Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

13 Pages«<45678>»
MẸ nhắc nhớ những gì, khi CON bước vào ĐỜI
viethoaiphuong
#101 Posted : Saturday, February 13, 2010 5:24:35 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)







Bê ơi,
Noel và Tết Tây đầu tiên con xa nhà ... mình không muốn làm gì theo người Pháp .
Tết VN đầu tiên con xa nhà ... mình cũng uể oải với thủ tục Việt Nam .. Nhưng mẹ biết Bê thích ăn bánh chưng ..Tongue
Còn đây là ngày st Valentin đầu tiên mẹ chúc con gái cưng á Smile

viethoaiphuong
#102 Posted : Sunday, February 14, 2010 2:07:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Sáng nay pa T và Ti cũng đi nhà thờ ăn Tết á .. vui lắm !
Chiều nay các anh chị thanh niên nhà mình kéo về ăn Tết .. nên mẹ đang sửa soạn "cỗ Tết" Tongue

hình sáng nay mẹ và Tì làm "bấm - sĩ"

ban hát thanh thiếu niên


múa thiếu niên


ban hát ấu nhi



bebe Hữu Thiên


mẹ HP là maman của bebe HT... còn cô ĐT là chị của bebe HT Smile
viethoaiphuong
#103 Posted : Wednesday, February 17, 2010 8:04:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

bướm xanh

Bê Alex ơi,
Mẹ tặng cho con cánh bướm xanh .. vì biết con rất bắt mắt với gam màu xanh.
Mấy hôm này mẹ nhiều việc phải đi ra khỏi nhà, nên không nối được mạch liên tục cho con và ngay cả những viết lách riêng của mẹ. Những suy nghĩ về điều gì đó mẹ đang quan tâm thì vì thế mà được lặp đi lặp lại kỹ ở trong đầu. Một lần nào đó sẽ được nói ra trên trang dòng. Như một dòng sông cần phải có nguồn là những con suối. Như dòng suối cần có nước chảy ra từ lòng đất. Như nước chính là ý muốn của Đấng ban cho là Thượng Đế. Vì không thể có một điều hữu lý nào được sinh ra bởi sự vô lý nào đó. Như mẹ cũng từng nhắc nhở con : khi con người ta vượt qua khỏi những nguyên lý và nguyên tắc của cõi hữu hạn và đặt tư tưởng của mình ở trong sự nhận biết cõi vô cùng, thì khi đó họ có khả năng nhìn ngược trở lại vào cõi hữu hạn không có gì là khó khăn cả. Trước mắt con người, điều khó không nằm trong sự thể nào đó .. mà sự khó nằm trong ý nghĩ và tận cùng chính là tư tưởng. Bởi thế tư tưởng luôn là ý chủ đạo của đời sống con người. Nếu tư tưởng nằm trong cõi thế gian, con người sẽ chỉ biết về đời sống vật chất hẹp hòi và đầy rẫy những đớn đau về thể xác và tinh thần. Còn khi tư tưởng chạm được vào cõi vô cùng thì chính là sự giải thoát. Khi đó, người ta tuy ở cõi thế gian nhưng đã không còn thuộc về thế gian. Đúng thế, khi đã biết sự sung sướng cõi tâm hồn và khi ý nghĩa sự sống chạm vào hồn linh mình rồi, thì con người chính là sức mạnh mà trở về ý nghĩa chủ đạo nơi mọi hành động cuộc sống.
Hôm nay đã là mồng 5 Tết Canh Dần. Trưóc Tết, mẹ có nói qua phone với ông ngoại và được biết ngày mồng 4 Tết - đại gia đình họ Hoàng và họ Bùi làm Đại Thọ cho bà ngoại của mẹ tròn 100 tuổi ( mình đợi Trang sẽ gửi hình ảnh ). Mẹ nhớ bà ngoại của Bê và Ti và rất thương ông ngoại ... nhiều khi không biết phải nói sao nữa ... Nhưng trước Tết mẹ có viết thư tay cho ông ngoại.

Bây giờ mẹ phải đi làm đồ ăn cho Ti, vì đã 12h30 ...

Mẹ HP
viethoaiphuong
#104 Posted : Friday, February 19, 2010 7:17:40 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Bê Alex và Mr Stiglitz prix Nobel


Bê Alex ơi,
Hôm qua mẹ gọi cho ông ngoại để hỏi chuyện Tết bên Việt Nam và nhất là chuyện mừng đại thọ cho cụ ngoại 100 tuổi. Nghe ông ngoại kể thì vui lắm, vì con - cháu - chắt - chút của cụ tổng cộng là 115 người cả thẩy. Vắng mặt 19 người, còn lại có mặt đông đủ cùng với nhiều con cháu họ hàng gần xa trong bữa tiệc 25 mâm cỗ Tongue. Trước Tết cụ còn khỏe và quét sân, ngõ hàng ngày cho ông cậu út. Rồi ngày mồng Ba Tết có khách từ xa tới nhiều và trời bắt đầu trở lạnh nên cụ bị choáng ... làm cả họ hơi hoảng. Nhưng sang ngày mồng Bốn Tết làm đại thọ thì cụ lại khỏe và vui vẻ.
Ông ngoại cũng kể cho mẹ nghe là con có gọi phone về thăm ông, con nói nhớ ông nhiều thật nhiều và thương ông. Nhưng ông ngoại dặn mẹ và các con ở xa đừng có lo cho ông, vì ông vẫn chăm tập luyện và giữ gìn sức khỏe.
Mẹ có báo cho ông ngoại là trong ký nghỉ cuối học kỳ này con sẽ đi thăm em PLinh, ông mừng lắm.
Bên này, chiều nay Ti cũng bắt đầu nghỉ Đông. Khi nãy Ti đi học về, mẹ kể có gặp Bê vừa ngủ dậy còn ngái ngủ ra sao ... Ti cười ngất ngư. Năm nay Ti lo việc học của Ti tốt hơn : sáng nào Ti cũng để radio báo thức vào 7h15, sau đó Ti xuống nhà làm chocolate nóng cho bữa điểm tâm, rồi Ti trở lên nhà sửa soạn đi học. Ti không có vội vàng như chị Bê á Smile. Chúa Nhật vừa rồi Ti đi Lễ ở nhà thờ thấy Ti có vẻ thích, nên cách đây mấy hôm mẹ nghe pa T nhắc Ti là cần đi nhà thờ để học tiếng Việt Nam và sinh hoạt cùng các bạn đồng trang lứa cho đỡ buồn. Nếu Ti chịu đi nhà thờ trở lại thì mẹ thật là mừng đó Bê ạ. Và người mừng nhất khi biết tin này sẽ là tata Marie France.
Khi nãy trong bữa cơm tối, mẹ kể là Bê bây giờ không chịu tự nấu ăn nữa rồi và tỏ ra lo lắng .. ấy thế mà pa T lại nói : Bê bận học thì tốt nhất là đi ăn ở ngoài cho khỏi mất công và đỡ tốn giờ ... Mẹ im lặng thôi á. Pa T thấy hình Bê chụp với ông giáo sư được giải Nobel thì cười vui lắm đấy. Vậy là Bê đã gặp mặt hai ông giáo sư được giải Nobel về kinh tế học á.

viethoaiphuong
#105 Posted : Friday, February 19, 2010 8:17:37 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

mờ mịt bình minh mùa đông




vịt trời




băng giá !



