Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

89 Pages«<6364656667>»
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
hongkhackimmai
#1281 Posted : Wednesday, July 15, 2009 6:31:22 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
OK. Như vậy chuyện dầu mè được justified rồi chứ ? Big Smile

Dẫu cho có đến ngay chỗ người ta nuôi ong (để bán mật), cũng không mua được 100% mật. Muốn bán cho có lời, họ cũng pha chế như kiểu dầu mè vậy đó

Hồi còn ở Oregon tớ có nuôi ong để lấy mật nên tớ biết. Cho nên muốn ăn 100% mật ong thì .... nuôi ong. Cũng giản dị chứ không khó gì. Nhất là ở Mỹ, vùng country side có nhiều dâu và các lọai hoa quả để ong hút nhụy
Huệ
#1282 Posted : Thursday, July 16, 2009 3:34:15 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Dạ chào các chị. Không biết các chị có xem một phim của Zhang Yimou có cốt chuyện xoay quanh một gia đình chuyên nghề làm dầu mè và rất nổi tiếng, phim hay lắm mà Huệ quên tên, chỉ nhớ dầu mè. Xem phim này xong Huệ càng thích dầu mè và quý dầu mè hơn. Người Mỹ họ dùng nhiều mật ong, không dùng nhiều dầu mè, nên chưa thấy ai lên tiếng về dầu mè. Huệ làm việc cho bộ Nông Nghiệp, thường thấy mỗi ngành tại các tiểu bang đều có các hiệp hội tư, từ ong cho tới thuốc lá, sữa, khoai tây, sâm, ngựa, bò, gà...để họ học hỏi lẫn nhau và để tập hợp sức mạnh về kinh tế và chính trị của họ, như hiệp hội lumber ở California rất có ảnh hưởng tới tiểu bang. Hy vọng một ngày nào đó nước Mỹ này có đầy đủ luật lệ và sản phẩm được dán nhãn đúng đắn cho người tiêu thụ nhờ.

Nói chuyện nhãn hiệu, thật ra hồi còn ở Việt Nam Huệ cũng rất phục những tiệm bán hàng có uy tín, họ bán mắc hơn những chỗ khác rất nhiều, nhưng bán hàng thật thà, nên cũng đông khách lắm, khi mua phải đứng chờ. Có một cửa tiệm nhỏ xíu xiu, hẹp té, bề ngang chừng 2 mét rưỡi hay 3 mét, nằm ở cuối đường Tạ Thu Thâu, Huệ không nhớ tên, tiệm chuyên bán bánh mứt và các món đặc sản. Huệ hay tới đây mua tôm chà Gò Công và các món mứt, bánh kẹo. Tức cười, cũng có những chỗ khác buôn bán kiểu khác, mình muốn ăn xà lách thì gọi món gà quay, tha hồ ăn xà lách, muốn ăn bánh đậu xanh thì tìm nhãn hiệu hạt sen, tha hồ ăn đậu xanh. Thiệt cái tình.
PC
#1283 Posted : Thursday, July 16, 2009 6:04:43 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi hongkhackimmai
Hồi còn ở Oregon tớ có nuôi ong để lấy mật nên tớ biết. Cho nên muốn ăn 100% mật ong thì .... nuôi ong. Cũng giản dị chứ không khó gì. Nhất là ở Mỹ, vùng country side có nhiều dâu và các lọai hoa quả để ong hút nhụy


Vậy sao ở Texas chị không nuôi ong?
hongkhackimmai
#1284 Posted : Thursday, July 16, 2009 8:36:08 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
quote:
Gởi bởi PC
Vậy sao ở Texas chị không nuôi ong?



Ở Oregon đất rộng 5 acres , trời mát, chung quanh nhà nhiều nông trại hoa trái (hello chị Sương Lam!)
Ở Texas nhà không có đất rộng . Nuôi mấy vườn quỳnh, phong lan, bát tiên, quất, là đã ứ hự rồi

Tớ đã từng nuôi ong, biết một thùng ong (nhiều ngăn) sản xuất được bao nhiêu mật , bao nhiêu sữa ong chúa , bao nhiêu sáp etc etc....
Cho nên thấy thiên hạ quảng cáo sữa ong chúa bán từng hũ mà Big Smile. Kẻ buôn không gian dối làm sao giàu??????
Muốn ăn mật ong nguyên chất thì tự nuôi lấy, hoặc vô rừng kiếm mí tổ ong trên cây í !Blush
Còn mua ở các tiệm thì toàn là ..... hông giả nhưng mà hổng nguyên chất . Người nuôi ong có phương pháp pha chế ngay từ trong tổ ong, mới là hay, chứ đem mật ra ngòai đổ vào thùng trộn đường thì ..... chỉ có bọn i tờ rít mới làm.

