Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

7 Pages«<34567>
Dạy con từ thuở còn thơ...
Binh Nguyen
#81 Posted : Friday, August 25, 2006 11:44:27 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
GIAO THIỆP

Một người bạn của tôi để con vào trường tư vì họ nghĩ là con họ sẽ được chỉ dẫn tận tình hơn. Về sau bà ta khám phá ra là con bé chẳng được học gì cả mà chỉ được trông coi, cho ăn giống như trông một đứa nhỏ 2 tuổi vậy, mặc dù lúc đó nó đã 8 tuổi. Họ không có chương trình học hành gì đặc biệt cho con bé cả, bà bạn tôi vội vàng cho con bé về và cho học trường công bình thường.

Dĩ nhiên không phải trường tư nào cũng vậy, cũng có nhiều trường tốt. Những người cho con đi học trường riêng, họ cho rằng một thầy dạy một trò thì con họ sẽ học hỏi được nhiều hơn, nhưng theo ý tôi, thực tế không phải như vậy. Con bạn cần phải có sự giao thiệp, giao tiếp với những đứa trẻ khác như trong một xã hội thu nhỏ. Chúng cần phải được học hỏi không phải chỉ từ thầy cô, cha mẹ, gia đình, mà còn phải từ bạn bè của chúng nữa. Tôi tin và mong rằng, khi chúng ra đời, gặp những phũ phàng, giông tố hay hạnh phúc ở ngòai đời chúng dễ dàng nhận thấy và đối diện với những sư việc đó, hơn là nhút nhát, sợ sệt, trốn tránh.

Trở lại chuyện đi bơi. Con tôi nhỏ xíu, nó mặc áo phao và dám nhẩy xuống chỗ sâu nhất của hồ bơi. Tôi khen nó, thế là con giỏi hơn mẹ rồi, vì mẹ cũng không dám ra cái chỗ sâu nhất đó cho dù có phao. Thế nhưng nó nói với tôi là nó sợ, nó hy vọng ngày hôm sau, cô dạy nó sẽ không bắt tụi nó nhẩy từ cái "diving board" đó nữa. Tôi thấy mình còn dở hơn nó nên rất thông cảm với nỗi sợ của nó, nên cũng chẳng biết khuyến khích như thế nào. Ngày hôm sau, cô dạy bơi lại cho nó ra chỗ sâu tiếp, mà lần này còn can đảm hơn là không có áo phao mà chỉ có "cọng mì", tiếng Anh gọi là cái "noodle", cái phao dài giống cọng mì khổng lồ. Tôi nghĩ con tôi sẽ từ chối không làm, nhưng không, những người bạn cùng lớp nó làm trước, nó làm sau, nhưng mà nó vẫn làm. Tôi thật bái phục nó, nó thật can đảm hơn tôi. Ngày hôm sau nữa, cô giáo dạy bơi chỉ còn cho mỗi đứa cầm hai cái phao tay nhẩy xuống chỗ sâu nhất, và tất cả cũng đã làm giống như hôm trước. Tôi thật bái phục mấy đứa nhỏ, đặc biệt là con tôi vì nó nhỏ con và nhỏ tuổi nhất trong lớp.

Con tôi can đảm làm, có thể vì nó nhìn thấy bạn cùng lớp nó làm được, nên nó cố gắng chăng? Hay cũng có thể nó không muốn khác người ta, thành ra bạn nó làm, nó cố gắng làm theo? Hay cũng có thể, nó không muốn khác người ta, thành ra người ta làm, nó làm. Cái đó giống như sống trong một xã hội, nhìn xem người chung quanh mình làm cái gì, cái gì tốt thì làm theo, còn cái gì xấu, thì thường thường thầy cô, cha mẹ, người chỉ dẫn đã chẳng kêu mình làm. Tuy vậy, sự khuyến khích, dạy bảo của thầy cô hay cha mẹ, thường không ảnh hưởng mạnh mẽ bằng của bạn bè, thành ra nên cho lũ trẻ có bạn chơi, và cho chúng chơi với bạn. Tốt nhất là cho chúng vô trường đông người, và cố gắng theo dõi chúng, chỉ cho chúng thấy đâu là bạn tốt, đâu là bạn xấu. Bạn tốt thì khuyến khích chúng chơi để học hỏi, bạn xấu thì nói cho chúng biết tại sao xấu, và nếu tránh được thì nên tránh.