... bây giờ mới là 2/3 mùa đông bên trời Âu
cám ơn góc tranh ảnh của TL / MGP

viethoaiphuong
#106 Posted : Sunday, February 21, 2010 9:02:28 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

"little tullips" - photo by NT


Tâm Hồn Bình An

Khi ta thấy trong tâm hồn cần được ủi an, mau chạy đến bóng Jesus lòng được an ủi. Vì Ngài biết trước mọi điều trong tâm hồn Cha thương yêu. Vì Ngài có trước mọi điều Ngài là bình an.

Khi con đến bên chân Ngài tìm một lối đi, Cha yêu dấu đưa con về nhận lại sự sáng. Lời Ngài có lối cho đường đưa bao người ly tán lạc loài Ngài là ánh sáng, hy vọng, Ngài là đường đi.

Halêlugia lòng tôi nay bình an thay! Bình an thay!!
Halêlugia lòng tôi nay bình an thay! Bình an thay!!

Trong tay Chúa ôi vui mừng bình an thư thái. Ngài làm mới trong tâm hồn như khúc nhạc rất hay, hằng tâm linh tôi yên ninh thay, bình an thay!

Halêlugia lòng tôi nay bình an thay! Bình an thay!!
Halêlugia lòng tôi nay bình an thay! Bình an thay!!


Bài thánh-ca này đã đi vào hồn tôi bằng con đường của sự nương-gượng,
Sự can trường,

Sự sáng.
Mãi du dương như cơn gió ngọt ngào giữa một mùa Đông khắc khổ
Nơi chuỗi ngày nứt nẻ những tin yêu...!!

Bài học của niềm tin dễ khi tiếp nhận, mà khó khi đi tới?
Bài học của sự tin cậy đơn giản khi gặp gỡ, mà phức tạp khi chia xa?
Bài học sự trung tín khó khi làm việc nhỏ, nhưng sẽ dễ khi làm việc lớn.
Bài học hy sinh chỉ có thể khi biết hy sinh.
Bài học yêu thương chỉ có nghĩa khi đã yêu thương.
Bài học về sự "nhận" qua một sự "cho".
Bài học sự "cho" không đến từ đâu cả.
Bài học tình-yêu đến tự trái tim mình.
......
......

Bài học làm Người đến từ tất cả những bài học thuộc về loài-người.

Bài học Đức tin đến từ Thánh-Linh, những bài học thuộc về Thượng Đế.

Một ngày chủ nhật, sáng sớm đã gặp những ngỡ ngàng chưa từng thấy về sự tin cậy và gì gọi là thương-yêu và quý trọng.
Riêng những giờ ở nhà Thờ với Chúa là sướng sung thay!!
Bao nhiêu muộn phiền tiêu tan.
Bao nhiêu giận hờn nguôi ngoai.
Bao nhiêu thắc mắc được tháo gỡ.
Đường đời lại thênh thang trong những câu ca vang của một thời kỷ niệm quá thiết tha :
Thiết tha tình người và thiết tha tình của Chúa!
Khi tôi đến bên Chúa, lời của Ngài luôn đổi mới và bổ mát tâm hồn tôi.
Tôi biết quyền năng của Ngài
Tôi nhớ tình thương của Ngài
Tôi hiểu Ngài muốn gì ở tôi và điều gì Ngài sẽ ban phát cho tôi,
Cho bạn,
Cho tất cả mọi người!!
Và yên lặng tôi lắng nghe!!


13/01/2008
Việt Hoài Phương
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo



Bê Alex ơi,
Con đã làm gì ngày Chúa Nhật hôm qua?

Cách đây mấy hôm mẹ nghe pa T nói : gặp Bê qua phone, Bê kể là Juliette đã khóc hu hu vì không làm được bài và con trấn an J - không có sao cả, đi thư viện tìm sách đọc rồi thế nào cũng ok thôi.
Mẹ biết con đã học được một điều hữu ích nơi cuộc đời mà khởi đầu là từ mẹ muốn cho con. Ấy là từ khi còn rất nhỏ, mỗi lần con đi thi cử gì thì mẹ đều trấn an con trước với ý nghĩ : hãy coi việc thi cử chỉ là một trò chơi thú vị thì tốt hơn cả. Nhưng đó là trò chơi nghiêm túc và tốt. Vì thế mình cần học hết sức mình, để chắt lọc cho được kiến thức của nhân loại mà con bắt gặp nơi sách vở. Còn lại điểm cao hay không cao hoàn toàn không còn là điều đáng để mình quan tâm đến độ bị căng thẳng đầu óc và có khi là khủng hoảng tinh thần.

Lần đầu tiên con biết nói cám ơn mẹ về lời khuyên trên, đó là khi con 9 tuổi với cuộc thi hết cycle 1 ở trường nhạc. Con đi thi từ đầu giờ chiều mà mãi tối mới thấy bà thư ký gọi phone nói ba mẹ tới đón. Và, vừa về tới nhà là con nói : con thật sự là cám ơn mẹ đã nói coi cuộc thi chỉ là một trò chơi. Nên khi nhìn thấy ban giám khảo có tới 9 người, chỉ có 1 người trong trường nhạc của mình, còn lại là các ông bà thầy từ đâu tới .. rồi đợi vào thi quá lâu .. thì nhiều học trò sợ quá đã bỏ luôn cuộc thi. Nhưng con nhớ lời mẹ và không sợ hãi. Kể từ đó việc học và việc thi cử của con ở đâu cũng được xem là bình thường, dù vẫn biết có những quan trọng ít hay nhiều trong mỗi ký thi. Khi đặt ra được mức độ sự quan trọng là để biết chú tâm cho sự sắp xếp thời gian nhiều hay ít trong từng điều mình cần làm ở khoảng thời điểm nào đó.

