Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

13 Pages«<23456>»
MẸ nhắc nhớ những gì, khi CON bước vào ĐỜI
viethoaiphuong
#61 Posted : Thursday, December 10, 2009 5:26:13 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Sáng nay mẹ check email và thấy có bài nầy rất hay, mẹ nghĩ là con sẽ thích (photo rừng thu là tata NT làm "bấm - sĩ" hồi đầu mùa thu năm nay) .





ĐỜI NGƯỜI, RỪNG CÂY

Khúc hát năm xưa giờ đã xa, đã rất lạ, đời người thôi không còn rừng cây, vì một đời người đã triệt hạ biết bao nhiêu rừng cây.
Khi cây có là có rừng, khúc hát năm xưa giờ nghe rất lạ. Cây không còn rừng, cây chỉ còn trong những chiếc chậu, những căn dinh thự. Người đã chở cây từ rừng về nhà và cây không còn chim làm tổ, chim đậu trong lồng treo trên cây.
Khi cây sống gần nhau thì thân mới thẳng, khúc hát đã phôi pha vào dĩ vãng, cây thẳng chẳng thể là cây bon sai. Cây xù xì, khẳng khiu, thân ngả nghiêng, cái xù xì, cái khẳng khiu, cái ngả nghiêng như con người gian dối, chiếm đoạt, sống gần với nhau như hỏa ngục.
Khi nghĩ về rừng cây, tôi thường mang nỗi nhớ về những con người chân chất sống an lành với rừng cây, nay vì lòng tham, lợi nhuận lấy mất. Khúc hát năm xưa hát cho tình người, rừng cây hạnh phúc, khúc hát hôm nay nghe lại, nghe lạ và nghe lòng xót xa.
Khi nghĩ về đời người tôi lại xót xa cho bao rừng cây. Cây không có rừng, rừng không có cây. Bao giờ cây mới trả về cho rừng và rừng trả về cho cây. Ngày về xa qúa, quá xa khi con người chưa thỏa lòng tham, khi con người, ai cũng chọn việc nhẹ nhàng và gian khổ để cho mặc ai.
Chẳng biết cây mọc từ độ nào, cây nào cũng chặt, càng xưa càng quý, càng quý càng lắm tiền. Cũng chẳng cần biết từ độ nào chim kéo về làm tổ. Chim đã bị làm thịt, cây đã trở thành gỗ. Biết bao giờ mới trả lại khúc hát năm xưa, đường về ôi quá xa, vì còn nhiều lắm những lòng tham.
Chân lý thuộc về vài người và nhiều người không có phải chịu sống cuộc đời nhỏ nhoi. Cây cũng thế và người cũng vậy. Bao giờ chân lý mới thuộc về mọi người, bao giờ con người mới sống vì nhau. Khuất nẻo lối về, con người đang lạc lối và rừng cây chẳng bao giờ thấy cây và cây cũng chẳng thấy rừng. Đời không có người và người đã mất đời.
Khúc hát thật gần lại rất xa, nghe lại sao xót xa, bao giờ cây mới về với rừng và bao giờ rừng mới lại có cây.
Joshkimt
Tác giả: Hoàng Kim Toan, Lm

viethoaiphuong
#62 Posted : Thursday, December 10, 2009 10:05:12 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi à ...
Mình nghe và xem (ti vi) biết bao nhiêu lần về Đêm ánh sáng của thành phố Lyon rồi há ? Vậy mà mình cũng chưa từng được chứng kiến tận mắt nhỉ ? Cứ năm này khất lần năm khác ...
Năm nay bác VDN giới thiệu bên nhà MGP .. mẹ vào đó coi thì thấy thêm cái link của tata MV cũng đã giới thiệu cách đây 2 năm .
Mẹ gom những hình ảnh mẹ thích nhất mang về đây tặng con nhé ...
Mẹ & Con nhà HP - HTMT cám ơn chị 7 và em MV nhiều nhiều ...Smile


Thành phố Lyon (Pháp) - đêm hoa đăng "Fête Des Lumières"

























"Fête Des Lumières" ở Lyon.

Mây Vàng

Theo tradition mổi năm vào ngày 8 tháng 12 đến ngày 11 tháng 12 thành phố Lyon rực rở ánh đèn, trong bốn đêm này xung quanh cửa sổ của những ngôi nhà trong thành phố được đốt đèn cầy, đường xá, những Places....những lâu đài và bờ sông Rhône đều sáng rực ánh đèn , một spectacle rất lộng lẩy và thơ mộng.
La tradition này đã có từ 150 năm nay, bắt đầu từ năm 1852 và từ đó dân của thành phố Lyon theo phong tục này thắp đèn cầy xung quanh nhà trong bốn đêm...xung quanh những quán bên góc đường dân chúng ngồi nhâm nhi ly rượu ấm và thưởng thức phong cảnh thơ mộng ban đêm của "Fête des Lumières" à Lyon.

Ngày xưa...năm 15...(không rỏ) thành phố Lyon bị tàn phá bởi la peste (bịnh dịch hạch) trong cả trăm năm liên tiếp nhiều lần, đến năm 1643 dân chúng cầu xin Đức Mẹ Marie phù hộ cho dân Lyon và họ hứa là mổi năm sẽ làm Pèlerinage với đèn cầy ở Fourvière (tên của đồi cao có Cathédrale Notre-Dame) và từ đó la peste không trở lại nữa.....

Năm 1832-1835...bệnh choléra tàn phá nước Pháp, dân chúng Lyon đã làm lể cầu xin Đức Mẹ Marie và Lyon đã không bị lây bịnh này.

Đến năm 1851...những người điều hành tôn giáo đã quyết định xây một hang đá dựng tượng Đức Mẹ Marie bằng đồng để tạ ơn.
và ngày 8 tháng 12 năm 1852 Đức Hồng Y De Bonald làm phép rửa khánh thành bức tượng thì có một trận mưa dử dội, đến khi trời tối thì mưa tạnh và nơi hang đá có luồng ánh sáng chói lọi, Từ đó cứ mổi năm vào ngày 8 tháng 12 là dân chúng thắp đèn cầy xung quanh nhà để tưởng nhớ l'Immaculée Conception de Marie...
đến năm 1872 thì Giáo Hội Công Giáo đã xây trên đồi Fourvière một Basilique và đã có rất đông người đến cầu nguyện, pèlerinage

"Fête des lumières" đã có từ đó và mổi năm trong 4 ngày này thành phố Lyon đã rực rở ánh đèn do các chuyên viên về ánh sáng trên khắp Europe đến tham dự...

Mây Vàng
viethoaiphuong
#63 Posted : Saturday, December 12, 2009 3:51:00 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


tặng Bê Alex nà .. mà có ai mặc đồ trắng sport há Smile ?


tặng bác BH .. cái giường màu cốm .. Tongue



* Chị BH ơi,
sáng nay PA bay qua Boston thăm bạn đang học ở đó . Rồi sau PA đi qua Montreal . Sau đó PA về lại Boston để cùng bạn đi New York . Sau cùng hai nhỏ đi San Francisco . Từ đây PA có đi thăm tata Sương Mai ở Sacramento và đi thăm bác BH ở Cali không thì em còn chưa biết . Chính vì thế mà em chưa có nhắn gì chị BH và SM . Nhưng ở San Francisco thì con gái nhà SM hẹn đưa em Alex đi tham quan ...
Có khi nhỏ Alex đợi tháng 6 em qua đó rồi hai mẹ con đi Cali một thể cũng nên .
Chị BH và cả nhà bên đó an vui nhé,
em HP

