Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

89 Pages«<23456>»
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
Huệ
#61 Posted : Wednesday, January 23, 2008 2:40:44 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Lạnh quá xá lạnh, Linh Vang ơi. Trời đã hết tuyết rồi, nhưng đất vẫn còn tuyết. Dưới đất, những chỗ tuyết đã tan, cũng đã có những mầm xanh nhú lên, hứa hẹn lắm.
PC
#62 Posted : Wednesday, January 23, 2008 2:55:20 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

...phè cánh nhạn (ngộ nha! chị Huệ với LV dùng từ ngữ giống nhau, cách ăn uống giống nhau!) Big Smile


Nghe cách dùng một số từ ngữ thì biết đương sự ở vào những niên nào. Giữa thập niên 60 và nửa đầu thập niên 70 dân miền Nam bỗng dưng nghe và dùng ào ào các tiếng lóng, tiếng mới rôm rả. Nào là sức mấy, bỏ đi Tám (không phải bỏ qua đi Tám như có người viết), cà chớn, cà chớn chống xâm lăng, cù lần, cù lần lửa, kênh xì po, phè cánh nhạn....Thành ra hổng phải có mình chị Linh Vang và chị Huệ dùng thành ngữ này đâu.
Có điều, cũng giống như gu nghe nhạc, khi thấy ai dùng lại các tiếng mình dùng ngày xưa, hay thích nghe những bản nhạc vào thời đó của mình, thì lại thấy gần gũi, ấm áp, như một phút giây được sống lại thời tuổi trẻ của mình.



Huệ
#63 Posted : Wednesday, January 23, 2008 12:40:53 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:

Gởi bởi linhvang
Mới đọc cái post trước nên biết tuần này chị Huệ không phải đi làm, nên giờ này còn thức, tha hồ...phè cánh nhạn (ngộ nha! chị Huệ với LV dùng từ ngữ giống nhau, cách ăn uống giống nhau!)


Hi hi...giống nhất là góc trời Tây Bắc và góc trời Đông Bắc không hẹn mà gần như hôm nào cũng chạy vô đây cùng giờ. Như PC nói, thời tụi mình lớn lên bắt đầu có những từ ngữ...vượt thời gian, khi đùa nghịch nói cười cùng chúng bạn mình đâu có biết nó đã lậm vô tới tận tim óc và trở thành một phần đời của mình. Rồi miền Trung, với những món ngon từ nếp gạo và tôm cá theo thuyền về, với những ngày mùa thóc lúa phơi kín sân, với những ngày mưa lụt, bão bùng, với những sớt chia giữa những người cùng chòm xóm, mình đã lớn lên, nhưng cuống rún vẫn chưa lìa.

quote:
Gởi bởi PC
Nghe cách dùng một số từ ngữ thì biết đương sự ở vào những niên nào. Giữa thập niên 60 và nửa đầu thập niên 70 dân miền Nam bỗng dưng nghe và dùng ào ào các tiếng lóng, tiếng mới rôm rả. Nào là sức mấy, bỏ đi Tám (không phải bỏ qua đi Tám như có người viết), cà chớn, cà chớn chống xâm lăng, cù lần, cù lần lửa, kênh xì po, phè cánh nhạn....Thành ra hổng phải có mình chị Linh Vang và chị Huệ dùng thành ngữ này đâu.
Có điều, cũng giống như gu nghe nhạc, khi thấy ai dùng lại các tiếng mình dùng ngày xưa, hay thích nghe những bản nhạc vào thời đó của mình, thì lại thấy gần gũi, ấm áp, như một phút giây được sống lại thời tuổi trẻ của mình.


Rồi còn chữ cà chua, quê một cục, siêu, quờ quạng, mười thành công lực, tẩu hỏa nhập ma, tiếu ngạo giang hồ, máu nhuộm bãi Thượng Hải...nữa chứ. Còn chữ gì nữa không hè?


ngodong
#64 Posted : Wednesday, January 23, 2008 11:45:56 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Còn chữ "kê tủ đứng".

