Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

4 Pages<1234>
Tùy Em Tùy Anh Hay Tùy Ai?
mienthuy
#21 Posted : Monday, July 23, 2007 5:36:27 AM(UTC)
mienthuy

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 176
Points: 0

Hai nhỏ em ơi , đọc đoản khúc thật tình tự của nhỏ em Thi Hạnh mà cảm động quá sức tưởng tượng hic..hic , cảm ơn em dù sao cũng là những tình cảm thật sự mà chúng mình đã dành cho nhau em hả , bổng dựng ngồi đây mà nhớ lại ngày nào còn lang thang hết buổi bên đó mí anh Ba nữa đó , nhớ hong nhỏ em ơi !

MT
thihanh
#22 Posted : Monday, July 23, 2007 7:02:30 AM(UTC)
thihanh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 735
Points: 21

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
quote:
Gởi bởi NhânSinhNhưMộng
Nhỏ tới giờ....Mộng biết chơi có " tam cúc" à.Big Smile



hehe ... ta thì không biết tam cúc,
chỉ biết cởi "núc" và binh xập xám thôi Big Smile Big Smile Big Smile
linhvang
#23 Posted : Monday, July 23, 2007 8:45:18 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Vậy bên Tây cũng nói thách và trả giá à?
PC
#24 Posted : Monday, July 23, 2007 11:03:40 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Mãi đến hôm nay mới biết thihanh đã có gia đình riêng rồi!
  • thihanh
    #25 Posted : Monday, July 23, 2007 6:25:52 PM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
    quote:
    Gởi bởi linhvang

    Vậy bên Tây cũng nói thách và trả giá à?


    Chị LV: trong siêu thị thì không, chứ với những người bán dọc đường thì mình phải trả, không thì hớ đó chị ơi Big Smile Big Smile

    Chị PC: đâu phải một mình chị tưởng như thế Wink Wink
    thihanh
    #26 Posted : Monday, July 23, 2007 7:07:54 PM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
    Tuy chị Quỳnh Dao "cấm" viết về chị, nhưng tôi không thể nào không thuật lại những gì chị đã làm cho chúng tôi.
    (Không biết chị ấy có đọc được những dòng này không nhỉ). Eight Ball Eight Ball
    _______________


    Đỗ Quỳnh Dao

    Nhắc về những kỷ niệm tại Paris, thì tôi không thể nào không nhắc đến chị chủ nhà Đỗ Quỳnh Dao. Buổi đầu tiên, khi chúng tôi vừa tới cổng nhà, chị ngóc đầu ra cửa sổ, trả lời câu hỏi ngỗ nghịch của tôi:

    - Nhà này không có chó, và chủ nhà rất chịu chơi.

    Tôi có cảm tình với chị ngay, vì đó là hai điều tôi kỵ nhất, thông qua hai điều đó thì mọi chuyện khác với tôi đều như trở bàn tay.

    Dáng chị nhỏ nhắn, và tôi tin rằng hồi trẻ chị rất xinh. Vừa vào đến bếp chị đã hỏi ngay để rõ ràng tiếng xưng hô:

    - Đâu đâu, đứa nào là em đứa nào là cháu?

    Bốn chị em tôi khúm núm như thuở xếp hàng đi lãnh lương thực của Cao ủy Liên Hợp Quốc. Big Smile Big Smile Big Smile Chị Ba nhanh nhẩu:

    - Thôi gọi chị hết cho rồi.

    Tôi cũng chen vô:

    - Gọi chị cho trẻ chị nhé.

    Như Mộng húc cùi chỏ tôi:

    - Gọi chị có kỳ không? Chị ấy chỉ nhỏ hơn mẹ mình một tí.

    Tôi thành thật:

    - Nếu chị ấy cho phép thì không sao.

