Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

13 Pages«<34567>»
MẸ nhắc nhớ những gì, khi CON bước vào ĐỜI
viethoaiphuong
#81 Posted : Sunday, January 10, 2010 9:11:52 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

place-concorde-seine-paris-pont-des-invalides

Fais La Rire pps - lời Pháp & Việt

ca sĩ : Paolo Tuan




Lâu nay mv thường hay ca bài...

J'ai deux amours
Mon pays et Paris
Par eux toujours
Mon cœur est ravi là la la....


Bê Alex ơi,
đó là tata Mây Vàng... viết trong nhà MGP, topic bác VDN làm hôm trước "Pháp – nơi đáng sống nhất thế giới ::" - thế thì mấy người cũng "dân Pháp" như mình vô đó biểu dương tinh thần "Ăn cây nào ta rào cây đó" Smile
Sáng nay mẹ được người bạn lặng lẽ là KV gửi cho cái pps trên hay quá ! Mẹ post lại đây cho Bê và Ti nhé.... lúc nãy mẹ cũng có gửi cho tata TH và tata MV và cả tata NT nữa há... vì mẹ chỉ thích sự vui vẻ của bạn bè - những nụ cười hồn nhiên, vô tư...
Con cũng thế, lần kia mẹ có nói với con rằng, con sẽ làm cho tốt bổn phận người công dân nước Pháp như tất cả những người Pháp khác. Nhưng vì con còn mang dòng máu Việt Nam, nên vì thế con vẫn còn phải làm cho tốt bổn phận là đứa con của Mẹ Việt Nam nữa. Nhưng nhờ thế mà niềm sung sướng, hạnh phúc cũng như niềm kiêu hãnh của con được nhân lên gấp đôi rồi đó.

viethoaiphuong
#82 Posted : Tuesday, January 12, 2010 5:04:57 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Nắng Lên - pps


Hôm nay KV, người lặng lẽ... gửi cho mẹ cái pps trên này, mẹ thấy có rất nhiều hình ảnh về Việt Nam đẹp lắm... lời thơ cũng rất hay !
Mẹ muốn tặng lại cho Bê và Ti nhé... giống như hồi Bê còn bé tí teo, Bê hay sưu tầm những hình ảnh mẹ thích rồi Bê bỏ vào một cái classeur riêng cho mẹ há.. Và mẹ cũng tìm những hình ảnh con hay là Ti thích, rồi làm thành những tập riêng đó thôi?? Sau này con biết mẹ mê Khalil Gibran thì đi đâu con cũng để ý sách của ông rồi mua về cho mẹ há. Mẹ rất cám ơn bebe d'amour của mẹ !
Roseheart

viethoaiphuong
#83 Posted : Wednesday, January 13, 2010 1:09:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Tour de tous les records
Marie-Hélène Croisetière, www.lesdebrouillards.com, 11 janvier 2010

On vient d’inaugurer le plus haut gratte-ciel du monde à Dubaï, aux Émirats arabes unis.


Photo : Wikimedia Commons

Avec ses 828 mètres, la tour Burj* Khalifa dépasse de loin l’ancienne détentrice de du record de hauteur (Tapei 101, de 508 m). Elle est si haute (trois fois la tour Eiffel!), en fait, qu’il faut un appareil photo spécial pour la photographier en entier!
* Burj signifie « tour », en arabe.
Inaugurée le 4 janvier, Burj Khalifa a nécessité cinq années de construction. Pour les ingénieurs, le défi était grand, puisque les vents sont très forts dans la région (50 km/h au sol, 150 km/h en haut!) et qu’il y a des risques de secousses sismiques.

Pour solidifier la tour, les ingénieurs ont donc planté des dizaines de piliers d'acier dans le sol, jusqu’à une profondeur de 150 mètres. Ils ont aussi fait des tests de résistance au vent en laboratoire, tests auxquels des ingénieurs canadiens ont participé.

Il résulte de ces travaux une construction en forme de cône, dont la large base (500 mètres de côté) s’affine progressivement jusqu’en haut. C’est la meilleure forme, selon les ingénieurs, pour résister au vent. La tour est aussi formée de plusieurs tourelles, qui renforcent sa structure.

Les premiers occupants arriveront dès février. À terme, la tour devrait accueillir 12 000 résidants et travailleurs.

Record… de records
• Plus haut gratte-ciel (828 mètres)
• Plus grand nombre d'étages (164 étages)
• Ascenseur le plus long (164 étages) et le plus rapide (36 km/h)
• Fontaine la plus haute (274 mètres), située au pied de la tour
• Observatoire le plus haut (au 124e étage)
• Piscine la plus haute (au 76e étage)
• Mosquée la plus haute (au 158e étage)

En chiffres
• 28 261 panneaux de verre
• 57 ascenseurs, 4 piscines, 1 centre commercial, 1 mosquée
• 12 000 résidants ou travailleurs (dans 1 044 appartements luxueux, 5 000 bureaux, 160 chambres d’hôtel)
• 100 kilomètres : portée de la vue, du dernier étage
• 60 secondes : temps requis pour atteindre le 124e étage
• 1,5 milliard de dollars US : coût de la construction
• 22 millions d'heures de travail

Va voir les magnifiques feux d’artifice filmés lors de l’inauguration de la tour :


http://news.bbc.co.uk/2/hi/business/8439618.stm

http://www.youtube.com/w...opup?v=jxy0XUEF89I#t=14
viethoaiphuong
#84 Posted : Wednesday, January 13, 2010 10:42:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Giọt thời gian... tiếng đàn

Paris giờ này là 15h50, nắng và nhiệt độ bên ngoài là 33°C.
Ngoài ra mọi sự vẫn thế, nếu người nhìn thấy muốn nó là vậy, hay không có khả năng thấy gì ngoài những cái đã có đó.
Nhưng với HP, mọi sự của ngày hôm nay đã khác lắm hôm qua.
Có nhiều điều không thể viết hay nói bằng ngôn ngữ bình thường, nhưng cảm nhận thì luôn hiển hiện.
Sung sướng và khổ đau luôn đồng hành, như chính cái này cần đến cái kia để mình nhìn thấy rõ hơn giá trị của bản chất một vấn đề nào đó.
Thật tuyệt vời là HP gặp một nghệ sĩ dương cầm và là ca sĩ luôn, cô tìm HP để "bắt đền" HP đã làm cô phải bật khóc hôm nay, trong giờ làm chứng về Đức Thánh Linh nơi Chúa rót xuống lòng con người trần thế. Cuộc đối thoại rất ngắn và rất đầy đủ, ĐT nói : em và chị thật giống nhau, có những điều minh bất khả diễn đạt thành lời, nhưng em thì nhờ có đàn hát để "giải phóng" ý nghĩ và tình cảm của mình, còn chị HP có Thơ (tôi chưa hỏi ĐT đọc Thơ của tôi chưa và đọc ở đâu, hay mới chỉ nghe ai đó nói về tôi?). ĐT theo yêu cầu của tôi đàn hát hai bài, có một bài là nhạc Jazz. Trời nóng quá, tôi đứng kế bên lấy hai tờ giấy trắng gập đôi lại, quạt cho ĐT bớt nóng, mặc dù trong nhà thờ có máy quạt chạy vù vù và máy điều hòa xả hết cỡ. Tôi đã thuộc hàng nhỏ con mà ĐT còn mảnh mai hơn, nhưng khi nghe tiếng đàn và giọng hát của ĐT, tôi có cảm giác năng lượng từ người cô gái tỏa ra thật phi thường - dồn xuống mười đầu ngón tay và thả xuống các phím đàn như như một phép lạ nhiệm màu. Giọng hát ĐT thật đặc biệt hơi khàn và thật trầm, xong cực khỏe, như đủ làm tôi, người nghe, có thể cảm thấy mình bị hút lên không gian để bay vào tầng không - không trọng lượng từ bản thân mình và không bị níu giữ bởi bất cứ lực hút nào của trái đất = trạng thái chân không hoàn toàn (ngoài tầng khí quyển). Thật dễ chịu rơi vào trạng thái đó mà cũng đáng sợ hãi làm sao!?
Khi ĐT kết thúc, tôi ghé tai nói với ĐT:
- Nếu bây giờ mà đem ĐT lên bàn cân hẳn ĐT phải sụt mất ít nhất 2kg sau chỉ một bài nhạc Jazz!
ĐT cười thật láu lỉnh, nhưng vẫn rất hiền lành và hỏi lại tôi:
- Ý chị bảo năng lượng ĐT đổ vào bài hát quá nhiều?
- Chính xác vậy, phải không?
Tôi nháy mắt trả lời.
Sắp tới ĐT sẽ là người giúp tập hát cho ban đống ca nhà thờ của tôi.
Khi chia tay ĐT, chúng tôi chúc nhau những ngày hè vui vẻ và lý thú, bổ ích cho niềm tin của mỗi người trong con đường tâm linh mình lựa chọn.



Tôi còn ở lại nhà thờ thêm chừng ba mươi phút nữa. Bỗng nhiên tôi nhìn lên cây thánh giá trên cao và nhớ một câu ĐT nói với tôi sau khi bảo tôi là "bắt đền" vì tội làm ĐT khóc hồi nãy... "khi hiểu được hai chữ Tình Yêu, ĐT thấy mình trong một trạng thái tuyệt vời làm sao mà cũng xa lạ làm sao, nhưng cuộc sống luôn làm cho ĐT cảm thấy cô đơn trong tâm hồn". HP khi đó chỉ tròn xoe mắt và lắp bắp trả lời ĐT đại ý : "Chị HP đã qua tất cả những cái đó rồi ĐT ơi và rất hiểu, rất cảm thông". ĐT nói ngay : bởi vậy khi gặp chị lần đầu ĐT đã hỏi chị là ai, chị nhớ không? Và chị đã trả lời gì nhỉ : "chị là một sự bí ẩn, nhưng mà ĐT sẽ biết một ngày nào đó" hihi!
Bẵng đi ba Chúa nhật liền tôi mải mê với bạn Net đến thăm Paris và tôi, nên tôi không đi nhà thờ. ĐT đến mà không thấy tôi, cô bảo : em tự hỏi "chị HP biến đâu rồi"? Hôm nay là một ngày trọng đại của đời tôi, nên tới nhà thờ thì tôi chẳng kịp nhìn ai với ai nữa, ruột gan rối tinh rối mù, trước mắt tôi và trong tâm tưởng của tôi chỉ có duy nhất là Đức Chúa Trời tồn tại. Nên khi ĐT chạy tới vỗ khẽ vào vai tôi, thì tôi còn chưa kịp định hồn để nhận biết đó là ai, khi bất thình lình quay lại, sau vài tíc tắc, tôi reo lên khe khẽ :
- A!!ĐT, phải không?
- Dạ, phải!!

Một ngày Chúa nhật hoàn tất của tôi, với mọi đổi thay chỉ mình tôi và Chúa của tôi biết và hiểu được, có nhìều người chia sẻ, làm chứng và nhất là có ĐT, thầy VTT, "vệ sĩ vô danh" VHA, sư tỉ TK, cùng rất nhiều mục sư và các nhà truyền đạo, từ nhiều nơi trên nước Pháp tới và hai vị mục sư, một ông đến từ Mỹ và một ông, còn rất trẻ, đến từ Bỉ.

Paris- 16h40 - 16/07/2006


ĐT_noel 2008


Giọt thời gian... tiếng đàn

Giọt thời gian trôi đi
Vần thơ gieo lưu lạc
Mây cuối trời màu khác
Nhạc cuối chiều gam thay

Trời có đổi nắng mai
Hay vẫn cùng màu trắng
Bước chân về khuya vắng
Đếm muộn màng chia ly

Dòng nước mắt trên mi
Lăn theo lời năm tháng
Em hỏi Thy lãng mạn
Có vướng nhiều cơn mơ

Tình dẫu những dòng thơ
Không bao giờ ngơi nghỉ
Đôi bàn tay buộc chỉ
Sợi chỉ hồng thương yêu

Nhìn nốt nhạc cô liêu
Buông lên từng phím mảnh
Chuỗi hồn-linh ảo ảnh
Bỗng nhạt nhòa, rung rinh

Lòng tôi hóa thuộc-linh
Như Chúa về ban phát
Cho riêng Em dòng thác
Ngập tràn, trôi băng băng

Hình như gió thở than
Mây ơi chiều sẽ vắng
Con đường kia sẽ lặng
Khi tiếng đàn Em ngưng!?

17h40 - 16/07/2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo



PS

Bê Alex và Ti ơi,
Mẹ HP tặng cho 2 con và chị Đan Thanh bài viết trên nhé.
Và thêm mấy tấm hình dưới đây :
photo mẹ bồng Hữu Thiên của chị ĐT
ở đại nhạc hội Siliconband của bác NMChâu, tháng 5 - 2008 .
Lúc đó Hữu Thiên mới có 8 - 9 tháng (tata ThuHa làm photo).
Tonton BN làm khung hình pub Tongue



Mẹ và bebe Hữu Thiên mình vẫn "dính" nhau lắm á,
như hồi Noel 2008 hai con thấy bebe theo mẹ HP ra sao rồi?
Hình Noel 2008 Bê chụp cho mẹ và bebe Hữu Thiên đẹp há Smile



Bê và Ti ở nhà thờ của mẹ hôm đó là mẹ làm bấm-sĩ Tongue.


Ti đang biểu diễn ...một ước mơ của Ti đấyTongue


viethoaiphuong
#85 Posted : Friday, January 15, 2010 5:34:06 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bê Alex rất thích cánh bướm màu xanh...


Bê ơi à,
Mẹ vừa nhìn thấy đĩa salade của con mua ở cafeteria trong trường con học, cũng ngon mắt lắm đó.
Bên này đã gần 20h mà mẹ và Ti còn chưa muôn ăn bữa chiều. Dạo này Ti vẫn không mấy thích ăn uống gì cả. Nhưng Ti khỏe bình thường á.

Hôm rồi mẹ đã nói chuyện với Ti về việc bỏ học đàn piano. Ti nói hơi vẻ yếu xìu là không thích piano nữa.
Mẹ bảo : nếu thế thì con vẫn nên giữ việc chơi đàn ở nhà mỗi ngày như trước cũng được kia mà? Còn khi trước con thích học piano chứ có ai ép con đâu, học được 7 năm rồi mà lại bỏ thì uổng quá? Giống hôi con 5 tuổi con cũng thích học Judo và mẹ đồng ý liền? Mẹ đi theo con mỗi tuần hai buổi chiều, con học rất ok. Vậy mà đến năm thứ 5 thì con cũng bỏ ngang? Khi đó mẹ nghĩ con thích piano hơn và sợ "món" Judo đi thi đấu liên miên con mệt và có khi còn bị gãy tay chân hay trầy mặt mũi... Sau này con học bơi cũng vậy, biết bơi ok rồi là lại bỏ club. Rồi hồi kia con thích vẽ lắm, con vẽ kín mít mỗi khi thấy giấy trắng ... bây giờ con hết vẽ luôn. Con chuyển sang chơi game điện tử và bập bùng ghitar. Mẹ thì khuyên con làm gì cũng tới cùng, không phải thích thì đòi bằng được, rồi khi không hài lòng chút gì đó thôi là con tìm các lý do để bỏ ngang. Bây giờ con không thích piano nữa vì con nói không thích bà prof mới?

