Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

26 Pages«<1011121314>»
Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 2
Bảo Trân
#221 Posted : Thursday, July 3, 2008 10:19:16 AM(UTC)
Bảo Trân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 635
Points: 132

Was thanked: 24 time(s) in 22 post(s)
Chị ơi, em nhớ rồi. Thiệt tình là lúc đến Hàn San cũng không biết là mình đã đến một cảnh chùa nổi tiếng, bởi vì, cái cảnh chùa ấy rất bình thường. Khi về tới nhà, nhìn thấy cái slide show, nhìn lại tờ chương trình mới thấy tiếc là đã không chụp nhiều hình.
Sương Lam
#222 Posted : Saturday, July 5, 2008 2:44:51 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn,
Trong cuộc đời của bạn chắc hẵn bạn đã có cơ hội và nhân duyên gặp rất nhiều người. Có những người, bạn không muốn nhớ đến và có những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đợi
Xin mời các bạn đọc những lời tâm tình dưới đây:

Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời

1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.

2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.

5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn
: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nê kiên cường hơn.

6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.

7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.
PHÚC MINH (Theo Sohu)


--- o0o ---Nguồn: http://www.tuoitre.com.vn
Trình bày: Linh Thoại

Sương Lam
#223 Posted : Wednesday, July 9, 2008 2:26:09 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)

Chào các bạn,
Trong cuộc đời của chúng ta chắc hẵn chúng ta đã từng gặp và sử dụng những viên đá lớn nhỏ khác nhau vì mỗi viên đá có một công dụng khác nhau.
Xin mời bạn đọc mẫu chuyện dưới đây để có thêm một kinh nghiệm khi sử dụng viên đá trong tay của bạn.Smile

NHỮNG VIÊN ÐÁ LỚN

Nhị Tường dịch

Một giáo sư, chuyên gia về quản lý thời gian đang sử dụng phương pháp trực quan để dạy cho một nhóm sinh viên thương mại. Khi đứng trước nhóm sinh viên đạt được thành tựu cao, ông nói: “Ðây là lúc kiểm tra”. Thế rồi ông kéo ra một cái hũ khoảng 5 lít và đặt lên bàn trước mặt, rồi đưa ra khoảng chục viên đá to cỡ bằng nắm tay cẩn thận đặt vào bên trong hũ, mỗi lần đặt một viên. Khi chiếc hũ gần đầy, không còn có thể bỏ thêm viên đá nào nữa, ông hỏi: “Chiếc hũ đã đầy rồi phải không?”. Mọi người đều trả lời: “Vâng”. Giáo sư hỏi lại: “Thật thế chứ?”. Ông lấy phía dưới bàn ra một sọt đựng sỏi và bỏ chúng vào hũ giữa những viên đá lớn. Rồi lần nữa ông hỏi cả lớp xem chiếc hũ đầy chưa. Lần này cả lớp trả lời: “Có thể là chưa”. “Tốt”. Nói đoạn ông lấy từ dưới bàn ra một xô cát, và bắt đầu trút vào trong hũ, cát len lõi vào những viên đá lớn và những hòn sỏi nhỏ. Một lần nữa ông hỏi hũ đã đầy chưa. “Chưa đầy”. Cả lớp la lên. Ông lại nói: “Tốt” và lấy một bình nước trút vào trong hũ đến khi ngập miệng bình.

Ông nhìn cả lớp và hỏi: “Cốt lõi của sự minh họa này là gì?”
.
Một sinh viên nôn nóng đáp: “Cốt lõi chính là dù thời gian biểu của chúng ta có kín đi chăng nữa cũng không quan trọng, nếu thực sự cố gắng chúng ta luôn có thể thêm vào”.

“Không phải vậy” Giáo sư trả lời: “Ðó không phải là điều chủ yếu. Chân lý của thí dụ này chính là nếu chúng ta không đặt những viên đá lớn trước tiên, thì chúng ta không bao giờ bỏ hết tất cả vào được”.

Những “viên đá lớn” trong cuộc đời các bạn là gì? Thời gian bạn ở bên cạnh người thân yêu, những niềm tin, sự học, những ước mơ, những động cơ chính đáng của bạn, chỉ bảo hoặc tư vấn cho người khác. Hãy nhớ đặt “NHỮNG VIÊN ÐÁ LỚN” đó trước tiên, nếu không bạn sẽ không bao giờ có được tất cả. Vì vậy, tối nay, hoặc sáng mai, khi bạn nhớ đến câu chuyện trên thì hãy hỏi chính mình: NHỮNG VIÊN ÐÁ LỚN trong cuộc đời ta là gì?

--- o0o ---

Vi tính: Cát Tường - Diệu Tường
Trình bày: Nhân Văn - Linh Thoại

(Nguồn: Tu viện Quảng Đức
Hình ảnh:internet)


Sương Lam
#224 Posted : Monday, July 14, 2008 3:34:25 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Nhiều người thắc mắc Thiền Đàng ở nơi đâu? Xin hãy nghe vị minh sư trả lời:

THIÊN ĐÀNG

Một đệ tử bị ám ảnh bởi ý nghĩ về cuộc sống sau khi từ trần; Minh Sư nói với anh: "Tại sao con phải mất thời giờ nghĩ tới thế giới bên kia?"

"Nhưng có thể nào không nghĩ tới được sao?”

“Được chứ.”

“Như thế nào?”

“Bằng cách sống trên thiên đàng, ngay tại bây giờ và nơi đây.”

“Và thiên đàng ở đâu?”

“Ở tại nơi đây và bây giờ."

(nguồn: Một Phút Minh Triết của Đỗ Tấn Hưng)

và cũng xin mời các bạn thuởng thức bài thơ Thiên Đường Ở Nơi Đâu của Sương Lam dưới đây:

Thiên Đường Ở Nơi Đâu


Thiên đường không ở đâu xa
Ở ngay thế giới Ta Bà này đây
Ngay trong hoa lá cỏ cây,
Trong mưa, trong nắng, trong mây ngang trời
Trong Tâm những kẻ yêu đời
Trong tình Nhân Ái, trong lời Yêu Thương
Ngọt ngào ly nước chanh đường
Uống môi em ngọt, thiên dường ngẩn ngơ
Trong lời ru hát ầu ơ
Mẹ ru con ngũ nghìn lời yêu thương
Quạt nồng ấp lạnh đêm trường
Tình nào sánh được tình thương mẹ hiền
Mẹ hiền đẹp tựa nàng Tiên
Hoá trăm ngàn phép cõi tiên hiện về
Thiên đường là chút tình quê
Xuân về Tết đến nhớ về quê Cha
Gia đình xum họp cả nhà
Uống ăn vui vẻ, hát ca rộn ràng
Tiếng cười lời nói vang vang
Bình thường, giản dị, thiên đường là đây
Biển sông dù có vơi đầy
Thế gian dù có mưa mây bão bùng
Cuộc đời dù có kiết hung
Tâm Bình Trí Lạc, ung dung sống còn
Tình chồng nghĩa vợ sắt son
Kính Cha Yêu Mẹ con là hiếu nhân
Thiên Đường là đấy thật gần
Ngay trong trần thế, rất gần chẳng xa


Sương Lam








Sương Lam
#225 Posted : Sunday, July 20, 2008 2:27:51 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Dược sĩ Trần Việt Hưng,một thân hữu cuả SL vừa mới gửi sang SL bài viết về cây Hoa Vô Ưu dưới cái nhìn và phân tích dược tính của hoa này.