Em nhớ "máu nhuộm bãi thượng hải" là sau này mà chị Huệ ơi.
Hồi đi học có các anh chàng đi lải nhải theo sau mình gọi là "đuôi" , đuôi nào mình thích thì gọi là "đuôi của tao", đuôi nào ghét thì gọi là "đuôi bò".
Không biết trong đây có ai dùng không?
Niềm vui của N Đ hôm nay là về nhà sau khi nằm đợi máy bay hai tiếng ở Denver, lần đầu nhìn tuyết rơi thích ơi là thích.
oc huong
#65 Posted : Thursday, January 24, 2008 1:13:37 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

Còn chữ. láng cóon, giàu xụ, chơi xộp, chơi nổi, ngầu... xì trum!
PC
#66 Posted : Thursday, January 24, 2008 7:07:56 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Nếu Máu nhuộm bãi Thượng Hải hàm nghĩa "kia" thì thời đó tụi này dùng là "đi quân dịch", "bị", "to be", "cầm cờ đỏ". Shy
Binh Nguyen
#67 Posted : Thursday, January 24, 2008 1:11:00 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong

Còn chữ "kê tủ đứng".

Không biết trong đây có ai dùng không?
Niềm vui của N Đ hôm nay là về nhà sau khi nằm đợi máy bay hai tiếng ở Denver, lần đầu nhìn tuyết rơi thích ơi là thích.




Bình không biết và cũng không dùng những chữ đó. Nhưng trồng cây si, thì có nghe, rồi có người hỏi cây si là cây gì, lại có người bảo cây si là cây fig, chẳng biết đúng không? Eight Ball

Cái niềm vui của chị đơn sơ quá, em gặp nó mỗi ngày, nhất là vào mùa này, hi hi hi. Mà chị phải bay qua đến Denver mới thấy, tội nghiệp chị quá!

"Treo cờ đỏ" thì không nghe, có nghe "treo cờ Nhật", hi hi hi.
linhvang
#68 Posted : Thursday, January 24, 2008 2:53:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong

nhìn tuyết rơi thích ơi là thích.


Còn LV nhìn tuyết rơi sợ ơi là sợ, sợ lái xe trên đường tuyết xuống làm trơn trượt đó. Chắc chờ về hưu, nằm nhà, không phải ra đường, thì chừng đó mới thưởng thức tuyết rơi được.
Liêu thái thái
#69 Posted : Thursday, January 24, 2008 5:27:51 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Cảm ơn Liêu Thái Thái đem cái gương vô chưng và mí meo với Huệ. Sáng nay trước khi đi làm vô đây thấy cái gương là Huệ thấy vui rồi, bèn soi qua soi lại. ...

Chúc tất cả các bạn một cuối tuần vui vẻ. Cuối tuần này nghỉ, Huệ chỉ làm một chuyên thôi, làm...biếng.

méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...



hyc hyc làm biếng là nghề của nàng, thiên hạ đừng có học theo mà... rối việc Tongue
méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...
Kisses
Huệ
#70 Posted : Friday, January 25, 2008 8:11:47 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...Hai em meo meo này coi bộ thông thái lắm nha. Chào Liêu Thái Thái.