Khi mẹ còn đang muốn nói chuyện với Ti lại để đi học piano tiếp, thì pa T lại báo câu xanh dờn : "đã gọi lên trường nhạc nói cho bà thư ký là Ti ngưng học piano, cho khỏi phải đóng tiền học mắc". Chời ... mẹ chỉ biết lắc đầu thôi đó. Mẹ không thích như thế - pa T luôn là người khởi xướng các chuyện học thêm các "món" khác của các con, rồi chính pa T là người cho phép các con bỏ dở khi các con vừa phàn nàn. Có thể vì chính pa T là người cũng luôn bỏ dở các chương trình của mình á?

Mẹ nghĩ Bê Alex là luôn biết nghe lời mẹ và làm gì cũng tới cùng. Con biết làm việc độc lập và biết tự thân vận động trong cuộc sống tốt lắm. Còn Ti thì mẹ rất ái ngại. Con cũng đồng ý là Ti học gì cũng nhanh, Ti thông minh... nhưng mà Ti dở ở chỗ là Ti làm theo hứng và thiếu sự bền bỉ. Rồi thêm nữa là Ti lại không biết giữ ý kiến tốt của mình, mà đi giữ ý kiến có thể nói là dở không à. Nếu như Bê có vẻ thích đón nhận những khó khăn, thì Ti ngược lại là chỉ muốn sự dễ dàng không?

Đã thế chính Bê và pa T lại luôn đồng ý với Ti điều đáng ra không nên đồng ý. Còn có chuyện cần mềm mỏng với Ti thì pa T và Bê lại quá cứng, làm cho Ti phải mệt đầu nhiều khi, rồi đến lúc Ti phải khóc .. thì quá trễ rồi. Sao mà Bê và pa T không rút ra kinh nghiệm ứng xử với Ti há? Sau đó pa T và Bê còn đổ thừa là vì mẹ cưng Ti quá nên Ti mới vậy. Mẹ đâu có cưng Ti hay Bê mà không phải lối bao giờ đâu, đúng không? Mẹ vẫn nói với Bê và pa T là mình phải biết ý của Ti trước mọi việc xảy ra và đừng có ép buộc Ti quá nhưng điều gì Ti đang có ý chống lại mình, nhưng cũng đừng chìu Ti những điều nào đó Ti muốn, rồi sau đó lại kiếm chuyện Ti chính vì điều này? Như vụ mấy cái game điện tử đó thôi, ai mua cho Ti, rồi sau đó nóng lên chuyện gì là nói Ti mải game không lo học?
Tất nhiên mẹ thì không có thích ầm ĩ trong nhà, nếu pa T và Bê chìu Ti gì rồi mà không nói cho mẹ biết trước, thì sau đó mẹ nói làm chi? Mẹ chỉ dặn Ti chơi gì cũng được, nhưng lo học bài tốt và lo giữ sức khỏe. Thế thì Ti học điểm lúc nào cũng nhất lớp và nhất trường rồi, mình cằn nhằn gì Ti nữa hở?

Mấy hôm nay mẹ thấy buổi chiều Ti có ngồi đàn piano đó. Hi vọng là khi Bê về nhà rồi, thì Ti chịu học đàn do chị Bê dạy cũng tốt thôi. Mẹ còn chưa biết Ti trở lại trường nhạc hay không nữa. Vì thường khi bỏ rồi là rất khó khăn trong tư tưởng đó, Bê nghĩ vậy không?



bầu trời Paris, trưa 15 Janvier 2010


PS.

Con thấy bên Paris trời buồn hiu cả ngày hôm nay như thế đó.
Hồi đầu giờ chiều nay mẹ viết thư cho tata TH :

"Bên phía nhà TH âm u lắm không? chứ bên phía HP thì vẫn còn mịt mờ sương khói.
Hôm trước trời xanh veo veo không 1 gợn mây - HP chụp hình. Hôm nay HP cũng chụp hình - khoảng 11h30.
Mấy hôm nay nghe tin động đất Haitii mà buồn đau quá! Bạn HP bên Mỹ kể - có một sinh viên trẻ người Haitii đang du học tai Mỹ, nghe tin gia đình có 9 người bị thiệt mạng không còn ai, thì cậu thanh niên bị sốc mạnh và cũng chết tại chỗ. Thương tâm quá TH ơi !!!!!!!!!!!!!!
Vì thế, HP thích ai cũng vui vẻ, đừng giận hờn gì người thân thương của mình ... để nếu có sao thì không cần phải ân hận về nhau. TH nghĩ thế không??"


Rồi mới tức thì đây : em cu Dan nhà tata NT cũng làm mẹ HP cảm động. Cô NT kể "Dan trước khi đi học, nó đưa cho mẹ $10 trong bóp của nhóc và nói "mẹ gửi cho mấy người bị động đất". Mẹ HP nói với cô NT : "thương quá ! lòng Dan rộng và trái TIM Dan rất nhiều yêu thương đấy - tốt lắm!"

Mẹ nhớ hồi Sóng Thần thì ở trường học của Bê có gọi học trò quyên góp tiền, đúng không? Vậy mà sao hôm nay Ti đi học về mẹ hỏi : "trường Ti có nói mình quyên tiền giúp bên Haitii động đất chứ và Ti có làm?" Ti lại đi trả lời mẹ : "mình ở bên Pháp kia mẹ."
Hai chuyện mẹ hỏi và chuyện Ti trả lời không ăn nhập gì nhau há? Mẹ sẽ giải thích lại cho Ti vào ngày mai.




sáng 04 Janvier 2010
trời Ba Lê xanh và trong veo như thế này đây...



viethoaiphuong
#86 Posted : Saturday, January 16, 2010 3:34:06 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


tuyệt vời là mùa đông !!!



Bê và Ti ơi,
Hôm qua khi thấy photo nầy trong góc "Mùa Đông Băng Giá" của tata TL bên nhà MGP là mẹ đã nghĩ ngay sẽ xin để tặng lại cho Bê và Ti đấy. Vì mẹ biết hai con đều rất thích tuyết.
Thế rồi chiều nay mẹ đã mất hơn 2 giờ đồng hồ chỉ vì muốn tìm lại một đoản khúc nho nhỏ mẹ viết về cảnh mùa đông tuyết trắng ra sao và vì sao mẹ yêu mùa đông nơi đây vào những ngày có tuyết phủ trắng toát khắp không gian. Mẹ lội bộ con chuột vi tính của mẹ mấy góc liền của nhà PNV, nơi mẹ sống với thế giới ảo lần đầu tiên ... Thế nhưng mẹ cũng chưa tìm ra bài viết kia.
Xong mẹ rất muốn để lại đây có hai con một điều gì đó thuộc về cõi hồn mộng của mẹ, mà mẹ biết không phải lúc nào các con cũng có thể cảm thông cho mẹ. Mặc dù hễ ai đụng tới mẹ HP về chuyện thơ thẩn mà có ý không tốt lành là thế nào các con cũng lên tiếng bảo vệ. Mẹ nhớ có lần kia mẹ viết đâu đó cho Bê Alex : "con sẽ là người hiểu mẹ hơn cả và sẽ tiếp tục con đường mẹ còn chưa đi hết nơi khoảng trời thơ-văn, nhưng hiện tại thì mẹ muốn con sống bình thường như mọi trẻ nhỏ khác, vì mẹ biết cuộc đời người thi văn sĩ không bao giờ lặng bão gió ...". Và dưới đây là một trong những bài thơ đầu tiên của mẹ:





Loài hoa trắng

Có phải có một loài hoa thật trắng
Chỉ nở về đêm trắng ấy thật tĩnh yên
Em bay nhẹ trên cánh đồng hoang trắng
Tỏa mùi hương trong trắng giữa trắng đêm

Đời trò chuyện với em trong đêm trắng
Câu chuyện tình buồn lắm mãi trắng trong
Dòng nước mắt trắng tinh em nhỏ xuống
Cánh đồng hoang... thương tình trắng xót xa!

Có ai biết em là hoa trắng đó
Trắng một trời trong đêm lạnh hơi sương
Em hát khúc Bản Tình Ca “Hoa Trắng”
Anh nghe buồn man mác một trắng mơ?

Bình minh dậy hoa trắng em từ giã
Đêm hoang sơ về cõi trắng riêng em
Ai sẽ biết nơi trắng nào em tới
Để tìm em thương một chút trắng trong!?

Paris 10/02/2005
Việt Hoài Phương


viethoaiphuong
#87 Posted : Saturday, January 16, 2010 10:26:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

bầu trời tuổi thơ của Ti




Khoảng không gian rất riêng Mẹ & Con

Hôm qua bên Ba Rì trời mưa nguyên một ngày, nhưng không lạnh như suót mấy tuần rồi. Hôm nay mình có một ngày Chúa Nhật khô ráo, có nắng tốt lắm. Nhưng nền trời thay đổi rất nhanh trong buổi sáng. Lúc mẹ đi ra ngoài bếp làm cafe và bật máy tính = vào Net, khi ngó ra ngoài cửa sổ thì trời xanh chỉ có chút xíu mây trắng . Mẹ làm photo và đặt tên là "thoáng mây may mắn". Nhưng chỉ chừng mươi phút sau là mây đã giăng thành lối. Vừa khi đó có tiếng máy bay ... mẹ HP thơ thẩn kịp nghĩ về một kỷ niệm thật là dễ thương của tuổi thơ rất riêng Ti. Hồi trước chỉ có người lớn và Bê là thi thoảng mình phàn nàn tiếng máy bay gần như không ngớt ở đây? Nhưng đó lại là điều thú vị của Ti. Mẹ rất thích khi nào thấy có mặt Ti mà nghe tiếng máy bay thì luôn hỏi xem đó là máy bay gì và của hãng hàng không nào? Mẹ đặt tên cho photo khi nãy mẹ "bắt" được chiếc máy bay đang sắp mất hút vào mây trắng kia là "bầu trời tuổi thơ của Ti". Bê có thích những photos hôm nay không? Còn Ti, để lát nữa mẹ sẽ hỏi xem Ti nói gì? Mấy hôm nay Ti hay hỏi mẹ về topic này của các con và muốn mẹ chỉ cho xem bài viết (mẹ phải làm thông dịch viên cho Ti, vì tiếng Việt thì Ti chỉ đọc được từng từ một .. rời như cơm nguội!). Mẹ nhớ mới cách đây vài năm, cũng ở bên khung cửa sổ này, đôi khi Bê hay làm mẹ giựt mình với câu : "oh oh .. mẹ ơi, mình ở đây thôi - dưới đất á ... và mình đói bụng rồi ...". Thế là Bê làm mẹ rớt khỏi đám mây trắng đang bay bay trên trời xanh veo kia ..


thoáng mây may mắn................................................mây giăng thành lối

Khi ấy nếu mẹ làm bếp rồi thì Bê nghĩ mẹ có hẳn đã đang nấu cơm cho Bê và Ti ăn .. để rồi Bê bây giờ ngồi ăn bên mãi Chicago mà rên rỉ : "Bê thèm ăn đồ của mẹ nấu quá ! Bê ăn luôn cái màn hình laptop của Bê cho coi ..." .
Ừa, mà hôm nay mẹ làm món canh thập cẩm .. Tongue





viethoaiphuong
#88 Posted : Sunday, January 17, 2010 8:11:25 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



45 Beautiful Lesons In Life - pps




* merci KV, người lặng lẽ ...

viethoaiphuong
#89 Posted : Tuesday, January 19, 2010 8:03:11 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex và Ti ơi,
Khi mẹ HP khoác áo thi sĩ người chính nhân
:



From: VoVanKhai <-->
Date: 2010/1/19
Subject: [Thaoluan9] FW: Đến Một Lúc
To: thovan@yahoogroups.com, thaoluan9@yahoogroups.com, diendancongluan@yahoogroups.com, diendanchinhtri@yahoogroups.com,



Mấy hôm nay nhiều chuyện nước non tang bồng làm HTMT rất bận tâm trí.
Mới tức thì có ông "Thích.." thích gì đó viết một bài dài toàn là tư tưởng đạo giáo mà nửa mùa ... làm HTMT bắt buộc phải viết ít lời công đạo.
Mình đang lo tranh đấu, họ lo ru ngủ an phận và còn nói :
"Đến một lúc, chúng ta cảm thấy không sợ hãi địa ngục hoặc một thế lực tối cao..."
Thế thì csVN chúng tha hồ tung hoành ngang tàng, bạo ngược mà chẳng sợ bị trừng trị ?

Và lại còn kết thúc thế này chứ :
"Chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản trước những mất mát, đau thương vì lòng nước thanh lương có thể cuốn trôi đi bao hệ lụy và có thể đưa chúng ta bến bờ rạng rỡ của ngày mai."
Ai quên được nỗi đau dân tộc hằn sâu trong hồn-linh, tim-óc và trên thịt da mình bởi tội ác của csVN?
Hệ lụy gì mà cuốn trôi với lòng nước thanh lương gì gì đó?? "Nước thanh lương" nào bằng nước mắt của nhiều hơn hay ít hơn một triệu người sống sót trong cuộc vướt thoát.. khóc thương cho cũng nhiều hơn hay ít hơn một triệu người vùi thây dưới lòng biển Đông vì cần và nên chạy trốn nạn csVN? "Nước thanh lương" nào bằng nước mắt của mấy chục triệu người dân đen đang bị đọa đày vô cùng thống khổ bởi loài ác thú csVN nơi Quê Hương tôi đó?
"Bến bờ rạng rỡ" nào đây? và "ngày mai" nào đây?
Rõ là bọn việt gian tay sai csVN ... giọng điệu "Hà Nội 36 phố phường" và thật là "ru ngủ" còn gì nữa, phải không?

Bởi thế tôi phải viết trả lời :

Thưa rằng tôi đã đọc những "đến một lúc" của người nào đó viết..
Nhưng sao tôi chẳng thấy Quê Hương Việt Nam của tôi ở dòng nào cả? và đồng bào đang rất đau khổ của tôi ...
Ở đâu cho tất cả & tất cả những Tự Do - Dân Chủ? ở đâu Công Lý - Công Bằng?
Những điều tôi muốn có không thể tách rời những điều như thế cũng phải có ở tất cả những người xung quanh tôi gần và xa ?
Gần tôi nhất là đồng bào tôi và xa tôi một chút là nhân loại đang hiện hữu giữa tôi và Đấng Chirst+ của tôi.
MẸ Việt Nam đang cần tất cả chúng ta cũng hòa nhập vào chung dòng tranh đấu cho sự sinh tồn của giống nòi và dân tộc mình.
Không có lẽ tôi ngồi một chỗ chỉ biết lo cho thân mình sao??
Xin có mấy lời tự sự
VHP_ HTMT
19 - 01 - 2010





PS.
Bê hở, những ngày này không có con ở nhà, mẹ thấy rất thiếu vắng đấy. Vì có những chuyện mẹ rất thích trao đổi với con, nhất là những gì thuộc về Lẽ Đạo và việc nước non tang bồng.
Bài thơ dưới này mẹ viết từ hồi tháng 8 năm 2007 - đó là khi ở Việt Nam nổi dậy phong trào Dân Oan ở rất nhiều nơi... Mẹ viết trong nước mắt!!!
Bây giờ là vụ Đồng Chiêm .. mẹ post lại bài này ngay hôm sau đó và cũng là trong nước mắt!!!
Nhưng có lẽ mẹ đau nhất là khi một người bạn là nhạc sĩ mà mẹ rất thân và trọng nể vì cũng luôn động viên mẹ trong công cuộc tranh đầu vì Quê Hương. n/s Anh làm nhạc tranh đấu rất hay. Vậy mà vì những vụ bắt bớ và răn đe gần đây của nhà cầm quyền csVN đã làm cho rất nhiều người run sợ, trong đó có n/s Anh. Chẳng thà n/s Anh đừng nói với mẹ "bài thơ rất hay" để rồi có dòng chữ sau "nhưng lúc này ở VN đang rất xôn xao vụ Đồng Chiêm, rồi blog Bauxite, rồi các nhà đấu tranh dân chủ ... ". Và đó là lúc mẹ thật sự muốn khóc thay cho Chúa Christ+ của mẹ khi nhìn về loài người !
Một lần khác mình sẽ trở lại vấn đề bạn bè của mẹ mà con cũng có khi hỏi mẹ : tại sao mẹ không liên lạc với các bạn cũ của mẹ ..? Khi mẹ giải thích vì sao, thì chính con cũng tìm ra một kết luận rất hay, con nhớ không?