    Viết tới đây thì tôi lại nhớ câu chuyện thuở ấy, tôi cũng kêu một người lớn bằng chị, và sau này biết được họ không hài lòng và bảo tôi hỗn, dám gọi chị trong khi họ đáng hàng cô chú. Tôi im lặng, không biện hộ, vì tôi thiết nghĩ: nếu đã xem là hạng cháu chắt thì không nên chấp nhứt, còn như nếu không hài lòng với tiếng gọi chị của tôi thì hãy chỉnh sửa tôi từ đầu. Đối với tôi, thứ hạng hay tiếng xưng hô chỉ quan trọng nếu trong ấy có gói ghém chút tình thương mến nhau. Không tôn trọng nhau mà tôn lên hàng ông, hàng bác thì cũng thế. Có lẽ tôi bị ảnh hưởng tây phương chăng?... hay chỉ lai ”người miền nam”, thật thà, không khách sáo. Eight Ball Eight Ball

    Chị Quỳnh Dao chỉ chúng tôi từng ngõ ngách trong căn nhà của chị. Leo lên hai cái cầu thang là tới ”gác trọ” của chúng tôi. Leo xuống ba cái cầu thang là tới phòng tắm. Hình như chị muốn chúng tôi phải gọn gàng thon thả để mặc áo dài, nên chị cho chúng tôi chạy ”học xì bơ” mỗi lần đi tắm. Có lần nàng Mộng nhà ta thắc mắc:

    - Hình như mấy ngày nay không thấy nhỏ Hạnh tắm. Big Smile Big Smile Big Smile

    Nàng ơi là nàng, Hạnh nhà ta những khi ăn chay nằm đất thì chuyện tắm rửa chỉ là thứ phụ. hehehe. Tôi lấy tấm nệm đặt xuống đất, nói với chị Ốc Hương:

    - Em nằm dưới đất, nhường cái giường lớn cho chị đó.

    Ốc Hương ngạc nhiên:

    - Giường lớn thế mà một mình chị nằm à?

    Tôi nheo mắt:

    - Không, để ngày mai nằm chung với Miên Thụy, tha hồ mà ôm. Big Smile Big Smile Big Smile

    Chị Quỳnh Dao chuẩn bị mền gối cho chúng tôi đầy đủ, cả những thức ăn sáng cũng mua sẵn để dành, chị dặn:

    - Mai dậy sớm cứ tự nhiên ăn trước rồi đi đâu thì đi, đừng chờ chị.

    Buổi sáng. Màu nắng chưa lên ngôi nên khí trời Paris vẫn lành lạnh. Tôi mặc chiếc áo ngắn tay, chị Quỳnh Dao cẩn thận dặn dò:

    - Chút đi chơi, nhớ đem theo áo ấm.

    Rồi chị kéo áo lên, chỉ cho chúng tôi bao nhiêu lớp áo chị mặc trong người, tôi chóng mặt:

    - Bên em mùa đông, dưới 20 độ âm cũng chưa mặc nhiều như chị. Wink Wink

    Chị cười:

    - Ừ, chị sợ bịnh.

    Đêm cuối cùng của chị Ốc Hương, chị Quỳnh Dao đã nói chuyện thật nhiều. Chúng tôi huyên thuyên về chuyện văn chương thi phú, cũng như so sánh giữa hai xã hội Pháp – Na Uy. Chị đã rất nhiệt tình với chúng tôi. Tương lai, nếu Ốc Hương trở thành một nhà văn ”tai tiếng” (từ ngữ của Ốc Hương để chỉ những người nổi tiếng), thì một trong những người Ốc Hương cần nhớ ơn đó không ai khác hơn là chị Đỗ Quỳnh Dao. Blush

    Nếu vô tình quên đi bao ngày tháng, thì tôi cũng không bao giờ quên được ngày cuối cùng ở Paris. Chị đã dắt tôi đi shooping, và kiên nhẫn:

    - Nếu em chưa coi hết thì cứ việc coi tiếp nhé, về trễ tí cũng không sao.

    Thường thì chị nghiêm trang, nhiều suy tư, nhưng khi đùa thì cũng cười ra nước mắt. Có lẽ hồi trẻ chị cũng phá phách không khác gì chúng tôi bây giờ. Đêm cuối cùng, trước khi anh chị sang chơi nhà bạn, chị hỏi tôi:

    - Ở nhà một mình có sợ ma không.

    Tôi nói cho chị yên lòng:

    - Ma sợ em chứ em sợ gì ma. Big Smile Big Smile

    Khi biết tôi đổi ý, không ở nhà một mình vì sợ buồn hơn sợ ma, chị đã giao cho tôi chìa khóa và dặn:

    - Khi nào về thì cứ tự mở cửa vào nhà, đừng chờ chị.

