Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

26 Pages<12345>»
Chuyện lạ có thật khắp nơi
viethoaiphuong
#41 Posted : Tuesday, April 5, 2011 10:21:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Người đàn ông mù cưới 11 vợ và có 24 con

(Tin tuc) - Ông sinh ra ở nông thôn, người “sặc mùi” đồng ruộng. Tạo hoá trêu ngươi lấy đi của ông đôi mắt, nhưng ông vẫn lập nên một “chiến tích” hết sức... kinh hoàng là lấy “tằng tằng” 11 bà vợ và có đến 24 người con.

Khiếm thị nhưng đạp xe đi khắp nơi
Ông là người nổi tiếng nhất xã Quang Minh, huyện Mê Linh, Hà Nội. Hỏi bất cứ ai, từ già tới trẻ, ai cũng có thể chỉ đường tới nhà ông vách vách. Và bất cứ ai sau khi nhiệt tình chỉ dẫn đều tủm tỉm hỏi lại: “Nhà báo à? Đến gặp ông ấy để làm... chuyện lạ Việt Nam à?”.
Nhà ông tuềnh toàng ở tận cùng con ngõ nhỏ cuối thôn. Bởi không hẹn trước nên sáng ấy, công tôi hoá dã tràng. Ông đi vắng. Người nhà ông bảo ông đã ra khỏi nhà thì đừng nói chuyện tìm, bởi tìm ông như thể tìm chim, hành tung của ông ngẫu hứng và bí ẩn. Chẳng ai có thể biết ông đi đâu, tạt ngang, tạt ngửa ở “cơ sở” nào! Nước tốt nhất là về và để lại lời hẹn.

Chân dung người đàn ông mù đặc biệt Nguyễn Văn Sơn:
Lần sau, đúng hẹn, tôi sang. Để chắc ăn, trước khi đi, tôi điện, dặn ông ở nhà đợi khách. Thế nhưng nghe máy, người nhà ông bảo chẳng biết việc làng hay bà lẽ nào có chuyện nên ông đã đi từ sáng sớm. Tuy thế trước khi ra khỏi nhà ông đã dặn: “Khách đến, cứ chờ. Gần trưa ông sẽ về!”. Tôi đành ngồi đợi.
Nhà ông như ong vỡ tổ. Chẳng là làng đang có hội, các cháu ông khắp nơi túa về chơi, nô đùa. Đợt rét vừa qua quá khắc nghiệt, ruộng mạ gia đình ông cấy hỏng cả. Nắng ấm lên đành phải gieo lại. Việc ấy, bà cả đang cùng với mấy cô con dâu lúi húi làm ngoài sân. Đông người làm nên chỉ loáng cái là khoảng sân gạch trước nhà đã được phủ một lớp bùn đen kịt. Mất chỗ chạy nhảy, bọn trẻ con láo nháo đành dồn cả vào nhà, chí choé nô đùa. Ba gian nhà ngói bỗng trở nên chật chội. Nhức óc đinh tai!
Đúng hẹn, gần trưa ông về. Xe đạp phanh két trước cửa. Sự xuất hiện của ông trên chiếc xe đạp khiến tôi không khỏi ngạc nhiên. Mắt ông thế thì đi bộ còn khó huống chi vi vu xe đạp?! Thấy sự ngạc nhiên của tôi, mọi người trong nhà ùa vào lý giải: “Từ xưa tới giờ, 50 năm có lẻ, đi đâu ông vẫn dùng xe đạp!”. Nghe mọi người nói thế, ông cũng vội khoe luôn cái biệt tài của mình. Ông bảo, ông có trực giác và trí nhớ rất tuyệt vời. Đường trong huyện, thậm chí đường lên tỉnh, ông chỉ cần đi một lần là nhớ từng ổ gà, khúc cua ngoắt nghéo. Nhớ chi tiết rồi thì cứ xe đạp, chầm chậm ông đi, không lạc bao giờ. Ra đường, bởi mắt không còn trông thấy gì nên ông phải “tham gia giao thông” bằng đôi tai rất thính của mình (như thể tai ông được gắn camera và chíp điện tử để phân tích thông tin). Ông bảo, nghe tiếng máy nổ là ông nhận biết được mình sắp gặp ô tô hay xe máy. Căn cứ vào những gì nghe được ông sẽ đưa ra cách tránh né an toàn. Đến bây giờ, sau nhiều năm dùng tai thay cho đôi mắt, ông còn có thể nhận biết, chiếc xe máy đang chạy trước mặt mình là xe của... Tàu hay Nhật! Thậm chí trong làng có mấy chiếc công nông, cứ nghe tiếng nổ, cứ ngửi mùi khói đậm hay nhạt là ông có thể biết chiếc xe ấy là của ai. Nghe tiếng xe, ông chào hỏi oang oang. Nhìn cảnh ấy chẳng ai nghĩ là ông hỏng mắt.
Ông tên đầy đủ là Nguyễn Văn Sơn. Năm này, kể cả tuổi đẻ, ông đúng 57 tuổi. Năm lên hai tuổi, ông kể, phải vía trời, mắt ông cứ mờ dần đi, đến khi trai tráng thì tối hẳn. Ông tin vào thuyết nhân quả, bởi ông nghĩ giời công bằng, đã lấy đi cái gì của ai thì sẽ bù đắp cho họ cái khác tương đương như thế. Giời lấy đi của ông đôi mắt thì cho lại ông nhiều thứ khác. Ông hỏng mắt, dù muốn lắm nhưng chẳng thể theo ra chiến trường. Bởi trai tráng lên đường hết, sản xuất neo người, nên dù không còn đôi mắt ông vẫn xin được thoát ly, làm ở ngành đường sắt.

Lưới tình khó thoát và những cuộc hôn nhân chớp nhoáng:
Cái sướng nữa là trời cho ông cái miệng có duyên. Cái miệng như có ma lực, nói câu nào như mật rót vào tai, lời đã cất thì cua trong lỗ cũng phải bò ra. Như bao gia đình thôn quê khác, năm ông vừa tròn 20 tuổi, bố mẹ đã... ép duyên, cưới cho ông một cô gái ngoan hiền ở trong xã. Khi ấy, đang làm ở ngành đường sắt, về phép, thấy bố mẹ đã... tự ý lấy vợ cho mình, ông giận, chẳng nói chẳng rằng đùng đùng bỏ đi. Lên xí nghiệp ở lì tại đó, gần một năm sau ông mới chính thức tự lấy vợ cho mình. Người khiến trái tim ông loạn nhịp là bà Nguyễn Thị Lan, khi gặp ông, tuổi mới 15 tuổi tròn.
Đến giờ ông cũng chẳng thể lý giải tại sao bà Lan chịu lấy ông làm chồng. Đúng là tình yêu khiến con người ta như dính lú, dính mê, vướng vào rồi thì chẳng cách nào gỡ ra được. Khi ấy, ông là một người tật nguyền còn bà Lan là một nữ sinh duyên dáng. Thêm nữa, bà lại là người Hà Nội, chỉ bởi nhà có người làm cùng xí nghiệp ông mà một vài lần lên thăm đã mắc lưới tình. Khuyên can chẳng được, thôi thì đũa lệch so vừa, gia đình bà Lan đành cho đôi trẻ nên duyên nên lứa.

Hơn một năm sau bởi cảnh nhà neo người, ông xin thôi không làm ngành đường sắt nữa, đưa vợ con về quê sinh sống. Về đến nhà, bữa cơm đầu tiên, phát hiện ra mình chỉ là vợ bé, bà Lan giận, tu tu khóc bỏ về Hà Nội. Cũng thời gian ấy, sống chung một mái nhà, tìm hiểu, thấy hoàn cảnh cô vợ mà bố mẹ cưới cho éo le, ông đã động lòng trắc ẩn. Thôi thì duyên trời đã định, ông đành chấp thuận nghe theo. Nhưng với bà Lan, tuy là vợ bé nhưng lại là tình đầu, ông vẫn thường xuyên qua lại.
Về nhà, ông bôn ba với đủ mọi thứ nghề, miễn sao là ra tiền, ra thóc để nuôi vợ, nuôi con. Trong một chuyến tàu buôn từ Phú Thọ về, bà thứ ba đã xuất hiện. Bà tên là Hoàng Thị Chuyền, quê ở xã Thanh Lâm, cùng huyện Mê Linh, kém ông 1 tuổi. Bà Chuyền là người lận đận về đường tình duyên. Gặp nhau trên chuyến tàu chợ chật chội ấy, chẳng biết khám phá ở ông điều gì hấp dẫn mà bà đã xiêu lòng.
Quái lạ thay, tình yêu này vẫn nhận được sự đồng ý của hai bên gia đình. Tuy thế, với ông, đó là hôn nhân ngắn nhất trong đời. Ông quen bà hồi tháng 10 thì đến tháng giêng năm sau, bởi thấy hai bên phát sinh những tính nết không hợp nhau, nên ông đã quyết định đôi đường đôi ngả. Tuy nhiên, chỉ với 3 tháng sống với nhau, mối tình ngắn ngủi ấy cũng đã kịp đơm hoa kết trái. Ông đã có với bà một mụn con.

Năm 1973, bà thứ tư lại xuất hiện. Bà tên Vương Thị Xuân, quê gốc ở Bình Định, theo cha là cán bộ kháng chiến tập kết ra Bắc. Hai người gặp nhau ở ga Gia Cẩm (Phú Thọ). Cảm thấy sống “không thể thiếu nhau” nên ông đã về thuyết phục gia đình đem lễ đến hỏi. Và cái gia đình lạ lùng này lại đồng ý. Có với nhau một cô con gái thì bà Xuân theo bố mẹ vào Nam. Từ dạo đó, bởi đường xá xa xôi, hai người đã không còn qua lại nữa. Tuy nhiên, mấy năm trước, biết tin cô con gái lấy chồng, ông cũng lặn lội vào tận nơi để dự đám cưới.
Cưới bà Xuân được đúng 3 năm thì “trái tim tội lỗi” của ông lại run lên bần bật khi thấy một người phụ nữ khác. Bà thứ năm, tên là Nguyễn Thị Xâm cũng là người cùng huyện. Bà Xâm trẻ lắm, ngày gặp ông mới hơn 14 tuổi đầu. Nhà quê lam lũ lại ốm đau, quặt quẹo luôn nên bà trông già trước tuổi. Ngày ấy, đi buôn trâu, thấy bà, ông đã đem lòng... dan díu. Đến với nhau từ năm 1976 và có với nhau 2 mặt con nhưng phải mãi đến năm 1990 ông mới “hợp lý hoá” được mối quan hệ ấy.