Máu đã đổ dưới chân thánh giá Núi Thờ - Đồng Chiêm
06/01/2010


MẸ Việt Nam, Lệ Đắng

Quê hương là nỗi nhớ
Suốt một đời con mang
Hôm nay ngàn nỗi khổ
Cất chung lời kêu than

Ai gieo nên thù oán
Ai gây ra bạo tàn
Ai phi nhân, phi nghĩa
Cướp đất, nhà, đày dân...??

Tất cả đã thành tên
Đảng vô thần ác báo
Tất cả đã thành tuổi
Mấy mươi năm dư thừa

..................................

Tôi muốn hỏi bạn tôi
Lương tâm đâu bạn hỡi
Kiến thức cao bạn học
Tri thức nào bạn ôm

Sao vẫn thấy im lìm
Trời Đông, Tây, Xuân, Hạ
Thảng như là không gió
Thoảng mây mùa lảng trôi

?!?!?!?!?!?!?!?!?!?

Mẹ khóc khô lệ đắng
Mẹ đợi hoài con yêu
Mẹ lau dòng máu thắm
Chảy vệt dài sử Nam

Ôi vết khắc oai linh
In hằn vào tâm, trí
Làm sao ta chối bỏ
Lỡ cúi đầu, an thân...

Mỗi một ngày con sống
Lời Mẹ còn âm vang
Rung cung đàn "Quốc Hận"
Ngâm trọn vần bi thương

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Việt Hoài Phương
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#90 Posted : Friday, January 22, 2010 12:21:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


CityParkingOfTheFuture...


"Một tương lai tươi sáng cho xe hơi và những người sống trong các thành phố đông đúc...
Ba Rì thì khổ sở lắm mỗi khi đi đâu mà cần phải đậu xe. Nhiều khi chạy vòng vòng hết cả giờ đồng hồ mới tìm được 1 chỗ cho cái xe tội nợ... rồi lại còn phải lội bộ tới chỗ cần đến, có khi cũng cả vài chục phút cuốc bộ là chuyện bình thường... Ấy là chưa kể có khi quay trở lại.. thấy ngay một chú / cô bướm đậu ngay cái gạt nước phía kiếng trước xe... Thế thì lo mua tem phạt tội đậu xe không đúng luật lệ hay quá giờ...Nếu bạn bị bịnh "lú" mà quên trả tiền phạt đúng thời hạn là 30 ngày, thì tiền này tăng lên 10%. Nếu bạn "lú" luôn năm này qua tháng khác, thì một ngày đẹp trời sẽ có trát gọi ra toà với số tiền phạt có thể là một bất ngờ cỡ vài nghìn Euro không có khó...!!
Nhà MGP mình đã có ai bị cảnh nầy chưa ạ? Nhưng HTMT thì thấy một lần tận mắt em Mây Vàng trong nỗi lo sợ đó ra sao rồi... khổ ! khổ !! :domohoi:"


Bê Alex hở,
Đoạn trên là mẹ HP thơ thẩn mới viết bên nhà MGP - trong trang "Nhật Ký Ngày Đông".
Hồi trưa nay Ti đi học về được mẹ cho xem cái video này rồi, Ti thích lắm. Mẹ nói với Ti - thì cũng giống như một thư viện người ta xếp sách vậy (thư viện François Mitterrand ở Paris, Q13). Nhưng đến khi thấy 1 cô bỏ cái thẻ vào để lấy xe ra .. owh !! mình nhìn chiếc xe mà mê li !! Mẹ nói Ti mua chiếc xe này rồi chở mẹ đi chơi nhé? Ti trả lời liền : mẹ muốn Ti tìm trong google cho mẹ cái xe đó nhé (vì Ti biết tên xe này) ... Nhưng Ti nghĩ mẹ đi xe velo thì tốt nhất. Mẹ cũng bó tay với Ti á .. xong mình được cười sướng lắm! Mẹ hỏi Ti :
- Ti nghĩ Ti là đứa trẻ may mắn nhất trên đời không?
- có !
- vì sao ?
- Ti được mẹ nấu ăn ngon mỗi ngày
- không hẳn thế ... mà là vì Ti đang cười rất tươi nhờ "phá" mẹ HP thơ thẩn.

Ah, tuần sau Ti có thi brevet blanc. Vậy mà khi mẹ hỏi Ti đã sẵn sàng chưa ? Ti lại nói ngon ơ là "chưa!"... í a ... đó là cu Ti nhà mình, Bê há ?Tongue



Bê Alex lái xe chở mình đi nhà thờ Torcy
Noel 2008

viethoaiphuong
#91 Posted : Saturday, January 23, 2010 9:46:34 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Cười tí cho vui vẻ
SmileTongueBig Smile

[IMG]http://i281.photobucket.com/albums/kk202/zoto_album/dentist_TUN_F.jpg?t=1264121504 [/IMG]


01-22-2010, 10:42 PM

ah... cu Ti nhà MT vừa ghé mắt coi hí hoạ.. nó đợi MT làm thông ngôn xem là chuyện gì? Sau khi nghe xong, Ti cười cười rồi ra điều rất thương em cu Tủn mà nói ý như sao lại đưa lên Net chuyện mắc cỡ của Tủn vậy?

Ừm... chích 1 mũi thuốc tê vào giữa 2 cái răng sâu... vì sợ đau là cu Tủn thừa hưởng tính dũng cảm của mẹ nó á?
Nhưng đảm bảo chuyện "trả tiền 1 lần"... là không phải ý nghĩ của cu Tủn rồi đó? lẽ nào cũng lại di truyền từ mẹ NT??
Cô MT tặng cho cu Tủn một cây cà lem nà Tongue


ps.
MT đợi nghe kể chuyện một thời xa vắng.. khi cô bé Kẹo đi nha sĩ sẽ thú vị hơn... UM canh chừng tranh ghế cười hạng VIP nhé... vì nghe tên là đã biết "háo ngọt" = sún dzăng thôi thì thôi á




01-23-2010, 07:39 PM
MT ơi ! Hồi nhỏ mà ... nhát .. thì ... nghe dễ thương thiệt đó ..

kể cho nghe ...
Hồi bé lúc đó chắc NT khoảng 6,7 tuổi hở ... bị đưa vào chỗ Nha Sĩ thực tập hay sao mà NT thấy 3,4 nha dĩ đứng đợi NT ... Ối ! NT sợ .. ' ướt quần " .. qùi xuống lạy từng người " tha cho con " !! "
kekkekekkekkekekekeke
mà hình như NT gặp ai đi qua cũng " chấp tay xá " .... rồi nằm lê lết khóc bù lu ...
(đến người dọn dẹp di qua NT cũng lạy luôn ! " kekekekkkekekekeeke
..
Thế mà sau đó khi đi ra gặp ông anh, ông hỏi " đau không? "
NT lắc đâu trả lời " em hổng biết nữa ! " ....
tự nhiên thấy ông anh cười TO ... , rồi bảo NT leo lên xe ông chở về ..!!!

okie, lần sau sẽ kể chuyện NT ... sợ con dán nhé !!! kekkekekkke




* MT là tri âm , tri kỉ, tri tâm, tri tình, tri ... tếu .. kekekkekekekekekekeke NT thích vậy !!!!! Đôi khi nói chuyện như hai người bạn chí thân .... Jan 23, '10 5:40 PM

Bê Alex hở,
Thế con có thích mẹ HP thơ thẩn được như vậy không ? Ti được cười khoái chí lắm mỗi khi mẹ kể chuyện em cu Tủn hay em cu Tí nhà cô NT cho nghe ( Tủn kén Ti 8 tháng, Tí kém Tủn 2 tuổi ... ).
Ah, mà Bê Alex còn nhớ em cu Tủn ở nhà cũng gọi là Alex ( mẹ hay viết "Alex em" còn Bê là "Alex chị" khi mình kể chuyện trẻ con cho nhau nghe) và mình có làm một blog riêng về chuyện trẻ con hai nhà .. Để rồi thi thoảng mẹ post tặng cho Bê và Ti một chuyện nho nhỏ nhé.

Như chuyện đi nha sĩ của cu Tủn rất dài dòng và dễ thương lắm cơ. Ngay từ hôm đi nha sĩ lần đầu mà phát hiện Tủn có 2 răng bị sâu là Tủn đã khóc thôi là khóc. Rồi khi về nhà Tủn nói tại vì mẹ NT mà Tủn bị sâu răng .. khổ chưa? Tủn chuyện ăn vặt .. giống mẹ NT thì đúng rồi, nhưng trong nhà Tủn thì ai cũng thích ăn vặt, mà kẹo, bánh, cà lem, chips, đậu phộng ... thì chính là bố của Tủn hay chìu con cái mà mua về. Mẹ HP nói liền : "ấy là bố của Tủn cũng muốn tự chìu mình nữa thì có ...". Còn cô NT mà đang nói chuyện qua phone hay chat với mẹ .. nếu đang ăn vặt gì đó là bị mẹ HP hỏi liến : "NT đang ăn nữa hở?". Thế thì khi nào cô NT cũng nói : "sao NT làm gì MT cũng biết hay quá vậy?". Mẹ luôn trả lời : "thì nhờ linh cảm ..".
Tủn là tên mẹ HP chọn cho "Alex nhỏ". Dan thì mẹ thích gọi tên "cu Tèo" nhưng không hiểu sao cô NT lại thích gọi Dan là "cu Tí". Có lẽ vì cô NT biết nhà mình có cu Ti, mà Ti thì rất là bám mẹ HP ... Dan cũng bám mẹ dữ lắm ... Nhưng Dan thì biết chăm lo và tình cảm với mẹ và cả nhà (giống chị Bê Alex á). Dan cũng rất phục tùng anh Alex - điểm này giống Ti đối với chị Bê á. Nhưng Bê thì chăm lo cho Ti như bà mẹ nhỏ. Bên kia thì Dan chăm sóc cho ông anh Alex như một ông vua con. Chuyện cu Tủn, cu Tí .. sẽ còn dài dài ..
Cuộc sống mà thiếu vắng tiếng cười thì đâu còn đầy đủ ý nghĩa cuộc sống tốt đẹp, phải không Bê và Ti??
Chiều qua Ti xuống dưới nhà ngồi đàn piano chừng hơn nửa giờ, những lúc như thế mẹ biết Ti nhớ chị Bê lắm đó. Mẹ cũng nhớ hồi kia thi thoảng Bê hứng lên cũng ngồi đàn hàng giờ .. mẹ nghe tiếng đàn là biết các con đang vui hay buồn ... Và mẹ đã không sai khi muốn các con học đàn chỉ với điều ước muốn là mai sau các con có một phương tiện để "giải trí" khi cần thiết, trong ý nghĩa tốt lành và đẹp đẽ.
Sáng nay tonton T.A phone hỏi thăm về Bê và Ti, mẹ cũng nói ý như thế - với mẹ về hai con thì mẹ không lo lắng gì cả, vì những gì cần thiết nhất để các con bước vào đời là mẹ đã giúp các con chuẩn bị từ khi còn rất nhỏ. Điều quan trọng nhất là trong tâm ý của các con luôn chỉ hướng về những tốt lành, đẹp đẽ cuộc sống. Khi đó các con sẽ biết sống hữu ích cho mình và cho xã hội. Như một cây đời, mẹ chỉ cho các con biết phải bám chặt vào rễ cái - khi đó thân cây mới vững chắc. Rễ cái chính là ý nghĩa cuộc sống. Thân cây là cuộc sống. Những nhánh cành là điều các con cần làm nơi cuộc đời mình. Nếu có điều gì không thành công, thì cũng như cành cây bị bão gió cuộc đời làm cho gãy. Nhưng nếu thân cây vững chắc thì gãy một cành hay nhiều cành đi chăng nữa .. gốc cây còn nhờ bám chặt rễ cái .. những cành mới lại mọc ra làm hồi sinh ý nghĩa cuộc sống mình... câu chuyện này mẹ sẽ viết tiếp nhé ...
Một Chúa Nhật bình an và nhiều yêu thương trong Đấng Christ+
viethoaiphuong
#92 Posted : Monday, January 25, 2010 9:34:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Prettiest Mom

Before I was a Mom
I never tripped over toys or forgot words to a lullaby.
I didn't worry whether or not my plants were poisonous.
I never thought about immunizations.
Before I was a Mom -
I had never been puked on.
Pooped on.
Chewed on.
Peed on.
I had complete control of my mind and my thoughts.
I slept all night.
Before I was a Mom
I never held down a screaming child so doctors could do tests.
Or give shots.
I never looked into teary eyes and cried.
I never got gloriously happy over a simple grin.
I never sat up late hours at night watching a baby sleep.
Before I was a Mom
I never held a sleeping baby just because I didn't want to put him down.
I never felt my heart break into a million pieces when I couldn't stop the hurt.
I never knew that something so small could affect my life so much.
I never knew that I could love someone so much.
I never knew I would love being a Mom.
Before I was a Mom -
I didn't know the feeling of having my heart outside my body.
I didn't know how special it could feel to feed a hungry baby.
I didn't know that bond between a mother and her child.
I didn't know that something so small could make me feel so important and happy.
Before I was a Mom -
I had never gotten up in the middle of the night every 10 minutes to make sure all was okay.
I had never known the warmth, the joy, the love, the heartache,
the wonderment or the satisfaction of being a Mom.
I didn't know I was capable of feeling so much, before I was a Mom.
Send this to someone who you think is a special Mom.
I just did!