    Nghĩ tới ngày rời khỏi Paris, tôi sẽ nhớ căn nhà gọn gàng khang trang của chị, một nơi yên tĩnh, sạch đẹp, lại rất tiện xe vào lòng phố, nơi đã có những tiếng cười đùa nghịch phá của chúng tôi, tôi hỏi anh Hùng, chồng chị:

    - Nhà này giá bao nhiêu vậy anh?

    Anh nhìn tôi, nheo mắt:

    - Thế nào, tính mua à? Đắt lắm đấy.

    Rồi anh tiếp:

    - Nhưng không mua được đâu, để lo lũ nhỏ hết rồi. Muốn được một phần thì phải làm con anh chị.

    Tôi tiếc hùi hụi. Giá như có tiền và mua được, tôi sẽ mua lại để mỗi lần hè sang, rủ Ốc Hương, Như Mộng, Miên Thụy, và còn nhiều nhiều nữa cùng về ấy ngắm trăng, riêng Miên Thụy thì chỉ cần cho nghe ”mưa đêm” là đủ. Big Smile Big Smile Big Smile

    Ừ nhỉ, giá như tôi có tiền, giá như tôi mua được nhà, và giá như… được làm con anh chị.
    (để được hưởng gia tài) Big Smile Big Smile Big Smile


    thihạnh
    (để kỷ niệm Paris 2k7)
    thihanh
    #27 Posted : Monday, July 23, 2007 7:12:56 PM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
    Màn cuối cảnh cuối sẽ là:

    Anh Chị 3

    Bà con hai họ có ai muốn nghe hông ??? Big Smile Big Smile Big Smile
    mienthuy
    #28 Posted : Monday, July 23, 2007 11:09:47 PM(UTC)
    mienthuy

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 176
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi thihanh

    Tuy chị Quỳnh Dao "cấm" viết về chị, nhưng tôi không thể nào không thuật lại những gì chị đã làm cho chúng tôi.
    (Không biết chị ấy có đọc được những dòng này không nhỉ). Eight Ball Eight Ball
    _______________


    Đỗ Quỳnh Dao


    -------------------------------------------------------------
    Tôi tiếc hùi hụi. Giá như có tiền và mua được, tôi sẽ mua lại để mỗi lần hè sang, rủ Ốc Hương, Như Mộng, Miên Thụy, và còn nhiều nhiều nữa cùng về ấy ngắm trăng, riêng Miên Thụy thì chỉ cần cho nghe ”mưa đêm” là đủ. Big Smile Big Smile Big Smile

    Ừ nhỉ, giá như tôi có tiền, giá như tôi mua được nhà, và giá như… được làm con anh chị.
    (để được hưởng gia tài) Big Smile Big Smile Big Smile


    thihạnh
    (để kỷ niệm Paris 2k7)




    coi bộ nhỏ muốn hưởng gia tài TongueTongue
    Binh Nguyen
    #29 Posted : Tuesday, July 24, 2007 2:33:03 AM(UTC)
    Binh Nguyen

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,947
    Points: 1,587
    Location: Đông Bắc Gia Trang

    Thanks: 1 times
    Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
    quote:
    Gởi bởi thihanh

    [size=3] Như Mộng

    Khi nghĩ về giấc mộng, viết xong Mộng, thì tôi không thể nào không nhắc tới nàng Như Mộng của chúng tôi. Trước khi gặp nàng, tôi thường hình dung về một người chị lớn tuổi, không muốn nói là ”già”, ví như không già thì chắc cũng khá cỗi cằn với thời gian. Hình ảnh đó đến từ cái nick name Nhân Sinh Như Mộng. Nàng ít cười, ít nói, ngay trong diễn đàn cũng chỉ thường lấp ló mà thôi.

    Dạo quanh lòng phố Paris, nàng muốn mua một món quà kỳ niệm đem về (cho ai không biết). Chợp thấy một chiếc tháp xinh xắn làm bằng thủy tinh, được người bán dạo bày bán dọc đường. Nàng muốn mua, cũng cái tật ma lanh, tôi hỏi dùm:

    - How much?
    - Seven euro.

    Nàng bảo rẻ, mua được. Tôi lắc đầu. Quay lại ông bán hàng, trả giá:

    - Four.

