Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

5 Pages123>»
Viết cho V.
xv05
#1 Posted : Sunday, July 2, 2006 4:00:00 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Mùa Thu lại trở về. Mẹ nhớ mùa Thu năm ngoái, mẹ chở chị và V đi học, V hỏi mẹ:" Mẹ ơi, có phải Autumn tới rồi phải không mẹ?" _ " Sao con biết?" _ " Tại con thấy cái cây (Maple tree) trước cửa sổ phòng mẹ, nó turns to red rồi..."

Cây phong nhỏ trước cửa sổ phòng mẹ vẫn ở đó, âm thầm đổi màu vào mỗi mùa Thu mà chẳng ai chú ý, cho tới một hôm V nhắc nhở cho mẹ điều đó...

Mùa Thu năm nay lại trở về. Cây phong nhỏ vẫn âm thầm đổi màu ở đó. Lá phong thay màu nhắc nhở với mẹ một lần V đã hỏi...

Mùa Thu (Nam bán cầu) trở về, mùa có tháng Tư, tháng có Sinh nhật của V.

Mẹ nhớ V hay gọi... Mẹ, mẹ ơi...
xv05
#2 Posted : Tuesday, July 4, 2006 11:14:55 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Mẹ đi shop mua ba chiếc xe đồ chơi lắp ráp Lego giống như những cái mà V đã có.
V đã từng có ba chiếc xe nhỏ xinh xắn như thế. Chiếc màu xanh và trắng V đã tặng làm quà sinh nhật cho S, "my favourite Doctor" như cách V thường nói. Hai chiếc màu đỏ và vàng mẹ đã gởi theo V. Nay mẹ mua ba chiếc xe này như là kỷ niệm cho mẹ...

Mẹ có gặp S một lần khi ba và mẹ trở lại R.C.H. S nói sẽ giữ món quà SN của con như là một kỷ niệm. Ít nhất cũng sẽ có một người nhớ và nghĩ về con mỗi khi nhìn chiếc xe hai màu xanh và trắng nhỏ bé đó.

Mẹ về nhà, nằm nghỉ trên phòng khách. Mẹ nghe tiếng ba con đi làm về, mở cửa sau vô nhà, tiếng ba con mở gói đồ mẹ để trên bàn sột sọat, rồi tiếng ba con khóc...
xv05
#3 Posted : Wednesday, July 5, 2006 3:48:32 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Chị nói chị nhớ "Hải cẩu" của V. Mẹ nói Hải cẩu đi theo V để takecare cho V rồi. Chị hỏi mẹ Hải cẩu có biết takecare cho em không. Mẹ bảo có chứ, vì em thương Hải cẩu nhiều mà Hải cẩu cũng thương em nhiều thì Hải cẩu phải biết takecare cho em chứ...

Mẹ mua cho chị đồ chơi Mood Beam. Nó giống như cái đèn đổi màu. Chị sung sướng nói:" Nó giống cái đèn chỗ của em quá ha mẹ. Tối con mang vào giường với con. Mỗi lần con nhìn thì con nhớ em nhiều."

Mẹ nhớ V hay gọi:" Chị ơi, chị ở đâu..."
Song Anh
#4 Posted : Wednesday, July 5, 2006 4:28:50 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

Tặng chị làm quen RoseRoseRose
xv05
#5 Posted : Thursday, July 6, 2006 1:06:32 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Đêm qua mẹ thức giấc lúc 2 giờ sáng để nghe ngòai trời mưa như trút nước. Mẹ nằm thao thức hồi lâu. Mẹ sợ trời mưa, nhứt là mưa vào lúc nửa đêm về sáng như vầy. Mẹ nhớ lúc xưa mẹ rất thích nghe mưa ban đêm, như lời ru thì thầm cho giấc ngủ thêm nồng. Bây giờ thì cái gì cũng khác xưa cả. Nhiều khi mẹ nghĩ mọi điều giống như hàng trăm năm trước, như tự kiếp nào.

Mùa Đông năm nay lạnh hơn hẳn mấy năm trước. Buổi sáng thức dậy, sương mù dày đặc khắp nơi. Mẹ chở chị đi học mà không thấy đường lái xe, phải mở đèn pha. Có hôm sương mù đến chiều, mẹ ra khỏi sở làm để ngạc nhiên thấy sương mù vẫn không khác gì lúc sáng.