Dù cho ai có làm việc ở bộ Nông Nghiệp gì gì chăng nữa, thì hổng phải ai ở đó cũng là...... tiến sĩ, kỷ sư, cán sự, chuyên viên về.... nông nghiệp Blush.
Trong mỗi cơ quan đều có thượng vàng hạ cám, từ văn phòng human resources , cho đến nhiều department khác nhau. Công việc chuyên môn của ai nấy làm, ví dụ làm việc chùi phòng vệ sinh thì chùi mấy cái restrooms, làm phòng giấy thì biết việc phòng giấy. Làm sổ sách thì biết việc sổ sách. Làm phòng payroll thì biết việc trả lương , làm kế toán thì biết việc khai thuế , vân vân và vân vân. ( cơ quan nhà nước mà, thiếu gì tiền để thuê nhân viên, đâu phải tư nhân đâu mà thuê một người bắt làm trăm thứ)
Bất cứ ai ở đó (dù ba đầu sáu tay) muốn biết điều gì tường tận, mà không phải nằm trong lảnh vực chuyên môn của minh , thì cũng phải .... mò kiếm sách tra cứu.
Mà thời này, cần gì phải là nhân viên của sở Nông Nghiệp mới có quyền tra cứu, bất cứ ai có cái computer đều có thể lên Internet, muốn biết điều gì cũng tìm ra được cả.

Nếu như Huệ tự hào là nhân viên sở Nông Nghiệp , savoir tout, know-it-all, sao lại viết câu như thế này
[i]Nghe bản tin này của NPR thì Huệ mới biết sự thật là không chắc chai mật ong nào là chai...mật ong, chai mật ong nào là mật ong và...vân vân. Thiệt cái tình[/i].

Mượn câu nói bất hủ của Huệ nhen
I rest my case
Big Smile
ClownClown
For peace, I rest..... my debate
Big Smile
Huệ
#1285 Posted : Thursday, July 16, 2009 9:47:23 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Dạ, chị rất đúng chị. RoseRoseRose

Huệ
#1286 Posted : Thursday, July 16, 2009 11:20:25 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Hôm nay mém chút nữa Huệ đi lạc đường tàu! Ở Washington DC có hai tuyến xe lửa đi từ Union Station về hai vùng ngoại ô xa lắc xa lơ, khỉ ho, gà sổ mũi, là Fredericksburg và Broad Run. Nhà Huệ ở gần Broad Run, ngày nào cũng đi từ Broad Run và đi về Broad Run. Những người bạn đồng hành cùng lên tàu, xuống tàu mấy năm nay đã trở thành những khuôn mặt thân quen. Chiều về thấy họ đứng đợi tàu thì mình tụm lại trò chuyện xong lên xe lửa cùng một lúc, họ đi tới đâu thì mình đi tới đó, vì Huệ xuống ga chót mà.

Hà hà, nhưng cũng có những hôm Huệ ra ga vào những giờ bất thường, có khi sớm hơn, có khi trễ hơn thường lệ, sau những buổi họp ở ngoài sở trở về chẳng hạn. Chuyện gì đã xảy ra? Không thấy các đồng chí đứng tụm năm tụm ba thì Huệ mất phương hướng mà. Thấy tàu đến là leo lên tàu thôi, tàu nào cũng giống như tàu nấy, chỉ có giòng chữ điện bên hông mới giúp khách phân biệt tuyến tàu nào với tuyến tàu nào. Một hôm lên tàu xong, theo thường lệ, Huệ chúi mũi vào đọc sách, đọc báo. Chừng một tiếng đồng hồ sau, nhìn ra cửa sổ, mất hồn! Nước ở đâu vầy nè trời? Đáng lẽ giờ này tàu đang đi xuyên qua rừng chớ! Thôi rồi, cấp tốc leo xuống. Huệ đã tới Quantico, xa lắc xa lơ rồi. Tàu trở về thì không có, vì buổi chiều không có tàu trở lại thủ đô, tàu chỉ chở người đi làm thôi, không phải như xe buýt hay metro. Lần đó nếu mà gọi taxi thì cũng phải tốn cả trăm đồng mới về được tới nhà. Huệ bèn mua vé xe grayhound (giống như xe đò á) về gần thủ đô, rồi anh Hai tới đón. Chàng đến đón, chẳng những không xụ xị mà còn đem theo bánh trái, sợ Huệ đợi lâu, đói bụng. Mình thì chỉ cần nũng nịu tíu xíu là xong.

