Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

89 Pages«<5758596061>»
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
Huệ
#1161 Posted : Sunday, June 7, 2009 1:04:08 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Bữa nay rảnh, Huệ sẽ kể các bạn nghe sự nghiệp làm bếp của Huệ.

Nói nào ngay, tổ tiên Huệ cũng hào hùng, hiển hách lắm. Mẹ kể bà ngoại ngày xưa giã mực làm chả mực, giã thịt ức gà ra làm chả gà, bà không phải tay vừa, những món ngon mà con gái của bà bây giờ hơn tám mươi vẫn còn nhắc. Bà nội thì món gì cũng biết làm, từ những món mắm tép đỏ au, món mắm trứng cá thu thơm lừng, từ quả cà pháo muối dòn trắng nõn, chum tương ngọt lịm, cho đến chả quế, nem dê.

Nhưng giặc Pháp gây tai họa bạc triệu. Tới đời mẹ của Huệ thì bao nhiêu bí kíp của hai bà nội ngoại đành phải thất truyền. Mẹ viện cớ đi học nên không có giờ vào bếp. Khi cha xin bà nội cưới mẹ cho cha, bà nội kinh hoàng. Cha phải mua mấy cuộn dây thừng về dọa thắt cổ, bà nội kinh hoàng hơn, bèn cưới cái cô nói tiếng tây lốp rốp cho cha. Cô dâu tây (strawberry) được tha tào, không phải làm bếp vì nhà nội nhiều người giúp việc lắm. Khi cô sinh đứa con đầu lòng, nội thương, chăm sóc và dặn kiêng khem đủ thứ. Thế mà mới sinh được nửa tháng, cô lén bà, nhảy tòm xuống hồ bơi xây gạch để bơi cho mát, bơi luôn vào nhà thương. Nói tóm lại, mẹ không theo đường lối cổ truyền, không có biết làm bếp, không chịu học làm bếp cho đến khi phải tập tành nấu cơm cho cha, bắt đầu từ lúc bà nội cho cha mẹ ra riêng. Tới khi Huệ lên trung học, mẹ cũng chỉ biết sơ sơ vài món tủ mà mẹ thường nấu cỗ cúng ông bà, vài món mứt, vài món bánh nướng lò, món chả giò, bánh chưng, bánh dầy đậu, đậu hũ nước đường. May cái là những món tủ của mẹ lại rất ngon, phải nói là ngon tuyệt cú mèo. May cái nữa là nhà lúc nào cũng có người giúp việc. Khi bé út còn nhỏ, nhà có hai người giúp việc, một chị bế em, một chị đi chợ, giặt giũ, nấu ăn. Khi bé út đi học, nhà còn một người giúp việc. Khi nhà chỉ còn một mình mẹ, vẫn còn người giúp việc và mẹ luôn luôn o bế người giúp việc. Mẹ đi xe velo solex từ những năm 1955. Đến đời xe Honda, mẹ mua một chiếc pc, tặng chiếc velo solex cho người đi chợ. Khi chạy giặc từ Nha Trang vào Sài Gòn, mẹ dẫn theo người giúp việc. Khi xuống tàu hải quân để di tản sang Mỹ, mẹ vẫn dẫn theo người giúp việc.

Mẹ tài ba chỉ có nhiêu đó thì hỏi con ra răng. Huệ học đại học, ở nhà bà nội, lại cũng có người bếp nấu ăn mỗi ngày. Bữa nào người giúp việc về quê, cô Út chia phiên cho Huệ nấu ăn, Huệ nội ơi nội hỡi, tiêu để chỗ nào, nước mắm để ở đâu, bà nội lại phải nấu giùm, cô Út sùng Huệ lắm. Có bữa cô trụng gà xong, giao cho Huệ nhổ lông gà để chiều đi làm về cô nấu cơm, cô hăm he Huệ không được hành bà nội. Huệ cặm cụi nhổ lông gà từ hai giờ trưa cho tới năm giờ chiều thì tới khúc đầu gà. Cái nhíp nhổ lông gà bướng bỉnh, không chịu làm việc, đầu gà vẫn một đống lông con, thấy mà ghét. Huệ đâu có hành bà nội. Huệ chỉ phổ nhạc bài lục bát. Và Huệ hát.

Bà ơi cháu rất yêu bà,
Đi đâu bà cũng mua quà về cho.
Hôm nay có cái con gà,
Cô chia cho cháu thật thà nhổ lông,
Cháu mà nhổ mãi không xong,
Cô về cô sẽ đánh cong đích giò.