Nếu không cho con mình giao thiệp, chơi với bạn bè, thì làm gì có sự tốt xấu để so sánh. Đến lúc gặp cái tốt, nó không hay, gặp cái xấu nó không tránh, cứ lầm lũi mà đâm đầu xen "cái mũi" của chúng vào, thì thật là tai hại lắm thay!


Bình Nguyên
26 tháng 8, 2006.
Tonka
#82 Posted : Saturday, August 26, 2006 3:13:40 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Trở lại chuyện đi bơi.



Đám trẻ con học bơi rất là nhanh. Tuy có sợ lúc ban đầu nhưng rồi chúng cũng vượt qua một cách dễ dàng, giống như điếc không sợ súng, đứa trẻ khác làm được thì nó cũng sẽ bắt chước làm cho giống. Còn người ta khi đã lớn rồi mới đi học bơi sẽ tốn rất nhiều thì giờ mà kết quả thì chỉ như con vịt lẹt đẹt đi phía sau. Có lẽ bởi vì cái mặc cảm sợ bị chê không làm được, tuy ở dưới nước nhưng mắt cứ dáo dác nhòm lên phía trên xem có ai nhìn và cười mình không, cho nên không chú tâm vào việc tập Big Smile Kế nữa là vì lớn rồi nên mình biết nhiều thứ khác và những thứ đó làm cho mình càng thêm e dè, thí dụ như biết nước vô mũi thì ngộp và khó chịu như thế nào nên càng tránh để bị vô nước. Mà như người ta nói, uống nước nhiều thì mau biết bơi, cho nên học hoài vẫn không bơi được Big Smile Rồi sợ chìm, sợ chỗ nước cao khỏi cổ, sợ đủ thứ hết Big Smile
oc huong
#83 Posted : Saturday, August 26, 2006 10:28:19 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

Để OH kể chuyện này cho nghe.
Hồi con bé út chừng 2, 3 tuổi chi đó. Mẹ con đi bơi, ham dzui ngồi tán dóc với bạn bè, rất an tâm vì cho lủ con chơi ở hồ con nít, nước cao tới bụng là cùng. Chắc ăn hơn, cho con bé đeo hai cái phao ở cánh tay. Tình cờ nhìn lại lủ nhỏ, thấy con bé sao cứ loay hoay nằm dưới nước, mặt chìm, chân nổi. Ngạc nhiên, nhìn kỷ... thì ra... con nhỏ tháo hai phao tay.... đeo vô chân Dead... Nhào tới bế con bé lên, mặt mày con bé tím ngắt. Hú hồn.
OH
Binh Nguyen
#84 Posted : Monday, August 28, 2006 12:59:18 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi oc huong

Để OH kể chuyện này cho nghe.
Hồi con bé út chừng 2, 3 tuổi chi đó. Mẹ con đi bơi, ham dzui ngồi tán dóc với bạn bè, rất an tâm vì cho lủ con chơi ở hồ con nít, nước cao tới bụng là cùng. Chắc ăn hơn, cho con bé đeo hai cái phao ở cánh tay. Tình cờ nhìn lại lủ nhỏ, thấy con bé sao cứ loay hoay nằm dưới nước, mặt chìm, chân nổi. Ngạc nhiên, nhìn kỷ... thì ra... con nhỏ tháo hai phao tay.... đeo vô chân Dead... Nhào tới bế con bé lên, mặt mày con bé tím ngắt. Hú hồn.
OH



Chưa bằng Bình đâu chị, cái hồ bơi bằng plastic, nước cao chỉ hơn đầu gối, thằng nhỏ lúc đó mới 1 tuổi rưỡi té ngửa ra trong nước, Bình đứng ngay đó kéo nó lên, mặt con tái ngắt, mà mặt mẹ cũng trắng bệch, vì nếu không có Bình ở đó, chắc là nó chết ngộp. Thành ra với tụi nhỏ, không hở được lúc nào nghen chị. 24/24.
Phượng Các
#85 Posted : Monday, August 28, 2006 6:13:09 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Thành ra với tụi nhỏ, không hở được lúc nào nghen chị. 24/24.


