Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

5 Pages<1234>»
Những Hòn Đảo Bị Lãng Quên
viethoaiphuong
#21 Posted : Friday, December 21, 2007 5:25:43 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Thân gửi các em,

Dân Ý.
Thế là cuộc xuống đường biểu tình ngày 16 vừa qua của chúng ta, trong đó phần đông là các em đã khá thành công. Việc chúng ta không tiếp cận được Đại sứ quán và Lãnh sự quán Trung quốc là ngoài ý muốn, sức mạnh của chúng ta là phi bạo lực nên không nhất thiết phải đối đầu với bạo lực mù quáng của Nhà nước đang dùng để che chắn cho kẻ xâm lược. Nhưng điều đó đã cho thấy sức mạnh phi bạo lực của chúng ta đã làm cho những kẻ có thể sử dụng bạo lực phải khiếp sợ, ngay cả kẻ xâm lược ngoại bang ở tận bên phương Bắc cũng phải lên tiếng e ngại và đánh tiếng cho những kẻ tay sai ở trong nước phải “theo rõi chặt chẽ”. Chúng ta yêu chuộng hòa bình, quí trọng tình hữu nghị với các dân tộc, nhưng chúng ta nhất quyết không thể im lặng trước thái độ và hành vi bá quyền của ngoại bang, hơn thế nữa, ngoại bang đã xâm chiếm nhiều đất đai của tổ tiên để lại. Trong bất kỳ thời điểm cam go nào của đất nước, số hèn yếu, bạc nhược, cam tâm bán nước cho ngoại bang cũng chỉ là thiểu số. Không kể một số nhân viên an ninh bị nhồi sọ đến mức mù quáng, đa phần các nhân viên công lực hiện nay cũng đã tự nhận thấy sự hèn yếu của giới lãnh đạo và cảm thấy nỗi nhục quốc thể. Các nhân viên đó cũng là con người và nhiều người có nhiều hiểu biết lẽ nào họ lại không hiểu được sự vô lý đang diễn ra: ngăn chặn nhân dân biểu tình chống xâm lăng. Vì miếng cơm, manh áo nên các nhân viên công an, CSCĐ, CS Du lịch,… phải thực thi nhiệm vụ, nhưng trong con người họ đã cảm nhận rõ sự gượng gạo trong hành động ngăn chặn biểu tình. Sau đây anh thuật lại một câu chuyện nghe được trong một quán nhậu giữa một số người mặc thường phục ( không hiểu thuộc lực lượng nào):
- Rách việc bỏ con mẹ, được ngày nghỉ lại phải trực, không hiểu bao giờ mới hết.
- Thôi nhậu đi cho nó đã, quên mẹ chuyện đó đi đã.
- Các ổng chỉ nghĩ ra việc để làm khổ anh em mình, dân nó biểu tình chống thằng Tàu mà các ổng lại sợ như con dế. Đúng là các ổng đang “cõng rắn cắn gà nhà”. Vớ vẩn tội vạ sau này lại đổ lên hết đầu bọn mình cũng nên. Dân có nhìn thấy các ổng đâu, toàn nhìn thấy cánh mình phơi mặt ra ngoài.
- Cũng không phải tất cả các ổng đều thế đâu, nghe ra nhiều ổng cũng bức xúc, căm thằng Tàu lắm, nhưng khốn nỗi các ổng đang bị chúng nó khống chế.
- Biết thế đ…nào được, ổng nào chả ăn chả cất đầy kho rồi, các ổng sợ dân mình quen biểu tình thì các ổng không yên tâm.
- Nhưng kiểu này cấm vào mắt, toàn dân họ bức xúc, đâu chỉ có mấy thằng thanh niên. Mà mấy ổng chỉ đạo thế là ngu bỏ con mẹ. Lúc nào cũng kêu gọi đạo đức này nọ, hy sinh này nọ thế mà lại đi ngăn biểu tình chống thằng cướp đất của mình, thế thì khác nào tự lột mẹ nó mặt nạ ra.
- Mày ở ngoài kia không biết chứ, ông già tao kể trước 75 á, sinh viên biểu tình tưng bừng là chuyện như cơm bữa. Biểu tình như vừa rồi ăn thua mẹ gì so với trước đây.
- Khôn ra thì các ổng cứ tổ chức biểu tình ở từng địa điểm rõ ràng, mình vừa đỡ mệt phải chạy đi chạy lại mà các ổng lại được tiếng về với dân, còn cứ như thế này chả biết đi đến đâu.
- À mà lúc thằng Tàu nó đánh thật, các ổng kêu gọi thanh niên đi lính thế nào chứ, chả nhẽ các ổng lúc đó bỏ chạy trước. Chứ cứ cấm thế này là tự đưa nhau vào rọ.
Cuộc biểu tình của chúng ta chắc chắn sẽ tiếp tục được nhiều người lên tiếng ủng hộ, không loại trừ sẽ có những nhân vật quan trọng trong bộ máy lãnh đạo. Bác Mạnh đã có sự thay đổi khẩu khí khi thăm binh đoàn Quyết thắng ngày 19 vừa qua, không còn nói tới các ” thế lực thù địch” như hôm gặp Hội nghị công an toàn quốc ngày 17/12. Hai cuộc biểu tình của chúng ta đã thức tỉnh được rất nhiều người và sức mạnh của nó đã vượt ra ngoài mục đích giản dị ban đầu là thể hiện bức xúc với Trung quốc. Xã hội đã nhìn thấy và tin tưởng vào sức mạnh hòa bình để thúc đẩy tiến bộ cho xã hội. Ứng xử từ tốn, tự tin, nhũn nhặn và độ lượng của các em đã gây ấn tượng đối với nhiều người quan sát và kể các lực lượng công lực. Việc xô xát, xung đột, va chạm bạo lực là điều hoàn toàn có thể được loại trừ nếu các nhân viên công lực không cố tình gây ra. Chúng ta cùng lên án một số hành vi thiếu văn hóa, thiếu hiểu biết và một số hành vi côn đồ của một số nhân viên an ninh vừa qua đối với một số người biểu tình. Chúng ta cùng kêu gọi các anh em an ninh, công an, CSCĐ, CS du lịch,… hãy hết sức tỉnh táo, khôn khéo trước những chỉ đạo vô đạo lý, vi phạm pháp luật của cấp trên để giúp đỡ nhân dân.
Chúng ta kêu gọi các bác cựu chiến binh, các bác trí thức, nhà khoa học có tên tuổi hãy cùng lên tiếng và hỗ trợ chúng ta trong các cuộc biểu tình sắp tới.
Có ba điểm các em cần chú ý thêm:
- Biểu ngữ hay khẩu hiệu in trên áo phải ít nhất bằng tiếng Việt để cho quảng đại dân mình đọc được.
- Hoan nghênh tất cả mọi người tham gia đoàn biểu tình một cách ôn hòa, không nên có thành kiến về tổ chức hay đoàn thể.
- Hóa giải sự xé lẻ bằng cách khoác tay nhau hoặc ngồi xuống đồng loạt.
Chúc các em thành công. Hẹn gặp lại vào ngày 23 tới.
Rất mến yêu,


Dân Ý
21/12/2007

TB: Xem lại tin nhắn ngày 14/12/2007

http://mangykien.wordpre...than-g%e1%bb%adi-cac-em/
viethoaiphuong
#22 Posted : Friday, December 21, 2007 6:26:40 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Chuyện từ họng súng

Hôm 2.12.2007, Quốc Vụ Viện Trung Quốc đã thành lập thành phố hành chính cấp huyện có tên là Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam để trực tiếp quản lý ba quần đảo: Hoàng Sa, Trung Sa và Trường Sa (Trung Quốc gọi là Tây Sa, Trung Sa và Nam Sa).
Trước đó, trong thời gian từ 16 đến 23.11.2007, Hải Quân Trung Quốc đã tổ chức tập trận ở khu vực quần đảo Hoàng Sa và khuyến cáo tàu bè qua lại phải tránh xa khu vực này.
Thật ra, không phải chỉ Trung Quốc mà Đài Loan, Philippines, Brunei và Malaysia cũng tranh chấp với Việt Nam về các quần đảo trên Biển Đông nữa. Sau Thế Chiến Thứ II, quân Tưởng Giới Thạch đã chiếm đảo Woody (Phú Lâm) trong quần đảo Hoàng Sa, Pháp có phản đối và định đưa tàu Tonkinois đến chiếm lại, nhưng lại thôi. Trong cuộc họp báo tại Manila ngày 17.5.1951, Tổng Thống Quirino của Philippines cho rằng quần đảo Trường Sa đứng về phương diện địa dư ở kế cận quần đảo Philippines nên nó phải thuộc về Philippines. Mới đây, hôm 12.9.2007, Đài Loan cho biết sẽ nối lại kế hoạch xây dựng cơ sở hạ tầng trên đảo Ba Bình thuộc quần đảo Trường Sa, v.v.
Đây là những dầu hiệu cho thấy sẽ còn nhiều tranh chấp trên các hòn đảo ở Biển Đông.

CHỦ QUYỀN TỪ ĐẦU HỌNG SÚNG

Rất nhiều đọc giả đã yêu cầu chúng tôi viết một bài phân tích về vụ tranh chấp hai hòn đảo Hoàng Sa và Trường Sa để những người không nghiên cứu có thể có một cái nhìn tổng quát về chuyện gì đang xẩy ra, và thử tìm xem có giải pháp nào có thể giúp bảo vệ chủ quyền của Việt Nam hay không.
Chúng tôi thấy rằng việc phân tích này không phải là chuyện khó, vì chúng ta đã có khá đầy đủ tài liệu của VNCH, của Hà Nội, của Bắc Kinh, và nhiều bài phân tích của các chuyên gia quốc tế. Các chuyên gia và học giả Việt Nam cũng có góp phần, nhưng môt số vẫn chưa bỏ được thói quen viết theo “cảm tính”, coi ước muốn là hiện thực, đem huyền thoại và những lời nguyền rủa vào khiến bài nghiên cứu bị giảm giá trị đi.
Nhưng vấn đề bây giờ không phải là tranh luận về lịch sử và pháp lý nữa. Vấn đề bây giờ là lý của kẻ mạnh. Mao Trạch Đông đã từng nói: "CHÍNH QUYỀN được đẻ từ họng súng.” Nay Hồ Cẩm Đào cũng đang thực hiện một chủ trương tương tự: "CHỦ QUYỀN được đẻ từ họng súng.”!
Trong câu chuyện ngụ ngôn “Chó Sói và Chiên Con” (Le Loup et l'Agneau), Jean de la Fontaine (1621 1695) đã nói: “Lý của kẻ mạnh bao giờ cũng hơn” (La raison du plus fort est toujours la meilleure). Trong tác phẩm “Khế Ước Xã Hội” (Du Contrat Social) Jean Jacques Rousseau cũng đồng ý như vậy khi ông nói ràng “kẻ mạnh hơn luôn có lý” (le plus fort a toujours raison).
Trung Quốc đã từng chiếm Mông Cổ và Tây Tạng, có ai đem lịch sử và pháp lý ra đối đầu với họ được đâu? Cũng vậy, khi tự động đem quân đánh Iraq không cần có sự chấp thuận của Liên Hiệp Quốc, “Anh Hai Nhân Quyền” cũng chẳng coi “pháp lý” ra cái quái gì. Họ là kẻ mạnh.
Rất nhiều người Việt đòi kiện Trung Quốc ra trước Tòa Án Quốc Tế (International Court of Justice). Nếu chuyện này làm được, chính phủ lưu vong của Tây Tạng đã làm từ lâu rồi.
Muốn đưa một vụ tranh chấp ra trước Tòa Án Quốc Tế, phải hội đủ hai điều kiện sau đây:
(1) Chủ thể đứng đơn kiện phải là một quốc gia thành viên của Liên Hiệp Quốc.
(2) Hai bên tranh tụng phải đồng ý sẽ thi hành phán quyết của tòa.
Do đó, khi chính phủ lưu vong Tây Tạng hay Việt Nam kiện chính phủ Trung Quốc trước Tòa Án Quốc Tế, nếu Trung Quốc không đồng ý tham gia tranh tụng và không cam kết thi hành phán quyết của Tòa thì Tòa cũng không xử được, và có xử cũng vô ích mà thôi. Thành ra chủ quyền vẫn được đẻ ra từ đầu họng súng!
Để giúp độc giả có một cái nhìn tổng quát về những gì đang xẩy ra, chúng tôi xin trình bày một cách khái quát về Biển Đông, quan điểm của VNCH về chủ quyền của Hoàng Sa và Trường Sa, lời qua tiếng lại giữa Hà Nội và Băc Kinh về chủ quyền của hai hòn đảo này, và giải pháp mà nhiều chuyên gia đã đề nghị.

KHÁI NIỆM VỀ BIỂN ĐÔNG

Biển Đông là một “bán nội hải” (semi enclosed sea) nằm về phía Đông của Việt Nam, nên được người Việt gọi là Biển Đông hay Đông Hải. Philippines gọi là Biển Tây hay Tây Hải, vì nó nằm ở phía tây của nước này, còn người Tàu gọi là Nam Hải, vì biển này nằm ở phía Nam Trung Quốc. Nhưng trên bản đồ thế giới, vùng này thường được ghi là “South China Sea”, tức Biển Nam Trung Quốc.
Biển Đông rất rộng lớn, có tới 90% biển của các nước Việt Nam, Kampuchea, Thái Lan, Malaysia, Singapore, Indonesia, Brunei, Philippines, Taiwan và Trung Quốc bao quanh. Diện tích Biển Đông được ước tính khoảng 1.091.642 hải lý vuông, bao gồm hai vịnh khá lớn là vịnh Bắc Việt (46.961 hải lý vuông) và vịnh Thái Lan (85.521 hải lý vuông).
Bờ biển của Việt Nam được coi là bờ biển dài nhất trong vùng, từ Quảng Ninh đến Kiên Giang dài đến 2.828 hải lý (tức 3.260km).
Biển Việt Nam, nếu tính cả vùng nội hải, lảnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa, có diện diện tích trên 1 triệu km2, tức rộng gấp 3 lần diện tích đất liền (330.000km2). Đặc biệt, trên biển này có 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, và 2.577 đảo lớn, nhỏ, gần và xa bờ, với vô số quyền lợi kinh tế về hải sản, dầu hỏa, khí đốt, khoáng sản, phân bón... Nếu bảo vệ được vùng biển này, đất nước có thể phát triển nhanh hơn và phong phú hơn.
Nhưng bảo vệ không phải là chuyện dễ vì vùng biển Việt Nam luôn bị Trung Quốc nhòm ngó. Đại khái, Trung Quốc đã có những hành động sau đây để xâm lấn chủ quyền của Việt Nam:
Ngày 19.1.1974, dùng hải quân cưỡng chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa;
Ngày 14.3.1988, chiếm một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa.
Ngày 14.4.1988, tuyên bố sát nhập 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào tỉnh Hải Nam.
Ngày 2.12.2007, thành lập thành phố Tam Sa bao gồm hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.
Như vậy, Hoàng Sa và Trường Sa đang ở trong tay Trung Cộng.

QUAN ĐIỂM CỦA VNCH

Tháng 1 năm 1974, sau khi Trung Cộng chiếm Hoàng Sa, ngày 14.2.1974, chính phủ VNCH đã đưa ra một bản tuyên cáo xác định “Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là những phần bất khả phân của lảnh thổ Việt Nam. Chánh phủ và nhân dân Việt Nam Cộng Hòa không bao giờ chịu khất phục trước bạo lực mà từ bỏ tất cả hay một phần chủ quyền của mình trên những quần đảo ấy.”
Đính theo bản tuyên cáo này là 3 bản giải thích vắn gọn về các vấn đề sau đây: (1) Hoàng Sa, một phần của lảnh thổ của VNCH, (2) Chủ quyền Hoàng Sa và các khía cạch lịch sử, pháp lý và thực tế, và (3) Hải Quân Việt Nam anh dũng chóng quân xâm lăng Trung Cộng tại quần đảo Hoàng Sa. Chúng tôi xin trích đăng nhưng phần chính.
1. Vài nét về Hoàng Sa: Tài liệu của Bộ Ngoại Giao cho biết: Quần đảo Hoàng Sa là một nhóm những cù lao nhỏ ngoài khơi bờ biển Trung Phần, cách Đà Nẵng khoảng 300 cây số về hướng Đông, nằm giữa các kinh tuyến 111 độ – 113 độ Đông Greenwich và các vĩ tuyến 15 độ 15’ – 17 độ 5’ Bắc.
Những cù lao của quần đảo chia làm hai nhóm: Nhóm Tuyên Đức gồm có 9 đảo chính và nhóm Nguyệt Thiềm gồm có 7 đảo chính. Nhóm Nguyệt Thiềm gồm những đảo Cam Tuyền, Hoàng Sa, Duy Mộng, Quang Hòa, Vĩnh Lạc, Bạch Quỷ, Tri Tôn và một số đảo nhỏ, hay đúng hơn, những ghềng san hô không bền.
Sau đây là vài nét về hai hòn đảo quan trọng trong nhóm Nguyệt Thiềm:
Đảo Hoàng Sa được coi như quan trọng nhất do san hô tạo nên, quanh đảo có rất nhiều san hô, đá ngầm gây trở ngại cho tàu bè muốn tới gần. Diện tích đảo chứng 3,5 cây số vuông, nhưng chỉ có 1,5 cây số vuông nhô lên khỏi mặt nước. Phần đảo này cao hơn mặt nước biển 6 thước, gồm những tầng đá nhỏ và những bụi rậm. Muốn cho ngươi lên đảo, tàu bay, thuyền lớn phải bỏ neo cách bờ khoảng 300 thước rồi dùng thuyền nhỏ đi vào. Số phosphate trên đảo có gần 1 triệu tấn.
Đảo Cam Tuyền ở cách đảo Hoàng Sa độ 4 cây số về phía Tây Nam. Diện tích 1,5 cây số vuông với nhiều bụi rậm nhỏ và đá tảng. Trên đảo có một cầu sắt và một con đường đất xe đi được. Giữa đảo có một vùng lầy, số phosphate có 567.000 tấn đến 1.300.000 tấn theo tài liệu của Tổng Nha Khoáng Chất và Công Kỹ Nghệ.
Tiếp theo, tài liệu nói đến các đảo Vĩnh Lạc, Quang Hòa, Duy Mộng, v.v. Chúng tôi chỉ ghi lại trường hợp của hai đảo quan trọng trên mà thôi.
2. Vấn đề chủ quyền Hoàng Sa: Tài liệu của Bộ Ngoại Giao VNCH cho biết Việt Nam là quốc gia đầu tiên khám phá ra và đặt chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa:
Theo Đại Nam Nhất Thống Chí ấn hành năm 1908, vua Gia Long đã thiết lập đội Hoàng Sa để kiểm soát và triển khai quần đảo này.
Năm 1834, dưới đời vua Minh Mạng, quần đảo này được ghi trên các bản đồ in trong cuốn Hoàng Việt Địa Dư do Triều Đình Huế xuất bản.
Năm 1836, vua Minh Mạng cho ông Phạm Hữu Nhật, lảnh chức Thủy Quản Xuất Đội, đến đảo Hoàng Sa đo đạc, xác định vị trí các đảo và họa đồ.
Dưới thời Pháp thuộc, Nghị Định số 156-SC ngày 15.6.1932 của Toàn Quyền Đông Dương đặt quần đảo Hoàng Sa thuộc đơn vị hành chánh sát nhập vào tỉnh Thừa Thiên. Điều này được xác nhận trong Dụ Số 10 ngày 3.3.1938 của Hoàng Đế Bảo Đại.
Sau đó, Nghị Định số 3282 ngày 5.5.1939 của Toàn Quyền Pháp tại Đông Dương sửa đổi Nghị Định trên và chia địa hạt này thành ra hai nhóm: Nhóm Croissant (Nguyệt Thiềm) và nhóm Amphitrite (Tuyên Đức). Hai vị đại lý đóng tại các đảo Pastle (Hoàng Sa) và Boisé (Phú Lâm).
Ngày 13.7.1961, dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa, Tổng Thống VNCH đã ban hành Sắc Lệnh số 174/NV, đặt quần đảo Hoàng Sa này thành xã Định Hải, quận Hòa Vang, tỉnh Quảng Nam.
Về mặt pháp lý quốc tế: Trong số 51 quốc gia tham dự hội nghị Sanfrancisco năm 1951 tất cả đều công nhận chủ quyền của VNCH tại quần đảo Hoàng Sa nói trên. Cũng năm 1951, khi Việt Nam tham dự ký hòa ước với Nhật Bản, quần đảo Hoàng Sa do Nhật Bản dùng vũ lực chiếm đóng cũng đã được Nhật Bản trao trả cho VN.
Trên phương diện thực tế, VNCH vẫn thường xuyên đóng quân, cai trị Hoàng Sa theo các Nghị Định số 4762/CP ngày 21.2.1937 và Sắc Lệnh số 143/NV ngày 20.10.1957, và Hải Quân Việt Nam vẫn thường xuyên tuần tiểu bảo đảm an ninh lảnh hải.
Các chiến sĩ BĐQ có mặt thường trực để bảo vệ Hoàng Sa, cùng một đài khí tượng với các chuyên viên hiện diện từ năm 1939.
Tóm lại, trên khía cạnh pháp lý cũng như địa dư, không ai có thể chối cãi được quần đảo Hoàng Sa là một phần ruột thịt của VNCH.