Thường thì mỗi bà khi muốn “sống là người nhà ông, chết làm con ma nhà ông” thì đều được ông làm lễ cưới, hỏi. Tất nhiên, tuỳ hoàn cảnh, nên cỗ bàn chỉ gọi là báo cáo với họ hàng nhưng phần “nghi lễ” thì ông vẫn làm đầy đủ. Suốt những năm ấy, bởi bù đầu với việc kiếm ăn, ông đành để bà Xâm sống cảnh thiệt thòi. Đầu năm 1990, khi công việc đã tạm ngơi tay, ông đã bảo bà cả sắm lễ đến, chính thức hỏi bà Xâm làm vợ. Hôm ấy, nhà ông làm hẳn 10 mâm cơm, xóm làng, họ mạc đến, liên hoan vui đáo để.
Ông kể, khi lấy mấy bà vợ đầu thì còn có người phản đối, điều ong tiếng ve này nọ. Cưới đến bà thứ 5 thì chẳng ai còn có ý kiến gì nữa. Có lẽ, tất thảy mọi người trong làng, đều nghĩ rằng ông đã mù lòa nên có làm việc gì thì cũng không chấp.
Bà thứ sáu, ông đón về vào năm 1978. Bà ở thôn Đường Lệ, xã Đại Thịnh, cũng huyện Mê Linh. Ông quen bà cũng từ một lần đi chợ. Bà đi bán rau về, gặp ông nên mời vào nhà chơi. Vào mới biết hoàn cảnh nhà bà túng quẫn, khó khăn trăm bề. Qua lại một vài lần, bà này mạnh dạn: “Anh có thương thì trở đi trở về qua lại. Đời em cơ cực đã nhiều, chỉ mong một chỗ dựa về sau!”. Được lời như cởi tấm lòng, cái “tính quen thuộc” của ông trỗi dậy. Tuy thế, mối tình này cũng đi đến kết cục chẳng ra làm sao. Có với nhau một mặt con, năm 1984, ông bà đã đường ai nấy đi bởi tính nết mỗi người một khác.
Chia tay bà thứ sáu được đúng 3 ngày thì ông gặp bà thứ bảy. Theo cái lý lạ lùng của ông, “đó là người phụ nữ gặp nhiều bất hạnh, ông không thể không thương”. Bà Ngải, tên bà thứ bảy, ở thôn Tráng Việt, xã Tráng Việt (Mê Linh) bị bom đánh mất một cánh tay từ tấm bé. Cũng như những bà trước, ông đem lễ đến xin. Lần này, khó khăn bởi gia đình nhà gái nằng nặc từ chối. Lý do, không phải vì ông đã có nhiều vợ mà bởi họ bảo: “Chồng mù, vợ què lấy nhau sao được!”. Thế nhưng, lần lữa mãi thì trời cũng đành phải chịu đất bởi “gạo đã nấu thành cơm”, “ván đã đóng thành thuyền”, mầm sống đã sinh sôi. Có con, ông cứ đón bà về và sau cùng, khó tính mấy thì “nhà gái” cũng phải gật đầu ưng thuận.
Và những lần qua lại thôn ấy, ông lại thêm vướng lưới tình. Bà thứ tám đến và sống với ông vừa đủ 20 năm rồi âm dương cách biệt. Bà tên Lê Thị Thân, kém ông 9 tuổi, là người nổi tiếng dịu dàng, phúc hậu. Thế nhưng, như ông đã bảo, trời chẳng cho ai tất cả mọi thứ, đẹp người, đẹp nết nhưng bà lại mắc chứng bệnh hen, khiến trai làng không ai muốn đón về để chung xây tổ ấm. Lỡ thì, bà gặp ông vậy là lại cùng xây mộng ấm. Giống như nhiều cuộc hôn nhân trước, khi hai người đến với nhau, bên nhà bà Thân, nhiều người cũng phản đối rầm rầm. Tuy thế có một người đã rất ủng hộ ông, đó là bố đẻ ra bà. Có “chỗ dựa”, ông đã tới tấp tấn công và chỉ ít lâu sau, tất cả mọi người trong gia đình bà Thân đều gật đầu.
Sau này, tìm hiểu, ông mới biết, sở dĩ bố vợ ông ủng hộ ông là bởi ông cụ tin vào khả năng chèo chống con thuyền gia đình của ông. Người ta một vợ một chồng mà nhiều lúc cãi vã, chửi mắng nhức óc đinh tai, rồi chia tay ai đi đường nấy. Còn ông, nhà mấy bà vợ mà vẫn thuận hoà thì chứng tỏ ông là người có… uy tín lớn. Người như thế mà không gả con gái thì… gả cho ai!
“Mối tình” với bà Thân vẫn còn hôi hổi thì ông có thêm bà thứ chín. Bà có cái tên mộc mạc: Nguyễn Thị Tỵ, người ở làng Táo, xã Tiến Thắng, Mê Linh. Bà Tỵ kém ông đến hơn 20 tuổi, chỉ ngặt nỗi người không được hoạt bát do ít nhiều nhiễm độc da cam từ người bố đi bộ đội. Hoàn cảnh bà Tỵ khó khăn bởi bố mất sớm, mình bà tần tảo sớm hôm chăm sóc mẹ già và đứa em ốm đau, què quặt. Cảnh ấy khiến ông... thương, muốn chung tay, chung sức cùng bà đẩy lùi cam khó. Vậy là được sự đồng thuận của hai nhà, ông và bà Tỵ lại thành phu phụ.
“Đã thương thì thương... cho trót” - cái lý của ông Sơn là vậy. Theo lẽ thông thường, người đáng thương phải là ông, nhưng ông luôn cho rằng các bà mà ông muốn lấy làm vợ mới là đáng thương và cần một nơi nương tựa vững chãi. Vì thế, ở thôn Đường Lệ, xã Đại Thịnh, nơi bà vợ thứ 6 của ông ở có bà Vũ, cũng hoàn cảnh éo le như bà Tỵ, đã được ông… thương nốt. Bố bà Vũ đi kháng chiến, nhiễm độc và để di họa lại cho con. Bà Vũ tuy học hết lớp 6 nhưng cũng chẳng được nhanh nhẹn như người. Ông gặp, “cảm thương số phận hẩm hiu” của bà nên quyết định nên vợ nên chồng. Ông bảo, ông đến với bà thứ 10 là bởi ông thấy mình cần phải có trách nhiệm với người đàn bà tạo hóa không thương ấy.
Trò chuyện cởi mở, ông tiết lộ một bí mật mà ở làng ít người được biết. Đó là việc ông có bà thứ 11 hiện đang sống ở Bình Lục, Hà Nam. Bà này đã có với ông một mặt con và hai người quen nhau từ năm 1967. Khi ấy, ông đi nộp thóc thuế, gặp bà làm ở kho lương thực Phúc Yên. “Tiếng sét ái tình” kỳ quái nổ ra ngay từ lần gặp đầu tiên và người phụ nữ ấy dành cho ông nhiều ưu ái. Ông kể về sự ưu ái đầy tiêu cực ấy rằng, hồi đó gánh thóc đến kho lương thực nộp, nếu gặp bà thì thóc rối bà cũng gật đầu cho là thóc sạch. “Sướng lắm!” - ông Sơn kể. Sau này, bà về quê Hà Nam sinh sống, bởi xa cách nên ông không thể đem lễ đến hỏi được. Cũng bởi phần lễ nghi này chưa được thực hiện nên dù đã có con với nhau từ lâu nhưng ông vẫn phải xếp bà ở vị trí thứ... 11.

