Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

9 Pages123>»
Giới Thiệu Sách, Điểm Sách
linhvang
#1 Posted : Sunday, September 6, 2009 4:00:00 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)

The Calligrapher’s Daughter
By Eugenia Kim
Publisher: Henry Holt & Company, Incorporated
Pub. Date: August 2009
ISBN-13: 9780805089127
$26, 400 trang

Các tác giả Mỹ gốc Á Châu chừng hai thập niên qua đã tạo cho mình một thế đứng đặc biệt trong văn chương Mỹ qua những tác phẩm mà được dựa vào những câu chuyện từ gia đình của chính họ. Cho độc giả Mỹ hiểu được những tình yêu, đam mê, văn hóa, xã hội rất khác lạ. Như Amy Tan với The Joy Luck Club và The Kitchen God’s Wife. Như mới đây Lisa See với Snowflower và the Secret Fan và Peony in Love. Và bây giờ là Eugenia Kim, một tác giả Mỹ gốc Đại Hàn với tác phẩm đầu tay The Calligrapher’s Daughter, lấy cảm hứng từ cuộc đời của chính mẹ tác giả, là con gái của một nhà thư pháp nổi tiếng của Đại Hàn vào đầu thế kỷ thứ 20.

Nah-jin Han được sinh ra vào lúc mà Đại Hàn đang bị Nhật chiếm đóng. Người cha, Nin, một người viết thư pháp nổi tiếng, vẫn cứ bám víu vào chế độ phong kiến xưa cũ, ghét Nhật vô cùng, đến nỗi ông chần chừ không chịu đặt tên ngay cho đứa bé gái (và ông đã phải ở tù vì lòng yêu nước của ông). Người ta cứ kêu đó là đứa bé gái của người đàn bà đến từ Nah-jin, người mẹ có quê quán ở Nah-jin, nên đứa bé bị hiểu lầm có tên là Nah-jin, và từ năm tuổi bắt đầu mang tên ấy.

Ông Nin Han giàu có, nhà cao cửa rộng, trong nhà có nhiều gia nhân. Nhưng chính người vợ lại xuất thân từ một gia đình giàu có hơn, cha của bà là cựu thống đốc của vùng Hamgyeong Province và là một nhà nho nổi tiếng của tỉnh Nah-jin. Năm bà còn là đứa bé nhỏ thì cha bà đã đưa cả gia đình vào đạo Methodists.

Khi Nah-jin được 14 tuổi, cha cô đã tìm được một gia đình tương đối môn đăng hộ đối phong kiến khác, để gả cô, cậu bé này 12 tuổi. Nhưng Nah-jin và mẹ cô chống đối, muốn Nah-jin có một đời sống khác hơn, học cao và tự lập. Cha cô bảo thủ, nhứt quyết giữ ý định của ông, ông chỉ trả lời ngắn gọn:

“Đã quyết định rồi, không thay đổi. Cho dù cái nhà này có bị cháy tan rụi đi, ta cũng không đổi ý”.

Từ nhỏ, Nah-jin đã biểu lộ ý chí lập thân, đi tìm số phận của mình. Thông minh, học giỏi, nhưng bướng bỉnh, luôn luôn được sự khuyến khích của mẹ, cô nào chịu bó tay như vậy.

Mẹ cô lần đầu tiên cãi lại chồng, bà cũng lớn tiếng nói:

“Nó hãy còn là đứa bé nhỏ và không phải chỉ là con ông”.

Hành động không nghe lời chồng này bắt đầu cho một sự suy tàn của chế độ phong kiến cổ hủ.
Cùng lúc đó là người Nhật đang bắt đầu gây ảnh hưởng lớn ở Đại Hàn.

Bà bí mật liên lạc với bà dì của cô, đang ở Hán Thành, là góa phụ của một ông quan cao cấp, để cho cô được vào cung làm bạn với công chúa út, em của vua, cũng vừa 12 tuổi. Điều này, qua lá thư từ cung đình gửi đến, người cha mới biết mình bị vợ “phản bội”, (bất chấp phong tục tập quán là người vợ luôn luôn phục tùng người chồng) nhưng ông không còn cách nào khác hơn là phải hủy bỏ điều hôn ước với gia đình bên kia, một điều ông cho là rất mất mặt.

Bà dì Imo dạy Nah-jin cung cách nghi lễ triều đình. Nah-jin ở bên cạnh công chúa Deokhye như người bạn, cùng lúc được cho ăn học, được hai năm, thì vua anh của công chúa bị ám sát chết, hoàng gia tiêu tán, Nah-jin “mất việc”. Nah-jin vẫn theo đuổi việc học, sống độc lập tự do, thóat khỏi sự kiềm tỏa của người cha, cũng giúp được đứa em trai ăn học.

Năm Nah-jin 23 tuổi, cha mẹ cô lại khuyên cô nên lấy chồng. Một người bạn hàng xóm Chang Hansu đi học xa giới thiệu một người bạn của anh ta. Cho Jeongsu (có tên Mỹ là Calvin) là con trai thứ hai của một gia đình bậc thường thường, ông bố là mục sư, anh trai của Cho đang ở Mỹ và Cho cũng đang sửa soạn qua Mỹ để tiếp tục việc học.

Mới đầu nhìn Cho, Nah-jin thấy anh chàng thấp lùn, cái mũi thì quá to, “làm cô không mê nổi”. Nhưng anh chàng có tài ăn nói –sẽ thành mục sư mà! Cha cô cũng chịu ngay dù rằng cho là gia đình Cho không được danh vọng và phú quý như gia đình ông.

Đoạn dò dẫm, tìm hiểu giữa Cho và Nah-jin sau đó rất vui. Cho có cùng ngày sinh nhật với Nah-jin, chỉ hơn một tuổi. Cho cởi mở, phóng khóang như điều cô mong muốn. Cho cũng đồng ý cho cô học cao, và dự định là cô sẽ tháp tùng Cho qua Mỹ để đeo đuổi ngành y.

Sau ngày cưới chỉ một ngày, sau đêm động phòng, Cho lên đường qua Mỹ, còn Nah-jin thì vì giấy tờ thông hành gặp trở ngại, thành ra bị kẹt lại, và bất đắc dĩ phải làm dâu trong gia đình nhà chồng, một gia đình có nếp sống rất cơ cực, thiếu thốn, rất khác với nếp sống sung sướng của gia đình cô. Sau hai năm, cô tìm cách nói dối là mẹ đau, cô phải về săn sóc và sau đó thì ở hẳn với cha mẹ ruột. Cô đi dạy học và chờ ngày đoàn tụ với chồng ở bên Mỹ. Nào ngờ đệ nhị thế chiến càng ngày càng khốc liệt, Đại Hàn càng ngày càng bị kềm kẹp dưới sự kiểm sóat chặt chẽ của nước Nhật, mà Mỹ là kẻ thù của Nhật nên Nah-jin, chỉ vì có chồng ở Mỹ, bị chính quyền Nhật bắt bỏ tù ba tháng, vì tội …làm điệp viên.

Sau, Nah-jin được thả ra, nhà cửa của cải của cha mẹ bị tịch thu, cả gia đình phải tản cư lên Hán Thành ở nhờ nhà của bà dì Imo. Đời sống rất cơ cực. Truyện The Calligrapher’s Daughter cho thấy một xã hội Đại Hàn tang thương trong thời chiến. Nhưng có những người đàn bà như Nah-jin lúc nào cũng vươn lên, cố tìm một đời sống tốt đẹp, đầy ý nghĩ hơn cho mình.

Cuộc đoàn tụ của Nah-jin với chồng phải …11 năm sau mới xảy ra! Giống như nhiều cặp vợ chồng Việt, chồng học tập cải tạo hay vượt biên trước, sau nhiều năm mới gặp lại nhau!

Fans của Lisa See, vừa đọc xong Shanghai Girls, sẽ mê The Calligrapher’s Daughter.

Eugenia Sunhee Kim tốt nghiệp MFA từ Bennington College, đã sáng tác nhiều truyện ngắn và tản văn đăng ở nhiều báo. Bà sống ở Washington, D.C, với chồng và con trai.


linhvang
#2 Posted : Thursday, September 10, 2009 4:23:14 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)


By Andrew Sean Greer
Paperback
* Publisher: Picador USA
* Pub. Date: March 2009
* ISBN-13: 9780312428280
* 208pp

The Story Of A Marriage bắt đầu với câu"Chúng ta thường cho là chúng ta biết rõ về người chúng ta yêu thương". Những người chồng của chúng ta. Những người vợ của chúng ta. Những sở thích, những thói quen hằng ngày. Với chàng, phải hai muỗng đường cho vào ly cà phê đen mỗi buổi sáng, trước khi đi làm. Với nàng, phải là cuốn sách tình cảm lãng mạn, nằm đọc trên giường, mỗi tối trước khi đi ngủ.

Người thân yêu của ta, mỗi tối nằm bên cạnh ta, bỗng một sáng, ta thấy người đó thành người xa lạ!

Đối với người thuật truyện này. Đó là vào năm 1953. Hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ là nước Mỹ vừa chấm dứt một cuộc chiến (World War 2) lại đang đi vào một cuộc chiến khác (Korea War), Mỹ trắng và Mỹ đen còn phân chia, đồng tính luyến ái còn là cái sốc dữ dội, là điều giấu diếm. Pearlie Cook là một người vợ trẻ hiền thục, sống ở khu Sunset District ở Cựu Kim Sơn, vừa chăm lo săn sóc người chồng (Holland) mới đi lính về có sức khỏe không tốt vừa chăm lo săn sóc đứa con trai (Sonny) bị bệnh tê liệt. Trước đó, lúc Pearlie nhận lời lấy Holland thì hai bà cô của chàng đã khuyên nàng là đừng lấy là vì Holland mắc phải một chứng bệnh - mà Pearlie đoán là bệnh tim, và nàng tự hứa là sẽ săn sóc chàng. Hai bà cô đã biết gì về căn bệnh của đứa cháu?