TRẬN ĐÁNH HOÀNG SA

Một số người đã viết hay nói về trận đánh Hoàng Sa năm 1974, nhất là hai sĩ quan Hải Quân Vũ Hữu San và Trần Đỗ Cẩm. Mỗi người có một cách nhìn khác nhau. Ở đây chúng tôi xin trình bày theo tài liệu chính thức của Bộ Ngoại Giao VNCH đính theo Tuyên Cáo ngày 14.2.1974. Tài liệu này cho biết như sau:
Chiều ngày 15.1.1974, một ghe đánh cá Trung Cộng chở người đến cắm cờ và dựng lều lên đảo Căm Tuyền (Robert) thuộc quần đảo Hoàng Sa. Tuần dương hạm VNCH dùng quang hiệu đuổi họ rời khỏi đảo nhưng vô hiệu.
Sáng ngày 16.1.1934 lực lượng HQ/VNCH hoạt động trong vùng quần đảo Hoàng Sa ghi nhận 2 chiến đỉnh Trung Cộng chạy chung quanh đảo Duy Mộng (Drummond).
Sáng 17.1.1974, chiến sĩ HQ/VNCH được lệnh đổ bộ lên đảo Vĩnh Lạc (Money) và tìm thấy trên đảo này 4 ngôi mộ Trung Hoa. Ngoài ra, HQ/VNCH cũng đã ghi nhận thêm một chiến hạn của Trung Cộng đi quanh đảo Cam Tuyền (Robert).
Chiều ngày 17.1.1974, 31 đoàn viên HQ/VNCH có võ trang được đổ bộ lên đảo Cam Tuyền (Robert) nhưng chỉ tìm thấy một lá cờ Trung Cộng và một bản đồ ghi bằng chữ Trung Hoa. Trong khi đó, HQ/VNCH ghi nhận có 2 chiến hạm của Trung Cộng neo ở phía Nam đảo Cam Tuyền và sau đó hai chiếc này đã nhổ neo di chuyển đi nơi khác.
Vào chiều tối cùng ngày, 2 chiến hạn Trung Cộng xuất hiện từ hướng đảo Quang Hòa (Duncan) di chuyển đến đảo Cam Tuyền và dùng quang hiệu yêu cầu các tàu của ta rời khỏi hải phận của họ. Các chiến hạm VNCH vẫn ở tại chỗ chờ lệnh và sau đó các tàu Trung Cộng bỏ đi.
Lúc 19 giờ 40 cùng ngày, 1 phi cơ lạ bay qua chiến hạm HQ.4 VNCH rồi bay về hướng Đông Nam mất dạng.
Qua hôm sau tình hình không có gì đột biến ngoài việc các chiến hạm Trung Cộng không ngừng khiêu khích.
Tính đến ngày 19.1.1974, Trung Cộng đã có 14 chiến hạm đủ loại trong khu vực quần đảo Hoàng Sa, kể cả 4 phi tiển hạm loại Komar. Ngoài ra, phi cơ lạ cũng đã được ghi nhận xuất hiện trong vùng vào lúc hừng đông và bay mất dạng về hướng Bắc.
Kể từ ngày 18.1 đến 19.1, các chiến hạm Trung Cộng không ngừng khiêu khích lực lượng HQ/VNCH trong vùng Hoàng Sa bằng cách đâm thẳng vào các chiến hạm của HQ/VNCH, nhưng các tàu ta đã cố né tránh.
Vào lúc 8 giờ 30 ngày 19.1, hai toán Biệt Hải thuộc QLVNCH gồm 74 người, đổ bộ lên đảo Quang Hòa và bị một đại đội Trung Cộng võ trang đủ loại võ khí tấn công. Cuộc tấn công này đã gây cho 2 binh sĩ bị thiệt mạng, 2 người khác bị thương. Sau đó, các toán Biệt Hải được lệnh triệt thoái khỏi đảo.
Đến 10 giờ 22 cùng ngày, 1 hộ tống hạm Trung Cộng loại Kronatadt đã đâm ngang hông, đồng thời nổ súng vào khu trục hạm Trần Khánh Dư của ta đang hoạt động ở ngoài đảo Quang Hòa. Khu trục hạm Trần Khánh Dư phản pháo tự vệ và bắn chìm hộ tống hạm Trung Cộng, khu trục hạm của ta bị hư hại nhẹ.
Vào xế trưa, lực lượng hai bên đoạn chiến. Các chiến hạm của ta tập trung về khu vực các hải đảo phía Tây quần đảo Hoàng Sa và 30 đoàn viên Hải Quân được đổ bộ lên 2 đảo Cam Tuyền và Vĩnh Lạc. Trong khi đó, tại hải đảo Hoàng Sa đã có 1 đại đội ĐPQ thộc Tiểu Khu Quảng Nam và 4 nhân viên đài khí tượng trú đóng từ trước.
Trong đêm cùng ngày, 3 chiến hạm của ta bị hư hại, được lệnh trở lại căn cứ Hải Quân Đà Nẵng.
Trong cuộc hải chiến, hộ tống hạn HQ.10 của HQ/VNCH bị trúng hỏa tiển Styx của Trung Cộng và bị thiệt hại nặng trong ngày 19.1. Chiến hạm cùng thủy thủ 92 người đã bị mất liên lạc.
Lúc 10 giờ 20 ngày 20.1.1974, 4 phi cơ Mig.21 và Mig.23 của Trung Cộng đã oanh tạc các hải đảo Hoàng Sa, Cam Tuyền và Vĩnh Lạc, đồng thời quân Trung Cộng cũng đổ bộ tấn công vào các đơn vị ta đồn trú trên các hải đảo này. Sau 20 phút giao tranh, vô tuyến bị hư, các toán quân tuần đảo đã mất liên lạc. Bốn chiến hạm của ta còn lại trong vùng biển, gồm 1 hộ tống hạm và 3 tuần đỉnh cũng bị trúng đạn và bị hư hại nhẹ.
Sau trận hải chiến oai hùng của HQ/VNCH với lực lượng Trung Cộng, tổn thất đôi bên được ghi nhận như sau:
VNCH: Về chiến hạm: 1 chiếc bị hư hại toàn diện, 1 chiếc bị hư hại nặng và 2 chiếc bị hư hại nhẹ. Vế nhân mạng: 19 người tử thương, 43 người bị thương và 101 mất tích.
TRUNG CỘNG: Về chiến hạm: 1 chiến hạm loại Kronatadt bị cháy toàn diện và đắm chìm, 1 chiếc bị trúng đạn và hư hại nặng phải ủi vào bờ, sau đó nổ tung, và 2 chiến khác bị hư hại nặng. Về nhân mạng: không được ghi nhận.
Vào lúc 18 giờ 30 ngày 22.1.1974 thương thuyền Kopionella quốc tịch Hòa Lan đã vớt được 23 thủy thủ của hộ tống hạm HQ.10 bị Trung Cộng bắn chìm ngày 19.1.1974 tại vùng 287 cây số Đông Đà Nẵng.
Sáng hôm sau, chiến hạm HQ.6 của HQ/VNCH đã tiếp nhận số thủy thủ trên. Trong số này có 2 quân nhân bị tử thương (gồm một Đại Úy Hạm Phó) và hai người khác bị thương.
Ngoài ra, hồi 12 giờ ngày 29.1.1974 ngư phủ ta đã vớt được 15 quân nhân Hải Quân gồm một Sĩ Quan, 2 Hạ Sĩ Quan, 12 đoàn viên tại 55 cây số phía Đông Mũi Yên (Quy Nhơn). Tất cả 15 chiến sĩ HQ này thuộc toán đổ bộ lên đảo Vĩnh Lạc.
Về số 48 chiến sĩ ta bị Trung Cộng bắt giữ, 5 người gồm 2 ĐPQ, 1 Công Binh, 1 Hải Quân và 1 nhân viên đài khí tượng đã được Trung Cộng trao trả tại Hương Cảng ngày 31.1.1974. Do một chuyến phi cơ đặc biết, họ đã được trở về tới Sài Gòn hồi 15 giờ 30 và được tiếp đón vô cùng nồng hậu.
43 người còn lại cũng đã trở về tới Sài Gòn chiều 17.2.1974 trong sự tiếp đón tưng bừng của các đoàn thể và nhân dân thủ đô.

KHÁI NIỆM VỀ TRƯỜNG SA

Tài liệu của Bộ Ngoại Giao VNCH không nói đến trường hợp của Trường Sa vì lúc đó chưa có sự tranh chấp về quần đảo này, nên chúng tôi xin trình bày khái quát về Trường Sa như sau:
Trường Sa nằm ở toạ độ 8 độ 38 Bắc và 111 độ 55 Đông, túc gần Hoàng Sa. Đảo chính có diện tích nhỏ hơn 5 cây số vuông, đường bờ biển 926 cây số, với khoảng 100 đảo nhỏ nằm rải rác trên một diện tích gần 410.000 cây số vuông ở giữa Biển Đông, đa số là bãi san hô phủ cứt chim và đá (reefs), rất thấp, hầu hết ở mức 0 m hoặc thấp hơn mực nước biển, chỉ nổi lên khi biển rút. Nơi cao nhất là 4 m.
Tuy là một quần đảo không lớn, nhưng Trường Sa được bao quanh bởi những vùng đánh cá trù phú và giàu có về tài nguyên dầu mỏ và khí đốt, do đó đã xẩy ra những sự tranh chấp giữa Việt Nam, Đài Loan, Trung Quốc, Philippines, Malaysia và Brunei. Mỗi nước tuyên bố chủ quyền nhiều phần.
Việt Nam đặt Trường Sa thuộc tỉnh Khánh Hoà, Philippines thuộc tỉnh Palawan, Trung Quốc thuộc tỉnh Hải Nam, còn Malaysia thuộc tỉnh Sabah. Tháng 2 năm 1995, Trung Quốc chiếm đảo đá ngầm Mischief (Mischief reef). Hiện nay Việt Nam chiếm đóng 7 đảo, 16 đá và 3 bãi; Phi chiếm 7 đảo, 2 đá hoặc bãi, và Malaysia chiếm 7 đá hoặc bãi.

CHUYỆN HÀ NỘI VÀ BẮC KINH

1. Bằng chứng lịch sử của Bắc Kinh: Chúng tôi xin ghi lại một số điểm chính về những tài liệu lịch sử mà Trung Quốc đã đưa ra để chứng minh chủ quyền của họ trên Hoàng Sa và Trường Sa: Theo Trung Quốc, tác giả Yang Fu nhà Tây Hán (23-220 AD) đã nhắc đến quần đảo Nansha (Nam Sa tức Trường Sa). Sách Tướng hàng hải Kang Tai thời Đông Ngô (220-280 AD) có nói đến hai đảo này. Nhiều sách thời Đường, Tống, Nguyên cũng nhắc đến. Người Trung Quốc đã tới đánh cá ở đó.
Thời Nhà Đường (785-805 AD), lúc đô hộ Việt Nam, đã ghi Nam Sa vào bản đồ Trung Quốc. Bản đồ xuất bản thời nhà Minh có vẽ với tên ****ang (Thạch Đường), Changsa (Trường Sa). Năm 1710, Nhà Thanh đã xác định chủ quyền ở hai hòn đảo tận phía bắc khu Trường Sa và cho dựng một cái miếu trên đảo Song Tử Đông (North East Clay, hiện Phi Chiếm). Năm 1909 Tổng Đốc Lưỡng Quảng ra lệnh thám thính đảo Hoàng Sa.
Năm 1912, ông Okura Unosuke, người Nhật, trong sách Stormy Islands (Đảo bão) viết “ông ta thấy ba người từ Haikou khi ông tới đảo Beizi (tên Mỹ là Northeast Cay và tên Việt, Đảo Song Tử), đảo lớn thứ năm trong nhóm Trường Sa.
Năm 1943, Trung Quốc, Mỹ và Anh trong Tuyên bố Cairo đồng ý cho Trung quốc thu hồi đất đai của Trung Quốc do Nhật chiếm. Như vậy là Trung Quốc có quyền thu Nansha (tức Trường Sa) và được thế giới ủng hộ. Bộ Ngoại giao Trung Quốc viết như sau: “Thật vậy, Mỹ đã công nhận chủ quyền của Trung Quốc trên quấn đảo Nansha trong một lọat các hội nghị quốc tế và thực tiễn quốc tế...”
Chúng ta không nên mất thì giờ tranh luận với Trung Quốc về những tài liệu nhảm nhí đó.
2.- Bắc Kinh chứng minh Hà Nội đã thừa nhận chủ quyền của Trung Quốc: Đài phát thanh Á Châu Tự Do, trong buổi phát thanh hôm 12.12.2007, Dân Lê, phóng viên đài này có cho biết như sau:
Phát ngôn viên Qin Gang, đại diện cho Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, nói rằng không thể "nói mà không có sách, mách không có chứng". Duy chỉ có điều là chưa muốn nói hết thôi.
Theo tư liệu của Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, văn kiện mang tên "Chủ quyền không thể tranh cãi của Trung Quốc trên các đảo Tây Sa và Nam Sa" được tạp chí Beijing Review in lại trong số ấn hành ngày 18.2.1980, Hà Nội đã thỏa hiệp được với Bắc Kinh trong quá khứ về việc này:
"Vào tháng 6 năm 1956, hai năm sau khi chính phủ của ông Hồ Chí Minh đã thành lập tại Hà Nội, Thứ Trưởng Ngoại Giao Việt Nam Ung Văn Khiêm đã nói với ông Li Zhimin, tham tán sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam, rằng theo dữ liệu của Việt Nam thì đảo Tây Sa (tức Paracels, Hoàng Sa) và đảo Nansha (tức Spratleys, Trường Sa) là một phần thuộc Trung Quốc theo lịch sử".
Đến ngày 4.9.1959, Bắc Kinh chính thức tuyên bố hải phận của họ bao gồm 12 hải lý từ bất kỳ mốc lãnh thổ nào của Trung Quốc, "trong đó tính gồm cả các đảo Đông Sa, Tây Sa, Trung Sa và Nam Sa....."
Mười ngày sau, ngày 14.9.1959, Thủ tướng Việt Nam Phạm văn Đồng đã gởi công hàm chính thức cho Thủ Tướng Trung Quốc Chu Ân Lai, nói rõ: “Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1959 của Chính phủ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc.”
Tuy nhiên, vào khoảng cuối năm 1975, Việt Nam đã chiếm quyền kiểm soát một phần quần đảo Trường Sa, còn Hoàng Sa hoàn toàn do Trung Quốc nắm giữ. Đến năm 1977, cựu Thủ tướng Phạm văn Đồng giải thích về quan điểm của ông hồi năm 1959 rằng “đó là thời chiến và ông phải nói như vậy thôi”.
Hôm 11.12.2007 phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung Quốc có nói: "Việt Nam trong nhiều thời kỳ lịch sử đã có những quan điểm khác nhau về vấn đề chủ quyền này và Trung Quốc hiểu rõ chuyện đó.”
Qua câu chuyện nói trên, chúng ta thấy các nhà lãnh đạo Hà Nội đã đi theo đúng phương châm của Karl Marx là “Cứu cánh chứng minh phương tiện”, có nghĩa là có thể dùng bất cứ phương pháp nào, dù tốt hay xấu, miễn là đạt được mục tiêu thì thôi.
Năm 1959, Hà Nội bắt đầu mở chiến dịch xâm chiếm miền Nam và cần sự chi viện hùng hậu của Bắc Kinh cả về vũ khí, lương thực lẫn quân dụng, v.v. nên đành nghe lời Trung Quốc đưa ra lời tuyên bố nói trên để có những thứ đó. Vã lại, lúc đó các nhà lãnh đạo Hà Nội chưa thấy được tầm quan trọng của Hoàng Sa và Trường Sa, nên nghĩ rằng có mất cũng chẳng sao, chỉ cần chiếm được miền Nam là có tất cả, nên đã hành động như vậy. Quả thật, bằng hành động trí trá như trên, Hà Nội đã đạt được mục tiêu. Bây giờ Hà Nội tìm cách gỡ gạc lại được chừng nào hay chừng đó!
Khác với Hà Nội, VNCH vẫn “trước sau như một”! Mặc dầu có nhiều dấu hiệu cho thấy Hoa Kỳ đã bỏ miền Nam, Tổng Thống Thiệu vẫn cứ ôm chặt “BỐN KHÔNG”, nhất định không thích ứng với tình thế để sống còn, nên miền Nam đã mất một cách nhanh chóng. Khi ra hải ngoại, mặc dầu “Anh Hai Chống Cộng” đã trở mặt, người Việt chống cộng cũng vẫn “trước sau như một”, dù bị bỏ lại đàng sau, nhất định không thay đổi. Thật đáng với danh hiệu “Tiết Hạnh Khả Phong”!

MỘT GIẢI PHÁP CHO VẤN ĐỀ?

