Gởi bởi thylanthao[/i]
Đừng Gọi Anh Bằng Chú
Bảo người ta, đừng gọi anh bằng Chú
Nhưng sao còn cứ Chú, Cháu trong thơ
Nhận được thư anh, em thật không ngờ
Lời kẻ cả ... ra chiều ông Chú lắm
Dĩ nhiên là anh hơn em quá lớn
Nên ngượng ngùng chẳng dám gọi bằng anh
Sợ mẹ ba trách mắng mối tình xanh
Con bé dại ... yêu người không đúng chỗ
Tình ngu ngơ tình đầu vừa mới lớn
Để mẹ buồn đêm nhỏ nhẹ van lơn
"Con gái mẹ xinh, con nhớ đừng khờ
Yêu người ấy, mai này con sẽ khổ"
Bởi yêu anh nên em vờ không nhớ
Lời mẹ buồn như kinh tụng hằng đêm
Tại yêu anh nên nhất định không quên
Yêu mãi mãi cho dù anh lớn tuổi
Trách gì em, danh từ Ông Chú ấy
Chỉ bên ngoài che phủ một tình yêu
Lòng chân thành cô Cháu nhỏ diễm kiều
Yêu tha thiết một người kêu bằng Chú
Bởi yêu anh nên bây giờ lở dở
Tháng năm dài ngang ngửa cuộc đời nhau
Anh nơi nào có còn nhớ bé yêu
Cô cháu nhỏ! ... một thời anh say đắm!
Nguyenthitehat
TÌNH XƯA LÃNG MẠN
*
Cô cháu nhỏ, một thời ta vẫn nhớ
Đôi mắt tròn xoe, tóc xõa ngang vai
Bờ mi cong vương vấn chút u hoài
Đôi môi ướt, má ửng hồng phơn phớt
Áo bé mặc, sắc hoa cà tím nhạt
Nón quai nhung e ấp tuổi học trò
Cô bé vẫn thường thích đọc bài thơ
Mà ý nhớ viết cho tình dang dở
Tình chú cháu, ta vẫn hằng lo sợ
Bởi tuổi đời cô bé quá thơ ngây
Mê thơ rồi thì rất dễ đắm say
Yêu tác giả bài thơ tình lãng mạn…
Ta cố giữ giống như tình bè bạn
Bởi tiếng đời ta sợ lắm bé ơi!
Dù lòng ta vẫn nhớ mãi nụ cười
Mắt e ấp và môi hồng thách thức
Thà tím lòng ta buông tay để mất
Chẳng bao giờ cho cháu gọi bằng anh
Cuộc sống vô thường, đời vẫn mỏng manh
Thì đâu thể chuốc thêm tình sầu khổ
Xa cách bé, lòng ta luôn thương nhớ
Nhưng âm thầm đành chịu bé thương ơi!
Để bây giờ hai đứa cách hai nơi
Thơ ta viết vẫn dáng hình cô bé
Thời gian qua, bây giờ đây có lẽ
Bé vui cười bên hạnh phúc chồng con
Tuổi thành nhân, bé đã hết dỗi hờn
Như một thuở bé gọi ta bằng chú
thylanthảo
Mùa Tạ Ơn