Đến khi đồng hồ đánh đinh đoong năm giờ, bà nội vừa cảm động với tình yêu hối lộ của cô cháu nội đích tôm, người ngày xưa đã ban cho nội niềm vui làm bà lần đầu tiên, bà vừa run rẩy sợ cô con út, công chúa cưng của bà, bà bèn tịch thâu cái nhíp và trao cho Huệ một cái "đao" nhỏ, hạ lệnh lột da đầu (gà). Cô đi làm về, cổng mở, con gà trong bếp đã nõn nà chờ bàn tay thần thoại của cô.

Đời ta cứ thế mà làm biếng. May phúc tổ tiên, đoảng thế mà khi học ra trường thì cũng có người đến rước Huệ. Cha mẹ biết con gái cưng có chạy đằng trời thì cũng phải làm quen với ông Táo. Ngày đằng trai đến rước dâu, cha mẹ đọc một bài diễn văn, cáo lỗi sự thiếu sót của mình và xin các chị bên chồng cho em ghi danh học tập. Ngay hôm sau ngày cưới, các ông anh chồng tình nguyện dạy trước. Các anh chồng rủ nhau đem củi ướt vào bếp, sai cô em dâu mới ra lò vô lò nấu cơm chiều. Chu choa ơi, khói cứ gọi là như mây chiều trong bếp, còn Huệ thì ho sặc sụa trong tiếng cười của mấy ông anh chồng nghịch như con nít.

Sau tuần trăng mật ở ngoài mặt trận, Huệ trở về Sài Gòn bắt đầu cuộc sống của một người đã nên bề gia thất. Lúc đó vợ chồng Huệ đang xây căn nhà đầu tiên làm tổ ấm. Nhà đang xây gần xong nên Huệ về ở tạm với chị chồng hai tháng. Chị là một nàng Giáng Tiên, mỗi ngày chị hóa phép là trong tích tắc các bữa ăn ngon lành hiện ra trên mâm. Nhà có gà vịt trong chuồng, chợ gần, chị làm hết món này đến món khác, từ vịt quay chảo cho đến canh rau tập tàng. Huệ hỏi sao chị chiên trứng, trứng phồng thật ngon mắt, trứng chiên của em thì tẹt dí. Chị trả lời, ừ tại mợ hà tiện quá, bỏ thêm mỡ nhiều nhiều vào thì trứng chiên sẽ phồng ngay. Chị dạy cho Huệ đăm cối nước mắm ớt đầu tiên. Chị dạy Huệ kho cá ngừ ớt kiểu Quảng Ngãi, giảng cho Huệ hiểu đường và ớt thật nhiều sẽ giải độc cho cái phong trong cá ngừ. Chị dạy Huệ kho cá lóc khô. Chị dạy Huệ làm ram, làm chả. Chị dạy cho Huệ đổ bánh xèo, đúc bánh căn, nấu bánh canh, làm xôi gấc. Chị dạy Huệ soạn một rổ rau sống cho mỗi bữa ăn. Chị dạy về lửa lớn, lửa nhỏ, lửa dầu, lửa than, đậy nắp, mở vung. Chị dạy rim tôm thế nào cho tôm không chảy nước.

Thế là nghề làm bếp của Huệ bắt đầu có bài bản. Bà chị chồng giáng tiên của Huệ là một người thầy giỏi, nhưng Huệ lại không lãnh hội hết được bài bản của sư phụ. Huệ bắt đầu tập tành, nhưng những món ăn Huệ nấu vẫn còn ở lớp vỡ lòng và ở lớp vỡ lòng hơi lâu. Thế rồi ngày 30 tháng tư đến, hết nấu. Huệ chỉ bắt đầu thật sự nấu lại khi con đến tuổi biết ăn cơm, mỗi ngày có khá hơn được một tị, nhưng vẫn chậm rì, mà biển học thì mênh mông, các món ăn ở đâu ra mà nhiều thế.

Con bây giờ đã hơn ba mươi rồi, nhưng nghề nấu của Huệ vẫn chưa tốt nghiệp, vẫn còn hỏi những câu hỏi rất ngây ngô làm cho các bậc thầy những luống ngẩn ngơ.

Huệ vẫn còn học, học và học mãi...
Huệ đành lấy tương lai làm hy vọng. beerchug floating

Huệ
#1162 Posted : Wednesday, June 10, 2009 12:10:22 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Hôm nay thứ tư. Huệ đang chuẩn bị cho buổi họp sẽ diễn ra lúc 2 giờ rưỡi, thì còi báo động bíp bíp bíp rất lớn. Bản tin thứ nhất: "Có súng nổ ở Holocaust Museum. Tất cả nhân viên trong sở (hơn 5 ngàn người) không nên ra khỏi building để tránh tai nạn." Vậy là mình vẫn còn được ngồi lại làm việc tiếp. Năm phút sau còi báo động lại bíp bíp bíp trên computer và loa phóng thanh vang lên: "Có kẻ lạ bắn nhân viên an ninh của Holocaust Museum. Tất cả nhân viên trong các văn phòng đối diện với Đường 14 phải lập tức rời khỏi nơi làm việc và tập trung ở Hội Trường Thomas Jefferson."