Ngày 10.5.1995, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã tuyên bố: “Mỹ sẽ rất quan tâm đến bất cứ một đòi hỏi liên quan đến biển hay ngăn cản hoạt động hàng hải ở Nam Hải không phù hợp với Luật Biển.”
Sau đó, một tài liệu nghiên cứu của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ cho biết:
“Mỹ không có quan điểm đúng sai pháp lý về các tuyên bố chủ quyền. Lợi ích chiến lược của chúng ta trong việc duy trì đường thông thương nối liền Đông Nam Á, Đông Bắc Á và Ấn Độ Dương, đòi hỏi chúng ta chống lại các xác lập chủ quyền vượt khỏi điều mà Công Ứớc Luật Biển cho phép.”
Hôm 16.6.1995, Joseph Nye, Phụ Tá Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ về An Ninh Quốc Tế đã nói trong một cuộc họp báo tại Tokyo: “Nếu hành động quân sự xảy ra ở quần đảo Trường Sa và ngăn cản tự do đi lại trên biển cả, chúng tôi sẵn sàng hộ tống và bảo đảm rằng thông thương tiếp tục.”
Với những lời tuyên bố nói trên, chúng ta thấy Hoa Kỳ xác định không can thiệp vào vấn đề xác nhân chủ quyền về các hải đảo trên Biễn Đông. Hoa Kỳ chỉ quan tâm và can thiệp khi việc thiết lập chủ quyền này “ngăn cản tự do đi lại trên biển cả” trái với Công Ước LHQ về Luật Biển 1982.
Vì có sự phản đối của các nước ASEAN, ngày 4.11.2002, Trung Quốc đã ký kết với khối ASEAN một bản tuyên bố về hành vi của các bên ở Biển Nam Trung Quốc, gồm những điểm chính sau đây:
(1) Tái cam kết tôn trọng mục đích và nguyên tắc của Hiến Chương Liên Hợp Quốc và Công Uớc LHQ về Luật Biển năm 1982”;
(2) Tránh những hành động cư trú ở những đảo, đá, bãi cát, đảo thấp;
(3) Cam kết giải quyết tranh chấp chủ quyền một cách hoà bình, và
(4) Tôn trọng quyền tự do giao thông và bay trên Biển Nam Trung Quốc.
Cam kết thì cam kết vậy, nhưng Trung Quốc vẫn dùng sức mạnh để chiếm đoạt.
Nhiều quốc gia đã đề nghị ngưng các cuộc tranh chấp về chủ quyền trên Biển Đông và các quốc gia liên hệ họp lại để phân chia các vùng có thể khai thác kinh tế cho mỗi quốc gia. Như vậy, mỗi quốc gia đều có thể phát triển trong hòa bình. Việc phân chia các vùng khai thác kinh tế không có nghĩa là xác định chủ quyền.
Nói thì nói vậy, nhưng phân chia các vùng khai thác kinh tề cho mỗi quốc gia không phải là chuyện dễ. Vã lại, Trung Quốc đang nắm ưu thế nên không muốn tham gia vào cuộc thảo luận như thế. Vậy cần phải đợi thời cơ mới tiến hành được.


Tú Gàn
viethoaiphuong
#23 Posted : Friday, December 21, 2007 5:05:17 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Không Cho Việt Cộng Xúc Phạm Lòng Yêu Nước

Trung Điền
(VNN)


Không thể ngăn chận làn sóng yêu nước của thanh niên sinh viên, trí thức và đồng bào kêu gọi nhau tham dự các cuộc biểu tình vào mỗi ngày chủ nhật trước Sứ quán và Lãnh sự của Trung Quốc tại Hà Nội và tại Sài Gòn, nhà cầm quyền CSVN đã bày ra những thủ đoạn mới để vừa bôi nhọ lòng yêu nước của người tham gia biểu tình, vừa tìm cách gây chia rẽ giữa những người đang muốn tham gia vào công cuộc đấu tranh của dân tộc hiện nay. Những thủ đoạn này gồm:
Ngày 15 tháng 12, trên tờ Pháp Luật và Tuổi Trẻ, nhà cầm quyền CSVN đã dựng chuyện cho rằng đảng Việt Tân, Tập hợp thanh niên dân chủ, Diễn đàn X Caphê đang xách động những người tham dự biểu tình chống Trung Quốc và đã xúc phạm đồng hóa những người đi biểu tình này là đi theo phản động, khủng bố.
Ngày 16 tháng 12, trên một vài trang Blogs, Việt cộng đã để cho một vài người cò mồi đóng vai sinh viên viết những bài - trên bề nổi thì cổ võ biểu tình một cách chung chung - nhưng chủ đích là kêu gọi tẩy chay và ngăn chận những nhà dân chủ hay những tổ chức đấu tranh tham dự vào các cuộc biểu tình, với lý cớ rất khôi hài rằng sợ công an đàn áp.
Kể từ khi Trung Quốc chính thức công bố quyết định cho thành lập thành phố Tam Sa để quản trị ba quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và Tây Sa vào ngày 2 tháng 12 và nhất là do phản ứng chống đối quá yếu kém của nhà cầm quyền CSVN sau đó, làn sóng chống Trung Quốc đã bùng nổ lớn với sự kêu gọi nhau biểu tình hàng tuần của giới thanh niên sinh viên và trí thức, vào mỗi sáng chủ nhật trước Sứ quán và Lãnh sự Trung Quốc tại Hà Nội và Sài Gòn. Cho đến nay đã có hai cuộc biểu tình vào ngày 9 tháng 12 với khoảng vài trăm người tham dự và vào ngày 16 tháng 12 với hơn một ngàn người tham dự. Trong số này, hai cuộc biểu tình diễn ra ở Hà Nội đông đảo nhưng không gặp nhiều áp lực của công an, trong khi đó tại Sài Gòn thì công an đã bố ráp rất nhiều nơi không cho đoàn biểu tình đến gần khu vực Lãnh sự Trung Quốc, đồng thời dùng hai chiếc xe phá sóng để không cho các máy điện thoại di động có thể liên lạc, thông báo tin tức với nhau.
Hiện nay, sinh viên và trí thức đang kêu gọi nhau tham dự cuộc biểu tình vào ngày Chủ nhật, 23 tháng 12. Người ta dự kiến rằng cuộc biểu tình lần thứ ba này sẽ đông và được trực tiếp truyền thanh rộng rãi tại hải ngoại và tại khắp nơi trong nước. Riêng tại hải ngoại thì từ sau cuộc biểu tình lần thứ hai ở trong nước, một số địa phương bắt đầu nhập cuộc với những cuộc biểu tình trước Tòa Lãnh sự Trung Quốc đã và đang diễn ra như ở San Francisco, Los Angeles, Sydney, Melbourne, Ottawa, Tokyo, Paris.... Đây là những nỗ lực cần thiết để vừa tạo thế liên hoàn chống đối giữa trong và ngoài nước, đồng thời cho nhà cầm quyền Trung Quốc thấy rõ sự phẫn nộ của người Việt Nam trên toàn thế giới và không ươn hèn như tập đoàn lãnh đạo Hà Nội. Tuy nhiên, khi cuộc đấu tranh càng lên cao thì Việt cộng sẽ tìm cách tung ra những đòn bêu rếu như trên để gây phân hóa hàng ngũ những người biểu tình, nhất là vu khống và dựng chuyện để gán ghép một số nỗ lực đấu tranh ôn hòa của sinh viên là bạo loạn, khủng bố. Để ngăn chận những đòn phá hoại này của CSVN, chúng ta cần phải sáng suốt và bình tĩnh, nhận diện những âm mưu đen tối của Hà Nội.
Thứ nhất, chúng ta cần ý thức rằng mọi người Việt Nam đều có lòng yêu nước ngang nhau và đều có quyền hành xử lòng yêu nước của mình như nhau mà không bị một ai cưỡng chế hay xúi giục. Việc cho rằng có ai đó hay tổ chức nào đó xúi giục những người đứng lên biểu tình chống nhà cầm quyền Trung Quốc đã cưỡng chiếm các hải đảo của Việt Nam không những xúc phạm đến lòng yêu nước của mọi người mà còn khinh thường lòng tự trọng của dân tộc. Chỉ có những kẻ cố tình làm tay sai cho ngoại bang hay cố tình nhượng đất, nhượng biển cho quan thầy để được bảo hộ hầu duy trì quyền lực độc tôn, mới có những hành vi xuẩn động là bêu rếu lòng yêu nước của công dân mình.
Thứ hai, chúng ta phải coi sự đoàn kết thành một khối vững mạnh trong lúc này là quan trọng nhất để không chỉ vận động mọi cá nhân tham gia mà còn không cho CSVN tạo ra những hiềm khích giữa thành phần này với nhóm kia bởi những cáo buộc hàm hồ, rằng tất cả những ai, hay những nhóm đứng lên làm một hành động nào đó mà không nằm trong khuôn khổ của bộ máy độc tài đều bị coi là phản động ngang nhau. Đừng để bị rơi vào những luận cứ sai lầm như sinh viên hoàn toàn trong sáng không có dụng ý chính trị nên sẽ không bị công an đàn áp nếu không có các nhà dân chủ, thành viên của Khối 8406 hay đảng Việt Tân tham gia, cổ võ. Hoặc là trong lúc phong trào chống Trung Quốc chưa lên cao, những nhà dân chủ và các lực lượng đấu tranh nên đứng ngoài để không tạo lý cớ cho CSVN tìm cách ngăn chận. Tất cả những luận điệu này, mới nghe qua người ta dễ tưởng lầm là có thiện chí tốt hỗ trợ sinh viên, trí thức đứng lên đấu tranh, nhưng suy nghĩ kỹ ta thấy đây là những luận điệu gây chia rẽ do chính CSVN tung ra. Đừng ngây thơ cho rằng đi biểu tình chỉ là để chống Trung Quốc, chứ không chống chế độ.... rồi mong CSVN không đàn áp. Không phải sinh viên hay cựu chiến binh đứng lên biểu tình thì sẽ không bị đàn áp, mà tất cả mọi người đều sẽ bị đàn áp khi những cuộc tụ họp đe dọa đến sự sống còn của chế độ độc tài. Hơn thế nữa, khí thế khởi đầu của những cuộc biểu tình rất cần thiết để lôi cuốn nhiều người tham gia sau đó, nhưng lại loại bỏ đi những người tích cực nhất, những người kiên trì đấu tranh vì lòng yêu nước và yêu tự do, dân chủ trong nhiều năm dài, ta đã không những đối xử tệ bạc đối với những nhà dân chủ từng bị chế độ trù dập mà còn quay lưng lại công cuộc dân chủ hóa Việt Nam.
CSVN đang bị hai sức ép nặng nề. Một là từ nhà cầm quyền Cộng sản Trung Quốc đòi hỏi Hà Nội phải ra tay dẹp các cuộc biểu tình chống Bắc Kinh hiện nay. Hai là từ lòng yêu nước của toàn dân đang lan rộng một cách nhanh chóng ở trong và ngoài nước với những cuộc biểu tình tự phát chưa hề có trước đây. Cả hai sức ép này đã làm cho CSVN lúng túng đối phó. Kinh nghiệm cho thấy là vào những lúc lúng túng này, CSVN thường hay đổ lỗi cho bên ngoài, vu cáo và gán ghép những lực lượng đấu tranh nào là xúi giục, kích động những người biểu tình... để tìm cách ngăn chận và đàn áp lòng yêu nước của toàn dân. Biết rõ thủ đoạn này, chúng ta phải sáng suốt và cương quyết không cho CSVN xúc phạm đến lòng yêu nước của mọi người Việt ở trong và ngoài nước.
=END=
viethoaiphuong
#24 Posted : Saturday, December 22, 2007 1:40:16 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Mời quý bạn nghe và chia sẻ những suy tư của thanh niên Việt Nam hôm nay!!

************************

http://uk.youtube.com/wa...kTcnZAmw&feature=related

*****

http://uk.youtube.com/wa...yEe5kqsQ&feature=related

*****

http://uk.youtube.com/wa...b1qTtxSY&feature=related

viethoaiphuong
#25 Posted : Saturday, December 22, 2007 5:08:15 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
chuyển tiếp!!

******************



Sắp đàn áp

Nguyễn Ðạt Thịnh

Hai dấu hiệu cho thấy là đàn áp sắp xẩy ra tại Sài Gòn và Hà Nội để dập tắt những cuộc biểu tình chỉ trích Trung Cộng lấn đất, lấn biển Việt Nam.

Dấu hiệu thứ nhất là phát ngôn viên Tần Cương của bộ Ngoại giao Trung Cộng lập lại thêm một lần nữa lời cảnh cáo Việt Cộng; Tần Cương bảo chúng, "phải có biện pháp hữu hiệu để chấm dứt tình trạng biểu tình chỉ trích Trung Quốc, nếu không, quan hệ song phương sẽ bị tổn hại."

Cắt đứt ngoại giao chăng?



Tần Cương: Ðán áp hay bị trừng phạt

Ðây là lần thứ nhì Trung Cộng đe dọa Việt Cộng và đòi chúng phải trừng trị những người xuống đuờng biểu tình chống việc Trung Cộng cướp Hoàng Sa, Trường Sa.

Trước đó, Tần Cương cũng tuyên bố Trung Cộng có chủ quyền "không thể chối cãi" tại Nam Hải và các vùng biển lân cận.

Hắn còn nói, "Đây là lập trường trước sau như một của Trung Quốc." và chỉ trích Việt Cộng đã thay đổi quan điê?m trong các thời kỳ khác nhau.

Chỉ dấu thứ nhì cho thấy Việt Cộng sắp đàn áp sinh viên, thanh niên xuống đuờng đòi "Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam" là việc Nông Ðức Mạnh đề cập đến vai trò của các "chiến sĩ công an".

BBC viết, "Trong phát biểu của mình, tổng bí thư Nông Đức Mạnh cũng nói về những điểm yếu kém của công an Việt Nam trong năm qua. Theo ông, ‘năm qua, công tác nắm bắt tình hình của ngành có lúc chưa thật chắc, trong một số trường hợp còn để xảy ra bị đ?ng, bất ngờ’.

"Ông cũng lên tiếng chấn chỉnh thái độ, hành vi của công an: ‘Vẫn còn có cán bộ, chiến sĩ công an sai phạm, tiêu cực, làm ảnh hưởng đến bản chất, truyền thống và uy tín của lực lượng.’"

BBC nhận xét, "Trong bối cảnh chính trị quốc tế biến chuyển nhanh, và sự giao lưu ngày càng tăng giữa Việt Nam với quốc tế, giữa người Việt trong và ngoài nước, có vẻ như vai trò của ngành công an được đảng cầm quyền đặc biệt chú ý.”




Công an đánh dân

Khẩu khí hách dịch của Tần Cương là sức dùi đánh vào cái đục, và khẩu khí chư hầu của Nông Ðức Mạnh là mũi đục đục vào thân gỗ dân tộc. Mạnh không dám trả lời "thiên triều" một tiếng nào cả, mà chỉ rèn luyện công an, chỉnh đốn cảnh sát, một cách đánh tiếng với Trung Cộng là chúng đang chuẩn bị để thực hiện "những biện pháp hữu hiệu" Trung Cộng đòi hỏi chúng phải làm để dẹp biểu tình.

Là viên chức lớn nhất của đảng cộng sản Việt Nam, Mạnh cũng là nhân vật có thực quyền nhất trong nước, hắn trên quyền cả chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết lẫn thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng.

Ðối xử với một cuộc biểu tình bầy tỏ lòng yêu nước, đám Việt Cộng này vừa ra chỉ thị cấm không đuợc chỉ trích Trung Cộng trong những biểu ngữ hay khẩu hiệu biểu tình.

Giáo sư Carlyle Thayer, Học viện Quốc phòng Úc châu, người đuợc dư luận cho là một chuyên gia về Việt Nam, lại sai lầm thêm một lần nữa khi ông nói, "Các cuộc biểu tình mới đây là bước đi đầu tiên của Việt Nam nhằm thay đổi từ chính sách ngoại giao sang sử dụng việc gây áp lực nhân dân đối với Trung Quốc nhằm củng cố tuyên bố chủ quyền ở Biển Đông và phát triển các vùng lãnh hải của mình."

Thayer tưởng hai cuộc biểu tình mới rồi là do Việt Cộng tổ chức! Sai lầm này miệt thị việc làm của sinh viên Việt Nam.

Phản ứng của Trung Cộng và Việt Cộng sau 2 cuộc biểu tình cho thấy Trung Cộng nhột nhạt trước những lời chỉ trích chúng hành động bá quyền trên biển Ðông; và đặt lên cho người Việt hải ngoại câu hỏi, "Sao chúng ta không khuyếch âm tiếng thét uất nghẹn quốc nội bằng những cuộc biểu tình quốc tế?"

Không thủ đô nào, thị trấn nào trên thế giới không có người Việt cư ngụ, và không có một tòa đại sứ hay lãnh sự Trung Cộng.

Thử hình dung dư luận quốc tế sẽ sôi động đến đâu nếu cuối tuần này chúng ta có những cuộc biểu tình tại Ba Lê, Luân Ðôn, Ðông Kinh, Bá Linh, Hoa Thịnh Ðốn, Nữu Ước, San Francisco, chống Trung Cộng lấn chiếm lãnh hải Việt Nam.

Sinh viên Sài Gòn và Hà Nội có thể phối hợp hoạt động đuợc, thì có lẽ chúng ta cũng có thể làm giống như các em, cháu của chúng ta đã làm.

Chúng ta rủ nhau "đứng lên đáp lời sông núi" hay ngồi chờ Nông Ðức Mạnh xua công an ra đàn áp các em sinh viên quốc nội?


Nguyễn Ðạt Thịnh

viethoaiphuong
#26 Posted : Saturday, December 22, 2007 11:33:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
chuyển tiếp!!

***************


http://blog.360.yahoo.co...y_PYSPvm1VnOVpUuw--?cq=1

Một buổi sáng chủ nhật bất thường & hình ảnh blogger Điếu Cày bị bắt
viethoaiphuong
#27 Posted : Sunday, December 23, 2007 2:03:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
tin mới nhất Người Việt ở hải ngoại



Trường Sa - Hoàng Sa!!



Người Việt Hải Ngoại Luôn Sát Cánh Cùng Công Cuộc Tranh Đấu Của Đồng Bào Trong Nước Vì Sự Toàn Vẹn Lãnh Thổ Việt Nam và Vì Tự Do, Dân Chủ Tốt Lành Ngày Mai!!

Xin mời các bạn đón nghe chương trình phát thanh mới nhất của đài RFA

********

http://www.rfa.org/servi...12/23/vhienvy122307a.mp3
viethoaiphuong
#28 Posted : Sunday, December 23, 2007 4:23:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Trường Sa - Hoàng Sa ++ !!


Slide show nhung hinh anh dau tranh cua Nguoi Viet Tu Do tai Phap len a'n bon viet cong ban nuoc ngay tai hang o^? cua bon chu'ng.


http://news.webshots.com/slideshow/561863606XCkokT

Bac Ninh
viethoaiphuong
#29 Posted : Sunday, December 23, 2007 10:11:28 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
chuyển tiếp!!

*****************



Xin moi quy vi vao xem (xin dung Internet Explorer moi xem big screen duoc);

http://www.anhduong.net/video/TT-hoangsa3.htm


Ngay mai se co phan 1 va phan 2.

Kinh,

Thuan

viethoaiphuong
#30 Posted : Monday, December 24, 2007 9:36:54 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
chuyển tiết!!

**********


Talamot: Dem Giang Sinh Cho Hoang Sa va Truong Sa

(video clips)

http://www.youtube.com/watch?v=Sc9sjLG6uEk

http://mangykien.wordpress.com/
viethoaiphuong
#31 Posted : Monday, December 24, 2007 8:52:53 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
chuyển tiếp!!

