Bữa nay không có chuyện gì càm ràm hết nhưng nghe cô đồng nghiệp càm ràm. Cổ biểu: "Cái con nhỏ này (một người đồng nghiệp khác) không làm chuyện của nó mà nó cứ vẽ chuyện cho người khác làm. Tui với J mất hết hơn tuần lễ để làm mà rốt cục lại gây ra nhiều vấn đề hơn trước. Nếu mọi người cùng lên tiếng thì bà boss phải biểu nó ngưng ngay cái trò này lại

"

Hôm qua tiểu TK đi học tiếng Việt. Khi đón nó ra, nó khoe nó học giỏi, cô giáo gọi nó lên bảng viết hai lần. Nó méc là Brian "hông care" lên bảng viết. Tôi hỏi lại cho rõ ràng hơn thì nói giải thích rằng: "Cô giáo hỏi ai chưa lên bảng để viết thì giơ tay lên nhưng Brian không giơ tay." Brian thuở bé nói tiếng Việt như két và bây giờ cũng vậy. Nhưng thằng bé có tính nhút nhát (chỉ nhát khi ra khỏi nhà thôi

). Nó không bao giờ trả lời cô giáo điều gì nếu như cô giáo không theo sát đít nó mà hỏi. Trong khi đó tiểu TK rất là háo thắng, ai tới đâu là nó tới đó. Nó di truyền được điều này của Bố nó nhưng lại lỳ giống mẹ

Lỳ dễ sợ luôn. Ủa mà sao lại nói chuyện này, lãng xẹt quá. Trở lại chuyện học tiếng Việt, nó về nhà là làm home work cô giáo cho. Nó khoe mấy cái hình star hay chữ phê của cô giáo "Giỏi" trong bài làm ở lớp. Tôi hỏi "Nếu không nhìn vào sách, mẹ đọc thì con có viết được không?" Nó ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu. Nó bắt đầu thích đi học tiếng Việt. Chicky thì so so thôi. Chicky học rồi bỏ, rồi bây giờ lại đi học lại nhưng không lấy gì làm hào hứng cho lắm, giống Brian.
Mười mấy năm về trước tôi cùng mấy người bạn "ở không, không có chuyện gì làm" nên cũng vô đây dậy tiếng Việt cho đám nhỏ. Trong lớp có một thằng bé trông mặt mày cũng ỉu xìu. Nó cứ ngồi đấy, bảo gì nó cũng không làm. Tụi tôi hỏi nó: "Nếu con không thích học thì con vô đây làm gì?" Nó trả lời: "Tại ba con bắt đi học."