Chưa kịp lấy cái túi xách thì nhân viên an ninh của Bộ đã gõ cửa yêu cầu Huệ rời khỏi văn phòng. Họ đứng ngay cửa, nhất định đợi mình ra khỏi mới chịu đi. Huệ lật đật khóa các tủ giấy tờ, khóa cửa, rồi chạy. Xuống tới tầng trệt, Huệ đi thẳng vào Hội Trường Thomas Jefferson. Nơi đây mới thế mà đã đông rồi. Mọi người phải rời khỏi văn phòng để tránh trường hợp nhân viên công lực phải nổ súng bên viện bảo tàng Holocaust hay rượt bắn kẻ gian thì không ai bị lạc đạn. Building nơi Huệ làm, bên phái hông Đường 14, ngó qua bên kia đường là cửa vào Holocaust Museum. Cách tổ chức an ninh và phòng vệ của chính phủ Hoa Kỳ thật là chặt chẽ và hữu hiệu, phải khen và cảm ơn họ.

Nửa tiếng sau, có lệnh cho phép những nhân viên phải di tản có thể ra về. Huệ ra về. Các lối trở lại những văn phòng nằm phía Đường 14 đều đã bị phong tỏa. Người nào có nhu cầu khẩn thiết phải trở lại văn phòng (để lấy chìa khóa nhà, cặp, túi xách, chẳng hạn) thì được nhân viên an ninh đi kèm đến tận nơi và đi kèm trở ra, nhất quyết là không ai có thể lang thang trong khu vực phong tỏa. Một lần nữa, phải khen và cảm ơn cách tổ chức và huấn luyện nhân viên an ninh. Họ phản ứng rất nhanh, kịp thời và như thần.

Cách đây gần tám năm là ngày 11 tháng 9 năm 2001. Sáng sớm đó Huệ đang tham dự một buổi họp trên điện thoại (telephone conference) để thảo luận công việc với nhiều người từ nhiều tiểu bang khác nhau. Buổi họp đã bắt đầu được hơn nửa tiếng. Tự nhiên có người thò đầu vào cửa và nói lớn: "Chúng ta đã bị tấn công!" Huệ hỏi: "Ai tấn công? Computer virus?" Trả lời: "Không phải. Chúng ta đã bị quân khủng bố tấn công. Tòa Bạch Ốc và Quốc Hội đã tạm thời di tản. Tất cả mọi người phải ra khỏi nơi này ngay lập tức! Nhanh lên!" Huệ vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nên vẫn ngồi tại bàn, giải thích cho những người tham dự buổi hội thảo hiểu là có biến, Huệ phải gác máy. Ngoài cửa lại có tiếng thúc giục: "Nhanh lên, Huệ! Hay là còn đợi chúng tôi vào khiêng ra?!"

Trên đường ra cổng gác, nhiều người kể lại những điều họ thấy qua ti-vi trong văn phòng của họ, một chiếc máy bay đâm thẳng vào một tòa cao ốc ở New York, rồi ngay sau đó một chiếc máy bay khác đâm thẳng vào tòa cao ốc bên cạnh. Trên đường, Huệ lại nghe tin một chiếc máy bay thứ ba đã làm sập Ngũ Giác Đài.

Từ bãi đậu xe cách bờ sông chừng một dặm lái ra khỏi vùng thủ đô, băng qua cầu sông Potomac, Huệ phải lái nhúc nhích, nhúc nhích tới hai tiếng rưỡi đồng hồ. Đi ngang qua khu Ngũ Giác Đài, Huệ thấy khói lửa mịt mùng. Từ bờ sông Potomac lái về nhà chỉ thấy một quang cảnh hoang vắng tưởng như ngày tận thế. Huệ lái xe như người mất hồn, về đến nhà cũng không biết mình đang ở đâu, một tâm trạng hoang mang, lơ lửng như người mộng du.