Hai người lấy nhau được bốn năm. Một ngày có một người đàn ông lạ đến thăm, mang quà cho cả Holland và Pearlie. Tên ông ta là Buzz. Ông cho biết có quen biết Holland - lúc còn đi lính? Mỹ trắng và là chủ của Holland. Sau đó ông thường lui tới thăm viếng gia đình này. Trong một lần nói chuyện, Buzz và Holland có nhắc tới lúc hai người phải nằm nhà thương - Pearlie không biết chuyện này. Một hôm trong lúc Holland đi làm xa nhà, Buzz lại đến, và lần này Buzz tiết lộ một điều là trước khi lấy Pearlie, Holland đã sống chung với Buzz như một người tình. (Sốc quá chứ?) Cái mũi của Buzz bị gãy là vì cãi cọ, là lúc Holland cho Buzz biết là anh ta sẽ lấy vợ (Pearlie hiểu rằng họ đánh nhau là vì mình). Hóa ra lâu nay nàng đã cướp mất người tình của Buzz! Lần này, Buzz bảo với Pearlie là ông ta sắp đi công tác xa nhà và ông muốn Holland theo cùng! Pearlie bảo không chấp thuận điều đó. Thì ông nói với Pearlie là nàng sẽ không có chọn lựa nào khác hơn. Pearlie sẽ phải làm sao đây khi người thiếu phụ trẻ biết mình là người da đen mà phải đương đầu với ông Buzz là một người da trắng giàu có? Ông Buzz đề nghị sẽ trao hết sản nghiệp (gồm một miếng đất rộng 500 mẫu Anh) của ông ta cho Pearlie để đổi lấy Holland.

Sẽ không có chọn lựa nào khác: lấy của rồi nhường lại Holland, hay là chẳng có gì cả! Người thiếu phụ trẻ biết vì mình là một người da đen. Phần hai bắt đầu với câu chuyện thật Pearlie kể lại cho Buzz nghe. Là Holland đã trốn lính, Pearlie và mẹ của Holland đã giúp Holland làm chuyện đó. Holland trốn trên căn gác, mỗi ngày Pearlie đem sách báo đến cho Holland đọc. Cho tới ngày Holland đau lên cơn sốt, phải kêu bác sĩ đến, thì chuyện trốn lính bị lộ ra, và Holland bị bắt dẫn đi!

Câu chuyện giữa ba người cũng chẳng đơn giản vì bây giờ Holland lại đang để tới đứa con gái của người chủ: con bé Annabel Delawn, người da trắng. Con bé này lại có người yêu là William, vì một lầm lẫn ở văn phòng tuyển mộ mà chú bé được miễn quân dịch. Pearlie và Buzz âm mưu gửi một lá thư tới văn phòng đó, tố William, khiến chú bé phải đi lính. Trước khi đi lính, William làm đám cưới vội vã với con bé Annabel. Sau này William trở về, như thương phế binh.

Holland nói với vợ là anh không muốn có sự thay đổi, vì thay đổi là mất tất cả. Holland không ra đi với Buzz, chọn ở lại với vợ con. Người chồng nói, tiếc là đã làm Pearlie mất cơ hội có một tương lai khá hơn. Holland nghĩ là Pearlie muốn như thế.

Nhiều năm sau, Holland qua đời. Có một hôm bà Pearlie nghe nói Buzz đang muốn gặp bà và đang đợi bà nhưng bà lại bỏ đi, không muốn gặp. Bà nghĩ gặp làm gì, vì thế nào Buzz cũng sẽ hỏi là tại sao Holland lại không chọn ông. Vì thứ mà Holland cần là Pearlie và con trai, chứ không phải Buzz. Nói ra điều này cho Buzz biết thì đau lòng Puzz quá!

Chuyện kể qua cái nhìn giới hạn của nhân vật Pearlie nên ta có thể hỏi lại, mọi việc có phải như thế không? Về nhân vật Holland, ta cũng không hiểu vì sao anh ta làm những việc mà anh ta đã làm?

Tác giả đưa câu chuyện qua nhiều biến chuyển quá bất ngờ, đột ngột. Giọng văn bình thản, nhưng cốt truyện kể lại lôi cuốn, khiến người đọc muốn đọc nhanh để biết nó kết thúc như thế nào, vì vậy lại dễ bỏ sót những chi tiết nhỏ - mà quan trọng. Đang đọc, bỗng gặp những chi tiết làm tôi thắc mắc, tôi phải dừng lại và lật lại những trang trước để đọc kỹ hơn. Như là cho tới câu cuối cùng của phần một (trang 40), nhân vật Pearlie tự hỏi, "...không còn cách nào khác.., vào những ngày đó, đối với một người da màu như tôi". Thì tôi mới khám phá ra Pearlie là một phụ nữ da đen! Vậy thì Buzz là Mỹ trắng hay Mỹ đen? Lật lại những trang sách để tìm kiếm. Thấy Pearlie nhận xét là ông ta có gò má cao Tô Cách Lan (trang 21) thì mình biết phải là Mỹ trắng rồi.

Thấy vậy mà không phải vậy. Holland không phải là người hùng, nhưng trên bia mộ, lại được người vợ khắc cho là người hùng. (Đứa con trai sau này cũng trốn lính, bằng cách chạy qua Gia Nã Đại.)

Có một điều chắc chắn là truyện này đã khiến chúng ta giật mình tự hỏi. Có chắc là chúng ta luôn luôn biết rõ về người mà chúng ta yêu thương không?
Ba Tê
#3 Posted : Friday, September 11, 2009 3:17:09 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
quote:
The Calligrapher’s Daughter
By Eugenia Kim
Publisher: Henry Holt & Company, Incorporated
Pub. Date: August 2009
ISBN-13: 9780805089127
$26, 400 trang

Wow! sách mới ra lò mà có ngay một bài giới thiệu và điểm sách tuyệt vời như thế này thì mang hoa đến tặng LV mới đúng điệu chứ.Big SmileBlushApprove

Chị 3T thích câu chuyện này quá. Thế nào mấy nhà làm phim Hàn cũng ghé mắt cho mà xem. Coi như xem sách xong rồi , không phải tốn 26 đô la và chẳng phải vận dụng cặp mắt lèm nhèm [mà thỉnh thỏang lại phải lật tự điển nữa đấy chứ!]
Cám ơn LV nhiều .RoseKissesApprove
Sương Lam
#4 Posted : Friday, September 11, 2009 2:04:51 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Cám ơn LV đã cho SL đọc ké sách khỏi trả tiền lại đọc nhanh nữa.Blush Mắt của SL cũng lèm nhèm như mắt của chị Ba Tê đấy.Big Smile
LV viết bài điểm sách hay thật!Rose
Đúng thật! Nhiều khi không biết "Chàng là ai" nữa?Tongue
xv05
#5 Posted : Friday, September 11, 2009 6:16:47 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Hoan hô chị LV mở mục này.
Hôm nào chị điểm quyển "The Lady with a little dog" nha. Em nói là chị biết tại sao em tò mò quyển này rồi.Wink
linhvang
#6 Posted : Saturday, September 12, 2009 4:24:49 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Cảm ơn chị 3T, chị Sương Lam, xv05 đã ghé thăm quán mới khai trương. Rose
xv05, chị LV sẽ tìm quyển The Lady with a little dog.
linhvang
#7 Posted : Sunday, September 13, 2009 3:04:19 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)