Trước đây DS Trần Việt Hưng đã gửi bài Cây Bồ Đề và Sung Ưu Đàm cũng được SL post ở mục MCTNTL này vì để cho các bạn tìm hiểu thêm các vấn đề có liên quan đến Phật Giáo một cách dễ dàng hơn khi dừng bước nơi đây. SL sẽ đưa các link về các cây này vào mục Cỏ Cây Hoa Lá để các bạn nào thích các hoa lá này tiện việc tham khảo.Blush

Xin mời các bạn thưởng thức bài viết về Hoa Vô Ưu rất có giá trị của DS Trần Viết Hưng.Rose

]




Hoa VÔ ƯU (Sorrowless)

Hoa Ashoka (Vô Ưu) là một trong những cây linh thiêng tại Ấn độ. Ashoka, theo Phạn ngữ, có nghĩa là không gây ra ưu phiền..
Sách thần thoại Ấn giáo Ramayana ghi lại: 'trong thời gian bị lưu đày tại Lanka, Seeta đã bị Ravana lưu giữ tại AsokaVana, môt vườn cây Asoka. Vẻ đẹp của cây thường được liên kết với những Phụ nữ trẻ, xinh đẹp và người Ấn tin rằng, cây sẽ trổ hoa khi đưọc phụ nữ..chạm đến..Trong ngày Lễ hội Dohada, các phụ nữ trang điễm rực rỡ được mời đến đá nhẹ hay chạm vào cây bằng chân trái để giúp cây mau trổ hoa..Hôi Xuân Asoka-pushpa prachaayika là dịp các thiếu nữ hái hoa asoka để cài trên mái tóc.
Tín đồ Ấn độ giáo rất quý trọng Cây Vô Ưu, họ tin rằng cây là biểu tượng cho Tình Yêu, và là cây dâng tặng riêng cho Nử Thần Tình Ái Kama Deva : Trong ngày Lễ hội Ashok Shasthi, phụ nữ Bengali thường ăn nụ hoa, và phụ nữ Hindi uống nước có ngâm hoa Vô ưu với niềm tin rằng nhờ nước này họ sẽ bảo vệ được con cái..Người Ấn độ còn gọi cây là Anganapriya, có nghĩa là, 'thân thiêt với Phụ nữ', cây hoa được xem là nhạy cảm với sắc đẹp..Hoa sẽ mau nở khi được phụ nữ đụng đến ?
Hoa Vô ưu cũng giữ một vai trò khá quan trọng trong Truyền thuyết về ngày sinh của Đức Phật : 'Theo tục truyền, Hoàng hậu Mahamaya,khi đang mang thai, năm 563 trước Tây Lịch, đã rời Kapilavatthu để về quê sinh nở. Trong lúc ghé vườn Lubini (Lâm Tỳ Ni), bà đã hạ sinh Thái tử Tất đạt Đa, tay vịn vào một cành Vô ưu.'.(Ngày Phật đản thường được tín đồ Phật giáo diển trình bằng hình ảnh : Đức Phật từ cung trời Đâu suất cưỡi con voi trắng sáu ngà hiện xuống, phù hợp với giấc mộng của Hoàng hậu Mada, sau đó Đức Phật vào đời nhân lúc Thân mẫu giơ tay vịn cành Vô ưu trong vườn Lâm Tỳ Ni..Ngài liền cất bẩy bước đi , bay trên bẩy đóa sen..)
Một số nhà Phật học đã cho rằng Vô Ưu và Ưu đàm, nếu xét về biểu tượng và ẩn dụ, chỉ là 2 tên gọi của một cây, nhưng thật ra về mặt thực vật thì đây là hai cây khác nhau (xin đọc bài Ưu đàm)

. Kinh Vô Lượng Thọ, tập Thượng, cũng không phân biệt giữa Vô Ưu và Ưu đàm khi ghi : ' Hoa Vô ưu; 'Vô lượng ức kiếp khó gặp, khó thấy, giống như hoa linh thoại, đúng thời mới xuất hiện..'

Tên khoa học và các tên khác:


Saraca asoca (hay Jonesia Ashok) thuộc họ Thực vật Ceasalpinioidae
Tên Anh-Mỹ : Ashoka tree (Sorrowless tree), Sita-Ashok
Ấn độ : Asok, Asoka, Vanjulam..

Đặc tính thực vật:


Giống Saraca, nổi tiếng do cho những chùm hoa rực rỡ gồm 11 loài cây thuộc vùng Đông-Nam Á. Cây có lẽ có nguồn gốc tại Ấn độ, Miến điện và Mã Lai. Nhóm Saraca được trồng để làm cây cảnh và để lấy hoa trưng bầy nơi các bàn thờ Thần Linh tại Á châu. Tại Ấn độ, cây mọc tự nhiên ở vùng Trung và Đông Himalaya, nơi cao độ lên đến 750m; tại các thung lũng Khasi, Garo va Lushai..
Tại Thảo Cầm viên Sàigòn có các mẫu cây Saraca indica, gọi là Vàng anh lá nhỏ và Saraca chinensis= S. dives, gọi là Vàng Anh lá lớn

Cây Vô Ưu thuộc loại tiểu mộc mọc tương đối chậm, cao 5-20 m, Thân không gai và nhẵn, màu nâu-xám. Cành phân nhánh nhiều tạo thành tán, gần như tròn. Lá kép hình lông chim chẵn, với 4-6 cặp lá chét. Lá có dạng gần như ngọn giáo thuôn, tù hay nhọn ở đầu, tròn ở gốc, dài 15-20 cm, rộng 5-7 cm, màu lục xậm, mặt trên bóng, mặt dưới nhạt hơn. Lá non màu hơi tím, xếp lại và buông thõng xuống Hoa màu đỏ cam, vàng-cam, sau đó chuyển thành đỏ đậm, mọc thành ngù đặc ở nách lá. Quả thuộc loại quả đậu, màu đen, dài 9-25 cm, rộng chừng 4cm, trong chứa 4 đến 8 hạt, hình cầu, chừng 35 mm.
Cây trổ hoa quanh năm, nhưng trong các tháng 2 đến 5, hoa có màu sắc rực rỡ nhất..Hoa có mùi thơm dịu, mùi thơm rất mạnh vào buổi chiều tối
Vỏ thân chứa :Tannin (6%), Catechol, Tinh dầu, Heamatoxylin, Ketosterol, Các hợp chất loại glycoside, saponin, hợp chất phức tạp chứa Calcium (C6 H10O5Ca), chứa Sắt. Các glycosides loại lignan : Lyoniside, Nudiposide, 5-methoxy-9-beta-xylopyranosyl(-)isolariciresinol, Icariside E3, Schizandriside. Các flavonoids có hoạt tính chống oxy-hóa như (-)epicatechin, epiafzelechin-> (4beta->8)-epicatechin, procyanidin B2 (Journal of Natural Medicine Số 61-2007)
Hạt chứa : lectin Saracin

Các nghiên cứu khoa học về Vô ưu:

Dịch chiết bằng nước từ Vỏ thân được ghi nhận là có chứa 2 hoạt chất : một có hoạt tính kích thích và một có hoạt tính làm thư giãn bắp thịt nơi ruột non của chuột-bọ thử nghiệm. Hoạt chất cho thấy có thể kích thích bắp thịt tử cung, gây sự co thắt nhiều lần hơn và cơn co thắt kéo dài hơn.
Hoạt chất loại glycoside, tinh khiết hóa, kết tinh cũng gây co bóp tử cung, có thể dùng trong các trường hợp xuất huyết tử cung ( khi cần đến các alkaloid cùa nấm ergot). Ngoài ra hoạt chất này cũng hựu dụng trong các trường hợp xuất huyết nội mạc buồng trứng, rong kinh khi bị u tử cung, trĩ và kiết lỵ.
Trong Vỏ cây, còn có một hợp chất phức tạp, gọi là Phenolic glyco side P2 có hoạt tính rất mạnh trên băáp thịt tử cung.
Dịch chiết bằng alcohol từ Vỏ có hoạt tính kháng sinh trên nhiều vi khuẩn. Nước trích từ hoa tuy cũng có tác dụng kháng khuẩn nhưng yếu hơn và giới hạn hơn (Canadian Journal of Microbiology Số 53-2007)
Nước chiết từ vỏ cũng giúp gia tăng thời gian sinh tồn cho chuột bị gây Carcinoma loại Ehrlich, và làm giảm khối lượng của bướu ung thư loại Sarcoma tumourline S-180.(Indian Journal of Pharmaceutical Sciences Số 54-1992)
Lectin : Saracin ly trích từ hạt quả Vô ưu có hoạt tính kết dình chuyên biệt với N-acetyl-neuraminyl-N-acetyllactosamine. Saracin có hoạt tính tạo sự phân cắt nhân tế bào lympho nơi người. Saracin kích khởi sự bài tiết IL-2 của tế bào máu đơn nhân (người). Saracin có ái lực với các tế bào T loại CD8(+) hơn là với CD4 (+) và được cho là có những hoạt tính điều hòa hoạt động của Hệ Miễn nhiễm (Archives of Biochemistry and Biophysics Số 371-1999)

