PC,
Khu chợ sách bên kia đường Lê Lợi bán sách mới. Các quán sách xoay lưng ra đường, xoay mặt vào trong. Người mua sách phải dừng xe lại, đậu xe lề đường rồi vòng vô bên trong để xem sách. Mua sách ở đây dễ hơn vì sách mới xuất bản được trưng bày ngay trước mặt mình, có thể dặn trước cô bán sách để dành cho mình (như bộ Sử Ký Tư Mã Thiên), những người bán sách cũng mê sách như mình và nhớ ý thích của mình. Huệ nhớ mua những quyễn sách như Bài Học Do Thái, Khóc Lên Đi Ôi Quê Hương Yêu Dấu (truyện dich châu Phi), Con Chim Trốn Tuyết (dịch của Paul Gallico), Tình Sầu Của Chàng Werther (dịch từ tác phẩm lãng mạn của Goethe) ở quán sách Thu Ba. Đúng khu bán sách cũ nằm ở chỗ PC tả đó, lòng vòng ở những con đường nhỏ, đường Ký Con, đường Đặng Thị Nhu, sau này thành khu bán cả đàn guitare, mandoline..mới. Ngay góc rạp Nam Quang có một kiosque bán báo lề đường. Kế đó, nằm trên đường Trần Quý Cáp là một tiệm bán sách cũ, Sau 1975, Huệ có vào đây và mua được một quyển Hòa Điệu Tổng Quát, dạy soạn hòa âm, viết bởi nhạc sĩ Lan Đài, do Khai Trí xuất bản năm 1972, đề giá $350, Huệ mua giá sách cũ trả có $10, nhưng lấy được những ghi chú và thủ bút của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên trong đó (giàu to rồi). Khi rời Việt Nam bằng máy bay, Huệ không đem theo sơn mài, đàn tranh, như người ta chỉ. Huệ đem theo ít quần áo đủ thay đổi trong tuần lễ lưu lại làm giấy tờ ở Bangkok và gần 40 chục ký toàn là sách cũ đã đóng bìa cẩn thận, trong đó có Tục Ngữ Phong Giao của Nguyễn Văn Ngọc, Bước Đầu Chụp Ảnh của Nguyễn Cao Đàm, Truyện Kiều, Bệnh Trẻ Con của hai bác sĩ Lương Phán và Nguyễn Thị Lợi, những tập thơ Tặng Vật, Tâm Tình Hiến Dâng, Uyên Ương Gẫy Cánh và vân vân....Huệ tiếc nhất là không được phép đem theo tập Thơ Nguyên Sa và tập thơ Thuở Làm Thơ Yêu Em của Trần Dạ Từ, trong đó có bài thơ Đập Cửa Thiếu Thời của Trần Dạ Từ, mà Huệ thích nhất. PC có biết tìm đâu được bài thơ này không?
Hãy mở cửa hỡi thiếu thời thân thiết,
Ta đã về đây, người bạn ngày xưa....
Năn nỉ hoài cửa không mở, ông đạp tung khung cửa để tự bước vào tìm thuở thiếu thời của mình. Khi nhìn thấy được cái giá lạnh của "người bạn đã cùng chung nắng chung mưa", ông bàng hoàng thôt lên
Hãy nói giùm tôi, bạn hay tôi vừa chết.