Vợ không biết ghen nhau. Con không biết... mặt nhau:
Ông thống kê, tới thời điểm này, ông đã có cả thảy 24 người con. Là con trưởng nên nhà ông nhiều giỗ chạp. Mỗi lần có việc, các bà vợ cùng các con, cháu kéo về chật ních cả nhà. Cỗ bàn bày ra cả chục mâm, ngồi kín trong nhà, nhiều khi còn tràn cả ra sân.
Các cụ bảo “ớt nào mà ớt chẳng cay, gái nào mà lại chẳng hay ghen chồng” nhưng trường hợp các bà vợ của ông thì khác. Rất lạ từ trước đến nay giữa các bà chưa từng một lần xảy ra cãi vã, ghen tuông. Điều này đã được mọi người... kiểm chứng. Cách đây hơn chục năm, bà thứ bảy - Nguyễn Thị Ngải - đã về ở hẳn trên mảnh đất nhà ông. Tuy gọi là ở riêng nhưng chẳng khác nào ở chung bởi hai nhà chung ngõ, chỉ cách nhau bức tường chưa vượt quá đầu người. Mấy lần tôi đến vẫn thấy bà chạy qua chạy lại chuyện trò.
Đặc biệt để ý thấy bà Ngải với bà cả trò chuyện tíu tít với nhau. Sự thân thiện ấy không chỉ khiến một người lạ là tôi khó hiểu mà nó còn khiến nhiều người dân ở Chi Đông, nơi ông ở, cũng phải mắt tròn mắt dẹt kinh ngạc. Mọi người đã rất băn khoăn bởi không biết ông có phép màu gì hiệu nghiệm khiến hai bà thân nhau đến thế, lúc nào cũng sát cánh kề vai, có nhau trong mọi việc! Ông bảo ông có bí quyết riêng để biến “ớt cay” thành “ớt ngọt”.
Khôn ngoan chẳng lọ thật thà, trước khi đồng thuận đến với nhau, ông cứ “lột trần” hết những khó khăn, thuận lợi khi về nhà ông cho các bà nghe. Nếu các bà thực sự hiểu và thông cảm thì mới bàn đến chuyện se duyên kết tóc, không thì “sét đánh” có dữ dội mấy ông cũng “vẫy tay chào”. “Chiêu” ấy hoá hiệu nghiệm bởi nó như một mũi tên, trúng liền hai đích.
Ông Sơn bảo, các con ông ai cũng ngoan hiền bởi có sự chăm chút, dạy dỗ tới nơi tới chốn của ông. Ông giờ đang ở với người con út, con của bà cả trong ngôi nhà ngói tồi tàn. Anh con út ấy cũng như bao anh em khác của mình, không được học hành tới nơi tới chốn. Tí tuổi đầu anh đã phải tìm về thành phố tần tảo làm thuê để kiếm sống qua ngày. Lớn lên lấy vợ, cũng vẫn nghiệp làm thuê, tối mắt tối mũi. Bởi quá bận rộn nên đến giờ, có một sự thật phũ phàng là anh vẫn chưa biết hết mặt... anh em mình.
Anh bảo, quanh năm tất tả với công với việc, chẳng lúc nào được nghỉ ngơi nên cũng chẳng có điều kiện để đi thăm nom anh em ở các nơi. Buồn lắm! Ngày giỗ, ngày Tết, nhà bố đẻ ở đây, ai có lòng thì đến, uống được với nhau chén rượu rồi lại về. Thế nhưng, đâu phải ai cũng nhiệt tâm, người thế này, người thế nọ, xum họp đầy đủ khó lắm! Họ cũng như anh, cũng phải tất bật với những lo toan của riêng mình, vì ai cũng giống ai, bố chẳng lo cho được gì, nhà thì neo đơn. Thêm nữa, nếu muốn đi thăm để tận thấy tất cả anh em mình, với điều kiện kinh tế của các anh bây giờ thì có lẽ là điều không tưởng. Kẻ nam người bắc, người ở phố kẻ ở quê, đi hết thì có mà cả tháng.

Vụng trộm và lách luật:
Trong tổng số 11 bà vợ trên thì chỉ có bà vợ cả do bố mẹ ông cưới cho là có thủ tục đăng ký kết hôn đàng hoàng. Số bà còn lại ông đều cưới “chui” hoặc cứ đến sinh sống với nhau như vợ chồng. Điều ấy, làng xóm láng giềng biết và đương nhiên chính quyền địa phương cũng biết. Thế nhưng, biện pháp ngăn chặn tưởng dễ mà đụng đến lại khó vô cùng.

Chính quyền xã Quang Minh làm việc với phóng viên xung quanh chuyện “lấy nhiều vợ” của ông Sơn:
Theo ông Nguyễn Mạnh Sinh, Chủ tịch xã Quang Minh - nơi ông Sơn sinh sống: Vấn đề “ông Sơn nhiều vợ” trước đây Ban Tuyên giáo huyện Mê Linh đã về xã và có buổi làm việc nghiêm túc. Tại buổi làm việc đó, xã đã trình bày tất cả những khó khăn của mình mà theo ông Sinh là vì các bà vợ bé của ông Sơn đều là người xã khác nên xã không có quyền can thiệp.
Thêm nữa, từ trước tới nay chính quyền xã cũng chưa phải đứng ra giải quyết tranh chấp, kiện tụng gì giữa các “bà vợ” của ông Sơn cũng như những người liên quan nên không có lý do gì để đưa biện pháp ngăn chặn.
Thấy ông nhiều vợ đông con, người ngoài mở mồm là khen ông sướng. Người ta bảo: người thường một vợ hai con khi trái gió trở giời chỉ có mỗi một bà vợ chăm sóc, thuốc thang, hai con đến thăm bố thì được có mỗi 2 kg đường cùng 2 hộp sữa. Còn ông, nằm trên giường thì có đến hơn chục bà vợ phủ phục hầu hạ, 24 người con đến thăm, tính ra có đến… 24 kg đường cùng 24 hộp sữa. Ai sướng bằng!
Thế nhưng, nào ai có biết ông đang ấp ôm trong mình một nỗi đau tê dại. Cô con gái thứ hai con của ông với bà cả bị kẻ xấu lừa bán sang Trung Quốc. Thương con, năm 1995, gom góp tiền, dù cảnh mù loà, ông vẫn lặn lội sang đó kiếm tìm. Đi hết Quảng Đông đến Quảng Tây, lang thang đến tất cả những nơi có thể nhưng con gái ông vẫn bặt vô âm tín. Giờ, điều mong ước lớn nhất của ông là tìm lại được cô con gái tội nghiệp ấy. Nhiều đêm, nhớ đến con mà nước mắt đầm đìa.
Nhiều lúc ông cũng nghĩ: “Giá mà cảnh nhà khá giả, được học hành tới nơi tới chốn thì con gái mình đã không thành “miếng mồi ngon” cho bầy lang sói!”.
Lấy 11 vợ, đẻ 24 đứa con, liệu ông chăm sóc và gặp gỡ vợ con được mấy ngày. Người xưa bảo, trời sinh voi trời sinh cỏ đúng chứ chẳng sai. Thế nhưng ông biết, các con ông chẳng mấy khi được ăn “cỏ ngọt”. Nhìn các con mình khổ cực, ông cũng đau lắm, nhưng hối hận thì cũng đã muộn rồi!

from : diễn đàn DHVKSG
viethoaiphuong
#42 Posted : Friday, April 8, 2011 1:26:12 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Gái điếm và Chính trị

Linda Fang- The Epoch Times


Một cậu bé 15 tuổi ở Trung Quốc đã bị giam giữ và bị buộc tội sử dụng ám chỉ để tấn công Đảng và Chính phủ vì cho đăng một bài viết có tiêu đề "Gái mại dâm Muôn năm" trên một diễn đàn Internet, theo các blog trên toàn Trung Quốc.



Sở Cảnh sát Weidu Chi nhánh tại thành phố Hứa Xương, tỉnh Hà Nam, đã tiến hành một kiểm tra thường xuyên một website địa phương, Diễn đàn Mùa Xuân. Việc kiểm tra tìm thấy một bài viết có tiêu đề "Gái mại dâm Muôn năm" được đăng bởi một người dùng tên hiệu "Đồ Lót" {Underwear].

Cảnh sát tin rằng tác giả sử dụng đối tượng gái mại dâm để tấn công Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bằng ám thị. Họ ngay lập tức chỉ thị viên chức các quản trị trang web loại bỏ bài viết và cũng đã phát động một cuộc điều tra để tìm ra người chịu trách nhiệm. Chẳng bao lâu sau, một cậu bé 15 tuổi, họ Wang đã được xác định danh tánh và bị bắt giữ.



Bài viết của Wang liệt kê 41 mục so sánh gái mại dâm với "một số tổ chức" hoặc “một số người”. Các so sánh bao gồm những điều sau đây:


"Gái mại dâm bán thân thể của mình, trong khi một số người bán linh hồn của họ."
"Một cô gái điếm không đại diện cho lợi ích của người khác, trong khi một vài tổ chức tuyên bố đại diện cho lợi ích của tất cả."
"Một cô gái điếm không đi vào khuôn viên trường học, trong khi một số tổ chức thâm nhập khuôn viên đại học với các khóa học chính trị."
"Một cô gái điếm không công khai công bố (phô trương) bản thân, trong khi một số người điều khiển các phương tiện truyền thông tô vẽ làm đẹp bản thân mình."

"Một cô gái điếm không đòi hỏi tình yêu, trong khi một tổ chức yêu cầu bạn mê thích nó."
"Bạn có thể tránh một gái mại dâm nếu bạn không thích cô ấy, trong khi bạn không thể tránh được một tổ chức, trừ khi bạn chết đi hoặc bất hợp pháp trốn ra nước ngoài."
"Một cô gái điếm cho phép những người khác được chống lại họ, trong khi một số tổ chức bắt giữ đối thủ của mình và gửi họ vào các cơ sở giáo dục cải tạo.

Điều này cũng tương tự như trò đùa sau đây. Có người đã từng giận dữ la lên ở Thiên An Môn, “Chính phủ thối nát” Cảnh sát ngay lập tức bắt giữ ông và đưa ông đi. Ông lý luận, "Tôi không đề cập đến bất kỳ chính phủ nào cả."

Viên sĩ quan cảnh sát trả lời, "Tôi đã làm việc ở đây trong một thời gian dài. Ông có nghĩ rằng tôi không biết chính phủ nào là thối nát à?"

Hiện có hơn 400 triệu người dùng Internet Trung Quốc. Chế độ Trung Cộng đã chi hàng trăm ngàn đô la để thiết dựng một đội quân cảnh sát Internet cũng như các nhân viên bình luận nghiệp vụ Internet được thuê bởi chính quyền để giám sát các hoạt động của mỗi người dùng Internet.

-Bản tiếng Anh: *http://m.theepochtimes.com/inde...hp?page=content&id=47004
viethoaiphuong
#43 Posted : Saturday, April 9, 2011 10:58:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Lễ cưới trong tiệc sinh nhật 100 tuổi

Ông Forrest Lunsway 100 tuổi hôm thứ Bẩy, đã thực hiện được ước nguyện cưới cô đào khiêu vũ của ông và là người yêu của đời ông, Rose Pollard 90 tuổi.

Rose Pollard thổ lộ là bà không có ý định lấy ai nữa, khi chồng bà mất cách đây 30 năm trước - cho tới khi Forrest đến.

Ông đã quỳ bằng 1 gối và nói "Tôi xin cầu hôn bà đây" rồi ông nói tôi chọn ngày (cưới). Tôi suy nghĩ trong một phút rồi nói "vào ngày sinh nhật thứ 100 của ông nhé"

Mọi người đã được một bất ngờ vô cùng trong tiệc sinh nhật, vì hai ông bà đã giữ bí mật điều này suốt bao nhiêu năm trời.