    Ổng đòi:

    - Five.

    Như Mộng nóng ruột móc bóp:

    - Rẻ mi ơi, mua cho rồi.

    Tôi gạt Mộng, chắc nịch:

    - Four.

    Ổng lắc đầu không bán. Tôi không thua, bảo nàng:

    - Thôi mình đi, thế nào ổng cũng gọi lại bán cho mà coi.

    Mà thật thế, cả bọn đi được vài bước thì ổng gọi lại bán cho Mộng với giá bốn đồng. Mộng hài lòng trả tiền và ôm lấy tháp. (Thế mới biết, lanh chanh chứ cũng có khi được việc lắm chứ bộ).

    - Tôi quay sang Như Mộng:

    - Tụi mình xui, chứ như chị Ốc Hương thì lời to. Big Smile Big Smile Big Smile


    Chú thích: phần trên có thông dịch khi cần chuyển âm tiếng Pháp. (Cũng may là tôi không biết tiếng Pháp, chứ không thì còn nhiều tập lì kỳ hơn).

    -[blue]thihạnh
    (để kỷ niệm mùa hè 2k7)




    Nghe chuyện trả giá, nhớ Paris. Bình ở đó có vài ngày, cũng bắt chước thiên hạ đi dạo phố. Mấy người bán hàng rong, vừa bán, vừa chạy "trốn" cảnh sát, mà lúc đó Bình không biết, tưởng chỉ có ở VN thôi. Có một anh, tới chào Bình mua mấy cái postcards, Bình còn đang trả giá, anh ta nói 5 Euro, Bình trả 3 Euro, còn đang suy nghĩ, kì-kèo trả giá, có nên mua cho anh ta không, thì cảnh sát ập tới, bắt anh ta lên xe chở đi. Bình đứng nhìn theo mà muốn khóc, ngỡ ngàng! Mấy anh chị bạn đi chung thì chọc, bảo tại Bình trả giá nên anh ấy mới bị bắt. Bình ân hận cho đến bây giờ, và có lẽ suốt đời, trên đường phố Paris. Tại sao Bình đi đến đâu lại thấy hết những mặt trái của xã hội như thế? Buồn!

    BN.
    linhvang
    #30 Posted : Tuesday, July 24, 2007 3:37:51 PM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    quote:
    Gởi bởi thihanh

    Màn cuối cảnh cuối sẽ là:
    Anh Chị 3
    Bà con hai họ có ai muốn nghe hông ??? Big Smile Big Smile Big Smile


    BlushBlush
    thihanh
    #31 Posted : Tuesday, July 24, 2007 9:41:03 PM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
    Cấm!

    Người ấy bước vào cõi thơ và cõi ảo này trước tôi. Không biết tự bao giờ, có lẽ là tự lâu lắm, vì khi tôi đến, người đã rành rẽ mọi đường đi nước bước của thế giới này. Thơ người đã tạo cho tôi thật nhiều xúc cảm, như tâm sự của chính bản thân mình. Lúc vui, lúc buồn, lúc nhẹ nhàng tha thiết, lúc ngạo nghễ với cuộc đời đen trắng trắng đen… và cũng vì thế, tôi đã mạnh dạn phổ lấy bản nhạc đầu tay khi những nốt nhạc của tôi vẫn còn sơ sài, đơn giản.

    Thuở ấy, tôi nào biết người là ai, chính cái nick name cũng còn rất ư xa lạ. Đến gần với nhau hơn, hiểu hơn về cuộc sống riêng của người một chút, tôi càng thêm cảm phục tài hoa, và thầm tiếc vì cánh hoa đó hình như không được tự do triển nở. Bị cấm đoán chăng? Tôi không biết! Bị dập vùi chăng? Tôi cũng không hay. Chỉ có lần tôi nghe người bảo:

    - Hạnh đừng thắc mắc tại sao mình không in thơ, vì in xong cũng không dám đem về nhà Hạnh ạ.

    Tôi thắc mắc:

    - Sao thế, bị cấm à?

    Người biện hộ yếu đuối:

    - Không hẳn thế, nhưng không biết nói sao cho Hạnh hiểu, nói chung là cõi ảo này phức tạp lắm Hạnh ơi, không đơn giản như Hạnh thường tưởng.