Đúng thế, khi con người ta coi được một sự việc gì đó nơi cuộc sống mình gặp phải là bình thường thì họ dễ dàng chấp nhận điều này và đối diện với chính mình tốt hơn. Bởi khi mình chấp nhận được nơi người khác thì mình dễ dàng để cảm thông và chia sẻ nếu cần phải chia sẻ. Còn khi mình đối diện được với những gì nơi đời sống mình, tức là chấp nhận được mình thì mình mới có được sự vững vàng. Đó chính là nền tảng của niềm tin và sự tin cậy.

Mẹ luôn giữ đường hướng : dễ chấp nhận nơi người khác càng nhiều càng tốt, nhưng như thế thì ắt nên rất khó với chính bản thân mình. Tức là muốn chập nhận được mình thì cần qua những thử thách và rèn luyện cũng như tôi luyện. Bởi, không thể đòi hỏi ở người khác điều mà người ta không thể có? Vậy thì những điều gì mình muốn chỉ có thể đòi hỏi trước nhất ở chính mình. Nhưng tự mình thì chẳng có gì cả, nếu không học hỏi và thu lượm kiến thức cuộc sống cũng như tri thức từ nhân loại. Xong bao giờ cũng vậy, một lượt mình đi tìm mình trong nhân gian là phải cần một lần mình trở với chính mình trong tĩnh lặng để biết về mình thêm một chút nữa. Cuộc đời con người ta cần phải có rất nhiều lần đi đến và trở về như thế để cuối cùng mới biết thật sự mình là ai giữa nhân gian. Chỉ khi nào con người ta biết được mình là ai thì mới nhìn đúng nhất người khác ra sao. Tại sao lại như vậy, con thử nghĩ và trả lời xem nào?

viethoaiphuong
#107 Posted : Tuesday, February 23, 2010 11:15:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Bê Alex ơi,
Sáng nay mẹ "tắm" cho mấy cây Lan xong là phải lo chụp hình tiếp, nếu không sẽ quên. Và mẹ gửi cho tata TH :

"HP gui TH les deux Orchidees
TH nhớ - HP thấy 2 cây Lan này nhú nhánh cành từ hồi thàng 10 vậy mà mãi đầu tháng 2 nó mới nở 1 nụ đầu tiên.
Hôm nay thì cây Lan trắng trổ bông gần hết các nụ - cây này có 4 nhành cành - 2 là từ nhánh cành năm ngoái, sau khi bông rụng hết HP cắt đi đoạn trên cùng và chừa lại 3 đốt dưới. Lần này nó đâm ra nhánh cành tiếp từ đó, nhưng ít nụ thôi á. (hiện nay trong nhà HP đang có 1 cây Lan cũng màu trắng khác cũng đâm ra nhánh cành mới từ 1 cái cũ mới cắt hồi cuối năm rồi - vậy là Lan có thể ra bông 1 năm 2 lần đó)
Cây Lan tím ( TH tặng HP Tết năm ngoái đó )- ra được 2 nhánh cành, nhưng mới trổ có 3 bộng - dễ thương quá á !!"


PS.
Mẹ viết cho Bê trong nhà TV-VB xong, vừa quay ra thấy tata TH gửi email 2 phút trước đó :

je te félicite pour l'art de faire fleurir les phalaenopsis, chez moi les deux plants ont eu des fleurs, chose rare, mais elles ont rendu l'âme, probablement par manque de soins.
biz




viethoaiphuong
#108 Posted : Friday, February 26, 2010 11:31:27 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
http://www.phunuviet.org...topic.asp?TOPIC_ID=6604
ẨM THỰC VỚI HOA

Bê Alex yêu quí,

Con và pa T cũng như nhiều bạn bè của mẹ hay thắc mắc vì sao mẹ có thể ngồi hết giờ này qua giờ kia và cả ngày với Net .. ?

Mẹ đã giải thích một vài lần rồi sau đó mẹ hết muốn phải nhắc lại những lý do, rồi mẹ chị nói đơn giản : làm việc chứ đâu phải chơi bời gì trên Net.

Tỉ dụ như với bài viết trên đây, khi mẹ thấy trong diễn đàn "thế giời người Việt" đọc cũng thú vị đấy, thì mẹ nhớ tới mấy nhà ảo có góc ẩm thực. Nhưng vì bài viết không có hình ảnh minh họa, nên mẹ phải làm thêm đoạn này. Nếu may mắn thì có thể tìm trong nhà ảo nào đó, nhưng nếu có thì cũng phải lựa hình ảnh và làm lại cái link hình cho hợp với ý mình. Cái gì không có thì mình phải đi tìm trong google. Và khi không có ở đâu cả thì tạm thời phải bỏ trống, nhưng mẹ sẽ nhớ kỹ điều này và sẽ chú ý khi nào gặp hình ảnh thì sẽ bổ sung bài đã post. Trong bài viết trên thì mẹ đã mất hơn 1 giờ đồng hồ vời phần hình ảnh minh họa.

Vấn đề mẹ cần nhắc với con là bất kể công việc gì cũng cần phải có ý muốn thật sự từ mình đặt vào đó và làm cho có ý nghĩa tốt nhất trong khả năng của mình. Ngày nay với Net con người ta có thể dễ dàng học hỏi và thực hiện những ý tưởng của mình trong cuộc sống. Chính pa T và con cũng hay nói tới điều này, nhưng đôi khi lại quên không đặt được vào đó cuộc sống của mẹ HP.

* Trong các món thức ăn chế biến từ mấy loài hoa ở trên Bê được ăn nhiều lần rồi đó thôi, chỉ có món ăn với Hoa Hẹ thì Bê chưa biết á (nhưng canh tàu hũ với lá Hẹ.. là mẹ hay làm).

viethoaiphuong
#109 Posted : Thursday, March 4, 2010 2:41:16 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Florence - Italie trong ống kính Nicolas Vo
(cuối tháng 2 - đầu tháng 3 - 2010)



viethoaiphuong
#110 Posted : Thursday, March 4, 2010 10:12:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Alex không thích ngày Sinh Nhật 20 tuổi
05 Mars 2010