Vô Ưu trong Y-Dược Ayurvedic:
Trong Y-Dược Ayurvedic (Ấn-độ-Pakistan), Vô ưu được xem là một vị thuốc của Phụ nữ, vị thuốc giúp phụ nữ giữ được' nữ tính', Cây Asoka được cho là cây bảo vệ sự trong sạch cho phụ nữ.
Cây được dùng rất phổ biến tại Ấn độ để trị các bệnh phụ khoa, đặc biệt là về tử cung. Cây được xem là có chứa các phytoestrogens, giúp cải thiện việc cơ thể phụ nữ sử dụng các kích thích tố..:
Để trị đau bụng, khó chịu : Đun vỏ cây Vô ưu với sữa bò, thêm một chút đường, lọc qua vải thưa. Uống mỗi ngày với mật ong trong 21 ngày.
Trị vết thương, đứt tay chân : Nghiền vỏ Asoca thành bột, trộn thành khối nhão. Hơ nóng khối nhão rồi đắp vào vết thương trong 2 ngày.
Trị rối loạn kinh nguyệt, rong kinh : Nghiền chung vỏ Asoca, Tiêu đen, trộn với nước vo gạo, uống với mật ong khi bụng đói , chỉ uống khi bắt đầu có kinh)

Tài liệu sử dụng:
Từ điển Cây thuốc Việt Nam (Võ văn Chi)
The A-Z of Garden Plants (Bay Books)
Medicinal Plants of India (S.K Jain & Rob. DeFilipps)
Scientific Basis for Ayurvedic Therapies (Lakshmi Mishra)


Sương Lam
#226 Posted : Thursday, July 24, 2008 2:55:59 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Nơi đây là Một Cõi Thiền Nhàn.heart Tâm ý nho nhỏ của SL khi lập ra khu vườn này là tìm một nơi để an dưỡng tinh thần sau những giờ phút mệt nhọc vì miếng cơm manh áo, xa lánh đi những điều phiền muộn trong cuộc sống để có ít phút giây tĩnh lặng, thư giãn.Blush

SL nhớ ngày xưa học ban trung học tại trường Gia Long, SL rất thích những bài thơ nhàn hay thơ vui của Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Khuyến, Nguyễn Công Trứ v...v... dù SL không học ban C là ban văn chương mà lại học ban A là ban khoa học thực nghiệm.Tongue
Bây giờ SL đã vui thú điền viên, đọc lại những bài thơ của các vị tiền bối này thấy hay hay nên xin đem vào đây chia sẻ với các bạn đọc để nhớ lại những giờ học văn chương ngày xưa ấy.

Xin mời các bạn thưởng thức bài thơ Chữ Nhàn của Nguyễn Công Trứ dưới đây:

Chữ Nhàn


Thị tại môn tiền: náo
Nguyệt lai môn hạ: nhàn.
So lao tâm lao lực cũng một đàn,
Người trần thế muốn nhàn sao được?


Nên phải giữ lấy nhàn làm trước,
Dẩu trời cho có tiếc cũng xin nài.
Cuộc nhân sinh chừng bảy tám chín mười mươi
Mười lăm trẻ, năm mươi già không kể.


Thoát sinh ra thì đà khóc chóe,
Trần có vui sao chẳng cười khì?
Khi hỷ lạc, khi ái ố, lúc sầu bi,
Chứa chi lắm một bầu nhân dục.


Tri túc tiện túc, đãi túc, hà thời túc,
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhản
Cầm kỳ thi tửu với giang sơn,
Dễ mấy kẻ xuất trần xuất thế.


Ngã kim nhật tại tọa chi địa,
Cổ chi nhân tằng tiên ngã tọa chi.
Ngàn muôn năm âu cũng thế ni,
Ai hay hát mà ai hay nghe hát?


Sông Xích Bích buông thuyền năm Nhâm Tuất,
Để ông Tô riêng một thú thanh cao
Chữ nhàn là chữ làm sao ?


Nguyễn Công Trứ


Sương Lam
#227 Posted : Saturday, July 26, 2008 3:24:44 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Cuối tuần nằm nhà đọc một bài thơ nhàn, kể cũng thú vị, bạn nhỉ?Wink
SL xin mời bạn đọc bài thơ Cảnh Nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm dưới đây:



Cảnh Nhàn

Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
Rượu đến gốc cây, ta sẽ nhắp
Nhìn xem phú quí, tựa chiêm bao



Nguyễn Bỉnh Khiêm


Sương Lam
#228 Posted : Monday, July 28, 2008 7:05:37 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Mùa hè là mùa thiên hạ không chạy nơi này thì cũng đi nơi khác để trốn nắng
hay đi thăm bạn bè.Eight Ball
Xin mời bạn hãy đến thăm cụ Nguyễn Khuyến trong dịp hè này nhé!Winkbeerchug





Bạn đến chơi nhà


Đã bấy lâu nay bác tới nhà,
Trẻ thì đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu, sóng cả, khôn chài cá;
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ;
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến chơi đây, ta với ta.




Nguyễn Khuyến
Sương Lam
#229 Posted : Tuesday, July 29, 2008 3:31:53 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,

Đến thăm cụ Nguyễn Khuyến nhưng cụ chẳng có gì để đải khách cả.Eight Ball
Thôi thì chúng ta về nhà ăn một quả táo để " An apple a day keeps the doctor away" nha bạn và xin mời bạn đọc luôn bài viết dưới đây trong khi ăn quả táo nhé!Big Smile




QUẢ TÁO KHÔNG TÌ VẾT


Thầy Nasruddin vừa chấm dứt bài diễn văn thì một người trong cử tọa đã hỏi một cách đùa cợt châm biếm như sau: "Thay vì đưa ra những luận thuyết tu đức dông dài, tại sao thầy không chỉ cho chúng tôi điều gì cụ thể đi?"
Tội nghiệp, thầy Nasruddin cảm thấy hoàn toàn bối rối nên hỏi lại người đó: "Bạn muốn tôi chỉ cho bạn xem loại sự vật cụ thể nào?"
Rất sung sướng vì đã châm chích vị mu-la và đã gây ấn tượng đối với quần chúng, tay châm biếm đã trả lời: "Chẳng hạn, thầy chỉ cho chúng tôi xem một quả táo trên Thiên Đàng."
Tức thì thầy Nasruddin lấy một quả táo và trao cho người đó. Người châm biếm kia liền nói: "Quả táo nầy bị thối một bên. Quả táo đến từ trời hẳn sẽ không chút tì vết."
Vị mu-la đáp lại: "Dĩ nhiên, quả táo đến từ trời thì không chút tì vết. Nhưng vì tình trạng khả năng hiện có của bạn, đó chính là quả táo gần với quả táo ở trên trời mà bạn có thể nhận được đấy."
Người ta có thể chờ mong được thấy một quả táo hoàn hảo với cặp mắt bất toàn sao?
Hoặc giả khám phá lòng nhân hậu nơi kẻ khác, khi chính lòng mình chứa đầy ích kỷ sao?


Nguồn: Như Tiếng Chim Ca Dịch giả Đỗ Tấn Hưng





Sương Lam
#230 Posted : Thursday, July 31, 2008 6:51:52 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,

Có nhiều lúc hình như chúng ta không để ý đến những lời khuyến cáo của người khác vì chuyện ấy có "ăn nhập" gì đến chúng ta đâu.Question
Nhưng...lại chữ Nhưng kỳ cục này này nhiều khi đã đưa đến kết quả như câu chuyện dưới đây:

Cái bẫy chuột




Một con chuột nhìn qua vết nứt của vách tường và trông thấy một bác nông dân cùng với vợ đang mở một chiếc hộp. “Hẳn là có đồ ăn gì trong hộp?” - con chuột tự hỏi. Nhưng liền sau đó, nó hốt hoảng khi phát hiện ra đó lại là cái bẫy chuột.

