Cám ơn hai bạn Thanh Di & Le Thanh theo dõi bài tường trình của TK và cho biết thêm tin tức về việc gởi sách. Dễ nhất là bỏ vào thùng flat rate $37 gởi đi. Sách để vừa vặn với cái size của thùng nên rất tiện. Nhưng số sách gởi đi thường thay đổi vì sách dày mỏng khác nhau, có khi 20 cuốn vừa y một thùng, nhưng có khi thì lại lỡ cỡ. Thành thử ra cho lần gởi sách vừa rồi, nếu dùng 2 thùng flat rate thì một thùng sẽ bị dư đến nửa thùng, phí quá đi. Do đó tk phải gói sách và gởi theo M-rate, hy vọng tiết kiệm được chút ít cước phí cho tác giả (bởi vì tiền gởi có khi nhiều hơn tiền in sách nữa

) Có khi các tác giả phải tự nguyện bỏ bớt sách lại cho nhẹ phần cước phí.
Một lần TK gởi sách đi Úc (tháng 6, 2007), người nhân viên bưu điện (ở một bưu điện khác) cân tới cân lui bưu kiện, rồi lắc đầu: "Mắc quá. Bây giờ không gởi đường biển được nữa, tất cả phải airmail." Rồi bà ta ngó lên tường nhìn mấy cái thùng mẫu treo trên đó, đi vào lấy một cái ra ướm thử vào kiện hàng. "Chắc là cái này vừa nè, bỏ nó vô đây thì chỉ có $37 thôi." Lần đi gởi sách ở bưu điện Redondo beach, người nhân viên Mỹ đen cũng rất là lịch sự, không có một trắc trở nào. Chị VH và TK áy náy vì chỉ có một nhân viên làm việc và bao nhiêu người phía sau đứng chờ. Bà ta lắc nhẹ bưu kiện, hỏi cái gì đây, sách hở, và trầm tư mấy phút khi tìm kiếm giá rẻ nhất cho nó. Chính bà bỏ thùng sách nặng chịch vào bao, làm everything. Hai chị em khiêng sách phờ râu mà một mình bà ta phải khiêng hết vô trong. Thumbs up cho bà này. Hệ thống bưu phí rất phức tạp, cho nên người khách hàng trông cậy vào người nhân viên, họ nói sao thì thường mình tin vậy.
Qua kinh nghiệm gởi sách tuần qua ở bưu điện thứ hai trong bài viết, TK thấy rằng người nhân viên đó đã không giúp đỡ khách hàng gởi với giá rẻ nhất (TK luôn yêu cầu "Xin cho tôi giá rẻ nhất, tôi không cần gởi đi nhanh.") Thứ hai: việc bồi hoàn cước phí có thể làm được nhưng họ đã tìm cách thoái thác: "Không thể làm được." Thực sự là TK cũng không gan lì đến như vậy để đòi lại $112 nếu như người nhân viên ở bưu điện trước đó không bồi hoàn lại. Sẽ đâu có ai biết đó là đâu. TK có người bạn mà chồng cô ta làm việc ở bưu điện này nhưng anh ta làm phía sau chứ không đứng ở Window (anh ta là "mystery shopper" đó

). TK nói chuyện phone với cô bạn, khen nhân viên ở bưu điện này dễ thương lắm. Ngay ngày hôm sau, TK gọi phone cho cô ta để càm ràm về chuyện bà manager VN ở đó
Nói sao thì nói, cung cách làm việc của văn phòng chính phủ không hiệu quả bằng ở bên ngoài. Đây không phải là nói xấu mà là sự thật. Văn phòng INS, IRS, SSA, bưu điện là những nơi mà người dân càm ràm nhiều nhất (hi hi hi...còn ai trồng khoai đất này mà biết rõ quá vậy, mấy chị kia biết nhưng làm ơn đừng la lớn nha

) Tuy nhiên không phải tất cả đều là những con sâu, nhưng chỉ năm ba con sâu là cũng đủ rồi. IRS đã và đang bị quốc hội hỏi tội vì nhiều vấn đề, ai theo dõi tin tức là biết liền á.
TK đi làm cũng có lúc vui và những lúc không vui (hỏi Bình Nguyên thì biết) và cách xử sự cũng có thay đổi theo từng...ngày

Nếu vui thì mình du di cho customer. Gặp bữa không vui mà customer cứ vặn vẹo hoài thì mình cứ lôi sách vở ra nói chuyện; và biết đâu người customer đó cũng đã càm ràm với bạn bè của họ về "cái con nhỏ cà chớn đó"

Thành ra, đây chỉ là một sự việc trong muôn việc mà mình gặp mỗi ngày, tâm tình cho các chị ở đây nghe chơi. Dù sao đi nữa, cám ơn hai chị Le Thanh và chị ThanhDi đã để mắt đến đây và offer your help trong lãnh vực nghề nghiệp của chị



Lần sau nếu phải đi gởi sách nhiều như thế này thì TK sẽ vấn kế với chị trước nhưng làm sao có thể liên lạc với chị được đây nếu chị không vô thường (mà chỉ làm "mystery reader")?