Shanghai Girls
By Lisa See

Nhà xuất bản Random House
$25.00, 310 trang
ISBN: 9781400067114

Năm 1937, Thượng Hải là Ba Lê của châu Á, thành phố của giàu sang và lộng lẫy, nơi ở của những nhà triệu phú và kẻ ăn xin, dân băng đảng và dân cờ bạc, người yêu nước và người làm cách mạng. Pearl 21 tuổi và May 18 tuổi là hai chị em xinh đẹp, đang làm người mẫu cho họa sĩ vẽ chân dung, sống một đời sống thượng lưu sung sướng, nhàn hạ nhờ cha mẹ họ khá giả, làm chủ những chiếc xe kéo, mướn nhiều người giúp việc nhà. Pearl tốt nghiệp đại học, còn May thì tốt nghiệp trung học. Pearl là con Rồng, bản lãnh và cứng đầu; trong khi May là con Cừu non, yếu đuối, bé bỏng, nhu mì.
Bất ngờ một thảm kịch xảy ra làm đảo ngược cuộc đời của hai cô gái: Vì cờ bạc sinh ra nợ nần, người cha đã gả bán hai con mình để làm vợ cho hai anh em một người Mỹ gốc Hoa ở Mỹ. Người cha trấn an, hứa hẹn với hai cô con gái là gia đình nhà chồng giàu có, nhà cao cửa rộng, cuộc sống của hai cô sẽ sung sướng. Sau đám cưới vội vã, trong lúc nhà trai chờ họ ở Hong Kong để cùng đáp tàu thủy qua Mỹ thì hai cô tìm cách ở lại Thượng Hải. Nhưng rồi gia đình họ không được yên thân vì tụi mafia tới hăm dọa. Khi Nhật thả bom xuống thành phố thân yêu của hai cô, cùng với người mẹ, ba mẹ con dìu dắt nhau đi, trốn về quê nội. Trên đường đi, họ gặp phải đám lính Nhật, Pearl và người mẹ bị đám lính này thay phiên nhau hãm hiếp: người mẹ chết, còn Pearl thì phải nằm bệnh viện. May trốn được và chính May đã lo chôn cất xác người mẹ và đưa Pearl vào bệnh viện. Sau đó hai chị em lại tìm đường để đoàn tụ với chồng họ đang ở Mỹ.
Đang lúc chờ ở đảo Angel Island (Ellis Island của miền Tây) để được phỏng vấn, cứu xét thì Pearl mới hay là May đã có thai và còn vài tháng nữa là sinh! Hèn gì lâu nay May trả lời không ăn khớp với Pearl, hầu kéo hoãn ngày ra khỏi đảo. Giữa hai chị em thì cuộc hôn nhân của Pearl được danh chính ngôn thuận hơn (cô dâu chú rể đã động phòng, và ông bố chồng đã kiểm được sự trong trắng của Pearl) nên May đề nghị Pearl sẽ là mẹ của đứa bé, là bé gái, được đặt tên là Joy. Chuyện này bằng bất cứ giá nào cũng phải giữ kín!
Ở Los Angeles, họ bắt đầu một trang sách mới. Tìm tình yêu với người xa lạ, hòa đồng vào gia đình nhà chồng. Bây giờ họ mới biết sự thật là gia đình nhà chồng cũng nghèo nàn, chứ không phải giàu sang, phú quý gì, chỉ sống quanh quẩn ở China Town! Ngòai đời thì họ gặp nạn kỳ thị, điều này họ đã biết khi còn ở đảo Angel Island. Nhóm mới tới được phân lọai: người da trắng (bất cứ là da trắng nào); người Á Đông Nhật, Đại Hàn,…mà không phải là người Hoa; và người Hoa đứng sau cùng. Rồi Đệ Nhị Thế Chiến thứ hai xảy ra, người Hoa ở Mỹ phải tranh đấu để không bị nhìn lầm là người Nhật, rồi khi Trung Quốc lục địa bị nhuộm đỏ thì họ lại bị chụp mũ là cộng sản.
May thích nghi với đời sống ở Mỹ. Pearl vẫn bám víu vào quê hương cũ, xa tít mù khơi. Pearl gần gũi với bà mẹ chồng của họ vì có quá khứ đau thương giống như nhau: Pearl bị hãm hiếp bởi nhiều người đàn ông, bà mẹ chồng bị bắt cóc từ làng quê hồi năm tuổi và trải qua một thời gian làm vợ cũng nhiều người.
Như bất cứ những chị em nào, họ cũng “thương nhau lắm, cắn nhau đau”, ganh tị, hơn thua, “cha mẹ đã yêu thương ai hơn”. Họ chia sẻ họan nạn cũng như gắn bó bên nhau bất cứ lúc nào, nhưng cũng chính họ làm họ đau lòng. Pearl cứu May khi Nhật thả bom. May cứu Pearl sau khi Pearl bị hãm hiếp. Sau hai mươi năm giữ kín, điều tiết lộ của May đã là con dao bén đâm sâu vết thương lòng của Pearl: cha của Joy chính là anh chàng họa sĩ mà Pearl đã đem lòng yêu thương-sau này anh ta theo cộng sản. Sam, chồng của Pearl, tự tử vì không hiểu ý May đã muốn giúp Sam chính thức trở thành công dân Mỹ.
Sau khi biết sự thật cha mình là ai, Joy ngây thơ đòi góp phần xây dựng một Trung Quốc mới dưới chế độ CS. Đọan cuối là Pearl lặn lội vào lục địa Trung quốc, không quản ngại hiểm nguy tánh mạng của mình, để tìm Joy, hầu mang Joy về Mỹ, về với Pearl và May. Tình mẹ bao la như biển cả! Như ngày trước mẹ của Pearl đã chọn hy sinh cho con.
Pearl và May, dù trải qua những đau thương nào, họ vẫn có nhau. Ở cuối truyện, May đã nói với Pearl “cho dù khi nào tóc của chúng ta bạc trắng thì chúng ta vẫn còn thâm tình cốt nhục chị em”.
Truyện về hai chị em, hai văn hóa, phấn đấu ở quê nhà, phấn đấu ở xứ người, lồng vào nhiều dữ kiện lịch sử, biến cố, tình tiết ăn khớp nhau, lôi cuốn người đọc.
Lisa See là tác giả của những sách bán chạy, những cuốn từng nằm trong danh sách của báo New York Times, như Peony in Love, Snow Flower and the Secret Fan, Flower Net, The Interior, and Dragon Bones, cũng như cuốn hồi ức On Gold Mountain. Cô sống ở Los Angeles.
linhvang
#8 Posted : Sunday, September 13, 2009 3:18:43 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)


Rực Rỡ Mặt Trời (A Thousand Splendid Suns)
A Thousand Splendid Suns là cuốn tiểu thuyết thứ hai của nhà văn (bác sĩ) Khaled Hosseini, viết về hai người phụ nữ có hoàn cảnh gia đình khác nhau, tuổi tác chênh lệch nhau qua hai thế hệ, mà vì chiến tranh, sự mất mát và số mệnh trớ trêu đã khiến họ đến với nhau, ở tình huống mà mới đầu có thể là hai tình địch nhưng sau đó lại là như chị với em hay mẹ với con. Trong khổ đau, thử thách, chiến tranh, thân phận đàn bà, hai người phụ nữ yếu đuối đã vượt qua tất cả.

Mariam
Mariam là con rơi của một chị người làm (Nana) với một ông chủ nhà giàu (Jalil), người đã có ba người vợ chính thức và chín đứa con. Mariam sống thiếu thốn, hẩm hiu với mẹ trong một túp lều ở một nơi hoang vắng, mà ông bố và hai người con trai của ông đã cất cho mẹ cô khi cô sắp sửa chào đời. Từ lúc năm tuổi, Mariam luôn luôn bị mẹ cay đắng nhắc nhở rằng cô là một đứa con hoang và có một định mệnh là phải chịu đựng những khổ đau cho hết đời cô, cũng như mẹ cô đã chịu đựng vậy. Dù mẹ cô nói như thế nào thì cha cô vẫn là thần tượng của cô. Hằng tuần, mỗi ngày thứ Năm thì người cha đến thăm cô. Cô được một ông cố đạo tên là Mullah Faizullah tử tế dạy cô học đọc và viết Koran. Cô biết cha cô và đại gia đình của ông sống trong một toà nhà sang trọng mà vì cô là đứa con rơi nên chưa bao giờ cô được phép đặt chân vào đó. Cô ao ước được sống chung với cha cô và với chín anh chị em cùng cha khác mẹ của cô, nhưng cô không dám mở lời vì cô biết mẹ cô cay đắng thù oán cha cô.

Vào ngày sinh nhật thứ 15 của cô, Mariam xin cha cô đưa đi coi hát ở rạp hát mà cha cô làm chủ. Cô cũng muốn gặp những anh chị em của cô. Mẹ cô phản đối chuyện này và năn nỉ cô đừng đi. Cha cô hứa là sẽ đến rước cô đi, nhưng sau đó ông đã thất hứa. Cô bèn tìm đường đến nơi ông ở dù mẹ cô khóc lóc nói rằng bà sẽ chết nếu cô cứ đi. Đến nơi, cô thấy bóng cha cô bên trong cửa sổ, nhưng cha cô không cho cô vào. Cô ngủ trước cửa nhà, hy vọng rằng cha cô sẽ đổi ý mà mở cửa cho cô. Sáng hôm sau, người tài xế của cha cô đưa cô về lại túp lều, để rồi cô hay được là mẹ cô đã thắt cổ tự tử chết. Cô trở lại sống với đại gia đình của cha cô.

Các bà vợ lớn của cha cô, chắc chắn là có sự đồng ý của cha cô, đã sắp xếp gả cô lấy chồng, ở nơi xa, để cô đi khuất mắt họ. Người đàn ông trên 40 tuổi, góa vợ, có một con trai đã chết đuối, ông tên là Rasheed, làm nghề đóng giày. Mặc dầu Mariam phản đối dữ dội, cô vẫn phải lấy người đàn ông này và trước khi theo chồng đi tới Kabul, cô bảo cha cô là cô không thừa nhận ông là cha cô và kêu ông đừng bao giờ đến thăm cô nữa.

Mariam bị hư thai nhiều lần, không đẻ được cho Rasheed một đứa con nào. Mariam tiếp tục chịu đựng sống trong một hôn nhân không có tình yêu, bị mắng chưởi và đánh đập tàn nhẫn.

Laila
Cuối xóm của vợ chồng Rasheed và Mariam, có gia đình của Laila. Laila lớn lên trong một gia đình mà cha mẹ cô bé đều là người có học. Người cha thương yêu cô hết mực và khuyến khích cô chuyên học hành và khuyên khi lớn lên hãy làm điều gì có ích lợi cho đất nước. Còn người mẹ thì lơ là không để ý gì tới cô, chỉ quan tâm tới hai người con trai (Ahmad và Noor) đang đi lính - lúc họ ra đi, Laila chỉ mới hai tuổi, đánh lại quân Nga đang chiếm đóng xứ sở A Phú Hãn. Nhưng rồi nhiều chuyện ngoài mong muốn đã xảy ra cho gia đình này.

Tuổi thơ Laila làm bạn với Tariq, một cậu bé cùng sống trong xóm; cậu mất một chân vì chiến tranh, và vì vậy thường bị con trai lối xóm châm chọc. Nhưng cậu can đảm che chở được Laila khỏi bị đám con trai ăn hiếp.

Một ngày tin buồn đưa đến: hai người anh trai của Laila đã chết. Người mẹ đau buồn quá, không nguôi được niềm thương nhớ hai người con này, bà quên hẳn sự có mặt của Laila. Trong thời gian này, Tariq và Laila gần gũi nhau hơn và họ đem lòng yêu thương nhau.

Sau chiến thắng của quân Mujahideen, A Phú Hãn lại bị nội chiến. Kabul bị hỏa tiễn tấn công. Bạn học của Laila bị giết, nhiều nhà cửa bị phá tan hoang. Laila phải ở nhà, được cha cô dạy học. Cuộc sống nơi đây hằng ngày càng nguy hiểm, mạng sống con người mỏng manh, nên cha mẹ Tariq quyết định rời Kabul qua sinh sống ở nước bên cạnh là Pakistan. Anh muốn hỏi cưới cô, rồi cùng nhau họ đi xa nơi chốn đổ máu này. Laila từ chối, viện lý do là cô không muốn để cha cô ở lại một mình – mẹ cô lâu nay đã không thiết tha gì chuyện nhà. Đêm chia tay, hai người đã ngủ với nhau.

Sau khi Tariq đã đi rồi, vì một viên đạn suýt nữa là trúng vào người Laila nên cha cô khuyên vợ là đã đến lúc họ phải rời Kabul. Vui sướng với ý nghĩ là cô có thể gặp lại Tariq, Laila chuẩn bị sắp xếp hành trang; tuy nhiên, một quả đạn pháo kích đã phá hủy căn nhà của họ, và trong khi Laila bị thương thì bất hạnh thay, cả cha mẹ cô đều trúng đạn chết.