Hai cái đèn đổi màu ở sân sau nhà mình chỉ sáng lờ mờ vào đầu hôm. Suốt ngày không có đủ nắng để chúng nạp điện. Mỗi khi đứng rửa chén, nhìn ra sân sau, thấy hai chiếc đèn âm thầm đổi màu trong đêm tối, mẹ nhớ đến hai chiếc đèn của V, giờ này chắc cũng đang âm thầm đổi màu như thế. Nhiều khi vào lúc khuya, mẹ ngồi trong bóng tối nhìn ra sân sau, ngắm hai chiếc đèn xinh xắn và nghĩ, nhớ bao nhiêu điều...- đó là lúc chưa vào Đông, khi còn nhiều nắng và chúng sáng gần như suốt đêm.

Mark, người bán hoa đến sở làm của mẹ hôm qua. Mẹ mua cho V hoa Tulip màu hồng tươi. Mùa này hoa Tulip rất đẹp, đủ màu. Chiều về, mẹ ghé shop lại thấy hoa Hồng thật tươi, chắc chắn là hoa vừa mới cắt sáng nay, mẹ lại mua thêm bó Hồng vàng. Cả tháng nay mẹ mới thấy hoa Hồng tươi như thế. Vậy là mẹ hiểu ra. Mẹ thường mua hoa vào sáng thứ Bảy trong khi hoa mới lại về vào thứ Năm.

Mẹ thích nhìn hoa Hồng cạnh bên tấm hình chụp V với mẹ. V ngồi trong lòng mẹ cười bẽn lẽn, tia nhìn của con có vẻ gì đó ngượng ngùng làm sao! - chắc là mắc cở với người thợ chụp hình. V chưa bao giờ được thấy tấm ảnh này. Mẹ biết V sẽ thích nó lắm. Con thường phụng phịu so bì với chị vì chị có tấm hình chụp riêng với mẹ treo ở phòng khách, chắc con sẽ hát... Now, I have one, I have one...
xv05
#7 Posted : Sunday, July 9, 2006 12:41:04 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Anh

Tặng chị làm quen RoseRoseRose



Cám ơn chị nhiều lắm.
samantha
#8 Posted : Sunday, July 9, 2006 12:46:27 PM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Chị xv05!
Sam hy vọng là chị sẽ tìm được niềm vui và an ủi trên diễn đàn PNV này.
Samheart
xv05
#9 Posted : Sunday, July 9, 2006 12:59:52 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Mẹ ngạc nhiên thấy hoa Tulip nở ra màu đỏ xác pháo chớ không phải màu hồng như mẹ tưởng. Nhưng hoa hồng thì không giữ tươi được lâu trong nhà vì sưởi mở suốt. Hai hôm nay trời lạnh buốt, gió lộng suốt ngày.
Hôm qua chị được đi đự Sinh nhật bạn ờ Play Zone, đến chiều tối mới về. Về nhà chị lại coi DVD, phim "The Iron Giant", farvourite film của V. Giờ đây đối với mẹ, mọi thứ, mọi điều, ngay cả góc phố, con đường, mọi nơi chốn dường như cũng có tâm hồn, chúng có thể thầm thì kể với mẹ những câu chuyện nho nhỏ về những ngày xưa êm đềm nào đó...



xv05
#10 Posted : Thursday, July 13, 2006 1:55:30 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi samantha

Chị xv05!
Sam hy vọng là chị sẽ tìm được niềm vui và an ủi trên diễn đàn PNV này.
Samheart




Cám ơn Sam nhé.
xv05
#11 Posted : Thursday, July 13, 2006 3:13:37 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Maurette hỏi mẹ:
- Why do I always see you with a smile? Does it mean you're happy?
- ...
- I know that you are hiding your sadness, but you have made thing so easy for everyone.
Mẹ biết trả lời sao đây khi mà Grief is a lonely journey!....