Sau 28 năm kể từ ngày Rose hứa sẽ đồng ý cưới Forrest. Và, Rose Pollard đã trở thành bà Forrest Lunsway.

"Tôi yêu ông chứ, dĩ nhiên rồi", bà nói với đức tân lang.
"Tôi cũng yêu bà" ông nhắc lại. "Và, tôi muốn rong chơi với bà thêm nhiều năm nữa, bởi vì tôi sẽ sống thêm 10 năm nữa, tới 110 tuổi"

Nicolas Vo dịch sang tiếng Việt
nguồn: DANA POINT (CBS)

http://losangeles.cbsloc...t-on-his-100th-birthday/
viethoaiphuong
#44 Posted : Sunday, April 10, 2011 8:08:11 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Người Mỹ tranh nhau đặt tiền mua siêu hầm ngầm ngày tận thế?


Số lượng người đặt mua chỗ trong siêu hầm ngầm ngày tận thế ở Mỹ đã tăng 1000% sau khi Nhật hứng chịu động đất, sóng thần và tiếp đó là khủng hoảng rò rỉ phóng xạ.

Hầm ngầm rộng 12.727m vuông, thiết kế đủ cho 950 người sống một năm và chịu được một vụ nổ 50 megaton hiện đang được xây dựng dưới những cánh đồng cỏ tại Nebraska.



Bên trong hầm ngầm đang được xây dựng. (Ảnh theo thiết kế – Mail)


Vivos, công ty đóng tại California, đứng sau dự án này, đang nhận đặt cọc 5.000 USD cho một vị trí lên tới 25.000 USD tại hầm ngầm này. Công ty này cho hay, số đơn đặt chỗ đã tăng 1.000% sau khi thảm họa kép xảy ra ở Nhật.



Hầm ngầm này có đầy đủ các thiết bị tiện dụng hiện đại cần thiết mà người tiêu dùng Mỹ mong đợi.


Một khi hoàn tất, quần thể này gồm 4 tầng phòng ở, một trung tâm nha khoa và y tế, các phòng bếp, cũi chó, hiệu bánh, phòng cầu nguyện và một hầm đầy rượu, thậm chí có cả nhà tù để giam giữ những cư dân có hành vi không phù hợp.



Ngoài ra, hầm ngầm này còn có một cái tháp cao 106m để cư dân trong hầm có thể xem điều gì đang diễn ra quanh họ, và liệu có an toàn để lên mặt đất không.







CEO của Vivos là Robert Vicino cho biết, “mọi người sợ các sự kiện chấn động lớn như các tác động của động đất, dẫn đến sóng thần và rò rỉ hạt nhân, làm dấy lên lên lo ngại về phóng xạ và ảnh hưởng tới sức khỏe”.



Hiện nay, phóng xạ ở mức thấp đã được tìm thấy trong sữa ở hai bang của Mỹ, dấu hiệu đầu tiên cho thấy khủng hoảng hạt nhân Nhật đang ảnh hưởng tới thực phẩm Mỹ. Ngoài ra, ít nhất 15 bang khác của Mỹ báo cáo phát hiện phân tử phóng xạ từ nhà máy hạt nhân Fukushima, Nhật lan tới. Dù dấu vết phóng xạ ở mức thấp và không gây hại cho sức khỏe, dân Mỹ vẫn được cảnh báo không dùng nước mưa.

nguồn : Net
viethoaiphuong
#45 Posted : Monday, April 11, 2011 9:30:02 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Pháp - Luật cấm trùm khăn toàn thân tại nơi công cộng chính thức có hiệu lực


Thanh Hà , rfi


Kenza Drider, người phụ nữ 32 tuổi đã cố tình trùm khăn niqab lên tàu ở Avignon trước mặt các nhà báo sáng 11/4/11.
Reuters
Kể từ ngày hôm nay, 11/04/11 luật cấm trùm khăn toàn thân của người người Hồi giáo tại các nơi công cộng trên đất Pháp bắt đầu có hiệu lực. Đạo luật này đã được thông qua vào ngày 11/10/2010 với nội dung cấm phụ nữ trùm khăng choàng kín mặt tại các nơi công cộng như trường học, công viên, thư viện, các nhà ga hay trung tâm thương mại ....
Ngay ngày đầu tiên bộ luật được áp dụng, một phụ nữ đã vi phạm khi bà trùm khăn niqab bước lên tàu tại nhà ga Avignon.
Burqa và niqab là khăn quàng toàn thân của người Hồi giáo. Khăn Niqab cho phép một phụ nữ chỉ để lộ đôi mắt. Còn với khăn Burqa người đàn bà chỉ trông thấy thế giới bên ngoài qua một tấm lưới.
Luật mới về khăn choàng tại Pháp quy định những ai vi phạm bị phạt tối đa là 150 euro và trong một số trường hợp người vi phạm phải theo học một khóa tập huấn về luật công dân. Trong trường hợp một người đàn ông ép buộc vợ hoặc con gái trùm khăn khiến họ vi phạm luật pháp, người đàn ông đó có thể bị tù hay phải nộp phạt tới 30.000 euro.
Tại Pháp luật cấm trùm khăn burqa và niqab được áp dụng vào lúc chính phủ cánh hữu đem ra thảo luận về nguyên tắc một nhà nước thế tục và vị trí của đạo Hồi trong xã hội.
viethoaiphuong
#46 Posted : Tuesday, April 12, 2011 9:35:07 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Xem lễ kết hôn của cặp đôi tí hon


Một cô gái 23 tuổi cao 120 cm đã chính thức kết hôn với bạn trai cô, người có cùng chiều cao tại công viên giải trí Dalian Discoveryland ở phía đông bắc tỉnh Liêu Ninh, Trung Hoa vào ngày 01 tháng 4.

Có tất cả 100 con em của những người công nhân nhập cư đã được mời đến công viên giải trí Discoveryland để chứng kiến đám cưới có một không hai này.


Cô dâu Zhu Jie và chú rể Qin Xueshi đi trên chiếc xe bí ngô và diễu hành trong công viên. Đám cưới đặc biệt này đã đưa toàn bộ du khách tới một thế giới trong truyện cổ tích ngày xửa ngày xưa.


Dù có kích thước khiêm tốn nhưng tình yêu mà hai người tí hôn dành cho nhau là vô cùng to lớn. Cô dâu trông thật rạng rỡ và chú rể thì đầy hạnh phúc trong ngày lễ thành hôn.

Thanh Loan
(Theo Chinadaily)




:thank3: một ai đó bên TGNV đã tự động bỏ những hình ảnh này vào bài s/t này
viethoaiphuong
#47 Posted : Wednesday, April 13, 2011 7:57:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Xin chuyển đến Qúy Vị, Quý NT và CH...

Thưa Quý Vị,

Thường được nghe nói đến những kỷ thuật viên giỏi người Ấn Độ trong những công ty tại Hoa Kỳ...
Đây là lý do....

INDIAN INSTITUTE OF TECHNOLOGY ( IIT )

Trường Đại học kỷ thuật lừng danh nhất cuả Ấn Độ....và thế giới...
Niềm ước mơ của những người trẻ giỏi nhất Ấn độ...
Học sinh tốt nghiệp Trung học, học những lớp học đặc biệt để chuẩn bị dự thi...tuyển...
Điều kiện tuyển chọn khó hơn các trường Đại học khổng lồ và lừng danh của Hoa Kỳ...
Và nếu không được chọn ở trường này, thì thường là sẽ được chọn vào..Harvard, Yale, MIT....
Học sinh chĩ tốn $ 700.00 cho tất cả một năm học, còn lại chính phủ "no" ..
Nhưng ....oái ăm thay...
Một khi được tốt nghiệp ..thì nơi thi thố tài năng cuả họ sẽ là Hoa Kỳ...không phải quê nhà Ấn độ...
Nơi đa số những kỷ sư ưu tú này đang có mặt, trong những đại công ty cuả Hoa Kỳ...
Xin mời Quý Vị xem bài phóng sự sau đây cuả "60 Minutes" về trường Đại học Indian Institute of Technology (IIT)...
Cho biết...


BMH
Washington, D.C


Video clip: INDIAN INSTITUTE OF TECHNOLOGY ( IIT )
http://www.youtube.com/u...ydj#p/a/u/1/TBk4Z4q1fEg
viethoaiphuong
#48 Posted : Friday, April 15, 2011 6:35:14 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Một cặp vợ chồng gốc Việt ở trong “Tòa Bạch Ốc” từ 15 năm qua và bây giờ muốn bán nó với giá 4.65 triệu đô la



Cali Today News - Người gốc Việt trên đất Mỹ không thiếu những nhân vật độc đáo. Ông Nguyễn Chu, chuyên gia địa ốc của công ty Fairfax Realty, đang rao bán một ngôi nhà ở McLean, tiểu bang Virginia với giá 4.65 triệu đô la.
Đặc điểm của căn nhà rộng 12,000 square feet này là chính là nó tượng trưng cho “Tòa Bạch Ốc thu nhỏ”, rất giống với cái thật. Chủ nhân là một kỹ sư gốc Việt đến Mỹ sau biến cố tháng 4 năm 1975.