Chuột ta bèn chạy ra ngoài vườn và la làng la xóm: “Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà!”

Chị Gà cục ta cục tác chạy tới: “Chú Chuột này, đây quả thật là mối lo ngại ghê gớm đối với chú, nhưng nó chẳng phiền hà gì tới tôi. Tôi không thể nào bị vướng một cái bẫy chuột”.

Chuột quay sang nói với anh Heo với vẻ lo lắng: “Anh ơi, trong nhà ta có một cái bẫy chuột”. Anh Heo tỏ ra thông cảm: “Tôi rất lấy làm tiếc, cậu em ạ! Tôi chẳng thể làm gì được, nhưng tôi sẽ cầu nguyện cho chú”.

Chuột chạy tới bác Bò tỉ tê. Bác bò một lần nữa trấn an: “Tôi rất hiểu cậu, nhưng tôi cũng chẳng thể giúp gì”. Chuột lẳng lặng bỏ vào nhà. Lòng buổn thỉu buồn thiu, một mình nhìn cái bẫy chuột tàn nhẫn của bác nông dân.

Thế rồi đêm nọ, một tiếng động vang lên trong ngôi nhà, hệt như tiếng sập bẫy. Vợ của bác nông dân vội chạy tới để xem có bắt được con chuột nào không. Trong đêm tối, loạng cha loạng choạng, bà đã bị một con rắn độc cắn khi bà mon men tới cái bẫy vốn đang sập vào đuôi con rắn.

Bác nông dân nhanh chóng đưa vợ vào trạm xá. Khi về nhà, bà đã bị sốt. Mọi người đều biết rằng ăn cháo có thể làm giảm cơn sốt; vì thế bác nông dân đã chạy ra vườn bắt chị Gà mần thịt để làm cháo nấu cho vợ.

Thế nhưng bệnh tình của vợ ông vẫn không thuyên giảm. Bạn bè và xóm giềng đã tới thăm hỏi. Để thết đãi họ, ông đã mần thịt anh Heo.
Sau nhiều ngày chống chọi với cơn bệnh, vợ ông đã qua đời. Nhiều người đến lễ tang và vì thế bác nông dân đã mổ thịt bác Bò để có đủ thức ăn đãi khách, những người đã rất quan tâm tới gia đình ông.

Lần sau, một khi bạn nghe thấy ai đó đang gặp khó khăn dù chuyện đó chẳng "ăn nhập" gì tới bạn, hãy nhớ rằng khi một người trong chúng ta gặp nguy khốn, nghĩa là tất cả chúng ta đều có nguy cơ gặp nguy khốn.

Tất cả chúng ta đều đồng hành trên chuyến hành trình mang tên Cuộc Đời. Hãy để mắt tới mọi người và luôn động viên và cùng họ vượt qua cơn khốn khó.
--- o0o ---

Nguồn: http://www.tuoitre.com.vn
Trình bày: Linh Thoại

TongueTongueTongueShockedShockedShockedQuestionQuestionQuestionSadSadSadBlush

Sương Lam
#231 Posted : Tuesday, August 5, 2008 6:23:45 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Chào các bạn,
Chắc chắn rằng nhiều bạn đã đọc những mẫu chuyện do SL sưu tầm từ mọi nơi được SL đem về MCTNTL này.Blush Cũng có thể nhiều bạn còn đọc nhiều tài liệu, nhiều mẫu chuyện hay lạ khác nữa mà SL chưa đủ duyên đọc được.Smile
SL chỉ hy vọng rằng khi dạo chơi trong Forum PNV, dừng chân nơi đây quí bạn sẽ có dịp được đọc lại những mẫu chuyện này thêm một lần nữa để mà thêm một lần suy ngẫm về những gì mình đã đọc.

Hôm nay SL mời các bạn xem một góc cạnh của ngôi nhà nho nhỏ của SL được xây dựng và trang hoàng với nụ cười tươi vui của Đức Di Lặc và bài viết dưới đây:

NGƯỜI XÂY DỰNG CUỘC SỐNG

Nhị Tường dịch


Một người thợ xây dựng thâm niên chuẩn bị về hưu. Ông kể với người chủ thầu về những dự định từ bỏ công việc và sống thanh nhàn với người vợ trong suốt quãng đời còn lại. Dù sẽ không còn có dịp kiếm thêm tiền, nhưng ông cần phải nghỉ ngơi. Mọi thứ rồi cũng sẽ ổn thôi.
Người chủ thầu rất tiếc khi phải thấy một công nhân tận tâm của mình phải ra đi, bèn hỏi ông có thể xây một ngôi nhà nữa như một sự chiếu cố đặc biệt không? Người thợ xây đáp "vâng", nhưng ngay chính trong lúc đó dễ dàng nhận thấy ông đã không còn để tâm vào công việc. Ông làm việc hời hợt và sử dụng những nguyên liệu xoàng. Thật đáng tiếc khi ông đã kết thúc sự nghiệp của mình theo cách đó.
Khi công việc hoàn tất, người chủ thầu đến và trao chìa khóa cho cửa cho người thợ xây: "Ðây là căn nhà của bác, và đó là món quà tôi tặng cho bác".
Một cú sốc, một sự xấu hổ vô cùng! Nếu ông biết được đang xây ngôi nhà cho chính mình thì ông đã xây dựng nó hoàn toàn khác rồi. Bây giờ đây ông phải sống trong một căn nhà ông đã xây dựng không ra làm sao cả.
Ðiều đó cũng giống với chúng ta. Chúng ta xây dựng cuộc sống của mình trong sự xao lãng, đối phó hơn là hành động, sẵn lòng làm qua loa chứ không tối ưu. Vào những thời điểm quan trọng, chúng ta đã không nổ lực hết mức, thế rồi chúng ta bị sốc khi nhìn lại tình huống do chính mình tạo ra, và nhận ra rằng chúng ta đang sống trong ngôi nhà do chúng ta xây dựng. Nếu sớm nhận ra, chúng ta đã thực hiện khác đi rồi.

Hãy nghĩ về bạn như người thợ xây. Hãy nghĩ về căn nhà của bạn.
Mỗi ngày bạn đóng một chiếc đinh, dựng một tấm ván hoặc xây một bức tường. Hãy xây dựng trong sự tận tâm. Ðó là cuộc sống duy nhất mà bạn xây dựng. Dù bạn chỉ sống thêm có một ngày nữa, thì cái ngày ấy cũng phải được sống trong tử tế và tự trọng.
Cuộc sống là một dự án do chính mình thực hiện. Cuộc sống của bạn hôm nay là kết quả của những thái độ và sự chọn lựa của bạn trước đây. Cuộc sống mai hậu của bạn sẽ là kết quả của những lựa chọn và thực thi của bạn hôm nay.


--- o0o ---

Vi tính: Cát Tường - Diệu Tường
Trình bày: Nhân Văn - Linh Thoại

(nguồn: Tu Viện Quảng Đức )

Mời bạn click vào link dưới đây để thưởng ghức nhạc đạo êm dịu trong khi đọc bài viết. Chúc bạn vui và có những phút giây thư giãn nhẹ nhàng.Smile

http://www.quangduc.com/amnhac/niemphat-ht.mp3


Sương Lam
#232 Posted : Tuesday, August 12, 2008 3:32:15 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


heartheartheartheartheartheartheartheartheart
Chào các bạn,

Chúng ta sinh ra đời ai nấy đều mưu tìm hạnh phúc.Blush
Nhưng Hạnh Phúc là gì? Ở nơi đâu? Như thế nào?QuestionWink
Mỗi người quan niệm Hạnh Phúc khác nhau.Blush

Một người bạn mới chuyển đến SL bài viết Hạnh Phúc Rất Đơn Sơ của BS Đỗ Hồng Ngọc.Blush SL xin được chia sẻ niềm vui khi đọc được một bài viết hay với các bạn và xin cám ơn anh Trung Lâm đã gửi bài viết này đến SL.Rose
SL xin phép được post bài viết này trong hai phần để các bạn dễ dàng đọc và suy ngẫm.