Khi bình phục thì Laila nhận ra cô đang ở nhà của Rashee và Mariam. Chính Rasheed là người đã cứu cô ra khỏi đống gạch đổ nát.

Một hôm có một người đàn ông lạ mặt đến tìm Laila, tự xưng là Abdul, cho Laila biết là lão đã gặp Tariq trong một bệnh viện, Tariq bị thương nặng, cũng đã mất chiếc chân kia. Rồi bệnh tình của Tariq trở nên trầm trọng và trước khi mất, anh đã nhờ lão đi gặp cô để cho cô biết là anh thương yêu cô nhất trên đời. Laila nhận ra bây giờ cô mất hết mọi người thân.

Rasheed đối xử tử tế với Laila, và rồi ông ra lệnh Mariam bắt Laila phải làm vợ ông, cho rằng ông đã cứu cô và cô cũng không có chỗ nào để nương tựa, mà thân gái một mình, cũng không dễ đi đứng ngoài đường hay được ai chứa chấp. Chính Laila cũng biết cô cần một nơi nương tựa, hơn lúc nào hết, cho cô và cho đứa con mà cô vừa hay cô đang mang trong bụng, con của cô và Tariq, nên cô bằng lòng làm vợ bé của Rasheed, năm đó ông hẳn đã ngoài 60 tuổi mà cô thì mới được 15 tuổi.

Dù là Mariam phản đối dữ dội việc ông lấy Laila, Rasheed vẫn tiến hành ý định. Còn Laila thì cũng muốn lấy ông ngay, để có thể lừa ông rằng đứa con mà cô đang mang là của ông. Sau này khi biết cô có thai, ông vui mừng ra mặt, hy vọng nó sẽ là đứa con trai, nối dõi tông đường, và ông ra lệnh từ nay Mariam phải phục vụ theo yêu cầu của Laila. Nhưng khi thấy là một bé gái ra đời, được đặt tên là Aziza, Rasheed thất vọng và bắt đầu đối xử vũ phu với Laila. Ông ra mặt ghét đứa bé, đuổi mẹ con cô ra khỏi phòng của ông.

Bé Aziza là lý do mà Laila chịu lấy Rasheed. Aziza cũng là sợi dây kết chặt Mariam và Laila lại với nhau, khi tiếng khóc của Aziza khuấy lên tình mẫu tử trong Mariam và cũng làm Mariam quý mến, coi trọng Laila.

Vì cùng bị chồng đối xử vũ phu nên bây giờ Mariam và Laila trở nên thông cảm nhau, gần nhau hơn. Laila từ chối ngủ với Rasheed thì ông lại nghĩ là vì Laila nghe lời Mariam nên ông đánh Mariam. Khi Rasheed rút dây lưng quần, định đánh Mariam thì Laila vô can và chịu ngủ với ông. Ngày hôm sau, Mariam cảm ơn Laila và nói rằng chưa ai đã từng đứng ra bênh bà như vậy. Họ uống trà với nhau, và bắt đầu một mối tình cảm đặc biệt. Nhờ Laila mà Mariam thể hiện được tình mẹ - trong vai trò người mẹ với Laila, với con của Laila. Nhờ Mariam mà Laila có được sự quan tâm, che chở của người mẹ, mà hồi còn nhỏ cô đã bị thiếu thốn.

Mỗi ngày mỗi lớn, bé Aziza cứ bám lấy Mariam như là bà ngoại, và Mariam đối xử với Laila như là con gái. Laila thắt bính, vui chơi với mái tóc của Mariam và Mariam kể cho Laila nghe về gia đình và quãng đời ấu thơ của bà.

Laila thú thật với Mariam ai là cha của Azizq, và cũng giải thích tại sao cô chịu lấy Rasheed. Cô nói cô đang tính bỏ trốn, đã ăn cắp tiền từ túi của Rasheed, mỗi ngày một ít và cô năn nỉ Mariam cùng bỏ trốn với cô. Cả hai rời Kabul đi Pakistan, nhưng ở bến xe buýt khi nhờ một người đàn ông lạ nhận giúp họ là người thân để qua được trạm kiểm soát thì họ bị phản, bị bắt lại và bị trả về cho Rasheed. Rasheed tức giận, đánh đập tàn nhẫn cả hai người đàn bà, bỏ đói, nhốt riêng trong những phòng khác nhau, làm Aziza suýt nữa là chết đói.

Vài năm sau, Laila mang bầu lần nữa. Mới đầu cô tính phá thai vì cô không chắc là cô sẽ yêu thương con của Rasheed, nhưng sau đó vì tình mẫu tử mà cô giữ đứa bé.

Khoảng thời gian này, nhóm Taliban đã nắm quyền hành A Phú Hãn. Họ khắt khe cấm đoán mọi thứ, không TV, không movies, không sách vở, và phụ nữ không được phép làm việc gì ở ngoài xã hội, khi đi ra đường thì phải che kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt. Mariam đưa Laila đi sanh, lo lắng như một người mẹ lo cho con gái của mình. Phần lớn bệnh viện không nhận bệnh nhân đàn bà! Mariam đưa Laila đến nhiều nơi, tìm một chỗ chịu nhận Laila. Đứa bé nằm ngược đầu nên bác sĩ phải mổ để lấy bé ra, lại không có thuốc mê, vậy mà Laila gồng mình chịu đựng sự đau đớn, cuối cùng mới ré lên. Mariam nhìn cảnh đó mà thấy phục tình mẹ thương con của Laila.

Giấc mơ có một đứa con trai của Rasheed bây giờ đã thành sự thật. Thằng bé được đặt tên là Zalmai. Dĩ nhiên là Rasheed cưng thằng bé con. Vài năm sau có một trận hạn hán, đưa đến cảnh thực phẩm khan hiếm, dân chúng đói khát. Rasheed bắt Laila phải đưa Aziza vào cô nhi viện để đỡ tốn kém một miệng ăn. Laila cố gắng đi thăm con đều đặn nhưng gặp khó khăn vì chính quyền Taliban không cho phép đàn bà ra đường nếu mà không có một người đàn ông trong nhà đi cùng.

Rồi một ngày, Tariq khập khễnh xuất hiện trước cửa nhà. Laila không ngờ đó chính là Tariq.
Hóa ra là Rasheed đã mướn Abdul đến nói dối với Laila là Tariq chết rồi để Laila nghe vậy mà chịu lấy ông ta.

Khi Rasheed đi làm về, nghe con trai vô tư nhắc về người khách lạ với một chân khập khễnh, ông biết ngay là ai, và tức giận ông dùng cái dây thắt lưng quần để quất tới tấp vào người Laila, nói là ông đã biết ngay từ đầu là Aziza không phải là con của ông. Laila cũng nói là cô biết ông đã nói dối cô. Mariam sợ là Laila sẽ bị đánh chết, nên bà đi lấy cái xẻng, dùng nó mà đánh mạnh vào người Rasheed. Bà chợt nhận ra rằng đây là lần đầu tiên bà đã tự quyết định đời bà, mà không ai quyết định cho bà. Rasheed chết tức khắc.

Khi Laila tỉnh dậy, cô thấy xác chết của Rasheed và Mariam thì đang ngồi bất động gần đó. Mariam năn nỉ Laila dẫn hai con cùng với Tariq rời khỏi chỗ này lập tức. Laila nói cô sẽ đi nếu mà Mariam cũng đi. Họ sẽ đến một nơi thật xa, không ai biết, sẽ cùng nhau sống thanh bình, hạnh phúc với các con. Nhưng Mariam nói bà không thể đi vì như thế thì cả đám sẽ chết hết, họ sẽ bị Taliban lùng bắt, nếu mà xác của Rasheed được tìm thấy –cùng lúc hai người vợ của ông ta lại biến mất.

Sau khi Laila cùng với Tariq dẫn hai con qua Pakistan sinh sống thì Mariam ra đầu thú. Bà bị xử bắn trước công chúng. Lòng bà khi đó bình an. Bà đã yêu thương Laila như mẹ yêu con gái, yêu thương các con của Laila như bà với cháu. Và bà cũng được yêu thương lại. Bà chọn cái chết để họ sống. Bà chỉ tiếc là bà không sống lâu để nhìn thấy Aziza trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, lấy chồng, sinh con, đẻ cái. Mariam chào đời vô thừa nhận nhưng lìa đời được thừa nhận bởi những người thân, bà hy sinh để những người bà yêu thương sống hạnh phúc.

Năm 2003, Laila và Tariq quyết định trở lại A Phú Hãn. Laila ghé thăm ngôi làng nơi Mariam đã lớn lên và biết rằng cha của Mariam đã để lại cho Mariam một cuộn băng phim Pinocchio (mà ngày sinh nhật thứ 15 bà đã muốn cùng đi coi với cha), phần của cải mà cha bà đã chia cho bà và một lá thư nói là ông rất hối tiếc về việc gả chồng cho bà – để giữ thể diện cho gia đình. Ông xin Mariam hãy tha thứ cho ông.

Laila dùng tiền của Mariam mà sửa sang lại cô nhi viện. Laila đang có bầu. Nếu là con gái, sẽ được đặt tên là Mariam. Mariam tuy mất đi nhưng bà vẫn hiện diện khắp nơi, ở vách tường đã được sơn quét lại, trong cái chăn tụi nhỏ đắp, trong tiếng cười của đám trẻ thơ. Zalmai đã coi Tariq như là cha. Sự hy sinh của Mariam đã không bị lãng phí hay lãng quên.

Tựa đề “A thousand splendid suns” được trích ra từ một bài thơ của Saib-e-Tabrizi, được nhắc tới hai lần – khi gia đình Laila chuẩn bị rời Kabul, và khi cô quyết định rời Pakistan để trở lại Kabul. Nó cũng vang dội lên ở những hàng cuối trong cuốn tiểu thuyết: “Miram nằm trong trái tim Laila, nơi bà sáng chói bằng ngàn cái mặt trời.”
linhvang
#9 Posted : Sunday, September 13, 2009 3:43:38 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đệ Nhất Phu Nhân


(American Wife)
Curtis Sittenfeld
Nhà xuất bản Random House
Giá bán USA $26, 558 trang

American Wife dù không phải là loại tiểu sử- mà là tiểu thuyết-, nhưng cốt truyện lại được dựa lên từ những biến cố chính của cuộc đời Laura Bush. Phần “râu ria” còn lại là tiểu thuyết.