viethoaiphuong
#64 Posted : Tuesday, December 15, 2009 5:42:28 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Mẹ vừa làm món cá Bar hấp nữa đây.. gửi sang Montreal cho con đãi Antoine với nhé.
Bê kể chuyện thành phố dưới lòng đất cho mình nghe với nhỉ. Mà vừa rồi mẹ hỏi pa T mới biết là Antoine cũng đang học thi? Nhưng mẹ biết là con vẫn có thể tự đi tham quan những nơi nào con thích. Tối nay con được cô bạn Breton học cùng trường Deauphine cũng đang học bên đó "bắt" đến nhà ăn cơm hở? Con vậy là sướng quá còn gì, vì đi đâu cũng được bạn cưng chìu...
Hôm kia tata BL viết thư cho mẹ có hỏi thăm Alex về Paris dịp lễ Noel và Năm Mới không? Mẹ nói là con không về mà đi chu du ngắm mùa đông Canada và Mỹ.
Ah, hôm qua Ti làm pa T hết hồn vía.. vì Ti hờn : Ti nói bị đau đầu nên không muốn đi trường nhạc chiều tối qua. Chắc là pa T cằn nhằn gì đó mà mẹ không có biết. Đến khi Ti vào chỗ mẹ đang làm việc trong Net và đòi mẹ hớt tóc cho Ti. Mẹ nói Ti đi học nhạc về rồi mẹ hớt tóc, chứ giờ chỉ còn 30 phút đâu có kịp. Khi đó Ti nói là Ti không có đi học đàn đâu. Mẹ nghĩ Ti cũng như một lần trước lâu rồi, nhưng mẹ giảng giải một hồi thì Ti lại đi học. Mẹ nói Ti đi cho bà thầy vui, vì là ngày cuối cùng trước khi nghỉ lễ 2 tuần liền, với lại mẹ có mua chocolate cho cả lớp học nhạc rồi. Ai dè Ti còn làm dữ hơn.. Ti đứng dậy đá vào cái tủ lạnh của mẹ, sau đó Ti đá cánh cửa ra vào, rồi Ti đá cái chắn cầu thang lầu.. sau nữa là Ti nằm lăn ra sàn nhà - giống i chang hồi Ti nhỏ xíu xiu. Pa T chạy lại nói Ti không đi học nhạc nữa cũng được, để pa T lái xe lên trường báo cho bà thầy piano. Mẹ nói gọi phone được rồi. Hồi sau mẹ thấy pa T chạy vào chỗ mẹ nói là sợ Ti bị làm sao - vì Ti vào nhà tắm, mở nước lạnh chảy ào ào, rồi mở cửa sổ ra và khoá trái cửa lai.. Ti kêu nóng người quá ! Í a.. pa T sợ Ti nhảy qua cửa sổ nên hoảng hốt đòi đi tìm cái nệm để ở dưới sân sau.. ( nhà tắm trên lầu 2 chứ đâu ở lầu 1 hay tầng trệt mà cái nệm là ok? Thiệt khổ !!) Mẹ nói pa T đừng làm ồn gì Ti hết cả, để Ti yên một lúc sẽ nguôi cơn hờn. Mãi sau mẹ lên nói nhẹ với Ti làm như không có chuyện gì, là Ti tắm xong thì xuống nhà mẹ làm phở gà cho Ti rồi đó. Lát sau Ti xuống nhà lấy mắt kiếng rồi chạy lên nhà chứ không chịu ăn. Mẹ làm cho pa T ăn trước. Sau đó hồi lâu mẹ lên phòng thấy Ti đang học bài. Mẹ bảo Ti xuống nhà ăn với mẹ đi, vì mẹ còn đợi Ti. Ti nói : mẹ đi ăn đi không mẹ bị đói, còn Ti không có đói bụng nên không ăn. Mẹ nói nếu Ti không ăn thì mẹ cũng nhịn luôn há. Ti cứ nói - mẹ ăn đi. Mẹ xuống nhà thì pa T lại giục mẹ làm phở cho Ti đi rồi pa T đưa lên phòng cho Ti, vì có lần nào đó Ti cũng nói không đói, nhưng khi mang lên đó rồi thì Ti cũng ăn à. Mẹ đành nói Ti là mẹ làm một chén phở nhỏ xíu thôi và để thịt gà riêng như Ti vẫn thích thế. Hồi sau mẹ thấy Ti đưa đồ xuống nhà, vậy là Ti có ăn chén phở nhỏ và gần hết thịt gà. Mẹ mừng lắm, nhưng chỉ nói Ti lên nhà đi rồi nhớ đi ngủ sớm. Sáng nay Ti dậy đi học mà không chịu uống chocolate. Trưa Ti đi học về thấy như đã quên chuyện hôm qua. Chiều Ti đi học về thì vui vẻ bình thường và Ti phụ pa T sửa xe trong garage. Sau đó Ti làm máy tính cho ai đó ở dưới nhà với pa T. Tối nay mẹ làm cá hấp Ti ăn ngon lành. Và mình nói chuyện Bê đi Montreal ra sao...
Mẹ viết chuyện này cho Bê đọc để biết vậy thôi, chứ đừng có gặp Ti trong chat hay phone mà Bê cự nự Ti là mẹ không muốn đâu nhé, vì rồi Ti sẽ càng sợ chị Bê hơn ( có mấy lần Ti nói với mẹ - ở nhà mình Ti sợ nhất Alex thôi, thương chưa...!!) Mẹ nhớ là Bê hồi nhỏ không bao giờ có kiểu hờn giống Ti há? Nhưng khi lớn thì Bê lại hay lo lắng những chuyện không cần thiết, rồi làm mẹ bị mệt há...
Thôi, mẹ dừng nhé.. Mẹ chúc con và các bạn có những ngày thật vui bên Montreal.
Gros Bisou BeBe d'amour



viethoaiphuong
#65 Posted : Wednesday, December 16, 2009 10:03:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Sáng nay Ti gọi mẹ bằng cách không như thường lệ (nằm cạnh mẹ xíu xiu) mà Ti chẳng nói gì rồi cứ chỉ tay cho mẹ coi ra ngoài phía sân trước . Mẹ hỏi : trời mưa hở ? Nhưng Ti vẫn bắt mẹ ngó ra ngoài ..
Ạh ... thì ra tuyết trắng xóa !
Mẹ nói Ti để pa T chở đi học cho không bị ướt đầu, nhưng Ti nói là Ti phải đi bộ để tận hưởng tuyết chứ .
Khi Ti đi học rồi mẹ vội vàng lấy máy photo, mở cửa sổ bấm vội 1 bấm phía sân trước và 1 bấm phía vườn sau nhà . Sau đó mẹ đứng ngắm tuyết rơi bên ngoài cửa sổ nơi phòng bếp .
Trưa Ti đi học về trễ, chắc là lo nghịch tuyết ? Đã thế Ti còn giơ hai bàn tay lạnh như băng ra đòi áp vào má của mẹ ... í a .. mẹ nói NON tha cho mẹ với .. vì mẹ đang còn hơi bị ho mấy hôm nay rồi .
Giờ nầy chắc con cũng đang trên xe Bus từ Montreal để trở về Boston phải không ? Mẹ đợi photos con làm bên đó nhé ...
Gros Bisou BeBe d'amour



Tuyết cuối mùa thu 2009 - 17 Dec .





PS.
Bê Alex ơi,
Hồi nãy mẹ post cái nầy cho con xong bên MGP, quay ra thấy bóng tata MV với cảnh đẹp Paris . Thế là mẹ biết có hình đẹp rồi cho coi .. i chang là một dãy hình ảnh Paris phủ tuyết - như nàng thơ khoác áo choàng mùa đông đi trong sương khói trắng rất chi là ngoạn mục con há ?



Hôm nay là ngày đầu tiên tuyết rơi trắng xóa Paris, nét đẹp mùa đông của Paris, bởi vì Paris đẹp cả 4 mùa








Place Concorde


























đường rầy Métro









trạm xe đạp





đường lên Montmartre



* posted by MV / MGP


viethoaiphuong
#66 Posted : Saturday, December 19, 2009 3:56:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Băng giá Paris, ngày cuối cùng mùa Thu 2009

Bê Alex ơi,
Mẹ nghe nói ở Boston cũng đang lạnh lắm, tới - 8°C ?
Sophie hôm qua mới xong việc thi cuối kỳ học này, vậy là con tự đi thăm viếng những nơi con thích, đúng không ? (mẹ biết là con lại lo trước nhất cho cái danh sách các bảo tàng là chính ). Sang đầu tuần các con mới đi New York ?

Hôm qua tata SM viết tin nhắn cho mẹ là chị J đã báo tin - sau khi đưa em Alex đi chơi ở San Francisco thì sẽ chở con về thăm tata SM và cả nhà bên đó . Còn mẹ thì hẹn tata SM sẽ sang đó tháng 6 tới . Mà buồn cười lắm nha :
tata SM nói : HP cứ hẹn hoài bao nhiêu năm rồi ... SM chờ đến mỏi cổ, sắp chết rồi đó .
Í a ... mẹ phải cừ TO mà trả lời rằng : ấy đừng vội chết nha SM, đợi HP sang còn chở HP đi chơi bao nhiêu là nơi như SM hứa đó thôi ? Nhất định là HP sẽ đi một lần tới há .
Khi đó tata SM lại nói tiếp : lần này thì giữ lời hứa sang Cali nhé.. chứ đừng lèo nữa nha HP ?
Thế thì mẹ trả lời : chời, SM làm HP lại còn cừ lất lây hơn hôm nay đó .. trong khi HP đang đau muốn chết đây nà ... vì mới bị té trượt tuyết đóng băng trên đường kia . Khi nào HP chưa sang được tới bên Cali thăm SM và chị BH là vì HP đang có những trở ngại đó chứ ...


Về chuyện mẹ bị té thì có thật đó Bê à .
Sáng nay mẹ ra khỏi nhà lúc 9h30 . Đi bộ ra nhà ga để họp ở Paris đó mà . Nhưng rồi, đúng là "ý mình nhưng Trời định" .
Mẹ viết thư dưới này xin lỗi vì lỡ cuộc họp :


"Chiều tối qua HP có biết vụ đường đóng băng rồi đó, vì khi ấy đi sang piscine gần nhà để làm sauna, nhưng mà đi bằng xe hơi. Nhưng sao trong đầu HP vẫn không nghĩ sáng mai đi ra RER thì đường sẽ còn trơn hơn?

Sáng nay, sau khi anh BN lại địa điểm họp thì HP cũng biết sẽ đến hơi bị trễ giờ hẹn, nhưng vì cả hai cuộc họp đều ở đây cả thì vẫn ok thôi.

Khi HP ra khỏi nhà thấy đường trơn quá xá thì cũng rất cẩn thận, đi lò dò chứ không dám bước kiểu nửa chạy, nửa bay như thường lệ. Và trong đầu vẫn nhắc - mình sẽ cẩn thận để không bị té. Nên HP đi vào mé trong gần cổng nhà người ta. Ai dè bị trượt nhanh quá. Bây giờ HP cũng không biết mình đừng dậy được là nhờ túm vội cánh cổng sắt nhà người ta hay là nhờ ông Tây đang cào tuyệt trên xe cách đó một đoạn ngắn thì phải? Nhưng ông Tây có hỏi HP là vous có bị đau ở đâu không? HP nói là bị đau bên chân phải và phía đầu bên phải. Ông nói vous nên về nhà xem chừng cái đầu.

Khi HP lò dò về tới trước cửa nhà thì suýt té lần nữa. Thật là bi đát vụ lạnh & tuyết lần này.

HP mở cửa vào nhà là nói thằng nhỏ con HP : Ti hỏi papa có chở mẹ đi Paris được không, vì mẹ bị té và không thể đi bộ ra nhà gare được. Nhưng papa tụi nhỏ nói - đường quanh Paris đóng băng từ đêm rồi như tivi họ báo.