Mấy hôm nay coi vậy chớ cũng hết chuyện này đến chuyện kia, người thì hỏi chuyện giò sống, chả tôm, người thì hỏi chuyện hưu trí, rồi tới chuyện gỡ rối tơ lòng...nên muốn vô đây mà giờ Huệ mới vô được. Hôm nay ở quanh quẩn trong nhà mà vẫn phải trấn thủ mấy lớp quần áo. Ngoài trời thì lạnh hơn mọi ngày, nhiệt độ nhúc nhích giữa 19 và 37 độ Fahrenheit. Dám chừng chúa nhật này sẽ có tuyết nữa, ngày nghỉ không phải lái xe ra đường thì cũng đỡ, phải không Linh Vang? Bởi vậy mà Huệ cũng thích xe lửa, vì tuy đường xa thì xa, nhưng khi trời tuyết, cái xe lửa nó tính giùm mình. Ngồi trong xe lửa, hành khách cảm thấy ấm áp, an toàn, có bạn đồng hành, có thêm thì giờ, không ai bóp kèn hù họa cán bộ. Huệ chỉ phải lái hai đoạn đường ngắn đi và về. Ngô Đồng mới thấy tuyết rơi, chắc chưa thấy tuyết đóng băng trên những cành cây. Giáng Sinh năm 2002, bên này đêm 24 tuyết rơi gần như suốt đêm. Cả nhà bật lò sưởi (gas) lên, ngồi bên lò sưởi, cùng xem phim Band of Brothers (tám tập, phim Mỹ), quà của cậu con trai đem về, để thử cái dàn âm thanh quanh tường mà cậu mới lắp. Phim này dựng từ chuyện thật, góp nhặt từ những cuộc phỏng vấn những người chiến sĩ tiểu đoàn 101 còn sống sót. Phim kể lại những kỷ niệm xương máu của tiểu đoàn nhảy dù 101 của Hoa Kỳ trong thời gian tham chiến giúp quân Đồng Minh bên Âu Châu. Ngoài trời đêm tuyết vẫn cứ rơi, trong phim tuyết cũng phủ đầy những chiến hào, và cả những người chiến sĩ đói lạnh vì thiếu tiếp tế đã lâu. Khi cuộc chiến đấu đi đến thành công ở trong phim, thì trời cũng rạng sáng ngoài cửa. Tuyết đã ngưng từ lúc nào không ai biết, nhưng vì nhiệt độ xuống thấp trong đêm, tuyết bám trên các cành cây đã biến thành một lớp pha lê. Người ta gọi những mùa Giáng Sinh tuyết rơi là những mùa Giáng Sinh Trắng. Năm ấy, buổi sáng ngày 25 đẹp hơn bao giờ hết, đẹp cả một vùng, đẹp hơn cả trong tranh. Kỳ tới, khi nào những hàng cây được bọc pha lê một lần nữa, Huệ sẽ chụp hình. Nhưng cái lạnh của vùng trời Tây Bắc và Đông Bắc Hoa kỳ có lẽ không thấm vào đâu với cái lạnh của Na Uy, phải không Ốc Hương? Mùa hè (?) Ốc Hương nghỉ giữa tháng sáu tới giữa tháng tám thì trời Na Uy có ấm như bên Liêu Thái Thái, Việt Hoài Phương, chị Việt Dương Nhân không? Chữ xì trum bây giờ không biết có ai còn xài không ha. Chữ xì trum thời đó thật là thịnh. Huệ còn nhớ, nhân vật Xì Trum nhỏ xíu nhưng có mười thành công lực, chỉ cần đừng bị hách xì, chứ Xì Trum mà hách xì một cái là hết xì trum ngay. Hi hi, bữa nay Huệ mới biết hết nghĩa của chữ máu nhuộm bãi Thượng Hải đó nha, ly kỳ thiệt. Còn cái chữ đuôi bò thì Huệ mới nghe lần đầu, nhưng phát cười năm phút. Đuôi của tui hay đuôi bò gì thì đuôi riết rồi cũng thành cây si hết. Bình mà không biết "mấy chữ kia" mà chỉ biết chữ cây si là tại..tới trễ quá đó. Hồi xưa, khi nghe ai nói trồng cây si, Huệ chỉ nghĩ tới mấy anh chàng si tình chôn chân mãi trước nhà nàng và chữ si của cây si này phát xuất từ nghĩa si tình. Mấy chục năm mình cứ đinh ninh trong dạ như vậy, cho tới một ngày. Dịp đó, Huệ sang Orange County và có dịp đến thăm nhà một cô bạn. Cô đưa ra vườn ngồi uống nước dưới bóng cây. Trong vườn thoang thoảng hương ngọc lan. Cây ngọc lan cao, lá xanh non, hoa búp trắng muốt, thì ở một góc vườn. Huệ ngồi ở một góc khác của khu vườn, dưới tàn cây tỏa rộng như một cái dù lớn, da cây trăng trắng bạc, mà rễ thì ôi thôi là rễ, nó chằng chịt, nó lan tùm lum, càng nhìn càng mất hồn. Chèn ơi, cái cây này nó mà mọc kiên cố tới cỡ này rồi thì đừng có hòng mà bứng nhá. Huệ tò mò hỏi chủ nhà thì chị nói đó là cây si. Thế là bao nhiêu bóng đèn trong đầu Huệ cùng rủ nhau bừng sáng lên cùng một lúc! Hèn chi! Coi nè, cây này Huệ cọp trong web. Cây nhà chị bạn gọn gàng hơn, cỡ cháu ngoại của cây trong hình.