Chính vì vậy mà mình lấy làm lạ tại sao bên Mỹ người ta cho con nít ngủ phòng riêng khi tuổi còn quá nhỏ. Đã vậy cái phòng riêng đó lại luôn luôn có cửa sổ mở ra ngòai, nếu kẻ lạ nào cố tình đột nhập thì kể như tiêu tùng.
Binh Nguyen
#86 Posted : Monday, September 4, 2006 1:38:51 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Đọc và Chọc

Hôm cuối tuần rồi, tôi đọc được một cuốn sách thật hay, chép vội vàng và bây giờ đánh vào đây để phục vụ quý bạn. Cuốn sách có tên là "Little People's Guide to the big world" của Trevor Romain. Ông ta viết rằng: "Children who know about a problem in advance can deal with situations better than children taken by surprise."

Câu đó có nghĩa là: "Trẻ em biết những vấn đề trước, có thể hành xử với các trường hợp tốt hơn những trẻ em gặp vấn đề một cách bất ngờ". Chúng ta nên cho các em biết về các vấn đề trước còn hơn là để các em tự tìm hiểu lấy một mình, các em sẽ không biết ứng xử như thế nào. Bài đầu tiên tác giả viết là bài Reading (Đọc) như sau:

If you want to be smart. Read
If you want to do well at school. Read
If you want to know everything. Read
If you want to be the best. Read
If you want to be better than the best. Read
But if you want to walk around your whole life saying, "Huh?" Then don't read.

Đọc

Nếu bạn muốn thông minh. Đọc sách
Nếu bạn muốn làm tốt ở trường. Đọc sách
Nếu bạn muốn biết tất cả mọi điều. Đọc sách
Nếu bạn muốn là người giỏi nhất. Đọc sách
Nếu bạn muốn giỏi hơn người giỏi nhất. Đọc sách
Nhưng nếu bạn muốn đi suốt cuộc đời hỏi "Hở?", thì đừng đọc sách.

Có nhiều bài khác nữa dạy các em rất nhiều điều, nhưng tôi chỉ chép lại bài trên và bài này:

Teasing (Chọc)

Teasing is nasty
and hurts people too
it's easy to do
'til it happens to you.

When the tables turn
and you are the one
you won't like being teased
while other have fun.

Soon you will see
that teasing is bad
it brings people down
and makes them feel sad.

If there's nothing good
that you want to say
just keep your mouth shut
and leave it that way.

Chọc

Chọc người là việc xấu
Làm người ta đau lòng
Việc đó đâu khó đâu
Cho đến khi bạn bị chọc.

Khi cục diện thay đổi
Và bạn là người bị chọc
Thì mọi người sẽ cười
Trong khi bạn muốn khóc.

Lúc đó bạn sẽ thấy
Chọc người là không tốt
Nó làm người ta buồn
Làm người ta ủ dột.

Nếu điều đó không hay
Mà bạn thì muốn nói
Hãy ngậm miệng lại ngay
Và tốt nhất đừng nói.

Tôi thường dạy con tôi "uốn lưỡi bẩy lần để đừng nói nữa", nghĩa là trước khi nói điều gì phải uốn lưỡi bẩy lần để mình có đủ thời gian xem coi là điều mình sắp nói ra có gì tốt không? Thật ra tính tình của tôi cũng là người hay nói, nên trong cuộc đời cũng thường bị "hớ" rất nhiều. Điều tác giả muốn nói với người đọc ở trên không những chỉ tốt cho con em chúng ta mà cũng tốt cho chúng ta nữa, thành ra "đọc" thêm được cuốn sách này tôi thấy thật vui.