Dã Quỳ





La plus belle des Maman

Avant que je ne sois une Maman
Je ne marchais jamais sur des jouets ou n'oubliais des paroles d'une comptine
Je ne m'inquiétais jamais de savoir si mes plantes étaient vénéneuses ou non
Je ne réfléchissais jamais à l'immunisation
Avant que je ne sois une Maman
On ne m'avait jamais vomi dessus, fait caca dessus, mordue, fait pipi dessus
J'avais le contrôle complet de mon esprit et de mes pensées
Je dormais toute la nuit
Avant que je ne sois une Maman
Je n'ai jamais porté d'enfant qui pleurait pour que les docteurs puissent faire des tests
ou des piqûres
Je ne me suis jamais mise à pleurer à la vue d'yeux pleurants
Je n'ai jamais été comblée de joie juste face à un sourire
Je ne me suis jamais assise tard, des heures entières la nuit pour simplement regarder un enfant dormir
Avant que je ne sois une Maman
Je ne tenais jamais de bébé endormi dans mes bras parce que j'avais peur de le faire tomber
Je n'ai jamais senti mon coeur se briser en millions de pièces quand je ne pouvais empêcher la douleur de se produire
Je ne savais pas que quelque chose de si minuscule pouvait autant changer ma vie
Je ne savais pas que je pouvais aimer un être vivant autant
Je ne savais pas que j'aimerais être une Maman
Avant que je ne sois une Maman
Je ne connaissais pas la sensation d'avoir un coeur hors de mon corps
Je ne savais pas à quel point cela pouvait être spécial de nourrir un bébé affamé
Je ne savais pas que quelque chose de si minuscule pouvait me rendre si importante et heureuse
Avant que je ne sois une Maman
Je ne m'étais jamais réveillée en plein milieu de la nuit, toutes les 10 minutes, pour vérifier que tout allait bien
Je n'avais jamais connu la chaleur, la joie, l'amour, la douleur, l'émerveillement ou la satisfaction d'être une mère
Je ne savais pas que j'étais capable de ressentir autant de choses, avant que je sois une Maman

Envoyez ça à ceux que vous pensez être une Maman spéciale.

8 Mai 2008
Alexandra Vo PA dịch sang Pháp văn
(tặng chị Dã Quỳ và mẹ HP)


viethoaiphuong
#93 Posted : Tuesday, January 26, 2010 7:37:10 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
[IMG]http://i268.photobucket.com/albums/jj10/mthamburg/HTMTdieutotnhatcopy.jpg?t=1217143011[/IMG]
Miên Thụy làm hình này



Date: 2010/1/26
Subject: Re: TIN ĐỘNG TRỜI ĐÃ ĐẾN LÚC GIẢI MÃ...
To: Phan Chau Minh <-->
Cc: Diễn Đàn liên mạng toàn cầu : PhoNang, ThaoLuan9 ...




ít lời góp ý và chia sẻ,


Thưa quí Vi Hữu trên các diễn đàn liên mạng toàn cầu,


Theo như tôi được biết thì Huong Saigon bị cảm bịnh tuần trước và tuần này rất bận việc ở sở làm, chứ không có bị b/s Hoàng hay bất kỳ ai làm cho "bí tử".

Diễn đàn liên mạng là để mọi người bày tỏ chính kiến và hiểu biết của mình về mọi vấn đề : chính trị, khoa học, nghệ thuật... và tất cả cùng có cơ hội để chia sẻ hay học hỏi cho mình những điều tốt và tránh những điều xấu (tốt hay xấu lại tùy theo quan niệm của mỗi người?).


Khi bất kỳ một cuộc trao đổi nào đó còn đang tiếp tục thì không thể nói nó đã chấm dứt. Bởi vấn đề có thể bị ngưng trao đổi hôm nay vì lý do nào đó, nhưng sẽ trở lại lúc khác. Nhất nữa lại là một khoảng trời bao la về Sự Sống.


Tôi không nghĩ có những bè phái trên diễn đàn liên mạng toàn cầu, mà chỉ có những người cùng quan điểm với nhau ít hay nhiều về một lĩnh vực nào đó.

Như về việc tranh đấu cho Quê Hương hôm nay : có những người khác nhau về đường lối tranh đấu, nhưng lại cùng chung tôn giáo. Ngược lại, có những người giống nhau đường lối tranh đấu nhưng lại không cùng tôn giáo. Nhưng điều quan trọng nhất là quan điểm tranh đấu : chống csVN tới cùng hay là chỉ là nửa vời? Tham dự phần mình trong cuộc tranh đấu là hoàn toàn vô tư hay có những vụ lợi cá nhân hay vụ lợi đảng phái của mình? Dấn thân theo con đường chính nhân cần phải can trường, chấp nhận mọi giá phải trả, hay sẽ run sợ trước thử thách gian nan từ mọi phía : từ kẻ thù, đôi khi ngay từ phía đồng đội mình (bởi có những hiểu lầm hay sự hiểu biết chưa tới nơi...)


Bởi thế, trong mọi cuộc tranh đấu, lúc nào cũng cần sự bình tĩnh, sáng suốt, bền tâm, bền lòng, quyết chí và đoàn kết là vậy. Nếu thấy một người ngã ngựa hay đi sai đường là phải đau lòng cho chính người này và có cả phần mình trong đó (bởi nỗi đau nào của MẸ Việt Nam thì cũng đâu cho riêng phần ai?). Nhưng trách nhiệm và bổn phận của mình vì thế được và phải thêm lên. Muốn vậy mình cần vững vàng nơi Đức Tin.


Ví như tôi, trên vai tôi là cây Thập Tự Giá của Chúa Christ+, tức là gánh nặng không chỉ riêng gì đối với MẸ Việt Nam tôi mà chung cả đồng loại. Nhưng bàn chân của tôi không phải chạm mặt đất sỏi đá nầy mà là tôi bước đi trên bàn chân của Chúa. Vậy tôi đi theo con đường là Chúa : Tôi làm gì cũng có Chúa đỡ nâng. Tôi ở với cõi người trần gian hôm nay, nhưng Sự Sống của tôi là ở nơi có Chúa. Nên một lẽ hiển nhiên, tôi đang tranh đấu cho Quê Hương tôi là Chúa muốn đặt Yêu Thương và Công Bình cho Việt Nam.

Cuộc tranh đấu cho một Việt Nam được Tự Do - Dân Chủ và Thanh Bình thật sự; là của chung tất cả và tất cả những người Việt Nam ở quốc nội và ở hải ngoại. Vậy tôi xin quí Vi Hữu hãy bình tâm, sáng suốt và giữ vững tâm trí mình.


Chúc tất cả và tất cả luôn vui vẻ và an hòa,

Trân trọng,

Paris, 26 - 01 - 2010

Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#94 Posted : Tuesday, January 26, 2010 10:39:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

From:VHP
Date: 2010/1/27
Subject: khi nao Be thich thi dich sang tieng Phap bai nay a :: BornAgainAmerican...
To: Alexandra _ BeBe







Born Again American


Born Again American original lyrics, by Keith Carradine:

Just a workin’ man without a job
It got shipped off to China via Washington, D.C.
And I know I’m nothin’ special, there are plenty more like me
Just the same
I thought I knew the rules of the game

I stood up for this country that I love
I came back from the desert to a wife and kids to feed
I’m not sayin’ Uncle Sam should give me what I need
My offer stands
I’ll pull my weight you give me half a chance

I went up to a congressman and said to him “you know
Our government is letting people down”
He said he’d need a lot of help to buck the status-quo
I said there was a bunch of us around

I’m a Born Again American, conceived in Liberty
My Bible and the Bill of Rights, my creed’s equality
I’m a Born Again American, my country ‘tis of me
And everyone who shares the dream from sea to shining sea

My brother’s welding chassis at the plant
He’s earning what our granddad did in 1948
While CEOs count bonuses behind the castle gates
How can they see
When all they care about’s the do re mi

It’s getting where there’s nowhere left to turn
Not since the crash of twenty-nine have things been so unfair
So many of our citizens are living in despair
The time has come
To reaffirm that hope’s not just for some

The promise of America’s surrendering to greed
The rule is just look out for number one
But brace yourself ‘cause some of us have sown a different seed
A harvest of the spirit has begun

I’m a Born Again American conceived in liberty
My Bible and The Bill Of Rights
My creed’s equality
A Born Again American, my country ‘tis of me
And everyone who shares the dream from sea to shining sea

It’s clear my country’s soul is on the line
She’s hungering for something that she lost along the way
The principle the framers called upon us to obey
That in this land
The people’s will must have the upper hand

I felt the calling once before and took a sacred vow
And faithful to that vow I have remained
I hear the calling once again, my country needs me now
And to her cause I have been re-ordained

I’m a Born Again American conceived in liberty
My Bible and the Bill Of Rights, all people living free
A Born Again American, my country ‘tis of me
And everyone who shares the dream
From sea to shining sea
And everyone who shares the dream
From sea to shining sea
A M E R I C A




From: KV
Date: 2010/1/27
Subject: BornAgainAmerican...



&_&

Bê Alex và Ti ơi,
có bài dưới này chị Én - Hirondelle bên nhà MGP mới post - hay lắm á :



Tại sao tuần lễ lại có 7 ngày? Vì sao số 7 lại được coi là con số "mầu nhiệm"? Bởi vì nó được xuất phát từ quan niệm của người châu Âu và liên quan đến hiểu biết của các nhà khoa học thời ấy về vũ trụ. Theo họ, trái đất là trung tâm của vũ trụ, có 7 hành tinh quay xung quanh nó là Mặt Trời, Mặt Trăng và các vì sao Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ và ngày ấy con người cũng mới biết đến 7 nguyên tố kim loại là vàng, bạc, đồng, sắt, chì, kẽm và thủy ngân. Họ coi 7 nguyên tố đó tương ứng với 7 hành tinh trong hệ mặt Trời, nên đã lấy mỗi ngày tượng trưng cho một hành tinh mà theo thế giới quan của họ mỗi hành tinh là một vị thần và được đặc trưng bởi nguyên tố kim loại với những tính chất nhất định.


- Ngày đầu tiên trong tuần lễ được coi là ngày của vị thần thân thiết nhất, quan trọng nhất là Mặt Trời và ứng với thứ kim loại quý nhất là VÀNG. Đó là ngày Chủ Nhật. Tiếng Anh gọi là Sunday, tiếng Đức là Sonntag có nghĩa là ngày Mặt Trời.

- Ngày thứ Hai được giành cho vị thần canh giấc ngủ đêm đêm của con người, đó là Mặt Trăng và tương ứng với nó là nguyên tố kim loại BẠC, thứ kim loại quý thứ hai sau vàng. Tiếng Anh là Monday, tiếng Đức là Montag có nghĩa là ngày Mặt Trăng.

- Ngày thứ Ba được ứng với sao Hỏa và nguyên tố tương ứng là SẮT. Bởi sao Hỏa được coi là thần của chiến tranh mà vũ khí, áo giáp đều làm bằng sắt. Ngày nay người Pháp gọi là Mardy, còn người Tây Ban Nha gọi là Martes. Tiếng Anh là Tuesday, đây được coi là ngày của những chiến binh, của nam giới.

- Ngày thứ Tư tiếng Anh là Wednesday, tiếng Pháp gọi là Mercredi, tiếng Tây Ban Nha là Mercoles có nghĩa là ngày của sao Thủy. Sao Thủy được coi là vị thần của thương mại. Theo hình dung của người xưa, đây là vị thần thường xuyên phải đi nhiều nên nguyên tố tương ứng là THỦY NGÂN. Thứ kim loại nặng, dễ di động.

- Ngày thứ Năm người Pháp gọi là Jeudi, người Tây Ban Nha gọi là Juebes là ngày dành cho chúa tể của các vị thần linh, ứng với đó là sao Mộc và kim loại đi kèm là KẼM. Bởi kẽm có tính chất không gỉ nên nó đặc trưng cho sức mạnh của khôn cùng sao Mộc - vị thần sấm chớp. Có lẽ vì vậy mà ngày thứ Năm người Đức gọi là Donnerstag, nghĩa là ngày sấm chớp. Còn trong tiếng Anh nó là Thursday.

- Ngày thứ Sáu người Pháp gọi là Vendredi, người Tây Ban Nha gọi là Biernes có nghĩa là ngày của sao Kim. Hành tinh này được coi là tượng trưng cho nữ thần của tình yêu. Ứng với sao Kim là nguyên tố kim loại ĐỒNG, một kim loại mềm dẻo, phản xạ những tia sáng lấp lánh. Các dân tộc ở Bắc Âu gọi nữ thần tình yêu là Fray, vì thế người Đức gọi thứ Sáu là Freitag và người Anh gọi là Friday. Đây được coi là ngày của nữ giới.

- Còn ngày cuối cùng trong tuần được coi là của sao Thổ, vị thần mà theo quan niệm của người xưa là gây ra các nỗi bất hạnh, đau khổ về mặt tinh thần cho con người. Nên ứng với nó là nguyên tố CHÌ, một kim loại độc hại. Trong các ngôn ngữ ở châu Âu hiện nay chỉ còn tiếng Anh giữ nguyên được gốc tên gọi của sao Thổ (Saturn) để chỉ ngày thứ Bảy - Saturday.


Trên đây là khảo cứu nhỏ về nguồn gốc của các ngày trong tuần mà nguyên gốc tên gọi của nó còn giữ được trong ngôn ngữ của một số quốc gia châu Âu giúp chúng ta hiểu thêm về cách đặt tên ngày của người châu Âu cổ.


viethoaiphuong
#95 Posted : Friday, January 29, 2010 1:07:50 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



Bê Alex ơi,
Sáng nay mình nhận được được thiệp chúc Năm Mới của tata Marie France từ Noumea - Nouvelle Caledonie (Tân Đảo).
Mẹ và Bê mình đều thích những tấm thiệp như thế của M.France á.
Thiệp bên tay trái là của Bê, còn bên tay phải là của pa T, mẹ HP thơ thẩn và Ti - M.France nói là không nhận được tin tức gì của Bê từ khi con đi Chicago học, và biết là con bận học hành. M.F mong con quen được với cuộc sống bên Mỹ, bạn bè ... Và tin tưởng là Chúa luôn ở cùng con, vì con có đức tin rất nhiều - đó là điều tuyệt vời. Tuy là M.F không có tin tức từ con, nhưng ngày nào cũng cầu nguyện cho con ... để con kết thúc năm học này với điểm tốt.

Còn đây là M.F viết trong thiệp gửi riêng Bê Alex.




PS.
tặng Marie France và Bê Alex bài hát này :

Voice Of Truth - Casting Crowns
http://www.youtube.com/w...qVmFV6Y&feature=related

=======

TIN NÓNG
01h30, 30 - 01 - 2010



Phạm Thanh Nghiên

10-01-29 - Tòa án Hải Phòng hôm nay tuyên phạt cô Phạm Thanh Nghiên bốn năm tù giam và ba năm quản chế về tội tuyên truyền chống phá nhà nước
http://www.phunuviet.org...asp?TOPIC_ID=5508#98064

Bê Alex yêu quí,
Giờ này mẹ mới thấy trên diễn đàn liên mạng toàn cầu đưa tin tức trên.

Giống như một giọt nước làm tràn cái ly.

Hôm qua post cho các con bài "Chảy Dài Lệ Mẹ Thiên Thu", rồi thấy lại hình nữ luật sư Lê Thị Công Nhân trong photobucket .. làm mẹ thở dài. Và chiều nay mẹ đi tìm bài vở cũ hồi "động đất cõi ảo" bên Net dactrung - vậy mà cũng hơn 2 năm rồi. Mỗi lần "chạm" vào nỗi đau dactrung.net là mẹ đều tìm ra nhiều điều kỳ bí. Mẹ nghĩ là sẽ post lại đây cho các con toàn bộ bài vở mẹ viết trong vòng mấy ngày hôm đó.

Nhưng cũng chưa biết vào khi nào sẽ làm việc mẹ nghĩ kia. Vì trong mạch viết ấy có nhiều những mối liên quan nhằng nhịt vừa ngoài đời, vừa cõi ảo ...

