dùng kéo là chính, nếu như không nhất thiết phải dùng dao. Nhưng rồi chính cái kéo TO để làm bếp thì VHP cũng sợ - LO là trẻ con nghịch .. nên dao kéo là cất vô cái tủ riêng. Khổ á ..!!

    - Khi nào thấy có thơ Bùi Giáng bạn bè bỏ lên Net -- là VHP sẽ đem về chia sẻ với KL nhé.

    VHP thăm và chúc KL & con trai có chiều tối Chúa Nhật an lành nhé,
    (mà nhóc nhà KL tên gì?? nhóc nhà VHP tên Nicolas, Việt Long, nhưng ở nhà gọi Ti)


    PS.
    Còn dưới nầy là bạn VHP bên nhà T's Gia Long - VietBao hỏi thăm về nhỏ Alex, và VHP viết cho bạn hồi chiều nay, sau khi vào Paris thăm hai nhỏ.



    chắc con gái của Ngơ Bá Lệ đang carry one ? Cooling

    thân chào và chúc mùa NOEL an lành
    ST




    Merci ST nhiều nhiều về những lời chúc tốt lành .

    Con gái nhà Ngơ hiện đang thi kỳ 1 / Master 1 - Ecole Polytechnique ( chương trình học hoàn toàn = tiếng Anh) . Nhỏ kêu trời là khó quá .. không phải khó tiếng Anh mà là mấy môn Toán - vì dân học trường nầy từ đầu rất rất là giỏi Toán . Còn Alex học tắt ngang nên nhỏ rượt theo chương trình của họ mà bị stress muốn xỉu. Ngơ phải trấn an nhỏ thường xuyên... và cũng nói - không làm gì phải LO quá vậy, con học trong sự thích thú thì tốt hơn là sợ hãi? Giữa những người giỏi con sẽ có cơ hội học hỏi nhiều hơn và con ít hơn các bạn tới 2 - 3 tuổi thì nếu như trượt một năm cũng không có sao ? Nhỏ nghe mẹ thơ thẩn nói vây thì cũng bớt LO.
    Trường nầy là của Bộ Quốc Phòng (từ thời Napoleon 3 ) nên học trò được rèn luyện kiểu nhà binh - trường học giữa cánh đồng mênh mông mà hồi đầu mùa đông họ không để sưởi - phòng học lạnh - học trò kêu rên thì thầm chứ đâu dám thắc mắc gì? bây giờ thi - họ cho vào khu thể thao cũng rộng mênh mông - đang lúc tuyết rơi và băng giá hãi hùng .. nhỏ nói - tay con lạnh quá nên cầm bút không nổi = viết chữ xấu .. chắc thầy đọc không ra chữ gì ? Ngơ cừ khoái chí .
    ừm... chiện trẻ con học .. mẹ còn mệt hơn chính mẹ học?


    Ngơ tặng Mơ và các bạn T's 1 góc chậu Tiểu Quỳnh để ở ngay lối đi lên lầu 1.. chỗ nầy 100 N biết rồi á.. hình Ngơ chụp sáng nay khi đi Paris thăm hai nhỏ.



    Khánh Linh
    #139 Posted : Thursday, December 16, 2010 10:04:16 AM(UTC)
    Khánh Linh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,775
    Points: 1,317

    Thanks: 139 times
    Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
    VHP ơi à,