*****************



http://www.youtube.com/watch?v=qMndBB_PKFI

"Trái Tim Việt Nam"
(Sáng tác: Tuấn Khanh - Clip: Talamot)

Em có yêu không, tuổi xuân thờ ơ?
Vui sống vô tri cứ như cầm thú
Không hay chung quanh nỗi đau con người
Miệt mài ca hát, đói khát niềm tin

Em có hay không trái tim Việt Nam
Qua bao đau thương vẫn nguyên lẽ sống
Có rớt nước mắt vẫn ngẩng cao đầu
Người người chia sớt để qua bể dâu

*** Nếu có chết ngày mai
Chỉ xin được thấy đất nước tôi tự do
Hãy nắm chặt bàn tay
Để gieo mầm sống ước mơ ngày mai
Việt Nam phải vẹn nguyên
Không thẹn cùng tổ tiên

Em có nghe không, nước non Việt Nam
Rên siết phân ly trong tay kẻ gian
Hãy cất tiếng nói để mãi lưu truyền
Lời thề giữ lấy nước Nam vẹn nguyên (less)


Added: December 23, 2007
Category: People & Blogs


Kinh Chuyen

http://www.youtube.com/watch?v=qMndBB_PKFI
viethoaiphuong
#32 Posted : Monday, December 24, 2007 9:24:21 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Talamot: Quyet Vuot Kho Vi Hoang Sa & Truong Sa


http://www.youtube.com/w...BE3vsFYU&feature=related
viethoaiphuong
#33 Posted : Tuesday, December 25, 2007 6:03:43 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
chuyển tiếp!!

**************


Hoàng Sa - Trường Sa:

Xin Hãy Bình Tâm Lật Vài Trang Sử ... Cũ!!!

• Hùng Nguyễn

Việc Tầu Cộng, qua con bài "Quốc Hội Trung Quốc", ngang nhiên xâm lược Hoàng Sa và Trường Sa hiển nhiên mở ra một giai đoạn lịch sử mới. Để có được suy nghĩ trong sáng hơn, xin mời quý bạn cùng lật lại vài trang sử ... cũ, từ “Việt Nam Sử Lược” của tác giả Trần Trọng Kim.

Trang 1: An Dương Vương.
Năm Quý Tị (208 trước Tây Lịch) là năm thứ 50 đời vua An Dương Vương. Triệu Đà đem quân sang đánh lấy nước Âu Lạc, lập ra nước Nam Việt.
Tục truyền rằng khi An Dương Vương xây Loa Thành, có những yêu quái quấy nhiễu, xây mãi không được. An Dương Vương mới lập đàn lên cầu khấn, có thần Kim Qui hiện lên bày phép cho vua trừ những yêu quái đi, bấy giờ mới xây được thành. Thần Kim Qui lại cho An Dương Vương một cái móng chân, để làm cái lẫy nỏ. Lúc nào có giặc thì đem cái nỏ ấy ra bắn một phát, giặc chết hàng vạn người.
Cũng nhờ có cái nỏ ấy cho nên Triệu Đà đánh không được An Dương Vương. Triệu Đà dùng kế, cho con là Trọng Thủy sang lấy Mỵ Châu là con gái An Dương Vương, giả kết nghĩa hòa thân để do thám tình thực.

Trọng Thủy lấy được My Châu rồi, hỏi dò vợ rằng: "Bên Âu Lạc có tài gì mà không ai đánh được?" Mỵ Châu nói chuyện cái nỏ, và lấy cho chồng xem. Trọng Thủy bèn lấy cái móng Kim Quy đi, làm cái lấ̃y giả thay vào, rồi định về báo tin cho cha biết. Khi sắp ra về, Trọng Thủy hỏi Mỵ Châu rằng: “Tôi về, mà nhỡ có giặc giã đánh đuổi, thì rồi biết đâu mà tìm?” - Mỵ Châu nói rằng: “Thiếp có áo lông ngỗng, hễ khi thiếp có chạy về đâu, thiếp sẽ lấy lông ấy mà rắc ra ở dọc đường thì rồi sẽ biết.”
Trọng Thủy về kể lại với Triệu Đà tình đầu mọi sự, Triệu Đà bèn khởi binh sang đánh Âu Lạc. An Dương Vương cậy có cái nỏ, không phòng bị gì cả, đến khi quân giặc đến gần chân thành mới đem nỏ ra bắn, thì không thấy hiệu nghiệm nữa. An Dương Vương mới đem Mỵ Châu lên ngựa mà chạy về phía nam.
Chạy đến núi Mộ Dạ ̣(thuộc huyện Đông Thành, tỉnh Nghệ An) gần bờ bể, vua thấy giặc đuổi kíp quá, mới khấn Kim Qui lên cứu, Kim Qui lên nói rằng: “Giặc ngồi sau lưng nhà vua đấy!” An Dương Vương tức giận quá, rút gươm ra chém Mỵ Châu đi, rồi nhảy xuống bể mà tự tận.”
Khi còn nhỏ, người viết coi đây như chuyện có thật! Khi vào trung học, người viết coi đây như một truyện “thần thoại”. Và nay người lưu tâm đến nội dung chuyện. Xin hãy bỏ qua khía cạnh tình báo (coi như đây là trận chiến tình báo có ghi lần đầu trong lịch sử VN.).
An Dương Vương do lơ là, ỷ lại mà đã làm mất nước. Nhưng trọng tâm của câu chuyện cho ta thấy cái tai hại của “thù trong”, mà hậu quả là ... MẤT NƯỚC. Để đối phó với “thù trong” này, An Dương Vương đã giết ngay kẻ ‘thù trong” cũng chính người con gái thương yêu của mình, mặc dù Mỵ Châu hoàn toàn là vô tình. Nếu không phải là người con gái cưng, thì Mỵ Châu đâu có cơ hội cưỡi cùng lưng ngựa với cha trong cuộc đào tẩu đó. Và cái án được thi hành lập tức cho kẻ “thù trong” này, là: “An Dương Vương tức giận quá, rút gươm ra chém Mỵ Châu đi, rồi nhảy xuống bể mà tự tận.”
Như vây, An Dương Vương đã thực hiện thật đúng vai trò, danh dự và trách nhiệm của một vị vua: không nương tay với loại Lạc gian và cũng chẳng khoan nhượng với chính lỗi lầm của mình -- thà chết trong tay mình chứ không chết trong tay giặc ngoại xâm!

Trang 2: Lữ Gia.
Mậu Thìn (113 trước Tây lic̣h) Triệu Minh Vương mất, thái tử Hưng lên làm vua, tức là Triệu Ai Vương, trị vì được một năm.
Bấy giờ vua nhà Hán cho An-Quốc Thiếu Quí sang dụ Nam Việt về chầu. Thiếu Quí nguyên là tình nhân của Cù Thị lúc trước, đến khi sang Nam Việt gặp nhau, lại tư thông với nhau rồi dổ̃ dành Ai-vương đem nước Nam Việt về dâng nhà Hán.
Khi Cù-thị và Ai-vương đã định về Hán-triều, thì có quan Tể-tướng là Lữ Gia, biết rõ tình ý, đã can ngăn mãi không được, mới truyền hịch đi mọi nơi nói rằng vua và Cù thái hậu sắp đem nước dâng cho nhà Hán; rồi Lữ Gia vùng với mấy người đại thần đem quân cấm binh và giết sứ nhà Hán, Cù Thị và Ai Vương. Đoạn rồi tôn Kiến Đức lên làm vua. Kiến Đức là con trưởng của Minh Vương mẹ là người Nam Việt làm vua.
Ghi chú của người viết:
1. Cù Thị là người Hán, Triệu Ai Vương lấy Cù Thị khi phải sang làm con tin bên nhà Hán.
2. Biến cố này khởi đầu cho việc Tầu (nhà Hán) sang xâm lược VN khởi đầu thời kỳ Bắc Thuộc I.
3. Triệu Đà có thể coi là người Tầu nhưng không phải gốc Hán, và đã mau chóng được “đồng hóa” thành người Việt Nam. Triệu Minh Vương là con cháu Triệu Đà.

Tại đây, chúng ta lại học được một bài học của tổ tiên, đó là sự nguy hại của “thù trong” và bản án của tổ tiên ta dành cho thành phần Việt gian: Tử Hình, mặc dù đó là một ông vua!
Dĩ nhiên, xâm chiếm nước Nam là mộng của các tập đoàn kiểu Tầu Khổng, dù Lữ Gia có tiêu diệt Cù Thị và Hán Sứ hay không, thì Tầu vẫn xâm lược Việt Nam như thường. Chỉ khác một điều là chúng phải vận động quân lực, gây chiến, làm hao tổn nội lực của chính chúng. Vậy nêu bỏ qua sự kiện là biến cố này là một trong những nguyên nhân chính gây thời kỳ Bắc Thuộc lần thứ nhất. Tế tướng Lữ Gia, tuy không giữ được bờ cõi, nhưng cũng đã là một anh hùng dân tộc thực hiện đúng vai trò cũng như trách nhiệm của ông: Đã đập tan được một cuộc xâm lăng "không tốn một mũi tên" của bọn Hán Khổng và ông đã theo đúng sách lược diệt thù trong, chống giặc ngoài.

Trường Hoàng Sa: Những Trang Sử Ô Nhục Tái Diễn.
Qua 2 trang sử trên, người viết rút ra 2 bài học thật chua cay:
1. Thù trong mới là thế lực đáng phải đề phòng cũng như đáng sợ nhất. An Dương Vương phải giết người con gái thân yêu và tự sát vì nội thù; nếu Lữ Gia không ra tay thì đã có một “cuộc xâm lăng không binh đao” trong lịch sử ngàn năm Bắc Thuộc rồi!
2. Người xưa đã không khoan nhượng và thẳng tay tiêu diệt bọn Việt gian, ngay cả khi tên Việt gian đó là người con gái cưng của mình, và khi tên Việt gian đó hoàn toàn không biết việc mình làm. Ngày nay, tuy chém giết không còn “thịnh hành’ như ngày xưa, nhưng nước nào trên thế giới cũng trị tội rất nặng bọn “X gian” này.

Trở lại vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa. Ta thấy năm 1958, Hồ lúc ấy cùng lúc giữ các chức sau:
1. Chủ tịch đảng
2. Thành viên bộ chính trị
3. Chủ tịch nước kiêm 4. Chủ tịch Quốc phòng.
Ta cũng thấy rằng
- Lúc ấy Hồ vừa “hạ cánh an toàn” trong tội ác tàn sát đồng bào ta qua Cải Cách Ruộng Đất và đổ tội cho thằng "con cháu" là Trường Chinh.
- Lúc ấy Đảng Việt Gian đã tôn Hồ là “Cha già dân tộc” rồi!
- Lúc ấy Hồ đang khởi đầu việc biến miền Nam thành bãi chiến trường cho Chiến Tranh Lạnh I, Mỹ chưa có ý định đổ quân vào VN! Lúc ấy VN cũng chẳng có ngoại xâm nào đe dọa hết! Duy chỉ có một kẻ thù truyền kiếp Bắc Phương!
- Lúc ấy Nga đang có nhu cầu bành trướng tân thuộc địa và̀ Tầu đang có nhu cầu “ăn có” trong mưu đồ bành trướng này. Cả hai đều có nhu cầu tiêu thụ số võ khí do chúng sản xuất ra.
Vậy thì việc VG Phạm Văn Đồng ký công hàm công nhận chủ quyền của Tầu Cộng trên hai vùng TS và HS phải được hiểu là theo lệnh của Hồ. Và Hồ một lần nữa lại “hạ cánh an toàn” khi xử dụng thành công VG Đồng làm “con dê tế thần”!
Trường Sa, Hoàng Sa, như vậy lại là trang sử được lập lại! Trang sử An Dương Vương, trang sử Cù Thị, trang sử kiểu Trần Ích Tắc và Lê Chiêu Thống,...!!!

Một số lập luận quanh Công Hàm Dâng Đảo.
Có tin cho rằng vào lúc đó Hồ bị hai tên Lê Duẩn và Lê Đức Thọ kiềm chế, nhưng đây chỉ là thứ “tin đồn” vô căn cứ, không bằng chứng, hay nói cho đúng hơn, là một âm mưu thâm độc nhằm chạy tội cho tên đầu đảng Việt gian này mà thôi! Muốn nhận rõ đây là âm mưu hay sự thực, cách tốt nhất là chúng ta hãy xem cái tin đồn này được đưa ra trong thời điểm và hoàn cảnh nào, có phải trong lúc đang có nhu cầu “phong thánh” cho Hồ hay không! Chúng ta nên nhớ lại rằng Hồ là một tên cực kỳ xảo trá, với các mưu đồ cả dài lẫn ngắn hạn: năm 1946, y đã đóng vai Trần Dân Tiên viết cuốn sách bốc thơm chính mình, nên nếu tên này dùng mưu này thì cũng chẳng có gì là lạ! Xin đừng quên!
Gần đây cũng có người cho rằng Hồ, Đồng ký công hàm dâng đảo này là do “ý thức hệ CS.” Nhưng nếu vậy, ta nên theo dõi chặt các diễn biến trong đời Hồ, từ khi rời khỏi bến Nhà Rồng, ̣đến khi làm đơn xin học trường Thuộc Địa Pháp, lợi dụng cụ Phan, rồi bỏ cụ Phan để làm một tên mật vụ Đông Phương cho Liên Xô có lãnh lương!??? Vậy bằng chứng nào cho thấy Hồ ký công hàm này là vì “ý thức hệ CS”? Hoàn toàn không có! Chỉ có thực tế cho thấy Hồ là một tên tay sai đắc lực cho Nga Tầu trong cái “công cuộc” biến miền Nam thành nơi tiêu thụ võ khí cho ngành kỹ nghệ quốc phòng của Nga và Tầu mà thôi. Hành vi tàn sát đồng bào này cũng chẳng phải là hành vi của một bạo chúa mà là hành vi của một tên thái thú mang dòng máu VN (?) nhưng lại có "hồn" Nga, Tầu! Ta có thể coi Mao là một tên bạo chúa, giống như Tần Thủy Hoàng, nhưng Hồ thì không, vì Mao không làm thuê cho Nga!
Hoặc có người cho rằng việc ký kết công hàm là một sai lầm của Hồ, thế nhưng cứ giả như là sai lầm đi, thì sao cái “đỉnh cao nhất" trong số các “đỉnh cao của trí tuệ loài người” lại có thể phạm nhiều sai lầm ngu đân đến như vậy?!!!
Cũng có thể có người cho rằng công hàm dâng đảo do Đồng ký đã không thông qua QUỐC HỘI Ngụy, nhưng đây là vấn đề thuần túy pháp lý. Xin quý bạn ôn lại Hiến Pháp nước VNDCCH 1949:
Điểu thứ 49
Quyền hạn của Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa:
a) Thay mặt cho nước.
b) Giữ quyền Tổng chỉ huy quân đội toàn quốc, chỉ định hoặc cách chức các tường soái trong lục quân, hải quân, không quan.
c) Ký sắc lệnh bổ nhiệm Thủ tưỡng, nhân viên Nội các và nhân viên cao cấp thuộc các cơ quan Chính phủ.
d) Chủ tọa Hội đồng Chính phủ.
đ) Ban bố các đạo luật đã được Nghị viện quyết nghị.
e) Thưởng huy chương và các bằng cấp danh dự.
g) Đặc xá.
h) Ký hiệp ước với các nước.
i) Phái đại biểu Việt Nam đến nước ngoài và tiếp nhận đại biểu ngoại giao của các nước.
k) Tuyên chiến hay đình chiến theo như điều 38 đã định.
Điều 49, Khoản d) trên cho thấy VG Phạm Ván Đồng không thể, không có quyền, cũng chẳng dám ký kết CH Dâng Đảo nếu không được người "chủ tọa" tức là Hồ cho phép.
Trong cái gọi là "hiến pháp" này không đá động gì đến quyền của Thủ tướng, chỉ nói rằng Thủ tướng đứng đầu và thành lập Chính phủ gồm các Bộ. Xin xem lại hai điều có liên quan:
Điều thứ 27
Nghị viện nhân dân bầu một Nghị trưởng, hai Phó nghị trưởng, 12 ủy viên chính thức, 3 ủy viên dự khuyết để lập thành Ban Thường vụ.
Điều thứ 38