Trong khi mấy hôm nay mẹ cũng hết sức lo lắng cho sức khỏe của cô NT, đến nỗi có đôi khi tâm trí mẹ không muốn thu nhận tín hiệu gì cả, nếu như không phải là điều tốt lành mà mẹ đang mong đợi.

Thế rồi tự nhiên giờ nầy check email bên hộp thư VHP, thấy csVN làm thêm một trò ma mị nữa đối với nhà đấu tranh dân chủ Phạm Thanh Nghiên ( cô PTN chỉ nặng có 37kg ).

...

Mẹ ngồi một giờ đồng hồ ..viết rồi xóa, rồi viết .. xóa .. viết ...
và không ngớt thở dài ...


viethoaiphuong
#96 Posted : Friday, January 29, 2010 8:32:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Động đất cõi ảo

(trong 3 ngày : 8-9-10 tháng 1 / 2008)

mod DacTrung : "Đây là diễn đàn phi chính trị." còn hay không? - 1/8/2008 1:41:52 PM

"Phố Rùm tràn ngập bởi các bài viết chống cộng, các kêu gọi, các hô hào. Vậy mà, nằm trên mọi trang, vẫn nguyên vẹn hàng chữ: "Đây là diễn đàn phi chính trị. Xin các bạn cư xử hòa nhã với nhau."

Vẫn biết, chúng ta đang ở vào một thời điễm khá đặc biệt: Trung cộng lấn chiếm các đảo của Việt Nam. Lòng yêu nước sôi sục trong mỗi người chúng ta. Nhưng... có nên hay không biến nơi này thành nơi bàn chuyện chính trị?

Tui cảm thấy ngộp thở với số bài mà Viethoaiphuong mang về Phố Rùm. Quá nhiều! Rồi những bài viết hô hào của những cư dân lâu năm của Phố Rùm. Nhiều bài xài toàn những từ đội trời vá đất, đọc muốn ngọng luôn.

Phải chăng tui nên dẹp bỏ cái bảng hiệu "Đây là diễn đàn phi chính trị"???

Mong các bạn cho ý kiến." - Cả Ngố




" hồi đó voted 1 lần rồi mà.... sở dĩ chơi phi chính trị là để các bạn ở VN còn chui vô đọc bài... admin mà không cho những cái posts nóng bỏng bay đi là chắc khỏi ai vô luôn ... bị blacklisted hồi năm 2004 rồi, chắc bây giờ cái portal còn lại cũng sẽ bị khóa nốt... "- idlehouse



"N Đ vừa nói chuyện với vài bạn bằng phone - xin đừng vì chuyện nóng mà làm các bạn bị block .

Chị nghĩ - mình vẫn giữ PHI CHÍNH TRỊ - bài nào cần xóa xin xóa và gởi PM đến VHP - các bài này tràn ngập email của chị." -





VHP trả lời :

1/8/2008 3:46:26 PM

trờ ơi 7!! Nếu 7 không gửi cái link này thì "hiền muội" này vẫn cứ vô tư như trẻ nhỏ vậy thôi!!


Chuyện thường thôi chứ có gì mà có vẻ hệ trọng vậy nhỉ? Giờ này mà còn "phi chính trị" nữa thì về VN mà sống cho rồi, để csvn chúng quản lý cái đầu và cái bụng họ luôn?? Kệ chứ, nếu VN họ vào mà chỉ để đọc Thơ tình và đăng Thơ tình không thôi thì còn nhục nhã hơn cho cái gọi là nghệ-thuật? Lịch sử sẽ đâu chỉ kết tội csvn đâu mà cả những kẻ ăn theo hay hèn hạ để chúng doạ nạt??



Chúng ta đều hiểu thế nào là Dân Chủ và Tự Do ngôn luận, tranh đấu cho chánh nghĩa, đúng không? Tại sao lại sợ hai từ "chính trị" là vậy? Ai cũng nói các Web bị csvn mua. Tôi rất quý mến và trọng các bạn bè Net và có cả các người trong BBT nhiều Net, và tôi muốn bảo vệ danh dự cho tất cả, không muốn người nào nói họ bị mua bởi bọn csvn thối nát đó cả.



Hôm nay chính cha mẹ tôi và anh chị em tôi cùng bạn bè tôi bên VN đang trước họng súng của csvn đó, mà tôi đâu chịu đầu hàng? Lương tâm tôi và trách nhiệm của tôi không cho phép tôi lui bước hay quỵ hàng csvn. Và tôi còn giải thích để gia đình tôi cũng vui lòng chấp nhận tôi tranh đấu và mọi người cầu chúc cho tôi cùng tất cả những người tranh đấu hôm nay đó thôi. Tại sao các bạn không thể, trong khi các bạn ở ngày trong thế giới tự do này và được bảo bệ kỹ càng đó chứ? Bọn thi-sĩ em út bên VN + bạn thơ-nhạc bên VN còn ủng hộ tôi và theo dõi bước chân Thơ của tôi và mọi người đó - họ mừng lắm, tuy không biết phải làm sao - vì csvn chúng kiềm kẹp dữ quá !! Vậy nên tôi lại còn làm thay cả phần của những người đó nữa. Nếu cac bạn biết và hiểu điều đó các bạn sẽ đồng ý với tôi?



Khi nào tôi vắng một ngày trên Net là bạn bè tôi lo lắng - ai cũng biết tôi là cái đích để csvn chúng "bắn"? Con cái tôi chúng còn nhỏ và chúng lo lắng (( có khi chúng bảo: sao me không lấy bút hiệu nào khác ấy? -- tôi bảo có người thích chỉ là cái bóng, có người thích đối diện để csvn biết là có người thật tranh đấu chứ không phải những cái bóng -- tùy sự lựa chọn của từng người?? và chúng nó bé vậy chúng nó còn biết ok với tôi !))- Tôi đã phải giải thích : nếu mẹ có chêt bây giờ cũng đâu có mấy xa nếu mẹ chết sau hôm nay 10 hay 20 hay 30 năm nữa - vèo một cái chứ có lâu la gì đâu. Nhưng chọn cái chết nào mới là điều quan trọng?



Hôm nay tôi vừa nguyện Tử vì Đạo và nguyện hi sinh hết mình cho công cuộc tranh đấu của Việt Nam và sau Việt Nam, nếu tôi còn cơ hội và thời gian - tôi nguyện vì thế nhân -- vì tôi biết tôi là kẻ được Ơn Trên lựa chọn làm nhiều điều trong cùng một lúc! Nếu các bạn cũng cấm tôi nữa thì có nghĩa tôi cũng sẽ như Chúa của tôi chịu để bị đóng đinh trên Thập Tự Giá !!



Cảm thông cho tôi!



Tôi biết tôi được các bạn bè nơi dactrung rất yêu chiều tôi. Và tôi biết dactrung trong mắt giới thi văn sĩ hải ngoại rất kính nể, nên tôi cũng đã rất khổ sở khi đăng những bài hơi "không đúng luật lệ chính trị gì gì đó"? Vì không muốn làm BBT phải bực mình. Nhưng đảm bảo bạn bè Net cũng có đọc bài của tôi đăng lên đó chứ? Bởi họ bảo : ở chỗ khác chẳng có gì để đọc, mãi thơ-tình họ cũng chán rồi !! (( nhưng tôi đều nói chắc Chúa của tôi làm việc thế nào đó nên lúc này bài tôi đưa vào được cho họ đọc ))



VHP cũng đã và đang khổ sở với OX của VHP đó - ông cứ la rầy VHP làm chính trị? VHP bảo : VHP đâu có làm chính trị gì đâu = VHP ghét nhất chính trị , chỉ có thích Thơ-Văn-Nhạc thôi. Nhưng yêu nước thì phải làm sao chứ, nếu mình có thể viết được đôi điều? Tình yêu nghệ thuật, cũng như tình yêu con người, hay tình yêu đất nước = tất cả mọi người đều có, nhưng tùy mỗi người thể hiện được bao nhiêu và để cái "Tôi" nó "ăn" hết bao nhiêu? Bởi vậy có người thế này và có người thế kia? Nhưng ít hay nhiều thì đều tốt như nhau cả, nếu thể hiện được đầy đủ những gì mình có thể làm được, đúng không?



Đa tạ quý bạn và VHP chờ ý kiến của quý bạn.

Trân kính và thực sự xin lỗi nếu làm các bạn phải phiền lòng !


VHP


PS

** để VHP báo cho các đại trượng phu nha ( ngoài đời ấy mà!)

*** VHP sẽ chú ý bài vở đưa lên diễn đàn và sẽ xoá những bài trùng lặp ở các topic -- nhưng cho VHP thời gian một chút nha- trong 2 ngày! vì quả tình VHP không để ý gì chuyện này - vì có bạn bè chỉ quen ở 1 góc thôi - khổ vậy đó.

Thứ lỗi cho VHP môt nghìn lần hơn, thưa quý BBT và quý bạn!


=======


VHP trả lời ngày 09/01/2008

Thưa quý bạn và quý BBT dactrung,

VHP đã xóa những bài đăng trùng lặp ở tất cả các topic có liên quan đến VHP rồi đó ( có những bài xóa hẳn, vì xét thấy không còn cần thiết nữa ) ==>> quý bạn nào còn chưa mấy hài lòng có thể rà xét và phản ảnh ngay dưới bài đó và VHP xin suy nghĩ và trả lời thỏa đáng nhất !

Rất cám ơn tất cả những ai đã được, hay đã phải quan tâm tới những gì ở đây, dù bạn đồng ý hay không đồng ý đối với : bài vở thuộc về nghệ thuật hay thuộc về quê hương xứ sở Việt Nam chúng ta.

Nghệ thuật thì muôn màu và muôn dạng - ai thích gì thì tìm lấy cho mình chút niềm vui ở đó, ai không thích thì bỏ qua (( tôi tôn trọng tất cả ý thích của mọi người, vì tôi biết bạn là bạn, mà tôi là tôi: chúng ta có thể bắt gặp được nhau nơi những con chữ không nhiều thì ít, hoặc là không hề gặp nhau ở đâu cả == điều đó đã là lẽ thường tình? Tôi không thắc mắc : sao bạn không giống tôi? hay sao tôi không như bạn? Tôi đăng bài ở đâu đó là để những người cùng đồng cảm chia sẻ với nhau, chứ không hề có ý chia rẽ lòng con người hay bất kể điều gì khác !))

Quê hương thì chúng ta cùng chung nhau - chỉ có một nơi tên gọi Việt Nam. Không ai có quyền chọn cho mình nơi nào là quê hương và cũng không ai có quyền dành cho mình độc quyền hay yêu nhiều hơn hay yêu ít hơn quê hương ấy = vì tất cả đều ngang bằng nhau về hai chữ Quê Hương == quê hương là tất cả mọi người sinh ra nơi đó và mỗi người là chính quê hương ấy trọn vẹn nghĩa từ và lý lẽ ! Đứa con có thể quên Mẹ mình, chứ người Mẹ không bao giờ quên bất kể đứa con nào của mình cả?

Hôm qua tôi thức tới 3h sáng để làm thỏa lòng tất cả quý bạn nơi cõi ảo. Đêm tôi được suy tư để có thêm nhiều sợi tóc trắng bởi đớn đau và cũng bởi thương yêu. Sáng nay tôi vào máy vi tính từ 7h30 và giờ này đã gần 10h ở Paris rồi đó, tôi chưa rời mắt khỏi màn hình = tay tôi gõ bàn phím, mắt tôi nhức nhối, đầu tôi vẫn nghĩ suy và tim tôi đau. Nếu tôi còn có thể làm gì hơn để không ai phải bực tức hay phiền muộn vì tôi thì tôi sẽ sẵn sàng làm với sự tự nguyện hoàn toàn.

Chúc quý bạn ngày an lành.

VHP


=======

viết trong topic Tùy Bút :

Post trả lời đoạn này nơi "quê hương tôi" xong tôi về lại trang tùy bút. Tôi đọc bài của mấy người cũng trong này. Rồi tôi như thường lệ lại trở về đây, nơi góc nhỏ của riêng mình...để được suy tư thêm về tất cả và tất cả. Nếu có cái máy ghi ra được ý nghĩ gì đang chạy ra trong đầu tôi - thì hẳn bạn sẽ đọc được rất nhiều con chữ chồng chất lên nhau, như những vòng xoáy của cuộc đời, của thơ, của nhạc, của nhớ và của thương...

Hôm qua tôi đang viết dở bài "những phát ban và những lựa chọn" thì bị vụ "động đất" nơi đây, ngay trong nhà ảo dactrung này, mà bấy lâu nay tôi hay tự ví như ngôi nơi ghi dấu bước chân thơ của nàng-thơ tôi nhiều hơn cả : từ ngày đầu tôi được tình cờ hội nhập với thơ-văn và cõi ảo, với bút hiệu : Hoàng Mai.

Tôi ngưng một khoảng khá dài để sáng tác và tập yên tĩnh.

Rồi tôi lại trở về với bút hiệu đã thật tôi hơn : Hoàng Thy Mai Thảo.

Sau một cơn giông, tôi lại lặng im với những trăn trở cuộc đời tôi, những khúc quanh và những thăng trầm quả là quá "lạc loài" của nàng-thơ tôi, ý nghĩ tôi.

Cuối cùng giòng đời đẩy đưa, hay dòng thơ-nhạc không thể quên khúc gió qua cầu...đã lại đưa tôi trở về đây với tên bút hiệu không còn là tôi mà đã là chính Thơ&Nhạc: ThyThy- Hoàng Thy Mai Thảo với bài thơ xuôi làm thay đổi đoạn đời tôi đó "Đại Dương Màu Nâu".

Nàng-Thơ quá yêu chiều tôi, nên đã cho con chữ của tôi bay lên tầng trời nào mông lung nhất : qua khỏi cả mây trắng, qua khỏi cả mây xanh, qua khỏi cả mây tím ngát... trên đó chỉ còn là một màu mây trong veo giữa trong veo của Trời-Đất thiên thanh !!

Phải, chính tại nơi trong veo veo đó của Đất-Trời một thuở...tôi được nếm đủ mùi của yêu thương và đau thương.

Và tôi bật khóc !!

10h30 - 09 Janvier 2008
VHP

=======

Ý kiến trao đổi - đồng ý hoặc gần đồng ý :
(trong topic "quê hương tôi")

"Hạt bụi tôi rất mến diễn đàn Đặc Trưng này, và cũng rất biết ơn tất cả quý anh chị đã có công góp sức góp của tạo nên diễn đàn DT. Tôi chỉ vào đọc và ít khi nào cho ý kiến ý rận, nhưng hôm nay tôi cũng muốn nói vài lời bụi bặm của tôi.

Không có nước thì làm sao có nhà, hỡi quý vị? Cũng như những vị chân tu, họ có thể tịnh tâm mà " lần chuỗi Bồ Đề khi Quốc nạn " & từ tốn tuyên bố: "tôi chỉ tu chớ không màng đến chính trị". Hay ho chăng?

Việt Hòai Phương, chị rất can đảm, & chị may mắn có một gia đình ở VN cũng như ở đây, sát cánh & ủng hộ chị như vậy" - Hạt bụi



"Cũng như KT nói ở trên, ở đời mỗi người mỗi tính mỗi ý, không ai giống ai, và cái cách hành động cũng thế.
Có những người thích tranh đấu một cách thầm lặng như những anh hùng vô danh, nhưng cũng có những người muốn cổ động để, nếu gặp những ai cùng chí hướng thì góp vào một tay.
Một cây làm chẳng nên non,
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Hay là
Một chiếc đủa thì dễ bẻ gãy,
Một bó đủa thì sẽ chắc chắn hơn.