Hôm Sinh nhật V, ba mẹ và chị đi Fitzroy Park. Mẹ chỉ đơn giản muốn ngồi nơi chiếc ghế dài mà một lần mẹ với chị và V đã ngồi. Mẹ nhớ hôm đó là một ngày thứ Năm nắng đẹp hiếm hoi vào tháng Bảy, mùa Đông năm ngoái. Mẹ, chị và V đã ngồi ăn trưa ở đó. Sau đó mình đi dạo trong công viên, xem The Fairy Tree, Little Village, đài phun nước...Chị với V chơi trốn tìm sau những gốc cây to... Mình còn dự tính sẽ quay trở lại vào ngày hôm sau, sẽ mang theo tấm trải để hai con nằm nghỉ trưa. Chỉ tiếc rằng mình chẳng có cơ hội để trở lại đó nữa.
V biết không, Fairy Tree với những Thiên Thần xinh xắn nhỏ xíu được khắc vào thân cây - bởi người nữ nghệ sĩ tài danh đã dành hơn ba năm dài miệt mài làm việc để tặng cho trẻ em món quà bất hủ - vẫn còn ở đó, Little Village với những căn nhà,cối xay, giếng nước đủ màu bé tí - đã gợi lên bao tưởng tượng dể thương trong lòng hai con về một xứ sở huyền diệu - vẫn còn đó, đài phun nước tí tách bài ca êm đềm muôn thuở vẫn còn ở đó và những gốc cây già vẫn còn ... chỉ có chiếc ghế dài là không! Người ta dọn nó đi mất rồi, mẹ thảng thốt rồi ngẩn ngơ hồi lâu, luyến tiếc một điều thật thân thương với mẹ.

V biết không, mọi việc trên cuộc đời này đều vô thường, mọi thứ rồi sẽ tàn phai. Theo thời gian niềm luyến ái nào rồi cũng phôi pha, không có gì là tuyệt đối... chỉ trừ tình Phụ tử, Mẩu tử! Khi mẹ nói điều này là mẹ nghĩ tới Ông Bà Ngoại của con. Từ hôm ấy đến nay, Ông Bà như già đi hàng mấy tuổi. Tình thương của ông bà cho mẹ rồi tới cho con là không bao giờ thay đổi đó V.
Đức Phật đã dạy rằng Lòng Tham Ái là nguồn gốc của mọi khổ đau... Sự đau khổ phát xuất từ cái tâm phân biệt cái của mình, cái của người. Mất cái của mình làm mình đau khổ mà của người thì không. Nếu bỏ được tâm phân biệt này thì mình sẽ hết khổ. Ai cũng có thể hiểu lời dạy của Ngài, mẹ cũng hiểu lời dạy của Ngài nhưng thú thật liệu có mấy ai thực hành được điều đó...

Mẹ nói gì cao siêu quá, V làm sao hiểu được. Mẹ biết V chỉ đơn giản hiểu một điều, như V vẫn thường nói với chị :" Guess, who loves me best?" , - "Tell me..." , - " It's eeeasy, my muuummy." - "No, you must say our mummyyy..." Mẹ nhớ biết bao tình âu yếm của V đối với mẹ...
Từ Thụy
#12 Posted : Friday, July 14, 2006 4:36:59 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
Grief is a lonely journey!....


Blush
Chị xv05 ơi, mong rằng thời gian sẽ làm nguôi ngoai niềm đau của chị.

Thật xúc động với những gì chị viết.
xv05
#13 Posted : Sunday, July 16, 2006 9:05:16 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)



Children brightly colour a family life. When a child leaves us, some colours drain away, others deepen, and new colours are found... the colours of the hearts...
xv05
#14 Posted : Thursday, July 20, 2006 3:01:39 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Chị xv05 ơi, mong rằng thời gian sẽ làm nguôi ngoai niềm đau của chị.

Thật xúc động với những gì chị viết.

[/quote]



Xin cám ơn Thụy.
xv05
#15 Posted : Thursday, July 20, 2006 4:09:48 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Mưa rả rích suốt đêm.
Mẹ nằm im lặng nghe mưa. Mẹ muốn đứng lên vén màn nhìn ra ngòai, nhìn những sợi mưa mỏng nghiêng nghiêng dưới ánh sáng trắng dìu dịu của ngọn đèn đường. Nhưng mẹ lại thôi, mẹ nằm im lắng nghe sự im lặng của đêm.
Mẹ vẫn thường thức giấc lúc nửa đêm về sáng, mẹ biết mình sẽ không sao ngủ lại được nữa.
Đôi khi chợt nhiên ba con hỏi, rất nhỏ như tiếng nói thầm với chính mình rằng mẹ đang ngủ hay thức. Mẹ trả lời rằng mẹ không ngủ được. Vậy thôi, cuộc đối thoại dừng lại ở đó. Mẹ biết rằng ba con đang nghĩ đến điều mà mẹ đang nghĩ đến, đang nhớ đến điều mà mẹ đang nhớ đến... nhưng không ai nói với ai điều đó, như sợ rằng nói lên cái điều mình đang nghĩ sẽ chạm đến nỗi niềm riêng của người kia (riêng hay chung của cả hai người !?) và cùng lúc cũng sẽ làm òa vỡ nỗi niềm của chính mình. Nó như một điều gì quí báu mà mong manh như quả cầu thủy tinh dể vỡ, mà những mảnh vụn của nó sẽ là những giọt nước mắt long lanh. Cả hai người đều muốn nâng niu, giữ gìn nó theo cách riêng của mình. Và một tiếng thở dài được nén lại, rất nhẹ, như một giọt mưa ...