Lần thứ hai thì Huệ giựt mình cái đùng thấy mình đang ở Woodbridge, nơi sông nước cũng chảy miên man. Hà hà, lần này không có ai đón nhe, chàng đi công tác vắng, Huệ phải gọi taxi, cũng về được tới nhà.

Lần thứ ba, lại ở Quantico nữa, thôi xòe tiền ra mà xi xi đi, bắt chàng chen chúc lái trong giòng xe nghẹt cứng của giờ tan sở tội chết.

Hi hi, hôm nay suýt nữa là lần thứ tư, nhưng mới đi chừng một hai trạm là Huệ nghe loa nói đây là tuyến đường Fredericksburg. Huệ lật đật xuống trạm Alexandria, nơi đây hai tuyến Fredericksburg và Broad Run giao thoa. Huệ chờ tàu đi Broad Run ghé ngang, Huệ leo lên chớ sao. Về tới nhà ngon lành.

Mải mê đọc thiệt là nguy hiểm quá. Hôm nay trời nắng nung người, Huệ đọc những tài liệu về vải vóc mùa hè, nào là vải sợi, nào là rayon, nào là linen, nào lụa, càng đọc càng mát rượi. Mát quá nên quên béng, thấy tàu nào đến trước thì mình lên trước!

Viết tới đây lại nhớ. Nhắc các chị nhé, khi nào có dịp ghé Washington DC thì đến thăm viện bảo tàng Textile Museum, một viện bảo tàng của tư nhân mà có hơn 30,000 món quý về vải vóc các loại, suốt tiến trình lịch sử. Anh Hai và Huệ có đến đây xem triển lãm kimono của người Nhật, đẹp chưa từng thấy. Chỉ tiếc là họ không cho chụp hình nên không có để khoe trong bài viết này.

Trời nóng thiệt, Huệ đi làm một ly margarita uống cho phẻ, có rim vành ly với muối và chanh đàng hoàng à nhe. beerchug

Tonka
#1287 Posted : Thursday, July 16, 2009 12:33:10 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Lúc mới sang đây còn đi học bằng xe bus, em luôn nhắc ông tài xế: "Làm ơn nhắc tôi khi đến chỗ..." Bởi vì em biết sẽ có lúc mình đi lố, quên kéo dây chuông gọi ngừng xe. Nhưng cũng may là chưa bao giờ đi lạc xa như chị, vì xe buýt đi chậm lắm và còn ngừng nghỉ liên tục Smile Không hiểu là vé xe lửa có những code như vé máy bay hay không, để hễ scan vào là ai đi lộn biết liền. Em đi xe lửa vài lần, cũng là theo chân người ta nên không nhớ nó như thế nào nữa.
xv05
#1288 Posted : Thursday, July 16, 2009 1:02:47 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ


Nhắc các chị nhé, khi nào có dịp ghé Washington DC thì...

Đọc đến đây thì em nhớ hôm kia em nằm mơ thấy đi WDC chơi, thấy có hẹn với chị Huệ ở chỗ gì giống như đài tưởng niệm chiến sĩ, có hồ nước hay vòi phun nước gì đó... Em thấy có hẹn với chị nhưng chưa gặp thì đã thức dậy, tiếc quá nên còn nằm nghĩ lẩn thẩn, chừng nhìn lại đồng hồ thì trễ nữa tiếng, vùng dậy chạy quá là chạy mà vẫn vô sở trễ 1/2 giờ Big Smile

Trước đây mấy tuần thì lại mơ có chị Tonka, chỉ nghe tiếng chớ khg thấy mặt (kiến kỳ thanh bất kiến kỳ hình Tongue). Chị Tonka trong mơ làm nghề môi giới địa ốc, đang hót dụ khị QA mua một căn nhà bị mối gặm gần xụm, hót hay quá (chắc giống chim phượng hoàng của anh Tu Le hót Big Smile) nên QA cứ dạ dạ lia. Chỉ nghe tiếng hai người chớ cũng khg thấy mặt ai.