Tôi nghĩ là tôi không coi những người hô hào là những người tỏ ra "ta đây", là những người muốn "show off" lòng yêu nước của họ. Nhà nầy có chủ, thì chỉ có chủ nhà là có quyền muốn nói gì thì nói thôi, còn những người khác lấy quyền gì mà cũng viết bài có vẽ kết tội và dèm pha người khác chứ?
Quyền tự do ngôn luận ư?
Quyền tự do ngôn luận là bạn có quyền viết bài tranh luận với người ta, nhưng không phải là kết tội hay dèm pha chế nhạo người ta như thế.

Có nhiều người hô hào kêu gọi đóng góp để giúp đở đồng bào trong những trận bảo lụt thì có coi những người đó là
muốn show off lòng nhân đạo hay không? đành rằng hai chuyện đó khác nhau.

Ở đời khó thật há. Không thể làm sao cho vừa lòng mọi người.
Tôi nói thật là tôi không hề quen biết chị Việt Hoài Phương trong phố ảo cũng như ngoài đời. Tôi chỉ feel sorry cho chị VHP và một số người nào cùng chung số phận.

Xin cho kt chia sẻ cái feeling, và kính chúc quý vị luôn luôn bình an, giữ tâm cho vững chắc, ở một nơi nào đó quý vị có tự do để tranh đấu, đừng bỏ cuộc vì những lời không vui mà người ta dành cho quý vị.

Kính chúc tất cả bình an" - KT



"Rất kính phục tính khiêm nhường và phục thiện của chị Việt Hoài Phương, và cũng rất thán phục sự can đảm đã dám vượt mọi trở ngại để đấu tranh cho quê hương và dân tộc.

KT có cái thắc mắc là (lại thắc mắc nữa, khổ thiệt á)
Là bên quê nhà luôn luôn có câu là "ĐỘC LẬP-TỰ DO- HẠNH PHÚC"
Nếu có độc lập, có tự do thì sao lại hay đi block diển đàn viết về chính trị?
Sao không cho người trong nước được tự do đọc những gì họ muốn?

KT thường nghĩ rằng. Nếu người trẻ trong nước và ngoài nước có dịp trao đổi ý kiến, tư tưởng về quan niệm chính trị, xã hội, giáo dục, đức dục, công dân giáo dục thì hay quá.
Chính vì không có sự thông cảm nhau nên nhiều khi người trong nước và ngoài nước hay hiểu lầm nhau rồi viết bài cải nhau, rồi sinh ra giận hờn nhau. Tiếc quá. " - KT




"Tôi cũng cảm thấy bâng khuâng trước topic này cuả Cả Ngô

Một bên thì

1) Để netter từ VN vào được
2) Muốn bàn chính trị, đi nơi khác

Một bên thì
1) Con người phải có chính kiến.
2) Cứ bàn nhưng nếu không lịch sự thì xoá

Tôi vào Đăc trưng từ khi DT mới vài tháng tuổi và tôi mến khá nhiều netter ở đây. Có netter găp rồi, chưa gặp nhưng có gọi phone, chưa gặp , chưa phone nhưng e-mail riêng...

Mức độ quan tâm đến "chính trị" tuỳ mỗi người. Có những người hoàn toàn thơ ơ. Từ thuở Việt Nam Cộng Hòa, họ thờ ơ không cần biết ai chết , chỉ cần họ sống, huởng thụ. Năm 75, họ tìm cách chạy ra hải ngoại và vẫn tinh thần đó. Lo sống, làm giàu cho cá nhân và thờ ơ. Ngược lại có những người có chú ý đến và đóng góp tuỳ theo lực cuả họ. Nếu không làm được việc lớn như tham gia đảng phải, uỷ ban gì đó thì họ lặng lẽ biểu tình, lặng lẽ đóng góp...

Tôi yêu quê hương lắm và tôi rất ghét VC nhưng tự biết tài hèn sức mọn , sợ ở tù sợ bị đánh đòn nên không dám đi làm cách mệnh nên chỉ biết lặng lẽ đóng góp cho Ban Tổ Chức Biểu Tình ở DC hay Nưũ Uớc


Nên chăng, chúng ta chỉ tập trung ở mục Quê Hưong tôi để các bạn nào không thích chính trị thì "thấy là tắt " (như tắt TV) và ráng cư xử nhã nhặn với nhau dù bất đồng? - HLC




"Trích đoạn: lylac

Theo như lắc nghĩ!
Nếu chúng ta sông ĐẦU ĐỘI TRỜI! CHÂN ĐẠP ĐẤT! mà không bàn về CHÍNH TRỊ! THÌ...............................!

"Hoàn toàn đồng ý !
Phải công nhận : trong giai đoạn hiện tại, khi đất nước hiện nay đang ngả nghiêng trong bảo tố vì sự xâm lăng không tiếng súng của kẻ thù truyền kiếp Trung Cộng, nếu thiếu phần chính trị và chỉ phải đọc toàn là Gia chánh hay Hội sợ vợ v.v... thì...............................! " - Moon River



=======

VHP trả lời ngày 10 / 01 / 2010


Meilleurs vœux pour vivre comme les grands


La politique est une affaire des grands,
Alors toi et moi ne sommes que des enfants
De plus ou moins de cinquante ans.
Fermons donc les yeux malgré tout évènement
Dans ce coin du monde que tu aimes et moi aussi,
Pour profiter au maxi çà et là ce qu'est la vie
Sans oublier parfois de nous bramer comme la biche
De Rollinat qu'on a bien appris au jadis:
Ô paradis de mon petit âge,
Toi dès lors que j'ai mal à chaque page!
Nous sommes petits parce qu'on a cinquante ans
Que pour être grand il nous en faut cent.
Il nous reste sans doute beaucoup de temps
Pour pouvoir vivre comme les autres grands.
La politique à la vietnamienne, ne parlons-en
Que lorqu'on a deux fois cinquante ans.
Ben, j'attents, moi !
Et toi?

Hàn Lệ Nhân




Xin chào "sư-huynh",

Bài thơ này của "sư-huynh" thật là Thơ và thật là Đời đấy chứ !?

ThyThy thích nhất nhất hai câu này :

Ô paradis de mon petit âge,
Toi dès lors que j'ai mal à chaque page!



Oh! Thiên Đường của tuổi nhỏ tôi ơi,
Người vẫn đó nhìn ta đớn đau qua từng trang giấy khổ!

Dịch vậy đúng ý của "sư-huynh" không ạ?

ThyThy thích kiểu trả lời của "sư-huynh" vẫn là như thế mỗi lần với Đời và với Người, khi cùng chia sẻ những suy tư.

Cám ơn cuộc-đời còn cho ThyThy ở đây, giờ phút này để được thưởng thức những gì đẹp và thơ hơn chính những gì nó đã là !

Bái phục "sư-huynh"!!

Tự nhiên ThyThy nhớ đến hình ảnh con đà điểu trong bài thơ & bài viết ai đó nhắc lại... và bật cười khoái chí !!

Sáng nay ThyThy hí hoáy trong nhà dactrung này để "sửa" lỗi lầm bấy nay, do vô tình của riêng ThyThy mà dường như sự hưu ý của Quê Hương (!!). Nên "sinh ra" hai ý tưởng này -- gởi lại đây để "sư-huynh" và bạn cõi ảo đọc cho vui hơn một phút, hay cho buồn hơn một phút, thế cũng xong một phút của ngày thôi, đúng không??

VHP



Chớ hỏi ThyThy sao Thơ chẳng là Thơ, hay Nhạc chẳng là Nhạc,
Tùy con mắt mỗi người và tùy tâm hồn còn biết rung hay đã cứng nhắc,
Đâu có bao giờ ThyThy thắc mắc : Thế cũng gọi là Văn sao,
Mỗi người đẹp với một người,
Mỗi bài Thơ ngát với một hồn Thơ,
Mỗi nốt nhạc rung với cùng những trái tim đồng điệu,
Tuyệt diệu thay,
Con Người, Thơ và Nhạc???
Chúc vui và an lành cho tất cả quý bạn khi một lần ghé bước qua đây, trang "Quê Hương Tôi" đã đủ đầy ý nghĩa: của Yêu Thương, của giận hờn và của cả trách móc !! Thì có sao đâu, cuộc đời vốn là vậy, bởi vậy Mẹ Việt Nam ta sao mãi khóc, mãi đợi chờ...!!
Đa tạ thêm một lần chân thành và thật nhất nơi tôi!!!
VHP



Lời Trần Tình Thơ & Đời !!

Thưa với Nàng-Thơ,
Khi xưa ta vẫn nói:
Ngã vào đời nhau
Là cho nhau tất cả
Thơ cho ta nỗi nhớ
Ta cho Thơ đợi chờ
Không bao giờ ta nghi ngờ
Không bao giờ ta dối trá
Mỗi từ mỗi nốt nhạc
Mỗi cảm nhận một bức tranh
Nét vẽ đi ra từ tâm hồn
Nhạc đi ra từ ý nghĩ
Bức tranh màu suy nghĩ
Có hình hài rất Thơ !?

Thưa với Đời,
Hôm nay ta là Gió
Dẫu Đời không bao dung
Đưa ra những đoạn cùng
Vô vàn câu ngớ ngẩn
Thì cũng có sao đâu
Ta đã quá hiểu
Bởi quá yêu chiều
Bởi quá đớn đau
Tên Đời & tên Người
Xin trăm năm ghi khắc
Để mỗi lần sinh ra một bản nhạc
Ta đặt vào nốt Fa
Nơi có con mắt Đời
Kiêu ngạo đến mù lòa
Hợm hĩnh đến đáng thương
Và ở nơi đoạn kết của tận cùng
Ta đặt thêm dấu lặng
Bản nhạc ấy, một lần
Xin gởi lại trần-gian
Nửa buồn và nửa khổ
Còn ta, ta sẽ mang theo mình
Nửa của vui tươi
Ánh sáng, nụ cười
Những nốt ấm, trầm
Dấu kín những âm thầm
Suy tư và lời giải đáp
Hẹn môt kiếp mai sau
Vẫn Gió-Lành ta trở lại
Dắt tay Đời, dấu ái
Nhờ Nàng-Thơ
Sắp lại lời bản nhạc
"Nỗi buồn tôi !!"
Và đó lời Trần Tình
Một lần Thơ
Một lần Đời
Một lần ngôn từ
Hơn một lần chữ nghĩa
Riêng Thy!!!


Paris, 10h25 - 10 Janvier 2008
Việt Hoài Phương
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo



Thi Sĩ & Người Chính Nhân

Có những ngày vậy đó,
Ta không buồn giống nỗi buồn nhân-thế,
Ta không vui như cuồng loạn trần-gian,
Ta chỉ thích suy tư,
Lặng im,

Im lặng !!!
Và người bạn chân thành của ta sẽ đến,
Người ngồi xuống, bên ta, góc thềm đá phẳng lì,
Mình nói chuyện Trời, Mưa, Trăng, Sao...vẫn muôn vàn ý nhị,
Chỉ có Thơ, chỉ có Nhạc,
Đôi khi, giật mình...khi thấy hai ta đi lạc,
Vườn Eden,
Suối nước rất trong,
Lá của cây xanh như mộng,
Bông của cây hồng như son,
Trái của cây ngọt và thơm như sự-sống,
Những con chim rừng không hót,
Câu nịnh nọt,
Lời đãi bôi...
Mà chỉ là hát ca, bài hát ru nôi,
Cho đứa bé sơ sinh,
Chào Đời trong một ngày nhiều hơn bình minh,
Ít hơn đêm tối,
Cả loài người đi về chung một lối,
Quỳ xuống sảnh đường vũ-trụ,
Giơ cao tay về phía trước, nhu mì,
Tạ ơn Thượng Đế,
Cám ơn Ngài,
Đứa trẻ Người vừa cho sống lại,
Nó rất ngu ngơ,
Nàng-Thơ,
Mang nỗi khổ,
Mang sự chờ,
Mong manh bao sự nhớ,
Tạ ơn Ngài,
Tặng trần-gian,
Phát ban này quả là hào sảng,
Thi Sĩ & Người Chính Nhân!!!


Paris, 11h10 - 10 Janvier 2008
ViệtHoàiPhương
ThyThy_HoàngThyMaiThảo


* Cho một ngày thêm rất nhiều sự ngỡ ngàng trước cánh cửa trần-gian!! Chao ơi là Đời!!! Chao ơi là Người !!!

16h20 10/01/2008


0000000


Đằng sau "con mắt của Bão"





Xin Tặng Mỗi Góc Nhỏ Tâm Hồn
(viết trong MGP)

Xin chào quý bạn,
Cơn gió nào đưa bước chân ThyThy tới đây?
Hôm nay,
Vào giờ này,
Khi ngoài trời nơi ThyThy đang cư ngụ
Paris buồn với mây xám nhẹ phủ kín một trời hẳn cũng nửa chơi vơi, nửa vẫn hoài diễm lệ...!!
Xanh xao lòng người màu rêu phong úa phủ...!!
Lao đao hồn người những huyễn hoặc giấc trần-gian...!!
Kìa là nàng-thơ đang nghiêng đôi cánh thật dịu dàng đậu lên môi mắt khổ !!
Hát cho ThyThy nghe giai điệu mới ngọt hơn mơ !!
Vẫn cơn mơ của một chiều xưa vội vã lắm trong mưa !!
Ai đã cầm tay ThyThy dắt vào Đời nhiều mộng mị (?)
Nắng nôi cũng nhiều (?)
Mà bão giông cũng không ít (?)
Mưa gió triền miên cho mê mệt những say mê (?).
Rơi xuống vai gầy là hạt mưa nhân-thế !!
Cho ThyThy được làm hạt mưa rơi xuống luống Đời với hàng nghìn dấu hỏi (???)
Mãi bâng khuâng...!!
Và hôm nay,
Sau một ngày 10 Janvier 2008 mà ThyThy quả tình là mệt mỏi đã phải thốt lên :
Sao trước mặt ta cánh cửa cuộc-đời vẫn mở ra với quá nhiều ngỡ ngàng!!
Chao ơi là Đời !!
Chao ơi là Người !!
Một lần hơn ta hiểu Đời trầm bể !!
Một lần hơn ta biết loài-người sao bị mang tên là tội-lỗi !!

Và giờ đây,
Cũng vẫn là từng ấy lý lẽ,
ThyThy bước qua cánh cửa kia ngắm nhìn thêm một lần những gương mặt nhân-gian,

Sẽ sàng nàng-thơ lên tiếng:

Thế-nhân ơi,
Nhưng tình-thương ta vần còn muốn hái,
Muốn dâng tên Đời,
Muốn nương tên Người,
Mùa thi-tứ mãi vui tươi,
Màu thi-tứ mãi thanh tao,
Cho ngàn sau kết trái,
Rất thơm, lành nơi mặt đất được hồi sinh!!!