3h khuya bên Chicago Bê gọi mẹ HP trong Sky... mẹ vừa bấm chữ ok để nghe và nói liền : chúc mừng sinh nhật củ su su của mẹ 20 tuổi.
í a ... tức thì Bê khóc hu hu và cũng nói liền :
- không, Bê không thích sinh nhật lần này.
- 20 tuổi là đẹp nhất đó con
- không, Bê không thích thấy bị già.
- trời, 20 tuổi ai gọi là già? chỉ mới vừa hết tuổi con nít..
- không, Bê sợ rồi sẽ nhanh đến một ngày Bê không còn ba và mẹ và cu Ti
- thì mình vẫn ở đây với Bê thôi, chứ có đi đâu hở?
- không, Bê nghĩ là khi ba mẹ già quá rồi sẽ không còn, giống như ông bà nội và bà ngoại .. đã ra đi.
- con phải tập nhìn ra khỏi tầm thề giời hữu hạn này chứ. Vì điều quan trọng nhất là những gì con người ta thấy được ở trong tâm trí và trái tim mình kia. Có khi nào mà mẹ rời xa con đâu trong ý nghĩ của mẹ.
- nhưng mà Bê muốn nghe thấy tiếng mẹ như bây giờ
- mẹ vẫn có thể nói chứ.. Như bà ngoại vẫn luôn nói chuyện với mẹ đó thôi, những khi mẹ nhớ và mẹ cần trao đổi gì những chuyện mà ngày xưa hay trao đổi. Con sẽ tâm sự với Ti chứ ..
- không, Bê không thích Ti sẽ lớn và lấy vợ, vì như thế Ti hết còn là cu Ti duy nhất của chị Bê để Bê được chăm lo cho Ti
- ah, mẹ nhớ hồi bé thì Bê toàn nói cu Ti là con của Bê.
- Bê thích thấy lại Ti trong cái xe đẩy của bebe
- để mẹ sẻ mua cái xe đẩy thật to, hôm nào đón Bê từ Chicago về, thì đem ra phi trường rồi nói Bê ngồi vào trong cho Ti đẩy Bê á ..
- Bê không thích Bê già rồi thì phải lo lấy chồng có con
- thì Bê đợi 30 tuổi hãy cưới chồng và có con cũng được mà
- không, Bê lại muốn có con sớm chứ đừng già quá
- thế thì Bê có con khi Bê học xong á, như vậy mẹ có cháu ngoại sớm hơn
- mẹ sẽ ở với Bê để nấu cơm cho Bê ăn, Bê thích vậy
- ừ, mẹ sẽ nấu cơm cho Bê ăn, nhưng nếu khi mẹ mải mê gì mà quên giờ giấc, thì Bê sẽ nấu cơm cho mẹ ăn á...
....

Mẹ nói Bê kỳ cục quá là kỳ cục!! Bê và mẹ nhắc về những kỷ niệm thời Bê nhỏ xíu xiu và Bê lớn dần ra sao.. Bê nói là thích mẹ kể lại chuyện cũ để nhiều lúc thấy ý nghĩ của mẹ và Bê trùng nhau. Nhưng mà Bê khóc rồi lại cười .. i như con nít.
Nhưng một lúc sau thì mẹ hỏi sang những chuyện khác của Bê bên Chicago. Bê còn làm mẹ cười hì hì hơn nữa, vì quá là funni !
Rồi Bê khoe tồi nay vừa đi nghe hòa tấu piano của 1 ông nhạc sĩ người Nga, ông ấy đàn hay quá làm Bê khóc.
Chuyện khác là Bê mới đi shop chiều tối hôm qua và mua được 2 cá áo sơ mi cho mẹ, 1 cho Bê và 1 cái váy đầm để tối mai Bê đi dancing với các bạn.
Một chuyện làm Bê sợ nữa là có một cô bạn cùng nhà chiều này nấu mì và làm đổ vào chân bị bỏng độ 2, người ta đem đi cấp cứu nhà thương .. tin này Julliete gọi phone nói cho Bê đúng lúc Bê đang làm mì dưới bếp sinh viên..Mà đã hai tháng nay Bê chưa tự nấu ăn, hôm nay mới nghĩ nấu mì .. như mẹ dặn hôm qua là nên thi thoảng mới đi ăn tiệm, còn ăn ở nhà cho đảm bảo vệ sinh và tốt cho sức khỏe..
- Mẹ có gửi con bài viết về cách chữa bỏng bằng lòng trắng trứng gà.
- Bê đọc rồi, mà họ nói mình phải tắm nước lạnh trước?
- họ nói để vết bỏng dưới vòi nước lạnh .. đó là "rửa" hay "ngâm" chứ không phải "tắm" á..
Nhưng rồi chính mẹ cũng nói với con : chuyện đó biết là một nhẽ, nhưng khi bị bỏng mà trong nhà không có trứng gà thì cũng phải tìm cách khác, như dùng kem chà răng thoa lên vết bỏng chẳng hạn.

Pa T xuống nhà nói với Bê một chặp rồi giục Bê đi ngủ thôi kẻo hết còn ngủ được. Bê nói không thích ngủ. Thế thì mẹ còn hùa theo Bê mà nói :
- đúng rồi, Bê thức hết đêm nay đi để giữ thêm ít giờ của tuổi 19.
- nhưng là ngày mai rồi đó mẹ... đã gần 4 giờ sáng
...
...

Mẹ save lại hình ảnh lúc Bê và mẹ đang nói chuyện hôm qua và đang nói chuyện hồi nãy.



hôm qua, Bê Alex 19 tuổi ..
04 Mars 2010

hôm nay, Sinh Nhất Bê Alex 20 tuổi ..
03h le 05 Mars 2010












PS.
Mẹ phải chọn hình chúc mừng sinh nhật thật dễ thương và vui vẻ .. để Bê không có buồn á .. Smile
viethoaiphuong
#111 Posted : Wednesday, March 10, 2010 5:06:03 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




NHỮNG TRÁI TIM KHỔNG LỒ





PHỤ NỮ XINH ĐẸP

Toutes, toutes, toutes les femmes sont belles Toutes, toutes au cœur ont une rose
Tất cả các phụ nữ đều xinh đẹp Tất cả đều ấp ủ trong tim một bông hồng
Une douceur dans les yeux une chaleur qui ne peut Que nous rendre amoureux
Một vẻ dịu dàng nơi khóe mắt Một làn hơi ấm chỉ có thể làm cho chúng ta biết yêu thương





THƯỞNG NGOẠN DƯỚI BIỂN

Con người chỉ có thể phát minh và biến đổi những gì đã có sẵn, và con người không thể nào sáng tạo từ không ra có được!
Vậy theo bạn nghĩ, thì thiên nhiên, vạn vật, và con người bởi đâu mà có? Bạn có thể tìm được câu giải đáp ở trong Kinh Thánh!