HP lên nhà là gọi cho anh BN ngay tức thì để báo cho mọi người biết là HP không đi dược. Khi đó là HP nghĩ có khi vẫn phải chạy lên hopital làm X quang cái đầu vì nó còn đau. Nhưng bây giờ thì bớt đau ở đầu rồi, xong bên phía chân phải thì lại đau hơn. HP đang ngồi gõ thư nầy mà phải xoa chỗ đau liên tục. Không có bị bể xương đâu, nhưng chắc là bị bầm dập bên ngoài. Mỗi lần HP bị đau gì là rất lâu lành. Không phải như người ta - "con nhà giàu giẫm phải gai mồng tơi" đâu ạ, mà là vì da HP rất mỏng - đôi khi tờ giấy chạm phải cũng làm chảy máu tay, mà máu thì loãng nên chảy không ngưng (hồi xưa họ phát hiện HP bị thiếu vitamine K - chất làm đông máu ). Và không biết từ lý do gì mà sau này người ta còn phát hiện trong máu của HP rất ít kháng thể, có lẽ vậy là khi bị vết thương gì cũng lâu lành.

HP thật sự là buồn vì không tới dự hai cuộc họp quan trọng hôm nay. Đúng là có những chuyện ngoài ý muốn của con người?"


Ừm .. đã thế, sau đó pa T còn để trên cái bàn làm bếp một thùng carton rau cải pa T cắt vô trước hôm tuyết rơi . Mẹ đã nói là để từ từ rồi mẹ làm dưa . Thế nhưng mấy hôm nay pa T vẫn nhắc nhở bằng cách nói vu vơ : rau cải héo sắp hư hết rồi . Nhưng mà thùng rau cải vẫn để dưới hàng lang tầng trệt . Hồi trưa nay thì mẹ thấy rau cải được lặt sơ sơ và để trên này há . Mẹ còn rất mệt nhưng cũng ráng rửa rau cải để làm dưa . Khi mẹ còn đang làm rau cải thấy Ti được pa T gọi xuống nhà đem đồ mới mua ở siêu thị về . Ti nói với mẹ trước là trưa nay Ti sẽ không ăn gì vì không có đói . Sau đó mẹ nghe bà ngoại nhà Oria nói loáng thoáng dưới nhà về chuyện bà nhờ pa T dịch ra tiếng Anh tờ giấy bà đi Luân Đôn rồi bị bịnh bên đó nay viết thư hỏi gì phía nhà thương bên Anh ? Pa T nói Ti làm photo copy hay là scan giấy tờ gì gì .. nhưng thấy Ti chạy lên chạy xuống thang lầu hoài á . Lát sau thấy pa T gọi : Ti xuống ăn không đồ ăn bị lạnh . Chời ... mà mẹ đâu đã nấu gì đâu ? Ti cũng chạy xuống hỏi mẹ Ti sẽ ăn món gì ? Mẹ nói có thịt bò tươi đó, mẹ làm steak nhé ? Ti đồng ý, nhưng dặn mẹ đừng làm thịt bị mềm quá và đừng chín quá . Mẹ hỏi pa T có ăn steak giống Ti không thì mẹ làm luôn thể . Mấy lần trước pa T cũng nói không ăn, nhưng khi làm rồi thì vẫn ăn tự nhiên à ? Nên lần này mẹ nghe pa T trả lời gì mà lí rí nên mẹ phải hỏi lại xem có phải vì pa T sợ thịt bò mà kiêng ? Khi đó pa T nói : phải ăn thịt bò cho có chất bổ mà lại không mập . Thôi thì ... mẹ cũng im lặng là nhất sách . Đến khi mẹ đang làm steak thấy pa T nói vọng từ trong phòng khách : được steak rồi đó, đừng để cháy đen . Mẹ lắc đầu thở dài thôi à . Sau mẹ lại nghe pa T nhắc câu như thế lần nữa ... mẹ chỉ nói : không có lẽ tắt bếp bây giờ ... rồi ăn thịt còn sống nguyên hay sao ? Một lát sau pa T chạy ra bếp lấy cơm sẵn cho Ti vào cái đĩa sâu .. mẹ cũng không biết làm sao Ti cắt thịt trong cái đĩa để ăn soupe như vậy ? Thế là mẹ phải thay cho Ti cái đĩa khác . Khi mẹ bỏ steak ra đĩa rồi thì pa T liền lấy dao cắt đôi miếng thịt cả ở cái đĩa của Ti . Mẹ nói để Ti tự cắt khi ăn cho nóng . Nhưng thật ra mẹ biết là pa T muốn xem steak có bị chín quá không đó ? Lát sau Ti đem đĩa ra cho mẹ rửa, Ti nói : con cám ơn mẹ, steak rất là ngon !

Mẹ kể chuyện này để Bê biết mà chịu đựng mai sau, nếu như gặp chuyện tương tự . Hoặc không cũng là điều để Bê biết mà tránh cho chính mình - không có nên hối thúc người khác khi thấy đang bận gì hay đang mệt mỏi trong người .

Bây giờ là 20h_ mẹ thấy pa T và Ti lại vừa đi đâu về và mua đồ ăn thêm nữa đó . Nhưng Ti nói không đói . Mẹ cũng không đói mà chỉ muốn đi nằm nghỉ mệt chút, vì người còn đau ê ẩm và thấy lạnh ngắt cái chân, trong khi người thì ngây ngấy sốt .

Mẹ dặn Bê đi ngoài đường bên đó thì phải mua đôi giấy loại đi tuyết và băng nhé, chứ đừng để bị té giống mẹ mà khổ há !

Mẹ hôn Bê và Sophie nà ...
viethoaiphuong
#67 Posted : Monday, December 21, 2009 8:59:15 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



BeautifulPhotos...PPS
gửi bởi KV - người lặng lẽ...



viethoaiphuong
#68 Posted : Wednesday, December 23, 2009 10:04:18 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




Bê Alex đang ở New York
Mẹ, Ti và pa T mình ở Paris không còn thấy Noel như những năm về trước : trong nhà không để cây sapin Noel và quà cáp cũng không cần gói trong giấy đẹp. Mẹ thích như thế này thôi há, đơn giản và gọn gàng.
Tuy vậy, chiều nay mấy anh chị cũng hẹn tới thăm mình, nên mẹ sẽ làm Chapon de pintade bỏ lò nướng như thường lệ. Ngoài ra thì vẫn có mấy thứ mua sẵn. Riêng Ti muốn mẹ làm galette des rois.
Ở nhà thờ của mẹ đã làm Lễ Noel từ hôm Chúa Nhật tuần rồi. Mẹ chụp hình cho hai bác Hiển nhiều lắm và cho nhiều người trong nhà thờ. Khi nào rảnh mẹ sẽ post vào đây cho con một số hình ảnh nhé.
Mẹ chúc con và Sophie đón Noel bên New York cơ nhiều kỷ niệm đẹp.




viethoaiphuong
#69 Posted : Thursday, December 24, 2009 9:31:35 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Em gởi chị coi tấm hình bức tượng trong Jardin des Tuileries dưới tuyết mv thích nhất... MV.

Bê Alex ơi,
Đó là tata Mây Vàng gửi tặng cho mẹ bên nhà MGP hôm qua .
Mẹ mới viết trả lời cô MV :
"Mây Vàng hở,
Chị Mây Xanh thấy là pho tượng nầy đẹp thật sự khi có tuyết đúng như thế nầy thôi há."
Rồi sau đó mẹ gửi cái link cho tata NT và viết :
"NT nghĩ là MT có lý không, nếu nói về nghệ thuật !?"
Và, bây giờ thì mẹ muốn hỏi Bê Alex cũng câu hỏi trên .
Nếu con nhớ ra điều này thì khi nào gặp chị Jackie nhà bác Sương Mai, con sẽ chỉ cho chị Jackie xem hình nầy rồi nói - mẹ em viết như thế ... chị Jackie nhìn sao ạ ? Vì mẹ biết chị Jackie chụp hình nghệ thuật rất là siêu sa đó .
Đêm qua mấy thanh niên bên New York các con đón Noel vui chứ ? Mẹ thấy Bê tỏ ra lúng túng cho việc nấu món gì cho bữa tiệc Noel ... mà cũng thương Bê quá hà . Nhưng rồi mẹ "cứu" Bê khi con nói trong group hôm qua ở nhà bạn của Sophie thì có tới mấy bạn là người Tàu rồi -- thế thì còn bảo - bếp Tàu là ngon hàng thứ nhất thế giới ... để các bạn trổ tài và con chấm điểm há ? Con đã khoái chí nhờ câu nói đó của mẹ Tongue
Ngoài ra, con hay lo chuyện giữ eo của con ... làm mẹ đươc cười sướng lắm mỗi khi thấy bác Lan Nhi - đại tỷ of mẹ HP bên UNT quán - bác viết thật là khôi hài mà dễ thương cũng vụ eo ót này đó . Và tất nhiên mẹ nghĩ tới tata NT cũng cùng nỗi khổ giống Bê Alex và bác LN . Nhưng mà bác LN thì còn vui vẻ kệ đời sau đó với câu đại ý : mình có mập đâu, chỉ là mũm mĩm ...
Mẹ thật sự là thích .. ôm Tongue người tròn tròn á .. còn ngừ gầy gầy thì để nhìn thôi há ... xem gió thổi sẽ bay ra sao ...Smile
Mẹ chúc con có ngày Noel thật nhiều kỷ niệm với New York
Gros Bisou BeBe D'amour

viethoaiphuong
#70 Posted : Saturday, December 26, 2009 11:00:54 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
27 Dec 2009
Bê Alex ơi,
cái này mẹ viết cho tata NT hôm qua 22h42 :

"MT hồi nãy đang nấu miếng súp ăn thì 2 cha con b5T về. Thấy Ti lại khóc và kêu đau đầu - MT nhìn là biết Ti bịnh à.
MT cho Ti nằm vào divan rồi lấy gối và mền bên divan of MT đắp cho Ti. Ti nói mẹ ôm Ti. MT nằm ôm Ti một xiu rồi nói Ti uống nước và thuốc cảm, mẹ ra bếp ăn chút thôi rồi sẽ vào với Ti. Lát sau thấy Ti vẫn khóc... b5T thì lấy nhang đốt trong salon. Khi MT vừa ăn chút thì Ti vẫn khóc to và nói gì đó .. nên MT bỏ ăn chạy vào với Ti. MT nằm ôm Ti và để tay vào đầu Ti. Chừng 15 phút thì Ti nói được rồi, mẹ đi ra ngoài ăn đi. MT hỏi Ti hết đau đầu chưa? Ti nói còn đau chút thôi, nhưng mẹ ra ăn đi. MT thấy tay chân Ti lạnh lắm.
Khi nãy MT có nói b5T là lần sau anh đi tới bạn bè người lớn của anh thì đừng rủ Ti đi cùng. Vì Ti nghe mọi người nói chuyện gì đâu Ti mệt óc."