Ở đó,
ThyThy luôn ước ao sẽ lại được gặp quý bạn với những điều ý nhị rất thơ-thơ.
Đa tạ và chúc vui tất cả !!
Xin tặng mỗi góc nhỏ tâm hồn biết yêu và biết nương gượng nàng-thơ của nghệ-thuật,
Bông hồng này của sự-sống rất tinh khôi

Paris 9h20 - 11 Janvier 2008
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo



Tulip vườn nhà HTMT
05 avril 2009


Thượng Đế và Loài Người

Originally Posted by mienthuy :
Cảm ơn hai bài thơ của Thi Hạnh và HTMT, rồi ngày mai tươi sáng trên quê hương đó...cũng sẽ phải đến thôi

Rồi có một ngày mai tươi sáng
Ta lại về trên mảnh đất quê hương
Kể chuyện nhau nghe những nỗi vui buồn
Của ngày tháng mang thân đời viễn xứ

Miên Thuỵ



Chào E.M, nàng-thơ xứ hoa Tuylip ( mà MThao đặt cho riêng cái tên: "loài hoa ngay-thẳng" - bởi dáng hình của Tuylip, bởi sắc màu của thiên-nhiên nơi từng cánh hoa lạ lùng ấy !!)

Rất đồng ý với E.M, là rồi có một ngày mai tươi sáng trên mảnh đất quê hương ấy? Nhưng ngày đó xa hay gần hoàn toàn phụ thuộc vào mỗi người con trong gần một trăm triệu người con của Mẹ Việt Nam ta đó thôi? Người có lỗi phải biết đường sửa lỗi? Người chịu đọa đày biết phải tự vùng lên? Người có lương tâm và trách nhiệm phải biết để lên tiếng trái tim và trí óc? Người có khả năng nào hãy làm với tận cùng của khả năng đó cho một nghĩa giản đơn và cao đẹp : người chính-nhân?
Một giọt nước góp phần làm nên dù chỉ một dòng mưa nhỏ? Nhiều dòng mưa sẽ làm một cơn mưa? Nhiều cơn mưa sẽ đổ xuống đồng khô hạn hán cho lên mầm xanh tươi?
Những giọt nước này rồi sẽ lại quy tụ, trôi chảy về những suối, những sông, những đại dương ngập sóng...
Ngày xưa sao ta phải chịu sự đô hộ của Tàu gần một nghìn năm? Ngày này sao ta phải chịu sự cai tri, trị vì man rợ của csvn 32 năm hơn cho cả nước và đã hơn một nửa thế kỷ cho Bắc Việt Nam.
Một ngày ta sống đây là một ngày ta oằn oại với nỗi đau nào còn đè trĩu mọi suy tư?
Chúa ở đâu? Phật ở đâu? Ở chính trong mỗi con người chúng ta đó thôi : nơi phần ánh sáng còn chưa bị bóng tối che phủ, điều thiện điều lành còn chưa bị điều bậy, điều ác ăn cho tiêu biến?? Thượng Đế tạo dựng ra loài người là để giống Thượng Đế, đúng không? Mà Thượng Đế là Công Bình, là Thương Yêu? Chỉ có loài người tự hủy hoại mình mà ăn phải trái cấm của những điều sai trái và tội lỗi??

Thế đó E.M, nàng-thơ một lần ngã vào lối đời thơ-thơ nhiều đắm say và mộng tưởng !?

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
12/01/2008


* gặp lúc này ta đang quá ngạc nhiên trước những xử sự của người-đời với những gì thuộc về nghệ thuật và con người!!
==>> xả ra cho bớt buồn và bớt giận !!



(còn tiếp)


viethoaiphuong
#97 Posted : Tuesday, February 2, 2010 2:33:22 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bê Alex yêu quí,
Mẹ báo cho con một tin đặc biệt (Buồn / nghĩa đời nhân gian. Nhưng là Vui Vẻ / nghĩa đời có Chúa Christ+) : ông thầy Võ Thu Tịnh đã qua đời hồi 19 giờ hôm qua - ngày 01 tháng 2 năm 2010 tại Hopital Bichat - Paris.

Bác Nguyễn Thùy là người báo tin cho mẹ, kể từ hôm ông thầy Tịnh được cấp cứu vào nhà thương 5 ngày trước đó. Tuần trước bác Nguyễn Thùy về Paris thăm thầy Tịnh, mẹ có hẹn một lần đến cùng ông Mục Sư Bá, nhưng pa T đi dưới tỉnh, em cu Ti học thi Brevet blanc, và theo như ai đó nói với ông Mục Sư - thầy Tịnh còn tỉnh táo. Nên mẹ nghĩ đợi pa T về sẽ đi cùng thăm thầy Tịnh. Mẹ gọi bác Võ Hùng Anh báo tin, bác tới thăm thầy Tịnh cùng hôm ông Mục Sư Bá. Khi bác Hùng Anh về thì có phone cho mẹ nói tình hình thầy Tịnh - tuy yếu về sức lực nhưng tâm trí còn tốt và biết tên những người đến thăm. Cái phòng thì nhỏ, khi đó có nhiều người cùng vào thăm và làm thầy Tịnh ngợp thở ... mọi người phải lui ra ngoài... Hôm sau đó mẹ lại hẹn với bác Thùy tới thẳng nhà thương.

Nhưng rồi trùng ngày cô NT bị gọi đi nhà thương gấp để rút tủy. Vì b/s thần kinh phát hiện trong bản chụp MRI về não có gì đó không ổn, mà cô NT thì quá hoang mang ... cô NT cần sự có mặt của mẹ trấn an nguyên một ngày hôm đó. Nên sáng ra là mẹ phải email cho bác Nguyễn Thùy liền bào tin mẹ không đến thăm thầy Tịnh hôm đó được. Trong khi pa T nói là sẽ đi thăm thầy Tịnh, nhà thương Bichat là nơi cách đây mấy năm pa T khám tim ở đó. Nhưng rồi pa T cũng có nhiều việc đột xuất. Mẹ thì thêm nhiều chuyện khác để suy tư.

Nhưng mẹ và thầy Tịnh cũng đã luôn đồng ý từ trước đây : trong cuộc sống mình, khi nào làm gì và làm ra sao đều ráng hết sức và đặt sự đi hay ở của mình vào tay Chúa. Từ hai năm nay thầy Tịnh hay nói với mẹ : bác lúc này đã chuẩn bị sẵn sàng - Chúa gọi là đi thôi, không có nuối tiếc gì cả. Mẹ có nói với thầy Tịnh : con cũng nói điều tương tự như bác nói .. với hai đứa nhỏ của con và với ba mẹ, cũng như bạn bè thật thân thiết. Còn lại là con lo không để thời gian sống của con thành vô nghĩa lý.

Lần cuối mẹ gặp thầy Tịnh ở nhà thờ Torcy, mà hình như hôm đó về mẹ có kể cho con nghe qua phone (cùng dịp mẹ tới thăm ông bà Đông đó?). Một lần khác mẹ nghe bác Hiển kể Chúa Nhật trước đó bác Tịnh được tonton Tân rước tới nhà thờ. Nhưng thấy bác Tịnh quá yếu, nên khi xong Lễ thì tonton Tân phải nhờ ông Mục Sư Jacky chở bác Tịnh về.
Trong thư bác Nguyễn Thùy viết hôm qua - thầy Tịnh ra đi rât nhẹ nhàng - như ngủ rồi không thức dậy nữa.

Hồi nãy mẹ báo tin này cho Ti, thấy Ti trả lời : con tới nhà ông Tịnh với pa T một lần rồi đó mẹ, thế mẹ tới chưa? Mẹ nói : mẹ tới nhà ông Tịnh 3 lần.

Ông thầy Tịnh tới thăm nhà mình có 2 lần thôi con nhỉ, mẹ thích nhất lần có ông bà Đông và bác Hà, bác Vương, bà Sáu. Ông Đông kém ông thầy Tịnh 8 năm. Nhưng ông Đông hay nói vui với ông thầy Tịnh : tôi thua anh 10 tuổi, nhưng học cùng thầy .. và có chung đứa con gái là Hoài Phương .. nó cũng giống tôi và anh, dù không học cùng thầy ... Khi mẹ nghe ông Đông và ông thầy Tịnh cũng kể lại câu chuyên đó thì mẹ chỉ biết cười thôi á. Sau này mẹ là người ở giữa để chuyển lời thăm hỏi của hai sự phụ qua lại, vì thầy Tịnh ít đi đâu, chỉ làm việc trên Net. Trong khi ông Đông thì không xử dụng Net. Còn mẹ thì lúc nào cũng bận quá nhiều với những việc của mẹ, mà tính mẹ thì không thích nói với ai chuyện gì mẹ biết đó là mối quan tâm của mẹ, nhưng không phải mối quan tâm của người kia. Nên hôm rồi ông Đông hỏi thăm mẹ ... thì mẹ chỉ nói mẹ bận viết lách .. rồi mẹ chảy nước mắt. Khi ông Đông vừa nói với mẹ : chắc là ba sắp đi con ơi ... và có ý trách móc mẹ chút xíu ... rồi ông hỏi thăm mẹ về bác Tịnh. Khi đó mẹ nói : bác Tịnh lúc này yếu lắm rồi đó, mà con cũng chỉ viết thư hỏi thăm thi thoảng khi có chuyện gì bài vở liên quan tới thầy Tịnh, còn lại khi nào con đi nhà thờ mà thầy Tịnh cũng đi thì mới gặp ỏ đó, nhưng thầy Tịnh vẫn làm việc trên Net miệt mài lắm, không khi nào đi ngủ trước 12 giờ đêm.

Mẹ gửi lại đây cho con mấy bài viết mẹ có trình thầy Tịnh khi mới "ra" và một bài mẹ viết để nhớ về thầy Tịnh. Khi viết là nghĩ đến một ngày "mốt mai nào đó" .. và hôm nay ngày đó đã tới.

Trong cuộc đời viết lách của mình, mẹ có may mắn gặp gỡ ba người mà mẹ gọi là "người thầy" - đầu tiên là hai bác đồng tác giả Bình Huyên - lúc nào cũng dễ thương với mẹ và chú ý cho mẹ từng câu thơ thuở ban đầu vào thế giới thơ ca.
Người thầy thứ hai là ông thầy Tịnh. Thầy Tịnh luôn đặt sự tin tưởng và không khi nào sửa bài mẹ viết, luôn nói : con viết như thế hẳn là có lý lẽ riêng của con rồi, bác hiểu ý thơ con.
Người thầy thứ ba là bác DH thì luôn không hài lòng với viết lách của mẹ, nhất là Thơ, vì theo bác DH - viết văn mới là tốt và cần, chứ Thơ thì không đáng mất thời gian ... Nhưng mẹ biết bác DH là người làm khoa học và con nhà viết văn .. nên mẹ chỉ nói : để HP say sưa với nàng - thơ cho hết mọi si mê chữ nghĩa đi hãy, còn viết văn thì bàn luận tiếp.

Mẹ có nói với Bê mấy lần về ba người thầy đời thơ - văn của mẹ hồi trước, và luôn có câu sau cuối : mẹ vẫn học từ tất cả các thầy của mình, nhưng chỉ những điều mẹ thấy phù hợp với suy nghĩ của mẹ về sáng tác thơ - văn, còn lại mẹ thích một con đường riêng của mẹ, với tư tưởng của mẹ, qua phong cách và phương cách của riêng mẹ.

Ông thầy Tịnh và ông tonton Đông mẹ gọi là sư phụ của mẹ. Hai bác Bình Huyên mẹ goi là ông bà thầy dịu hiền. Bác DH là bà thầy nghiêm khắc.



=======

bài viết cũ :

Thức Hết Cuộc Đời

Qua khỏi bóng đêm ta tìm ra ngõ rạng
Ánh sáng trong đầu rọi chân lý bao la
Qua khỏi gió mưa ta nhẹ cơn bã vã
Thức hết cuộc đời ta trở lại trẻ thơ.

Ta hết muốn đi con đường xưa lạnh lẽo
Ta hết muốn nhìn đời bạc bẽo, dối gian
Ta muốn bay cao trên tầng mây thông thoáng
Nhìn phút sau cùng, thời: tội lỗi, người: gian tham.

15/1/2006
việt Hoài Phương


Sống Lại Một Ngày

Nhưng hôm nay
sau mỗi lần đã chết đi
ta lại trở về
nơi ta từng đến
làm lại một cuộc đời
đã khác hẳn hôm qua
đổi mọi thói quen
đổi suy nghĩ hẹp hòi
đổi cách nhìn nơi vạn vật quanh đây
đổi dòng máu còn nuôi trong tim, phổi
đổi hình hài mình cho đúng nhất kiếp trần-ai
Xong, có một điều không đổi thay suy chuyển
nhạc hồn Thơ vẫn lang thang miền viễn
hòa nhịp linh-thiêng nơi hơi thở bình yên
vẫn là một của một lần hòa nhập
một nửa Adam trong một nửa Eva
Xin dâng lên môi đời
trái tin yêu và tấm lòng lành đi từ nơi con trẻ
hát lên ơi người
cho Tình Yêu hóa Đôi Cánh Tình Yêu!!

12/10/2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo



* Sư phụ nói với con rằng "cặp bài" này để đăng vào mùa Giáng Sinh rất phù hợp! Con muốn thưa với sư phụ : với riêng ý nghĩ của VHP-HTMT thì tất cả mọi thời điểm đều có thể là mùa Tái-Sinh, để sống lại một kiếp làm người cho đúng với ý của Đấng Tạo Hóa khi muốn có loài người trên trái đất này, cho tất cả cùng trọn vẹn đẹp đẽ và tốt lành, có phải?! Con đăng "cặp bài" này hôm nay để tặng riêng sư phụ và để ghi nhớ quãng đời thơ-văn của con đã có mặt sự dìu dắt của thầy, rất đặc biệt cho riêng con ở mọi thời điểm ôn hòa, cũng như gay gắt của biển đời nhiều bão táp, phong ba...!!
(à g/s Võ Thu Tịnh)


Gửi lúc 01:32:54 Oct 19 2007 / PNV.org


&_&


Một Tia Sáng, Sáng Hơn Sự Thường Tình và Dài Hơn Lẽ Bình Thường

Đăng "cặp thơ" tặng riêng thầy và mấy lời "tường trình" vừa xong là con lại nhớ đến hình ảnh thầy hàng đêm làm việc tới đúng zero giờ. Quả tình lúc này con rất lo âu cho sức khoẻ của thầy, nhất là khi được thầy luôn thông báo về một ngày nào đó của một sự "trở về" nhẹ nhàng nơi cội nguồn đến-đi của thân đời cát bụi hư vô, mà linh-hồn mãi mãi là bất diệt!!

Chưa bao giờ con viết về thầy, giữa những trang dòng vẫn luôn hối hả của con, tuy vậy mỗi lần tình cờ thầy đọc được vẫn là một lời động viên, nâng đỡ hết sức hào sảng và nhân từ (!!). Con bảo đó chính là thầy, còn thầy thì luôn có lời ngược lại (?). Con chỉ đành nói câu tiếp theo: bởi thầy là thầy và con là con, mà trong con đã có ý nghĩ của thầy và trong thầy đã là ý nghĩ của con, tất cả đều đến, đi hay ở lại vĩnh viễn một lần từ nơi phần hồn đã thuộc về tâm-linh và đẫm mệt thương mến chữ nghĩa cùng nghệ thuật, để đi tìm điểm cuối cùng là chân lý cuộc đời, vì sao ta lại được sinh ra, vì sao ta được nếm đầy đủ những dư vị ngọt ngào cùng cay đắng lắm đôi khi, dẫu chỉ một lần thôi làm thân kiếp con người!?