Hạnh phúc rất đơn sơ

Người ta không thể cân đong, đo đếm hạnh phúc. Bàn về hạnh phúc giống như người mù sờ voi. Có người bảo hạnh phúc là khi nhu cầu được thỏa mãn. Có người cho rằng chờ đợi một niềm vui còn hạnh phúc hơn khi nó đến. Người khác nói hoàn thành một nhiệm vụ được giao chính là hạnh phúc.

Có người cho rằng hạnh phúc chính là làm cho người khác… hạnh phúc. Cũng có người lại bảo hạnh phúc rất đơn giản, chỉ cần thấy mình hơn ông hàng xóm ! Có người nói hạnh phúc là sự sung sướng, mà muốn sướng thì phải… sung, nên chạy đi tìm mọi thứ thuốc uống vào cho sung càng lâu càng tốt. Mà sung quá thì dễ… rụng ! Như vậy không chắc hễ sung nhiều thì sướng nhiều!

Một ngưòi nằm mơ thấy mình đang phỏng vấn Thượng đế.
-Mời vào ! Ngươi muốn phỏng vấn ta ?
-Vâng ạ !Nếu ngài có thì giờ…
-Thời gian của ta là vô tận !Ta có thể làm bất cứ điều chi ta muốn. Nào mời…
-Điều gì ở loài người làm cho ngài ngạc nhiên nhất sau khi ngài đã tạo ra họ ?

À, à…Đó là lúc còn nhỏ thì họ mong cho mau lớn, khi lớn lên rồi thì mong cho nhỏ lại… À, đó là họ phung phí sức khỏe để kiếm cho thật nhiều tiền, rồi bỏ tiền đó ra để phục hồi sức khỏe… À, còn nữa ! Lúc nào họ cũng lo lắng, toan tính cho tương lai… để rồi chẳng sống trong tương lai mà cũng chẳng sống trong hiện tại…!
Chuyện còn nhỏ mong cho mau lớn, lớn rồi mong nhỏ lại làm ta nhớ một chuyện ngụ ngôn. Chuyện kể có một vị hoàng tử muốn mau lớn để làm vua thay cha…Một ông tiên hiện ra cho hoàng tử một cuộn chỉ, dặn rằng muốn mau lớn thì cứ việc kéo cuộn chỉ đó ra. Hoàng tử kéo cuộn chỉ thật nhanh và lớn cũng thật nhanh, được lên ngôi báu, tam cung lục viện, đánh nam dẹp bắc, chiến công lừng lẫy… Cho đến một hôm, nhà vua giật mình thấy cuộn chỉ sắp hết , vội vàng cuốn ngược lại thì không còn được nữa!
Còn sức khỏe? Hỏi sức khỏe là gì chắc chắn ta sẽ lúng túng, không trả lời được, nhưng khi mất sức khỏe thì biết ngay. Cũng như hạnh phúc vậy. Hạnh phúc là gì thì nhiều khi không biết, nhưng một khi mất thì biết. Thường thì đã quá muộn!
Sức khỏe không phải chỉ là không có bệnh tật. Sức khỏe là một tình trạng hoàn toàn sảng khoái ( well being) về thể chất, tâm thần và xã hội, theo định nghĩa của tổ chức Y tế thế giới ( WHO) từ năm 1946. Do vậy có thể nói bác sĩ chỉ có thể giúp ta chữa trị bệnh tật chớ không thể giúp ta tạo nên sức khỏe. Phung phí sức khỏe để kiếm cho thật nhiều tiền, rồi dùng tiền đó để phục hồi sức khỏe… thì đến Thượng đế cũng phải… ngạc nhiên là vậy.

Về chuyện lúc nào cũng lo lắng cho tương lai để rồi chẳng sống trong tương lai mà cũng chẳng sống trong hiện tại ? Chẳng phải ta đã bao nhiêu lần hẹn… với chính mình hãy đợi đấy, hoặc an ủi mình rồi sẽ biết đó ư ? Để rồi thời gian cứ trôi dần qua lúc nào không hay, để rồi một hôm kêu lên :nhìn lại mình đời đã xanh rêu (Trịnh Công Sơn) !…
Thế nhưng hạnh phúc lại rất đơn sơ, hạnh phúc là cái gì đó chỉ có thể nắm bắt trong hiện tại, không thể tìm kiếm trong dĩ vãng hay chờ đợi ở tương lai!Tiếng Anh có một từ thú vị :present, vừa có nghĩa có mặt, vừa có nghĩa hiện tại, lại vừa có nghĩa quà tặng, cho ta một ý niệm về một món quà tặng qúy báu của cuộc sống là sự có mặt trong giây phút hiện tại.

..................

BS Đỗ Hồng Ngọc

Còn tiếp...
Sương Lam
#233 Posted : Sunday, August 17, 2008 5:50:06 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn,
SL xin mời các bạn đọc tiếp bài viết Hạnh Phúc Rất Đơn Sơ của BS Đỗ Hồng Ngọc để thấy rằng hạnh phúc vẫn ở bên ta một cách rất tầm thường, giản dị như hạnh phúc của chú chó được nằm ngủ trưa trên sofa này.BlushBig Smile


Hạnh Phúc Rất Đơn Sơ ( tiếp theo)

Các nhà nghiên cứu bèn thử tìm một vài biến số để đo đếm hạnh phúc của người già xem sao, chẳnh hạn như sự nhiệt tình, lòng quả cảm, khả năng hòan thành mục tiêu, sự đánh giá về chính mình, óc hài hước… Chọn người già làm đối tượng bởi đây là lứa tuổi thường kêu ca, than phiền… thiếu hạnh phúc nhất ! Kết quả cho thấy đa số "người già hạnh phúc" là những ngưới bao giờ cũng tự đánh giá mình cao hơn người khác đánh giá về họ. Một nghiên cứu ở những người trên 65 tuổi chẳng hạn cho thấy trong khi họ tự cho điểm về tính thân thiện và lòng nhiệt tình là 72 thì những người chung quanh chỉ cho họ có 65 điểm; về sự thông minh và nhanh nhẹn thì họ tự cho 68 điểm, trong khi những người khác chỉ cho có 28 , về tính cởi mở và thích nghi, họ tự cho 64, trong khi người khác chỉ cho có 22 điểm (thì ra chả cởi mở gì cả) ; về khả năng hoàn thiện công việc được giao, họ tự cho 55, trong khi người khác chỉ cho có 35 điểm!

Tựu trung người ta đồng ý nên dựa vào bốn yếu tố căn bản để xác định hạnh phúc ở người có tuổi đó là sức khỏe, nơi ăn chốn ở, thu nhập và hoạt động, là những biển số có thể đo đạc được. Thế nhưng , ngay cả về sức khỏe, có vẻ như có thể đo đạc dễ dàng bằng các máy móc khách quan, nhưng thực ra cái cảm xúc chủ quan về sức khỏe, sự sảng khoái trong tâm hồn và thể chất mới thật sự là quan trọng, sự cảm nhận về tình trạng sức khỏe của chính mình nhiều khi vượt ra ngoài sự đánh giá của các chuyên gia y tế. Nơi ăn chốn ở cũng vậy, cũng rất chủ quan.
Một bà cụ "nhà quê" quanh năm quen ở lều tranh vách đất, quen cá kho rau luộc, đang thảnh thơi sung sướng thì được các con rước về thành phố cho sống trong phòng máy lạnh, cung phụng các bữa ăn đầy đủ chất bổ dưỡng, chẳng mấy chốc bà cụ phải trốn về quê ! Nhưng về thu nhập lại khác, người già cần phải có thu nhập ổn định, đủ để không bị lệ thuộc vào con cháu. Cay đắng nhất ở tuổi già chính là sự lệ thuộc vào con cháu về kinh tế. "Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng ! Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày…".

Về hoạt động thì do cá tính của mỗi người, có người trời sinh hướng ngoại, ham hoạt động năng nổ, dễ hòa mình, dễ hợp tác, quan tâm đến những vấn đề xã hội, đó là những người dễ có được hạnh phúc. Ngược lại, một số người khác lại co cụm, ích kỷ, hay than phiền, hay phóng đại về tình trạng khó khăn của mình, hay nhắc dĩ vãng, nhắc quá khứ, làm cho những người chung quanh khó chịu, lánh xa nên ngày càng cô độc. Duy trì các mối quan hệ xã hội là yếu tố rất quan trọng. Một khi còn giữ được mối quan hệ xã hội thì họ sẽ tránh được nỗi bơ vơ.