:merci: chị TP ...
viethoaiphuong
#112 Posted : Thursday, March 11, 2010 6:39:20 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Hôm qua mẹ thấy là phải làm photo hai cây Lan của tata TH và Bê thêm lần nữa - chắc là lần cuối của đợt ra bông này. Vì cây Lan trắng của Bê tất cả các nụ đã nở bông. Cây Lan tím hồng của tata TH - cành thứ hai cũng mới nở bông đầu tiên. Mẹ gửi cho tata TH coi hình rồi, tất nhiên là tata TH thích lắm và nói : "HP có đôi bàn tay xanh lá cây." Tongue



Ngoài ra, bên Paris đang có đợt lạnh trở lại mấy hôm nay rồi đó. Có lẽ vì trời lạnh mà chiều hôm qua mẹ đi tắm hơi về thì bị bỏng nòng & lạnh kín mít luôn cả hai cánh tay - da bị phỏng đỏ, rát lắm! Nhưng chừng 5 giờ đồng hồ sau thì bớt dần, sang nay không còn vết phỏng đỏ nào nữa. Từ nay mẹ sẽ chú ý hơn đối với mùa đông .. vì đã được té vì đường đóng băng một lần suýt bể đầu và lần này thì phỏng nóng & lạnh...Smile
viethoaiphuong
#113 Posted : Wednesday, March 17, 2010 12:43:50 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bài học Đức Tin

Một thí dụ về Đức Tin thật là hay và chính xác.
...đáng để chúng ta cùng suy ngẫm.
Cám ơn chị TP đã gửi lên diễn đàn liên mạng toàn cầu.
VHP sẽ chuyển tới những diễn đàn liên mạng khác và post tiếp vào một số diễn đàn cõi ảo khác.
VHP





Trong cuộc hành trình Ðức Tin, chúng ta cùng đồng hành với người khác, nhưng mỗi người cần phải thấy rõ địa điểm mình đang đi tới. Có thấy rõ như thế, mỗi khi gặp mệt mỏi, chông gai thử thách, chúng ta mới có thể kiên vững tiếp tục tiến bước.


Cuộc Săn Thỏ



Ðức hồng Y Carlo Martini, nguyên viện trưởng trường Kinh Thánh tại Roma và hiện là tổng giám mục Milano bên Italia, đã ghi lại trong quyển chú giải về Phúc Âm Thánh Gioan, câu chuyện sau đây:

Vào thế kỷ thứ ba, trong Giáo hội có vấn đề các tu sĩ ào ạt rời bỏ cuộc sống tu trì... Ðể giải thích cho hiện tượng này, một thầy dòng nọ đã đưa ra hình ảnh của một đàn chó đi săn thỏ. Một chú chó trong đàn đã bất chợt nhận ra một con thỏ. Thế là chú nhanh nhẩu rời đàn chó và vừa chạy theo con thỏ vừa sủa inh ỏi. Không mấy chốc, mấy chú chó khác cũng rời hàng ngũ để chạy theo. Và cứ thế cả đàn chó bỗng chạy ùa theo. Tất cả mọi con chó đều chạy, nhưng kì thực chỉ có một con chó là đã phát hiện ra con thỏ.
Sau một lúc săn đuổi, chú chó nào cũng mệt lả, cho nên từ từ bỏ cuộc, bởi vì đa số đã không được nhìn thấy con thỏ. Chỉ duy chú chó đầu tiên đã phạt hiện ra con thỏ là tiếp tục đeo đuổi cuộc săn bắt.

Vị tu sĩ đãđưa ra kết luận như sau: "Ðã có rất nhiều tu sĩ đi theo Chúa, nhưng kỳ thực chỉ có một hoặc hai vị là đã thực sự thấy Chúa và hiểu được họ đang đeo đuổi điều gì. Số khác chạy theo vì đám đông hoặc vì họ nghĩ rằng họ đang làm được một điều tốt. Nhưng kỳ thực họ chưa bao giờ thấy Chúa. Cho nên khi gặp khó khăn thử thách, họ bắt đầu chán nản bỏ cuộc".

Cuộc sống của người Kitô chúng ta có lẽ cũng sẽ ví được với một cuộc săn thỏ... Ở khởi đầu, ai trong chúng ta cũng hăm hở ra đi, ai trong chúng ta cũng đều làm rất nhiều cam kết, nhưng một lúc nào đó, khi không còn thấy gì đến trước mắt nữa, chúng ta bỏ cuộc buông xuôi... Ða số trong chúng ta hành động theo sự thúc đẩy của đám đông mà không cần tìm hiểu lý do của việc làm chúng ta. Người ta lập gia đình mà không hiểu đâu là cam kết của đời sống hôn nhân. Người ta gia nhập đoàn thể này, đoàn thể nọ, chúng ta cũng hăng hái tham gia mà không cân nhắc kỹ lưỡng các lý do tại sao chúng ta tham dự. Và biết đâu, người ta đi nhà thờ, chúng ta cũng đi nhà thờ mà không bao giờ tự hỏi tại sao chúng ta đi nhà thờ. Người ta đi xưng tội rước lễ, chúng ta cũng đi xưng tội rước lễ mà có lẽ chưa bao giờ đặt ra câu hỏi nghiêm chỉnh tại sao chúng ta làm như thế... Dĩ nhiên, Ðức Tin của chúng ta cần phải được nâng đỡ từ gia đình, xã hội, bởi người khác. Nhưng chúng ta không thể quên được rằng trước hết Ðức Tin là một cuộc gặp gỡ cá vị giữa mỗi người và Thiên Chúa, Ðức tin là một cuộc hành trình trong đó mỗi con người phải tự thấy con đường mình đang đi... Chúng ta không thể sống đạo, giữ đạo vì người khác. Người Kitô có một đồng phục chung là Ðức Ái, nhưng cuộc sống của mỗi người không phải vì thế mà được đúc sẵn theo một khuôn mẫu, theo những công thức có sẵn, theo những lôi cuốn của đám đông.

Trong cuộc hành trình Ðức Tin, chúng ta cùng đồng hành với người khác, nhưng mỗi người cần phải thấy rõ địa điểm mình đang đi tới. Có thấy rõ như thế, mỗi khi gặp mệt mỏi, chông gai thử thách, chúng ta mới có thể kiên vững tiếp tục tiến bước.


* gởi bởi TP - diễn đàn Phố Nắng




PS.

