quote:
Gởi bởi tonka
Bên hồ bơi, mấy bà mẹ tào lao với nhau
Một bà mẹ than thở kiếm người trông con khó quá. Một bà mẹ khác nói rằng: "Chị mang con tới trường đi. Con em thì bên nội bên ngoại có hết, nhưng nó tới hai tuổi là em gởi nó đi trường hết. Ở nhà ông bà chiều hư tụi nó hết à!" Mấy bà mẹ kia cũng gật gù đồng ý.
Rồi đó, gà cho chị B nói tiếp đó
Can Đảm
Tôi dẫn mấy đứa nhỏ đi bơi. Vì là con nít nên tụi nó học khá và nhanh hơn tôi chăng? Đứa lớn nhất sắp lên lớp 4, đứa thứ nhì sắp học lớp 3, đứa nhỏ nhất cũng sắp lên lớp 2, chỉ có mình tôi là lẹt đẹt đằng sau bơi hòai ... không nổi, chắc vừa vặn vào lớp 1. Bây giờ rủ tụi nó đi bơi, tụi nó chê không thèm đi với tôi nữa, tụi nó chê chỗ này không có cầu tuột, chỗ kia không có rộng, chỗ nọ không có sạch, vân vân và vân vân... còn tôi vẫn tức quá vì bơi hòai... không nổi!
Người lớn có con lại lo vấn nạn con mình ở trên Internet nhiều quá không tốt, tôi ráng năn nỉ tụi nó đi học bơi, để tụi nó vận động chân tay, tránh xa mấy cái máy điện toán càng nhiều càng tốt. Nể lời mẹ, tụi nó cũng đi, nhưng cứ đòi về, tôi nói thẳng, mẹ muốn con ít lên computer một chút, cứ suốt ngày trên đó không tốt đâu con. Tôi nói tụi nó lên chơi cầu tuột đi. Hai đứa lớn lên một lần xong là thôi, tụi nó kêu chán quá. Tôi nhìn cái cầu tuột cao thấy sờ sợ. Tôi nhớ lần đầu tiên đi với anh tôi, anh tôi có rủ tôi chơi cầu tuột trong hồ bơi. Tôi hỏi mấy đứa nhỏ Tây ở đó là nước ở dưới chân cầu tuột có sâu lắm không. Tụi nó trả lời là không sâu lắm, chỉ tới ngang ngực thôi. Tôi nói tụi bay biết tại sao tao hỏi không? Vì tao không biết bơi, tao sợ chìm. Mấy đứa nhỏ khúc khích nhìn nhau cười: "Hí hí, cô ta không biết bơi, hí hí". Tụi nó làm như tôi là con vịt vậy, hễ cứ sinh ra là biết bơi, tụi nó không biết một câu nói của người Việt Nam chúng tôi "Không thầy đố mày làm nên".
Tôi không biết bơi mặc dù có một lần đi học bơi từ nhỏ, nhưng mới học nửa khóa thì nghỉ, và đã chưa... nổi lên được. Cái đơn giản là tôi không có can đảm. Tôi sợ nước. Tôi chậm hiểu và không làm theo được những gì ông thầy nói. Cái nỗi sợ trấn áp lấy mình khi mình ở trong nước, nên không học được. Tôi biết nếu tôi không vượt qua được nỗi sợ đó tôi sẽ còn lâu lắm mới biết bơi. Tôi tâm sự với tụi nó: "Con có biết mẹ rất sợ cái cầu tuột nước đó không. Mấy đứa tụi bay can đảm hơn mẹ nhiều. Mẹ không hiểu sao mẹ sợ thế, hèn gì mẹ học bơi hòai mà không được." Con tôi không cười tôi như những đứa trẻ Tây ngày xưa, chúng còn khuyến khích: "Mẹ lên cầu tuột đi." Tôi nghĩ thầm nếu mình không làm gương cho tụi nó coi, thì tụi nó cũng sẽ học cái tính nhút nhát của mình. Không có được, phải cố gắng can đảm thắng cái nỗi sợ của mình thì sau này mới dạy chúng về lòng can đảm được, và... tôi đã bước lên.
Tôi trượt xuống cái cầu tuột, nước thốc vào mũi tôi, tôi mở mắt ra nhìn xem mình ở đâu, chung quanh tôi toàn nước. Tôi đứng lên, hú vía, thêm một bài học mà tôi thấy con tôi thường làm là chúng bịt mũi lại khi chơi cầu tuột trong hồ bơi. Thêm một bài học trong hồ bơi, phải có lòng can đảm!
Bình Nguyên