Ở đây, "chất lượng" quan trọng hơn là số lượng. Có một bà bạn hiểu mình như Bá Nha với Tử Kỳ, như Bertrand Russel với Edith thì tốt hơn có cả một lô bạn… chỉ gặp nhau khi cần nhậu ! Cho nên người già có khuynh hướng tìm đến các bạn cũ thuở thiếu thời của mình là vậy. Ngày nay, những người già ở Nhật đi lại khó khăn thì người ta dạy vi tính cho họ, để họ có thể giao tiếp qua e-mail, qua chat.

Người có óc hài hước luôn có khả năng thích nghi tốt hơn, có thể biến một số khó chịu thành một niềm vui, hưởng được những hạnh phúc nhẹ nhàng, đơn sơ mà sâu lắng… Kim Thánh Thán ngày xưa đã từng liệt kê 33 cái "sướng" của mình như : Ngày hè, cầm dao bén cắt một trái dưa hấu vỏ xanh, bày trên một cái bàn đỏ, chẳng cũng khoái ư ? - Mở rương ra vô tình được bức thư của cố nhân, chẳng cũng khoái ư ? - Mở cửa sổ cho con ong bị kẹt bay ra chẳng cũng khoái ư ?…( Sống đẹp, Lâm Ngữ Đường, bản dịch Nguyễn Hiến Lê).

Tưởng gì chớ chỉ có thế thì ngay bây giờ ta cũng có thể bắt chước liệt kê không ít những "khoái ư" như vậy giữa buổi xuân về!

BS ĐỖ HỒNG NGỌC
Sương Lam
#234 Posted : Wednesday, August 20, 2008 6:57:41 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,



SL đọc mẫu chuyện này lâu lắm rồi, thấy hay hay nên lưu lại trong tàng thư các của SL và cũng đã quên là đã đọc ở nơi đâu rồi?Question
Xin phép tác giả bài viết này cho phép SL được đem chia sẻ với các thân hữu PNV để cùng suy ngẫm có khi nào chúng ta bị nghe tiếng meo meo này hay không?Big SmileWink SL xin cám ơn tác giả.

Những tiếng Meo

Phỏng theo Taisen Deshimaru
lời bình của Nguyên Si



Ngày xưa, có một gã samourai đi câu bên bờ suối, câu mãi mới được một con cá. Gã sửa soạn đem đi nướng ăn ngon lành, thì bỗng nhiên từ trong bụi rậm vụt ra một con mèo, cuỗm lấy cá, chạy đi. Gã nổi xung, tuốt kiếm đuổi theo và chặt con mèo ra làm hai đoạn. Cơn giận tiêu tan, gã đâm ra ăn năn, hối hận. Bởi vì gã vốn là một người Phật tử.
Trên con đường về, gã nghe như gió thổi trong cành lá tiếng "meo". Mỗi bước đi của gã dường như vang lên tiếng "meo". Những người qua lại trên đường nói chuyện lao xao với những tiếng "meo". Bạn bè cũng diễu cợt gã bằng tiếng "meo". Ngay cả trong ánh mắt những đứa con gã cũng phản chiếu tiếng "meo". Mỗi lần chợp mắt là gã mơ thấy "meo". Tỉnh dậy, chung quanh gã tất cả là "meo". Chính gã cũng trở thành "meo"...
Cuối cùng, mất ăn mất ngủ, gã samourai thân hình tiều tụy chỉ còn là cái xác không hồn. Gã tìm đến một ngôi chùa, gặp một vị thiền sư già, và xin ngài giúp đỡ :
" Bạch sư phụ, xin sư phụ cứu vớt con... Con không thể nào chịu đựng được nữa..."
Nghe kể lại sự tình xong, vị thiền sư thở dài, cau mày quở trách :
" Làm sao một võ sĩ như ngươi có thể hèn mạt đến như vậy được ? Nếu không thắng được những tiếng "meo" kia, thì ngươi chỉ còn có một cách là tự sát. Không còn con đường nào khác hơn, là tự làm hara-kiri, ngay bây giờ và tại đây ! Nhưng vì lòng từ bi, ta sẽ không để ngươi đau đớn, bằng cách chém phăng đầu ngay, sau khi ngươi bắt đầu tự mổ bụng."
Gã cúi đầu lạy tạ, tuy trong lòng vô cùng kinh sợ cái chết.
Sau khi sửa soạn nghi lễ xong, gã ngồi xuống, vạch áo, hai tay cầm chiếc dao hướng vào bụng mình. Vị thiền sư đứng sau gã, giơ cao kiếm. "Bắt đầu đi !", ông ra lệnh.
Gã samourai từ từ đặt lưỡi dao vào bụng mình, mồ hôi nhỏ giọt. Ngay lúc đó, vị thiền sư lên tiếng :
- Còn nghe thấy tiếng "meo" không?
- Chao ôi ! Không... Thật lúc này con không nghe thấy gì hết !
- Vậy, nếu không còn tiếng "meo" thì không cần phải chết ..."



Lời bình của Nguyên Si

Câu chuyện trên đây làm Nguyên Si tôi tưởng nhớ tới một câu chuyện đã đăng trong báo Gió Nội cách đây khoảng vài ba chục năm...