Bê Alex ơi,
Đáng ra hôm nay mẹ viết tiếp về Ti (trong bài hôm qua?).
Nhưng có mấy việc khác xen vào - cần làm trước.
Mẹ nghĩ là Bê rất thích câu chuyện "săn thỏ" trên đây.
Như mẹ thường nói với con - Đức Tin là một điều vô cùng huyền nhiệm, chỉ có ai là người chạm được vào Đức Tin thì người đó có thể nói về Đức Tin chính xác nhất mà thôi.
Đức Tin nếu đã có thì không bao giờ có thể thay đổi nơi ý nghĩ cũng như trong lời nói và qua hành động làm chứng thực cuộc đời của người ta, dù cho đời sống có đầy rẫy những biến đổi.

viethoaiphuong
#114 Posted : Wednesday, March 24, 2010 5:08:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


mây trắng phiêu bồng .. cho MT


những chú rùa dễ thương .. cho Ti


Mẹ HP và Ti cám ơn hai cô cháu nhà Bê Alex và tata NT đi dạo mát hồ green lake mà còn nhớ đến mình á Smile. Nhưng sau ngày hôm đó, là sáng hôm qua thì mẹ HP được lo lắng hết hơn nửa ngày - vì không biết có chuyện gì không mà cả hai cô cháu im ru bà rù, không viết cho mẹ lấy một chữ. Đến gần sáng bên đó thì mới biết tin là chiều hôm trước vì "tinh thần thể dục Nguyễn Công Hoan" nên hai cô cháu dám liều mình đi bộ hết 1 vòng xung quanh cái hồ mênh mông đó .. với giầy kiểng á. Tất nhiên là điều đó đã làm mẹ HP chỉ biết lắc đầu thôi và phải dặn từ nay đừng ai dại dột như thế.

Bê Alex được tata NT cưng chìu suốt 3 ngày liền như Công Chúa xứ Pháp không bằng? Vậy mai mốt mẹ HP tha hồ "đáp lễ" Nữ Hoàng & các Hoàng Tử Xứ Mưa á .. hì hì! Nhưng sáng nay tata NT nói là lên xe thấy nhớ tiếng cười Bê Alex quá và cứ nghĩ sẽ đi đón Bê như mấy hôm nay.

Bác SM cũng đang hỏi mẹ HP sẽ sang thăm bác sắp tới không?

Cuối cùng là Bê Alex được hưởng biết bao nhiêu thương mến từ bạn bè của mẹ HP đó thôi?

Hôm nay con đi Vancouver - mẹ HP mong các con không quá u ơ và sẽ được thỏa chí thưởng ngoạn phong cảnh nơi đó.


viethoaiphuong
#115 Posted : Saturday, March 27, 2010 2:38:16 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)






Bê Alex ơi à,
bông nầy là từ hôm 8 tháng 3, khi đó là cả một bó vừa vừa .. nên cắm trong bình pha lê lớn và để ở trong phòng khách.
mãi cách đây 3 hôm, mẹ HP thay cái bình nhỏ, chỉ giữ lại những bông còn tươi .. và đem vào bếp để .. Lúc nầy mới nghĩ là làm photo, vì thấy bình nầy hợp với loài hoa Cẩm Chướng này hơn thì phải?!
đến hôm nay là 27 tháng 3 -- bông vẫn còn tươi nguyên!

viethoaiphuong
#116 Posted : Thursday, April 1, 2010 12:27:51 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Tiếng đàn của Fabrice từ phòng dạy nhạc

Thêm một lần, tôi biết cuộc đời này là một cõi vô-thường!
Thật đau lòng khi phải thông báo tin buồn cho các con: "Fabrice không còn nữa!"
Alex không thể tin và cứ bần thần nhắc đi nhắc lại :"con không thể nghĩ đó là sự thật, mới mấy tuần trước, lúc ghé qua trường nhạc, còn nghe thấy tiếng đàn của Fabrice từ phòng dạy nhạc!!"
Tôi trong nước mắt, chỉ kịp nói với cô bé : "cuộc đời là vậy, đôi khi là quá ngắn ngủi với một người có nhiều chân giá trị?"
Chiều nay vô tình gọi đến trường nhạc để đăng ký học đàn cho con trai tôi vừa trở về nhà. Sau khi đã xong mọi thủ tục, tôi kịp hỏi :
- Vẫn là piano với Fabrice như cũ?
- Không, Fabrice đã mất !
Bà thư ký trả lời cũng trong xúc động lắm. Nhưng tôi không tin và hỏi lại như "kêu gào" khe khẽ :
- Bà nói sao? Làm gì có chuyện đó, tôi đang hỏi ông thầy dạy piano kia mà?
- Fabrice mới phát hiện bị ung thư cách đây vài tuần thôi và ngày mai đám tang, tất cả chúng tôi đều đi dự tang lễ ở Paris!
Giọng bà thư ký vẫn nhẹ nhàng như xoáy vào ý thức nửa tỉnh táo, nửa mơ hồ của tôi...
- Fabrice đã để lại tâm-hồn mình trong mỗi góc nhỏ tâm-hồn mọi đứa học trò anh từng dạy dỗ ở trường nhạc này!
Thật là không công bằng cho người nghệ sỹ tài năng ấy!!
Anh mới 36 tuổi
Và đứa con gái nhỏ của anh chỉ vừa mới chào đời được vài tháng
Tôi còn nhớ như in tất cả các lần tôi được gặp anh, đôi khi là những giờ tôi đưa con đi học đàn rồi ngồi lại nghe cách dạy của anh. Đôi khi là những buổi biểu diễn của học sinh trường nhạc, hay những lần hòa nhạc của riêng các thầy-cô... ít nhất cũng vài lần trong một năm. Anh hay kể cho học trò của anh nghe chuyện hồi bé anh học đàn ra sao, tỉ dụ con trai tôi thích nhất câu chuyện: lần kia mẹ anh làm bếp, bà nấu gì đó bằng nồi hơi, khi nồi hơi xì hơi qua cái van nó kêu nhanh lắm... và anh đã đàn theo nhịp của tiếng kêu đó, làm mẹ của anh quýnh hết cả hồn-vía!
Ở trường nhạc có bốn thầy dạy piano, nhưng học trò nào cũng "xí phần" với thầy Fabrice, nên thường phải đăng ký rất sớm để có thể được xếp đúng giờ mà học trò muốn và là với ông thầy này.
Anh là một người nghệ sỹ rất nghệ sỹ và quả là có tài năng, tôi nghĩ không ai có thể quên những bản nhạc đã từng được anh biếu diễn đâu đó.
Anh là một người thầy rất giỏi với phương pháp dạy đàn rất riêng của anh, anh hiểu mỗi đứa học trò lớn hay nhỏ gì anh được giao dạy, từ tính nết đến khả năng học, để có một lối thích hợp cho từng học trò.
Anh là một người rất hồn hậu và hết sức tinh tế, thêm nữa là vui vẻ, cởi mở.
Hôm nay anh không còn nữa, nhưng tôi tin là với các con tôi và tất cả học trò của anh, bạn bè anh, người thân của anh... Fabrice còn mãi mãi trong tâm tưởng và trong một góc trái tìm đời!
Riêng phần tôi, hẳn mỗi lần nghe các con tôi đàn là tôi sẽ lại thoáng nghĩ tới anh, tiếng piano thật ngọt mềm và điệu đà tuôn chảy mãi cùng thời gian, không gian còn tồn tại quanh đây...!!
Khi viết những dòng cuối này, con trai tôi chạy xuống nhà, ghé mắt vào tôi hỏi:
- Mẹ lại viết thơ à?
- Mẹ viết một bài về Fabrice!
- Thế có ai biết Fabrice không?
- Mẹ biết là ngày mai sẽ có nhiều bạn bè của mẹ biết đến Fabrice của con!
Thật đáng tiếc...khi một con người đã ra đi khỏi cõi đời, mới được biết tới bởi một con người khác cũng nơi cõi đời...!!
Nhưng dẫu sao, những con chữ này của tôi cũng giữ Fabrice ở lại lâu hơn và xa hơn là anh có thể nghĩ tới một lần khi anh còn sống, và đó cũng là một "duyên kỳ-ngộ" giữa chúng ta, những kẻ có khúc tâm-hồn đã hơi khác lạ với trần-gian!!
Hãy an nghỉ yên bình cùng với những bản nhạc nào làm anh mê đắm nhất nha Fabrice!!
Một chiều Thu khi tôi vừa tình cờ kết thúc bài thơ ngắn " Em Hát Chiều Thu".