Sau đó không lâu, năm 2002, lại xảy ra những vụ bắn sẻ bí mật, gọi là vụ "snippers" ở thủ đô và vùng phụ cận. Liên tiếp nhiều ngày, nhiều tuần, hết người này bị bắn chết khi đang cắt cỏ trong vườn, khi đang đi mua sắm, khi đang lấy xe ở bãi đậu, khi đang đổ xăng, khi vừa rời tiệm ăn, kể cả một nhân viên CIA, tình hình vô cùng căng thẳng. Không ai biết các hung thủ là ai, có ý đồ gì. Khoảng thời gian đó, Huệ đang chịu trách nhiệm về việc chuyển sang hệ thống tài chánh mới cho sở, phải họp hành liên miên và làm thêm giờ phụ trội. Huệ thường rời sở sau 8 giờ tối, có khi 11 giờ đêm, có khi đến nửa đêm. Mỗi lần ra khỏi sở trong bóng đêm, Huệ sợ tê tái, thấy xe nào chạy ngang qua cũng cứ tưởng biết đâu, biết đâu...Khi đi đổ xăng cũng sợ. Có điều là Huệ không sợ một mình, vì những người cùng đổ xăng cũng đều sợ như Huệ. Ai cũng lấm la, lấm lét, nhìn tất cả những người chung quanh mình bằng con mắt nghi kỵ và bối rối. Mình ngờ mọi người, mọi người ngờ mình. Khi con gái từ Virginai Tech lái xe về thăm nhà, Huệ nhất định không chịu cho con đi đổ xăng. Huệ lấy xe của con, đi đổ xăng xong về nhà trả lại chìa khóa cho con. Vụ này chỉ chấm dứt sau khi hai hung thủ bị bắt. Té ra chúng chia nhau việc giết người, một người lái xe, một người núp trong thùng xe, chĩa súng ra khỏi một cái lỗ đục sẵn, nhắm bắn từ một lỗ thứ hai và giết bất cứ người nào tiện cho chúng. Hai hung thủ khủng bố, gieo kinh hoàng trong vùng thủ đô, vùng tiểu bang Maryland và Virgina như vậy hàng mấy tuần, nhằm đe dọa người dân và áp lực chính quyền phải tuân theo các điều kiện làm tiền của chúng.

Biến cố hôm nay làm sống lại những ngày đen tối và kinh hoàng cũ. Cầu nguyện sao lần này là lần đen tối chót cho thủ đô yêu mến của Huệ.

Xin nghiêng mình kính cẩn chào vĩnh biệt người anh hùng Steven Johns đã hy sinh để bảo vệ an ninh cho chúng ta ngày hôm nay.

Ba Tê
#1163 Posted : Wednesday, June 10, 2009 1:36:00 PM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Lâu lâu mới ghé vô xem "niềm vui" của Huệ là gì để mà dzui theo. Úi mèn đéc ơi , hôm nay sao lại là niềm... lo dzậy nè? Lúc nghe "báo động" H có hồi hộp hông ta?

Nhắc lại ngày 9-11 ngày nào , mới đó mà nhanh quá ha. Hôm ấy 3T "may mắn" (!?) được xem live show từ lúc đầu . Đau lòng quá và hôm sau đau tiếp vì bà má chồng cũng qua đời sau hôm đó luôn . Sad
Thui nha , đi xem phim cho dễ ngủ. Hôm sau ghé nữa ha.
Sương Lam
#1164 Posted : Wednesday, June 10, 2009 2:23:42 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Huệ ơi,
Đọc những tin tức Huệ kể và xem trên internet, SL hết hồn và mừng cho Huệ được an toàn sau những biến động kể trên.Blush Ở thủ đô Washington DC và những thành phố lớn cũng hồi hộp quá!Tongue Nhưng SL nghĩ lại, mỗi người có một số mệnh. SL là Phật tử nên tin rằng mỗi người có một duyên nghiệp khác nhau mà duyên nghiệp đó là do mình tạo tác ra và mình sẽ được hưởng phúc hay trả nghiệp tùy theo hành động mà mình đã làm từ bao nhiêu đời, bao nhiêu kiếp sống của mình.
Thế giới ngày nay càng ngày càng không được an toàn. Buồn thật!Black Eye
Liêu thái thái
#1165 Posted : Wednesday, June 10, 2009 4:46:17 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
vừa mừng vừa rầu, buồn vui lẫn lộn heart
c'est la vie!
Kisses méo meo meo mèo
PC
#1166 Posted : Wednesday, June 10, 2009 7:15:20 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Sương Lam
Thế giới ngày nay càng ngày càng không được an toàn. Buồn thật!Black Eye


Tại mình đọc tin tức toàn cầu cho nên thấy vậy. Ngày xưa oánh nhau tơi bời khói lửa nhưng các xứ khác ở xa đâu biết. Thành ra khỏi đọc tin tức thì không biết gì hết. Như mấy tin đánh bom tự sát ở các xứ Hồi giáo, đó là tin thường ngày ở huyện rồi thì phải!

xv05
#1167 Posted : Thursday, June 11, 2009 10:08:22 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Chị Huệ ơi, chị ở gần "mặt trời" quá nên bị "nóng" hoài đó!

