Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

26 Pages«<1920212223>»
Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 2
Sương Lam
#401 Posted : Wednesday, July 14, 2010 1:54:28 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Ca'm ơn Biển Chết đã chia sẻ tài liệu về hoa vô ưu rất đẹp.Blush

Anh Dược sĩ Trần Việt Hưng tuy là người Công giáo nhưng đã viết nhiều tài liệu về Phật Giáo hay lắm như cây bồ đề, La Hán quả... Trước đây chị SL cũng đã post những bài này trong MCTN. Mỗi lần viết xong bài mới có liên quan đến PG là anh ấy gửi đến cho chị SL đọc vì anh ấy cũng ở Portland và cũng khá thân với chị SL.
Chị SL mới họp mặt với anh Hưng và các thân hữu trong ngày July 4th vừa qua, có cả cặp Từ Công Phụng nữa. Đến tuổi không còn trẻ nữa này, còn được vui đùa với bạn bè là một đìều hữu phúc, phải không BC và các bạn. Smile Bởi thế SL bận đi "họp mặt và vui đùa" với bạn già nên chỉ "nháng" vào PNV một tí rồi "thăng" ngay.Big Smile

Xin click vào link dưới đây để xem Slide show buổi họp mặt của nhóm thân hữu SL (do SL thực hiện), ở nhà một ông bạn QDT, một sư đệ rất dễ thương, rất tốt của SL. Approve

http://www.slide.com/r/o...edded_url&view=original

Xin chọn option Full Screen để xem rõ hơn. Service này không có bỏ nhạc Việt Nam vô được nên phải xài nhạc Mỹ. Cảm phiền nhé.

Chúc BC và các bạn cùng "vô ưu" và cùng vui với SL nhé.
heart Cooling
Gửi lời thăm hỏi BBNB và Minh Anh nha BC.

Sương Lam

PS: * Anh DS Hưng là người đeo kiếng ngồi kế TCP và phu quân của SL (Tonka, Bảo Trân, Mèo Mù và Vi Hoàng biết mặt SL và ox rồi chứ nhỉ?Wink
*Anh TCP hôm nay tương đối khỏe rồi chứ không có "đáng sợ" như tin tức sai lạc trước đây. Nhóm QGHC ở Portland sẽ đi ăn mừng sinh nhật TCP tuần sau ở nhà TCP. Chị TCP là một phụ nữ giỏi và tuyệt vời nên săn sóc sức khoẻ của anh TCP rất chu đáo. Mỗi lần họp mặt là tụi này nhắc TCP phải hát bài "tạ Ơn Em" mới được.Big Smile
bienchet
#402 Posted : Wednesday, July 21, 2010 12:01:09 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0


Cảm ơn chị Sương Lam cho xem slide show, thật đẹp,

quote:
Gởi bởi Sương Lam

Ca'm ơn Biển Chết đã chia sẻ tài liệu về hoa vô ưu rất đẹp.Blush

Anh Dược sĩ Trần Việt Hưng tuy là người Công giáo nhưng đã viết nhiều tài liệu về Phật Giáo hay lắm như cây bồ đề, La Hán quả... Trước đây chị SL cũng đã post những bài này trong MCTN. Mỗi lần viết xong bài mới có liên quan đến PG là anh ấy gửi đến cho chị SL đọc vì anh ấy cũng ở Portland và cũng khá thân với chị SL.
Chị SL mới họp mặt với anh Hưng và các thân hữu trong ngày July 4th vừa qua, có cả cặp Từ Công Phụng nữa. Đến tuổi không còn trẻ nữa này, còn được vui đùa với bạn bè là một đìều hữu phúc, phải không BC và các bạn. Smile Bởi thế SL bận đi "họp mặt và vui đùa" với bạn già nên chỉ "nháng" vào PNV một tí rồi "thăng" ngay.Big Smile

Xin click vào link dưới đây để xem Slide show buổi họp mặt của nhóm thân hữu SL (do SL thực hiện), ở nhà một ông bạn QDT, một sư đệ rất dễ thương, rất tốt của SL. Approve

http://www.slide.com/r/o...edded_url&view=original

Xin chọn option Full Screen để xem rõ hơn. Service này không có bỏ nhạc Việt Nam vô được nên phải xài nhạc Mỹ. Cảm phiền nhé.

Chúc BC và các bạn cùng "vô ưu" và cùng vui với SL nhé.
heart Cooling
Gửi lời thăm hỏi BBNB và Minh Anh nha BC.

Sương Lam

PS: * Anh DS Hưng là người đeo kiếng ngồi kế TCP và phu quân của SL (Tonka, Bảo Trân, Mèo Mù và Vi Hoàng biết mặt SL và ox rồi chứ nhỉ?Wink
*Anh TCP hôm nay tương đối khỏe rồi chứ không có "đáng sợ" như tin tức sai lạc trước đây. Nhóm QGHC ở Portland sẽ đi ăn mừng sinh nhật TCP tuần sau ở nhà TCP. Chị TCP là một phụ nữ giỏi và tuyệt vời nên săn sóc sức khoẻ của anh TCP rất chu đáo. Mỗi lần họp mặt là tụi này nhắc TCP phải hát bài "tạ Ơn Em" mới được.Big Smile

bienchet
#403 Posted : Wednesday, July 21, 2010 12:04:12 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

NHÂN NÀO QUẢ NẤY


Một hôm một người đàn ông trông thấy một bà lão với chiếc xe bị 'pan' đậu bên đường. Tuy trời đã sẩm tối, anh vẫn có thể thấy bà đang cần giúp đỡ. Vì thế anh lái xe tấp vào lề, đậu phía trước chiếc xe Mercedes của bà rồi bước xuống xe. Chiếc xe Pontiac cũ kĩ của anh vẫn nổ máy khi anh tiến đến trước mặt bà. Dù anh tươi cười nhưng bà lão vẫn tỏ vẻ lo ngại. Trước đó khoảng một tiếng đồng hồ, không một ai dừng xe lại để giúp bà. Người đàn ông này liệu có thể hãm hại bà không? Trông ông không an toàn cho bà vì ông nhìn có vẻ nghèo và đói.

Người đàn ông đã có thể nhận ra nỗi sợ hãi của bà cụ đang đứng bên ngoài chiếc xe giữa trời lạnh. Anh biết cảm giác lo sợ của bà như thế nào rồi. Cái run đó, nỗi lo sợ trong lòng đó mới là lý do tự nó thành hình trong ta...

Anh nói: 'Tôi đến đây là để giúp bà thôi. Bà nên vào trong xe ngồi chờ cho ấm áp? Luôn tiện, tôi tự giới thiệu tôi tên là Bryan Anderson.'

Thật ra thì xe của bà chỉ có mỗi vấn đề là một bánh bị xẹp thôi nhưng đối với một bà già thì nó cũng đủ gây phiền não rồi. Bryan bò xuống phía dưới gầm xe tìm một chỗ để con đội vào và lại bị trầy da chỗ khuỷ tay cũng như lòng bàn tay một hai lần gì đó.

Chẳng bao lâu anh đã thay được bánh xe. Nhưng anh bị dơ bẩn và hai bàn tay bị đau rát.

Trong khi anh đang siết chặt mấy con ốc bánh xe, bà cụ xuống cửa kiếng và bắt đầu nói chuyện với anh. Bà cho anh biết bà từ St. Louis đến và chỉ mới đi được một đoạn đường. Bà không thể cám ơn đầy đủ về việc anh đến giúp đỡ cho bà. Bryan chỉ mỉm cười trong lúc anh đóng nắp thùng xe của bà lại. Bà cụ hỏi bà phải trả cho anh bao nhiêu tiền. Bryan chưa hề nghĩ đến điều là sẽ được trả tiền, đây không phải là nghề của anh. Anh chỉ giúp người đang cần được giúp đỡ vì Chúa, Phật hay chính bản thân anh cũng biết rằng đã có rất nhiều người trong quá khứ ra tay giúp anh. Anh đã sống cả đời mình như thế đó, và chưa bao giờ anh nghĩ sẽ làm chuyện ngược lại.

Anh nói với bà cụ,ï nếu bà thật sự muốn trả ơn cho anh thì lần khác khi bà biết ai cần được giúp đỡ, bà có thể sẵn sàng cho người ấy sự giúp đỡ của bà, và Bryan nói thêm: 'Và hãy nghĩ đến tôi'

Anh chờ cho bà cụ nổ máy và lái xe đi thì anh mới bắt đầu lean xe của mình đi về. Hôm ấy là một ngày ảm đạm và lạnh lẽo nhưng anh lại cảm thấy thoải mái khi lái xe về nhà.