08/11/2007
Việt Hoài Phương

viethoaiphuong
#117 Posted : Friday, April 9, 2010 10:07:56 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bê Alex đi Seattle
(photo by tata NT)









Bê Alex được tata NT cưng chìu quá xá xà xa á ...

viethoaiphuong
#118 Posted : Sunday, April 11, 2010 6:16:40 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

mùa Xuân 2010 nhớ Bê Alex
(photo mẹ HP thơ thẩn làm "bấm-sĩ" sáng nay - 11 Avril 2010)


Bê có phát hiện điều gì lạ không?


vẫn là cụm Tulip nơi mảnh vườn nho nhỏ trước nhá



bất ngờ nhất khi mẹ lên nhà bỏ cái carte photo vào computer coi ..
owh !! lạ á .. Bê biết tại sao không hở ??


viethoaiphuong
#119 Posted : Wednesday, April 14, 2010 9:44:43 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Bê Alex ơi,
Hôm qua trời nắng tốt lắm, nên mẹ HP thơ thẩn quyết chí rời được cái laptop và đi làm vườn.
Vì đã lâu thật lâu rồi mẹ không ngó ngàng tới vườn tược - không phải vì mẹ làm biếng mà là vì pa T làm lung tùng beng cái vườn .. khiến mẹ chán quá là chán!
Lần này nhìn góc Dâu Tây bị tiêu điều quá thể đáng - pa T để ngay cái thùng hứng nước mưa tưới cây lên đàu luống Dâu Tây (ừm .. người đâu mà "ác" á ..!?)
Mẹ chỉ nghĩ sẽ làm lại góc Dâu Tây thôi đó. Nhưng trước khi làm gì thì cũng phải dọn dẹp lại cái lỗi đi sát caban. Chời ... mới chỉ xong việc này thôi là đã muốn gãy lưng rồi - vì pa T cứ chất vào những chỗ trống tất cả những gì không cần đến - thay vì đem ra ngoài cho người ta lấy rác TO .. và rồi cái xe đạp hồi trước mẹ vẫn để trong caban, nhưng 2 năm trước tonton Tam.A mượn đi trong mấy ngày kỳ đó Paris họ làm đình công Metro, Bus ... Sau đó pa T không bỏ vô caban lại như cũ mà dựng ngay bên lối đi ngoài caban. Bây giờ xung quanh cái xe đạp sport ấy đầy những dây leo khô bám kín mít các nan xe - mẹ nhờ Ti gỡ ra mà Ti cũng lắc đầu chịu thua!
Sau khi dọn được lối đi, mới tới việc dọn dẹp quanh chỗ thùng tô lô hứng nước mưa. Và sau nữa mới dọn dẹp góc Dâu Tây cũ - bứng gốc Dây Tây ra để làm lại đất.
Làm gần xong việc đất Dâu Tây thì Ti đi chơi tennis về, chạy ra vườn xem mẹ dọn dẹp ra sao. Mẹ hỏi Ti :
- mọi khi Ti trèo lên mái caban hái trái Xu Xu hay trái Lê bằng cách nào, phải lấy cái thang hở?
- không, con trèo qua thùng đựng nước mưa đó chứ.
Nói xong là Ti biểu diễn cho mẹ xem liền á. Thế là mẹ nhờ Ti dọn mái caban và cắt cây hàng rào mọc xung quanh đó.
Chời, mẹ nhìn Ti cầm cái kéo cắt cậy là biết không xong rồi. Y như rằng Ti không biết cắt cây ra làm sao cả, mẹ có nói phải cầm kéo thế nào và cắt ra sao .. Ti cũng chỉ cắt được đúng 1 cành cây nhỏ.
Cuối cùng mẹ đành trèo lên mái caban và hướng dẫn Ti. Xong tiện tay mẹ làm một hơi luôn. Ti nhìn mẹ làm thì trầm trồ :
- mẹ cắt cây giỏi quá!
- việc này là của đàn ông đó con. Nhưng khi đàn ông không làm thì đàn bà phải làm thôi, chẳng có gì là giỏi cả Ti ơi!
Mẹ trả lời vậy là Ti biết mẹ chẳng sung sướng gì .. nên Ti im re à.