Em sợ nhất là hai chữ chiến tranh, không hiểu sao nhiều người còn hăng máu quá trời!
Huệ
#1168 Posted : Thursday, June 11, 2009 12:12:25 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Chị Ba Tê ơi, lúc nghe báo động thì Huệ không hồi hộp, chỉ ước gì khỏi phải tuân lệnh các nhân viên an ninh mà rời văn phòng, nhưng đâu ai cho làm như vậy. Huệ chỉ sợ kỳ hai người snippers bắn hết người này đến người khác mà không ai hiểu tại sao, chứ kỳ 09-11-01 Huệ cũng không sợ, chỉ thấy đất trời tự nhiên hoang vắng, thế giới bên ngoài làm như tê liệt, cảm tưởng lạ lắm, chị Ba Tê.

XV nói đúng, ở vùng thủ đô gần mặt trời nên chuyện gì nơi đây cũng lãnh trước. Nhưng cũng có những dịp rất vui, như cách đây mười mấy năm, kỳ công nương Diana sang đây có đi shopping ở Springfield Mall, thiên hạ lũ lượt đi xem. Sau đó có một lần Queen Noor của Jordan khi viếng thăm Washington DC có cho chương trình Larry King phỏng vấn. Nói về Queen Noor, thật ra xưa bà là công dân Mỹ, cha có hãng máy bay PanAm, trước kia từng đứng đầu cơ quan Quản Trị Hàng Không (FAA-Federal Aviation Administration) và có thời là một trong các Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng Mỹ. Cũng vì thế, sau khi vua Hussein của Jordan băng hà, Queen Noor đi đi về về ở Washington DC còn thường xuyên hơn trước nữa. Công chúa Diana và Queen Noor thì chị chưa bao giờ có dịp đến gần, nhưng chị có dịp gặp và được nghe nhiều nhân vật tên tuổi của chính phủ Mỹ nói chuyện, nhiều người có duyên khôi hài thiên phú, rất thú vị.

Chị cũng sợ nhất là hai chữ chiến tranh, nhưng mỗi ngày vẫn cứ nghe hoài. Trong sở chị, mỗi người được phát một túi nhỏ màu đỏ để khi đang làm việc mà có biến là xách theo, tập trung ở một nơi, chờ lệnh, mà vẫn có những thứ tối cần thiết cho một thời gian ngắn. Trong xe chị có một túi hành lý nhỏ, nhỡ đang ở cách xa nhà mà đường về nhà bị phong tỏa thì vẫn không đến nỗi nào lâm nguy. Trong nhà thì có trữ nước chai, lương khô và nước bình để rửa ráy dưới basement, để thách Bin Laden muốn tấn công (chiến tranh sinh hóa học chẳng hạn) thì cứ tấn công, hi hi, chị sẽ tỉnh bơ chui xuống basement tránh nạn và tha hồ...uống nước sạch.

Huệ rất cảm ơn chị Sương Lam và PC đã chia xẻ. Không biết chị Sương Mai và PC có còn nhớ lúc Huệ mới viết mục này, trang 1 có đăng về sự bình yên mà Huệ thích là gì không.
quote:
Hôm trước ghé vào một tiệm sách tôi mua được một tấm magnet đem về dán tủ lạnh để đi qua đi lại ngắm nghía cho vui. Chắc khó có tấm magnet nào giản dị hơn, đằng trước lớp nam châm là một nền trắng đơn sơ với hàng chữ xanh thẫm

BÌNH AN
Bình an không có nghĩa là được ở chỗ tĩnh lặng,
không phiền toái, khỏi nhọc nhằn. Bình an là ở
ngay trong chốn náo loạn, nhiễu phiền, đầy gánh nặng,
mà cảm nhận được rằng lòng mình vẫn êm tịnh làm sao.
Vô Danh

Bởi vậy, niềm vui của Huệ là sự lựa chọn để có thể làm chủ bản thân mình trong mọi tình huống, chứ không để hoàn cảnh và sự tình cờ chi phối mối yên vui tự bên trong của mình. Rose

Huệ
#1169 Posted : Thursday, June 11, 2009 12:16:38 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


vừa mừng vừa rầu, buồn vui lẫn lộn heart
c'est la vie! Blush

Kisses méo meo meo mèo

Vũ Thị Thiên Thư
#1170 Posted : Thursday, June 11, 2009 8:42:14 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)