Để tỏ lòng ngưỡng mộ và biết ơn đất nước đã chấp nhận mình, vị này đã quyết chí xây căn nhà ở số 1111 Towlston Road giống hệt Tòa Bạch Ốc với kích thước thu nhỏ 1/5, nghĩa là nhỏ hơn 5 lần.
Sau 7 năm xây dựng, vị kỹ sư đưa gia đình về “Tòa Bạch Ốc” cư ngụ. Chuyện này diễn ra 15 năm về trước. Hollywood đến gõ cửa và “Tòa Bạch Ốc” này dã xuất hiện trong bộ phim ‘Independence Day” của đạo diễn Will Smith vì nó giống… y như cái thật!
Giờ đây con cái đã lớn và vị kỹ sư muốn ở nơi khác nhỏ hơn, theo lời ông Chu cho báo WUSA hay: “Hai vợ chồng Việt thui thủi một mình, con cái đi hết rồi, sống trong “Tòa Bạch Ốc” như thế thì lạc lõng quá!”
Với cái giá 4.65 triệu đô la, tòa nhà đắt gấp đôi giá bán 2.25 triệu đô la của các căn biệt thự gần đó, nhưng bên trong thì khỏi chê: 6 phòng ngủ thênh thang, 7 bath, 1 phòng tập gym, một nhà hát, một hầm rượu và dĩ nhiên có cả phòng Bầu Dục (nhưng thay vì cái bàn làm việc của Tổng Thống Mỹ là một cái đàn piano).
“Tòa Bạch Ốc” mới xuất hiện trên thị trường có một tuần, nếu bạn có vài triệu đô rủng rỉnh và muốn làm… TT Hoa Kỳ mà khỏi cần được dân bầu, xin cứ đến xem sao, còn có cơ hội gặp đồng hương (đặc biệt) nữa chứ!

Trường Giang (nguồn AOl News)
viethoaiphuong
#49 Posted : Friday, April 15, 2011 7:13:02 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Sự thật về những thói quen lạ lùng của Gaddafi


Đại tá Gaddafi không bao giờ ngủ trong lều như mọi người vẫn biết và ông thường thay quần áo tới mấy lần một ngày, nữ y tá xinh đẹp người Ukraine của đại tá Gaddafi cho biết.


Cựu y tá của đại tá Gaddafi, là Oksana Balinskaya, người Ukraine, 24 tuổi, kể chuyện về những năm tháng ở bên "Papik" và tiết lộ những điều vốn được coi là lạ lùng về nhà lãnh đạo này.
Tôi mới 21 tuổi khi làm việc cho Muammar Gaddafi. Cũng giống như các phụ nữ trẻ mà ông thuê làm y tá, tôi lớn lên ở Ukraine. Tôi không biết nói một từ nào tiếng Ả rập, cũng không biết sự khác nhau giữa Libya và Lebanon. Tuy nhiên, "Papik" - chúng tôi gọi ông theo nickname đó, có nghĩa là "người cha bé nhỏ" theo tiếng Nga, luôn luôn hào phóng với chúng tôi.
Tôi có mọi thứ mình mơ ước: một căn hộ hai phòng ngủ đầy đủ đồ đạc, một lái xe luôn xuất hiện mỗi khi tôi gọi. Tuy nhiên, căn hộ của tôi bị nghe trộm và cuộc sống riêng của tôi bị giám sát chặt chẽ.
Trong ba tháng đầu tiên, tôi không được phép tới dinh Tổng thống. Tôi cho rằng Papik sợ vợ ông - Safia sẽ ghen. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau tôi bắt đầu gặp ông thường xuyên. Công việc của một y tá là kiểm tra xem ông chủ có khỏe mạnh không, và thực tế là Gaddafi có nhịp tim và huyết áp của một người trẻ hơn tuổi ông.
Chúng tôi đều tin rằng việc đại tá Gaddafi đeo găng tay khi đi thăm Chad và Mali là để bảo vệ ông khỏi các bệnh nhiệt đới. Chúng tôi dám khẳng định, ngày nào ông cũng đi bộ trên các con đường trong tư dinh, tiêm phòng và kiểm tra huyết áp thường xuyên.
Báo chí Ukraine gọi chúng tôi là những người phụ nữ sống trong hậu cung của Gaddafi. Điều đó hoàn toàn vô lý. Không một y tá nào trong số chúng tôi là người tình của Gaddafi, sự đụng chạm duy nhất vào người ông là để đo huyết áp.
Sự thật là Papik kín đáo hơn nhiều so với bạn của ông - Thủ tướng Italia Berlusconi. Gaddafi chọn thuê phụ nữ Ukraine làm y tá phần lớn do ngoại hình của chúng tôi. Ông luôn muốn bên mình có những con người xinh xắn, những thứ đẹp đẽ. Sau khi bắt tay và nhìn vào mắt tôi, Papik đã chọn tôi trong số một loạt ứng viên. Sau này, tôi biết rằng ông ra mọi quyết định về người khác dựa trên cái bắt tay đầu tiên. Ông là một nhà tâm lý học vĩ đại.
Papik có một số thói quen kỳ lạ. Ông thích nghe nhạc Ả rập trên một chiếc cát xét cũ và ông thường thay quần áo mấy lần một ngày. Papik bị ám ảnh về vẻ ngoài và ông làm tôi nhớ tới một ngôi sao nhạc rock từ những năm 1980. Đôi khi, dù khách đã tới và ngồi chờ, ông vẫn sẽ quay vào phòng và thay đổi quần áo, có lẽ mặc bộ đồ trắng yêu thích của ông.
Khi chúng tôi đi cùng ông tới những nước châu Phi nghèo đói, ông thường ném tiền và kẹo ra khỏi cửa sổ chiếc limousine bọc thép cho bọn trẻ con đang chạy theo sau đoàn xe. Papik không muốn lũ trẻ tới gần vì sợ lây bệnh từ chúng.
Gaddafi không bao giờ ngủ trong lều. Đó là một bí mật. Ông chỉ dùng lều cho các cuộc họp chính thức.
Chúng tôi thường di chuyển. Tôi tháp tùng Papik đi Mỹ, Italia, Bồ Đào Nha và Venezuela, bất cứ khi nào vui vẻ, ông đều hỏi liệu chúng tôi đã có đủ những thứ mà chúng tôi cần chưa. Chúng tôi thường được cho tiền đi mua sắm. Ngoài ra, mỗi năm Papik đều cho tất cả các nhân viên một chiếc đồng hồ vàng có in hình ông trên đó. Ở Libya, chỉ cần chìa chiếc đồng hồ đó ra thì mọi cánh cửa sẽ được mở, mọi vấn đề đều được giải quyết.
Tôi có ấn tượng rằng ít nhất 1/2 dân số Libya không thích Papik. Các nhân viên y tế địa phương ghen tị với chúng tôi vì chúng tôi được trả lương cao hơn họ 3 lần, hơn 3.000 USD/tháng. Rõ ràng là Papik là người đưa ra mọi quyết định ở Libya. Ông có mọi quyền lực và mọi thứ xa hoa dành cho ông.
Khi tôi lần đầu tiên thấy những hình ảnh về cuộc nổi dậy ở Ai Cập trên tivi, tôi nghĩ, không ai dám đứng lên chống lại Papik của chúng tôi. Tuy nhiên, có một phản ứng dây chuyền sau những gì diễn ra ở Tunisia và Ai Cập. Nếu Papik nhường lại quyền lực cho con trai của ông là Saif thì ông vẫn còn có một cơ hội. Tôi tin rằng, mọi thứ sẽ ổn. Mọi người sẽ không chết dần như bây giờ.
Tôi rời khỏi Tripoli ngay từ đầu tháng 2 - vừa đúng lúc. Hai người bạn của tôi ở lại và giờ họ không thể đi khỏi Libya. Tôi có một lý do rất cá nhân để muốn rời khỏi Tripoli: Tôi mang bầu 4 tháng và nó bắt đầu lộ ra. Tôi sợ rằng Papik không đồng ý người bạn trai Serbia của tôi.
Papik có lẽ sẽ không bao giờ tha thứ cho sự phản bội của tôi. Tuy nhiên, tôi thấy rằng mình đã làm đúng khi rời khỏi Libya. Các bạn tôi đều nói, phải nghĩ cho tương lai đứa trẻ trong bụng và hãy chạy khỏi Libya. Hiện giờ, những người thân thiết với Papik cũng rời bỏ ông. Ông đang buộc những đứa trẻ và hai đồng nghiệp Ukraine của tôi ở lại và chết bên cạnh ông.

Hoài Linh (Theo Newsweek)
viethoaiphuong
#50 Posted : Friday, April 15, 2011 11:18:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Tem Nữ thần Tự do Mỹ in nhầm tượng


VOA - Thứ Sáu, 15 tháng 4 2011


Hình: Gesell Tobías, VOA

Bưu điện Mỹ phạm một lỗi lầm đáng tiếc hôm thứ Sáu sau khi biết được con tem in tượng Nữ thần Tự do tại thành phố New York thực sự lại là một phiên bản của tượng này trưng bày tại một sòng bạc ở Las Vegas.

Thay vì in hình tượng Nữ thần Tự do, quà tặng của Pháp cho Mỹ vào năm 1886, con tem lại in hình của một pho tượng bắt chước, đang dựng tại khách sạn và sòng bạc New York-New York ở Las Vegas.

Lỗi này được thấy rõ khi nhìn cận ảnh con tem, vì pho tượng sao chép có kiểu tóc khác và con mắt có nét sắc hơn pho tượng nguyên thủy.

Ông Roy Betts, phát ngôn viên của Bưu điện Mỹ nói con tem này sẽ không được thu hồi khỏi thị trường. Ông nói Bưu điện Mỹ vẫn còn thích lối thiết kế của con tem và vẫn sẽ chọn hình này.

Tờ Linn’s Stamp News một tạp chí dành cho những người sưu tập tem thư loan báo về lỗi lầm này đầu tiên.