Tata NT kêu trời ... khổ thân Ti và thương Ti quá! Rồi mình trao đổi chút xíu về chuyện trẻ con của hai nhà. Ngày nào tata NT cũng hỏi thăm lúc này Bê Alex đang dung dăng dung dẻ cùng bạn bè ở đâu và có vui không?

Sáng nay Mẹ thức dậy sớm lắm, nhưng thấy đau đầu và mỏi nhừ người á. Nhưng chính là cần ở nhà canh chừng Ti, nên mẹ gọi phone cho hai bác Hiển báo là mẹ không có đi Lễ nhà thờ hôm nay được.

Ti mãi gần 12 giờ trưa mới dậy. Mẹ hỏi Ti hết đau đầu chưa? Ti gật đầu. Mẹ làm crepes cho Ti và thấy Ti đã làm một hơi những 6 cái crepes to á -- vậy là mẹ biết Ti khỏe rồi. Pa T muốn đem Ti đi chơi ngoài parc de la Courneuve, nhưng mẹ không cho đi.




Khi nãy mẹ đang trong Net, Ti chạy vô thấy hình mấy chú gâu gâu mùa đông này tata TL post trong góc "Mùa Đông Băng Giá" nhà MGP và có tata M.T đang "phá" ...Mẹ hỏi Ti : con thấy mấy con chó đẹp không? Ti trả lời : có, đẹp lắm mẹ ạ. Sau đó Ti đi tìm cho mẹ nghe bài nhạc dưới này. Mẹ nghe là biết Ti đang buồn đó và chắc là nhớ chị Bê Alex.


Comptine D'Un Autre Ete L'Apres Midi

viethoaiphuong
#71 Posted : Sunday, December 27, 2009 11:20:49 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
MỘT CHIẾC GIÀY


Một người bước lên xe buýt, ngồi kế bên là một thiếu niên dáng như đang cười nhăn nhở, chỉ mang một chiếc giày.

- “Cậu bé, cậu làm rớt mất một chiếc giày rồi đó.”

- “Không phải.” Thiếu niên trả lời: “Tôi vừa mới tìm được một chiếc.”

(Lắng nghe của loài ếch)

Suy tư:

Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta nhìn vẻ bên ngoài để phán đoán anh chị em của mình: thấy người mặt mày không vui thì đoán là người khó tính, thấy người cười ha ha vui vẻ thì đoán là người dễ tính, thấy cô gái nào dễ dàng tiếp chuyện thì nói là người lã lơi, thấy anh chàng nào để râu tóc dài thì nói đoán là dân anh chị.v.v...

Cuộc sống không phải là một phòng học mà tất cả các học sinh đều phải làm theo đáp án của thầy cô giáo đưa ra, nhưng cuộc sống chính là một xã hội bao gồm tất cả mọi thành phần giai cấp của con người, do đó mà không thể dùng sự phán đoán của mình để khẳng định người này thế này, người kia thế nọ theo như cách ăn mặc và bộ dáng bên ngoài của họ.

Thiên Chúa không bao giờ coi vẻ bên ngoài của con người để cho họ lên thiên đàng hay xuống hỏa ngục, nhưng Ngài luôn nhìn thấu tận tâm can của con người, và phán xét theo lẽ công minh của Ngài về hành động tốt xấu của con người.

“Làm rớt một chiếc giày” và “mới tìm được một chiếc giày” thì hoàn toàn không giống nhau, nhưng nó giống nhau ở điểm là chỉ có một chiếc giày. Cũng vậy, nhìn vẻ bên ngoài mà phán đoán bên trong tâm hồn con người thì không giống nhau, chỉ giống nhau ở một điểm là làm tổn thương đến tha nhân...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.


0000000

Bê Alex ơi,
Nếu con đang ở nhà, thì thế nào hai mẹ con mình cũng có một cuộc trao đổi thú vị về điều nhắc nhở trong câu chuyện trên há?
Hai hôm rồi con đi chơi được nhiều nơi ở New York không? Mẹ thì không nghĩ con thú vị gì thật nhiều lần đi New York này, ngoại trừ không khí mùa Noel có lẽ sẽ đặc biệt thôi há . Vì lần cả nhà đi New York trước đây, thì tất cả những bảo tàng viện và những nơi được gọi là top mình đều đã đến thăm viếng rồi? Mẹ nghe pa T nói là có gọi phone cho con tối hôm qua và biết các con vừa đi xem opera về. Ngày mai là con và Sophie bay sang San Francisco phải không? Mẹ hồi hộp với những ngày con ở đây hơn.
Hôm qua mãi hơn 21h Ti còn đòi mẹ làm gallete des rois.




Ti ăn liền một hơi 2 phần á.

Sáng nay pa T muốn ăn đồ hấp. Mẹ làm đậu haricots vert, carottes, champignon de Paris, và chút xíu thịt lườn gà. Mẹ biết là con sẽ rất thích món này Smile và cả tata NT nữa á Tongue.





viethoaiphuong
#72 Posted : Tuesday, December 29, 2009 12:09:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Chef Dan making Flan







Bê Alex ơi,
đấy là em Dan 11 tuổi nhà tata NT làm bánh Flan hôm Noel, bánh này chị Alex và anh Ti đều rất thích há. Mẹ nói : Dan giỏi lắm và ngoan nữa - rất là tình cảm, mai một cả nhà sẽ được nhờ vả cậu út.


Còn dưới này là món chình mẹ làm cho bữa tiệc Noel. Lần đầu tiên bàn tiệc hết sạch sẽ tất cả các món. Mẹ thật là mừng, vì đồ ăn còn dư là mẹ sợ nhất á .


viethoaiphuong
#73 Posted : Thursday, December 31, 2009 10:45:33 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Bê Alex ơi,
Bên Paris đã sang ngày 01 Janvier 2010 rồi đó, bây giờ là 02h23.
Ti vừa chạy xuống nhà hôn mẹ và chúc Bonne Année cho mẹ để đi ngủ rồi đó.
Mẹ bị cảm bịnh từ mấy hôm nay, nhưng mẹ vẫn ráng mọi việc thường nhật của mình trong Net và việc nhà nữa. Xong tới chiều hôm qua là mẹ phải nằm im trong cái divan há. Hồi đêm mẹ HO gì mà cả lồng ngực muốn vỡ toang ra đó Bê à. Rồi thì cái họng nó xót như lấy muối xát vào vết thương. Cả người đau nhừ ê ẩm. Mẹ làm nghệ tươi với muối như mọi khi mẹ hay pa T vẫn làm cho con hay Ti mỗi lần bị ho hay viêm họng đó. Rồi pa T nấu cháo đậu xanh cho mẹ và làm nước chanh gừng mật ong cho mẹ nữa. Ti tỏ ra lo lắng lắm cho mẹ, nên cứ thi thoảng lại hỏi mẹ có cần gì không? Mẹ có đau lắm không? Ti không đòi gì về ăn uống mấy ngày Lễ, Tết này.
Bác Mai có thư cho mẹ biết con đã đến San Francisco chiều ngày 29. Và con sẽ về Sacramento sau New Year - chuyện này con và chị Jackie sẽ liên lạc với nhau há.
Hồi chiều này pa T kể sơ qua cho mẹ nghe - con tới SF thì rất thích ra sao. Nhưng mẹ vẫn muốn gặp con qua phone để hỏi chuyện con thì thích hơn.
Khi nãy sau 12 giờ đêm bên này, mẹ nghe pa T kể là có phone cho tonton Roland và tata Nga, phone cho cô Lan chú Toàn, phone cho mấy người nữa để chúc Năm Mới. Hôm qua thì bác Minh gọi cho mẹ, lúc bác đang đi bộ với thím Hồng.
Mẹ chúc con đón Năm Mới ở SF thật là vui vẻ - an lành - yên bình !
Cho mẹ gửi lời chúc Năm Mới tới Sophie và gia đình ông bà người Mỹ đang tiếp đón các con nhé.
Gros bisou bebe d'amour
mẹ HP

PS
Hồi chiều này tata Mỹ Trinh chúc Năm Mới cả nhà mình với hình dưới đây :




viethoaiphuong
#74 Posted : Saturday, January 2, 2010 1:56:05 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Hồi chiều qua thấy pa T nói là đúng 00h00 ngày đầu tiên 2010 bên SF thì Bê gọi phone về nhà nói đang đứng trên cầu golden gate với Sophie và gia đình ông bà người Mỹ đón tiếp hai con. Vậy là con có một Năm Mới sẽ như ý nguyện đó.
Sáng nay bác Mai đã viết thư cho mẹ nà :


Hoai Phuong Oi,
PA dang o day ne, tui nho dang di coi cinema. Chieu nay minh cho PA an goi cuon tom thit, trua nay cho PA an banh cuon Tay Ho, banh trang tai cho bang hoi nuoc. PA thich lam.
Ngay mai se an cha gio... SM dang nghi cho PA an cho da them thuc an VN.
HP goi cho PA ngay mai nha.