Khi Nghị viện không họp được, Ban thường vụ cùng với Chính phủ có quyền quyết định tuyên chiến hay đình chiến.
Trong trường hợp một "công hàm" kiểu này, toàn văn "Hiến pháp" 1949 không đá động gì đến việc một công hàm như vậy có phải thông qua Quốc hội hay không. Do Thủ tướng đứng đầu các bộ, đương nhiên "công hàm Dâng đất" thuộc bộ Ngoại giao, và theo phương pháp chuyển quyền hàng dọc, đương nhiên đối với nước VNDCCH, công hàm này Thủ tướng là người đứng đầu Chính phủ ký, nên có giá trị mà không cần thông qua Quốc Hội!
Vậy thì tên VG Hồ chí Minh và bọn con cháu của nó, tức là cái gọi là ĐCSVN hay nói đúng hơn là Đảng Việt Gian, trên thực chất chính là một bọn tay sai bán nước.
Mỵ Nương hoàn toàn vô tình làm Lạc gian cũng đã bị chém chết, còn Hồ và cái đảng Việt gian của y đã bị xử tội chưa?!!! (Nói chi đến hai chữ “công lao”!!!)
Tại đây nên để ý rằng “Thái hậu Cù Thị và Hán Sứ định dâng nước ta cho nhà Hán”. Từ ngữ dùng ở đây là DÂNG chứ không phải là BÁN. Công hàm do tên VG Đồng ký như vậy là công hàm DÂNG ĐẢO, chứ không phải là BÁN, vì khi BÁN, người ta được một cái gì đó có lợi cho họ - là một sự trao đổi - còn khi DÂNG, thì người DÂNG cùng lắm cũng chỉ được một số tư lợi nhỏ nhoi cho cá nhân đó mà thôi, mà thường thì “lợi bất cập hại”. Nếu bảo là "bán", thì trên bình diện quốc gia, VN được gì ngoại trừ mất đất mất biển, một đất nước đảo điên và hàng triệu người vô tội bị chết? Ta nên dùng từ ngữ cho đúng!
Hành vi mập mờ của bọn Việt Gian hiện nay giống hệt như cái kiểu thầm lén mập mờ giữa Cù Thị và Hán Sứ! Do đó ai còn một chút “scense” về phải, trái thì phải gọi ĐCSVN là Đảng Việt Gian hay Đảng CSVG!
Do tự nguyện dâng đất hiến biển, tội ác này khởi nguồn chính là từ Hồ và tập đoàn Việt gian của nó chứ không phải từ Tầu Cộng. Do vậy, trên mặt trận ngoại giao, ngày nào còn bọn Việt Gian thì ngày ấy xin đừng ai mơ hồ cho rằng cái gọi là "nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam" có tư cách đòi lại Trường Sa, Hoàng Sa được! Đây là thực tế mà giới trẻ VN cần phải suy tính cho rõ trước khi thực hiện bất kỳ hành động nào.
Có thể chấp nhận cờ đỏ biểu tình chung với cờ Vàng Việt Nam hay không?
Hai trang sử trên cho thấy dù muốn và dại dột đến đâu, cũng chẳng ai có thể “tranh đấu” chung với một bọn Việt gian ngày đêm chỉ chực đâm sau lưng người ấy. Xin nhớ lại là năm 1974, khi Tầu Cộng xâm lăng Hoàng Sa, thì bọn Việt gian đã mở một mặt trận lớn trong nội địa, cầm chân trung đoàn Thủy Quân Lục Chiến VNCH trong việc đổ bộ tái chiếm Hoàng Sa (xin vào link này để biết thêm chi tiết: http://www.littlesaigonradio.com/v2/# -- “Nói chuyện với ông Phạm Văn Hồng, cựu thiếu tá Quân Lực VNCH).
Trên thực tế ngoại giao, Hoàng Sa và Trường Sa đã mất do tay của cái gọi là “Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” từ khi tập đoàn Việt gian Hồ chí Minh ký kết bản công hàm đó rồi. Dĩ nhiên, bạn có thể lý luận rằng PVĐồng và Hồ không đại diện cho nhân dân Việt Nam do đó công hàm đó không có giá trị, hay một số người khác cho rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của VNCH, nhưng điều đó chỉ đúng khi cái tập đoàn Việt gian này và cái nước có cái lá cờ đỏ sao vàng này không còn nữa, -- trừ phi 1. Cái nước có cờ đỏ sao vàng đó chịu mang danh là "thất tín", là bội ước,... và 2. Cái nước đó có dũng khí và sức mạnh để chiếm lại TS, HS bằng quân sự! Nhưng cho đến nay, cả hai khả năng này đều không thể xảy ra!!! (Trên thực tế ngoại giao, Tầu Cộng vấ̃n có thể dùng cớ này mà tiến chiếm bằng quân sự, chúng chỉ đòi lại cái thuộc về chúng mà thôi -- tức là đằng nào cũng mất!)
Đã như xác định ĐCSVN là một tập đoàn Việt gian, thì hiển nhiên lá cờ máu đó cũng là lá cờ biểu tượng cho Việt gian và phản trắc, và toàn thể tập đoàn Việt gian này, kể cả tên đầu đàn là Hồ Chí Minh cũng cần phải bị vô hiệu hóa, cách này hay cách khác, trước khi việc đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa cũng như các vùng biên giới khác có thể được tiến hành.
Đã như lá cờ máu đó chỉ là biểu tượng của một tập đoàn Việt gian xấu xa nhất trong lịch sử VN, cũng không thể dùng nó để đòi được HS, TS hay bất kỳ vùng đất nào đã bi dâng lên thiên triều, thì thử hỏi cái lá cờ đó có tư cách gì mà được sánh đôi với cờ vàng trong công cuộc chống Tầu Cộng đây?
Theo lời Bùi Tín và một số "nhà dân chủ" khác, thì đầu đuôi là do hai tên VG Lê Đức Anh và Đỗ Mười mà ra, thế nhưng Bùi Tín lại gọi bọn ngụy quân Việt gian là "Quân Đội Nhân Dân Anh Hùng"! Nếu quả thật là "anh hùng" (tức là vừa anh minh, vừa anh dũng), thế sao bao nhiêu năm qua, chẳng thấy một tên nào dám làm bổn phận của chúng, là lôi đầu hai tên Việt gian này ra mà chặt đi? "Anh hùng" hay là "ngu hèn" đây? (Muốn đọc bài của Bùi Tín, xin vào link này: http://www.danchimviet.c...ws&file=article&sid=4387)
Chưa hết, tập đoàn Việt gian này dưới thời tên VG Võ Văn Kiệt, đã âm mưu xây dựng cái gọi là “Quốc Lộ Trường Sơn”, mang danh là “vì phát triển kinh tế”, nhưng có kinh tế gì phát triển dọc theo con đường đó, hay đây chỉ là một trục lộ bọn Việt gian muốn xây lên để quân Tầu tiện việc di chuyển trong trường hợp chúng muốn “mượn đường” xâm lược phương Nam, cụ thể là miền Nam VN và Cambốt? Và gần đây, tên VG Nông Đức Mạnh đã chấp thuận cho dân Tầu vào VN mà không cần thị thực! Hành động này có khác gì Cù Thị xưa kia tư thông với Hán Sứ định dâng nước ta cho nhà Hán hay không?
Ghi chú: Cũng có tin đồn, cho rằng Hồ từng nói, đại để là: “Người Tây đến rồi đi, nhưng Tầu thì ở lại cả ngàn năm.” Trước các tin đồn của bọn VG, người nghe cần tìm hiểu rõ có thật Hồ đã nói câu đó hay không? Có phải tin này được tung ra khi bọn VG có nhu cầu đánh Campuchia chống Tầu Cộng vì quyền lợi của Liên Xô hay không? Hay giả dụ có nói, thì Hồ nói câu này trong tình huống như thế nào? Hay đây hoàn toàn là lời bịa đặt của đám “con cháu” của tên Việt gian này? Bằng chứng nào cho thấy Hồ nói như vậy, v.v....
Nếu như đã không có đầy đủ bằng chứng, thì ta tuyệt đối không nên, cũng chẳng thể lập lại lời này như một dẫn chứng nào đó, mà chỉ có thể coi đây lại là một quả (bóng) bịp!!!

Là Tự Phát, Là Giật Dây - Có Gì Khác Biệt?
Để ý rằng trước đó hơn 1 tuần, tên VG Nguyễn Tấn Dũng sang chầu Bắc Kinh. Như vậy thì biến cố này nên được xem là một mưu đồ giữa một tập đoàn thái thú và mẫu quốc Tầu Cộng, hơn là một chuyến công du ngoại giao. Và tên VG Nguyến Tấn Dũng này phải biết rất rõ việc Tầu Cộng thành lập Tam Sa! Nếu không thì nó còn làm "thủ tướng" làm gì? Mặc dù là thủ tướng Việt gian!
Bật đèn xanh cho việc biểu tình, tập đoàn Việt gian có môt sô khả năng đoản kỳ:
- “Hạ cánh an toàn” cho cái tội làm Việt gian của chúng: đồng hóa được tội “bá quyền xâm lăng” của Tầu Cộng và “Việt gian tay sai” của tên Hồ và đảng Việt Gian -- Là “anh bá quyền xâm lược” chứ không phải tôi “làm Việt gian”; rằng cùng lắm tôi chỉ “hèn nhát”, “khiếp nhược” trước một thế lực mạnh hơn thôi chứ tôi không phải là Việt gian.
- Chuẩn bị “hợp thức hóa” việc làm tay sai cho Mỹ trong tương lai, vì hiện nay Mỹ là đối trọng duy nhất của Tầu Cộng: Đây là ý của “nhân dân” chứ không phải ý của chúng tôi. Chúng tôi làm theo ý của “nhân dân” đẩy! Gửi một thông điệp ra thế giới bên ngoài, đứng đầu là Mỹ, là đó, “nhân dân” VN vẫn thích "quan hệ" với Mỹ hơn!
- Vô hiệu hóa sự xuất hiện của cờ Vàng, chính thức hóa sự xuất hiện tại hải ngoại của cờ đỏ, dưới danh nghĩa “đoàn kết trong ngoài chống Trung Quốc”.
- Tung ra một “quả nhứ”, một thứ mồi câu xem nếu chúng công khai làm tay sai cho Mỹ, thì Thiên Triều sẽ phản ứng như thế nào, và “con cháu” chúng sẽ phản ứng như thế nào! Thử thách được xem chúng kiểm soát được người dân đến mức nào. Nếu chúng dẹp ngay được các cuộc xuống đường, thì chúng sẽ sang “báo cáo” với Thiên Triều là chúng vẫn rất đắc lực trong vai trò thái thú máu Việt của chúng! Đây là nhiệm vụ chính của tên Việt gian “cái” mang nhãn “Phó Chủ Tịch QH Việt gian” trong chuyến “công du” Bắc Kinh hiện nay.
Vậy bọn bá quyền Tầu Cộng sẽ nghĩ sao về việc sinh viên VN dùng cờ đỏ để biểu tình phản đối Tầu? Chúng sẽ hoặc phì cười vì một bọn ngu, diệt thù trong thì không diệt, lại đi “bội tín” muốn phá vỡ những điều “người Bác khả kính” của chúng đã cam kết. Hoặc giả chúng sẽ tức giận vì bọn tay sai thái thú Việt gian có ý “Ăn cháo đá bát”, thất hứa với chúng!!!???
Một số khả năng nêu trên cho thấy trong đoản kỳ, "giật dây" hay không có rất nhiều khác biệt. Còn trên đường dài, thực tế là HS và TS đã bị mất vào tay Tầu từ khi VG Phạm Văn Đồng ký bản công hàm rồi chứ không phải bây giờ mới mất. Do vậy, việc dùng cờ Việt gian đi biểu tình đòi đất chỉ tổ làm trò cười cho bọn Tầu Cộng mà thôi!
Điều duy nhất mà tập đoàn Việt gian hiện nay có thể làm là đưa vụ này ra Liên Hiệp Quốc hay một tòa án quốc tế nào đó, Dù giặc Tầu có chấp nhận sự việc này hay không, chẳng phải để đòi lại HS, TS mà ít nhất là để thành lập một căn bản “công pháp” cho các thế hệ sau. Nhưng chúng đã làm chưa? Bọn Việt gian này được vào ghế HĐ thường trực LHQ để làm gì?
Điều mà sinh viên học sinh thật tâm yêu nước có thể làm là lên “danh sách” bọn Tầu Cộng nằm vùng tại VN hiện nay và đám chó săn công an để theo đó có hành động thích nghi với bọn chúng! (Xin ghi nhớ là bất kỳ người Tầu nào đến VN - đặc biệt là Tầu Cộng - đều có thể là một tên Trọng Thủy!)
Do vậy, ta thấy trước tình hình hiện nay, tiêu chí phải là “Diệt thù trong, Chống giặc ngoài”, chứ không phải chỉ đơn thuần là “chống giặc ngoài” mà thôi!
Riêng đối với đồng bào hải ngoại, xin đừng ngây thơ mắc mưu bọn Việt gian mà chấp nhận cho lá cờ Việt gian hiện diện chung với cờ Vàng chống Tầu Cộng. HS, TS đã mất từ lâu do và dươi lá cờ Việt gian này rồi, quý vị ơi!
-- 24-12-2007.
viethoaiphuong
#34 Posted : Tuesday, December 25, 2007 6:22:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Chuyển tiếp!!

***************


Kinh chuyen buc tam thu nay tu trong nuoc den qui vi. Kinh mong qui vi voi phuong tien san co xin giup do chuyen den cac dien dan, cac trang bao dien tu va dong bao khap noi.
Su ho tro cua qui vi vo cung qui bau va khich le cho nhung nguoi dang dau tranh Tu Do Dan Chu tai Viet Nam.

Tran Hoai Huong




Tâm Thư



Kính gửi đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước,
Trước sự phản đối quyết liệt Trung Cộng xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của đồng bào trong và ngoài nước Việt Nam đã làm cho đảng CSVN vô cùng lúng túng, tứ bề thọ địch. Đảng CSVN đã quỵ lụy, ương hèn và tuân theo chỉ thị của quan thầy Trung Cộng là phải đàn áp các cuộc biểu tình chống Trung Cộng xâm lược để bảo vệ "sự bang giao hữu nghị giữa Việt Cộng và Trung Cộng" do sinh viên học sinh và đồng bào nhiều thành phần xã hội tổ chức.
Một biểu ngữ nhỏ để dán vào mũ bảo hiểm có dòng chữ: "Hoàng Sa -Trường Sa của Việt Nam". Lập tức CANDVN liền bắt người. Vậy xin hỏi các chiến sĩ CANDVN : Hoàng Sa và Trường Sa có phải là của nước Việt Nam hay không? Hay là của nước nào?. Đất nước Việt Nam bị Trung Cộng xâm lăng, "Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam" là khẳng định bằng một sự thật là đã vi phạm vào điều nào của Hiến Pháp và Luật Pháp của nước CHXHCNVN. Xin hỏi các chiến sĩ CAND là: CAND phuc vụ cho quyền lợi dân tộc Việt Nam hay là làm tay sai, nô bộc cho Trung Cộng?
Trước đây không lâu, ngư phủ Việt Nam bị hải quân Trung Cộng bắn chết trên biển, một nhà báo đã phỏng vấn một vị tướng hải quân của QĐND. Vị tướng này đã trả lời trong sự căm tức là: "Các Ông hãy ra hỏi các vị lãnh đạo ở Hà Nội…". Điều này cho thấy, QĐND cũng rất đau xót khi đất nước bị ngoại xâm, đau lòng khi thấy Trung Cộng ngang nhiên bắn giết dân Việt Nam. Nhưng chính đảng CSVN đã bắt buộc QĐND phải im lặng và làm ngơ trước sự xâm lăng của Trung Cộng. Chính vì thế QĐND cần phải đứng về phiá người dân Việt Nam để thay đổi vận mạng nước Việt Nam.
Ngày nay chính đảng CSVN đã tuân theo lệnh của Trung Cộng ra lệnh cho CAND đàn áp thô bạo người dân Việt Nam yêu nước chỉ vỉ không muốn Trung Cộng nổi giận. Ngày 20 tháng 12 năm 2007, Bí Thư Trung Ướng đảng CSVN, Phó Chủ Tịch Quốc Hội Việt Nam là Tòng Thị Phóng qua Trung Cộng để quỵ lụy thay vì phản đối Trung Cộng xâm chiếm Việt Nam. Sau đó, một bản tin của tỉnh Hải Nam xác nhận là không có đặt hệ thống hành chính cai trị lên Hoàng Sa và Trường Sa. Điều này là một sự bịp bợm của Trung Cộng và Việt Cộng nhằm đánh sai lạc sự chú ý của người dân Việt Nam. Trung Cộng đã xâm chiến 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam là không thể chối cải được. Cho dù không có đặt hệ thống hành chính cai trị huyện Tam Sa, thì Trung Cộng vẫn ngang nhiên chiếm giữ Hoàng Sa và Trưòng Sa. Một lần nữa đảng CSVN dã thông đồng với Trung Cộng lừa bịp người dân Việt Nam để che đậy hành vị bán nước. Vì vậy người dân Việt Nam không những lên án Trung Cộng xâm chiếm lãnh thổ Việt Nam, mà còn phải biểu tình lên án đảng CSVN thông đồng với Trung Cộng để bán nước. Để chứng minh sự luồn cúi quan thầy Trung Cộng của đảng CSVN, là chính Nông Đức Mạnh, Tổng Bí Thư đảng CSVN đã khen ngợi CAND đàn áp các cuộc biểu tình của người dân Việt Nam yêu nước lên án Trung Cộng xâm chiếm lãnh thổ thân yêu Việt Nam.
Muốn lấy lại Hoàng Sa và Trường Sa thì phải thay đổi vận mệnh dân tộc Việt Nam bằng cách lấy lại quyền Tự Quyết Dân Tộc từ trong tay của đảng CSVN. Toàn dân Việt Nam cần phải đoàn kết trong cuộc đấu tranh chính nghĩa này.

Nhóm đấu tranh Tự Do, Dân Chủ tại Việt Nam.
viethoaiphuong
#35 Posted : Tuesday, December 25, 2007 4:23:01 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
---------- Message transféré ----------
From: "Nieu Tran" <dtnieus@houston.rr.com>
To: "HUYET HOA" <huyethoa@yahoogroups.com>, "BIENTHUYQUAN" <btq2@yahoogroups.com>, "TVBKBC4027" <tvbkbc4027@yahoogroups.com>
Date: Tue, 25 Dec 2007 20:52:36 -0600
Subject: [HUYET-HOA] Fw: TRAN DO CAM : Tran Hai Chien Tai Quan Dao Hoang Sa (Re-send vo+'i Pho'ng D-o^` Ha?i Chie^'n)





Trận Hải Chiến tại QUẦN ÐẢO HOÀNG SA



Ngày 19 tháng 1 năm 1974


Trần Ðỗ Cẩm



ÐÔI LỜI CẢM TẠ



Muốn ghi lại chính xác một sự kiện lịch sử đã xảy ra khá lâu trong quá khứ, cần tham khảo nhiều phúc trình chính thức, sách vở liên quan v.v... được phổ biến rồi kiểm chứng bằng lời tường thuật của những nhân chứng mắt thấy tai nghe. Tài liệu trên giấy trắng mực đen cho chúng ta biết chính xác những chi tiết về không gian và thời gian, nhưng thường khô khan vì thiếu phần nhân sự. Mặt khác, lời mô tả của nhân chứng tuy sống động nhưng lại thiếu trung thực vì yếu tố chủ quan và dựa vào ký ức dễ phôi pha theo thời gian. Tuy nhiên, nếu phân tích cặn kẽ rồi tổng hợp cả hai nguồn tài liệu, chúng ta có thể có một bức tranh vừa trung thực vừa sống động.



Từ năm 1990, chúng tôi đã bắt đầu sưu tầm bài vở, giấy tờ ghi chép về trận hải chiến tại quần đảo Hoàng Sa xảy ra cách đây trên một phần tư thế kỷ. Rất tiếc, những tài liệu này hiện không có nhiều. Các hình ảnh, lệnh hành quân, phúc trình chính thức v.v... của HQ/VNCH liên quan tới trận hải chiến, nếu tồn tại, đều nằm trong tay Việt Cộng. Về phía Hoa Kỳ, chúng tôi không tìm được một tài liệu chính thức nào, ngoại trừ vài ba bản tin nhỏ không mấy quan trọng đăng trong các tờ tuần báo hay nhật báo như Times, Newsweek, New York Times v.v... Khi viết thư hỏi phòng quân sử của Hải Quân Hoa Kỳ, họ đều từ chối với lý do "không tìm ra manh mối". Phần Trung Cộng cũng chỉ có một số sách báo tuyên truyền lố bịch theo kiểu Cộng Sản, đại khái như bài thơ tả cảnh ngư dân Tàu Đỏ trèo lên chiến hạm Việt Nam liệng lựu đạn vào "lỗ châu mai". Vì vậy, bài viết như một tài liệu tham khảo này phần lớn dựa vào những cuộc phỏng vấn và hồi ký rải rác chưa hẳn chính xác của một số nhân chứng trực tiếp hay gián tiếp liên quan tới trận hải chiến.


Trong suốt khoảng thời gian sưu tầm tài liệu, chúng tôi đã nhận được sự trợ giúp quí báu của một số người liên hệ. Tác giả chân thành cảm tạ những nhân chứng sau đây đã sốt sắng trả lời các cuộc phỏng vấn và cung cấp tài liệu để chúng tôi có thể hoàn thành bài viết này:


1. HQ Đại Tá Hà Văn Ngạc, Hải Đội Trưởng Hải Đội HQ/VNCH tham chiến tại Hoàng Sa. Trên cương vị một cấp chỉ huy ngoài chiến trường, ông đã cung cấp những chi tiết chính xác về trận hải chiến cũng như những lý do đưa đến nhiều quyết định chiến thuật quan trọng. Đại Tá Ngạc cũng đã có những bài viết về Hoàng Sa nhân dịp kỷ niệm 25 năm rất giá trị.


2. HQ Trung Tá Vũ Hữu San, cựu Hạm Trưởng Khu Trục Hạm Trần Khánh Dư HQ-4[1]. Trung Tá San là Sĩ Quan thâm niên hiện diện trên biển tại Hoàng Sa trước khi Đại Tá Ngạc nhận quyền Hải Đội Trưởng. Là người luôn ưu ái hải quân, "mến đồng đội, thương con tàu", những lời tường thuật, hồi ký v. v... của ông là nguồn tài liệu vô giá.


3. HQ Trung Tá Phạm Trọng Quỳnh, cựu Hạm Trưởng Tuần Dương Hạm Trần Bình Trọng HQ-5. Là Hạm Trưởng của Soái Hạm, nơi đặt Bộ Chỉ Huy của Hải Đội, Trung Tá Quỳnh đã cho biết nhiều diễn biến quan trọng hiếm có liên quan tới trận hải chiến cũng như những hoạt động của HQ-5 tại Hoàng Sa.


4. Hải Quân Trung Úy Nguyễn Đông Mai, Sĩ Quan Hải Pháo của Hộ Tống Hạm Nhựt Tảo HQ-10. Trung Úy Mai là người sống sót lúc HQ-10 bị chìm trong trận hải chiến. Sau khi được vớt từ bè đào thoát đưa về bệnh viện, Trung Úy Mai đã ghi vào nhật ký nhiều chi tiết chưa từng được tiết lộ liên quan tới HQ-10. Có thể nói đây là những lời tường thuật trung thực và sống động duy nhất về những giây phút cuối cùng của Hộ Tống Hạm Nhựt Tảo.


