Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Julio Iglesias - Un Jour Tu Ris, Un Jour Tu Pleures... Une chanson que me fredonne l'automne, les taches rousses de septembre, ma chambre, une dernière cigarette, peut-être, et puis je vais aller dormir.
Je pense a tous les solitaires sur terre qui vont éteindre la lumière pour faire, l'aller-retour, la vie, le rêve, je lève mon verre a leur prochain sourire.
Un jour tu ris, un jour tu pleures, un jour tu vis, un jour tu meurs,... Départ mouchoir, retour velours, histoire d'amour...
Un jour ça va, un autre non, un jour lilas, un jour flocons,... C'est ça la vie: Un jour tu pleures, un jour tu ris.
J'étais au chaud dans ta romance, dimanche. Lundi j'ai froid dans le silence, l'absence. J'aurai peut-être une semaine de peine; puis sûrement je t'oublierai.
Et je dirai d'autres "je t'aime", quand même. Je feuillerai d'autres visages, les pages du livre de cette aventure future, ma vie, mes joies et mes regrets.
Un jour ça va, un autre non, un jour lilas, un jour flocons,... C'est ça la vie: Un jour tu pleures, un jour tu ris. Một ngày em cười... Một ngày em khóc...
Một ca khúc làm cho tôi thoáng nhớ về mùa thu, Những vết nâu đậm tháng 9, trong căn phòng của tôi, Một mẩu thuốc lá cuối cùng, có lẽ thế, Và rồi tôi sẽ đi nằm nghỉ mệt.
Tôi nghĩ tới tất cả những nỗi cô đơn trên trái đất này Mà nó sẽ làm tắt đi ánh sáng, Đi-về, cuộc đời, ước mơ, Tôi nâng chiếc ly đời đón một nụ cười mai tới.
Một ngày em cười, một ngày em khóc, Một ngày tình yêu tới, một ngày tình yêu hết... Chiếc mùi-soa đẫm lệ bỏ xuống, Trả lại chiếc khăn lụa mềm, Lịch sử một mối tình...
Một ngày thật dễ thương, một ngày không như thế, Một ngày như cánh hoa Lilas, một ngày là bọt xà vông... Đời là như thế : Một ngày em khóc, Một ngày em cười.
Tôi vừa được sưởi ẩm bởi lãng mạn của em vào ngày Chúa Nhật Thứ Hai tôi đã phải lạnh run vì sự im lặng, niềm trống vắng Tôi sẽ đón đợi một tuần lễ của khổ đau, Và tin rằng tôi sẽ quên được em.
Và tôi sẽ nói với một người khác "Tôi yêu em", hiển nhiên Tôi sẽ lật qua những gương mặt khác, Những trang khác của cuốn vở lãng du tiếp tục, Cuộc đời, những niềm vui và những tiếc nuối riêng tôi.
Một ngày em cười, một ngày em khóc, Một ngày tình yêu tới, một ngày tình yêu hết... Chiếc mùi-soa đẫm lệ bỏ xuống, Trả lại chiếc khăn lụa mềm, Lịch sử một mối tình...
Một ngày thật dễ thương, một ngày không như thế, Một ngày như cánh Lilas, một ngày là bọt xà vông... Đời là như thế : Một ngày em khóc, Một ngày em cười.