Mẹ bắt đầu đọc truyện cổ Andersen cho chị nghe trở lại tối qua. Quyển sáng nằm bơ vơ trong hộc tủ từ hôm ấy đến nay, chắc nó cũng buồn không hiểu tại sao nó lại bị bỏ quên lâu đến thế. Mẹ đọc truyện Cái Bóng, chị nói -" Em chưa bao giờ được nghe truyện này ha mẹ..."
Một lần mẹ đọc truyện Những câu chuyện của Mặt Trăng - Đêm thứ nhứt (đến) Đêm thứ năm cho chị và V nghe. Mẹ cứ nghĩ rằng hai con thích câu chuyện về đứa con gái nhỏ chui vào chuồng gà để ôm hôn con gà. Nó muốn xin lỗi con gà vì đã làm con gà sợ lúc bầy gà ở ngoài sân, ngờ đâu nó làm cả bầy gà hoảng hốt ầm ĩ lên. Chừng ba nó hiểu chuyện đã không la nó mà còn ôm hôn nó âu yếm. Nhưng V lại nói :" Con thích chuyện có cái cô bị bệnh, có cái ông đó chồng cô bắt cô đi làm, cô buồn quá đến ngồi bên cửa sổ rồi ngủ forever ở đó. Con thương cô đó quá!"

Chú lình chì dũng cảm là truyện mà hai chị em thích nhiều nhất. Khi chú lính chì rớt vào lò sưởi, sáng hôm sau chỉ còn một vật nhỏ long lanh sót lại trong mớ tro là trái tim của chú. Hai con hỏi mẹ tại sao. Mẹ nói vì khi mình thương ai thì trái tim yêu của mình, love heart của mình dành cho người đó, không bao giờ mất đi. Trái tim yêu của chú lính chì dành cho cô vủ nữ còn hoài dù chú đã bị đốt trong lò sưởi.
V chớp mắt nhìn mẹ :" Mẹ ơi, love heart của con là dành cho mẹ forever nghe mẹ." Chị không nói gì, chỉ vòng tay ôm em thật chặt.
V ơi, trong khi niềm luyến ái nào cũng có thể tàn phai theo năm tháng thì tình âu yếm của con cho mẹ là vĩnh cữu đó V...
Mẹ cám ơn niềm hạnh phúc con đã mang đến cho mọi người! Mẹ cám ơn tình âu yếm con dành cho mẹ, cho ba , cho chị nghe V...V bé nhỏ thương yêu của mẹ ...


xv05
#16 Posted : Thursday, July 27, 2006 3:03:24 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Buổi tối ba thường nằm trên giường của V đọc báo trong lúc mẹ giúp chị học bài hay làm toán. Mẹ thường nghĩ, đúng ra phải có V cùng ngồi đây, giờ này là giờ học bài, mẹ sẽ dạy V tập đọc, tập viết mới phải. V sẽ nũng nịu than với mẹ là con mỏi tay quá khi con phải tập đọc hoặc con mỏi chân quá khi con phải tập viết để được mẹ tha cho...
Cũng có khi ba, mẹ và chị đều nằm trên giường của V. Mẹ ôm chị vào lòng, mẹ nói nhỏ - mẹ cũng không biết là nói với chị hay nói với chính mình..."không biết mười năm nữa, mình có vui hơn không..." - Chị nói "không đâu mẹ, never be..." - "Con nói không cái gì?" - " Con nói cái mà mẹ hỏi đó..."

Chị hỏi mẹ làm sao một người đã xa mình mà love heart của người đó còn ở hoài với mình được. Mẹ biết lúc đó chị đang nhớ V. Mẹ bảo chị :" Khi mình thương nhớ ai thì hình ảnh người đó ở hoài trong tim mình. Như hình ảnh của em ở hoài trong tim con thì love heart của em cũng sẽ ở hoài với con." Chị thường im lặng tỏ vẻ suy nghĩ lung lắm. V ơi, chị ít khi ra ngoài ra chạy xe đạp, chơi xích đu như lúc xưa. Chị thường đàn cho mẹ và chị cùng hát bài hát tặng riêng cho con...