    Có lẽ tôi đơn giản thật, và lầm tưởng ai cũng đơn giản như tôi. Phải chăng tôi quá thật thà nên không thể hiểu thấu những lời người nói, hay tại bước chân tôi trong thế giới này chưa đủ đau thương? Tôi thở dài:

    - Tiếc quá nhỉ.

    Cõ lẽ bước chân tôi bây giờ đã dài hơn và rộng hơn, va chạm nhiều hơn, nên tôi đã hiểu ít nhiều những lời người nói. Thơ tôi chưa cao bay, văn tôi chưa chấp cánh, và những nốt nhạc sơ xài kia cũng chưa đủ ngọt ngào để che lấp chua cay. Và hôm nay, hình như thế giới này của tôi cũng đang bắt đầu bị ”cấm đoán”.

    thihạnh
    (Viết cho Nhỏ)
    Binh Nguyen
    #32 Posted : Wednesday, July 25, 2007 12:05:49 AM(UTC)
    Binh Nguyen

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,947
    Points: 1,587
    Location: Đông Bắc Gia Trang

    Thanks: 1 times
    Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
    quote:
    Gởi bởi thihanh

    [purple]Thứ Bảy

    - Không biết 888 với ai mà 8 lắm thế.




    Ăn gian há, hôm nay thứ tư, thứ bảy hồi nào mà thứ bảy, cho bài mới đi chứ. Làm tui tưởng có bài Thứ Tư chứ, tui than buồn một chút thôi, không làm cụt hứng thi sĩ đâu. Văn phong vui vẻ, dí dỏm, tui khóai đọc lắm. Vậy Thi Hạnh vô ban phá là được rồi đó, beerchug, cho mấy chị nghiêm nghiêm sợ luôn, he he he.

    BN.
    thihanh
    #33 Posted : Wednesday, July 25, 2007 12:39:21 AM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)

    Bài Thứ Bảy tui post hôm thứ bảy nha Bình, tự dưng hôm nay thứ tư cái vào kiện tui là seo là seo Tongue
    Ban Phá đó ở đâu dzạ Bình, cho tui tham gia dzí Big SmileBig Smile
    Binh Nguyen
    #34 Posted : Wednesday, July 25, 2007 10:50:56 PM(UTC)
    Binh Nguyen

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,947
    Points: 1,587
    Location: Đông Bắc Gia Trang

    Thanks: 1 times
    Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
    quote:
    Gởi bởi thihanh


    Bài Thứ Bảy tui post hôm thứ bảy nha Bình, tự dưng hôm nay thứ tư cái vào kiện tui là seo là seo Tongue
    Ban Phá đó ở đâu dzạ Bình, cho tui tham gia dzí Big SmileBig Smile




    Thấy hông? Cứ dzô sửa bài cũ, làm tui thấy post hôm nay lại tưởng bài mới. Nhẩy dzô coi mới biết mình coi hôm qua rồi (coi cả bên kia luôn). Còn sửa chỗ nào thì tui thiệt tình không biết. Bởi dzậy, có cái chuyện bài cũ, bài mới là dzậy đó. Nhưng mà nói dzậy thôi, chứ đâu có seo.

    BN.
    linhvang
    #35 Posted : Thursday, July 26, 2007 1:57:16 AM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    TH bắt chước ai vậy hè? Big Smile
    thihanh
    #36 Posted : Thursday, July 26, 2007 2:49:56 AM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
    Chị LV và Bình Bông
    Nói ra mí nói đó nghen, hôm trước tui cũng tưởng Bình có bài mới bên topic đó đó,
    ai dzè nhảy dzô cái bị ... wuê xệ Big Smile Big Smile Big Smile
    Thui nha, đừng buồn nữa, tui đền bài mới nè Kisses,
    ra lò đúng ngày để mừng anh chị 3 lên chức luôn đó beerchugbeerchug
    thihanh
    #37 Posted : Thursday, July 26, 2007 2:53:12 AM(UTC)
    thihanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 735
    Points: 21

    Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
    Anh Ba ơi! Chị Ba ời!