Bình Nguyên
Tháng 9, 2006.
Binh Nguyen
#87 Posted : Wednesday, November 15, 2006 1:24:19 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
HÓA ĐƠN
(Sưu tầm)

Peter là con trai của một chủ cửa hàng bách hóa nhỏ đầu phố. Cậu thường đến cửa hàng của mẹ chơi. Mỗi ngày cửa hàng đều có không ít những hóa đơn trả tiền hoặc thu tiền hàng cần thanh toán hoặc chuyển đến cho khách hàng. Peter thường được mẹ giao nhiệm vụ đem những hóa đơn đó đến bưu điện gửi. Dần dần việc này khiến cậu cảm thấy dường như mình cũng đã trở thành một nhà kinh doanh nhỏ.

Ngày kia Peter nghĩ: mình cũng viết một hóa đơn gửi cho mẹ, trong đó viết rõ những khoản mà mẹ phải trả cho mình về những gì đã giúp cho mẹ mỗi ngày.

Sáng hôm sau, mẹ cậu nhận được hóa đơn đó ghi rõ:
"Mẹ cần thanh toán cho con trai Peter những khoản như sau:
- Vận chuyển đồ dùng về nhà: 2 đồng.
- Đem thư đến bưu điện gửi: 1 đồng.
- Giúp người lớn dọn dẹp vườn hoa: 2 đồng.
- Cả tuần lễ đều ngoan ngoãn và vâng lời: 1 đồng.
Tổng cộng: 6 đồng."

Mẹ Peter xem hóa đơn và không nói gì cả.

Đến bữa tối, Peter phát hiện dưới khay ăn của mình 6 đồng tiền công. Cậu rất vui, nhưng vừa định bỏ tiền vào túi thì thấy kèm theo là một hóa đơn thu tiền khác mà tên người nhận lại là cậu. Peter rất ngạc nhiên.

"Peter cần thanh toán cho mẹ những khoản sau:
- Sống 10 năm hạnh phúc trong ngôi nhà của mẹ: 0 đồng.
- Khoản chi phí cho việc sinh họat ăn uống trong 10 năm: 0 đồng.
- Khoản tiền mẹ chăm sóc Peter mỗi khi đau bệnh: 0 đồng.
- Từ đó đến nay Peter luôn có một người mẹ thương yêu và chăm sóc: 0 đồng.
Tổng cộng: 0 đồng."

Peter đọc đi, đọc lại tờ hóa đơn. Cậu hối hận. Lát sau, Peter đến bên mẹ và rúc vào lòng mẹ, nhè nhẹ bỏ 6 đồng tiền vào túi mẹ.

(Bài lấy trong cột Vài phút suy ngẫm của Thời Báo sưu tầm)
Tonka
#88 Posted : Thursday, November 16, 2006 2:23:46 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Ngày còn nhỏ, bà nội tk hay bảo mấy đứa cháu nhỏ: "Đứa nào nhổ tóc sâu cho bà không? Cứ mỗi ?? sợi tóc thì bà trả cho $$." Và tk cứ thế đếm tiền Tongue
Sương Lam
#89 Posted : Thursday, November 16, 2006 2:50:29 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)

"Peter cần thanh toán cho mẹ những khoản sau:
- Sống 10 năm hạnh phúc trong ngôi nhà của mẹ: 0 đồng.
- Khoản chi phí cho việc sinh họat ăn uống trong 10 năm: 0 đồng.
- Khoản tiền mẹ chăm sóc Peter mỗi khi đau bệnh: 0 đồng.
- Từ đó đến nay Peter luôn có một người mẹ thương yêu và chăm sóc: 0 đồng.
Tổng cộng: 0 đồng."