Và mẹ trả lời bác Mai:

SM ơi ...
Thật là mừng khi thấy thư SM đó.
Vì hồi đêm qua bên này mr T gọi cell phone cho SM mà im ru. Sau đó gọi về nhà, gặp papa của Jackie mới biết là SM và J đang ra nhà ga đón Alex.
Nhưng rồi mr T nói là nghe anh Đ kể thì có lẽ SM sẽ đưa Alex đi thăm quan một vài nơi nào đó ở Sacramento trước khi về nhà SM. Hồi sáng sớm nay có ai đó phone hai lần, HP nghĩ là Alex gọi từ nhà bác Mai về báo cho mình hay chuyện đến nơi ra sao. Nhưng hồi nãy HP hỏi thì thấy mr T nói là chưa có gọi được Alex. Nhưng HP biết chắc là Alex đến nơi rồi và được bác Mai cưng thì thôi há ...
Nghe Mai kể cho nhỏ ăn toàn những món nhỏ thích mê tơi thế kia thì đảm bảo khi nào HP chạy qua SM là nhỏ lại đòi theo đó. Hay ít ra thì mr T và cu Ti cũng bay qua thăm SM và anh Đ trước khi HP chịu rời cái laptop này và Net mà gật đầu đi chu du một vòng bển Cali.
Mới hôm rồi HP kể làm chả giò nhiều lắm và cho mấy người bạn Pháp của Alex và Nico, chời ... nhỏ Alex nói là thèm quá. HP nói để sau Tết cô bạn Pháp của Alex qua lại Chicago thì mẹ gởi chả giò nhé? Nhưng nhỏ la lên là không được đâu, họ soát là thấy là bạn con bị phạt đó mẹ ơi.
SM nhớ nói Alex và J chụp nhiều photos bên đó cho HP xem với nha ... và sau đó SM nhớ viết thư kể chuyện nhỏ Alex nó hành bác Mai tới mức nào nhé ?
Mới hồi nãy khi HP còn chưa check email này, thấy Nico chạy lại hỏi mẹ xem hình chị J chụp lần qua nhà mình hồi trước không ? Nico với chị J rất là hợp nhau. Mấy thứ chị J tặng Nico từ lần đầu tiên thì Ti vẫn để nguyên chỗ mà chị J để đó trước khi về lại Mỹ, từ hè năm 2006.
SM và cả nhà bên đó có ngày thứ Bẩy thật an vui nhé,
HP bị cảm bịnh lừ đừ mấy hôm nay. Nhưng sáng nay bò dậy được và quậy cùng trời trong MGP, VB, PNV rồi đó.
Thương mến,
HP


Mẹ tặng bác SM và cả nhà bên đó .. ăn Tết Tây bên Ba Rì cùng mình SmileTongue :




viethoaiphuong
#75 Posted : Sunday, January 3, 2010 10:10:29 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Kết thúc kỳ nghỉ mùa Giáng Sinh 2009

Bê Alex ơi,
Giờ này chắc con đang ở phi trường SF chờ lấy mày bay về Chicago, còn Sophie thì lấy máy bay qua bên Nam Cali ?
Sáng nay mẹ viết thư cho bác Mai, hồi nãy bác Mai thư cho mẹ, sau đó mẹ viết cho bác Mai tiếp .. mình nói chuyện con cái là chính, nên mẹ cho Bê đọc ké cho sướng nhé . Vì lúc này mẹ con mệt mỏi và nhiều việc khác nên không viết riêng cho con được đâu há. Nhưng mẹ biết con cũng chẳng thắc mắc gì .. vì con cũng không bao giờ đủ giờ cho bạn bè của con và những việc của riêng con ..Mẹ chưa khi nào trách móc Bê há ..Smile

Hôm qua thấy cả nhà SM trong webcamp HP mừng lắm ! Kể từ hè năm 2006 tới giờ mới lại nhìn thấy Mai như bên ngoài thật đó ... Lúc này Mai hơi tròn ra xíu xiu (hay vì nhìn qua máy nên vậy?), nhưng mà trẻ lắm. Giọng nói of Mai vẫn nhẹ và hiền.
HP thấy đàn con 4 chân of Mai mà phục Mai sát đất luôn -- chăm bẵm cho bầy trẻ ấy xong rồi làm sao còn giờ đâu nữa cho thơ thẩn hở Mai? Nhưng mà bọn con 4 chân đứa nào cũng dễ thương há.
Nghe PA kể thì bên Mai ấm áp lắm. Có thế thì Mai sẽ không khổ về bịnh đau xương và khớp.
HP thấy Jackie ốm đi nhiều đó - chắc cô con gái lo học hành.
HP chưa gặp PA từ hồi đêm đi ngủ tới giờ, nên chưa hỏi xem hôm qua nhỏ rời nhà bác Mai mấy giờ chiều.
Mai có hai ngày cũng mệt lử vì cô con gái nhà HP lắm thôi ... HP cám ơn Mai nhé, cho PA được cảm giác về nhà sau ít tháng học hành vất vả ở xa xôi quá !
...



Chie^`u hom qua Mai va Jackie dua PA di choi o Old Sacramento di dao vong vong roi sau do Mai dua PA ra xe lua de di ve SFrancisco. Chac PA toi SF chung 7:30 hay 8 gio toi gi do.
Buoi sang vo chong co em cua Mai dai PA di an sang tiem MY, trua Mai lam cha gio cho PA an, PA thich lam vi lau khong duoc an thuc an VN.
Sang nay PA bay ver Chicago voi co ban, chua thay PA lien lac lai nen Mai chi doan vay thoi. Thang 6 HP va PA tro lai day choi nghe.
Mai gui loi tham anh Tai va Nico Chuc HP mau het benh nghe. Minh thuong PA lam, co be that la de thuong va kheo leo nhu me "bac ky" cua PA vay. Hi.hi...
Minh nho HP lam, nhin thay HP va anh Tai cung nhu Nico minh mung lam. Minh cung nhu truoc khong co map dau, tai vi dung gan computer nen thay vay thoi, Jackie cung khong om ma con hoi map la dang khac, hinh nhu PA cung hoi map hon hoi o nha, chac tai vi an com My o nha truong.
Hy vong Mai se sang Paris choi mot ngay gan day, se di tham My Trinh va Mien Thuy.



HP cũng vừa hỏi mr T là có gọi được phone cho PA hôm nay chưa? thấy mr T nói là chưa . Nhưng theo như PA nói hôm trước thì 15h hôm nay sẽ ra phi trường SF để về Chicago.
Ừa .. nhỏ PA về thăm bác Mai được là HP mừng lắm rồi đó. Nhỏ đúng là có máu giang hồ giống chị Jackie há.
Đúng là PA cũng hơi tròn đò Mai hở? nhưng nhỏ làm việc đầu óc nhiều và sức nhỏ cần năng lượng nạp vào nhiều, thì cũng chịu thôi, chớ biết sao đâu? Xong HP biết là nhỏ rất muốn ốm chút xíu á.... khi nào PA chịu khó ăn uống ở nhà cùng HP hay nghe theo HP dạy cách ăn ra sao thì người nhỏ cũng gọn gàng và đi lại thấy nhẹ nhàng.
Nếu khi nào HP qua Mỹ nhất định sẽ đi thăm Mai chứ. Có điều là HP rất tiếc thời gian và ngại lắm sự thay đổi không gian làm việc của HP đó mà. Thật ra HP cũng ở trong Net nhiều thời gian mỗi ngày như ai cũng thấy, nhưng HP làm việc chứ không có tán dóc hay là viết linh tinh... Viết lách thơ văn hay tham dự việc tranh đấu cho Quê Hương cũng là việc mà HP lựa chọn ít lâu nay và điều nào thì cũng trong ý nghĩ vác trên vai cây Thánh - Giá cũng Chúa Christ+ đó chứ. Anh Đ nhà Mai cũng nói làm việc Chúa? Thì HP cũng vậy đó, có điều mỗi người mỗi cách và mỗi người mỗi nhận thức khác nhau ít nhiều, Mai nhỉ ?
Lần tới Mai qua đây nhất định là HP dắt Mai đi thăm MThuy và MTrinh nhé. Ngoài ra đi mấy nơi khác của Pháp nữa chứ, hồi năm trước đã đi tới đâu, ngoài đi viếng Đức Mẹ ở Lourdes
HP thăm anh Đ và Jackie, nói Jackie - tata P muốn có hình gia đình Noel và Năm Mới 2010 - Jackie gởi cho tata P với nhé ! merci con gái cưng !
Mai cho HP gửi lời thăm, chúc Năm Mới và cám ơn em gái của Sương Mai nữa ... chị HP có nghe tên Thảo Chi và đọc thơ của Thảo Chi rồi đó ... em gái nàng-thơ Sương Mai thì tư nhiên có nhiều nét lãng mạn giống nhau thôi há ..



PS.

Ngày mai Ti cũng đi học trở lại, nên hôm nay mẹ thấy Ti không thích ăn uống gì cả mà lục cục ở trên phòng Ti mãi tối trễ mới xuống xem mẹ làm galette des rois mà Ti thích. Đáng tiếc là lần này pa T mua pate brisee nên không đúng galette des rois mấy, nên Ti hơi buồn .. xong Ti và pa T cũng ăn à.
Riêng mẹ thì khi sửa soạn đồ làm bánh cho Ti, với tay lấy cái tô ... thế là có hai cái đĩa đẹp của Ti nó trượt .. bể cái choang !! Ti vội vã chạy xuống nhà hỏi :
- mẹ có bị sao không ?
- không sao cả, nhưng bể đĩa đẹp của Ti rồi.
- thế à mẹ ?
- Oui, nhưng tại mẹ bịnh rồi pa T rửa chén bát, pa T không chú ý nên xếp đĩa chồng chất lên nhau không theo thứ tự .. nên đĩa nó trượt đó mà. Đĩa thì mẹ không tiếc, vì mua cái khác không khó, có thể Ti sẽ có đĩa mới còn đẹp hơn. Nhưng mẹ tiếc thời gian mẹ dọn cái bếp cho hết các mảnh men vỡ bắn tung tóe đó con .. Mẹ sợ nhất chuyện dọn dẹp tỉ mẩn đó thôi há. Chỉ có bà ngoại và Bê là làm gì cũng theo ý mẹ đúng nhất há ... Bởi thế nên mỗi khi các anh hay các chị tới nhà mình rồi muốn rửa chén bát cho mẹ mà mẹ không cho là vậy đó. Có lẽ cũng tại hồi xưa mẹ làm trong phòng thí nghiệm nên mẹ quen mọi thứ đều phải đúng vị trí. Cái đó người ta gọi là bệnh nghề nghiệp đó Bê à ..Tongue

Ah, hôm nay bác Hồng Điệp ca sĩ hát bài "Chiều Mưa" của mẹ và "Hát cho cuộc tình buồn" của cô Mỹ Trinh (cả hai bài đều bác Nguyễn Minh Châu phổ nhạc) gửi mẹ thơ thẩn của Bê Alex thư bằng Thơ rất hay :

Chị không biết làm thơ nên xin gởi một poème cuả J Brel,

Je vous souhaite des rêves à n'en plus finir,
et l'envie d'en réaliser quelques-unes.
-- Je vous souhaite d'aimer ce qu'il faut aimer,
et d'oublier ce qu'il faut oublier.
Je vous souhaite de résister à l'enlisement,à l'indifférence,
aux vertus négatives de notre époque.
Je vous SOUHAITE SURTOUT D'ETRE VOUS !!