Bưu điện Mỹ nói lấy làm tiếc về sơ sót này và sẽ làm việc để tránh vấn đề tương tự trong tương lai.
viethoaiphuong
#51 Posted : Saturday, April 16, 2011 7:18:49 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

FABRICATION DE BOUGIES PAS ORDINAIRES

Splendide .!.!.!.
A voir vraiment
Fabrication de bougies particulières, c'est très intéressant à voir.
On se demandait comment c'était fait.
Maintenant on sait..
http://www.youtube.com/watch_popup?v=k7OjRYQAm64
QUELLE DEXTERITE.....QUELLE MAITRISE .....
viethoaiphuong
#52 Posted : Saturday, April 16, 2011 9:35:15 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
một "cao kiến" để kiểm soát tốc độ lái xe tại Canada


Speed Control

Dưới đây là cách nhà chức trách địa phương tại các tỉnh bang Canada thật sự áp dụng để giữ tốc độ giao thông luôn ở mức an toàn . Biện pháp này xem ra rất có tác dụng:



Không ai có thể ngờ được hiệu quả rất cao của phương pháp này, vì hầu như tài xế xe nào cũng đều chậm lại và cố tránh những ổ gà trong hình:



Rõ là rẻ, đẹp, bền:



s/t Net
Tonka
#53 Posted : Sunday, April 17, 2011 12:09:13 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
"Rõ là rẻ, đẹp, bền:" nhưng chỉ gạt những người đi qua đoạn đường này một lần rồi thôi, lần sau chúng sẽ chạy nhanh hơn Eight Ball Cái này chắc chỉ là kiểu "candid camera", làm chơi cho vui mà thôi chứ không phải thật.
viethoaiphuong
#54 Posted : Monday, April 18, 2011 12:38:34 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


bác sĩ 100 tuổi vẫn cầm dao mổ




Tiến sĩ y học, viện sĩ Fedor Grigorevich Uglov được biết đến như một bác sĩ phẫu thuật thực hành nhiều tuổi nhất trên thế giới. Tên ông đã được đưa vào sách kỷ lục thế giới Guiness. Ở tuổi 100, hai lần trong một tuần ông vẫn tiến hành những ca mổ phức tạp nhất tại Bệnh viện Giải phẫu Quốc gia thuộc Viện Hàn lâm Y học Sankt Peterburg. Sau đây là đôi điều tâm sự của viện sĩ về bản thân và cách kéo dài tuổi thọ.

Đời người dài hơn nhiều so với tuổi thọ trung bình của chúng ta trong thực tế. Những ví dụ về sự trường thọ, khi con người sống đến 160-180 tuổi đã nói lên khả năng đó của con người. Song do điều kiện khó khăn của cuộc sống, sự thiếu không khí trong lành, chế độ ăn uống chưa đầy đủ, nỗi vất vả quá sức, những thói quen tai hại đã rút ngắn cuộc sống.
Nhưng phần lớn vẫn là bởi con người đã ứng xử thiếu sáng suốt, liều lĩnh trong cuộc sống. Thay vì liều lĩnh, cần phải thông minh hơn. Không nhất thiết phải tự hạn chế nhiều thứ, nhưng phải luôn hiểu rằng cuộc sống cũng là một cái gì đó rất mỏng manh.
>> Câu chuyện về gen trường thọ và những gia đình "siêu thọ"

Này nhé, chẳng hạn tôi năm nay 100 tuổi, tôi vẫn tiếp tục mổ, tay tôi không run. Tôi còn viết nữa. Tôi đã viết được gần 600 bài báo, 10 cuốn chuyên khảo, 10 cuốn mang tính chất chính luận – nghệ thuật.

Tôi từng nghèo khổ và bệnh tật

Tôi có thể giải thích như thế nào về tuổi thọ của tôi nhỉ? Phải chăng tôi là một lực sĩ? Không đâu, tôi không phải là lực sĩ. Cuộc sống của tôi rất vất vả. Tôi sinh trưởng trong một gia đình đông con. Chúng tôi sống rất nghèo tại một vùng khỉ ho cò gáy tận Sibiri, cách đường xe lửa 1100 cây số, nơi mà ngay đến những con đường thông thường cũng không có.

Cha tôi là một người thợ bình thường, từ năm 12 tuổi, tôi làm thợ nguội ở nhà máy, năm 17 tuổi bị tù khổ sai vì đọc sách cấm. Mẹ tôi là nông dân. Nhưng bà khá thông minh và mặc dù rất vất vả, bà đã lo cho tất cả chúng tôi ăn học nên người. Trong số chúng tôi có một giáo sư và một viện sĩ.


Một trong những bí quyết của Viện sĩ Fedor Grigorevich Uglov là nói KHÔNG với rượu cồn

Và tôi không bao giờ tin những vị phụ huynh nói rằng họ sống khó khăn cho nên không giáo dục được con cái, không thể cho chúng ăn học tử tế. Theo tôi, họ không khó khăn hơn so với gia đình tôi. Mãi đến năm 1914, chúng tôi mới mua được một ngôi nhà. Tức là sau khi kết hôn, bố mẹ tôi gần 25 năm không có nhà để ở mà phải đi thuê. Mùa hè mấy mẹ con về quê. Mùa đông bố tôi đi kiếm tiền. Bố tôi đến đâu thì mấy mẹ con bồng bế nhau đến đó thuê một chỗ để nấu ăn cho bố tôi.

Vả lại tôi còn mắc bệnh thương hàn và bệnh sốt phát ban có biến chứng. Tôi lại bị nhiễm trùng máu và phải nằm bệnh viện nửa năm trời. Như vậy là tôi không hề có những tiền đề bẩm sinh cho việc sống lâu. Vậy nguyên nhân nào đã khiến tôi sống trọn một thế kỷ?

Rời bàn ăn khi còn hơi đói

Trước hết tôi không bao giờ ăn quá no. Mẹ tôi thường bảo: nên rời bàn ăn khi còn hơi đói. Chúng ta thường ăn quá no, mà sự ăn quá no ấy, thậm chí với người không béo phì, là rất có hại. Bởi lẽ cơ thể nạp vào nó, vào các mạch máu những gì được hấp thụ từ dạ dày, và tất cả những cái dư thừa đọng lại khiến cơ thể già đi. Nếu như chúng ta tìm hiểu những cụ già cốc đế thì thấy các cụ ăn rất ít, không bao giờ ăn quá no.



Nói không với rượu cồn

Ngoài việc không nên ăn quá no cũng tuyệt đối không uống rượu. Trong đời mình, tôi không uống một ly rượu trắng nào. Tôi bao giờ cũng hăng hái tham gia các cuộc vui: tôi hát, tôi nhảy, tôi chơi đàn, tôi nâng cốc nước khoáng. Nếu như người ta rót rượu trắng cho tôi thì tôi cụng ly, chạm môi rồi đặt xuống. Và nói chung không uống một lần nào. Có biết bao phen người ta định chuốc rượu cho tôi say nhưng không làm được. Nếu như tôi bị bắt ép thì tôi nói: tôi không uống cạn ngay lập tức mà sẽ uống từ từ. Tôi không bao giờ uống rượu và tôi cho rằng điều đó rất quan trọng vì theo thống kê, người uống rượu giảm tuổi thọ đến 20 năm.



Viện sĩ Fedor Grigorevich Uglov được đưa tên vào sách kỷ lục thế giới Guiness như một bác sĩ phẫu thuật cao tuổi nhất

Bất cứ một lượng rượu cồn nào cũng co rút các mạnh máu não. Hồng cầu không đến được đó nữa và các tế bào não qua một thời gian nào đó sẽ chết. Kết quả là thậm chí sau khi dùng rượu cồn có mức độ, trong não con người sẽ còn lại một nghĩa địa gồm những tế bào thần kinh đã chết. Sau mấy năm, não của anh ta nhăn nhíu lại, thu hẹp lại về dung tích – điều này đã được xác định bằng máy tính. Cứ mỗi lần uống rượu có chừng mực thì chỉ sau 20 ngày não mới trở lại bình thường. Trong suốt thời gian đó, con người hoạt động với bộ não “say”. Còn lượng rượu cồn làm người ta chết là 8 gram trên một kilogam trọng lượng. Do đó rượu cồn là thứ thuốc độc thực sự.

Không đùa với thuốc lá

Kẻ thù thứ ba là thuốc lá. Theo thống kê, nó làm cho đời người rút ngắn đi 7-8 năm. Hút thuốc có ảnh hưởng tai hại đến tim, gan, và chủ yếu là đến đại não. Khi hút điều thuốc đầu tiên người ta cảm thấy chóng mặt bởi lẽ chất nicotin làm cho các tế bào não bị tổn thương. Những điếu tiếp theo vẫn tiếp tục khiến não tổn thương nhưng người ta không nhận thấy chẳng qua là vì họ đã quen dần.



Song không có nghĩa là chất nicotin không gây tác hại nữa. Các tế bào não vẫn bị hủy hoại bởi nicotin và góp phần rút ngắn đời người.

Điều độ chuyện vợ chồng

Có người hỏi: không ăn quá no, không uống rượu, không hút thuốc, vậy còn gì là thú vui xác thịt nữa? Tình dục chắc? Theo tôi, đó là một mặt rất quan trọng của cuộc sống. Hơn nữa không phải chỉ để một mình người đàn ông được thỏa mãn. Anh ta cần phải làm tất cả những gì để người vợ cũng được mãn nguyện. Và nhờ vậy, sức khỏe của người phụ nữ sẽ được giữ gìn. Còn nếu anh ta chỉ nghĩ đến mình, làm hùng hục một mạch rồi lăn ra ngủ trong khi người phụ nữ mới bắt đầu ham muốn sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của nàng, sẽ khiến ở nàng xuất hiện các quá trình viêm khác nhau. Chưa kể có thể dẫn tới chỗ nàng sẽ đi tìm một người đàn ông khác.

Nếu người phụ nữ bắt đầu phản bội chồng thì trước hết cần phải xem lại người chồng. Nếu một vị tu mi nam tử nói: “Nói chung, tôi không quan tâm đến "chuyện ấy” thì có thể nói rằng anh ta là một tên đần. Một khi anh ta chỉ quan tâm đến bản thân mình thì đó đâu phải là tình yêu?

Nhà nước phải chăm sóc người phụ nữ, phải tránh cho họ công việc chân tay nặng nhọc. Người phụ nữ bế con là đủ lắm rồi. Trong công việc nội trợ phụ nữ vất vả hơn nam giới. Bởi vậy, dồn cho nàng công việc nặng nhọc là hành động vô lương tâm không thể chấp nhận được đối với một nước có văn hóa. Người phụ nữ có thiên chức là làm vợ, làm mẹ. Còn cánh đàn ông chúng ta phải tìm mọi cách giúp đỡ nàng, giải phóng cho vợ mình khỏi những vất vả và tạo điều kiện cho nàng sinh con đẻ cái.