Khi mẹ cắt xong cây thì nói Ti quét lá rụng và thu cành cây bỏ vào một cái sọt và đưa xuống vườn dể đốt. Nếu là pa T làm thì thế nào cũng vứt xuống phía sau caban - như có nhiều lần mẹ đã thấy. Nhưng mẹ thì không thích như thế, vì sẽ dơ đằng sau caban, dù mình chẳng bào giờ đi ra phía ấy, xong trong đấu mình biết là như thế chứ, đúng không?
Ti cũng không đủ kiên trì và Ti nhảy xuống đất khi mẹ còn đang dọn tiếp trên mái caban - chỗ có mấy cành Lê đang ra bông chi chít bị rủ xuống chạm vào mái caban. Mẹ phải lấy dây kẽm cốt cành Lê vào cành cây làm hàng rào phía ấy cho trái Lê mai mốt không bị mái caban đốt nóng về mùa hè.
Bây giờ chỉ còn cái máng nước phía vườn nhà Mr Alain là bị lá khô rớt vô trong đó rất nhiều - chắc phải đứng lên cái thang cao mà dọn cho sách thôi.
Sau đó mẹ xuống đất làm tiếp chuyện cái góc Dâu Tây. Lúc đầu cũng tính sẽ để đến mai làm .. nhưng rồi sợ mẹ sẽ mệt quá mà bỏ luôn hay là trời mưa rồi bỏ lây lất ..
Khi mẹ lên nhà là 19h30 - vậy là mẹ ở dưới vườn 5 giờ đồng hồ liền đó Bê à.
Năm nay mẹ nghĩ sẽ làm vườn lại như trước, tuy là sẽ không trồng nhiều thứ rau VN như trước đây, nhưng phải làm thôi, vì nếu không pa T sẽ làm cho tùm lum cái vườn hơn cho coi.
Việc mẹ HP thơ thẩn chịu đi làm vườn .. là cũng phải nhờ hè này mẹ sẽ có bạn tới thăm Paris.
Hôm trước tata NT nói : "Bê Alex mách NT - mẹ HP ngồi Net cả ngày - đêm không thiết tha gì ngoài Thơ - Nhạc... nên cô sang Paris thì mẹ con sẽ chịu đi ra ngoài chút xíu."

Kết quả là đêm qua mẹ HP thơ thẩn bị đau nhức mình ê ẩm, tưởng là bị cảm bịnh rồi đó. Sáng nay bớt mệt, nhưng bị hắt s'trùm liên miên. Khổ ! Khổ !!


món cà tím bung không nhừ .. Ti thích như vầy
mẹ HP nấu hồi trưa qua .. nhưng rồi Ti lại thích hơn tàu hũ sốt cà tomat của Ti

viethoaiphuong
#120 Posted : Saturday, April 17, 2010 10:16:46 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
... có những điều không thuộc về dự tính của con người

Bê Alex ơi,
Đáng ra giờ này pa T và Ti đang bay trên trời để qua Chicago - như dự tính đã lâu. Nhưng ... rồi lại một chữ "nhưng" xen vào giữa tất cả các dự tính ấy, đôi khi...??
Chiều qua Ti đi học về mẹ HP thơ thẩn còn khẩn nài :
- đem cái tấm kiếng TO để phía trước lối vào nhà (vừa thấy pa T để sang phía cửa ga ra - trước cái xe -- chắc vì nghĩ để xe như vậy trong lúc pa T đi vắng sẽ an toàn hơn là để ngoài sân đậu xe chung cách đấy dăm mét ??). Vì nếu không trẻ con chơi đá bánh mà nén trúng tấm kiếng thì mệt cho mẹ phải dọn dẹp mà nguy hiểm nữa.
- mình chưa đi ngày mai đâu mẹ ơi
Ti trả lời rõ ràng như thế. Mẹ nghĩ Ti nói giỡn như mọi khi thôi. Ai dè sau đó mẹ lên nhà thì thấy Bê đang nói trong sky với Ti.
Hóa ra là có chuyện chuyến bay sẽ chậm lại, chưa biết đến khi nào? Vì vụ núi lửa bất chợt ở Irlands và tất cả các chuyến bay từ Âu Châu cũng như từ nơi khác tới Âu Châu đều bị đình chỉ, do bụi khói núi lửa trên trời Âu Châu, ngoại trừ chính Ilands - vì gió thổi khói về phía Đông Nam.
Mẹ khi đó nói :
- chắc họ cẩn thận thôi, chứ bay tránh đường khác được mà?
- sao mà tránh được, nguy hiểm lắm, vì biết hói bụi sẽ bay về phía nào

Cả Bê và pa T cùng hùa nhau nói vậy .. và pa T kể cũng hồi năm nào đó khi núi lửa vùng Irlands này phun lên, có 1 máy bay đang bay trên trời, phi công không nghe lệnh từ đài dẫn máy bay hay là vẫn cố liều .. sau đó máy bay bị chết cả 4 động cơ. Nhưng người phi công này rất giỏi nên tìm cách thả máy bay hạ cánh từ từ gần đâu đó. Chính vì lý do đó mà sau này mỗi khi có núi lửa phun mà bụi khói bị gió làm bay tới vùng nào là vùng đó phải ngưng các chuyến bay để tránh tai nạn.

Rồi khi đó pa T cho mẹ HP xem khối lửa người ta quay phim được trên vùng trời Illinois trong vòng 15 phút - hồi ngày đêm trước đó. Và pa T than : dạo này nhiều biến đổi trong thiên nhiên, như mới mấy hôm trước thì động đất ở phía Bắc Trung Quốc làm chết hàng ngan người. Và chiều hôm qua thì mẹ HP nói trong Net có người đưa cái link người ta dự đoán có động đất ở vùng Cali trong khoảng ngày 14 - 19 tháng Tư này ... Thế thì pa T sợ về báo hiệu "ngày tân thế trái đất loài người".

Mẹ nói với pa T và Ti : chờ một vài ngày có máy bay lại thì đi qua Chicago với Bê, trong trường hợp đó sẽ không đi Cali nữa vậy - vì Ti cũng đang than với pa T là Ti chỉ muốn ở Chicago thôi - lý do là Ti có rất nhiều bài phải làm trong ký nghỉ này.

Tới đêm Ti chạy xuống nhà để kiểm tra điện nước và chuông báo động (như lâu nay Ti lo chuyện này thay cho mẹ HP) - khi đó Ti nói với mẹ là pa T đã báo với hãng mua vé máy bay là bỏ chuyến đi Chicago.

Sáng nay tata NT cũng báo với mẹ là xem tin tức - họ thông báo phi trường Paris đóng cửa rồi, nên hai cha con nhà bên ấy không đi Chicago được là phải á.

Vậy là Bê chịu khó nhớ nhà nhé ... nhưng cũng chỉ còn hai tháng nữa là Bê về nhà 2 tuần rồi để nghỉ ngơi và ghi danh cho năm học tới.







Ngày 14 và 15 tháng 4 vừa qua hàng chục ngàn chuyến bay, đến và đi từ phi trường quốc tế London và các phi trường trên khắp Âu châu cùng nhiều nước trên thế giới, phải tạm ngừng họat động vì khối mây tro bụi từ núi lửa ở Iceland .
Sau biến cố Sep.11, 2001 tại New York , đây là lần thứ hai hàng trăm ngàn hành khách ứ đọng tại các phi trường quốc tế vì nhiều chuyến bay liên tiếp bị hủy bỏ trong 2 ngày qua. Một số không ít người không tránh khỏi ..."ngủ bờ ngủ bụi" !



Ảnh : Reuters

* bài từ nhà PNV / 3T
Users browsing this topic
Guest (21)
13 Pages«<45678>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.