Chạy được vài dặm trên con lộ, bà cụ trông thấy một tiệm ăn nhỏ.. Bà ghé lại, tìm cái gì để ăn và để đỡ lạnh phần nào, trước khi bà đi đoạn đường chót về nhà. Đó là một nhà hàng ăn trông có vẻ không được thanh lịch. Bên ngoài là hai bơm xăng cũ kỹ. Cảnh vật rất xa lạ với bà.. Chị hầu bàn bước qua chỗ bà ngồi, mang theo một khăn sạch để bà lau tóc ướt. Chị mỉm cười vui vẻ với bà dù đã phải đứng suốt ngày nay để tiếp khách. Bà cụ để ý thấy chị hầu bàn này đang mang thai khoảng tám tháng gì đó nhưng dưới cái nhìn của bà, bà thấy chị không bao giờ lộ ra sự căng thẳng hay đau nhức mà làm chị thay đổi thái độ.

Rồi tự nhiên bà lại chợt nhớ đến anh chàng tên Bryan hồi nãy. Và bà cụ vẫn còn thắc mắc, không hiểu tại sao một người có ít đến độ thiếu thốn mà lại sẵn long cho một người lạ mặt rất nhiều...

Sau khi ăn xong, bà trả bằng tờ giấy bạc một trăm đô-la. Chị hầu bàn mau mắn đi lấy tiền để thối lại tờ bạc một trăm của bà cụ.. nhưng bà cụ đã cố ý nhanh chân bước ra khỏi cửa mất rồi. Lúc chị hầu bàn quay trở lại thì bà cụ đã đi khuất . Chị hầu bàn thắc mace, không biết bà cụ kia có thể đi đâu. Khi dọn dẹp, chị để ý trên bàn thấy có dòng chữ viết lên chiếc khăn giấy lau miệng…

Nước mắt vòng quanh khi chị đọc dòng chữ mà bà cụ viết: 'Cô sẽ không nợ gì tôi cả. Tôi cũng đã từng ở vào tình cảnh thiếu thốn giống như cô hiện nay. Có ai đó đã một lần giúp tôi, giống như bây giờ tôi đang giúp cô. Nếu cô thực sự nghĩ rằng muốn trả ơn lại cho tôi thì đây là điều cô nên làm: Đừng để cho chuỗi tình thương này kết thu?c ở nơi cô.'

Bên dưới tấm khăn giấy lau miệng, bà cụ còn lót tặng thêm bốn tờ giấy bạc 100 đô-la nữa.

Thật ra, còn có những bàn ăn cần lau dọn, những hũ đường cần đổ đầy, và những khách hàng để phục vụ... Và chị hầu bàn đã hoàn tất những việc ấy để sửa soạn cho qua ngày mai.

Tối hôm đó khi đi làm về và leo lên giường nằm, chị vẫn còn nghĩ về số tiền và những gì bà cụ đã viết cho. Làm thế nào mà bà cụ đã biết chị và chồng của chị hiện đang cần số tiền ấy? Với sự sanh nở đứa bé vào tháng tới, điều ấy sẽ là khó khăn… Chị biết chồng chị lo lắng đến mức nào, và trong lúc anh ta nằm ngủ cạnh chị, chị cho anh một cái hôn nhẹ và thì thào bên tai anh, 'Mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả. Em thương anh, Bryan Anderson, ạ.'

Có một cổ ngữ 'NHÂN NÀO QUẢ NẤY' Hôm nay tôi gửi bạn câu chuyện này, và tôi yêu cầu bạn chuyển tiếp nó. Hãy để cho ngọn đèn này chiếu sáng. Đừng xóa nó, đừng gửi nó trở lại. Chỉ việc chuyển câu chuyện này đến một người bạn. Những người bạn tốt, giống như những vì sao. Bạn không luôn luôn trông thấy họ, bạn biết họ luôn luôn có mặt ở đó
bienchet
#404 Posted : Wednesday, July 28, 2010 6:08:31 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

KÍNH MỪNG ĐẠI LỄ VU LAN
NĂM 2010

Kính chúc các anh chị cùng gia đình
Một Mùa Vu Lan Hạnh Phúc
Nguyện cầu Cửu Huyền Thất Tổ,
Cha Mẹ Bảy Đời
Siêu Sanh Tịnh Độ

NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT


Sương Lam
#405 Posted : Monday, August 23, 2010 3:56:38 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)





Chào các bạn,
Lâu quá rồi, SL vắng mặt. Hôm nay SL xin trở lại với MCTNTL này với lời chúc sức khoẻ và tâm tình về Từ Công Phụng với cuộc đời sinh, lão, bệnh, tử nhé! Tongue
SL vẫn nhìn đời với đôi mắt màu hồng dù đôi khi cũng có những nỗi buồn như Ngô Đồng vậy đó (Hi! Ngô Đồng) vì SL vẫn tin vào cuộc đời là những duyên nghiệp tiếp nối không cùng, cho nên còn gặp nhau là xin cứ vui nhé!Blush



Tâm Tình về Từ Công Phụng


Đây là bài thứ bốn mươi mốt của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Chủ nhật vừa qua vợ chồng người viết và một số thân hữu QGHC cùng nhau họp mặt để mừng sinh nhật Từ Công Phụng, một nhạc sĩ rất được sự mến mộ của khán thính giả trong thập niên 60 qua những bài tình ca của anh. Không cần phải giới thiệu dài dòng vì nếu ai là người thích nhạc thính phòng và nhạc tình ca không thể nào không biết Từ Công Phụng với sáng tác đầu tiên của anh Bây Giờ Tháng Mấy năm 1961. Giọng ca trầm ấm, tính tình hiền lành, hoà đồng với mọi người của anh đã được nhiều người thương mến.

Bài viết hôm nay không nói về phương diện nghệ thuật của nhạc TCP vì đã có nhiều người viết, phỏng vấn, đăng tải tâm tình và giới thiệu các nhạc phẩm của nhac sĩ TCP trên nhiều website và các phương tiện truyền thông khác rồi vì anh đã nổi tiếng hơn 40 năm qua.
Người viết chỉ muốn ghi lại ở nơi đây là tình thương mến của những người bạn và đời sống vô thường của kiếp người trong cõi đời này. Xin mời bạn cùng cảm thông với tôi.

Từ Công Phụng nổi tiếng từ thập niên 60 trong giới sinh viên và những người yêu thích nhạc thính phòng và tình ca, trong đó có tôi. Tôi gặp lại TCP năm 1984 vì cùng sinh hoạt trong lảnh vực giáo dục và văn nghệ ở Portland, Oregon qua các tạp chí văn nghệ Hoa Mơ, Văn Đàn trong thập niên 80 và 90 xuất bản ở Portland do TCP chủ biên. Trên một phương diện nào đó, những người yêu thích văn thơ, ca nhạc, nghệ thuật với tráí tim tình cảm chân chính có thể tạm được gọi là nghệ sĩ và chúng tôi là bạn văn nghệ với nhau hơn 20 năm qua ở Portland, Oregon. TCP chuyên về nhạc, tôi thích thơ văn. Chúng tôi là bạn văn nghệ sinh hoạt với nhau vì cùng yêu thích văn chương, nghệ thuật, nhưng không bao giờ hỏi nhau về lý lịch, quá khứ ngày xưa như thế nào?

Quá khứ đã qua rồi, tương lai thì chưa đến, chỉ có hiện tại mà thôi nên tôi vui sống với cuộc đời mới nơi xứ người, an phận làm một cô giáo tầm thường với các học sinh nhỏ bé của tôi trong chương trình song ngữ ở Portland. Những giờ phút nhàn rỗi, tôi làm thơ viết văn đăng báo cho vui vì đó là thú vui tinh thần tao nhã mà tôi ưa thích. TCP vẫn hoạt động trong lảnh vực ca nhạc và nhà in của anh. Thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau trong các sinh hoạt ra mắt sách báo thơ văn hay chương trình ca nhạc thính phòng. Portland trong thập niên 80, 90 rất ít người Việt Nam tỵ nạn cho nên các sinh hoạt văn nghệ, lễ Tết, cộng đồng thường được tổ chức ở chốn học đường và không ồn ào, náo nhiệt như bây giờ.
Khi chương trình HO được thực hiện để giúp đỡ các gia đình quân nhân công chức đã đi học tập cải tạo trên 3 năm. Nhiều gia đình HO đã chọn Oregon làm quê hương thứ hai. Thêm vào đó, chương trình xum họp gia đình ODP đã làm gia tăng dân số người Việt tỵ nạn tại Oregon. Và cũng từ đó, các sinh hoạt cộng đồng, văn nghệ, hội đoàn khởi sắc, sinh động hẵn lên. Những người bạn học đồng môn QGHC của tôi trong diện HO ở Portland, bắt đầu tìm cách liên lạc với nhau, gặp gỡ nhau, sinh hoạt thân ái bên nhau. Đến lúc đó tôi và TCP mới nhận ra nhau, ngoài tình bạn văn nghệ, chúng tôi còn có tình bạn đồng môn chung một mái trường hành chánh nữa. Thế mà, đã hơn mười mấy năm sinh hoạt văn nghệ cùng nhau, TCP vẫn chưa biết tôi là “sư tỷ” học trên TCP hai khoá ở HVQGHC. Tôi học khóa ĐS 12, TCP học khóa ĐS 14. Bí mật hành chánh nhỉ?
Chúng tôi tôn trọng nguyên tắc được áp dụng trong hành chánh cũng như quân đội, nghĩa là khoá đàn anh học khoá trước thì có thể được xưng danh là “sư huynh, sư tỷ”, khoá đàn em phải được gọi là “sư đệ, sư muội” vì cùng học một trường, một thầy giống nhau. Xem như vậy giống như là tình sư môn trong phim kiếm hiệp cho vui và cũng hợp lý, hợp tình nữa, dù tuổi đời có thể là lớn hơn hay nhỏ hơn. Bạn đồng ý chứ?