Ai mơ thấy chị PC chớ em vẫn chưa thấy mô.
Tonka
#1289 Posted : Thursday, July 16, 2009 1:09:20 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
XV Cooling
Sương Lam
#1290 Posted : Thursday, July 16, 2009 3:51:31 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Huệ ơi,
Mê đọc sách cũng nguy quá nhỉ?Tongue Mấy lần Huệ đi lạc như thế mà tìm được đường về nhà như vậy thì cũng mừng quá nhỉ?Smile

XV
Vui thiệt! Big Smile
Khi nào XV nằm mơ thấy PC nhớ réo SL vô xem nha.Big Smile
Huệ
#1291 Posted : Thursday, July 16, 2009 6:15:09 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Hy vọng không có lần nữa, chị Sương Lam ơi, Huệ cứ dặn lòng là lần sau phải nhìn thấy được tên tuyến đường trên hông toa tàu rồi mới lên tàu, nhưng khi chúi mũi vào trang sách thì quên vẫn hoàn quên. Mà Tonka nè, ý kiến của Tonka hay đó, nhưng chị phải bấm vé trước khi lên tàu, nên cả hai tuyến có bấm cùng một máy. Nói cho rõ hơn, khi tàu chạy thì mỗi khi tới một trạm họ cũng có loa loa loa mà chị cũng có để lọt vào tai đâu, thế mới là...hết cỡ.




Hẹn chị Huệ là chuyện giấc mơ, mà đi làm là chuyện thiệt, mèn ơi! Chắc là hẹn ở chỗ này rồi, XV. Hình trên là Đài Tưởng Niệm Đệ Nhị Thế Chiến. Từ sở chị làm bước qua đây gần xịch, chỉ băng qua đường rồi đi thêm một quãng ngắn chưa tới một block. Chị nghe XV kể chuyện nằm mơ mà chị đã ham. Khi nào XV qua đây, thế nào chị cũng đưa đi thăm Jamestown, nơi người những di dân châu Âu đầu tiên đến định cư, nơi này có di tích của những việc khai quật và khảo cổ. Đến Jamestown còn để được nhớ cô thiếu nữ tuổi trăng tròn Pocahantas. Cô không phải chỉ là nhân vật phim hoạt họa đâu nha, người thật của lịch sử đó. Cô là con của một tù trưởng Da Đỏ, cứu captain John Smith thoát chết và, sau bao nhiêu éo le, trở thành vợ của chàng, viết nên thiên tình sử.

Trở lại Đài Tưởng Niệm Đệ Nhị Thế Chiến, đây là công trình kiến trúc quy mô mới nhất ở khu The Mall của trung tâm thủ đô. Đài Tưởng Niệm Đệ Nhị Thế Chiến mới được khánh thành mấy năm nay nay thôi, để tri ân 16 triệu người Mỹ đã trực tiếp và gián tiếp tham dự cuộc chiến và 400,000 người đã hy sinh, nhờ đó chấm dứt được chiến tranh ở châu Âu và Thái Bình Dương. Kinh phí xây dựng đài tưởng niệm đã được hổ trợ bởi hơn 140 triệu Mỹ kim quyên góp từ tư nhân, trong đó sự vận động của tài tử điện ảnh Tom Hanks và nhà đạo diễn kiêm sản xuất Steven Spielberg rất đáng kể. Từ khi phim Saving Private Ryan ra mắt khán giả, Steven Spielberg và Tom Hanks bắt đầu tham gia vào nhiều chương trình liên hệ đến cựu chiến binh ở khắp mọi nơi.

Nhớ nha, mà chừng nào XV qua chơi? Thiên Thư qua thì chị đưa đi ngắm hoa đào. Chị Ba Tê qua thì Huệ đưa đi chụp hình hoa ở Botanic Garden, kế bên Tòa Nhà Quốc Hội. Kỳ này Huệ sẽ tóm quyển lịch của chị là xong ngay.
Tonka
#1292 Posted : Friday, July 17, 2009 9:54:01 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
... mỗi khi tới một trạm họ cũng có loa loa loa mà chị cũng có để lọt vào tai đâu, thế mới là...hết cỡ.