Love somebody, yes we do
Love somebody, won't say who
Love somebody, can you guess
Who's the one, that we love best?

Love somebody, want to hear?
Let us whisper in your ears
Love somebody, now you've guessed
V...'s the one that we love best...


Có người hỏi mẹ thường nghĩ gì khi ngồi một mình trong đêm tối! Liệu mẹ có thể kể cho ai nghe mẹ đã nghĩ gì trong đêm tối ư? Liệu có người sẽ hiểu những điều đó ư? Chắc là có. Đó là những người mẹ cũng thường ngồi một mình trong đêm như mẹ.

Lại có người bảo mẹ thôi hãy quên con đi, đừng nghĩ đến con nữa! Mẹ biết rồi đây trên cỏi đời này, một ngày nào đó, sẽ chỉ còn có mẹ là người duy nhứt còn hoài niệm về con. Nếu như mẹ quên con đi, thì liệu trên đời này còn ai nhớ về con nữa. Lúc đó, "love heart của con dành cho mẹ forever" sẽ đi về đâu?

Mỗi ngày mẹ đi làm về, ghé lên chùa thắp nhan rồi về nhà, mẹ dần quen với cảnh ba con ngồi lặng lẽ, chị nhảy xổ ra mừng mẹ một mình. Mẹ hiểu rằng ngày qua ngày, con dần trở thành quá khứ của mọi người. Mẹ buồn vì điều đó biết bao!



xv05
#17 Posted : Tuesday, August 1, 2006 1:12:51 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Tối qua trong lúc xem Từ điển, mẹ vô tình tìm thấy bốn chiếc vé đi xem Disney on Ice hồi tháng Bảy năm ngoái ép trong đó. Lòng mẹ chùng xuống, ngẩn ngơ... Mẹ đem chúng cất vào nơi đựng kỷ vật của V. Tất cả những gì về con dù nhỏ bé, tầm thường cách mấy rơi rớt đâu đó cũng là vô giá đối với mẹ.

Lúc xưa V thường vẽ những tấm hình có ngôi nhà với ống khói, bên cạnh có cái xe, có thằng nhỏ tóc lởm chởm, tay chân là bốn cái nghoe đứng với con chó, trên trời có mây và mặt trời mĩm cười...hay những hình Superman tóc dựng ngược có áo choàng bay bay... Mẹ thường quơ quào đem bỏ giấy vụn mỗi ngày, cho đến một hôm V thôi không vẽ nữa... và mẹ chợt nhận ra là mẹ đã không cất giữ được bao nhiêu hình vẽ của con! Hôm mẹ ghé thăm R.C.C, Nada đưa cho mẹ những tờ giấy con vẽ hình mà Nada còn giữ, chúng giờ đây quí giá vô ngần đối với mẹ. Những nét vẽ thơ dại của con...

Chị mượn nhiều sách hình TinTin ở thư viện. Ngày xưa, mẹ đã hơn một lần nghĩ rằng mẹ sẽ mua sách này cho hai chị em. Chỉ tiếc rằng... Mẹ còn biết bao nhiêu điều mà mẹ chưa làm được cho con...

Có người bảo mẹ hãy nghĩ đến những điều mà mẹ đã làm cho con hơn là những gì mẹ chưa làm. Mẹ ước gì mẹ có thể bằng lòng với những gì mẹ đã làm cho con... nhưng than ôi, mẹ có hàng ngàn vạn điều mà mẹ đã không làm, chưa làm được, chưa làm hết cho con... và chính con và chị mới là người đã đem đến hạnh phúc cho mẹ để từ đó mẹ học được biết bao điều, ngay cả học và hiểu về chính mẹ.




xv05
#18 Posted : Wednesday, August 2, 2006 9:27:46 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Sau giờ ăn trưa trở lại bàn làm việc, mẹ chợt nhiên nhớ tiếng V gọi mẹ...Mẹ, Mẹ ơi... Tiếng con nhẹ như làn gió thoảng... Mẹ ước sao được khóc thật to...
Mẹ ngán quá mỗi tuần năm ngày phải khóac lên mặt lớp mặt nạ vô tư, hòa nhả trong khi lòng mẹ đang dậy sóng. Mấy người làm chung rủ mẹ đến nhà chơi vào cuối tuần, bày ra nấu nướng ăn uống, mẹ chỉ muốn ở nhà. Mẹ chỉ muốn là chính mình - sau những lúc cố gắng làm một con người khác, con người mà mọi người muốn nhìn thấy. Sẽ có người bảo mẹ (...)