Nhân đây, tôi cũng xin được chia sẻ tâm tình cùng các bạn, nhà thơ Hàn Thiên Lương Phạm Văn Tốt chính là “sư huynh” kính mến của người viết trên phương diện niên kỷ, tài năng văn chương thơ phú vì sư huynh HTL học khoá ĐS 7, trước tôi 5 khoá.

Nhóm QGHC gồm 15 gia đình sinh hoạt trong tình thân gia đình, thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau. Chúng tôi chung vui xẻ buồn với nhau khi quan hôn tang tế, không chú trọng đến đẳng cấp, chức vụ ngày xưa. Bạn bè là thế đấy, phải không quý vị?

Tôi vẫn nhớ mãi câu nói “lạc địa vi huynh đệ, hà tất cốt nhục thân” tạm dịch là “lưu lạc nơi xứ người thì xem nhau như anh em, đâu cần chi phải là cốt nhục ruột thịt” của sư huynh Bửu Viên, một sư huynh đáng kính của tôi, học khoá 1, năm nay gần 90 tuổi sống ở Miền Đông Hoa Kỳ trong nhóm Tha Hương.net đã từng nói với tôi, một “tiểu muội” nhỏ tuổi nhất trong nhóm các vị trưởng lão này. Ngày xưa họ là những người đã một thời oanh liệt, “hét ra lửa, mửa ra khói”, nhưng ngày nay họ an phận sống vui vẻ và giúp đỡ đàn em như tôi hết mình khi tôi cần học hỏi điều gì nơi họ. Hoa Tiểu Muội xin thăm hỏi sức khỏe và kính cảm tạ các sư huynh trong Nhóm Tha Huơng. net

Khi TCP bị bịnh nặng, nhóm chúng tôi vẫn thường xuyên thăm viếng và khích lệ tinh thần TCP vượt qua những đau buồn khi bịnh hoạn. Những tin tức sai lạc về tình trạng sức khoẻ của TCP đã làm xôn xao dư luận trước đây chứng tỏ sự thương yêu, quan tâm của những người mến mộ người nhạc sĩ hiền hòa này. Ngày nay sức khoẻ TCP đã phục hồi nhanh chóng, phần lớn là nhờ sự chăm sóc tận tình của chị Kim Ái, người bạn đời tuyệt vời của TCP. Trong những lúc đau bịnh như thế mới biết tình nghĩa vợ chồng có giá trị như thế nào? Những người tình rồi cũng bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ, nhưng người vợ tào khang mới là người theo ta đến cuối cuộc đời với tình thương yêu như biển cả mênh mông. Trong buổi tiệc mừng sinh nhật của TCP ngày hôm qua, TCP đã phải thốt lời cám ơn người bạn đời Kim Ái một cách chân thành qua bài hát Tạ Ơn Em do chính tác giả hát tặng cho phu nhân và TCP cũng không quên cám ơn những người bạn tốt đã cùng nhau tổ chức mừng sinh nhật của anh. Nhìn nét mặt rạng rỡ, nụ cười hạnh phúc của anh chị TCP ngày hôm ấy, chúng tôi cũng thấy vui lây.

Xin chúc mừng sinh nhật và chúc sức khoẻ, hạnh phúc đến hai bạn TCP và Kim Ái mãi mãi bên nhau.

Ngồi nhìn vợ chồng của những người bạn đồng môn đến dự tiệc mừng sinh nhật của TCP ngày chủ nhật vừa qua, tôi lại nhớ đến một đoạn văn hay hay ngắn ngắn dưới đây:

“Cuộc đời lứa đôi như những dòng sông, đầu nguồn nhiều ghềnh thác, càng ra gần biển cả càng trở nên hiền hòa, trong trẻo… Tình yêu của người già có sự trong sáng của tình bạn, lại có sự chăm sóc nhau nồng ấm”

Bạn có đồng ý chăng? Riêng thiển ý, câu văn nói trên rất hay và rất có ý nghĩa trong đời sống vợ chồng của những người “không còn trẻ nữa” như chúng tôi.

Rồi tôi lại nhìn TCP. Tuy TCP vui vẻ vì được bạn bè thương mến đến mừng sinh nhật, giọng hát của anh vẫn còn ấm áp nhưng anh vẫn không dấu nổi sự mệt nhọc vì sức khoẻ yếu kém. Cuộc đời thật vô thường và ai cũng phải trải qua những giây phút bịnh hoạn, ốm đau khi tuổi già đến. Cuộc đời sinh, lão, bịnh, tử không chừa một ai dù người đó là một vị quốc vương quyền quý cao sang hay một bá tánh tầm thường, nghèo khổ.

Tan tiệc về nhà, tôi lên internet tìm đọc được một bài thơ dưới đây rất hay về tuổi già như sau, xin được chia sẻ cùng các bạn:

Vịnh Tuổi Già
Rù rờ đổ vỡ thật là hư
Chẳng biết làm răng được nữa chừ.
Ăn uống vãi rơi làm họ bực
Vào ra đụng chạm thấy mình dư
Người quen gặp lại nhìn ngơ ngẩn
Để trước quên sau kiếm mệt đừ
Ai ngờ ngày nay ra thế ấy
Khi xưa lỗi lạc một tay cừ!
Như Không (1898-1988)
(Công Tôn Nữ Như Không)

Họa Vận
Vịnh tuổi già
Của cụ bà Như Không


Tai điếc mắt mờ phận chịu hư
Lão lai tài tận biết răng chừ
Đôi giò thêm gậy lo còn thiếu
Nửa bát lưng cơm gắng vẫn dư
Nhìn trước trông sau thêm chán ngán
Suy đi nghĩ lại ruột đau đừ
Hoại không thành trụ đời kiên cố
Dấn bước như không mới thật cừ.

HT Trí Thủ.

Thôi thì xin mượn 4 câu thơ dưới đây của nữ sĩ Tôn Nữ Hỷ Khương để làm kết luận cho bài viết hôm nay, bạn nhé.

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời…
(Tôn Nữ Hỷ Khương)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn


Sương Lam

(Hình ảnh và tài liệu sưu tầm trên internet và ORTB số 432-7-30-10)


Sương Lam
#406 Posted : Wednesday, September 1, 2010 3:20:21 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Màu Hoa Hồng Cài Áo

Hằng năm vào tháng bảy âm lịch, các chùa tổ chức đại lễ Vu Lan để tưởng nhớ công ơn của cha mẹ đã qua đời hay còn tại thế. Nhiều chùa như tu viện Bửu Hưng ở Vancouver, WA cũng làm lễ chúc thọ cho quý Phật tử niên kỷ từ 70 tuổi trở lên rất trang trọng. Đây là một lễ nghi tốt đẹp và thiết thực nhất vì là một dịp để cho quý vị cao niên có một ngày vui đạo hạnh với con cháu và các đạo hữu. Một món quà nho nhỏ do chùa gửi tặng nhưng lại có ý nghĩa chúc phúc lành tuổi thọ đến cho quý vị cao niên này, đồng thời nhắc nhở con cháu của họ rằng: họ còn có phúc vì cha mẹ họ còn sống hiện tại như nhà thơ Đỗ Trung Quân đã tâm tình như sau:

Mẹ

Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
- Đỗ Trung Quân -

Con sẽ không đợi một ngày kia,
Khi Mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi Mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian? ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên,Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn…

.... Hôm nay... anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
Ngã nón đứng chào xe tang qua phố, ai mất Mẹ? sao lòng anh hoảng sợ
Tiếng khóc kia bao lâu nữa …của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh,trên đời Mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như một nụ hồng. Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới ....

Đã bao lần tôi nghe bài hát Bông Hồng Cài Áo mỗi độ Vu Lan về là đã bao lần tôi lại thấy rưng rưng xúc động với lời nhạc êm ả, trữ tình đầy tình thương yêu trìu mến của Thầy Nhất Hạnh và nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ:

“Một bông hồng cho em
Một bông hồng cho anh
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Ngỡ đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm….
Mẹ, Mẹ là giòng suối dịu hiền
Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăng sao
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối

Mẹ, Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ, Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời ”

Khi nhận được đoá hoa hồng màu đỏ hay màu hồng cài trên ve áo bạn hãy vui sướng đi:

“Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh, thì xin em
Hãy cùng tôi vui sướng đi.”

