Người em đồng hương qua phone trong một lần nói chuyện có kể cho tôi nghe chuyện tình của cô. Trước 75 cô có yêu 1 sĩ quan cấp tá thuộc TQLC. Chuyện tình êm ấm kéo dài 3 năm. Giữa tháng tư cô được lệnh di tản vì cô là nhân viên phòng thí nghiệm tòa đại sứ Mỹ. Đơn vị người yêu đang hành quân ở vùng I, Cô và người chị dâu lên căn cứ Sóng Thần hỏi tin người yêu , chuyện nầy cũng quyết định việc đi hay ở. Trong căn cứ cô được 1 SQ cấp Đại Úy tiếp. Vị nầy cho cô biết đơn vị mà cô hỏi đã mất tích và,...vợ và con vị SQ nầy cũng vừa mới đến hỏi thăm...Biết được sự thật cô quyết định ra đi... Phi cơ chỡ nhân viên rời SG đáp xuống Phú Quốc trước khi sang MỸ. Biết tôi ở tù quen nhiều binh chủng cô nhờ tôi tìm thử vị SQ nầy còn sống hay đã chết.Tôi đã tìm ra được , vị nầy sang Mỹ trong diện HO... Và hai người cũng vui vẽ liên lạc qua phone... Xúc động trước chuyện tình của cô em tôi nhập vai và viết mấy bài thơ...
NỖI LÒNG
*
- Viết thay người em đồng hương.
( Những ngày cuối tháng 3 , cô em đến căn cứ Sóng Thần hỏi tin người yêu, một lúc cô nhận được 2 tin: Người chiền sĩ đã mất tích và người đã có gia đình rồi.Vì vậy cô quyết định rời Việt Nam vào những ngày cuối tháng tư…để bây giờ 30 năm sau mới biết tin người còn sống qua Mỹ theo diện H.O…Tôi cảm xúc viết mấy dòng sau)
Anh ơi nước mắt hình như cạn
Từ buổi cờ xoay nhục tháng tư
Tan cửa nát nhà đau ly tán
Thân đơn em bước giữa đời hư…
Vùng một, vùng hai về tay giặc
Sóng cuồng loạn máu trở về tim
Anh của em biết còn hay mất
Hỗn loạn quân dân mỏi mắt tìm…
Căn cứ Sóng Thần cuối tháng ba
Tìm anh, thân gái dặm đường xa
Không thương, không nhớ thì em chẳng
Một bước đi- mắt ướt đẫm nhòa!
Anh của tình em có biết không
Ba năm thề hẹn ý như lòng
Em tin, em nhớ, em thương lắm
Người lính can trường của núi sông !
Anh về từ tuyến đầu Quảng Trị
Mấy ngày phép ngắn vội qua mau
Thơ tình mình dệt câu hoa mỹ
Những nụ hương yêu thật ngọt ngào…!
Em ở Sài Gòn luôn thương nhớ
Người yêu tiền tuyến lắm phong ba
Tin tức chiến trường em lo sợ
Cạn dòng nước mắt khóc chia xa
Hôm nay tin dữ em đau đớn
Anh chết? trong tay lũ giặc thù?
Anh chết, ơn tròn trao tổ quốc
Tội tù thương lắm cảnh thiên thu…
Nhưng mà anh ạ! Em chua xót
Hậu cứ cho em biết sự đời
Anh có gia đình không đơn lẻ
Trời ơi! Cay nghiệt lắm đời tôi!
Đừng nhìn với mắt đời thương hại
Tôi sẽ quên anh dẫu biết rằng
Trong mối tình đầu đầy oan trái
Câm lòng tôi sẽ chẳng than van…!
Lên tàu nhìn lại quê lần cuối
Anh hiểu trong tôi lắm ý tình
Tổ quốc bắt đầu đen tâm tối
Giặc về ly tán …cảnh điêu linh
Thân gái mình tôi bước giữa đời
Tình xưa đâu dễ áng mây trôi
Tôi thương, tôi giận, tôi hờn oán
Nước mắt từng đêm ướt mặn môi…!
Đất người rồi cũng yên đời lạ
Tôi đã dần quen với tháng ngày
Quê hương, kỷ niệm thương nhiều quá
Dáng người năm cũ ngược vòng tay…
Ba mươi năm đời lắm đổi thay
Thương điền, tang hải, cõi trần ai
Tin anh còn sống tôi sờ sững
Tạo hóa trêu chi- có cảnh nầy…
Anh hỏi tôi buồn hay tôi vui
Làm sao đang khóc nở môi cười
Thương anh mà cũng đau lòng hận
Thôi để mây buồn bay xa xôi…
Tôi gọi thăm anh – Một chút tình
Hết rồi thời trẻ tuổi băng trinh
Bên chồng hạnh phúc con xinh xắn
Tôi đã quên, đau đớn riêng mình
….
thylanthảo