Cây si này tiếng Anh gọi là ficus benjamina. Ficus là tên của nhiều loại cây khác nhau. Cây si là cây ficus benjamina, trồng rất dễ và lớn nhanh như thổi ở vùng nắng ấm như Nam California, Florida, Đông Nam Á. Những vùng khí hậu lạnh, người ta phải trồng cây si trong chậu để làm cảnh, trong nhà, trong văn phòng, trong các shopping mall, vì tuyết và nhiệt độ thấp sẽ làm chết rễ của nó.
http://i262.photobucket....ii100/SeeArt/lacaysi.jpg[/IMG]
Cây fig cũng là một loại ficus, nhưng có trái, như cái hình sau đây. Nhưng không chắc mấy cây si đứng chôn chân trước nhà nàng có phải là cây fig hay không.


Cây cao su cũng được gọi là ficus nữa nè.
[IMG]http://i262.photobucket.com/albums/ii100/SeeArt/caycaosu.jpg" alt=""/>

Vậy thì ai muốn trồng cây để thách thức mưa gió bão bùng thì trồng cây si (coi chừng rễ nó bứng luôn cái nhà là nhà của ta). Cây si nó nhớ ai nó vẫn đứng y nguyên chố. Cây phượng tím trước nhà Tonka nó nhớ nàng áo tím, nó ngã ra, không có ai đền.

Méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...
Tonka
#71 Posted : Friday, January 25, 2008 12:29:31 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Cây phượng tím trước nhà Tonka nó nhớ nàng áo tím, nó ngã ra, không có ai đền.



Cám ơn chị đã chỉ điểm. Lần sau túm được nàng áo tím, nhất định sẽ bắt nàng đền Wink
Tonka
#72 Posted : Friday, January 25, 2008 12:30:29 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Cây phượng tím trước nhà Tonka nó nhớ nàng áo tím, nó ngã ra, không có ai đền.



Cám ơn chị đã chỉ điểm. Lần sau túm được nàng áo tím, nhất định sẽ bắt nàng đền Wink
Vũ Thị Thiên Thư
#73 Posted : Friday, January 25, 2008 12:58:08 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)

Chị Huệ
Thiên Thư ghi lại Mùa Đông cuả Ngũ Đại Hồ, mời chị sang Khoa Hoac Kỹ thuật Bên Kia Thấu Kính nha
Hôm nay tuyết đang rơi , chiều nầy lái xe về nhà hơn tiếng đó chị....
ngodong
#74 Posted : Saturday, January 26, 2008 12:35:33 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Nhắc đến cây si, cho phép Ngô Đồng bàn về nó nha - nhìn hình chị Huệ chưng lên, cây si hiền từ và tội nghiệp, nhưng để kệ cho nó "si" nó phá thành phá nhà, phá lung tung đó, nhất là khi nó thành đại cổ thụ thì hỡi ơi....
Các chị có nhớ đến bức tường của toà án sơ thẩm Sài-Gòn, trên đường Công Lý không? Cây si làm đổ luôn cả bức tường thật dầy . Điều kinh khủng của cây si là ăn bám, nó tự động mọc không ai mời, sau đó rễ luồn lách ăn cắp nhựa của cây chính, làm chết cây chính, eo ơi, em đứng nhìn nó mà kinh .

Em sợ cây si vô cùng, nhà hàng xóm có cây "cao su" nó thành bụi chui sang nhà em, mùa đông nó chết ngắt thế mà sau đó nó mọc lên lại .

Em ngắm tuyết hưởng hình ảnh đẹp trời cho hưởng, và không thèm nghĩ đến sau đó là bầy nhầy dơ bẩn, không nghĩ đến đóng đá gây tai nạn chết người . Đôi khi mình phải bay bổng một chút phải không các chị ơi .

Bình Nguyên ơi nếu ngắm tuyết rơi thấy đẹp, thì Bình Nguyên vui ơi là vui rồi .

Huệ
#75 Posted : Saturday, January 26, 2008 12:03:26 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Cảm ơn Ngô Đồng. Thiệt tình chị Huệ cũng không dám... trồng cây si, nhưng chị Huệ không biết nhiều về cây si mà thấy bà con ở Orange County trồng ngay trong vườn nên chị cũng không dám cản trở lưu thông. Về mục Cỏ Cây Hoa Lá thì phải hỏi Ngô Đồng và Từ Thụy. Coi đây là cái hình của cây si trước dinh Gia Long nha. Cây này vỏ cây nâu nâu nâu, chớ không trăng trắng bạc, nhưng cũng là cây si.