Có ý kiến cho rằng theo năm tháng chức năng sinh dục của nam giới tàn lụi dần. Nhưng chức năng đó của tôi vẫn giữ được. Bởi vậy tôi cho rằng mình chưa phải phế nhân. Không, tôi hiện vẫn là một người đàn ông. Nói chung tần số giao hợp của tôi cũng bình thường. Ngay cả trước đây tôi cũng không lạm dụng chuyện đó. Bởi vì hồi còn học ở trường trung học tôi đã đọc những cuốn sách của Frot bàn về các vấn đề giới tính, trong đó nói rằng không nên lạm dụng chuyện đó, rằng tính trung bình, sự gần gũi giữa nam và nữ không nên quá hai lần trong một tuần. Nhưng đối với tôi thì mọi chuyện bao giờ cũng bình thường – cả với người vợ trước lẫn người vợ sau.

Cố gắng làm điều thiện

Tôi muốn nói thêm là sức khỏe thể lực thường phụ thuộc vào sức khỏe tinh thần. Người thầy thuốc có thể làm theo lối “khoán” làm công ăn lương như công chức. Nhưng nguyên tắc của tôi là: cần dành tình thương yêu cho bệnh nhân trước khi anh ta lên bàn mổ. Bởi vậy tôi tiếp xúc, tìm hiểu, ứng xử với mọi người bệnh như đối với người ruột thịt của mình vậy.

Nói chung là nên cố gắng làm điều thiện, không làm điều ác. Mọi người đều biết rằng những kẻ độc ác sẽ không sống lâu. Bởi vì cái ác có tác động hủy hoại đối với hệ thần kinh. Người làm điều ác có thể hí hửng một chút đấy nhưng sẽ lo bị “ăn miếng trả miếng” và kết quả là sẽ sống trong trong bầu không khí chẳng thể an bình và điều đó khiến họ giảm thọ.

(12-04-2011 - Thegioidep.info - Thế giới đẹp - BEE)
viethoaiphuong
#55 Posted : Monday, April 18, 2011 6:56:35 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Chân dung những kẻ nghiện máy tính


Cùng chiêm ngưỡng những anh chàng, cô nàng nghiện máy tính đến mức quên ăn quên ngủ.
Hiện nay, để bắt kịp thông tin và xu hướng thời đại, chiếc máy tính đã trở thành vật bất ly thân và là một người bạn đồng hành không thể thiếu đối với giới trẻ. Tuy nhiên, đôi khi cũng xuất hiện những anh chàng, cô nàng nghiện máy tính đến mức... quên ăn quên ngủ, thậm chí quên cả mạng sống chỉ để giữ khư khư người bạn vô tri vô giác này bên cạnh.
Dưới đây là một vài chân dung của những người nghiện máy tính đến... hết thuốc chữa:


Nằm liệt giường trong bệnh viện cũng ráng mang theo laptop bên mình


Cùng lúc làm việc với 4 chiếc laptop, ipad khác nhau


Không đủ chi phí mua nhiều laptop cho nhỏ gọn thì tạm xài máy bàn cũng được


Ngủ lăn lóc dưới gầm máy tính


Đi toilet cũng ráng vác máy theo


Nếu lười đi lại hơn thì vừa ngồi máy vừa "xử" tại chỗ

(còn tiếp)
viethoaiphuong
#56 Posted : Thursday, April 21, 2011 8:24:50 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Rose
viethoaiphuong
#57 Posted : Friday, April 22, 2011 7:29:09 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Em bé ở Florida thoát chết thần kỳ




Hiện trường khách sạn Econo Lodge ở Florida, nơi xảy ra sự kiện.


Một em bé bị rơi từ tầng trên cùng của một khách sạn bốn tầng tại Florida, Hoa Kỳ, đã thoát khỏi tay tử thần và không bị chấn thương nào, sau khi tình cờ được một phụ nữ người Anh vốn đang đi nghỉ tại chỗ, đỡ được.

Bé gái Jah-Nea Myles, 16 tháng tuổi, bị trượt ngã qua lan can ban công và rơi vào vòng tay của Helen Beard.

Bà Beard, từ Worksop, Anh Quốc, khi đang có mặt ở hồ bơi của khách sạn Econo Lodge ở Orlando, Florida, thì nhìn thấy em bé bị treo leo trên hàng rào ban công, và liền chạy tới phía bên dưới để hứng em bé.

Bà Beard sau đó đã giữ đứa trẻ cho đến khi các nhân viên cấp cứu y tế đến hiện trường.

'Không một vết xước'

Bé Jah-Nea đã được đưa tới bệnh viện, nơi nhân viên y tế nói rằng họ không thấy có bất cứ vết bầm tím hoặc trầy xước nào và kết luận là tình trạng sức khỏe của cô bé là tốt.

Một điều tra viên từ văn phòng của cảnh sát trưởng Quận Cam mô tả là cô bé tỏ ra "vui vẻ" và cũng cho biết là bé gái đã không hề khóc.

Helena Myles, người mẹ 20 tuổi của bé Jah-Nea, nói với cảnh sát là người bạn của cô, Dominique Holt, đã trông em bé từ căn phòng liền kề.

Cô Holt, 21 tuổi, cho biết cô vào phòng tắm khoảng lúc 2100 giờ địa phương 2100 (0100 GMT), sau đó nghe thấy tiếng la hét và thấy cửa khép hờ ở ban công.

Tôi cám ơn Chúa đã cứu mạng con gái tôi. Và tôi cũng cám ơn người phụ nữ đó vì bà là một thiên thần được gửi tới từ thiên đàng

Mẹ của bé gái 16 tháng tuổi

Cô liền chạy ra ban công và thấy em bé đang ở trong vòng tay của bà Beard, từ Nottinghamshire.

Mẹ của bé gái, cô Myles nói với Reuters: "Cháu bé hoàn toàn lành lặn. Không có một vết xước nào trên cơ thể của cháu cả.

"Tôi cám ơn Chúa đã cứu mạng con gái tôi. Và tôi cũng cám ơn người phụ nữ đó vì bà là một thiên thần được gửi tới từ thiên đàng."

Cảnh sát cho hay sẽ không tiến hành truy tố hình sự.

Orlando là một điểm đến phổ biến cho các khách du lịch, nổi tiếng với khu Walt Disney World và các điểm tham quan du lịch sinh động khác
Back to top
viethoaiphuong
#58 Posted : Saturday, April 23, 2011 9:19:11 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Viễn ảnh chạy theo nhiên liệu sinh học


Thanh Trúc, phóng viên RFA
2011-04-23

Việc sử dụng số lượng lớn bắp, rễ sắn và những loại ngũ cốc hay nông sản khác để chế biến ethanol thay thế xăng nhớt đã đẩy giá lương thực lên cao, dẫn đến tình trạng thiếu hụt thực phẩm, bất ổn toàn cầu, người nghèo trở thành nghèo khó hơn.


Photo courtesy of US Dept of Energy
Xe bus chạy bằng biodiesel làm từ đậu nành.

Đó là viễn ảnh của nhân loại trong vài chục năm tới nếu cứ mãi chạy theo nhiên liệu sinh học mà không lo nghĩ đến an toàn thực phẩm cho con người trên địa cầu. Thanh Trúc có bài chi tiết.

Phong trào dùng nông sản chế biến nhiên liệu

Số liệu từ Viện Nghiên Cứu Chính Sách Lương Nông thực thuộc Bộ Nông Nghiệp Hoa Kỳ cho thấy chưa bao giờ nhiều số lượng lớn ngũ cốc được sử dụng để chế biến nhiên liệu thay vì để ăn như hiện nay.


Một trạm bán dầu Diesel ở Issaquah, tiểu bang Washington hôm 30-8-2005. AFP photo.

Nói một cách khác, từ 2004, khuynh hướng dùng ngũ cốc hoặc nông sản để chế biến ethanol thay thế xăng dầu càng ngày càng cao.
Năm 2010, 6% lượng ngũ cốc trên toàn cầu được dồn vào việc chế tạo biofuel, tức nhiên liệu sinh học, góp phần đội giá thực phẩm lên cao và có thể gây nạn đói kém trong vài chục năm tới.
Theo FAO Tổ Chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc , năm 2010 chỉ số giá tiêu dùng lên tới mức cao nhất tính từ hai thập niên trở lại đây. Còn theo Ngân Hàng Thế Giới World Bank, chỉ số giá tiêu dùng tăng thêm 15% từ tháng Mười năm ngoái đến tháng Giêng năm nay khiến bốn mươi bốn triệu dân các quốc gia có lợi tức trung bình và lợi tức thấp rơi xuống cảnh nghèo túng hơn.
Từ giữa năm 2010 trở đi, giá bắp trên thế giới ngày một tăng vọt. Tại Hoa Kỳ, 73% số lượng bắp trồng được đều dùng vào việc chế biến ethanol.
Tại Trung Quốc, sau bắp, hàng số lượng lớn rễ sắn, còn gọi là củ khoai mì, cũng được dùng vào việc chế biến nhiên liệu sinh học. Ngoài sản lượng rễ sắn trong nước, Trung Quốc mua thêm của Thái Lan, Lào và Campuchia.

Thực phẩm lên giá, thiếu hụt lương thực

Tại một số nước có sản lượng bắp cao như Hoa Kỳ và Ba Tây, bắp góp phần cao nhất trong sản xuất nhiên liệu sinh học.