Đúng thật là: "Cha mẹ nuôi con như biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày"

Ở xứ Mỹ bây giờ mà nói với con cái những lời nói trên thì nó sẽ bảo rằng mình Old Fashion rùi Black Eye. Khi còn nhỏ mình nói gì thì nó nghe đấy, nhưng khi lớn lên mình khó nói cho nó làm cho mình vui lắm!Tongue Con gái thì còn quấn quít bên mẹ, chứ con trai thì lại đi quấn quít với cô gái khác rùi!Big Smile
Tụi nhỏ bây giờ chịu nghe lời cha mẹ lo học hành đàng hoàng, lấy vợ lấy chồng đàng hoàng là mừng lắm rùi!Smile


Binh Nguyen
#90 Posted : Friday, November 17, 2006 11:45:05 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Sương Lam


Đúng thật là: "Cha mẹ nuôi con như biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày"

Con gái thì còn quấn quít bên mẹ, chứ con trai thì lại đi quấn quít với cô gái khác rùi!Big Smile
Tụi nhỏ bây giờ chịu nghe lời cha mẹ lo học hành đàng hoàng, lấy vợ lấy chồng đàng hoàng là mừng lắm rùi!Smile




Chị đừng có "nhầm", con gái nó quấn quýt bên chồng hay bên bạn trai nó, chị Sương Lam ơi.

BN.
Từ Thụy
#91 Posted : Saturday, November 18, 2006 6:31:36 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Chị Bình này sao mà bi quan quá nha. Lạc quan chút xíu đi sẽ trẻ mãi không già Big Smile.
Binh Nguyen
#92 Posted : Sunday, November 19, 2006 1:06:39 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Úi, Bình nói một sự thật, đâu có bi quan hồi nào. Đang tính viết bài "Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về", cái này chắc mấy ông sẽ coi, hi hi hi!!!

BN.
Từ Thụy
#93 Posted : Sunday, November 19, 2006 4:40:22 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Tới luôn chớ còn tính gì nữa Blush.
Từ Thụy
#94 Posted : Sunday, November 19, 2006 4:55:49 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
floating
Binh Nguyen
#95 Posted : Tuesday, December 19, 2006 11:32:37 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Tôi đã viết "Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về", và được sự phản ứng thích đáng. Có người cám ơn tôi vì tôi đã đưa ra một hiện thực. Có người xin phép tôi lấy nguyên bài để đem vào một website khác. Có người đọc, cũng viết thư cám ơn tôi vì cảm thấy thú vị. Có người hỏi tôi đã đem in vào sách chưa? Nhất là các chị thì rất khóai chí vì các chị tự động đổi bài của tôi thành "Dạy chồng từ thuở bơ vơ mới về". Cũng có người nói tôi nên đem câu chuyện qua mục lứa đôi, thay vì mục dạy cho con em mình.

À, lẽ ra thì nó nên ở mục lứa đôi, nhưng khổ nỗi tôi không phải là cố vấn hôn nhân. Không ai lớn rồi mà thích nghe người khác dạy mình, nhất là người đó có thể nhỏ tuổi hơn mình. Không ai thích nghe người ngoài cuộc lên mặt dạy đời. Tôi lại không bao giờ được hân hạnh làm người gỡ rối tơ lòng trong bất kỳ tờ báo nào. Tôi chỉ có thể bỏ vào mục này để truyền đạt ý tưởng của mình cho các em, các con, các cháu nhỏ hơn mình đọc để rút kinh nghiệm. Nhưng kết quả ra ngòai ý muốn của tôi, vì tất cả các lứa tuổi đều cho tôi một lời khích lệ.

Hôm nay tôi trở lại cái mục "Dạy con từ thuở còn thơ", vì như đã nói ở trên, mình chỉ có thể dạy con mình, chứ không thể dạy người ngòai, ngay cả con người khác mình cũng không có quyền dạy. Có một lần người anh lấy quyền làm bác đánh con của người em, và đánh ngay trước mặt người em, tôi giận đến không nói nên lời. Người em đó hiền, chứ gặp tôi ấy à, tôi sẽ nói anh hay chị có quyền gì mà đánh con tôi?