Chị Huệ
Khó mà biết trước
TThư lại nhớ những ngày còn cắp sách đến giảng đường, đêm nằm nghe tiếng đại bác...
Buổi sáng nhìn thấy nhau : qua một đêm bình an...
Huệ
#1171 Posted : Friday, June 12, 2009 1:42:09 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Hôm nay là một ngày quan trọng của Iran. Tất cả công dân từ 18 tuổi trở lên đều được bỏ phiếu để chọn Tổng Thống cho nhiệm kỳ mới. Vì thể lệ bầu cử cho phép rất nhiều ứng cử viên tham gia nên thường có rất nhiều ứng cử viên, 4, 5, 6 là rất thường. Cũng vì thế, Iran có luật bầu cử nhị kỳ. Nếu ngày 12 tháng 6 này không ai được 50% số phiếu để đắc cử thì ngày 18 tháng 6 dân lại đi bỏ phiếu nữa.

Kỳ bầu cử 2009 này rất là hào hứng vì thời kỳ vùng lên của phụ nữ Iran đã chín rộ. Tuy chưa có nhân vật phụ nữ nào tham chính, nhưng phụ nữ Iran may mắn hơn các bạn các nước láng giềng. Họ được đi học nhiều hơn, hơn 65% sinh viên đại học ở Iran là nữ sinh viên. Một điều lý thú là 70% dân số của Iran là những người trẻ hơn 30 tuổi, tương lai của đất nước sẽ có nhiều thay đổi. Các nữ sinh viên kỳ này tham gia các cuộc vận động bầu cử, góp bàn tay và tiếng nói của mình cho nhiều chính kiến khác nhau. Đề tài nóng hổi nhất vẫn là luật lệ ăn mặc của phụ nữ Iran. Đa số chống đối một dự luật sẽ quy định cách ăn mặc của họ. Hiện nay đa số phụ nữ Iran tự ý theo phong tục cổ truyền, mặc một áo trùm màu đen và khăn đội đầu màu đen, chỉ có một số vùng quê hẻo lánh mới còn tục mang mạng che mặt. Dự luật mới có thể sẽ bắt buộc phụ nữ phải dùng màu đen cho y phục. Tấm khăn trùm tóc là một điều hầu hết phụ nữ đều làm, như là điều tối thiểu để tôn trọng mỹ tục. Phóng viên Chủ Sự Ban Thông Tin Quốc Tế của đài truyền hình CNN, Christiane Amanpour (roommate của John John Kennedy thời bà còn trẻ học ở Havard) cũng gốc người Iran. Amanpour lập gia đình với một người Mỹ, ông là phụ tá cho Tổng Trưởng Ngoại Giao thời tổng thống Clinton (nhưng vợ ông vẫn cự tổng thống Clinton trong một buổi họp báo như thường), hai vợ chồng hiện sống ở London với một bé trai nhỏ. Thỉnh thoảng trở về Iran làm phóng sự, Christiane Amanpour vẫn mặc âu phục nhưng luôn luôn che một tấm khăn dài vắt ngang mái tóc để tỏ lòng tôn trọng tục lệ.

Đương kim tổng thống Mahmoud Ahnadinejad tái tranh cử với khẩu hiệu màu đen. Ông mới 52 tuổi và thuộc phe bảo thủ. Cựu thủ tướng Mir-Hossein Mousavi cũng ra tranh cử cùng ba, bốn ứng cử viên khác của chính giới. Phe chủ trương cải tiến và cách mạng đã tổ chức các cuộc vận động cho Mousavi, mặc dù đã 72 tuổi nhưng có tinh thần cấp tiến. Màu tranh cử của Mousavi là màu xanh lá cây, màu biểu tượng của Hồi giáo.

Tất nhiên với một cuộc bầu cử hào hứng như thế này, hơn cả việc cử tri đổ xuống đường để tranh luận và vận động, các ứng cử viên còn hăng hái và xông xáo biết chừng nào. Tổng thống Mahmoud bắt đầu xuất hiện bên cạnh vợ con trong các cuộc vận động. Cựu thủ tướng Mir-Hossein cũng xuất hiện cùng vợ, bà tích cực lên tiếng để giành phiếu cho chồng. Bà Mir-Hossein là một giáo sư đại học, có chức vị cao nhất trong giới phụ nữ của ngành giáo dục đại hoc. Hai ông bà còn là họa sĩ. Bà mặc áo màu (có hình thấy màu hồng đậm), trẻ đẹp đứng bên cạnh chồng và dùng tài hùng biện để thuyết phục cử tri nam nữ. Điều này rất lý thú vì đa số các nữ sinh viên rất quan tâm tới quyền mặc áo màu của họ trong tương lai.