Xu hướng sản xuất nhiên liệu sinh học là nguyên nhân của giá tiêu dùng tăng vọt và tình trạng hút hàng trên thị trường thế giới. Nhà nghiên cứu tại đại học Princeton, Hoa Kỳ, giáo sư Timothy Searchinger, khẳng định như vậy. Ông nói quốc hội Mỹ đã tu chính luật tiến tới mức sử dụng nhiên liệu sinh học năm 2022 là 36 tỷ gallons/năm. Các quốc gia EU đề chỉ tiêu đến 2020 thì 10% nhiên liệu chạy xe phải là nhiên liệu sinh học hoặc năng lượng gió. Bên cạnh đó, Trung Quốc, Ấn Độ, Indonesia và Thái Lan cũng đã nhắm kế hoạch chế biến nhiên liệu sinh học.
“Giá thực phẩm đã tăng gấp ba lần trong vòng mười năm mà quan trọng nhất là mức cung không đủ đáp ứng mức cầu. Gặp lúc mưa thuận gió hòa thì không có vấn đề, nhưng vào khi thời tiết thay đổi mùa màng thất bát thì không đủ sản lượng để cung ứng cho thị trường.
Khí hậu khắc nghiệt ở Nga, Trung Quốc và Australia hồi năm ngoái gây mất mùa nghiêm trọng tại ba nước này. Tại Thái Lan thì dịch sâu rầy đã hủy hoại hàng loạt rễ sắn canh tác. Khi nhìn thấy mức cầu tăng thì nông gia cũng theo đó nâng giá sản phẩm lên, hoặc tìm cách sang đi bán lại với giá trên trời dưới đất.


Vậy thì câu trả lời cho câu hỏi tại sao lương thực thiếu hụt là vì nhu cầu chế biến biofuel nhiên liệu sinh học đang ở mức cao nhất trước giờ, mà nếu có thể nhìn lại sáu năm qua thì lượng ngũ cốc cần thiết để dùng vào việc đó cũng tăng lên dần, trong lúc nhà nông không thể đáp ứng đủ sản lượng.
Lấy thí dụ năm ngoái, nhà nông đã sản xuất số lượng ngũ cốc đủ ăn nhưng không đủ cung cấp cho kỹ nghệ chế biến nhiên liệu sinh học. Đó là nguyên nhân của sự thiếu hụt thực phẩm và mất quân bình cung cầu.”
Ông Olivier Dubois, chuyên gia năng lượng sinh học thuộc Tổ Chức Lương Nông ở Roma, cho là khó có thể xác định mức độ ảnh hưởng từ việc chế tạo nhiên liệu sinh học khiến cho thực phẩm lên giá. Vấn đề khá phức tạp và khó có thể xác quyết nhiên liệu sinh học lợi hay hại, ông nói, nhưng điều chắc chắn đó là một trong những yếu tố làm tăng giá lương thực, nếu bảo là 20 hoặc 30% thì cũng còn tùy thuộc vào cách điều động:
“Đừng nghĩ chế tạo nhiên liệu sinh học không phải là vấn đề, không phải hình thức cạnh tranh hay có thể nói là chạy đua với sự an toàn thực phẩm. Tất cả tùy nơi phương cách ứng dụng để giảm nhẹ vấn đề bởi nhu cầu nhiên liệu sinh học trong tương lai cũng cần thiết như nhu cầu ăn uống vậy.”

Người nghèo thiếu ăn


Giám đốc khu vực Châu Á World Food Programme (WFP) Tony Banbury tại một buổi ăn trưa trong một trại mồ côi ở Chongjin, Bắc Hàn hôm 23.04.2004. WFP đã phải ngừng phân phối lương thực đến nhiều nơi vì sự suy giảm tài trợ. AFP photo/WFP/Gerald Bourke.

Ông Greg Harris, phân tích gia của cơ sở tư vấn mậu dịch Commodore Research and Consultancy ở New York, lấy Trung Quốc làm thí dụ điển hình. Ông nói kể từ lúc thấy lượng bắp nội địa sụt giảm do được dồn nhiều vào nhiên liệu sinh học, các khoa học gia Trung Quốc quay sang hoàn chỉnh lãnh vực chế tạo nhiên liệu sinh học từ rễ sắn với lập luận rễ sắn rẻ hơn và cũng không cần thiết nhiều cho thực phẩm như bắp.
“Đây cũng là điều khá mạo hiểm vì rễ sắn khoai sắn vốn cũng là một loại thức ăn cho dân nghèo, nay nếu dồn vào nhiên liệu sinh học thì hóa ra chỉ người trồng để bán là có lợi, sẽ có nhiều trang trại hay đồn điền trồng rễ sắn mọc lên, nhưng thị trường thực phẩm rễ sắn lại trở nên eo hẹp, người nghèo phải mua rễ sắn củ sắn với giá đắt hơn trước.”
Năm 2008, 10% lượng rễ sắn tại Trung Quốc được dùng để chế biến ethanol. Năm 2009, con số này tăng lên 52%. Dưới mắt phân tích gia Greg Harris của Commodore Research and Consultancy ở New York, bắp và rễ sắn còn là thức ăn cho gia súc, tác động của việc chế biến nhiên liệu sinh học từ hai loại này cũng khiến giá cả thịt thà tăng cao, thịt có thể trở thành xa xí phẩm đối với người nghèo, trong lúc thị trường thịt gia súc bị eo hẹp đi.
Ngoài rễ sắn nhập từ Thái Lan, Lào và Campuchia, Trung Quốc còn mua lại sản lượng rễ sắn từ Châu Phi với giá cao. Đây là cái lợi trước mắt cho nông gia ở Châu Phi, ông Greg Harris nói, nhưng cái hại là nhà nông xứ này chỉ lo trồng rễ sắn để bán lấy tiền chứ không thiết tha đến việc trồng lúa hay những loại ngũ cốc khác. Theo ông, tình trạng này xem ra cũng tệ như bị mất mùa vậy.

Phân tích gia về chính sách của tổ chức phát triển quốc tế ActionAid, bà Marie Brill, cho biết giá bắp ở Hoa Kỳ dù có tăng thì người tiêu thụ chỉ trả thêm vài xu cho một hộp thực phẩm ngũ cốc là cùng, trong lúc giá bắp ở Rwanda là cả một vấn đề cho người nghèo vì đã tăng 19% hồi năm ngoái.
“Khi giá nông phẩm và giá thịt tăng có nghĩa là nguồn lương thực mà những tổ chức viện trợ như Chương Trình Thực Phẩm Thế Giới WFP mua vào để cung cấp cho dân các nước nghèo cũng sẽ bị hụt đi.”
Hiện các công ty chế biến biofuels Châu Âu đang tìm mua nhiều dãi đất rộng ở Châu Phi, được gọi là đất lề, để trồng mè dùng cho nhiên liệu sinh học.
Tuy không quá trù phú nhưng đó là đất canh tác của dân nghèo Châu Phi, là miếng ăn của họ, và đó cũng là một vấn đề khác của tương lai.
Tóm lại, theo nhận định của giới khoa học gia, chuyên gia lương thực và chuyên gia chính sách, nếu không cẩn trọng thì nhiên liệu sinh học tạo thiếu hụt sản lượng lương thực toàn cầu và làm giá thực phẩm tăng cao là điều không thể tránh.
viethoaiphuong
#59 Posted : Saturday, April 23, 2011 9:28:13 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Teen tuyệt thực để được mời tới đám cưới Hoàng gia

Một câu chuyện khó tin đã trở thành thật với thiếu nữ nghèo Mexico sau khi cô tuyệt thực suốt 16 ngày với hy vọng được mời tới lễ cưới của Hoàng tử Anh William.


Estibalis Chavez vẽ ảnh chân dung Hoàng tử William và Kate Middleton. (Ảnh: AP)

Động lòng trước cố gắng của cô gái, một người tốt bụng đã chi trả tiền vé tới London, nơi cô hy vọng ít nhất sẽ được xem sự kiện trọng đại của Hoàng gia Anh từ bên ngoài Westminster Abbey.
Estibalis Chavez, 19 tuổi, đang học trung học, đã thu hút sự quan tâm của dư luận hồi tháng 2 khi cô dựng lều trại bên ngoài đại sứ quán Anh ở Thành phố Mexico suốt hơn 2 tuần. Cô hy vọng sự kiên trì sẽ giúp mình được mời tới lễ cưới Hoàng tử William và Kate Middleton ngày 29/4 tới. Chavez mơ ước được chứng kiến sự kiện này song không có tiền và các mối quan hệ xã hội.
"Tôi xem đó cũng giống như biến ước mơ của ai đó thành hiện thực. Tôi không nghĩ điều đó là không thể", cô tâm sự.
Ở một đất nước còn đang phải chịu đựng nhiều vấn đề cấp bách hơn nhiều - nghèo đói, tội phạm, bạo lực ma túy - nhiều người cười vào hành động của Chavez, gọi cô là "cô gái điên khùng của sứ quán".
Tuy nhiên, một người tình cờ bước qua lều trại "biểu tình" của Chavez đã động lòng và cho cô 1.250 USD tiền vé tới London.
"Tôi thấy thương khi thấy không ai hiểu cô ấy cho lắm... Tôi nghĩ cô ấy đúng khi đấu tranh cho những gì mình muốn", Octavio Fitch Lazo nói.
Không chắc Chavez có thể đến được Westminster Abbey, ông Fitch còn đưa cô tới nhà riêng ở khu ổ chuột phía bắc thành phố Mexico rồi đưa cô tới sân bay, lên chuyến bay đi châu Âu.
Từ nhỏ, Chavez đã đọc nhiều sách về gia đình Hoàng gia. Cô vẽ nhiều tranh về các hoàng tử và công chúa rồi treo đầy căn nhà nhỏ của mình.
Thanh Hảo (Theo SMH)
viethoaiphuong
#60 Posted : Sunday, April 24, 2011 8:55:44 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Chuyện ở Echo Park, Los Angeles. Con ngỗng mê theo ông già, bay theo về nhà, ông phải dẫn lại và gửi lại park hay chờ nó ngủ ông mới ra về được, mà cả nhiều năm rồi.
Mời xem video.
>>


http://www.youtube.com/watch?v=61WkeY9Jcvw
Users browsing this topic
Guest (2)
26 Pages<12345>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.