5. Hạm-Trưởng Nguyễn Văn Tánh, Hộ Tống Hạm Chí Linh HQ-11. Là thành phần tăng viện cùng với Tuần Dương Hạm Trần Quốc Toản HQ-6, HQ-11 không tới Hoàng Sa kịp thời để tham dự trận hải chiến. Tuy nhiên Hạm Trưởng Tánh đã cung cấp nhiều chi tiết chính xác về trường hợp tham dự của HQ-11 cũng như một số chi tiết sau khi trận hải chiến đã xảy ra.


Ngoài những nhân chứng kể trên, chúng tôi cũng tham khảo một số tài liệu và hồi ký về trận hải chiến tại Hoàng Sa. Tập sách "Hạm Đội HQ/VNCH" của tác giả Bảo Biển ghi chép tổng quát về trận hải chiến và một số chiến hạm, chiến đĩnh thuộc HQVNCH. Bài viết của tác giả Đào Dân là sĩ quan trên Tuần Dương Hạm Lý Thường Kiệt HQ-16 kể lại nhiều chi tiết giá trị về hoạt động của chiến hạm này. Đây là những tài liệu nghiên cứu hữu ích. Ngoài ra, cuốn sách biên khảo giá trị "Ðịa Lý Biển Ðông Với Hoàng Sa Và Trường Sa" của tác giả Vũ Hữu San cũng là nguồn tài liệu tham khảo quí báu.


Lời cám ơn đặc biệt được chân thành gửi tới một số bạn trẻ chúng tôi chưa từng gặp mặt nhưng đã sốt sắng trợ giúp để loạt bài về trận hải chiến Hoàng Sa được trang trọng ra mắt độc giả. Những bạn trẻ này, ngoài tài năng và thiện chí, còn có nhiều điều đáng khâm phục hơn. Tuy trưởng thành và hấp thụ nền học vấn tại ngoại quốc, nhưng họ đã biểu lộ một tinh thần quốc gia vững chắc và nặng lòng với các chiến sĩ QLVNCH cũng như đất mẹ Việt Nam.


Trước hết là JW Nguyen, người chủ trương website "Việt Nam Chiến Tranh và Lịch Sử" (http://vietnam.glypto.com/) hiện được độc giả khắp nơi trên thế giới đón nhận và hoan nghênh nồng nhiệt trên Internet. Với tài năng sáng tạo tuyệt vời và trực giác thẩm mỹ bén nhậy, "webmaster" JW Nguyen đã tích cực cố vấn và trợ giúp phần kỹ thuật trình bày các "webpages" khiến những giòng chữ khô khan, hình ảnh rời rạc phối hợp chặt chẽ thành những bức tranh vô cùng linh hoạt.


Ngoài mặt trình bày, chúng tôi còn được sự trợ giúp quí báu về phần hình ảnh của một bạn trẻ có nhiều năng khiếu thiên bẩm khác. Đó là anh Trương Văn Quang hiện cư ngụ tại Australia đã cung cấp một số hình ảnh hiếm có dùng trong bài viết. Anh Quang có đặc tài sưu tầm hình ảnh, tài liệu, và xây dựng những mô hình bằng plastic liên quan tới các Quân Binh Chủng VNCH. Đặc biệt về Hải Quân, anh có một bộ sưu tập gồm đầy đủ các hình ảnh về chiến hạm, chiến đĩnh cũng như huy hiệu của các đơn vị Hải Quân VNCH. Anh đã thực hiện nhiều cuộc triển lãm mô hình và hình ảnh QLVNCH được giới thưởng ngoạn nhiệt liệt hoan nghênh.


Ngạn ngữ có câu: "Một tấm hình bằng ngàn chữ viết". Nếu độc giả nhận thấy những tấm hình do hai người bạn trẻ nói trên sưu tầm, tô điểm và sắp đặt còn giá trị hơn chính bài viết, điều này cũng không lấy gì làm lạ!


Sau cùng, chúng tôi cũng cám ơn nhiều thân hữu, bạn bè khác đã trợ giúp và khuyến khích để bài viết được thành hình. Tác giả cũng cám ơn quí độc giả đã bỏ thì giờ quí báu theo dõi trận hải chiến tại Hoàng Sa. Những ý kiến phê bình và chi tiết đóng góp sẽ được trang trọng đón nhận để bài viết thêm đầy đủ và chính xác.


Trân trọng.

(Viết năm 1998, tu chỉnh tháng 1 năm 2004)



I. PHẦN MỞ ÐẦU


Vào đầu năm 1974, trong lúc tình hình chiến sự tại Việt Nam trở nên vô cùng sôi động với các trận đánh lớn diễn ra trên khắp bốn vùng chiến thuật, ngoài khơi Biển Đông đã xảy ra một trận hải chiến có tầm vóc lịch sử giữa Hải Quân VNCH và Hải Quân Trung Cộng. Trận hải chiến này có hậu quả vô cùng quan trọng, không những liên quan tới cục diện an ninh Việt Nam, vùng Ðông Nam Á mà cả toàn cầu.


Về phương diện lịch sử, đây là lần đầu tiên kể từ thế kỷ thứ 13 khi Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn dưới thời nhà Trần đánh thắng quân Mông Cổ, Nam quân lại đụng độ với Bắc quân trên mặt biển. Về mặt hậu quả, sau khi lấn chiếm Hoàng Sa, Trung Cộng đã công khai gây hấn với các quốc gia láng giềng tại Đông Nam Á, thực hiện kế hoạch bành trướng tại Biển Đông nhằm khống chế và uy hiếp toàn vùng. Riêng đối với Việt Nam, việc Trung Cộng ngang nhiên xua quân xâm lấn quần đảo Hoàng Sa lại càng quan trọng, vì đây mới chỉ là bước đầu đưa tới hành động tiến xa hơn về phía Nam, thôn tính luôn quần đảo Trường Sa và làm bá chủ Biển Đông. Mất Hoàng Sa và Trường Sa, hai tiền đồn chiến lược che chở trước mặt, không những Việt Nam bị mất hết quyền lợi kinh tế tại Biển Đông mà còn bị hoàn toàn khống chế về mặt phòng thủ chiến lược.


Cũng như những lần đụng độ trước đây với kẻ thù truyền kiếp, tuy lực lượng xâm lăng phương Bắc mạnh hơn gấp nhiều lần, các chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã noi gương Thánh Tổ Trần Hưng Ðạo anh dũng chiến đấu, gây cho địch những tổn thất nặng nề. Qua dòng lịch sử của hàng ngàn năm Bắc thuộc, khi kẻ thù mạnh thì chúng ta kiên nhẫn lùi bước, lãnh thổ quốc gia tạm thời bị ngoại nhân xâm chiếm. Nhưng Việt Nam ta "hào kiệt thời nào cũng có", sớm muộn gì gia sản của tổ tiên cũng sẽ được khôi phục, và các quần đảo thân yêu Hoàng Sa cùng Trường Sa sẽ mãi mãi là phần lãnh thổ bất khả phân của tổ quốc Việt Nam.


Tuy nhiên, trong thời đại giao thông tiến bộ vượt bực như ngày nay, mọi tranh chấp giữa các quốc gia không chỉ đơn thuần liên quan tới những phe liên hệ, mà không ít thì nhiều cũng ảnh hưởng tới nền an ninh của toàn vùng hay toàn cầu. Việc tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Cộng về quần đảo Hoàng Sa cũng không ngoại lệ. Do đó, để hiểu rõ tầm quan trọng của trận hải chiến Hoàng Sa, chúng ta cần biết rõ bối cảnh quân sự cũng như chính trị tại vùng Đông Nam Á cũng như trên thế giới lúc bấy giờ.



II. BỐI CẢNH LỊCH SỬ


Vào thời điểm năm 1972, qua sự trung gian của Ngoại Trưởng Kissinger, Hoa Kỳ đã dùng chính sách ngoại giao "bóng bàn" để ve vãn Trung Cộng. Thế giới lúc đó gồm các cường quốc Hoa Kỳ, Nga Sô và Trung Cộng được chia ba theo thế "chân vạc" như thời Tam Quốc. Phe nào chiếm được đa số sẽ nắm phần lợi thế.


Đối với Hoa Kỳ, tuy cả Nga Sô lẫn Trung Cộng đều là các quốc gia Cộng Sản, nhưng Nga Sô vẫn luôn luôn là kẻ thù chính cần phải loại bỏ trước. Vì vậy, nếu thuyết phục được Trung Cộng trở thành đồng minh, phe Hoa Kỳ sẽ có hai trong ba chân vạc, Nga Sô bị cô lập ở thế "lưỡng đầu thọ địch" không sớm thì muộn cũng sẽ bị sụp đổ. Lúc đó, Hoa Kỳ sẽ tay đôi "một chọi một" với Trung Cộng và có lẽ sẽ không cần dùng sức tới mạnh quân sự mà chỉ cần mở mặt trận kinh tế cũng đã đủ chi phối được một nước Trung Hoa tuy rộng lớn, đông dân nhưng nghèo đói. Khi Trung Hoa đã nằm trong quĩ đạo kinh tế thị trường do Hoa Kỳ chủ động, ngoài việc Hoa Kỳ sẽ mặc tình thao túng mà còn mở cửa được một thị trường tiêu thụ khổng lồ trên một tỷ dân khiến nền kinh tế thêm thịnh vượng. Ðề cập tới tầm quan trọng của sự bành trướng thị trường này, một chuyên gia trong giới kinh tế, tài chánh Hoa Kỳ thường ao ước: "Chỉ cần mỗi người dân Trung Cộng uống một lon Coca Cola và ăn một cái Hamburger mỗi năm, nền kinh tế của Hoa Kỳ sẽ phát triển vô cùng mạnh mẽ".


Về phía Trung Cộng, tuy biết rõ âm mưu thôn tính bằng kinh tế của Hoa Kỳ, nhưng cũng không thể làm gì hơn. Sau hơn một nửa thế kỷ cùng người anh em Nga Sô theo chế độ Xã Nghĩa Mác Lê, Trung Cộng đã không tìm được thiên đường Cộng Sản mà chỉ thấy địa ngục đói khổ, dân chúng ngày càng ta thán nên cuối cùng cũng phảitheo tiếng gọi của bao tử. Thà theo kẻ thù "Tư Bản" mà được ăn no còn hơn đọc thánh kinh của họ Mao với chiếc bụng rỗng.


Vì vậy, cuộc viếng thăm thủ đô Bắc Kinh của Tổng Thống Nixon đã đánh dấu sự thành công của chính sách "ngoại giao bóng bàn". Ngoài những quyền lợi về kinh tế và chính trị, kể từ nay Hoa Kỳ cũng không còn phải bận tâm về "lò thuốc súng Đông Nam Á" vì đã có đồng minh mới Trung Cộng ghé vai gánh vác. Được Hoa Kỳ chính thức bàn giao, Trung Cộng cũng thấy đây là cơ hội bằng vàng để thực hiện giấc mộng bá chủ vùng Đông Nam Á của mình. Hành động đầu tiên trong tham vọng này là xua quân xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Về phía Hoa Kỳ cũng đẩy mạnh chính sách bỏ rơi vùng Đông Dương bằng cách bán đứng miền Nam Việt Nam chỉ vài năm sau đó.


Do đó, khi trận hải chiến Hoàng Sa xảy ra vào năm 1974, đồng minh Hoa Kỳ chẳng những đã không trợ giúp Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) về phương diện quân sự cũng như ngoại giao, mà trước đó, còn dọa dẫm và khuyến cáo Hải Quân VNCH đừng tham chiến. Chính các sĩ quan Hải Quân Hoa Kỳ cũng không giám nghĩ rằng Hải Quân Việt Nam sẽ ra khơi vì lực lượng đôi bên quá chênh lệch. Những "cố vấn" kiêm chuyên gia về Hải Quân này dự đoán rằng các chiến hạm Việt Nam sẽ lặng lẽ rút lui bỏ mặc quần đảo Hoàng Sa thân yêu êm thấm rơi vào tay giặc. Những ước đoán trên được căn cứ vào thái độ của Hải Quân Hoa Kỳ lúc đó đang làm bá chủ Biển Đông nhưng cho biết họ đứng ngoài vòng tranh chấp. Ngoài ra, họ cũng không đồng ý việc xử dụng các khinh tốc đĩnh (PT boat) tại Đà Nẵng, tuy với thủy thủ đoàn Việt Nam điều khiển nhưng lại do Hoa Kỳ kiểm soát. Ngay tới khi trận hải chiến đã kết thúc, lực lượng HQ Hoa Kỳ vẫn còn từ chối tiếp cứu những thủy thủ Việt Nam lâm nạn, một điều trái ngược hẳn với qui luật của người đi biển. Cho tới nay, chúng tôi đã nhiều lần viết thư yêu cầu phòng Quân Sử của Hải Quân Hoa Kỳ cung cấp những dữ kiện đã được giải mật về trận Hải Chiến Hoàng Sa, nhưng lúc nào họ cũng trả lời "không có bất cứ một tài liệu nào liên quan trong hồ sơ lưu trữ". Đây là một điều rất khó tin vì lúc đó, Hải Đoàn 77 (Task Force 77) của HQ Hoa Kỳ gồm nhiều mẫu hạm và các chiến chạm yểm trợ tổng cộng gần 20 tàu chiến đang hoạt động tại vị trí "Yankee" (Yankee Station) trong Vịnh Bắc Việt, cách Hoàng Sa về phía Đông Bắc không xa. Thật sự Hoa Kỳ có hoàn toàn "không biết" hay đứng ngoài vụ tranh chấp hay không? Hoa Kỳ đã "mũ ni che tai" vì lý do gì? Mời độc giả tuần tự theo dõi các diễn biến của trận hải chiến tại Hoàng Sa, hy vọng sẽ tìm được câu trả lời.


Nhưng ngoài sự dự đoán của Hoa Kỳ cũng như của Trung Cộng, Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa dù đơn độc và cô thế "lưỡng đầu thọ địch" cũng đã dùng hết sức tham chiến. Các chiến sĩ áo trắng đã can đảm nổ súng vào quân xâm lăng và chiến đấu đến tận cùng khả năng của mình. Sau trận hải chiến, dư luận báo chí quốc tế đã bày tỏ nhiều thiện cảm qua những bài bình luận rất thuận lợi cho Việt Nam trong khi lên án quân xâm lược Trung Cộng.


Trước khi đi sâu vào chi tiết trận hải chiến, tưởng cũng cần nêu lên một vài điểm liên quan đến việc sưu tầm tài liệu. Nói chung, đây là việc rất khó khăn vì đa số đã bị thất lạc hoặc vùi chôn trong quá khứ.


Thứ nhất, trận hải chiến xảy ra cách đây đã lâu nên những chi tiết ngay cả đối với những người đã trực tiếp tham dự không ít thì nhiều cũng bị mai một với thời gian. Vả lại, mỗi nhân chứng tùy theo vị trí và hoàn cảnh sẽ có tầm nhìn và nhận xét khác nhau, do đó việc tường thuật trung thực mọi chi tiết như một máy quay phim thiết tưởng không thể nào thực hiện được. Thứ hai, tuy đã có một số bài viết về Hoàng Sa nhưng những tài liệu này phần lớn dựa vào ký ức nên thiếu chính xác và chưa đủ để nói lên tầm vóc quan trọng của biến cố lịch sử này. Thứ ba, vì miền Nam đã bị Cộng Sản xâm chiến nên những tài liệu chính thức như các phúc trình hậu hành quân của các chiến hạm tham chiến cũng như của BTL/HQ rất khó sao lục lại. Theo HQ Trung Tá Vũ Hữu San, báo Le Courier du Vietnam cho biết ngày nay còn có một bản Tổng Kết Hải Chiến Hoàng Sa của BTL/HQ trình BTTM/QLVNCH lưu giữ tại Hà Nội.


Vì những lý do trên, tuy khả năng và hoàn cảnh hạn hẹp, chúng tôi cũng cố gắng thuật lại trận hải chiến tại Hoàng Sa, càng gần với sự thật càng tốt, căn cứ vào những tài liệu thâu thập được phối kiểm với lời kể lại của các nhân chứng. Tác giả may mắn và hãnh diện được là bạn cùng khóa 11 SQHQ Nha Trang với hai trong số bốn vị Hạm Trưởng tham chiến, đó là HQ Trung Tá Vũ Hữu San, Hạm Trưởng Khu Trục Hạm Trần Khánh Dư HQ-4 và HQ Trung Tá Phạm Trọng Quỳnh, Hạm Trưởng Tuần Dương Hạm Trần Bình Trọng HQ-5. Hai Hạm Trưởng còn lại là HQ Trung Tá Lê Văn Thự (Tuần Dương Hạm Lý Thường Kiệt HQ-16) thuộc khóa 10 SQHQ Nha Trang và cố HQ Trung Tá Ngụy Văn Thà thuộc khoá 12 SQHQ Nha Trang là các khóa sinh sát trên và dưới trong lúc cùng học tại Nha Trang nên cũng có dịp quen biết ít nhiều.


Ngoài ra, chúng tôi cũng có dịp tiếp chuyện nhiều lần với HQ Đại Tá Hà Văn Ngạc là Sĩ Quan Chỉ Huy Chiến Thuật trong trận hải chiến tại Hoàng Sa. Chúng tôi cũng cám ơn anh bạn trẻ Trương Văn Quang hiện cư ngụ tại Úc Châu đã trợ giúp sưu tầm nhiều hình ảnh và chi tiết hiếm có. Nhưng dù sao, bài viết này chắc chắn sẽ còn rất nhiều thiếu sót và kém chính xác, tác giả mong mỏi sẽ được những người biết chuyện thẳng thắn phê bình xây dựng và bổ túc để phần tài liệu về trận hải chiến Hoàng Sa được thêm đầy đủ. Chúng tôi hoàn toàn ý thức được rằng dù bao nhiêu báo chí sách vở cũng không sao tường thuật đầy đủ và nói hết được tầm quan trọng của biến cố lịch sử Hoàng Sa. Vì vậy bài viết này chỉ mang mục đích đóng góp nhỏ nhoi vào kho tài liệu hải sử, với kỳ vọng những người khác hoặc thế hệ mai sau sẽ thực hiện một pho Hải Sử đầy đủ xứng đáng với tinh thần hy sinh dũng cảm của các chiến sĩ Hoàng Sa.


Để dễ dàng theo dõi, chúng tôi sẽ giới thiệu sơ lược về vị trí và đặc điểm của quần đảo Hoàng Sa, sau đó trình bày chi tiết về trận hải chiến và cuối cùng sẽ nêu lên một số nhận xét và bình luận.


Bản đồ Biển Đông. Quần-đảo Hoàng-Sa ở phía Bắc, quần-đảo Trường-Sa ở phía Nam.

III. KHÁI LƯỢC VỀ QUẦN ÐẢO HOÀNG SA

(xem bản đồ Biển Đông)


1. BIỂN ÐÔNG, XÁC ÐỊNH MỘT DANH TỪ


Trên các bản đồ cũng như hải đồ quốc tế, vùng biển cực Tây của Thái Bình Dương nằm về phía Nam lục địa Trung Hoa thường được gọi là South China Sea. Theo thông lệ, các nhà hàng hải thời xưa thường lấy tên khu vực đất liền lân cận để đặt tên vùng biển tiếp giáp. Vì vậy, trên bản đồ, chúng ta thấy những tên biển quen thuộc như: Biển Ấn Độ hay Ấn Độ Dương (Indian Ocean), Biển Nhật Bản (Sea of Japan), Vịnh Bắc Việt (Gulf of Tonkin), Vịnh Thái Lan (Gulf of Thailand) hay Vịnh Mễ Tây Cơ (Gulf of Mexico) v.v...
Do đó, South China Sea chỉ đơn thuần được dùng để chỉ vùng biển nằm về phía Nam lục địa Trung Hoa. Tuy có chữ "China" trong đó nhưng danh từ này không bao hàm ý nghĩa "của" hay "thuộc về" Trung Hoa, cũng như Vịnh Mễ Tây Cơ không phải là tài sản riêng của Mexico. Sở dĩ cần xác định như trên để tránh những hiểu lầm, vì rất có thể khi thấy chữ "China", một số người có thể vội vàng ngộ nhận là "của Trung Hoa".