Đây là tác phẩm thứ ba của nhà văn Curtis Sittenfeld. Về một người nghiện rượu được vợ cảm hóa như thế nào mà sau này trở thành tổng thống nước Mỹ, và người vợ trở thành American Wife!

Người kể truyện là nhân vật tôi mang tên Alice Blackwell.

Vào một ngày mà có thể là một ngày rất quan trọng của giai đoạn làm tổng thống của chồng bà thì bà Alice lại nghĩ tới cuộc đời của bà, dung dủi như thế nào mà từ một cô gái lớn lên trong một gia đình bình thường đã trở thành đệ nhất phu nhân như ngày hôm nay. Bà đã đi qua một con đường với đầy mâu thuẫn và đối nghịch.

Alice là con duy nhất trong một gia đình bậc thường thường, ở một tỉnh lỵ nhỏ mang tên Riley, tiểu bang Wisconsin. Dưới mái nhà đó có bà nội (bà Emilie Lindgren), ông bố (ông Phillip Lindgren), quản lý một ngân hàng nhỏ, và bà mẹ nội trợ (bà Dorothy Lindgren) và Alice. Từ nhỏ Alice cũng đã biết là mẹ bà đã khó khăn lắm mới sinh được bà sau khi bị hư thai nhiều lần, trước và sau khi bà chào đời. Vì vậy, bà luôn luôn là đứa con chăm học, ngoan ngoãn, cố không làm điều gì để cha mẹ buồn phiền. Nhớ lời cha bà vẫn thường dặn, con làm gì thì làm, ở bất cứ vai trò nào, luôn luôn nên là người tốt.

Bà mê đọc sách do ảnh hưởng từ nơi bà nội Emilie.

Năm 17 tuổi, khi lái xe đi dự một bữa tiệc của một người bạn, bà đã sơ ý không nhìn thấy một bản stop mới vừa được đặt ở một góc đường, bà không ngừng xe nên đã gây ra tai nạn chết người – mà trớ trêu thay, nạn nhân lại là bạn của bà, đã học chung từ hồi tiểu học và hai người mới đang để ý tới nhau: Andrew Imhof. Tuy gia đình của Andrew không thưa kiện, cảnh sát cũng không bắt bỏ tù bà, nhưng bà rất hối hận và bứt rứt, và biến cố này đã làm thay đổi tánh tình bà sau này, bà càng khép kín và trầm lặng hơn. Có một bữa bà tìm đến nhà cha mẹ của Andrew, mang theo một lá thư với mục đich là để xin lỗi nhưng rồi bà lại gặp người anh trai của Andrew tên là Pete, bị hắn dụ dỗ, hai người dan díu một thời gian ngắn dù hắn đã coi Alice không ra gì, kết quả là Alice có thai. Bị bà nội bắt gặp ói mửa. Bà nội dặn không nên cho cha mẹ bà biết chuyện này, và bà nội đã dẫn bà đến gặp một bà bác sĩ quen là bạn của bà nội, bác sĩ Gladys Wycomb, để nhờ phá thai. Trước đó, năm 16 tuổi, trong một lần đi theo bà tới Chicago chơi, Alice cũng đã khám phá ra bà bác sĩ Gladys là người tình của bà nội, hèn gì cứ mỗi năm hai lần thì bà nội lại đi Chicago là nơi bác sĩ Gladys ở. Điều khám phá này là một cái sốc lớn đối với bà – vì bà nội có chồng (lúc đó ông nội bà đã mất), có con là cha của bà. Thế mà bà nội lại là đồng tính luyến ái! Alice cũng dấu nhẹm chuyện bí mật này, không cho cha mẹ bà biết. Không biết là họ có biết không? Bà chỉ biết là cha bà không thích bác sĩ Wycomb.

Bà có một bạn gái thân tên là Dena, ở chung xóm, đi học chung trường. Dena cạnh tranh với bà từng ly từng tí, ngay cả là có một thời gian Dena cũng giành giựt bồ bịch với bà, cặp với Andrew.

Lớn lên, bà chọn nghề cô giáo, dạy con nít lớp ba, có thời gian bà cũng là quản thủ thư viện của trường học. Ở tuổi 31, khi bà gặp Charlie Blackwell (George W. Bush), cùng tuổi, thì bà cũng đã trải qua hai mối tình nhưng lại không tha thiết với người bạn trai nào để đi đến hôn nhân trong khi bạn bè bà, phần đông đã đi lấy chồng cả rồi. Charlie cũng chưa gặp ai để tính chuyện lâu dài. Mới đầu chính bạn bà, Dena lại là người để ý Charlie, muốn quyến rũ Charlie vì biết gốc gác giàu có của gia đình Charlie; nhưng Charlie lại chọn bà, làm tình bạn giữa bà và bạn bà bị sứt mẻ.

Alice vốn đã ghi danh vào đảng Dân Chủ, quen Charlie lại là đảng Cộng Hòa, xuất thân từ một gia đình tiếng tăm, giàu có. Charlie thích ăn hamburger, uống bia, sống phóng túng. Gia đình Charlie có cơ xưởng đóng thịt, Blackwell Meats (ngòai đời thật, gia đình George Bush giàu có nhờ những mỏ dầu lửa), mà Charlie giữ một chức quản lý nhưng lại đi chơi thể thao nhiều hơn là làm việc, cha và anh em đi vào đường chính trị. Cha là Harold Blackwell từng làm thống đốc.

Lần đầu tiên khi Charlie đưa Alice ra mắt đại gia đình của ông thì Alice có thể cảm nhận được rằng bà mẹ của Charlie không thích mình.

Alice nghĩ bà lấy Charlie vì ông làm cho bà cười, Charlie cũng giúp Alice có đời sống đa dạng, chứ thật ra họ khác biệt nhau nhiều quá. Giai cấp, hòan cảnh gia đình, quan niệm chính trị, niềm tin tôn giáo.

Sau ngày cưới, Alice vẫn cứ lúng túng với nếp sống giàu có, cộng theo nhiều ưu đãi đó. Câu lạc bộ của dân nhà giàu là một.

Hai người có một đứa con gái tên là Ella (George W. Bush và Laura Bush có một cặp gái song sinh, một mang tên của bà nội là Barbara, một mang tên của bà ngoại là Jenny).

Càng ngày Charlie càng là tên bợm rượu, hầu như say sưa mỗi ngày, làm Alice không chịu nổi, dẫn con về nhà mẹ mình.

Charlie sợ sống một mình, sợ bóng tối, do đó mà vào thời gian bà đem con về ở nhà mẹ bà thì ông đến ngủ ở nhà cha mẹ ông, rồi tìm đến với Chúa. Sau đó, cũng nhờ vào niềm tin này mà ông bỏ được rượu chè và mua một đội banh, Milwaukee Brewers, rồi ra ửng cử chức thống đốc. Chắc là sẽ có nhiều người thắc mắc và cho rằng Alice đã ra tối hậu thư: Anh chỉ có thể chọn một. Jack Daniels hay Em? Nhưng bà nói bà đã không ra điều kiện như vậy.

Về đức tin của ông, sau này bà không có ý kiến, miễn là giúp ông bỏ được rượu, và cũng nghĩ rằng bà có niềm tin riêng, không bắt buộc phải giống ông.

Bà mẹ chồng (Priscilla) kêu bà về, nói, cô đã biết Charlie như thế nào trước khi cô lấy nó mà. Bà trả lời, đâu ngờ ngày nào cũng say sưa be bét đâu! Bao nhiêu năm qua bà nghĩ là bà mẹ chồng đã không thích bà. Nhưng bây giờ thì bà ấy lại nói, “thật ra nhờ lấy cô mà Charlie càng trở nên người đàng hòang, lo làm ăn! Công việc của cô là phải duy trì cái gia đình bé nhỏ đó”.

Dù sao, bà cũng trở về.

Một hôm bà nhận một lá thư đòi khui ra chuyện bà đã phá thai. Chuyện này, chỉ có bà nội, bác sĩ Gladys Wycomb, Dena, và sau này là Charlie biết. Không phải tống tiền!

Tổ chức đòi quyền phá thai cho rằng nếu có sự hậu thuẫn của đệ nhất phu nhân thì tiếng nói của tổ chức đó sẽ mạnh hơn. Bà bác sĩ Wycomb ở trong tổ chức này. Hóa ra Wycomb là người đe dọa sẽ khui ra vụ phá thai năm xưa để buộc Alice cộng tác. Bà muốn Alice gây ảnh hưởng với Tổng thống để ông không chỉ định Judge Ingrid Sanchez ra làm thẩm phán ở tòa Tối Cao Pháp Viện nữa. Judge Ingrid Sanchez là công giáo, rất bảo thủ, chống phá thai, như thế là bà sẽ làm cản trở con đường đi của tổ chức. Alice nói bà thường không can thiệp vào việc làm của Tổng thống dù rằng bà cũng có những mối quan tâm như muốn giảm nạn mù chữ, nâng cao sự hiểu biết của phụ nữ về bệnh tật, chú tâm cho trẻ em đi học sớm,…

Cũng nên nhắc là trước khi Charlie tuyên thệ lãnh vai trò tổng thống ở nhiệm kỳ đầu năm 2000 thì Alice có tuyên bố khi được một ký giả hỏi, thì bà đồng ý là nên cho phép phá thai. Năm 2004, cùng nhà bỉnh bút đó đã hỏi lại bà là bà có đổi ý về việc cho phá thai thành luật không, thì bà nói bà không đổi ý.

Tổng thống chống phá thai, mà phu nhân của ông lại phá thai! Cái xì căng đan này mà lên mặt báo sẽ là chuyện lớn chứ chẳng phải chuyện đùa?