MERVEILLEUSE ANNEE 2010.








"Em đọc thư chị HĐ mà rất cảm động! Em nhờ nàng-thơ gửi tặng đến chị bình bông này.
Bài thơ của J.Brel rất ĐẸP! Em thích đọc thơ tiếng Pháp lắm. Và hôm qua khi viết bài trong topic riêng cho con gái của em đang học bên Chicago .. Rồi em copy bài thơ chị gửi em vào đó. ở dưới bài thơ là chính bình bông trên đây .. coi như em đã tặng chị .. trong cung cách nàng thơ đó ạ.

Giữa dòng đời chảy trôi, nhiều điều đến rồi đi, đôi khi em cũng không kịp giữ lại gì cho chính mình .. nhưng nếu là tình thương mến và những gì thuộc về Vẻ Đẹp của chữ nghĩa ngôn từ và Trái Tim bè bạn em đều cố gắng giữ lại theo cách riêng của em." HP

viethoaiphuong
#76 Posted : Monday, January 4, 2010 9:05:47 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex và Ti yêu quí,
Hôm qua bác BH gửi cho bạn bè và em út thơ - văn bài dưới này.
Mẹ nghĩ Bê và Ti đã xem phim Le Papillon rồi đó, vì mẹ nhớ là me đã coi và ông già trong phim làm mẹ nhớ ông ngoại còn cô bé là Bê khi còn nhỏ. Chỉ có điều Bê và ông ngoại có kỷ niệm đi tìm bông hoa cỏ "cánh chong chóng" (mình đặt tên là vậy?) rồi thổi cho những cánh chong chóng nhẹ như tơ mành bay tứ tung cho tới khi nào trên tay chỉ còn lại mỗi chồi hoa trơ trọi ... Đó là khi ông bà ngoại sang Paris thăm mình lần đầu tiên, khi đó còn chưa có cu Ti. Mỗi lần đi đâu mà gặp bông hoa cỏ như thế mẹ thơ thẩn của Bê và Ti lại nhớ và thương kỉ niệm của Bê và ông ngoại.









http://www.youtube.com/w...2u_gsm95U&feature=email
Le Papillon MTV

Ture friendship will move you!
Love your friend!
Treasure them!
Life is beautiful!


Câu chuyện kể về một nhà sưu tập những cánh bướm và một cô bé đi tìm một cánh bướm lạ trên vùng núi Vercors của Pháp để thực hiện lời hứa với người con trai xấu số của ông. Nhà sưu tập là một ông già cô độc sống trong một căn hộ nhỏ ở một khu chung cư. Trong căn hộ của ông, ông sưu tầm đủ các loại bướm, những cánh bướm chấp chới đủ màu sắc nhưng bên trong tâm hồn ông chỉ là một màu đen u tối.
Một ngày kia, một cô bé xuất hiện trước của nhà ông, cô bé bị mẹ bỏ rơi, lạc lõng như một cánh bướm. Cô gái bé nhỏ với đôi mắt mở to và hai bím tóc nâu. Cuộc sống của ông dường như bị đảo lộn từ khi có sự xuất hiện của cô bé. Cô bé làm khuấy động cuộc sống vốn dĩ trầm lặng của ông bằng những câu hỏi tò mò về thế giới xung quanh mình. Đối với ông, cô bé như một sự khó chịu. Trái tim chai sạn vì khổ đau đã làm cho ông không nhận ra đôi mắt ngân ngấn nước, những giây phút hờn dỗi của trẻ con . Tất cả chỉ như một sự khó chịu.

“Ông ơi! Sự khác nhau giữa một giấc mơ và một cơn ác mộng là gì ạ?
- Ác mộng là khi giấc mơ trở nên tội tệ.
Tại sao người ta gọi giấc mơ xấu là ác mộng?
- Ông không biết. Trẻ con cũng giống như một giấc mơ. Đến khi chúng lớn lên, chúng trở thành ác mộng…”


Ngày qua ngày, cô bé như dòng suối trong mát, thấm dần lên mảnh đất khô cằn, đem lại cho ông lão niềm vui và hi vọng. Và ông, ông cũng mang trong mình một hi vọng. Hi vọng một ngày nào đó ông sẽ tìm thấy cánh bướm Isabella để thực hiện lời hứa với người con trai xấu số của mình. Anh cũng từng giống như ông, đi khắp nơi trên thế giới để tìm kiếm những cánh bướm. Nhưng rồi một căn bệnh đã cướp anh khỏi cuộc sống. Trong suốt những năm chịu đựng khổ sở, anh chỉ mong một lần nhìn thấy một cánh bướm - cánh bướm Isabella. Ông đã tìm kiếm suốt 3 mùa xuân để rồi ngay cả khi anh ra đi, ông vẫn tiếp tục tìm kiếm. 28 năm so với vòng đời chỉ có 2 ngày của 1 con bướm thật dài nhưng so với thời gian vĩnh hằng cũng chỉ như một cái chớp mắt.

“Ông ơi! Tại sao con người lại phải chết!
- Cô bé muốn biết tuốt à, cái chết cũng như một phần của cuộc sống.
Đến năm 2025, con người sẽ sống đến 150 tuổi ông ạ.
- 150 tuổi cũng chỉ là một giây lát, giống như một cánh bướm thấp thoáng bay qua mà thôi”


Thế rồi một ngày, ông lão quyết định lên vùng núi Vertos để tìm kiếm cánh bướm Isabella, nhưng không thể để cô bé ở nhà được, thế là cô bé trở thành người bạn đồng hành bất đắc dĩ với ông lão. Cả thế giới như mở ra trước mắt với cô bé, cô bé thích thú và tò mò với tất cả các thứ cô nhìn thấy trên đường.

“Ông ơi, hoa có biết yêu như con người không?
- Hoa cũng có hoa đực, hoa cái nhưng chúng không thể di chuyển như con người được. Nên những con bướm đã làm điều đó giúp chúng.
Những cánh bướm là người đưa những bức thư tình cho hoa đực và hoa cái à ông?
- Đúng rồi, cánh bướm là người đưa những bức thư tình, là người vận chuyển tình yêu”


Mỗi câu chuyện là một bài học. Có những câu chuyện làm cô bé vui, nhưng cũng có những câu chuyện khiến cô bé buồn.

“Ông ơi, những đứa trẻ sớm bị từ bỏ thì chúng sẽ đi đâu?
- Ông không biết. Có lẽ là không nơi nào cả.
Thật tội cho chúng”


Nhưng dường như, chính từ những câu chuyện đó, chính từ những sự thơ ngây, trong sáng của cô bé lại làm cho ông lão dịu đi phần nào. Vào cái ngày ông tìm thấy cánh bướm Isabella cũng là ngày cô bé tìm được hạnh phúc của mình.

“Cháu là một người mẹ tồi. Cháu phải làm thế nào với con bé đây ông?- Cháu hãy nói với con bé là cháu yêu nó.
Con bé biết điều đó mà.- Nếu nó biết, nó đã không làm những việc như vừa rồi. Chỉ 3 từ đơn giản đó thôi. Cháu hãy tới ôm và nói với nó...”


Rồi cũng đến ngày cánh bướm Isabella ra đời! Từ kén bướm xanh ngắt, một cánh bướm trắng chấp chới bay lên, như một vì sao trong bầu trời đêm.


“Nó sẽ bay đến đâu hả ông?
Ông cũng không biết nữa! Có lẽ đến nơi mà có 1 người vẫn luôn chờ đợi nó”


Phải! Cánh bướm bay đến một nơi mà người con trai đã chờ đợi nó gần 20 năm. Cánh bướm đem đến cho anh hy vọng và đem theo cả tình yêu của một người cha vẫn luôn thương nhớ về đứa con của mình.
Bạn hỡi! Nếu muốn gửi tình cảm của bạn tới người mình yêu, hãy nhờ một cánh bướm. Bởi những cánh bướm là người đưa những bức thư tình, là người vận chuyển tình yêu, mang tình yêu của bạn đến cho người ấy và cũng mang tình yêu của người ấy đến cho bạn.
Một ca khúc thật sự dễ thương trong phim.