"Có một anh chàng bị bệnh tâm thần, cứ tưởng mình là một hạt thóc, nhìn thấy con gà nào cũng cuống quít lên chạy trốn. Anh đi chữa bệnh bằng phân tâm học, và sau một thời gian điều trị, tình trạng đã có vẻ khả quan. Khi chia tay bác sĩ, anh nói với một giọng quả quyết : "- Bác sĩ cứ yên tâm, tôi khỏi bệnh rồi. Tôi là một con người, không phải là một hạt thóc". Nhưng chỉ vài phút sau, anh hối hải chạy trở về phòng mạch, mặt cắt không còn hột máu. "- Con gà... con gà nó đuổi tôi", anh lắp bắp. "- Sao vậy? người bác sĩ ngạc nhiên. Anh khỏi rồi mà. Anh đâu phải là hạt thóc". "- Vâng, anh chàng buồn bã trả lời. Vẫn biết tôi không phải là hạt thóc, nhưng khốn nỗi con gà nó vẫn tưởng tôi là hạt thóc..." Dĩ nhiên, đây không phải là một câu chuyện Thiền, mà là một trường hợp bệnh tâm thần có thể xếp loại vào bệnh hoang tưởng suy diễn (délire d'interprétation), là một loại bệnh khá thông thường. Ngoài những trường hợp nặng như trên, thì còn biết bao nhiêu là trường hợp nhẹ, và phải công nhận rằng giữa người bệnh và không bệnh, ranh giới đôi khi cũng không có gì là rõ rệt...
Nói như vậy thì trong một chừng mực nào đó, chúng ta đều là những kẻ bị ám. Chúng ta đều vừa là nạn nhân của trí tưởng tượng của mình, vừa là tác giả của những vọng tưởng đó. Trong suốt cuộc đời, con người tự tạo nên cho mình bao nhiêu là vọng tưởng, và chính những vọng tưởng đó là nguồn gốc của tâm bệnh, của khổ đau.
Nhưng, bạn sẽ bẻ lại, nếu không có tưởng tượng, thì làm gì còn câu chuyện để nói ? Làm gì còn con người, làm gì còn khổ đau, làm gì còn cuộc sống ? Bởi vì, nếu "nắng mưa là bệnh của trời", thì có lẽ "tưởng tượng (chứ không hẳn là tương tư) là bệnh của tôi với người"...
Phải lắm. Ðặc tính của con người là ở đó, ở cái khả năng tạo dựng nên trong tâm thức của mình những gì không có thực, những gì hoàn toàn giả tạo. Thế rồi mình cứ khư khư ôm lấy - hay bị ám ảnh bởi - những điều tưởng tượng đó, và yên trí chúng là sự thực, sống với chúng như là sự thực.
Những "sự thực" tưởng tượng đó không phải chỉ là "tiếng mèo kêu" hay là "người - hạt thóc" trong câu chuyện. Chúng còn mang muôn hình vạn trạng : một hình ảnh chợt hiện trong đầu, một câu nói, một điệu nhạc xưa, một ý nghĩ : "phải chi... giá mà... đáng lẽ... biết đâu... tiếc rằng... ngộ nhỡ... hay là... ", một lời phê phán, một dự án... Tất cả những gì gây nên dao động thần trí, bằng cách tạo dựng một tấm màn hỏa mù che đậy thực tại, lôi cuốn con người trong mê sảng, mộng mị, huyền hoặc, mơ hồ, nhớ thương, tiếc nuối, lo sợ, nghi vấn, v. v. và v. v...
Muốn thoát ra khỏi sự thống trị gần như thường trực của vọng tưởng, thì chỉ còn có một cách : sống với thực tại, để nhận chân thực tại, và như vậy hủy bỏ được khổ đau. Ðó chính là mục đích của đạo Phật : diệt khổ bằng con đường giác ngộ.
Xét cho cùng, đạo Phật có tám vạn bốn nghìn pháp môn tựu trung cũng hướng về một điểm, đó là cái huệ bằng cách định cái tâm của mình. Muốn định được cái tâm, thì phải gạt bỏ mọi dấy động phát xuất từ bên trong mình, những vọng tưởng, tạp niệm, thành kiến, suy luận, tính toán, giả thuyết, chấp trước, v.v. tất cả những gì làm vẩn đục nhận thức và che dấu thực tại. Mục đích là nhận chân được sự thực "như vậy" (tel quel, ainsité), cái Chân Như không thể nghĩ bàn, mà chỉ nhận chân được bằng trực giác, một khi đã đạt được trí huệ tịnh tịch.
Từ xưa tới nay, các vị thiền sư cũng chỉ dậy một điều cho các thiền sinh : trở về với thực tại, sống trong giây phút hiện tại. Khi véo mũi, bợp tai, đánh đập, la hét học trò như trong phái Thiền Lâm Tế, người thầy cũng chỉ tìm cách lôi kéo học trò đang mơ màng vọng tưởng trở về với thực tại, và giáng lên một đòn tâm lý làm bùng lên giác ngộ.
Ngày nay, các vị thiền sư cũng chỉ nhắc lại, bằng những từ ngữ mới mẻ hơn ("Thở vào, ta ý thức ta có mặt ; thở ra, ta mỉm cười với sự sống trong ta và quanh ta"), những lời dậy của đức Phật Thích Ca trong Kinh Niệm Xứ (Satipatthâna) và Niệm Hơi Thở (Ânâpânasati) ("Với tâm hân hoan, tôi thở vào ; với tâm hân hoan, tôi thở ra"). Ðó là tập chánh niệm, tập chú tâm vào mỗi việc làm của mình.
Cũng như khi xưa thiền sư Huệ Hải dậy cái dụng công của mình : "Khi đói thì ăn. Khi mệt thì ngủ". Nhưng khi ăn chỉ nghĩ tới ăn, khi ngủ chỉ nghĩ tới ngủ, khác với người thường "khi ăn chẳng chịu ăn, đòi trăm thứ cần dùng, khi ngủ chẳng chịu ngủ, tính toán cả ngàn chuyện".
Người ta cứ quen tự mình gây nên bao nhiêu điều phức tạp. Ngay cả sự thật cũng tìm nó ở đâu đâu, như chạy theo "lông rùa, sừng thỏ". Trong khi đó, sự thật giản dị vô cùng, nó là như vậy và chỉ là như vậy. Nhưng chính vì giản dị, cho nên mới khó liễu đạt được. Làm sao cho mây tan, thì trăng mới hiện.
Trong câu chuyện trên, gã samourai ngày đêm bị ám ảnh bởi tiếng kêu của con mèo mình lỡ giết, cho tới khi lưỡi dao đè vào bụng, cái chết gần kề, mới thực sự định được cái tâm của mình. Lúc đó, gã mới chú tâm vào thực tại, mới đạt được chánh kiến, và lúc bấy giờ dĩ nhiên không còn vọng tưởng, tức là không còn nghe thấy tiếng mèo kêu ! Thói thường, khi người ta vừa thoát khỏi cái chết mới hiểu được giá trị của cuộc sống...
Này bạn, còn nghe thấy tiếng meo không ?

(nguồn:internet)

Sương Lam
#235 Posted : Monday, August 25, 2008 2:24:57 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn,
Xin mời các bạn dừng chân tại khu vườn MCTNTL này hưởng nhàn dăm ba phút với bài thơ Thú Nhàn của Cao Bá Quát nhé.beerchug
Ước gì chúng ta vô tư, dễ thương như hai chú tiểu nhỏ này nhỉ?Wink

Thú Nhàn


Thế sự thăng trầm quân mạc vấn
Yên ba thâm xứ hữu ngư châu
Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu
Ðem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt
Duy giang thượng chi thanh phong,
Dữ sơn gian chi minh nguyệt
Kho trời chung, mà vô tận của mình riêng
Cuộc vuông tròn phó mặc khuôn thiêng
Kẻ thành thị kẻ vui miền lâm tẩu
Gõ nhịp lấy, đọc câu 'Tương Tiến Tửu'
"Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất phục hồi"
Làm chi cho mệt một đời.


Cao Bá Quát
Sương Lam
#236 Posted : Wednesday, September 24, 2008 2:21:13 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn,
SL vắng nhà lâu quá nên vưòn hoang nhà trống.Tongue Trong hiện tại SL phải sửa sang lại vườn tược, để khách dừng chân nơi đây biết rằng người giữ vườn đã trở về mái nhà xưa.Big SmileBlush
Xin mời các bạn thưởng thức mẫu chuyện Thiền nho nhỏ dưới đây:


An trú hiện tại


Đức Phật hỏi một đệ tử tăng:
- Đời người bao lâu?
Tăng đáp:
- 50 năm.
Phật bảo:
- Không đúng.
- 40 năm.
- Không đúng.
- 30 năm.
Phật kết luận:
- Đời người trong một hơi thở.

Bình: Chúng ta bôn ba xuôi ngược đủ thứ để tìm cầu hạnh phúc. Song cái quí nhất của đời người là hơi thở mà ít ai để ý. Thiền giúp ta sống lại với hạnh phúc đơn sơ, nhưng rất chân thật của chính mình.
“Thở vô tâm yên lặng. Thở ra miệng mỉm cười. An trú trong hiện tại. Giây phút đẹp tuyệt vời.”

(Nguồn: Thiền là gì. Biên soạn Giác Nguyên)

Mời quí bạn click vào link dưới đây để xem và nghe sư cô Ani Choying Drolma, người Nepal hát rất hay. Đây là một sư cô trẻ, xinh đẹp có giọng ca không thua gì các siêu sao âm nhạc hiện tại.

http://uk.youtube.com/watch?v=zBQfUqd8pqI

Chúc các bạn một ngày vui.Blush




Sương Lam
#237 Posted : Tuesday, September 30, 2008 6:13:03 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,

Hằng ngày ta thường dùng chổi để quét sân trước vườn sau của chúng ta.Blush Nhưng có bao giờ chúng ta quét được cái sân Tâm của ta không nhỉ?QuestionTongue
Mời các bạn đọc câu chuyện dưới đây:

Hành Chưa Hết

Hai chú tiểu đang quét sân, Thức bỏ chổi buồn rầu tâm sự:
- Có lẽ tôi phải từ giã chú đi tìm Thầy học đạo. Ở đây suốt ngày chỉ quét với tước, không được học cũng chẳng được hành. Thầy mình có dạy gì đâu.
Tâm nói:
- Sao Thầy lại không dạy?
- Thầy dạy gì?
- Từ khi nhập viện, Thầy đã ân cần giao cây chổi này cho Ðệ và dạy: "Con hãy quét sân".
Thức hỏi:
- Chỉ thế thôi sao?
- Vâng, chỉ có thế mà đệ hành chưa hết còn phải học hành thêm gì nữa!