Ai còn muốn trồng cây si để thách thức mưa gió bão bùng nữa không? ClownClownClown
oc huong
#76 Posted : Saturday, January 26, 2008 5:15:20 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

OH thích những ngày tuyết trắng toát, long lanh dưới ánh nắng vàng tươi.
OH không sợ tuyết, chỉ ngán khi bỗng dưng trời trở chứng, mưa xuống, tuyết nhũng mềm, xấu quắt xấu que, rồi trời lại trở chứng lạnh. Thế là tất cả biến thành cảnh lầy lội, rồi biến thành băng đá trơn láng. Chưa... còn nữa: Rồi bỗng nhiên tuyết rơi nhẹ, tạo thành một lớp tuyết mỏng trên mặt băng đá >>> cạm bẫy cho những ai ỷ y >>> đang đi, làm cái "bịch" >>> sưng mông vì lớp băng đá "cà chớn" nằm phía dưới.
Chị Huệ đọc truyện ngắn Dấn Thân Vào Miền Tuyết Trắng để nghe OH kế chuyện đi ski ở Vương Quốc Na Uy nha.
Còn như làm biếng đọc thì coi hình này tạm vậy.
Ba mẹ con đi ski giữa núi rừng mênh mông.



PC
#77 Posted : Sunday, January 27, 2008 4:34:59 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Huệ cũng có cô bạn tên Thanh Hải ở Orange County. Thanh Hải và Huệ thân nhau lắm.

Hôm nào mời chị bạn Thanh Hải của chị vào PNV đi chị Huệ ơi. Mà bạn chị có biết chị đang tham gia trong đây không vậy?

Huệ
#78 Posted : Sunday, January 27, 2008 10:23:11 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Để Huệ thử. Nàng này tới email cũng ít khi mở, sáng nào cũng đi bơi, chiều đi bộ, mỗi tuần dạy ba lớp tiếng Việt, một lớp ở Hồng Bàng, hai lớp ở chùa (không biết chùa nào). Thanh Hải không biết Huệ đang tham gia PNV. Bạn của Huệ mỗi người một chương trình bận rộn. Thanh Hải mỗi ngày công việc xong về tới nhà là 9 giờ tối, nhưng Hải luôn luôn nói với Huệ rằng Hải rất là vui. Tiết lộ cho PC biết nha, Thanh Hải và Huệ là học trò của họa sĩ Thanh Trí đó (nhưng không có nghĩa là Huệ biết vẽ đâu, chỉ biết đủ để làm bài nộp thời trung học thôi). Nói nhiêu không chừng PC hay Tonka đã gặp cô giáo Thanh Hải của trung tâm Hồng Bàng rồi.
Huệ
#79 Posted : Sunday, January 27, 2008 11:08:57 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi oc huong
Chị Huệ đọc truyện ngắn Dấn Thân Vào Miền Tuyết Trắng để nghe OH kế chuyện đi ski ở Vương Quốc Na Uy nha.
Thú vị quá, Ốc Hương ơi. Huệ vô trang Văn của PNV, không đọc Dấn Thân Vào Miền Tuyết Trắng mà đọc Dấn Thân Vào Miền Tuyết Lạnh. Vậy năm nay lễ Phục Sinh hai người lớn có dẫn hai người nhỏ đi ski nữa không? Tuyết trắng, nhiệt độ thấp như vậy mà bầu trời vẫn xanh trong, phản chiếu màu xanh trên mặt băng, đẹp quá. Huệ có đọc nhiều bài của VTĐĐ trên những trang web khác và rất mến mộ tác giả. Cooling
Huệ
#80 Posted : Sunday, January 27, 2008 11:50:33 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Tạm biệt những người bạn PNV của Huệ. Để chuẩn bị cho một chuyến đi xa, Huệ sẽ bắt đầu vắng mặt ngày mai, hơn một tuần mới trở về và lên net được. Ở nhà ngoan nha, Huệ để sẵn đây một niềm vui cũ kỹ, mời đọc nha.