Hình như khi còn trẻ, chúng ta không biết hay chưa biết thương yêu cha mẹ vì chúng ta còn bận lo những chuyện khác mà ta cho rằng đó là quan trọng đối với chúng ta hơn như học hành, yêu đương, rong chơi với bè bạn, theo đuổi lý tưởng hay sự nghiệp v…v…

Bởi thế có đôi lúc ta đã:
“Có đôi lúc ta quên nhìn trán Mẹ
Còn bao nhớ thương dù ta lớn khôn rồi
Có đôi lúc ta quên thời gian qua
Đường ta càng xa, vòng tay Mẹ ngắn lại”

Chúng ta vẫn nghĩ là tình yêu của cha mẹ đối với con cái là một điều tự nhiên và đó là bổn phận và trách nhiệm của mẹ cha. Cha mẹ nếu thương con thì phải thỏa mãn những đòi hỏi, mong muốn của con cái. Nếu không làm đúng theo ý muốn của con cái thì sẽ bị con cái phiền trách và đổ tội là chẳng có thương con. Chúng ta chỉ nghĩ đến cái lợi cho mình mà không quan tâm đến sự khó khăn hay nỗi khổ tâm của cha mẹ nếu họ không đáp ứng nhu cầu của con cái. Phải đợi đến khi chúng ta làm cha làm mẹ rồi chúng ta mới biết thương cha mẹ hơn một chút như người xưa thường nói: “Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ.”

Tôi đã nhiều lần sám hối vì:

Tôi lại nhớ quảng đời thời non trẻ
Những ngày xưa khi còn mẹ còn cha
Đã bao lấn phạm lỗi với mẹ già
Khi không được những gì mình ước muốn
Tôi nào biết đã gây bao phiền muộn
Làm mẹ tôi nước mắt phải tuôn rơi
Phải bao đêm mất ngủ nghẹn ngào lời
Khi con trẻ không nghe lời dạy bảo (Thơ SL)

Và lại càng đau đớn hơn nữa khi:

“Nay mất mẹ, bây giờ tôi mới hiểu
Thế nào là tình mẫu tử thiêng liêng
Ngôn từ nào định nghĩa chữ Mẹ hiền:
Là Đức Mẹ, là Quan Âm, thị hiện” (Thơ SL)

Nhân mùa Vu Lan, người viết xin mượn những lời thơ dưới đây để tâm tình với các bạn:

Rằm Tháng Bảy, mùa Vu Lan đã tới
Chúc mẹ già vẫn nở nụ cười tươi
Chúc người con, lòng sung sướng vui cười
Cài ve áo, chiếc hoa hồng màu đỏ

Ôi! Buồn lắm! Hoa hồng màu trắng đó!
Trên áo tôi! Tôi mất Mẹ lẫn Cha
Mùa Vu Lan khi nghe đến bài ca
Bông hồng cài áo! Lệ nhòa đôi mắt!

(Trích trong bài thơ Màu hoa hồng cài áo của Sương Lam)

Và cũng xin mượn đọan văn dưới đây của tác giả Nguyễn Quang Thiều để làm kết luận cho bài viết hôm nay:
“Hai bộ phim hành động Mỹ nổi tiếng mà tôi xem đi xem lại nhiều lần là Godfather và American Gangster. Và trong cả hai bộ phim đầy cảnh bắn giết này có một câu chuyện luôn luôn làm tôi thực sự xúc động. Đó là tình yêu của hai ông trùm Mafia Mỹ đối với người mẹ của mình. Lòng hiếu thảo là một chiếc thước đo đạo đức có giá trị nhất. Đó cũng là phần nhân tính cuối cùng của con người mà nếu đánh mất thì con người không còn gì để nói nữa. Có lẽ vì ý nghĩa ấy mà những nhà làm phim Hollywood đã cố níu giữ lại cho xã hội một niềm tin cuối cùng về nhân tính con người. Bởi phần nhân tính này với nhiều yếu tố là phần nhân tính khó bị suy đồi nhất.
(Nguồn Đạo Phật Ngày Nay.com)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Hình ảnh và tài liệu sưu tầm trên internet và ORTB số 436 ngày 8-27-10)




Sương Lam
#407 Posted : Saturday, September 11, 2010 10:33:03 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Niềm Tin và Sống Vui Khoẻ



Chào quý bạn,

Đây là bài thứ bốn mươi sáu của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.


Portland bây giờ đã vào Thu và tuần sau học trò sẽ tựu trường lại. Ban đêm trời bắt đầu trở lạnh. Quấn chiếc mền ấm quanh người, ngồi xem phim truyện Bí Mật Nội Phủ của đài SBTN với “người tình già trên đầu non” của tôi trong căn phòng ấm cúng, tôi thấy mình thật có phúc trong khi cũng trong giờ phút này, chắc chắn có nhiều người đang đói lạnh vì thiên tại địa hoại, vì sự sụp đổ kinh tế toàn cầu và vì nhiều nguyên nhân khác nữa. Với thân phận một thế nhân tầm thường trong thiên hạ, tôi chỉ biết thành tâm cầu nguyện cho thế giới được hòa bình an lạc, mọi người yêu thương giúp đỡ lẫn nhau trong cơn hoạn nạn, gửi tiền tài vật thực đến những người cần được giúp đỡ qua các cơ quan từ thiện. Bạn và tôi mỗi người góp một bàn tay, một chút tài thực, một lời cầu nguyện để làm giảm đi một chút đau khổ của kiếp người, bạn nhé!

Một phúc duyên khác đến với tôi là tôi đã có duyên lành đến chiêm bái Phật Ngọc Hoà Bình Thế Giới tại chùa Ngọc Sơn ngày Chủ Nhật vừa qua. Tôi là một Phật tử nên việc được chiêm bái các Phật tích tại Ấn Độ, và chiêm bái Phật Ngọc ngay tại nơi mình cư trú là một phúc duyên đáng quý trong kiếp đời hiện tại của tôi vì tôi đã được gieo duyên với Phật pháp.

Tôi cúi đầu đảnh lễ các Phật tượng để bày tỏ lòng kính ngưỡng những hạnh nguyện từ bi bác ái, trí tuệ và sự dũng mảnh tinh tấn của quý Ngài. Tôi đọc tụng, nghiên cứu kinh điển để học tập, thực hành những đức tính cao đẹp của chư Phật và chư Bồ tát trong đời sống hằng ngày, để sám hối các tội lỗi đã tạo ra từ a tăng kỳ kiếp, để góp nhặt phúc lành tạo niềm vui cho mình, cho người trong kiếp sống hiện tại.

Tôi kính ngưỡng tất cả các tôn giáo và tôn trọng đời sống tâm linh cao đẹp cuả các vị lảnh đạo tôn giáo, của các giáo hữu vì đời sống tâm linh có giá trị nhất đối với con người so với các giá trị vật chất, tinh thần khác. Theo thiển ý, trong tận cùng của hạnh phúc, đau khổ và sợ hãi, con người thường hướng về các đấng tối cao và dâng lên một lời cầu nguyện để có sự an lạc trong tinh thần.

Mỗi người có một niềm tin riêng. Riêng tôi rất tâm đắc lời dạy dưới đây của Đức Phật
mà tôi đã đọc được và còn nhớ như sau:

“Một là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì đó là truyền thuyết.
Hai là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc về truyền thống.
Ba là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.
Bốn là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được ghi lại trong kinh điển hay sách vở.
Năm là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc lý luận siêu hình.
Sáu là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó hợp với lập trường của chúng ta.
Bảy là, chớ vội tin một điều gì, khi mà những điều đó được căn cứ trên những dữ kiện hời hợt.
Tám là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy phù hợp với định kiến của mình.
Chín là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được sức mạnh và quyền uy ủng hộ.
Mười là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết.
Này các thiện nam tín nữ, khi nghe một điều gì, các vị phải quán sát, suy tư và thể nghiệm, chỉ khi nào, sau khi kiểm nghiệm, quý vị thực sự nhận thấy: “Lời dạy này tốt lành, đạo đức, hướng thiện, chói sáng và được người trí tán thán. Nếu sống và thực hiện các lời dạy này sẽ đưa đến hạnh phúc, an lạc ngay hiện tại và về lâu, về dài” thì quý vị hãy đăt niềm tin bất động và thực hành theo”


Học sinh tuổi trẻ đến trường để mở mang trí tuệ, để có một kiến thức căn bản hội nhập vào đời sống xã hội, để có công ăn việc làm nuôi sống mình và gia đinh mình và để trở thành những công dân tốt trong xã hội.

Cô cháu nội Mya Ngoc Vy yêu dấu của tôi năm nay 4 tuổi cũng cắp sách đến trường học lớp Tiền Mẫu Giáo, 3 ngày trong tuần. Dĩ nhiên tuổi trẻ ngây thơ, cháu nội của tôi rất tin tưởng và nghe lời những gì thầy cô đã dạy bảo. Chúng ta cũng mong con cháu chúng ta biết vâng lời và tin tưởng vào những lời dạy bảo của Thầy Cô vì chúng ta vẫn còn thuộc lòng câu: “Không thầy đố mày làm nên” mà lị!