Riêng đối với người Việt Nam, tuy South China sea ở phía Nam Trung Hoa, nhưng lại nằm về hướng Đông của Việt Nam, nên thiết tưởng "Biển Đông" là tên chính xác để mệnh danh vùng biển thân yêu này. Hơn nữa, từ ngàn xưa, tổ tiên ta đã có danh từ Biển Đông. Bằng chứng là những câu ca dao, tục ngữ quen thuộc như:


"Dã tràng xe xát Biển Đông,

Nhọc mình mà chẳng nên công cán gì"


Hoặc "Thuận vợ thuận chồng, tát Biển Đông cũng cạn". Trong bài "Văn Tế Cá Sấu" bằng tiếng Nôm của đại học sĩ Nguyễn Thuyên cũng có câu như sau:


"Ngạc ngư kia hỡi mày có hay,

Biển Đông rộng rãi là nơi mày,

Phú Lương đây thuộc nơi Thánh vực,

Lạc lối đâu mà lại tới đây?"


Nhận xét như trên, chúng tôi mạnh dạn đề nghị các sách báo của người Việt nên dùng danh xưng Biển Đông để thay thế cho từ ngữ Nam Hải hay South China Sea. Đây không những là một việc làm "danh chính ngôn thuận", mà còn nhắc nhở chúng ta luôn luôn nhớ đến vùng biển thân thiết nằm về phía Ðông nước Việt đã gắn liền với vận mạng dân tộc qua những thăng trầm của lịch sử.




2 . VỊ TRÍ


Trên bản đồ hàng hải, quần đảo Hoàng Sa là một chuỗi gồm trên 100 đảo nhỏ nằm ngoài khơi Việt Nam, giữa kinh tuyến 111 độ - 113 độ Đông và vĩ tuyến 15 độ 45 - 17 độ 05 Bắc. Nói khác đi, quần đảo này cách bờ biển Đà Nẵng chừng 170 hải lý (khoảng 300 cây số) về hướng Đông và có khoảng cách đều từ 400 hải lý đến 500 hải lý (720 cây số đến 900 cây số) đối với các hải cảng Sài Gòn, Hải Phòng, Hương Cảng và Manila. Theo truyền thuyết, toán thám sát dưới triều vua Gia Long báo cáo quần đảo này có nhiều bãi cát vàng, vì vậy nên được đặt tên là Hoàng Sa.




3. ÐỊA THẾ


Trên các hải đồ quốc tế, quần đảo Hoàng Sa được gọi là Paracel Islands hay Paracels. Có người cho rằng tên Paracel bắt nguồn từ chữ Bồ Đào Nha "Paracel" có nghĩa là "đá ngầm". Giả thuyết này nghe cũng khá hợp lý vì mấy thế kỷ trước đây, dân Bồ Đào Nha (Portugal) và Tây Ban Nha (Spain) có rất nhiều hải thuyền nổi tiếng chu du thám hiểm vòng quanh thế giới. Đi tới đâu, họ dùng ngôn ngữ của nước mình để đặt tên cho những vùng biển hay đất lạ chưa được ghi chép trên bản đồ. Hơn nữa, các đảo trong vùng Hoàng Sa thường rất thấp, chỉ cao chừng vài ba thước trên mặt biển nên trông như những bãi đá ngầm khi thủy triều lên. Giả thuyết thứ hai cho rằng "Paracel" là tên một thương thuyền thuộc công ty Đông Ấn của người Anh bị mắc cạn và chìm tại vùng Hoàng Sa vào khoảng thế kỷ thứ 16. Chúng tôi thiết nghĩ giả thuyết thứ hai này có vẻ hữu lý hơn, vì trong quần đảo Hoàng Sa còn có nhóm đảo Amphitrite lấy tên của một tàu Pháp gặp nạn tại Hoàng Sa khi vượt biển buôn bán với Trung Hoa vào thế kỷ thứ 17.


Theo các bản đồ cổ của Việt Nam, quần đảo Hoàng Sa mang tên bãi Cát Vàng hay Cồn Vàng vì cát tại đây thường có màu vàng, nhất là tại đảo Quang Hòa. Người Trung Hoa gọi vùng Hoàng Sa là Hsisha hay Xisha Quandao tức là Tây Sa quần đảo.


Quần đảo Hoàng Sa gồm có rất nhiều đảo lớn, đảo nhỏ, cồn cát, bãi cát, đá ngầm v.v... nên rất khó xác định tổng cộng có bao nhiêu "đơn vị". Đảo cao nhất là Rocky Island nhô cao khỏi mặt nước chừng 20 thước. Sách cổ Việt Nam cho biết có cả thảy chừng 130 đảo, cồn, bãi v.v... Tuy nhiên, trên các hải đồ quốc tế chúng ta thấy chỉ ghi nhận vài ba chục đảo lớn. Tưởng cũng cần nói thêm, ngoài các đảo, cồn và đá nổi cao khỏi mặt nước, vùng Hoàng Sa còn có hai bãi ngầm (Bank hay Shoal) rất lớn luôn luôn chìm dưới mực nước biển, đó là Macclesfield và Scarborough Shoal nằm về hướng Đông. Những bãi ngầm hay vùng nước cạn giữa biển này rất nguy hiểm cho các tàu bè qua lại vì khi thời tiết tốt, mặt biển trông rất phẳng lặng bình yên không có dấu hiệu de dọa nào, chỉ khi trời nổi sóng gió mới thấy những lượng sóng bạc đầu trên các vùng bãi hay đá ngầm.


Nếu chỉ kể riêng những đảo (đá, đất, bãi cát, cồn ... cao hơn mặt biển), quần đảo Hoàng Sa được các nhà hàng hải chia thành hai nhóm chính: đó là nhóm Trăng Khuyết và nhóm An Vĩnh.


A. Nhóm Trăng Khuyết (Crescent Group - xem bản đồ quần đảo Hoàng Sa)


Những đảo thuộc nhóm này kết hợp lại thành một hình cánh cung hay lưỡi liềm nên được đặt tên là Trăng Khuyết hay Nguyệt Thiềm, tên quốc tế là Crescent hay Croissant. Đây là nhóm đảo quan trọng nhất nằm về phía Tây của quần đảo Hoàng Sa, tức là gần với đất liền Việt Nam nhất. Nhóm này gồm 7 hòn đảo chính và một số bãi ngầm.


1. Đảo Hoàng Sa (Pattle Island)

Đây là hòn đảo chính của quần đảo, nhưng lại không phải là đảo lớn nhất. Đảo này hình bầu dục, chiều dài khoảng 950 thước, rộng khoảng 650 thước. Các cơ sở quân sự, đài khí tượng, hải đăng, cầu tàu ... được đặt trên hòn đảo này. Những cơ sở nói trên đa số được thiết lập từ thời Pháp, đều thuộc quyền sở hữu của VNCH. Ngoài ra còn có các kiến trúc khác như Miếu Bà, Nhà Thờ, bia chủ quyền Việt Nam và đường xe goòng dẫn ra cầu tàu để chuyển vận phân bón. Vì là đảo chính có nhiều cơ sở hành chánh nên được dùng làm tên chung cho cả quần đảo.


Đảo Hoàng Sa đủ lớn để thiết lập một phi đạo ngắn tầm. Vào đầu năm 1974, VNCH dự trù xây cất một phi trường tại đây nhưng khi toán công binh thám sát được tàu Hải Quân chở ra tới nơi thì đảo bị Trung Cộng cưỡng chiếm. Dưới thời VNCH, có một trung đội Địa Phương Quân thuộc chi khu Hòa Vang thuộc tiểu khu Quảng Nam đồn trú thường trực.


2. Đảo Cam Tuyền (hay Hữu Nhật - Robert Island)

Đảo mang tên một xuất đội dưới triều nhà Nguyễn tên thật là Nguyễn Hữu Nhật. Diện tích đảo này chừng 0.32 cây số vuông, nằm cách đảo Hoàng Sa chừng 3 hải lý về hướng Nam. Đảo có một vòng san hô bao chung quanh, có chỗ ăn liền tới bờ đảo.



3. Đảo Duy Mộng (Drummond Island)

Hình bầu dục, cao chừng 4 thước trên mặt biển, diện tích chừng 0.41 cây số vuông. Nước tương đối sâu, tàu lớn có thể vào sát bờ chỉ cách vài ba trăm thước. Trước trận hải chiến tại Hoàng Sa vào tháng 1 năm 1974, đa số các chiến hạm Trung Cộng tập trung quanh đảo này.


4. Đảo Quang Ảnh (hay Vĩnh Lạc - Money Island)

Quang Ảnh là tên một vị đội trưởng dưới triều Nguyễn tên thật là Phạm Quang Ảnh. Vào thời vua Gia Long, vị đội trưởng này thường đem hải thuyền ra Hoàng Sa để thu lượm hải vật. Đảo cao chừng 6 thước, diện tích gần nửa cây số vuông. Chung quanh đảo có nhiều đá ngầm và san hô rất nguy hiểm cho tàu bè.


5. Đảo Quang Hòa (Duncan Island)

Là hòn đảo lớn nhất trong nhóm Trăng Khuyết với diện tích chừng nửa cây số vuông. Quanh đảo là bãi cát mầu vàng, có lẽ vì vậy mà cả quần đảo mang tên Hoàng Sa, bãi Cát Vàng hay Cồn Vàng. Vì có nhiều đảo nhỏ nối liền với nhau bằng giải cát chìm ngầm dưới biển khi nước lớn nên có một số hải đồ chia đảo này thành hai đảo Quang Hòa Đông và Quang Hòa Tây. Chung quanh đảo có vòng san hô bao bọc.

Trong trận hải chiến giữa HQ/VNCH và Trung Cộng, chiến hạm đôi bên đã đụng độ tại mặt Tây của đảo này, chỉ cách mấy hải lý.


6. Đảo Bạch Quỷ (Passu Island)

Đảo cấu tạo bằng san hô, rất thấp, chỉ nhú lên khỏi mặt nước khi thủy triều xuống. Đảo rất trơ trọi khiến người khó có thể sinh sống.


7. Đảo Tri Tôn (Triton Island)

Gần với đất liền Việt Nam nhất. Đảo trơ trọi toàn đá và san hô chết.


8. Các Bãi Ngầm

Ngoài các đảo chính nêu trên trong vùng biển thuộc nhóm Trăng Khuyết còn có một số bãi ngầm đáng kể và rất nguy hiểm cho tàu bè qua lại sau đây:

- Bãi Antelope Reef: gồm toàn san hô ngầm, nằm về phía Nam đảo Hữu Nhật và phía Đông đảo Quang Ảnh.

- Bãi Vuladdore: nằm về hướng Đông Nam của nhóm Trăng Khuyết, các chừng 20 hải lý.
- Bãi Discovery Reef: là bãi ngầm lớn nhất. Đây là một vòng rộng toàn san hô, chiều dài chừng 15 hải lý và rng chừng 5 hải lý.


B. Nhóm An Vĩnh (Amphitrite Group)


Nằm về hướng Đông Bắc quần đảo Hoàng Sa. An Vĩnh nguyên là tên của một xã thuộc tỉnh Quảng Ngãi thời trước. Sách Đại Nam Thực Lục Tiên Biên chép về xã này như sau: "Ngoài biển xã An Vĩnh, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi có hơn 100 cồn cát kéo dài tới không biết mấy ngàn dậm, tục gọi là Vạn Lý Hoàng Sa Châu ... Hồi quốc sơ đầu triều Nguyễn có đặt đội Hoàng Sa gồm 70 người lấy dân xã An Vĩnh sung vào, hàng năm cứ đến tháng ba cưỡi thuyền ra đảo, ba đêm thì tới nơi ... "

Nhóm An Vĩnh còn có tên là Amphitrite hay Tuyên Đức, gồm nhiều đảo tương đối lớn và cao. Sau đây là một số đảo chính:

- Đảo Phú Lâm.

- Đảo Cây, còn gọi là đảo Cù Mộc.

- Đảo Lincoln.

- Đảo Trung.

- Đảo Bắc.

- Đảo Nam.

- Đảo Tây.

- Đảo Hòn Đá.



Hải đảo quan trọng nhất trong nhóm An Vĩnh là đảo Phú Lâm, còn gọi là Woody Island nằm cạnh đảo Hòn Đá nhưng diện tích lớn hơn nhiều.



Trước đệ nhị thế chiến, ngưới Pháp tại Đông Dương đã khai thác những đảo thuộc nhóm An Vĩnh. Họ cũng thiết lập tại đây một đài khí tượng giống như trên đảo Hoàng Sa. Sau thế chiến thứ hai, người Pháp tại Ðông Dương phái chiến hạm Savorgnan de Brazza đến chiếm lại các đảo tại vùng Hoàng Sa từ tay người Nhật vào tháng 6 năm 1946. Nhưng sau đó vì chiến tranh Việt Pháp bùng nổ, Pháp phải rút quân về đất liền. Lợi dụng cơ hội Hoàng Sa bị bỏ trống, Trung Hoa lấy cớ giải giới quân Nhật đã lén đổ quân lên đảo Phú Lâm rồi chiếm đóng đảo này. Ngoài ra, họ cũng tiến xa hơn về phía Nam, chiếm luôn đảo Thái Bình (Itu Aba) thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.


Vào ngày 13 tháng 1 năm 1947, người Pháp tại Đông Dương chính thức phản kháng hành động chiếm đóng các hải đảo bất hợp pháp của Trung Hoa và phái chiến hạm Le Tonkinois ra Hoàng Sa. Thấy đảo Phú Lâm đã bị chiếm đóng và phòng thủ kỹ lưỡng, chiến hạm này quay về đảo Hoàng Sa (Pattle Island) để đổ 10 quân nhân Pháp và 17 quân nhân Việt Nam lên giữ đảo. Khi Trung Hoa Dân Quốc phải bỏ Hoa Lục chạy sang Đài Loan, họ cũng rút quân ở đảo Phú Lâm và Thái Bình về. Mãi tới 7 năm sau khi làm chủ được lục dịa, Trung Cộng mới cho quân chiếm đóng Đảo Phú Lâm vào đêm 20 rạng ngày 21 tháng 2 năm 1956.


Trong nhóm An Vĩnh, ngoài Phú Lâm còn có một hòn đảo quan trọng khác, đó là đảo Lincoln, nằm về phía Đông của nhóm. Đây là đảo lớn nhất trong quần đảo Hoàng Sa với diện tích chừng 1.6 cây số vuông hay tương đương 400 acres, bề cao chừng 3 - 4 thước.
Hiện nay, dự đoán có chừng 4,000 quân Trung Cộng chiếm đóng trên các đảo tại vùng Hoàng Sa.





4. CHỦ QUYỀN VIỆT NAM TẠI QUẦN ÐẢO HOÀNG SA


Vào thế kỷ thứ 18, bộ sách "Phủ Biên Tạp Lục" của ông Lê Quí Đôn đã đề cập tới Hoàng Sa và Trường Sa. Cuốn sách này cũng kể việc người Việt Nam đã khai thác hai quần đảo này ngay từ thời Lê mạt. Các tài liệu khác nói về chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa và Trường Sa là bộ "Hoàng Việt Địa Dư Chí" được ấn hành vào năm Minh Mạng thứ 16 tức là năm 1834 và cuốn "Lịch Triều Hiến Chương Loại Chí" của Phan Huy Chú (1782 - 1840).


Hơn nữa, bộ "Đại Nam Nhất Thống Chí" trong cuốn nói về tỉnh Quảng Ngãi có kể việc Chúa Nguyễn cho thành lập đội Hoàng Sa gồm 70 người cứ mỗi năm vào tháng 3 thì ra đảo thu lượm hải vật rồi trở về vào tháng 8. Vào năm Minh Mạng thứ 16, nhà vua cũng sai quan quân dùng thuyền chở gạch đá ra dựng một ngôi chùa và bia chủ quyền tại đảo Hoàng Sa có khắc hàng chữ nôm "Minh Mạng năm thứ 16".


Ngoài các sử gia bản xứ, một số các tác giả người Pháp cũng nói tới chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa và Trường Sa. Vào năm 1836 Đức giám mục Taberd đã viết trong cuốn sách "Địa dư, lịch sử và mô tả mọi dân tộc cùng với tôn giáo và phong tục của họ" (Universe, histoire et description de tous les peuples, de leurs religion et coutumes) như sau:


"Tôi không kể dài dòng vềnhững đảo thuộc Nam Kỳ, nhưng chỉ nhận xét rằng từ 34 năm nay, người Nam Kỳ đã chiếm cứ nhóm quần đảo Paracels mà người An Nam gọi là Cát Vàng hay Hoàng Sa, thực là những hòn đảo nhỏ bí hiểm, gồm những mỏm đá xen lẫn với các bãi cát mà những người đi biển đều kinh hãi. Tôi không rõ họ có thiết lập cơ sở gì ở đó không, nhưng chắc chắn rằng Hoàng Đế Gia Long nhất định muốn mở rộng lãnh thổ của Hoàng Triều bằng cách chiếm quần đảo này, và vào năm 1816, ngài đã long trọng trương lá cờ tại đây".


Trong tác phẩm "Hồi ký về Đông Dương", ông Jean Baptiste Chaigneau cũng ghi rằng vua Gia Long đã chính thức thu nhận quần đảo Hoàng Sa vào năm 1816.


Khi người Pháp đặt nền bảo hộ trên toàn cõi Đông Dương, họ cũng tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ Hoàng Sa. Vào các năm 1895 và 1896, có hai chiếc thương thuyền tên Bellona và Iruezi Maru chở đồng cho người Anh bị đắm tại nhóm đảo Tuyên Đức và bị người Trung Hoa đến đánh cướp. Đại diện người Anh tại Bắc Kinh đòi nhà Thanh phải bồi thường vì có một số đồng được đem về bán tại đảo Hải Nam. Nhưng chính quyền nhà Thanh không chịu bồi thường, viện cớ quần đảo Hoàng Sa không thuộc chủ quyền của Trung Hoa.
Các quốc gia trong vùng Đông Nam Á cũng mặc nhiên công nhận chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa. Vào đầu thế kỷ 20, một công ty Nhật tên Motsli Bussan Kaisha đã đệ đơn xin chính quyền Pháp tại Đông Dương cấp quyền đặc nhượng khai thác phosphate tại đây. Năm 1925, tàu Lanessan chở phái đoàn nghiên cứu của Hải Học Viện Nha Trang ra thám sát quần đảo Hoàng Sa. Phái đoàn này xác nhận Hoàng Sa là một phần của lãnh thổ Việt Nam vì dính liền với thềm lục địa Việt Nam.