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo chuyển sang Việt văn, le 23 Fev 2009Ngày thứ Hai của tuần lễ cuối cùng một tháng HaiHôm qua đã sau nửa đêm còn thấy chạy vào hộp thư email của KV _ người lặng lẽ. Kèm theo một mẩu chuyện nhỏ với tựa đề rất kêu : "Chúc Thư của người tình chung thủy" là một mp3 ca khúc. Tôi đọc "người tình chung thủy" trước tiên. Một lượt... rồi hai lượt : trước hết là cười, sau đó là để ý xem những gì một người dặn dò một người khi nói đến hai chữ "tình yêu"? Loại bỏ những chữ không mấy dễ chịu đi, thì tôi vẫn được cười hết ý cuộc đời. Tôi có mở mp3 ra nghe thử, nhưng bài hát đó tôi cho dừng lại giữa chừng. Rồi tôi đi viết trả lời "người lặng lẽ" chút xíu ý nghĩ của tôi, để cám ơn KV đã làm cho tôi được cười haha...!! Vì trí tưởng tượng quá phong phú của người viết. Nếu như bài viết này không bị "dính" mấy từ "ngoại vi tuyến" kia thì tôi đã đem vào "dán" trong chủ đề "con gái 3 miền" rồi. Cho bà con được dịp tìm ra "cô gái" nầy là thuộc về miền nào của Việt Nam quê hương tôi? Nhưng vì cũng muốn một vài người bạn thân thiện khác cùng được chia nụ cười "không tốn tiền" nầy, nên tôi tìm một vài địa chỉ email quen thuộc hơn cả. Sáng ngày ra, khi check email, hơi ngạc nhiên chút xíu vì một người tưởng sẽ phải cười trước tiên, hóa ra lại không cười được mà còn thẳng tắp một đường : bài viết không hợp chủ đề nên không đọc, nhưng bài hát thì hay nên nghe. Tôi chỉ "ừm...!" một tiếng rồi lẩm bẩm : cười mà cũng phải tìm chủ đề nữa sao? Người này vốn dĩ đâu có kỹ càng chuyện chữ nghĩa, ấy vậy mà bỗng dưng "nghiêm túc" nha. Nhưng thế cũng là tốt, vì hi vọng sẽ không giống như "người tình chung thủy" của mẩu chuyện rất hài hước kia. Trong khi một người khác thì cười liền và còn kể tiếp : Trong lũ bạn chúng tôi có chị giống y chang chị này tôi vừa nghe hôm nọ câu này "Khi tôi chết , anh đừng lấy tiền của tôi mà cho nó nhé !"
Thế là huề đó chứ, đúng không?
Hay ở chỗ là sáng nay thức dậy, thấy "người lặng lẽ" không bàn loạn gì nhiều mà gửi tiếp cho tôi ca khúc "một ngày em cười, một ngày em khóc" được chàng Julio Iglesias "rên" rất chuẩn cung nốt thuộc về đề tài "tình yêu muôn thuở" như thường lệ. Đã là năm thứ 3 tôi quen biết KV nhờ Net, tình cờ từ ca khúc "tuổi hai mươi" của người-nhạc CT khi tôi gởi vào radio Berlin. Chưa một lần tôi hỏi KV về tất cả những gì thuộc về cuộc đời riêng tư của KV, và ngược lại KV cũng thế. Nhưng tôi được gởi tặng bài vở, tin tức và nhất là nhiều vô kể những link pps ( mỗi khi thấy pps nào "rơi" vào hộp thư của tôi mà thấy hay, là tôi lại nhờ KV làm cái link để tôi có thể đưa vào diễn đàn cõi-ảo cho bà con được thưởng lãm "ké"...). Nếu một trong hai người lên tiếng không mấy hài lòng về một hình ảnh hay lời một ca khúc, hay nội dung bài viết nào đó... thường là tôi ( tôi biết mình cũng hơi khó tính?!). Và, nếu bật tiếng trước tiên mà ngợi khen điều gì... ấy cũng là tôi. Chỉ đôi ba lần rất hiếm hoi "người lặng lẽ" mới cất tiếng qua màn hình vi tính : làm việc tốt lắm ! Hoặc tỉ như : ah, đây chính là philo-philo rất HTMT... Tôi nghĩ KV rất hiểu tôi cần gì nơi cõi ảo mà ngày đêm dí mắt vào màn hình vi tính và lội bì bõm theo ngọn nguồn sông nước. Hay bay vèo vèo như "đạn bay" hay "tên lửa vút"... cùng sóng gió của một trời diễn đàn liên mạng toàn cầu. Tôi lường được sức chịu đựng của "người lặng lẽ" nên cũng thỏai mái khải thị những suy tư của tôi trước bất kể sự gì, nếu là từ email của KV gửi tới. Chắc chắn những đường thẳng hay những góc cạnh nơi ý nghĩ, tư tưởng của tôi KV là một trong những người "không chân dung" nhưng nhìn rõ hơn cả. Ca khúc "một ngày em cười, một ngày em khóc" tôi dịch ra lời Việt tặng lại KV và các bạn bè cõi-ảo vào sáng thứ Hai nầy. Cõi đời mà chúng ta đang cùng hiện diện hôm nay, vẫn như thể một chiếc mùi-soa đẫm lệ bỏ xuống, trả lại chiếc khăn lụa mềm... để lần khác lau ngấn lệ đầy vơi cho một câu chuyện tình vẫn là vui-buồn muôn thuở !
Paris, 23 Fev 2009 ThyThy_HoàngThyMaiThảo
|