Le Papillon

Pourquoi les poules pondent des oeufs?
Pour que les oeufs fassent des poules.
Pourquoi les amoureux s'embrassent?
C'est pour que les pigeons roucoulent.
Pourquoi les jolies fleurs se fanent?
Parce que ça fait partie du charme.
Pourquoi le diable et le bon Dieu?
C'est pour faire parler les curieux.
Pourquoi le feu brûle le bois?
C'est pour bien réchauffer nos corps.
Pourquoi la mer se retire?
C'est pour qu'on lui dise "Encore."
Pourquoi le soleil disparaît?
Pour l'autre partie du décor.
Pourquoi le diable et le bon Dieu?
C'est pour faire parler les curieux.
Pourquoi le loup mange l'agneau?
Parce qu'il faut bien se nourrir.
Pourquoi le lièvre et la tortue?
Parce que rien ne sert de courir.
Pourquoi les anges ont-ils des ailes?
Pour nous faire croire au Père Noël.
Pourquoi le diable et le bon Dieu?
C'est pour faire parler les curieux.
Ça t'a plu, le petit voyage?
Ah oui, beaucoup.
On a vu de belles choses, eh?
J'aurais bien voulu voir les sauterelles!
Sauterelles, pourquoi des sauterelles?
Et des libellules aussi.
À la prochaine fois, d'accord.
D'accord.
Je peux te demander quelque chose?
Quoi encore?
On continue mais cette fois-ci c'est toi qui chantes.
Pas question.
S'il te plaît.
Non, mais non.
Allez, c'est le dernier couplet.
Tu ne crois pas que tu pousses un peu le bouchon?
Pourquoi notre coeur fait tic-tac?
Parce que la pluie fait flic flac.
Pourquoi le temps passe si vite?
Parce que le vent lui rend visite.
Pourquoi tu me prends par la main?
Parce qu'avec toi je suis bien.
Pourquoi le diable et le bon Dieu?
C'est pour faire parler les curieux.





Cánh bướm

Vì sao con gà lại đẻ trứng?
Để trứng lại nở thành gà
Vì sao những cặp tình nhân lại hôn nhau?
Để những đôi chim câu hát gù gù
Vì sao những bông hoa đẹp lại héo tàn?
Vì đó làm nên sự duyên dáng của hoa
Vì sao lại có quỷ dữ và thánh thần?
Để làm những kẻ tò mò lên tiếng.

Vì sao lửa lại đốt cháy gỗ?
Để sưởi ấm trái tim chúng ta
Vì sao sóng biển lại lùi xa?
Để người ta gọi chúng trở lại
Vì sao mặt trời lại biến mất?
Đó làm nên vẻ đẹp của mặt trời
Vì sao lại có quỷ dữ và thánh thần?
Để làm những kẻ tò mò lên tiếng.
Vì sao con sói lại ăn thịt cừu?
Vì con sói muốn mình no bụng
Vì sao có thỏ và rùa?
Vì chạy nhanh có để làm gì đâu
Vì sao thiên thần lại có cánh?
Để chúng ta tin vào ông già Noel
Vì sao lại có quỷ dữ và thánh thần?
Để làm những kẻ tò mò lên tiếng.
Cháu có thích chuyến đi này không?
Có ạ, nhiều lắm
Cháu có thấy nhiều cái thú vị không?
Cháu chưa thấy những con châu chấu
Con châu chấu! Tại sao lại là châu chấu?
Và những chú chuồn chuồn nữa
Để lần sau được không?
Dạ được ạ.
Cháu hỏi ông chuyện này được không?
Chuyện gì vậy?
Ông cháu mình tiếp tục, nhưng lần này ông hát đấy
Không có chuyện đó đâu
Cháu xin ông đấy
Không và không
Đi đi ông, khổ cuối rồi mà
Cháu có thấy là cháu hơi quá rồi không!
Vì sao con tim lại đập “tic tac”?
Vì mưa rơi “flic flac”
Vì sao thời gian lại trôi nhanh thế?
Vì có gió đến thăm thời gian
Vì sao cháu lại nắm tay ông?
Vì đi với ông cháu rất thích
Vì sao lại có quỷ dữ và thánh thần?
Để làm những kẻ tò mò lên tiếng.





Life isn't about waiting for the storm to pass....It's about learning to dance in the rain.
Anonymous


viethoaiphuong
#77 Posted : Wednesday, January 6, 2010 6:46:15 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi à,
Kể từ hôm gặp Bê ở nhà bác SM, hôm nay mẹ mới lại thoáng thấy bóng Bê há. Chời ... con đi nghỉ đợt này về thấy mà khổ .. nhìn mặt mày chỉ thấy sự ngủ nó sung sướng trên mặt Bê thôi đó. Mà hồi nãy không hiểu sao ở máy của mẹ không nghe được Bê nói gì cả và cứ chút xíu lại mất sóng. Mẹ gọi mấy lần liền Bê ơi, mà biết con không nghe được là mẹ nghĩ con đang nói với Ti ở trên lầu không chừng.

Mẹ nhắc lại con lần nữa về chuyện đi chơi của con nhé - mẹ không thích con đi đâu đó mà không có nghĩ đến giờ giấc - dịp này đa số con lấy máy bay hay xe bus đều rất sớm hay rất trễ. Mẹ không biết con có tiết kiệm được nhiều tiền không, nhưng mẹ lo mỗi lần như thế rất mệt đầu mẹ há. Con không chịu hiểu điều này khi nào cả, đó là điều mẹ không hài lòng. Như hôm từ SF trở về Chicago, máy bay xuống phi trường 12 giờ đêm. Và con cứ nói - taxi từ phi trường thì không lo gì mẹ ạ, nếu lấy taxi giữa đường mới sợ. Con đi chân con mà cái lo của mẹ nó theo chân con đó biết không? Mẹ thì không muốn cấm cản con điều gì cả, mẹ chỉ muốn con biết chọn những điều tốt hơn cả cho con và những người xung quanh nữa chứ? Hôm sau biết con về tới trường con là 01h15. Rồi con ngủ được chút xíu là phải thức dậy đi chọn môn học cho kỳ này. Mới hồi nãy mẹ hỏi pa T thì nghe nói con đã chọn được 2 môn rồi, còn đang chọn môn thứ 3. Nhưng cũng mừng là kỳ này con hết dạy thêm tiếng Pháp, thì con có giờ học cho con hơn và còn nghỉ ngơi nữa.

Ở nhà đã nhận được quà của ông Mỹ nơi con đi dự ngày Thanks giving hôm trước. Tờ báo có 2 trang đăng bài về group sinh viên ngoại quốc các con và có hình Bê cười rõ tươi đó! Cuồn album ông Randy làm rất đẹp và ghi chú cẩn thận lắm. Mẹ thích nhất hình Bê ngồi trên giường đang viết gì đó và xung quanh con vẫn là laptop rồi sách vở tùm lum .. làm mẹ nhớ Bê khi ở nhà cũng thế á! Hình Bê đang đứng ở đâu đó mà thấy Bê vịn chấn song sắt rồi đang hả miệng hét rõ to, nhìn funni quá xá? Hình Bê ôm con gấu bông dễ thương như ở nhà trên giường Bê ngủ lăn lóc đầy những gấu bông, chó bông ... Hình Bê đốt nến thấy cũng dễ thương .. làm mẹ nhớ hồi bé Bê cũng hay thích nghịch lửa đôi khi và Bê bị bỏng vì sao nhớ không? Ai đời lấy cành củi khô nho nhỏ cho vào cài lò mẹ đang nướng thịt ngoài vườn, mẹ quay lại thấy Bê đưa đầu cây củi còn than đỏ lại gần miệng thổi rồi làm sao mà Bê dì ngay vào miệng Bê hở? Sau này mỗi lần nướng thịt là mẹ cảnh giác nhắc mọi người coi chừng Bê với Ti. Khi Bê nhỏ, chuyện gì mẹ cũng canh chừng Bê, vậy mà thế nào Bê cũng bị một lần đau rồi mới chừa há? Nhiều hình và hình nào cũng đẹp, vì ai cũng vui vẻ, sung sướng ra mặt.

Thế khi nào Bê mới gửi hình chụp mùa Giáng Sinh Bê đi chu du khắp nơi cho mẹ vậy hở?

Ah, hồi trưa nay đúng 12 giờ thì mẹ thấy tuyết rơi. Khi đó mẹ đang sửa soạn làm cơm cho Ti về ăn. Rồi mẹ vừa nhìn tuyết rơi thi thoảng, vừa nghĩ suy chuyện viết lách của mẹ và vừa xắt rau nứa .. thế là mẹ cắt luôn vào ngón tay áp úp bên bàn tay trái ... Gặp con dao vừa được mẹ gại đá mài thật bén .. í a .. nó ăn ngón tay của mẹ ngọt ghê nơi. Làm mẹ đã giữ chặt ngón tay ấy lại mà máu vẫn chảy ướt cái băng dính sau đó đù quấn thật chặt rồi. Nhưng hồi nãy mẹ vẫn chọc Ti chuyện nghịch tuyết đó. Mẹ rất thích chọc Ti và Ti lúc ào cũng giỡn lại rất hợp ý mẹ .. thế là mình cười sướng thì thôi. Xong mẹ báo cho Bê tin này : Ti hình như nói gì vơi pa T để không đi trường nhạc nữa rồi đó. Hôm qua giờ mẹ hỏi Ti mà nhất định Ti trốn trả lời mẹ. Mẹ nói : Alex mà biết chuyện này chắc là Ti bị la há, vì Ti chỉ còn năm học này là hết chương trình trung học music, tại sao Ti bỏ ngang vậy? Nếu Bê gặp Ti sẽ nói nhỏ nhẹ với Ti há, đừng la Ti ầm lên là Ti khiếp vía rồi bỏ luôn một mạch.

Hôm nay mẹ làm món cà tím bung và tàu hũ xốt cà tomat nữa đây nà .. Bê ăn cho ngon mắt nhé củ su su xa nhà của mẹ Tongue




viethoaiphuong
#78 Posted : Thursday, January 7, 2010 10:07:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bê Alex ơi,
Mẹ thơ thẩn hôm nay nhờ Net mà có cái nầy tặng cho con và cô Lan và các bạn con đây nà . Và mẹ viết trả lời bác Việt Dương Nhân post bài trong MGP như thế nầy :

"chị 7 ơi..
một cuộc thăm dò ý kiến và bình chọn rất đúng ! rất đúng !!
nếu không sao giờ ni vẫn còn chị 7 và HTMT và MV và TL.. nhiều em út, bạn bè nhà MGP là ngừ đang an cư lạc nghiệp xứ Gà lơ gô há...
em rất tạ ơn xứ Pháp = người Pháp cho riêng em và người thân cùng bè bạn..."