Iran là một nước đang chạy đua vũ khí hạt nhân. Tổng thống Iran Mahmoud nhiều lần tỏ dấu hiệu kém thân thiện với chính phủ và tổng thống Hoa Kỳ. Cuộc bầu cử Tổng Thống 2009 tại Iran năm nay còn gây nhiều chú ý hơn nữa vì những màu sắc chính trị nội bộ.

Ngay giờ phút này, cuộc bầu cử vẫn đang diễn tiến ở Iran. Tới giờ này, đã có 80% cử tri đi bỏ phiếu. Nam nữ cử tri Iran, mặc dầu với tôn giáo và văn hóa Hồi giáo cổ truyền, cũng đã công khai phát biểu ý kiến tự do của họ. Họ là những người có học và quan tâm đến tương lai của đất nước. Rất nhiều người Iran không ngần ngại lên tiếng phản đối chính sách cô lập của chính phủ đương thời. Rất nhiều người Iran, Hồi giáo, không ngần ngại lên tiếng phản đối thái độ chối bỏ sự có thật của Holocaust từ một số chính khách Iran, khi Holocaust dính liền với người Do Thái và Do Thái giáo.

Ông bà Mir-Hossein Mousavi đã bỏ phiếu của họ vào thùng. Bà Mir-Hossein mặc áo màu xanh lá cây nhạt. Các phóng viên quốc tế đang theo dõi sát nút. Huệ sắp rời nhà đi chợ làm nội trợ hàng tuần. Huệ sẽ cọp tin của họ và thông báo kết quả cuộc bầu cử để các bạn biết cho vui. floating

Huệ
#1172 Posted : Friday, June 12, 2009 9:18:25 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Đi chợ về rồi. Phòng phiếu Iran đã đóng cửa sau khi Huệ đi chợ. Kết quả chính thức chưa có, nhưng cuộc kiểm phiều cho thấy đương kiêm tổng thống Mahmoud đang dẫn đầu với 67% tổng số phiếu bầu.

Nghỉ chút rồi Huệ đi soạn các thức vào tủ lạnh. beerchug

Tonka
#1173 Posted : Friday, June 12, 2009 12:45:02 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Vậy thì phe cấp tiến chắc khó có hy vọng lần này.
PC
#1174 Posted : Friday, June 12, 2009 2:26:37 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Nghe ra dô bình luận là ông đương nhiệm gian lận mới thắng! Black Eye
Huệ
#1175 Posted : Friday, June 12, 2009 8:07:26 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Đó là do cựu thủ tướng ứng cử viên Mir-Husssein Mousavi khiếu nại, chẳng hạn có những nơi phòng phiếu đóng cửa quá sớm không cho người ủng hộ phe cấp tiến vào bỏ phiếu. Có thể có gian lận, có thể không. Có thể có gian lận vì nào ai biết được những thủ đoạn và thủ thuật ở những nước vốn đã không có dân chủ lâu nay. Có thể không cần gian lận, đương kim tổng thống Mahmoud vẫn tái đắc cử vì số người bảo thủ sợ trật tự cũ sẽ bị xáo trộn vẫn còn rất đông. Đất nước Iran trong bốn năm vừa qua kinh tế trì trệ, lạm phát tăng 25%, nạn thất nghiệp không giải quyết được, chính trị và ngoại giao tự cô lập...Con đường trước mặt của người đắc cử để đưa đất nước ra khỏi khó khăn cũng còn dài thăm thẳm.

Dù không thắng, nhưng phe cấp tiến cũng đã nhân cơ hội mà gióng lên tiếng nói của mình. Cầu chúc cho những người phụ nữ xứ Iran được lắng nghe, được sống thoải mái như ước nguyện của họ và được mặc những bộ áo màu.

Huệ
#1176 Posted : Friday, June 12, 2009 9:11:50 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Huệ vừa tu xong ba tuần không ăn bột, không ăn thịt, không ăn đường, không uống cà phê, không uống trà, không uống...rụ. Huệ chỉ được ăn một số trái cây do bác sĩ cho phép, một số rau do bác sĩ liệt kê, và số lượng rau phải ít nhất gấp đôi số lượng trái cây. Ba tuần này bác sĩ gọi là ba tuần thanh tẩy để các chất độc trong người vui vẻ ra đi. Mỗi ngày Huệ uống ba lần "shake", xay một cup trái cây với hai muỗng thuốc, hai muỗng bột bổ làm bằng rau và trái cây, với nước lạnh. Mỗi lần như vậy uống kèm với thuốc làm từ thảo mộc. Chương trình kéo dài ba tuần liên tiếp và phải đúng theo thời khóa biểu.