    Khi viết về anh chị Ba thì tôi thật sự không biết bắt đầu từ đâu. Tuy chị đã sinh hoạt rất lâu trong diễn đàn Phụ Nữ Việt, nhưng tôi vẫn không biết đến chị nhiều, cho tới khi bà con ”rầm rộ” chuyện Paris thì tôi mới có cơ hội được biết thêm về chị. Người gần gũi nhất của chị, anh NMChâu, phổ cho tôi bài thơ và dặn:

    - Để Thi Hạnh hát trong buổi RMS đó nhé.

    Tôi lắc đầu lia lịa:

    - Thôi chú ơi, đứng trên sân khấu cả buổi ”mòn” hết cả mặt, không hát nữa đâu.

    Y như rằng ” đừng gọi anh bằng chú”, anh Ba từ tốn:

    - Ai cũng gọi anh là ”n3”, Thi Hạnh cũng cứ gọi như thế đi, vì gọi NMChâu bằng chú thí phải gọi YNguyên bằng thím, mà nàng thì không thích làm ”thím xẫm”. Big Smile Big Smile Big Smile

    Có lẽ đó là câu nói dài nhất của anh Ba, vì rằng anh rất ít nói, chỉ nói khi cần và chỉ nói một hay hai chữ mà thôi. Chị Quỳnh Dao thố lộ:

    - Nói vậy là nhiều rồi đó em, chứ ngày xưa thì chỉ vọn vẹn một chữ, như: có, không, đi, ờ, được… Blush

    Rồi chị Quỳnh Dao kể cho chúng tôi nghe chuyện tình của anh chị Ba ngày xưa, cái thuở mới quen nhau ấy mà. Tôi thầm cảm phục và ”ganh tỵ” với những ai có bạn bè thân thiết từ thuở cột tóc cho tới cuối cuộc đời. Đó là những người bạn chân tình không phải dễ tìm dễ giữ. Tongue

    Riêng chị Ba, là một phụ nữ ôn hòa, từ tốn, cái gì cũng thủng thà thủng thỉnh, đâu còn có đó. (không như tôi, lúc nào cũng vội vã cứ y như là thời gian mài ra vàng bạc). Ngày đầu tiên dạo quanh Paris, chị không đi cùng chúng tôi. Chị bảo:

    - Chị còn ít công việc phải lo cho ngày mai.

    Ai cũng tưởng thế, và biết thế, nhưng còn một lý do nữa mà tôi không nói ra với các chị khác, đó là chị Ba không đi để nhường chỗ cho chúng tôi. Chị nói:

    - Tụi em ba người, chút đón Miên Thụy nữa là bốn, nếu chị đi theo sẽ dư một người, cảnh sát thấy là phạt chết đó em.

    Khi Miên Thụy ngồi ”chiễm chệ” ở chiếc ghế trên, miệng hỏi: ”sao chị 3 không đi”, thì nàng nào đâu có biết rằng chị 3 đã hy sinh ở nhà để Miên Thụy có một chỗ ngồi êm ái. Big Smile Big Smile Big Smile

    Sướng nhất là được thưởng thức những món chay do chính chị Ba nấu. Lâu lắm rồi tôi chưa ăn cơm chay, cũng như chị Ốc Hương, cơm chay thì chúng tôi chỉ ” ăn chùa” trong những ngày Lễ Vu Lan. Riêng Miên Thụy thì hình như chưa ” ăn chay” bao giờ, nên cứ luôn miệng hỏi:

    - Món này món gì vậy chị Ba? Làm bằng cách nào vậy chị Ba, Ở chợ có bán không chị Ba…

    Chị Ba chỉ cần trả lời và cắt nghĩa cho Miên Thụy thôi cũng đủ no.

    Trong đám chúng tôi, có lẽ Miên Thụy là người hay ” đì” anh Ba nhất. (Chết chửa!!!) Gươm lạc giữa rừng hoa như anh Ba, nếu là tôi thì tôi chẳng ham chút nào. Cứ đi vài bước là lại bắt anh Ba chụp hình, mỗi lần chụp đều chìa bốn năm cái máy. Nóng quá cũng rên, gió quá cũng rỉ, chỗ nào cũng đòi đi mà hay than mỏi chân mỏi cẳng… Một cô em gái như Miên Thụy thôi cũng đã ”mỏi mòn”, thế mà nghe đâu anh Ba có nhiều em gái lắm, Miện Thụy là cô em gái thứ 50 thì phải. Big Smile Big Smile Big Smile

    Nhắc đến anh chị Ba thì phải nhắc đến ”lái”, không phải ”lái” như anh chàng ba tàu trên chuyến xe Lục Tỉnh:

    - Dừng xe cho ngộ ”lái” chút đi.