Chúng ta tuy đã vào cái tuổi hoàng hạc này rồi cũng cần phải học hỏi nhiều để có một nền tảng niềm tin chính đáng cho mình như đã nói ở trên và nhất là để vui sống trong hiện tại.

Nhiều bạn bè của tôi thắc mắc và thường hỏi tôi về hưu có buồn chán không? Riêng tôi, tuổi hưu là tuổi tuyệt vời nhất của đời người, nếu bạn biết hưởng thụ, vì bạn không còn bận tâm nhiều đến vấn đề sinh kế nữa, con cái cũng đã lớn khôn rồi. Xin hãy nghe người viết tâm tình với các bạn qua bài thơ Cô Giáo Về Hưu của SL khi tôi “rũ áo từ quan “ cách đây 5 năm:

Cô Giáo Về Hưu

Ồi! thích quá! Hết phải còn dậy sớm
Hết vội vàng uống lẹ tách cà phê,
Hết ngóng trông chờ mau đến giờ về
Hết cau mặt, nhướng mày và giận dữ
Hết theo dõi từng lời, từng nét chữ ,
Hết “Reading”, “Homework”, hết “Writing “
Hết nhân, chia, trừ, cộng, số toán hình
Hết những lúc “duty”, làm bổn phận
Hết thước kẻ, bảng đen và phấn trắng
Xếp lại trang sách vở, trả lại trường
Chỉ mang về: ánh mắt với tình thương
Tuổi khờ dại, ngây thơ và hoa mộng
Tôi còn lại: những gì mình đang sống
Những sáng hồng, được dạo bước thảnh thơi
Ngắm hoa xinh, ngắm mây trắng lưng trời,
Trưa hè vắng, nghe tiếng chim vui hót
Đã đến lúc thấm nhuần hương vị ngọt
Của câu kinh, tiếng kệ, mõ chuông chiều
Để sửa Tâm, lập Tánh tốt cho nhiều,
Trồng cội Phúc, gieo nhân Lành, mầm Thiện
Và tu tập mỗi ngày thêm tăng tiến
Giúp người vui, ta cũng được vui theo
Vì kiếp người như sợi chỉ mành treo:
Giữa Sanh, Tử! Sát na trong khỏanh khắc!
Tâm thanh thản, an vui, không trói chặt
Với lợi danh, không, sắc cõi trần gian
Lắng tĩnh tâm tìm đến Ánh Đạo Vàng
Thập thiện đạo hướng về bờ bến Giác

(Thơ Sương Lam)

Người viết cũng xin chia sẻ với các bạn một vài “bí quyệt” sống vui sống khỏe mà người viết vừa “chôm” được từ email của một “bạn vàng tuổi hạc” từ miền Đông gửi đến. Từ từ rồi SL sẽ “bật mí” thêm nhiều “bí mật” sống vui sống khỏe này để chúng ta cùng vui sống “trẻ mãi không già. Bạn có chịu không?

Bí quyết sống vui sống khỏe

1.- Hãy dành thời gian vui đùa nhiều hơn với những người trên 65 tuổi và dưới 6 tuổi.
2.- Hãy đọc nhiều sách hơn.
3.- Hãy dẹp bỏ tất cả những gì không tốt, không đẹp hoặc không làm cho bạn vui.
4.- Hãy làm những điều bạn cho là đúng để tâm hồn luôn thư thái.
5.- Hãy sống với 3 C: Chân tình, Cởi mở và Cảm thông với mọi người.
6..- Đừng quan tâm đến những gì người khác nghĩ về bạn, đó không phải là chuyện của bạn.
7.- Đừng để lòng giận ghét làm bạn sống khó chịu bực bội, vô ích nhé.
8.- Hãy nhớ rằng dù cho hoàn cảnh có tốt hay xấu đến đâu đi nữa, thì nó cũng sẽ thay đổi.
9.- Hãy ý thức rằng cuộc đời như trường học và bạn đang ở đó để học tập.
10.- Những vấn đề chỉ như các bài toán đố được đưa ra trong chương trình học, được giải đáp
xong rồi biến mất. Nhưng bài học rút ra thì sẽ giúp ích cả đời.

Úi chào! Người viết phải giữ lại một vài bí quyết cho kỳ sau chứ! Nếu “bật mí” ở đây hết thì người viết còn gì để mà chia sẻ với các bạn trong các bài viết kế tiếp nhỉ? Bạn chờ nhé!


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet và qua email bạn gửi, ORTB số 438 ngày 9-10-10)

bienchet
#408 Posted : Saturday, September 11, 2010 11:45:59 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0





Chị Sương Lam,

Em đã có một số hình ảnh Cung Nghinh Phật Ngọc tại Tịnh Xá Ngọc Sơn hôm Lễ Khai mạc nhưng quá ít nên em chưa làm youtube được, hy vọng mấy ngày nữa khi các khóa lễ tiếp tục sẽ có nhiều hình ảnh em sẽ làm youtube sau.

Chúc anh chị cùng các cháu luôn an vui, hạnh phúc.

em,
BCh&BBNB
Mời các anh chị em vào link này để xem Phật Ngọc đã ngự ở khắp nơi :

http://www.vietlinhweb.c...index.php?showforum=248

Vào link này để đọc về Đức Đạt Lai Lạt Ma

http://vietlinhweb.com/D.../vithantuongthoinay.html
Sương Lam
#409 Posted : Tuesday, September 21, 2010 6:59:02 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Biển Chết ơi,
Chị cũng đợi hôm nay viết xong bài thứ hai về cung tiễn Phật Ngọc rồi mới vào đây post bài chia sẻ với bạn bè.
Khi nào BC làm xong Youtube về Phật Ngọc ở chùa NS thì cho chị biét nhé. Chị không có chụp nhiều hình vì chị chỉ đến chiêm bái và lạy tiễn Phật Ngọc mà thôi.

Thiên Đàng Địa Ngục và Sự An Lạc Trong Tâm Hồn

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ bốn mươi bảy của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Người viết xin phép được tâm tình với quý bạn một vài điều nhé.

Chuyện tâm tình thứ nhất:

Như đã thưa trình với quý bạn trước đây: “Một Cõi Thiền Nhàn do người viết làm kẻ giữ vườn chỉ là một khu vườn nho nhỏ để quý bạn dừng chân tạm nghỉ ngơi sau những giờ phút mệt nhọc vì cơm áo hay tìm những giây phút tĩnh lặng trong ngày, qua các bài viết, hình ảnh, âm nhạc thơ văn do người viết sưu tầm đem về đây chia sẻ với bạn bè. Đây cũng là nơi để người viết tâm tình với các bạn về quan niệm, sinh hoạt sống vui sống khỏe, sống thiện lành hầu đem một chút niềm vui nho nhỏ trong ngày đến với người viết, đến với quý bạn chứ nơi đây không phải là giáo đường, đạo tràng, thánh đường hay chốn thiền môn gì cả”.

Người viết cũng biết có nhiều vị nghiên cứu sâu rộng và có nhiều kinh nghiệm về vấn đề Thiền hơn người viết, cho nên tôi không dám lạm bàn về các phương pháp Thiền vì mỗi người có một cơ duyên khác nhau với các vị thiền sư khác nhau mỗi khi có độc giả hỏi người viết về phương pháp Thiền nào tốt nhất và xin được hướng dẫn về Thiền. Người viết chỉ có thể trả lời là: “Bạn cần phải tìm đến một vị minh sư nào có uy tín, có đức hạnh tốt để được hướng dẫn cho đúng phương pháp hoặc Bạn tham dự vào các buổi hướng dẫn tu học tại các thiền viện, tu viện vì nếu không thiền tập đúng đắn thì sẽ bị “tẩu hỏa nhập ma” bây giờ”.

Thú thật, người viết cũng chưa thực sự thực hành một phương pháp Thiền nào của một vị thiền sư nào cả, có lẻ vì chưa đủ phúc duyên gặp được minh sư hướng dẫn. Người viết chỉ biết Thiền khi đọc tụng kinh sách, qua sách vỡ báo chí, qua việc tĩnh tâm khi tụng kinh niệm Phật, qua sự chú tâm khi làm một việc gì đó trong giây phút hiện tại mà thôi.
Người viết tâm sự thật tình với quý bạn. Xin đừng phiền trách tôi, tội nghiệp!

Nhân nói chuyện về Thiền, người viết xin mời quý bạn đọc một chuyện Thiền hay hay ngắn ngắn dưới đây:

Chén trà Thiền lý

Có một học giả đến hỏi Thiền nơi Thiền Sư Nam Ẩn. Sư mang trà ra đãi khách. Trà đầy tràn ra ngoài mà Sư vẫn cứ rót.
Học giả bèn thưa:
- Sư phụ, trà đầy rồi xin ngừng tay lại.
Nam Ẳn đáp:
- Ông có khác chi chén trà này, trong lòng đầy ấp những trí giải, định kiến. Nếu ông không cạn chén trà trí giải nơi mình trước. Ta biết làm sao nói Thiền cho ông nghe.