Bà tôi dạy tôi "Giáo đa thành oán", mình dạy cho người khác nhiều quá, người ta chỉ quay lại oán mình, cho nên tốt nhất là không nên dạy cho ai hết. Tôi đọc ở đâu đó, thấy người ta nói những lời nói bậy, bậy thật bậy, tôi chợt mỉm cười, vì lại nhớ đến bà nội tôi. Bà tôi nói với tôi, ra đường thấy những người chửi thề, chửi bậy, thì tránh xa họ ra, đừng xía vào làm gì, những người đó họ thường cho rằng họ hay, họ biết hết các câu chửi thề, nhưng thật ra, ai cũng biết hết chứ đâu phải có mình họ biết đâu, như bà đây chẳng hạn, bà có thể chửi nhiều cái bậy bạ hơn những cái mà họ nói nữa, nhưng bà đâu có nói ra mà làm gì.

Con gái thì mình phải dạy "công, dung, ngôn, hạnh" cho chúng, điều đó đã được lưu truyền bao nhiêu đời nay, mà có mấy ai làm được. Bản thân tôi cũng chưa dạy cho con gái tôi môn nữ công nào, vì nghĩ nó còn quá nhỏ. Dung thì tôi có dạy sơ sơ là khi ra đường con phải tươm tất, sạch sẽ, thì trông mới đẹp. Nhưng cái ngôn thì tôi rất quan trọng, con phải nói như thế này, đừng nói như thế nọ. "Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau", lâu lâu giận ai, tôi buột miệng kêu "bull ****", xong thấy con mình ở kế bên là tôi xin lỗi liền, chứ không muốn học theo cái "ngôn" đó của mình.

Cái hạnh thì khỏi nói. Cái hạnh kiểm là cái quan trọng nhất. Không có hạnh kiểm thì đàn ông, đàn bà, con trai, con gái gì, cũng đều bỏ đi. Có lần tôi kêu con tôi chào bạn hay anh chị tôi, nó mắc cở không chào, tôi cũng giận. Sau tôi về tôi nói với tụi nó, không những các con làm bố mẹ mất mặt mà còn làm cho người được chào quê nữa. Nếu con ra đường, không đối xử tốt với mọi người thì cũng không ai đối xử tốt với con hết. Cái hạnh rất là quan trọng.

Bình Nguyên.
Song Anh
#96 Posted : Wednesday, December 20, 2006 12:55:42 AM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

S.A thì lại khác ...nếu người ta dạy đúng thì tại sao lại không ?
" Công, Dung, Ngôn, Hạnh"...thời buổi này...hiếm lắm BN ơi...Smile
Tonka
#97 Posted : Wednesday, December 20, 2006 1:23:23 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Đồng ý với SA Blush
Nếu nói một lần, rồi hai lần, rồi ba lần mà người ta không muốn nghe nữa thì mình...tắt máy (xả hơi mai mốt nói tiếp) Big Smile

Tonka
#98 Posted : Wednesday, December 20, 2006 4:41:29 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Hôm nay tôi trở lại cái mục "Dạy con từ thuở còn thơ", vì như đã nói ở trên, mình chỉ có thể dạy con mình, chứ không thể dạy người ngòai, ngay cả con người khác mình cũng không có quyền dạy. Có một lần người anh lấy quyền làm bác đánh con của người em, và đánh ngay trước mặt người em, tôi giận đến không nói nên lời. Người em đó hiền, chứ gặp tôi ấy à, tôi sẽ nói anh hay chị có quyền gì mà đánh con tôi?