Chưa biết sẽ phải đối phó như thế nào thì bác sĩ Wycomb bất ngờ qua đời!

Alice đi thăm Dena. Ai ngờ Dena đang sinh sống với Pete! Năm xưa, khi còn chơi thân với Dena, Alice có kể chuyện phá thai cho Dena nghe. Chắc là bây giờ Dena cũng đã kể cho Pete nghe rồi? Pete nói nếu anh ta biết sớm thì anh ta sẽ cưới Alice làm vợ.

Tình bạn xưa, bị cắt đứt 30 năm, giờ được nối lại – nhưng dĩ nhiên là làm sao mà đậm đà cho được.

Alice luôn mong muốn có một đời sống riêng tư trầm lặng. Bà hay nằm mơ thấy Andrew, làm bà đôi khi nghĩ ngợi nếu bà không gây ra tai nạn, Andrew không chết, hai người sẽ lấy nhau. Chắc là sẽ cùng nhau về ở một thôn quê nhỏ bé nào đó. Đời sống đơn giản đó thích hợp với bà hơn. Bây giờ, bà sống là sống cho chồng con, cho công chúng Mỹ.
Tuy yêu chồng nhưng Alice không cùng quan điểm với chồng. Bà chống chiến tranh, chống việc nước Mỹ “xâm lăng” nước Iraq. Bà thú nhận là khi bầu cử tổng thống, bà đã không bỏ phiếu cho ông, vì bà nghĩ đối thủ của ông có khả năng hơn ông nhiều. Bà nhìn vào dòng xe cộ tấp nập và những người bộ hành hối hả trên đường phố mà nói thầm, “tôi lấy Charlie, nhưng chính quý vị là người đã đưa quyền hành cho Charlie”.

Bà nghĩ thầm không biết lâu nay bà đã phản bội ông hay là bà hành xử theo nguyên tắc? Hay chính ông đã phản bội dân chúng Mỹ hay những người đã bầu cho ông hay ông đã hành xử theo nguyên tắc?
linhvang
#10 Posted : Friday, September 25, 2009 2:29:22 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hotel on the Corner of Bitter and Sweet của Jamie Ford



By Jamie Ford
Publisher: Random House Publishing Group
Pub. Date: January 2009
ISBN-13: 9780345505330
290 trang, giá bán $24

Hotel on the Corner of Bitter and Sweet là tác phẩm đầu tay của Jamie Ford. Truyện bắt đầu với cảnh nhân vật nam Henry Lee, người Mỹ gốc Tàu, đứng giữa đám đông đang tụ lại trước khách sạn Panama, nơi đó đã từng được coi như là cổng vào Phố Nhật của thành phố Seattle. Người chủ mới của khách sạn vừa khám phá ra là có nhiều đồ đạc, của cải của 30 gia đình người Nhật đã được cất giữ rồi bị lãng quên ở dưới nhà hầm của khách sạn, khi những người này bị ráp bố và bị gửi đi tới những trại tập trung trong Đệ Nhị Thế Chiến. Khi Henry đứng coi, thì lúc người chủ vừa mở bung một chiếc dù Nhật Bản.

Chiếc dù đó đưa trí óc Henry Lee trở về những ngày tháng cũ của năm 1942, ở cao điểm của cuộc chiến, khi thế giới của Henry là một mớ bòng bong đầy những hỗn độn, sôi nổi, có người cha lúc nào cũng ảm ảnh bởi chiến tranh ở Trung Quốc và muốn Henry lớn lên như người Mỹ thứ thiệt. Ông ghét Nhật vì Nhật đang xâm chiếm Trung Quốc. Ông sống ở Mỹ, nhưng Trung Quốc mới là nhà, là quê hương. Ông bắt Henry lúc nào cũng mang cái huy hiệu có hàng chữ “I am Chinese.”

Henry, 12 tuổi, được gửi đi học ở trường toàn Mỹ trắng. Cậu bé thường bị học trò Mỹ trắng coi thường và ăn hiếp, đánh đập. Nhưng khi làm việc ở cafeteria của trường, cậu bé có được một niềm vui là làm bạn với một cô bé người Mỹ gốc Nhật, Keiko Okabe, cùng tuổi, cũng học và làm việc ở đó. Giữa cảnh bố ráp, FBI, bắt bớ người Nhật, sau vụ Trân Châu Cảng bị Nhật thả bom, cùng với những thành kiến, hai đứa trẻ thân nhau và một tình yêu thơ ngây bắt đầu chớm nở.

Gia đình của Keiko rồi cũng bị bắt đưa vào trại tập trung. Mới đầu tạm thời là Camp Harmony ở Puyallup (địa điểm đó sau này là Washington State Fair), chừng 30 dặm về hướng nam của Seattle. Vài tháng sau cùng với những người Nhật khác, họ được đưa đi xa hơn, vào những trại sâu trong lòng nước Mỹ, để chính phủ Mỹ dễ bề kiểm soát, vì thời đó mỗi người Nhật đều bị nghi rằng là một điệp viên cho Nhật, cho dù ngay cả những người Nhật ở thế hệ thứ hai, thứ ba này, không nói được tiếng Nhật.

Dĩ nhiên là khi bị bắt đi như thế này, người Mỹ gốc Nhật vào thời đó đã phải bán tháo bán đổ những gì họ đang làm chủ -nhà cửa, cơ sở làm ăn, nông trại, đồ đạc trong nhà.

Henry (lúc này vừa được 13 tuổi) trốn gia đình để đi thăm Keiko, và ở Camp Minidoka, tiểu bang Idaho, cậu bé và cô bé đã thề thốt là hai đứa sẽ chờ nhau với niềm hy vọng rằng chiến tranh rồi có lúc cũng phải chấm dứt. Trong khi đó thì hai đứa trẻ sẽ viết thơ cho nhau. Mới đầu thì Henry còn nhận được thư của Keiko. Nhưng sau đó thì thư từ bặt tăm. Tại sao? Có lẽ lời nói trong lúc hấp hối của ông bố của Henry là “cha đã làm, tất cả vì con” đã giải thích được tại sao? Bấy giờ Henry đã hiểu là ông bố đã dùng ảnh hưởng của ông để Keiko không nhận được thư của Henry và Henry cũng không nhận được thư của Keiko.

Năm 1945, Nhật đầu hàng, chiến tranh chấm dứt, người Mỹ gốc Nhật được thả tự do. Nhưng Henry không thấy Keiko trở về Seattle. Rồi mấy năm sau Henry cũng lấy vợ, là một cô gái người Tàu, tên Ethel Chen. Hai người có với nhau một con trai duy nhất là Marty. Khi Henry nhìn ra cái dù Nhật Bản và nghi là của Keiko, lúc đó là năm 1986, thì ông đã mất vợ, sáu tháng rồi, và đứa con trai cũng cho ông biết là vừa đính hôn với Samantha, một cô gái người da trắng.

Tình yêu đầu đời khó quên? Bao năm ông luôn luôn nghĩ đến Keiko, dù ông rất yêu vợ và đã tận tụy săn sóc cho bà vào những năm tháng bà đau bệnh nan y. Bây giờ ông muốn biết lâu nay Keiko đã sống như thế nào? Đoạn kết thỏa mãn được những độc giả nào thích truyện có hậu.

Cuốn sách đã lột tả đầy đủ, chính xác một thời kỳ lịch sử - tác giả không phê phán chính sách của Mỹ đối với người Mỹ gốc Nhật lúc bấy giờ đúng hay sai. Truyện nói lên tình yêu giữa nam và nữ, sự quan hệ của cha và con (giữa Henry với cha, và Henry với con), và quan trọng hơn hết là tình yêu quê hương - nơi nào mới là quê hương?

Tác giả Jamie Ford lớn lên ở vùng Phố Tàu của Seattle, là cháu chắt của một người Trung Hoa, tên Min Chung, từ Kaiping, China, sang Mỹ, vùng Nevada làm nghề đào mỏ than. Lúc mới đến San Francisco, ông Chung đã lấy họ Ford, để rồi trải qua bao nhiêu thế hệ, tên đó làm thiên hạ cứ tưởng Ford này có dính dáng tới Ford kia (làm chủ hãng xe hơi).
linhvang
#11 Posted : Saturday, October 10, 2009 3:05:01 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)

Moonlight in Odessa
By Janet Skeslien Charles
Nhà xuất bản: Bloomsbury
Ngày phát hành: September 2009
Giá bán $24.00
340 trang
Hardcover
ISBN-13: 9781596916722