Ngày Mới

Tiếng gõ cửa đánh thức Mai dậy lúc ba giờ sáng. Cô Mai ơi, mẹ em sai em qua hỏi cô có muốn ra chợ bán hàng hôm nay không. Bán hàng gì hở em? Mẹ em nói hôm trước cô hỏi mẹ em mua heo ở đâu để bán ngoài chợ Trương Minh Giảng, bữa nay người ta giao cho mẹ em nguyên một con heo, nếu cô muốn bán bữa nay thì mẹ em để lại cho cô nửa con, nhưng mà cô phải trả lời liền. Cái gì đó em? Mới sáng sớm mà tính đi đâu vậy, mà mua bán cái gì đó? Anh à, con bác Năm qua cho hay có thịt heo cho em ra chợ bữa nay rồi, thôi anh để em đi sớm còn dọn hàng. Trời đất! Em nói giỡn hay em nói chơi? Em biết buôn, biết bán hồi nào? Nhỏ lớn tới giờ em chỉ biết ôm cái cặp đi học, ra trường đi làm cũng ôm cái cặp, bây giờ đòi đi bán thịt heo thì bán làm sao? Để cho em đi kẻo trễ. Em đã nói viêc gì em cũng làm được. Người ta làm được, em làm được. Em muốn cho anh thấy em không chê việc gì cả. Em không muốn anh bây giờ sa cơ thất thế, phải ra đường lam lũ để mưu sinh. Nhưng nhà mình chỉ có hai miệng ăn, mình cũng còn chút vốn liếng, để thủng thẳng mình kiếm chỗ nào buôn bán lâu dài, anh sẽ phụ với em. Không dươc đâu anh, bây giờ anh “về hưu” rồi, em không cho anh cực khổ. Anh phải để em lo, nhà mình chỉ có hai người, nhưng gia đình chị Mười chạy từ Nha Trang vô đây mười mấy người, gia đình chi Tám có bốn người, đám cháu, bà Lực...tất cả hơn hai chục người...chỉ bán ba cái trà đá với khoai lang luộc, làm sao đủ ăn, chẳng mấy chốc mà ăn vào vốn. Thôi thì anh đi bán với em, chớ em vừa ra trường, anh mới cưới em về chưa được một năm, sao đành để cho em gánh nặng...Không được, em đã nói không được là không được mà. Anh suốt tuổi thanh niên gian khổ, hy sinh đã nhiều, bây giờ “nghỉ hưu” thì về nhà làm thơ, đọc sách cho em, để em “quay tơ” em trả ơn anh. Thôi, em đi nha anh.

Thế là trong vòng mười lăm phút Mai đã ra khỏi nhà, đạp xe từ Thị Nghè qua xóm cầu Trương Minh Giảng. Mai tới nhà bà Năm, ở kế bên nhà chị Tám của chồng. Đường phố Sài Gòn đầu tháng năm 1975 chỗ nào cũng rợp bóng cờ sao. Những người từ miền Trung chạy vô đây một số đã quay về miền Trung, một số khác không hiểu sao vẫn còn do dự ở Sài Gòn.

Cô Mai à, tui hỏi thiệt cô nha, cô có dám bán thịt heo không? Dạ dám. Mà cô bán ở đâu? Ủa, chẳng phải bà Năm biểu cháu bán ở chợ Trương Minh Giảng sao? Chỗ đâu mà bán. Bán trong chợ Trương Minh Giảng cô phải có sạp như tui. Hay là cô qua phía chùa Miên bên kia đường trước nhà, bển có cái chợ chồm hổm, cô trải tấm ny lông ngồi dưới đất bán dược không, tui cho cô mượn một tấm ny lông nè. Dạ, cám ơn bà Năm, cháu sẽ qua bán bên chùa Miên. Mà làm sao cháu lấy được thịt heo? Được rồi, cô cứ qua bên chùa Miên đi, tui sẽ biểu người ta giao nửa con heo qua bển cho cô.

Hương ơi, dậy đi. Mai muốn nhờ Hương qua bên chợ chùa Miên với Mai, đợi người ta giao thịt heo thì nhận giùm Mai. Có tấm ny lông đây nè. Nhớ lấy hai cái đòn ngồi đem theo, với giấy theo để gói thịt heo. Mai qua bển với Hương để kiếm chỗ ngồi rồi Mai phải đi mượn dao, mượn cân nữa.