Vậy thì chị phải set the alarm. Biết trước trạm ngừng sắp tới là lúc mấy giờ thì để đồng hồ hay phône kêu réo um sùm lên, nhất định sẽ nghe Smile

Chị Linh Vang cũng đi xe buýt hoài, có khi nào đi lố vì ngủ quên không vậy? Wink
xv05
#1293 Posted : Saturday, July 18, 2009 1:52:28 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ


Chắc là hẹn ở chỗ này rồi, XV.
Ủa, đúng là em thấy hẹn chỗ giống giống vậy đó, ngộ thiệt đó. Biết đời nào em mới dứt ra mà đi ta bà cho được, thôi thì nằm mơ cho đỡ... ghiền, chị ơi. Cám ơn tấm lòng ấm áp của chị.Rose
PC
#1294 Posted : Saturday, July 18, 2009 4:00:54 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
chỉ nghe tiếng chớ khg thấy mặt (kiến kỳ thanh bất kiến kỳ hình Tongue).


Xí xọn một chút nha, câu trên là "văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình".
quote:
Ai mơ thấy chị PC chớ em vẫn chưa thấy mô.

Có muốn thấy chị không vậy? Eight Ball

linhvang
#1295 Posted : Saturday, July 18, 2009 4:16:26 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka


Chị Linh Vang cũng đi xe buýt hoài, có khi nào đi lố vì ngủ quên không vậy? Wink


Hên là bao nhiêu năm đi xe buýt mà chưa bị đi lố, dù có nhiều lần giựt mình thức giấc thì thấy đã đến trạm phải xuống (chưa kể nhiều lần được đánh thức là vì người ta đứng lên, xuống buýt, làm mình mất chỗ dựa! Big Smile) Nhất là mùa nắng, xe buýt không có máy lạnh, mở cửa sổ, mở trần xe buýt, gió thổi vào mát rượi, làm mình hiu hiu dễ ngủ, ngủ hồi nào cũng chẳng hay.
Huệ
#1296 Posted : Saturday, July 18, 2009 5:23:02 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Vậy là giỏi hơn chị rồi. Thức khuya dữ vậy, Linh Vang? Kisses

xv05
#1297 Posted : Saturday, July 18, 2009 5:33:14 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC


Xí xọn một chút nha, câu trên là "văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình".

Dạ, chị PC.
quote:

Có muốn thấy chị không vậy? Eight Ball

hì hì thấy rồi, khg phải trong mơ mà là cái hình ở trong chỗ Ban Điều Hành đó, cái hình có một đống đen đen đứng giữa một đống xanh lè đó Tongue
PC
#1298 Posted : Saturday, July 18, 2009 6:12:55 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Cái câu của xv là:
quote:
Ai mơ thấy chị PC chớ em vẫn chưa thấy mô

Tức là xv nhận rằng mình chưa thấy, thì chị hỏi có muốn thấy là thấy trong mơ đó mà.
linhvang
#1299 Posted : Saturday, July 18, 2009 6:32:50 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ


Thức khuya dữ vậy, Linh Vang? Kisses


Ngày mai chủ nhật được ngủ nướng - 12 mới phải vô thư viện. Ngồi đọc lại những cái posts cũ, thấy vui ghê - đi nửa đường ở trong mục của chị, 1/3 đường mục lang thang của chị VH.
Còn chị thì sao, bên đó đi sớm ba tiếng đồng hồ, chị chưa đi ngủ hay vừa thức dậy?
xv05
#1300 Posted : Sunday, July 19, 2009 9:46:30 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Cái câu của xv là:
quote:
Ai mơ thấy chị PC chớ em vẫn chưa thấy mô

Tức là xv nhận rằng mình chưa thấy, thì chị hỏi có muốn thấy là thấy trong mơ đó mà.


Big Smile Văn kỳ thanh... ở đây thôi mà đã tản thần rồi, ai mà (dại) dám... mộng kỳ hình nữa chớ....
hahahahahaha
Users browsing this topic
Guest (11)
89 Pages«<6364656667>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.