Lời bình: Hãy cạn chén trà trí giải nơi bạn đi. Nếu không, bạn chỉ trông mặt mà bắt hình dong, nhận giặc làm cha. Dầu gặp Phật ra đời khai thị thì cũng không tỏ ngộ được, đừng nói gì Nam Ẩn

(Nguồn: Thiền Là Gì – Biên soạn: Giác Nguyên)

Chuyện tâm tình thứ hai:

Chủ nhật vừa qua vợ chồng người viết có đến chùa Ngọc Sơn lạy tiễn đưa Phật Ngọc Hoà Bình Thế Giới đi San José để Phật tử nơi đây được chiêm bái Phật Ngọc trong tuần lễ tới.
Theo lời của Thượng Toạ Thích Minh Thiện, trụ trì Ngọc Sơn Tịnh Xá thì đã có hơn 30.000 người đến chùa Ngọc Sơn chiêm bái Phật Ngọc trong vòng 10 ngày kể từ ngày 9-2-2010 đến ngày 9-12-2010.
Có thể trong số người này có nhiều bạn thuộc các tôn giáo khác ở Portland và các vùng phụ cận cũng đến để chiêm ngưỡng nét từ bi, hoan hỷ của Phật Ngọc, một tượng Phật mang thông điệp hòa bình đến cho nhân loại được tôn tạo qua công đức của Phật tử Ian Green ở Úc Châu. Phật Ngọc được cung nghinh triển lãm ở Việt nam, Úc Chầu và một vài tiểu bang nước Mỹ trước khi đến Portland, Oregon. Phật Ngoc đã được hơn bốn triệu người chiêm bái để cầu nguyện cho hòa bình thế giới, cho chúng sinh an lạc.

Lịch sữ của Phật Ngọc đã được trình bày qua các trang website Phật Giáo và ORTB số 438 ngày 10 tháng 9 năm 2010 rồi, cho nên người viết không nhắc lại ở nơi đây. Điều mà người viết muốn nói là sự an lạc trong tâm hồn của người viết khi chiêm bái Phật Ngọc và lời cám ơn của người viết gửi đến quý vị đã tạo tác, đã cung thỉnh Phật Ngọc, đã hoàn thành công tác tổ chức cuộc triển lãm Phật Ngọc ở nhiều nơi trên thế giới nói chung, ở Portland, Oregon nói riêng. Nhờ đấy, nhiều người trong đó có vợ chồng người viết, mới được chiêm bái, được có phúc duyên gieo duyên với Phật Giáo, được có ít nhất một phút giây tĩnh tâm khi dâng lên lời cầu nguyện cho hoà bình thế giới trước Phật đài. Chỉ một phút giây tĩnh tâm nhỏ bé đó của một người tầm thường như người viết, thế giới đã có được một phút giây an lạc. Hơn bốn triệu người đã và sẽ còn nhiều người nữa sẽ có những phút giây an lạc nữa thì niềm an lạc này sẽ được lan truyền rộng rãi. Như vậy vẫn tốt hơn là con người dùng giờ phút đó để sân si, sân hận, để chém giết, sát hại lẫn nhau, phải không Bạn?

Khi chia tay với những người thân, bạn hữu mà ta thương mến, chúng ta cũng có đôi phút bùi ngùi, buồn bã, cho nên khi lạy tiễn đưa Phật Ngoc, tượng trưng cho lòng từ bi, hỹ xả của Đức Phật mà chúng ta hằng tôn kính, làm sao chúng ta không có những giây phút buồn buồn, thương tiếc. Tuy nhiên, lời ca của Thượng Tọa Thích Minh Thiện trong buổi văn nghể bế mạc đã nhắc nhở chúng ta là lúc nào Phật cũng ở trong Tâm của chúng ta và niềm vui cần phải được chia sẻ đến mọi người đã làm tôi tỉnh ngộ và thán phục. Người viết kính dâng lời tán thán công đức của tôi đếnThượng Toạ trụ trì Chùa Ngọc Sơn, chư tăng ni, các Phật tử, các nghệ sĩ đã góp công sức, tiền bạc ủng hộ trong việc triển lãm Phật Ngọc vừa qua tại Portland, Oregon. Kính cầu nguyện cho quý vị được dồi dào sức khoẻ, thân an trí lạc để tiếp tục làm những việc thiện lành khác nữa.

Chuyện tâm tình thứ ba:


Tôi vẫn còn nhớ khi còn nhỏ, tôi thường ca bài hát dưới đây với các bạn nhỏ hàng xóm của tôi:

“Thiên đàng, địa ngục hai bên
Ai khôn thì gần, ai dại thì xa,
Thiên đàng nhớ Chúa nhớ Cha
Đọc kinh cầu nguyện mới lên thiên đàng”

Chúng tôi cùng nhau chơi trò chơi Thiên đàng và Địa ngục này. Bạn tôi và tôi, làm hai Thiên
Sứ vòng tay cao lên làm cái cổng trời. Đám con nít còn lại sắp hàng nối đuôi nhau đi qua cái cổng Trời đó vừa đi vừa hát 4 câu hát nói trên.
Dứt bài hát, hai Thiên Sứ chặn đường lại, hỏi người bạn nhỏ đứng trước mặt chúng tôi câu hỏi: “Bạn muốn được lên Thiền Đàng hay xuống Địa Ngục”. Tên này sẽ trả lời Thiên Đàng hay địa Ngục tùy ý, xong rồi người bạn nhỏ đó đứng vào hàng ngủ mà mình đã chọn ở sau lưng hai vị thiên sứ. Khi đứa trẻ cuối cùng đứng vào hàng ngủ phe mình đã chọn, phe nào đông người hơn sẽ được chọn ra hai người làm hai Thiên sứ kế tiếp thay thế chúng tôi và trò chơi lại tiếp tục “u như kỹ’’ cho đến khi cả bọn thấy không còn muốn chơi nữa. Tôi vẫn nhớ hình như phe chọn “lên Thiên Đàng” đông hơn phe chọn “xuống Địa Ngục” vì bé con nào cũng thích lên thiên đàng gặp thiên sứ hiền lành xinh đẹp hơn là xuống địa ngục gặp quỷ sứ dữ tợn.

Thời gian qua mau, mới đấy đã hơn 50 năm qua. Những người bạn nhỏ ngày xưa của tôi bây giờ tứ tán muôn phương, kẻ còn người mất. Mỗi khi đi chùa hay đọc sách nói đến thiên đàng, địa ngục là tôi lại nhớ đến trò chơi bé bỏng ngày xưa.
Nhân nói về Thiên Đưòng Địa Ngục, người viết xin mời các bạn đọc mẫu chuyện Thiền
hay hay dưới đây:

Địa Ngục Thiên Đường

Tướng quân đến Thiền sư Bạch Ẩn hỏi:
Thực sự có thiên đường địa ngục không?
Bạch Ẩn hỏi:
- Ông làm gì?
Tướng quân đáp:
- Tôi là một danh tướng.
Bạch Ẩn cười to:
- Ha ha ha! Một kẻ ngu si như ông mà làm tướng à! Ta trông ông giống tên đồ tể sát nhân.
Tướng quân tức giận rút kiếm hét lớn:
- Cái gì? Hãy xem ta lấy mạng của ngươi.
Bạch Ẩn thản nhiên nói:
- Đó, cửa địa ngục mở rồi, ông thấy không?
Tướng quân thu gươm về xin sám hối:
- Bậy quá! Xin Thầy tha cho sự lỗ mãng của con.
- Tốt lắm! Cửa thiên đàng do đây mà rộng mở.

Lời bình:
Thiên đường hay địa ngục không phải cảnh giới sau khi chết mới có, mà chính nơi hiện tại. Niệm ác vừa dấy, cửa địa ngục rộng mở. Niệm thiện vừa khởi, cảnh thiên đường hiện tiền. Phải biết tất cả do Tâm tạo.
(Nguồn: Thiền là gì? Biên soạn Giác Nguyên)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet-qua email bạn gửi-
ORTB số 438 ngày 10-9-10)


Sương Lam
#410 Posted : Tuesday, October 12, 2010 12:51:39 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Sống

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ năm mươi của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Thế là đã một năm qua kể từ khi khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của người viết được chính thức khai trương trên Oregon Thời Báo ngày 25 tháng 9 năm 2009. Xin được cám ơn quý vị trong ban điều hành ORTB đã tạo phúc duyên cho người viết được chia sẻ tâm tình với những người bạn đồng tâm cảm và nhờ đấy tôi có thêm được những người bạn mới và tôi cũng có thêm những niềm vui mới trong hiện tại.