Mai băng qua đường Công Lý.

Bà ơi, bà thức dậy sớm quá vậy. Cháu có việc này muốn nhờ bà. Bà có thể cho cháu mượn vài con dao với một cái cân được không ạ? Cháu phải ra chợ bán thịt heo hôm nay mà cháu không có đồ nghề. Khổ thân cháu tôi, hồi xưa bà bỏ tài sản, sự nghiệp, cửa nhà để vô đây đi cắt rau muống thuê, bắt đầu lại. Bây giờ tới cháu tôi bỏ nghề nghiệp để đi bán thịt heo! Mà cháu có biết buôn bán là gì không, hở cháu? Có ai phụ với cháu không? Dạ, cháu sẽ ráng. Có Hương là cháu chồng, mà cũng là bạn học của cháu, đi bán phụ với cháu, bà đừng lo. Cháu đi bán thịt heo để kiếm đồng tiền lương thiện, giống như những người đang bán thịt heo khác thôi. Thịt heo chỉ cần bán từ sáng đến chiều là thu lại vốn, có chút lời mua gạo, củi, than. Nếu cháu bán ế thì cả nhà có thịt ăn, cũng đỡ hơn đi mua. Nhà bà không có loại cân bằng sắt để cân thịt đâu cháu à, chỉ có cái cân nhựa này, mấy cô của cháu thường cân bột làm bánh ga tô, cháu có lấy không? Dạ tốt quá, bà ạ Còn mấy con dao này cũng không được sắc lắm, dao cắt trái cây ấy mà, có được không cháu? Dạ được, cháu cám ơn bà. Thưa bà, cháu đi.

Nửa con heo! Trời ơi, nửa con heo nó bự chần dần và nó nằm một đống! Cái tấm ny lông dỏm này nó nhỏ chút teo, lấy chỗ đâu tui để cái cân mượn của tui, hỡi trời. Hương ơi, Hương ơi, mới đây mà Hương đã đâu mất rồi! Tui sẽ bán thịt heo cho ai và tui phải bắt đầu từ ngõ nào đây? May mà con heo này nó không có cái đầu. Không biết tui nên chặt hai cái chân, ủa quên, hai cái giò heo của nó trước hay là tui nên lạng da nó ra cái đã? Tại sao hồi ở trung học hay ở trường luật thầy cô tui chẳng ai chịu dạy tui cách xẻ thịt (nguyên một con) heo? Bà Năm nói là “ra thịt” chứ không phải xẻ thịt. Rắc rối quá. Trời đã sáng bửng lên rồi và đã có người bắt đầu mua bán. Mấy con dao này lụt nhách, tui cứa qua cứa lại hoài mà chăng thấy cái gì đứt hết, con heo này nó lì hay là tại mình ngu! Ăn thì biết, mà làm thì dở ẹc. Hồi nãy lại còn nói bảnh, người ta làm được, em làm đươc, xí, chỉ nói dóc là giỏi.

Nè, cô ơi, bác cho cô mượn mấy con dao này, với cái thớt nữa, chừng chiều bán xong cô trả dao thớt lại cho bác nhé. Mai ngước lên, vừa ngượng, vừa cảm động, lí nhí cảm ơn bà cụ tốt bụng. Chắc bà cụ âm thầm ngắm Mai nãy giờ.

Hú hồn, loay hoay một hồi rồi thì Mai cũng xẻ được thịt ra thành từng loại. Nào da, nào mỡ, nào thịt đùi, thịt vai, thịt ba rọi, thịt mông, hai cái chân giò, một thỏi thịt thăn, một tảng ba sườn và một mớ thịt vụn, từ nửa con heo không đầu, tất cả cân nặng hai mươi mốt ký. Bấy giờ nàng Hương mới yểu điệu trở lại. Té ra nãy giờ nàng chạy về nhà cô Tám, kiếm đồ nghề che mặt cho bớt mắc cỡ. Coi nàng sang thiệt là sang. Đi bán thịt heo thời buổi này, người ta giống y mẹ mốc, còn nàng thì đội trên đầu cái nón sombrero nhập cảng từ Mễ Tây Cơ. Chiêc nón rộng vành chỉ che được nửa khuôn mặt hoa khôi có đôi má màu hoa đào nổi tiếng đất Nha Thành của nàng. Nàng cũng dễ thương đem thêm cho thím Mai của nàng chiếc nón bài thơ. Còn cái gì nữa đây? Hương còn cầm theo tay một cuốn tập học trò và một cây viết chì, để làm việc cho nghiêm túc. Cô sinh viên chuyên giúp mẹ bán sách ở tiệm bữa nay đi bán thịt heo cũng có phong cách hơn người.