Tại hội nghị San Francisco vào ngày 7 tháng 9 năm 1951, Thủ Tướng Trần Văn Hữu, trưởng phái đoàn Việt Nam cũng đã lên tiếng xác nhận chủ quyền Việt Nam tại các hải đảo thuộc Biển Đông. Ông tuyên bố trước hội nghị: "Chúng ta cần phải lợi dụng mọi cơ hội để dập tắt mầm mống chiến tranh, vì vậy chúng tôi xác nhận chủ quyền của Việt Nam trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa từ trước đến nay vẫn luôn luôn là những thành phần của lãnh thổ Việt Nam". Trong tổng số 51 quốc gia tham dự, không một quốc gia nào - kể cả Trung Hoa - lên tiếng phản đối nên lời tuyên bố này đã được ghi vào biên bản của hội nghị.


Dưới thời Pháp thuộc, Việt Nam đã thiết lập những cơ sờ hành chánh tại Hoàng Sa qua nghị định số 156-SC ngày 15-6-1932 của Toàn Quyền Đông Dương. Trong đạo dụ số 10 ký ngày 30-3-1938, Hoàng Đế Bảo Đại sát nhập quần đảo Hoàng Sa vào tỉnh Thừa Thiên.


Ngày 5-5-1938, Toàn Quyền Đông Dương thiết lập hai đơn vị hành chánh tại quần đảo Hoàng Sa. Đó làđơn vị Trăng Khuyết và phụ cận (délégation du Croissant et dépendences) và đơn vị Tuyên Đức và phụ cận (délégation de l'Amphitrite et dépendences).


Ngày 13-7-1961 dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa, Tổng Thống Ngô Đình Diệm ban hành sắc lệnh số 175-NV đặt quần đảo Hoàng Sa thuộc tỉnh Quảng Nam thay vì tỉnh Thừa Thiên và đặt tên là xã Định Hải thuộc quận Hòa Vang.


Dưới thời Đệ Nhị Cộng Hòa, nghị định số 709-BNV-HC ngày 21-10-1969 của Thủ Tướng Chính Phủ đã sát nhập xã Định Hải vào xã Hòa Long cũng thuộc quận Hòa Vang, tỉnh Quảng Nam.



IV. NHỮNG DIỄN BIẾN TRƯỚC TRẬN HẢI CHIẾN


Vụ...
bienchet
#36 Posted : Wednesday, December 26, 2007 2:45:00 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Trước tiên BCh xin được cảm ơn chị VietHoaiPhuong đã đưa những tin tức này vào đây, BCh đã sinh hoạt cũng như đi nhiều web site tuy nhiên hầu như các web đều có những hàng chữ "Diễn đàn Phi Chính trị" nên không có bất cứ một trang nào đề cập đến những nguồn tin đang nóng bỏng hiện nay là "Trung cộng đã chiếm mất Hoàng Sa và Trường Sa của Tổ Quốc Việt Nam" và BCh vô tình vào đây khi thấy mục "Những Hòn Đảo Bi Lãng Quên" và đọc được những tin này. Một lần nữa cảm ơn chị.
bienchet

Pc: Xin cho BCh được tiếp tay cùng chị cập nhật những nguồn tin nóng bỏng này chị nhé.
bienchet
#37 Posted : Wednesday, December 26, 2007 2:51:54 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Văn kiện bán nước của đảng cộng sản Việt Nam




Trang Blog Tổ Quốc Việt Nam của BCh
bienchet
#38 Posted : Wednesday, December 26, 2007 4:28:58 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Trong lúc tuổi trẻ và toàn dân trong nước sôi sục căm hờn khi hay tin Hoàng Sa & Trường Sa bị Trung cộng đánh chiếm và lập thành những khu vực hành chánh, họ đã tự phát biểu tình để đòi nhà cầm quyền Trung cộng chấm dứt những hành động ngang ngược như vậy, thì nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã hành xử như thế này :



Trang Blog Tổ Quốc Việt Nam của BCh
bienchet
#39 Posted : Wednesday, December 26, 2007 5:00:41 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Nhìn lại Lịch Sử của Tổ Quốc Việt Nam

Tài liệu về trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974

Trước tiên xin giới thiệu sơ lược về vị trí địa lý và lịch sử Hoàng Sa:

Hoàng Sa là đất của Việt Nam, là đảo của Việt Nam, là biển của Việt Nam. Trong Hồng Ðức Bản Ðồ viết từ thời Lê Thánh Tông, đã minh định các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là phần lãnh thổ Việt Nam. Cụ Huỳnh Thúc Kháng, nhà cách mạng người Quảng Nam, trong báo Tiếng Dân, xuất bản ngày 23-7-1938 đã ghi lại các tài liệu, các dấu tích về hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, trong đó có đoạn viết" "Vấn đề "quốc tịch đảo Tây Sa" này, nếu trên sân khấu quốc tế, nhận chủ quyền sở hữu của những ai chiếm trước và có tài liệu làm chứng hẳn hoi, như luật điền thổ, khai tài, khai lập nghiệp ở xa, bằng theo lộ tịch và phân thư chúc từ của tiền nhân để lại, tưởng không có nước nào có chứng cứ đầy đủ như nước ta."

Ngày 13/7/1961, Tổng thống Ngô Ðình Diệm ban hành sắc lệnh số 174 NV, trong đó ấn định : "Quần đảo Hoàng sa thuộc tỉnh Quảng Nam. Một đơn vị hành chánh xã bao gồm trọn quần đảo này được thành lập và lấy danh hiệu là xã Ðịnh hải trực thuộc quận Hòa vang. Xã Ðịnh hải đặt dưới quyền một phái viên hành chánh".

Ngày 21/10/1969, Thủ tướng Chính phủ ký nghị định số 709-BNV/HCÐP để "Sáp nhập xã Ðịnh Hải thuộc quận Hòa Vang tỉnh Quảng Nam vào xã Hòa Long cùng quận".

Diễn biến :

Hải chiến Hoàng Sa là một trận chiến giữa Hải quân Việt Nam Cộng hòa và Hải quân Trung cộng từ 17 đến 19 tháng 1 năm 1974 trên quần đảo Hoàng Sa. Sau khi Pháp rút khỏi Đông Dương, Việt Nam Cộng hòa đã thu hồi chủ quyền toàn bộ quần đảo này từ chính phủ bảo hộ Pháp nhưng một phần quần đảo đã bị Cộng Hòa Nhân dân Trung Hoa cho quân ra chiếm giữ khi người Pháp rút đi, Việt Nam Cộng Hòa chỉ chiếm giữ và thực hiện chủ quyền được một phần quần đảo cho đến khi cuộc hải chiến xảy ra. Sau trận chiến, Trung cộng đã chiếm đóng toàn bộ quần đảo cho đến nay.

Quần đảo Hoàng Sa gồm hai nhóm đảo, nhóm đảo mà Việt Nam Cộng hòa bảo vệ và thực hiện được chủ quyền là nhóm Nguyệt Thiềm hay Trăng Khuyết (Crescent group) và nhóm Bắc đảo hay An Vĩnh/Tuyên Đức (Amphitrite group). Dưới thời Việt Nam Cộng hòa đã có đài khí tượng do Pháp xây, trực thuộc ty khí tượng Đà Nẵng và được bảo vệ bởi một tiểu đoàn Thủy quân Lục chiến.

Năm 1956, Hải quân Trung cộng chiếm đóng đảo Phú Lâm (Woody Island) thuộc nhóm Bắc đảo.

Năm 1958, Trung cộng cho công bố bản Tuyên ngôn Lãnh hải 4 điểm, trong đó có tuyên bố chủ quyền của Trung cộng bao gồm các đảo Đài Loan, Tây Sa (tức Hoàng Sa của Việt Nam) và Nam Sa (tức Trường Sa của Việt Nam), đảo Macclesfield (Trung Sa), quần đảo Bành Hồ (Pescadores). [1]

Vào giai đoạn này, Trung cộng vẫn là đồng minh hậu thuẫn cho Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (Việt cộng) tiến hành cuộc Chiến tranh Việt Nam chống lại Việt Nam Cộng hòa và Hoa Kỳ.

Năm 1971, Hải quân Trung cộng và Hải quân Việt Nam Cộng hòa tiếp tục chạm súng trên hải phận Hoàng Sa. [5] Những năm cuối của cuộc Chiến tranh Việt Nam, vì nhu cầu chiến trường, tiểu đoàn Thủy quân Lục chiến của Việt Nam Công hòa tại Hoàng Sa này được đưa vào đất liền, chỉ còn một trung đội Địa phương quân trấn giữ nhóm Nguyệt Thiềm.

Tương quan lực lượng :

Khu trục hạm Trần Khánh Dư (HQ-4)Phía Việt Nam có Tuần dương hạm Trần Bình Trọng (HQ-5), Tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16), Khu trục hạm Trần Khánh Dư (HQ-4), Hộ tống hạm Nhật Tảo (HQ-10), một đại đội Hải kích thuộc Hải quân Việt Nam Cộng hòa, một số Biệt hải (Biệt kích Hải quân) và một trung đội địa phương quân đang trú phòng tại đảo Hoàng Sa.

Phía Trung cộng có Liệp tiềm đĩnh số 274, Liệp tiềm đĩnh số 271, Tảo lôi hạm số 389, Tảo lôi hạm số 391, Liệp tiềm đĩnh số 282, Liệp tiềm đĩnh số 281 và hai chiến hạm số 402 và số 407 chở quân (không rõ loại), Tiểu Đoàn 4 và Tiểu Đoàn 5 thuộc Trung Đoàn 10 Hải quân Lục chiến, và hai đội Trinh sát.



Khu trục hạm Trần Khánh Dư


Soái hạm Trần Bình Trọng

Tuần dương hạm Lý Thường Kiệt


Tàu chiến Trung cộng Liệp tiềm đình

Diễn tiến :

Chiến sĩ Biệt hải Việt Nam Cộng hòa Ngày 16 tháng 1, 1974, Tuần dương hạm Lý Thường Kiệt sau khi đưa một phái đoàn của Quân lực Việt Nam Cộng hòa thăm dò một số đảo Hoàng Sa đã trông thấy hai chiến hạm số 402 và số 407 của Hải quân Trung cộng gần Cam Tuyền, và quân Trung cộng chiếm đóng hoặc cắm cờ Trung cộng tại các đảo Quang Hòa, Duy Mộng, Vĩnh Lạc.

Sau khi cấp báo về Bộ tư lệnh Hải quân Vùng 1 Duyên hải tại Đà Nẵng, HQ-16 dùng quang hiệu yêu cầu các chiến hạm Trung cộng rời lãnh hải Việt Nam. Các chiến hạm Trung cộng không rời vùng, và cũng dùng quang hiệu yêu cầu phía Việt Nam Cộng hòa rời lãnh hải Trung cộng.

Ngày 17 tháng 1, 1974, Khu trục hạm Trần Khánh Dư (HQ-4) đến Hoàng Sa đổ bộ một toán Biệt hải và một đội Hải kích xuống Cam Tuyền để nhổ cờ Trung cộng. Sau đó các chiến sĩ Việt Nam Cộng hòa rút trở lên tàu. Cùng trong ngày Liệp tiềm đĩnh số 274 và Liệp tiềm đĩnh số 271 của Trung cộng xuất hiện.

Soái hạm Trần Bình Trọng (HQ-5)Ngày 18 tháng 1, 1974, Đề Đốc Lâm Ngươn Tánh, Tư lệnh phó Hải quân Việt Nam Cộng hòa bay ra Bộ tư lệnh Hải quân Vùng 1 Duyên hải tại Đà Nẵng để trực tiếp chỉ huy trận đánh. Ông ban hành lệnh hành quân Hoàng Sa 1 nhằm chiếm lại các đảo Cam Tuyền, Quang Hòa, Duy Mộng, Vĩnh Lạc. Lực lượng hành quân Hoàng Sa 1 được tăng cường thêm Tuần dương hạm Trần Bình Trọng (HQ-5) làm soái hạm cho cuộc hành quân, và Hộ tống hạm Nhật Tảo (HQ-10). Do hải hành lâu ngày chưa kịp tu bổ, HQ-10 tham chiến với một máy bất khiển dụng, chỉ còn một máy hoạt động.

Ngày 19 tháng 1, 1974, Biệt hải và Hải kích Việt Nam Cộng hòa từ HQ-5 đổ quân lên mặt Nam đảo Quang Hòa và Hải quân Trung cộng đổ quân xuống mặt Bắc đảo. Hai bên giao tranh và phía Việt Nam Cộng hòa có 3 chết và 2 bị thương. Do quân Trung cộng quá đông, quân Việt Nam Cộng hòa rút trở lên HQ-5.

Ngay sau đó chiến hạm hai bên triển khai đội hình gần đảo Quang Hòa và chiến hạm Việt Nam Cộng hòa khai hỏa trước. Hai bên chạm súng từ 30 đến 45 phút, cùng thời điểm đó Bộ tư lệnh Hải quân Việt Nam Cộng hòa nhận được thông báo của Văn phòng Tùy viên Quân sự Hoa Kỳ (DAO) tại Sài Gòn, cho biết radar Đệ thất Hạm đội ghi nhận một số Phóng lôi hạm (guided missile frigate) và chiến đấu cơ MIG từ Hải Nam đang tiến về phía Hoàng Sa. Bộ tư lệnh Hải quân Việt Nam Cộng hòa sau đó yêu cầu Đệ thất Hạm đội trợ giúp, nhưng không thành công (vì người mỹ lúc đó đã đi đêm với Trung cộng và bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa rồi). Các chiến hạm Việt Nam Cộng hòa được lệnh rút bỏ quần đảo Hoàng Sa.

Kết quả :

Tảo lôi hạm số 389 Hải quân Trung cộng.Theo tài liệu của Việt Nam Cộng hòa thì 274 trúng đạn, tay lái bất khiển dụng phải ủi vào bãi san hô để thủy thủ đoàn đào thoát, 271 hoặc 389 bị chìm tại trận, và 389 và 391 bị hư hại nặng. HQ-10 trúng đạn vào pháo tháp bị chìm tại trận, HQ-16 bị hư hại nặng nghiêng 15 độ, HQ-5 và HQ-4 bị hư nhẹ. Gần 50 thủy thủ và hạm trưởng Ngụy Văn Thà của HQ-10 tuẩn tiết theo con tàu. Ngoài ra HQ-5 có 3 quân nhân tử vong và 16 bị thương. Hai ngày sau trận hải chiến, ngày 20 tháng 1, tàu chở dầu Hòa Lan "Kopionella" vớt được 23 người thuộc thủy thủ đoàn của HQ-10 đang trôi dạt trên biển. Đến mười ngày sau, ngày 29 tháng 1, ngư dân Việt Nam vớt được một toán quân nhân Việt Nam Cộng hòa gần Mũi Yến (Qui Nhơn), gồm 1 sĩ quan, 2 hạ sĩ quan và 12 quân nhân thuộc lực lượng đổ bộ lên Quang Hòa, đã dùng bè vượt thoát đảo sau trận hải chiến. [7]

Theo tài liệu của Trung cộng thì 274, 271, 389, 391 đều trúng đạn, 281, 282 và 402, 407 bị hư hại trung bình, HQ-10 bị chìm tại trận. Trung cộng bắt giữ 48 tù binh, trong đó có một người MỹEight Ball. Trung cộng có trao trả tù binh sau đó tại Hồng Kông qua Hội Chữ thập đỏ.

Liệp tiềm đĩnh số 271 Hải quân Trung cộng, chụp từ chiến hạm VNCH trước khi nổ súngTrung cộng chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa từ thời điểm này. Sau trận chiến, Việt Nam Cộng hòa đã ra nhiều tuyên bố cũng như trưng ra các chứng cớ lịch sử về chủ quyền của mình và đã được Chính phủ Cộng hòa Pháp ủng hộ vì trước đây theo Hòa ước Pháp Thanh thì người Pháp đã thực hiện chủ quyền ở quần đảo này. Tuy nhiên, Trung cộng đã cho đập phá các bia chủ quyền tại quần đảo Hoàng sa, đào các mộ của người Việt đã chôn ở đây, xóa các di tích lịch sử của người Việt



Bia chủ quyền tại quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đã bị phá


Thay bằng tấm bia của nước Trung cộng


Còn đây là poster tuyên truyền chiến thắng trong trận Hải chiến Hoàng Sa dịch sang tiếng Anh là "Salute the fighters of the Xisha Islands in the South China Sea." Dịch lại ra tiếng Việt thì là "Chào mừng chiến sĩ Tây Sa trên biển Nam Hải":

Việt Nam hiện nay vẫn khẳng định chủ quyền hợp pháp đối với toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và vùng lãnh hải liên quan trên biển Đông

Blog Tổ Quốc Việt Nam của BCh
viethoaiphuong
#40 Posted : Wednesday, December 26, 2007 5:12:57 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi bienchet

Trước tiên BCh xin được cảm ơn chị VietHoaiPhuong đã đưa những tin tức này vào đây, BCh đã sinh hoạt cũng như đi nhiều web site tuy nhiên hầu như các web đều có những hàng chữ "Diễn đàn Phi Chính trị" nên không có bất cứ một trang nào đề cập đến những nguồn tin đang nóng bỏng hiện nay là "Trung cộng đã chiếm mất Hoàng Sa và Trường Sa của Tổ Quốc Việt Nam" và BCh vô tình vào đây khi thấy mục "Những Hòn Đảo Bi Lãng Quên" và đọc được những tin này. Một lần nữa cảm ơn chị.
bienchet

Pc: Xin cho BCh được tiếp tay cùng chị cập nhật những nguồn tin nóng bỏng này chị nhé.



Xin cho VHP được nói lời cám ơn tiếp sau nha BCh !
Rất cảm động về những dòng này của BCh và cả những bài BCh đã tiếp tay cập nhật tin tức "nóng bỏng" về những hòn đảo lịch sử này của Việt Nam chúng ta !
Thú thật là đôi khi VHP cũng "quá tải" ! Vừa mới đây có người bạn báo sẽ cho VHP một tên site web vào đó lấy bài vở về Trường Sa - Hoàng Sa có thứ tự... VHP chỉ cám ơn và cũng nói : VHP có tin từ các diễn đàn khắp nơi gửi về đọc cũng chưa xuể..!! ((nghĩ bụng: giá mà người này làm được việc tiếp tay đăng tải bài giúp vào công cuộc tranh đấu này hôm nay - thì có phải tốt hơn không? )).
Nên BCh đã khiến VHP thật sự bất ngờ và mừng lắm lắm!! Cứ coi đây là món quà ngạc nhiên nhất mà Ơn Trên thưởng cho VHP và cho các bạn bè cùng tranh đấu hôm nay cho sự vẹn toàn lãnh thổ VN và những điều tốt lành khác cần phải có nơi Quê Hương VN mình?!
Ừ, VHP cũng thấy những chữ "diễn đàn phi chính trị" đó chứ, và cũng đã nhiều lần trao đổi rất đúng suy nghĩ thật nhất về hai từ "chính trị" này đây. Dẫu sao thì cho tới lúc này mình chỉ biết làm điều gì mà lương tâm cũng như trách nhiệm và bổn phận làm người, làm công việc viết lách nghệ thuật, làm người con của Mẹ Việt Nam... từng ấy thứ bắt ta và cho ta làm những gì mà có thể không hài lòng những người có quan điểm hay quan niệm khác. Mong rồi có ngày mọi người đều vì hai điều cơ bản nhất mà chúng ta đang làm hôm nay: vì nghệ thuật chân chính và vì chánh nghĩa chân chính !!
Cho phép VHP tặng BCh một bông hồng của tình bạn Rose
Và một nửa trái tim vì Tổ Quốc hôm nay heart ( đây là một nửa trái tim của tất cả những người đang tranh đấu vì chánh nghĩa của dân tộc cùng chung lại đó nha BCh == thật là "khổng lồ" phải không??)
Users browsing this topic
Guest (16)
5 Pages<1234>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.