Người viết cũng xin cám ơn quý độc giả đã dừng chân nơi khu vườn MCTN nhỏ bé này để đọc những lời tâm tình của SL qua 50 bài viết được đăng tải nơi đây. Lòng thương mến của quý độc giả dành cho người viết là niềm vui, là hạnh phúc của tôi vì chúng ta cùng đuợc vui, cùng được yêu thương lẫn nhau.

Người viết nhớ là đã đọc ở đâu đấy câu văn dưới đây:

“Cuộc sống có ba điều hạnh phúc: có ai đó để yêu thương, có việc gì đó để làm và có cái gì đó để hy vọng. (Khuyết Danh)

Như vậy là quý độc giả và người viết, chúng ta có thể được xem như là người có hạnh phúc rồi đấy nhé vì chúng ta có đủ 3 điều kể trên. Bạn vui và bằng lòng chứ nhỉ?

Viết đến đây tự nhiên người viết nhớ đến bài viết “Xin lại Chào Nhau” của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc xin được trích đăng chia sẻ với các bạn vì SL thấy hay hay với 4 câu thơ của Bùi Giáng và cảm nghĩ của tác giả ĐHN

“Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng…”


(Bùi Giáng)

Người phương Đông thời xưa không bắt tay. Họ chào nhau bằng cách vòng tay thành một vòng tròn và xá xá từ xa. Thời đó trang phuc là áo dài, không có túi, ống tay thụng phất phơ, dùng làm túi luôn. Họ có thể giấu nhiều thứ vào cái tay thụng đó, kể cả Lục Tích ăn cắp quít về cho mẹ trong Nhị thập tứ hiếu. Vòng tròn là biểu tượng của Thái cực. Thái cực sinh Lưỡng nghi. Lưỡng nghi sinh Tứ tượng. Từ đó sinh sinh hóa hóa… Vòng tròn còn tượng trưng cho Dịch. Mọi sự đều chuyển biến, đổi thay, vô thường. Cho nên “Đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng” (TCS), bởi hết cơn bỉ cực tới thời thái lai. Cái gì xuống đến tận đáy rồi thì sẽ phải lên, cái gì lên cao chót vót rồi thì sẽ xuống. Người giỏi kinh doanh sẽ thấy lúc khó khăn nhất cũng chính là cơ hội lớn nhất và lúc vinh quang nhất sẽ phải chuẩn bị cho bước thối lùi: Biết đủ dầu không chi cũng đủ/ Nên lui đã có dịp thì lui! (Ưng Bình). Cách chào vòng tay cúi đầu này không còn phổ biến nữa, trừ ở trẻ con: Tiên học lễ!
Còn cách chào chắp hai bàn tay lại làm một đặt trước ngực thì sao? Thì mang một ý nghĩa khác. Có lẽ cũng xuất phát từ phương Đông, từ Ấn độ, mang màu sắc Phật giáo. như ta thường thấy ở các nhà sư.
Gần đây bỗng thấy nhiều người cả già lẫn trẻ nhất là giới trí thức, doanh nhân, những người có thiền tập đều thích cử chỉ chào vừa trang trọng vừa nhiều ý nghĩa này. Có người bảo đó là hình ảnh của búp sen, với hai bàn tay khum khum vào nhau, hoặc hình ảnh của ngọn lửa sẻ chia với nụ cười ung dung tự tại.
Tôi nghĩ không chỉ vậy. Cái chắp hai bàn tay chụm lại làm một đó hẳn mang ý nghĩa của triết lý Bất Nhị ( không hai). Nói khác đi, đó là sự bình đẵng, không phân biệt, không kỳ thị: Tôi là em và em cũng là tôi! (TCS).
Khi Lục tổ Huệ Năng bị thượng tọa Huệ Minh rượt đuổi, bắt gặp, Huệ Minh nói chỉ muốn xin được nghe pháp. Lục tổ dạy: “Không nghĩ thiện, không nghĩ ác, cái gì là bổn lai diện mục của thương tọa Minh?” Huệ Minh tức thì đại ngộ. Không nghĩ thiện không nghĩ ác cũng có nghĩa là không nghĩ đẹp không nghĩ xấu, không nghĩ giàu không nghĩ nghèo… Giàu nghèo, sang hèn, đẹp xấu … là những cặp phạm trù nhị nguyên xui người ta tranh đoạt, hơn thua, cấu xé… tự ngàn xưa!”
(Nguồn: Xin lại chào nhau- BS Đỗ Hồng Ngọc - Xin cám ơn Bác sĩ ĐHN)

Chúng ta là thế nhân tầm thường trong cõi nhân gian này nên lúc nào cũng lăng xăng với hai chữ Thiện, Ác. Dĩ nhiên là chúng ta sẽ cố gắng tu tập để hành Thiện tránh ác được phút nào mừng phút nấy, phải không Bạn?

Một nghệ thuật Sống rất hay mà chúng ta cũng cần phải học tập để cho đờì sống của mình được tốt đẹp hơn lên qua bài thơ Sống dưới đây:

Sống không giận,
không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười
với thử thách chông gai
Sống vươn lên
theo kịp ánh ban mai
Sống chan hòa
với những người chung sống
Sống là động,
nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương,
nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống yên vui,
danh lợi mãi coi thường
Tâm bất biến
giữa dòng đời vạn biến.


(Nguồn: Không rõ tác giả)

Cũng nhân bàn về nghệ thuật Sống, người viết xin mời Bạn đọc mẫu chuyện ngắn ngắn dưới đây
của người xưa để chúng ta có dịp “ôn cố tri tân” một tí, bạn nhé!

Khôn Chết - Dại Chết - Biết Sống

Trang Tử cùng đệ tử đi chơi trên núi thấy một cây to, cành lá rườm rà. Một tên thợ rừng đứng bên nó mà không đốn.
Hỏi tại sao, nó nói: “Không dùng đặng chút nào hết.”
Trang Tử nói: “Cây này vì bất tài mà được sống lâu.”
Ra khỏi núi, Trang Tử ghé nhà người quen. Chủ nhà mừng rỡ hối trẻ làm thịt chim mòng
để nấu ăn.
Thắng nhỏ thưa: “Có một con biết gáy, một con không biết gáy, giết con nào?”
Chủ nhà nói: “Giết con không biết gáy.”

Bữa sau, đệ tử hỏi Trang Tử: “Hôm qua cái cây trên núi vì bất tài mà sống, còn chim mòng vì bất tài mà chết. Giá như Thầy phải xử trí như thế nào?”
Trang Tử cười nói: “Tài và bất tài, cũng như nhau, đều là quấy cả, nên không thể tránh được lụy thân. Chỉ có kẻ nào biết là sống mà thôi”
(Nguồn: Thuật xử thế của người xưa - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)

Chúng ta đã thấy khôn giỏi như Hàn Tín, Dương Tu mà còn bị giết chết, còn những người giả dại như Phạm Lãi, Tử Phòng thì làm sao mà chết được.

Lữ Khôn cũng từng nói: “Thông minh, người ta ghét, thông minh mà biết làm như ngu, mới thật là khôn kín.”

Bạn nghĩ gì qua những mẫu chuyện kể trên? Chúc bạn sẽ có một lựa chọn đúng lúc khi nào cần phải “tỏ ra thông minh” và khi nào cần phải “biết làm như ngu”. Hy vọng Bạn sẽ chọn lựa đúng, bạn nhé!

Một lần nữa, người viết xin cám ơn ban điều hành ORTB và quý độc giả đã thương mến và khích lệ SL trong nhiệm vụ làm kẻ giữ vườn MCTN này. SL sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để tạo nụ cười niềm vui cho quý vị và cho cả SL. Quý kính.


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam


(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet và qua điện thư bạn gửi)
Sương Lam
#411 Posted : Tuesday, October 19, 2010 7:16:11 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Dễ và Khó

Đây là bài thứ năm mươi mốt của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Để mở đầu câu chuyện tâm tình hôm nay, người viết xin mời quý bạn đọc mẫu chuyện Thiền hay hay dưới đây nhé:

Dễ và Khó

Bạch cư sĩ đi hỏi Thiền với Thiền Sư Ô Sào:

- Trong một ngày phải tu hành như thế nào để khế hợp với Đạo?

Ô Sào đáp:
“Không làm tất cả điều ác
Hãy làm hết thảy điều lành
Giữ tâm trí thanh tịnh
Ấy lời Chư Phật dạy”

Bạch cư sĩ nói:
- Tưởng gì chứ điều này đứa trẻ lên ba cũng biết.
Ô Sào thiền sư đáp
- Tuy đứa trẻ lên ba có thể biết. Song ông già tám mươi tuổi chưa chắc gì đã làm được.

Lời bình: Đạo quý ở chỗ thể nghiệm và thể hiện. Giữa tri và hành là một khoảng cách rất xa đòi hỏi hành giả phải nỗ lực vượt qua để tri hành hợp nhất.