Pháp – nơi đáng sống nhất thế giới


TPO - Theo kết quả khảo sát trên Tạp chí International Living công bố hôm 5/1, nước Pháp là quốc gia có chất lượng cuộc sống tốt nhất thế giới. Đây cũng là lần thứ 5 liên tiếp Pháp có được vinh dự này.



Tháp Eiffel ở Pháp. Ảnh: Visitingdc

International Living đã tiến hành khảo sát gần 200 nước trên thế giới để lập ra bảng xếp hạng Chất lượng cuộc sống lần thứ 30. Những tiêu chí bình chọn bao gồm: chi phí sinh hoạt, văn hoá và giải trí, môi trường, an ninh, nền kinh tế, cơ sở hạ tầng, tình trạng phân biệt chủng tộc ...
“Tại Pháp, cuộc sống đầy hương vị”, biên tập viên Jackie Flynn của tạp chí International Living tâm đắc.
“Tôi không nghĩ rằng, có ai đó lại phản đối nhận xét rằng Pháp là một trong những quốc gia đẹp nhất thế giới. Nơi đó, những niềm kiêu hãnh lớn ánh lên trong từng chi tiết nhỏ. Người Pháp yêu những bình hoa nho nhỏ đặt cạnh cửa sổ, yêu những mảnh vườn xinh xắn, những cà phê vỉa hè, những con phố sạch sẽ. Các thành phố được coi sóc cẩn thận và rất ít tệ nạn”, Flynn nói thêm.
International Living còn đặc biệt “để mắt” tới những miền quê thanh bình và trong lành của nước Pháp.
“Khu vực Midi-Pyrenees ở miền tây nam là địa điểm lý tưởng cho những gia đình có thu nhập dưới 100.000 đôla an”, tạp chí giới thiệu.
Đứng ngay sau Pháp trong bảng xếp hạng là Úc và Thuỵ Sỹ. Trong khi đó, Mỹ bị đánh tụt xuống vị trí thứ 7, từ mốc thứ 3 hồi năm ngoái.
Đứng cuối bảng xếp hạng là các nước Sudan, Yemen và Somali. Việt Nam xếp ở vị trí thứ 125, với số điểm tương đối cao về môi trường và an ninh, tuy nhiên lại bị “điểm trừ” về cơ sở hạ tầng.
10 nước và vùng lãnh thổ có chất lượng cuộc sống tốt nhất thế giới, lần lượt là: Pháp, Úc, Thuỵ Sỹ, Đức, New Zealand, Luxembourg, Mỹ, Bỉ, Canada, Ý

Thu Thảo

Theo Independent


PS.
nhưng sao họ để hình tháp Eiffel nhỏ xíu xiu há ...
thế thì mẹ thơ thẩn tặng cho Bê một hình .. xem Bê được ngạc nhiên không há ..Tongue


BH à Paris


khải hoàn môn - Paris


BH à Monaco


viethoaiphuong
#79 Posted : Friday, January 8, 2010 11:10:49 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

13h_ 09 Janvier 2010

Năm nay mùa đông Ba Lê thật sự là rét mướt.
Tuy là nhiệt độ chưa thật thấp, như mấy hôm này về đêm cũng chỉ chừng -4°C hay là -6°C.. nhưng như đêm hôm qua thì gió dữ dội như bão, do đợt lạnh từ Bắc Cực tràn về. Những lúc như thế... thường làm cho hồn kẻ lãng tử trở nên mềm yếu...
Đã thế, mới sáng ngày ra.. nhỏ em thơ réo rắt bằng một bài thơ rất là tình..nhưng mà..than quá là than:

Lại một mùa Xuân… chết vội vàng
Để hồn cô độc… bước lang thang
Để nghe nước mắt trong lần dõi…
Để biết… tình tôi …cũng úa vàng..

thì... nhỏ Chiêu Anh chớ ai nữa há..?? kí đó gọi là "trường phái mít ướt"... nhỏ có đồng ý vậy không hay là... thần gió mà dám phá ta hở.. ta ngồi ta khóc cho mưa móc hết một mùa đông bển Ba Rì cho mà coi...xem có biết dỗ trẻ con hay ăn vạ thì phải ra làm sao không á...hắc hắc... là ai dzậy hở nhỏ C L Đ??
cà lem cho Nhạn Lì
cafe cho C L Đ
hoa hồng và trái tim cho Em và Bạn nhà MGP




PS
còn đây thì mới gọi là "trường phá lãng mạn" :



TƯƠNG TƯ

Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia ?

Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay ?

Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi ?

Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Nghe từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương

Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa

Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghê thường
Cho nên đôi mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em.

NGUYÊN SA



Bê Alex ơi,
Trên đây là một trong những điều mẹ thơ thẩn của con chia sẻ hôm nay cùng bạn bè, em út của mình trên Net.
Mẹ muốn con không bao giờ phải bị ngạc nhiên về mẹ bởi một điều gì đó thuộc về đời sống của mẹ và những ý nghĩ của mẹ nơi cuộc sống, con người và nghệ thuật. Khi mẹ nói với con rất rõ ràng và thẳng thắn : mẹ là mẹ của con, nhưng mẹ còn là người bạn của bạn bè mẹ và mẹ là người thương mến của một mẩu tâm hồn khác hài hòa với cõi tâm hồn của mẹ hơn cả. Cũng giống như con có những người bạn của con và trong những người bạn ấy sẽ có một người con thấy hút hồn con hơn cả? Cảm nhận về tình yêu, hoàn toàn không có tội lỗi gì cả, nhất nữa lại là tình yêu tâm hồn thì chỉ là Vẻ Đẹp thuần túy, đúng không? Mẹ rất muốn con ngay từ nhỏ đã học cách biết nhìn nhận mọi điều thuộc về sự công bình và đừng cho con quyền phán xét người khác, mà hãy để Ơn Trên của người này quyền đó. Còn lại mình, con hãy ráng sống với những gì thật nhất là con, nhưng phải luôn biết suy đoán để lựa chọn cho mình một đường lối tốt nhất, đúng đắn nhất (theo những chuẩn mực của Thượng Đế, chứ không phải hoàn toàn rập khuôn theo những nguyên lý, nguyên tắc và lề lối của người thế gian). Đến lượt con cũng thế, những gì con làm đều được nhìn nhận bởi Chúa Christ+ của con, nên mẹ khuyên con hãy biết làm đẹp lòng Ngài.


viethoaiphuong
#80 Posted : Sunday, January 10, 2010 2:03:51 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Sài Gòn
(1960-1970)








































Bê Alex ơi à,
Sáng nay Ti được mẹ cho xem những photo này bên nhà MGP, Ti rất thích! Mẹ cắt nghĩa cho Ti một vài điều ngắn gọn, nhưng rõ ràng về Sài Gòn hồi trước 1975 và Sài Gòn bây giờ hỗn độn ồn ào, bụi bặm ... Ti thích lắm. Mẹ hỏi Ti muốn mẹ xin những photo này để tặng cho Ti và chị Bê trong topic của các con không? Ti đồng ý liền trong vui sướng và hãnh diện lắm.
Thế thì mẹ lại cám ơn Net và những người biết dùng Net như một phương tiện tốt cho một cuộc sống tốt lành, hữu ích.
Rất trễ hôm qua, mẹ thấy Bê trong webcamp nhưng vẫn không nghe được Bê nói gì. Rồi Bê ra hiệu gọi phone .. mẹ nghĩ máy của mẹ sao đó nên không nghe được Bê. Hồi sau mẹ hỏi pa T, mới biết là cái headphone của con nó lại bị hư. Pa T nói con cần mua một cái headphone loại tốt ... Mẹ thì nghĩ ngay không phải tại đtốt hay không tốt mà là vì con lại nằm nói chuyện phone rồi con ngủ quên .. rồi cái headphone nó bị con đè lên mà gãy hay đứt dây .. Mẹ biết con quá về chuyện rất hay bị hư headphone of cái MB3 của con rồi á.
Hôm rồi cô NT cũng thế, nằm ngủ mà quên bỏ mắt kiếng cận, sáng ra thấy mắt kiếng bị bể ... rồi kêu trời lên đó và cô NT nói với mẹ đây là lần thứ hai bị hư kiếng cận vì cùng một tội ngủ trong lúc nói chuyện hay xem tivi hay là đọc sách. Mẹ thì nói, đó là cái tội của mấy người dễ ăn, dễ ngủ ..........Để hôm nào mẹ phải hỏi thăm bác HVLN xem có bị hư "kiếng lão" lần nào chưa há .....hihihihihi


mẹ tặng Bê nà ...




PS
tặng Bê Alex và Ti bài dưới này, tuy rất ngắn mà rất hay, do tata TP gửi lên diễn đàn liên mạng toàn cầu mới tức thì đó !!



BÌNH YÊN


Một ông vua trao thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được bức tranh đẹp nhất diễn tả sự bình yên. Vua ngắm các bức tranh, và thích hai bức... nhưng để có bức ý nghĩa nhất, ông chỉ chọn một.

Bức thứ nhất vẽ hồ nước yên ả, có những ngọn núi cao chót vót bao quanh làm cho mặt hồ trở thành tấm gương tuyệt mỹ. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Ai ngắm bức tranh này cũng đều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo. Bức kia cũng vẽ những ngọn núi, nhưng là những ngọn núi trần trụi, lởm chởm đá. Ở trên là bầu trời đang giận dữ đổ mưa kèm theo sấm chớp, nước chảy ào ạt đổ xuống vách núi tạo thành những dòng thác nước tung tóe bọt trắng. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.

Nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá, trong bụi cây có một con chim đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ vãn an nhiên đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự!

“Ta chấm bức này! - vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, khó khăn và cực nhọc. Bình yên chỉ có nghĩa khi đang ở trong phong ba bão táp nhưng ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong tâm hồn. Đó chính là ý nghĩa thật sự của bình yên.”

Tác giả Sưu tầm


Users browsing this topic
Guest (14)
13 Pages«<23456>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.