Tùy theo đứa cháu đã làm gì và người bác đánh ở mức độ nào. Nếu chỉ lấy tay phát mấy hèo vào đít thì tui cho đánh tiếp. Có những đứa nhỏ lắm lúc cũng rất ngỗ nghịch, chúng đôi khi lờn mặt cha mẹ (bụt nhà không thiêng Big Smile) nên đôi khi cần lợi dụng tay người ngoài để gián tiếp dạy nó. Và cũng có trường hợp cha mẹ nuông chiều con quá mức nên người ngoài thấy ngứa mắt chịu không nổi nên phải sửa trị dùm, bởi vì có nói với cha mẹ chúng thì họ cũng chẳng làm gì cả và sự việc cứ thế tái diễn Tongue

Nơi chúng ta ở thì người ta khuyên đừng đánh con, mà hãy nhẹ nhàng nói chuyện cho chúng hiểu. Một anh chàng bản xứ ở chỗ tk làm kể là gia đình anh ta đi ăn ở ngoài. Thằng bé 4-5 tuổi chi đó bướng bỉnh nói không nghe lời, làm phiền cha mẹ và những người chung quanh. Anh ta nổi cáu, lôi thằng bé ra bãi đậu xe, phát vào đít nó mấy cái. Người qua lại nhìn anh ta với ánh mắt Eight Ball Anh trợn mắt nhìn lại họ: "Có muốn vài phát không thì vào đây!" Big Smile




Binh Nguyen
#99 Posted : Sunday, December 24, 2006 5:06:28 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen


Tùy theo đứa cháu đã làm gì và người bác đánh ở mức độ nào. Nếu chỉ lấy tay phát mấy hèo vào đít thì tui cho đánh tiếp. Có những đứa nhỏ lắm lúc cũng rất ngỗ nghịch, chúng đôi khi lờn mặt cha mẹ (bụt nhà không thiêng Big Smile) nên đôi khi cần lợi dụng tay người ngoài để gián tiếp dạy nó.



Cho dù bụt chùa nhà không thiêng chăng nữa, thì người ngòai cũng nên hỏi qua ý kiến của bố mẹ nó một tiếng, người ta cho phép rồi hãy đánh. Vuốt mặt phải nể cái mũi chứ? Chưa được phép gì hết đã đánh con người ta, người ta cho rằng mình không kính trọng họ. Có một lần Bình đánh con Bình trước mặt ông bà nó, Bình đã bị rầy, nên có rút ra kinh nghiệm rằng cho dù đánh con mình đi nữa cũng phải nể người chung quanh, chứ không phải muốn đánh ai là đánh.

Có một cô em họ đã nhận được cuốn sách TT PNV 2 do Bình gởi tặng, cô chưa đọc, nhưng có hỏi là có phải Bình viết về việc dạy cho con cái không? Bình nói không, hoàn toàn khác hẳn. Vì thế cho nên, chắc bài kế tiếp, Bình sẽ cố gắng viết về những kinh nghiệm mà Bình đã học được, cũng như tai nghe, mắt thấy và những kinh nghiệm của chính mình trong việc dạy dỗ con cái.

Nói thì nói vậy thôi, cái đó mới là chủ đề, từ chủ đề cho đến khi bài viết hoàn thành là một giai đoạn dài, cho nên đành hẹn mọi người đến năm sau, năm 2007 nhé.

BN.
Tonka
#100 Posted : Monday, December 25, 2006 2:51:23 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Cho dù bụt chùa nhà không thiêng chăng nữa, thì người ngòai cũng nên hỏi qua ý kiến của bố mẹ nó một tiếng, người ta cho phép rồi hãy đánh. Vuốt mặt phải nể cái mũi chứ? Chưa được phép gì hết đã đánh con người ta, người ta cho rằng mình không kính trọng họ. Có một lần Bình đánh con Bình trước mặt ông bà nó, Bình đã bị rầy, nên có rút ra kinh nghiệm rằng cho dù đánh con mình đi nữa cũng phải nể người chung quanh, chứ không phải muốn đánh ai là đánh.



Cái chuyện này còn nhiều điều để nói lắm
  • Users browsing this topic
    Guest
    7 Pages«<34567>
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.