Giá cả thì Mai đi chợ hằng ngày rành lắm, nói một tiếng một, thịt nào bán giá nấy nhất định, không kỳ kèo gì cả nhé. Chỉ phải tội cái cân quá nghệ sĩ, nghỉ cân bột cân đường, giờ cân thịt cân xương, nó nhún nhẩy những vũ điệu ly kỳ, làm cái kim run rẩy, lắc lư, nghiêng qua, ngó lại, số nào cũng có vẻ đúng, thôi đành để người mua ngó cái cân mà quyết định miếng thịt nặng bao nhiêu. Và cứ thế mỗi lần Mai cân thịt xong, Hương lại lấy giấy bút ra làm toán nhân khẩn cấp, làm xong có làm phép thử đàng hoàng, trước khi tuyên bố món tiền khách mua phải trả. Rồi cầm tiền xong, Hương kéo cái nón sombrero trữ tình thấp xuống, che mặt tiếp.

Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa, cái sạp hàng bằng ny lông xập xệ của Hương và Mai mới bán có chút xíu buổi sáng mà đã nổi tiếng. Các bà ơi, mua giùm mấy cô này đi, coi bộ mấy cổ không phải dân bạn hàng thứ thiệt, chắc dân học trò ngoài Trung mới chạy vô đây. Thôi mua giùm mấy cổ chớ tội nghiệp. Cháu ơi, bán cho bác nửa lạng thịt nạc dăm. Cắt, cân, nhân, gói. Dạ, cảm ơn bác. Con ơi, chặt cho dì một cái rẻo sườn non chừng độ hai trăm gà ram. Dạ, sườn non? Dạ, dì ơi, con thưa thiệt với dì, con không biết chặt sườn theo chiều ngang, dì cho con xẻ dọc theo cái bẹ sườn, con cân bao nhiêu dì mua giúp con bấy nhiêu dược không ạ? Dì cười chúm chím, được con. Mai xẻ sườn, còn Hương vẫn khúc khích. Cái hàng thịt heo này có giống ai đâu. Mà chợ cũng không phải chợ, nó chỉ là cái xóm lao động nhỏ, sáng ra ai có hàng thì kê một cái sạp gỗ tạm thời ở một góc nào kê được, bán tới trưa, tới chừng những bà nội trợ nấu xong bữa cơm trưa thì tất cả những người bán đem sạp vô nhà cất. Hôm nay tổ đãi, Hương và Mai mua may bán đắt, nhưng xóm nhỏ nghèo không tiêu thụ nổi hai mươi mốt ký thịt heo trong một buổi sáng. Ráng đến xế trưa thì Mai dọn dẹp ra về, cho giống người ta. Cả đại gia đình hôm nay có thêm thịt để ăn trong ngày. Số thịt còn lại buổi chiều Mai đem ra chợ Trương Minh Giảng, ngồi ké sạp guốc của dì Bảy, hàng xóm bà Năm, bán hoài rồi cũng phải hết.

Tổ ơi, sự nghiệp của Mai ngày đầu tiên đã trên đường đi lên như vậy, nhưng sáng nở tối tàn. Tối đó, Mai đang vui mừng tính sổ chi thu trong nhà chị Tám thì bà Năm qua. Cô Mai ơi, tui nói nhỏ cô nghe nhen. Thôi nhen, tui hổng dám nữa đâu, ông chồng của cô năn nỉ tui cả buổi, dặn tui đừng mua heo giùm cô, dừng để cô phải...qua chùa Miên nữa. Sáng ngày ổng qua bển hồi nào không biết, đứng dòm cô một hồi...

Hoài Hương
Users browsing this topic
Guest (26)
89 Pages«<23456>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.