    Còn 8 ngày nữa là tới Giáng Sinh, bận rộn từ tuần trước nên tự nhiên đầu óc bí rị, không biết viết gì trong mục này. Không phải là thi sĩ/văn sĩ nên chữ nghĩa cứ bỏ đi chơi, thành ra nếu thấy lâu KLinh không viết thì đó là lý do nha VHP. Shy
    Ngón tay đỡ nhiều rồi phải không? Chắc VHP cũng biết là các loại rau xanh chứa nhiều vitamin K, ráng ăn nhiều để trị bệnh máu loãng nhé. KLinh cũng ngán vụ mổ xẻ thấy mồ. Làm bếp dùng kéo thay vì dao thiệt là có lý đó VHP.Approve Con KLinh lớn rồi, và không thích chơi với dao kéo thành ra mình không lo.
    Bên này còn đang là mùa Thu, phong cảnh đẹp nhưng khí hậu thay đổi nóng lạnh bất chợt, đôi khi cảm thấy lừ đừ, nhưng có việc vẫn phải đi ra ngoài. Chiều qua KLinh lượm được mấy cái lá đã đổi màu đỏ thẫm đẹp tuyệt.
    Alex giỏi thiệt đó! Bên Mỹ cũng có các trường quân sự, một trong những trường nổi tiếng là West Point. Các cô vào mấy trường này tính tình rất cứng cỏi, vì chương trình huấn luyện gay go, hay bị chọc ghẹo, lại là “hoa lạc giữa rừng gươm” nên được (bị?) các chàng theo đuổi mệt nghỉ. Chúc con gái cưng Alex của VHP có kết quả tốt nha.
    Mong sẽ được đọc những bài thơ đặc biệt của Bùi Giáng từ VHP. Thanks.

    RoseheartRose
    viethoaiphuong
    #140 Posted : Sunday, December 19, 2010 6:19:11 AM(UTC)
    viethoaiphuong

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,342
    Points: 11,181

    Thanks: 761 times
    Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


    Đêm trắng huyền hoặc


    Tuyết làm đêm cuối cùng của mùa Thu
    giống như đêm trắng huyền hoặc...!!??
    (góc of htmt_18 Dec 2010_photo sans flash)


    Đêm hòa với màu trắng của tuyết, như hôm qua có lẽ xứng đáng được gọi là "đêm trắng huyền hoặc" trong ý nghĩ của Hoàng với riêng góc nhỏ đơn sơ nầy. Làm Hoàng cứ một lát lại phải rời cái laptop và đi đến bên cửa sổ để ngó ra phía vườn sau xem khung cảnh tuyết in vào màn đêm còn nét ngoạn mục thêm hay bớt...?? Thật thú vị, làm như không gian càng về khuya càng thêm phần hoang sơ hơn và màu trắng được ngấm đầy đủ hơn sự yên tĩnh và trở nên lãng mạn hơn. Vì thế đêm với tuyết trắng càng như muốn hút mắt kẻ lãng tử. Và càng nhìn vào đêm trắng huyền hoặc .. hồn càng nhẹ và dịu êm...

    Paris, 19 Dec 2010
    ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo





    PS.
    KL có làm ít photo lá chuyển màu cuối mùa thu rồi chứ?
    Nhớ đem vào nhà PNV cho VHP ghé mắt coi nhờ chút hở...
    Chúc KL có chiều Chúa Nhật an vui nhé.
    Đêm qua và sáng nay Paris tuyết rơi rất nhiều,
    VHP cứ loay hoay với nàng-tuyết mùa-đông nên việc gì cũng bị trể nải,
    như giờ nầy đã 22h30 mà cả nhà mới được ăn cháo trắng,
    nhưng cũng có nồi cơm nếp đậu xanh chừng 3 chén ăn cơm cho hai nhỏ.
    Nhớ KL chờ thơ Bùi Giáng, nên VHP đi tìm ...
    (chứ thật ra VHP cũng chỉ mới được đọc một vài bài của Bùi Giáng)
    Bài dưới nầy VHP thích :




    CHIỀU

    Em ngó buổi chiều buồn có phải
    Buồn cũng như buồn những buổi chiều xưa
    Tròng con mắt đã mỏi mòn có phải
    Sắc của trời hương của đất lưa thưa

    Những nhịp bước bên đường còn dội mãi
    Vang về đâu không vọng lại hồi âm
    Của réo rắt riêng một lần mãi mãi
    Gió phương trời ù mộng giữa hoa tâm

    Em hỏi mãi tuy biết lời đáp lại
    Chẳng bao giờ thoả đáng giữa đời câm
    Em ngó mãi những chiều về trở lại
    Mang những gì về trong cõi trăm năm.

    Bùi Giáng
    Users browsing this topic
    Guest (2)
    13 Pages«<56789>»
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.