(Nguồn: Vi tiếu là gì)

Sương Lam
#238 Posted : Thursday, October 2, 2008 2:10:38 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Trong những giây phút dừng chân nơi MCTNTL này, SL xin mời các bạn ngắm nhìn nhhững hình ảnh đẹp của chim hạc, một loài chim hiếm quí và thanh nhã và đọc câu chuyện Ai Chọn Ai để mà suy ngẫm xem có đúng không nhé?Rose
































SL xin mời quí bạn click vào tên bản nhạc Bài Thơ Gửi Bạn để nghe nhạc. Cám ơn.



Bài Thơ Gửi Bạn
















Sương Lam
#239 Posted : Monday, October 20, 2008 1:44:34 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Nhà Phật thường có dạy: "Nhất thiết duy Tâm tạo" và cữa Thiền thường ví con trâu như cái Tâm của mình. Cái Tâm con người phải được nắm giữ và được hướng dẫn đi tìm cái Chân-Thiện-Mỵ
SL xin mời các bạn theo dõi bài học Thiền qua câu chuyện Thiền Thập Mục Ngưu Đồ dưới đây:

CON TRÂU, CHẶNG ÐƯỜNG VÀ THƠ THIỀN


Đàm Trung Phán



Tôi mới kiếm ra được Bài Thơ " Chăn Trâu" mà những ai đi vào Thiền Ðịnh đã thường thấy hình con trâu “Thập Mục Ngưu Ðồ” sẽ thích đọc để mà suy ngẫm về ý nghĩa thế nào là trạng thái “Con Trâu” ( = Tâm của mình ).



Bài thơ “Con Trâu” gồm có 10 đoạn thơ do Y Sa phóng tác về “ Thập Mục Ngưu Đồ “ ( 10 tranh chăn trâu ) của Thiền; không thấy tựa đề chung, nên tạm đặt là Chăn Trâu . 10 đoạn thơ này dựa vào bản thư họa do chính Y Sa thực hiện.



Tôi xin trích ra đây bài “Chăn Trâu” này với phần chú thích của một độc giả để quý vị thấy rõ nghĩa hơn.



Chăn Trâu


10 bài thơ nói đến 10 công năng tu tập. 10 giai đoạn Hành Thiền để được tĩnh tâm.



1. Tìm trâu



Đêm dài mỏi giấc chiêm bao

Vài con én nhỏ bay vào hư vô

Cuộc đi cuộc ỏ cuộc chờ

Hành nhân hiu hắt lững lờ nguồn cơn.


Người hành giải (tu thiền) bắt đầu muốn thiền là bắt đầu muốn tìm xem tâm mình ỏ đâụ. Lúc này chỉ thấy hư vô và tâm thì lững lờ chưa định hướng.

2. Thấy dấu




Người về tìm dấu chân xưa

Chiều nghiêng cỏ dại rùng thưa lá vàng

Người về cuộc mộng vừa tan

Bờ khe lạnh bóng mây ngang lưng đồi.


Sau một thời gian tĩnh tâm thì thấy đươc chút ít, như thấy được dấu chân trâu (thoáng nhận ra tâm mình).

Người này thấy được bờ khe và bóng mây mà khi xưa mình mải lo chuyện khác không thấy.

3. Thấy trâu



Tàn phai mấy độ phai tàn

Ngẩn ngơ cát bụi vỡ tràn chân không

Giật mình ta cuộc trùng phùng

Phút giây hư thực vô cùng thực hư.



Nhận ra được bản chất của mình, thấy được tâm mình là tìm được con trâu (Trâu đây là Tâm mình)

4. Được trâu



Đón đưa nhau chẳng bến bờ

Có không hồ dễ đợi chờ buồn vui

Bước chân đi giữa cuộc đời

Dang tay níu mộng môi cười thơ ngây.


Thiền định rồi sẽ thấy tâm của mình. Mình đã nắm được tâm nên

Đón đưa nhau chẳng bến bờ"

Coi như đã biết nhìn vào nội tâm, biết mình là ai.

5. Chăn trâu




Có chi thường với chẳng thường

Bước chân như vẫn bên đường chân như

Không phù du - có phù du

Trăm năm vệt khói sương mù những đâu.


Nắm giữ thân tâm làm một. Không còn phân biệt thường hay không thường, phù du hay không phù du. Coi như thành công trong việc hiểu mình và hiểu các pháp quanh mình. Nhìn thấy mọi sự đều giống nhau.

6. Cưỡi trâu về nhà



Ta cùng thả bóng cùng ta

Trời bao xa - đất bao xa dặm này

Sau gì đây – trước gì đây?

Âm thầm núi biếc non mây rộn ràng.

Nắm bắt được thân tâm thì ung dung, tự tại.
Thân và tâm là một không còn phải lo chăn dắt nữa

7. Quên trâu còn người




Gió ngát rừng hương trăng nở hoa

Trời cao lồng lộng mấy yên hà

Một mình ngồi lại bên sông vắng

Mặc khách giang hồ lặng lẽ qua



Không còn phải chú ý đến tâm vì đã kiểm soát được tâm.
Chuyện gì cũng mặc không vướng bận. Thấy mình tự do thong dong.

8. Người-trâu đều quên




Biển xanh qua mấy muôn trùng

Trăng soi hờ hững - thuyền không hững hờ

Gặp nhau là chút tình cờ

Em ra trường mộng bài thơ vô đề.



Thiền định đến lúc thấy mình và tâm không còn nữa.
Không lo đến tâm cũng không lo đến mình
”Em ra trường mộng bài thơ vô đề”.

9. Trở về nguồn cội





Mênh mông bóng núi chân ngày

Vu vơ sóng cả đùa mây giang đầu

Lung linh bóng nhạn qua cầu

Lững lờ con nước một màu xanh xanh.



Trở về với cội nguồn.
Không lo mình, không lo tâm
Mọi sự đêu dễ dàng, nhẹ nhàng như không

10. Thõng tay vào chợ



Bóng vờn trên ngọn tử sinh
Gậy khua đầu gậy -
giật mình thiên thu .


Từ đó hành giả có thể vào chốn đông người, thị phi mà không bị vướng mắc. Không sợ sanh tử . Đã chứng ngộ

Đây là 10 giai đoạn kiểm soát Tâm và hướng đến sự Tự Tại .

Có khi mình đạt đươc. Nhưng sau khi đạt được rồi không có nghĩa là mình như thế mãi mãị . Vẫn phải giữ giới để tâm được yên như vậỵ .

Nếu mình không giữ giới thì tâm sẽ động lại, coi như con trâu xổng chuồng lại di phá làng, mình lại phải đi tìm trâu như bài thơ thứ nhất.

(nguồn: Đàm Trung Phán - Dũng Lac.Net)
Sương Lam
#240 Posted : Wednesday, October 22, 2008 7:20:17 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn,
Ai cũng thích làm chủ cả nhưng làm chủ được cái Tâm của mình mới là chuyện không phải dễ, phải không bạn?
Mời bạn đọc hai mẫu chuyện Thiền dưới đây để suy ngẫm:

Làm Chủ

Chủ nhân một đại xí nghiệp tư doanh, xuất gia vào viện hơn một năm. Ông rất tinh tấn. Ai cũng nghĩ là ông sẽ thành công trên đường đạo.
Nhưng một hôm ông đến yết kiến Sư:
- Con đã cố gắng tự kiểm soát một cách nghiêm ngặt nghưng vì sao chưa làm chủ được thân tâm?
Sư vỗ bàn quát:
- Ngươi đã quen cái thói làm chủ mất rồi!


Lầm Lỡ

Có ông Tăng hoàn tục, sống với vợ con rất cơ cực kham khổ.
Trước kia ông là một vị giảng sư nổi tiếng có đông đảo tín đồ ngưỡng mộ và sống rất sung túc. Nhưng một biến cố xảy đến ông phạm giới luật và phải hoàn tục.
Thấy ông sống quá khiêm tốn và kham khổ có người tò mò hỏi:
- Vì sao ông không vượt được lỗi lầm để phải chịu hoàn cảnh thế này.
Ông nói:
- Quả là tôi có lỡ lầm, nhưng cũng nhờ vậy tôi mới thấy được con người thật của mình.

(Nguồn: Vi Tiếu)




Users browsing this topic
Guest (10)
26 Pages«<1011121314>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.