Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,044 Points: 3,390 Location: Lục điạ hình trái táo Thanks: 340 times Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
|
Maurette hỏi mẹ: - Why do I always see you with a smile? Does it mean you're happy? - ... - I know that you are hiding your sadness, but you have made thing so easy for everyone. Mẹ biết trả lời sao đây khi mà Grief is a lonely journey!....
Hôm Sinh nhật V, ba mẹ và chị đi Fitzroy Park. Mẹ chỉ đơn giản muốn ngồi nơi chiếc ghế dài mà một lần mẹ với chị và V đã ngồi. Mẹ nhớ hôm đó là một ngày thứ Năm nắng đẹp hiếm hoi vào tháng Bảy, mùa Đông năm ngoái. Mẹ, chị và V đã ngồi ăn trưa ở đó. Sau đó mình đi dạo trong công viên, xem The Fairy Tree, Little Village, đài phun nước...Chị với V chơi trốn tìm sau những gốc cây to... Mình còn dự tính sẽ quay trở lại vào ngày hôm sau, sẽ mang theo tấm trải để hai con nằm nghỉ trưa. Chỉ tiếc rằng mình chẳng có cơ hội để trở lại đó nữa. V biết không, Fairy Tree với những Thiên Thần xinh xắn nhỏ xíu được khắc vào thân cây - bởi người nữ nghệ sĩ tài danh đã dành hơn ba năm dài miệt mài làm việc để tặng cho trẻ em món quà bất hủ - vẫn còn ở đó, Little Village với những căn nhà,cối xay, giếng nước đủ màu bé tí - đã gợi lên bao tưởng tượng dể thương trong lòng hai con về một xứ sở huyền diệu - vẫn còn đó, đài phun nước tí tách bài ca êm đềm muôn thuở vẫn còn ở đó và những gốc cây già vẫn còn ... chỉ có chiếc ghế dài là không! Người ta dọn nó đi mất rồi, mẹ thảng thốt rồi ngẩn ngơ hồi lâu, luyến tiếc một điều thật thân thương với mẹ.
V biết không, mọi việc trên cuộc đời này đều vô thường, mọi thứ rồi sẽ tàn phai. Theo thời gian niềm luyến ái nào rồi cũng phôi pha, không có gì là tuyệt đối... chỉ trừ tình Phụ tử, Mẩu tử! Khi mẹ nói điều này là mẹ nghĩ tới Ông Bà Ngoại của con. Từ hôm ấy đến nay, Ông Bà như già đi hàng mấy tuổi. Tình thương của ông bà cho mẹ rồi tới cho con là không bao giờ thay đổi đó V. Đức Phật đã dạy rằng Lòng Tham Ái là nguồn gốc của mọi khổ đau... Sự đau khổ phát xuất từ cái tâm phân biệt cái của mình, cái của người. Mất cái của mình làm mình đau khổ mà của người thì không. Nếu bỏ được tâm phân biệt này thì mình sẽ hết khổ. Ai cũng có thể hiểu lời dạy của Ngài, mẹ cũng hiểu lời dạy của Ngài nhưng thú thật liệu có mấy ai thực hành được điều đó...
Mẹ nói gì cao siêu quá, V làm sao hiểu được. Mẹ biết V chỉ đơn giản hiểu một điều, như V vẫn thường nói với chị :" Guess, who loves me best?" , - "Tell me..." , - " It's eeeasy, my muuummy." - "No, you must say our mummyyy..." Mẹ nhớ biết bao tình âu yếm của V đối với mẹ...
|