    Ông tài xế bực mình:

    - Lái xe là nghề của tôi, tự dưng ông bắt tôi dừng xe cho ông lái khơi khơi sao được.
    - Nị hông dừng xe cho ngộ ”lái” thì ngộ ”lái” đại ráng chịu à. Big Smile Big Smile Big Smile

    ”Lái” của anh chị Ba "cao cấp" hơn, gọi là nói lái, một nghệ thuật chơi chữ của người Việt Nam chúng ta. Mỗi một câu anh chị nói ra đều làm cho chúng tôi nghĩ ngợi, không hiểu. Sau này biết rồi thì chỉ cần lái một chút là hiểu, nhưng không phải lúc nào cũng dễ ”lái”, ”lái” tầm bậy tầm bạ là chít à. Big Smile Big Smile Big Smile

    Không biết cụ Nguyễn Du, tác giả của Kiều được bao nhiêu cái duyên, nhưng theo chị Ba thì chị nhất định phải có duyên gấp đôi vị thi hào ấy. Nếu cụ Nguyễn Du có những năm duyên, thì chị Ba ít nhất cũng được mười. Đố quý vị biết tại sao. Eight Ball

    Nói cho cùng thì nếu không có anh chị Ba, chúng tôi sẽ không có những ngày vui tại Paris, và chúng ta cũng sẽ không có một buổi RMS thành công và ấm cúng như đã.


    thihạnh
    (Để kỷ niệm Paris 2k7)
    NhânSinhNhưMộng
    #38 Posted : Friday, July 27, 2007 5:21:26 AM(UTC)
    NhânSinhNhưMộng

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 163
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi thihanh
    hehe ...
    chỉ biết cởi "núc" và binh xập xám thôi Big Smile Big Smile Big Smile




    ___________

    Nhỏ....Mộng không ngờ tay nghề Nhỏ khá vậy..Big Smile...kiểu này Nhỏ và Mộng phải bớt shopping...tiết kiệm tiền đi ca si nô thôi Nhỏ ơi Tongue....thề..ko cháy túi..oooppsss nhầm.....thề không đầy túi...không về.Big Smile
    NhânSinhNhưMộng
    #39 Posted : Friday, July 27, 2007 5:25:56 AM(UTC)
    NhânSinhNhưMộng

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 163
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi thihanh

    - Dừng xe cho ngộ ”lái” chút đi.
    - Nị hông dừng xe cho ngộ ”lái” thì ngộ ”lái” đại ráng chịu à. Big Smile Big Smile Big Smile


    ____________

    Big SmileTongue Nhỏ
    Liêu thái thái
    #40 Posted : Friday, July 27, 2007 7:32:13 AM(UTC)
    Liêu thái thái

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,677
    Points: 786
    Woman
    Location: thôn bọ ngựa

    Thanks: 8 times
    Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
    quote:
    Có lẽ đó là câu nói dài nhất của anh Ba, vì rằng anh rất ít nói, chỉ nói khi cần và chỉ nói một hay hai chữ mà thôi. Chị Quỳnh Dao thố lộ:

    - Nói vậy là nhiều rồi đó em, chứ ngày xưa thì chỉ vọn vẹn một chữ, như: có, không, đi, ờ, được…
    ơ chị QD không kể bé nghe huh? rằng mỗi lần điện thoại gặp n3 là sau đó phải hỏi lại c3 "được hông sao ổng im re vậy mầy?". Khi c3 way sang chàng mở mắt vểnh tai, thì n3 phán: "anh gật đầu rồi chớ bộ!" Tongue

    Hoa Mộng ơi Thi Hạnh à! ông ba tàu đâu có nói "đại" được, ổng la: "hổng cho ngộ lái thì ngộ lái tại da à!"
    Anh Hùng đã từng thắc mắc sao ổng chờ nổi về đến nhà mà đòi "lái tại gia" [}:)]
    Big SmileBig SmileBig Smile

    Users browsing this topic
    Guest
    4 Pages<1234>
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.