Thời điểm là sau khi chế độ cộng sản ở Nga Sô sụp đổ. Odessa, Ukraine, nơi mà giới bồi bàn dễ kiếm tiền hơn giới bác sĩ, và người dân thì lệ thuộc vào tay các anh chị của xã hội đen để có được những tiện nghi tối thiểu – chẳng hạn đường dây điện thọai gắn trong nhà, dụng cụ y tế. Phải biết mánh mung, hối lộ thì mới sống được.
Daria, xinh đẹp, thông minh, ra trường ngành kỹ sư nhưng không xin được việc làm đúng ngành học, đành phải làm thư ký cho một hãng vận tải ngoại quốc có chi nhánh ở Odessa. Lương bổng rất khá, chỉ có một điều cô gặp phải một ông sếp dê, Mr. Harmon, ngay lúc đầu đưa việc cho cô đã nói với cô là muốn giữ giốp thì cô phải ngủ với ông, nên cô cứ bị sách nhiễu tình dục, phiền toái. Mồ côi, cô lại phải lo một bà ngoại già, cô sợ mất giốp rồi phải quay lại cảnh nghèo, thiếu thốn. Sáu tháng, cô đã tìm đủ cách để chống chọi lại sự tấn công đó. Cô bèn nghĩ cách giới thiệu Olga là bạn hàng xóm của cô cho ông sếp. Olga không chồng, ngủ lăng nhăng với đàn ông, kết quả là có ba con mọn, vô thừa nhận.
Tưởng như thế là vấn nạn đã được giải quyết, vừa lo chuyện mình vừa giúp bạn, ai dè, Olga còn muốn giành lấy cái giốp của Daria. Biết là ngày mất giốp sẽ không xa nên cô kiếm thêm một việc làm khác, moonlight, để sơ cua. Daria thông thạo Anh ngữ nên cô xin việc thông dịch ở Soviet Unions, là một văn phòng chuyên về mai mối cho đàn ông Mỹ cô đơn với những phụ nữ người Odessa, tuyệt vọng, muốn thóat ly đời sống nghèo đói hiện tại ở Odessa.
Vì đời sống ở Odessa khó khăn nên trong lúc làm thông dịch thì Daria cũng mơ tưởng là cô sẽ rời bỏ Odessa tẻ nhạt, qua Mỹ sinh sống, lập gia đình, có con cái. Bà ngọai của cô cũng mong cho cô như vậy. Qua e-mail, cô quen Tristan, một người Mỹ làm nghề thầy giáo, người này gấp đôi tuổi cô. Trong lúc đó thì cũng có một tay anh chị tên Vlad, đẹp trai, đeo đuổi cô. Cô cũng có cảm tình với anh chàng mafia này nhưng rồi nghĩ tới tương lai –một đời sống bảo đảm bình an với một America tuyệt vời, cô chọn Tristan. Tréo cẳng ngỗng là sau này qua Mỹ rồi khi hiểu ra sự thật thì mọi việc không đúng như những gì cô đã mơ tưởng! Một heroine của thế kỷ 21, cô thông minh, khéo léo, biết sống ở Odessa, nhưng cô lại lầm lẫn, thất bại với một giấc mơ về nước Mỹ!
Đôi khi người ta sống không thành thật qua e-mails, trên Internet! Tristan không làm nghề dạy học mà làm lao công quét dọn nhà trường và mang nợ nần như chúa chổm!
Moonlight in Odessa là cuốn tiểu thuyết đề cập tới những sự chọn lựa và hy sinh mà con người đã chọn trong mưu cầu một đời sống hạnh phúc và ổn định cho họ.

Tác giả Janet Skeslien Charles quê ở Montana, hiện nay chia thời giờ của cô giữa Pháp và Hoa Kỳ. Đây là tác phẩm đầu tay của cô, cảm hứng từ kinh nghiệm hai năm cô đã ở Odessa.
PC
#12 Posted : Monday, October 12, 2009 4:49:53 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Thường các cuốn sách chị chọn đọc là dựa vào tiêu chuẩn nào hở chị Linh Vang?
linhvang
#13 Posted : Monday, October 12, 2009 7:10:55 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Bìa đẹp, phần giới thiệu cốt truyện ở bìa sau hay mặt trong của bìa trước, đồng nghiệp đọc & bàn tán, có khi họ đọc xong một truyện nào họ thích thì họ giới thiệu cho mình (nhưng đôi khi đọc xong rồi thì lại biết là mình không thích). LV thích đọc truyện tình cảm - cái gì thảm thương quá thì cũng không thích.
LV bắt đầu giới thiệu lọat sách mới nên lại dựa theo cái danh sách mà thư viện vừa order. Đang put a hold lên một lô sách đang order, chưa về.
linhvang
#14 Posted : Sunday, November 8, 2009 12:33:10 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)


HER FEARFUL SYMMETRY

By AUDREY NIFFENEGGER

Nhà xuất bản: Scribner Book Company
Ngày phát hành: September 29, 2009
Giá bán: $26.99
Sách dày 406 trang
Hard Copy
ISBN 978-1-4391-6539-3

“Her Fearful Symmetry” là truyện ma thời nay, là cuốn tiểu thuyết thứ hai của Audrey Niffenegger, sau cuốn tiểu thuyết đầu tiên rất thành công của cô là The Time Traveler’s Wife, vừa được cho quay thành phim.
Elspeth Noblin, 42 tuổi, vừa qua đời vì bệnh ung thư. Elspeth để lại gia tài gồm căn chung cư ở Luân Đôn, tiền bạc trong nhà băng, trị giá tổng cộng là hai triệu rưỡi Anh kim, cho hai cô cháu gái chưa từng gặp mặt, sinh đôi ở Mỹ, tên Julia và Valentina, con của người cũng chị em song sinh với Elspeth tên là Edie, với điều kiện là hai cô cháu phải sống một năm trong căn chung cư đó, rồi sau này có quyền bán hay làm gì thì làm, và cha mẹ của hai cô không được đặt chân vào đó (ở đọan đầu người đọc sẽ hiểu lý do tại sao: là Edie đã cướp hôn phu tên Jack của Elspeth.)
Là chị em song sinh nên Valentina và Julia rất gắn bó với nhau, làm gì cũng làm chung. Valentina mắc bệnh suyễn, thích may vá, ham học nhưng lại cứ bị sai khiến, quay vòng bởi cô chị Julia. Julia bỏ học, cũng lôi cuốn Valentina bỏ học theo.
Một năm sau, khi được 21 tuổi, hai cô qua Luân Đôn nhận của cải. Căn chung cư mà hai cô vừa đến ở thì nằm sát nghĩa trang Highgate - là nơi yên nghỉ của bà dì Elspeth. Highgate Cemetery cũng là nơi yên nghỉ của những nhân vật nổi tiếng như Christina Rossetti, George Eliot, Radclyffe Hall, Stella Gibbons và Karl Marx. Căn chung cư nằm tầng giữa, tầng trên là của Martin –làm nghề tạo ô chữ, ông này có bệnh là sợ đi ra ngoài, bà vợ tên Marijke chán cuộc sống tù túng đó nên đã vừa bỏ nhà ra đi ở riêng-tầng dưới là của Robert – Robert là người tình trẻ của Elspeth, anh ta đang làm luận án về nghĩa trang Highgate và cũng là hướng dẫn viên của nghĩa trang này. Trước khi mất, Elspeth có dặn dò Robert là khi hai cô cháu của cô qua Anh nhận gia tài thì Robert nhớ trông coi và hướng dẫn chúng. Nhưng thời gian đầu anh ta lại rụt rè không dám chường mặt ra tự giới thiệu mình với hai cô gái, mà cứ lén lút theo dõi hai cô ở ngòai phố, cho tới một hôm hai chị em cô cũng xếp hàng trong nhóm du khách đi thăm nghĩa trang và gặp Robert đang là hướng dẫn viên, thì lúc đó anh ta mới tự giới thiệu mình với hai cô.
Không bao lâu thì hai cô cháu khám phá ra rằng họ đang ở chung nhà với hồn ma Elspeth. Dì cháu còn có thể trò chuyện bằng cách viết xuống giấy. Riêng Valentina còn có thể thấy được Elspeth.
Valentina và Robert thân nhau, tình cảm ngày càng sâu đậm, làm Elspeth có chút ghen tương. Valentina muốn tách rời Julia để có cuộc sống tự do của cô –cô muốn trở lại trường học nghề vẽ kiểu áo. Julia thì lại không muốn thế, cho là cô có bổn phận phải săn sóc, che chở Valentina, Valentina không thể sống một mình được. Valentina nhờ Elspeth giúp cô thoát khỏi sự kiềm chế của Julia, bằng cách là làm Valentina chết giả. Ai dè hậu quả lại không lường trước được. Hồn của Valentina không trở về lại thân xác của cô. Bà dì Elspeth lợi dụng thời cơ chiếm lấy xác của cháu. Thế là Valentina chết thật. Cha mẹ cô từ Mỹ bay qua Anh lo đám ma.
Lúc này qua một lá thư mà Elspeth đã để lại trước đây, người đọc sẽ hiểu ra là Elspeth chính là Edie và là mẹ ruột của Valentina và Julia! Hơn hai mươi năm trước Elspeth và Edie đã đổi vị trí của nhau.
Bây giờ Elspeth sống lại qua thân xác của Valentina. Robert lầm tưởng Elspeth là Valentina, hai người bỏ Luân Đôn đi đến thành phố khác lập tổ ấm. Elspeth có bầu, sinh một đứa con trai. Sau này Robert biết ra sự thật, bỏ mẹ con Elspeth đi bặt tăm.
Đây là cuốn tiểu thuyết nói lên mối liên hệ của những người song sinh, tình chị em, bí mật,…Elspeth và Edie, Valentina và Julia.
Đọan cuối rất vô lý, nhất là khi để Valentina chết thật và Elspeth lấy Robert, sinh con đẻ cái!
Sách phát hành trước mùa Lễ Ma Quỷ Halloween một tháng.
linhvang
#15 Posted : Sunday, November 8, 2009 12:41:20 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)


The Last Song

By Nicholas Sparks

Nhà xuất bản: Grand Central Publishing
Ngày phát hành: Tháng Chín, năm 2009
Sách dày: 390 trang
Giá bán: $24.99
ISBN: 978-0-446-54756-7


Veronica “Ronnie” Miller, 17 tuổi, và em trai Jonah, 10 tuổi, đang ở New York với mẹ thì bị bà bắt tới North Carolina ở với cha cho hết mùa hè, là điều Ronnie không muốn chút nào vì Ronnie vẫn còn giận cha cô đến nỗi đã ba năm nay cô không nói chuyện với ông. Cha cô, ông Steve Miller, là người chơi đàn dương cầm, trước đó dạy nhạc ở trường Julliard, sau bỏ nghề dạy, đi theo một ban nhạc để chơi dương cầm và sáng tác nhạc. Việc ông vắng nhà nhiều đã tạo căng thẳng cho người thân, và hậu quả là hôn nhân giữa ông và mẹ cô tan vỡ. Ronnie cho là ông đã bỏ bê mẹ cô và chị em cô nên giận ông từ đó.

Bây giờ ông sống lặng lẽ ở Wrightville Beach, một tỉnh lỵ nhỏ ven biển, là nơi ông đã được sinh ra và lớn lên. Ông đang cố hoàn thành một bức họa cho cửa sổ chính của nhà thờ-nhà thờ này đã bị đốt mấy tháng trước đó. Còn cô thì cũng trở chứng cứng đầu, không nghe lời mẹ và một hai lần đụng chạm tới pháp luật.