Ai cũng bảo là khó, bác sĩ cũng bảo vậy. Nhưng Huệ thấy có khó gì đâu. Huệ đi chợ, chất vào xe đầy rau và trái cây, mua toàn organic (bác sĩ dặn organic tốt hơn), trả tiền, rồi về nhà cứ thế mà ngoan ngoãn làm theo lệnh của bác sĩ. Huệ chẳng nhớ mùi thịt cá, chẳng ghiền nước trà, không thấy thiếu thốn, không thấy mệt mỏi chút xíu xìu xiu nào hết.

Xong. Sáng hôm qua cân lại thì Huệ xuống được 9 pounds. Vài hôm nữa không tu có lẽ sẽ lên lại vài pounds, còn 5 pounds giảm được thì cũng khá tốt rồi. Hôm qua trước khi đi chợ Huệ đi thử máu để tuần sau bác sĩ xem kết quả Huệ giảm được thứ gì nữa.

Ba tuần tu này mục đích không phải là để xuống cân, nhưng để làm sạch bên trong con người mình và hiểu rằng món nào tốt nên thêm vào thực đơn hàng ngày và món nào tai hại cần phải bỏ qua, hay giảm thiểu cho khỏi phải lên ruột sau này. Sư tỷ học ở đâu đó về kể lại rằng nếu món nào mà mình nhịn được một tuần thì mình sẽ không còn nhớ nó nữa. Nhiều người nghĩ rằng muốn hết thèm một món ăn thì ăn cho nó đã, hết thèm. Nhưng thực tế, càng ăn thì mình càng lụy nó. Muốn hết thèm thì đừng ăn nó trong một tuần, ví dụ như cà phê, trà, cơm, đường, muốn bỏ là bỏ cái rụp, đừng bỏ từ từ. Ba tuần vừa qua Huệ tu và ngộ ra lẽ thật.

Hóa ra đổi nếp sống từ đỏ sang xanh cũng có khó gì đâu, muốn dễ là nó dễ liền. Môn tu này anh Hai bắt đầu trước, rồi thứ đến là sư tỷ. Hiện giờ nhà đã có hai người tự động chỉ ăn trắng và xanh. Sư huynh mỗi tuần ăn chay hai ngày. Còn Huệ thì đang...mấp mé. beerchug

hongkhackimmai
#1177 Posted : Saturday, June 13, 2009 8:04:04 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Hôm trước Huệ có nói về OHA rất interesting. Nhưng nhà của Hụê có tới 79 trang, đi tìm lại posting cũ thiệt ..... see mom luôn đó !!!!Big Smile
Huệ
#1178 Posted : Saturday, June 13, 2009 10:12:19 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Chị ơi, Huệ tìm còn không ra nữa đó. Có gọi điện thoại thăm chị nhưng không gặp chị. Huệ sẽ gọi lại sau nha. beerchug

hongkhackimmai
#1179 Posted : Saturday, June 13, 2009 11:19:23 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Trong trang MNTCMNV có nhiều postings rất là informative . Mà chung chạ lung tung, thành ai muốn tìm lại dọc điều gì rất khó. Những nhân vật mới vô đây chắc chắn không đủ can đảm để đọc từ trang một đến trang 79.
Cho nên những gì nói qua nói lại cho vui, xong rồi -----> đề nghị Huệ trích ra bỏ vào một topic riêng (ví dụ như làm cho hoa tú cầu đổi màu, giết sâu, hay đan móc len v...v...). Như thế người ta dễ tìm đọc khi cần
Huệ
#1180 Posted : Saturday, June 13, 2009 12:21:18 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Đổi màu hoa tú cầu có đăng lại ở bài hoa cẩm tú cầu rồi chị ạ. Giết sâu bọ đã đem qua mục Trong Nhà Ngoài Vườn. Đan móc không có mục riêng vì Huệ sẽ có trang blog riêng về đan móc (bên ngoài PNV). Các bạn thích bài nào thì vui lòng save bài nấy vào computer của các bạn giùm nhé, vì Huệ không có thì giờ để trích ra, xin quý độc giả vui lòng thông cảm. Mục MNTCMNV là chỗ tâm tình hàng ngày nên có nhiều chuyện khác nhau. Chẳng hạn Huệ có mục Trong Nhà Ngoài Vườn để mời các chị đem hoa vào Trong Nhà Ngoài Vườn để xem chung, chị HKKM vẫn đem hoa vào đây và vẫn được Huệ welcome như thường. Hôn chị thêm một cái nhé. Kisses

Các bạn đọc và ghé lại hàn huyên, có nhiều đề tài để trao đổi. Bạn nào không có thì giờ đọc hết 79 trang, chắc cũng không phiền lòng và trách Huệ đâu nhỉ. Kisses

méo meo meo mèo Kisses

Users browsing this topic
Guest (6)
89 Pages«<5758596061>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.