Mẹ chỉ muốn ở nhà với chị, cuối tuần hai mẹ con đi xem cine, đi chơi lang thang đâu đó. Mẹ biết những lúc đó chị vẫn dõi mắt vào đám đông đàng kia, trông tìm một bóng dáng thương yêu, mơ hồ mong ước một sự sum họp hão huyền... Mẹ cứ để chị được mơ như thế.
Trước đây, đã có khi mẹ hy vọng rất nhiều dù mẹ chưa bao giờ tin vào phép lạ... Trên đời này không hề có phép lạ V nhỉ, chỉ có chăng là sự trùng hợp may mắn mà thôi.



xv05
#19 Posted : Thursday, August 3, 2006 2:58:42 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Thắm thoát lễ Vu Lan lại tới. Hoa cỏ cây kiểng chung quanh chùa lại được cắt tỉa gọn gàng. Những chậu lan xinh đẹp lại được trưng bày bên trong chánh điện để chào mừng ngày lễ lớn. Mỗi dịp lễ như vầy, mẹ với chị và V đều được cài hoa hồng đỏ. Hai con sung sướng ra chiều hãnh diện lắm vì được cài hoa đẹp chớ mẹ chắc hai con không nghĩ gì sâu xa hơn.

Lần đầu tiên ba mẹ dẫn hai chị em đi chùa cũng là vào dịp lễ Vu Lan. Năm đó chị năm tuổi còn V thì vừa được ba tuổi. Hai chị em vui lắm, hớn hở líu lo. Mẹ dẫn hai con lên quỳ trên chánh điện lễ Phật. V chăm chú lạy Phật hàng chục lần không chịu nghỉ trong lúc chị nhìn quanh quan sát nhiều điều mới lạ. V giục chị :"Chị ơi, lo lạy Phật đi đừng có lo nhìn lung tung nữa..." rồi lại chăm chỉ chắp tay, cúi đầu lạy Phật. Chị vẫn còn ngẩn ngơ cho đến lúc cả nhà xuống dùng cơm chay, V lại nhắc chị... "Chị ơi, lo ăn đi chị, đừng có lo ọ ẹ nữa..."
Năm nay lại đến lễ Vu Lan...


Cuộc đời vẫn tiếp tục theo dòng chảy của thời gian, bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông đi rồi lại đến... Cây phong nhỏ trước cửa sổ phòng mẹ lại bắt đầu nhú những chồi non nhỏ xíu... Kỳ lạ thay, bao nhiêu năm trước mẹ chẳng bao giờ chú ý, nhưng giờ đây nó là chứng nhân của một mùa Thu êm đềm mà V đã một lần nhắc nhở với mẹ. Mỗi buổi sáng kéo màn cửa sổ cho ánh sáng tràn vào phòng, mẹ lại không quên nhìn nó, quan sát thời gian trôi đi trên những nhánh cây nhỏ xíu... nghe lòng chùng xuống...và nhớ tiếng cười thơ ngây...của chị, của em...






Mẹ chỉ xin được làm người kể chuyện, rằng V đã một lần đến với cuộc đời này, rằng Cậu Hoàng Con đã một lần đến rong chơi nơi đây, mang đến bao nhiêu niềm hạnh phúc, thương yêu, tình âu yếm cho mọi người... Rồi cậu ra đi, nhẹ nhàng như mây như khói, về nơi hành tinh xa xăm bé nhỏ của cậu...




linhvang
#20 Posted : Thursday, August 3, 2006 3:10:28 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị xv05 mến,
Vẫn theo dõi đọc bài viết của chị. Cảm động lắm.
Bữa nay đọc bài mới, LV mới biết V là Cậu Hoàng Con, lâu nay lại cứ nghĩ là một bé gái.
xv05
#21 Posted : Sunday, August 6, 2006 10:25:32 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Chị xv05 mến,
Vẫn theo dõi đọc bài viết của chị. Cảm động lắm.
Bữa nay đọc bài mới, LV mới biết V là Cậu Hoàng Con, lâu nay lại cứ nghĩ là một bé gái.





Em chỉ xin được làm người kể chuyện, rằng Hoàng Tử Bé đã một lần rong chơi chốn này...
Users browsing this topic
Guest
5 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.