(Nguồn: Thiền là Gì – Giác Nguyên biên soạn)

Mà thật vậy, bạn ạ! Có bao gìờ bạn dám tự hào rằng bạn không làm một chuyện gì ác cả trong đời không?
Khi bạn nóng giận chửi mắng người khác là đã làm một điều ác rồi vì lời nói độc ác của bạn đã làm cho người bị chửi mắng đau buồn lắm đấy. Chắc ai cũng đã trải qua kinh nghiệm đau thương này rồi, bạn nhỉ?
Trong gia đình hay ngoài xã hội, nếu chồng vợ, anh chị em, con cái, bạn bè dùng những lời cay độc để chửi mắng nhau là đã làm một điều ác trong ngày rồi. Khi soi gương chắc chắn gương mặt của những người dữ dằn đó sẽ xấu xí, khó coi lắm nhỉ? Và cửa địa ngục bắt đầu mở ra như trong câu chuyện Thiên Đàng và Địa Ngục mà người viết đã kể hầu quý bạn trước đây.

Hình như khi còn trẻ, chúng ta thường háo thắng, tự cao tự đại, xem mình là “cái rốn của vũ trụ” nên thường dễ nóng giận mỗi khi có ai chạm đến cái “ngã” của mình cho nên đã chúng ta đã vô tình phạm nhiều việc ác do ba nghiệp tham, sân, si mà ra.
Đến lúc lớn tuổi rồi, trải qua bao nhiêu thay đổi của cuộc đời, đã từng nếm đủ mùi cay đắng khổ đau, vinh nhục trong đời sống, chúng ta mới nhận thấy đời sống tâm linh rất là cần thiết cho cuộc sống hiện tại nên chúng ta bắt đầu tu tâm dưỡng tánh, thích làm việc thiện lành hơn.

Xin hãy lắng nghe lời tâm tình dưới đây của người viết:

Có những lúc tâm hồn ta lắng đọng
Thấy cuộc đời là không sắc, sắc không
Tử sinh rồi tan hợp lại nối vòng
Để chỉ tạo thêm oan khiên, chướng nghiệp

Rồi mê mải trong luân hồi kiếp kiếp
Tham, Sân, Si, bào ảnh với phù vân
Mà quên đi, đời trần thế chỉ cần:
Tâm Thanh Tịnh trước nghiệt oan cám dổ

Thập thiện đạo ta vun bồi tu bổ
Nghiệp duyên lành, tinh tấn tạo nhiều thêm
Lấy Từ Bi, Trí Tuệ dựng gốc nền,
Làm sao để an dân và ích nước

Ta sẽ xóa những nghiệp oan chướng trước
Tạo lại bằng Hỷ Xả với Từ Bi,
Đem nụ cười, thân ái rải đường đi
Ừ có thế! Đời mới còn nghĩa sống


( Sắc Không Trần Thế- Thơ Sương Lam)

Người viết thường tâm tình với « người tình già trên đầu non » của tôi rằng:
«Nếu mình không làm được chuyện gì đại sự giúp dân giúp nước, thôi thì hãy làm những chuyện thiện lành nho nhỏ đem niềm vui nụ cười đến cho người khác, cho mình, như vậy cũng là tốt lắm rồi!»

Từ ý nghĩ ấy, chúng tôi cố gắng sống thuận hòa với mọi người, cố gắng bớt cãi vã, tranh luận hơn thua với nhau và cố gắng bớt đi một chút giận hờn, phiền muộn. Tôi thấy thấm thía hơn khi đọc những câu nói trong slideshow «Đến một lúc» do sư cô Huệ Hương chuyển đến, xin đưọc chia sẻ cùng bạn:

«Đến một lúc, chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi. Thay vào đó, chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm, dẫu chỉ là của khách qua đường, cũng đủ làm cho ta ấm lòng và hạnh phúc hơn trong cuộc sống»

Hoặc như :

«Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng, duy chỉ có tình thương chứ không phải thứ gì khác, mới giúp được con người thiết lập lại trật tự và hoà bình cho nhân loại»

Và hay hơn nữa:

«Khi chúng ta cảm nhận được rằng những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé trong tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất giữ chung quanh là lúc chúng ta định được giá trị đích thực của một kiếp người.»

(Nguồn: trích trong slideshow Đến Một Lúc)

Từ từ, chút chút rồi chúng ta cũng sẽ có thể làm được những việc thiện lành và đạt đạo như Thiền Sư Ô Sào vừa nói ở trên, phải không Bạn?

Xin mượn những cái « một chút » dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay của người viết, bạn nhé !

Một chút trong cuộc đời

Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn.

Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm.

Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất.

Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát.

Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt.

Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa.

Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều năm sau.

Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại.

Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công.


Đó là những cái "một chút" nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta.

Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái "một chút" trong cuộc đời để nói với họ rằng: "Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi".


(Nguồn: sưu tầm trên internet)
Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet và qua điện thư bạn gửi)
bienchet
#412 Posted : Friday, October 29, 2010 3:29:07 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Kính mời các anh chị, những ai muốn có nguyên bộ tranh thơ Kinh Pháp Cú mà không cần phải dowload từng tấm, xin vào link dưới đây để save về máy, đồng thời cũng có tập thơ Knh Pháp Cú của dg Thích Minh Châu.

http://www.hotmit.com/di...958a4b438514883019a848d

Kính chúc các anh chị thân tâm thường lạc.

bienchet

Sương Lam
#413 Posted : Friday, October 29, 2010 7:45:42 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Biển Chết ơi,
BC và BBNB vẫn bận rộn và vẫn khoẻ chứ?
BC đã làm một công tác Phật sự đáng khen.Blush
BC cho phép chị chia sẻ với các thân hữu và bạn đạo của chị cái link này nha.
Những lời dạy bảo cuả Đấng Cha Lành cần được chia sẻ để mọi người đều được hưởng lợi lạc của Phật pháp.
Chúc cả nhà vui khỏe. Nhắn bà ngoại BBNB hun Minh Anh hay chị nhé.Kisses
Chị SL
bienchet
#414 Posted : Thursday, November 4, 2010 5:10:05 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

quote:
Gởi bởi Sương Lam

Biển Chết ơi,
BC và BBNB vẫn bận rộn và vẫn khoẻ chứ?
BC đã làm một công tác Phật sự đáng khen.Blush
BC cho phép chị chia sẻ với các thân hữu và bạn đạo của chị cái link này nha.
Những lời dạy bảo cuả Đấng Cha Lành cần được chia sẻ để mọi người đều được hưởng lợi lạc của Phật pháp.
Chúc cả nhà vui khỏe. Nhắn bà ngoại BBNB hun Minh Anh hay chị nhé.Kisses
Chị SL




Cảm ơn chị Sương Lam,

Cả nhà em vẫn khoẻ, chị cứ việc lấy link này đem chia sẽ với các Phật tử để ân triêm công đức
bienchet
#415 Posted : Thursday, November 4, 2010 5:12:15 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá.

Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.”

Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức.

Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.”

Vị samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống. “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đo chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”

Vị samurai trở về nhà khi đã khá muộn. Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường. Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Ðừng hành động khi đang giận dữ.”

Vị samurai ngừng lại, thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hoá ra đó chính là mẹ ông.

Ông gào lên: “Chuyện này là sao vậy. Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”
Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để doạ chúng.”

Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị samurai. “Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lãi nữa”, người đánh cá phấn khởi nói.

“Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi.” Vị samurai trả lời, “Ngươi đã trả nợ rồi.”

bienchet
#416 Posted : Thursday, November 4, 2010 5:14:29 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Phat Ngoc Hoa Binh tai Ngoc Son Tinh Xa Buddhist Association
Xin click vào link để xem
http://www.youtube.com/watch?v=ZgcrwbryFjE
Sương Lam
#417 Posted : Thursday, November 4, 2010 12:28:51 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Biển Chết và BBNB ơi,
Chị đã vào xem video Phật Ngọc ở chùa Ngọc Sơn rồi. Blush
BC càng ngày càng giỏi trong việc làm video và đưa phim tài liệu lên Youtube. Chị lưu lại mấy cái link về ký sự Tây Tạng để khi rảnh chị vào xem.
Chị sẽ chia sẻ những tài liệu do BC thực hiện với các thân hữu của chị. Cám ơn BC nha. Gửi lời chị thăm BBNB và hun Minh Anh.Kisses
bienchet
#418 Posted : Saturday, November 6, 2010 5:33:53 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

bienchet
#419 Posted : Saturday, November 6, 2010 5:56:49 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

TƯỢNG PHẬT CAO NHẤT THẾ GIỚI HIỆN NAY

http://vietlinhweb.com/D...gPhatCaoNhatTheGioi.html
Sương Lam
#420 Posted : Tuesday, November 9, 2010 6:24:27 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Cám ơn BC. Chị đã vào xem rồi! Đẹp quá!Approve
Chúc cả nhà vui khỏe.
SL
Users browsing this topic
Guest (7)
26 Pages«<1920212223>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.