Con vẫn vô cùng cảm động khi biết từng đêm đêm, nhiều khi ròng rã cả hơn nửa năm trời, thầy với bao bề bộn của riêng mình và chung nhiều sự vụ, thầy vẫn luôn cầu nguyện cho con được yên bình và an lành để trở về nơi có vòng tay luôn hạnh nguyện đợi chờ chia sẻ thương yêu của Chúa, qua những tấm lòng hết sức ưu ái của rất nhiều người con cái Chúa luôn dành cho con. Và con đã trở về nơi cuộc sống thật, để bước tiếp con đường mình đã được chọn lựa trong một lần của sự-sống hôm nay.

Và tấm gương làm việc cũng như phụng sự không biết mệt mỏi của thầy, cho những công việc chính đáng nơi cuộc đời gần chín mươi năm tròn... Một Tia Sáng, Sáng Hơn Sự Thường Tình và Dài Hơn Lẽ Bình Thường. Điều đó luôn làm con ngưỡng mộ và học hỏi nhiều lắm! Thầy đã cho con tự học tập một phương cách làm việc và suy luận các vấn đề có gốc, ngọn mà vẫn luôn hài hòa, xong rất kiên quyết khi cần bảo vệ chính kiến của mình. Nhiều điều thầy bảo thầy học ở con, nhưng con biết đó là lời khích lệ cho con được vững tin ở mình trên con đường sáng tạo nghệ thuật của riêng mình, nhưng đã là của chung nghệ thuật. Thầy dạy cho con biết khiêm nhường và vị tha nơi cuộc sống. Nhưng cũng thầy dạy cho con biết dũng cảm đương đầu trước bão táp, mưa sa, mọi ngã đời của đời sống và nghệ thuật. Con luôn nhớ câu: tấm lòng thiện lành và ngay thật là tảng đá của nơi căn nhà mình tạo dưng cho đức tin; hữu xạ tự nhiên hương là khoảng trời nơi ngôn từ bắt gặp phần những tâm hồn đồng điệu, để cùng thăng hoa hay làm đẹp một trang thơ.

Nhưng ngày hôm nay vẫn là đừng lãng phí thời gian và tâm trí vào những chuyện phù du, hãy làm việc cần mần như bầy ong đi tìm hương hoa làm mật ngọt cho đời mai sau, dẫu chính mình có khi chẳng được đủ thời gian để nếm vị cây đời làm nên hoa trái của mùa thi-thơ mà mình là kẻ gieo mầm một khi? Xong con nghĩ, đã thoả mãn lắm rồi nếu có người hưởng thay mình điều tốt lành sự-sống gởi lại trong phần hồn của chính những bài thơ hay đoản khúc ngu ngơ là chừng ấy!!

Con vẫn nhớ có một lần viết trong lời tựa cho "Tiếng Vọng Những Dòng Sông", đề tặng hai sư phụ, và cùng là tri kỷ, con hẹn một ngày sẽ gặp lại tất cả, ở một nơi: thời gian có thể vẫn còn, mà không gian đà tan loãng, nơi thượng tầng của tất tận mọi ý nhị siêu-linh, “ta đã chẳng còn là ta, nhưng cũng hẳn chẳng đổi thay”, ở một góc cạnh nào đó rất sâu sa nơi ý niệm về “hình hài”? Mà chắc hẳn linh-hồn sẽ trở lại tìm-quên!! Để lại hàn huyên muôn sự của quá khứ và tương lai, con nghĩ thầy sẽ là người hỏi con rằng:

- Thế ở đâu rồi “hiện tại” của con, Hoài Phương?

Con sẽ trả lời thầy có lẽ cũng ngay tắc lự:

- “Hôm nay” chính là những gì con đã sống rồi đó, chuỗi ngày trên dương gian mà thầy vắng khi xưa, con sống cho cả phần thầy còn gởi lại nhân gian một thuở có xa vời?!

11h23 - 19/10/2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


*con để tên HTMT, vì thầy bảo thầy thích bút hiệu này của con, nghe nó thơ và hài hòa


photos Nov 2007





Trang Nhà của giáo sư Võ Thu Tịnh
http://www.vothutinh.net/

=======


Paris, 10 Fev 2010

Bê Alex yêu quí,
Rất lâu rồi mẹ mới lại thấy Paris ngoạn mục như thế !!
Sáng nay mẹ đi đến gare de Lyon đón bác N.Thùy... lúc đó trời nắng đẹp, tuy là lạnh. Khi vừa tới nơi thì tuyết bắt đầu rơi. Mình về tới nhà, trời nắng trở lại... bác NT nói : trời nắng thế này là rất đẹp cho đám tang thầy Tịnh. Mẹ trả lời : trời mưa cũng đẹp chứ ạ. Khi đó bác NT nói tiếp : vì trời nắng thì sẽ có nhiều người đi dự.
Khi mình vào Paris tiếp, mẹ nghĩ trời nắng nên bỏ ở nhà cây dù. Mới bước ra khỏi cửa là mẹ đã cảm giác tuyết rơi...nhưng không muốn lên nhà trở lại. Ra tới nhà gare là tuyết rơi nhiều hơn...và khi mình tới Paris, trên metro nhìn qua cửa kính đoạn tàu đi trên mặt đất, đoạn qua trạm Stalingrad ... nhìn tuyết rơi như bụi sương mù phủ kín trên dòng kênh .. đẹp lắm. Nhưng mà mẹ cũng thoáng lo .. sợ tới nghĩa trang Pere Lachaise tuyết chưa ngưng thì mệt á...
Và ... tuyết rơi nhiều chưa từng thấy rất lâu rồi ở Paris. Chỉ trong vòng mươi phút mà đường trắng xóa. Khi đó bác NT nói với mẹ : ông trời cũng nghịch thật đấy. Mẹ trả lời : mà HP rất thích nhìn tuyết rơi. Khi đó pa T vẫn theo thói quen - đi vút phía trước, bỏ mình đoạn dài ... mẹ lấy máy làm photo.
Đây là lần thứ hai mẹ tới nghĩa trang này, lần đầu là đám tang bác n/s Nguyễn Thanh Phong, bạn của chú Thành. Hôm đó cũng trời mưa gió dữ dội, nhưng mẹ có mang theo cây dù .. và đoạn đường đi từ metro vào phòng làm lễ an táng cũng rất xa như thế. Lần ấy mẹ gặp lại bác Bích Thuận và ông tonton chồng của bác BT. Cách đây hai hôm, mẹ thấy bác VDN báo tin chồng bác BT vừa mất. Còn khi tới đám tang ông thầy Tịnh, mẹ gặp cô P nhà bác H, hai bác báo tin : mới hồi 10h sáng nay, anh trai đầu của bác P bị mất vì có u trong đầu. Và hai bác phải về sớm.
Đám tang ông thầy Tịnh rất đông người đến tiễn đưa. Nhiều người khóc, nhất là các cô ở nhà thờ của mình, khi thấy quan tài được đưa vào hỏa táng.
Trong tang lễ ông Mục Sư Bá chia sẻ bài "Hư không tất thảy đều hư không" - 1 câu trong sách Truyền Đạo / Kinh Thánh mà mẹ và thầy Tịnh rất thích. Ban thánh ca nhà thờ hát hai bài tiễn đưa thầy Tịnh, trong đó có bài "Về Thiên Cung" - nhạc là bài "Lối Về Xóm Nhỏ" của bác n/s Trịnh Hưng, lời thánh ca : Mai Đào (người này làm lúc bác n/s Trịnh Hưng mất, con gái bác n/s TH tặng ông Mục Sư Bá sau đó). Hôm nay cô HTrinh, còn gái bác n/s Trịnh Hưng cũng đến để tiễn đưa ông thầy Tịnh.
Lúc buổi lễ tang kết thúc phần nghi lễ, mình ra về thì trời có nắng trở lại. Ở trên Metro, mẹ ngồi gần mấy cô chú và bác cũng là con cái Chúa. Có chú kia kể, hôm em và chị Hai tới thăm bác Tịnh (3 ngày trước khi bác mất) - thấy chị Hai khóc .. bác Tịnh nói : đừng khóc, phải vui vẻ và yên lòng sẵn sàng đợi Chúa gọi mình về nhà Chúa .. mọi sự gì rồi Chúa cũng lo cho bác ...
Và mẹ thấy đúng là Chúa lo cho ông thầy Tịnh được moi sự chu toàn trong mọi ngày trước đây và ngày an táng hôm nay.
Mới lúc nãy bác NT, mẹ và pa T - mình cũng nói chuyện khá lâu về vấn đề đức tin và một vài tình hình của Việt Nam xưa, nay và tương lai.










viethoaiphuong
#98 Posted : Thursday, February 4, 2010 1:21:48 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Paris, sáng hôm nay 04 Janvier 2010

Bất chợt nhìn ra ngoài cửa sổ ...
Một trời mây trắng giăng mắc như những sàng tơ phơi trong nắng rất nhạt và gió khẽ xôn xao...
Mùa đông đang trôi đi lặng lẽ .. ngày vừa về đã vội tới chiều hôm.
Rất ít khi được thấy hoàng hôn vào quãng giữa mùa đông như thế, vì nắng tắt rất sớm.
Đêm thêm mông lung, nếu giữa những giờ là những lời thơ còn giữ lại.
Gió bước ngại ngùng về phía có biển .. đợi ngày lên

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo





hôm nay 04 Janvier 2010

Bê ơi,
Hôm thấy cây Lan nhú cái cành để có bông là từ cuối tháng 10 á. Và ngày 5/11 mẹ làm photo cho Bê coi, khi đó mẹ hi vọng có hoa Lan nở vào dịp Noel .. vậy mà tới ngày 7 / 12 mẹ làm tiếp photo - thấy cành bông vươn dài nhiều nụ ... mẹ cũng nghĩ hoa sẽ nở gần đấy thôi ... Cho tới cách đây 2 hôm mới thấy bông Lan đầu tiên bung ra và hôm nay thêm 1 bông nữa và một nụ đang he hé .. dễ thương quá !!
Vậy là tới 4 tháng từ khi nó nhú ra cái cành để làm nụ .. Mẹ cũng chưa nghĩ chụp hình cho Bê coi đâu, nhưng tự nhiên hồi sáng nay mẹ check pm bên nhà PNV, có cô hỏi mẹ về nhạc nền một bài hát của cô NT thì lại hỏi thăm "hoa Lan nhà HP nở chưa ?" ah, ra là cô nhớ hôm trước mẹ nói với Bê về mấy cây Lan nhà mình đó mà. Nên mẹ mới đi làm photo cây Lan của Bê Alex tặng mẹ Noel năm ngoái á ...Bông nó nhỏ xíu ... nhưng mẹ thích lắm, vì tự tay mình chăm bẵm ...
Bên nhà PNV thì bác HKKM và cô N Đ là mát tay nhất với cây cối, hoa lá, vườn tược ..

viethoaiphuong
#99 Posted : Monday, February 8, 2010 9:03:29 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Bê Alex cảm bịnh

Mẹ bận nhiều việc quá suốt weekend rồi.

Thấy Bê im ắng mấy ngày liền, mẹ nghĩ Bê cũng bận việc học của Bê. Ai dè khi mẹ hỏi pa T mãi tối trễ hôm Chúa Nhật mới biết Bê bị cảm khá nặng .. vì đau họng. Mẹ hỏi pa T đã thấy Bê làm nước chanh + gừng + mật ong .. nóng thật nóng để uống chưa? Mẹ rất ngạc nhiên là Bê nói chưa .. vì gừng mắc và củ gừng bên Mỹ nó TO quá ! Mẹ lắc đầu thôi á ... và rầu ...

Mẹ vẫn nhắc lại là con mua gừng về, cắt một miếng lớn (còn lại con gói trong giấy bạc và để trong tủ lạnh - vài tháng vẫn còn tươi. Mà nếu không xài hết, bỏ đi không có sao ... mẹ không thích con tìm lý do để không làm điều gì đó .. vì con ngại mất thời gian?) - con gọt vỏ gừng rồi xắt nhỏ, bỏ vô cái xoong nhỏ + nước, rồi đun sôi lâu một chút .. sau đó con cho vào cái tách lớn và bỏ vài thìa mật ong, rồi cắt nhiều chanh vô (chanh vàng hay chanh xanh gì cũng được hết, miễn là chanh tươi). Uống nóng thì tốt nhất.

Mẹ có kể cho cô NT nghe Bê nói lý do vì sao không làm nước chanh gừng mật ông uống (vì me cũng nhắc cô NT làm cho em cu Dan và cô NT .. mỗi khi bị cảm bịnh, đau họng) - và cô NT nói mẹ nhắn với Bê Alex : bên Mỹ gừng không mắc bằng nghệ tươi đâu .. ah ha .. cô NT "phá" mình chuyện trị bịnh Ho, đau họng bằng nghệ tươi đó mà.

Bên mình có tuyết rơi hồi sáng nay ..

Buồn cười là mới hồi chiều qua mẹ ngó ra phía sau vườn, thấy cây hạt dẻ bên góc trái đã ra bông toòng teng tất cả các đầu cành lá. Khi đó mẹ lo là nếu trời lạnh quá, có tuyết và băng giá thì những bông hạt dẻ đóng băng .. và mất mùa hạt dẻ năm nay. Mẹ còn tính đợi hôm nào có nắng tốt sẽ làm photo hoa hạt dẻ cho Bê coi. Thế nên, tự nhiên khoảng 9 giờ sáng nay tuyết rơi thật nhiều ... làm mẹ ngó canh chừng cây hạt dẻ ấy thôi à. Mẹ chụp hình nền trời trắng đục, rồi chụp cây hạt dẻ .. khi đó là 10h. Mẹ đoán tuyết rơi nhiều như thế chỉ chừng 1 giờ nữa là cây cối sẽ trắng xóa .. Nhưng chỉ chừng nửa giờ sau mẹ ngó ra ngoài cửa sổ thì chỉ còn những bụi tuyết nhó xíu bay lất phất...



10h sáng 09 Fev 2010
viethoaiphuong
#100 Posted : Friday, February 12, 2010 5:49:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Paris, 29 Tết Canh Dần 2010

Bê ơi,
Bên mình hôm nay vẫn lạnh, đây là đợt lạnh thứ ba của mùa đông năm nay á. Hồi trưa có nắng... và cây hạt dẻ đang trổ bông, bên góc vườn phía trái vẫn thu hút sự chú ý của mẹ. Hôm qua mẹ có làm photo, tuyết nhiều hơn, nhưng không có nắng nên nhìn thấy ảm đạm. Hôm nay có nắng và bóng của cây in trên tuyết trăng dễ thương quá!
Buổi chiều mẹ nhớ Bê, nên làm photo mấy cây Lan.
Tối hôm qua mẹ gọi Ti xem cây Lan trắng của Bê Alex. Ti nghe không ra tưởng mẹ nói bê cả cây Lan đó ra chỗ mẹ đang làm việc. Đến khi mẹ nói Ti đem vào phòng khách trở lại, thế là Ti hù mẹ... giả bộ làm đụng cây Lan vào cánh cửa .. để mẹ phải sợ hết cả hồn. Hôm trước lúc tưới nước, mẹ sơ ý đụng nhẹ tay làm rớt một nụ hoa. Chời... mẹ muốn khóc hu hu.. và mẹ buột miệng nói : ơi.. thương quá !




Users browsing this topic
Guest (14)
13 Pages«<34567>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.