Vừa bước chân vào nhà cha cô là Ronnie đã muốn quay trở về New York. Để tránh mặt cha, ngay bữa tối đầu tiên cô đã bỏ nhà đi lang thang ở ngòai đường. Cũng chính bữa tối đó cô đã gặp Will, rồi sau đó là Blaze. Bạn trai của Blaze là Marcus. Tên này thô lỗ, cộc cằn, thường coi Blaze không ra gì, đối xử không tốt với cô, bây giờ lại bắt đầu để ý thích Ronnie. Blaze ghen, nên sau này khi Blaze và Ronnie vào tiệm bán nhạc thì Blaze đã hại Ronnie bằng cách thừa lúc Ronnie không để ý, đã lén bỏ vào xách tay của Ronnie cái băng nhạc. Ronnie vô tình bước ra khỏi tiệm nhạc thì bị người bán hàng tri hô là Ronnie đã ăn cắp hàng hóa. Trước đó Ronnie đã coi Blaze như bạn tâm giao nên mới thố lộ bí mật là ở New York, Ronnie đã bị cảnh cáo một lần vì tội ăn cắp, nếu mà cô bị bắt vì tội đó nữa thì cô sẽ phải ra tòa.

Cô nói với cha cô là cô không có ăn cắp và cha cô đã tin cô.

Từ từ cha con đã cảm thông nhau. Ronnie nhận ra cách cha cô đối xử với cô rất dịu dàng, điềm đạm. Cô có tình yêu của Will cho cô, tình cha cô cho cô, mối tình thâm đã bắt đầu tốt đẹp. Nhưng rồi mọi việc đã quá muộn: cô mới hay là cha cô đang mang bệnh ung thư không chữa trị được, ông sắp mất. Ông muốn sống gần gũi với hai con qua một mùa hè, nên đã yêu cầu với mẹ cô như thế. Đó là lý do mẹ cô đã bắt chị em cô tới sống với ông. Vậy mà cô lại không biết, để rồi đã phí phạm bao ngày cứ cay cú, lạnh nhạt với ông. Ông mê âm nhạc, trước đây theo chân cha, cô cũng mê âm nhạc. Nhưng từ ngày cô bắt đầu oán trách cha thì cô cũng đã bỏ âm nhạc, như là để hành hạ cha: cô không nói chuyện với ông và cô cũng không chơi đàn nữa.

Blaze hối hận, đã ra bót cảnh sát khai sự thật. Nhờ đó, Ronnie không phải ra tòa.

The Last Song được tả qua cái nhìn của bốn nhân vật: Ronnie, Steve, Will và Marcus.
Mỗi cái nhìn giúp độc giả biết thêm về bối cảnh, gốc gác, tâm tình, …giúp truyện sống thực. Đây là truyện không phải chỉ nói về tình yêu trai gái (Ronnie và Will) mà là còn dạy con người phải biết tha thứ, tha thứ những lỗi lầm của chính mình để đạt hạnh phúc sau cùng, như Ronnie phải biết tự tha thứ mình để tình cha con được hàn gắn. Cô thấy rằng dù cô lạnh nhạt với cha cô cỡ nào thì tình yêu của cha cô đối với cô vẫn không thay đổi. Tình cha như bát nước đầy, yêu con mà không đòi hỏi gì nơi con. Sự thật mẹ cô mới là người đã phản bội cha cô: bà dang díu với người mà bà sắp lấy làm chồng. Cha cô không phải là người đã bỏ bê gia đình.

Qua mùa hè, từ một cô gái bướng bỉnh, nông cạn, cô đã trưởng thành. Bây giờ cô tự hứa là sẽ trở về với âm nhạc. Thanksgiving, trước khi cha cô qua đời, cô đã hòan tất bản nhạc mà cha cô đang viết dở dang. Cô nói với cha:
” Con đã hoàn thành bản nhạc của cha con mình. Bản nhạc của chúng ta. Bây giờ con muốn dạo cho ba nghe.”

The Last Song nằm trên danh sách sách bán chạy của USA Today và New York Times.
Nhà văn Nicholas Sparks hiện sinh sống ở tiểu bang North Carolina (ông luôn luôn đưa bối cảnh tiểu bang có biển này vào các truyện của ông) với vợ và các con. Ông là tác giả của tám cuốn sách bestsellers, bốn trong số tám cuốn này cũng đã được quay thành phim là Message in a Bottle, A Walk to Remember, The Notebook, và Nights in Rodanthe. The Last Song đầu tiên được viết để quay thành phim trước khi viết lại thành cuốn tiểu thuyết.
xv05
#16 Posted : Sunday, November 8, 2009 8:05:39 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Thế là Valentina chết thật. Cha mẹ cô từ Mỹ bay qua Anh lo đám ma.
Lúc này qua một lá thư mà Elspeth đã để lại trước đây, người đọc sẽ hiểu ra là Elspeth chính là Edie và là mẹ ruột của Valentina và Julia! Hơn hai mươi năm trước Elspeth và Edie đã đổi vị trí của nhau.
Bây giờ Elspeth sống lại qua thân xác của Valentina.


Em thật không hiểu cái đoạn trên đó chị LV

1. Valentina chết rồi thì , cha mẹ lo đám ma rồi, thì ba Elspeth nhập vô xác nào để sống lại?
2. Elspeth là Edie? chuyện thay đổi vị trí xảy ra trong quá khứ như thế nào?
linhvang
#17 Posted : Sunday, November 8, 2009 1:52:49 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hồn ma bà dì Elspeth có khả năng rút hồn của một con mèo (làm cho nó chết) rồi sau đó khi cái hồn mèo được bà bỏ lại vào xác con mèo thì con mèo sống lại. Valentina chứng kiến việc làm đó nên cô nghĩ là (hồn ma) bà dì Elspeth có thể rút hồn của cô ta, để ai, ngoại trừ bà dì và Robert, cũng tưởng là cô đã chết, rồi sau đó thì bà sẽ làm cho cô sống lại.
Nói là cha mẹ từ Mỹ qua Anh lo đám ma cho Valentina, nhưng thật ra không có chôn cất hay đem đốt gì cả, mà cái hòm được đưa vào nhà mộ, kiểu lăng tẩm, của dòng họ Noblin. Robert cũng đã dặn người nhà hòm ướp đá cái xác của Valentina cẩn thận. Chờ trời tối, Robert lén mở cửa nhà mồ (Robert có chìa khóa, nên nhớ trước khi mất, Elspeth đã để lại mọi giấy tờ, chìa khóa cho Robert giữ), khui nắp hòm, lấy xác Valentina ra, cõng về nhà. Robert xoa bóp làm cho cái xác ấm lại. Lúc đó thì cái hồn của Valentia đang được bà dì nắm trong tay. Đáng lẽ Valentina trở vào cái xác, nhưng có lẽ tại Valentina yếu đuối (Valentina mắc bệnh suyễn) nên vào hụt? Bà dì (chính ra là mẹ ruột) mới lợi dụng dịp đó mà cướp xác, hồn bà nhập vào xác của Valentina, vì Robert là người yêu cũ trẻ tuổi của bà mà!
Trở lại chuyển đổi identity của hơn hai mươi năm về trước.
Bà dì Elspeth vừa mất thật ra là Edwina (Edie) Noblin. Elspeth (bây giờ là Edie) đính hôn với Jack. Giữa giai đoạn đính hôn và làm đám cưới thì Jack lại tán tỉnh Edie (Elspeth), theo lời của bà dì này. Elspeth (Edie bây giờ) muốn thử người chồng tương lai nên giả làm Edie. Jack bỏ hôn ước với Elspeth, rủ Edie (chính là Elspeth, hôn thê của Jack) trốn về Mỹ với anh tal Elspeth đau khổ, cầu cứu Edie. Họ cùng quyết định rằng, Elspeth sẽ là Edie, Edie sẽ là Elspeth, và đời cứ thế trôi đi, tưởng như không có việc gì xảy ra. Nếu chỉ có thế thì đâu có gì để nói. Edie thật (bây giờ là Elspeth) đã ngủ với Jack, chỉ có một lần, khi cả hai cùng say trong một cái party. Nên chính Edie này mới là người qua Mỹ với Jack, mặc dù Elspeth (lúc đó đang giả Edie) mới chính là người mà Jack đã làm lễ đám cưới! Edie sinh ra hai đứa bé gái là Julia và Valentina. Edie chán đời sống ở Mỹ và cũng không cảm thấy thỏai mái sống với Jack, nên khi hai đứa bé song sinh được bốn tháng, thì Edie mang con về Anh, nói là để “thăm bà ngọai”. Rồi sau đó chính Elspeth (Edie bây giờ) trở qua Mỹ với hai đứa bé song sinh.
Sau này, qua lời kể của Jack thì Jack có phân biệt ai là ai, nhưng ông ta cũng chơi theo trò chơi của hai chị em nhà Noblin!
XV tẩu hỏa nhập ma chưa? hihi...
xv05
#18 Posted : Monday, November 9, 2009 10:01:42 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
ShockedEight Ball

Elspeth là hôn thê thật của John bị phản bội ---> giả làm Eddie ---> để làm đám cưới với John

Eddie thật là em, được John tán tỉnh ---> sau đám cưới (John với Eddie giả) đi qua Mỹ với John ---> ị ra hai đứa con --->đem về Anh giao cho Elspeth

Elspeth lại giả làm Eddie lần nữa ---> trở qua Mỹ với hai đứa con của Eddie thật, còn Eddie thật thì giả làm Elspeth và ở lại Anh.

là vậy phải không chị LV?
thiệt còn nhức đầu hơn cái phim gì hồn nhập xác bà vợ già với cô bồ trẻ..... kỳ đó BN kể nữa!!!!!!!!!Eight Ball
linhvang
#19 Posted : Monday, November 9, 2009 3:26:51 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đúng vậy đó xv,
Kể xong lại hồi hộp sợ bỏ rơi xv ở dọc đường. Tongue Big Smile
linhvang
#20 Posted : Wednesday, January 27, 2010 2:18:08 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Sẽ có bài giới thiệu Snow Flower and The Secret Fan của tác giả Lisa See trong vài ngày, nhân dịp sách được tái bản ở dạng paperback.
Users browsing this topic
Guest
9 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.